Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 463 [Chương 2313 đến 2317]
❮ sautiếp ❯Chương 2313: Đông như trẩy hội (Thượng)
Trăm vạn Hoàng Sa Đồng cùng một vạn gốc Thanh Nguyên Thảo đã làm hai người Hoàng Thổ lão tổ Thanh Mộc lão tổ khó tiếp nhận, điều kiện phía sau còn làm bọn họ giận dữ.
Đệ tử Hoàng Thổ cung Thanh Mộc cung không được khiêu khích Chân Kiếm Tông, được, bọn họ cũng đáp ứng, đệ tử Hoàng Thổ cung Thanh Mộc không chủ động đối địch với Chân Kiếm Tông, được, bọn họ không cảm thấy gì, dù sao trước đó đã nói không gây phiền toái cho Chân Kiếm Tông, từ ý nào đó cũng đã là như vậy.
Nhưng bất luận ở nơi nào, đệ tử Hoàng Thổ cung cùng Thanh Mộc cung nhìn thấy người Chân Kiếm Tông phải tránh xa ba thước, có ý gì?
Nhục nhã, đây là nhục nhã trần trụi, là nhục nhã với Hoàng Thổ cung Thanh Mộc cung.
Cho dù bọn họ đáp ứng, đệ tử Hoàng Thổ cung và Thanh Mộc cung có đáp ứng hay không?
Cho dù bọn họ có thể dùng uy nghiêm của lão tổ trấn an bọn họ, nhưng không có khả năng quản được mọi lúc.
Tất cả mọi người đang chờ Hoàng Thổ lão tổ và Thanh Mộc lão tổ đáp lại.
– Các ngươi cũng có thể không đáp ứng, cũng có thể lập tức rời đi, không có người ngăn cản các ngươi.
Sở Mộ nói.
Một câu này làm mọi người kinh ngạc, có ít người đầu óc không có kịp phản ứng, dụng ý là gì?
Chẳng lẽ yếu thế?
Cho mình và cho đối phương bậc thang sao?
– Đến lúc đó trưởng lão bổn tông sẽ tới tông môn các ngươi bái phỏng.
Sở Mộ lại bổ sung một câu, mọi người mới kịp phản ứng.
Uy hiếp, đây là uy hiếp trần trụi.
Có thể không đáp ứng, cũng có thể còn sống rời khỏi nơi đây nhưng sau đó sẽ có trưởng lão Chân Kiếm Tông, ví dụ như Kiếm Thánh thất tinh Hạ Trấn Không sẽ đi bái phỏng Hoàng Thổ cung và Thanh Mộc cung.
Kiếm Thánh thất tinh, đây là siêu cấp cường giả Hoàng Thổ cung Thanh Mộc cung không thể đối kháng, đến lúc đó Hoàng Thổ cung và Thanh Mộc cung nhất định mất hết thể diện, sau đó cũng phải bồi thường tổn thất.
Sở Mộ nói đã làm sắc mặt Hoàng Thổ lão tổ và Thanh Mộc lão tổ biến hóa, bọn họ vô cùng tức giận nhưng cũng bất đắc dĩ.
Tất cả đều tại thực lực, nếu như bản thân bọn họ, tông môn cường đại hơn tự nhiên sẽ không sợ hãi đối phương uy hiếp.
– Lão phu đáp ứng.
Người ta mạnh hơn mình, Hoàng Thổ lão tổ trầm mặc sau đó buồn bực đáp ứng.
– Lão phu cũng đáp ứng.
Thanh Mộc lão tổ khổ sở đáp ứng.
– Ở đây có nhiều cường giả như thế, tin tưởng hai vị tiền bối sẽ không hối hận.
Sở Mộ nói.
– Chờ ta về Hoàng Thổ cung sẽ cho người mang đồ vật tới.
Hoàng Thổ lão tổ nói, Thanh Mộc lão tổ không nói gì nhưng cũng có ý này.
– Không tiễn.
Sở Mộ khẽ cười nói, bộ dáng rất hảo hữu.
Hoàng Thổ lão tổ và Thanh Mộc lão tổ mang theo tức giận và không cam lòng rời đi thật nhanh.
– Giải tán đi, có Kiếm Thánh thất tinh ở đây, chúng ta không chiếm được tiện nghi gì đâu.
– Phải báo cáo việc này cho hoàng tử biết.
– Chuyện này trọng đại, không thể xem thường.
Đám cường giả ở nơi xa rời đi.
Hoắc Tử Kiện mang theo không cam lòng ngập trời và cường giả Hỏa Thần Tông rời đi, trước khi đi hắn còn lườm Sở Mộ, Sở Mộ có cảm giác nhìn sang, trái tim Hoắc Tử Kiện đập mạnh liền thu hồi ánh mắt.
Hắn biết rõ, nếu như không có gì đặc biệt, cuộc đời này hắn không thể giết Sở Mộ, đừng nói giết chết, ngay cả đuổi theo cũng không có tư cách.
Hắn không biết không bao lâu hắn sẽ phải trả giá thật nhiều vì hành vi đuổi giết năm xưa.
Không bao lâu, các cường giả chung quanh Chân Kiếm Tông liên tục rời đi, mang theo tin tức vô cùng rungđoộng.
Có thể tưởng tượng, cả Thương Lan hoàng sẽ oanh động vì Chân Kiếm Tông.
– Lão đệ, ta tới kịp lúc nha.
Sau khi người ngoài rời đi, Hạ Trấn Không cười nói với Sở Mộ.
– Nếu lão ca không tới, chỉ sợ ta phải dốc sức liều mạng.
Sở Mộ nói.
Nói xong đám người Sở Mộ đáp xuống sơn môn.
Lần này đại thắng, đệ tử Chân Kiếm Tông vui mừng không nhỏ. Cho dù có bị thương cũng vui vẻ chịu đựng.
– Không ngờ Chân Kiếm Tông chúng ta lại cường đại như thế.
