1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 478 [Chương 2388 đến 2392]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 478 [Chương 2388 đến 2392]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2388: Bạch Long Môn (Hạ)

Bạch Long Môn chính là một bá chủ ở Bạch Long Trấn, không người nào dám trêu chọc Bạch Long Môn. Đơn giản là nghe tin đã sợ mất mật.

Cho nên khi Sở Mộ đi tới Bạch Long Trấn, ở trong một tửu quán hỏi thăm vị trí ucả Bạch Long Môn, trong nháy mắt, người bên trong tửu quán đều rời khỏi chỗ ngồi. Tất cả đều chạy ra khỏi tửu quán. Trong đó bao gồm cả chưởng quỹ và tiểu nhị tửu quán. Mỗi người đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, giống như Sở Mộ là mãnh thú và hồng thủy nào đó.

– Ta đến từ tiểu thế giới Thiên Tài, nhận nhiệm vụ diệt trừ Bạch Long Môn.

Sở Mộ nói.

Mọi người hai mặt nhìn nhau. Một lúc lâu, mới có một người khá lớn mật tiến vài bước tới gần.

– Các hạ, ngươi thật sự đến vì diệt trừ Bạch Long Môn sao?

Người này hỏi hắn.

– Không sai.

Sở Mộ gật đầu, giọng nói vô cùng kiên định, âm thanh thản nhiên, mang theo một loại lực lượng khiến người ta tin tưởng.

Tực lượng tinh thần của Sở Mộ cường đại. Tiếng nói của hắn, mang theo chấn động tinh thần của hắn. Còn đối phương, chẳng qua là một kẻ yếu, không có cách nào chống đỡ, thoáng cái tin tưởng Sở Mộ.

– Bạch Long Môn là ở chỗ này.

Người này với giọng nói kích động, chỉ về phía một phương hướng:

– Chỉ cần đại nhân ngươi cứ đi về phía này, sẽ nhìn thấy sơn môn Bạch Long Môn.

Sắc mặt những người khác đều đại biến. Mỗi người vội vàng tránh ra, dường như đang trốn tránh ôn dịch.

– Cảm ơn.

Sở Mộ nói, thân hình lóe lên, rời khỏi tửu quán, biến mất ở trước mắt mọi người. Giống như tất cả những gì xảy ra vừa rồi, chẳng qua là ảo giác.

Sau khi Sở Mộ rời khỏi đó, một lúc lâu người chỉ đường cho hắn mới tỉnh táo lại. Biết mình vừa nói cái gì, làm cái gì, sắc mặt người này đại biến, tái nhợt một mảnh, mồ hôi lạnh tuôn ra, toàn thân run rẩy.

truyện tiên hiệp audio

Tốc độ của Sở Mộ cực nhanh, dọc theo phương hướng người kia chỉ, bay nhanh tới.

Bạch Long Môn là một môn phái, sẽ có kiến trúc khiến người ta tương đối dễ chú ý. Cho nên, Sở Mộ không cần biết địa điểm cụ thể của Bạch Long Môn, chỉ cần biết phương hướng chính, như vậy là đủ rồi.

Ước chừng hai khắc sau, Sở Mộ thấy được một sơn môn.

Sơn môn này toàn thân màu trắng sữa, làm bằng bạch ngọc nham thạch trân quý, giống như một một cổng vòm, vô cùng lớn. Độ cao khoảng chừng hơn trăm thước. Trên cổng vòm có khắc hình rồng tinh xảo, trông rất sống động, giống như sắp sống lại, bay lượn cửu tiêu.

Sơn môn như vậy so với sơn môn Chân Kiếm Tông, còn xa xỉ hơn. Không thể không nói, Bạch Long Môn ức hiếp bách tính, có tài lực phong phú.

Nhìn sơn môn cao lớn xa hoa này, Sở Mộ lại có vài phần hứng thú với Bạch Long Môn.

Trong khi làm nhiệm vụ, tất cả những gì lấy được đều thuộc về thuộc cá nhân. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ nhận được phần thưởng nên có từ tiểu thế giới Thiên Tài. Lại nói tiếp, xem như là một lần hành động được cả hai.

Nếu như nhiệm vụ đơn giản, bình thường thu hoạch trong khi làm nhiệm vụ cũng tương đối bình thường, không đáng coi trọng. Nhưng nhiệm vụ diệt trừ Bạch Long Môn này, hiện tại xem ra hình như có thể thu hoạch không hề tệ.

Chỗ sơn môn của Bạch Long Môn có hai người tu luyện Niết Bàn Cảnh trấn thủ. Bọn họ mặt không đổi sắc, thần sắc lãnh đạm. Thời điểm khi Sở Mộ xuất hiện, cặp mắt của hai người bắn ra tinh quang. Tinh quang lợi hại này giống như thanh kiếm, bắn ra, xuyên qua hư không, rơi vào trên mặt Sở Mộ, dường như muốn đâm thủng Sở Mộ.

Từ trong ánh mắt của bọn họ, Sở Mộ cảm nhận được một sự hung ác.

Hai người này tuyệt đối là người hai tay dính không ít máu tanh.

– Đứng lại. Ngươi là người phương nào, tới bản môn có chuyện gì?

Một người trong đó ngăn cản lối đi của Sở Mộ, quát hỏi.

– Ta à? Tới đây diệt trừ Bạch Long Môn.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói.

Một câu nói ra, nhất thời khiến cho hai người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ cho rằng mình xuất hiện huyễn thính.

Hắn nói cái gì?

Tới đây diệt trừ Bạch Long Môn sao?

Chỉ dựa vào một Niết Bàn Cảnh như hắn sao?

– Cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Xoay người, lăn khỏi nơi này. Bằng không, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là sống không bằng chết.

Một đệ tử Bạch Long Môn đưa tay chỉ vào Sở Mộ, lớn tiếng quát. Giọng điệu tràn ngập uy hiếp.

Sở Mộ không khỏi mỉm cười.

Đệ tử của một môn phái ở nơi hẻo lánh, chỉ có thể xưng vương xưng bá ở bên trong phạm vi có hạn. Kiến thức nông cạn, ý thức cũng không theo kịp, cho rằng những người thực lực như mình đã là rất cường đại.

Giống như Bạch Long Môn, môn chủ và bốn vị trưởng lão đều là Thánh cấp đê giai. Đối rất nhiều người mà nói, đó là tồn tại giống như thần. Nhưng đối với cường giả chân chính, lại không phải là cái gì cả.

Chỉ có điều Bạch Long Môn nơi địa phương hẻo lánh, ít tiếp xúc cùng bên ngoài. Tin tức không đủ nhanh, thực sự có cảm giác của ếch ngồi đáy giếng.

Không thể không nói, đây là một nỗi bi ai.

Cho nên, thời điểm Sở Mộ nghe thấy một Niết Bàn Cảnh đê giai ở trước mặt mình kêu gào, uy hiếp mình cái gì gọi là sống không bằng chết, hắn hoàn toàn không có chút phẫn nộ nào. Chẳng qua là cảm thấy rất nực cười.

Ngươi sẽ để ý một con kiến hôi ở trước mặt mình nhe nanh múa vuốt sao?

Nếu vì vậy mà cảm thấy phẫn nộ, chỉ có thể nói rõ, tâm tính chưa đủ tốt.

– Xem ra, ngươi tự tìm đường chết.

Thấy ý cười hiện lên trên gương mặt Sở Mộ, đối phương nhất thời tức giận, sắc mặt thâm trầm, khóe mắt hiện lên dư quang. Sát khí từ trên người bắn ra.

Hắn ra tay hoàn toàn không chậm trễ. Thanh kiếm phía sau lưng được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang rét lạnh giống như thu thủy, chợt lóe lên. Hơi lạnh kéo đến, sát ý tới người.

Một người khác không hề động, mà khoanh hai tay, trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh.

Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh. Một kiếm cắt qua không khí, chém về phía cánh tay Sở Mộ, với ý định chặt đứt cánh tay Sở Mộ, sau đó chậm rãi hành hạ đến chết.

Chỉ có đây là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng không có cách nào thực hiện.

Ngay cả kiếm cũng không rút ra, Sở Mộ chỉ đưa tay ra. Ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng kẹp một cái. Hắn liền kẹp lấy lưỡi kiếm đối phương chém tới, giống như rơi vào trong tảng đá lớn thái cổ, không chút sứt mẻ.

Hai ngón tay phát lực, chấn động lắc một cái. Một tiếng gãy chói tai vang lên, khiến da dầu người ta tê dại. Lưỡi kiếm đã bị hai ngón tay của Sở Mộ cứng rắn bẻ gẫy. Hai ngón tay nhẹ nhàng búng một cái. Trong thần sắc kinh ngạc, sợ hãi của đối phương, mũi kiếm gãy giống như tia chớp lao nhanh, đâm rách trời cao. Hào quang lóe lên, đâm vào giữa chân mày của đối phương.

Chương 2389: Không đâu địch nổi

Một đệ tử Niết Bàn Cảnh đê giai còn lại mở to hai mắt, tròng mắt nhô ra. Vẻ mặt chấn động kinh sợ, hồn cũng sắp bay đi. Trong lúc nhất thời, hắn không có phản ứng.

Sở Mộ bấm tay bắn ra, một luồng kiếm quang phá không, xuyên thủng mi tâm của đối phương. Ngay cả một chút âm thanh cũng không kịp phát ra, hắn đã bị giết chết.

Liếc mắt nhìn hai thi thể, Sở Mộ đưa tay lên không trung, chộp một cái. Hai chiếc nhẫn không gian bay lên, rơi vào trong tay Sở Mộ. Hắn bước ra, đi vào trong sơn môn của Bạch Long Môn.

Trong tư liệu của tiểu thế giới Thiên Tài, Bạch Long Môn từ môn chủ cho tới đệ tử, tổng số lượng người không vượt quá một nghìn người. Trong đó, năm người Thánh cấp, Niết Bàn Cảnh trên trăm người. Còn lại đều là Thần Ngưng Cảnh và Nguyên Cực Cảnh.

Lấy hai người Niết Bàn Cảnh đê giai trấn thủ sơn môn, nếu người không hiểu rõ, còn có thể lầm tưởng Bạch Long Môn này rốt cuộc cường đại tới mức nào. Nhưng thực tế, đây chẳng qua là một loại thủ đoạn mê hoặc bên ngoài.

Sở Mộ lững thững đi vào bên trong Bạch Long Môn. Dọc đường đi, Sở Mộ gặp được không ít đệ tử của Bạch Long Môn. Phần lớn những người này đều là tu vi Thần Ngưng Cảnh hoặc Nguyên Cực Cảnh. Thời điểm bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, đều không giải thích được. Bởi vì đây là một khuôn mặt xa lạ.

– Ngươi là ai? Vì sao tới trong Bạch Long Môn ta?

Đi tới một hồi, Sở Mộ bị một đám Thần Ngưng Cảnh cản lại.

Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn sang một cái. Ánh mắt bình thản, lại làm cho đối phương ngẩn ra. Mỗi người giống như bị thi triển thuật định thân, không dám nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh tuôn ra. Cái nhìn kia khiến cho bọn họ thấy được núi thây biển máu chìm nổi.

Một đám Nguyên Cực Cảnh và Thần Ngưng Cảnh mà thôi. Sở Mộ không có hứng thú ra tay.

Sau khi hắn tiến vào Bạch Long Môn, cũng không phải đi thẳng tới. Mà hắn đi lòng vòng. Có đôi khi, hắn sẽ dừng lại nhìn một chút, dường như suy tư điều gì. Sau đó, hắn lại bắn ra vài đạo kiếm quang, đánh trúng mặt đất. Không có chuyện gì xảy ra cả.

Sau nhiều lần như vậy, trên mặt Sở Mộ hiện lên một ý cười. Hắn gật đầu, trực tiếp ngự không bay lên, tới chỗ sâu nhất trong Bạch Long Môn. Đó là chỗ Bạch Long Điện.

– Người của Bạch Long Môn nghe đây. Qua ngày hôm nay, Bạch Long Môn sẽ không còn tồn tại nữa. Nhân lúc này, ta cho các ngươi một cơ hội, rời khỏi Bạch Long Môn. Bằng không, giết không tha!

Sở Mộ đứng ở giữa bầu trời của Bạch Long Điện, mở miệng nói. Âm thanh nhất thời truyền khắp toàn bộ Bạch Long Môn, truyền vào trong tai của mỗi người.

– Đó là ai vậy?

– Không ngờ dám lớn lối như vậy.

Đệ tử của Bạch Long Môn đều phẫn nộ.

Phía dưới, một bóng người giống như lưu quang kiếm, ngay lập tức phá không lao tới, xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ. Là một người tu luyện có mắt hình tam giác. Toàn thân hắn có khí tức chấn động, đạt được cấp bậc Niết Bàn Cảnh cao giai.

Bạch Long Môn loại môn phái nhỏ ở địa phương hẻo lánh này vẫn còn có Niết Bàn Cảnh cao giai, coi là không tệ.

– Là Chân Long Nhị sư huynh.

– Chân Long Nhị sư huynh có thể có tu vi Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên, thực lực cường đại. Đối phương chết chắc rồi.”

Mỗi người đệ tử của Bạch Long Môn đều hô to.

Trong Bạch Long Môn, đẳng cấp của đệ tử từ thấp nhất đến cao được chia ra làm mãng xà, long giao long, chân long. Lần lượt tương đối với Nguyên Cực Cảnh, Thần Ngưng Cảnh và Niết Bàn Cảnh.

– Thực sự rất can đảm. Cũng dám tới Bạch Long Môn dương oai. Chán sống rồi.

Trên mặt người mắt tam giác này hiện ra nụ cười dữ tợn.

– Kẻ chán sống chính là ngươi.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

– Đâm đầu vào chỗ chết.

Mắt tam giác giận tím mặt, rút kiếm. Một kiếm giống như tách cả bầu trời ra, chém về phía Sở Mộ.

Hai ngón tay khép lại làm kiếm, vung lên. Một đạo kiếm quang giống như trường tiên ném ra.

Vút một tiếng. Hư không chấn động.

Một kiếm do mắt tam giác chém tới đã bị phá. Trong vẻ mặt đầy kinh hãi của mắt tam giác, kiếm quang từ ngón tay của Sở Mộ chém thẳng vào xuống, hắn phân thành hai nữa.

Thân thể mắt tam giác, từ nơi mi tâm đi xuống chia làm hai nửa, rơi xuống phía dưới.

Đám đệ tử của Bạch Long Môn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Chân Long Nhị sư huynh thực lực siêu cấp cường hãn trong lòng bọn họ, không ngờ chỉ đơn giản như vậy, đã bị đối phương một đòn giết chết trong nháy mắt.

Không thể như vậy được!

Khó có thể tin nổi. Không thể tin được.

– Tiểu bối thật can đảm.

Một tiếng quát chói tai từ bên trong Bạch Long Điện truyền ra. Kèm theo đó là một uy áp khổng lồ tản ra, tập trung vào Sở Mộ đang đứng ở giữa bầu trời.

Đây là khí tức thuộc về cường giả Thánh cấp.

Bất chợt, một bóng người từ bên trong Bạch Long Điện phóng lên cao. Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.

– Tứ trưởng lão.

– Tứ trưởng lão lại là cường giả Thánh cấp. Có hắn ra tay, đối phương chết chắc rồi.

Các đệ tử Bạch Long Môn chấn động kinh sợ, lại được niềm vui bất ngờ thay thế.

Ở trong lòng bọn họ, cường giả Thánh cấp chính là tồn tại cao cao tại thượng, vô cùng mạnh mẽ.

Tứ trưởng lão ra tay, không quan tâm đối thủ là ai, đều phải chết. Đây là nhận thức trong lòng bọn họ, cũng chỗ bi ai của những kẻ không đủ kiến thức.

– Cuối cùng cũng có một người có chút phân lượng tới.

Ở dưới khí thế cuống bạo của tứ trưởng lão bao phủ, Sở Mộ đáng lẽ phải sợ tới run rẩy, lại phong khinh vân đạm. Bộ dạng hắn giống như hoàn toàn không có chút cảm giác nào.

Điều này khiến cho ánh mắt tứ trưởng lão lộ vẻ thận trọng. Không hiểu đồng thời, hắn cảm thấy có chút không ổn.

Hắn lại là cường giả Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên, là Thánh cấp nhất tinh. Cho dù chỉ là một thành viên tầng thấp nhất ở trong Thánh cấp, nhưng vẫn hơn Niết Bàn Cảnh rất nhiều lần.

