Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 444 [Chương 2218 đến 2222]
❮ sautiếp ❯Chương 2218: Quang Minh thần ý (Hạ)
Lập tức có một cỗ lực lượng thần kỳ bộc phát, ầm ầm tập kích, giống như là gợn sóng khuếch tán ra chung quanh. Bao trùm phạm vi ngàn dặm. Tất cả cường giả trong phạm vi này đều không thể kháng cự nổi, bị đẩy ra ngoài ngàn dặm mà không thể chống cự.
– Lực lượng thật mạnh mẽ.
– Lực lượng quang minh mạnh mẽ, còn có một cỗ chấn động đáng sợ như muốn hủy diệt tất cả.
Những cường giả này bị kinh động toàn bộ.
Trong lúc mơ hồ bọn hắn dường như nghe thấy tiếng ngâm, cổ xưa, to lớn, giống như là tới từ Thiên giới, làm cho lòng người sinh ra cảm giác hướng tới, tâm linh tinh khiết hơn.
Vòng xoáy tinh vân cực lớn vô cùng hóa thành một chùm quang mang giống như xuyên qua thời gian và không gian, bỏ qua tất cả trở ngại đánh trúng Sở Mộ trong Linh trì.
Lực lượng cực lớn không gì so bì nổi tẩm bổ thân thể huyết nhục bị nghiền nát, đan điền bị nghiền nát và linh hồn nghiền nát.
Sở Mộ hoàn toàn khôi phục lại ý thức, lại bắt đầu khống chế.
Ý niệm khẽ động, những mảnh vụn linh hồn nhanh chóng tụ tập tới, dần dần hình thành bổn nguyên. Sau đó lấy bổn nguyên linh hồn làm trung tâm, một lượng lớn lực lượng linh hồn không ngừng hội tụ, dung nhập vào trong bổn nguyên.
Đây là quá trình gây dựng lại linh hồn, cũng là quá trình lý giải linh hồn ở cấp độ sâu hơn. Một mặt khống chế lại quá trình gây dựng lại linh hồn, một mặt Sở Mộ cẩn thận quan sát, tìm hiểu.
Tất cả đều vô cùng ổn thỏa, không bao lâu sau, linh hồn bị nghiền nát đoàn tụ lại, là một linh hồn mới hoàn tonaf, càng thêm ngưng tụ, càng thêm tinh khiết.
Ý thức khẽ động, tiến vào trong linh hồn, lần nữa chưởng quản linh hồn.
Kế tiếp là quá trình gây dựng lại đan điền và thân thể. Việc này Sở Mộ đã tiến hành quá nhiều lần, hết sức quen thuộc. Ý niệm khẽ động, đan điền được gây dựng lại, thân thể huyết nhục cũng được gây dựng lại.
Một cỗ thân thể càng thêm hoàn mỹ, linh hồn càng cường đại hơn.
Linh lực trong linh trì đã bị hắn hấp thu không còn, Sở Mộ chỉ có thể lần nữa lấy ra bảo vật, ném vào trong Linh trì, nhanh chóng chuyển hóa thành linh lực. Sau đó tiếp tục ngồi tu luyện trong Linh trì.
Trải qua lần Niết Bàn thứ bảy, tu vi của Sở Mộ đã tăng lên tới Niết Bàn thất trọng thiên sơ kỳ. Hiện tại là quá trính củng cố.
Hắn biết rõ tu vi tăng lên chỉ là tương đối, Niết Bàn lột xác mới là quan trọng. Cho dù bây giờ kiến thức về linh hồn của hắn vẫn chỉ là nửa vời, nhưng mà hắn lại có loại trực giác này.
Có thể trong thời gian ngắn khiến cho tu vi từ Niết Bàn ngũ trọng thiên tăng lên tới Niết Bàn thất trọng thiên. Đây đều là cong lao của Linh trì. Một lượng lớn bảo vật chỉ là phụ trợ, không có linh trì. Cho dù có nhiều bảo vật hơn thì cũng chỉ là thứ cất chứa, tích lũy mà thôi.
Chân Kiếm tông không ngờ lại có siêu cấp trọng bảo như Linh trì này. C ó thể tưởng tượng ra, Chân Kiếm tông thời kỳ huy hoàng rốt cuộc cường thịnh tới cỡ nào.
Sau khi tu vi đạt tới Niết Bàn thất trọng thiên, tốc độ hấp thu linh lực lại tăng lên gấp bội. Bất quá chỉ trong một ngày Sở Mộ đã hấp thu toàn bộ linh lực trong Linh trì, tu vi không có đề thăng nữa. Chỉ củng cố ở Niết Bàn thất trọng thiên sơ kỳ.
Kiếm nguyên của Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ không chỉ nhiều hơn Niết Bàn cảnh lục trọng thiên mà còn càng tinh thuần hơn. Trong lúc mơ hồ phát sinh một loại biến hóa mà Sở Mộ không thể nói rõ. Loại biến hóa này là tốt, nhưng lại khiến cho độ khó tuu luyện của tu luyện giả tăng lên. Số năng lượng cần thiết để hấp thu còn nhiều hơn nữa…
Tinh thần trường bào lại xuất hiện trên thân thể, thu hồi Linh trì, Sở Mộ nhìn về phía Quang Minh kiếm bia.
Quang mang trên Quang Minh kiếm bia so với trước yếu ớt hơn không ít. Sở Mộ biết rõ mình có thể thành công đột phá, một nửa công lao là do Quang Minh kiếm bia. Nếu không có Quang Minh kiếm bia tương trợ, có lẽ hiện tại hắn còn đang hôn mê, còn chưa tỉnh lại được.