– Đúng vậy, ta trở thành đệ tử Chân Kiếm Tông hai mươi mấy năm chưa bao giờ biết rõ trong tông môn chúng ta nhiều Kiếm Thánh như thế.
– Thấp nhất là Kiếm Thánh nhị tinh, mạnh nhất là Kiếm Thánh thất tinh, thì ra Chân Kiếm Tông chúng ta không kém ai.
Thực lực bày ra đó, chân diện mục và tư thái cường đại của Chân Kiếm Tông cũng xuất hiện trước mắt người đời, cũng tuyên cáo sự cường đại của Chân Kiếm Tông, lòng trung thành của các đệ tử cũng cao tới mức tận cùng.
Vốn Chân Kiếm Tông bởi vì tông chủ cường thế như Sở Mộ đã làm bọn họ có lòng trung thành, toàn tông cao thấp đoàn kết một lòng, hôm nay thể hiện ra thực lực cường đại như thế, lòng trung thành càng tăng lên.
Trong đại điện tông môn, Sở Mộ giới thiệu mọi người với Hạ Trấn Không, cũng giới thiệu Hạ Trấn Không với các Thái Thượng trưởng lão khác của Chân Kiếm Tông và Lăng Phong Tiếu.
Đều là kiếm tu, cũng là Kiếm Thánh, hai bên tương kiến vô cùng vui sướng.
– Không hổ là tông môn kiếm tu thuần túy.
Hạ Trấn Không nói chuyện còn mang theo cảm khái.
Trong thế giới Thâm Lam, tông môn kiếm tu thuần túy đã rất ít, hơn nữa đại bộ phận đều rất yếu, Chân Kiếm Tông là một trong số đó, nhưng hiện tại Chân Kiếm Tông không tính là yếu, có vài Kiếm Thánh tồn tại, chiến lực đỉnh cấp kinh người, chỉ thiếu đệ tử và thời gian mà thôi.
Nhưng trải qua trận chiến lần này, thanh danh Chân Kiếm Tông tăng lên mạnh hơn nữa, lại có vài Kiếm Thánh tọa trấn, tất nhiên sẽ thu hút nhiều người tu hành kiếm đạo tới gia nhập.
Trên thực tế sau khi phong bạo lần này qua đi, phong bạo quét qua đại địa Thương Lan hoàng triều và ngoại vực, rất nhiều người bảo trì thái độ xem thế nào liên tục khởi hành đi tới Chân Kiếm Tông.
– Không ngờ Chân Kiếm Tông cường đại như thế, chuẩn bị hậu lễ.
Một gia chủ gia tộc cách Chân Kiếm Tông mấy trăm dặm liền lên tiếng.
Như Vương gia vừa nghe tin tức Chân Kiếm Tông cường đại như vậy, liên tục chuẩn bị hậu lễ đi tới bái phỏng Chân Kiếm Tông.
Đây là thái độ, cũng là hữu hảo, kết giao tốt với Chân Kiếm Tông, ngày sau có tai nạn gì cũng có thể mời cường giả Chân Kiếm Tông ra tay.
Nói trở lại, đệ tử trong gia tộc cũng có thể bái nhập Chân Kiếm Tông, học tập kiếm đạo chính thức.
Kiếm đạo của Chân Kiếm Tông không thuần khiết?
Nói đùa gì vậy, nếu không thuần khiết tại sao có nhiều cường giả Kiếm Thánh như thế, tông chủ Chân Kiếm Tông còn cường đại như thế cơ mà.
…
Đại địa bao la mờ mịt, vô số người đang tiến tới, những người này có phương hướng khác nhau nhưng mục nhất trí đều là Chân Kiếm Tông.
Chương 2314: Đông như trẩy hội (Hạ)
Trên bầu trời có hào quang bay nhanh, đó là thân ảnh phi hạm tiến về phía Chân Kiếm Tông.
Đệ tử Chân Kiếm Tông hoạt động liên tục.
– Ta là gia chủ Vương gia tại Lâm thành cách đây mấy trăm dặm tới bái phỏng.
Tại sơn môn Chân Kiếm Tông an bài rất nhiều đệ tử, phụ trách tiếp đãi người bái phỏng, cũng có người phụ trách đăng ký, có người thu lễ vật, tất cả đều hoạt động rõ ràng.
Có thể nhìn thấy sắc mặt các đệ tử Chân Kiếm Tông vô cùng hưng phấn, thần thái trấn định, đó là vui sướng cùng kích động phát ra từ nội tâm.
Dưới sơn môn còn có nhiều người xếp hàng, những người này tới từ gia tộc hoặc thế lực lớn nào đó, bọn họ tới đưa hậu lễ cho Chân Kiếm Tông, đổi thành trước kia, chuyện này chỉ là hi vọng xa vời.
Trong Chân Kiếm Tông đang thiết yến khoản đãi mọi người.
Người tới là khách, đưa hậu lễ tới liền được tiếp đón nhiệt tình, nếu không sẽ thể hiện Chân Kiếm Tông quá mức không có cấp bậc lễ nghĩa.
Một tông môn cường đại chính thức không phải chỉ bằng vào lực lượng là có thể tồn tại vĩnh cửu, lực lượng là trọng yếu nhất, phương diện khác cũng phải có, còn tổng hợp các điều kiện khác.
Hiện tại Chân Kiếm Tông trong thế giới Thâm Lam không tính là cường đại nhưng phải làm tốt trụ cột.
Đám người chạy đi không dứt, số lượng đều vượt qua đệ tử Chân Kiếm Tông, bất đắc dĩ chỉ có thể gọi nhiều đệ tử ký danh tới hỗ trợ.
Người được chọn trúng vô cùng hưng phấn, bởi vì đây là cơ hội tốt, biểu hiện tốt sẽ được đề điểm một hai, từ đó có ích lợi vô cùng.
Chân Kiếm Tông hôm nay cũng không phải Chân Kiếm Tông lúc trước.
