Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 10 [ Chương 46 đến 50 ]
❮ sautiếp ❯Chương 46: Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết
Trường lão Kiếm Các nói tiếp:
– Mỗi một gã kiếm giả đều có tính cách, phong cách hành sự không giống nhau bởi vậy khi lĩnh ngộ Kiếm Thế hoặc nhiều hoặc ít đều có điểm khác biệt, có kiếm giả tạo thành Kiếm Thế cực kỳ bá đạo, còn có Kiếm Thế lại miên nhu nhưng Kiếm Thế chính là Kiếm Thế đều có một đặc điểm chung chính là phẩm chất chung mà mỗi kiếm giả đều phải có: mũi nhọn (phong mang), phong duệ, một đi không trở lại, không sợ hãi luôn sẵn sàng vượt mọi chông gai. Nếu như mất đi những tinh nghĩa hạch tậm này liền mất đi tinh túy của Kiếm Thế, nhất định không cách nào đạt được thành tựu cao.
Sở Mộ như nuốt từng lời trưởng lão Kiếm Các nói, hắn nhớ rành mạch rõ ràng từng câu từng chữ, hắn biết rõ những kinh nghiệm lần này quý trọng đến mức nào có thể giúp hắn tránh đi được rất nhiều đường vòng, khiến hắn xác định được mục tiêu tu luyện tốt hơn.
– Được rồi, ta chỉ nói đến đây thôi, ngươi đi chọn lựa kiếm khí quyết đi.
Trường lão Kiếm Các gật gật đầu tựa cười mà như không phải cười:
– Chọn lựa kiếm khí quyết nếu như chọn lựa một mạch hoặc các mạch gần nhau thì lúc tu luyện càng đơn giản tỷ lệ phạm sai lầm nhỏ hơn. Mặt khác tầng hai khác hẳn tầng một, ngươi chỉ có một lần cơ hội lựa chọn, một khi đã chọn cái gì liền không thể chọn cái khác nếu không sẽ có cảnh báo vang lên.
– Đa tạ trường lão dạy bảo.
Sở Mộ đi kiếm lễ trịnh trọng hướng trưởng lão Kiếm Các tạ ơn, dù hắn không nói bất cứ câu hứa hẹn gì nhưng trong lòng đã có một vị trí đặc biệt cho vị trưởng lão này. Hơn nữa qua mấy câu cuối của trưởng lão hắn cũng biết rằng trước đây hắn cố gắng nhớ thêm một môn thân pháp bộ pháp tưởng rất bí mật nhưng vị trưởng lão này lại biết rõ, thế nhưng lão cũng không truy cứu.
Thời gian đi vào trong Kiếm Các vẫn là một nén hương, trưởng lão Kiếm Các cũng không phá lệ cho hắn tuy nhiên thời gian như vậy đã đủ rồi.
Sở Mộ lên thẳng tầng hai, cảm giác có một tầng ngăn cản liền vận thoáng một chút kiếm khí thất đoạn liền thông qua.
Tất cả kiếm khí quyết ở tầng một đều là hoàng cấp hạ phẩm, còn kiếm khí quyết tầng hai là hoàng cấp trung phẩm về phần tầng ba có thể là hoàng cấp thượng phẩm nhưng Sở Mộ còn chưa đủ tư cách đi lên.
– Ta đang tu luyện Dưỡng Nguyên Kiếm Khí Quyết xem như thuộc về nguyên hệ, tu luyện ra kiếm khí bất thiên bất ỷ trung chính bình hòa hùng hậu tinh thuần hơn nữa xóa bỏ không dễ dàng nhưng tốc độ tu luyện chậm chạp không có trợ giúp tăng phúc hay suy yếu cho bất kỳ kiếm thuật hệ nào khác.
Vừa dạo một vòng ở tầng hai Sở Mộ vừa suy nghĩ:
– Cho nên ta phải lựa chọn một môn kiếm khí quyết khác cũng phải là nguyên hệ, dù sao ta tu luyện kiếm thuật còn có vân hệ và phong hệ khả năng về sau còn liên quan đến các hệ khác.
Ở tầng hai chỉ có hơn 40 ô vuông chứa sách, Sở Mộ nhanh chóng đảo qua một vòng, trong đó ngoài kiếm khí quyết còn có bí pháp.
Mục tiêu của Sở Mộ là kiếm khí quyết cho nên hắn không nhìn về phía bí pháp.
– Lăng Phong kiếm khí quyết có khả năng tăng phúc nửa thành ở mặt tốc độ cho phong hệ, có thể tăng phúc nửa thành uy lực cho Lăng Phong kiếm thuật.
– Minh Lôi kiếm khí quyết, Bích Thủy kiếm khí quyết. Xem ra đây chính là nguyên bộ kiếm thuật kiếm khí quyết của ba viện nội môn, tăng phúc nửa thành, tuy không phải quá nhiều nhưng cũng có thể phát huy tác dụng không kém, nhất là dưới tình huống hai bên có thực lực tương đương.
Sở Mộ vừa đi vừa lẩm bẩm, tiếp tục xem.
– Hỏa Diễm Kiếm Khí Quyết
– Bạo Viêm Kiếm Khí Quyết
– Kim Sát Kiếm Khí Quyết
– Thanh Mộc Kiếm Khí Quyết
– Nham Thổ Kiếm Khí Quyết
Bên cạnh mỗi một môn kiếm khí quyết đều có một tờ giấy ghi chép những đặc điểm liên quan chỉ liếc mắt qua là thấy.
Phong hệ, thủy hệ, hỏa hệ, kim hệ, mộc hệ, thổ hệ, lôi hệ ….
– Những kiếm khí quyết này mỗi môn đều có một sở trường riêng, có thiên hướng riêng cho dù là kiếm khí quyết cùng hệ khi tạo tăng phúc cho kiếm thuật cũng có nhiều phương diện khác nhau nhưng đều không bao quát.
– Nếu như ta chủ tu kiếm thuật nhất mạch Lăng Phong viện liền chọn Lăng Phong kiếm khí quyết đáng tiếc ta không phải cho nên chỉ có thể chọn môn này a, Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tuy không phải cùng một mạch với Dưỡng Nguyên Kiếm Khí Quyết nhưng cũng tương đối gần nhau.
