Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
[Tập 403] Chương 2013: Thiên Môn Bát Kiếm
❮ sautiếp ❯Chương 2013: Thiên Môn Bát Kiếm (Thượng)
Vèo một cái điểm thiên tài của Sở Mộ từ 81000 điểm bạo tăng113000 điểm.
Bắc Thần Liệt xoe tròn mắt:
– Chuyện gì xảy ra?
Kiếm pháp của Bắc Thần Liệt sắp sáng tạo xong, miễn hoàn thành là sẽ được bốn ngàn điểm thiên tài, đủ để vượt qua Sở Mộ. Nhưng bây giờ điểm thiên tài của Sở Mộ tăng ba vạn hai ngàn, một lần nữa bỏ xa Bắc Thần Liệt.
Bắc Thần Liệt động não, chợt phản ứng lại:
– Ba vạn hai ngàn điểm… cùng tu khí thể… Một vạn sáu ngàn ngũ trọng thiên…
Bắc Thần Liệt cười khổ lắc đầu, cảm thán từ tận đáy lòng:
– Không uổng là Sở Tôn, thì ra im lặng mấy ngày nay vì đột phá lớn hơn, hắn… vẫn đi trước ta.
Bắc Thần Liệt lúc này tu vi cũng đến cảnh giới khí thể tứ trọng thiên, Sở Mộ thì đã đột phá tới ngũ trọng thiên, chênh lệch quá lớn.
Một hơi được ba vạn hai ngàn điểm, điểm thiên tài tăng vọt khiến thứ hạng của Sở Mộ trên bảng Đăng Thiên cũng leo lên.
Thứ hạng lấp lánh sáng như thanh kiếm bén bay thẳng lên trời, vượt mọi chông gai thế như chẻ tre, không thể ngăn cản.
Vèo một tiếng xông vào mười hạng đầu, lập tức hấp dẫn nhiều người chú ý.
Đã vào mười hạng đầu nhưng chưa từng lại, vẫn không ngừng xông lên trên, vượt qua từng thứ bậc, bỏ lại sau lưng.
Xông xông xông!
Thứ hạng của Sở Mộ quay lại hạng ba.
113000 điểm thiên tài!
Cổ Loạn Không hạng nhất điểm thiên tài là 122000, Tần Ngạo Tiên hạng hai 118000 điểm thiên tài, Dương Chiến Thiên hạng bốn có 110000 điểm thiên tài.
Thứ hạng lên xuống làm nỗi lòng của mọi người cũng phập phồng theo.
Một trưởng lão Tổng Thần Điện thở phào, giả vờ giận nói:
– Tiểu tử này đang làm cái quỷ gì?
Một trưởng lão khác nói:
– Thêm vài lần như vậy nữa chắc trái tim lão phu sẽ nát vì sợ.
Các trưởng lão gật gù, rất là đồng cảm.
Bọn họ quá xem trọng, hy vọng Sở Mộ luôn giữ tốp ba, không mơ xa sẽ tiến thêm nữa chỉ mong hắn đừng rớt hạng.
Tiếc rằng Sở Mộ không biết tiếng lòng của họ, mà dù biết hắn cũng không quan tâm. Sở Mộ có con đường của mình, cách của riêng hắn, không bị ai ảnh hưởng.
– Cuối cùng đến đỉnh tam trọng thiên, tứ trọng thiên không còn xa!
– Ta cũng sắp tới đỉnh tam trọng thiên!
– Chờ chúng ta đều đến tứ trọng thiên thì thực lực càng thêm cường đại, có thể săn giết hư thú mạnh hơn rồi!
Một góc Thiên Thanh vực, có mười mấy thiên tài tu vi tam trọng thiên vừa đi vừa nói chuyện.
Bỗng nhiên phía không xa truyền đến từng đợt dao động kỳ dị, các tia sáng bạc tràn ngập trong không khí hấp dẫn mọi người chú ý. Đám người quay đầu nhìn, tưởng có báu vật gì sắp xuất hiện nên hết sức kích động.
Ánh sáng màu bạc nhạt khuếch tán, một bóng người hiện ra.
Ba giây sau, ánh sáng bạc biến mất, mọi người rất ngạc nhiên vì trước mắt bọn họ xuất hiện một người chứ không phải báu vật gì.
Có người nghi ngờ kêu lên:
– Sở Tôn!
Người xuất hiện đúng là Sở Mộ.
Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống là hư linh khí chỉ dùng được một lần, có công năng truyền tống đi và về một lần. Khi Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống quay về Dạ Minh bộ thì sẽ để lại tọa độ không gian ở chỗ cũ, giữ yên một tháng không tán đi, có thể quay về trong vòng một tháng. Nếu qua một tháng thì tọa độ biến mất.
Cái tên Sở Tôn nổi tiếng lừng lẫy trong Dạ Minh bộ không ai không biết, nên đám người vừa nghe liền hết hồn, lộ vẻ mặt kính sợ, bất giác thụt lùi mấy bước, cực kỳ cảnh giác như sợ Sở Mộ rút kiếm với họ.
Sở Mộ chỉ liếc bọn họ một cái nhưng không định làm gì, trừ phi những người này không biết sống chết chủ động rút kiếm với hắn.
Sở Mộ lắc người, có tiếng xé gió, bão tố đáng sợ tốc lên. Mười mấy người vội vàng vận chuyển lực lượng ổn định thân thể mới không bị thổi đi. Cát bay đá chạy, Sở Mộ đã hóa thành tàn ảnh chớp mắt biến mất trước mặt mọi người, chỉ để lại vô số kinh thán.
Nhanh quá!
Quá mau!
Khi Sở Mộ vận dụng tốc độ thì chính hắn cũng thấy rất nhanh, tu vi ngũ trọng thiên đúng là hơn hẳn tứ trọng thiên.
Luyện thể ngũ trọng thiên giống như tứ trọng thiên, chủ yếu là rèn luyện gân cốt nhưng cấp bậc sâu hơn, hiệu quả rèn luyện càng rõ ràng. Sở Mộ cảm giác được gân cốt của mình biến càng cứng cỏi, cứng rắn hơn.
