1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 407 [Chương 2033-2037]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 407 [Chương 2033-2037]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2033: Sở Mộ có tiếng không có miếng (Hạ)

– Người này là Sở Mộ đệ nhất bảng Đăng Thiên.

Sở Mộ vừa xuất hiện liền khiến nhiều người xì xầm bàn tán, ai nấy trợn to mắt nhìn. Đệ nhất bảng Đăng Thiên, cái danh sáng bóng.
Trong tinh hạm Dạ Minh kiếm tông có một đại nhân vật, là chí cường giả luôn ẩn thế cũng là trụ cột của Dạ Minh kiếm tông: Dạ Minh Đại Đế.
Thế lực cấp chúa tể, thế lực cấp bá chủ chênh lệch lớn nhất không phải nội tình, thiên tài trong tông môn mạnh yếu, nhiều hay ít mà nằm ở chí cường giả. Thế lực cấp chúa tể có ít nhất một cường giả cấp Đại Đế tọa trấn.

Dạ Minh Đại Đế chậm rãi hỏi, giọng nói sâu trầm mơ hồ:

– Trấn Vũ, ngươi thấy tiểu tử này thế nào?

Một nam nhân gần ba mươi tuổi đứng bên cạnh Dạ Minh Đại Đế, dao động hơi thở sâu thẳm khó đoán, sâu không lường được.

Tần Trấn Vũ đáp, giọng sâu trầm hơi giống với Dạ Minh Đại Đế:

– Sư tôn, tuy tiểu tử này tu vi không cao nhưng xem hắn chiến đấu thì kiếm pháp không yếu.

Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế, tiếc rằng đã hơn trăm tuổi nên không cách nào tham gia bảng Thiên Thanh, lòng vô cùng tiếc nuối.

Dạ Minh Đại Đế không bình luận gì về đánh giá của Tần Trấn Vũ.

Người cảnh giới cao sâu nhìn thấu ảo diệu trong đó, người không đủ trình độ thì chỉ thấy mặt ngoài.

– Đây chính là thực lực của Sở Mộ?

– Làm người ta thất vọng quá, đệ nhất bảng Đăng Thiên mà trình độ như vậy.

– Bảng Đăng Thiên, bảng thiên tài tinh hệ tính kiểu gì vậy? Thực lực như thế mà cũng xếp hạng nhất được?

Người không biết về Thiên Thanh Hư Giới khi thấy trận so tài của Sở Mộ đều phát ra chất vấn, cảm thấy bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên có tiếng không có miếng

– Giả rốt cuộc chỉ là giả.

Nhiều thiên tài nhìn biểu hiện lúc này của Sở Mộ thì thầm thắc mắc, nhếch mép cười nhạt, khinh thường hắn.

Một số người thì thấy khó hiểu, dù tu vi của Sở Mộ không cao nhưng theo thiên phú hắn thể hiện trong Thiên Thanh Hư Giới thì thực lực nên mạnh hơn nữa mới đúng.

Trận chiến này kéo dài hai mươi phút, cuối cùng Sở Mộ bắt giữ một cơ hội đánh bại đối phương, giết chết.

Về mặt lý luận trận chiến này còn có thể tiếp tục, nhưng đối phương rút kiếm về hành kiếm lễ với Sở Mộ:

– Đa tạ Sở sư huynh chỉ điểm.

Người đó tự nhận thua rời khỏi Tinh Thiên giới, chỉ có làm đương sự là rõ ràng nhất chiến đấu vừa rồi hoàn toàn là được Sở Mộ chỉ điểm, không thì vừa bắt đầu hắn có thể dùng thế sấm rền gió cuốn đánh bại gã.

Người đó hiểu rằng Sở Mộ chịu bỏ chút thời gian chỉ điểm mình vì nghĩ tình sư huynh đệ đồng môn, lòng càng tôn kính Sở Mộ hơn.

Sở Mộ nhìn ánh mắt đám người đó là biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đại loại là lúc trước đã lầm khi xem trọng hắn. Sở Mộ không để bụng, hắn làm chuyện gì, bày ra thực lực kiểu gì là chuyện của hắn, không liên quan tới người khác. Tương tự, người ta xem hắn thế nào là chuyện của người ta, chẳng liên quan đến hắn.

Thiên tài thường khá là thiên chấp, hơi tự cho là đúng.

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hơi lo lắng.
Nói chung cuộc so tài vẫn tiếp tục diễn ra, sẽ không cố ý tạm dừng vì ai.

Bên ngoài bàn tán náo nhiệt, đề tài quay quanh Sở Mộ. Hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên mà có tiếng không có miếng, dù tu vi chỉ mới là Niết Bàn nhất trọng thiên cũng không nên mất hai mươi phút đánh bại đối thủ ngang ngửa mình. Đối thủ của Sở Mộ không xếp hạng trong bảng Đăng Thiên, chênh lệch không biết bao nhiêu lần.

Trong tinh hạm Ngũ Hành kiếm tông, các vị trưởng lão rất khó hiểu:

– Có chuyện gì vậy? Với thực lực của tiểu tử này không nên như vậy.

Có người đề nghị kêu người đánh nhau với Sở Mộ đến hỏi chuyện, sau đó biết hắn đang chỉ điểm. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm.

Phó tông chủ Bạch Khung cười nói:

– Những người coi thường hắn sẽ phải trả giá đắt.

Đề tài về Sở Mộ dần bị cuộc so tài làm mờ nhạt, đặc biệt đến lượt Trần Cương lên sân, tư thái cứng rắn cực kỳ sắc bén chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thế là Trần Cương thành đề tài nóng.

Sau đó nhóm Chu Thiên Đồng, Dương Hiên với ưu thế tuyệt đối chém giết đối thủ tơi bời giành chiến thắng, cũng thành trung tâm đề tài. Sở Mộ dần bị lãng quên.