Trên bầu trời lại xuất hiện hào quang vừa thô vừa to, đó là một chiếc phi hạm dài mấy chục mét, phi hạm dừng trên không trung sơn môn Chân Kiếm Tông, sau đó từng thân ảnh xuất hiện.
– Lão phu là phó tông chủ Tử Sơn Tông, dẫn theo đệ tử hạch tâm Tử Sơn Tông tới bái phỏng Chân Kiếm Tông.
Lão giả áo bào tím hô to truyền khắp cả Chân Kiếm Tông, cũng truyền vào tai mọi người, nhiều người cả kinh nhìn lên
– Tử Sơn Tông!
– Không ngờ là Tử Sơn Tông, đây là tồn tại cường đại hơn Huyền Thủy cung càng nhiều.
– Tông chủ Tử Sơn Tông là cường giả Thánh cấp lục tinh, lão tổ là Thất Tinh Thánh cấp, thập phần cường đại.
Tử Sơn Tông là tông môn bài danh trong top một trăm tại Thương Lan hoàng triều.
Tử Sơn Tông cũng không thể so sánh với Chân Kiếm Tông, mà là toàn bộ tông mộ xếp trong top một trăm của Thương Lan hoàng triều, không giống Chân Kiếm Tông chỉ có mấy Kiếm Thánh, hoàn toàn dựa vào Kiếm Thánh thất tinh để chèo chống thể diện.
Nhưng Chân Kiếm Tông có tiềm lực, đây cũng là nguyên nhân Tử Sơn Tông xuất động một phó tông chủ đến đây bái phỏng, không chỉ bái phỏng mà còn mang theo lễ vật.
Một trưởng lão Kiếm Thánh xuất hiện dẫn phó tông chủ Tử Sơn Tông phó tông vào bên trong, đây là thể hiện xem trọng, cũng làm cho phó tông chủ Tử Sơn Tông hài lòng.
Nhìn thế lực khác xem, tối đa chỉ là đệ tử hạch tâm tiếp đãi, mà phó tông chủ Tử Sơn Tông hắn do trưởng lão tiếp đãi, hơn nữa còn không phải trưởng lão, là trưởng lão cấp Kiếm Thánh, đãi ngộ cao hơn rất nhiều.
Sau Tử Sơn Tông lại có phó tông chủ Thiên Hà tông dẫn đệ tử hạch tâm tới đây, Thiên Hà tông cũng là tông môn không kém gì Tử Sơn Tông, thời gian tồn tại của nó còn dài hơn Tử Sơn Tông một ít.
Từng tông môn cường đại xuất hiện.
Tử Sơn Tông, Thiên Hà tông, Lạc Thủy tông, Phương Dạ Tông, Vô Chân Tông…
Có hơn mười tông môn cường đại tới bái phỏng, đều là bài danh top một trăm trong Thương Lan hoàng triều, nếu không cũng là tồn tại tiếp cận top một trăm.
Nếu là trước kia làm gì có vinh hạnh như vậy?
Trong đại điện tông môn, Tử Sơn Tông, Thiên Hà tông và người các tông môn cường đại được an bài tại đây, do Thái Thượng trưởng lão Chân Kiếm Tông tiếp đãi, Sở Mộ với tư cách tông chủ Chân Kiếm Tông cũng không vắng mặt.
Trong đại điện tông môn, tất cả các đệ tử trọng yếu của tông môn cường đại hoặc hiếu kỳ hoặc là dùng ánh mắt thăm dò nhìn Sở Mộ.
Trong mắt bọn họ, tu vi Sở Mộ đúng là Niết Bàn bát trọng thiên, trong bọn họ có không ít người tu vi Niết Bàn bát trọng thiên, càng có mấy người đạt tới cấp độ Niết Bàn cửu trọng thiên, Niết Bàn thất trọng thiên không ít…
Bọn họ không cách nào tưởng tượng nổi, một Niết Bàn bát trọng thiên làm thế nào chém giết cường giả Thánh cấp?
Thánh cấp nhất tinh, Thánh cấp nhị tinh, thậm chí ngay cả Thánh cấp lục cũng chém giết qua, đây là chuyện khó tưởng tượng nổi.
Trong ánh mắt một số người có chiến ý sinh ra.
Vào lúc này, trong bất cứ tông môn cường đại trong đại điện hay thế lực bên ngoài đại điện của Chân Kiếm Tông, dòng người nối liền không dứt, dùng đông như trẩy hội để hình dung.
Bên ngoài đại điện Chân Kiếm đã ngồi kín chỗ, hoàn toàn có vài phần hương vị yến tiệc của người thường.
Mỗi bàn đều ngồi đầy người, ăn uống linh đình, đàm rượu luận đạo.
Cũng có thể nói đây là cơ hội hiếm có, tuy hoàn cảnh không bằng trong nhà của mình nhưng nhìn thấy người chung quanh có địa vị không kém gì mình, thậm chí còn cao hơn cả mình, bình thường muốn gặp cũng không có cơ hội.
Mục đích của mọi người trừ bái phỏng Chân Kiếm Tông, cũng có ý tứ muốn kết giao với người khác.
Một thế lực muốn lớn mạnh, đơn độc là không đủ, có liên lụy lợi ích, có người khác giúp đỡ mới có thể phát triển nhanh hơn, đương nhiên, nói cho cùng cuối cùng vẫn phải dựa vào mình, nhưng trước khi chính thức cường đại tới mức người khác không chọc nổi thì nên tuân thủ quy tắc của thế giới đi.
Trong đại điện tông môn.
– Sở tông chủ không bằng chỉ điểm một hai.
Phó tông chủ Phương Dạ Tông cười nói, ngữ khí ôn hòa mang theo một tia thỉnh cầu, cũng không có ý vào tu vi bức bách Sở Mộ.
Tông môn như Phương Dạ Tông là thuật pháp, kiếm pháp cùng tu, trên phương diện kiếm pháp cũng có chút danh tiếng, môn hạ đệ tử chia làm hai đường, kiếm pháp cùng thuật pháp, cũng có một ít cùng tu cả hai.