Luyện khí ngũ trọng thiên thì khí toàn càng lớn càng cô đọng, lượng nội khí càng nhiều, càng tinh thuần hơn, còn có thể bước đầu đưa nội kí qua bàn tay lan tràn đến thân kiếm, tăng mũi nhọn cho kiếm, thêm lớp phòng hộ cho thân kiếm.
Thực lực giữa ngũ trọng thiên và tứ trọng thiên rất rõ ràng.
Lúc này tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn khi là tứ trọng thiên vài phần, thậm chí là gấp đôi.
Sở Mộ lao nhanh như gió, cảnh vật rút lui, Sở Mộ vào sâu trong Thiên Thanh vực hơn.
Trong Thiên Thanh vực chuyện Sở Mộ làm là săn giết hư thú, hấp thu luyện hóa hư khí, tu luyện thế thứ sáu của Chân Võ Bát Thế, tham ngộ thế thứ bảy, không ngừng hồi ngộ mỗi cuộc chiến của mình, không ngừng tích lũy khai phát tiềm năng.
Để thăng cấp từ ngũ trọng thiên lên lục trọng thiên càng khó khăn hơn, tất cả lực lượng của ngũ trọng thiên là mười sáu ngàn cân, lực lượng lục trọng thiên là ba mươi hai ngàn cân, cách biệt tận mười sáu ngàn cân.
Dù là hư khí của hư thú lục phẩm, hấp thu luyện hóa mỗi cái chỉ tăng hai ngàn cân lực lượng, muốn lên mười sáu ngàn cận về mặt lý luận phải hấp thu luyện hóa tám mươi hư khí lục phẩm. Nếu tính luôn luyện thể và luyện khí thì là một trăm sáu mươi, mỗi con hư thú lục phẩm bình thường đều có một hư khí lục phẩm.
Thực lực hư thú lục phẩm mạnh hơn hư thú ngũ phẩm nhiều, với thực lực hiện tại của Sở Mộ để săn giết hư thú lục phẩm phải qua chiến đấu một phen. Nếu là hư thú lục phẩm tinh anh thì cần chiến đấu kịch liệt mới giết được.
Khu vực Thiên Thanh vực bao la, bên trong có nhiều hư thú nhưng rải rác rất rộng, sẽ không chồng chất một chỗ nên muốn tìm hư thú lục phẩm không dễ.
Đôi khi không cẩn thận gặp hư thú thất phẩm thì Sở Mộ chỉ có nước chạy trốn, không thì sẽ bị giết.
Nên sau khi vào Thiên Thanh vực tu vi của Sở Mộ tiến bộ chậm hơn lúc ở Dạ Minh bộ rất nhiều.
Nhưng theo thời gian trôi qua tu vi của Sở Mộ không ngừng tăng lên, tới gần lục trọng thiên.
Lực lượng thổ, thủy, mộc vì có lực lượng kim, hỏa tương sinh rèn luyện nên đều đột phá đến tiểu thành, điểm thiên tài tăng rất nhiều.
Qua nhiều đợt tích lũy, Sở Mộ ở bên bờ sông rộng hơn trăm thước thấy những chiếc lá trôi nổi trên mặt sống thì chợt nảy một ý. Sở Mộ nhón chân điểm nhẹ lên lá cây đạp sóng qua sông, hắn tự sáng tạo một môn thân pháp tứ phẩm: Đạp Diệp Lăng Ba.
Chương 2014: Thiên Môn Bát Kiếm (Hạ)
Thân pháp tứ phẩm Đạp Diệp Lăng Ba đem đến tám ngàn điểm thiên tài cho Sở Mộ.
Tới hôm nay tu vi của Sở Mộ đã lên đỉnh ngũ trọng thiên gồm luyện khí và luyện thể, hắn bắt đầu vận dụng thế thứ bảy Chân Võ Bát Thế để đột phá.
Thế thứ bảy tuy khó lĩnh ngộ nhưng không mất nhiều thời gian, Sở Mộ đã tham ngộ ra.
Thế thứ bảy tên là Tiềm long Thăng Uyên, ý chỉ rồng lặn lao ra khỏi nước, đại triển hoành đồ, khí thế rộng rãi từ yếu đến mạnh như con rồng lao ra khỏi ao sâu bay lượn chân trời.
Sở Mộ tựa như con rồng lặn vượt khỏi ao, khí thế cô đọng. Trên người Sở Mộ có khí thế dâng lên, mơ hồ ngưng tụ ra hình rồng sắp bay lên trời quanh quẩn chín tầng mây.
Tiếng rồng ngâm như có như không, khí kình hình rồng bay ra từ người Sở Mộ kinh động bầy hư thú ở xung quanh, hư thú lục phẩm cũng bị chấn nhiếp.
Trong khu vực này lợi hại nhất là hư thú lục phẩm, địa điểm Sở Mộ đặc biệt chọn để đột phá. May mắn không có hư thú thất phẩm không thì Sở Mộ đành tạm từ bỏ đột phá.
Khí thế trên người Sở Mộ càng lúc càng mạnh mẽ, không ngừng tăng lên bắn thẳng lên tầng mây. Gió mạnh thổi đến, cây cối xung quanh như bị bứng gốc.
Chợt có tiếng rồng ngâm mạnh mẽ kinh thiên động địa vang lên. Người Sở Mộ run lên, máu tươi như thủy triều cuồng dâng, nội khí hung dũng lao lên tựa dung nham núi lửa.
Thanh âm mơ hồ vang lên:
– Tu vi luyện thể đột phá đến lục trọng thiên, được ba vạn hai ngàn điểm thiên tài.
– Tu vi luyện khí đột phá đến lục trọng thiên, được ba vạn hai ngàn điểm thiên tài.
Sở Mộ mừng rỡ, cảm giác lực lượng mạnh mẽ trong người khiến hắn kích động sôi trào máu nóng.
Lục trọng thiên, cùng tu khí thể lục trọng thiên, dao động lực lượng siêu mạnh.