Ở Hắc Ma uyên gặp phải Hạ Trấn không, ra tay cứu trợ, chỉ điểm kiếm pháp. Những điều này Sở Mộ không cần báo đáp, chỉ là tiện tay mà thôi, bởi vì hắn cho rằng đối phương là bằng hữu. Chỉ là hắn thật không ngờ, sau khi rời khỏi Hắc Ma Uyên đi tới Đại Quang minh sơn hắn lại nhận được báo đáp. Tuy rằng Đại quang minh kiếm quyết hắn không coi vào đâu. Nhưng mà báo đáp vừa rồi đối với hắn mới là lớn nhất.
Nhưng mà chuyện này sẽ không thay đổi nguyên tắc của Sở Mộ. Bằng hữu hắn kết giao phải hợp khẩu vị của hắn, mà không phải là nhìn vào lợi ích. Bất quá có thể chân thành đối đãi với nhau, bằng hữu kết giao trong lúc vô tình lại mang tới chỗ tốt cho đối phương không có ai ghét bỏ được.
Hạ Trấn Không là người như vậy, Sở Mộ cũng là người như vậy.
Nhìn Quang Minh kiếm bia, Sở Mộ tiếp tục ở bên trong này vài ngày, tìm hiểu những phù văn tiến vào trong ý thức của mình, có lẽ bên trong ẩn chứa chút huyền diệu.
…
Bạch nhật tinh hiện biến mất, tinh quang triều tịch cũng biến mất, mặt trời bằng Quang minh chi lực cũng biến mất, tất cả lại trở về yên tĩnh.
Tuy rằng phong cấm của Đại Quang Minh sơn vẫn mở ra, nhưng mà coi như là cường giả Thánh cấp cao giai cũng không dám xông loạn.
Một ít cường giả định gặp Hạ Trấn Không một chút lúc này cũng chỉ có thể đi về trước. Không bao lâu sau, các cường giả bốn phía đều khôi phục bộ dáng trước khi đến.
Trữ Tử Thần bế quan, Lục Huy và Hứa Chiến bế quan. Tô Nguyệt Tịch cũng bế quan. Hạ Trấn Không cũng bế quan. Người của Đại Quang minh sơn đều bế quan hết.
Mặt trời do Quang minh chi lực ngưng tụ ra là do Sở Mộ dẫn phát ra, ẩn chứa Quang minh thần ý, đối với bốn người Hạ Trấn Không tinh tu Quang Minh chi lực có chỗ tốt rất lớn. Lại khiến cho bọn hắn lĩnh ngộ Quang Minh chi lực sâu hơn. Cho nên bọn hắn cần bế quan tìm hiểu, hấp thu chuyển hóa.
Tô Nguyệt Tịch thì đi theo Hắc Ám nhất đạo, Hắc Ám và Quang Minh đối lập, nhưng mà trên thực tế, Hắc Ám và Quang Minh lại có điểm chung. Trước khi thức tỉnh Hắc Ám thánh thể nàng không biết rõ. Nhưng mà hiện tại nàng đã biết rõ, lực lượng Quang Minh đại nhật không có tạo thành tổn thương đối với nàng, ngược lại nàng còn hấp thu được huyền diệu bên trong, dùng để chứng nhận Hắc Ám chi lực ủa mình, khiến cho Hắc Ám chi lực càng thêm tinh thuần. Trên phương diện Hắc Ám nhất đạo càng có lĩnh ngộ sâu hơn.
Một ngày, hai ngày, ba ngày…Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm
Nửa tháng qua đi, không có ai xuất hiện.
– Hóa ra đây mới gọi là Quang Minh..
Chỗ Quang Minh kiếm bia, Sở Mộ tìm hiểu, lại so sánh với Qunag Minh kiếm bia, lĩnh ngộ sâu sắc Quang Minh thần ý hơn.
Chương 2219: Dưới kiếm vô địch (Thượng)
Nhưng mà hắn lại khác với Tô Nguyệt Tịch và Hạ Trấn Không. Thứ hắn tu luyện không có bất kỳ liên quan nào với Quang Minh nhất đạo, bất quá dựa theo Quang Minh thần ý mà nói, tất cả đều có quan hệ, ngàn vạn lần liên quan với nhau.
Trong thế giới tinh thần xuấ thiện một cột sáng màu trắng, thông thiên triệt địa, đây là Quang Minh thần ý mà Sở Mộ tìm hiểu ra.
Chỉ là tìm hiểu Quang Minh thàn ý này không có cách nào trực tiếp làm tăng tu vi và thực lực của hắn. Nhìn như không dùng được, lại làm cho thế giới tinh thần của Sở Mộ càng thêm vững chắc, ý thức càng thêm ngưng tụ. Linh hồn càng thêm ngunuwg tụ, hơn nữa linh hồn trấn thủ trong thế giới tinh thần lại hỗ trợ kiếm ý, vạn tà bất xâm.
– Quang Minh thần ý này dường như bao hàm ý chí nào đó, một loại lực lượng chí cao nào đó. Chỉ là thiếu một bộ phận, không có hoàn chỉnh, cho nên không có cách nào phân biệt được.
Sau khi tìm hiểu hơn nửa tháng, Sở Mộ đã đưa ra được một kết luận như vậy.
Tu vi đột phá lại được củng cố, còn ngoài ý muốn đạt được chỗ tốt không thể nào tưởng tượng nổi. Sở Mộ cảm thấy có lẽ nên xuất quan thì hơn.
Trong điện ở trên Đại Quang minh sơn, mọi người tề tụ lại.
Hạ Trấn Không và ba đệ tử của hắn, còn có Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch đang hưởng dụng rượu ngon, mỹ thực.
– Lão đệ, lần này thầy trò ta đều phải đa tạ lão đệ rồi.
