Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 398-Chương 1988: Kho báu của Lang cốc
❮ prevnext ❯Chương 1988: Kho báu của Lang cốc
Sở Mộ ăn xong mặt trời cũng lặn, tia sáng hoàng hôn cuối cùng dần biến mất, bóng đêm buông xuống, gió nhẹ thổi mang theo chút lạnh lẽo. Đây vốn là thời gian cuồng hoan của Lang Vương, bầy sói, nhưng lúc này không gian im ắng lạnh lẽo. Trăm cái xác sói chậm rãi biến mất tăng phần thê lương cho buổi tối.
Ban đêm là thiên hạ của Hư thú.
Nếu Sở Mộ rời khỏi cốc trong rồi ra cốc ngoài sẽ mất hai canh giờ, khi đó đã là giữa đêm.
Hư thú nhất phẩm bình thường không lọt vào mắt Sở Mộ, chỗ có hư thú tam phẩm thì cách nơi này khá xa. Sở Mộ cảm thấy tạm thời ở lại đây đêm nay, chiêm nghiệm lại trận chiến hôm nay rồi tĩnh tâm tu luyện, lĩnh ngộ kiếm ý, lực lượng kim, hỏa vân vân và vân vân.
Những lực lượng này đều ở đẳng cấp nhập môn, trên nó còn có tiểu thành, đại thành, viên mãn, không gian tiến bộ rất lớn.
Sở Mộ nghỉ ngơi mười phút rồi tập trung tinh thần hồi ngộ, trận chiến hôm nay, đặc biệt là chiến đấu với Thiết Tích Lang Vương bị hắn nghiệm lại ba lần.
Xong xuôi hết mới qua nửa canh giờ, Sở Mộ đứng dậy rút kiếm, ánh sáng đỏ yêu dị nóng rực nở rộ vào ban đêm, đung đưa.
Sở Mộ rút kiếm tu luyện kiếm pháp trung cấp, cũng không quên thân pháp và bộ pháp trung cấp. Sở Mộ tu luyện từng phần liên tục vài lần rồi ngồi khoanh chân vận chuyển luyện khí quyết trung cấp, tu luyện nội khí.
Tu luyện khoảng nửa canh giờ Sở Mộ mở mắt ra. Trăng sáng treo cao, trăng nuốt khuyết một góc, tỏa ánh sáng lạnh lẽo chiếu khắp mặt đất, bao phủ Lang cốc, phủ tấm vải mỏng yên ả lên Sở Mộ, lên mỗi tảng đá to, mỗi tấc đất.
Vạn vật vào lúc này đều ngủ say trong tấm áo bình yên sắc trăng.
Nửa đêm.
Sở Mộ thu về tầm mắt, thầm nhủ:
– Không có hư khí nên tốc độ tu luyện quá chậm.
Sở Mộ tu luyện nửa canh giờ nhưng tiến triển rất ít, cứ theo tiến độ này thì phải tu luyện mười hai canh giờ mới tương đương với hấp thu một hư khí tam phẩm. Tức là Sở Mộ muốn từ nhị trọng thiên lên đến tam trọng thiên cần tu luyện hai mươi ngày.
Hai mươi ngày nếu đi săn giết hư thú có thể từ dưới nhất trọng thiên lên đến tam trọng thiên.
Thời gian chậm rãi trôi, Sở Mộ lại đứng dậy, khi hắn định tu luyện kiếm pháp thì khóe mắt liếc thấy một ánh sáng bạc, hắn bị hấp dẫn nhìn qua.
Ánh trăng lạnh lẽo từ trên trời chiếu xuống tụ ở một điểm gần đó, rồi như chui vào một tảng đá to, ánh trăng biến mất. Ánh trăng xung quanh thì vẫn rõ ràng như lớp vải mỏng.
Hình ảnh đó hấp dẫn lòng tò mò của Sở Mộ.
Sở Mộ nhảy người lên như chim bay, từ trên trời đáp xuống trước tảng đá to, cẩn thận nhìn chăm chú vị trí ánh trăng biến mất. Thì ra ánh trăng bị tập trung ở đây rồi hấp thu.
Sở Mộ quan sát giây lát nhưng không có chuyện gì xảy ra, ánh sáng không ngừng bị tập trung, hấp thu tạo thành một vị trí tối tăm.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Hay bên trong giấu cái gì?
Sở Mộ rút kiếm, ánh sáng đỏ nổ tung, một kiếm đâm vào điểm đen, va chạm cực kỳ cứng rắn khiến thân kiếm rung bần bật, lực lượng truyền lại khiến cổ tay hắn tê dại.
Sở Mộ hít sâu dồn sức mạnh lại đâm một kiếm, chớp mắt bộc phát ngưng tụ thành một luồng sáng vàng phá không đâm tới.
Kiếm pháp nhị phẩm: Phá Giáp!
Một kiếm đâm xuống, đốm đen cứng rắn bị ánh sáng vàng đánh tan.
Đốm đen vỡ nát phát ra chút dao động nhỏ.
Sở Mộ lại đâm mấy kiếm mở rộng đốm đen vỡ nát, Sở Mộ nhìn vào trong, nương ánh trăng và thị lực của mình mơ hồ trông thấy bên trong có cái lỗ nho nhỏ, trong lỗ cắm một thanh kiếm, thanh kiếm đó không ngừng hấp thu lực lượng ánh trăng, toát ra lạnh lẽo âm u.
Nhìn kỹ thì trừ thanh kiếm ra bên cạnh rơi vỏ kiếm và một chiếc nhẫn đen không bắt mắt.
Sở Mộ không cảm giác có nguy hiểm gì nhưng hắn vẫn dùng Xích Huyết kiếm khều chiếc nhẫn đen ra, nhìn sơ không thấy có gì đặc sắc.
Nhỏ máu.
Sở Mộ có chút liên kết với chiếc nhẫn, liên kết dần sâu thêm mới biết chiếc nhẫn đen này là cái gì, hắn mừng như điên.
