1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Tập 16 [ Chương 76 đến 80 ]

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Tập 16 [ Chương 76 đến 80 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 76: Ngươi có thể không biết xấu hổ hơn một chút nữa sao (2)

– Bản trưởng lão đã biết, ngươi không lá gan này.

Diệu Nhật trưởng lão cười lạnh nói. Hắn cũng biết rõ sự e ngại của Lâm trưởng lão. Nếu như thân phận thay đổi, hắn cũng sẽ cố gắng kìm chế:

– Lúc này đây, Hóa Long thật sự thất bại, nhưng không thể giữ lời. Bởi vì Hóa Long Lưu Hỏa Kiếm Thuật còn chưa đại thành. Đợi đến khi kiếm thuật của Hóa Long đại thành, bản trưởng lão sẽ dẫn theo hắn, lại tới khiêu chiến.

– Vô sỉ!

– Vô sỉ đến mức như vậy, đã là vô địch.

Các đệ tử nội môn của ba viện vừa nghe thấy vậy, nhất thời bị tức giận. Thật không có cách nào tưởng tượng được. Tại sao lại có thể có loại người không biết xấu hổ như vậy. Thua rồi, còn không giữ lời hứa. Hơn nữa, hắn còn là trưởng lão của một phái.

Khinh bỉ, đồng thời Sở Mộ càng thêm cảnh giác. Diệu Nhật trưởng lão, người này khiến hắn vô cùng khinh thường, thật sự không thể tán thưởng nổi.

Nhưng cũng bởi vì điểm này, người hành sự như thế, bình thường không mấy kiêng nể. Sở Mộ tin tưởng vào lúc này, mình xem như đã đắc tội Diệu Nhật trưởng lão. Hắn nhất định sẽ nhớ kỹ ở trong lòng.

Cũng may hắn rời xa Diệu Nhật trưởng lão, tới gần Lâm trưởng lão. Bằng không, nói không chừng Diệu Nhật trưởng lão sẽ vì vậy mà đột nhiên ra tay.

Sự thực cũng chính là như vậy. Diệu Nhật trưởng lão có dự định ra tay. Đột nhiên ra tay giết chết hoặc phế bỏ Sở Mộ. Nhưng bất đắc dĩ, Sở Mộ quá giảo hoạt, không ngờ rời xa hắn, tới gần Lâm trưởng lão. Lâm trưởng lão lại đối với hắn đặc biệt đề phòng. Hắn không có cơ hội ra tay.

– Bản trưởng lão sẽ trở lại.

Diệu Nhật hình như không thèm để ý tới các đệ tử đang nhỏ giọng bàn luận. Hắn liếc mắt nhìn Sở Mộ. Sở Mộ liền có cảm giác như mình bị sói dữ, rắn độc để mắt tới, toàn thân không tự chủ được cảm thấy rét lạnh, run lên:

– Sở Mộ, không tệ, rất tốt. Đệ tử rất ưu tú. Hi vọng bản trưởng lão lần sau gặp được ngươi, ngươi vẫn ở đây.

– Không phiền ngươi phải nhọc lòng. Ta vẫn sẽ sống rất tốt.

Sở Mộ nói, cảm giác u ám lạnh lẽo trên người biến mất. Diệu Nhật trưởng lão mang theo có chút không cam lòng xoay người rời đi.

Sắc trời u ám, gió núi lớn, hàn ý sâu nặng.

Diệu Nhật trưởng lão dẫn theo Tô Hóa Long và Tô Khải Lai rời khỏi Thanh Phong Kiếm Phái, đi theo đường núi gập ghềnh, đi tới Thanh Lan Kiếm Phái.

Dọc đường đi Tô Hóa Long không nói nửa câu, sắc mặt tối tăm, hai mắt vô thần, bị đả kích, đặc biệt trầm trọng. Diệu Nhật trưởng lão thoáng nhìn về phía hắn, âm thầm tức giận.

Hắn xem trọng chính là thiên phú của Tô Hóa Long, muốn bồi dưỡng thật tốt. Nhưng với bộ dạng của hắn bây giờ, nếu như không qua được cửa ải này, không phá được bóng ma trong lòng, cả đời sẽ bị phá hủy. Trái lại, nếu như phá tan được bóng ma trong lòng, nhất định sẽ có một đột phá hoàn toàn mới, trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng điều này có thể dựa vào chính hắn. Ngoại lực giúp đỡ là rất nhỏ.

– Hóa Long, trình độ kiếm thuật của Sở Mộ kia thật sự không tầm thường.

Diệu Nhật trưởng lão suy nghĩ một chút, vẫn quyết định tận lực giúp một chút:

– Ngươi sẽ bại, có hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất, ngươi quá để ý tới chuyện được mất, dẫn đến kiếm thuật của ngươi không có cách nào nhận được điều kiện phát huy tốt nhất; nguyên nhân thứ hai, Lưu Hỏa Kiếm Thuật của ngươi còn chưa đại thành, uy lực phát huy ra còn chưa được phân nửa. Hơn nữa, bị đánh bại, đối với một kiếm giả mà nói, không có gì đáng kể. Bất kể là một lần, hai lần hay mười lần, một kiếm giả chân chính chỉ có sau khi trải qua nhiều lần thất bại vẫn có thể thẳng giống như lưỡi kiếm, tiến thẳng không lùi.

Hai mắt Tô Hóa Long vốn vô thần thoáng giật giật, sau đó lại yên tĩnh. Diệu Nhật trưởng lão biết, mình nói một hồi chắc sẽ đưa đến một chút tác dụng. Nhưng muốn thật sự phá được bóng ma, còn cần Tô Hóa Long tự mình nghĩ thông. Như vậy cần thêm một ít thời gian nữa.

– Trưởng lão, ta nhớ tới một việc.

Tô Khải Lai đột nhiên nói:

– Hơn một tháng trước, Hóa Long sư huynh tới quét ngang ngoại môn Thanh Phong Kiếm Phái, cuối cùng chính là bị Sở Mộ đánh bại. Lúc đó, Sở Mộ hình như đang từ Bách Thú Cốc rèn luyện trở về. Khi đó, hình như chính là thời gian đám người Lý Hạ sư huynh ở Bách Thú Cốc.

– Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi muốn nói Lý Hạ chết là có liên quan tới Sở Mộ này hay không?