Hạ Trấn Không giơ chén rượu lên, cười ha hả nói. Sở Mộ Niết Bàn lần thứ bảy, không biết vì sao lại dẫn động Quang Minh kiếm bia, phóng ra Quang Minh thần ý, khiến cho sư đồ mấy người Hạ Trấn Không lĩnh ngộ Quang Minh chi đạo càng sâu hơn.
– Nếu khống có Quang Minh kiếm bia, lần Niết Bàn này của ta chỉ sợ cũng sẽ thất bại.
Sở Mộ nói.
…
Trên đời này không có yến tiệc nào không tan.
Sở Mộ đi vào Đại Quang Minh sơn, sau khi trải qua một lần lột xác quan trọng hắn lập tức đưa ra ý cáo từ.
– Lão đệ, không bằng ở đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian nữa?
Hạ Trấn Không nói:
– Thứ gì tới nhất định sẽ tới.
Sở Mộ nói:
– Trốn tránh không phải là lựa chọn của ta.
Thứ trong miệng Sở Mộ chính là Tử Lôi cung.
Hạ Trấn Không biết rõ người Tử Lôi cung đang giám thị bên ngoài địa bàn Đại Quang Minh sơn. Mà Hạ Trấn Không tuy rằng mạnh, nhưng mà cũng không thể nào dùng sức một mình đối kháng với cả Tử Lôi cung.
Giữa cường giả với nhau có không ít thứ cong cong thẳng thẳng, nếu như Tử Lôi cung chủ động trêu vào Hạ Trấn Không, như vậy Hạ Trấn Không muốn phản kích thế nào cũng được. Nhưng mà nếu như Hạ Trấn Không chủ động trêu chọc Tử Lôi cung, Tử Lôi cung cũng sẽ không nương tay.
Hạ Trấn Không cũng vui vẻ ra mặt thay chóm. Nhưng mà vấn đề là trước đó Huyền Chân trưởng lão của Tử Lôi cung và Đại thiếu cung chủ đã tới, nói ohung thủ chém giết Nhị thiếu cung chủ Tử Lôi cung trong Đại Quang Minh sơn. Hạ Trấn Không hắn lúc đó không thừa nhận,hiện tại nếu như xuất đầu thay cho Sở Mộ, có khả năng còn làm cho tình hình bết bát hơn.
– Lão đệ, sau khi rời khỏi đây ngươi định đi đâu?
Hạ Trấn Không hỏi.
– Ta định về tông môn một chuyến.
Sở Mộ nói.
– Lão đệ, ta có một đề nghị, không bằng ta đi cùng lão đệ tới Chân Kiếm tông?
Hạ Trấn Không nói.
– Hạ đại ca, đa tạ ý tốt của đại ca.
Sở Mộ nói, hắn hiểu ý tứ của Hạ Trấn Không. Đối phương muốn hộ tống hắn qua. Bất quá Sở Mộ cũng có suy nghĩ của mình, thứ nhất là hắn coi Hạ Trấn Không là bằng hữu tốt. Không muốn đối phương là địch với thế lực cường đại như Tử Lôi cung. Dù sao Hạ Trấn Không không chỉ có một mình, còn có ba đệ tử và phần cơ nghiệp Đại Quang Minh Thánh sơn này.
Thứ hai, tu vi của hắn từ ngũ trọng thiên tăng lên tới thất trọng thiên, thực lực tăng lên trên phạm vi lớn. Sở Mộ cũng rất muốn biết rõ mình bây giờ mạnh tới đâu. Liệu có thể thoát thân dưới tay của cường giả Thánh cấp cấp thấp hay không.
Dù không có cách nào đối kháng với cường giả Thánh cấp, cho dù là bị vây quanh thì hắn còn có át chủ bài rất lớn.
Có lòng tin thì mới có thể không sợ hãi.
Sở Mộ kiên quyết nói vậy, Hạ Trấn Không cũng không nói gì nữa.
– Lão đệ, ta tin tưởng ngươi.
Hạ Trấn Không nói.
– Qua một đoạn thời gian ngắn nữa ta sẽ đi tới Chân Kiếm tông thăm quan. Tốt xấu gì ta cũng là khách khanh trưởng lão của Chân Kiếm tông.
– Được.
Sở Mộ cười nói.
Lấy ra Cự Kiếm hào phi hạm, chui vào bên trong, khởi động, bay lên trên không. Ở đuôi phụt ra khí lưu kinh người, trong tiếng nổ vang, phi hạm hóa thành một đạo lưu quang rời đi. Giống như là con đường của Sở Mộ vậy, từ trước tới nay chưa từng có, thế như trẻ che, tất cả trở ngại đều bị hắn đánh nát.
Hạ Trấn Không nhìn qua, Tô Nguyệt Tịch cũng nhìn. Đúng vậy, nàng cũng không có cùng rời đi theo Sở Mộ. Đây là tự bản thân Tô Nguyệt TỊch nói. Bởi vì nàng cảm thấy thực lực của nàng và Sở Mộ hơn kém quá xa. Đồng hành với Sở Mộ, không những không có cách nào trợ giúp được, ngược lại còn làm liên lụy tới Sở Mộ. Làm cho Sở Mộ không có cách nào buông tay buông chân chiến đấu.
Từ trước tới nay Sở Mộ đều có thói quen một mình độc hành, Tô Nguyệt Tịch nói vậy hắn cũng không có kiên trì bảo nàng đồng hành với mình.
