1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 996: Thực lực đáng sợ của Kiếm Tôn thập cường |>đến chương 1000

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 996: Thực lực đáng sợ của Kiếm Tôn thập cường |>đến chương 1000

❮ sau
tiếp ❯

Chương 996: Thực lực đáng sợ của Kiếm Tôn thập cường (Thượng)

Kiếm Tôn đỉnh tiêm lâu năm lại bị một Kiếm Tôn thực lực không bằng hắn truy kích tới chật vật như vậy, chuyện này quả thực khó mà tưởng tượng được.

– Thực lực Sở Mộ quả thực vẫn chưa tới cấp độ Kiếm Tôn đỉnh cấp sao?

– Phải nói tên này quả thực ở giữa Kiếm Tôn cao cấp và Kiếm Tôn đỉnh tiêm. Nhưng mà hắn am hiểu cận thân chiến đấu, có thể đem kiếm thuật bản thân phát huy ra vô cùng tinh tế. Dưới loại trạng thái này, có lẽ hắn đã có chiến lực Kiếm Tôn đỉnh tiêm.

Đào Phương đã điều chỉnh xong, né tránh, đánh ra một kiếm phản kích. Một kiếm này phảng phất như là một đạo kinh hồng, nhanh tới mức tận cùng. Là một kiếm mạnh nhất, nhanh nhất hắn có thể thi triển ra hiện tại, không cầu giết địch, chỉ muốn bức lui Sở Mộ trong tích tắc, tranh thủ kéo giãn khoảng cách, chỉ một thời thần là cũng đủ rồi.

Một kiếm kinh diễm mà sáng chói, kiếm quang chói mắt khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Rất nhiều Kiếm giả dám khẳng định, nếu như đổi lại bọn họ là Sở Mộ, bọn họ chưa chắc đã tiếp được một kiếm này. Phải lui về phía sau, mà một khi lui về phía sau, Đào Phương sẽ nắm lấy cơ hội phản kích.

Chỉ là bọn hắn không biết, một kiếm kinh diễm, sáng chói này trong mắt bọn họ, ở trong mắt Sở Mộ chỉ là không tệ, không hơn.

Không có né tránh cũng không có lui lại, cũng không có đón đỡ. Sở Mộ chém ra một kiếm, gióng như hồn nhiên thiên thành.

Lực lượng kiếm thuật lĩnh vực phát động, không gian trong phạm vi hơn một thước xung quanh thân kiếm lập tức bị ảnh hưởng, vặn vẹo, lực lượng dẫn dắt khiến cho một kiếm của Đào Phương không bị khống chế mà chệch sang bên cạnh.

Một kiếm toàn lực vượt xa người thường này, Đào Phương có cảm giác bị một cỗ lực lượng kỳ dị dẫn dắt, kiếm không nằm trong khống chế của hắn mà chếch sang bên cạnh. Khiến cho hắn biến sắc, một kiếm này là một kiếm mấu chốt, chỉ cho phép thành công chứ không cho phép thất bại, nhưng mà hiện tại lại thất bại.

Mặc dù trong lòng có ngàn vạn không cam lòng, Đào Phương cũng không có cách nào thay đổi loại cục diện này. Trong mắt người khác, chỉ là chứng kiến một kiếm sáng chói, kinh diễm của Đào Phương đột nhiên lại chếch sang bên cạnh một cách quỷ dị. Giống như Đào Phương cố ý buông tay cho Sở Mộ cơ hội vậy.

Đào Phương sẽ buông tay sao?

Đáp áp đương nhiên là không. Như vậy một kiếm này chếch đi hoàn toàn là vì một kiếm phản kích kia của Sở Mộ. Là một kiếm khiến cho đám Kiếm Tôn kinh hãi, sởn hết gai ốc.

Kiếm chếch đi, đại biểu cho cơ hội của Đào Phương cũng mất, đã không còn bất kỳ cơ hội lật ngược nào.

Kiếm quang như hàn mang tách ra trước mắt, tới gần. Ngay sau đó Đào Phương chỉ cảm thấy trên mi tâm mình truyền tới một cỗ cảm giác đau đớn kịch liệt. Lập tức lan tràn ra khắp đầu, phảng phất như muốn vỡ ra. Ý thức lâm vào trong bóng tối, giống như rơi xuống thâm uyên vậy.

Đào Phương, chết.

Sở Mộ chiến với Đào Phương một trận, cuối cùng Sở Mộ dùng thế áp đảo chấm dứt, lưu lại vô số rung động.

Sở Mộ biểu hiện sự cường đại của kiếm thuật cho đám Kiếm Tôn bên dưới. Chứng minh cho bọn họ biết, hóa ra không sử dụng kiếm thuật cũng có thể cường đại như vậy. Cũng có thể lấy yếu thắng mạnh, chém giết đối phương.

Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại, đám Kiếm Tôn vẫn cảm thấy mình không có cách nào làm được như Sở Mộ. Loại kiếm thuật quỷ thần khó lường này, cũng chỉ có Sở Mộ mới có thể làm được tới trình độ như vậy mà thôi.

Đương nhiên rung động thì rung động, đám Kiếm Tôn sẽ không thay đổi con đường của mình. Bọn hắn đi tới bây giờ, đối với con đường của mình rất là rõ ràng, cũng rất kiên định, sẽ không dễ dàng thay đổi. Hơn nữa, đường kiếm thuật không có dễ đi như vậy.

Vẻ mặt bình tĩnh, Sở Mộ ngồi trên bàn tiệc, không nói một lời. Trong đầu đang cảm nhận lại dư vị chiến đấu vừa rồi. Dùng vị trí người đứng ngoài quan sát, như vậy mới có thể càng thêm hoàn mỹ.

Mà Đào Phương thì vẻ mặt khó coi, có chút uể oải.

So kiếm thuật hắn bị một kiếm của Sở Mộ đánh bại, bây giờ dùng thực lực chỉnh thể chiến đấu, hắn vẫn bị Sở Mộ chém giết. Bởi vì không có thời gian để cho hắn bày ra thực lực chân chính sao?

Lấy cớ, tất cả chỉ là lấy cớ. Nguyên nhân thực sự là hắn không đủ cường đại.

Nếu như hắn đủ cường đại, tự nhiên có thể ứng phó Sở Mộ tiến công, tự nhiên có thể thong dong kéo giãn khoảng cách với Sở Mộ, sau đó dùng kiếm kỹ đuổi giết Sở Mộ.

Không có nếu như, không đủ cường đại thì chỉ có thể bị thua mà thôi.

– Nếu hắn có thực lực Kiếm Tôn đỉnh tiêm, có lẽ có thể chống lại Kiếm Tôn cực hạn.

Thần niệm của các Kiếm Thánh va chạm, nói chuyện với nhau. Đến lúc này, qua hai trận, Sở Mộ đều không có thể hiện ra thực lực Kiếm Tôn đỉnh cấp. Kiếm Thánh cũng không có bổn sự mạnh như vậy, có thể nhìn thấu thực lực chân thật của Sở Mộ.

Rung động dần dần lắng xuống, chiến đấu lại tiếp tục.

Vòng chiến đấu thứ hai có năm ngàn người, tổng cộng có hai ngàn năm trăm trận. Sau khi hoàn tất, chiến đấu vòng thứ ba lập tức bắt đầu.

Trận đầu vòng thứ ba đã khiến cho mọi người sôi trào. Bởi vì hai vị Kiếm Tôn tham dự trận chiến này đều có thực lực Kiếm Tôn cực hạn.

Có thể nói trận chiến này là trận chiến của Kiếm Tôn cực hạn với nhau.

– Kiếm Tôn cực hạn rốt cuộc mạnh bao nhiêu, để cho ta xem một chút.

Sở Mộ âm thầm nói, hai mắt có tinh mang hiện lên.

Hai Kiếm Tôn này có quen, dường như trước đó còn có xung đột, sau khi trào phúng đối phương vài câu, rút kiếm, toàn lực ra tay.

Phương thức của Kiếm giả trên Cổ Kiếm đại lục tương đối nhất trí, lúc không có kiếm kỹ, thường thường là thi triển các loại kiếm thuật đối chiến. Ví dụ như trước đó, lúc Sở Mộ vẫn còn ở Kiếm Khí cảnh, thi triển Thanh Phong kiếm thuật vậy… Một khi đối chiến, chỉ chờ thời cơ phù hợp, thi triển kiếm chiêu tuyệt sát mà thôi.

Đợi tới lúc Kiếm giả dần dần trở nên cường đại, những kiếm thuật kia đã không thích hợp sử dụng. Bọn hắn sẽ vứt bỏ những kiếm thuật kia, dùng kiếm kỹ làm chủ. Lúc cận thân thì dùng kiếm thuật làm phụ trợ.

Hai Kiếm Tôn vừa mới ra tay, trong lòng Sở Mộ đã chấn động. Kiếm kỹ của bọn hắn rất là cường đại. Sở Mộ lại thay bản thân mình vào một người trong đó, hắn phát hiện ra mình không có cách nào kháng cự được uy lực kiếm kỹ kia.

– Kiếm ý tối thiểu cũng lĩnh ngộ tới chín thành.

Âm thầm nói ra, trong lòng Sở Mộ vẫn còn rung động như trước.

Chín thành kiếm ý, so với kiếm ý của Sở Mộ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hơn nữa áo nghĩa cũng lĩnh ngộ sâu hơn Sở Mộ, dưới sự kết hợp, uy lực càng thêm đáng sợ.

Chương 997: Thực lực đáng sợ của Kiếm Tôn thập cường (Hạ)

Đương nhiên, đổi thành Sở Mộ, hắn cũng không ngốc nghếch mà đi ngạnh kháng.

Kiếm ra, kiếm kỹ rít gào, kiếm quang phá không, không thể ngăn cản.

Kiếm kỹ va chạm, hóa thành làn sóng năng lượng cuồn cuộn, tàn sát bừa bãi, trùng kích tám phương. Phong cấm chung quanh Vạn Chiến thai lập lòe, làn sóng năng lượng tán loạn.

Phảng phất như biển cả rít gào, thiên hà treo ngược, phi tinh củng nguyệt.

– Sát.

– Chết.

Hai Kiếm Tôn liên tục hét to, sau kiếm kỹ, hai người tới gần nhau, hai kiếm va chạm. Dùng khí thế mênh mông chém xuống, dùng góc độ quỷ dị, xảo trá đâm ra.

Tia lửa bắn ra, thanh âm chói tai vang vọng, chấn động. Sóng âm tàn sát bừa bãi.

Dưới kiếm thuật va chạm, tìm kiếm thời cơ, kiếm kỹ ra tay.

Kiếm kỹ có uy lực mạnh, cũng có yếu. Hơn nữa cũng có đánh cận thân và đánh ra, kiếm kỹ uy lực yếu không nhất định sẽ không có tác dụng. Nếu như nắm bắt thời cơ và lợi dụng hoàn cảnh tốt, kiếm kỹ phù hợp, như vậy có thể chém ra uy lực mạnh nhất của kiếm kỹ.

Kinh nghiệm chiến đấu của hai Kiếm Tôn này vô cùng phong phú, rất biết nắm bắt thời cơ. Bởi vậy bọn hắn tới gần rồi sử dụng kiếm thuật. Ngẫu nhiên xen kẽ những kiếm kỹ uy lực nhỏ yếu nhưng tốc độ cực nhanh công kích đối phương, cố gắng làm cho đối phương lộ ra sở hở.

Đám Kiếm Tôn bên ngoài Vạn Chiến thai nhìn vào như đắm chìm trong đó.

Thời gian trôi qua, một phút đồng hồ qua đi, hai Kiếm Tôn cực hạn vẫn tiếp tục chiến đấu.

Dựa theo loại tình huống này đoán chừng sẽ bất phâm thắng bại. Nhưng mà ở trên Vạn Chiến thai, chỉ có phân ra sinh tử mới được.

Cuối cùng một Kiếm Tôn bị tổn thương, bị một kiếm của đối phương lấy mạng.

Trận tiếp đó là Liệt Sơn Kiếm Tôn Liệt Sơn Hổ giao đấu với một Kiếm Tôn cực hạn khác.

Liệt Sơn Hổ là một trong Kiếm Tôn thập cường được mọi người công nhận. Bất quá tới bây giờ hắn còn chưa ra tay bộc lộ thực lực chân chính, bởi vậy cũng không có người nào biết hắn rốt cuộc cường đại tới mức nào.

– Liệt Sơn Hổ, ta sẽ dùng thực lực của ta nói cho ngươi biết. Ngươi không phải là một trong Kiếm Tôn thập cường.

Kiếm Tôn cực hạn, đối thủ của Liệt Sơn Hổ nói. Đều có thực lực Kiếm Tôn cực hạn, lại không được liệt vào trong Kiếm Tôn thập cường, khó tránh khỏi có chút bất mãn, thậm chí là ghen ghét.

– Xuất kiếm đi.

Ánh mắt Liệt Sơn hổ giống như nhìn tôm tép nhãi nhép đang nhảy lên trên mặt nước vậy.

Đám người Tô Hạo Sa thì mỉm cười, trong nụ cười kia mang theo một tia khinh thường. Kiếm Tôn thập cường được người ta công nhận, cũng chỉ có bọn hắn rõ ràng nhất thực lực bọn hắn thế nào.

Chỉ sợ trong tất cả Kiếm Tôn ở đây cũng chỉ có chính bọn hắn mới có thể chống lại những người khác trong Kiếm Tôn thập cường. Có lẽ sẽ có ngoại lệ, nhưng mà rất ít, rất ít.

– Thiên Long trảm.

Trong lòng Kiếm Tôn kia tức giận, cảm thấy mình bị xem nhẹ. Dưới lửa giận, hắn đánh ra một kiếm.

Tiếng rồng ngâm vang lên, một kiếm chém ra. Trong lúc mơ hồ giống như chứng kiến một đầu giao long phá không, đang giương nanh múa vuốt. Dùng tư thế bá đạo giá lâm, phóng tới Liệt Sơn Hổ.

Liệt Sơn Hổ không chút sứt mẻ, tùy ý để cho giao long kia bắn tới, khóe miệng hắn thì nở nụ cười nhàn nhạt:

– Uy lực không tệ, nhưng mà… Vẫn quá yếu…

Dứt lời, giao long đã đi qua được một nửa, trong nháy mắt nữa sẽ đánh trúng Liệt Sơn Hổ.

– Chiêu thứ nhất, Hổ thôn long.

Thanh âm của Liệt Sơn Hổ giống như rít gào, gióng như là Hổ khiếu sơn lâm, tay chém ra một kiếm. Thoáng chốc, chỉ thấy một đầu mãnh hổ từ trong hư vô nhảy ra, phóng về phía đầu giao long trên không trung, miệng mở lớn, nuốt đâu giao long kia vào trong bụng.

Mãnh hổ ở trên không trung bành trướng lên một vòng, càng thêm to lớn, uy mãnh. Thân thể nhấp nhô vài lần, móng vuốt chộp về phía Kiếm Tôn kia.

Kiếm Tôn kia ngây ngốc, bởi vì hắn chưa từng thấy qua kiếm kỹ mình bị người ta đánh bại như vậy. Lại bị nuốt luôn mất, rốt cuộc sao đối phương lại làm được như vậy?

Mãnh hổ đáp xuống, móng vuốt đem Kiếm Tôn chưa kịp phản ứng kia xé rách. Máu tươi bắn ra, hóa thành bạch quang rồi biến mất.

Sau khi đầu mãnh hổ này đáp xuống, miệng rít gào một tiếng, lông mao trên người dựng lên, trông rất sống động, phảng phất như một đầu cự thú tới từ viễn cổ vậy.

Sau ba tức, mãnh hổ vừa rồi tán loạn, kiếm ý, kiếm nguyên và lực lượng áo nghĩa do Liệt Sơn Hổ ngưng tụ mà thành con mãnh hổ này, cũng không phải là mãnh hổ sinh động chính thức.

– Thật mạnh.truyện cõi âm

– Đều là Kiếm Tôn cực hjan, thật không ngờ lại đánh bại đối thủ một cách đơn giản như vậy.

– Liệt Sơn Hổ này không hổ là một trong mười người được công nhận là Kiếm Tôn thập cường. Thực lực thật đáng sợ, chống lại hắn, ngay cả một điểm nắm chắc ta cũng không có.

Một Kiếm Tôn cực hạn sợ hãi than, nói.

Đồng tử Sở Mộ kịch liệt co rút lại, hắn bị một góc thực lực giống như núi băng của Liệt Sơn Hổ làm cho khiếp sợ.

Dùng nhãn lực của hắn, thường thường có thể nhìn ra không ít chi tiết tỉ mỉ. Thí dụ như vừa rồi Liệt Sơn Hổ thi triển ra chiêu hổ thôn long kia, nghiêm túc mà nói, cũng không phải là kiếm kỹ gì.

Sở dĩ nói ba chữ hổ thôn long có lẽ chỉ là Liệt Sơn Hổ có chút tâm tư vui đùa một chút mà thôi. Bởi vì kiếm kỹ của đối phương là Thiên Long trảm, còn ngưng tụ ra một đầu giao long tới công kích Liệt Sơn hổ.

Một chiêu hạ bút thành văn, không phải là kiếm kỹ, uy lực lại còn hơn rất nhiều kiếm kỹ. Từ điểm này cũng có thể thấy được sự khống chế đối với thực lực bản thân của Liệt Sơn Hổ đã đạt tới cấp độ mà Kiếm Tôn bình thường hoàn toàn không có cách nào với tới được.

Dễ sai khiến, tùy tâm.

Hạ bút thành văn là kiếm kỹ, đương nhiên loại kiếm kỹ này không thể nào so sánh được với những loại kiếm kỹ mà bản thân hắn nắm giữ. những kiếm kỹ kia mới là kiếm kỹ thiên chuy bách luyện, kiếm kỹ cường đại chính thức.

Chỉ là kiếm chiêu hạ bút thành văn tạm thời đã có thể đánh tan kiếm kỹ của đối phương. Loại thực lực này, Sở Mộ sao lại không cảm thấy khiếp sợ cơ chứ?

– Nếu là Kiếm Tôn cực hạn bình thường, dùng thực lực của ta bây giờ. Chưa hẳn đã không thể chiến một trận. Nhưng nếu là loại Kiếm Tôn cực hạn như Liệt Sơn Hổ. Ta hiện tại còn kém rất xa.

Sở Mộ thầm nghĩ, thở dài một hơi. Chính hắn cũng không thể xác định, nếu như đối mặt với loại Kiếm Tôn cực hạn như Liệt Sơn Hổ, hắn có thể đối được mấy kiếm?

Một kiếm? Hai kiếm? Hay là ba kiếm?

Không có giao thủ cho nên không biết được sẽ tiếp được bao nhiêu kiếm. Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, hắn bây giờ tuyệt đối không phải là đối thủ của Kiếm Tôn cực hạn như Liệt Sơn Hổ, cho dù dùng hết toàn lực cũng giống vậy.

Chương 998: Sở Mộ nghịch tập (Thượng)

Nghĩ tới điểm này, Sở Mộ không chỉ không có cảm thấy uể oải, mà ngược lại còn có chiến ý sinh sôi trong lòng. Giống như là hạt giống rơi xuống, muốn mọc rễ nảy mầm trên đất.

Thứ nhất.

Đạt được vị trí thứ nhất tuy rằng khiến cho người ta mừng rỡ. Nhưng mà sau khi đạt được vị trí này thường thường sẽ mất đi mục tiêu, cần lại một lần nữa xác định lại mục tiêu. Hôm nay Sở Mộ biết rõ mình không có cách nào đạt được vị trí thứ nhất. Bởi vì trên hắn chí ít có năm Kiếm Tôn cường đại hơn hắn. Trong thời gian ngắn chỉ cần mình làm được như bọn hắn là được. về sau bọn hắn thế là đó là chuyện sau đó, không cần suy nghĩ vào lúc này.