Trên bảng Đăng Thiên, điểm thiên tài của Sở Mộ đến 202000 nhưng vẫn xếp hạng ba, điểm thiên tài của Cổ Loạn Không hạng nhất, Tần Ngạo Tiên hạng hai vẫn cao hơn hắn.
Đi vào đây đều là thiên tài, Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên càng yêu nghiệt hơn. Yêu nghiệt thì không thể nhìn bằng lẽ thường.
Cùng tu khí thể lục trọng thiên, đã có thể tung hoành vô địch trong hư thú lục phẩm, cũng có thể bắt đầu săn giết hư thú thất phẩm.
Hư thú trung cấp có thú lực, dùng thú kỹ phụ trợ chiến đấu. Hư thú cao cấp thì khác, thú lực đã thành một phần quan trọng trong thực lực của chúng, lúc chiến đấu không ngừng phát ra thú lực, mỗi chiêu đều như thú kỹ, siêu đáng sợ.
Lúc Sở Mộ ở ngũ trọng thiên thì giết hư thú lục phẩm không quá khó, lúc là lục trọng thiên lại rất khó giết hư thú thất phẩm.
Sở Mộ đang bắt tay vào tham ngộ thế thứ tám của Chân Võ Bát Thế: Côn Bằng Giương Cánh.
Côn bằng giương cánh, bay xa vạn dặm!
Đây là thế cuối cùng của Chân Võ Bát Thế cũng là khó khăn nhất.
Sở Mộ dần đi vào khu trung tâm Thiên Thanh vực, bắt đầu gặp gỡ những thiên tài của bộ khác.
Sở Mộ cảm nhận dao động lực lượng kịch liệt từ xa truyền lại, Sở Mộ dùng thân pháp Đạp Diệp Lăng Ba lao nhanh tới.
Càng đến gần dao động lực lượng càng mãnh liệt hơn.
Sở Mộ dừng thân pháp đứng yên tại chỗ nhìn, tia mắt sắc bén xuyên thấu lá cây thấy một người đang đấu với một con hư thú cường đại.
Sở Mộ nhìn kỹ hơn, qua hơi thở hắn đoán là một con hư thú thất phẩm, còn là đẳng cấp tinh anh.
Điều này khiến Sở Mộ chú ý cao độ, với thực lực hiện giờ của Sở Mộ có thể giết một con hư thú thất phẩm tinh anh nhưng độ khó rất lớn, thường cần phải qua cuộc khổ chiến.
Người chiến đấu với hư thú thất phẩm tinh anh là một người tóc dài như lửa đỏ, áo giáp đỏ rực nhưng khác với Trần Cương, áo giáp này màu đỏ tựa lửa cháy.
Sở Mộ không biết tên của người này nhưng xem khí thế sắc bén cực kỳ mạnh mẽ bạo liệt, lại có thể chiến đấu dữ dội với hư thú thất phẩm tinh anh thì chắc chắn là một trong mười yêu nghiệt hàng đầu trên bảng Đăng Thiên.
Chiến đấu rất kịch liệt, thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ có kiếm quang bạo liệt, từng đường kiếm uy năng mạnh mẽ vô biên như dung nham tuôn trào, siêu mạnh.
Mặt đất bốn phía bị một người một thú đối chiến kịch liệt phá hoại, đất khét đen mảng lớn.
Xem cuộc chiến ở đẳng cấp này mới có lợi cho hắn.
Đánh mãi không thắng, thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ nổi giận chém mạnh nhát kiếm. Kiếm quang ánh lửa khủng bố phá không, kiếm quang siêu to chặt đứt thiên địa chém lùi con hư thú. Ngay sau đó thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ chỉ kiếm lên trời, lực lượng toàn thân dâng lên khiến Sở Mộ rất ngạc nhiên.
Thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ quát khẽ:
– Thiên Môn Bát Kiếm!
Kiếm chém xuống, bầu trời như hiện ra một cửa kiếm đè xuống đập vào người hư thú thất phẩm tinh anh. Trong cửa kiếm bắn ra tám luồng kiếm quang như tám thanh phi kiếm quay quanh, điên cuồng cắt hư thú thất phẩm tinh anh.
Thiên uy hùng hồn, hùng vĩ vô tận, đập nát tất cả, muôn vàn tuyên cổ.
Kiếm pháp khủng bố khiến tinh thần Sở Mộ rúng động.
– Thiên Môn Bát Kiếm.
Sở Mộ lẩm bẩm:
– Chắc đây là kiếm pháp ngũ phẩm.
Dao động hơi thở đó mạnh mẽ hơn kiếm pháp tứ phẩm Vô Gian Luyện Ngục của hắn gấp vô số lần.
Trước thiên uy huy hoàng của Thiên Môn Bát Kiếm, hư thú thất phẩm tinh anh bị trấn áp, cắt nát chết tươi.
Thi triển Thiên Môn Bát Kiếm xong dao động hơi thở của thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ suy yếu nhiều, nhưng Sở Mộ không tấn công vì có giết đối phương cũng không kiếm được lợi, hắn không cần làm vậy.
Thiên Môn Bát Kiếm để lại ấn tượng rất sâu sắc trong Sở Mộ, khiến hắn hiểu biết kiếm pháp sâu thêm nhiều, tầm mắt rộng mở hơn, đặt nền móng vững chắc cho hắn sau này tự sáng tạo kiếm pháp cao minh hơn.
Thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ thu hư khí và báu vật của con hư thú thất phẩm tinh anh, sau đó ánh mắt sắc bén xuyên qua lá cây thưa thớt, tia mắt như hai kiếm quang phá không đâm vào mặt Sở Mộ.
– Ta tên Luyện Hồng Vân, ngươi tên là gì?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Sở Mộ.
Nghe tên của đối phương Sở Mộ liền biết thứ hạng trên bảng Đăng Thiên, hạng năm.