Lần này Phương Dạ Tông mang theo một đệ tử Niết Bàn cửu trọng thiên tu hành kiếm pháp, tên là Cương Kiếm, hắn đưa ra yêu cầu được Sở Mộ chỉ điểm, từ ngữ khí và thần thái của hắn có thể thấy được đang nghi vấn thực lực Sở Mộ.
Đúng, hắn là đệ tử Niết Bàn cửu trọng thiên cả Phương Dạ Tông đều biết, cũng tinh tu kiếm đạo, là người nổi bật về kiếm đạo trong Phương Dạ Tông, nói hắn thứ hai, không người nào dám nhận thứ nhất, hắn có ngạo khí và thực lực để kiêu ngạo.
Hắn không tin một Niết Bàn bát trọng thiên có thể tuyệt sát Thánh cấp nhất tinh Thánh cấp nhị tinh. Thậm chí còn giết Thánh cấp lục tinh.
Chương 2315: Chấn nhiếp các tông
Không chỉ có Cương Kiếm có nghi vấn, những người không tận mắt nhìn thấy đều ôm nghi ngờ như thế.
– Xuất kiếm đi!
Sở Mộ nhìn phó tông chủ Phương Dạ Tông, gật đầu với đối phương.
– Đắc tội.
Cho dù nội tâm Cương Kêếm có nghi vấn nhưng cũng biết đối phương là tông chủ một tông, còn không phải tông chủ tiểu tông môn, không thể đắc tội, cho nên lúc nói chuyện cũng có vài phần lễ độ.
Vừa nói xong, Cương Kiếm rút kiếm ra, tiếng kiếm minh vang lên khắp đại điện, kiếm của hắn bao phủ tám phương ngưng lại ngưng tụ vào một điểm, kiếm quang sáng ngời ngưng tụ vào một điểm tối tăm như mực.
Một kiếm đen kịt như thế lúc đâm ra lại có âm thanh nhỏ bé, tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt lại tới trước mặt Sở Mộ.
– Dạ Kiếm Thuật của Phương Dạ Tông đúng là tinh diệu.
– Kẻ này nắm được tinh túy của Dạ Kiếm Thuật, tiến thêm một bước là có thể hiểu rõ bản chất của kiếm thuật, nắm giữ Kiếm Lực, trở thành kiếm tu chính thức.
Phó tông chủ Tử Sơn Tông, Thiên Hà tông… Liên tục cảm thán, phó tông chủ Phương Dạ Tông mỉm cười, nội tâm càng thỏa mãn với Cương Kiếm.
Phương Dạ Tông phân thành kiếm pháp và thuật pháp, phó tông chủ cũng phân thành hai bên, một chủ tu kiếm, một chủ tu thuật, mà hắn là chủ tu kiếm, là kiếm tu, cũng là Kiếm Thánh.
Dạ Kiếm Thuật Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, người có tu vi ngang cấp không tiếp được, bọn họ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, muốn xem Sở Mộ có tu vi Niết Bàn bát trọng thiên được đồn đại kỳ diệu như thế có tiếp được kiếm này hay không.
Một kiếm này vừa xuất ra, tinh khí thần tăng lên đỉnh phong, cảm giác không thoải mái bao phủ khắp toàn thân, Cương Kiếm hiểu rõ một kiếm này đã là đỉnh phong nhất của hắn hiện tại, không thể phục chế.
Sở Mộ ngồi ở vị trí tông chủ sừng sững bất động, chờ DẠ Kiếm Thuật tới trước người, hắn giơ tay lên, ngón trỏ và ngón giữa khép lại hóa thành kiếm chỉ đâm nhẹ về phía trước.
Trong nháy mắt sắc mặt mọi người biến hóa, trong mắt bọn họ, kiếm chỉ của Sở Mộ biến thành kiếm đâm ra, kiếm chỉ đâm ra biến thành màu đen, đen thâm thúy, hơn nữa quỹ tích và khí tức lại giống như Dạ Kiếm Thuật, thậm chí còn tinh diệu hơn.
Phó tông chủ Phương Dạ Tông khiếp sợ ngây người, nội tâm thập phần hoảng hốt.
Trước kia hắn đắm chìm tìm hiểu tinh túy Dạ Kiếm Thuật nhiều năm, đã sớm tinh thông, hơn nữa căn cứ vào lý giải của mình diễn biến ra kiếm pháp mạnh hơn, hắn vô cùng tinh thông Dạ Kiếm Thuật, lập tức đoán được, Sở Mộ đang thi triển Dạ Kiếm Thuật, hơn nữa kiếm này còn thuần túy hơn cả Dạ Kiếm Thuật, thậm chí ngay cả hắn cũng không sánh bằng.
Cương Kiếm cảm giác kiếm này giống như đá chìm vào biển cả, không có lực, cũng không biết đi nơi nào, ngón tay của đối phương hóa thành bóng tối bao phủ bản thân, dường như trong tích tắc hóa tiến vào trong bóng tối vô hạn không thoát ra được.
Đột nhiên hắn cảm thấy mi tâm tê rần, bóng tối biến mất, không biết khi nào mình đã lui ra sau ba mét, hơn nữa vẫn còn bảo trì tư thế xuất kiếm.
– Kiếm pháp còn có thể nhưng không đủ thuần túy.
Không biết khi nào, Sở Mộ thu hồi kiếm chỉ và lên tiếng.
– Đa tạ tông chủ chỉ điểm.
Cương Kiếm kịp phản ứng, thần sắc tái nhợt sau đó hành kiếm lễ với Sở Mộ, lui về phía sau phó tông chủ Phương Dạ Tông.
– Hiện tại mọi người biết thực lực kiếm đạo tông chủ bổn tông rồi chứ?
Thái Thượng thất trường lão cười nói.