Diệu Nhật trưởng lão liếc mắt nhìn về phía Tô Khải Lai, khiến Tô Khải Lai giật mình, vội vàng trả lời:

– Trưởng lão… Ta cảm thấy… Có chút khả năng…

– Ngu xuẩn. Bây giờ nói vậy có ích lợi gì.

Diệu Nhật trưởng lão phẫn nộ chê bai một câu, khiến Tô Khải Lai giật mình lại không nghĩ ra.

– Trình độ kiếm thuật cuả Sở Mộ này thật đáng sợ. Người như thế, không thể để cho hắn trưởng thành được.

Diệu Nhật trưởng lão nhìn về phía xa, hai mắt hơi nheo lại, dường như có điều suy nghĩ, lại thầm nói với mình:

– Vừa rồi không có cơ hội thích hợp để động thủ. Chờ sau khi quay về kiếm phái, phải an bài xong xuôi, luôn luôn chú ý tới động tĩnh bên đó. Chỉ cần tên Sở Mộ kia vừa rời khỏi Thanh Phong Kiếm Phái ra ngoài, lập tức động thủ giết chết hắn, để diệt trừ hậu hoạn.

truyện tà tu audio

– Sư huynh, sư huynh đã trở về.

Thấy Sở Mộ, trong đôi mắt to của Lý Vi ánh lên niềm vui bất ngờ, dáng vẻ đặc biệt cao hứng:

– Ta đã làm xong thức ăn rồi.

– Tốt, khổ cực cho sư muội.

Sở Mộ cười nói xong, liền đi lên tầng hai. Lý Vi vội vàng bưng cơm nước đuổi theo lên tầng hai.

Sau khi khẽ trò chuyện vài câu, Lý Vi quay về tầng một. Sở Mộ lại chuyên tâm hưởng thụ thức ăn ngon, uống vài chén rượu, tạm thời quên hết mọi điều khác, chỉ dùng đầu lưỡi cảm nhận thế giới vị giác.

– Tiểu Vi, tiếp theo, ta dự định bế quan tu luyện một thời gian. Chắc hẳn phải mười ngày đến nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, làm phiền sư muội đừng cho người khác tới làm phiền ta.

Nhân lúc Lý Vi lên thu dọn chén đũa, Sở Mộ nói.

– Vâng, sư huynh.

Lý Vi lập tức đồng ý. Nhưng nàng vẫn có chút tò mò nhìn Sở Mộ:

– Sư huynh là muốn đột phá tu vi sao?

– Ừ.

Sở Mộ gật đầu, cũng không nhiều lời. Lý Vi mặc dù hiếu kỳ giống như có móng vuốt mèo gãi vào trong lòng, nhưng vẫn nhịn xuống không có hỏi nữa. Thu dọn bát đũa xong, nàng đi xuống thang lầu.

– Ngày mai, luyện hóa Luyện Khí Hoàn. Khi thật sự đạt được thất đoạn đỉnh phong, tiếp theo sử dụng khoảng năm ngày để củng cố tu vi. Chừng mười ngày sau đột phá tu vi.

Trong lòng Sở Mộ có một an bài tương đối cặn kẽ:

– Hiện tại, lĩnh ngộ kiếm thế.

Ở trên đài đấu kiếm một tháng, sau khi quay về, Sở Mộ tu luyện, chính là lĩnh ngộ kiếm thế.

Trong đầu Sở Mộ không ngừng nhớ lại, bắt chước khí thế đè ép của Văn Nhân Vân, lại nhớ tới khí thế cường đại của Diệu Nhật trưởng lão và Lâm trưởng lão.

Lúc này, Lý Vi đi lên lầu hai, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn không tự chủ được run lên, kinh hãi, Chỉ thấy trước mắt, Sở Mộ tuy rằng ngồi yên nhưng lại có một khí tức đặc biệt kỳ lạ đồng thời cường đại, chậm rãi lan tràn ra.

Chương 77: Bế quan nửa tháng phá bát đoạn

Thẳng giống như kiếm, sắc bén giống như kiếm, cứng cỏi giống như kiếm vậy, tiến thẳng không lùi, thân hình trở nên cao lớn vô hạn!

– Sở sư huynh đang tu luyện cái gì vậy?

Lý Vi không cách nào khống chế được thân thể của mình, run lên khe khẽ. Thậm chí hai tay hai chân giống như nhũn ra, gần như muốn quỳ xuống, thiếu chút nữa hít thở không thông. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trắng bệch ra, vội vàng lui xuống cầu thang, chờ một lát, lại lui về tầng một, mới thở dốc từng hơi, dựa ở trên tường, toàn thân vô lực.

Bất tri bất giác, Sở Mộ đã lĩnh ngộ được được một chút da lông của kiếm thế.

– Thanh Lan Kiếm Phái càng lúc càng lớn lối.

Lăng Phong Chưởng Viện trầm ngâm, trong mắt có tia sáng kỳ dị lưu chuyển.

– Đúng vậy. Lúc đó, nếu không có Sở Mộ xuất hiện, chỉ sợ ba viện chúng ta cũng bị quét ngang, danh tiếng tổn thất lớn, càng trợ giúp cho Thanh Lan Kiếm Phái thêm kiêu ngạo ngang ngược.

Lâm trưởng lão trầm giọng nói. Thời điểm nói đến Sở Mộ lúc, thần thái trên mặt phấn chấn, cực kỳ thoả mãn. Chợt hắn lại cảm thấy có chút tiếc nuối. Thiên tài như vậy lại không có cách nào thu làm đệ tử, quả nhiên là một chuyện hối hận vô cùng.

– Hơn nữa, Diệu Nhật tên vô sỉ kia lại còn lộ liễu muốn đào đi Sở Mộ, tuyên bố ở trong vòng năm năm, sẽ bồi dưỡng Sở Mộ thành cao thủ hóa khí cảnh.

Lâm trưởng lão nghĩ tới đây, cảm thấy tức giận bất bình:

– Chưởng viện, theo ta thấy, chúng ta không bằng lấy ra một phần đan dược cho Sở Mộ, để tu vi của Sở Mộ mau chóng tăng lên.

– Một kiếm giả cường đại chân chính, tuy rằng cần một ít ngoại lực giúp đỡ, nhưng loại ngoại lực này vẫn phải do mình tranh thủ.

