Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 413 [Chương 2063-2067]
❮ prevnext ❯Chương 2063: Loạn Không vô song
Đôi mắt đẹp lạnh băng chậm rãi quét qua mặt chín yêu nghiệt ngồi trên chín Tôn Tọa, ngừng lại ở khuôn mặt Tần Ngạo Tiên, ba giây sau dời sang mặt Luyện Hồng Vân.
Tô Nguyệt Tịch lạnh lùng nói:
– Đệ Ngũ Tôn Tọa!
Luyện Hồng Vân sửng sốt sau đó cười khổ, một số người thì cười vui sướng khi người gặp họa.
Dù vậy Luyện Hồng Vân không lùi bước.
Tô Nguyệt Tịch và Luyện Hồng Vân cùng rời khỏi Tôn Tọa xuất hiện ở khoảng đất trống, đối diện nhau.
Luyện Hồng Vân không cười khổ, vẻ mặt bình tĩnh. Mặt Tô Nguyệt Tịch lạnh băng.
Luyện Hồng Vân lại cười gượng:
– Tô sư muội, tại sao bỏ qua nhiều người như vậy cố tình chọn một mình ta?
Tô Nguyệt Tịch không trả lời.
Luyện Hồng Vân không trông chờ được nghe Tô Nguyệt Tịch đáp lại.
Vừa ra tay Tô Nguyệt Tịch đã phát ra lực tràng hắc ám.
Hắc ám bao phủ bốn phía. Luyện Hồng Vân phát ra hỏa chi lực tràng, sắc đỏ tràn ngập. Màu đen và đỏ tiếp xúc, va chạm, hình thành hai nửa quả cầu to lớn trùng kích vào nhau, nghiền áp ra tiếng vụn vỡ.
Lực tràng đối kháng màu đen dần chiếm ưu thế, từng chút một đẩy lùi hỏa chi lực tràng. Luyện Hồng Vân quát khẽ tăng mạnh, khuếch trương hỏa chi lực tràng, đè ép hắc ám lực tràng trở lại.
Ngay sau đó hai loại lực tràng xâm nhập đối phương, hắc ám lực tràng bao trùm Luyện Hồng Vân, ở trình độ nhất định suy yếu gã, tăng mạnh hắc ám lực lượng quy tắc cho mình. Hỏa chi lực tràng bao phủ Tô Nguyệt Tịch, suy yếu nàng, tăng mạnh hỏa chi lực lượng quy tắc cho gã.
Suy yếu nhau, tăng phúc cho nhau, chiến đấu kịch liệt lại diễn ra.
Luyện Hồng Vân xếp Đệ Ngũ Tôn Tọa, Tô Nguyệt Tịch xếp Đệ Thập Tôn Tọa. Thoạt trông Tô Nguyệt Tịch không bằng Luyện Hồng Vân, nhưng khi bắt đầu chiến đấu thì nàng dần chiếm ưu thế hơn.
Hắc ám lực lượng quy tắc thắng hỏa chi lực lượng quy tắc một chút, hắc ám lực lượng quy tắc tu luyện ra hắc ám lực tràng cũng hơn hỏa chi lực tràng một bậc.
Màu đen và đỏ đan xen vào nhau, quấn quanh va chạm. Tô Nguyệt Tịch và Luyện Hồng Vân chiến đấu kịch liệt trong hai tầng lực tràng.
Tô Nguyệt Tịch mạnh hơn Luyện Hồng Vân nhưng có giới hạn.
Hai người thi triển ra tuyệt học.
Hắc ám bao phủ toàn thân, tóc dài bay bay, Tô Nguyệt Tịch tựa ma nữ giáng trần, kiếm trong tay phủ một lớp hắc ám.
Tô Nguyệt Tịch lơ lửng trên cao vài trăm thước nhìn xuống Luyện Hồng Vân, dao động lực lượng hắc ám cường đại phát ra từ người Tô Nguyệt Tịch khiến nàng như sắp thành lỗ đen.
Hơi thở khủng bố nghiền áp tất cả.
Hắc ám lực tràng bị Tô Nguyệt Tịch rút về hỗn hợp với lỗ đen trong khoảnh khắc nổ tung, như thế giới tan vỡ, mọi thứ mất đi ánh sáng, bị hắc ám cắn nuốt.
Bóng dáng Luyện Hồng Vân bị lực lượng hắc ám khủng bố nhấn chìm.
Nghiền giết.
Chiêu tuyệt học này làm Tô Nguyệt Tịch trả giá đắt, lực lượng hao hết, mặt tái nhợt yếu ớt, nhưng tóm lại nàng thắng.
Đệ Ngũ Tôn Tọa thuộc về Tô Nguyệt Tịch, Luyện Hồng Vân biến thành Đệ Thập Tôn Tọa.
Yêu nghiệt Đệ Cửu Tôn Tọa bỏ quyền, vì không nắm chắc. Đến Đệ Bát Tôn Tọa Phương Thiên Quỳnh, gã quét mắt qua cuối cùng ngừng lại trên mặt Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không.
Phương Thiên Quỳnh đứng dậy, mắt bắn ra tia sáng nhìn Cổ Loạn Không chằm chằm:
– Ta muốn khiêu chiến với ngươi!
Phương Thiên Quỳnh gằn ba chữ:
– Cổ Loạn Không!
Cổ Loạn Không cười:
– Như ngươi mong muốn.
Mọi người bất giác hưng phấn. Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không, đây là siêu yêu nghiệt thật trăm phần trăm, gã ra tay hấp dẫn mọi ánh mắt.
Cổ Loạn Không luôn là bộ dạng lười biếng tùy ý nhưng người hiểu gã đều biết đó là bởi vì không có đối thủ khiến gã thấy hứng thú. Cái gọi là đối thủ có hứng thú không bắt buộc phải là thực lực cường đại.
Phương Thiên Quỳnh không là đối thủ khiến Cổ Loạn Không hứng thú, nên dù gã đứng trước mặt Phương Thiên Quỳnh thì vẫn lười biếng. Phương Thiên Quỳnh thầm bực.
Phương Thiên Quỳnh thề rằng:
– Ta sẽ khiến ngươi xem trọng ta!