– Trước kia là đồn đãi, hôm nay tận mắt nhìn thấy quả nhiên danh bất hư truyền.
Phó tông chủ Tử Sơn Tông cười nói.
– Tông chủ quả nhiên là thiên tài kiếm đạo.
Phó tông chủ Thiên Hà tông nói.
– Xin hỏi tông chủ, vừa rồi thi triển là Dạ Kiếm Thuật?
Phó tông chủ Phương Dạ Tông hỏi.
– Phải, cũng không phải.
Sở Mộ trả lời.
Mọi người, nhất là người Phương Dạ Tông đều giật mình.
Dạ Kiếm Thuật của Phương Dạ Tông bị tiết lộ sao?
Tông chủ Chân Kiếm Tông từng tu hành Dạ Kiếm Thuật?
Không, cũng không phải, sở dĩ đối phương có thể thi triển Dạ Kiếm Thuật tinh diệu như thế, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là nhờ vào thiên phú kiếm đạo và tạo nghệ kiếm đạo đạt tới cấp độ không tưởng tượng nổi.
Liếc mắt nhìn đã nắm giữ Dạ Kiếm Thuật, lại thi triển ra Dạ Kiếm Thuật thuần túy và tinh diệu hơn bản gốc.
– Thật sự là như thế, Sở tông chủ có thiên phú kiếm đạo đứng đầu Thương Lan hoàng triều rồi.
Phó tông chủ Phương Dạ Tông thở dài.
– Đó là tự nhiên, tông chủ có thiên phú kiếm đạo còn mạnh hơn cả ta, ta cũng cam bái hạ phong.
Hạ Trấn Không cười nói.
Với tư cách Kiếm Thánh thất tinh, lại là người cường đại nhất nơi này, hắn nói có sức thuyết phục lớn nhất.
Hơn nữa bọn họ cũng không cho rằng hắn đang phụ trợ Sở Mộ, Hạ Trấn Không cố ý vặn vẹo sự thật, hắn tinh tu là quang minh chi đạo, chú ý bản tâm đường hoàng, sẽ không đi nói dối làm gì.
Hạ Trấn Không nói thế càng xác nhận Sở Mộ kinh khủng.
– Tuy tu vi Sở tông chủ hiện tại mới Niết Bàn bát trọng thiên, thực lực bản thân còn mạnh hơn Thánh cấp nhất tinh nhị tinh, chỉ sợ đủ để chống lại Thánh cấp tam tinh, từ xưa đến nay, luận chiến đấu vượt cấp, tông chủ xứng đáng làm đệ nhât nhân.
– Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
– Dùng đại tài của tông chủ, ngày sau tấn chức Vạn Cổ Cảnh nhất định không gặp bao nhiêu khó khăn, đến lúc đó thực lực tông chủ sẽ cường đại hơn, chém giết Thánh cấp tam tinh vô cùng dễ dàng, chống lại tứ tinh không khó khăn.
Tất cả phó tông chủ tông môn đều lên tiếng, bọn họ tán dương Sở Mộ một hồi nhưng đây lại là sự thật.
– Sở tông chủ, trong nội tâm của ta luôn có nghi vấn, không hỏi không thoải mái.
Phó tông chủ Vô Chân Tông lên tiếng, các phó tông chủ khác cũng hiểu hắn muốn nói gì, lúc này an tĩnh lại.
– Mẫn phó tông chủ cứ nói.
Sở Mộ nói.
– Trước kia, có thể nói Chân Kiếm Tông không có danh tiếng gì nhưng lại ẩn dấu nhiều Kiếm Thánh như thế, nghĩ đến chắc lai lịch nhất định bất phàm mới đúng.
Mẫn phó tông chủ lên tiếng.truyện cõi âm
Các phó tông chủ khác cũng âm thầm gật đầu, đây chính là nghi vấn của bọn họ.
Bọn họ đã sớm điều tra qua, trước kia Chân Kiếm Tông chỉ là tiểu tông môn, còn trải qua một hồi phản loạn, thực lực suy yếu không ít nhưng không ai ngờ rằng, trong tông còn có mấy Kiếm Thánh tọa trấn, ngay cả lúc phản loạn cũng không xuất hiện.
Có vài Kiếm Thánh tọa trấn, tuyệt không phải ngẫu nhiên, cũng không phải vận khí tốt, Chân Kiếm Tông nhất định có lai lịch bất phàm.
– Kỳ thật Chân Kiếm Tông cũng không phải tông môn trong hoàng triều, cũng không phải tông môn trên lục địa.
Sở Mộ nói một câu làm mọi người chú ý, cũng lộ ra thần thái lắng nghe.
Chương 2316: Hoa địa phân phong (Thượng)
– Đời trước của Chân Kiếm Tông tên là Chân Thần Kiếm Tông, chắc hẳn các vị ở đây cũng nghe nói qua cái tên này rồi.
– Chân Thần Kiếm Tông…
– Chính là đại tông môn kiếm tu tung hoành Lam Hải mấy ngàn năm trước?
– Năm đó Chân Thần Kiếm Tông dùng lực một tông ngăn cản Hải tộc tàn bạo, bảo hộ Nhân tộc sinh tồn trên Lam Hải.
– Về sau không biết Chân Thần Kiếm Tông vì nguyên nhân gì bị diệt tông, không ngờ Chân Kiếm Tông lại truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông, có Sở tông chủ dẫn đầu, nói không chừng một ngày nào đó Chân Kiếm Tông sẽ khôi phục huy hoàng của Chân Thần Kiếm Tông khi xưa.
Tất cả phó tông chủ các tông ít nhất cũng sống mấy ngàn năm, kiến thức rộng rãi, tự nhiên nghe qua uy danh Chân Thần Kiếm Tông, đến đệ tử của bọn họ không biết nhưng lúc này nghe xong mới khiếp sợ.
– Hôm nay lão tổ Chân Kiếm Tông có sâu xa với Chân Thần Kiếm Tông năm xưa, chính là một trong năm đại Thánh Tôn Nhân trên Lam Hải, Thiên Kiếm Thánh Tôn.