Lăng Phong Chưởng Viện bình tĩnh nói. Trừ hắn ra, không có người nào khác biết, Sở Mộ đã lĩnh ngộ ý cảnh của gió. Cũng không người nào biết, mức độ coi trọng của hắn đối với Sở Mộ.

Ngược lại không phải là Lăng Phong Chưởng Viện hiếm lạ những đan dược kia. Chủ yếu nhất chính là, Lăng Phong Chưởng Viện hi vọng Sở Mộ thông qua năng lực của mình, đi thu được. Đây là con đường mà mỗi kiếm giả ưu tú nhất định phải trải qua.

– Ừ, tu vi của Sở Mộ hiện tại là thất đoạn hậu kỳ. Có người nói hắn trấn thủ ở đài đấu kiếm đủ một tháng. Chắc hẳn, hắn đã có một viên Luyện Khí Hoàn cuối cùng. Sau khi dùng xong, hắn có thể đạt được thất đoạn đỉnh phong.

Lâm trưởng lão gật đầu, nói:

– Tiếp theo, hắn sẽ phải củng cố tu vi trước, lại chạy nước rút phá bát đoạn.

– Ừ, thoáng cái đột phá đến bát đoạn. Dựa vào trình độ kiếm thuật của hắn, đủ để đánh bại cửu đoạn sơ kỳ, hoàn toàn có thể chống lại cửu đoạn trung kỳ thậm chí hậu kỳ. Hắn đã có tư cách tham gia Thanh Phong Đấu Kiếm tổ chức vào mấy tháng sau.

Lăng Phong Chưởng Viện gật đầu, trên mặt lộ ra một thần sắc mong đợi.

– Đúng vậy. Nội môn ba viện, chẳng bao giờ bộc lộ tài năng ở trên Thanh Phong Đấu Kiếm. Lần này, phải trông cậy vào Sở Mộ.

Trong mắt Lâm trưởng lão càng lộ ra vẻ đặc biệt mong chờ.

truyện kiếm tu audio

Nhoáng lên, năm ngày trôi qua.

– Tu vi kiếm khí thất đoạn đỉnh phong. Ta đã hoàn toàn củng cố xong. Di chứng do dùng đan dược mang đến trên cơ bản cũng đã loại trừ. Bây giờ là thời gian bứt phá vào bát đoạn.

Ngồi ở trên ban công, trước mặt là mặt trời mới lên, Sở Mộ thở ra một hơi, bắn ra mấy mét, giống như kiếm vậy.

Ngày thứ sáu… kiếm khí thất đoạn đỉnh phong vận chuyển ở trong người đại chu thiên, bắt đầu nhảy vào một kinh mạch hoàn toàn mới, thoáng chốc đã đả thông kinh mạch này.

Sau khi đả thông này kinh mạch, tu vi kiếm khí cũng có thể đột phá đến bát đoạn.

Ngày thứ bảy… Kinh mạch đả thông một phần ba.

Ngày thứ tám… Kinh mạch đả thông một phần hai.

Ngày thứ chín… Kinh mạch đả thông ba phần năm.

Ngày thứ mười… Ngày thứ mười một…

Sau một ngày, hiệu suất đả thông càng ngày càng thấp. Độ khó cũng càng lúc càng cao.

Hai mắt Sở Mộ nhắm nghiền, ngưng thần, hết sức chăm chú. Trong lòng không có bất kỳ ý tưởng gì khác, chỉ không ngừng khống chế kiếm khí, lần lượt trùng kích. Thất bại, lại trùng kích… tuần hoàn nhiều lần như vậy.

Ngày thứ mười hai… Ngày thứ mười ba… Ngày thứ mười bốn… Ngày thứ mười lăm…

– Chỉ còn lại có một chút bế tắc. Cố gắng lấy lại tinh thần, phá tan ngăn cản cuối cùng.

Sở Mộ vận chuyển kiếm khí ba đại chu thiên, sau khi ép thế phát động kình lực, lấy tinh thần, giống như dòng nước lũ phá tan sườn núi vậy, hoặc như là sấm sét xé rách bầu trời, Sở Mộ đều cảm giác được kiếm khí cường đại ở trong kinh mạch này trùng kích, mơ hồ đau đớn.

– Phá!

Giống như tiếng sấm sét nổ vang, Sở Mộ chỉ cảm thấy kinh mạch dường như nổ nát vụn, đau nhức vô cùng. Một giây sau, lại bị một cảm giác sung sướng giống như nước thủy triều nhấn chìm. Kiếm khí vận chuyển không tự chủ được lại tăng nhanh, cọ rửa, phát ra âm thanh giống như sông dài cuồn cuộn vậy.

Kiếm khí bát đoạn, đã đạt được!

Vẫn là bóng tối trước bình mình, trời lạnh lẽo hơn trước kia. Cây cỏ bên hồ nước, sau tảng đá kết một tầng sương trắng mỏng manh. Lúc này, trời đã vào đầu mùa đông.

Không khí vô cùng tươi mát, còn có một chút lạnh lẽo. Sở Mộ hít sâu một hơi. Hơi lạnh như băng từ mũi tiến thẳng vào phổi. Hắn cảm thấy tinh thần phấn chấn, vô cùng tỉnh táo.

Đi tới trong sân thượng, giãn gân giãn cốt, tiếp đó ngồi xếp bằng xuống, Sở Mộ bắt đầu một ngày tu luyện mới.

Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết!

Kiếm khí vận chuyển, nhất thời, giống như một con sông chảy, vận hành ở trong kinh mạch, so với ngày hôm qua lại càng nhiều hơn.

Kiếm khí của kiếm khí cảnh bát đoạn, so với thất đoạn đã xuất hiện nhiều hơn gấp đôi, độ tinh thuần cũng hơn gấp đôi. Chủ yếu nhất là, kiếm khí cảnh bát đoạn có thể phóng kiếm khí ra ngoài mười thước xa. Mặt khác, Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết cũng luyện đến tầng thứ tư.

Sau khi vận chuyển xong hai mươi bốn đại chu thiên, tu vi của Sở Mộ lại được củng cố. Hắn tiện tay chỉ ra một cái.

Vèo một tiếng đầy sắc bén. Một đạo kiếm khí màu trắng nhạt phá không bắn nhanh, trong chớp mắt trực tiếp xuyên qua mười thước, mới tiêu tan.