Bên trong những kiếm khí quyết này rất ít kiếm khí quyết nguyên hệ, chỉ có hai môn sau khi cẩn thận cân nhắc Sở Mộ cảm thấy Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết thích hợp với mình hơn.
Vì vậy hắn quyết định lựa chọn Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, vừa thò tay vào lấy thì thấy một tầng ngăn cản hắn liền vận chuyển kiếm khí bao phủ bàn tay mới xóa được tầng ngăn cản.
– Đáng tiếc, tầng hai không giống tầng một tất cả đều có kiếm khí phòng hộ ta chỉ cơ hội lựa chọn một lần nếu không cứ như tầng một nhất định phải nhớ thêm một môn bí pháp.
Sở Mộ thở dài liếc nhìn một môn bí pháp rồi cầm Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết bước xuống tầng một hướng về phía trưởng lão Kiếm Các.
– Đưa ta xem ngươi chọn nôn kiếm khí quyết nào ?
Trường lão Kiếm Các vừa nói vừa tiếp nhận kiếm phổ:
– À, hóa ra là Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết quả nhiên ngươi tu luyện kiếm khí quyết thuộc về nguyên hệm công chính bình thản thích hợp để phát triển toàn diện cũng hoàn toàn thích hợp với ngươi, chỉ mất hai ngày có thể hoàn thành chuyển tu.
Nói xong trường lão Kiếm Các nhanh chóng đăng ký rồi trả lại kiếm phổ cho Sở Mộ.
– Nhớ kỹ, trong vòng một tháng phải đưa kiếm khí quyết về chỗ cũ.
Trường lão Kiếm Các không quên nhắc nhở.
– Chuyển tu xong đệ tử sẽ trả lại.
Sở Mộ vừa nói vừa cất kiếm phổ rồi trịnh trọng đi kiếm lễ chào trưởng lão Kiếm Các rồi xoay người rời đi.
– Trước có Tiêu Thiên Phong sau có Sở Mộ là phúc của Thanh Phong kiếm phái ta.
Trường lão Kiếm Các nhìn theo bóng lưng Sở Mộ, lẩm bẩm nói:
– Tuy thiên phú tu luyện Tiêu Thiên Phong cao hơn Sở Mộ nhưng tương lai nhất định Sở Mộ sẽ vượt qua Tiêu Thiên Phong.
Sau khi chọn lựa kiếm khí quyết Sở Mộ liền quay về Lăng Phong viện, chỉ một lúc sau hắn đã đi đến tấm bia đá trước cửa Lăng Phong viện.
Hiện tại có một người đang đứng trước tấm bia đã, hai tay giao nhau ôm kiếm, khí tức cô đọng, sắc mặt âm trầm, đôi mắt có chút nheo lại tựa hồ như có từng hồ quang điện rất nhỏ nhảy lên.
– Hình như đây là Vương Phong của Minh Lôi viện thì phải ? Hắn đến chỗ chúng ta làm gì nhỉ ?
Một vài tên kiếm giả đi qua liếc nhìn Vương Phong rồi ghé tai nhỏ giọng trao đổi.
– Không biết, từ sau lần bị sư huynh Tiêu Tiên Phong đả bại Vương Phong cũng chưa quay lại lần nào.
– Nghe nói đệ đệ Vương Lỗi của hắn bị một đệ tử ngoại môn cắt đứt gân tay, Vương Phong muốn tìm tên đệ tử ngoại môn kia tính sổ thế nhưng bij sư huynh Tiêu Tiên Phong ngăn lại, về sau hắn đi báo lên Chấp Pháp đường thế nhưng ngược lại còn bị phạt suy nghĩ ba ngày trên Lệ Phong Nhai, hơn nữa Vương Lỗi còn bị trục xuất khỏi kiếm phái.
– Trường lão Chấp Pháp luôn luôn công chính nghiêm minh a.
Lúc này Sở Mộ cũng đã về đến gần tấm bia đá.
Chương 47: Năm ngày sau! Sinh tử đấu kiếm!
– Vương Phong, quả nhiên là hắn.
Sở Mộ nhìn thấy Vương Phong thì đồng thời Vương Phong cũng phát hiện ra Sở Mộ đã trở về, hai mắt hắn trừng lên, lửa giận bộc phát không thèm che dấu, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, kiếm khí mãnh liệt tỏa ra hàn khí thấu xương, khí thế bức người, so với đợt gặp lần trước hình như thực lực hắn tăng lên không ít.
– Sở Mộ!!!!
Vương Phong nghiến răng nghiến lợi rít hai chữ qua kẽ răng tràn ngập hận ý và sát cơ, lúc này hắn đã buông tay cầm kiếm ra, sắc mặt càng trở nên âm trầm, thanh ầm tựa như gầm lên, vang vonjng xung quanh như tiếng sấm:
– Ta đã nói rồi, ngay khi ngươi trở thành đệ tử nội môn cũng chính là ngày giỗ của ngươi, hiện tại ta đến lấy mạng ngươi.
– Sở Mộ, hắn chính là Sở Mộ, không ngờ được vậy mà hắn đã trở thành đệ tử nội môn, hơn nữa còn thuộc Lăng Phong viện chúng ta.
Mấy tên kiếm giả đứng đằng xa nghe thấy Vương Phong nói vậy lập tức kinh ngạc, lại thấp giọng nghị luận.
– Ta nghe nói lúc ở ngoại môn hắn đã từng xuất đầu danh uy danh cho Thanh Phong kiếm phái chúng ta, được xưng là đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn.
– Hừ đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn thì thế nào nhiều nhất chỉ có thể hoành hành ở ngoại môn mà thôi, thử nghĩ mà xem, nhiều năm qua có bao nhiêu đệ tử ngoại môn sau khi tiến vào nội môn đều long biến thành xà không đạt được thành tựu nổi bật gì.
– Nói cũng đúng.
– Lần này Sở Mộ thảm rồi, thù hận giữa hắn và Vương Phong không thể cởi bỏ được, hiện tại sư huynh Tiêu Tiên Phong lại không ở trong môn đã ra ngoài lịch lãm rèn luyện còn chưa trở về cho nên không có người nào xuất đầu thay Sở Mộ.