Hắn nhìn ra được tu vi của đối phương chỉ là Niết Bàn Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Đối phương làm sao có thể đối đầu với khí thế của mình được?

Tứ trưởng lão không thể có kiến thức nông cạn giống như đám đệ tử của Bạch Long Môn. Năm vừa rồi, hắn đã từng ra bên ngoài du lịch, biết có một vài thiên tài, có thể ở trên trình độ nhất định chống đỡ khí thế của cường giả Thánh cấp. Hắn cũng biết có một vài bí bảo có thể làm được điểm này.

Không quan tâm người trước mắt này là loại tình trạng nào, hắn đều không thể nào khinh thường được. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn không lập tức ra tay.

– Tiểu bối, ngươi là ai? Vì sao lại muốn đối nghịch cùng Bạch Long Môn ta.

Chương 2390: Kiếm Thần Hàng Lâm (Thượng)

Tứ trưởng lão nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như muốn nhìn thấy Sở Mộ, dò hỏi.

– Ta là Sở Mộ. Bạch Long Môn làm nhiều việc ác. Ngay hôm nay, ta tới diệt trừ Bạch Long Môn, trả lại cho Bạch Long Trấn một thiên địa trong lành.

Sở Mộ cao giọng nói, âm thanh vang lên, truyền ra khắp bốn phía xung quanh, truyền vào trong tai của mỗi người.

– Sở Mộ?

Đám đệ tử của Bạch Long Môn mỗi người nhìn nhau.

Không thể không nói, ở đây tin tức bế tắc.

Nhưng sắc mặt tứ trưởng lão chợt biến đổi. Hắn đã nghe nói qua về cái tên này. Bởi vì khoảng thời gian này, tin tức được truyền đi xôn xao.

– Ngươi là Sở Mộ ở tiểu thế giới Thiên Tài?

Tứ trưởng lão hỏi giống như xác nhận.

– A, hóa ra ngươi cũng biết ta.

Sở Mộ mỉm cười:

– Chỉ có điều. Hiện tại bớt nói những lời dư thừa. Ta tới đây, chính là muốn diệt trừ Bạch Long Môn.

Tiếng nói vừa dứt, Thiên Trảm Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang sắc bén, chém rách hư không. Trong lúc đó, một kiếm lặng lẽ không một tiếng động, đâm về phía tứ trưởng lão.

Kiếm này quá nhanh, lặng lẽ không phát ra một tiếng động nào, khiến người ta khó có thể đề phòng. Dù thế nào, tứ trưởng lão cũng không ngờ ra, Sở Mộ nói ra tay liền ra tay, hoàn toàn không cho hắn thời gian chuẩn bị.

Một tia kiếm quang lóe lên, trong thời gian ngắn đâm rách trời cao, lao xuống.

Tứ trưởng lão không kịp phản ứng. Chỉ có đồng tử trong hai mắt vẫn hiện ra ảnh ngược của một tia kiếm quang rất nhỏ.

Hắn há mồm ra, muốn nói điều gì đó. Nhưng lại không phát ra được bất kỳ âm thanh gì. Ý thức của hắn nhanh chóng rơi vào trong bóng tối, giống như rơi xuống vực sâu. Mi tâm của hắn có một vết thương rất nhỏ. Đó là vết thương do bị kiếm xuyên qua. Linh hồn của hắn đã kiếm ý vĩnh viễn bất diệt của Sở Mộ cắn nát.

Một kiếm, giết thánh!

Thi thể của tứ trưởng lão, đầu hướng xuống dưới, rơi xuống. Chiếc nhẫn không gian của hắn đã rơi vào trong tay của Sở Mộ.

– Tứ trưởng lão bị giết.

– Tứ trưởng lão chết rồi.

Chân long Nhị sư huynh chết, chỉ khiến cho đệ tử của Bạch Long Môn cảm thấy không thể tin tưởng được. Nhưng tứ trưởng lão chết, lại dẫn tới sự khủng hoảng, khủng hoảng cực lớn.

Mỗi người đệ tử của Bạch Long Môn giống như con ruồi không đầu chạy tán loạn, nhanh chóng thoát đi.

Người có thể một kiếm giết chết tứ trưởng lão, bọn họ căn bản cũng không có khả năng để đối kháng. Nếu muốn đối địch với hắn, chính là ngại mình chết không đủ nhanh.

– Bạch Long Môn có một môn chủ và tứ trưởng lão. Hiện tại một trưởng lão đã chết. Còn có ba trưởng lão và một môn chủ. Thế nào đến giờ còn không ra?

Sở Mộ chỉ một kiếm, trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không có bất kỳ kích động nào. Điều này đối với hắn mà nói, quá mức bình thường.

Kiếm vung lên. Một tia kiếm quang tràn ngập ở phía trên thân kiếm, lan ra không trung giống như một mặt trăng tàn dâng lên, chiếu sáng thiên địa một phương.

Kiếm chém xuống. Kiếm quang giống như mảnh trăng khuyết dài hơn mười thuớc lao xuống theo.

Một kiếm chém về phía Bạch Long Điện.

Kiếm quang dài hơn mười thuớc giống như mảnh trăng khuyết, muốn một kiếm bổ Bạch Long Điện ra. Trong chớp mắt, một quả cầu cực diễm cầu lớn hỏa từ bên trong Bạch Long Điện phóng lên cao, mang theo nhiệt độ cao đáng sợ cùng lực lượng cường đại, va chạm với kiếm quang mảnh trăng khuyết kia.