Cảm giác thất lạc trong lòng đương nhiên khó mà tránh khỏi. Nhưng mà rất nhanh lại chuyển hóa thành động lựa. Trước đó Tô Nguyệt Tịch từng khẩn cầu Hạ Trấn Không, để cho nàng tìm hiểu Quang Minh kiếm bia mấy lần. Việc này đối với Hắc Ám chi đạo của nàng có trợ giúp không nhỏ. Hạ Trấn Không không chút do dự đáp ứng.
…
Tốc độ của Cự Kiếm hào cực nhanh, lập tức xé rách không trung, phóng ra bên ngoài Đại Quang Minh sơn.
– Chú ý, có động tĩnh.
Đệ tử Tử Lôi cung chờ ở bên ngoài đã lâu nhìn thấy vậy liên tục truyền âm, nhìn chằm chằm vào một đạo lưu qunag.
– Lập tức cảm giác một chút.
– Có, thực sự là Tử Lôi ấn ký chấn động, chính là hắn.
– Đừng để cho hắn trốn.
Đệ tử Tử Lôi cung lập tức tổng động viên.
Tổng cộng có hai mươi mấy người, phân bố bốn phía Đại Quang Minh sơn, giám thị chung quanh. Bọn hắn đều học kỹ xảo cảm ứng, cảm ứng Tử Lôi ấn ký chấn động. Trong phạm vi nhất định là có thể cảm ứng được. Hiện tại bọn hắn đã cảm ứng được.
Hai mươi mấy đệ tử do Phí Lợi cầm đầu, tu vi của hắn cao nhất, là Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Hắn đã kẹt ở tầng thứ này rất nhiều năm rồi. Hắn muốn đột phá tới Niết Bàn cửu trọng thiên, lại gấp rút đột phá Vạn Cổ cảnh.
Chương 2220: Dưới kiếm vô địch (Hạ)
Bởi vì từ Niết Bàn cửu trọng thiên đột phá tới Vạn Cổ cảnh, khác với bát trọng thiên, đại biêu cho việc con đường trước mắt hắn càng thêm rộng lớn hơn.
chỉ là hắn không có lòng tin, cũng không có nắm chắc đột phá lên Niết Bàn cửu trọng thiên. Đây là một lần cơ hội, làm tốt thì hắn có thể được tông môn ủng hộ, thành công đột phá lên Niết Bàn cửu trọng thiên.
Cơ hội khó có được như vậy Phí Lợi muốn nắm chặt.
– Công kích.
Hai mươi mấy người nhanh chóng chạy tới, tạo thành phòng tuyến, Phí Lợi hạ lệnh.
Tử Loi cung lấy lực lượng sấm sét làm chủ, chủ tu Lôi thuật, phụ tu kiếm pháp Lôi hệ.
Mỗi một đệ tử Tử Lôi cung đều có một thanh kiếm. Nhưng mà bọn hắn đều tinh thông Lôi thuật hơn kiếm thuật.
Hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung liên tục thi triển Lôi thuật. Lập tức trên không xuất hiện nhiều đóa Lôi vân, uy áp kinh người trút xuống, Lôi vân chuyển động, lôi quang lóe lên.
Lập tức có hai mươi mấy dạo lôi quang đều bổ về phía Cự Kiếm hào phi hạm. Mỗi một đạo lôi quang chí ít cũng lớn bằng cánh tay, màu tím, thể hiện ra lực lượng kinh người.
– Động thủ.
Trong mắt Sở Mộ phản chiếu hai mươi mấy đạo lôi quang màu tím đang bay vút tới, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Lôi quang màu tím chính là một trong những thuật pháp độc môn cửa Tử Lôi cung, gọi là Tử điện phích lịch thuật.
Uy lực của Tử Điện Phích Lịch thuật kinh người vô cùng, người tu vi càng mạnh thi triển, uy lực kia càng thêm đáng sợ. Hơn nữa tốc độ lại còn rất nhanh.
Nếu như là trước kia, coi như Sở Mộ có nhìn thấy thì Cự Kiếm hào cũng sẽ bị bổ trúng, không có cách nào né tránh. Nhưng hiện tại thì khác, hắn lĩnh ngộ Nhân hạm hợp nhất, phi hạm như là một phần cánh tay của hắn vậy.
Ý niệm khẽ động, phi hạm sưu một cái, quẹo sang một bên, né tránh hai mươi mấy đạo lôi quang màu tím. Hơn nữa đồng thời còn bổ sung năng lượng, bắn ra một phát pháo về phía đám người Phí Lợi.
Một khi bị bắn trúng, coi như Phí Lợi cũng phải bị thương.
Nhưng mà đệ tử Tử Lôi cung cũng không phải là bao cỏ, bọn hắn lập tức làm ra né tránh chuẩn xác nhất, đồng thời còn rút kiếm, chém ra một đạo kiếm quang sấm sét, bổ về phía Cự Kiếm hào.
Một chiếc phi hạm cỡ trung mà thôi, không có khả năng đối kháng với hai mươi mấy người bọn họ.
– Liên thủ thi triển Lôi Đình cự võng.
Phí Lợi quát, Sở Mộ né tránh và phản kích khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Lôi Đình cự võng cũng là một trong những môn Lôi thuật độc môn của Tử Loi cung, là thuật pháp liên thủ thi triển.
Hai mươi mấy người lúc này kết ấn, từng đạo lôi quang tung hoành, trải rộng bốn phía, hình thành một tấm lưới khổng lồ. Màu tím sậm, tản mát ra quang mang kinh người.
Tốc độ ngưng kết của tấm lưới khổng lồ này cực nhanh, phạm vi bao trùm rất rộng. Hơn nữa còn có một cỗ hấp lực kinh người, không ngừng hút Cự Kiếm hào về phía nó. Giống như có một bàn tay vô hình đang muốn bắt lại phi hạm Cự Kiếm hào.
Sở Mộ nhanh chóng tính toán, dùng tốc độ của mình và phạm vi cùng với lực hút của Lôi Đình cực võng khổng lồ kia. Trong nháy mắt Lôi Đình cự võng khổng lồ rơi xuống, phi hạm Cự Kiếm hào nhất định không thể nào thoát đi được. Như vậy còn không bằng bỏ qua phi hạm.
Ý niệm khẽ động, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi phi hạm lại thu phi hạm vào trong giới chỉ không gian.
Lôi Đình cự võng khổng lồ rơi xuống, Thiên Trảm kiếm xuất hiện trong tay, Sở Mộ tập trung về phía đệ tử Tử Lôi cung, thân thể khẽ động. Một tiếng oanh cực lớn vang vọng. Cả người như hóa thành một khỏa thiên thạch xông ra. Tốc độ kinh người, không khí sau lưng điên cuồng chấn động, giống như là thủy triều vậy.
– Hừ, chỉ là một Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, muốn chết.
Phí Lợi cười lạnh một tiếng, điểm một ngón tay ra, một đạo lôi quang màu tím phá không bắn ra.
Chỉ là một đạo lôi quang, Sở Mộ vung kiếm trong tay lên, chém nát nó.
Từng đạo lôi quang màu tím bắn về phía Sở Mộ, tuy nhiên cũng bị nghiền nát dưới thân kiếm của Sở Mộ. Tốc độ của Sở Mộ cực nhanh, nhanh chóng tới gần. Áp lực kinh người làm cho sắc mặt đệ tử Tử Loi cung biến sắc.
– Muốn chơi cận thân chiến đấu sao? Ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Phí Lợi vẫn cười lạnh liên tục, hắn từng khổ luyện qua kiếm pháp, lôi thuật của hắn cũng có một ít là lôi thuật thích hợp cận chiến, vô cùng tinh thông. Có thể nói cận thân chiến đấu là hạng mục hắn mạnh. Chỉ là hắn cũng không biết lúc này hắn đã chọn phải phương thức dễ chết nhất.
Quanh thân có lôi điện chấn động, Phí Lợi hóa thành một đạo lôi quang, tốc độ cực nhanh, hơn nữa lại vô cùng hung mãnh. Tay phải hắn mở ra, duỗi về phía trước. Trong lòng bàn tay có lôi quang kinh người hội tụ, tiếng đùng đùng vang vọng không dứt, nhắm ngay vào Sở Mộ, tùy thời có thể bộc phát ra công kích kinh người.
Khóe miệng Phí Lợi nhếch lên, nở nụ cười lạnh. Các đệ tử khác trong Tử Loi cung cũng rất có lòng tin về hắn. Dù sao Phí Lợi cũng là cường giả Niết Bàn cảnh bát trọng thiên lâu năm. Tinh thông lôi thuật, còn đối phương bất quá chỉ là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ mà htooi.
Trọn vẹn kém một đại trọng thiên lớn, lại là chênh lệch từ sơ kỳ tới đỉnh phong, hoàn toàn không thể so sánh được.
Bọn hắn đợi, nhìn đối phương bị Phí Lợi sư huynh đánh trúng, bị lôi quang đánh trúng làm cho toàn thân phát run. Chợt, hai mắt bọn họ trừng lớn, chấn động vô cùng. Trong mắt hiện lên cảnh máu me.
Phí Lợi và Sở Mộ tới gần nhau, giao thoa. Lôi quang của hắn không có cách nào đánh trúng Sở Mộ. Nhưng kiếm của Sở Mộ cắt qua, Phí Lợi lại không thể nào né tránh, trực tiếp bị đánh trúng.
Một kiếm đã miểu sát.
Coi như là Hắc Ma thống lĩnh cường đại hơn Niết Bàn cửu trọng thiên tầm thường, dưới Hắc Ma Uyên cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ, huống chi chỉ là một Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong.
Một kiếm giết chết Phí Lợi, không dừng lại chút nào, lại mượn lực lần nữa tiến lên, bắn thẳng về phía một đệ tử Tử Lôi cung khác.
– Giết hắn.
– Báo thù cho Phí Lợi sư huynh.truyện tà tu audio
– Không, bắt sống trở về.
Hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung động thủ, bọn hắn không biết là hai mươi mấy tu luyện giả Niết Bàn cảnh như bọn hắn có ra tay cũng không làm gì được Sở Mộ.
Chỉ có một từ có thể hình dung được tràng cảnh lúc này. Đó là hổ lạc vào bầy dê, không có lực phản kháng.
Kiếm lên, kiếm rơi xuống, máu tươi bắn tứ tung, rơi rụng trên không trung. Dưới ánh nắng tạo thành tràng cảnh mỹ lệ, nhìn thấy mà giật mình.
Chương 2221: Tử Lôi cung chủ (Thượng)
Hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung, tu vi thấp nhất cũng là Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên. Cao nhất lúc này là Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Bọn hắn liên thủ lại không những không có giết được Sở Mộ, thậm chí còn không có cách nào tạo thành một chút tổn thương nào cho Sở Mộ. Mà bản thân bọn hắn thì chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Sau khi giết xong hai mươi mấy đệ tử này, Sở Mộ nghênh ngang rời đi.
– Thật mạnh.
Ở Đại Quang minh sơn, Trử Tử Thần ở phía xa xa nhìn qua, nhìn thấy Sở Mộ một mình một kiếm chém giết hai mươi mấy đệ tử Tử Lôi cung, một mần kia tạo thành dấu ấn trong lòng hắn, giống như là vĩnh hằng vậy.
