Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 416 [Chương 2078-2082]
❮ sautiếp ❯Chương 2078: Kiếm vực
Tuy Tôn Tọa thần kỳ nhưng không có công năng ngăn cản lực lượng trùng kích, hoặc có nhưng không bị kích phát ra. Tất cả lực lượng trùng kích chỉ có thể tự đám thiên tài chống cự.
Nên đám thiên tài bị lực lượng không gian của Sở Mộ, Cổ Loạn Không va chạm trùng kích mặt trắng bệch đầy rung động.
Giữa hư không nứt ra các khe hở đen mắt thường trông thấy, dù chỉ lóe qua một giây vẫn khiến người tim đập chân run.
Đoạn Không Thiết Cát cường đại bị Sở Mộ ngăn cản.
Khi chiến đấu với Tần Ngạo Tiên Cổ Loạn Không thi triển tuyệt học phòng ngự Hư Không Thôn Phệ, không dùng tuyệt học có tính công kích nào. Lần đầu tiên mọi người biết đến tuyệt học công kích của Cổ Loạn Không, nhưng vẫn không thể đánh bại Sở Mộ.
Mọi người bất giác xem trọng Sở Mộ hơn.
Cổ Loạn Không rất bất ngờ, Đoạn Không Thiết Cát cũng không thể làm gì Sở Mộ được, thật khó chơi. Nhưng đối thủ như vậy mới đã.
So kiếm pháp thì khó đè đầu Sở Mộ, đấu lực tràng chỉ hơi chiếm ưu thế, không thể hình thành ưu thế tuyệt đối. Hơn nữa Sở Mộ có thể nhanh chóng tiến bộ trong chiến đấu, điểm này càng khiến người ngạc nhiên hơn.
Hiện tại Cổ Loạn Không thi triển tuyệt học vẫn không thể làm gì đối phương. Mọi người đoán tiếp theo Cổ Loạn Không sẽ làm sao, gã còn có thủ đoạn gì mới đánh bại Sở Mộ được?
Trầm ngâm suy nghĩ, mọi người thay thế mình vào Cổ Loạn Không, nhưng vắt óc nghĩ mãi không ra phải làm sao để đánh bại Sở Mộ.
Kiếm pháp, lực tràng, tuyệt học đã thi triển rồi.
– Chắc hết trò hay.
– Sở Mộ ngoan cường thật, đến mức này rồi mà không đánh bại hắn được.
Ba Đại Đế đầy hứng thú nhìn, tiếp theo Cổ Loạn Không sẽ làm sao?
Cổ Loạn Không không nói chuyện, gã đang suy nghĩ, đang phục hồi lực lượng. Lúc trước chiến đấu làm Cổ Loạn Không tiêu hao rất nhiều lực lượng, Sở Mộ cũng bị hao nhiều lực lượng và đang phục hồi. Hai người thu lực tràng lại.
Loạn Không lực tràng hay Phá Hư lực tràng đều là lực tràng cường đại, thi triển ra không chỉ tiêu hao kiếm nguyên cũng hao phí thể lực, tiêu hao lực lượng tinh thần. Lực tràng càng cường đại thì tiêu hao lực lượng càng nhiều.
Hai người yên lặng không nhúc nhích, họ phục hồi lực lượng và đang suy nghĩ cách nào đánh bại đối phương.
Đánh bại đối phương không chỉ vì giành Đệ Nhất Tôn Tọa, giành hạng nhất bảng Thiên Thanh. Đánh bại đối phương còn là để rèn luyện bản thân, rèn luyện tinh khí thần, có trợ giúp vô hình cho tu luyện mai sau.
Mặc kệ là điểm nào thì hai bên đều có lý do phải đánh bại đối phương.
Tuy hai người không đánh nhau, đều đang phục hồi lực lượng nhưng không khí căng thẳng như đông lại, lôi kéo trái tim mọi người lên xuống, có nhiều suy đoán.
Cổ Loạn Không mở miệng nói:
– Ta nghĩ tới nghĩ lui chỉ có chiêu cuối cùng, nếu ngươi vẫn không thua thì…
Cổ Loạn Không chỉ nói một nửa nhưng gợi lên hứng thú của Sở Mộ, hắn rất muốn biết gã còn có thủ đoạn gì nữa.
Nói đến thì Sở Mộ đổ ra hết thủ đoạn của mình rồi, chỉ còn Phi Thiên thuật ngự kiếm là không thi triển. Nhưng uy lực của Phi Thiên thuật ngự kiếm không mạnh, tối đa có tác dụng quấy nhiễu, dùng trong chiến đấu với đối thủ cỡ như Cổ Loạn Không thì khó quấy nhiễu được.
Truyền thừa mới của Phá Hư bí điển trừ Phá Hư lực tràng ra còn một loại nữa, tiếc rằng không đủ thời gian, Sở Mộ không cách nào tham ngộ tu luyện nên không thể dùng trong chiến đấu.
Mỗi người bị lời nói của Cổ Loạn Không gợi lên lòng tò mò, nhìn gã đăm đăm chờ xem còn thủ đoạn gì.
Cổ Loạn Không nói một câu gây chấn động:
– Trong lúc tu luyện ta tự sáng tạo một môn tuyệt học, mãi không tìm thấy đối thủ thích hợp, hiện tại mời Sở huynh đánh giá một phen.
Tự sáng tạo tuyệt học, lại là tự sáng tạo tuyệt học!
Tần Ngạo Tiên tự sáng tạo tuyệt học đã gây giật mình rất lớn, khi tuyệt học thực hiện, Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm càng khiến người vô cùng rung động. Uy lực tuyệt luân và rất đẹp, từng tiếng tiên âm khiến người cam lòng chết trong Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm.
Nhưng Tần Ngạo Tiên kinh tài tuyệt diễm như thế cuối cùng vẫn thua dưới kiếm của Cổ Loạn Không. Vậy siêu yêu nghiệt xuất sắc hơn, kinh tài tuyệt diễm hơn Tần Ngạo Tiên, được công nhận là thiên hạ vô song tự sáng tạo tuyệt học sẽ kinh thiên động địa cỡ nào?
Tràn đầy mong chờ.