Trên bầu trời Bạch Long Điện, Sở Mộ rơi vào trong vòng vây.

Có ba người bao vây xung quanh Sở Mộ. Đó là ba gã lão già. Chính là đại trưởng lão nhị trưởng lão và tam trưởng lão của Bạch Long Môn.

Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão đều là cường giả Thánh cấp nhị tinh. Tam trưởng lão và tứ trưởng lão lại là cường giả Thánh cấp nhất tinh. Chỉ có điều tứ trưởng lão đã bị Sở Mộ giết chết.

Lúc này, vẻ mặt của ba trưởng lão thâm trầm nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hai tròng mắt lóe ra sát ý sắc bén.

Phía dưới, Bạch Long Điện vốn cao lớn khí thế, lúc này đã sụp xuống một góc, trở nên đổ nát. Mặt đất ở bốn phía xung quanh đã xuất hiện nhiều vết nứt cùng sụp xuống. Phía xa có trên trăm thi thể nằm ngổn ngang.

Tạo thành một cảnh tượng thất bại thảm hại trước mắt này, chính là kết quả do kiếm quang mảnh trăng khuyết dài hơn mười thước của Sở Mộ vừa rồi va chạm cùng quả cầu lửa khổng lồ của nhị trưởng lão.

Dưới va chạm và bất chợt nổ tung, uy lực mạnh mẽ kinh người, cả Bạch Long Điện tráng lệ đã bị hủy hoại một góc. Mặt đất bị phá nát, năng lượng bắn nhanh ra mang theo góc tường, bắn trúng những đệ tử Bạch Long Môn ở phía xa. Bọn họ căn bản không có cách nào chống lại, thân thể trực tiếp bị phá hủy, chết.

Đây không phải là tổn thất nhỏ. Cho dù cuối cùng giết chết được người trước mắt này, thanh uy của Bạch Long Môn cũng bị hao tổn.

– Không cần biết ngươi có thân phận lai lịch ra sao. Ngày hôm nay, ngươi đều phải chết.

Vẻ mặt Nhị trưởng lão thâm trầm, cắn răng nghiến lợi nói với Sở Mộ. Hắn muốn quy kết tất cả tổn thất đến trên đầu Sở Mộ.

– Người chết không phải là ta, mà là các người.

Sở Mộ thản nhiên nói. Cánh tay thoáng động, giống như huyễn ảnh. Thiên Trảm Kiếm giống như kéo dài ra, đâm về phía nhị trưởng lão.

Một kiếm trong nháy mắt giết chết tứ trưởng lão, không thể không khiến cho người ta kiêng kỵ.

Thần sắc Nhị trưởng lão biến đổi, vội vàng lui về phía sau. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ra ấn pháp hỏa thuật.

Không ngờ, Sở Mộ bổ ra một kiếm, lại giống như hoa trong gương, trăng trong nước. Hắn lắc người một cái, đâm về phía tam trưởng lão.

Biến hóa quá nhanh, tam trưởng lão không kịp đề phòng. Một kiếm này lại có kiếm thức không một tiếng động, khiến người ta khó có thể cảm thấy được.

– Lão tam.

Đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão sợ hãi, khóe mắt như muốn nứt ra.

Nhưng bọn họ la lên, cũng không cứu lại được tính mạng của tam trưởng lão. Hắn chỉ là Thánh cấp nhất tinh, còn chưa phải là thiên tài gì. Ở trước mặt Sở Mộ. Hắn căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào.

Một kiếm quyết đoán đoạt mạng.

Chỉ còn lại có đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.

Hỏa thuật được thi triển ra. Khắp bầu trời, hỏa diễm ngưng tụ thành từng hỏa cầu, lớn bằng nắm tay. Trong màu đỏ mang theo vài tia màu trắng, tản ra nhiệt độ cao khủng khiếp. Mỗi một quả cầu lửa đều có uy lực đáng sợ vô cùng.

Trong tiếng rít gào. Mấy trăm quả cầu lửa đều đánh về phía Sở Mộ. Đại trưởng lão bay nhanh về phía sau, kéo dài đủ khoảng cách. Toàn thân hiện ra vô số sấm sét, nhảy lên, xuyên qua. Hai tay hắn nhanh chóng vung lên, ngưng kết ấn pháp. Ở trên khoảng không, một đám mây màu đen ngưng tụ ra thành một đám mây đen, nhanh chóng mở rộng.

Chương 2391: Kiếm Thần Hàng Lâm (Hạ)

Đây là Lôi Thuật. Một môn Lôi Thuật uy lực cường đại. Đại trưởng lão có ý định lấy một môn Lôi Thuật cường đại này, giết chết Sở Mộ tan thành mây khói.

Mấy trăm quả cầu lửa công kích tới. Nhiệt độ không khí lên cao kịch liệt, gần như muốn nướng người thành thịt khô. Trên bầu trời mây đen hội tụ, cũng mang đến cho Sở Mộ uy áp nặng nề.

Trong lúc Thiên Trảm Kiếm vung lên, thân hình Sở Mộ hơi hạ thấp xuống. Trong nháy mắt, từng lực lượng từ trong thân thể hiện lên, rót vào trong thân kiếm, ngưng tụ lại.

Phía trước, có một chút khí mây mù xuất hiện, tràn ngập, múa lượn, ngưng tụ, hóa thành nhiều đám mây trắng.

Chỉ vừa nhìn một cái, mây trắng tầng tầng, nhiều đám mây trải dài vô tận. Thoáng cái, nhìn lại, một mảnh trời quang, cái gì cũng không có.

