Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 36 [ Chương 176 đến 180 ]
❮ sautiếp ❯Chương 176: Thượng nguyên kiếm khí quyết. Song kiếm thuật (4)
Sở Mộ đi tới luyện kiếm đài, rút ra song kiếm, mỗi tay một kiếm, hai chân tự nhiên không ngừng chuyển hướng.
Tay phải nắm chặt ngụy Thanh Phong kiếm đâm, chém về phía trước, mà tay trái thì nắm chặt ngụy Hỏa Mãng kiếm ở sau lưng, nhanh chóng bài trừ tạp niệm, vẻ mặt lạnh nhạt, hai mắt càng thêm sắc bén, tinh mang lập lòe, bức người tới cực điểm, giống như hai đạo kiếm quang.
Chợt, tay phải hắn run lên, một kiếm đánh ra, tay trái cũng động theo, một kiếm lên trên một kiếm xuống dưới, hai đạo kiếm quang màu sắc khác biệt chậm rãi đánh ra, giống như là hai mái chèo của một con thuyền vậy.
Ngay từ đầu động tác của Sở Mộ rất là chập chạp, giống như là đánh thái cực quyền, đây là bởi vì đã lâu hắn không có tu luyện song kiếm thuật, cho nên có chút cứng ngắc.
Dần dà, xuất kiếm không ngừng, bản năng của Sở Mộ giống như được thức tỉnh, đủ loại áo nghĩa của song kiếm thuật rất nhanh hiện lên trong đầu Sở Mộ, hắn vung vẩy hai kiếm, động tác cũng dần dần nhanh hơn.
Sưu Sưu.
Thanh âm bắt đầu vang lên, lộ ra vẻ sắc bén, chỉ thấy có hai đạo kiếm quang màu sắc khác nhau vờn quanh thân thể Sở Mộ, không ngừng lóe lên, vô cùng sắc bén. Hai đạo kiếm quang khi thì thẳng tắp, khi thì uấn lượn, xuyên thấu, giao thoa nhau một cách quỷ dị.
Mà bước chân của Sở Mộ mất trật tự, đi tới đi lui trên mặt đất, biến hóa thất thường, ngươi nhìn thấy hắn sải bước bước đi, nhưng mà không có cách nào dự liệu được bước tiếp theo hắn sẽ đặt chân ở nơi nào, hơn nữa kiếm quang xinh đẹp kia cũng khiến cho ngươi hoa mắt.
Thanh âm xé rách không khí ngày càng trở nên nhiều hơn, động tác múa kiếm của Sở Mộ cũng càng lúc càng nhanh, mặc dù không có sử dụng bất luận kiếm khí gì, cũng không có sử dụng kiếm khí phụ thân, nhưng mà sự sắc bén của ngụy kiếm khí vẫn vô cùng đáng sợ, không khí vô cùng yếu ớt.
Song kiếp thuật hoàn toàn bất đồng với kiếm thuật bình thường, nhất định phải có động tác, phương pháp chính xác mới có thể thi triển, nếu không không có cách nào đem uy lực song kiếm thuật và áo nghĩa thi triển ra được. Ngược lại còn làm ảnh hưởng tới biểu hiện của thực lực bản thân Kiếm giả.
Mà tu luyện song kiếm thuật so với tu luyện đơn kiếm thuật còn càng thêm khó khăn, độ khó trọn vẹn chênh lệch hơn gấp bội. Hơn nữa còn cần có thiên phú. Trong thế giới của kiếm thuật sư, người có thể dùng song kiếm, sức chiến đấu thường thường sẽ càng thêm cường hãn so với kiếm thuật sư đồng cấp, mạnh mẽ hơn tới ba thành, thậm chí còn mạnh hơn nhiều…
Căn cứ vào lý giải của Sở Mộ, nắm giữ song kiếm thuật cũng chia thành nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, có bốn tầng. Mà dùng thiên phú kiếm thuật kinh người của Sở Mộ, nhưng mà cũng không phải là chủ tu cho nên hiện tại song kiếm thuật chỉ là nhập môn mà thôi. Tiêu chí của nhập môn chính là có thể đồng thời vung vẩy hai kiếm, làm cho hai kiếm không cách nào hạn chế nhau, làm cho thực lực bản thân không có cách nào phát huy ra, mà chỉ có thể tới lúc đạt được chút thành tựu, là tiểu thành, khi đó uy lực chính thức của song kiếm thuật mới bắt đầu hiển hiện ra.
Hiện tại Sở Mộ bởi vì ngụy Hỏa mãng kiếm, mà đột nhiên nảy sinh ý tu luyện song kiếm thuật trong đầu, lúc quan trọng, còn có thể coi là một con át chủ bài.
Từ đó về sua, trong khi Sở Mộ tu luyện lại có thêm một hạng mục, đó là song kiếm thuật.
Chỉ là tu luyện song kiếm thuật, Sở Mộ cũng không có được truyền thụ nguyên vẹn, lúc trước trên địa cầu, hắn cũng chỉ tìm được một chút áo nghĩ nhập môn và tiểu thành mà htooi, cùng với một ít miêu tả đơn giản về đại thành và viên mãn.
Cho nên tu luyện song kiếm thuật đã đồng nghĩa với việc Sở Mộ phải tự mình lục lọi, độ khó sẽ khó khăn gấp mười lần so với việc tu luyện đơn kiếm thuật. Mà dùng ngộ tính có thể nói là nghịch thiên của Sở Mộ, trong lúc nhất thời cũng không có đầu mối gì, chỉ có thể mỗi ngày rút ra một giờ tu luyện song kiếm tuật, cố gắng quen thuộc, hơn nữa trong khi tu luyện tìm cảm giác, tìm đầu mối, từng chút một tiến hành diễn luyện.
Lại bỏ ra chút thời gian, Sở Mộ đề xuất yêu cầu với một trưởng lão kiếm phái, xin tiến vào trong tàng thư các chủ điện.