Hạng năm mà thực lực đã mạnh như thế, xem ra thứ hạng trên bảng Đăng Thiên chỉ xếp theo điểm thiên tài chứ không phải thực lực thật sự. Chỉ mình Thiên Môn Bát Kiếm là Sở Mộ đã không tự tin đỡ nổi.
Nhưng Thiên Môn Bát Kiếm kia rất có thể là Luyện Hồng Vân được kỳ ngộ chứ không phải tự sáng tạo, không thì điểm thiên tài của gã nên cao hơn hắn.
Thực lực của Luyện Hồng Vân mạnh như vậy thì Dương Chiến Thiên, thậm chí Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không ở tít trên đầu bảng chưa từng bị dao động sẽ mạnh đến mức nào nữa?
Chương 2015: Kiếm ý đại thành
Chỉ tưởng tượng đã làm máu nóng Sở Mộ sục sôi.
Luyện Hồng Vân nói:
– Giữa ngươi và ta rồi sẽ có một trận chiến nhưng không phải hiện tại.
Luyện Hồng Vân dấy lên chién ý nhưng cố dằn xuống, không thể đánh nhau với Sở Mộ tại đây vào lúc này được.
Sở Mộ gật đầu, hai người lướt qua nhau.
Họ nhớ kỹ đối phương, để lại ấn tượng sâu đậm trong tim.
***
Chuyến đi này Sở Mộ vừa giết vừa tham ngộ.
Thực lực của Sở Mộ không ngừng tăng lên, cũng sắp tham ngộ xong thế thứ tám của Chân Võ Bát Thế, các mặt đều có tiến bộ.
Chênh lệch từ lục trọng thiên đến thất trọng thiên càng lớn.
Lục trọng thiên có ba mươi hai ngàn cân lực lượng, thất trọng thiên có sáu mươi bốn ngàn cân lực lượng, chênh lệch gấp đôi. Còn một điều quan trọng khiến việc thăng cấp khó khăn hơn.
Hư thú càng cao cấp thì số lượng càng ít, lãnh địa càng rộng rãi, muốn săn giết càng khó hơn. Các nhân tố tổng hợp lại khiến hiệu suất kiếm hư khí thất phẩm thấp hơn hư khí lục phẩm gấp mười lần, mấy chục lần, khó khăn hơn nhiều.
Bây giờ Ngũ Hành môn mười hàng đầu trên bảng Đăng Thiên cơ bản đột phá tu vi đến cùng tu khí thể lục trọng thiên rồi. Dù là hạng nhất Cổ Loạn Không cũng cách thất trọng thiên một khoảng khá xa.
Đến hiện tại thì tu vi khí thể quan trọng, những mặt khác cũng cực kỳ quan trọng.
Hư thú thất phẩm có thú lực mênh mông, nắm giữ thú kỹ cường đại. Uy lực thú kỹ kinh người, chiến đấu với hư thú thất phẩm tự mình thể nghiệm uy lực của thú kỹ cũng có thể tăng lên tích lũy của bản thân.
Nói tóm lại tất cả mọi thứ đều có thể tích lũy, mở rộng tầm mắt của mình.
Đôi khi Sở Mộ không đánh với hư thú mà ngồi trên vách núi nhìn phong cảnh bên dưới, tham ngộ.
Thi thoảng Sở Mộ ngồi xếp bằng trong rừng núi cảm nhận gió thổi qua, cảm nhận sức sống dạt dào.
Thỉnh thoảng Sở Mộ đứng cạnh con sông nhìn nước chảy róc rách, tâm tình bình thản như thể hắn cũng trở thành một phần trong đó.
Lực lượng ngũ hành đều đến tiểu thành khiến Sở Mộ có cảm quan, lĩnh ngộ rõ ràng hơn với các sự vật liên quan lực lượng ngũ hành.
Lực lượng ngũ hành bao gồm kim mộc thủy hỏa thổ.
Sở Mộ không ngừng chiến đấu, nhiều lần tham ngộ, cuối cùng cũng hiểu thấu thế cuối cùng trong Chân Võ Bát Thế và chính thức tu luyện.
Vì không ngừng tích lũy, Sở Mộ căn cứ vào hai cơ sở lớn Chiến Hổ Bộ và Du Long Bộ đã sáng chế ra bộ pháp mới cao minh hơn, bộ pháp ngũ phẩm. Nó dung hợp tinh túy của Chiến Hổ Bộ và Du Long Bộ, từ cơ sở của hai loại bộ pháp mở rộng kéo dài ra, sáng tạo bộ pháp ngũ phẩm.
Bộ pháp ngũ phẩm tên là Long Hổ Liệt Cương bộ.
Sáng tạo bộ pháp này mang đến một vạn sáu ngàn điểm thiên tài cho Sở Mộ.
Có Long Hổ Liệt Cương bộ khiến thực lực của Sở Mộ tiến bộ. Long Hổ Liệt Cương bộ vừa khiến khí thế của Sở Mộ tăng vọt, càng mạnh mẽ hơn vừa khiến bước chân của hắn vô cùng nhanh nhẹn.
Luân phiên ứng dụng giữa nhanh nhẹn và bạo liệt sẽ làm đối thủ khó thích ứng.
Buổi tối Sở Mộ ngắm sao ngộ ra một điều, hắn từ cơ sở thân pháp cũ sáng tạo thân pháp mới, là thân pháp ngũ phẩm có tên Phi Tinh Trục Nguyệt.
Phi Tinh Trục Nguyệt khác với Đạp Diệp Lăng Ba. Đạp Diệp Lăng Ba chú trọng vận khí nhẹ người, khiến thân pháp càng nhẹ nhàng, Phi Tinh Trục Nguyệt thì chú trọng tốc độ như sao băng xẹt qua.
Có thân pháp Phi Tinh Trục Nguyệt nhưng không có nghĩa là Sở Mộ bỏ thân pháp Đạp Diệp Lăng Ba.
Thân pháp Phi Tinh Trục Nguyệt mang đến một vạn sáu ngàn điểm thiên tài cho Sở Mộ.