Thì ra chiếc nhẫn đen này là không gian giới chỉ, một không gian giới chỉ hư linh khí nhị phẩm, có không gian bên trong là hai thước vuông.
Niềm vui bất ngờ khiến Sở Mộ không biết nên nói sao.
Tuy chỉ có không gian hai thước vuông nhưng hiện tại đã đủ cho hắn dùng, ít nhất có thể bỏ nhiều thứ vào.
Sở Mộ vươn tay chộp chuôi kiếm, gồng sức rút ra. Sở Mộ thấy hoa mắt, ánh trăng lạnh.
Sở Mộ rút kiếm ra xem kỹ, thân kiếm không ngừng hấp thu ánh trăng khiến thân kiếm trông hơi mông lung. Sức mạnh ánh trăng chậm rãi chảy xuôi trên thân kiếm như dòng suối.
Đây hiển nhiên là một thanh hư linh kiếm.
Sở Mộ lại nhỏ máu vào, máu bị hấp thu khiến Sở Mộ và thanh kiếm hấp thu ánh trăng sinh ra mối liên kết, hắn đã biết tên của kiếm và các thứ.
Nguyệt Quang kiếm, hư linh kiếm tam phẩm, hấp thu lực lượng ánh trăng, dưới ánh sáng trăng thì mũi nhọn sẽ nâng lên một phẩm cấp.
Sở Mộ reo lên:truyện ma
– Tăng một phẩm cấp thì chẳng phải là hư linh kiếm tứ phẩm sao?
Hư linh kiếm tứ phẩm có thể phá phòng ngự của hư thú tứ phẩm. Nhưng nếu hư thú tứ phẩm cuồng hóa thì phòng ngự sẽ mạnh hơn, muốn phá mở nó khá khó khăn. Nhưng nếu gia cố kiếm ý, mũi nhọn càng bén thì vẫn có thể xé rách phòng ngự.
Quan trọng nhất là thanh Nguyệt Quang kiếm này một đoạn thời gian về sau cho Sở Mộ thi triển song kiếm thuật thoải mái, trong trạng thái đó thực lực của hắn sẽ càng mạnh.
Sở Mộ lấy vỏ kiếm ra cắm Nguyệt Quang kiếm vào, bây giờ hắn có Nguyệt Quang kiếm và Xích Huyết kiếm, toàn là hư linh kiếm tam phẩm nên muốn đối phó hư thú tam phẩm càng dễ dàng hơn.
Sở Mộ cẩn thận tìm kiếm nhưng không phát hiện thứ gì khác, có điều bấy nhiêu đã đủ, hắn không ngờ sẽ có thu hoạch như vậy.
Sở Mộ thầm mừng vì mình không vội vàng rời khỏi đây, nếu không sẽ bỏ qua cơ duyên này, về sau muốn có một không gian giới chỉ, một thanh hư linh kiếm tam phẩm không dễ vậy.
Sở Mộ mang theo Nguyệt Quang kiếm quay về tảng đá to, hai tay rút kiếm, tay phải cầm Xíc Huyết, tay trái cầm Nguyệt Quang, hắn luyện kiếm pháp.
Màu đỏ yêu dị và màu trắng thánh khiết hình thành đối lập rõ rệt, chúng bay múa tụ tán ly hợp trong hai tay Sở Mộ bện ra ý vị độc đáo. Từng đường kiếm cắt ra màn đêm, cắt ánh trăng, tựa như Kiếm Thần dưới trăng.
Sở Mộ liên tục luyện kiếm pháp mấy lần mới dừng lại, đút kiếm vào vỏ đặt hai bên trái phải. Sở Mộ bắt đầu tham ngộ kiếm ý.
Kiếm ý là căn bản.
Kiếm ý, hư vô mờ mịt, dùng ý chí tinh thần làm gốc, lấy hiểu biết về kiếm, về kiếm pháp làm xương và thịt, dùng sự hiểu biết của mình lắp ráp chúng lại.
Chương 1989: Dẫn đầu từng bước (Thượng)
Kiếm ý nhập môn là đẳng cấp sơ cấp nhất, nông cạn nhất.
Cái gì là kiếm?
Thanh âm kia dường như lại vang lên, Sở Mộ vẫn trả lời nhưng câu trả lời trước làm hắn không vừa lòng, hắn suy nghĩ, trầm tư, lĩnh ngộ. Cái gì là kiếm?
Kiếm là gì?
Kiếm là hung khí, vũ khí giết chóc.
Trong núi không có năm, tu luyện không biết thời gian.
Sở Mộ cảm giác hơi nóng chiếu trên gò má, khi hắn mở mắt ra trời đã sáng.
Một ngày mới đến.
Suốt đêm Sở Mộ thu hoạch một không gian giới chỉ nhị phẩm, một thanh Nguyệt Quang kiếm tam phẩm, ngoài ra tham ngộ kiếm ý có tiến bộ nhưng không lớn.
Trên bảng thiên tài tinh hệ Dạ Minh bộ cái tên của Sở Mộ vẫn ở đầng bảng cao một vạn bảy ngàn điểm thiên tài, bỏ xa Chu Thiên Đồng, cừng đừng nói Trần Cương đã bị hắn giết một lần.
Trên bảng Đăng Thiên thì hạng nhất vẫn là Cổ Loạn Không, điểm thiên tài đã lên tới hai vạn hai. Tần Ngạo Tiên vẫn giữ vị trí thứ hai, hai vạn một ngàn điểm thiên tài. Dương Chiến Thiên vẫn ở hạng ba, hai vạn một ngàn điểm thiên tài. Từ Mộ Chi hạn bốn, điểm thiên tài vượt qua Sở Mộ, đến một vạn tám.
Sở Mộ vẫn xếp hạng năm, điểm thiên tài của hạng sáu đang cố gắng đuổi theo hắn, đã đứng song song một vạn bảy ngàn. Nếu Sở Mộ không tăng tốc thì rất có thể sẽ bị hạng sáu vượt qua, rớt thứ hạng.