– Kiếm khí bát đoạn phóng ra ngoài, cùng ngoại kiếm khí có hiệu quả tốt như nhau. Sau này, ta có thể đem ngoại kiếm khí vào trong đó, khiến người ta khó có thể cảm thấy được.

Sở Mộ lẩm bẩm nói:

– Chờ sau khi tu luyện xong bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ hai, trước luyện kiếm thuật, lại củng cố tu vi kiếm khí vài ngày, mới tiếp tục đi tới đài đấu kiếm.

Trải qua một tháng khổ luyện, phạm vi khống chế ngoại kiếm khí của Sở Mộ đã đạt được bốn thước. Tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể càng có hiệu quả hơn.

Ngoại kiếm khí ở dưới sự khống chế của Sở Mộ, nhanh chóng lưu chuyển ở trên da, giống như một dòng suối vô hình nhìn không thấy, hết lần này tới lần khác rèn luyện, làm cho kiếm khí hộ thể vô hình càng lúc càng mạnh.

Luyện lại luyện. Đột nhiên, ngoại kiếm khí không bị khống chế tăng nhanh sự lưu chuyển. Sau mấy lần dừng lại, tự nhiên tiêu tan.

Chương 78: Nhớ trở về trong vòng ba tháng

– Tầng thứ hai đã luyện thành rồi sao?

Sở Mộ có chút kinh ngạc, cẩn thận cảm thụ một chút. Bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ hai, quả thực luyện thành.

– Tốt. Không uổng công ta khổ luyện hơn một tháng, cuối cùng đã luyện thành.

Khóe miệng Sở Mộ cong lên, lộ ra ý cười:

– Tầng thứ nhất, có thể ngăn cản tinh cương kiếm sắc bén. Tầng thứ hai, có thể ngăn cản Bách Luyện Kiếm sắc bén. Để ta thử xem.

Rút kiếm, nhẹ nhàng cắt xuống cánh tay. Sở Mộ chỉ cảm thấy có chút khó hiểu. Chỗ bị cắt hình như có một vài vết tích màu trắng xuất hiện, lại rất nhanh liền biến mất.

– Tốt. Tầng thứ hai có thể ngăn cản công kích của Bách Luyện Kiếm. Để ta thử xem có thể ngăn cản được kiếm khí bát đoạn phóng ra ngoài hay không?

Nói xong, trên ngón tay Sở Mộ xuất hiện một luồng kiếm khí mỏng manh. Hắn hướng về phía cánh tay của mình, bắn ra.

Xì.

Một tiếng động khẽ phát ra. Kiếm khí tiêu tan. Trên cánh tay không có tổn hao gì.

Nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được rõ ràng, ở chỗ bị kiếm khí bắn trúng, trong nháy mắt kiếm khí hộ thể trở nên tán loạn. Nhưng rất nhanh, chúng hấp thu từ xung quanh lưu chuyển đến, một lần nữa lại được bổ sung.

– Đáng tiếc, không có công pháp tiếp sau.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, có chút tiếc hận:

– Tuy rằng lấy trình độ kiếm thuật và thân pháp của ta, bình thường sẽ không để cho kẻ địch công kích được. Nhưng có vài thời điểm, vẫn có thể phát huy tác dụng to lớn.

Mặt trời mọc lên. Một ánh sáng đỏ sẫm chiếu vào phía trên hồ nước, tản ra ánh sáng tuyệt đẹp.

Sở Mộ cầm kiếm đi xuống tầng, không ngờ phát hiện Lý Vi thật kỳ lạ, sáng sớm đang luyện kiếm.

– Sư huynh, chào buổi sáng.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi lấm tấm mồ hôi, dưới ánh mặt trời chiếu xuống. Khi nhìn thấy Sở Mộ, nàng vội vàng thu kiếm chào hỏi. Đối mặt với ánh sáng mặt trời, cảm giác tinh thần phấn chấn và trong lành khiến ánh mắt Sở Mộ sáng lên, lộ ra một ý cười, gật đầu.

Sau khi chỉ điểm cho Lý Vi vài câu, Sở Mộ đi tới kiếm đài của Lăng Phong. Hắn phát hiện hắn cũng không phải là người đầu tiên đến đây. Trên kiếm đài đã có chừng ba mươi đệ tử đang luyện kiếm thuật. Lục tục còn có người chạy tới.

Tuy rằng muộn hơn so với thường ngày một chút, nhưng phải nói rằng, bầu không khí luyện kiếm của các đệ tử Lăng Phong Viện, tốt vô cùng.

– Sở sư huynh, chào buổi sáng!

Những đệ tử đang luyện kiếm vừa nhìn thấy Sở Mộ đi tới, vội vàng dừng luyện kiếm, giống như đã từng luyện qua, đồng thời hướng về phía Sở Mộ làm kiếm lễ, lớn tiếng hô to, khiến Sở Mộ bị dọa giật mình.

– Các vị, chào buổi sáng.

Sở Mộ dùng kiếm lễ đáp lại.

– Sở sư huynh thật có phong độ. Hoàn toàn không bởi vì kiếm thuật vô cùng cao minh mà cuồng ngạo.

– Đúng vậy. Có vài người, kiếm thuật lợi hại một chút, mũi liền hướng lên trời. Người như thế lợi hại hơn nữa, cũng không cách nào so sánh được với Sở sư huynh.

Nếu như nói Sở Mộ trước kia khiến người ta kính nể kiếm thuật của hắn, như vậy Sở Mộ hiện tại càng làm cho người ta tôn kính về tính tình của hắn.

Luyện kiếm không bao lâu, có một gã chấp sự đến kiếm đài, nói cho Sở Mộ biết, chưởng viện cho mời.

– Chưởng viện tìm Sở sư huynh làm gì?

– Nói không chừng là nhìn trúng thiên phú của Sở sư huynh, muốn nhận Sở sư huynh làm đệ tử.

– Không biết. Dù sao ta cảm thấy, khẳng định không phải là chuyện gì xấu.

truyện đao tu audio

– Không tệ. Tu vi kiếm khí đạt được bát đoạn.

Nhìn thấy Sở Mộ, trong mắt Lăng Phong Chưởng Viện lóe lên một tia sáng màu xanh, vỗ tay cười nói:

– Phong Chi Ý Cảnh thế nào? Có tăng lên hay không?

– Hai thành.

Sau khi Sở Mộ làm kiếm lễ, nói.