Tàng thư các này bên trong cũng không phải là nơi cất giữ sách vỡ về kiếm khí quyết, cũng không phải là nơi cất giữ bộ pháp, thân pháp, kiếm thuật… Chủ yếu nơi này thu thập về một ít loại tin tức cơ bản, một số kỳ văn dị sự trên Cổ Kiếm đại lục, một ít điển tịch tương quan. Trong đó, thường thường lấy chuyện ở Đông Kiếm vực, nhất là Đại Khôn vương triều làm trung tâm.
Sở Mộ theo thư mục, nhìn những tờ giấy ghi chép, giới thiệu về các điển tịch là có thể biết rõ bên trong điển tịch chủ yếu ghi lại, miêu tả lại cái gì. Bởi vậy cũng tiện cho việc tìm kiếm của hắn.
Tàng thư các trong chủ điện kỳ thực cũng không lớn, điển tịch được thu thập bên trong cũng không có vượt quá một trăm bản, bởi vậy Sở Mộ rất nhanh đã quét qua ghi chép đại khái về trăm bản điển tịch, trong lòng cũng dần dần có chút đầu mối.
Đi tới trước một loại quyển sách, vươn tay rút ra một bản điển tịch, trên mặt có ghi “Hng thú đồ phổ đại toàn”, ngay sau đó hắn lại quay người rút ra một loại quyển sách ở giá phía sau “linh dược đồ phổ đại toàn”, cuối cùng Sở Mộ lại tìm được một bản “tạp vật kỳ đàm“.
Tuy rằng hắn rất muốn xem tất cả điển tịch trong tàng thư các này, tăng kiến thức của mình lên, nhưng mà Sở Mộ cũng biết. Dục tốt bất đạt, xem hết trăm bản điển tịch này, cũng cần tốn một khoảng thời gian dài.
Cho nên trước mắt hắn chỉ lựa chọn ba cuốn điển tích có tác dụng nhất với hắn. Sau khi đăng ký, hắn mang về lầu các của mình.
Ba cuốn điển tịch này trong vòng ba tháng Sở Mộ phải trả lại. Ba tháng, dùng năng lực của hắn. Khong chỉ có thể xem hết, còn có thể đem toàn bộ nội dung bên trong ghi nhớ.
Nhoáng một cái thời gian nửa tháng trôi qua.
Mỗi một ngày Sở Mộ đều tu luyện thượng nguyên kiếm khí quyết, khoongn gừng đề thăng trình độ tinh khiết của kiếm khí, tu vi hắn đã đạt tới cửu đoạn đỉnh phong, cơ hồ tương đương với nửa chân bước tới thập đoạn.
Theo theo bản thân Sở Mộ phỏng đoán, dưới tình huống bình thường, qua hai ba tháng kế là hắn có thể đột phá được. Trở thành Kiếm giả kiếm khí thập đoạn.
Nhớ tới sau khi tu vi đột phá thập đoạn dường như có nơi khác để đi, trong lòng Sở Mộ không khỏi xuất hiện vài phần hiếu kỳ, rất muốn hỏi cho rõ. Nhưng mà tu vi của hắn cũng sắp đột phá, trước tiên hắn chỉ có thể đặt lòng hiếu kỳ này sang một bên, chờ sau khi hắn đột phá, tất cả sẽ rõ ràng.
Trừ việc tu luyện nguyên khí kiếm quyết ra, thời gian còn lại của Sở Mộ chủ yếu là đạt trên việc tu luyện Kim phong kiếm thuật cùng Quyển Vân kiếm thuật, Tùy Vân kiếm thuật, còn có tu luyện song kiếm thuật.
Trước mắt, kiếm thuật mà hắn nắm giữ là kiếm thuật trụ cột, kiếm thuật nhập môn là Phi Vân kiếm thuật, kiếm thuật cấp thấp là Nhu Vân kiếm thuật cùng với Lăng Phong kiếm thuật, Thanh Lang kiếm thuật.
Chương 177: Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá (1)
Kiếm thuật trung giai là Thanh Phong kiếm thuật và Quyển Vân kiếm thuật cùng với Tùy Vân kiếm thuật, kiếm thuật cao giai là Kim Phong kiếm thuật, về phần kiếm kỹ có kiếm kỹ trung giai là Thanh Lang song sát cùng với Thanh Lang khiếu nguyệt, còn có Kinh Vân sát mà hắn tự nghĩ ra, còn có một chiêu siêu giai kiếm kỹ Phong chi tương từ trong phong chi họa truyền thừa ra.
Bất luận là kiếm thuật hay là kiếm kỹ, Sở Mộ đều tổn hao tinh lực đi tu luyện, cho nên Phi Vân kiếm thuật và Nhu Vân kiếm thuật hòa quện vào nhau, giúp hắn sáng tạo ra kiếm kỹ trung giai Kinh Vân sát. Hiện tại Sở Mộ càng muốn đem Quyển Vân kiếm thuật và Tùy Vân kiếm thuật tu thành viên mãn, đem tinh túy của hai môn kiếm thuật này dung nhập vào trong Kinh Vân sát. Một khi hoàn thành uy lực của Kinh Vân sát tự nhiên sẽ tăng lên nhiều. Thậm chí còn có thể vì vậy mà chạm tới cổ chai của kiếm kỹ cao giai cũng không biết chừng.
Về phần Lăng Phong kiếm thuật và Thanh Phong kiếm thuật Sở Mộ đã sớm đạt tới viên mãn, hắn cũng đang suy nghĩ, có nên đem tinh túy của Lăng Phong kiếm thuật dung nhập vào trong Thanh Phong kiếm thuật, tăng uy lực Thanh Phong kiếm thuật lên. Nhưng mà bởi vì hắn đã có siêu giai kiếm kỹ Phong chi tương, hơn nữa còn hiểu rõ lý luận của Phong chi tương, đồng thời còn tạo ra một bản đơn giản hỏa, uy lực vô cùng cường đại, là một đòn sát thủ.
Cho nên Sở Mộ tạm thời buông tha ý định trộn lẫn kiếm thuật phong hệ, dù sao hắn còn cần có thời gian, còn cần phải tu luyện kiếm thuật cao giai Kim Phong kiếm thuật, nhanh chóng hiểu rõ, nắm giữ môn kiếm thuật này, luyện tới cảnh giới đại thành thậm chí là cảnh giới viên mãn, mới có thể đem uy lực bên trong phát huy ra hoàn toàn.