Bảng Đăng Thiên cạnh tranh kịch liệt hơn trên bảng thiên tài tinh hệ gấp mấy lần, một giây là có nhiều thay đổi, mỗi lần thay đổi lớn đều khiến đám người bên ngoài ngạc nhiên, bàn tán.
Các trưởng lão Tổng Thần Điện sốt ruột, vì điểm thiên tài của Sở Mộ không nhúc nhích, không chừng sẽ bị vượt qua. Bọn họ vô cùng hy vọng Sở Mộ sẽ chen lên ba hạng đầu, nếu đến hạng nhất là tuyệt vời. Nhưng chỉ dám tưởng tượng chứ không mơ thật, ba hạng đầu là mục tiêu lý tưởng nhất của họ.
Sở Mộ không qua chú trọng điều này, hắn ăn sáng xong bỏ thức ăn, nước và Nguyệt Quang kiếm vào không gian giới chỉ, tay trái cầm Xích Huyết kiếm, ngón giữa và ngón áp út tay trái đeo nhẫn, trong tia ban mai sải bước đi hướng mục tiêu mới.
Khi người ta còn đang lo làm sao săn giết hư thú nhất phẩm thì Sở Mộ đã một mình một người giết Xích Nhãn Lang hư thú nhất phẩm, được hư khí nhất phẩm thứ nhất.
Khi người ta bắt tay nhau giết hư thú nhất phẩm bình thường thì Sở Mộ đã một mình một người giết Xích Nhãn Lang Vương vương giả hư thú nhất phẩm, được luyện thể công trung cấp.
Khi người ta vui mừng săn giết hư thú nhất phẩm tinh anh thì Sở Mộ đã một mình một người xuống tay với hư thú nhị phẩm, kiếm càng nhiều hư khí nhị phẩm.
Khi người ta tìm kiếm hư thú nhị phẩm, khó khăn giết nó thì Sở Mộ đã một mình một người càn quét Thiết Tích Lang hư thú nhị phẩm, còn giết Thiết Tích Lang Vương vương giả hư thú nhị phẩm được nhiều ích lợi.
Khi người ta đang vắt óc cố tìm cách lấy thanh kiếm tốt hơn thì Sở Mộ đã có hai thanh hư linh kiếm tam phẩm, còn sở hữu không gian giới chỉ.
***
Một bước dẫn đầu, từng bước dẫn đầu, bất giác Sở Mộ đã vượt qua nhiều người, bỏ xa họ.
Bây giờ khi người ta bắt đầu chính thức săn giết hư thú nhị phẩm, vui vẻ vì giết hư thú nhị phẩm kiếm hư khí nhị phẩm thì Sở Mộ đã chạy nhanh tới chỗ hư thú tam phẩm tụ tập, nhắm mục tiêu vào hư thú tam phẩm.
Sở Mộ sớm nhớ kỹ tấm bản đồ trang kiếm sách hình hư thú, chỉ cần gợi lại một cái là hình ảnh hiện rõ trong đầu.
Nơi nào là khu vực hư thú nhất phẩm, chỗ nào là khu hư thú nhị phẩm, chỗ kia là nơi có hư thú tam phẩm.
So với hư thú nhất phẩm, nhị phẩm thị số lượng hư thú tam phẩm ít hơn chút.
Sở Mộ đến khu vực hư thú tam phẩm có tên là Hổ giản.
Sở Mộ chạy nhanh đi, miễn không gặp hư thú dọc đường tiến lên thì hắn lờ chúng đi. Dù vậy khi Sở Mộ lao ra cốc trong thì được năm hư khí nhị phẩm, ra cốc ngoài được mười hư khí nhất phẩm.
Sở Mộ không hấp thu mà cất hết vào không gian giới chỉ lưu trữ.
Trong không gian giới chỉ còn lương khô bốn ngày, một bình nước đầy, không sợ tìm không thấy nguồn nước nên Sở Mộ không lo.
Một con ngựa chạy rầm rập chớp mắt lướt qua một số thiên tài, chạy nhanh đi xa, để lại một bóng lưng khiến người kinh thán.
– Sư đệ cẩn thận!
– Giết!
Tiếng rống sắc nhọn tràn ngập thú tính.
Sở Mộ vào lãnh địa của Truy Phong Báo, hắn thấy đám người Giang Phàm, Lâm Dịch đang săn giết Truy Phong Báo.
Truy Phong Báo là hư thú nhị phẩm, tốc độ nhanh như làn gió, cực kỳ nhanh nhẹn.
Vì là sư huynh đệ Ngũ Hành môn nên Sở Mộ dừng bước, hắn đứng phương xa nhìn.
Giang Phàm, Lâm Dịch và ba sư huynh đệ hợp tác, tiến lùi có chừng mực. Con Truy Phong Báo bị nhốt bên trong không thể thoát thân, người có vết thương.
Sở Mộ phát hiện Giang Phàm không cầm kiếm sắt đen mà là thanh kiếm màu xanh. Từ dao động thì phỏng chừng đây là hư linh kiếm nhị phẩm.
Lâm Dịch cũng cầm hư linh kiếm nhị phẩm.
Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người sở hữu hư linh kiếm nhị phẩm, không phải cứ huyết mạch hoặc giết hư thú vương giả mới có được hư linh kiếm, cái gì đều có khả năng, tùy vào năng lực và vận may của cá nhân.
Lâm Dịch chém kiếm ra, kiếm quang như hóa thành roi quất từng đường. Rõ ràng là một chiêu kiếm pháp nhất phẩm nhưng quất lên người Truy Phong Báo lại hình thành lao tù ở xung quanh khiến Truy Phong Báo bị nhốt lại, mấy người khác bắt chặt cơ hội rút kiếm để lại vết thương trên người Truy Phong Báo.
Mọi người chung sức đồng lòng phối hợp với nhau, Truy Phong Báo bị giết, một hư khí nhị phẩm xuất hiện.
Đột nhiên một đám người xuất hiện nhanh chóng bao vây nhóm Lâm Dịch lại:
– Để hư khí lại!
Bọn họ uy hiếp:
– Nếu không thì giết hết!
Có mười ba người đến, ai nấy phát ra dao động khí thế cường đại.