– Hai thành!

Chưởng viện đầu tiên là kinh hãi, tiếp theo hai mắt sáng ngời. Anh mắt kia, giống như nhìn thấy trân bảo hiếm thấy. Ánh mắt kia sắc bén dường như muốn nhìn thấu Sở Mộ, khiến Sở Mộ cảm thấy da đầu tê dại:

– Được…

Được…

Được. Chưa tới mười năm, ngươi ở trên phương diện ý cảnh về phong sẽ lĩnh ngộ vượt qua cả ta.

Giọng nói của Lăng Phong Chưởng Viện đã có chút kích động. Hai thành Phong Chi Ý Cảnh, Sở Mộ mới mười sáu tuổi thôi đấy.

Thời điểm mười sáu tuổi, hắn đang làm gì? Lăng Phong Chưởng Viện không khỏi suy nghĩ một chút. Thời điểm mười sáu tuổi, hắn dường như vẫn chỉ là một đệ tử Lăng Phong Viện mới vừa tiến vào bát đoạn, Phong Chi Ý Cảnh gì đó còn hoàn toàn không hiểu.

Trong lúc nhất thời, Lăng Phong Chưởng Viện cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Cùng là thời điểm mười sáu tuổi, chênh lệch lại lớn như vậy.

Hơn nữa, Lăng Phong Chưởng Viện tuy rằng đề cử Sở Mộ đi Lệ Phong Nhai lĩnh ngộ ý cảnh, nhưng chỉ là khả năng mà thôi. Bởi vì hoàn cảnh Lệ Phong Nhai, các loại gió vẫn biến đổi, thật sự tương đối thích hợp để lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh. Nhưng điều này không phải là tuyệt đối.

Hơn nữa, cho dù là có thể, cũng cần thời gian tương đối dài mới được. Ngay từ đầu Lăng Phong Chưởng Viện nghĩ, Sở Mộ chắc hẳn phải ở lại Lệ Phong Nhai thời gian ít nhất là một năm. Chí ít một năm mới có thể tiến cảnh ở trên phương diện Phong Chi Ý Cảnh. Về phần đạt được từ một thành đến hai thành, khả năng sẽ là hai ba năm. Đây coi như là phỏng đoán tương đối nhanh.

Nhưng thật không ngờ, lúc này mới hơn một tháng mà thôi. Lăng Phong Chưởng Viện nhớ, Sở Mộ dường như bị trừng phạt ở Lệ Phong Nhai suy ngẫm bảy ngày. Bảy ngày, lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh lên một thành?

Đây là con người sao…

Suy nghĩ một chút, sắc mặt Lăng Phong Chưởng Viện đổi tới đổi lui, thất thần. Mãi đến khi Sở Mộ khẽ ho nhẹ một tiếng, hắn mới bị giật mình tỉnh lại.

– Đúng rồi, lần này gọi ngươi tới, là có một phong thư nhà của ngươi.

Lăng Phong Chưởng Viện mới nhớ tới chính sự, vội vàng hoàn hồn, trong tay chợt xuất hiện một lá thư, đưa cho Sở Mộ.

– Thư nhà?

Sở Mộ có chút kinh ngạc. Sau khi nhận lấy, hắn xem sơ qua phía trên. Là Sở gia ở Khai Dương Thành gửi tới. Người gửi thư là Sở Hành Vân, chính là cha của Sở Mộ.

– Đoán chừng là đã lâu không gặp, cha mẹ đều tưởng mong. Mở ra xem một chút đi.

Lăng Phong Chưởng Viện thản nhiên nói, đáy mắt có một chút hoài niệm, giống như hồi ức.

Sở Mộ gật đầu, mở thư ra xem. Đại khái nội dung là “tưởng nhớ con ta” vân vân. Còn nói, sau đó không lâu, chính là lão gia chủ Sở gia cũng chính là ông nội Sở Mộ sẽ làm đại thọ bảy mươi, hi vọng Sở Mộ có thể về nhà một chuyến. Đến lúc đó, đại ca Sở Mộ là Sở Thiên cũng sẽ trở về nhà.

– Nhà…

Sở Mộ trầm ngâm một lát, cuối cùng quyết định, vẫn trở về một chuyến.

Thứ nhất, thân phận của hắn bây giờ, chính là con cháu Sở gia tại Khai Dương Thành, Ly Châu, vương triều Đại Khôn. Trong trí nhớ, người ông này đối với mình vẫn tính là rất tốt; Thứ hai, cũng có thể xem như là một lần đi ra ngoài rèn luyện. Đợi đến sau khi quay về, kiếm khí bát đoạn sơ kỳ hoàn toàn củng cố. Đến lúc đó có thể lại lên đài đấu kiếm.

– Chưởng viện, ta dự định về nhà một chuyến.

Sở Mộ nói.

– Được. Kiếm giả tu luyện đồng thời tuyệt tình tuyệt dục, thân tình, cũng không thể thiếu một phần.

Chưởng viện hình như có chút chỉ điểm:

– Về nhà thì có thể. Nhưng phải nhớ được, trong vòng ba tháng, phải quay về. Đến lúc đó, là một lần Thanh Phong Đấu Kiếm của bản phái, ba năm mới tổ chức một lần. Trước kia, nội môn ba viện cũng chỉ là đi qua cho có mặt. Nhưng lúc này đây, bởi vì có ngươi, ta tin tưởng Lăng Phong Viện có thể thu được một thứ tự tốt. Hơn nữa, tiến vào ba vị trí đầu, sẽ thu được phần thưởng vô cùng tốt. Ngay cả ta cũng động tâm. Ngươi nếu như bỏ lỡ, sẽ vô cùng đáng tiếc.

Chương 79: Giết cùng giết ngược

Sở Mộ gật đầu, dường như có điều suy nghĩ. Rời khỏi nơi này, sau khi quay về lầu các, chuẩn bị một chút, hắn liền lên đường, rời khỏi Thanh Phong Kiếm Phái.

Dưới núi Thanh Lan có một trấn nhỏ, tên là trấn Thanh Lan.

Trấn Thanh Lan là trấn nhỏ duy nhất dưới núi Thanh Lan. Người ra vào núi Thanh Lan gần như đều phải đi qua đây. Lâu ngày, trấn Thanh Lan trở nên náo nhiệt, cũng thành nơi long xà hỗn tạp.