Người thua rời đi, người thắng ở lại chờ trận so tài tiếp theo.

Thắng sau khi về tiểu không gian, nơi này có đặc tính là tăng tốc độ phục hồi.

Sở Mộ xem kỹ Chu Thiên Đồng, Trần Cương, Dương Hiên chiến đấu, tuy đều một kiếm đánh bại kẻ địch nhưng hắn vẫn nhìn ra chút chi tiết. Nhưng chưa đủ, muốn hiểu biết thực lực của đám người này nhiều hơn thì phải xem càng nhiều mới được.

Trong một ngàn thiên tài không nhiều người tu vi đến Niết Bàn tam trọng thiên, chỉ khoảng mười người. Như Thần Tử của Ngũ Hành kiếm tông là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên, trong trăm tuổi có thể đến tu vi cỡ này đã là cực kỳ ghê gớm.

Không biết có phải cố ý hay không mà mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên không làm đối thủ của nhau, có vẻ sẽ được giữ đến cuối cùng mới chiến đấu.

Nhưng xem thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên đánh nhau là việc khiến người kích động. Gọn gàng, dứt khoát, rõ ràng, như sấm sét phá không, như núi lửa tuôn trào, dù chỉ nhìn hình ảnh từ Tinh Thiên giới cũng khiến người như ở trong đó, có thể nghe thấy thanh âm, cảm nhận dao động hơi thở.

Chênh lệch tu vi cao thấp, khí thế mạnh yếu biểu hiện rất rõ rệt.

Ngoài ra những thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên quá gây chú ý.

So với thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên thì thiên tài Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên đông hơn chút nhưng không quá nhiều, hai mươi mấy gần ba mươi người. Lâm Dịch của Ngũ Hành kiếm tông nằm trong số đó, Dạ Minh kiếm tông thì nhiều nhất.

Trong mười tông môn cấp bá chủ nếu xếp hạng thì Ngũ Hành kiếm tông chỉ xếp từ hạng năm trở đi, số lượng thiên tài hơi kém hơn.

Bốn tinh vực lớn nhân tộc có tổng cộng một trăm hai mươi tinh hệ, trong mỗi tinh hệ do các cường giả mở ra một Tinh Thiên giới, trong mỗi Tinh Thiên giới có một ngàn thiên tài đang chiến đấu, cạnh tranh, thi đấu giành danh ngạch duy nhất.

So tài diễn ra từng trận, ngắn thì một kiếm thắng địch, từ bắt đầu đến kết thúc chỉ ba giây ngắn ngủi. Lâu thì chiến đấu kịch liệt, cỡ hai mươi phút.

Trong Tinh Thiên giới không chia ngày đêm, các trận đấu liên tục diễn ra.

Một ngàn người, năm trăm trận, năm trăm người thắng, năm trăm người thua. Người thắng ở lại tiếp tục, người thua làm khán giả.

Trong Dạ Minh Tinh Thiên giới bắt đầu đợt so tài thứ hai.

Năm trăm người là hai trăm năm mươi trận.
Vòng này Giang Phàm xui, đối thủ của gã là Dương Hiên trên bảng Thiên Thanh Dạ Minh kiếm tông.

Chương 2034: Vượt cấp bại địch

Tu vi của Giang Phàm chỉ mới là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, thành phần kỳ ngộ lớn hơn, mấy mặt khác không hơn Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ bình thường bao nhiêu. Tu vi của Dương Hiên đến Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, cao hơn Giang Phàm một đại cảnh giới, các mặt khác cũng thắng gã.

Nhìn sơ là biết Giang Phàm không đánh lại Dương Hiên, dù vậy Giang Phàm sẽ không chủ động nhận thua. Đây là cơ hội hiếm có, Dương Hiên là cục đá mài dao, tuy hơi cứng.

Khóe môi Dương Hiên cong lên dữ tợn.

Dương Hiên rất hận Sở Mộ, trước tiên trút bớt một ít lên người Giang Phàm đã. Dương Hiên có thể nhanh chóng đánh bại Giang Phàm nhưng gã không làm vậy, dùng kiếm cắt từng vết thương lên người Giang Phàm.

Chỉ trăm giây ngực, sau lưng Giang Phàm có bảy, tám miệng vết thương sâu thấy xương, máu chảy ròng ròng nhuộm ướt trường bào đỏ.

Lâm Dịch nổi giận:

– Chết tiệt, Dương Hiên đang hành hạ Giang sư đệ!

Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông đấm vào tiểu không gian:

– Dương Hiên khốn nạn!

Lâm Hải Triều bình tĩnh nói:

– Dương Hiên hận Sở sư huynh nên muốn trút giận lên Giang sư đệ.

Đáy mắt Lâm Hải Triều lộ rõ tia sáng lạnh.

Sở Mộ đặt bình rượu xuống, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm nhìn Dương Hiên.

– Dương sư huynh làm hay lắm!

– Rạch hai nhát lên mặt hắn đi!truyện cõi âm

So với đệ tử Ngũ Hành kiếm tông tức giận thì các đệ tử Dạ Minh kiếm tông hò reo. Tiểu không gian chỉ ngăn bọn họ ra vào chứ không ngăn cách thanh âm, nên mỗi người đều nghe rõ các đệ tử Dạ Minh kiếm tông la lớn.

Rạch mặt đối phương là cố ý nhục nhã.

Bên ngoài, trên tinh hạm Dạ Minh kiếm tông. Trưởng lão Dạ Minh kiếm tông có người nhíu mày, đa số vẻ mặt thích thú.

Tần Trấn Vũ sâu trầm nói:

– Dương Hiên không thành tài được.