Về phần Thanh Lang kiếm thuật và Thanh Lang song sát cùng với Thanh Lang khiếu nguyệt, ý nghĩ của Sở Mộ là nếu như co thể, vậy thì tiến hành dung hợp, tạo thành một môn kiếm kỹ, uy lực sẽ càng cường đại hơn. Nhưng mà trước mắt đây chỉ là tưởng tượng trên lý luận mà thôi, còn chưa có tiến hành trên thực tế.
Thời gian, Sở Mộ cảm giác mình cần rất nhiều thời gian, hắn chưa từng có lúc nào cảm giác mình cần nhiều thời gian như lúc này, bởi vì chuyện hắn muốn làm thực sự quá nhiều.
Sau nửa tháng, hắn đã hoàn toàn xem hết ba bản điển tịch, hơn nữa cũng giống như lạc ấn, khắc vào trong đầu hắn.
– Hóa ra cái gọi là thánh quả, danh tự này cũng không nhất định, bởi vì nó sinh ra trong Thanh Lan hư cảnh cho nên mới gọi là Thanh Lan thánh quả, nếu như là sinh ra ở hư cảnh khác thì sẽ có cái tên khác. Thánh quả này cũng có phân phẩm cấp, khảo thánh khỏa ta thu nhận được ở giữa thượng phẩm và cực phẩm, cũng có thể nhận định là bán cực phẩm, đối với Kiếm giả tu vi dưới Hóa Khí cảnh cực kỳ hữu dụng.
Khép lại điển tịch, Sở Mộ thầm nói:
– Công hiệu của thánh quả này nếu như chỉ phục dụng mình nó, chỉ có thể tăng lên một phẩn thiên phú tu luyện trong khoảng từ thất phẩm tới thập phẩm. Đối với nhất phẩm đến lục phẩm, lại không có tác dụng gì, hạn chế rất lớn. Nhưng mà tu vi ta vẫn chưa tới Hóa Khí cảnh, thiên phú tu luyện cũng chỉ là cửu phẩm, vừa vặn áp dụng được. Lại đem sừng của Khô Mộc giác mãng nghiền nát, dùng cùng với thánh quả, có thể phát huy tác dụng của thánh quả lên một trình độ mới, có thể tăng thiên phú lên hai phẩm cấp, cũng có thể khiến cho từ thất phẩm tăng lên tới lục phẩm. Quả nhiên là không tầm thường.
Sau khi xem xét điển tịch, Sở Mộ đã hiểu rõ những thứ hắn cần tìm hiểu, ngày đó theo như lời nói của Ngụy Hồng, hắn ta không nói một câu giả dối nào. Hơn nữa Sở Mộ cũng biết ba khối đá ẩn chứa linh khí tinh thuần hắn thu được gọi là linh thạch, căn cứ theo phương pháp phân biệt mà hắn biết được là linh thạch hạ phẩm. Đồng thời Sở Mộ cũng biết, chỉ có Kiếm giả Hóa Khí cảnh mới có thể từ trong linh thạch hấp thu linh khí, nhưng mà hắn lại là khác loại.
– Đã như vậy ta sẽ bắt đầu làm tăng thiên phú tu luyện a.
Sở Mộ chậm rãi đứng lên, nói với Lý Vi một tiếng, lập tức mang Thanh Lan thánh quả và sừng Khô Mộc giác mãng cùng với ba bản điển tịch rời khỏi lầu các, lần nữa đi tới chủ điện.
Đầu tiên hắn tới Tàng thư các trả lại ba bản điển tịch, lại tới lòng luyện dược đem sừng Khô Mộc giác mãng nghiền nát thành bột, sau đó đổ vào nước, Sở Mộ lần nữa đi vào phòng tu luyện, sau khi báo cáo qua, lập tức đi vào.
– Sở Mộ này trước đó không lâu mới dùng tu luyện thất, tại sao nhanh như vậy lại tới dùng tu luyện thất?
Trưởng lão phụ trách tu luyện thất kia vẻ mặt khó hiểu không thôi, âm thầm nói. Dù sao bình thường đệ tử tinh anh đều cực ít tới tu luyện thất.
– Thôi cũng không sao, là đệ nhất nhân đệ tử trẻ tuổi bổn phái, chung quy cũng nên có chỗ đặc thù a.
…
Cánh cửa đá nặng nề của tu luyện thất hạ xuống, Sở Mộ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn mềm mại, lấy ra Thanh Lan thánh quả.
Nhắm mắt điều tức, bài trừ tạp niệm, trừ bài trừ tạp niệm còn phải bảo đảm đầu óc thanh tịnh, Sở Mộ nâng chén nước có hòa sừng Khô Mộc giác mãng lên, đổ vào trong miệng, nuốt xuống.
Thứ này không có một chút hương vị nào, nhạt như nước ốc, Sở Mộ cũng không có cẩn thận thưởng thức, hắn cầm lấy Thanh Lan thánh quả ném vào trong miệng, cắn một cái.
Lập tức miệng hắn đầy chất lỏng, vị chua làm cho lông mày Sở Mộ nhăn lại, quả thực loại thánh quả này so với chanh còn chua hơn năm sáu lần, nếu không phải hắn sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ sợ vừa vào miệng đã trực tiếp nhổ ra, lãng phí thánh quả.
Quả thực là bức bách bản thân mình mạnh mẽ nuốt xuống, vị chua này từ thực quản vào trong cơ thể, chua tới mức khiến cho toàn thân Sở Mộ không còn nằm trong sự khống chế của bản thân mà run lên, loại cảm giác này không thể nào nói nên lời, lỗ chân lông toàn thân mở ra, da đầu run lên, nổi da gà.
Chất lỏng kia sau khi tiến vào người Sở Mộ sinh ra biến hóa quỷ dị, đột nhiên hóa thành từng đạo lực lượng kỳ lạ, lực lượng này rất kỳ lạ, khác với linh khí và kiếm khí, bắt đầu lan tràn ra bốn phía thân thể, rót vào trong kinh mạch, xương cốt của Sở Mộ, không ngừng lan tràn ra.
Sở Mộ lập tức sinh ra cảm giác kỳ lạ, loại cảm giác này hoàn toàn bất đồng với vận chuyển kiếm khí, là một loại biến hóa chân chính từ sâu trong thân thể, cảm giác như từ chỗ sâu trong thân thể, từng tế bào bắt đầu thay đổi.
Trong cơ thể có một ít thứ mà bình thường tu luyện cũng không thể chạm tới lúc này nhanh chóng bị động tới, những tạp chất dơ bẩn trong cơ thể bị cỗ lực lượng kỳ lạ này trùng kích, nhanh chóng bị đánh cho nát bấy, thân thể nhanh chóng được cường hóa thêm một bước.
Không có cách nào hình dung được loại cảm giác thần kỳ này, ý thức của Sở Mộ phiêu nhiên bất định, giống như trong lúc mơ hồ đã rời khỏi thân thể, bồng bềnh đung đưa, dường như có thể cảm nhận được rõ ràng thân thể đang sinh ra đủ loại biến hóa. Giống như trong cơ thể có một vũ trụ nhỏ chợt nổ tung, thay đổi liên tục, loại cảm giác này giống như là nửa tỉnh nửa mê, không thực tế.
Chương 178: Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá (2)
Cảm giác này giống như trải qua cả thế kỷ, dài dằng dặc, lại giống như vừa mới chỉ trôi qua trong giây lát, chưa được một phút đồng hồ. Sở Mộ chợt tỉnh lại, giống như đã ngủ đủ, tinh thần no đủ, sung túc, đầu óc tỉnh táo dị thường, dường như ngay cả không khí lưu động bốn phía cũng bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng.
Ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể phản ứng giống như thiểm điện, nhẹ nhàng nhảy dựng lên, Sở Mộ lập tức cảm giác thân thể mình nhẹ nhõm trước nay chưa từng có, thực sự giống như thoáng cái mất đi nửa cân nặng tùy ý khẽ động một cái có thể khiến cho thân thể càng thêm tự nhiên, tùy ý.
Nhẹ nhàng đáp xuống đất, vô thanh vô tức, giống như là một cái lông vũ rơi xuống đất.
Nhìn bốn phía, hai mắt Sở Mộ sáng quắc giống như tỏa sáng, trên mặt mang theo tia vui vẻ nhàn nhạt, có vài phần kích động. Tuy rằng hắn không biết bây giờ thiên phú tu luyện của mình rốt cuộc là tăng lên bát phẩm hay là thất phẩm, nhưng mà Sở Mộ lại rất rõ ràng, thiên phú tu luyện của hắn nhất định đã vượt qua cửu phẩm.
Lần nữa ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, bài trừ tạp niệm, trong lòng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hô hấp cũng trở nên kéo dài mà chậm chạp, giống như là biến mất. Sở Mộ nội thị, cẩn thận cảm thụ biến hóa của bản thân, lấy điểm bắt đầu là đan điền, men theo một mảnh kinh mạch dài hẹp, men theo xương cốt, men theo máu tươi, men theo cơ bắp, Sở Mộ thủy chung có cảm giác giống như mình thoát thai hoán cốt vậy.
Đây là một loại biến hóa về chất, một loại biến hóa tiềm ẩn trong người, thông qua vẻ ngoài, căn bản không có cách nào nhìn ra được.
Trong lòng không tự giác khẽ động, trong đầu tự nhiên hiện lên một đạo linh quang, thuần túy là một loại bản năng xuất phát từ trong đầu. Thượng nguyên kiếm khí từ trong đan điền không ngờ lại tự nhiên vận chuyển ra khỏi đan điền, men theo từ kinh mạch thay đổi kinh mạch rồi vận chuyển ngược lại.
Lập tức Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra được, tốc độ vận chuyển của kiếm khí tối thiểu tăng lên gấp đôi, cũng có thể nói là, hiện tại thời gian cần để vận chuyển một đại chu thiên của hắn so với trước đó tiết kiệm được một nửa.
Không bao lâu, một đại chu thiên vận chuyển hoàn tất, đại chu thiên thứ hai tiếp tục vận chuyển, không có ngừng lại.
Hiện tại Sở Mộ đủ khả năng vận chuyển đại chu thiên, ba mươi mấy đại chu thiên, từng đại chu thiên không ngừng vận chuyển. Không bao lâu sau, Sở Mộ vận chuyển hết ba mươi đại chu thiên, kiếm khí men theo kinh mạch trở lại trong đan điền, Sở Mộ đang muốn thu công thì bỗng nhiên kiếm khí trong đan điền chấn động một hồi, hoàn toàn không bị khống chế mà nhanh chóng vận chuyển, tiếp đó lại lao ra khỏi đan điền, giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, tàn sát bừa bãi kinh mạch của hắn.
Những nơi kiếm khí trở nên cuồng bạo đi qua, sắc mặt Sở Mộ hơi đổi, chỉ cảm thấy kinh mạch mình cơ hồ bị xé nứt, truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn, làm cho hắn không nhịn được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.
Nhoáng một cái, kiếm khí cuồng bạo tự động vận chuyển một đại chu thiên, lại nhanh chóng vận chuyển đại chu thiên thứ hai, Sở Mộ tử thủ tâm thần, trực giác nói cho hắn biết có đại sự sắp xảy ra. Nội thị kiếm khí cuồng bạo giống như nước lũ đang trùng kích trong kinh mạch, Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện ra kinh mạch mình dường như được mở rộng một chút, tuy rằng không rõ ràng.
Trong lúc đó dường như bên tai Sở Mộ truyền đến tiếng nổ mạnh như sấm rền, cuồn cuộn chấn động, ầm ầm không dứt bên tai, kiếm khí trong kinh mạch bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó lại bộc phát ra. Dùng tốc độ nhanh hơn vài lần mà vận chuyển, sau mấy vòng toàn bộ đều nhảy vào trong đan điền, dường như muốn phá nát đan điền ra.