Điểm thiên tài của Sở Mộ tăng lên 234000 điểm, nhưng hắn vẫn cứ xếp hạng ba. Trừ phi Sở Mộ có thể một hơi tăng mấy vạn điểm thiên tài thì họa may vượt qua Tần Ngạo Tiên chiếm hạng hai.
Sở Mộ không gấp gáp, bây giờ quan trọng là trừ cố gắng tăng cao tu vi ra còn phải tích lũy bản thân, vào thời cơ thích hợp thì một hơi đột phá bùng nổ.
Trong lòng Sở Mộ có một ý tưởng là tự sáng chế một môn kiếm pháp mạnh hơn Vô Gian Luyện Ngục. Vô Gian Luyện Ngục là kiếm pháp tứ phẩm, mạnh hơn Vô Gian Luyện Ngục dĩ nhiên phải là ngũ phẩm hoặc lục phẩm, thậm chí là kiếm pháp cao cấp hơn nữa.
Nhưng kiếm pháp càng cao cấp càng khó sáng tạo, cái này khác với thân pháp, bộ pháp. Sáng tạo kiếm pháp khó khăn hơn thân pháp, bộ pháp.
Sở Mộ tham ngộ lực lượng thiên địa, chỉ quay quanh lực lượng ngũ hành cũng vì có mục đích riêng. Lực lượng ngũ hành có thể tương sinh, rất thích hợp để sáng tạo kiếm pháp ngũ phẩm.
Mỗi ngày khi tham ngộ Sở Mộ sẽ ngộ kiếm ý.
Kiếm ý là căn bản, không thể bỏ nó lại, không thể tụt hậu.Nguồn truyện audio
Nhưng rất khó tăng kiếm ý lên, hiện giờ Sở Mộ không ngừng tham ngộ làm kiếm ý đến đỉnh tiểu thành, cách đại thành chỉ có một bước, tờ giấy mỏng dường như đâm một cái sẽ rách rồi lại siêu cứng cỏi, chỉ có lĩnh ngộ mới đâm thủng được. Không thì Sở Mộ có cố gắng đến mấy cũng không làm nên chuyện gì, sẽ bị kẹt ở đỉnh tiểu thành không cách nào tiến thêm một bước.
Ban đêm, Sở Mộ đang tu luyện thế thứ tám của Chân Võ Bát Thế: Kim Bằng Giương Cánh.
Hai cánh tay giang rộng như con kim bằng sắp giương cánh bay cao lên tầng mây, bay xa vạn dặm.
Truyền thuyết kim bằng giương cánh rộng ba vạn dặm, không gì sánh bằng.
Thế Kim Bằng Giương Cánh khiến Sở Mộ cảm giác khí lực, nội khí của mình được rèn luyện không ngừng, hiệu quả rất rõ ràng, hắn không ngừng thăng cấp tiến hóa.
Mỗi yêu nghiệt đều cố gắng tích lũy, chờ tích góp đến trình độ nhất định sẽ bùng nổ một lần. Tham ngộ ra cái gì, sáng tạo cái gì, tăng mạnh nội tình, tăng mạnh thực lực, cũng tăng thêm điểm thiên tài cố gắng tranh giành thứ hạng trên bảng Đăng Thiên.
Yêu nghiệt mười hạng đầu tính trung bình thì họ từng giây từng phút đều tiến bộ, điểm thiên tài cứ lên cao dần bỏ xa thiên tài khác. Nhưng thứ hạng của mười hàng đầu ít thay đổi, thường hạng gì là chốt cứng hạng đó, rất khó vượt lên thứ hạng cao hơn.
Các trưởng lão Tổng Thần Điện thấy thứ hạng của Sở Mộ giữ hạng ba bảng Đăng Thiên một thời gian dài, điểm thiên tài không ngừng tăng lên, các trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, trái tim treo cao lại thả xuống.
Một đêm nhanh chóng qua đi, hiệu quả tu luyện rõ rệt, khiến Sở Mộ cảm nhận sự tiến bộ của mình. Tu vi luyện khí hay luyện thể đều tăng tiến nhiều.
***
Nội khí rót vào thân kiếm khiến Xích Huyết kiếm vốn có ánh sáng yêu dị lại khoác vầng sáng mông lung. Nội khí lục trọng thiên có thể rót vào thân kiếm một thời gian dài, tăng mạnh trình độ cứng cỏi của thân kiếm, tăng mạnh mũi nhọn của kiếm.
Sở Mộ không ngừng chém giết hư thú khiến Xích Huyết kiếm hút tinh huyết của hư thú, nó lại tiến hóa thành hư linh kiếm lục phẩm.
Chương 2016: Cuộc tranh giành hạng hai (Thượng)
Xích Huyết kiếm đến đẳng cấp lục phẩm mũi nhọn càng kinh người hơn, năng lực truyền ngược về càng rõ ràng hơn.
Kiếm ý tiểu thành gia cố cộng thêm nội khí lục trọng thiên khiến Xích Huyết kiếm dễ chém rách da lông hư thú thất phẩm bình thường hơn.
Kiếm ra, kiếm quang mông lung chất chứa yêu dị rồi lại hơi chói mắt. Kiếm rạch không trung giết hướng hư thú thất phẩm cách mấy chục thước.
Xoẹt!
Kiếm quang như sao băng xẹt qua bầu trời tối tăm chớp mắt tới gần, chém giết.
Các loại lực lượng đến tiểu thành, kiếm pháp tam phẩm Dạ Lưu Tinh cũng tới tiểu thành, uy lực càng mạnh hơn gấp mấy lần.
Phẩm cấp của kiếm pháp quyết định sự cao thấp của nó. Nhưng một số kiếm pháp phẩm cấp thấp lại có uy lực mạnh hơn kiếm pháp phẩm cấp cao. Thứ nhất là quyết định trình độ tu luyện kiếm pháp cao hay thấp, ví dụ nhập môn yếu hơn tiểu thành, thứ hai là tùy vào người thi triển kiếm pháp có thực lực ra sao.
Dạ Lưu Tinh tiểu thành uy lực không yếu hơn kiếm pháp tứ phẩm nhập môn kinh người.