Chỉ có một mình Dạ Minh Đại Đế nghe thấy.

Trên tinh hạm của Ngũ Hành kiếm tông, mọi người cực kỳ tức giận chỉ muốn xông vào giải cứu Giang Phàm.

Khuôn mặt Giang Phàm cực kỳ tức giận. Dương Hiên nhướng mày, kiếm quang xé gió rậm rạp làm Giang Phàm không phân biệt được.
Bàn về thực lực thì Giang Phàm và Dương Hiên chênh lệch rất lớn, mặc kệ gã bùng nổ cỡ nào cũng không thể xoay chuyển cục diện. Gò má bị Dương Hiên rạch hai đường, máu ứa ra nhuộm nửa bên mặt Giang Phàm, máu chảy xuống trông rất dữ tợn.

Lòng Giang Phàm tràn đầy lửa giận, lý trí bị thiêu cháy, gã liều lĩnh đồng quy vu tận tấn công dồn dập gây chút rắc rối cho Dương Hiên, nhưng cuối cùng vẫn bị Dương Hiên giết dưới kiếm.

Giết Giang Phàm xong Dương Hiên nói:

– Yếu quá, chơi chán.

Dương Hiên giơ trường kiếm chỉ hướng Sở Mộ:

– Hãy cầu nguyện đừng gặp được ta!

Sở Mộ không lên tiếng, đôi mắt sâu thẳm lạnh buốt.

Ánh mắt các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông như ăn thịt người.

Dương Hiên không thèm để bụng, cười càn rỡ rời khỏi không gian chiến đấu trở về tiểu không gian.
So tài tiếp theo nếu đệ tử Ngũ Hành kiếm tông và Dạ Minh kiếm tông đụng độ, hai bên chiến đấu kịch liệt chưa từng thấy.
Đệ tử Dạ Minh kiếm tông bắt chước Dương Hiên nhục nhã đệ tử Ngũ Hành kiếm tông tơi bời, đệ tử Ngũ Hành kiếm tông thì tràn đầy lửa giận muốn trả thù lại.

Nhưng Dạ Minh kiếm tông dù gì là thế lực cấp chúa tể, không chỉ có Đại Đế tọa trấn, nội tình của nó thâm sâu Ngũ Hành kiếm tông không cách nào so sánh nổi.

Cho nên về tổng thể thì đệ tử Dạ Minh kiếm tông đè đầu đệ tử Ngũ Hành kiếm tông ra đánh. Trừ phi tu vi chênh lệch rõ ràng, không thì đệ tử Ngũ Hành kiếm tông rất khó đánh bại đệ tử Dạ Minh kiếm tông, đa số bị hạ gục.

Trong đệ tử Dạ Minh kiếm tông có ba người tu vi đến Niết Bàn tam trọng thiên, có hai mươi ba người là Niết Bàn nhị trọng thiên. Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông không có một ai đến Niết Bàn tam trọng thiên, số nhị trọng thiên cộng lại không đến bốn, năm người, chênh lệch rất rõ ràng.

Hết cách, Dạ Minh kiếm tông là thế lực cấp chúa tể, thế lực cường đại bao trùm nguyên tinh hệ. Ngũ Hành kiếm tông chỉ hùng bá một hành tinh sinh mệnh cao đẳng, chênh lệch tài nguyên rất lớn.

Lâm Dịch và Lâm Hải Triều lần lượt đánh bại đối thủ thăng cấp. Sở Mộ lại bị rút trúng, đối thủ của hắn là một thiên tài của Dạ Minh kiếm tông tu vi đến Niết Bàn nhị trọng thiên trung kỳ, tên là Cố Thanh Bình.

Cố Thanh Bình ngữ điệu bình tĩnh hỏi một sự thật:

– Ngươi tự nhận thua hay để ta chém chết?

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông tức điên, la ó:

– Sở sư huynh diệt hắn đi!

– Sở sư huynh, cho hắn biết sự lợi hại đi!

Sở Mộ không nói chuyện, Bất Diệt kiếm nằm trong tay hắn, tự nhiên rũ xuống. Ánh mắt sâu thẳm nhìn Cố Thanh Bình làm gã thấy sợ, lòng dâng lên lạnh lẽo.

Cố Thanh Bình rống to xua tan lạnh lẽo trong lòng:

– Muốn chết!

Mắt Cố Thanh Bình bắn ra tia sáng sắc bén như kiếm phá không bay tới, tay vung lên, trong tiếng rung kiếm quang như làn nước lãnh liệt tiêu sát.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm xé gió chém tới kèm theo giá băng như gió rét bắc cực.

Cố Thanh Bình vừa ra tay đã là một chiêu kiếm pháp uy lực mạnh mẽ, kiếm khí lãnh liệt tung hoành tứ giăng.
Đôi mắt sâu thẳm lóe tia sáng, Sở Mộ sải bước như nhìn thấu hư thực của chiêu kiếm pháp này, xuyên qua từ khe hở. Sở Mộ không thi triển kiếm pháp uy lực cường đại gì, chỉ chém ngang một nhát.

Một kiếm này bình thường trong mắt nhiều người, nhưng trong mắt một số người khác thì tràn ngập huyền diệu đến ngây người, họ rất bất ngờ.

Cố Thanh Bình phát hiện chiêu mạnh mẽ của mình vô ích, thậm chí không thể tổn thương Sở Mộ được, ngược lại bị hắn nắm bắt sơ hở kiếm pháp đánh lại. Một kiếm nhìn như bình thường nhưng khiến Cố Thanh Bình cảm giác trên trời dưới đất không có chỗ trốn.

Đơn giản, trực tiếp mà sắc bén.

Mắt Tần Trấn Vũ chợt sáng lên như chim ưng phát hiện con mồi, ánh mắt cực kỳ sắc bén nhìn Sở Mộ.

Cố Thanh Bình dùng nhiều thủ đoạn vất vả trốn khỏi nhát kiếm của Sở Mộ, gã tấn công điên cuồng, kiếm quang như lũ liên miên không ngớt thi nhau ập đến, tràn ngập không gian chiến đấu như trên trời dưới đất không có kẽ hở né tránh.

Nhiều người trợn to mắt nói:

– Thế công đáng sợ quá!

Bọn họ thầm so sánh nếu mình đối diện loại tình huống này thì ứng đối ra sao, phát hiện không thể né tránh, buộc phải cứng rắn đỡ.

Sở Mộ như cá bơi trong biển, biến không thể thành có thể. Sở Mộ tiến lùi tự nhiên trong sóng gió công kích, mỗi nhát kiếm của Cố Thanh Bình đều chém hụt không thể tổn thương hắn một li, không đụng vào góc áo hắn được.

Sở Mộ bắt lấy cơ hội, kiếm quang như sấm sét phá không. Cố Thanh Bình cảm giác cổ họng đau nhói, thế công bão tố ngừng lại. Cố Thanh Bình sờ cổ giơ tới trước mắt nhìn, một mảnh màu đỏ.

Chương 2035: Liên tục chiến liên tục thắng (Thượng)

Cảm giác đau đớn lúc này mới khuếch tán từ yết hầu, Cố Thanh Bình muốn nói chuyện, cổ họng mấp máy kéo theo cảm giác đau đớn mãnh liệt không thể phát ra tiếng. Cố Thanh Bình trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, gắng sức giơ kiếm lên run rẩy chỉ vào hắn như muốn biểu đạt cái gì.

Sở Mộ rút kiếm về không nói gì, khuôn mặt hờ hững theo lực lượng Tinh Thiên giới rời khỏi không gian chiến đấu, xuất hiện trong tiểu không gian.

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông vui vẻ rống to:

– Sở sư huynh giỏi quá!

– Sở sư huynh lợi hại!

– Chết dễ vậy quá tốt cho hắn!

Các đệ tử Dạ Minh kiếm tông biểu tình cực kỳ khó xem, âm trầm.

Bọn họ phát hiện lúc trước đã xem thường Sở Mộ.

Trận đầu có lẽ vì đối thủ là sư huynh đệ đồng môn nên hắn cố ý nương tay, thời gian chiến đấu mới kéo dài như vậy.

Mắt Tần Trấn Vũ càng sáng:

– Đúng là khá thật!

Trần Cương liếm môi lạnh lùng nói:

– Như vậy giết mới vui!

Dương Hiên thề thốt:

– Ta sẽ rạch hai kiếm trên mặt ngươi!

Sở Mộ nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, không nhìn ra vui buồn gì, thoải mái ngồi trong tiểu không gian. Sở Mộ nhàn nhã tay trái đặt trên đầu gối chân trái cong lại, cầm bình rượu nhấm nhấp từng ngụm.

Cố Thanh Bình đúng là thiên tài, gã thuộc lớp trung thượng tầng trong một ngàn thiên tài, nhưng so với Sở Mộ thì cách biệt rất lớn. Về tu vi, Sở Mộ tuy là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ nhưng không thua gì Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, cộng thêm tu vi luyện thể thực lực càng mạnh.
Về lực lượng tuyệt đối thì Cố Thanh Bình không chiếm ưu thế gì, thậm chí có dấu hiệu bị yếu thế. Những mặt khác càng không thể so sánh với Sở Mộ.
Trong tình huống này Cố Thanh Bình bị Sở Mộ đánh bại dễ dàng là đương nhiên, không có gì kỳ. Nhưng người khác thì không nghĩ vậy, tu vi càng cao, càng sâu thì chênh lệch mỗi trọng thiên càng rõ ràng.

Tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ dễ dàng đánh bại giết thiên tài Niết Bàn nhị trọng thiên trung kỳ, nhớ kỹ, là thiên tài, sao không khiến người giật mình được.

Giật mình thì giật mình, so tài vẫn phải tiếp tục, sẽ không vì giật mình mà tạm dừng.

Mấy trận so tài tiếp theo mang đến rung động rất nhỏ so với trận của Sở Mộ, nên không ai xem nghiêm túc.
Trong Tinh Thiên giới, người thua rời đi, tiểu không gian cũng biến mất theo.

Bây giờ trong Tinh Thiên giới có hai trăm năm mươi mốt không gian, một cái là không gian chiến đấu, nó lớn nhất sẽ không thay đổi. Hai trăm năm mươi tiểu không gian khác chứa hai trăm năm mươi thiên tài dự thi.

Đây xem như vòng thứ ba cuộc chiến bảng Thiên Thanh giai đoạn thứ hai.

Trừ Sở Mộ ra đa số thiên tài Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ, trung kỳ đều bị loại, người ở lại ít nhất có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ.

Trong vòng trăm tuổi tu luyện đến Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, chủ yếu dựa vào thiên phú của mình thì đúng là kinh người, đều là thiên tài hạng nhất.

Bây giờ mấy thiên tài bị tập trung tại đây so tài vì tranh giành danh ngạch vào vòng duy nhất.

Dạ Minh Đại Đế thở dài thườn thượt:

– Đáng tiếc Sở Mộ là Thần Tử của Kiếm Thần điện.

Tần Trấn Vũ mắt lóe tia sáng.

Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế cũng là duy nhất, có thiên phú siêu phàm, luôn tự hào vì điều đó. Giờ nghe Dạ Minh Đại Đế tiếc vì Sở Mộ là Thần Tử của Kiếm Thần điện, ý là nếu Sở Mộ không phải Thần Tử chắc chắn Dạ Minh Đại Đế sẽ thu hắn làm đệ tử. Tần Trấn Vũ kiêu ngạo luôn xem mình là trung tâm cảm thấy bứt rứt khó chịu.

Chỉ vì một câu nói của Dạ Minh Đại Đế đã chôn cái gai trong lòng Tần Trấn Vũ.

***truyện tiên hiệp audio

– Sở huynh, xin chỉ giáo!

Đối thủ của Sở Mộ là một thiên tài đến từ thế lực nhỏ, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, cao hơn hắn. Có được tu vi như thế trong vòng trăm tuổi còn thuộc thế lực nhỏ, trừ được kỳ ngộ ra bản thân y có thiên phú rất cao.

Y xuất thân không cao, lai lịch bình thường, còn ở trong thế lực nhỏ, không cách nào so sánh với Ngũ Hành kiếm tông được. Nên y không dám xen vào mâu thuẫn xung đột giữa đệ tử Dạ Minh kiếm tông và Ngũ Hành kiếm tông, không dám tưởng tượng, sợ bị kéo vào sẽ tan xương nát thịt.

Nên dù là với đệ tử Dạ Minh kiếm tông hay Ngũ Hành kiếm tông, hoặc đệ tử của thế lực lớn khác y đều giữ lòng tôn kính nên có nhưng không nịnh hót, dù sao y cũng là thiên tài, sẽ không thua kém thiên tài khác. Y có ngạo cốt, kiên trì của mình.

Nhưng y vô cùng tôn kính Sở Mộ, tu vi không bằng y mà thực lực hơn xa y, hắn biểu hiện cực kỳ mạnh trong Thiên Thanh Hư Giới.

Với người tôn kính mình thì Sở Mộ bình thường sẽ không chèn ép gì, vì vậy hắn đánh nhau với thiên tài đó, cho đối phương thỏa thích thi triển kiếm pháp công kích, gián tiếp chỉ điểm một lúc rồi đánh bại.

Dĩ nhiên đối phương không phải đệ tử Ngũ Hành kiếm tông nên Sở Mộ không chỉ tận tình bao nhiêu, dù vậy y vẫn hết sức cảm kích hắn.

Cảnh này khiến nhiều thiên tài biết mình không có hy vọng giành danh ngạch duy nhất thầm ước gì đối đầu với Sở Mộ, ít nhất sẽ được rèn luyện tốt hơn.

Vòng này Lâm Dịch thăng cấp, Lâm Hải Triều cũng thăng cấp, mấy đệ tử Ngũ Hành kiếm tông khác gặp đối thủ mạnh bị đánh bại hết.

Vòng thứ bốn có một trăm hai mươi lăm thiên tài dự thi, về mặt lý luận sẽ có sáu mươi hai trận so tài, một người không phải đấu. Nhưng sự thật không như vậy, vì so tài lần này không phân chia theo thứ tự nghiêm khắc, mục đích để chọn ra người có thực lực mạnh nhất.
Vòng này đối thủ của Sở Mộ là thiên tài tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, trong lực lượng tuyệt đối không chiếm ưu thế gì, thậm chí vì Sở Mộ có tu vi luyện thể mà yếu hơn hắn, cuối cùng bị hắn đánh bại loại bỏ, hắn lọt vào vòng trong.

Vòng này mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên đều thăng cấp, Lâm Dịch cũng thăng cấp. Lâm Hải Triều số xui, đối thủ của gã là một thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên, cách biệt tu vi quá xa nên chiến đấu một lúc rồi bị giết chết, đào thải.

So tài đến trận thứ sáu mươi hai theo lý luận sẽ có một người không phải đấu, nhưng sự thật thì không, người này được sắp xếp quyết đấu với thiên tài đã thành công thăng cấp.

So tài đến hiện giờ thứ tự có dấu hiệu hỗn loạn, nhưng điều này không quan trọng.

Từng trận so tài chặt chẽ diễn ra, hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi, một trận kết thúc thì trận khác bắt đầu ngay, dồn dập như sóng triều đợt trước chưa yên đợt sau đã xô.

So tài lại đến lượt Sở Mộ.

Đối thủ của Sở Mộ là một thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên.

Chương 2036: Liên tục chiến liên tục thắng (Hạ)

Người này là đệ tử thiên tài thuộc mười thế lực cấp bá chủ, thế lực xa xưa hơn Ngũ Hành kiếm tông, nội tình thâm sâu hơn. Nên dù mấy trận trước Sở Mộ biểu hiện bất phàm thì người này không tôn kính hắn như những người khác, gã rất ngạo.

Biết thực lực của Sở Mộ rất mạnh nên thiên tài này không thăm dò mà từ đầu đã tung ra sát chiêu.

Kiếm vung lên, kiếm quang như trăng khuyết bay ra tỏa ánh sáng trắng muốt âm u, mỗi luồng sáng là một kiếm khí uy lực mạnh mẽ. Kiếm khí phát sáng tràn ngập nguyên không gian chiến đấu, mê hoặc tầm mắt, vầng trăng khuyết cắt hư không hắc ám giết hướng Sở Mộ.

Chiêu này rõ ràng là tuyệt học.

Vừa rút kiếm đã tung tuyệt học nghĩa là người này rất xem trọng Sở Mộ, lúc trước gã dựa vào chiêu tuyệt học này đánh bại một thiên tài thế lực nhỏ tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ.

Người này thực lực không yếu, nhưng so với Sở Mộ thì chênh lệch rõ rệt.

Một kiếm Thu Thủy Trường Thiên tiêu sát tiêu sắt xuyên qua không trung, mọi người mơ hồ thấy trong không gian chiến đấu có dòng nước tràn ngập tám hướng.

Khí lạnh lãnh liệt lan tràn, thẩm thấu ra ngoài Tinh Thiên giới, vụt qua mỗi một chiếc tinh hạm.

Một Kiếm Thánh gật gù khen:

– Thu Thủy Trường Thiên, tiểu tử Sở Mộ đã hiểu thấu tinh túy của chiêu này.

Thu Thủy Trường Thiên là kiếm pháp rất bình thường trong mắt cường giả đẳng cấp Kiếm Thánh, nhìn sơ liền hiểu thấu ảo diệu trong đó. Sở Mộ thi triển Thu Thủy Trường Thiên đầy tinh túy, còn vượt trên cả giới hạn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên, đến tầm cao mới.

Cái này cần bản thân đã hoàn toàn hiểu rõ chiêu kiếm pháp, có tạo nghệ siêu phàm thoát tục trong kiếm pháp, có ngộ tính kiếm pháp siêu cao, kết hợp ba thứ lại mới vượt qua giới hạn vốn có của kiếm pháp được.

Nếu chỉ đơn thuần hiểu thấu kiếm pháp thì vô dụng, miễn Kiếm Giả có chút thiên phú cần cù khổ luyện là được kiếm pháp đẳng cấp như vậy.

Một kiếm thu thủy tan rã xuyên suốt trời trăng, trăng khuyết vỡ nát, ánh trăng tan biến. Kiếm của Sở Mộ xẹt qua cổ đối phương, cắt đứt.

Một kiếm diệt gọn đối phương, trận chiến của Sở Mộ lại gây oanh động.

– Mỗi lần tiểu tử này biểu hiện đều vượt dự đoán.

– Cố ý ra vẻ.

Có người công nhận Sở Mộ, khen ngợi hắn, cũng có kẻ gai mắt châm biếm.

Nhưng nói kiểu gì cũng không được Sở Mộ chăm chú lắng nghe.

Lần này Lâm Dịch vẫn thắng, tiếp tục ở lại so tài.

Chớp mắt người ở lại Tinh Thiên giới còn khoảng ba mươi người, cứ thưa dần.

Đến bây giờ người ở lại hoặc là tu vi Niết Bàn tam trọng thiên hoặc nhị trọng thiên, ít nhất phải đến Niết Bàn nhị trọng thiên hậu kỳ. Nhưng Sở Mộ là ngoại lệ, ngoại lệ duy nhất, tu vi của hắn là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ.

Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông chỉ còn lại Sở Mộ và Lâm Dịch.

Lần này đối thủ của Sở Mộ là Lâm Dịch, có mùi tự tàn sát nhau.

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông phát cuồng:

Sao có thể như vậy?!

– Tại sao Sở sư huynh và Lâm sư huynh đối đầu với nhau?

Đệ tử Dạ Minh kiếm tông cười khả ố:

– Ha ha ha! Chó cắn chó miệng đầy lông!

Trông thấy Sở Mộ và Lâm Dịch tàn sát lẫn nhau khiến bọn họ hớn hở.

Lâm Dịch cười khổ nói:

– Sở sư đệ, không ngờ ta đối đầu với ngươi.

Sở Mộ bình tĩnh nói:

– Miễn đi tiếp thì sớm muộn gì sẽ gặp.

Đối thủ là ai chẳng quan trọng với hắn.

Lâm Dịch nói:

– Có thể chiến đấu một trận với Sở sư đệ thì ta cũng rất muốn nhưng trong trường hợp này…

Lâm Dịch trầm ngâm rồi ánh mắt kiên quyết, bắn ra tia sáng, nghiêm túc nói với Sở Mộ:

– Sở sư đệ, lần này chỉ có một danh ngạch, ta hy vọng người đó là sư đệ.

Sở Mộ không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu.

– Cười chết mất, nếu nói một câu danh ngạch liền thuộc về Sở Mộ vậy ta nói danh ngạch là của ta rồi!

Lời nói của Lâm Dịch khiến nhiều người cười nhạo, nhưng cũng có người suy tư.

Lâm Dịch hét to:

– Ta nhận thua!
Chiến đấu trong này có thể phân thắng thua sống chết, cũng có thể chủ động nhạn thua, dù là loại nào miễn thua sẽ bị loại.

Lâm Dịch khát vọng chiến đấu kịch liệt với Sở Mộ, đây là cơ hội rất tốt, không cần lo bị giết thật, thoải mái chiến đấu không e ngại. Nhưng Lâm Dịch lo mình dốc hết sức sẽ làm Sở Mộ tung ra vài vũ khí bí mật.

Vũ khí nó bí mật là vì không ai biết, ít người biết càng tốt. Có lẽ khi chiến đấu Sở Mộ buộc phải lật ngửa những lá bài, nhưng bây giờ ít ra giữ lại không để những đối thủ về sau biết chi tiết.

Miễn Sở Mộ tiếp tục thắng thì đối thủ của hắn sẽ là thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên. Về cách biệt tu vi hai trọng thiên, Lâm Dịch cảm thấy Sở Mộ không có nhiều hy vọng thắng, thêm một át chủ bài là thêm một phần hy vọng.

Vì ý nghĩ đó Lâm Dịch cố nén kích động tự nhận thua.

Lâm Dịch chủ động nhận thua vừa đúng như vài người dự đoán, cũng là một số người bất ngờ.

Sở Mộ nói:

– Đa tạ Lâm sư huynh.

Lâm Dịch cười với Sở Mộ, làm động tác tay cổ vũ rồi bị lực lượng Tinh Thiên giới đưa ra ngoài. Sở Mộ không chiến đấu vẫn giành chiến thắng, thành công thăng cấp, hắn quay về tiểu không gian của mình.

Vòng so tài kết thúc, chỉ còn mười người, trừ Sở Mộ ra tu vi yếu nhất là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên.

Mỗi người đều lên tinh thần, vì mười người ở lại mỗi người đều lợi hại, cực kỳ mạnh. Bọn họ sẽ phải đánh nhau, chắc chắn rất kịch liệt, gay cấn, không thể bỏ qua.

Hai người bị lực lượng Tinh Thiên giới chọn trúng, cùng biến mất trong tiểu không gian xuất hiện ở không gian chiến đấu.

Kiếm quang nóng cháy như mặt trời lơ lửng chiếu rọi mặt đất, tỏa ánh sáng cực nóng sắc bén như kiếm, từng tia nắng có thể nung chảy mặt đất.

Muôn vàn tia nắng bắn xuống, một gốc cây to đứng thẳng xanh mơn mưởn đầy sức sống, bất tử bất diệt trong bầu trời nóng cháy.

Hai bên đánh nhau đều là thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên, thuộc về hai thế lực cấp bá chủ.

Tu vi của hai người ngang ngửa nhau, thiên phú cũng sàn sàn như nhau, sử dụng kiếm khí đều là thông thiên thánh kiếm, tu luyện kiếm pháp là loại thiên cấp trung phẩm, lúc này thi triển kiếm pháp lộ ra dị tượng uy thế hùng hồn.

Trong trăm tuổi tu luyện đến Niết Bàn tam trọng thiên, thiên phú tu luyện như thế đặt ở thời đại chúng thần cũng cực kỳ xuất sắc, huống gì là ở trong thế lực cấp bá chủ. Thế lực cấp bá chủ nội tình thâm sâu nên dốc hết sức bồi dưỡng họ, thông thiên thánh kiếm, kiếm pháp thiên cấp tất nhiên không thể thiếu.

Kiếm pháp thiên cấp vượt qua kiếm pháp địa cấp, đến độ cao mới, tựa như được ban cho sinh mệnh đặc biệt, có dị tượng. Người tu luyện kiếm pháp thiên cấp khi đến đẳng cấp nhất định thì dị tượng sẽ bị kích phát ra.

Chương 2037: Dương Hiên

– Tôn Dương thắng chắc!

– Kiếm pháp Đại Nhật Phần Dương của hắn có thể khắc chế kiếm pháp của đối phương.

Trong ngũ hành hỏa có thể đốt mộc.

Nhưng nếu mộc mạnh hơn thì không sợ bị lửa đốt, dù sao đây là thể hiện của lực lượng chứ không phải lửa và gỗ thật sự đụng độ.

Sở Mộ nhìn dị tượng trong không gian chiến đấu là biết thắng thua cuối cùng.
Kịch chiến qua đi, đúng như Sở Mộ đoán, Tôn Dương thi triển kiếm pháp Đại Nhật Phần Dương đã thua, người thắng là Dương Thanh thi triển kiếm pháp Thanh Mộc Kình Thiên.

Lửa có thể đốt gỗ, trong kiếm pháp cũng có công hiệu khắc chế. Nhưng tạo nghệ kiếm pháp Thanh Mộc Kình Thiên của Dương Thanh giỏi hơn kiếm pháp Đại Nhật Phần Dương của Tôn Dương.

Người tu vi Niết Bàn tam trọng thiên đầu tiên đã bị đào thải.

– Thật là bất ngờ quá.

– Không ngờ Dương Thanh thắng.

Sở Mộ nhàn nhã uống rượu.

Vòng so tài thứ hai, một người tu vi Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, một người là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên, chênh lệch khá rõ.

Trận kịch chiến diễn ra, không gian chiến đấu như sắp bị đánh nát.
Cuối cùng thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên thắng.

Sở Mộ biến mất trong tiểu không gian, xuất hiện ở không gian chiến đấu. Cùng lúc đó một bóng người hiện ra trước mặt hắn, nhanh chóng rõ ràng.

Dương Hiên nhếch mép cười gằn, tràn đầy sát khí lạnh lùng nói:

– Ngươi rất xui xẻo, chủ động nhận thua thì ít ăn khổ hơn.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Có lẽ nên là ngươi chủ động nhận thua.

Nét mặt Dương Hiên lộ vẻ tức giận:

– Vậy sao? Thế thì chờ xem ngươi có năng lực đó không!

Giọng Dương Hiên the thé, kiếm quang chói mắt nở rộ trong không khí, chuyển động từng vòng như bánh xe nghiền nát không trung chém vào Sở Mộ.

Đường kiếm khủng bố làm không khí phát ra tiếng rền rĩ bị nghiền áp.

Một kiếm mạnh mẽ chém tới gần, Sở Mộ không chút e ngại, mắt lóe tia sáng, Thiên Trảm kiếm xuất hiện trong tay chém mạnh ra. Nhát kiếm như xẻ núi nứt đất đụng bể bánh xe kiếm quang từ chính giữa, cú va chạm đáng sợ bắn tung tóe hỏa hoa. Kiếm quang Thiên Trảm kiếm như có thể chém đứt cả bầu trời.
Giữa chân mày Dương Hiên co giật, gã đã đoán được Sở Mộ né tránh nhát kiếm này như thế nào, nó nằm trong dự tính của gã. Một khi Sở Mộ né tránh thì thế công tiếp theo sẽ chém tới trước, tấn công dồn dập làm hắn không kịp ứng đối, cuối cùng thua tơi bời.

Nhưng Sở Mộ chẳng những không né tránh còn với tư thái cực kỳ cứng rắn đánh trả, khi đánh trả thật mạnh mẽ làm Dương Hiên bất ngờ.