Trong đầu Sở Mộ cũng không tự chủ được mà chấn động, trong nháy mắt này hắn hoảng hốt, linh hồn có cảm giác như nổ tung, lại một lần nữa tất cả sự vật bốn phía đều trở nên càng thêm rõ ràng, linh khí rời rạc quanh thân dường như hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
– Xảy ra chuyện gì?
Sở Mộ vốn nghi hoặc, cẩn thận cảm nhận một chút, phát hiện ra kiếm khí của mình dường như càng thêm hùng hậu, càng thêm tinh thuần, hắn không khỏi mừng rỡ:
– Tu vi kiếm khí của ta… đột phá rồi sao?
Quả thực tu vi kiếm khí của Sở Mộ từ cửu đoạn đỉnh phong đột phá tới thập đoạn sơ kỳ, lượng kiếm khí bên trong gia tăng gấp bội, độ tinh thuần cũng tăng lên gấp đôi, trở nên càng thêm cường đại. Tiếp theo, Sở Mộ lại thử điều động ngoại kiếm khí một chút, phát hiện ra phạm vi điều động ngoại kiếm khí từ sáu thước tăng lên bảy thước.
– Thiên phú tu luyện tăng lên…. Tu vi kiếm khí đột phá… Phạm vi điều động ngoại kiếm khí mở rộng… Đây coi như là tam hỉ lâm môn a.
Thì thào lẩm bẩm nói, Sở Mộ duỗi ngón tay ra, thượng nguyên kiếm khí vận chuyển, một vòng quang mang màu trắng thẩm thấu ra, phun ra nuốt vào, dài chừng nửa tấc, sắc bén vô cùng. Ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái, không khí giống như là bánh ngọt, bị cắt thành hai nửa, lưu lại một vết cắt màu trắng rõ ràng:
– Kiếm giả thập đoạn có thể ngưng tụ kiếm quang, uy của kiếm quang còn hơn kiếm khí rất nhiều.
Thu hồi kiếm quang, trong lòng Sở Mộ đã dần dần bình phục lại, mở cánh cửa đá tu luyện thất ra, nói với trưởng lão bên ngoài một tiếng, lập tức đi về khu vực đệ tử tinh anh.
– Sở Mộ này tiến vào tu luyện thất một lần, tu vi không ngờ đột phá tới thập đoạn… Không hổ là đệ nhất nhân trong đám đệ tử bổn phái a.
Người trưởng lão này nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ đang đi xa, lầm bầm nói, người so với người giận tới điên người a, nhưng mà hắn chỉ có thể cảm khái mà thôi.
Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá, toàn thân nhẹ nhõm, bước chân Sở Mộ nhanh chóng, thân thể cơ hồ muốn bay lên, nhanh chóng chạy về phía khu vực đệ tử tinh anh.
Gió trước mắt thổi tới, lướt nhẹ qua người, một loại cảm giác nhu hòa giống như là bàn tay mềm mại, nhỏ nhẹ của tình nhân vuốt ve toàn thân, phiêu phiêu dục tiên.
Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đi vào khu vực đệ tử tinh anh, hắn thả chậm cước bộ, từng bước một đi về phía lầu các của mình.
Vừa vặn từ trong lầu các của hắn có mấy đạo thân ảnh đi ra, rõ ràng là năm người Lý Dật, làm cho Sở Mộ hơi sững sờ.
– Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về.
Đám người Lý Dật hai mắt sáng ngời, trên mặt hiện lên sự vui vẻ.
– Sư đệ, vì sao ta không nhìn thấu tu vi của ngươi? ta đã đột phá tới thập đoạn a.
Vũ Văn Minh Hóa trừng mắt giống như phát hiện ra chuyện kinh ngạc nhất, chuyện này khiến cho mấy người khác thi nhau thi triển quan khí thuật nhìn về phía Sở Mộ, trong mắt có tinh mang lưu chuyển.
– Sư đệ, chẳng lẽ tu vi của ngươi…truyện kiếm tu audio
Đám người Lý Dật trợn mắt, miệng há hốc, vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
– Vừa mới đột phá tới thập đoạn.
Sở Mộ khẽ cười nói, hắn cũng phát hiện ra trừ hắn ra, đám người Lý Dật cùng với Vương Đình Hạo, Tiêu Thiên phong, Vũ Văn Minh Hóa, bốn người này đều có tu vi thập đoạn sơ kỳ, chỉ có Tạ Xuân Lôi vẫn là cửu đoạn đỉnh phong.
Chương 179: Nhao nhao đột phá. Kiếm phái ban thưởng
Ba người Lý Dật vốn tích súc đã đầy đủ, hơn nữa chuyến đi Thanh Lan hư cảnh, bọn họ đột phá đã là chuyện nằm trong dự liệu, cũng không có gì đáng kinh ngạc. Mà Tiêu Thiên phong dường như trong mấy tháng lịch lãm rèn luyện đã có kỳ ngộ lớn lao gì đó, tu vi trong chuyến đi Thanh Lan hư cảnh cũng đột nhiên tăng mạnh, cũng đột phá là chuyện bình thường. Về phần Sở Mộ thì phục dụng Thanh Lan thánh quả, thiên phú bản thân tăng lên, từ chỗ sâu trong cơ thể biến hóa tu vi lại đạt tới cực hạn cửu đoạn đỉnh phong, mới có thể đột phá.
Mà Tạ Xuân Lôi, vốn chỉ là cửu đoạn hậu kỳ, tuy rằng trong Thanh lan hư cảnh cuối cùng không có đột phá tới cửu đoạn đỉnh phong, nhưng mà bản thân không có kỳ ngộ đặc biệt gì, bởi vì bây giờ còn đang trong giai đoạn cửu đoạn đỉnh phong, cách thập đoạn vẫn còn có chút chênh lệch.
– Sư đệ khi còn là bát đoạn đỉnh phong đã có thể lực áp chúng ta, hiện tại tu vi kiếm khí ngang hàng, chúng ta càng không phải là đối thủ.
Vương Đình Hạo thở dài, Lý Dật và Vũ Văn Minh Hóa cũng gật đầu, trong mắt Tiêu Thiên phong có một tia chiến ý hiện lên.
Mà Tạ Xuân Lôi đứng ở một bên không nói lời nào, nhưng mà ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ đã tràn ngập sùng kính.
– Đúng rồi sư đệ, mục đích lần này chúng ta tới tìm ngươi là vì chưởng giáo triệu kiến.
Lý Dật đột nhiên nói.
– Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện a.
….
Trong chủ điện, chưởng giáo La Thiên Hùng cùng chư vị trưởng lão đều có mặt, hai mắt sáng quắc giống như là dạ minh châu vậy, nhìn chằm chằm vào đám người Sở Mộ, quét tới quét lui trên mặt bọn họ. Trong lúc nhất thời đám người Sở Mộ giống như là những con thỏ mập mạp tiến vào trong hang sói vậy.
– Khục khục…
Da đầu Lý Dật run lên, vội vàng ho khan hai tiếng, hạ kiếm lễ:
– Đệ tử tinh anh Lý Dật bái kiến chưởng giáo, bái kiến các vị trưởng lão.
Đám người Sở Mộ cũng theo thứ tự hạ kiếm lễ.
– Tốt… Tốt.. Tốt lắm.
Ba chữ tốt liên tiếp, chữ sau so với chữ trước còn có lực hơn, chữ cuối cùng còn như nổ vang trong chủ điện, không ngừng quanh quẩn, khí phách phi phàm. Trên mặt La Thiên Hùng tràn ngập kích động và kinh hỉ, hai mắt run nhè nhẹ, hai tay đặt trên ghế đột nhiên chống vào thành rồi đứng lên. Một cỗ khí tức cường đại mà bá đạo vờn quanh thân, tiếng cười to cơ hồ muốn lật tung chủ điện:
– Mới hơn nửa tháng không gặp các ngươi đều đột phá tới thập đoạn. Được, Tạ Xuân Lôi còn chưa có, nhưng mà khí tức càng thêm cô đọng, đoán chừng trong vòng nửa năm, đột phá tới thập đoạn cũng không thành vấn đề.
– Đây thực sự là phúc của bổn phái a.
La Trưởng lão vỗ tay cười nói, tuy rằng chết mất mười bốn đệ tử tinh anh, nhưng mà những người sống sót này càng trở nên xuất sắc, coi như là một loại an ủi. Những trưởng lão khác cũng nhao nhao cười to, vẻ mặt mừng rỡ.
– Chưởng giác, lần này đệ tử có thể đi vào trong đó nhiều hơn, nếu so với trước đó cũng có thêm không ít người a.
Một gã trưởng lão khác cao giọng nói.
– Đúng vậy.
La Thiên Hùng lần nữa ngồi xuống, thân thể giống như một thanh kiếm to lớn, lại giống như một ngọn núi không thể nào rung chuyển, ánh mắt nhìn về phía đám người Sở Mộ:
– Lần này triệu tập các ngươi tới là có một ít chuyện muốn nói cho các ngươi biết. Về phần chuyện Thanh Lan kiếm phái kia, trải qua hơn mười ngày tranh luận và đối kháng đã có kết quả, Thanh Lan kiếm phái đồng ý bồi thường với Thanh Phong kiếm phái chúng ta và Thanh Thủy kiếm phái.
Đám người Sở Mộ nghe xong lập tức âm thầm cao hứng. Lần này hai mươi đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái toàn bộ đều tử vong, trong đó có một người có tu vi thập đoạn đỉnh phong, tổn thất như vậy vô cùng to lớn, còn hơn hai phái. Dưới loại tình huống này, có thể khiến cho Thanh Lan kiếm phái bồi thường, nhượng bộ, đây là chuyện có bao nhiêu khó khăn a?
Chuyện này hẳn cũng có liên quan tới việc Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái cùng nhau liên thủ tạo áp lực, trải qua hơn mười ngày liên thủ và đối kháng, cuối cùng mới thỏa hiệp được.
– lần này các ngươi từ trong Thanh Lan hư cảnh mang về linh dược khá nhiều, còn hơn bất luận một lần nào trước đây. Phòng luyện dược ngày đêm không ngừng luyện chế thành đan dược, làm cho kho đan dược của bổn phái càng thêm phong phú. Có thể sử dụng trong một khoảng thời gian tương đối dài. Đối với chuyện này ta lần nữa tỏ vẻ cảm tạ.
La Thiên Hùng đứng lên lần nữa, hơi cúi đầu rồi lại ngồi xuống:
– Các ngươi hiện tại cũng đột phá tới thập đoạn, bổn phái không có cách nào luyện chế ra đan dược thích hợp cho Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Mà phá khí hoàn đối với các ngươi đã hoàn toàn không có chút tác dụng nào. Nhưng mà cố gắng thì có lẽ cũng có chút tác dụng. Cho nên sáu người các n gươi, mỗi người đều có thể nhận được một lọ Phá khí hoàn cùng với ba bình luyện khí hoàn, năm bình tụ khí hoàn cùng với hai bình chỉ huyết hoàn cùng với hai bình đại hồi khí hoàn. Mặt khác, kiếm các toàn diện rộng mở với các ngươi, không cần bất luận một chút cống hiến nào, có thể tùy ý mượn đọc bí tịch bên trong kiếm các.
Đám người Sở Mộ nghe xong hai mắt lập tức sang ngời, ban thưởng các loại đan dược trong đó chỉ có đại chỉ huyết hoàn và đại hồi khí hoàn là có hữu hiệu với bọn họ, những thứ khác tuy rằng không có hiệu quả, nhưng mà giữ lại nói không chừng cũng có tác dụng.
Quan trọng nhất vẫn là ban thưởng phía sau, kiếm các mở rộng toàn diện.
Tuy rằng Thanh Phong kiếm phái chỉ là kiếm phái hạ phẩm, bí tịch bên trong kiếm các cũng không có nhiều. Nhưng mà đối với bọn họ vẫn có lực hấp dẫn lớn lao. Nhất là đối với Sở Mộ.