– Thật sự là đáng thương a, mới vừa tiến vào nội môn còn chưa kịp hưởng thụ đãi ngộ dành cho đệ tử ngoại môn.
– Sở Mộ, hiện tại không ai có thể cứu được ngươi.
Vương Phong rít gào.
– Ai sống ai chết còn chưa biết được.
Thần sắc Sở Mộ không thay đổi vẫn đạm bạc như trước.
– Rất tốt, ta hi vọng đến lúc lên kiếm đài ngươi vẫn cuông được như vậy, năm ngày sau, quyết sinh tử trên sinh tử kiếm đài, ngươi có dám không ?
Vương Phong cười gằng, lớn tiếng nói.
– Vậy cứ để cho ngươi sống lâu thêm 5 ngày đi.
Sở Mộ nói.
– Hưởng thụ thật tốt 5 ngày cuối cùng của ngươi đi a.
Vương Phong nhe răng cười nói, oán hận của hắn đối với Sở Mộ đã lên đến đỉnh điểm không chết không thôi.
– Quên mất, ngươi đừng buồn đã có Ngô Cường chờ ngươi xuống là bạn.
Lúc Vương Phong đi ngang người, Sở Mộ thấp giọng nói.
– Ngươi …
Vương Phong giận dữ, thiếu chút nữa đã rút kiếm động thủ trực tiếp vs Sở Mộ, mấy ngày qua hắn cảm thấy thật sự kỳ quái, Sở Mộ đã xuất hiện ở kiếm phái đã vậy lại còn trở thành đệ tử nội môn thế mà Ngô Cường vẫn chưa trở về, hôm nay hắn biết rõ Ngô Cường đã lành ít dữ nhiều.
– Tốt … tốt … rất tốt …Nguồn truyện audio
Lồng ngực Vương Phong phập phồng kịch liệt, cơ hồ hai mắt tràn huyết.
– Ta rất tốt thế nhưng ngươi lại không được tốt cho lắm.
Sở Mộ khẽ cười nói, bước vào trong Lăng Phong viện để lại Vương Phong đứng một mình hận không thể lột da rút xương Sở Mộ.
Lý do mà Vương Phong đưa ra thời hạn 5 ngày mà không phải là ngay lập tức bởi vì muốn quyết đấu sinh tử thì đầu tiên phải được hai bên đồng ý sau đó phải trình đơn xin phép lên Chấp Pháp đường, tiến hành xác nhận rồi mới có thể quyết đấu.
Đôi khi là mất thời gian 3 ngày nhưng cũng có lúc mất 4 ngày cho nên Vương Phong định ra thời hạn 5 ngày nếu không với hận ý trong lòng của hắn chỉ muốn lập tức hành hạ Sở Mộ đến chết.
Vấn đề quyết đấu sinh tử với vo Sở Mộ ghi nhớ nhưng không để ý quá mức, lần này đối mặt với Vương Phong cho dù thực lực của hắn có tăng lên nhưng Sở Mộ không hề có cảm giác e ngại, so với Kiếm Thế mà trưởng lão Kiếm Các mang lại tất cả chỉ là nhược tiểu.
– Thời gian 5 ngày, hai ngày đầu chuyển tu sang Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, 3 ngày sau luyện thành Quan Khí Thuật, luyện Lăng Phong kiếm thuật đến mức đại thành, lĩnh ngộ thêm các mặt kiếm thuật khác rồi sau đó chém Vương Phong.
Sở Mộ vừa đi vừa âm thầm định ra kế hoạch, vừa đi vừa liếc nhẹ qua mấy kiếm giả trên đường, không quá để ý. Mà mấy đệ tử nội môn nàu đứng cách xa hai người Sở Mộ hơn 10m đã thế lại còn ngược gió co nên không nghe rõ Vương Phong đề xuất quyết đấu sinh tử, nếu không, không bao lâu nữa cả nội môn đều biết.
– Hừ, chỉ là một tên đệ tử nội môn mới thăng cấp mà đã kiêu ngạo như vậy, nhìn thấy chúng ta cũng không hành lẽ, quá thiếu lễ phép rồi.
Một lúc sau Sở Mộ quay về lầu các được phân, vừa mới bước vào nhà hắn đã ngửi thấy mùi thơm khắp nơi, hóa ra Lý Vi đang xào rau.
– Sư huynh, huynh đã trở về, nghỉ ngơi một chút đi, đồ ăn cũng sắp xong rồi.
Lý Vi nghe thấy tiếng bước chân liền nhìn ra ngoài nhà thì thấy Sở Mộ đi vào liền nói.
– Được rồi.
Sở Mộ đi lên tầng hai ngồi trước ban công đặt kiếm cạnh chân, móc kiếm phổ ra xem.
Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, không hổ là kiếm khí quyết Hoàng cấp Trung phẩm nội dung phong phú hơn Dưỡng Nguyên Kiếm Khí Quyết không ít, càng thêm thâm ảo, tối nghĩa khó hiểu, dùng ngộ tính cường đại gần như yêu nghiệt của Sở Mộ xem qua một lần cũng chỉ mới hiểu chút da lông mà thôi.
Đương nhiên nếu như đổi thành kiếm thuật thì Sở Mộ chỉ nhìn một lần đã có thể lĩnh ngộ được chút ít, ngộ tính của hắn là trên mặt kiếm thuật mới là mạnh nhất.
Sở Mộ lại tiếp tục đọc một lần nữa, cũng hiểu thêm được vài điều. giải thích thêm được một số thâm ảo.
Cứ liên tục đọc như vậy sau năm lần Sở Mộ đã hiểu rõ Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, tuy vậy hắn không vội vàng bắt tay vào chuyển tu mà cất kiếm phổ, nhắm hai mắt bài trừ tạp niệm, bắt đầu mô phỏng trong đầu.
– Sư huynh, nghỉ ngơi mời cơm.
Lý Vi bưng mâm cơm lên, trên mâm cơm bày biện khá nhiều món đủ cả hương vị lẫn bày biện khiến người nhìn muốn chảy nước miếng.
Gạo dùng để nấu cơm là Dưỡng Nguyên Mễ do chính Thanh Phong kiếm phái gieo trồng, bên trong ẩn chứa không ít nguyên khí, bổ dưỡng ôn hòa đã vậy là còn ngon miệng, nếu người thường sử dụng loại gạo này thường xuyên cũng có thể cường thân kiện thể, bổ sung nguyên khí còn đối với người tu luyện còn có thêm tác dụng kéo dài tuổi thọ.
Đệ tử ngoại môn không có tư cách ăn Dưỡng Nguyên Mễ.
Tất cả đồ ăn trên mâm đều được chế biến từ nguyên liệu do chính Thanh Phong kiếm phái cung cấp, không chỉ ngon miệng mà còn có tác dụng bổ dưỡng.
Ngoài ra còn có một bầu rượu.
– Sư huynh, rượu này gọi là Bách Thảo Nhưỡng do chính kiếm phái chúng ta sản xuất sử dụng mấy chục loại linh dược cũng cực kỳ bổ dưỡng, mỗi một vị đệ tử nội môn cũng chỉ được phân phối 1 vò trong 1 tháng mà thôi, ước chừng khoảng 3 cân.
Lý Vi vừa rót rượu cho Sở Mộ vừa giới thiệu, nắp hồ lô vừa mở đã ngửi thấy hương thơm tỏa ra bốn phía khiến người say mê.
Lý Vi cũng không kìm lòng được khẽ ngửi một chút, hai cánh mũi nhăn lại có phần đáng yêu.
Chương 48: Chuyển tu kiếm khí! Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn
– Muội cũng rót cho mình một ly đi.
Sở Mộ nói.
– Đa tạ sư huynh, rượu này chỉ cung cấp chuyên cho đệ tử nội môn như sư huynh, những người như muội không được uống.
Tuy Lý Vi rất muốn nếm thử thế nhưng vẫn lắc đầu, giọng nói rất kiên định:
– Sư huynh cứ chậm rãi thưởng thức, muội xuống trước.
Sở Mộ nhìn theo bóng lưng Lý Vi đi xuống khẽ gật đầu cũng không nói thêm gì bắt đầu bữa ăn.
Một thân kiếm khí tản mát, cũng không phải việc vui sướng gì. Hiện tại, Sở Mộ cảm thấy rất khó chịu.
Loại cảm giác đó, giống như là có vô số thanh đao nhỏ trong kinh mạch mạnh mẽ đâm tới, không ngừng cắt chém, khiến cho sắc mặt của hắn trắng bệch khóe mắt run rẩy. May mà kiếm khí rốt cục tản mất, phân bố tại trong kinh mạch, lưu động tự nhiên không có quy luật.
Sở Mộ vội vàng tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, bằng không một lát sau, những kiếm khí này sẽ tiêu tán. Đến lúc đó, tu vi kiếm khí của hắn sẽ hạ thấp.
Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tổng cộng có năm tầng, cũng không có chỗ đặc thù nào. Hắn đã sớm nhỡ kỹ khẩu quyết, cũng lý giải toàn bộ, tu luyện không khó khăn chút nào.
Luồng kiếm khí thứ nhất bị hàng phục, vô cùng nghe lời, biến thành quân tiên phong, bắt đầu theo lộ tuyến của Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết vận chuyển. Từng kiếm khí tán loạn khác cũng bị thu phục dần xác nhập vào, khiến cho luồng kiếm khí ban đầu, càng ngày càng tăng cường, giống như là một đầu giao long, tại trong kinh mạch vận chuyển nhanh chóng .
Đây là một quá trình dài, Sở Mộ đã sớm nói Lý Vi, hắn muốn bế quan hai ngày, cấm bất luận kẻ nào quấy rầy. Với tư cách là một kiếm thị, Lý Vi đương nhiên sẽ xử lý tốt những công việc liên quan.
Trên thực tế, Lý Vi cũng đoán được Sở Mộ chuyển tu kiếm khí. Đây cơ hồ là việc mà mỗi một vị vừa tấn thăng nội môn đệ tử cần phải làm, cũng phải làm trước tiên.
Dùng nửa ngày thời gian, từng chút một đem kiếm khí tản đi, bảo đảm kiếm khí giữ lại tại bên trong kinh mạch,, mới bắt đầu chuyển tu Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, hàng phục những kiếm khí tán loạn, chuyển hóa chúng thành Trung Nguyên Kiếm Khí, là một quá trình dài. Chỉ có chuyển hóa toàn bộ kiếm khí đều thành Trung Nguyên Kiếm Khí, mới xem như luyện thành Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tầng thứ nhất.
Tiếp theo, tự nhiên là cần tiếp tục tu luyện, cho đến khi tu vi hoàn toàn khôi phục đến kiếm khí cảnh thất đoạn sơ kỳ mới được.
May mà chuyển tu Kiếm Khí Quyết, cùng tu luyện kiếm khí bất đồng.
Tu luyện kiếm khí, là truy cầu kiếm khí tăng trưởng, gắng đạt tới tại cực hạn để đột phá, sẽ tạo thành gánh nặng cho kinh mạch. Nhưng chuyển tu Kiếm Khí Quyết, chuyển hóa kiếm khí đã có qua mà thôi, sẽ không xuất hiện gánh nặng, hoàn toàn có thể kiên trì liên tục vài ngày, đến khi toàn bộ kiếm khí hoàn tất chuyển hóa đồng thời khôi phục tu vi.
Bế quan hai ngày, toàn tâm toàn ý chuyển tu Kiếm Khí Quyết. Trong đoạn thời gian này, không đi để ý tới ngoại giới, cũng không cần ăn uống ngủ nghỉ, bình thường hấp thu chất dinh dưỡng vào thân thể , đầy đủ cho cơ thể duy trì liên tục vài ngày.
Bởi vậy, hai ngày này, Lý Vi tương đối rảnh rỗi, không cần giặt quần áo nấu cơm, chỉ cần mỗi ngày quét dọn lầu một lần là được.
Với tư cách là kiếm thị, Lý Vi cũng là một người dùng kiếm. Cho nên, mỗi ngày, nàng cũng phải tu luyện kiếm thuật, hơn nữa là bắt buộc.
Tuy Lăng Phong kiếm đài không có quy định kiếm thị không thể lên đài luyện kiếm, nhưng cũng không có kiếm thị nào dám lên Lăng Phong kiếm đài để luyện kiếm. Không ít nội môn đệ tử tự cho là hơn người nên sẽ không cho kiếm thị lên kiếm đài luyện kiếm.
Lý Vi luyện kiếm ngay tại mảnh đất trống phía dưới lầu các. Mảnh đất trống này không lớn, nhưng cũng không nhỏ, coi như miễn cưỡng đủ cho một người luyện kiếm.
Dáng người nàng nhỏ nhắn xinh xắn, tu luyện kiếm thuật có một phong vị khác. Nhất là trước ngực phồng lên, run lên một cái giống như là sóng lớn mãnh liệt.
– Chậc chậc, thật sự là một lớp vừa qua, một lớp lại đến, cảnh đẹp cảnh đẹp… Tiểu kiếm thị, về sau, ngươi cứ tới đây phục thị ta, làm kiếm thị của ta.
Đột nhiên, một đạo âm thanh trêu tức mang theo cảm giác đắm đuối truyền đến. Lý Vi biến sắc, cầm kiếm quay người nhìn lại.
Chỉ thấy hai người mặc áo bào xanh đi đến. Trong đó, một người còn dùng con mắt đắm đuối dò xét chính mình, nhất là trước ngực phồng lên lại càng là trọng điểm chú ý, khiến cho sắc mặt của Lý Vi tái nhợt lại đỏ lên, lui về phía sau hai bước, thân thể co rút .
– Lý Vi bái kiến hai vị sư huynh.
Nhanh chóng điều chỉnh xong, Lý Vi dùng kiếm lễ, nói.
Đệ tử ngoại môn, là không thể mạo phạm đệ tử nội môn. Với tư cách là kiếm thị, tu vi không đến thất đoạn, coi như là đệ tử ngoại môn.
Mà đệ tử ngoại môn còn tốt, đệ tử nội môn căn bản khinh thường đi khu vực của đệ tử ngoại môn, bởi vậy bình thường rất khó gặp một người đệ tử nội môn. Nhưng kiếm thị thì khác, sinh hoạt tại khu vực của đệ tử nội môn, ngẩng đầu cúi đầu cũng có thể thấy được đệ tử nội môn.
Có đôi khi gặp được một ít đệ tử nội môn khó dây dưa biến thái, thường thường kết cục cũng không tốt. Lý Vi cũng biết một ít tin đồn. Bất quá, với tư cách là kiếm thị của đệ tử nội môn, cũng có một ít chỗ tốt. Ít nhất tu luyện ở khu vực của đệ tử nội môn nhanh hơn so với khu vực của đệ tử ngoại môn, còn có có thể được sư huynh nội môn tán thưởng.
– Rất tốt, ngươi tên là gì?
Tề Bạch nheo lại hai mắt, tầm mắt chuyển dời đến khuôn mặt “em bé” của Lý Vi, ti tiện cười nói.
– Bẩm sư huynh, ta là Lý Vi.
Lý Vi hồi đáp, lui một bước nhỏ về phía sau .
– Lý Vi, danh tự không sai, người lại càng không sai, mau đến đi cùng ta.
Tề Bạch cười nói. Loại nụ cười này, khiến cho Lý Vi xấu hổ lại không thể làm gì.
– Tề Bạch, đừng quên chính sự.
Kiếm giả đứng bên cạnh nhướn mày, nói.
– Yên tâm, sẽ không quên.
Nụ cười ti tiện trên mặt Tề Bạch đột nhiên biến thành nhe răng cười:
– Gọi Sở Mộ ra, ta muốn để cho hắn hiểu được, vừa tấn cấp đệ tử nội môn, phải biết tôn kính sư huynh, bằng không, kiêu ngạo cuồng vọng, sớm muộn sẽ có một ngày chết dưới kiếm của người khác.
Lý Vi nghe xong, mới biết được, nguyên lai hai người này là tới tìm Sở Mộ Sở sư huynh, không khỏi âm thầm kinh ngạc. Sở sư huynh mới tấn chức đệ tử nội môn được hai ba ngày, làm sao đã trêu chọc đệ tử nội môn khác rồi.
– Sở sư huynh đang bế quan, hiện tại không rảnh.
Lý Vi nói:
– Mời hai sư huynh trở về trước, đợi sau khi Sở sư huynh xuất quan, ta sẽ chuyển cáo tới sư huynh.
– Bế quan?
Tề Bạch đầu tiên là sững sờ, sau đó cười lạnh nói:
– Là chuyển tu Kiếm Khí Quyết a. Lúc này, hắn cùng phế vật không có gì khác nhau.
– Sở sư huynh không phải là phế vật.
Lý Vi đỏ bừng cả mặt, phản bác.
– Còn dám mạnh miệng, chẳng lẽ mới hai ba ngày, ngươi liền lên giường phục thị hắn rồi.
Tề Bạch nói rất độc, để cho Lý Vi đỏ bừng cả mặt, vừa thẹn vừa giận không thôi:
– Thỉnh sư huynh tự trọng.
Chương 49: Lần dầu dương danh ở nội môn (1)
– Thật can đảm, chỉ là một tên kiếm thị, cũng dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với ta, quỳ xuống.
Tề Bạch giận dữ, hai mắt trợn trừng, kiếm khí mãnh liệt khí thế bức người, để cho Lý Vi cảm thấy một cỗ khí thế lăng lệ đập vào mặt, nhịn không được lui về phía sau hai bước, thiếu chút nữa té ngã, sắc mặt đại biến, có chút sợ hãi, rồi lại căn môi bất khuất.
– Ta là kiếm thị của Sở sư huynh, không phải kiếm thị của ngươi, không cần quỳ trước ngươi.
Lý Vi quật cường nói, đích xác, môn quy cũng là như thế.
– Tốt lắm tiểu kiếm thị, rất thuộc môn quy, rất tốt, rất tốt…
Tề Bạch sắc mặt dữ tợn, bị Sở Mộ coi thường, hiện tại liền kiếm thị của Sở Mộ, cũng dám dùng loại thái độ này đối đãi hắn, hắn gần như muốn nổi điên, nội tâm giận giữ, tựa như ác quả dữ tợn, để cho Lý Vi cảm thấy một tia sợ hãi, lần nữa lui về phía sau.
– Được rồi, ức hiếp một kiếm thị, cũng không thể hiện ra uy phong của đệ tử nội môn.
Đệ tử nội môn bên cạnh nhướng mày nói cũng không để ý đến khuôn mặt nổi giận của Tề Bạch khi nghe mình nói vậy. Người này đi lên hai bước, nhìn chằm chằm Lý Vi, khẩu khí tương đối ôn hòa:
– Sở Mộ nói muốn bế quan mấy ngày? Bây giờ là ngày thứ mấy?
– Hai ngày, đây là ngày thứ hai.
Có lẽ là do thái độ ôn hòa, bộ dáng không có đằng đằng sát khí của đệ tử nội môn này, Lý Vi trả lời theo bản năng.
– Rất tốt, đợi Sở Mộ xuất quan, nói cho hắn biết, sáng sớm ngày mai, ta tại Lăng Phong kiếm đài chờ hắn, nói cho hắn biết, ta là Trang Thu Sinh.
Người này nói xong liền quay người, liếc nhìn Tề Bạch một cái:
– Đi thôi.
– Hừ, sáng sớm mai Sở Mộ phải xuất hiện, bằng không, tự gánh lấy hậu quả.
Tề Bạch hung hăng uy hiếp một câu, quay người rời đi.
– Trang Thu Sinh… Trang Thu Sinh…
Nhắc lại hai lần, sắc mặt của Lý Vi nhất thời đại biến:
– Kiếm khí cảnh bát đoạn, không xong, Sở sư huynh hiện tại chỉ là kiếm khí cảnh thất đoạn mà thôi, cùng bát đoạn chênh lệch quá lớn. Làm thế nào? Làm thế nào?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Vi đều nhăn, sốt ruột đi vòng vòng.
– Hay là không nói cho Sở sư huynh? Không nên không nên, báo cho Sở sư huynh? Dường như cũng không quá tốt…
Nào ngờ, Sở Mộ đã sớm đã nghe được. Hắn ngay tại lầu hai, hơn nữa là vừa tu luyện tới Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tầng thứ hai, chuẩn bị tiếp tục tu luyện. Sở dĩ không ra, là muốn nhìn xem Lý Vi xử lý như thế nào. Bây giờ nghe thấy lời nói sốt ruột mâu thuẫn của Lý Vi, hiểu ý cười cười, đồng thời cảm thấy có một tiểu kiếm thị thế này tựa hồ cũng không tệ.
Ngày hôm sau, Sở Mộ dậy sớm như trước, đây là thói quen của hắn, sau khi rửa mặt xong hắn liền tu luyện Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, vận chuyển hai mươi mốt Đại Chu thiên.
Hôm nay Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết tu luyện tới tầng thứ ba, tu vi cũng khôi phục đến thất đoạn sơ kỳ, tổng sản lượng kiếm khí có chỗ giảm bớt, nhưng kiếm khí càng thêm tinh thuần càng thêm cô đọng, lúc vận chuyển càng tự nhiên, uy lực cũng càng cường.
Cấp độ Kiếm Khí Quyết cũng không liên quan trực tiếp đến tu vi đoạn mấy, chỉ có điều tu luyện Kiếm Khí Quyết đến càng cao tầng, kiếm khí sẽ càng tinh thuần càng cô đọng, uy lực cũng sẽ càng cường đại hơn.
Hoàn tất hai mươi mốt Đại Chu thiên, Sở Mộ chuyển qua tu luyện Quan Khí Thuật, sau đó tu luyện tiếp bí pháp Kiếm Khí Hộ Thể, cảm thụ một chút tiến triển.
Sau khi luyện xong Sở Mộ rút kiếm xuống lầu, đi về phía Lăng Phong kiếm đài.
Lúc này sắc trời có chút ảm đạm như cũ, mặt trời vẫn chưa ló dạng, hơi lạnh vẫn còn, con đường đá vụn im ắng đến mức có thể nghe tiếng côn trùng kêu, chỉ có một mình Sở Mộ.
Khi Sở Mộ tiến vào Lăng Phong kiếm đài, từng đợt hàn khí theo gió thổi đến như muốn hạ nhiệt độ không khí xuống.
Sở Mộ dần dần điều hoà hô hấp, bắt đầu tu luyện thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm, rồi lại chuyển qua tu luyện Cơ Sở Kiếm Thuật, sau đó tu luyện Thanh Phong kiếm thuật và Kinh Vân Sát, Phi Vân Kiếm Thuật cùng Nhu Vân kiếm thuật. Tất cả đều được hắn ôn tập một lần nhưng trọng điểm vẫn là tu luyện Lăng Phong kiếm thuật.
Cho dù thời gian hai ngày vừa qua hắn chưa từng tu luyện, nhưng lúc này tu luyện, không những không ngượng tay mà ngược lại còn cảm giác quen thuộc hơn, sáu thức đầu tiên thi triển đơn giản, thức thứ bảy sát chiêu Lăng Phong Động, phong ngưng tụ trảm cắt, lăng lệ ác liệt phi thường.
Về phần nhất thức sát chiêu cuối cùng Lăng Phong Tuyệt Đỉnh, Sở Mộ còn chưa có nắm giữ hoàn toàn, tuy nhiên hắn tin tưởng trong ngày hôm nay hắn có thể luyện thành, dựa vào thiên phú kiếm thuậ tcủa hắn, dựa vào ngộ tính siêu cường của hắn, dựa vào một tia cảm ngộ phong huyền diệu.
Sở Mộ hoàn toàn đắm chìm vào Lăng Phong kiếm thuật trong lúc tu luyện, mỗi một lần tu luyện, đều để cho hắn có chút cảm ngộ sâu sắc đối với Lăng Phong kiếm thuật, dần dần nắm giữ ảo diệu tinh túy trong đó.
Thoáng chốc Sở Mộ đã luyện được 10 lần, mặt trời đã ló dạng ở đằng Đông, từng tia nắng ban mai như lưỡi kiếm sắc bén xé rách trời đêm xua đi giá lạnh nhảy múa trên kiếm đài.
Đúng lúc này bỗng xuất hiện một đạo thân ảnh lao nhanh lên Lăng Phong kiếm đài, trên mặt hắn hiện lên sự vui vẻ không cách nào che dấu, càng chạy càng nhanh.
– Tiếp một kiếm của ta!
Thân ảnh đó nhảy lên cao, ở giữa không trung liền rút kiếm, hào quang bắn ra bốn phía, kiếm quang mang theo kình phong lao thằng về phía Sở Mộ.
Sở Mộ liền lật tay đâm một kiếm, kình phong quấn quanh mũi kiếm va chạm với kiếm đối phương, kiếm quang lập lòe trong nháy mắt hai bên đã giao thủ được mấy chiêu, từng chiêu từng chiêu biến ảo.
– Hai ngày không gặp ngươi là do ngươi bận chuyển tu kiếm khí quyết ?
Sau khi hạ xuống Hàn Thụy không tiếp tục xuất kiếm mà cười hỏi.
– Đúng vậy.
Sở Mộ gật gật đầu.
– Đúng là chuyển tu kiếm khí quyết, chỉ mất hai ngày, thật là nhanh.
Hàn Thụy hiếu kỳ hỏi thêm một câu:
– Ta chỉ tùy tiện hỏi một câu ngươi có thể không trả lời, thế nào muốn tiếp tục luyện kiếm cùng ta không ?
Sở Mộ trả lời bằng một kiếm, đệ tam thức Lăng Phong kiếm thuật.
Phản ứng của Hàn Thụy cũng rất nhanh, liền xuất kiếm đón đỡ, cả bên đều sử dụng Lăng Phong kiếm thuật giao thủ, chưa từng sử dụng thêm bất kỳ loại kiếm thuật khác nào.
Hiệu quả của thực chiến thường có hiệu quả hơn nhiều so với tu luyện một mình, mỗi lần giao thủ sử dụng từng chiêu kiếm khác nhau giúp cho Sở Mộ càng nắm sâu hơn Lăng Phong kiếm thuật.
– Lăng Phong Động!
Hàn Thụy và Sở Mộ đồng thời thi triển sát chiêu, hai đạo kình phong ngưng tụ lao thẳng vào nhau không phân cao thấp.
– Tiếp thêm một chiêu, Lăng Phong Tuyệt Đính.
Hàn Thụy hét lên, hắn đã sớm luyện Lăng Phong kiếm thuật đến mức đại thành, vừa mới ra chiêu đã áp súc kình phong hình thành một lưỡi dao xông thẳng về phía trước, không khí như bị tách ra làm hai, khí thế phong nhận như muốn cắt nát tất cả, uy lực của nó khiến người ta sợ hãi.
Chương 50: Lần dầu dương danh ở nội môn (2)
Sở Mộ kinh ngạc nhanh chóng lùi về phía sau thi triển Tùy Phong Bãi Liễu Toái Loạn Bộ đến cực hạn, thân hình lắc lư bất định khiến Hàn Thụy khó tập trung mục tiêu, phong nhận sát qua người Sở Mộ trong gang tấc, cũng may Sở Mộ còn có bí pháp Kiếm Khí Hộ Thể nếu không dù chỉ đi sát người phong nhận cũng khiến hắn trày da tróc vảy.
– Xem ra, ngươi không chỉ có kiếm thuật tinh xảo mà ngay cả thân pháp bộ pháp đều xuất thần nhập hóa.
Hàn Thụy thu kiếm, than thở không thôi.
– Lại đến.
Sở Mộ hét lớn tiếp tục xuất kiếm.
….
– Sư huynh ….
sư huynh ….
Lý Vi rời giường liền vội vàng rửa mặt rồi đứng dưới tầng một hô lên 2 tiếng nhưng không thấy ai trả lời liền chạy lên tầng 2 xem thế nào. Vừa lên đến nơi nàng đã không nhìn thấy Sở Mộ khuôn mặt liền biến sắc vội vàng chạy xuống tầng 1 cầm tinh cương kiếm chạy ra ngoài tìm Sở Mộ.
Tối hôm qua Sở Mộ có hỏi thăm nàng có việc gì cần xử lý trong 2 ngày qua không Lý Vi liền nói rõ mọi việc với Sở Mộ, sáng nay vừa tỉnh dậy nàng đã lo lắng Sở Mộ lên Lăng Phong kiếm đài so kiếm với Trang Thu Sinh, nàng cũng không biết vì sao mình lại lo lắng đến như vậy nữa.
…
Lúc này số người đến Lăng Phong kiếm đài dần tăng lên cũng được tầm trên dưới 10 người, Sở Mộ và Hàn Thụy đã ngừng giao thủ. Không biết có phải ngẫu nhiên khi Sở Mộ ngừng giao thủ vs Hàn Thụy thì có hai người đi đến khẽ đảo qua những người có mặt trên Lăng Phong kiếm đài rồi tập trung vào Sở Mộ, lộ ra một nụ cười hả hê.
– Sở Mộ, xem ra ngươi cũng có chút can đảm a.
Tề Bạch đi đến trước mặt Sở Mộ, cười lạnh liên tục, Trang Thu Sinh thì chậm rãi đi tới nhìn chằm chằm vào Sở Mộ hình như đang muốn thăm dò nông sâu.
Sở Mộ cũng chỉ khẽ liếc nhìn qua Tề Bạch không thèm chú ý đến hắn rồi đảo mắt qua phía Trang Thu Sinh, bộ pháp Trang Thu Sinh trầm ổn ẩn ẩn có phong độ của một đại tướng khiến Sở Mộ âm thầm gật đầu.
Nhất thời Hàn Thụy cũng không hiểu có chuyện gì, những đệ tử nội môn bên cạnh lại cảm thấy có náo nhiệt để xem nên tập trung chú ý.
Hơn nữa còn có nhiều đệ tử nội môn đang đến liền bị hấp dẫn bởi tràng cảnh, càng ngày vòng vây xung quanh Sở Mộ càng đông.
– Ngươi chính là Sở Mộ ? Nghe nói lúc ở ngoại môn người được xưng là đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn, còn dễ dàng đánh bại đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn Thanh Lan kiếm phái, quả nhiên có chút tài năng. Tuy nhiên chút tài năng ấy cũng chỉ có thể gây náo động ở ngoại môn mà thôi, đến nội môn phải hiểu rõ quy củ nơi này, là rồng cũng phải nằm xuống vì ở nội môn đều là sư huynh của ngươi.