Trong tầm nhìn, có rất nhiều đám mây trắng cùng trời quang đãng không ngừng thay thế. Người xem cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Từng đám mây trắng như ẩn như hiện, khiến cho không gian xung quanh tràn ngập một lực lượng dẻo dính, giống như trong nước. Mấy trăm quả cầu lửa tiến vào trong đó, tốc độ nhất thời giảm xuống.

Trên bầu trời mây đen đã ngưng tụ xong. Từng tia chớp màu đỏ xuyên qua ở bên trong đó, giống như vô số con độc xà, nhanh chóng hội tụ ở trung tâm của đám mây đen.

Một đạo sấm sét màu đỏ rực, lớn bằng bắp đùi ngưng tụ lại, giống như lôi long thò đầu ra. Cái đầu dữ tợn, ánh mắt bạo ngược, như muốn nói không gì không thể hủy diệt.

Khí tức khủng khiếp ầm ầm đánh xuống. Lôi long màu đỏ rực kia trong chớp mắt đã xé rách bầu trời, lao ra khỏi đám mây đen, đáp xuống, nhằm thẳng vào Sở Mộ.

Sở Mộ có cảm giác mình bị tập trung, có một loại cảm giác khó có thể nhúc nhích nổi.

– Xuyên Vân Kiếm Thức!

Sở Mộ mở miệng quát khẽ ra bốn chữ, lấy âm điệu kỳ lạ lên cao xuống thấp. Trong sự chấn động, khí tức của bản thân hắn được dẫn dắt, vặn vẹo. Trong nháy mắt, thân thể hắn liền rời khỏi sự tập trung của lôi long cường đại màu đỏ rực ra, xuất kiếm.

Một tia kiếm quang rất nhỏ nhưng không mất đi sự sắc bén, ngay lập tức đâm rách trời cao, lao thẳng tắp một đường, xuyên thủng đám mây trắng như ẩn như hiện, lấy tốc độ không gì sánh nổi và lực lượng kinh người ngưng tụ lại, bắn về phía nhị trưởng lão.

Dưới một màn mây kiếm quang màu trắng, từng quả cầu lửa bị xuyên thủng, bắn ra tán loạn.

Sở Mộ dường như hòa cùng một thể với thanh kiếm trong tay. Ta chính là kiếm, kiếm chính là ta.

Lôi long màu đỏ rực lao xuống, lại mất đi mục tiêu, xuyên qua hư không công kích vào Bạch Long Điện phía dưới, thế không thể ngăn cản được. Bạch Long Điện đã bị phá hỏng một góc, ở dưới công kích của lôi long màu đỏ tươi, lại một lần nữa bị thiệt hại nặng nề.

Những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên. Mặt đất chấn động. Bạch Long Điện không ngừng sụp xuống. Từng tia chớp màu đỏ đáng sợ tràn ra, trải rộng tám phương, bắn loạn ra xung quanh.

Sở Mộ lại xuất hiện ở trước mặt nhị trưởng lão, một kiếm xuyên thủng mi tâm của nhị trưởng lão, tuyệt sát.

Xuyên Vân Kiếm Thức, lần đầu có hiệu quả.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ sử dụng Xuyên Vân Kiếm Thức vào trong thực chiến sau khi hoàn thiện. Uy lực của nó không nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy rất thoả mãn. Chỉ có điều, trong đó còn có một vài chỗ cần phải cải tiến. Vài điểm rất nhỏ, cần phải điều tiết một lần.

– Lão nhị.

Nhị trưởng lão đánh ra một đòn vẫn chưa hiệu quả, trái lại chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Cảnh tượng như vậy, khiến cho đại trưởng lão thiếu chút nữa thì phát điên.

– Đừng có gấp. Rất nhanh sẽ đến phiên ngươi.

Sở Mộ khẽ cười một tiếng, nói. Thân thể ở trên không lượn lại, giống như chim én bay về tổ. Một kiếm ở trển trời cao lưu lại quỹ tích mỏng manh. Kiếm ý vĩnh viễn chấn động có thể lưu lại hồi lâu, bay nhanh về phía đại trưởng lão.

Nói cho cùng, Bạch Long Môn chỉ là một đám giống như tổ chức ô hợp, không có bao nhiêu nội tình, cũng không có hình thành truyền thừa chân chính.

Sở học bốn vị trưởng lão tinh thông, không có quan hệ gì với Bạch Long Môn.

Đại trưởng lão am hiểu Lôi Thuật. Uy lực của Lôi Thuật, vô cùng cường đại, nhưng thi triển ra tương đối phiền toái một chút.

Đại trưởng lão là cường giả Thánh cấp nhị tinh hậu kỳ. Thực lực toàn thân không tầm thường, không dễ dàng đối phó. Nhưng Sở Mộ bây giờ, tu vi tăng lên một ít, kiếm pháp tiến triển, thực lực lại càng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Thân hình hắn lập tức xẹt qua trời cao, né tránh từng tia chớp sấm sét của đại trưởng lão bắn nhanh ra. Ngay sau đó, có một bóng người dừng lại ở giữa không trung, trông rất sống động. Không ngờ là dáng vẻ của Sở Mộ. Bóng người này bay nhanh về phía đại trưởng lão.

– Tàn ảnh. Không ngờ giống thật như thế.

Mí mắt của đại trưởng lão run lên. Hai Sở Mộ, khiến cho hắn không có cách nào phân biệt được thật hay giả. Hắn chỉ có thể tiêu hao càng nhiều lực lượng, phóng ra rất nhiều sấm sét, công kích hai Sở Mộ.