Dương Hiên tự biết đường kiếm của mình nhìn như uy lực mạnh như bánh xe kiếm quang nghiền nát tất cả nhưng thật ra không hề cứng rắn, chiêu đó miệng cọp gan thỏ, mục đích là đánh lừa Sở Mộ tưởng kiếm quang rất mạnh, để gã còn phát triển thế công tiếp theo.

Dương Hiên không tin một kiếm mê hoặc mình lên kế hoặc tỉ mỉ đã bị Sở Mộ nhìn thấu.

– Chắc chỉ ăn may!

Với đường kiếm này Sở Mộ dồn cả khí thể vào, vô cùng mạnh mẽ như muốn từ trên bầu trời chém xuống, uy lực làm Dương Hiên biến sắc mặt. Dương Hiên không ngờ tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ bình thường mà có thể thi triển ra đường kiếm mạnh mẽ như thế.

Dương Hiên thi triển bộ pháp, người liên tục chuyển động, vung cổ tay, kiếm quang vèo vèo tựa rồng rắn múa thi triển ra kiếm pháp thiên cấp.
Tu vi của Dương Hiên là Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, thiên phú rất cao nên được Dạ Minh kiếm tông xem trọng, đặc biệt bồi dưỡng. Dương Hiên tu luyện kiếm pháp thiên cấp và tuyệt học, còn có các loại võ học cao sâu khó dò, gã cầm thông thiên thánh kiếm cũng không có gì kỳ.

Dương Hiên tu luyện kiếm pháp thiên cấp trung phẩm tên là kiếm pháp Đại Long Xà. Nếu thi triển thì kiếm khí long xà sẽ bắn lên trời, mỗi kiếm khí như long xà uốn lượn lên xuống, đường đi gấp khúc, từng kiếm khí bắn hướng Sở Mộ từ các góc độ.

Kiếm khí long xà có uy năng kinh người khiến không khí kêu xèo xèo.

Sở Mộ cũng thi triển kiếm pháp Thương Cổ kịch chiến với Dương Hiên.

Tu vi Xung Hư kiếm khí đơn thuần thì Sở Mộ và Dương Hiên có chênh lệch rõ ràng, nhưng gã là Kiếm Giả luyện khí, Sở Mộ thì là Kiếm Giả cùng tu luyện khí, luyện thể, tu vi không thua gì luyện khí. Đánh xáp lá cà thì uy năng luyện khí và luyện thể kết hợp lại mạnh mẽ hơn một mặt đơn thuần rất nhiều.

Kiếm khí thương cổ có cảm giác cổ xưa tang thương như tuyên cổ trường tồn, nhìn như tròn trịa nhưng thật ra mũi nhọn nội liễm, thâm tàng bất lộ. Kiếm khí long xà thì lộ rõ mũi nhọn, cực kỳ cuồng dã.

Hai loại kiếm khí hoàn toàn khác nhau va chạm vô số lần trong không gian chiến đấu, nổ nát, tan vỡ, các tiếng chát chúa vang khắp nơi như pháo nổ.

Kiếm khí va chạm tựa như dầu sôi trong chảo.

Dương Hiên quát khẽ, Long Xà Khởi Lục!

Dương Hiên người kiếm hợp nhất như biến thành con long xà, lộ nét tranh vanh kinh người, dị tượng trình hiện. Một sinh vật to lớn như rắn như rồng đột nhiên từ dưới đất bay vọt lên, há cái mồm to ra như có thể nuốt thiên địa cắn hướng Sở Mộ.

Long xà sống động như thật, như thể mỗi cái vảy đều từ kiếm khí long xà cấu thành, uy thế ngập trời.

Dương Hiên tu vi Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ dùng thông thiên thánh kiếm thi triển ra kiếm chiêu kiếm pháp thiên cấp trung phẩm, uy lực mạnh mẽ cực kỳ kinh người.

Sở Mộ không dám coi thường, lập tức chém Thiên Trảm kiếm ra, lực lượng bùng nổ, gió to nổi lên, lôi quang đánh tan, là kiếm chiêu Phong Khởi Lôi Diệt trong kiếm pháp Thương Cổ.

Lực công kích của Phong Khởi Lôi Diệt không mạnh, chú trọng suy yếu uy lực đòn công kích của đối phương, bảo vệ bản thân, cũng chôn phục bút cho đòn công kích sau.

Long xà to lớn bị gió to và sấm sét nghiền nát tan vỡ, Dương Hiên bị lộ trong phong lôi, sắp bị oanh giết. Dương Hiên vặn vẹo mấy cái như long xà uốn lượn nhanh chóng thoát khỏi kiếm quang phong lôi.

Dương Hiên sâu sắc hiểu ra Sở Mộ khó chơi, muốn giết Sở Mộ thì không hiện thực. Dương Hiên lại thi triển một chiêu kiếm pháp uy lực mạnh hơn nữa: Long Xà Diệt Thế!

Uy lực chiêu này mạnh mẽ hơn Long Xà Khởi Lục gấp mấy lần, long xà to lớn hơn như muốn hủy diệt toàn thế giới, hơi thở khủng bố khiến người run rẩy.

Sở Mộ tung một chiêu Lôi Cực Phá Ngục đánh nát long xà to lớn.

Dương Hiên bất đắc dĩ thi triển ra tuyệt học, môn tuyệt học cũng liên quan đến kiếm pháp Đại Long Xà, tên là Long Xà Loạn Vũ.

Vô số long xà tàn phá không gian chiến đấu, mỗi con uy lực vô cùng mạnh mẽ điên cuồng cắt chém trùng kích, vô cùng vô tận rậm rạp, bóng dáng Sở Mộ bị cắn nát…

Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông rất lo:

– Sở sư huynh!

Tuyệt học Long Xà Loạn Vũ của Dương Hiên trông rất mạnh mẽ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 9 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 11 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 12 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!