Sở Mộ mang theo chút lương khô và nước sạch đi xuống núi Thanh Lan. Thời điểm đi tới trấn Thanh Lan đã qua buổi trưa. Hắn tìm một quán ăn, ăn tô mì thịt bò, nghỉ ngơi một lát, rồi rời khỏi trấn Thanh Lan, đi về phía Khai Dương Thành.

Khai Dương Thành cách trấn Thanh Lan cũng không phải quá xa. Chỉ cần dọc theo một con đường tiến về phía trước, khoảng hai ngày là có thể đến nơi.

Sở Mộ không sử dụng bất kỳ phương tiện đi lại nào. Đi bộ, cũng là một loại tu hành. Hơn nữa, đại thọ 70 của gia gia là mấy ngày tới. Hắn vẫn còn có thời gian.

Sở Mộ cũng không biết, từ khi hắn vừa bắt đầu tiến vào trấn Thanh Lan, có đôi mắt đã âm thầm theo dõi hắn, truyền tin tức cho nhau. Mà sau khi Sở Mộ rời khỏi trấn Thanh Lan không lâu, cũng có vài người mang theo kiếm rời đi theo.

Mặt trời chiều ngã về phía tây. Ánh nắng chiều nhuộm đỏ cả bầu trời. Sở Mộ đã rời khỏi trấn Thanh Lan tương đối xa.

Đêm nay phải ngủ ngoài trời.

Bất tri bất giác, sắc trời u ám. Sở Mộ đi tới ven đường, nơi có mấy tảng đá loạn. Hắn chuẩn bị ở lại chỗ này ngủ một đêm, sáng mai lại tiếp tục lên đường.

Trong lúc đang ăn thịt khô uống nước, Sở Mộ dừng động tác lại, nhìn con đường trước mặt. Ba thân ảnh xuất hiện, bay vọt đến rất nhanh. Điều này làm cho Sở Mộ biết, bọn họ tới là vì mình.

– Hắc hắc, cuối cùng cũng đuổi kịp.

Ba người tách ra hình thành hình tam giác, bao vây Sở Mộ ở giữa. Một người là hán tử trung niên thân thể cường tráng. Hiện tại đã là đầu mùa đông, mà hắn chỉ mặc trang phục ngắn tay, toàn thân cơ bắp nổi lên giống như nham thạch. Trên lưng hắn còn đeo một thanh kiếm.

Một người là trung niên thân hình thấp bé miệng nhọn, tai khỉ, mắt tam giác. Nhìn qua bộ dạng rất âm hiểm. Bên hông giắt hai thanh đoản kiếm.

Người thứ ba là người trung niên nhìn qua đặc biệt bình thường, không có gì nổi bật, mặt không đổi sắc cầm theo một thanh rất kiếm bình thường. Nhưng chính là hắn, lại khiến Sở Mộ cảm thấy có phần nguy hiểm.

– Ba vị có chuyện gì sao?

Sở Mộ buông thịt khô xuống, liếc mắt nhìn Bách Luyện Kiếm ở bên cạnh, thản nhiên nói. Quan khí thuật của hắn nhìn không thấu tu vi của ba người này, chứng tỏ tu vi kiếm khí của bọn họ đều ở trên Sở Mộ.

– Không có chuyện gì lớn.

Người trung niên cường tráng nhếch miệng cười, lộ ra một hàm răng lớn, vàng khè, hai mắt lóe lên tinh quang quỷ dị:

– Chính là muốn mượn của ngươi một món đồ.

– Đồ gì?

Sở Mộ vừa đáp lời của đối phương, đột nhiên một tay ném miếng thịt khô về phía người trung niên bình thường, nắm lấy Bách Luyện Kiếm.

Keng.

Một tiếng động vang lên. Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang sáng như tuyết, giống như điện quang soi sáng bóng tối. Một kiếm, lấy tư thế vô cùng sắc bén, giống như làn gió vậy, rất nhanh đâm về phía đại hán.

– Cho ngươi mượn…

Hai chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, kiếm giả đại hán đã bị động tác của Sở Mộ làm giật mình. Hắn hoàn toàn bất ngờ, kiếm quang chói mắt, khiến hắn theo bản năng nheo mắt lại. Đồng thời chân đạp mạnh xuống mặt đất, bay nhanh về phía sau, trở tay cầm chuôi kiếm rút ra, chém xuống.

Một thanh kiếm lớn với kình phong như muốn mở núi, phá đá gào thét lao tới. Khí thế cường đại cuồn cuộn ép tới. Chỉ trong nháy mắt, đã có thể thấy được kinh nghiệm chiến đấu phong phú và năng lực ứng biến của kiếm giả đại hán này.

Cùng lúc đó, người trung niên bình thường rút kiếm ra. Tốc độ kiếm cực nhanh, xẹt qua một đạo hồ quang, chém đôi miếng thịt khô. Một đạo kiếm khí màu xanh nhạt phá không bắn về phía Sở Mộ.

Người trung niên thấp bé hai tay bắt chéo, rút hai thanh đoản kiếm ra. Mũi kiếm rê gần như sát mặt đất, lặng yên không một tiếng động lại nhanh chóng vô cùng. Đoản kiếm bén nhọn, lóe lên ánh sáng sắc bén, đâm về phía hai chân Sở Mộ.

Thượng trung hạ, ba phía phối hợp, vô cùng thành thạo, uy lực kinh người.

Nhưng chỉ thấy Sở Mộ thi triển thân pháp Phong Trung Du, thân hình giống như mất trọng lượng vậy, tung bay, đâm ra Bách Luyện Kiếm nhẹ nhàng, dập lên thanh đại kiếm. Thân kiếm chấn động đánh văng thanh đại kiếm ra. Thân hình mượn lực, xẹt qua thành một đường vòng cung, tránh kiếm khí và công kích của người trung niên thấp bé.

Quay lại, giống như chim yến lượn trở về, một kiếm cắt ngang, cực kỳ ưu nhã, lại ẩn sâu sát khí.

Trong mắt đại hán đầy vẻ kinh hãi, liều mạng muốn né tránh, nhưng vẫn chậm mất một chút.

Xoẹt xoẹt.

Kiếm của Sở Mộ chém qua cổ của đại hán. Máu giống như suối phun ra.