– Lại là các ngươi!
Mắt năm người Lâm Dịch, Giang Phàm tràn đầy tức giận quát:
– Dạ Minh điện các ngươi chẳng lẽ muốn khai chiến với Ngũ Hành môn chúng ta sao?
– Không không không, các ngươi chưa có tư cách đó.
Tên dẫn đầu cười khẩy nói:
– Ngoan ngoãn nộp hư khí nhị phẩm kia ra, rồi giao cả hư linh kiếm trong tay thì chúng ta tha cho các ngươi lần này, nếu không giết không tha!
Giang Phàm tức giận quát:
– Đừng khinh người quá đáng!
Xét cho cùng Giang Phàm không tính là thiên tài xuất sắc, trong nhiều thiên tài thì gã chỉ thuộc tầng lớp trung đẳng.
Lâm Dịch có thể tính là thiên tài xuất sắc nhưng tính cách hơi bị mềm mỏng.
Đệ tử Dạ Minh điện kiêu ngạo nói:
– Ăn hiếp các ngươi rồi sao? Ta nói cho các ngươi biết, hễ là người Ngũ Hành môn thì chúng ta gặp một người sẽ giết một, gặp hai người thì giết cả đôi!
Chương 1990: Dẫn đầu từng bước (Hạ)
Một thanh âm lạnh lùng nói:
– Ta cũng là người Ngũ Hành môn, để xem các ngươi làm sao giết ta!
Giây sau một thân hình mạnh mẽ bay nhanh tới.
Đám người Lâm Dịch, Giang Phàm reo lên, thầm thở phào:
– Sở sư đệ!
– Sở sư huynh!
Nói đến thì con người đúng là sinh vật kỳ lạ. Người vào Thiên Thanh Hư Giới mỗi người đều là thiên tài, hơn hẳn loại thiên tài tầm thường, đặt ở nơi khác thì mỗi người đều có thể trở thành lãnh tụ, trụ cột một phương.
Nhưng khi đám thiên tài bị tập trung lại, trước một vài thiên tài hơn, hay thậm chí là yêu nghiệt thì những người khác trông thật bình thường.
Tựa như bỏ con chim công vào đàn gà, chim công sẽ là xuất sắc nhất, bắt mắt nhất. Nhưng nếu là một đám chim công, lại bỏ con phượng hoàng vào trong thì chim công thật bình thường, phượng hoàng mới là thứ cao quý nhất, hấp dẫn ánh mắt nhất.
Nhưng chim công vẫn là chim công, sẽ không vì môi trường khác mà thay đổi hình thái sinh mệnh, nhưng sẽ bị thay đổi định vị tùy theo hoàn cảnh.
Đệ tử Dạ Minh điện lạnh lùng hỏi:
– Ngươi là ai?
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Ta tên Sở Mộ.
Cái tên thốt ra, mười ba đệ tử Dạ Minh điện biến sắc mặt, bản năng thụt lùi hai bước, biểu tình cảnh giác.
Họ nói nhỏ:
– Đi!
Mười ba người nhanh chóng thụt lùi định rời đi.
Sở Mộ lạnh lùng hỏi:
– Chậm, ta có cho các ngươi đi chưa?
Đệ tử Dạ Minh điện thay đổi sắc mặt liên tục, rít qua kẽ răng:
– Làm người nên chừa một con đường để sau đó gặp lại.
Sở Mộ nói:
– Vậy các ngươi trốn đi, chạy thoát được xem như ta chừa cho con đường.
Sau đó Sở Mộ không cho bọn họ cơ hội kì kèo, hắn bộc phát tốc độ hóa thành mũi tên rời dây cung. Ánh sáng đỏ yêu dị mà chói mắt nở rộ, cực kỳ bạo liệt, sát khí đáng sợ ập vào người làm các đệ tử Dạ Minh điện toàn thân lạnh lẽo.
Đệ tử Dạ Minh điện rống to rồi chạy tứ tán:
– Chạy!
Nhưng khi bọn họ định chạy đi thì Sở Mộ đã tới gần, rút kiếm diệt gọn.
Tốc độ và thực lực hoàn toàn cách biệt, mười ba người chạy xa nhất chỉ được trăm thước.
Đám người Lâm Dịch siêu kích động nhìn.
Làm thiên tài đều có niềm kiêu hãnh, nhưng khi gặp người thiên tài hơn mình, tiếp xúc nhiều lần sẽ làm họ phục, nếu phục một người thì tâm tính sẽ mơ hồ có sự thay đổi.
Lâm Dịch kích động nói:
– Sở sư đệ, vô cùng cảm ơn sư đệ!
Những người khác cũng rất kích động, sống sót sau tai nạn:
– May nhờ Sở sư huynh đến!truyện Linh Dị
Sở Mộ nói:
– Tặng mấy cái này cho các người, cố gắng lên đi.
Sở Mộ lấy mười hư khí nhất phẩm, năm hư khí nhị phẩm ra tặng, chia đều mỗi người ba cái có thể nâng cao thực lực nhiều.
Lâm Dịch trịnh trọng nói:
– Sư đệ, ơn lớn không nói sao cho vừa!
Lâm Dịch tò mò hỏi:
– Sư đệ đến săn giết Truy Phong Báo sao?
– Không, ta sẽ đi Hổ giản.
Sở Mộ trả lời:
– Lâm sư huynh, các vị sư đệ, ta xin cáo từ trước.
Sở Mộ nói xong đi nhanh.
Một người không rõ chỗ đó là đâu:
– Hổ giản?
– Hổ giản!
Lâm Dịch biến sắc mặt nói:
– Đó là lãnh địa của Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm!
Mọi người nghe vậy biến sắc mặt, lòng cực kỳ giật mình:
– Sở sư huynh định đi săn giết hư thú tam phẩm!
Trong khi bọn họ còn vất vả săn giết hư thú nhị phẩm thì Sở Mộ sắp đi săn hư thú tam phẩm, chênh lệch này…
Lâm Dịch lắc đầu nói, lòng tràn đầy phức tạp:
– Không, Liệt Địa Chiến Hổ không phải hư thú tam phẩm đơn giản…
***
Sói bình thường là sinh vật quần cư, nên có sói bình thường, sói tinh anh và vua sói.
Hổ thì khác, hổ vốn là vua muôn loài.
Tục ngữ nói một núi không chứa hai cọp.
Hổ không phải sinh vật quần cư.
Sói và hổ cùng phẩm cấp đánh nhau thì sói chắc chắn chết, hổ thắng chắc.
Hổ giản là nơi Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm tụ tập, nó có nhiều đỉnh núi, trên mỗi đỉnh núi chỉ có một con Liệt Địa Chiến Hổ, trừ phi lúc một cọp đực và một cọp cái động dục.
Mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ nếu phân chia theo cấp bậc phẩm cấp thì đều là hư thú tam phẩm tinh anh.
Tức là thực lực mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ đều mạnh hơn Thiết Tích Lang Vương, vì bản năng trời sinh nên chúng nó mạnh mẽ hơn Thiết Tích Lang Vương sau khi cuồng hóa gấp mấy lần.
Đối thủ như vậy mới đã ghiền.
Nghe nói trong Hổ giản còn có một con Liệt Địa Chiến Hổ Vương.
Sở Mộ chưa đi vào Sở Mộ đã nghe tiếng hổ gầm, là tiếng rống của vị vua, tiếng hú trong rừng xanh mạnh mẽ hùng hồn, khí phách kinh người. Máu Sở Mộ sôi trào.
Sở Mộ đi vào Hổ giản, cảm nhận dao động khí thế mạnh mẽ trong không khí khiến hắn phấn khởi hơn nữa.
Mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ đều có lãnh địa của mình, Sở Mộ đang vào lãnh địa của một con Liệt Địa Chiến Hổ, hắn không kiêng nể gì toát ra khí thế của mình, mũi nhọn cô đọng thành thanh kiếm khí thế to lớn treo cao trên trời.
Lãnh địa không cho phép xâm phạm, khi Liệt Địa Chiến Hổ cảm giác được kẻ xâm nhập thì phát ra tiếng gầm càng hùng hồn kinh người, khí thế cực kỳ mạnh mẽ ngưng tụ. Sở Mộ thấy một góc trời hiện ra ảo ảnh con mãnh hổ to lớn, là thế ngưng hình.
Không ngờ ở trong tộc Thiết Tích Lang chỉ mình Thiết Tích Lang Vương mới nắm giữ khí thế ngưng hình. Tại đây Liệt Địa Chiến Hổ đẳng cấp tinh anh đều biết Liệt Địa Chiến Hổ, tinh thâm hơn Liệt Địa Chiến Hổ vài phần.
Đối diện từ xa, khí thế đối kháng.
Mãnh hổ khí thế to lớn lao nhanh tới như mãnh hổ xuống núi, mang theo uy thế kinh người trùng kích biểu thị con Liệt Địa Chiến Hổ cũng đang lao nhanh hướng Sở Mộ.
Mặt đất đang rung rinh.
Tim Sở Mộ đập càng nhanh hơn, thình thịch như nổi trống, máu sôi sục tuôn hướng tứ chi bách hài, cảm giác lực lượng mạnh mẽ tràn ngập mỗi một tấc da thịt.
Khí thế cường đại nhanh chóng đến gần, đập vào mắt Sở Mộ là một bóng dáng cao to khỏe mạnh.
Mãnh hổ hạ sơn, khí thế mạnh mẽ bàng bạc không thể ngăn cản.
Da toàn thân màu nâu và vằn đen trông cứng cáp mà độc đáo, cảm giác rất cứng cỏi. Ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ từng vầng sáng, nó chạy nhanh làm vầng sáng dao động như vằn nước.
Thân thể to lớn nặng nề mỗi lần đáp xuống đất sẽ làm mặt đất rung rinh nhẹ nhưng tốc độ siêu nhanh mau lẹ.
Thịt tay dày có móng vuốt siêu bén, mỗi lần đạp xuống để lại dấu vết rõ ràng dưới đất, có cát đá bị xé nát hoặc vỡ vụn.
Một tiếng gầm rống, sóng âm trùng kích kinh thiên động địa làm Sở Mộ dựng đứng lông tơ. Thân thể khổng lồ của Liệt Địa Chiến Hổ nhảy vọt lên mang theo uy thế xuống núi, lực lượng toàn thân như thiên thạch đánh hướng Sở Mộ, muốn đập nát mặt đất.
Chương 1991: Công pháp cao cấp
Bóng đen che rợp trời đáp xuống, mạnh mẽ không gì sánh được, trời long đất lở, mấy tia sáng lạnh ẩn hiện trong đó.
Sở Mộ hít sâu, khí thế kiếm to chém tới trước va chạm với khí thế mãnh hổ của Liệt Địa Chiến Hổ bắn ra hỏa hoa vô hình trong không khí.
Sở Mộ nắm chắc cơ hội rời khỏi tỏa định, nhanh chóng cất bước né tránh.
Mãnh hổ xuống núi có khí thế mạnh mẽ nhất, không thể cứng rắn đỡ, trừ phi thực lực của Sở Mộ hơn xa nó.
Rầm!
Động đất, cát đá bay lên, gió lạnh rít gào vô cùng thê lương. Móng vuốt hổ ập đến, móng vuốt âm lạnh như dao găm bật ra rạch không khí.
Sở Mộ xoay người rút kiếm, kiếm quang đỏ rực yêu dị mà chói mắt tựa tia chớp đỏ trên bầu trời cực kỳ bạo liệt chém vào bàn tay cọp.
Chớp mắt va chạm, lực lượng mạnh mẽ trùng kích, trong tiếng nổ chói tai vô số hỏa hoa tung tóe như pháo hoa rực rỡ rơi xuống.
Lực lượng Liệt Địa Chiến Hổ mạnh mẽ đến khó tin, không đơn giản là bốn ngàn cân. Cú va chạm làm Sở Mộ cảm giác Xích Huyết kiếm gấp khúc, lực lượng trùng kích khiến cổ tay hắn đau nhức. Nếu Sở Mộ không vội vàng giải trừ lực lượng này thì e rằng cổ tay sẽ bị rách toạc.