…
Đạt được hai mươi mấy giới chỉ không gian là chiến lợi phẩm, khiến cho hầu bao vốn khánh kiệt của Sở Mộ lúc này lại phong phú hơn đôi chút.
Một lần nữa lấy ra Cự Kiếm hào, nhanh chóng rời đi, dùng tốc độ cao nhất phóng về phía Thương Lan hoàng triều.
…
Sau một thời gian ngắn Tử Lôi cung mới nhận được tin tức. Hai mươi mấy đệ tử Niết Bàn cảnh bọn hắn phái ra giám thị đều bị giết chết. Người bọn hắn suy đoán đúng là hung thủ giết chết Nhị thiếu cung chủ. Nhưng mà tên gọi là gì, bộ dáng như thế nào bọn hắn lại không biết rõ.
Khi bọn hắn biết rõ, Sở Mộ đã rời khỏi Đại Quang Minh thánh sơn rất xa rồi.
Bất quá Tử Lôi tông chủ có biện pháp khác.
Tử Lôi ấn ký trên người Nhị thiếu tông chủ là do hắn tự mình gieo xuống, là lực lượng của bản thân hắn, có vô số liên quan với hắn. Bởi vậy dưới tình huống thi triển bí pháp, Tử Lôi cung chủ dần dần mở rộng phạm vi cảm ứng, cuối cùng cảm giác được Sở Mộ bên trong Cự Kiếm hào.
Tử Lôi cung chủ vừa mới cảm ứng được Sở Mộ thì Sở Mộ cũng cảm nhận được.
– Cảm nhận được sao?
Khóe miệng Sở Mộ nở nụ cười như có như không, hắn không khẩn trương, cũng không có sợ hãi, càng không cảm thấy sợ hãi. Bởi vì thực lực của hắn bây giờ so với trước đó còn cường đại hơn nhiều. Nhưng rốt cuộc cường đại tới mức nào hiện tại hắn không rõ ràng cho lắm. Nhưng mà hắn lại có mười phần tin tưởng.
Hắn cũng khát vọng chính thức chiến một trận với cường giả.
Bất quá Sở Mộ sẽ không ở lại tại chỗ để chờ đợi. Hắn sẽ dùng tốc độ hiện tại chạy đi. Đối phương có thể đổi theo thì đuổi. Đuổi kịp hay không cũng sẽ bị hắn cảm nhận được. Sở Mộ cảm thấy hơn phân nửa cảm ứng kia là tới từ Tử Lôi cung chủ, bất quá loại cảm ứng này hẳn là phải có phạm vi nhất định, nếu không chẳng phải sẽ rất nghịch thiên hay sao?
Sở Mộ cũng không hi vọng đem phiền toái tới cho Chân Kiếm tông. Chân Kiếm tông hiện tại vẫn quá yếu, không chịu nổi cường địch như vậy.
– Phụ thân, giao cho con đi.
Đại thiếu cung chủ Tử Dị nói. Tu vi của hắn là Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ, là dựa vào thực lực mình đột phá. Bởi vậy hắn có chút tâm cao khí ngạo. Nhưng mà thực lực của hắn quả thực cũng rất mạnh, bên trong đám người cùng thế hệ ít có đối thủ.
– Con đi cùng ta đi.
Cung chủ Tử Lôi cung bình tĩnh nói.
– Cung chủ, việc này không thể. Cứ giao việc này cho ta và Đại thiếu cung chủ.
Sắc mặt Huyền Chân trưởng lão biến đổi, nói.
Điều hắn suy nghĩ lúc này là Tử Lôi cung chủ là cung chủ Tử Lôi cung, thân phận địa vị rất cao, không được đơn giản xuất động.
Chỉ là cung chủ Tử Lôi cung rất kiên trì, các trưởng lão cũng không có cách nào. Bất quá dùng thực lực của cung chủ, trong Thiên Khung vực này, cường giả có thể uy hiếp được cung chủ bọn hắn quả thực không nhiều lắm.
…
Điều vượt quá dự kiến của Sở Mộ là, người Tử Lôi cung xuất động không phải là ai khác, mà là bản thân cung chủ Tử Lôi cung.
Cung chủ Tử Lôi cung cưỡi phi hạm của hắn, một chiếc phi hạm không nhỏ, không tồi, có thể được xưng là cao cấp. Vừa vặn dung nạp hắn và Tử Dị. Tốc độ của phi hạm cực nhanh, so với Quang Minh hào của Hạ Trấn Không còn mạnh hơn nhiều.
Phi hạm giống như một đạo sấm sét màu tím xé rách không trung, lóe lên một cái, trong nháy mắt đã bỏ qua Lôi Đình sơn mạch ở phía sau.
Khiến cho cung chủ Tử Lôi cung tự mình xuất động, có thể thấy được cừu hận trong lòng hắn lúc này lớn tới thế nào.
Bởi vì bản thân cung chủ Tử Lôi cung cũng không rõ thực lực đối phương thế nào. Trước đó tưởng rằng là Niết Bàn cảnh. Nhưng mà hai mươi mấy đệ tử Niết Bàn cảnh lại bị chém giết toàn bộ. Trong đó lại là một Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Sau khi phân tích một phen, bọn hắn kết luận, người có thể làm gọn gàng như vậy chỉ có thể là cường giả Thánh cấp mà thôi.
Bầu trời màu xanh lam, mây trắng rất thưa thớt, có lôi điện màu tím xẹt qua. Mây trắng liên tục bị nghiền nát, tiêu tán trong vô hình.
Tốc độ của chiếc phi hạm này so với Cự Kiếm hào nhanh hơn quá nhiều. Bởi vậy cho dù cách nhau khá xa nhưng vẫn nhanh chóng thu hẹp khoảng cách lại.