Cổ Loạn Không thản nhiên nói:
– Sở huynh, môn tuyệt học của ta tên là Huyễn Không Cửu Đạo, hãy đỡ đây.
Cổ Loạn Không nói cho Sở Mộ biết tên tự sáng tạo tuyệt học của mình, cũng cảnh báo gã sắp ra tay.
Cổ Loạn Không giang hai chân ra đứng tấn, tay phải giơ kiếm lên, chuôi kiếm gần khóe mắt, thân kiếm ngang trước mắt, kiếm quang lạnh băng phản chiếu vào mắt khiến đôi mắt gã càng phong mang, càng sắc bén hơn. Kiếm chỉ tay trái đặt ở mũi kiếm.
Bùm!
Hơi thở vô cùng mạnh mẽ như bão tố tàn phá bộc phát từ người Cổ Loạn Không, khí thế vô hình như kiếm phóng lên cao muốn đâm thủng bầu trời.
Hơi thở kia như ngọn lửa vô hình quấn quanh người Cổ Loạn Không, bốc cháy thiêu đốt không ngừng không tắt.
Không gian lực lượng quy tắc mạnh mẽ khuếch tán ra, từng sợi bạc lượn lờ quanh thân Cổ Loạn Không dung hợp với khí diễm vô hình, như làn sương mơ hồ.
Chợt bước chân Cổ Loạn Không hoặc nên nói là người gã lắc nhẹ, tóm lại cho cảm giác như ảo giác. Vèo một tiếng người Cổ Loạn Không chuyển động nhanh, vô số bóng chồng lên nhau khiến người hoa cả mắt, tinh thần bị quấy nhiễu nhiều.
Đa số thiên tài cảm giác đầu váng mắt hoa, tức ngực buồn nôn, không dám nhìn thẳng. Chỉ có yêu nghiệt mười hàng đầu Tôn Tọa là nhìn được.
Sở Mộ hết sức kinh ngạc, hắn cảm giác tinh thần của mình bị quấy nhiễu, thế giới tinh thần dao động, chóng mặt. May mà linh hồn của Sở Mộ cường đại, lực lượng tinh thần cường đại, ý chí kiên định, tuy bị ảnh hưởng nhưng không bị lay động. Sở Mộ giữ vững bản tâm, hơi nheo mắt, con ngươi lấp lánh sáng sắc bén như kiếm quang có thể đâm thủng tất cả.
Cổ Loạn Không lúc này dù Sở Mộ nhìn bằng thị kiếm cũng khó phân biệt thật giả.
Ngay sau đó vô số ảo ảnh trên người Cổ Loạn Không tách ra hai bên trái phải, ngưng tụ, lại xuất hiện hai người giống gã y như đúc, biểu tình giống nhau, cầm kiếm cũng giống.
Giọng Cổ Loạn Không vang lên:Nguồn truyện audio
– Huyễn Không Cửu Đạo, ta định nghĩa là tuyệt học vô thượng, nhưng hiện tại ta chỉ mới sáng tạo ba đạo.
Quỷ dị là ba người cùng nói chuyện, giọng đồng đều như một người nói:
– Uy lực ba đạo tương đương với tuyệt học bình thường đỉnh cao.
Cổ Loạn Không kể đại khái tuyệt học tự sáng tạo Huyễn Không Cửu Đạo, đây không phải trọng điểm, quan trọng là ba Cổ Loạn Không cùng nói, rất quái dị.
Nguy hiểm, Sở Mộ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Sở Mộ cảm giác ba Cổ Loạn Không đều là thật.
Chương 2079: Vô song Loạn Không, Sở Mộ độc tôn (Thượng)
Một Cổ Loạn Không đã làm Sở Mộ dốc hết sức đối kháng mà khó chiếm ưu thế, ba Cổ Loạn Không cùng ra tay thì khỏi nghĩ cũng biết hậu quả.
Dù vậy Sở Mộ tuyệt đối không nhận thua, hắn rất muốn tự mình thể nghiệm uy lực tuyệt học tự sáng tạo Huyễn Không Cửu Đạo của Cổ Loạn Không rốt cuộc mạnh mẽ cỡ nào.
Không hề sợ hãi, chỉ có hưng phấn và kích động, bàn tay cầm kiếm của Sở Mộ run nhẹ.
Ba Cổ Loạn Không đồng thanh kêu lên:
– Tiếp kiếm!
Một Cổ Loạn Không thi triển Loạn Không Bộ. Một Cổ Loạn Không thi triển kiếm pháp Loạn Không. Một Cổ Loạn Không thi triển Loạn Không lực tràng. Ba người phối hợp giết hướng Sở Mộ, chớp mắt tăng nhiều áp lực cho hắn.
Người thi triển Loạn Không Bộ vận dụng kiếm pháp không gian, người thi triển kiếm pháp Loạn Không có uy lực mạnh mẽ, người thi triển Loạn Không lực tràng thì vận dụng phong chi kiếm pháp.
Ba người thi triển mỗi loại phối hợp khăng khít từ ba góc độ vây giết Sở Mộ. Dù Sở Mộ cầm song kiếm cũng khó mà chống đỡ, hoàn toàn bị Cổ Loạn Không áp chế.
Đây còn là do tuyệt học Huyễn Không Cửu Đạo của Cổ Loạn Không chưa đủ chín muồi, không thì ba Cổ Loạn Không cùng thi triển Loạn Không lực tràng, kiếm pháp Loạn Không, Loạn Không Bộ, chỉ tính Loạn Không lực tràng chồng ba lần đã đủ hạ gục Sở Mộ, không cần đánh thêm nữa.
Dù bị ức chế Sở Mộ cũng dốc hết sức đánh trả, thi triển ra tất cả kiếm pháp, không chút giữ lại. Mọi người bất ngờ vì kiếm pháp của hắn cao siêu, huyền diệu.
Cổ Loạn Không cực kỳ kính nể hắn, trong áp lực của gã mà Sở Mộ vẫn kiên trì được.