Hôm nay Sở Mộ ngồi trên tảng đá to, đặt Xích Huyết kiếm trên đầu gối hai chân, tay đặt hờ trên thân kiếm cẩn thận cảm nhận Xích Huyết kiếm.
Nguyệt Quang kiếm là tam phẩm, dưới ánh trăng thì nó lên tứ phẩm, đã không theo kịp Sở Mộ, hắn chưa tìm được kiếm nào tốt hơn. Xích Huyết kiếm luôn đuổi theo Sở Mộ, hắn mang nó theo bên người suốt ngày để tăng tham ngộ.
Hôm nay Sở Mộ cảm thấy đỉnh kiếm ý tiểu thành đã tới tận cùng, đã đến lúc trùng kích kiếm ý đại thành.
Sở Mộ câu thông với Xích Huyết kiếm, từ khi hắn có được Xích Huyết kiếm đến bây giờ chưa từng thay đổi, nó nhiều lần hút máu truyền ngược lại khiến mối liên kết với hắn càng chặt chẽ hơn. Sở Mộ cảm nhận kiếm cấu thành, cảm nhạn dao động của kiếm, cảm nhận mũi nhọn của nó.
Sở Mộ dần chìm trong lĩnh ngộ, từ khi nào quanh người hắn xuất hiện các mũi nhọn vô hình nhưng thật sự tồn tại, mũi nhọn mảnh như tơ vờn quanh người hắn, cắt nát không khí.
Trời chiều, vệt đỏ còn lại nhuộm chân trời một mảnh đỏ rực. Có áng mây như lửa cháy đỏ thẫm, tỏa chút hơi ấm cuối cùng.
Dần dà hơi ấm rút đi, trở nên lạnh lẽo, mặt trời khuất núi lặn xuống bóng đêm.
Màn đêm đến.
Gió đêm từ từ thổi qua khiến lá cây đung đưa kêu xào xạc, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.
Không biết nơi nào bỗng vang tiếng rống hoặc ngắn ngủi, hoặc táo bạo, hoặc dài lâu, liên tiếp như đang đáp trả nhau, khiến ban đêm càng phong phú, nguy hiểm hơn. Vì vào đêm các hư thú đều cuồng hóa.
Hư thú bình thường sau khi cuồng hóa thì thực lực tăng vọt rất nhiều, càng thêm mạnh mẽ. Các Kiếm Giả nhân tộc trừ phi tu luyện công pháp đặc biệt, không thì ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng.
Gió đêm thổi qua mấy mảnh lá cây bay hướng Sở Mộ, bay qua cách đầu hắn ba tấc thì bỗng có tiếng xoẹt khẽ vang. Như có vài sợi tơ bạc mắt thường khó thấy cắt qua không khí, mấy miếng lá cây bị cắt nát, không ngừng cắt vụn nó ra.
Đó là kiếm ý biến thành kiếm khí vô hình đang bảo vệ Sở Mộ, cho hắn yên ổn tham ngộ.
Hai tay Sở Mộ đặt trên thân Xích Huyết kiếm, hắn cảm giác bàn tay mình như hợp nhất với Xích Huyết kiếm, cơ thể dần hòa hợp cùng kiếm, tư tưởng tiến vào kiếm, cảm nhận chút dao động của Xích Huyết kiếm.
Đây là thể nghiệm vô cùng kỳ diệu, như biến bản thân thành thanh kiếm, một loại thể nghiệm cực kỳ hiếm có.
Dù lĩnh ngộ thế nào cũng có hạn, chỉ có thế thân tự mình cảm nhận mới trực quan và rõ ràng hơn.
Đương nhiên lúc này Sở Mộ thể nghiệm là loại rất nông cạn, chỉ tạm thời dung nhập vào Xích Huyết kiếm chứ không thật sự trở thành thanh kiếm, đó là chuyện không thể nào.
Dù vậy cũng cho Sở Mộ bùng nổ linh cảm, các loại lĩnh ngộ không ngừng dâng lên, hiểu biết về kiếm, về kiếm pháp càng sâu hơn.
Chợt như có cái gì nứt rạn, người Sở Mộ khẽ run, hắn mở bừng mắt ra, con ngươi thành màu bạc tinh khiết sắc nhọn vô cùng. Hai luồng sáng bạc bắn xuyên hư không, xuyên thấu vài trăm thước xa, mất hút trong bóng đêm chỉ để lại hai vệt bạc từ từ mất dấu.
Tiếng xoẹt xoẹt vang lên liên tiếp, các sợi bạc như tóc vờn quanh người Sở Mộ, nhanh chóng quấn quanh cắt qua, nó đột nhiên tản ra lan tràn bốn phương tám hướng. Nơi chúng đi qua mọi thứ đều bị kiếm quang bạc cắt rạn, nứt, vỡ, vụn.
Thế giới như bị hủy diệt, mũi nhọn của kiếm ý khủng bố làm một con hư thú thất phẩm ở gần run cầm cập, nó rên rỉ xoay người bỏ chạy.
Hư thú càng cao cấp càng có trí tuệ, hư thú thất phẩm khá thông minh, có thể tự phán đoán đơn giản.
Chỉ dựa vào mũi nhọn của kiếm ý đã hù một con hư thú thất phẩm bỏ chạy, nếu nói ra sẽ gây oanh động lớn.
Sợi kiếm quang bạc tàn phá phạm vi mấy trăm thước, mọi thứ trong phạm vi bị cắt đứt vô số lần, nát bấy ra.
Mặt đất cũng bị để lại vô số dấu cắt vụn sâu ba tấc, cực kỳ đáng sợ. Dao động mũi nhọn kiếm ý còn sót lại khiến người giật mình.
Sở Mộ ở trung tâm vẫn bình yên vô sự, lòng tràn đầy vui sướng.
Thanh âm mơ hồ vang lên:
– Kiếm ý đến đại thành, được hai vạn điểm thiên tài.
Kiếm ý nhập môn là một ngàn điểm thiên tài, kiếm ý tiểu thành là năm ngàn, kiếm ý đại thành là hai vạn điểm thiên tài, cộng lại là hai vạn sáu ngàn điểm.
Trên bảng Đăng Thiên, điểm của Sở Mộ từ 234000 tăng nhanh lên 254000.
– Cái gì?
– Có chuyện gì?
– Chẳng phải Sở Mộ hạng ba sao? Tại sao lên hạng hai rồi?
– Hắn chen Tần Ngạo Tiên xuống, chiếm hạng hai!
Biến đổi trên bảng Đăng Thiên khiến vô số người ngạc nhiên, nhiều Đại Đế bàn tán xôn xao, đoán Sở Mộ là truyền nhân của Đại Đế nào. Khi biết Sở Mộ là Thần Tử thứ mười của Thần điện thì càng ngạc nhiên hơn, thầm nhủ Thần điện rốt cuộc xuất hiện một yêu nghiệt sánh ngang với truyền nhân Đại Đế đỉnh cao.
Các trưởng lão Tổng Thần Điện hết hồn, râu dựng đứng, vẻ mặt kích động như con nít:
– Hạng hai! Xông lên hạng hai!
Không kích động không được, hạng ba là yêu cầu lớn nhất của họ rồi, không dám mơ về hạng hai.
Nhưng bây giờ Sở Mộ xông lên hạng hai.
Một góc Thiên Thanh vực, Tần Ngạo Tiên đang chém giết một con hư thú thất phẩm tinh anh chợt ngước đầu lên, mắt bắn ra tia sắc bắn lạnh lùng đáng sợ.
– Sở Mộ!
Mái tóc dài, người lạnh lùng, tựa tiên giáng trần, ngạo thế độc lập.
Cái tên ngạo tiên danh xứng với thực.
Giọng Tần Ngạo Tiên lạnh nhạt như nước.
Một góc khác trong Thiên Thanh vực, một thanh niên tóc cột bằng cọng cỏ xanh, có vẻ hơi lười biếng.
Thanh niên lẩm bẩm:
– Hạng hai, bản lĩnh không tệ.
Thanh niên mắt khép mở như không gian thác loạn, không khí xung quanh y cũng bị vặn vẹo, tia sáng phản chiếu.
Thanh niên là hạng nhất tít trên đầu bảng Đăng Thiên chưa từng bị dao động, Cổ Loạn Không.
Chương 2017: Cuộc tranh giành hạng hai (Hạ)
Sở Mộ mỉm cười:
– Hạng hai.
Sở Mộ không hề bất ngờ, vì khi hắn quyết định trùng kích kiếm ý đại thành đã linh cảm mình sẽ xếp hạng hai.
Vì một hơi được đến hai vạn điểm thiên tài nên lẽ tất nhiên là vượt mặt Tần Ngạo Tiên, nhưng so với Cổ Loạn Không vẫn còn chênh lệch đôi chút.
Càng về sau, lĩnh ngộ một lần được điểm thiên tài toàn tính bằng vạn nên chênh lệch với nhau tính bằng số vạn. Nhưng nếu thành công tham ngộ sẽ nhanh chóng san bằng, thậm chí đuổi kịp và vượt qua.
Hiện tại điểm thiên tài của Sở Mộ đã vượt qua Tần Ngạo Tiên một vạn một ngàn điểm.
Nhìn như rất nhiều nhưng thật ra rất ít.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Thử uy năng kiếm ý đại thành xem sao.
Sở Mộ cầm Xích Huyết kiếm, hắn đi tìm hư thú.
Uy năng kiếm ý đại thành càng mạnh mẽ hơn, mạnh hơn kiếm ý tiểu thành gấp mấy lần. Chỉ vẻn vẹn gia cố kiếm ý trên Xích Huyết kiếm đã dễ dàng phá mở phòng ngự của hư thú thất phẩm bình thường, gây ra tổn thương rõ ràng.
Không cần thi triển thêm kiếm pháp gì, miễn có kiếm ý đại thành, lực lượng kim, nội khí cùng gia cố là có thể diệt gọn hư thú thất phẩm bình thường.
Kiếm ý đại thành khiến thực lực của Sở Mộ tăng lên mảng lớn.
Không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh.
Trông Tần Ngạo Tiên lạnh lùng nhưng bên trong là người rất háo cường, nàng quyết ý muốn vượt qua Cổ Loạn Không, không thèm để mắt tới thiên tài thứ bậc khác, không ngờ bị Sở Mộ vượt mặt.
Bị vượt qua tất nhiên phải vượt lại, với thiên phú của Tần Ngạo Tiên có thể làm được.
Thứ bậc trên bảng Đăng Thiên lại có thay đổi, điểm thiên tài của Tần Ngạo Tiên bỗng chốc tăng lên một vạn sáu ngàn điểm, bởi vì nàng dựa vào tích lũy của bản thân thành công tự sáng chế một môn thân pháp cao đến ngũ phẩm.
Thứ hạng của Sở Mộ bị vượt qua rớt xuống hạng ba, điểm thiên tài cách Tần Ngạo Tiên năm ngàn điểm.
Bị rớt xuống hạng ba nhưng Sở Mộ không gấp gáp, hạng hai hay ba đều chẳng sao, hắn không ham tranh giành. Nhưng phải tăng cao thực lực mới được.
Nhiều lần chiến đấu, cảm ngộ, tích lũy, kiếm ý đến đại thành khiến Sở Mộ hiểu về kiếm, kiếm pháp sâu hơn, hắn lại sáng tạo kiếm pháp mới.
Kiếm pháp mới thuộc tứ phẩm, khi Sở Mộ xem gió to thổi qua vô số lá cây lượn vòng bay đi làm hắn ngộ ra, kết hợp cảm ngộ của bản thân sáng tạo, đặt tên là Lạc Diệp Tiêu Tiêu.
Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, lực lượng kim, thủy, mộc khiến lực lượng mộc trở nên cực kỳ mạnh mẽ, dung nhập vào lực lượng chấn động làm lực lượng mộc biến thành mỗi một mảnh lá chấn động, mép rìa cực kỳ sắc nhọn cắt đứt tất cả, uy lực siêu khủng bố.