Trực giác nói cho Sở Mộ biết nguy cơ đang tới gần, hơn nữa còn ngày càng mãnh liệt. Hắn khẳng định, tuyệt đối là cường giả Thánh cấp đột kích, nhưng mà lại không phải là Thánh cấp tầm thường, hẳn là cường giả trong đám Thánh cấp.
Thánh cấp tầm thường Sở Mộ có nắm chắc. Nhưng mà cường giả trong Thánh cấp, tuy rằng hắn còn chưa biết rõ thực lực cực hạn của mình, nhưng mà hắn lại hiểu rất rõ, bản thân mình không thể nào đối kháng được.
Lúc này Cự Kiếm hào vừa vặn bay tới không trung của một tòa Thánh sơn, cách biên giới Thiên Khung vực và Thương Lan hoàng triều cũng không còn xa.
Bỗng nhiên Cự Kiếm Hào dừng lại.
Cảm giác nguy cơ ngày càng mạnh mẽ khiến cho Sở Mộ biết rõ. Địch nhân mà hắn phải đối mặt lần này rất mạnh. Căn bản không có cách nào thoát thân. Mà bộ dạng như vậy trở về Chân Kiếm tông sẽ chỉ mang tới tai họa cho Chân Kiếm tông mà thôi.
Có lẽ bảy vị Thái thượng trưởng lão có thể ra tay, nhưng mà một khi bọn hắn ra tay, bất luận thắng bại thế nào, tin tức nhất định sẽ truyền đi. Dù sao cường giả Thánh cấp đại chiến sẽ tạo thành chấn động rất lớn. Trên thực tế lại còn không phải là cường giả Thánh cấp tầm thường chiến đấu.
Thu hồi Cự Kiếm hào, Sở Mộ chờ đợi cường địch ở trên không Thánh sơn. Trong lòng bình tĩnh, đang điều chỉnh tinh khí thần của bản thân.
Sau một thời gian ngắn, phía xa xa có một đạo lôi quang màu tím xé rách không trung nhanh chóng tiến tới. Khí thế kinh người, giống như muốn hủy diệt toàn bộ mọi thứ chung quanh vậy.
Trong tiếng xuy xuy cực lớn, đạo lôi quang màu tím này đột nhiên dừng lại ở vị trí cách Sở Mộ vài trăm trượng, mang theo cơn bão lôi quang đáng sợ ầm ầm tập kích, trùng kích về phía Sở Mộ, làm cho mái tóc của Sở Mộ tung bay, áo bào bồng bềnh. Cả người cơ hồ cũng bị thổi đi, rồi lại phảng phất như cắm rễ ở trong hư không, sừng sững bất động.
Chương 2222: Tử Lôi cung chủ (Hạ)
Phi hạm hoa lệ mà đại khí biến mất, một đạo thân ảnh màu tím xuất hiện trong mắt Sở Mộ.
Mái tóc dài màu tím, đôi mắt màu tím, trường bào màu tím, không gian chung quanh hắn có khí tức sấm sét kinh người, cuồng bạo, hủy diệt. Tất cả mọi thứ dường như đều bị phá hủy dưới khí tức của hắn.
Không gian trong phạm vi bốn trăm trượng đều bị khí tức của người này làm ảnh hưởng, như là biển sấm sét nhưng lại không nhìn thấy sấm sét, loại cảm giác này vô cùng đáng sợ.
Trái lại, đạo thân ảnh bên cạnh người này hoàn toàn bị xem nhẹ. So với đối phương, người này không có cảm giác tồn tại gì, thế cho nên Sở Mộ cũng không thèm liếc mắt nhìn đối phương.
Hô hấp của Sở Mộ trở nên có chút bất ổn, quá mạnh mẽ, khí tức này có cảm giác giống như là một Lôi thần từ trên trời giáng xuống vậy.
Hai mắt màu tím lóng lánh, có một tia lôi điện nhảy lên, lập lòe trong đồng tử.
Cung chủ Tử Lôi cung chắp hai tay sau lưng, cứ như vậy đứng ở vị trí cách Sở Mộ vài trăm trượng, đôi mắt mang theo uy năng đáng sợ bắn thẳng tới Sở Mộ.
– Trên người của ngươi có Tử Lôi ấn ký chấn động… Chính là ngươi… giết con của ta?
Cung chủ Tử Lôi cung mở miệng, ngữ khí không có chút khiếp sợ, cũng không có chút phẫn nộ nào, dường như đang nói nhỏ lại giống như tiếng sấm vang rền vang vọng bên tai Sở Mộ.
Từ một chiêu này có thể nhìn ra được cung chủ Tử Lôi cung này đã vận dụng lực lượng đạt tới một độ cao kinh người.
Sở Mộ cảm thấy tâm thần có chút bất ổn, bị trùng kích, nhưng mà rất nhanh hắn đã chống cự được. Nếu như đổi lại là một Niết Bàn cảnh thất trọng thiên khác, lúc này tâm thần rung động, đã lắc lư bất ổn, thất khiếu chảy máu rồi.
– Tốt, có chút bổn sự, khó trách có thể dùng tu vi Niết Bàn cảnh thất trọng thiên giết chết Niết Bàn cảnh bát trọng thiên, là thiên tài, bất quá, đáng tiếc..
Cung chủ Tử Lôi cung giống như một đế vương nắm quyền sát sinh, chưởng quản hình pháp trên đời này. Mỗi một câu một chữ từ trong miệng hắn đều ẩn chứa uy năng kinh người. Người tâm tính không đủ kiên định sẽ lập tức bị ảnh hưởng, sinh ra bóng mờ, tiếp đó sẽ cảm thấy mình đã làm sai chuyện, có lẽ nên bị trừng phạt. Người nghiêm trọng hơn còn cảm thấy bản thân mình tội ác tày trời, tự mình kết liễu.