Ba Đại Đế đặt mình vào hoàn cảnh người khác tưởng tượng đổi lại bọn họ năm xưa không đấu nổi với Cổ Loạn Không thi triển tuyệt học Huyễn Không Cửu Đạo. Sở Mộ chỉ dựa vào kiếm pháp tinh tế quỷ thần khó lường cứng rắn đón đỡ.
Nhưng ba Cổ Loạn Không liên hợp thực lực quá mạnh mẽ, Sở Mộ bị lưỡi kiếm xẹt qua lưng rạch một đường, máu tuôn như suối.
Sở Mộ vội vàng khống chế cơ bắp khép kín vết thương.
– Sở Mộ bị thương!
– Xem ra hắn không chịu nổi rồi.
– Tiếc quá, với thực lực của hắn khiêu chiến với Tần Ngạo Tiên không chừng có thể đánh bại nàng giành được Đệ Nhị Tôn Tọa. Ai đời khiêu chiến với Cổ Loạn Không, cơ hội cuối cùng đã mất.
Mọi người gật gù.
– Thua là cái chắc.
Lúc này Sở Mộ dần lộ ra hiện tượng không chịu nổi, nhưng không ai xem thường hắn, đổi lại là Tần Ngạo Tiên cũng không cách nào đối kháng Cổ Loạn Không bây giờ.
Sở Mộ đang suy yếu, khi mọi người, bao gồm Cổ Loạn Không cho rằng hắn thua thì hắn bỗng mỉm cười nói:
– Đa tạ Cổ huynh thành toàn, tiếp theo xin mời Cổ huynh đánh giá giùm, ta vừa mới lĩnh ngộ ra…
Sở Mộ nói một câu rất khó hiểu, hai chữ cuối làm tim người đập nhanh, cực kỳ giật mình. Vì hai chữ đó là…
Kiếm vực!
Kiếm vực!
Hai chữ này đại biểu lực lượng khủng bố, thiên phú khủng bố.
Kiếm Giả tu kiếm, luyện kiếm thuật, kiếm pháp, ngộ kiếm ý, nắm giữ kiếm vực. Nhưng bất cứ Kiếm Giả nào tu luyện có thành tựu đều có thể tu luyện kiếm pháp, lĩnh ngộ ra kiếm ý, nhưng hiếm Kiếm Giả nào nắm giữ được kiếm vực.
Dù là Kiếm Thánh Vạn Cổ cảnh thì không phải mỗi người đều nắm giữ kiếm vực, có thể nói Kiếm Thánh nắm giữ kiếm vực chỉ được một nhóm nhỏ.
Hiện tại Kiếm Giả chưa tới trăm tuổi, tu vi mới là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ tuyên bố nhờ đối thủ đánh giá kiếm vực một phen.
Không lẽ… Hắn thật sự nắm giữ kiếm vực?
Đám yêu nghiệt Cổ Loạn Không biểu tình kinh ngạc. Yêu nghiệt như Cổ Loạn Không đến bây giờ còn chưa chạm tới kiếm vực.
Thanh Túc Đại Đế im lặng một lúc, mở miệng hỏi:
– Năm xưa các người nắm giữ kiếm vực là bao giờ?
Đại Đế trung niên nhớ lại:
– Lúc ta là Niết Bàn bát trọng thiên mới bước đầu nắm giữ kiếm vực.
Nữ Đại Đế nói:
– Ta cũng vậy.
Thanh Túc Đại Đế nói:
– Ta nắm giữ kiếm vực lúc là Niết Bàn thất trọng thiên.
Càng sớm nắm giữ kiếm vực càng biểu thị người này có thiên phú không gì sánh bằng trong đạo kiếm pháp.
Trên cơ bản lúc các Đại Đế nắm giữ kiếm vực đa số là Niết Bàn cảnh, nhưng ít nhất là Niết Bàn lục trọng thiên, đa số từ thất trọng thiên đến cửu trọng thiên.
– Với thiên phú của Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên không chừng khi là Niết Bàn lục trọng thiên, thậm chí ngũ trọng thiên sẽ nắm giữ được kiếm vực. Tu vi của Sở Mộ mới chỉ là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ.
Đại Đế trung niên nói:
– Có lẽ hắn đang đùa.
Giây sau Đại Đế trung niên xoe tròn mắt suýt lồi ra ngoài, há hốc mồm, biểu tình rung động không tin nổi.
Sở Mộ thi triển kiếm vực.
Lực lượng kiếm vực vô hình vô sắc nhưng có thể cảm giác được. Lấy Sở Mộ làm trung tâm, trong phạm vi ngàn thước đều bị kiếm vực bao phủ.
Kiếm vực là lực lượng giống lực tràng nhưng lại khác.
Lực tràng chủ yếu nhằm vào thiên địa lực lượng quy tắc, một số lực tràng kỳ lạ cường đại có lẽ ảnh hưởng đến tinh thần hoặc kiếm nguyên. Kiếm vực thì không nhằm vào quy tắc, tinh thần, càng không nhằm vào kiếm nguyên. Nó chỉ suy yếu tốc độ, lực lượng của đối phương do đó ảnh hưởng đến thực lực của đối thủ phát huy ra, suy yếu thực lực đối thủ, hơn nữa tăng mạnh lực lượng và tốc độ của bản thân, nâng cao thực lực chính mình.
Hơn nữa ở trong kiếm vực thì chủ nhân kiếm vực có thể hiểu rõ mọi thứ, bất cứ động tác gì của kẻ địch đều bị bắt giữ, như tiên tri, ứng đối chính xác nhất.
Sở Mộ phát ra kiếm vực, Cổ Loạn Không lập tức cảm giác Loạn Không lực tràng bị ức chế, hoàn toàn không cách nào ảnh hưởng đến hắn. Loạn Không lực tràng tăng phúc không gian quy tắc của Cổ Loạn Không trở nên yếu ớt.
Loạn Không lực tràng cường đại hầu như mất hiệu lực, tuy Loạn Không lực tràng của Cổ Loạn Không chỉ là sơ thành, nhưng kiếm vực quá đáng sợ. Huống chi kiếm vực của Sở Mộ mới chỉ là sơ thành.
Sở Mộ phát ra kiếm vực vào lúc này cũng nhờ Cổ Loạn Không đem đến áp lực.