Sở Mộ rất muốn dung nhập nhiều lực lượng thiên địa hơn, vì là tương sinh. Nhưng rất khó khăn, càng dung nhập nhiều lực lượng thiên địa thì càng khó khống chế hơn. Sở Mộ vẫn bị kém một chút, khó đột phá.
Đến đây thì điểm thiên tài của Sở Mộ là 262000, vượt qua khoảng cách năm ngàn điểm, nhiều hơn Tần Ngạo Tiên ba ngàn điểm.
Tần Ngạo Tiên thấy mình mới giành lại hạng hai không lâu lại bị Sở Mộ vượt qua nữa, mặt nàng càng lạnh, người lạnh lùng sắp đóng băng.
Tốc độ chảy thời gian trong Thiên Thanh Hư Giới khác với bên ngoài, chuyện xảy ra ở đây mấy ngày nhưng bên ngoài mới thay đổi tích tắc.
Nên khi lần đầu tiên Sở Mộ xếp hạng hai dẫn đến kinh động, rất nhanh Tần Ngạo Tiên đuổi kịp và vượt qua đá hắn xuống. Nhiều người ủng hộ Tần Ngạo Tiên thầm thở phào, lòng vui vẻ. Các trưởng lão Tổng Thần Điện thì hụt hẫng.
Bọn họ nghĩ giữ chặt hạng ba là đã thỏa mãn, không dám mơ thứ hạng cao hơn, nhưng khi Sở Mộ xếp hạng hai thì họ rất vui vẻ, có ý nghĩ nếu hắn luôn hạng hai thì tốt rồi.
Giờ thấy thứ hạng của Sở Mộ từ hạng hai rớt xuống hạng ba, đây là hy vọng lớn nhất ban đầu của họ nhưng, vẫn thấy hụt hẫng. Dục vọng của con người là thế, vĩnh viễn không thể thỏa mãn thật sự.
Không lâu sau điểm thiên tài của Sở Mộ lại tăng, đuổi kịp và vượt qua Tần Ngạo Tiên, xếph hạng hai. Các trưởng lão rất vui vẻ.
Cảm giác lúc lên lúc xuống thật khó hình dung.
Điểm thiên tài của Sở Mộ, Tần Ngạo Tiên biến đổi nhanh chóng tới gần Cổ Loạn Không, làm gã chú trọng hơn.
– Xem ra ta phải cố gắng mới được.
Tần Ngạo Tiên nhíu mày nói:
– Sở Mộ.
Tần Ngạo Tiên cho rằng Sở Mộ đang ganh đua với mình, nàng quyết định hoàn toàn bỏ xa hắn.
Sự thật chứng minh trong áp lực yêu nghiệt bộc phát ra động lực siêu đáng sợ.
Không lâu sau điểm thiên tài của Cổ Loạn Không tăng vọt lên mười hai vạn tám ngàn điểm, gã lại trở thành người thứ nhất từ tu vi cùng tu khí thể đột phá đến thất trọng thiên trong mấy trăm vạn thiên tài Thiên Thanh Hư Giới.
Giờ phút này Cổ Loạn Không tỏa sáng chói mắt, không người sánh kịp.
Tuy Sở Mộ xếp hạng ba nhưng chênh lệch điểm thiên tài với Cổ Loạn Không nhiều cỡ mười ba vạn, Tần Ngạo Tiên xếp hạng ba, điểm thiên tài cách Sở Mộ không quá nhiều, kém Cổ Loạn Không mười bốn vạn.
Chênh lệch mười mấy vạn điểm thiên tài đối với nhiều thiên tài là lạch trời rộng lớn không thể vượt qua, xa tít mù, vì điểm thiên tài của họ bây giờ còn chưa qua mười vạn điểm.
Cổ Loạn Không bỗng dồn sức, điểm thiên tài tăng vùn vụt biến tướng tạo áp lực cho đám yêu nghiệt, mang đến động lực lớn khiến họ tu luyện có hiệu quả hơn.
Người đột phá thứ hai là Tần Ngạo Tiên.
Tuy Tần Ngạo Tiên tạm thời bị Sở Mộ đè đầu nhưng thiên phú của nàng không bị ảnh hưởng ngược lại dốc sức, lực xung kích càng mạnh. Tần Ngạo Tiên đột phá tu vi mau hơn Sở Mộ một bước đến thất trọng thiên, điểm thiên tài tăng vọt mười hai vạn tám ngàn điểm, đá hắn xuống, cướp lại hạng hai.
Chênh lệch điểm thiên tài giữa Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không lại kéo gần, cách nhau chỉ hơn một vạn. Sở Mộ hạng ba chênh lệch với họ cao tới mười mấy vạn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Đã tới lúc ta đột phá.
Không ngừng tu luyện, tích lũy khiến tu vi của Sở Mộ đến đỉnh chín tầng lục trọng thiên, là đỉnh thật sự, đã cực hạn không cách nào thăng cấp nữa, chỉ có thể đột phá.
Lục trọng thiên đột phá đến thất trọng thiên khó hơn tam trọng thiên đột phá tứ trọng thiên gấp mười lần.
Dù có hấp thu nhiều hư khí hơn nữa cũng không cách nào đột phá, phải có công pháp ít nhất đạt đến thất phẩm, hiểu thấu công pháp đó, cần tu khổ luyện không ngừng tích lũy mới tìm được cơ hội đột phá, dùng năng lực của bản thân được đến đột phá cuối cùng.
Đến hiện nay trong số mấy trăm vạn thiên tài không nhiều người có công pháp thất phẩm hay càng cao cấp hơn. Người hiểu thấu công pháp thất phẩm càng ít hơn.
Sở Mộ bày thế Kim Bẳng Giương Cánh trong Chân Võ Bát Thế, hắn như thành côn bằng giương cánh sắp bay cao, cánh rộng chín vạn dặm, khống chế ngũ hồ tứ hải, tự do bay lượn thiên địa tám hương.