Đối diện Cổ Loạn Không làm Phương Thiên Quỳnh không dám lơ là, vừa bắt đầu đã thật ra hỏa chi lực tràng định nhờ đó tăng phúc thực lực, áp chế Cổ Loạn Không.
Cổ Loạn Không không nhúc nhích, để mặc hỏa chi lực tràng bao trùm mình. Phương Thiên Quỳnh lập tức thi triển kiếm pháp uy lực cường đại, công kích mạnh mẽ liên miên không ngớt.
Cổ Loạn Không chẳng buồn rút kiếm ra, chỉ dùng hai tay không, người lắc lư trái phải, chân giao thác thụt lùi như kẻ say xỉn lại nhiều lần né tránh thế công liên miên của Phương Thiên Quỳnh.
Để mặc hỏa chi lực tràng ức chế, mặc kệ Phương Thiên Quỳnh tấn công dồn dập, Cổ Loạn Không không đánh trả, liên tục né tránh. Phương Thiên Quỳnh không nói câu não tàn như ‘có ngon thì đừng né mãi!’. Phương Thiên Quỳnh không cách nào đánh trúng Cổ Loạn Không đã chứng tỏ cách biệt thực lực.
Cảnh tượng quái dị khiến mọi người nhíu mày, càng xem trọng Cổ Loạn Không, cảnh giác gã hơn.
Mạnh quá!truyện cõi âm
Đệ Bát Tôn Tọa Phương Thiên Quỳnh không làm gì Cổ Loạn Không được.
Phương Thiên Quỳnh muốn tranh với bản thân, dốc hết tất cả kiếm pháp đã học ra, cuối cùng còn sử dụng tuyệt học.
Lực lượng gần như hao hết, Phương Thiên Quỳnh thở hổn hển cười khổ, gã cắm kiếm vào vỏ nói:
– Ngươi thật sự rất lợi hại, có thể gọi là thiên hạ vô song, ta nhận thua.
Đánh giá của Phương Thiên Quỳnh cũng là đánh giá nhiều người với Cổ Loạn Không, thiên hạ vô song, gã xứng với điều đó.
Cổ Loạn Không cười cười không đáp, chiến đấu từ đầu đến cuối gã không mất sức gì, chỉ né tránh thật nhẹ nhàng, mỗi bước mỗi lần né đều vừa đúng.
Thanh Túc Đại Đế cảm thán rằng:
– Không uổng là truyền nhân của Loạn Thiên Đại Đế.
– Đệ nhất bảng Thiên Thanh không phải hắn thì chẳng còn ai.
– Cái danh vô song xứng với thật.
Hai Đại Đế đều nói như thế, rất xem trọng Cổ Loạn Không vì gã thể hiện thực lực người khác không cách nào bằng được.
Phương Thiên Quỳnh nhận thua, Tôn Tọa không thay đổi. Đến lượt Đệ Thất Tôn Tọa yêu nghiệt khiêu chiến, đối tượng là Đệ Tam Tôn Tọa Dương Chiến Thiên. Dương Chiến Thiên chiến ý ngút trời vẫn mạnh mẽ không giảm.
Đệ Thất Tôn Tọa yêu nghiệt rất mạnh nhưng so với Dương Chiến Thiên thì cách biệt rõ ràng, nhưng đỡ hơn Phương Thiên Quỳnh và Cổ Loạn Không nhiều. Ít nhất Dương Chiến Thiên tốn chút sức mới đánh bại đối thủ của mình được.
Tiếp theo đối tượng Đệ Lục Tôn Tọa khiêu chiến là Bạch U. Lần này cũng như lần trước, Bạch U thi triển đồng thuật kỳ lạ rồi đứng im. Đối thủ Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt thì chỉ rút kiếm, như đang đấu tranh với lực lượng vô hình, tay cầm kiếm run bần bật như địn thi triển kiếm pháp rồi lại cố kiềm nén.
Trận chiến này nhìn không kịch liệt, hơi chán, nhưng biểu tình mọi người trầm trọng vì bọn họ cảm giác được tiêu sát vô thanh.
Cuối cùng Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt hét to, trán ướt đẫm mồ hôi lạnh:
– Ta nhận thua!
Chương 2064: Sở Mộ chiến với Bạch U (Thượng)
Xem sắc mặt Bạch U không tự nhiên như bình thường, đối kháng vô thanh vô hình cũng làm tiêu hao nhiều lực lượng.
Nhưng tóm lại Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt đã thua, khiến mọi người cảnh giác với Bạch U hơn.
Đệ Ngũ Tôn Tọa là Tô Nguyệt Tịch, vốn vị trí này thuộc về Luyện Hồng Vân nên gã có thể khiêu chiến, nhưng gã bỏ quyền.
Đệ Tứ Tôn Tọa Bạch U khiêu chiến Đệ Nhất Tôn Tọa Cổ Loạn Không.
Nhìn ra được nhiều người đều có dã tâm với hạng nhất, chẳng qua còn xem có thực lực đó không.
Bạch U cảm thấy mình có khả năng đó.
So với Phương Thiên Quỳnh thì Cổ Loạn Không hơi hứng thú với Bạch U, nên bộ dáng của gã không còn lười.
Bạch U mở mắt ra, trắng đen rõ ràng, con ngươi sâu thăm thẳm như hút đi linh hồn.
Cổ Loạn Không không né tránh mà đối diện với Bạch U, gã rất hứng thú với kiểu công kích của Bạch U, cũng tràn đầy tự tin vào mình. Cổ Loạn Không muốn tự thể nghiệm kiểu công kích của Bạch U.
Mọi người thấy Bạch U không nhúc nhích, Cổ Loạn Không cũng đứng yên. Khác với người khác là Cổ Loạn Không không rút kiếm, hai tay trống trơn đứng tại chỗ. Hai người cứ đối diện nhau, mắt hấp háy tia sáng quỷ dị, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Thời gian chậm rãi trôi, Bạch U không nhúc nhích, Cổ Loạn Không đứng yên như tượng. Trán Bạch U dần thấm mồ hôi, trán Cổ Loạn Không khô ráo.