Trang Thu Sinh vừa mở miệng đã thể hiện khí thế hùng hổ dọa người.
– Quỳ xuống, dập đầu hô to ba tiếng “xin lỗi sư huynh, tiểu đệ sai rồi” thì ta tạm tha cho ngươi.
Tề Bạch âm hiểm cười nói.
Nhóm đệ tử nội môn xung quanh liên lục kinh ngạc ánh mắt tập trung nhìn về phía Sở Mộ, mang theo vài phần đồng tình lại có phần hiểu rõ, hóa ra hắn là Sở Mộ đang có danh tiếng cực thịnh ở ngoại môn, thế nhưng khi vào nội môn hắn lại không hiểu được quy củ. Ngay khi tiến vào nội môn đã đắc tội với tên Tề Bạch lòng dạ thâm sâu khó lường, một người khó đắc tội nổi, thật sự là quá không may.
Hàn Thụy chau mày mở miệng nói:
– Trang Thu Sinh, ngươi tiến vào nội môn sớm hơn Sở Mộ hơn 1 năm, còn không biết xấu hổ đi bắt nạt ma mới ? Nếu ngứa ta thì ta tiếp đón ngươi mấy chiêu.
– Hàn Thụy, việc này không liên quan đến ngươi.
Trang Thu Sinh vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
– Chuẩn bị tốt chưa, hãy để cho vị sư huynh ta đây chỉ điểm ngươi mấy chiêu Lăng Phong kiếm thuật.
– Rốt cục là xảy ra chuyện gì nhỉ ?
Đám đông đệ tử nội môn vây xung quanh cảm giác không khí có chút giưng cung bạt kiếm đều ngứa ngáy muốn biết rõ tình huống.
– Không hiểu Sở Mộ đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn làm sao lại đắc tội với Tề Bạch khiến hắn phải nhờ Trang Thu Sinh ra tay giáo huấn.
– Trang Thu Sinh muốn ra tay ? Ồ, không đúng, đắc tội Tề Bạch với tính cách tiểu nhân có thù khắc trả của hắn nhất định phải tự mình ra tay mới đúng, trừ khi gặp phải đối thủ mà hắn không địch được mới phải nhờ người khác ra tay.
Những âm thanh nghị luận liên tục vang lên nhưng cố gắng áp chế để tránh Tề Bạch nghe thấy.
– Trang Thu Sinh đã có tu vi Kiếm Khí Cảnh bát đoạn trung kỳ, Sở Mộ chỉ là tân tấn đệ tử nội môn, tu vi cũng mới thất đoạn sơ kỳ, chênh lệch quá lớn không thể nào là đối thủ của Trang Thu Sinh.
– Thật sự là đáng thương ah, xem ra bữa tiệc giáo huấn nhất định xảy ra đặc sắc đây.
– Ta cũng không khi dễ ngươi, chỉ dùng tu vi kiếm khí thất đoạn và Lăng Phong kiếm thuật.
Trang Thu Sinh nói.
– Ngươi sẽ hối hận.
Sở Mộ nhàn nhạt nói ra.
– Tránh ra, tránh ra, toàn bộ lùi lại chừa khoảng trống.
Tề Bạch quát, lập tức, các đệ tử xung quanh liền liên tục thối lui để trống một khoảng.
– Cẩn thận.
Hàn Thụy đi ngang qua Sở Mộ nói thầm.
Lúc này Lý Vi cũng đã chạy đến Lăng Phong kiếm đài, nàng đứng dưới Lăng Phong kiếm đài, bàn tay nhỏ bé nắm chặt tinh cương kiếm, vẻ mặt lo lắng.
– Xuất kiếm đi, nếu không ngươi không có cơ hội.
Sở Mộ nói ra một câu khiến tất cả mọi người đều kinh hãi, cảm giác Sở Mộ quá cuồng vọng, Trang Thu Sinh vừa cảm thấy kinh ngạc vừa cảm giác bực bội, đáng lẽ ra người nói câu đó phải là hắn mới đúng.
– Ta là sư huynh, ngươi là sư đệ, sư huynh nên nhường sư đệ xuất kiếm mới là lẽ phải.
Trang Thu Sinh rút kiếm rồi nói.
Sở Mộ cũng không nói thêm câu nào nữa, bước chân thác loạn theo gió mà động, một kiếm đâm ra kình phong mạnh mẽ, khí thế như cầu vồng tốc độ khiến người xem líu lưỡi, sắc mặt Trang Thu Sinh hơi đổi không ngờ tốc độ xuất kiếm của Sở Mộ lại nhanh đến vậy. Hắn nhanh chóng biến chiêu, đâm ra một kiếm ý đồ đẩy kiếm Sở Mộ lệch sang bên thế nhưng một kiếm mới ra đã thất bại vì kiếm của Sở Mộ đi được nửa đường đã biến chiêu từ một góc độ khác lao thẳng về phía cổ Trang Thu Sinh, kiếm chưa đến hàn ý đã tỏa ra khắp nơi.
– Tốc độ xuất kiếm cũng quá nhanh đi.
– Biến chiêu còn linh hoạt như vậy nữa, hắn mới chỉ là đệ tử nội môn được mấy ngày thôi sao ? Thật sự là hắn mới chỉ vừa tu luyện Lăng Phong kiếm thuật ?
Đệ tử nội môn quan khán xung quanh không ngừng kinh ngạc.
Hàn Thụy cũng ngạc nhiên không kém, Lăng Phong kiếm thuật mà Sở Mộ đang thi triển hình như đã có tiến bộ hơn lúc nãy khi so chiêu cùng hắn.
– Lại là một tên Tiêu Tiên Phong khác …Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm
Lý Vi vô cùng lo lắng, dường như ngừng thở, khuôn mặt đỏ lên, hai tay không tự chủ được xiết chặt kiếm, hận không thể truyền thêm năng lượng cho Sở Mộ.
Chỉ một chớp mắt kiếm quang đã lấp lóe không biết bao nhiêu, hai bên đã giao thủ biến chiêu được bảy tám lần, tất cả đều rất quỷ dị, thậm chí chưa xuất hiện một lần hai thanh kiếm tiếp xúc nhau.