Sở Mộ thả ra tin tức kinh người.
Quả nhiên tin tức này làm tất cả phó tông chủ các tông khiếp sợ, ngay cả trưởng lão của Chân Kiếm Tông cũng khiếp sợ không nhỏ, trừ Lăng Phong Tiếu.
Một trong năm đại Thánh Tôn Nhân tộc trên Lam Hải Thiên Kiếm Thánh Tôn, đây là tồn tại cấp Thánh Hoàng, hắn chính là lão tổ của Chân Kiếm Tông, không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tưởng tượng.
Chỗ dựa này quá lớn.
Lão tổ cấp Thánh Hoàng, quả nhiên cũng giống hoàng thất Thương Lan hoàng triều.
Mọi người ngây ngốc.
Sau khi kịp phản ứng, nội tâm mọi người rung động rất mạnh, trong lúc nhất thời không nói nên lời, ánh mắt càng ngưng trọng nhìn Sở Mộ.
Trong bọn họ không ai có thể thừa nhận lửa giận của Thánh Tôn, mặc dù là Thương Lan hoàng thất cũng không muốn chọc cường địch như thế.
Tất cả đều nằm trong tay Sở Mộ.
Hiện tại Chân Kiếm Tông thể hiện ra vài vị Kiếm Thánh, thể hiện ra thực lực và tiềm lực kinh người nhưng còn không đủ, trong Thương Lan hoàng triều, thực lực cường giả Chân Kiếm Tông có thể xếp vào top một trăm, nếu tính cả cả Chân Kiếm Tông, muốn có bài danh trước một ngàn cũng khó, chớ nói chỉ là cả thế giới Thâm Lam.
Tương lai rất xa xôi, còn cần thời gian dài phát triển, cần thời gian trăm năm để tính toán.
Trước khi nó phát triển, Chân Kiếm Tông phải có một núi dựa cứng rắn, nếu không khó có thể chấn nhiếp rất nhiều kẻ lòng mang làm loạn.
Sở Mộ tin tưởng, khẳng định đã có không ít người nhìn chằm chằm vào Chân Kiếm Tông, nhìn chằm chằm vào kiếm pháp cường đại trong tay hắn.
Thiên Kiếm Thánh Tôn, cường giả tuyệt thế cấp Thánh Hoàng chính là chỗ dựa đủ nặng, cũng khá lớn.
Sở Mộ muốn tất cả tông môn nơi đây biết rõ, cũng cần bọn họ truyền tin tức ra ngoài, muốn nhiều người biết tới thanh danh của Chân Kiếm Tông.
Sở Mộ đang nói dối sao?
Người có chút lý trí không cho rằng như vậy, bởi vì lời này vừa ra khỏi miệng thì nhiều người biết tới, thậm chí cũng sẽ lọt vào tai Thiên Kiếm Thánh Tôn, nếu là giả, Thiên Kiếm Thánh Tôn không bao giờ cho phép có người dùng thanh danh của mình làm việc.
Bản thân có thiên phú và tiềm lực cường đại không gì sánh nổi, tông môn có vài Kiếm Thánh, hơn nữa còn có Kiếm Thánh thất tinh, sau lưng lại có Thiên Kiếm Thánh Tôn là cường giả tuyệt thế cấp Thánh Hoàng làm chỗ dựa, Chân Kiếm Tông đã có đủ tiềm lực trở thành siêu cấp tông môn, chỉ thiếu thời gian và đệ tử mà thôi.
Lần đại yến này kéo dài suốt ba ngày ba đêm mới kết thúc, khách mời đều tận hứng rời đi, cũng thu lấy đáp lễ phong phú.
…
Thương Lan Hoàng thành, trong chính điện Thương Lan hoàng cung, Thương Lan Đế Hoàng ngồi thẳng người, sắc mặt của hắn nghiêm túc, cũng không nhúc nhích, dường như hắn đang nghe cái gì đó, quỷ dị là chung quanh không có người, cũng không có âm thanh quỷ dị nào.
Qua một lúc, Thương Lan Đế Hoàng Hô Diên Chiến lẩm bẩm:
– Quả nhiên tông chủ Chân Kiếm Tông có thực lực Niết Bàn bát trọng thiên tuyệt sát Thánh cấp nhất tinh nhị tinh. Xem ra không phải dựa vào bảo vật, mà là thực lực bản thân, thiên phú như thế xác thực xưng tuyệt muôn đời, không ai bằng.
– Thiên Khung Vực đệ nhất Kiếm Thánh, Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không lại là trưởng lão của Chân Kiếm Tông.
– Một trong năm Thánh Tôn Nhân tộc trên Lam Hải Thiên Kiếm Thánh Tôn chính là lão tổ Chân Kiếm Tông.
Tin tức này đủ làm Hô Diên Chiến không bình tĩnh, nội tâm hắn rung động không nhỏ. Nhất là tin tức đầu tiên và thứ ba, về phần thứ tin tức thứ hai, dù Hạ Trấn Không rất cường đại nhưng hắn không đặt vào trong mắt.
Người khai sáng Thương Lan hoàng triều, Đế Hoàng đời thứ nhất là một Thánh Hoàng, tại hải ngoại cũng xưng là Thánh Tôn.
Thánh Hoàng của Thương Lan hoàng triều đã nhiều năm xưa hiện thân. Dựa theo tục lệ tuyển Đế Hoàng, phàm là tu vi đạt tới Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong phải từ nhiệm tiềm tu, cố gắng có thể đột phá thành tựu Thánh Hoàng, nhưng hiện tại chưa từng xuất hiện Thánh Hoàng thứ hai.
Bởi vậy một cường giả Thánh Hoàng đủ làm hắn coi trọng.
– Xem ra thái độ với Chân Kiếm Tông phải thai đổi.
Hô Diên Chiến nhìn lên trời và lẩm bẩm.