Kiếm thuật của Sở Mộ đã đến cực độ từ lâu, hắn tự mình thể nghiệm uy năng của kiếm vực rồi, tự mình cảm nhận sự cường đại. Sau đó hễ rảnh là Sở Mộ sẽ tham ngộ một phen, nhưng mãi không có tiến triển gì.
Trải qua Thiên Thanh Hư Giới, khiêu chiến so tài Tôn Tọa lần này, xem nhiều thiên tài yêu nghiệt chiến đấu, Sở Mộ tự mình tham dự trong đó, nhiều lần thi triển kiếm pháp, tầm mắt rộng mở, kiến thức mở rộng, tạo nghệ kiếm pháp tiến bộ. Bây giờ chiến đấu Cổ Loạn Không đem lại thu hoạch lớn nhất, cuối cùng gã thi triển Huyễn Không Cửu Đạo, ba Cổ Loạn Không vây công tạo áp lực lớn chưa từng có cho Sở Mộ
Chương 2080: Vô song Loạn Không, Sở Mộ độc tôn (Hạ)
Có áp lực là có động lực, Sở Mộ tham ngộ kiếm vực bất giác đến giới hạn, rốt cuộc bước ra một bước đột phá, thành công lĩnh ngộ kiếm vực.
Kiếm vực của hắn mới chỉ là nhập môn.
Nhưng kiếm vực nhập môn lại hiện ra tranh vanh kinh người.
Ba Cổ Loạn Không bị ức chế, cảm giác rõ ràng lực lượng, tốc độ của mình bị lực lượng nào đó ức chế không cách nào tránh thoát.
Sở Mộ cảm giác khác với Cổ Loạn Không, hắn cảm nhận phạm vi ngàn thước trong kiếm vực mọi thứ rõ như lòng bàn tay. Dù không dùng thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm thì Sở Mộ vẫn cảm giác rõ ràng mọi thứ, bất cứ thứ nhỏ nhặt nào đều không bỏ qua.
Đây là cảm giác huyền diệu khó giải thích, không cách nào miêu tả bằng lời. Lực lượng thần kỳ, lực lượng trên kiếm, thính kiếm, xúc kiếm.
Không nói chuyện, Cổ Loạn Không lại công kích.
Nhưng lần này Sở Mộ hoàn toàn nắm chắc quỹ tích rút kiếm của ba Cổ Loạn Không, mơ hồ tính ra quỹ tích đường kiếm tiếp theo. Cảm giác này khiến Sở Mộ ngạc nhiên, rất nhanh thích ứng lại, chìm đắm trong đó.
Sở Mộ rút kiếm đánh trả, hắn cảm giác lực lượng, tốc độ của mình tăng lên, tuy không nhiều nhưng thực lực tiến bộ rõ ràng. Lực lượng, tốc độ của Cổ Loạn Không bị áp chế một chút, thực lực giảm thấp nhiều. Bù qua sớt lại Sở Mộ lấy lại thế yếu, chiến đấu dữ dội với ba Cổ Loạn Không.
Ba Cổ Loạn Không công kích bị Sở Mộ nắm bắt hết, hắn đánh trả thì như có thần trợ, thường ra đòn bất ngờ buộc Cổ Loạn Không phải dốc sức ứng đối.
Khiêu chiến so tài Tôn Tọa lần này Sở Mộ quyết đấu với Cổ Loạn Không vượt dự đoán của mọi người hoàn toàn. Bọn họ vốn cảm thấy trước khi Cổ Loạn Không thi triển Huyễn Không Cửu Đạo thì hai người ngang ngửa, không ngờ gã tự sáng tạo một môn tuyệt học cường đại, đến đây thì bọn họ cảm thấy nên tan hát.
Ai ngờ Sở Mộ cứng cỏi ngoan cường, vượt dự đoán, bị ba Cổ Loạn Không vây công mà vẫn chống đỡ được, dù bị yếu thế, dù có dấu hiệu thua.
Vào phút cuối, khi mọi người cho rằng Sở Mộ thua chắc thì tình thế đảo ngược hoàn toàn, hắn thi triển ra kiếm vực.
Kiếm lực ngũ cấp hoàn toàn kích phát ra, phong mang kinh người.
Mỗi một lần va chạm khiến người run rẩy.
Huyễn Không Cửu Đạo tiêu hao lực lượng rất nhiều, kiếm vực cũng rất phí lực lượng, không thể kéo dài lâu.
Kịch chiến một phen, hai bóng người Cổ Loạn Không lắc lư rồi vỡ nát, gã không còn sức níu giữ. Kiếm vực của Sở Mộ cũng tán loạn.
Trong đan điền của Sở Mộ hao sạch Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng khí lực mạnh mẽ bị tiêu hao nhiều. Kiếm nguyên trong đan điền Cổ Loạn Không hao gần hết, gần như cạn kiệt.
Cổ Loạn Không không dừng tay, Sở Mộ cũng không ngừng lại, tiếp tục chiến đấu.
Cơ bắp toàn thân chấn động truyền lực lượng lại, song kiếm trong tay, mắt thường, thần niệm khó bắt giữ thân kiếm chấn động tần suất cao từng đường kiếm chém hướng Cổ Loạn Không.
Cổ Loạn Không có khí lực không yếu nhưng rốt cuộc không có luyện thể, khi kiếm nguyên bị tiêu hao sạch làm gã khó khăn đối kháng với Sở Mộ.
Từng đường kiếm, mỗi một kiếm nhanh chóng mà hung mãnh, thế lớn lực nặng, tấn công cuồng bạo không ngừng đẩy lùi Cổ Loạn Không. Dù Cổ Loạn Không nắm giữ rất nhiều thủ đoạn, nhưng vì kiếm nguyên không đủ nên khó thi triển.
Đám người xem trợn mắt há hốc mồm:
– Đè đầu Cổ Loạn Không đánh kìa!
– Không tin nổi!
Vô số bóng kiếm quang, từng đường kiếm cuồng bạo nóng cháy như sấm sét đánh xuống, như núi lửa phun trào. Nhưng trong kiếm pháp cuồng bạo ẩn chứa một chút mềm dẻo, cương nhu song song, chẳng những không suy yếu uy năng của kiếm pháp ngược lại cường hoá nhất định. Mỗi một kiếm gắn kết hoàn mỹ không có sơ hở.
Kiếm thuật đến tột độ, đột phá cực hạn. Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm vực, nắm giữ kiếm vực truyền ngược về tăng tạo nghệ kiếm thuật cho hắn, gián tiếp tăng cao kiếm pháp.
Cổ Loạn Không cắn chặt răng nhiều lần né tránh, đón đỡ, chịu đựng Sở Mộ tấn công. Không phải Cổ Loạn Không không muốn phản kích mà là đã không có năng lực đánh trả.
Chiến đấu đến nước này trừ phi là dùng đan dược hoặc sử dụng bí bảo gì, nếu không thì đành vậy.
Nhưng trong kiểu chiến đấu nếu dùng đan dược hoặc sử dụng bí bảo thì mất đi ý nghĩa vốn có.
Song kiếm trước sau chém xuống, kiếm quang như tia chớp đầu tiên xẻ ra hắc ám, muốn khai thiên tích địa, thế không thể đỡ. Cổ Loạn Không né nhát kiếm, đỡ một kiếm. Lực lượng chấn động mạnh mẽ đè xuống, kiếm trong tay Cổ Loạn Không rung bần bật. Lực lượng chấn động đáng sợ trùng kích bàn tay, khiến bàn tay tê dại, rách toạc, máu chảy ròng ròng. Dù vậy Cổ Loạn Không vẫn nắm chặt kiếm trong tay.
Vai đụng tựa kiếm đâm thế như chẻ tre, mỗi vị trí trên người Sở Mộ đều có thể hóa thành kiếm.
Răng rắc!
Xương ngực Cổ Loạn Không bị đụng gãy, hõm xuống, người lảo đảo. Cổ Loạn Không khẽ rên, khóe môi chảy máu. Sở Mộ không chút nương tình nặng nề đạp ra một bước, chém kiếm xuống đánh vào phòng ngự của Cổ Loạn Không, đánh gã bay ngược mấy chục thước.
Song kiếm thuận thế chém xuống.
Vèo vèo!
Hai kiếm khí như trăng khuyết giao nhau phá không chém về phía Cổ Loạn Không, ánh sáng rực rỡ, phong mang sắc bén không có gì cản nổi.
Cổ Loạn Không bị đánh bay rớt xuống đất, người chưa ổn định đã thấy hai kiếm khí sắc bén phá không giết tới. Cổ Loạn Không vội vàng né tránh, tuy chật vật nhưng né thoát được, rất khó tin.
Sở Mộ không ra tay nữa, hắn chém hai kiếm đó không phải lực lượng kiếm nguyên mà dùng khí lực, vận dụng lực lượng chấn động ma sát không khí ngưng tụ ra kiếm khí, nhưng tiêu hao nhiều lực lượng.
Cổ Loạn Không thở hồng hộc.
Chiến đấu đến nước này hai người đã kiệt sức.
Nhưng hai người cười toe thỏa mãn.
Cổ Loạn Không thở hắt ra:truyện ma
– Ta hết sức rồi, còn ngươi?
Sở Mộ nói thật:
– Còn một chút.
Cổ Loạn Không nhận thua:
– Ngươi thắng.
Không ai ngờ thắng thua cuối cùng quyết định như vậy.
– Cổ Loạn Không thiên hạ vô song mà thua!
Thanh Túc Đại Đế nói:
– Cổ Loạn Không xứng là vô song nhưng kiếm pháp của Sở Mộ có thể độc đạo xưng tôn.
Chỉ có tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ mà lĩnh ngộ ra kiếm vực, từ xưa đến nay, trước giờ chưa từng có, dù ở thời đại chúng thần cũng chưa từng xuất hiện.
Trong nhiều yêu nghiệt bọn họ biết chỉ có một người lĩnh ngộ ra kiếm vực khi là Niết Bàn tứ trọng thiên.
Vô song Loạn Không!
Sở Mộ độc tôn!
Hai câu thốt ra từ miệng Đại Đế có lực lượng hơn bất cứ cái gì, cũng thổi quét bốn tinh vực lớn nhân tộc.
– Rất đặc sắc, không ngờ được trông thấy chiến đấu như vậy.
– Hoàn toàn bất ngờ, ta cứ cảm thấy Đệ Nhất Tôn Tọa nên về Cổ Loạn Không, không ngờ cuối cùng là của Sở Mộ.
Chương 2081: Xếp hạng cuối cùng
Sau khi Cổ Loạn Không nhận thua thì Đệ Nhất Tôn Tọa Tinh Không Tôn Tọa không còn thuộc về gã mà biến thành Sở Mộ, gã rớt xuống Đệ Tứ Tôn Tọa.
Sở Mộ xuất hiện trong Đệ Nhất Tôn Tọa, lưng ghế Tôn Tọa to lớn là một mảnh trời sao. Sở Mộ ngồi lên, trời sao chợt thay đổi, quần sao dày đặc, ánh sao rực rỡ, tinh đồ trải rộng xoay tròn, vô số ánh sao như sao băng vụt qua không trung tựa triều tịch.
Bối cảnh Tinh Không Tôn Tọa là trời sao mênh mông nhưng tùy theo người khác nhau mà có thay đổi. Sở Mộ tu luyện công pháp Tinh Thần Kiếp khiến bối cảnh Tinh Không Tôn Tọa mênh mông rực rỡ hơn, nhiều dị tượng lộ ra hơn, khiến mọi người xem hoa cả mắt.
Sở Mộ ngồi vào Tinh Không Tôn Tọa liền được lực lượng mênh mông bao vây, Thần Hoang kiếm nguyên, lực lượng khí lực, lực lượng thần niệm nhanh chóng phục hồi với tốc độ không tưởng tượng nổi.
Mới ba giây ngắn ngủi lực lượng tu vi của Sở Mộ đã phục hồi đến đỉnh, bởi vì tốc độ quá nhanh làm hắn cảm thấy không chân thật. Tất cả lực lượng phục hồi đến đỉnh thì lực lượng mênh mông ảnh hưởng làm hắn tai thính mắt tinh, tư duy rõ ràng hơn, tốc độ vận chuyển tư duy càng nhanh, năng lực lĩnh ngộ tăng mạnh thêm mấy phần.
Với Sở Mộ có ngộ tính khủng bố thì tăng thêm mấy phần trăm là rất khả quan, khiến ngộ tính của hắn tăng lên một đẳng cấp.
Trong tình huống này Sở Mộ vứt bỏ tất cả tạp niệm, tập trung hồi ngộ cuộc chiến kịch liệt khó khăn với Cổ Loạn Không. Chiếm ưu thế, bị ức chế, lên xuống liên hồi, không ngừng tiến bộ trong chiến đấu.
Tăng trình độ ứng dụng không gian lực lượng quy tắc, lĩnh ngộ Phá Hư lực tràng sâu thêm, tạo nghệ kiếm pháp tăng mạnh, cuối cùng tham ngộ ra kiếm vực. Nhiều lần lĩnh ngộ, thu hoạch khiến thực lực của Sở Mộ nhảy vọt.
Sở Mộ vốn không thể nào đánh bại Cổ Loạn Không, vì hắn có ngộ tính kinh người, năng lực siêu mạnh tiến bộ trong chiến đấu, thực lực không ngừng tăng tiến, bản thân thì rất cứng cỏi ngoan cường, chỉ cần không bị hạ gục ngay lập tức thì sẽ nhanh chóng điều chỉnh lại ngay, dây dưa với Cổ Loạn Không.
Cuối cùng chiến đấu đến Cổ Loạn Không kiệt sức, lực lượng của Sở Mộ hao hết sạch gã mới nhận thua.
Trận chiến cực kỳ gian khổ.
Tuy Sở Mộ đánh bại Cổ Loạn Không giành Đệ nhất Tôn Tọa nhưng khiêu chiến so tài Tôn Tọa chưa chấm dứt.
Đến lượt Đệ Tam Tôn Tọa Dương Chiến Thiên.
Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời lập tức chọn khiêu chiến với Sở Mộ.
Dương Chiến Thiên không đánh lại Cổ Loạn Không, xem cuộc chiến giữa hắn và Cổ Loạn Không liền hiểu gã cũng không đánh lại Sở Mộ. Nhưng mạch Bách Chiến, tu luyện Chiến Thiên công thì chiến thiên chiến địa, chiến đấu vô cùng, chiến ý vô tận, dù đối thủ là ai cũng không sợ, không lùi bước, cuồng chiến đến cùng.
Đối thủ càng mạnh càng kích phát chiến ý của bọn họ, càng có thể tôi luyện Chiến Thiên công, rèn luyện chiến ý.
Dương Chiến Thiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Sở Mộ không thấy bất ngờ.
Chiến ý kinh người như cự kiếm đâm trời, muốn đập nát bầu trời. Sở Mộ biến sắc mặt, tự mình thể nghiệm chiến ý của Dương Chiến Thiên làm hắn sôi trào máu nóng, xúc động muốn chiến đấu.
Dương Chiến Thiên bộc phát toàn bộ lực lượng, rút kiếm như sao chổi rơi, chiến ý ngập trời, tiếng rít như sóng dữ cuồn cuộn liên miên không dứt.
Sở Mộ quát:
– Kiếm vực!
Mắt Sở Mộ sáng rực phát ra kiếm vực bao phủ ngàn dặm.
Dương Chiến Thiên bị kiếm vực bao trùm, cảm giác lực lượng và tốc độ của mình bị suy yếu. Thực lực của Dương Chiến Thiên còn không bằng Cổ Loạn Không, đây là lần thứ hai Sở Mộ thi triển kiếm vực nên càng quen thuộc. Cho nên trình độ suy yếu tốc độ, lực lượng của Dương Chiến Thiên nhiều hơn Cổ Loạn Không, thực lực giảm mạnh.
Ngược lại thực lực của Sở Mộ tăng lên nhiều.
Bù qua sớt lại, Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời nhưng cảm giác bó tay bó chân rất bức bối. Mỗi kiếm công kích nhìn như uy mãnh nhưng hậu kỳ không đủ, cảm giác không đủ mạnh mẽ, luôn bị Sở Mộ né tránh. Mỗi đường kiếm Sở Mộ phản kích nhẹ nhàng không có gì khác lạ, nhưng luôn đâm thẳng vào điểm yếu, dường như biết hành động tiếp theo của Dương Chiến Thiên, khiến gã luống cuống tay chân.
Bực tức, Dương Chiến Thiên cảm thấy cực kỳ bực tức. Nhưng Dương Chiến Thiên không cách nào thoát khỏi kiếm vực áp chế, loại cảm giác này bất lực làm gã muốn bùng nổ nhưng không nổ được, biểu tình cực kỳ khó xem.
Sở Mộ mặc kệ cảm giác của Dương Chiến Thiên, hắn đang lợi dụng gã tôi luyện kiếm vực của mình.
Dương Chiến Thiên không nhịn được rống to:
– Ta nhận thua!
Không đủ, bực chết, ăn hiếp người!
Dương Chiến Thiên nhận thua thì Sở Mộ không thể chiến đấu nữa, đành tiếc nuối thu kiếm vực về.
Sở Mộ quay về Tinh Không Tôn Tọa, lực lượng tiêu hao chỉ một giây hoàn toàn phục hồi.
Dương Chiến Thiên thua, Tôn Tọa không thay đổi. Đến lượt Đệ Nhị Tôn Tọa Tần Ngạo Tiên. Mọi người nhìn Tần Ngạo Tiên chằm chằm, chờ xem nàng bỏ quyền hay khiêu chiến Sở Mộ, vì nàng chỉ có thể chọn khiêu chiến với một người là Sở Mộ.
Quả nhiên Tần Ngạo Tiên không bỏ quyền, nàng khiêu chiến Sở Mộ.
– Hơn phân nửa Tần Ngạo Tiên không đánh lại Sở Mộ.
– Đúng rồi, kiếm vực quá mạnh.
Tần Ngạo Tiên thẳng thắn xin:
– Ta muốn lĩnh giáo kiếm vực.
Dứt lời Tần Ngạo Tiên thi triển Phi Tiên lực tràng, kiếm pháp Phi Tiên, thân pháp Phi Tiên Chi Vũ giết hướng Sở Mộ.
Sở Mộ phóng ra kiếm vực bao phủ Tần Ngạo Tiên. Nàng cảm giác người chùng xuống, lực lượng, tốc độ bị ức chế suy yếu rõ rệt. Thi triển kiếm pháp Phi Tiên, thân pháp Phi Tiên Chi Vũ có cảm giác bị trói buộc như chân long bị cầm tù, có sức mà lực không đủ.
Dù kiếm pháp Phi Tiên tinh diệu vô song, tinh diệu hơn kiếm pháp Loạn Không rất nhiều cũng không thể làm gì Sở Mộ. Vì mọi thứ trong kiếm vực bị Sở Mộ nắm rõ trong lòng bàn tay. Quỹ tích ra kiếm của kiếm pháp Phi Tiên vì lực lượng kiếm vực kiềm chế khiến hắn hiểu rõ, phản ứng lại trước tiên.
Kiếm pháp Loạn Không có đặc điểm là quấy nhiễu không gian, hơn nữa có thể xuyên không gian, tấn công từ các nơi, uy lực mạnh mẽ. Sức sát thương của kiếm pháp Phi Tiên kém hơn kiếm pháp Loạn Không, nhưng trình độ tinh diệu thì cao hơn nhiều.
Đây là cơ hội hiếm có, Sở Mộ không trực tiếp đánh bại Tần Ngạo Tiên mà tăng áp lực khiến nàng bày ra kiếm pháp Phi Tiên đến tột độ, các loại tinh diệu phô bày trước mắt Sở Mộ.
Sở Mộ hiểu rõ ràng, Tần Ngạo Tiên không hay biết tinh diệu của kiếm pháp Phi Tiên đã bị hắn nhìn thấu.
Tuy Sở Mộ không có pháp môn tu luyện của kiếm pháp Phi Tiên, không thể tu luyện nó nhưng hắn nhìn thấu huyền diệu trong đó thì dù không thi triển kiếm vực vẫn có thể phản kích theo sơ hở của kiếm pháp Phi Tiên.
Chương 2082: Khí vận vào người (Thượng)
Tần Ngạo Tiên biết mình không thể làm gì Sở Mộ, nhưng nàng chỉ muốn tự thể nghiệm kiếm vực. Kiếm vực của Sở Mộ mới thành, đẳng cấp nhập môn, tầng thấp nhất trong kiếm vực, tự mình thể nghiệm nó càng trực quan hơn.
Tần Ngạo Tiên hay Dương Chiến Thiên đều chung ý nghĩ này, sẽ giúp ích rất lớn cho sau này bọn họ tham ngộ kiếm vực nhanh hơn.
Thật ra nếu có cơ hội thì các yêu nghiệt đều muốn tự thể nghiệm, nhưng hiện tại bọn họ không có cơ hội này, chỉ có thể bàng quan, cố gắng cảm nhận nó.
Kiếm pháp Phi Tiên, Phi Tiên Chi Vũ không làm gì Sở Mộ được. Tần Ngạo Tiên cầm Phi Tiên kiếm, người nhẹ bay bay lên trời, ánh sáng trắng rực rỡ như có ảo ảnh tiên nữ xoay quanh. Tần Ngạo Tiên ném Phi Tiên kiếm lên trên trời, từng tiếng tiên âm, các kiếm quang trắng thoáng hiện trong Phi Tiên kiếm rậm rạp trải rộng hư không.
Từng tiếng tiên âm cho người cảm giác vào cảnh tiên, nhưng trong mỗi luồng kiếm quang màu trắng toát ra phong mang kinh người, khiến người run rẩy, như bị xẻ đôi nghiền nát, linh hồn vỡ nát.
Tuyệt học tự sáng tạo: Phi Tiên Trảm Thiên Kiếm!
Sở Mộ lộ vẻ hứng thú, có ngày hắn cũng sẽ tự sáng tạo tuyệt học, nên bây giờ tự mình thể nghiệm tuyệt học của người khác cũng là kinh nghiệm không tồi.
Trong tiếng xé gió từng đợt kiếm quang trắng chém xuống, mỗi luồng kiếm quang như cắt bầu trời ra nhưng không thể cắt kiếm vực của Sở Mộ. Trong kiếm vực tốc độ của kiếm quang bị suy yếu, lực lượng yếu bớt, Sở Mộ cảm giác quỹ tích của mỗi luồng Trảm Thiên kiếm quang.
Trảm Thiên kiếm quang như mưa to xâm nhập muốn chém nát thiên địa, mọi sinh linh trong thiên địa đều thành tro.
Sở Mộ nhích người, mỗi lần vừa đúng tránh khỏi Trảm Thiên kiếm quang.
Chốc lát sau Trảm Thiên kiếm quang chém hụt hết, không một nhát nào trúng người Sở Mộ, kết quả này khiến người cực kỳ giật mình.
Không đợi Sở Mộ đánh trả Tần Ngạo Tiên đã tự nhận thua.
Kiếm vực thật sự rất cường đại.
Đương nhiên nếu Cổ Loạn Không hoặc Tần Ngạo Tiên đột phá tu vi đến Niết Bàn tứ trọng thiên, dựa vào tu vi mạnh mẽ có thể chống cự kiếm vực ức chế. Trừ phi tu vi của Sở Mộ tăng lên hoặc đẳng cấp kiếm vực sâu thêm.
Tuy kiếm vực mạnh nhưng có cực hạn của nó.
Lần khiêu chiến cuối cùng là của Cổ Loạn Không.
Hai vòng trước Cổ Loạn Không không có cơ hội khiêu chiến vì gã chiếm Đệ Nhất Tôn Tọa, không ai có thể khiêu chiến. Giờ thì khác, Cổ Loạn Không không phải thánh nhân, không phải loại người không dục không cầu, gã không cam lòng ở Đệ Tứ Tôn Tọa. Nhưng Cổ Loạn Không biết dù có tái chiến với Sở Mộ cũng không cách nào đánh bại hắn được.