Nhân cơ hội, thân hình Sở Mộ nhẹ bỗng, một kiếm như gió, đâm về phía người trung niên thấp bé. Tốc độ kiếm đi quá nhanh, khiến người trung niên thấp bé lộ vẻ kinh hãi. Hắn vội vàng vung hai thanh đoản kiếm lên, che kín không một kẽ hở, đồng thời liều mạng lui về phía sau.

Người trung niên bình thường kinh hãi, thi triển sát chiêu. Kiếm ảnh đầy trời giống như cuồng phong tập kích tới, bao phủ lấy Sở Mộ.

Kiếm thuật trung giai: sát chiêu Cuồng Phong Kiếm Thuật… Cuồng Phong Sát!

Kiếm thức của Sở Mộ vừa vận dụng ra, Cuồng Phong được thi triển ra, dưới hai thành Phong Chi Ý Cảnh, uy lực của Cuồng Phong đã không thua gì với sát chiêu trung giai, sát khí rét lạnh cùng kiếm ảnh đầy trời va chạm trung hoà.

Tay trái Sở Mộ cũng đưa về phía trước, rạch một cái. Kiếm khí phá không chém ra, lao về phía người trung niên thấp bé.

– Đáng chết. Đây là một đệ tử kiếm phái mới tiến vào nội môn sao?

Người trung niên thấp bé tức giận mắng không dừng. Đoản kiếm trong tay liên tục vung lên, ngăn cản kiếm khí của Sở Mộ, đồng thời phản kích. Chỉ thấy hai tay hắn cầm kiếm đâm ra giao nhau, thân thể bay lên không trung, nhanh chóng chuyển động, giống như máy khoan điện lao thẳng về phía Sở Mộ. Quanh thân, không khí bị xé rách, bị nghiền nát, hỗn loạn, sắc bén đến cực điểm, bụi bay mù mịt.

Tốc độ không khí lưu chuyển tăng lên. Chân phải Sở Mộ điểm vào bên trái chân, thi triển thân pháp Phong Trung Du, trong mắt có mây trắng bay qua, Ý Cảnh Vân, Kinh Vân Sát!

– Gia hỏa kia thật sự là khó quấn!

Sắc mặt người trung niên bình thường đại biến, lại thi triển sát chiêu: Cuồng Phong Sát!

Sát chiêu va chạm. Kiếm khí ngang dọc, cắt ở trong không khí, phát ra tiếng vèo vèo, khiến da đầu tê dại. Sở Mộ nhân cơ hội lui về phía sau, tránh Cuồng Phong Sát. Quanh thân có gió đột nhiên xuất hiện, gào thét.

– Thanh Phong Tuyệt Sát!

Dưới hai thành Phong Chi Ý Cảnh, uy lực Thanh Phong Tuyệt Sát tăng lên gấp bội, phong nhận màu xanh nhạt dài hơn một thước, theo một kiếm Sở Mộ chém ra, lao về phía người trung niên thấp bé.

– Không…

Người trung niên thấp bé vô cùng hoang mang, song kiếm liên tục vung lên, kiếm khí vờn quanh, ý đồ ngăn cản phong nhận.

Chương 80: Sát khí của Thanh Lang! Sở Mộ trở về nhà (1)

Xì.

Một tiếng động vang lên. Kiếm khí bị đánh tan. Song kiếm bị đánh bay. Phong nhận đã chặt đứt hai cánh tay của người trung niên thấp bé, cuối cùng chém ở trên cổ của hắn, chặt đứt. Cái đầu bay lên thật cao, mặt cắt chuyển động, máu phun ra giống như suối.

Người trung niên dáng vẻ bình thường lúc này đã sợ đến hồn phi phách tán. Hai đạo kiếm khí phóng ra giao nhau, lao về phía Sở Mộ. Bản thân hắn lại bay ngược lại, chạy như điên, dự định trong lúc đó sẽ thoát đi.

– Nếu đã tới, vậy hãy ở lại cùng với bạn đồng hành của ngươi đi.

Trong mắt Sở Mộ lộ ra sát khí sắc bén, khẽ quát một tiếng. Hắn toàn lực thi triển Phong Trung Du ra, tránh kiếm khí giao nhau, giống như một trận gió mạnh vậy, bắn tới.

Sát khí phía sau, khiến người trung niên này sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt kinh hãi, vạn phần hoảng sợ.

Hắn vạn lần không ngờ được, gia hỏa mà mình vốn cho là một con mồi dễ bắt, không ngờ lại chuyển thành thợ săn. Hơn nữa, trong thời gian rất ngắn, hắn đã giết chết hai người bạn đồng hành đã hợp tác nhiều năm. Thực lực như vậy, hắn căn bản cũng không có khả năng trêu chọc được.

Cắn răng, người trung niên rót kiếm khí vào hai chân, thi triển thân pháp, chạy như điên. Nhưng thân pháp của Sở Mộ rõ ràng cao hơn hắn, tốc độ nhanh hơn, nhanh chóng kéo gần khoảng cách.

Kiếm khí phóng ra ngoài chém giết. Người trung niên căn bản không kịp né tránh, chỉ cảm thấy bắp chân tê rần, máu tươi phun ra. Hắn thiếu chút nữa té sấp về phía trước.

Vèo.

Một tiếng động phát ra. Một thân ảnh xẹt qua bên cạnh hắn. Từ trên cổ hắn truyền ra rét lạnh. Một thanh kiếm gác ở trên cổ.

Khuôn mặt người trung niên kinh hoàng, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, sắc mặt trắng bệch phát thanh, môi hơi run rẩy.

– Vì sao phải giết ta?

Hai mắt nhìn chằm chằm vào người trung niên, sát khí sắc bén, giọng nói Sở Mộ lạnh như gió bắc mùa đông khắc nghiệt:

– Nói.

– Ta… Ta nói, ngươi không thể giết ta.

Người trung niên cố nén cảm giác đau đớn từ chân, run rẩy nói.

– Không nói, ta sẽ cắt ở trên người ngươi ba trăm sáu mươi kiếm, cho ngươi cảm giác cơ thể từ từ chết dần.

Giọng nói Sở Mộ lạnh hơn, sát khí nồng đậm.

Người trung niên hình như tưởng tượng ra được loại cục diện này, sắc mặt càng trắng hơn. Toàn thân hắn không khống chế được, liên tục run rẩy.