– Đa tạ chưởng giáo.
Đám người Sở Mộ hạ kiếm lễ, nói.
– Được rồi, mấy tháng này các ngươi nên cố gắng tu luyện, hy vọng các ngươi có thể trước khi đi vào trong đó cố gắng mạnh mẽ hơn. Như vậy mới càng thêm có sức cạnh tranh.
La Thiên Hùng gật đầu, khích lệ sáu người.
– Xin hỏi chưởng giáo, nơi đó là nơi nào?
Vũ Văn Minh Hóa vội vàng hỏi.
– Chỗ đó sao?
Ánh mắt La Thiên Hùng xoay chuyển, dường như trở nên xa xưa, nhìn về bầu trời bên ngoài chủ điện, ánh mắt như nhớ lại, ngữ khsi cũng trở nên phức tạp:
– Tu vi các ngươi hiện tại cũng đều đột phá tới thập đoạn, tu vi Tạ Xuân Lôi trong thời gian ngắn nữa cũng đột phá tới thập đoạn, đã có tư cách biết rõ chỗ đó. Chỗ kia gọi là Ly Châu kiếm viện, là một học viên của Kiếm giả do vương thất Đại Khôn vương triều sáng lập ra. Tiêu chuẩn thấp nhất nhập viện của Ly Châu kiếm viện chính là Kiếm Khí cảnh thập đoạn, tuổi không được vượt quá hai mươi lăm tuổi.
Đám người Sở Mộ cả kinh, tiêu chuẩn thấp nhất cũng là Kiếm Khí cảnh thập đoạn, Ly Châu kiếm viện này quả thực là kinh người a.
– Ly Châu kiếm viện làm vậy là muốn tuyển ra Kiếm giả trẻ tuổi xuất sắc để bồi dưỡng, ảo diệu trong đó ta cũng không quá rõ ràng. Nói ngắn lại, cơ hồ tất cả kiếm phái trong cảnh nội Ly Châu, một khi đệ tử trong phái phù hợp điều kiện đại đa số đều đưa tới kiếm viện bồi dưỡng, dù là ba tới năm năm được bồi dưỡng ở kiếm viện cũng có hoàn cảnh tu luyện tốt hơn bổn phái.
Chương 180: Kim Phong liệt không. Một thành ý cảnh
La Thiên Hùng chậm rãi nói:
– Đây không chỉ là có mỗi Ly Châu chúng ta, mà những châu khác cũng như vậy.
Đám người Sở Mộ gật đầu, đối với cái gọi là nơi đó kia rốt cuộc cũng có lý giải sơ bộ.
– Được rồi, những thứ bổn tọa có thể nói cho các ngươi biết cũng đã nói, kế tiếp cần phải dựa vào chính bản thân các ngươi, ta có lòng tin với các ngươi.
Lời nói của La Thiên Hùng tràn ngập khích lệ.
– Vâng, chưởng giáo. Chúng ta cáo từ.
Đám người Sở Mộ sau khi thi nhau hạ kiếm lễ, quay người rời khỏi chủ điện.
Kiếm các mở rộng toàn diện, sáu người Sở Mộ lúc này kết bạn mà đi tới Kiếm các.
Trưởng lão kiếm các trước sau như một trấn thủ nơi này, khi hắn nhìn thấy sáu người Sở Mộ, nhất là lúc nhìn thấy Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, hai mắt sáng ngời, trong mắt bắn ra tinh mang sắc bén tới cực điểm, trên mặt càng hiện lên vẻ chấn động.
Không có ngăn cản, Kiếm các trưởng lão lúc này để cho sáu người Sở Mộ thuận lợi tiến vào trong Kiếm các, cũng không có đốt hương, bởi vì lúc trước chưởng giáo La Thiên hùng đã sớm phái người thông báo cho hắn biết.
– Thật không ngờ tới tu vi Sở Mộ lại tăng lên nhanh như vậy.
Kiếm các trưởng lão nhìn chằm chằm vào cửa vào Kiếm các, lầm bầm nói, có vài phần cảm khái:
– Năm nay hắn chưa tới mười bảy tuổi a, Kiếm Khí cảnh thập đoạn mười sáu tuổi, hơn nữa lại có tạo nghệ kiếm thuật quỷ thần khó lường, thực lực của hắn không thể nào tưởng tượng nổi. Đúng rồi, không biết hắn đã lĩnh ngộ kiếm thế hay chưa?
– Còn có Tiêu Thiên phong, một thân phong mang bức người tới cực điểm, không có một Kiếm giả nào có thể so sánh, Thanh Phong kiếm phái ta có hai gã đệ tử như vậy, quả nhiên là may mắn a.
…
Sáu người Sở Mộ sau khi tiến vào kiếm các, nhanh chóng phân tán ra.
Sở Mộ và Tiêu Thiên phong tiến vào bên trái kiếm các. Mà bốn người Lý Dật thì tiến vào bên phải kiếm các.
Bốn người Lý Dật tu luyện kiếm khí quyết cũng chỉ là hoàng cấp trung phẩm mà thôi, bởi vậy thừa dịp lần này bọn họ muốn lựa chọn một món kiếm khí quyết hoàng cấp thượng phẩm. Về phần Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, Sở Mộ vừa mới chuyển tu Thượng Nguyên kiếm khsi quyết, thuộc về hoàng cấp cực phẩm, Tiêu Thiên phong được vô tận kiếm đạo truyền thừa, phẩm cấp của kiếm khí quyết mà hắn tu luyện cũng không thấp, bởi vậy hắn cũng không cần.
Sau khi phân tán ra, Sở Mộ trực tiếp tiến vào tầng thứ ba tả kiếm các, làm cho Sở Mộ tiếc hận đó chính là kiếm thuật ở trên tầng thứ ba tả kiếm các rất ít, bí pháp càng không có lấy một cái.