Chân Kiếm Tông có một lão tổ Thánh Hoàng truyền nhanh như gió, truyền bá khắp nơi, chỉ trong thời gian ngắn đã truyền khắp cả Thương Lan hoàng triều, còn truyền ra ngoại vực, xem xu thế muốn truyền khắp đất liền và truyền vào hải ngoại.
Thánh Hoàng đấy, tồn tại chí cao, thực lực tuyệt đối.
– Tâậm chí có lão tổ Thánh Hoàng làm chỗ dựa.
Bát hoàng tử khiếp sợ, chợt hắn lại vui vẻ:
– Tiểu Tứ, chuẩn bị một chút, ta muốn đi Chân Kiếm Tông bái sư.
– Điện hạ…
Người gọi là Tiểu Tứ run run, hắn quá sợ hãi.
– Đi chuẩn bị đi.
Bát hoàng tử vung tay áo nói ra.
Người bốn phương tám hướng chạy tới Chân Kiếm Tông, ý định bái nhập Chân Kiếm Tông càng ngày càng nhiều, cũng có không ít người ngoại vực, ví dụ như Thiên Khung Vực… Còn có các đại vực bên cạnh Thương Lan hoàng triều.
Vào lúc này Chân Kiếm Tông đã yên tĩnh nhưng lại nghênh đón khách nhân tôn quý.
Chỉ thấy bên ngoài sơn môn Chân Kiếm Tông có tiếng long ngâm vang lên, hấp dẫn các đệ tử Chân Kiếm Tông chú ý, bọn họ nhìn lên và khiếp sợ không nhỏ.
Bảy đầu giao long màu bạc dài mấy trăm mét một chiếc xe, trên xe có nhiều long văn, vàng bạc song sắc đan nhau, nó có phong cách cổ xưa và hoa lệ.
Trên người giao long bộc phát khí tức vô cùng khổng lồ, mỗi một con giao long đều có thể sánh ngang cường giả Thánh cấp trung giai.
Trên chiếc xe vàng bạc đan xen có khí thế tụ mà không tan, khí thế Thánh cấp cường đại bộc phát ra ngoài.
Hai bên chiếc xe có chín tu luyện giả cưỡi cự ưng màu bạc, bọn họ đeo kiếm bên hông, trên người mặc chiến giáp tinh văn màu bạc thập phần uy vũ, mỗi người đều có khí thế Thánh cấp.
Chương 2317: Hoa địa phân phong (Hạ)
Cự ưng màu bạc có vài phần giống giao long, còn có cái sừng dài một mét, hiển nhiên là dị chúng giao long.
Trên xe còn có đồ án long ưng.
Sở Mộ không biết đồ án trên cờ xí, cả Chân Kiếm Tông không ai nhận ra, mọi người chỉ đoán đây là người hoàng thất.
Người hoàng thất tới Chân Kiếm Tông làm gì?
Trừ suy đoán, Sở Mộ mang theo đám trưởng lão Chân Kiếm Tông xuất hiện trên không trung Chân Kiếm Tông chờ đợi đối phương tới gần.
Bảy con giao long dừng trước đám người Sở Mộ mấy trăm mét, chúng gầm thét, giương nanh múa vuốt, khí tức cường đại bao phủ tám phương.
Chiếc xe mở ra, một thân ảnh cao lớn xuất hiện, mặc chiến giáp màu vàng tinh mỹ, áo choàng màu tím, trên đầu còn đội vương miện có đồ án long ưng.
– Ta chính là Thương Lan hoàng thất Long Ưng Vương.
Người này lên tiếng, giọng nói còn mang theo một ít bén nhọn, đôi mắt vô cùng lợi hại, khí thế bàng bạc, hắn là cường giả Thánh cấp bát tinh.
– Tông chủ Chân Kiếm Tông Sở Mộ bái kiến Long Ưng Vương.
Sở Mộ hơi hành lễ, các vị trưởng lão cũng hành lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
– Tông chủ các vị trưởng lão hữu lễ.
Long Ưng Vương nói:
– Lần này bổn vương phụng lệnh Đế Hoàng tới đây đặc biệt phong thưởng Chân Kiếm Tông.
Lời này đã cho thấy thiện ý, cũng làm mọi người yên tâm.
Bất kể thế nào, Thương Lan hoàng thất chính là thế lực lớn nhất Thương Lan hoàng triều, có Thánh Hoàng tọa trấn, cường giả vô số, nội tình thâm hậu, cho dù là đệ nhất tông môn Nguyên Cổ Tông trong hoàng triều cũng không dám đối địch với hoàng thất.
– Mời Long Ưng Vương vào bên trong.
Sở Mộ vươn tay mời.
Long Ưng Vương gật gật đầu, hắn mang theo hộ vệ tiến vào trong Chân Kiếm Tông, bảy đầu giao long và xe đậu ngoài đại điện Chân Kiếm Tông.
Trong hoàng thất, có được danh xưng là vương phải có thực lực Thánh cấp thất tinh, hơn nữa hoặc có huyết mạch trực hệ của hoàng thất, cũng chính là huynh đệ với Thương Lan Đế Hoàng, hoặc hắn phải có cống hiến trọng đại cho Thương Lan hoàng triều mới được phong làm bình thân vương
Long Ưng Vương không phải bình thân vương.
Trong đại điện tông môn, Sở Mộ tự mình tiếp đãi Long Ưng Vương, Kiếm Thánh thất tinh Hạ Trấn Không cũng có mặt.
– Sở tông chủ, lần này ta đến là truyền đạt thiện ý của hoàng huynh.
Long Ưng Vương nói chuyện thập phần trực tiếp, hắn không quanh co lòng vòng làm gì, trước khi đến Thương Lan Đế Hoàng Hô Diên Chiến cũng nói rõ thái độ đối đãi với Chân Kiếm Tông, dùng lôi kéo làm chủ mà không phải bắt buộc trấn áp, thái độ của Long Ưng Vương tương đối hòa khí.