Đây là hiệu quả của kiếm khí lưu ảnh.truyện cõi âm

Kiếm khí lưu ảnh không có lực công kích, cũng không có sức chống cự, ở dưới sấm sét của đại trưởng lão, trong nháy mắt đã bị đánh nát. Sở Mộ vung kiếm chặt đứt sấm sét, xông về phía đại trưởng lão. Một kiếm gần như chết giết.

Đại trưởng lão kinh hãi gần chết. Lúc này, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện rõ, khiến cho da đầu Sở Mộ tê dại. Một cái rét lạnh băng hàn lợi hại, dường như muốn cắt thân thể của hắn ra thành hai nửa, xiết chặt, biến hắn thành mảnh vỡ.

Đây là kiếm ý. Một kiếm ý cường đại, một kiếm ý vượt qua Thánh cấp nhị tinh, từ phía xa tập trung vào Sở Mộ.

Đây là một vị Kiếm Thánh, một vị Kiếm Thánh có thực lực cường đại. So với thực lực của đại trưởng lão, rõ ràng càng cường đại hơn nhiều. Đây là một kiếm ý ở khoảng cách khá xa, người còn chưa đến, kiếm ý tới trước, tập trung vào Sở Mộ, cảnh cáo hắn, uy hiếp hắn, bảo hắn không nên động thủ.

Kiếm ý này tuy rằng cường đại, nhưng không phải không thể tiếp nhận được. Sở Mộ không dừng lại chút nào, vẫn một kiếm xông về phía đại trưởng lão.

Kiếm khí lưu ảnh, mê hoặc tầm mắt của đại trưởng lão. Sau đó kiếm thức không một tiếng động.

Thiên Đấu Kiếm Thức.

Lại một chiêu Toái Tinh Kiếm Thức.

Sở Một lại một kiếm giết chết đại trưởng lão. Thân thể trưởng lão chia năm xẻ bảy.

Một đạo kiếm ý đang tập trung vào Sở Mộ nhất thời trở nên cuồng bạo, sát ý lẫm liệt. Hiển nhiên, chủ nhân của kiếm ý này thấy Sở Mộ không khiếp sợ trước uy hiếp của hắn, động thủ giết chết đại trưởng lão, nên đặc biệt phẫn nộ.

– Bạch Long Môn Chủ, ta chờ ngươi đã lâu.

Chương 2392: Lần đầu chém tam tinh (Thượng)

Sở Mộ cao giọng nói. Hắn không chút do dự, trực tiếp kích hoạt lực lượng bí pháp trong cơ thể, mở ra bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm.

Một phong quang kỳ dị từ trên người Sở Mộ tràn ra. Trong nháy mắt, sau lưng của hắn, dường như xuất hiện một vị thân ảnh cao lớn. Thân ảnh kia tối tăm, hai tròng mắt bắn ra hàn quang vô cùng kinh người, xuyên thủng hư vô.

Thân ảnh tối đen kia tiến vào trong cơ thể Sở Mộ. Trong nháy mắt, Sở Mộ đã cảm giác được một lực lượng vô cùng cường đại, bắt đầu khởi động ở trong người. Một lực lượng này khiến cho thực lực của hắn trực tiếp nâng cao lên gấp mười lần.

Thân thể có lực lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn, kiếm càng sắc bén hơn. Đây chính là bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm.

Liễu Bạch Long là Bạch Long Môn Chủ, Kiếm Thánh tam tinh. Hắn là một vị cường giả. Dưới trạng thái bình thường, Sở Mộ hiện tại vốn không phải là đối thủ của hắn.

Sở Mộ tăng cường lên gấp mười lần, thực lực càng trở nên đáng sợ. Nếu như lúc này lại đối mặt với đại trưởng lão, không cần thi triển ra kiếm khí lưu ảnh gì cả, hắn trực tiếp chém một kiếm là có thể tuyệt sát.

Sau khi thực lực tăng cường lên gấp mười lần, đối mặt với kiếm ý mạnh mẽ càng lúc càng tới gần, Sở Mộ chống lại có vẻ thành thạo hơn.

Mỗi môn bí pháp đều có chỗ sở trường đặc biệt của nó. Ví dụ như bí pháp kiếm khí Quy Nguyên của Ngao Chân Hằng thi triển ra. Ưu thế của nó ở chỗ kiếm nguyên. Ví dụ như bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên của Sở Mộ, ưu thế của nó ở trên kiếm nguyên.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm lại khác. Trọng điểm của nó không phải ở nguyên lực, mà ở trên phong quang của kiếm. Kiếm Thần Hàng Lâm tên cũng giống như ý nghĩa, chính là có quan hệ trực tiếp cùng kiếm.

Sở Mộ cảm giác, sau khi thi triển ra bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâmu, lực lượng cùng tốc độ của thân thể được tăng lên một chút. Điểm này rất rõ ràng. Nhưng rõ ràng nhất, lại là một phong quang. Đó là biên độ tăng trưởng đối với kiếm ý, biên độ tăng trưởng đối với kiếm lực, biên độ tăng trưởng đối với kiếm nguyên, biên độ tăng trưởng đối với kiếm trong tay.

Lúc này, một bóng người đã xuất hiện ở phía trước, bay nhanh tới gần.

– Thần Hoang… Quy Nguyên!

Quát khẽ một tiếng, Sở Mộ lại lần thứ hai thi triển ra bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên.

Trong tài liệu, Liễu Bạch Long là một vị Kiếm Thánh tam tinh trung kỳ. So với cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ lại càng cường đại hơn. Sở Mộ không xác định, chỉ dưới tình huống thi triển ra bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, là có thể đối đầu được với hắn. Cho nên, ở dưới trạng thái bí pháp của Kiếm Thần Hàng Lâm, hắn thi triển ra bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, nâng cao thực lực thêm một bước nữa. Điều này là rất cần thiết.