Có tiếng gầm, dòng khí khủng bố phun ra từ mồm máu há rộng của Liệt Địa Chiến Hổ. Cát bay đá chạy đâm mạnh tới trước, cú táp có thể nghiền nát bách luyện tinh cương.
Sở Mộ vội né tránh dời sang bên cạnh, hắn rút kiếm ra, chợt nghe tiếng nổ đáng sợ như roi thép quất rách không khí. Cái đuôi của Liệt Địa Chiến Hổ quất mạnh tới đánh nát không khí.
Đầu, móng vuốt, cái đuôi, đều bị Thiết Tích Lang Vương vận dụng, nó như chuyên gia chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu cao minh hơn Thiết Tích Lang Vương.
Tiếp xúc mấy chục chiêu ngắn ngủi Sở Mộ đã có thể kết luận Thiết Tích Lang Vương không cuồng hóa mà gặp Liệt Địa Chiến Hổ là chỉ vài cú sẽ nằm bẹp dí ngay.
Không kịp né tránh, không kịp cất Xích Huyết kiếm đi, tay trái Sở Mộ lóe ánh sáng âm u trắng tinh như ánh trăng. Kiếm trăng đón đỡ, chấn động va chạm với cái đuôi quất tới phát ra tiếng vỡ nát đáng sợ.
Lực lượng mạnh mẽ làm Sở Mộ liên tục thụt lùi, cánh tay trái tê dại. Liệt Địa Chiến Hổ quay người nhào lên, thân hình to lớn mang theo áp lực nặng nề và lực lượng khủng bố, khí thế hùng hồn kinh người ập đến.
Trong thời gian ngắn Liệt Địa Chiến Hổ không chút ngừng lại liên tục công kích đủ loại nối liền với nhau, Sở Mộ cảm giác ngộp thở.
Quá mạnh, mạnh hơn Thiết Tích Lang Vương sau khi cuồng hóa rất nhiều, Liệt Địa Chiến Hổ mạnh vượt dự đoán của Sở Mộ.
Máu nóng sôi trào, hắn khẽ quát, khí thế tăng vọt, hai kiếm rung rung, trắng tinh thánh khiết và đỏ thẫm yêu dị nở rộ trong tay Sở Mộ, đan chéo vào nhau rồi chém ra, kiếm quang thập tự như điện.
Song kiếm thuật khiến thực lực của Sở Mộ lên cao gấp đôi.
So với thể hình của Liệt Địa Chiến Hổ thì Sở Mộ thật nhỏ bé, bởi vì thể hình của Liệt Địa Chiến Hổ to hơn cọp bình thường gấp mấy lần, hầu như bằng con voi trưởng thành.
Mỗi móng vuốt cọp đập xuống là mặt đất rung rinh, dấu móng vuốt trũng xuống rạn nứt đường tia chớp.
Không lâu sau cát đá xung quanh bị bàn tay cọp đập thành phấn, bụi bặm bay trong không khí như mây mù. Trong mây mù có hai tia chớp đỏ rực và trắng tinh uốn lượn đan chéo, sắc bén khiến người sợ hết hồn.
Sở Mộ phát hiện nếu chỉ có mũi nhọn của riêng Nguyệt Quang kiếm hay Xích Huyết kiếm thì không thể phá phòng ngự trên người Liệt Địa Chiến Hổ, dù gia cố kiếm ý vào làm lưỡi kiếm sắc bén hơn nhưng vẫn rất khó khăn trì trệ. Chỉ có gia ốc kiếm ý và lực lượng kim mới thật sự tổn thương Liệt Địa Chiến Hổ, nhưng chỉ là vết thương nhẹ.
May mắn hai thanh kiếm của Sở Mộ còn có thể gia cố thêm lực lượng chấn động, bởi vì sáng tạo ra kiếm pháp Dạ Lưu Tinh tam phẩm nên có thể gia cố lực lượng hỏa làm uy lực càng mạnh.
Gia cố bốn loại lực lượng khiến Sở Mộ kiệt sức nhiều.
Không cách nào so đấu thể năng với quái vật như Liệt Địa Chiến Hổ nên Sở Mộ đành đấu vòng quanh, tìm cơ hội thích hợp xem thử có thể tổn hại nặng Liệt Địa Chiến Hổ làm thực lực của nó suy yếu rồi mới chém giết không.
Chiến đấu cực kỳ kịch liệt, mười phút sau vẫn không phân ra thắng thua. Kiếm của Sở Mộ chỉ để lại vết thương nhẹ trên người Liệt Địa Chiến Hổ, miệng vết thương dần khép.
Sở Mộ kích hoạt Lang Ảnh giáp, hoa văn sói như sống lại, lực lượng lan tràn toàn thân. Sở Mộ cảm giác thân thể nhẹ hơn rất nhiều, tốc độ tăng vọt, càng thêm nhanh nhẹn.
Sở Mộ mau chóng né tránh, phản kích, song kiếm như tia chớp lạnh lẽo chém vào người Liệt Địa Chiến Hổ trước để lại vết thương kiếm hình chữ thập. Máu tràn ra nhuộm đỏ quanh miệng vết thương.
Đau đớn làm Liệt Địa Chiến Hổ gầm rống, Sở Mộ bỗng cảm nhận dao động lực lượng đáng sợ tràn ra từ người Liệt Địa Chiến Hổ, tựa như mãnh thú tuyệt thế thức tỉnh. Dao động khí thế này rất quen thuộc.
Sở Mộ biến sắc mặt kêu lên:
– Thú lực!
Bất ngờ, hoàn toàn ngoài dự đoán. Trong sách hình hư thú cấp thấp không ghi rõ Liệt Địa Chiến Hổ có thú lực, xem tình hình này thì dường như nó sắp phát động thú kỹ.
Sở Mộ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, hắn vội rút ra, tăng tốc độ đến tận cùng nhanh chóng thụt lùi.