Lại qua một lúc, mồ hôi trên trán Bạch U càng lúc càng nhiều, tụ lại thành dòng chảy xuống gò má. Trán Cổ Loạn Không vẫn khô. Người Bạch U run nhẹ.
Lại qua mấy chục giây, Bạch U rùng mình, biến sắc mặt, gã khẽ rên, khóe môi tràn máu, đôi mắt thẫn thờ mất tia sáng.
Không phải nói gì, mọi người nhìn ra được Bạch U đã thua.
Mọi người giảm bớt kiêng dè Bạch U hơn, cũng càng xem trọng Cổ Loạn Không.
Ra sân hai lần, không chiến đấu kịch liệt nhưng càng nguy hiểm hơn, Cổ Loạn Không dùng thực lực tuyệt đối chứng minh sự cường đại với mọi người.
Cổ Loạn Không càng mạnh thì càng như ngọn núi lớn đè trên đầu mọi người, khiến người định chống lại gã sẽ cảm giác áp lực nặng nề như bị ngọn núi to vô hình đè, nặng trĩu không thở nổi.
Dương Chiến Thiên là Đệ Tam Tôn Tọa, nếu khiêu chiến thì gã chỉ có thể chọn Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không. Dương Chiến Thiên ngẫm nghĩ, đưa mắt nhìn Cổ Loạn Không, đưa ra khiêu chiến.
Đệ Tam Tôn Tọa và Đệ Nhất Tôn Tọa chiến đấu càng đáng để mong chờ.
Chiến Thiên công của Dương Chiến Thiên danh xứng với thực, chiến ý vô song, mỗi một kiếm chiến ý ngập trời.
Đối diện Dương Chiến Thiên cường đại, Cổ Loạn Không không cách nào giống lúc trước không chạm vào kiếm. Cổ Loạn Không rút kiếm, kiếm quang cực kỳ sắc bén.
Kiếm lực của Dương Chiến Thiên là tứ cấp, Cổ Loạn Không cũng thể hiện kiếm lực tứ cấp. Dương Chiến Thiên thi triển lôi chi lực tràng, Cổ Loạn Không sử dụng phong chi lực tràng.
Hai người chiến đấu cực kỳ kịch liệt nhưng không kéo dài lâu, mỗi đường kiếm vô cùng tinh diệu, lên đến đỉnh.
Dương Chiến Thiên thua, Cổ Loạn Không thắng.
Dương Chiến Thiên xuất hiện trên Tôn Tọa chỉ nói với Tần Ngạo Tiên một câu:
– Hy vọng trận chiến này có ích với nàng.
Thì ra Dương Chiến Thiên biết không đánh lại Cổ Loạn Không nhưng vẫn khiêu chiến vì buộc gã thể hiện thực lực, cho Tần Ngạo Tiên hiểu rõ hơn. Dương Chiến Thiên biết chắc chắn Tần Ngạo Tiên sẽ chiến với Cổ Loạn Không?
Trận tiếp theo đến lượt Tần Ngạo Tiên phát ra khiêu chiến, người nàng có thể khiêu chiến chỉ có một, đó là Cổ Loạn Không.
Tần Ngạo Tiên dứt khoát nói ra hai chữ:
– Bỏ quyền.
Vì Tần Ngạo Tiên không nắm chắc đánh bại được Cổ Loạn Không.
Trong dự đoán nhưng cũng bất ngờ.
Cuối cùng chỉ còn mình Cổ Loạn Không.
Cổ Loạn Không nói đùa:
– Ta chỉ có thể khiêu chiến với chính mình.
Đến đây thì giai đoạn thứ bốn vòng khiêu chiến Tôn Tọa thứ nhất chấm dứt, dù có khiêu chiến hay không thì mỗi người đều dùng hết một lần cơ hội, chỉ còn lại hai lần.
Thiên tài gọi là thiên tài vì bọn họ có thiên phú hơn người bình thường, tiến bộ trong bất cứ hoàn cảnh nào, hấp thu nhân tố bên ngoài nâng cao bản thân.
Sau một vòng chiến đấu mỗi người hoặc tự mình trải qua hoặc xem rất nhiều trận, đều có thu hoạch, cảm ngộ riêng. Bất giác mỗi người hoặc nhiều hoặc ít có chút tiến bộ.
Sở Mộ bỗng lộ nét mừng, vì hắn cảm giác mộc chi lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần chợt tỏa sáng rực rỡ, sau đó vụt tắt, nhưng mộc chi lực lượng quy tắc đã khác với trước, càng xanh mơn mởn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Rốt cuộc có một loại thiên địa lực lượng quy tắc đến tinh vi.
Mộc chi lực lượng quy tắc đến tinh vi, cảm giác hoàn toàn khác, không thể miêu tả rõ bằng ngôn ngữ, tóm lại là rất tuyệt vời.
Đây là tin tức tốt thứ nhất, tin tốt thứ hai là vì tu luyện Ngũ Hành chân kinh nên bốn loại lực lượng quy tắc khác bị mộc chi lực lượng quy tắc ảnh hưởng, rèn luyện, tốc độ càng nhanh hơn đột phá đỉnh tỉ mỉ lên tới bậc tinh vi.
Ngoài ra Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm pháp càng sâu sắc hơn.
Vòng thứ nhất kết thúc, trước tiên là nghỉ ngơi một lúc, xem như cho các vị thiên tài thời gian hồi ngộ sắp xếp.
Khoảng nửa canh giờ sau đợt thứ hai bắt đầu.
Giống như vòng thứ nhất vẫn bắt đầu từ Đệ Nhất Bách Tôn Tọa khiêu chiến.
So với tùy cơ tuyển chọn đối thủ thì cách khiêu chiến này có tính nhằm vào hơn.
Không ai muốn xếp chót nên phải tăng bậc Tôn Tọa. Thiên tài Đệ Nhất Bách Tôn Tọa kết hợp vòng chiến đấu trước, cẩn thận chọn lựa đối thủ của mình. Lần này Đệ Nhất Bách Tôn Tọa bảo thủ khiêu chiến với thiên tài Đệ Cửu Thập Tam Tôn Tọa.
Chiến đấu bắt đầu, trải qua chiến đấu kịch liệt, thiên tài Đệ Nhất Bách Tôn Tọa được như ý đánh bại thiên tài Đệ Cửu Thập Tam Tôn Tọa, thăng cấp Tôn Tọa.
Từng trận so tài liên tục diễn ra.
Sở Mộ lại bị khiêu chiến.
Người khiêu chiến với Sở Mộ là thiên tài Đệ Nhị Thập Lục Tôn Tọa, tên Lý Hạo Sa.
Ba trận chiến trước Sở Mộ có xem Lý Hạo Sa chiến đấu, thắng cả ba trận. Lúc trước Lý Hạo Sa hạng ba mươi mấy, qua khiêu chiến thành công lên Đệ Nhị Thập Lục Tôn Tọa, bây giờ gã xem Sở Mộ là mục tiêu thăng Tôn Tọa.
Ba trận chiến khiến Sở Mộ hiểu rõ thực lực của Lý Hạo Sa, ngược lại gã không biết nhiều về sức mạnh của hắn.
Trận chiến này đã định trước Lý Hạo Sa sẽ gục ngã tại đây.
Sở Mộ tu vi luyện khí, luyện thể cùng đột phá đến Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, lực lượng tăng rõ rệt. Lúc trước Sở Mộ vừa xem chiến đấu vừa điều chỉnh khống chế lực lượng tăng mạnh của mình, hắn cần một đối thủ thích hợp để nghiệm chứng, Lý Hạo Sa là lựa chọn không tồi.
Thiên Trảm kiếm trong tay, Sở Mộ vận dụng kiếm pháp.
Chương 2065: Sở Mộ chiến với Bạch U (Hạ)
Lý Hạo Sa chỉ thấy Sở Mộ chiến đấu một lần, lần đó đối thủ của hắn là Tử Dị, nên gã không dám coi thường hắn. Vừa ra tay Lý Hạo Sa đã kích phát kiếm lực tam cấp, ánh sáng màu bạc nhạt chảy xuôi, phong mang khiếp người. Lý Hạo Sa vận dụng kiếm pháp, uy năng mỗi đường kiếm tăng mạnh gấp bốn lần.
Sở Mộ cũng kích phát ra kiếm lực tam cấp chiến đấu với Lý Hạo Sa.
Lý Hạo Sa muốn đánh bại Sở Mộ nên bày ra hết thực lực. Sở Mộ thì giấu nghề nhiều, ví dụ kiếm lực tứ cấp, song kiếm thuật các loại. Sở Mộ chỉ lấy Lý Hạo Sa tôi luyện lực lượng tăng mạnh tuyệt đối của mình.
Lý Hạo Sa không biết điều này, gã cứ cảm thấy chỉ kém một chút là mình sẽ đánh bại Sở Mộ rồi lại không thể, cuối cùng gã thi triển tuyệt học nhưng bị hắn dùng lực lượng mạnh mẽ thi triển Lôi Cực Phá Ngục đánh nát.
Sở Mộ thành công khống chế lực lượng của mình rồi công kích cuồng bạo làm Lý Hạo Sa không đỡ nổi.
Một nhát kiếm như sấm sét rạch phá không trung, cuồng bạo không gì sánh bằng xé rách phòng ngự của Lý Hạo Sa, bị thương gã.
Không chịu nổi Sở Mộ tấn công, Lý Hạo Sa đã thua.
Lý Hạo Sa nói, quay về Tôn Tọa của mình:
– Ngươi rất lợi hại.
Sở Mộ trở về Tôn Tọa.
Sau đó đến lượt Tử Dị khiêu chiến, ánh mắt gã ngừng lại trên mặt Sở Mộ hơn mười giây, như đang suy nghĩ có nên khiêu chiến hắn lần nữa không. Sở Mộ liếc Tử Dị một cái, hắn đánh bại đối thủ một lần thì có thể đánh bại lần thứ hai.
Có lẽ cảm thấy mình không làm gì Sở Mộ được nên Tử Dị chuyển sang người khác, từ bỏ khiêu chiến Sở Mộ.
Tử Dị chọn đối thủ là thiên tài Đệ Thập Cửu Tôn Tọa, bắt đầu đã thi triển Tử Quang Ma Đồng thành công đánh bại đối thủ, thăng cấp lên Đệ Thập Cửu Tôn Tọa.
Từng trận chiến nối tiếp nhau, đến lượt Sở Mộ.
Vòng thứ nhất Sở Mộ bỏ quyền lợi chủ động khiêu chiến, mất một lần cơ hội. Đây là đợt thứ hai, nếu Sở Mộ còn bỏ nữa thì hắn chỉ có một cơ hội cuối.
Vấn đề là Sở Mộ sẽ bỏ quyền sao?
Ánh mắt Sở Mộ đưa hướng yêu nghiệt mười Tôn Tọa hạng đầu.
– Ta khiêu chiến…
Cùng ánh mắt của Sở Mộ là nhiều người lộ vẻ mặt háo hức, có mấy người ánh mắt khiêu khích nhìn Sở Mộ.
– Đệ Tứ Tôn Tọa.
Sở Mộ dứt lời, đám người ngạc nhiên, rất bất ngờ.
Đệ Tứ Tôn Tọa yêu nghiệt là Bạch U, một nhân vật đáng sợ giết người không thấy máu, ít ai muốn chiến đấu với gã vì rất quỷ dị.
Sở Mộ chủ động khiêu chiến Bạch U, là hắn điên hay quá tự tin?
Bạch U cũng bất ngờ, nhưng gã không nói lời nào, vết thương bị thương khi chiến đấu với Cổ Loạn Không đã lành. Trong trận chiến ấy Bạch U có chút thu hoạch, có thể nói gã bây giờ mạnh hơn vừa rồi một chút.
Bạch U không nói chuyện, dù đối thủ là ai miễn khiêu chiến thì gã sẽ không nương tay.
Mấy vị Thần Tử như Quan Lâm thầm lo âu. Thủ đoạn của Bạch U rất quỷ dị, nếu không đoán sai thì có liên quan tới linh hồn.
Sở Mộ cũng cảm thấy vậy, linh hồn của hắn vốn mạnh hơn người khác nhiều nên mới có nắm chắc khiêu chiến Bạch U.
Sở Mộ và Bạch U đối diện nhau từ xa, con mắt của Bạch U bắt đầu thay đổi.
Trở nên đen trắng rõ ràng, khiến người thót tim. Đặc biệt cái người lúc trước bị Bạch U đánh bại mặt càng trắng, người run bần bật như nhớ lại chiến đấu lúc trước, hồi ức không chịu nổi.
Phần đen là con ngươi đang không ngừng biến đổi, u ám sâu thẳm như có vòng xoáy có thể hút hết tia sáng, cắn nuốt linh hồn người.
Đối diện với Bạch U, Sở Mộ cảm giác mắt mình bị con ngươi đen hút vào, ý niệm, tinh thần, linh hồn đều lìa khỏi xác.
Sở Mộ động ý niệm ổn định tinh thần, lù lù bất động.
Sở Mộ định rút kiếm thì bỗng ánh sáng trong đôi mắt đen sâu thẳm càng sáng, tia sáng vô hình bắn ra. Sở Mộ là đối tượng bị công kích thấy hai luồng sáng âm u xẹt qua tốc độ siêu nhanh vượt sức tưởng tượng của hắn, không cách nào né tránh.
Trong khoảnh khắc hai luồng sáng u tối bắn vào trong mắt Sở Mộ, tiến vào thế giới tinh thần. Sở Mộ cảm giác tinh thần không ngừng dao động, một cái lỗ đen xuất hiện trong thế giới tinh thần đang hút đi tinh thần của hắn.
Nếu tinh thần bị hút vào sẽ có hậu quả rất tệ, Sở Mộ hiểu điều đó nên đối kháng với lỗ đen.
Kiếm ý cô đọng, ý niệm tinh thần hóa thành hình người cầm thanh kiếm ý chém vào vòng xoáy lỗ đen.
Thanh kiếm ý của Sở Mộ chém nát vòng xoáy lỗ đen.
Nhưng không chấm dứt, vòng xoáy lỗ đen vừa vỡ nát lại không tan biến mà ngưng tụ thành bóng người màu đen cầm trường kiếm đen một kiếm chém tới, vô cùng sắc bén.
Ý niệm tinh thần Sở Mộ cầm thanh kiếm ý kịch chiến với bóng đen.
Người bên ngoài không thấy trận chiến đấu này, nó diễn ra trong thế giới tinh thần của hắn. Dù là ba Đại Đế ở trên trời cũng không biết.
Bên ngoài, Sở Mộ và Bạch U không nhúc nhích, mắt trợn to, có tia sáng nhấp nháy liên hồi.
Kiểu giao phong mặt tinh thần này là trực tiếp nhất, hung hiểm nhất.
Nếu Sở Mộ thua thì lực lượng tinh thần sẽ bị tổn thương lan đến linh hồn, bị thương tinh thần rắc rối hơn vết thương ngoài da gấp mấy lần.
Như lúc trước Bạch U khiêu chiến với Cổ Loạn Không cuối cùng thua, lực lượng tinh thần bị tổn thương. Nếu không nhờ lực lượng Tôn Tọa không tầm thường thì không thể chữa khỏi trong thời gian ngắn được, dù có một vài báu vật phối hợp cũng phải mất chút thời gian để phục hồi như ban đầu.
Chiến đấu thế giới tinh thần không có khói thuốc súng, mỗi đường kiếm hung hiểm đến mức tận cùng, sơ sẩy một cái bị đánh trúng là tinh thần sẽ bị thương.
Thanh trường kiếm màu đen trong tay bóng đen phát ra ánh sáng màu bạc nhạt, là kiếm lực đến tam cấp. Tinh thần Sở Mộ bị yếu thế, hắn vội thử kích phát kiếm lực trong thế giới tinh thần, thử mấy lần, suýt bị giết rốt cuộc thành công kích phát ra kiếm lực tam cấp giành lại thế yếu.
Tạo nghệ của Bạch U nằm ở đôi mắt quỷ dị, giỏi về công kích tinh thần, rất giỏi kiếm pháp, kết hợp kiếm pháp và công kích tinh thần, dùng lực lượng tinh thần ngưng tụ thành người đối chiến trong thế giới tinh thần của người khác.
Chiến đấu thế giới tinh thần trừ xem kỹ xảo chiến đấu, tạo nghệ kiếm pháp ra chủ yếu là lực lượng tinh thần mạnh yếu. Bạch U tinh thông mặt tinh thần, linh hồn mạnh hơn người bình thường nhiều, lực lượng tinh thần cũng cường đại. Sở Mộ thì vì hai linh hồn dung hợp nên không thua gì Bạch U.
Trong thế giới tinh thần, Sở Mộ áp chế Bạch U, từng đường kiếm tấn công làm lực lượng tinh thần của Bạch U thủ nhiều công ít.
Chương 2066: Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm
Bên ngoài, trán Bạch U bắt đầu rịn mồ hôi, trán Sở Mộ thì khô ráo sắc mặt không thay đổi. Cảnh này rất giống với khi Cổ Loạn Không đối chiến cùng Bạch U.
– Xem tình hình thì dường như Bạch U sắp thua.
– Bạch U không ổn rồi.truyện Linh Dị
Cổ Loạn Không lại ngồi thẳng dậy, nheo mắt hấp háy tia sáng. Cổ Loạn Không đã đánh nhau với Bạch U, tự mình thể nghiệm nên biết hung hiểm trong chiến đấu thế giới tinh thần, biết lực lượng tinh thần của gã cường đại. Xem tình hình trước mắt dường như lực lượng tinh thần của Sở Mộ không thua gì gã.
Đối thủ như vậy mới càng thú vị.
Trong thế giới tinh thần, Sở Mộ hoàn toàn chiếm ưu thế, từng chiêu từng thức đơn giản trực tiếp, cực kỳ sắc bén, diệu đến tột đỉnh. Bạch U liên tục né tránh đón đỡ, không có sức đánh trả.
Kiếm tước qua, từng lũ lực lượng tinh thần bay ra khỏi thể tinh thần của Bạch U, tan biến. Bạch U ngày càng mờ nhạt, bên ngoài gã không chỉ trán đẫm mồ hôi, mặt trắng bệch, người run bần bật.
Lại một kiếm như phá núi chém non, xẻ đôi thể tinh thần Bạch U ra.
Bên ngoài, Bạch U rùng mình, biến sắc mặt, khẽ rên, khóe môi tràn máu, người lảo đảo suýt té.
Đến đây thì mọi người hiểu rằng Bạch U đã thua.
Thanh Túc Đại Đế mắt sáng rực thầm khen:
– Linh hồn của Sở Mộ rất mạnh.
Hai Đại Đế gật gù đồng ý.
– Lực lượng linh hồn của Cổ Loạn Không mạnh hơn Bạch U, lực lượng linh hồn của Sở Mộ cũng mạnh hơn Bạch U. Nếu để Thiên Hồn Đại Đế biết chắc sẽ rất động lòng.
Bạch U chiến thua, Đệ Tứ Tôn Tọa của gã thuộc về Sở Mộ. Bạch U rớt xuống Đệ Thập Bát Tôn Tọa, đây là yêu nghiệt đầu tiên rớt khỏi mười hàng đầu Tôn Tọa. Sở Mộ thành tiêu điểm chú ý.
Trên bảng Thiên Thanh, cái tên của Sở Mộ từ hạng mười tám vọt lên hạng bốn khiến nhiều người chấn động.
Sở Mộ chiếm Đệ Tứ Tôn Tọa làm nhiều người mắt sáng rực.
Chỉ có thể khiêu chiến với người Tôn Tọa cao hơn mình, những người muốn chiến với Sở Mộ vốn không có cơ hội nhưng bây giờ thì có, ví dụ như Luyện Hồng Vân.
Các trận chiến qua đi, không ai khiêu chiến với Sở Mộ, họ e ngại vì hắn đánh bại Bạch U.
Đến lượt Luyện Hồng Vân phát khiêu chiến gã chọn Sở Mộ ngay.
Luyện Hồng Vân cười nói:
– Lúc thấy ngươi trong Thiên Thanh Hư Giới thì ta đã muốn chiến với ngươi rồi, bây giờ được như nguyện.
Sở Mộ cười nói:
– Ta cũng nghĩ vậy.
– Nếu thế hãy đánh hết sức đi, quyết cao thấp!
Luyện Hồng Vân dứt lời liền trực tiếp thi triển ra hỏa chi lực tràng khuếch tán bao vây Sở Mộ.
Hơi thở lực lượng nóng rực vụt qua thân thể Sở Mộ, hắn cảm giác các loại thiên địa lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần dường như bị lực lượng nóng cháy mạnh mẽ áp chế.
Ngay cả mộc chi lực lượng quy tắc đến bậc tinh vi cũng bị ức chế, nhưng không rõ ràng như thiên địa lực lượng quy tắc khác. Cộng thêm không gian lực lượng quy tắc, bản thân không gian lực lượng quy tắc rất mạnh, mạnh hơn thiên địa lực lượng quy tắc khác nhiều, lại đến đỉnh tỉ mỉ nên ít bị lực lượng hỏa chi lực tràng ức chế nhất, ảnh hưởng không lớn.
Tức là nếu Sở Mộ thi triển không gian lực lượng quy tắc chiến đấu thì thực lực sẽ không bị ảnh hưởng nhiều. Nhưng kiếm pháp dựa theo không gian lực lượng quy tắc chỉ có Tiểu Phá Hư Bát Thức, tuyệt học bình thường Xung Hư kiếm khí.
Tiểu Phá Hư Bát Thức là kiếm pháp địa cấp, dùng vào chiến đấu đẳng cấp này thì không đủ uy lực, tuy Xung Hư kiếm khí mạnh nhưng là tuyệt học có hạn chế rất lớn.
Cộng thêm Sở Mộ không muốn sớm bộc lộ ra việc mình nắm giữ lực lượng không gian.
Dù thiên địa lực lượng quy tắc của Sở Mộ bị ức chế, Luyện Hồng Vân có hỏa chi lực lượng quy tắc tăng phúc, thực lực hai bên có tăng có giảm nhưng hắn không sợ.
Tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, luyện khí, luyện thể, bàn về độ mạnh kiếm nguyên thì không thua gì Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ bình thường, chênh lệch với Luyện Hồng Vân không quá rõ ràng. Luyện Hồng Vân không có tu vi luyện thể, về lực lượng tuyệt đối thì Sở Mộ không kém gì gã.
Luyện Hồng Vân giống như Sở Mộ cũng có kiếm pháp chủ động đánh gần thân. Hai người rút kiếm đánh nhau, lực lượng va chạm, kiếm quang vèo vèo, thê lương, nóng rực, bá đạo, đặc sắc vô cùng.
Tạo nghệ kiếm pháp của Luyện Hồng Vân không tầm thường, khi kịch chiến kích phát ra kiếm lực là tứ cấp, xem màu sắc là giữa bạc nhạt và màu bạc, dường như mới đột phá không lâu.
Sở Mộ cũng kích phát ra kiếm lực tứ cấp làm người ngạc nhiên.
Với kiếm lực tứ cấp thì lực công kích của hai bên ngang ngửa, chiến đấu càng dữ dội hơn. Kiếm pháp vô cùng tinh diệu được diễn dịch lâm li tựa như nghệ thuật.
Đám người Thanh Túc Đại Đế lại tán thán, từ lúc biết Sở Mộ đến bây giờ không biết lão đã khen mấy lần:
– Tạo nghệ kiếm pháp của tiểu tử Sở Mộ hơn xa bạn cùng lứa.
Tạo nghệ kiếm pháp của Luyện Hồng Vân cũng không giống bình thường nhưng so với Sở Mộ thì cách biệt rõ ràng.
Hai người chiến đấu, đặc biệt là biểu hiện của Sở Mộ càng khiến Dương Chiến Thiên bừng bừng chiến ý.
Bị hỏa chi lực tràng của Luyện Hồng Vân ức chế mà còn chiến dữ dội như vậy, có dấu hiệu đè đầu Luyện Hồng Vân. Thật ra nếu không đột phá tu vi thì Sở Mộ không dễ đối kháng với Luyện Hồng Vân.
– Thực lực của ngươi thật sự rất mạnh, ta sắp thi triển tuyệt học.
Luyện Hồng Vân nhanh chóng thụt lùi, chợt bay vọt lên cao vài trăm thước, trên cao nhìn xuống, quanh thân mãnh liệt dâng trào dao động lực lượng nóng cháy, màu đỏ không ngừng khuếch tán từ cơ thể gã. Tay vung kiếm thật nhanh, kiếm quang nóng cháy đỏ như màu lửa cuồn cuộn bốc lên tụ thành một áng mây lửa đỏ quanh người Luyện Hồng Vân.
Kiếm quang ở trong mây đỏ cuồn cuộn lại ngưng tụ một áng mây đỏ khác.
Thanh Túc Đại Đế thầm nghĩ:
– Là Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm của Luyện Vân Đại Đế, không biết Luyện Hồng Vân nắm giữ bao nhiêu?
Lúc trước Luyện Hồng Vân chiến đấu với Tô Nguyệt Tịch không thi triển Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm, không biết là do không kịp hay vì không muốn.
Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm hiện ra, mây đen ngưng tụ, dao động đáng sợ phát tán ra dâng trào sôi sục trong thiên địa, làm biểu tình Sở Mộ trầm trọng, không ngừng nâng cao lực lượng, luyện khí, luyện thể.
Sở Mộ có cảm giác bị tỏa định, hắn biết không cách nào né tránh đòn công kích của Luyện Hồng Vân.
Ba áng mây đỏ vòng quanh người Luyện Hồng Vân.
Hỏa chi lực tràng bao trùm, lại có ba áng mây đỏ hơi thở mạnh mẽ tỏa định, Sở Mộ chịu đựng áp lực lớn.
Cơ bắp toàn thân chấn động nhẹ dưới bảo y đẩy ra hơi thở đè ép người hắn. Quanh thân Sở Mộ có sóng gợn mắt thường khó thấy, là hơi thở bị cơ bắp lực lượng chấn động đẩy ra hình thành cảnh tượng, trông hơi kỳ lạ.
Chương 2067: Kiếm tơ khống kiếm (Thượng)
Giọng Luyện Hồng Vân từ trời cao vọng xuống:
– Tiếp kiếm!
Kiếm đứng yên rồi chém xuống, trong khoảnh khắc ba áng mây đỏ xoay tròn.
Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm, một mây một kiếm một kiếp.
Mây đỏ hóa thành kiếm đen từ trên trời chém xuống, thiên địa chấn động.
Ba cây kiếm to màu đỏ như chém đôi thiên địa, liên tục chém xuống, uy thế khiến người giật mình. Đặc biệt Sở Mộ đối mặt ba cự kiếm mây đỏ ập đến thì áp lực càng tăng vọt, xương kêu răng rắc, nếu không có tu vi luyện thể mạnh mẽ thì hắn hầu như không nhúc nhích được.
Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm, tuyệt học đáng sợ.
Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển nhanh, lực lượng bùng nổ, nhấc Thiên Trảm kiếm lên xé rách không gian phía trước. Sở Mộ thi triển kiếm pháp Thương Cổ, chiêu thứ nhất Phong Khởi Lôi Diệt, gió to thổi vù vù, sấm sét giáng xuống suy yếu cự kiếm thứ nhất. Lại thi triển Lôi Cực Phá ngục đánh nát cự kiếm mây đỏ thứ nhất.
Cự kiếm mây đỏ thứ hai chém xuống, cự kiếm thứ ba theo sát, từng kiếm nối nhau.
Nếu luyện thành Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm sẽ có chín thanh cự kiếm từng khâu nối tiếp liên tục công kích chín lần, kiếm sau uy lực mạnh hơn kiếm trước vài phần, siêu đáng sợ.
May mắn Luyện Hồng Vân chỉ luyện thành ba kiếm đầu trong Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm, ba kiếm đầu là cơ bản, tăng phúc uy lực không quá rõ ràng không thi Sở Mộ khó mà chống lại.
Với cự kiếm thứ hai, Sở Mộ phát ra Xung Hư kiếm khí.
Xung Hư kiếm khí có hạn chế rất lớn, lĩnh ngộ hết thì trong thời gian ngắn đừng mơ dùng lại, nhưng uy lực siêu mạnh. Xung Hư kiếm khí va chạm với cự kiếm thứ hai, đánh nát hóa thành mây khí lan tràn, nhưng Xung Hư kiếm khí cũng mơ hồ như bị gió thổi qua sẽ tan biến.
Thanh cự kiếm thứ ba chém xuống ngay sau đó, không cho Sở Mộ thời gian phản ứng.
Xung Hư kiếm khí sắp tan biến lao lên va chạm với cự kiếm thứ ba.
Xung Hư kiếm khí tan biến, cự kiếm thứ ba chợt khựng lại. Tạm dừng này tranh thủ chút thời gian phản ứng cho Sở Mộ, lực lượng tích lũy xong lập tức bùng nổ.
Cơ bắp toàn thân chấn động nhanh, thi triển Chấn Đại Kình ở trình độ lớn nhất, mũi kiếm Thiên Trảm kiếm điên cuồng chấn động, không gian như bị xé rách.
Thần Hoang kiếm nguyên rót vào, người kiếm hợp nhất bắn lên cao.
Ánh sáng màu vàng và màu bạc đan xen nhau dâng lên trên thân kiếm, mũi kiếm chấn động nhanh, phong mang đáng sợ sắc bén, người kiếm hợp nhất. Sở Mộ vọt lên cao chém nhát kiếm, kiếm quang như xé rách không gian chém vào cự kiếm mây đỏ giáng xuống.
Cự kiếm mây đỏ dài mười mấy thước, kiếm chém xuống có thể xẻ đôi Bách Tôn Thần Sơn. Sở Mộ lao lên, kiếm quang mới hơn một thước đối lập rất rõ ràng, khiến người lo lắng.