– Là… Là Thanh Lan… Thanh Lan Kiếm Phái nhờ chúng ta ra tay… Nói muốn giết một đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Phong Kiếm Phái, còn có cả tranh vẽ…

Người trung niên gần như muốn khóc. Thanh Lan Kiếm Phái này, mẹ nó, quả thật là đào hố hại mình mà.

– Thanh Lan Kiếm Phái…

Sở Mộ có chút trầm ngâm.

– Ngươi… Ngươi không thể giết ta… Ta là…

Người trung niên hình như cảm thấy được sát ý của Sở Mộ. Nhưng hắn còn chưa nói xong, kiếm của Sở Mộ đã đâm vào cổ họng của hắn, khiến hắn trợn trừng hai mắt, mang theo không cam lòng, miệng phun bọt máu, thân thể mềm nhũn ngã xuống.

Trấn Thanh Lan là nơi long xà hỗn tạp. Nổi danh nhất chính là Thanh Lang Bang.

Bang chủ Thanh Lang Bang là Đoạn Thanh Lang là kiếm giả kiếm khí cảnh cửu đoạn hậu kỳ, kiếm thuật trác việt, có một không hai tại trấn Thanh Lan. Trong bang, cao thủ rất nhiều. Tương đối nổi danh chính là Thanh Lang Song Sát, Thanh Lang Tam Tuyệt, Thanh Lang Tứ Kiếm.

Bình thường, làm một kẻ bá chủ tại trấn Thanh Lan, không người nào dám trêu chọc Thanh Lang Bang. Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, bọn họ cũng sẽ không ngốc đến mức đi trêu chọc người của ba đại kiếm phái.

Chỉ có điều lúc này đây, Thanh Lan Kiếm Phái đưa ra điều kiện thật sự quá hậu hĩnh. Đoạn Thanh Lang suy nghĩ một lát, sau đó quyết định liều mạng.

Dù sao, chỉ là giết chết một đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Phong Kiếm Phái, chỉ cần tiến hành được ổn thỏa một chút, chắc chắn sẽ không lưu lại hậu hoạn gì. Ngược lại, sau khi chuyện này thành công, hắn còn có thể thu được lợi ích cực lớn. Lợi ích này đủ để cho tu vi kiếm khí của hắn đột phá đến thập đoạn.

Trong bang tiếp nhận nhiệm vụ này là Thanh Lang Tam Tuyệt. Tu vi kiếm khí của bọn họ là bát đoạn đỉnh phong và bát đoạn hậu kỳ. Ba người này đã hợp tác nhiều năm, đặc biệt ăn ý. Cả ba thoáng cái đồng thời ra tay, cho dù là kiếm giả cửu đoạn sơ kỳ, cũng phải lập tức nuốt hận.

Bởi vậy, đối với việc ba người bọn họ đi chặn giết Sở Mộ, Đoạn Thanh Lang cảm thấy đủ rồi. Không chỉ có đủ, còn có phần giết gà dùng dao mổ trâu. Ba người bọn họ trước nay đều làm việc cẩn thận. Một người trong số đó còn là đệ đệ ruột thịt của hắn, là người vô cùng đáng tín nhiệm.

Nhưng mà, ngoài dự đoán của Đoạn Thanh Lang chính là, sáng sớm ngày hôm sau, Thanh Lang Tam Tuyệt không quay về. Bọn họ bị người ta phát hiện, chết ở ven đường, cách trấn Thanh Lan mấy dặm.

Hai mắt Đoạn Thanh Lang đỏ đậm, đằng đằng sát khí. Hắn lập tức huy động thành viên của Thanh Lang Bang truy tìm điều tra, xem rốt cuộc là ai đã giết chết ba người bọn họ, giết chết đệ đệ ruột thịt của mình.

– Bang chủ, ngài xem, có phải là do Sở Mộ gây ra hay không?

Quân sư trong bang, Mạt Dụng trầm ngâm một lát, sau đó dường như có điều suy nghĩ, nói.

– Không có khả năng!

Đoạn Thanh Lang khẳng định nói, trong mắt lộ ra sát khí kinh người:

– Căn cứ vào tin tức phía bên Thanh Lan Kiếm Phái cung cấp, nửa tháng trước Sở Mộ cũng chỉ là tu vi thất đoạn hậu kỳ mà thôi. Cho dù là tu luyện có nhanh mấy đi nữa, hiện tại nhiều nhất cũng chỉ là bát đoạn sơ kỳ. Hơn nữa, các đệ tử kiếm phái, phần lớn không trải qua sinh tử giết chóc, một thân thực lực không có cách nào phát huy ra được mười thành. Tuyệt đối không thể nào là đối thủ của ba người Thanh Báo bọn họ.

– Đúng, ta đã xem qua vết thương trên người bọn họ. Tất cả đều bị một đòn bị mất mạng, sạch sẽ lưu loát. Người có thể làm được điểm này, chí ít tu vi kiếm khí sẽ không dưới bọn họ. Đồng thời kiếm thuật phải cao hơn so với bọn họ. Hơn nữa, phải là người có kinh nghiệm chém giết đặc biệt phong phú.

Quân sư Mạt Dụng gật đầu.

– Điều tra, điều tra cho ta. Triệt để truy tìm điều tra, xem rốt cuộc là do ai làm. Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Đoạn Thanh Lang khẽ gầm hét lên, sát khí vô cùng lạnh léo. Không quan tâm đối phương là ai, có thân phận gì, hắn cũng phải khiến cho đối phương phải trả cái giá thật lớn. Hắn hung ác độc địa, nói:

– Mặt khác, đã điều tra ra thân phận của Sở Mộ chưa?

– Đã điều tra ra được, hắn là con cháu Sở gia ở Khai Dương Thành.

Mạt Dụng nói:

– Bang chủ, thực lực Sở gia lớn hơn so với Thanh Lang Bang chúng ta rất nhiều, không thích hợp để cứng rắn đánh tới.

– Ta biết, ta cũng không có dự định đánh với Sở gia. Nhưng Sở Mộ khẳng định vẫn phải quay về Thanh Phong Kiếm Phái. Đến lúc đó, hắn tất nhiên sẽ phải đi qua trấn Thanh Lan.

Đoạn Thanh Lang nói, khóe miệng cong lên, lộ ra một tia khát máu:

– Đến lúc đó, bày ra thiên la địa võng, bắt sống hắn, nghiêm hình bức cung.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo