Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 453 [Chương 2263 đến 2267]
❮ sautiếp ❯Chương 2263: Kiếm bia hắc ám (Thượng)
Ở trong không khí, thần niệm lực thần hồn của Hải tộc không bằng Nhân tộc. Nhưng ở trong nước biển, uy năng lại tăng lên rất nhiều. Hải tộc ở trong biển, thực lực toàn thân hơn rất nhiều so với ở giữa không trung hoặc trên đất bằng.
Lực thần hồn của bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vừa tiến vào trong biển, liền nhanh chóng lan rộng ra. Tốc độ kia gần như tăng lên gấp đôi so với lúc ở giữa không trung. Đồng thời phạm vi có khả năng khuếch tán cũng càng rộng thêm.
Chỉ là…
– Không có?
– Làm sao có thể không có được? Ta rõ ràng đã tận mắt nhìn thấy Nhân tộc đáng chết này lẻn vào trong biển. Làm sao có thể không thấy hắn được?
– Nhân tộc đáng chết này tất nhiên còn ở trong biển. Chỉ có điều vừa rồi trong lúc chúng ta đối đầu với lôi quang, hắn đã trốn đi thật xa. Nhưng với tốc độ Niết Bàn Cảnh của hắn, lúc này có thể rời khỏi phạm vi lực thần hồn của chúng ta, đã là cực hạn. Ở trong biển là địa bàn của chúng ta. Chúng ta chính là chúa tể. Tiến vào trong biển, chắc chắn có thể cảm giác được tên Nhân tộc đáng chết này.
– Tiến vào trong biển.
Lúc này, bốn Sa tộc Thánh cấp cao giai đều đi xuống, tiến vào trong nước biển. Giữa không trung, chỉ còn lại lôi quang màu tím tràn ngập khắp bầu trời.
Chỉ có bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này cảm thấy được khí tức đặc biệt ở trên hoang đảo bị nghiền nát. Mà đám người Sở Mộ phân tán ra, bốn người bọn họ truy đuổi, chỉ có một mình Sở Mộ.
Hiện tại Sở Mộ không tiếc giá lớn, cho phi hạm Tử Phích Lịch Hào tự phát nổ, ngăn cản bọn họ. Bản thân mình chui vào trong nước biển trốn đi thật xa, làm cho bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai không ngừng nổi điên. Bọn họ không quan tâm tới những người khác, trực tiếp đuổi theo Sở Mộ, muốn bắt giữ hắn.
Bởi vậy, thật ra Minh Lưu và ba người Mai Lâm đã nhận được cơ hội thoát thân.
Bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vừa tiến vào trong biển, lực thần hồn lại một lần nữa tản ra, khuếch tán bốn phía xung quanh, quét ngang tất cả mọi thứ xung quanh thân. Nhưng bọn họ lại vẫn không có tìm được Sở Mộ. Chỉ có điều bọn họ rất có lòng tin. Bởi vì trong biển là địa bàn của Hải tộc.
Lúc này bốn gã cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai phân tán ra bốn phương hướng, tìm kiếm tung tích của Sở Mộ.
…
Dưới sự bảo vệ của Tị Thủy Châu, Sở Mộ không ngừng lao xuống dưới. Hắn chắc hẳn lấy uy lực tự phát nổ của Tử Phích Lịch Hào, khó có thể nổ chết bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này, chỉ có thể gây ra một chút phiền toái cho bọn họ. Sau đó, bọn họ nhất định sẽ tức giận truy sát mình.
Trong biển, Sở Mộ khó có thể phân biệt rõ phương hướng. Bởi vì hắn là Nhân tộc không phải là Hải tộc. Đối với hải vực, hắn hoàn toàn không quen thuộc. Nếu như tùy tiện lựa chọn một phương hướng, cũng không biết cuối cùng sẽ đi tới nơi nào. Nếu như không ngừng tiến sâu vào biển, rời xa lục địa, sẽ là đi dễ khó về.
Bởi vậy, Sở Mộ lựa chọn lao xuống phía dưới.
Hắn tiến vào chỗ này, đã rất sâu. Dần dần hắn lao xuống dưới, thấy nơi này giống như là một khe biển chật hẹp.
Khe biển là một loại địa hình ở sâu dưới đáy biển. Có khe biển rất ngắn rất cạn, chỉ khoảng mấy chục thước. Nhưng cũng có khe biển lại giống như vực sâu, thậm chí sâu tới mấy nghìn mấy vạn thước.
Ở trong biển rộng, càng đi xuống, nước biển mang đến áp lực càng cường đại, đồng thời, càng thêm tối tăm, càng thêm lạnh giá.
Nhiệt độ ở sâu dưới đáy biển sâu cực thấp, tuy không đóng băng. Nhưng người có tu vi không đủ tiến vào, trước không nói có thể chịu được áp lực khủng khiếp ở chỗ này hay không, chỉ cần là một chút lạnh lẽo này, cũng đủ khiến cho người đó phải chết, ngay cả thần hồn cũng sẽ bị đông lại, càng chưa nói tới thân thể.
May là Sở Mộ có Tị Thủy Châu. Cũng chính bởi vì hắn có Tị Thủy Châu, hắn mới dám tiến sâu xuống dưới đáy biển.
Không sai, Lam Hải thật sự là địa bàn của Hải tộc. Nhưng không phải tất cả Hải tộc đều dám tiến vào sâu phía dưới đáy biển. Lại giống như lục địa là địa bàn của Nhân tộc, nhưng phần lớn Nhân tộc lại không dám đi vào một vài hiểm địa cấm địa.
Sở Mộ tiến vào bên trong rãnh biển. Tuy rằng rãnh biển này không rộng. Thậm chí có thể nói là chật hẹp, chỉ rộng khoảng mấy thước mà thôi. Bình thường sẽ không khiến cho người khác chú ý. Ngoài dự đoán của Sở Mộ, chính là rãnh biển này rất sâu.
Đã lặn xuống mấy trăm thước, vẫn chưa tới đáy. Nhìn xuống, chỉ thấy một mảnh tối tăm. Cho dù là lấy thị lực của Sở Mộ cũng chỉ có thể thấy được mấy chục thước mà thôi.
Đột nhiên, Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Dường như ở sâu trong rãnh biển có thứ gì ở đang gọi mình. Một loại cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, làm cho ánh sáng Thần Ý Quang Minh ở bên trong thế giới tinh thần dần dần trở nên cường thịnh.
– Chẳng lẽ ở sâu bên trong rãnh biển này, có vật có liên quan mật thiết với Thần Ý Quang Minh sao…
Sở Mộ tiếp tục lặn xuống, hai tròng mắt có tinh quang chớp hiện qua. Hắn suy đoán. Bất chợt, dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, tinh quang càng sáng, bắn ra:
– Lẽ nào sẽ là…truyện cõi âm
Có đúng là vật kia hay không, Sở Mộ cũng không dám khẳng định. Hắn không có nắm chắc, chỉ là có một chút khả năng.
Nếu đúng là vậy, như vậy, lần này hắn sẽ nhận được lợi ích lớn lao. Về phần lợi ích này là gì, hiện nay hắn còn không biết rõ. Nhưng đối với bản thân nhất định sẽ có lợi là được rồi.
Có một động lực, tốc độ Sở Mộ lặn xuống dường như lại tăng thêm một ít. Chỉ có điều vẫn rất chậm. Bởi vì áp lực bên ngoài thật sự quá lớn, càng lúc càng lớn. Ngay cả có Tị Thủy Châu chống lại, dù Sở Mộ không cảm giác được, nhưng áp lực Tị Thủy Châu phải chịu đang tăng lớn lại là sự thực.
Chính bởi vì Sở Mộ không ngừng lặn xuống, bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai mới không có phát hiện ra hắn. Bởi vì phương hướng bọn họ lục soát là chiều ngang. Bởi vì bọn họ cảm thấy, Sở Mộ chỉ là một Nhân tộc Niết Bàn Cảnh, tiến vào trong nước biển, không phải là muốn mượn nước biển trợ giúp để tránh né sự tra xét của bọn họ, mượn nước biển để thoát thân. Nhưng bọn họ thật sự cho rằng trong biển là thiên hạ của Hải tộc. Chỉ một Niết Bàn Cảnh càng không thể nào tiến sâu xuống đáy biển.
Phải biết rằng có vài nơi dưới đáy biển, cho dù bọn họ là Thánh cấp cao giai, cũng không dám tiến sâu vào.
Chương 2264: Kiếm bia hắc ám (Hạ)
Ý nghĩ sai, phương hướng tìm kiếm tất nhiên cũng là sai lầm. Theo Sở Mộ không ngừng lặn xuống, muốn tìm được hắn, càng khó hơn.
Sở Mộ lặn xuống, tiếp tục lặn xuống, không ngừng lặn xuống.
Rắc rắc.
Đột nhiên, một tiếng động rất nhỏ thanh thúy vang lên, truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến thần sắc hắn thoáng đổi.
Trên màn bảo hộ do Tị Thủy Châu phát ra xuất hiện một vết nứt uốn lượn.
Tị Thủy Châu thật sự có thể chống lại áp lực do biển sâu mang đến, nhưng không phải là vạn năng. Nó có giới hạn của nó. Khi áp lực đạt đến giới hạn, màn bảo hộ của Tị Thủy Châu sẽ bị tổn thương rạn nứt. Nếu như vượt qua cực hạn, màn bảo hộ Tị Thủy Châu sẽ bị nghiền nát.
Suy nghĩ một chút, ở sâu dưới đáy biển như rãnh biển này, một khi màn bảo hộ Tị Thủy Châu bị nghiền nát, ở trong nháy mắt, thân thể Sở Mộ sẽ bị áp lực khủng khiếp của biển sâu ép thành bột phấn. Kể cả linh hồn của hắn cũng sẽ bị cái lạnh kinh khủng ở dưới sâu này làm đông cứng, trọn đời ở đây. Lúc đó hắn hoàn toàn trầm luân.
Sở Mộ xuất hiện do dự.
Tiếp tục đi xuống, khó bảo đảm màn bảo hộ Tị Thủy Châu sẽ không bị vỡ tan. Đến lúc đó, chờ đợi hắn là tử vong.
Không tiếp tục đi xuống, sẽ bỏ lỡ một lần cơ duyên. Hắn cảm giác được, nơi phát ra tiếng kêu gọi đã ở rất gần.
Vừa nghĩ tới đây, Sở Mộ quyết định tiếp tục đi xuống. Hiện tại Tị Thủy Châu vẫn có thể chống cự một chút, có thể tiếp tục đi xuống. Chỉ hy vọng thứ phát ra lời kêu gọi với mình không ở quá xa.
Chỉ có điều bây giờ tốc độ lặn xuống lại chậm hơn so với trước kia rất nhiều. Phải cẩn thận. Đó chính là một cơ duyên, có lẽ có thể khiến cho mình nhận được lợi ích không nhỏ. Nhưng nếu vì cơ duyên này mà giao ra tính mạng của mình, Sở Mộ vẫn không chịu.