Cùng lúc đó, thú lực trên Liệt Địa Chiến Hổ tụ vào bàn tay cọp. Bàn tay cọp như trướng to ra giống cái bánh xe, giơ lên cao che cả bầu trời, giáng xuống đất như đập nát mặt đất.
Ầm!
Mặt đất rung rinh, tiếng gầm rú nổ tung hóa thành sóng âm trùng kích làm Sở Mộ điếc tai.
Sở Mộ cảm giác mặt đất rung lắc bần bật như có động đất, chưởng ấn như bánh xe sâu ba tấc, từng khe nứt như tia chớp lấy dấu móng tay làm trung tâm điên cuồng lan tràn, chạy thẳng ra năm thước, rậm rạp tựa mạng nhện.
Mặt đất trong bán kính mười thước đều bị ảnh hưởng, rung rinh. Tuy tốc độ của Sở Mộ nhanh nhưng cũng bị ảnh hưởng, cảm giác không đứng vững, hắn suýt té ngã.
May mắn khoảng cách chỉ trong bảy, tám thước, Sở Mộ gồng sức lùi ra phạm vi mười thước mới đứng vững.
Một chiêu thú kỹ qua đi, Sở Mộ nhạy cảm bắt giữ được khí thế của Liệt Địa Chiến Hổ yếu vài phần.
Sở Mộ lại tấn công, song kiếm không ngừng chém. Quả nhiên sau khi phóng thú kỹ thì Liệt Địa Chiến Hổ yếu hơn, tuy không rõ ràng nhưng phản ứng khá chậm, Sở Mộ bắt chặt cơ hội thi triển kiếm pháp.
Kiếm pháp nhị phẩm: Phá Giáp!truyện Ma Tu audio
Ánh sáng đỏ vàng một đường thẳng xuyên qua hư không đâm vào cổ Liệt Địa Chiến Hổ, xuyên thủng.
Nguyệt Quang kiếm chém xuống, ngọn lửa thánh khiết oanh kích.
Sở Mộ liên tục phóng hai chiêu kiếm pháp tổn hại nặng Liệt Địa Chiến Hổ, cộng thêm Xích Huyết kiếm hút một phần máu làm nó càng suy yếu. Thấy tình hình không đúng Liệt Địa Chiến Hổ bỗng xoay người bỏ chạy.
Chương 1992: Thiên tài đại bạo phát (Thượng)
Kiếm xẹt qua như sao băng vụt qua bầu trời đen tối, nhanh đến tột độ, kiếm từ phần đuôi đâm xuyên thân thể Liệt Địa Chiến Hổ.
Giết chết!
Nhìn Liệt Địa Chiến Hổ ngã xuống đất Sở Mộ mới thở phào nhẹ nhõm.
Liệt Địa Chiến Hổ quá mạnh, tuy Sở Mộ không bị thương nhưng hắn cũng phải dốc hết sức ra, lực lượng tiêu hao hơn bảy mươi phần trăm.
Xích Huyết kiếm hút tinh huyết của Liệt Địa Chiến Hổ rồi lấp lánh ánh sáng đỏ, càng yêu dị hơn.
Sở Mộ đút kiếm vào vỏ, từng luồng hư khí bay lên từ xác Liệt Địa Chiến Hổ, có năm hư khí và một đoàn sáng, đoàn sáng màu bạc đậm.
Sở Mộ nhanh chóng chộp đoàn sáng, tin tức nổi lên. Một bóng người cầm kiếm múa trong đầu Sở Mộ diễn luyện kiếm pháp, cao cấp hơn kiếm pháp trung cấp, là kiếm pháp cao cấp giá trị một vạn hư khí tam phẩm.
Được kiếm pháp cao cấp giải đáp thắc mắc kiếm pháp trong Sở Mộ, tạo nghệ kiếm pháp mơ hồ có tiến bộ.
Liệt Địa Chiến Hổ khó giết nhưng thu hoạch rất khá.
Một con Liệt Địa Chiến Hổ chiếm một lãnh địa nên Sở Mộ không lo có Liệt Địa Chiến Hổ khác xuất hiện, cũng không cần sợ hư thú khác đến đánh, càng không lo gặp Kiếm Giả thiên tài nào khác. Thế là Sở Mộ cất vào năm hư khí tam phẩm, hắn ngồi khoanh chân vận chuyển luyện khí quyết trung cấp phục hồi lực lượng tiêu hao.
Giữa trưa mặt trời treo cao, chùm sáng như kiếm.
Một tiếng sau, nội khí hoàn toàn phục hồi, khí lực cũng khỏe hẳn. Sở Mộ lấy năm năm hư khí tam phẩm ra, hấp thu từng cái.
Sở Mộ vận chuyển luyện khí quyết trung cấp chuyển hóa năm hư khí tam phẩm thành nội khí, khiến tu vi luyện khí đến tám tầng nhị trọng thiên.
Sở Mộ uống hớp nước trong, ăn ít lương khô rồi tiếp tục lên đường vào lãnh địa của con Liệt Địa Chiến Hổ khác.
Sở Mộ đi vào lãnh địa Liệt Địa Chiến Hổ, phát ra khí thế ngưng hình, một là rèn luyện cách vận dụng khí thế, hai là khiêu khích Liệt Địa Chiến Hổ khiến nó tự động tìm tới.
Sở Mộ đã có kinh nghiệm chiến đấu với Liệt Địa Chiến Hổ, thực lực của hắn tiến bộ nên đối diện con Liệt Địa Chiến Hổ thứ hai áp lực không quá lớn. Sở Mộ dùng hai thanh kiếm, chỉ mười phút đã thành công giết con Liệt Địa Chiến Hổ thứ hai.
Bốn hư khí tam phẩm, có một đoàn sáng xanh da trời đậm. Sở Mộ hấp thu đoàn sáng, nó là luyện khí quyết, cao minh hơn luyện khí quyết trung cấp, giá trị một vạn hư khí tam phẩm.
Công nhận Sở Mộ rất may mắn, liên tục giết hai con Liệt Địa Chiến Hổ được hai môn công pháp cao cấp.
Mặt đất đỏ sậm, sương mù đỏ dày đặc trong không khí khiến người ta hoảng loạn.
Chợt có tiếng cười lớn đầy sát khí vang lên từ sâu trong sương mù đỏ, khiến sương mù đỏ dao động như triều.
– Ha ha ha ha ha ha ha! Trần Cương ta đây sắp vùng lên rồi, đệ nhất bảng thiên tài tinh hệ là của ta! Mười hạng đầu bảng Đăng Thiên cũng có một góc cho ta!
Tiếng cười tràn ngập sát khí ẩn chứa tự tin tràn trề như muốn so cao cùng trời.
Giây sau ngữ điệu âm lạnh độc ác rủa:
– Sở Mộ, ta muốn giết ngươi trước!
Sương mù đỏ bốc lên dạt ra, một bóng người đỏ thẫm sải bước đi ra kéo theo cơn gió sát khí.
Áo giáp đỏ như máu, hoa văn tinh mỹ, ngoại hình hung hãn tôn lên thân hình cao to của Trần Cương càng vạm vỡ. Áo choàng đỏ thẫm phấp phới như biển máu cuồn cuộn, tay gã cầm kiếm lớn răng cưa đỏ máu như sinh ra vì giết chóc.
Sau khi Trần Cương bị Sở Mộ diệt trong một chiêu thì quyết tâm báo thù, gã rời khỏi đội một mình một người đi săn, tới một đất hiểm thì vô tình được kho báu. Tuy điểm thiên tài chưa tăng lên nhưng thực lực của Trần Cương tăng mảng lớn.
***
– Thiên Môn Bát Kiếm, kiếm pháp ngũ phẩm, thực lực của Luyện Hồng Vân ta ai có thể ngăn!
***
– Hãn Hải Thất Toàn công, luyện khí quyết lục phẩm, có công pháp này ta nhất định sẽ vượt xa người khác!
***
– Phi Long Cửu Chuyển, thân pháp lục phẩm, có thân pháp này còn ai đuổi kịp ta!
***
Mặc dù Thiên Thanh Hư Giới là thế giới ảo nhưng nó mô phỏng thế giới thật, nên có chiến đấu, có giết chóc, có cái chết, có tiến bộ, cũng có kỳ ngộ.
Khi cục diện bị đánh mở, các Kiếm Giả thiên tài thực lực càng ngày càng lớn mạnh, rời xa các bộ, mỗi người khi vào Thiên Thanh Hư Giới thì có người bắt đầu được kỳ ngộ.
Kỳ ngộ có cao có thấp.
Thật ra Sở Mộ được Nguyệt Quang kiếm, không gian giới chỉ cũng là một loại kỳ ngộ.
Sở Mộ được đến kỳ ngộ thì người khác cũng có thể, được kỳ ngộ tuy sẽ không có điểm thiên tài nhưng cung cấp tiện lợi cho việc kiếm nhiều điểm thiên tài.
Được kỳ ngộ thường sẽ tăng mạnh thực lực.
Mỗi bộ đều có thiên tài được kỳ ngộ, không phải một, hai người, theo thời gian trôi qua dần có nhiều người hơn.
Có thể nói trải qua mấy ngày cạnh tranh bước đầu thì bọn họ sắp bứơc vào tranh phong thật sự.
Võ đài lớn hiện ra bước đầu.
Ai là nhân vật chính còn chờ nghiệm chứng.
Mỗi người được kỳ ngộ, thực lực tăng mạnh đều tràn đầy tự tin, bắt đầu cảm thấy thực lực của mình có thể chiếm hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, tranh giành mười hạng đầu bảng Đăng Thiên.
Lúc này trên bảng Đăng Thiên hạng nhất vẫn là Cổ Loạn Không, điểm thiên tài lên đến 28000.
Hạng hai vẫn là Tần Ngạo Tiên, điểm thiên tài lên 27000.
Hạng ba như cũ là Dương Chiến Thiên, điểm thiên tài giống Tần Ngạo Tiên.
Hạng bốn Từ Mộ Chi, điểm thiên tài lên 25000.
Hạng năm không phải Sở Mộ mà là Luyện Hồng Vân, điểm thiên tài 23000.
Hạng sáu là Nhâm Cuồng Triều, điểm thiên tài 21000.
Hạng bảy điểm thiên tài là 20000.
Hạng tám điểm thiên tài là 19000.
Sở Mộ rớt xuống hạng chín, điểm thiên tài không thay đổi, vẫn như cũ là 17000.
Tô Nguyệt Tịch xếp hạng mười, điểm thiên tài cũng là 17000, thề phải vượt qua Sở Mộ.
Trên bảng thiên tài tinh hệ thì Sở Mộ vẫn là hạng nhất, bỏ xa Chu Thiên Đồng mấy ngàn điểm thiên tài vì điểm thiên tài của gã chưa đến một vạn.
***
Con Liệt Địa Chiến Hổ thứ năm chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Sáu hư khí tam phẩm.
Có lẽ vận may đã dùng hết nên con Liệt Địa Chiến Hổ thứ ba, bốn, năm chỉ cho Sở Mộ hư khí tam phẩm chứ không có cái khác.
Tổng cộng mười sáu hư khí tam phẩm, mỗi cái có thể tăng một ngàn cân lực lượng tức là nửa tầng, về mặt lý luận thì mười sáu hư khí tam phẩm có thể khiến Sở Mộ tăng mạnh tám lần.
Sở Mộ hấp thu bốn hư khí tam phẩm trước, tu vi luyện khí đến đỉnh chín tầng nhị trọng thiên, còn mười hai hư khí tam phẩm thì Sở Mộ một hơi hấp thu mười cái, toàn bộ chuyển hóa thành khí lực, một đợt dòng khí nóng mạnh mẽ trùng kích khiến thể phách của Sở Mộ nhanh chóng cường hóa mạnh hơn.
Người Sở Mộ nóng bức, da đỏ ửng, khói trắng toát ra từ người hắn bốc lên nghi ngút.