Liễu Bạch Long toàn thân y phục màu xanh, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu xanh, xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.

Nói về hình dáng bên ngoài, Liễu Bạch Long tuyệt đối không tệ. Phong thần tuấn lãng, lại thêm toàn thân khí chất Kiếm Thánh, có khả năng khiến rất nhiều nữ tính mê muội. Chỉ từ bề ngoài khó có thể nhìn ra người này, không ngờ là môn chủ Bạch Long Môn không chuyện ác nào không làm, vô cùng hung tàn.

Lúc này, hai mắt Liễu Bạch Long hiện lên ánh sáng lạnh, giống như băng tinh chiếu xạ, ép thẳng về phía Sở Mộ. Loại sát ý này hoàn toàn không che giấu, giống như gió bão tập kích tới, làm cho trong hư không hình như có từng mảnh hoa tuyết xuất hiện, như mộng như ảo.

Phía dưới, các đệ tử Bạch Long Môn còn sống nhìn thấy môn chủ của bọn họ xuất hiện, vẻ kinh hoàng trên mặt mỗi người biến mất, chuyển thành sự cuồng nhiệt. Ở trong lòng bọn họ, môn chủ là cường đại nhất. Chỉ cần môn chủ ra tay, mọi việc đều thuận lợi. Bởi vì bốn vị trưởng lão liên thủ, cũng không phải là đối thủ của môn chủ.

Đây là một niềm tin mù quáng. Bọn họ không biết được rõ ràng, nam nhân trước mặt bọn họ kia đáng sợ thế nào. Cho dù hắn chỉ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong.

Kiếm ý kinh người, mang theo băng hàn cực hạn, nói rõ kiếm ý Liễu Bạch Long nắm giữ không phải là kiếm ý tầm thường, mà là kiếm ý có thuộc tính. Mặc dù chỉ là kiếm ý hàn băng tương đối bình thường, cũng biểu thị thiên phú của Liễu Bạch Long ở trên phương diện kiếm đạo, kiếm tu tầm thường không thể nào so sánh được.

– Không quan tâm ngươi là ai, hủy Bạch Long Điện của ta, giết tứ đại trưởng lão và rất nhiều đệ tử Bạch Long Môn của ta, ngươi, phải chết.

Liễu Bạch Long chỉ một kiếm về phía Sở Mộ. Kiếm khí ở xung quanh thân kiếm sinh sôi, ngưng tụ thành luồng khí xoáy nho nhỏ, phát ra tiếng rít chói tai.

Cách xa mấy trăm thước, Sở Mộ có một cảm giác bị gió lốc quấn lấy, xé rách.

Ở trên phương diện ứng dụng kiếm ý của bản thân, Liễu Bạch Long đã đạt tới mức vô cùng cao thâm, gần như muốn đi vào cảnh giới lấy hư ảo ảnh hưởng tới hiện thực.

Liễu Bạch Long bày ra thực lực càng cường đại, Sở Mộ lại càng hưng phấn.

Diệt trừ Bạch Long Môn là nhiệm vụ. Cùng cường giả chém giết, lại là con đường rèn luyện.

Chỉ cần Liễu Bạch Long cường đại, không vượt ra ngoài cực hạn Sở Mộ có đủ khả năng thừa nhận, hắn chỉ hy vọng thực lực Liễu Bạch Long nâng cao tiến thêm một bước. Như vậy, rèn luyện sẽ càng rõ ràng hơn.

– Ta đã nghe qua những lời này. Cho nên bốn trưởng lão này đã chết. Tiếp theo, đến phiên ngươi.

Sở Mộ nói. Hắn dùng kiếm ý vĩnh viễn của bản thân, chống đỡ với kiếm ý hàn băng tập kích tới.

Ở trên phương diện phẩm chất, kiếm ý vĩnh viễn vượt xa kiếm ý băng hàn. Nhưng ở trên phương diện đẳng cấp, kiếm ý băng hàn lại là kiếm ý Kiếm Thánh tam tinh. Kiếm ý vĩnh viễn của Sở Mộ vẫn dừng lại ở Niết Bàn Cảnh.

Bởi vì phẩm chất vượt xa, nên kiếm ý vĩnh viễn có thể ở trên trình độ nhất định, chống đỡ kiếm ý băng hàn. Điều này làm cho Liễu Bạch Long cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Chỉ có điều, hiện tại hắn không có tâm tư nghiên cứu điều này. Hắn muốn giết chết Sở Mộ, ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả đệ tử Bạch Long Môn còn sống.

– Miệng lưỡi lợi hại cũng không mang đến cho ngươi bất kỳ lợi ích nào.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm

Liễu Bạch Long khẽ quát một tiếng, mũi kiếm đâm tới. Một đạo kiếm khí với màu xanh cùng màu trắng giao nhau, phá không bắn về phía Sở Mộ, mang theo gió cắt cùng băng lạnh.

Không tránh không né, Sở Mộ bổ ra một kiếm, đánh nát một đạo kiếm khí này.

Hắn ở dưới trạng thái hai tầng bí quyết Kiếm Thần Hàng Lâm cùng Thần Hoang Quy Nguyên, thực lực tăng lên tới một hoàn cảnh đặc biệt đáng sợ. Hắn không cần sợ hãi. Chỉ có điều, thời gian bí pháp có duy trì liên tục sẽ không quá dài, hắn phải kết thúc chiến đấu ở trong thời gian bí pháp duy trì liên tục.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 1 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!