Mạng cũng đã mất, cho dù cơ duyên này có tốt mấy, cũng không làm nên được chuyện gì.
Mà không có cơ duyên này, hắn có thể tu luyện trở nên cường đại. Có lẽ, chỉ là bỏ ra thêm một ít thời gian và tinh lực mà thôi.
Sở Mộ cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn bảo hộ của Tị Thủy Châu. Một khi màn bảo hộ tổn hại nghiêm trọng, hắn lập tức di chuyển lên trên. Càng lên cao áp lực sẽ càng nhỏ. Tị Thủy Châu tất nhiên có thể bình yên vô sự.
Lặn xuống thêm một chút, tiếng hô hoán càng thêm mãnh liệt.
Rắc rắc.
Lại là một tiếng rạn nứt vang lên. Trái tim Sở Mộ thoáng đập mạnh.
Đột nhiên, Sở Mộ dừng lại. Ánh mắt hắn nhìn thấy được một vật trên vách của rãnh biển.
Rãnh biển sâu tới mức nào, Sở Mộ không biết. Hắn đã lặn xuống đến hơn một ngàn thước, vẫn không nhìn thấy đáy. Có lẽ là chiều sâu mấy ngàn thước, có lẽ là sâu tới mấy vạn thước. Trên Tị Thủy Châu đã có năm vết nứt. Vết nứt thứ sáu đã xuất hiện một chút. Nếu như lại xuống tiếp nữa, vết nứt thứ sáu nhất định sẽ xuất hiện.
Chỉ có điều, Sở Mộ đã không cần tiếp tục lặn xuống nữa. Bởi vì hắn đã tìm được vật đang kêu gọi hắn. Nó nằm ở trên vách của rãnh biển.
Sở Mộ tới gần mới nhìn thấy được một chút mơ hồ.
Đó là một khối bia. Hình dạng bên ngoài của nó giống như kiếm bia. Nhìn thấy khối bia màu đen, một màu đen còn hơn cả sự tối tăm của rãnh biển. Trên kiếm bia màu đen này có ánh sáng màu đen lượn lờ. Phía trên lại đầy những đường vân che kín khắp nơi.
Thấy một khối kiếm bia màu đen này, tâm thần Sở Mộ chấn động. Hắn chỉ cảm thấy khối kiếm bia này có chút quen mắt. Hình như, hắn đã từng nhìn thấy qua ở nơi nào đó. Nhưng Sở Mộ lại có thể khẳng định, hắn chưa từng thấy qua kiếm bia này.
– … Quả nhiên là… Kiếm bia hắc ám sao?
Sở Mộ lo lắng nói.
Hình dáng bên ngoài của khối kiếm bia màu đen này rất giống với kiếm bia quang minh của Hạ Trấn Không. Các đường vân phía trên nó cũng cho một loại cảm giác tương tự…
Ngoài mặt Lam Hải, nước biển xanh thăm thẳm, không có chút gợn sóng nào. Thật giống như một khối ngọc bích cực lớn. Thời điểm sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, nó sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, phá hủy tất cả.
Biển có thể bao dung tất cả, cũng có thể phá hủy tất cả. Nó là cái nôi của văn minh.
Trên Lam Hải, từng ngọn đảo nhỏ được phân bố giống như những vì sao trên bầu trời, không biết có bao nhiêu cái.
Tất cả các đảo lớn nhỏ khác nhau. Có vài đảo nhỏ có sinh mệnh sống ở trên. Có vài đảo nhỏ lại thuần túy là hoang đảo bị bỏ hoang, không thích hợp ở lại, càng không thích hợp để tu luyện.
Từ khi Ám Ảnh tàn sát mười vạn chiến sĩ Sa tộc đến nay, đã qua một tháng lại mấy ngày. Lúc trước các hòn đảo đều bị phong tỏa. Phi hạm khó có thể tiến vào, cũng khó có thể rời đi. Nhưng cuối cùng cũng không thể phong tỏa trong thời gian quá dài. Nếu không sợ rằng sẽ gây ra bạo loạn.
Bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai truy tìm tung tích của Sở Mộ, bị Sở Mộ làm cho tức giận, tiến vào trong biển truy tìm. Trong lúc vô ý, chẳng khác nào đã bỏ qua những người khác. Hải tộc tiếp tục lục soát Nhân tộc, nhưng không biết bề ngoài và khí tức bọn họ đã thay đổi, đồng thời tách ra, một mình hành động. Bọn họ lẩn vào trong đám người, trở nên bình thường không bắt mắt, càng khó tìm kiếm hơn.
Từng chiếc từng chiếc phi hạm lại lần nữa khởi động, di chuyển tới lục địa.
Ba người Mai Lâm và Văn Phi cùng với Long Dực lẫn vào trong các phi hạm khác nhau, đi tới nội lục. Bọn họ bị Sở Mộ biến thành nô dịch. Nếu Sở Mộ sống, bọn họ cũng sẽ sống. Nếu như Sở Mộ chết, hạt giống trồng ở trong tâm thần bọn họ sẽ vỡ nát nổ mạnh, tổn thương nặng nề tới tâm thần của bọn họ, thậm chí tâm thần nổ nát mà chết.
Bởi vậy, bọn họ phải hành sự khiêm tốn, cố gắng không gây chú ý, tránh thoát lần lượt những đợt kiểm tra.
…
Trong biển, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai một lần nữa chạm trán.
– Không tìm được.
– Ta cũng không tìm được.
– Không có khả năng. Chỉ là một Nhân tộc, ở đáy biển, hắn làm sao có thể tránh được sự truy tìm của chúng ta được?
– Liên thủ. Thi triển Đại Tham Hải Thuật.
Người Thánh cấp cao giai thứ tư nói.
– Được, liên thủ.
Nhất thời, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai phân ra thành bốn phương hướng, đứng ngay ngắn, thần sắc nghiêm túc và trang trọng. Hai tay vung lên, kéo theo dòng nước xung quanh thân.
Bọn họ thi triển ra hải thuật.
Ánh sáng màu xanh lam hội tụ ở trong tay của bốn Sa tộc Thánh cấp cao giai, càng lúc càng mãnh liệt, cộng hưởng cùng nước biển ở bốn phía xung quanh.
Chương 2265: Thần Ý Hắc Ám
Bất chợt, hai tay của bốn người kết ấn, đẩy về phía trước. Bốn ánh sáng hội tụ, hòa hợp thành một, bất chợt nổ tung, hóa thành một gợn sóng màu xanh lam lập tức khuếch tán ra. Tốc độ khuếch tán nhanh tới mức không có cách nào hình dung nổi. Trong chớp mắt, gợn sóng liền bay nhanh lướt qua phạm vi mấy vạn thước, khuếch tán ra chỗ xa hơn.
Gợn sóng màu xanh lam khuếch tán, không chỉ tản ra bốn phía xung quanh, còn khuếch tán theo hai hướng trên và dưới.
Bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vẫn duy trì tư thế hai tay kết ấn đẩy ra. Gợn sóng màu xanh lam lướt qua chỗ nào, tất cả hình ảnh ở đó đều sẽ hiện ra ở trong đầu của bọn họ, bọn họ cảm giác được.
Trong nháy mắt, gợn sóng Đại Tham Hải Thuật liền lướt qua phạm vi hơn mười vạn thước, đồng thời còn không ngừng khuếch tán ra, đi tới chỗ xa hơn, cũng như tới chỗ sâu hơn.
Rất nhanh, gợn sóng màu xanh lam lướt qua rãnh biển chật hẹp, đồng thời tiến sâu vào bên trong rãnh biển. Trong chớp mắt, gợn sóng liền đến chỗ kiếm bia hắc ám, cũng chính là chỗ của Sở Mộ.
Khi gợn sóng màu xanh lam này sắp lướt qua thân thể của Sở Mộ, kiếm bia hắc ám lóe lên ánh sáng màu đen. Gợn sóng màu xanh lam trực tiếp xuyên qua kiếm bia hắc ám cùng Sở Mộ, đi tới chỗ sâu hơn.
Khi gợn sóng màu xanh lam mở rộng đến cực hạn, liền biến mất, giống như biến mất ở trong biển.
Sắc mặt của bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai đều hết sức khó coi. Bởi vì, bọn họ không có bất kỳ phát hiện nào.
Khi gợn sóng màu xanh lam lướt qua Sở Mộ, bị lực lượng của kiếm bia hắc ám ảnh hưởng, trực tiếp xuyên qua, dẫn đến bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai không có cách nào cảm giác được, bỏ lỡ.
Ngay cả bốn người bọn họ liên thủ thi triển ra Đại Tham Hải Thuật vẫn không có cách nào tìm được tung tích của Sở Mộ. Trong lúc nhất thời, bốn người không biết có biện pháp nào tốt hơn. Bọn họ càng phẫn nộ hơn, chìm vào trong suy nghĩ.
Sở Mộ cũng không biết gì về cảnh tượng như vậy. Hắn hoàn toàn không biết mình thiếu chút nữa đã bị nhận ra. Nếu như bị phát giác, hắn hơn phân nửa là khó có thể tránh được sự truy sát.
– Thông báo với các chiến sĩ trong tộc, triển khai lục soát ở hải vực này. Ta cũng không tin, chỉ là một Nhân tộc, tốc độ trên biển sẽ thắng được Hải tộc chúng ta. Hắn nhất định là có bí bảo gì đó che giấu khí tức.
– Không sai. Để cho nhiều chiến sĩ triển khai lục soát. Bất kỳ một chỗ nào cũng không thể bỏ qua.
– Trừ người này ra, còn có bốn người khác cũng không thể bỏ qua.
Ngay lập tức, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai lấy phương thức đặc biệt của Sa tộc để tiến hành đưa tin. Sau một thời gian ngắn, liền có số lượng lớn chiến sĩ Sa tộc từ bốn phương tám hướng vọt tới gặp bọn họ. Sau đó những chiến sĩ này thi hành mệnh lệnh, ở hải vực này triển khai lục soát, tìm kiếm kỹ lưỡng.
Về phần bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai, bọn họ lại rời khỏi đó, muốn đi truy tìm bốn người khác.
Không tìm được Sở Mộ, nếu như có thể bắt bốn người khác cũng không tệ. Tối thiểu có thể mượn người này, tìm ra từng người một.
…
Cho dù chiến sĩ Sa tộc bình thường hay là chiến sĩ Sa tộc cao đẳng, cũng có không cách nào tiến sâu vào trong rãnh biển sâu hơn nghìn thước. Bọn họ cũng không có loại bảo vật như Tị Thủy Châu.
Tất cả những chuyện phát sinh, Sở Mộ đều không biết. Bởi vì hắn đã bị kiếm bia màu đen trước mắt hấp dẫn.
Tới gần phạm vi một thước, có thể cảm giác được rõ ràng chấn động khí tức hắc ám tinh thuần từ trên kiếm bia phát ra, mãi mãi trường tồn.
Giống như lúc đó, khi tìm hiểu kiếm bia quang minh, hai tròng mắt Sở Mộ nhìn chăm chú vào kiếm bia hắc ám, nhìn chằm chằm vào các đường vân phía trên. Trong đầu hắn loại trừ tạp niệm, tinh thần tập trung cao độ.
Thoáng một cái, kiếm bia hắc ám biến mất khỏi tầm mắt. Những đường vân kia nhanh chóng mở rộng, cuối cùng bao bọc cả Sở Mộ vào bên trong.
Bản thân hắn ở trong một mảnh bóng tối, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì. Đối mắt giống như đã bị mù.
Không nhìn thấy gì, sờ không thấy gì, chỉ có thể dựa vào cảm nhận.
Hắc ám tất tối tăm, hắc ám rất thuần túy, khiến cho Sở Mộ không khỏi liên tưởng đến cảnh tượng khi tìm hiểu kiếm bia quang minh. Lúc đó hắn cũng giống như tiến vào bên trong một thế giới ánh sáng thuần túy, không còn cái gì khác.
Hiện tại bản thân ở trong bóng tối, Sở Mộ có cảm giác bóng tối này có phần tương tự với ánh sáng, đều thuần túy như vậy, sâu xa như vậy, bá đạo như vậy.
Quang minh cùng hắc ám, là tồn tại mang tính đối lập, giống như nước cùng lửa, nhưng so với nước cùng lửa, lại đối lập càng tuyệt đối hơn.
Chỗ ánh sáng nhất định không có bóng tối. Chỗ bóng tối, nhất định không có ánh sáng. Quang minh cùng hắc ám, không có cách nào cùng tồn tại. Đây là nhận thức mọi người đều biết.
Nếu như càng nghiên cứu thấu đáo, lại sẽ hiểu rõ, thật ra quang minh cùng hắc ám là tương đồng.
Rong chơi ở trong bóng tối, không nhìn thấy, không nghe thấy, thậm chí không ngửi thấy. Nhưng Sở Mộ lại có một loại cảm giác, dần dần trong lúc đó, mình dường như cùng hắc ám hòa làm một thể, biến thành một phần tử của hắc ám, biến thành một hạt căn bản nhỏ bé bên trong bóng tối, trôi nổ ở trong đại dương của hắc ám.
Thần Ý Quang Minh bên trong thế giới tinh thần, tản ra chấn động quỷ dị. Từng đợt sáng ánh sáng phóng ra, chiếu sáng toàn bộ thế giới tinh thần, cũng tràn ngập toàn bộ thế giới tinh thần, bao phủ tất cả lực lượng, lại dường như đồng hóa tất cả lực lượng, dính sát vào vách ngăn của thế giới tinh thần, hình thành một tầng vách ngăn quang minh.
Bóng tối vô tận. Lực lượng hắc ám muốn đi vào thế giới tinh thần của Sở Mộ, lại bị vách ngăn quang minh do Thần Ý Quang Minh tạo ra ngăn cản, không có cách nào tiến vào. Hai bên đối đầu. Bên trong thế giới tinh thần, ánh sáng của Thần Ý Quang Minh đột ngột phát ra.
Hắc ám và quang minh, không thể cùng tồn tại!
Dưới tình huống bình thường, loại tình huống này, lực hắc ám cùng lực quang minh nhất định sẽ tạo thành xung đột cực lớn, rất có xu hướng ngươi chết ta sống. Nhưng lúc này Sở Mộ lại nhạy cảm phát hiện ra, trong lúc lực hắc ám cùng Thần Ý Quang Minh đối đầu, không kịch liệt giống như trong suy nghĩ của hắn. Thoạt nhìn hình như rất kịch liệt, nhưng không có kiên quyết tới mức phân ra sinh tử.
Hắc ám vô tận thoải thích vẫy vùng trong đó, không có điểm cuối, cũng không có giới hạn. Sở Mộ lại rơi vào trong giác ngộ.
Chương 2266: Niết Bàn lần thứ tám (Thượng)
– Hắc ám, màu đen, màu đen thuần túy, không cho phép các màu sắc khác tiến vào. Nói rõ nó vô cùng bá đạo, không cho phép những lực lượng khác tồn tại. Nếu bóng đêm xuất hiện, bao trùm trời đất, tất cả trời đất vạn vật đều bị bao phủ ở trong bóng tối, sẽ không biến mất, chỉ là lẫn vào bên trong màu đen, đồng nhất cùng hắc ám.
– Nói cách khác, hắc ám ngoại trừ bá đạo ra, vẫn có đầy đủ đặc tính bao dung.
– Hắc ám, có thể bao dung tất cả. Duy nhất chỉ có quang minh. Quang minh vừa xuất hiện, hoặc là hắc ám tránh lui, hoặc quang minh mất đi.
– Quang minh cũng vô cùng bá đạo. Nó đi qua nơi nào, bao trùm tất cả, không tha cho màu sắc khác, chỉ còn lại ánh sáng thuần túy. Nhưng ở trong ánh sáng, lại có những sự vật khác có thể tồn tại, giống như ban ngày. Khi tất cả ánh sáng hiện ra. Bởi vậy, xét về thuộc tính, thật ra quang minh và hắc ám có điểm chung, bá đạo như nhau, bao dung như nhau…
Dưới giác ngộ, có một tia hiểu rõ xuất hiện. Sở Mộ dần dần hiểu rõ cái gì đó, nói không rõ được, huyền diệu không thể thốt ra lời.
Ý niệm thoáng động, lực thần niệm mạnh mẽ phối hợp với kiếm ý. Hắn muốn áp chế Thần Ý Quang Minh xuống, thu hút lực hắc ám tiến vào bên trong thế giới tinh thần. Nhưng hắn lại bất đắc dĩ. Lực lượng Thần Ý Quang Minh quá mạnh mẽ. Mặc cho Sở Mộ phát lực thế nào, cũng khó có thể áp chế nó xuống được. Trái lại có một loại khí thế ngươi mạnh mẽ ta càng mạnh mẽ hơn.
Duy trì liên tục đối đầu một khoảng thời gian, nhưng Sở Mộ trước sau vẫn không có cách nào áp chế được Thần Ý Quang Minh, để cho lực hắc ám tiến vào thế giới tinh thần. Rơi vào đường cùng, Sở Mộ chỉ có thể tạm thời buông tha.
Hắn hồi tưởng lại quá trình thu được Thần Ý Quang Minh trước đó. Đúng vậy, thật ra Sở Mộ cũng không phải là tự mình tìm hiểu ra Thần Ý Quang Minh, mà là dưới cơ duyên xảo hợp, thu được Thần Ý Quang Minh.
Lúc đó thu được Thần Ý Quang Minh là bởi vì hắn ở bên cạnh kiếm bia quang minh tiến hành Niết Bàn. Thời điểm linh hồn Niết Bàn, kiếp nạn quá mãnh liệt, thiếu chút nữa dẫn đến ý thức trầm luân. Là lực lượng kiếm bia quang minh trợ giúp, khiến cho ý thức của Sở Mộ cường thịnh lên, mới không có bị thổi tắt. Bởi vậy, hắn cũng nhận được Thần Ý Quang Minh.
– Lẽ nào, ta phải một lần nữa tiến hành Niết Bàn, mới có thể có được Thần Ý Hắc Ám?
Sở Mộ thầm nghĩ.
Hắn không biết nhận được Thần Ý Hắc Ám đối với mình có ích lợi gì. Nhưng hắn có một trực giác. Nhận được Thần Ý Hắc Ám, nhất định sẽ lợi ích rất tốt.
Hắn đang ở trước mặt kiếm bia hắc ám. Bỏ lỡ, đó chính là kẻ ngốc. Phải nắm lấy cơ duyên lần này. Chỉ có điều nếu Niết Bàn, sẽ gặp phải chấn động rất lớn, sẽ để lộ vị trí của mình.
Nên lấy hay bỏ đây?
Sau một thoáng do dự, suy nghĩ một chút, Sở Mộ liền đưa ra quyết định. Nếu như hắn không có phát hiện ra kiếm bia hắc ám, vậy thì cũng thôi. Nhưng nếu đã phát hiện ra, đó là cơ duyên của bản thân mình, phải nắm chặt lấy.
Đột phá!truyện Linh Dị
Dưới đáy biển sâu, từng bóng người nhanh chóng tới lui tuần tra. Trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, giống như tia chớp rậm rạp xuyên qua.
Chiến sĩ của đại quân Sa tộc che kín cả một khu vực ở đáy biển, hoàn toàn bao trùm, đông nghịt. Căn bản cũng không có đường chạy trốn.
Rãnh biển chật hẹp cũng có một vài chiến sĩ Sa tộc chui vào. Nhưng lấy thực lực của bọn họ, vẫn không có cách nào tiến sâu đến dưới ngàn mét. Áp lực quá lớn, bọn họ không có cách nào tiếp nhận được. Bởi vậy bọn họ không có cách nào tìm được Sở Mộ.
Hơn một ngàn thước sâu dưới rãnh biển chật hẹp, kiếm bia hắc ám phát ra ánh sáng màu đen trầm tĩnh, thâm thúy, vô tận. Sở Mộ ở phía trước kiếm bia hắc ám, màn bảo hộ của Tị Thủy Châu bất tri bất giác biến mất. Toàn thân hắn được một tầng ánh sáng hắc ám bao vây, hoàn toàn nhìn không thấy.
Lúc này, có một bóng người lấy tốc độ rất nhanh, giống như tia chớp, giống như lôi đình nhanh chóng lặn xuống. Rất nhanh, hắn lướt qua chỗ gần với kiếm bia hắc ám, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào. Bởi vì chấn động của kiếm bia hắc ám hoàn toàn che đậy, khiến hắn không có cách nào cảm giác được.
Khi lặn xuống đến hơn một ngàn thước, hắn không có bất kỳ phát hiện nào. Dưới áp lực quá lớn không có cách nào tiếp nhận được, hắn chỉ có thể bơi lên, lại một lần nữa lướt qua bên cạnh Sở Mộ.
…
Hắc ám vô tận, không nhìn thấy điểm cuối. Tất cả giống như hư vô, tất cả đều là thuần túy như vậy.
Lĩnh hội chấn động thuộc về lực lượng hắc ám, lĩnh ngộ dần dần sâu sắc, nhưng trước sau không có cách nào dẫn dắt lực lượng hắc ám tiến vào thế giới tinh thần. Bởi vì Thần Ý Quang Minh quá mức mạnh mẽ.
Sở Mộ lại lấy ra linh hồ.
Trước đó khi Ám Ảnh xuất hiện, chém giết mười vạn chiến sĩ Sa tộc, thu mấy trăm chiếc nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp Sa tộc, tài phú thoáng cái mở rộng hơn rất nhiều lần. Bảo vật rất nhiều. Hắn lấy ra một phần, để vào bên trong linh hồ, bị lực lượng của linh hồ luyện hóa, biến thành từng linh lực tinh thuần.
Không thể không nói, vận khí của Sở Mộ không tệ. Nếu như sớm lấy ra linh hồ, tản ra sóng chấn động linh lực, chỉ sợ sẽ bị cường giả Thánh cấp Sa tộc vừa rồi bay nhanh qua phát hiện ra.
Tất cả bảo vật chuyển hóa thành linh lực. Sở Mộ tiến vào bên trong linh hồ, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu linh lực tinh thuần ở bên trong linh hồ, phân ra thành hai bộ phận. Một phần để tu luyện công pháp luyện thể Tinh Thần Kiếp. Một phần để tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết. Luyện khí cùng luyện thể cùng đồng thời tiến hành.
Tu vi Niết Bàn thất trọng thiên sơ kỳ bắt đầu nhanh chóng nâng cao.
Bên tai, dường như truyền đến tiếng nước chảy, tiếng gió thổi.
Vù vù.
Tiếng động vang dội hết đợt này tới đợt khác không ngừng vang lên ở bên tai không dứt.
Linh lực tinh thuần không ngừng tràn vào trong cơ thể, chia làm hai đường, luyện khí cùng luyện thể, khiến được tu vi khí thể của Sở Mộ bắt đầu từng bước nhanh chóng tăng trưởng.
Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên trung kỳ!
Một cảnh giới nhỏ được nâng cao, khiến cho Thần Hoang Kiếm Nguyên của Sở Mộ càng thêm hùng hậu, khí lực cũng càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng như vậy còn chưa đủ. Bên trong linh hồ vẫn còn số lượng lớn linh lực chờ đợi Sở Mộ hấp thu.
Trong linh hồ, linh lực không ngừng sôi trào, giống như nước được đun sôi, lại giống như thuỷ triều lên xuống từng đợt, cuộn trào mãnh liệt, truyền ra những tiếng động khe khẽ.
Nâng cao nâng cao nâng cao. Không ngừng nâng cao, không giới hạn nâng cao, tu vi càng lúc càng thâm hậu.
Chương 2267: Niết Bàn lần thứ tám (Hạ)
Trong lúc Sở Mộ cố gắng nâng cao tu vi, người của Sa tộc lại sắp phát điên. Thời gian đã qua hơn một tháng, Sa tộc cùng với tất cả chủng tộc phụ thuộc xuất động, còn ép các tông môn Nhân tộc xuất động tìm kiếm khắp nơi. Đảo nhỏ hải vực bất kỳ một chỗ nào đều kiểm tra không hề buông tha. Nhưng bọn họ không chỉ không thể tìm được người có thể thi triển ra Kiếm Vực Hắc Ám kia, năm người cũng không có phát hiện ra được.
Cũng không phải hoàn toàn không phát hiện. Tối thiểu đã phát hiện ra hành tung của một người trong đó. Nhưng người kia chỉ là tu vi Niết Bàn Cảnh, lại trốn vào trong biển, không ngờ khiến cho Sa tộc xuất động rất nhiều chiến sĩ lục soát hải vực cũng không có tìm được tung tích của hắn.
Trong biển, chính là thiên hạ của người Hải tộc. Đặc biệt là chủng tộc cường đại giống như Sa tộc, còn là một trong những bá chủ ở trong biển. Nhưng cho dù là như vậy, bọn họ lại không làm gì được một Nhân tộc chỉ là Niết Bàn Cảnh. Đây là sỉ nhục, sỉ nhục cực lớn. Nếu như truyền vào trong tai của Hải tộc khác, Sa tộc rất có khả năng sẽ trở thành trò cười cho bọn họ.
Tại đại bản doanh của Sa tộc đã có trưởng lão kiến nghị mời ra Đế Sa lão tổ của Sa Tộc. Nhưng có trưởng lão phản đối, cảm thấy mời Đế Sa lão tổ ra như vậy, sẽ chỉ làm cho lão tổ cảm thấy bọn họ không có năng lực.
Tất cả những việc này, Sở Mộ đều không biết. Nhưng cho dù có biết, hắn cũng sẽ không để ý tới. Nhiều lắm thì mỉm cười cho qua.
Hắn không ngừng hấp thu linh lực tu luyện. Tu vi của hắn, ở trên phương diện khí thể đã đạt đến Niết Bàn thất trọng thiên hậu kỳ, bắt đầu củng cố.
Kiếm bia hắc ám tràn ngập ánh sáng màu đen, bao bọc lấy Sở Mộ, khiến sóng chấn động linh lực của linh hồ bị suy yếu rất lớn, khó có thể truyền đi.
Thời gian trôi qua từng chút một. Cuối cùng, tu vi của Sở Mộ đạt tới Niết Bàn thất trọng thiên đỉnh phong, trùng kích cực hạn.
Khi linh lực ở bên trong linh hồ đã tiêu hao gần hết, tu vi của Sở Mộ cuối cùng đạt tới cực hạn của Niết Bàn thất trọng thiên, khó có thể nâng cao hơn được nữa. Chỉ có đột phá, chỉ có Niết Bàn.
Ngồi xếp bằng ở bên trong linh hồ, lấy ra rất nhiều khí Niết Bàn.
Trước kia sau khi tiến hành Niết Bàn lần thứ bảy, khí Niết Bàn của Sở Mộ đã tiêu hao gần hết, không có cách nào tiến hành Niết Bàn lần thứ tám. Nhưng trong nhẫn không gian của mấy trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đã chết lại có không ít khí Niết Bàn, cũng đủ cho Sở Mộ tiến hành Niết Bàn lần thứ tám.
Căn cơ của Sở Mộ vượt xa so với người tu luyện cùng đẳng cấp bình thường. Mỗi lần Niết Bàn, số lượng khí Niết Bàn cần tiêu hao cũng vượt xa so với người tu luyện cùng đẳng cấp. Hơn nữa hắn lại có phương diện tu vi luyện thể ngang bằng với luyện khí. Một lần Niết Bàn, chẳng khác nào Niết Bàn hai phương diện luyện khí cùng luyện thể. Số khí Niết Bàn cần thiết không chỉ đơn giản là nâng cao gấp đôi.
Rất nhiều khí Niết Bàn xuất hiện, giống như từng thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua, xuyên thủng thân thể vô cùng mạnh mẽ của Sở Mộ, xé rách thân thể hắn. Từng đợt đau đớn mãnh liệt dâng trào ra khắp toàn thân. Nhưng thần sắc Sở Mộ lại không đổi, dường như linh hồn xuất khiếu vậy.
Đối với đau đớn như vậy, hắn đã có lực chống cự rất tốt. Nhưng khí lực Niết Bàn thất trọng thiên mạnh mẽ hơn so với lục trọng thiên rất nhiều. Thời điểm xé rách nghiền nát lại cần càng nhiều khí Niết Bàn hơn.
Thân thể mạnh mẽ xé rách, máu và thịt nghiền nát thành một đoàn. Ngay sau đó, đan điền cũng bị xé rách nghiền nát. Khí Niết Bàn còn thừa lại lao về phía thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Thời điểm Niết Bàn đê giai và Niết Bàn trung giai, là Niết Bàn nghiền nát thân thể cùng đan điền, đối với thế giới tinh thần không có ảnh hưởng. Niết Bàn Cảnh cao giai, mới là trình tự Niết Bàn tinh thần, Niết Bàn linh hồn.
Niết Bàn lần thứ bảy, Sở Mộ đã trải qua một lần Niết Bàn linh hồn, từng có một lần kinh nghiệm, không quá mức xa lạ.
Từng khí Niết Bàn trùng kích, thế giới tinh thần bắt đầu bị xuyên thủng, từng lỗ từng lỗ hiện ra, sau đó bị phá thành mảnh nhỏ, văng ra tung tóe.
Khí Niết Bàn giống như thanh kiếm, giống như vạn kiếm quy tông, đều đâm về phía linh hồn Sở Mộ.
Sau khi trải qua một lần Niết Bàn, linh hồn Sở Mộ cứng cáp hơn, chống lại từng khí Niết Bàn đâm tới, cũng khiến cho Sở Mộ nhận được đau đớn lớn hơn nữa. So với thời điểm Niết Bàn lần thứ bảy, thống khổ kịch liệt hơn gấp mười lần.
Trải qua Thần Ý Quang Minh rèn luyện, ý thức hỏa liều chết chống đỡ, không bị tắt. Nhưng loại đau đớn mãnh liệt này lại được phóng đại lên gấp mấy lần, càng khó chịu hơn, sống không bằng chết.
Thần Ý Quang Minh vẫn chưa bị nghiền nát, mà co lại thành một điểm, đột nhiên sáng lên. Tia sáng kia chiếu sáng ý thức của Sở Mộ. Đau đớn mãnh liệt vô cùng, nhưng hắn vẫn liều chết chống đỡ.
Không biết là bị linh hồn của Sở Mộ thu hút, hay bị Thần Ý Quang Minh chấn động dẫn dắt, kiếm bia hắc ám bỗng nhiên đột ngột phát ra ánh sáng màu đen. Những tiếng ong ong vang lên. Trên kiếm bia, từng phù văn sáng lên, giống như hình chiếu rời khỏi kiếm bia hắc ám, bay về phía linh hồn Sở Mộ.
Từng phù văn trên kiếm bia hắc ám, dung nhập bên trong linh hồn Sở Mộ. Ánh sáng Thần Ý Quang Minh càng cường thịnh hơn, chói lóa, giống như một mặt trời nhỏ, soi sáng muôn đời. Phù văn của kiếm bia hắc ám chịu ảnh hưởng, khó có thể tới gần.
Kiếm bia hắc ám bỗng nhiên run lên. Ánh sáng màu đen tràn ngập. Phù văn trên kiếm bia hắc ám dường như nhận được lực lượng trợ giúp, trở nên mạnh mẽ hơn, giống như từng thanh kiếm đâm đến, đi qua Thần Ý Quang Minh, tiến thẳng vào trong ý thức của Sở Mộ, biểu hiện giống như đóng dấu.
Nhất thời, một điểm sáng màu đen xuất hiện, mở rộng, hình thành ánh sáng màu đen dần dần cường thịnh lên, giống như một mặt trời hắc ám.
Hai mặt trời quang minh cùng hắc ám ăn ý bổ trợ cho nhau, lực lượng tương đối, chống lại, hình thành một sự cân đối, không phân cao thấp.
Thần Ý Hắc Ám dung nhập, làm cho ý thức của Sở Mộ trở nên cường thịnh hơn. Sức chống cự đối với đau đớn được tăng trên diện rộng.Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế
Linh hồn cuối cùng hoàn toàn nghiền nát.Thần Ý Quang Minh cùng Thần Ý Hắc Ám mỗi bên chiếm một phí, bảo vệ ý thức hỏa của Sở Mộ không bị tắt. Ý thức hỏa thiêu đốt, khiến cho Sở Mộ duy trì sự tỉnh táo cao độ.
Thần Ý Quang Minh cùng Thần Ý Hắc Ám lần lượt rèn luyện ý thức hỏa của Sở Mộ, tiến thẳng vào linh hồn, rèn luyện linh hồn của hắn, khiến cho linh hồn của hắn càng thêm thuần túy càng thêm ngưng luyện. Linh hồn nâng cao, các loại ngộ tính, năng lực có quan hệ trực tiếp cùng linh hồn cũng theo đó nâng cao.