Nếu người quen thuộc tính cách của hắn tất nhiên sẽ rất kinh ngạc, bởi vì Long Ưng Vương có hung danh hiển hách, hắn cũng là kẻ tâm ngoan thủ lạt không dễ sống chung.
Tuy Long Ưng Vương tâm ngoan thủ lạt sát phạt quyết đoán nhưng không phải kẻ ngu muội, hắn biết rõ thái độ của Thương Lan Đế Hoàng liền hiểu rõ Chân Kiếm Tông nhìn như không có cường đại như vậy, một mình hắn cũng có thể quét ngang, nhưng sau lưng Chân Kiếm Tông chính là Thiên Kiếm Thánh Tôn.
Tới nơi này là truyền đạt thiện ý, nếu còn muốn giả bộ chỉ sinh ra xung đột, đối với mình và hoàng thất cũng chẳng có chỗ tốt gì.
– Hôm nay Chân Kiếm Tông đã có cường giả, càng có Sở tông chủ là thiên tài hiếm có thống lĩnh, xu thế quật khởi đã hiện ra trong tầm tay, Chân Kiếm Tông là tông môn trong hoàng triều, càng cường đại càng càng có lợi cho hoàng triều, hoàng thất ủng hộ Chân Kiếm Tông phát triển.
Long Ưng Vương nói thẳng:
– Cổ Thú Sơn và phạm vi ngàn dặm chung quanh sẽ phân cho Chân Kiếm Tông, từ nay về sau chỉ thuộc về Chân Kiếm Tông, Chân Kiếm Tông có thể tự đặt tên, hoàng thất cũng chiêu cáo thiên hạ.
Long Ưng Vương nói lời này làm đám người Sở Mộ mừng rỡ.
Trong thiên hạ đều là vương thổ, người trên vương hổ là vương thần.
Trong Thương Lan hoàng triều, mỗi một tấc thổ địa đều thuộc về hoàng thất.
Ví dụ như sơn môn tông môn hiện tại, nói thuộc tông môn quản lý nhưng một khi hoàng thất động thủ có thể dễ dàng thu hồi, bởi vì cả Thương Lan hoàng triều đều thuộc về hoàng thất.
Trong trường hợp đó, như hiện tại, do hoàng thất Đế Hoàng tự mình mở miệng, hơn nữa còn chiêu cáo thiên hạ ban Cổ Thú Sơn và ngàn dặm chung quanh thành đất phong của Chân Kiếm Tông, liền ý nghĩa đất và Cổ Thú Sơn chính thức thuộc sở hữu của Chân Kiếm Tông, cũng không cần phải lo lắng sau này bị thu hồi, trừ phi Thương Lan hoàng thất muốn bị người ta lên án.
Đương nhiên tất cả đều dựa vào quan hệ và thực lực, nếu thực lực không đủ, đồ vật của mình sẽ biến thành của người khác.
Bất kể thế nào, Cổ Thú Sơn và phạm vi ngàn dặm chung quanh sẽ chia cho Chân Kiếm Tông, Chân Kiếm Tông có tất cả quyền lợi, cũng có thể thuận tâm ý cải tạotừ đó biến thành tu luyện tràng thích hợp với Chân Kiếm Tông, cũng chế tạo Chân Kiếm Tông thành thánh địa tu luyện.
Chân Kiếm Tông muốn phát triển, cường giả không thể thiếu, đệ tử không thể thiếu, tài nguyên không thể thiếu, hoàn cảnh cũng không thể thiếu.
– Long Ưng Vương, thỉnh chuyển đạt ý cảm kích của ta lên bệ hạ.
Sở Mộ chân thành nói ra.
– Ha ha, ta càng hi vọng ngươi mau chóng phát triển, đến lúc đó ta có thể thỏa thích chiến một trận.
Long Ưng Vương cười nói, hắn là người hiếu chiến.
– Vậy Long Ưng Vương cần phải chờ một ít thời gian rồi.
Sở Mộ cười nói.truyện Ma Tu audio
– Không vội, còn có hảo tửu.
Chính sự xong xuôi, Long Ưng Vương muốn uống rượu với Sở Mộ, bởi vì hắn nhìn Sở Mộ rất thuận mắt.
– Nhanh mang bồi thưởng tới cho Chân Kiếm Tông.
Trong Hoàng Thổ cung và Thanh Mộc cung đều có tiếng nói này vang lên, đem bởi vì tin tức của hoàng thất phân đất truyền khắp Thương Lan hoàng triều.
Bởi vì hoàng thất chiêu cáo thiên hạ, Cổ Thú Sơn và phạm vi ngàn dặm chung quanh được phân cho Chân Kiếm Tông, từ đó về sau, đời đời đều thuộc về Chân Kiếm Tông, hơn nữa vì Chân Kiếm Tông phát triển, hoàng cũng trợ giúp trăm vạn nguyên đan cực phẩm, năm trăm triệu nguyên đan thượng phẩm, một vạn Vân Mặc Kiếm, một ngàn Kim Vân Kiếm, một trăm Khô Kiếm, một trăm bình Băng Tâm đan, một trăm bình Đằng Long Đan, mười bình Hoàng Cực Đan, mười bộ công pháp Huyền cấp, mười bộ kiếm pháp Huyền cấp, ba bộ công pháp Địa cấp, ba bộ kiếm pháp Địa cấp.
Chiêu cáo này làm cả hoàng triều khiếp sợ.
Trăm vạn nguyên đan cực phẩm, giá trị của nó tương đương một trăm triệu nguyên đan thượng phẩm, thậm chí còn cao hơn một trăm triệu nguyên đan thượng phảm, bởi vì nguyên đan cực phẩm chỉ có cường giả Thánh cấp có năng lực chế tạo và hấp thu.
Năm trăm triệu nguyên đan thượng phẩm, đây là lượng vật tư cực lớn, đó là với tông môn cấp độ Chân Kiếm Tông hiện tại.