Thủ đoạn nhìn như đơn giản như vậy lại làm cho hai mắt Sở Mộ sáng ngời. Cung chủ Tử Lôi cung này quả thực rất đáng sợ, mỗi một hành động lời nói đều có thể ảnh hưởng tới bốn phía, ảnh hưởng tới tâm cảnh người khác, cường giả, là cường giả đáng sợ.
Giống như hắn là thẩm phán tới phán quyết Sở Mộ vậy.
Hít sâu một hơi, Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ đối kháng, làm cho tâm thần trầm ổn không bị dao động, chống đỡ.
– Ta không thể không tỏ vẻ thưởng thức ngươi.
Cung chủ Tử Lôi cung giống như là người quen, tiếp tục mở miệng nói với Sở Mộ.
– Đáng tiếc ngươi giết con của ta. Cho dù nó không có được việc gì thì cũng là con của ta. Cho nên… ngươi phải chết.
Ba chữ cuối cùng nói ra, trên bầu trời xanh lam đột nhiên xuất hiện một đạo sấm sét màu tím thô to, giống như đánh nát bầu trời, bổ vào trên linh hồn của Sở Mộ, tra khảo hắn.
Uy thế kinh người.
Sấm sét gần đây được coi là thứ công bằng liêm chính, đại biểu cho thiên đạo. Sấm sét giận dữ đồng nghĩa với việc thiên địa giận dữ.
Cung chủ Tử Lôi cung tinh tu lôi thuật, nắm giữ Lôi chi lực đạt tới độ cao kinh người. Trên lôi chi lực có tạo nghệ vô cùng kinh người, giống như có thể hiệu triệu sấm sét trong thiên hạ để cho mình sử dụng vậy.
Trong lòng Sở Mộ nhấc lên sóng to gió lớn, vẻ mặt khẽ đổi, vội vàng dùng kiếm ý khống chế. Dùng độ thống nhất cao đem lời nói này đè xuống, nếu không tâm thần hắn sẽ rối loạn.
Cảnh này khiến cho cung chủ Tử Lôi cung thở dài không thôi, trong lòng của hắn vô cùng tiếc hận.
Kỳ thực bản thân hắn là một người rất là ái tài, nếu không phải xảy ra chuyện Sở Mộ giết chết đứa con thứ hai của hắn, hắn nhất định sẽ lôi kéo thiên tài như Sở Mộ về tông môn của mình. Loại thiên tài có tâm tính cứng cỏi như vậy rất ít, rất ít.
Đáng tiếc a.
Trong lòng cung chủ Tử Lôi cung thở dài, ánh mắt trở nên nguy hiểm hơn.
– Ngươi là hậu bối, ra tay với ngươi không phù hợp với thân phận của ta.
Cung chủ Tử Lôi cung nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, con mắt kia giống như muốn nhìn thấu Sở Mộ.
– Phụ thân, giao cho con đi.
Tử Dị bước về phía trước vài bước, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trên người có lôi quang lập lòe, hắn nói.
– Không nên giết chết hắn.
Cung chủ Tử Lôi cung nói.
– Phụ thân, người yên tâm đi, con sẽ không để cho hắn chết đi một cách dễ dàng như vậy đâu.
Tử Dị cười lạnh không thôi.
– Niết Bàn cảnh thất trọng thiên sơ kỳ lại có thể giết chết Niết Bàn cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Ta không thể không thừa nhận ngươi là một thiên tài chính thức. Nhưng đáng tiếc ngươi ngàn vạn lần không nên giết chết nhị đệ của ta.
Tử Dị nói.truyện cõi âm
– Sớm muộn gì hắn cũng phải chết, chỉ có điều vận khí không tốt, gặp được ta mà thôi.
Đối mặt với Tử Dị khí thế bức người, Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào, vẫn lạnh nhạt nói.
Khác với cung chủ Tử Lôi cung, một thân khí thế của Tử Dị quá kém, quả thực giống như là ao nhỏ so với biển lớn mênh mông vậy. Đối mặt với khí thế của cung chủ Tử Lôi cung, Sở Mộ còn có thể chống đỡ được. Chỉ là khí thế của một Tử Dị nho nhỏ, Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào.
Tử Dị nói không giết hắn, cũng không phải là thả hắn đi mà chính là bắt sống rồi tra tấn. Từ trong mắt đối phương Sở Mộ nhìn thấy vẻ tàn nhẫn. Cho nên Sở Mộ sẽ không bỏ qua cho hắn ta. Trong lòng thầm cảm khái một chút, dưới kiếm hắn lại nhiễm thêm máu tươi của một nhân tộc Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên rồi.
Bên trên ngọn núi có ba đạo thân ảnh đứng đối diện với nhau.
Cung chủ Tử Lôi cung thối lui, đem chiến trường lưu lại cho Sở Mộ và Tử Dị.
Tuy rằng miệng nói Sở Mộ là hậu bối, dùng thân phận của hắn không tốt trực tiếp ra tay, nhưng mà nguyên nhân lớn nhân kỳ thực là để dành cho Tử Dị. Lúc trước Tử Dị đã thỉnh cầu với hắn.
Hắn là cung chủ một cung, có tư tâm, cũng cân nhắc vì Tử Lôi cung, một thiên tài tính tình cứng cỏi, có thể vượt qua một trọng thiên chém giết đối thủ có thể làm đá mài dao cho Tử Dị, còn là viên đá mài dao tốt nhất.
Nhưng mà hắn lại không biết, không lâu sau đó hắn sẽ vì chính suy nghĩ này của mình mà hối hận không thôi.
…