Cổ Loạn Không nhìn Tần Ngạo Tiên, gã khiêu chiến với nàng. Không có gì lạ, không được hạng nhất cũng phải lấy hạng hai. Dù sao hạng hai và hạng bốn chênh lệch khí vận rất lớn.
Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không chiến đấu, nàng dốc hết sức nhưng vẫn thua dưới kiếm của gã. Tuyệt học Huyễn Không Cửu Đạo của Cổ Loạn Không mạnh mẽ ức chế Tần Ngạo Tiên.
Đến đây thì cuộc chiến bảng Thiên Thanh chấm dứt.
Thứ hạng cuối cùng Sở Mộ chiếm hạng nhất, Cổ Loạn Không hạng hai, Dương Chiến Thiên hạng ba. Tần Ngạo Tiên vốn hạng hai rớt xuống hạng bốn, Tô Nguyệt Tịch hạng năm, Bạch U hạng sáu, Luyện Hồng Vân hạng bảy.
Trên danh sách màu xanh to lớn hiện ra thứ hạng cuối cùng, hạng nhất cực kỳ bắt mắt.
Từng tiếng hét chói tai biểu lộ nỗi lòng mình, không thể tin:
– Tại sao là Sở Mộ?
– Sao có thể như vậy?
– Không phải là Cổ Loạn Không sao? Sao hắn ở hạng hai được?
Tu vi Cổ Loạn Không tu vi cao thâm, thiên phú yêu nghiệt, thực lực cường, lúc trước rất nhiều người công nhận gã là đệ nhất bảng Thiên Thanh.
Nhưng cuối cùng Cổ Loạn Không chỉ là hạng hai, hạng nhất bị Sở Mộ chiếm cứ. Bọn họ biết Sở Mộ, yêu nghiệt tu vi đột phá đến Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ. Nhưng tu vi như thế mà chiếm hạng nhất, điều này nói lên cái gì?
Nói lên Sở Mộ đánh bại Cổ Loạn Không.
Nói lên rằng tu vi của Sở Mộ không bằng Cổ Loạn Không nhưng thực lực mạnh hơn gã.
Trong phút chốc nhiều người lòng như bị mèo cào ngứa ngáy, rất muốn nhìn xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Trận chiến giữa Sở Mộ và Cổ Loạn Không là quá trình thế nào.
Một Đại Đế khẽ thở dài:
– Không ngờ Thần Tử Sở Mộ giành hạng nhất, chẳng lẽ Kiếm Thần điện yên lặng nhiều năm lại sắp nổi lên sao?
Đám Đại Đế có thể xuyên thấu trời sao xa xôi trông thấy kết quả.
Trước khi Kiếm Thần chết Kiếm Thần điện hoàn toàn xứng đáng là hưng thịnh, mạnh nhất nhân tộc, vô số thiên tài yêu nghiệt ra từ nó, thế lực khác khó thể so sánh. Dù là một số truyền nhân của Đại Đế đỉnh cao tối đa chỉ có thể đối kháng, không cách nào vượt qua.
Thời đại đó là thời đại thuộc về Kiếm Thần điện.
Nhưng khi Kiếm Thần chết, Kiếm Thần điện dần suy sụp, tụt dốc về mọi mặt, rớt cấp bậc.
– Thiên phú của Thần Tử Sở Mộ đúng là thiên cổ khó kiếm nhưng chắc không chênh lệch với Cổ Loạn Không bao nhiêu, lần này giành được đệ nhất có thể là kèm theo vận may.
– Đôi lúc vận may cũng là một loại thực lực.
Rất nhiều cuộc thảo luận quay quanh Sở Mộ.
Khi bốn tinh vực lớn nhân tộc sắp dấy lên cơn bão mang tên Sở Mộ thì phút cuối cuộc chiến bảng Thiên Thanh đã đến.
Một trăm thiên tài yêu nghiệt ngồi trên Tôn Tọa, bảng Thiên Thanh to lớn xuất hiện trên bầu trời Bách Tôn Thần Sơn, trên đầu mọi người. Bảng Thiên Thanh mở ra như giang sơn, như ngân hà chiếu rọi vạn cổ.
Một trăm cái tên trên bảng Thiên Thanh thật rực rỡ.
Ánh mắt vô số người nhìn bảng Thiên Thanh, như xuyên qua thời không, xuyên qua vạn cổ tập trung tại đây, hâm mộ, kinh thán, kích động…
Người của Ngũ Hành kiếm tông, Kiếm Thần điện mừng hết cỡ.
Sở Mộ giành hạng nhất khiến bọn họ hưng phấn suýt xỉu.
Bước cuối cùng tên là khí vận vào người.truyện cõi âm
Thứ hạng trên cuộc chiến bảng Thiên Thanh trừ là bằng chứng thiên tài yêu nghiệt cùng thế hệ giao đấu ra mục đích lớn nhất là khí vận của bảng Thiên Thanh.
Bảng Thiên Thanh là trọng bảo bí bảo đặc biệt, tên là khí vận bí bảo, mang theo lực lượng khí vận khổng lồ. Khi bảng Thiên Thanh xuất hiện thì lực lượng khí vận đã tồn tại trong đó, nó sẽ gia cố khí vận vào các thiên tài yêu nghiệt có tên trên bảng Thiên Thanh.
Được khí vận gia cố tuy không phải thật sự được khí vận, không thể hoàn toàn chiếm trọn nó nhưng trong trạng thái được gia cố khiến khí vận của bản thân tăng mạnh, mọi việc thuận lợi, trợ giúp cho việc tu luyện, thậm chí có thể hóa mục nát thành thần kỳ.
Nói tóm lại khí vận mạnh mẽ là chuyện siêu tốt, ai cũng muốn nó.
Bảng Thiên Thanh ở trên bầu trời kêu vù vù như bị gió to thổi. Cái tên cuối cùng tức là hạng thứ một trăm lóe ánh sáng xanh nhạt, ngay sau đó Đệ Nhất Bách Tôn Tọa tự động bay lên trời, lên cao trăm thước, lơ lửng ngay bên dưới bảng Thiên Thanh.