Kiếm thuật tầng thứ ba, toàn bộ đều là kiếm thuật cao cấp, tổng cộng có sáu môn, một môn hỏa hệ, một môn lôi hệ, một môn thủy hệ, hai môn vân hệ và một môn kim hệ. Sở Mộ nhìn qua từng cái một, càng thêm tiếc hận. Bởi vì sáu món kiếm thuật cao giai không ngờ đều không trọn vẹn, cũng chính là thiếu đi sát chiêu cao giai chính thức.
– Chưởng giáo, chưởng viện cùng với các trưởng lão tu luyện có lẽ là kiếm thuật cao giai nguyên vẹn a. Xem ra kiếm thuật mà bọn họ tu luyện cũng không đặt ở chỗ này.
Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, bắt đầu tuyển chọn, trực tiếp bỏ uqa kiếm thuật hỏa hệ, lôi hệ, thủy hệ, bởi vì có Kim phong kiếm thuật, cuối cùng hắn lựa chọn trong hai môn kiếm thuật vân hệ kia.
Một môn gọi là Vân hải kiếm thuật, cũng chính là môn kiếm thuật mà Lý Dật tu luyện, xem ra hẳn là Lý Dật cống hiến ra. Một môn khác gọi là Toái Vân kiếm thuật, môn kiếm thuật này hoàn toàn bất đồng với Vân Hải kiếm thuật.
Sở Mộ không chút do dự, trực tiếp lựa chọn hai món kiếm thuật vân hệ.
Tiêu Thiên phong thì lựa chọn môn kiếm thuật kim hệ khôn trọn vẹn kia, lúc này hai người mới kết bạn rời khỏi. Đám người Lý Dật cũng có thu hoạch, cùng nhau đi ra khỏi kiếm các, lại tiến vào trong hữu kiếm các. Không bao lâu sau Vương Đình Hạo lại lựa chọn môn kiếm thuật lôi hệ không trọn vẹn kia.
Về phần Lý Dật, hai món kiếm thuật vân hệ đều được Sở Mộ lựa chọn, hắn chỉ có thể đợi tới lúc Sở Mộ xem xong rồi chuyển giao cho hắn. Mà Vũ Văn Minh Hóa cũng chỉ có thể chờ đợi môn kiếm thuật không trọn vẹn kia từ tay Tiêu Thiên phong giao cho hắn.
Hiện tại kiếm các là nơi cởi mở toàn diện với bọn hắn, cho nên bọn hắn lúc nào cũng có thể tiến vào lựa chọn. Lần này, sau khi bọn họ mang theo thu hoạch của mình đăng ký, mới kết bạn trở lại khu vực giành cho đệ tử tinh anh.
Đối với bọn họ mà nói, thu hoạch như vậy kỳ thực đã đầy đu.r
Sưu Sưu Sưu Sưu…
Thanh âm không khí bị xé rách vang lên, làm cho da đầu người ta run lên, từng đạo kiếm quang màu vàng nhạt tinh thế giống như cực quang bay vụt ra, xé rách hắc ám trước bình minh.
Sương sớm nặng nề, sắc trời còn có chút tái đi, cỏ cây bốn phía kiếm đài đệ tử tinh anh luyện kiếm vẫn còn từng tầng sương sớm dày đặc, phóng ra hàn ý kinh người. Đổi lại là người bình thường, nhất định sẽ cố thủ trong chăn, tiếp tục ở trong chăn lựa chọn ngủ tiếp.
Nhưng mà sáng sớm Sở Mộ đã đi tới Luyện kiếm đài khổ cực luyện kiếm.
Kim phong thập tam thức, mỗi một thức đều sắc bén như vậy, mỗi một thức đều tràn ngập phong mang kinh người.
Môn kiếm thuật cao giai này Sở Mộ thu hoạch trong Thanh Lan hư cảnh, hiện tại là món kiếm thuật Sở Mộ trọng điểm tu luyện hiện tại. Hai tháng sau khi rời khỏi Thanh Lan hư cảnh, Sở Mộ rốt cuộc cũng đem mười ba thức của môn kiếm thuật này luyện tới đại thành.
Không hổ là kiếm thuật kim hệ dùng sự sắc bén trứ danh, mỗi một thức đều sắc bén tới cực điểm, lúc thi triển, Sở Mộ luôn cảm thấy không khí giống như vật thể thực chất bị cắt đứt ra.
Loại cảm giác này rất khác với kiếm thuật phong hệ, phiêu dật, nhanh nhẹn, cũng bất đồng với sự biến ảo của kiếm thuật vân hệ. Thuần túy là một loại sắc bén, truy cầu một đường phá hoại, giống như cô đọng tới mức tận cùng.
Trong thời gian hai tháng này, Sở Mộ cũng có cơ hội xem xét môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn mà Tiêu Thiên phong lựa chọn kia, hắn lập tức phát hiện ra uy lực của môn kiếm thuật kim hệ cao giai không trọn vẹn này cũng không phải chỉ kém ở chỗ không có sát chiêu cuối cùng. Ở phương diện chiêu thức cũng có chênh lệch rõ ràng.
Nói một cách tương đối mà nói, Kim Phong kiếm thuật càng thêm chú trọng đặc thù của kim hệ, đem phong mang của kim hệ phát huy đầy đủ ra. Càng có khuynh hướng một đường phá hoại.
Thân ảnh lóe lên, trên cả Luyện Kiếm đài cũng chỉ có một mình Sở Mộ, ngụy Thanh Phong kiếm trong tay sắc bén tới cực điểm, mỗi một kiếm đâm, chém ra giống như đều có thể chặt đứt vật sắc bén nhất trên thế gian này.
Một kiếm cuối cùng đâm ra, quang mang màu vàng như được cô đọng, một kiếm giống như xuyên thủng hư không rồi ảm đạm. Trong không khí lưu lại một dấu vết thẳng tắp màu vàng nhạt.
Sở Mộ thu kiếm mà đứng, nhắm mắt điều tức, sau đó mới mở hai mắt ra, miệng thở ra một ngụm trọc khí, giống như là kiếm bắn về phía trước. Bắn ra hơn hai thước rồi mới tiêu tán. Hai mắt Sở Mộ lóe sáng dị thường, làm cho không ai có thể nhìn thẳng.