Kiếm quang màu bạc vàng chấn động với tần suất siêu cao thần niệm khó thể bắt giữ va chạm với cự kiếm mây đỏ.
Trong khoảnh khắc mọi người như nghe tiếng không gian vỡ nát, cảnh tượng kia như đóng băng thành vĩnh hằng.
Răng rắc! Răng rắc!
Một chuỗi thanh âm liên tiếp tuyền vào lỗ tai, vị trí Thiên Trảm kiếm và cự kiếm mây đỏ va chạm nứt ra cái khe, các khe nứt như tia chớp uốn lượn. Sở Mộ lại gồng sức, cự kiếm mây đỏ vỡ nát bắn tứ tán.
Sở Mộ người kiếm hợp nhất mang theo uy thế đáng sợ phóng lên cao giết hướng Luyện Hồng Vân.
Thật ra đánh nát cự kiếm mây đỏ làm Sở Mộ tiêu hao nhiều lực lượng, xông hướng Luyện Hồng Vân nhìn như uy thế hung mãnh nhưng thật ra đã kiệt sức.
Tuy nhiên Luyện Hồng Vân thi triển Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm tiêu hao nhiều lực lượng, cơ bắp toàn thân cứng ngắc bủn rủn cần chút thời gian phục hồi. Luyện Hồng Vân cứ ngỡ dựa vào Luyện Vân Cửu Kiếp Kiếm dù không thể đánh bại Sở Mộ cũng làm hắn bị thương.
Sở Mộ vọt lên cao nháy mắt lao tới trước mặt Luyện Hồng Vân, kiếm quang màu bạc và vàng đan vào nhau xé rách không trung, chói mù mắt gã.
Luyện Hồng Vân chỉ phục hồi một phần sức mạnh miễn cưỡng giơ kiếm đỡ. Sở Mộ vung kiếm quá nhanh, vượt qua phản ứng của Luyện Hồng Vân nên không thể đỡ, không né được, gã cảm giác cổ nhói đau, đã bị kiếm chém đứt.
Trong mắt mọi người thì mọi thứ diễn ra trong chớp mắt, Sở Mộ đánh nát cự kiếm mây đỏ thứ ba rồi người kiếm hợp nhất, kiếm quang phóng lên cao như tia chớp xẹt qua không trung lướt qua Luyện Hồng Vân, rồi đầu gã lìa khỏi thân thể.
Luyện Hồng Vân sống lại trên Đệ Thập Tôn Tọa, cười khổ nói:
– Ngươi ác quá.
Cảm giác bị kiếm chém đầu rất khó chịu.
Sở Mộ quay về Đệ Tứ Tôn Tọa, cười nói:
– Thực lực của ngươi quá mạnh, không ác không được.
Hai người đùa giỡn như bằng hữu, khiến người xem hâm mộ.
Thanh Túc Đại Đế hỏi:
– Các người có thấy rõ không?
Đại Đế nam trung niên khẽ thở dài:
– Lực lượng chấn động, không ngờ tiểu tử Sở Mộ còn nắm giữ loại lực lượng này, thật đáng sợ.
Đại Đế nữ duy nhất nói:
– Muốn khiến thân kiếm chấn động nhanh không khó, nhưng làm được như Sở Mộ thì rất khó khăn.
Đúng vậy, muốn lực lượng chấn động không khó, cảnh giới cao khống chế lực lượng mạnh đều làm được. Nhưng muốn tinh tế như Sở Mộ thì rất khó, cần có cách tu luyện tương ứng, trùng hợp là truyền thừa Chấn Thiên Lưu.
Luyện Hồng Vân thất bại, Đệ Cửu Tôn Tọa yêu nghiệt phát khiêu chiến, mắt lướt qua mặt Sở Mộ. Đầu tiên Sở Mộ đánh bại Bạch U lại hạ gục Luyện Hồng Vân khiến mọi người biết thực lực cường đại của hắn không thể lấy tu vi làm chuẩn, khi không nắm chắc mà khiêu chiến Sở Mộ là lãng phí cơ hội.
Đệ Cửu Tôn Tọa yêu nghiệt ngẫm nghĩ, cảm thấy không nắm chắc nên tự bỏ quyền.
Thật ra miễn cuối cùng gã giữ được Đệ Cửu Tôn Tọa là có thể xếp hạng chín trên bảng Thiên Thanh, thứ hạng rất cao.
Đệ Bát Tôn Tọa Phương Thiên Quỳnh ngẫm nghĩ rồi bỏ quyền không khiêu chiến, bởi vì không nắm chắc. Tôn Tọa bên trên toàn là người tài ba, Phương Thiên Quỳnh không đánh lại.
Đệ Thất Tôn Tọa có ý nghĩ khác, dù không đấu lại cũng phải khiêu chiến một phen, bị giết cũng chẳng sao. Cho nên Đệ Thất Tôn Tọa khiêu chiến Sở Mộ, lần thứ ba hắn ra sân.
Thực lực của Đệ Thất Tôn Tọa không bằng Luyện Hồng Vân, vốn không đấu lại Sở Mộ, bị hắn đánh bại.
Đệ Lục Tôn Tọa yêu nghiệt bỏ quyền.
Đệ Ngũ Tôn Tọa yêu nghiệt là Tô Nguyệt Tịch.
Mọi người nhìn mặt Tô Nguyệt Tịch, theo ánh mắt của nàng nhìn xem nàng lựa chọn thế nào.
Đôi mắt Tô Nguyệt Tịch lạnh băng đầu tiên là nhìn Tần Ngạo Tiên, ánh mắt giao nhau với đôi mắt lạnh lùng của Tần Ngạo Tiên. Tia mắt vô hình va chạm, hai nàng phát ra dao động hơi thở, thoạt trông dường như Tô Nguyệt Tịch định khiêu chiến với Tần Ngạo Tiên, mà Tần Ngạo Tiên bình thường sẵn sàng nhận khiêu chiến.
Cuối cùng Tô Nguyệt Tịch nói:
– Ta khiêu chiến Đệ Tứ Tôn Tọa.
Khiến người bất ngờ, Tần Ngạo Tiên ngây ra.