– Bất quá trước đó cũng phải chiến một trận với Kiếm Tôn thập cường, như vậy mới có thể để ta biết rõ, hiện tại chênh lệch giữa ta với bọn họ rốt cuộc lớn bao nhiêu.

Sở Mộ nắm chặt tay, âm thầm nói, vẻ mặt kiên định. Hắn chỉ hi vọng chiến đấu kế tiếp hắn có thể gặp được một trong Kiếm Tôn thập cường. CHo dù là dừng bước ở vòng thứ ba cũng chỉ là râu ria.

Chỉ là nguyện vọng này của Sở Mộ rất nhanh đã thất bại.

Vòng thứ ba tổng cộng là hai ngàn năm trăm Kiếm Tôn chiến đấu. Lúc tới phiên Sở Mộ chiến đấu, đối thủ của hắn cũng là một Kiếm Tôn đỉnh tiêm. SO với Đào PHương, thực lực Kiếm Tôn đỉnh tiêm này yếu hơn. Lại càng không xảo hợp là Kiếm Tôn đỉnh tiêm này lại hiểu chiến đấu cận thân, gặp phải Sở Mộ, bị thua là điều tất nhiên.

Chiến đấu vòng thứ tư chỉ có một ngàn hai trăm năm mươi Kiếm Tôn tham dự.

Trên cơ bản, Kiếm Tôn có thể đi tới vòng này thực lực rất là cường đại, đã không còn bất kỳ một Kiếm Tôn cao cấp nào. Ít nhất đều có thực lực Kiếm Tôn đỉnh tiêm. Xuất hiện tình huống đối thủ thực lực ngang nhau càng lúc càng nhiều, chiến đấu ngày càng kịch liệt, đặc sắc tuyệt luân.

Kiếm Tôn thập cường ra tay, vẫn như cũ là một chiêu có thể giải quyết đối thủ. Mặc kệ đối thủ là Kiếm Tôn đỉnh tiêm hay là Kiếm Tôn cực hạn cũng không thể đỡ. Đều không thể khiến cho bọn hắn xuất ra thực lực chân chính được.

Trận thứ ba trăm năm mươi tám, Sở Mộ lại một lần nữa xuất hiện trên Vạn Chiến Thai.

– Ta nói rồi, kiếm của ta gửi ở chỗ ngươi trước, tính mạng của ngươi và kiếm của ta, ta sẽ lấy lại.

Hai mắt đối thủ của Sở Mộ lạnh lẽo, chính là vị Kiếm Tôn trên đường tham dự Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội tập kích Sở Mộ, ý đồ muốn cướng lấy Bá Vương của Sở Mộ:

– Lúc này ta sẽ thu cái mạng của ngươi trước

Vừa mới nói xong, dường như không cho Sở Mộ có cơ hội nói chuyện, rút kiếm ra khỏi vỏ. Kiếm quang chia thành mấy trăm đạo, phảng phất như mưa phùn đánh tới. Bốn phương tám hướng, không chỗ nào không có, dường như muốn ngăn chặn khả năng Sở Mộ né tránh vậy.

Nhưng mà Sở Mộ lại hóa khả năng không có thể thành có thể, thân thể phiêu hốt, giống như quỷ mị xuyên qua kiếm quang như mưa phùn dày đặc kia, nhanh chóng tới gần đối phương.

Ánh mắt lạnh lẽo, khóe miệng Kiếm Tôn kia nở nụ cười lạnh, một kiếm đã tích súc đủ lực lượng lại một lần nữa chém ra. Tiếng ào ào vang lên, giốgn như một dòng sông đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, vắt ngang cả Vạn Chiến Thai. Một đạo kiếm quang vô cùng tinh diệu, lại giống như mưa sao, bổ sung cho một kiếm trước đó, cả hai hợp lại thành một, đem uy lực tăng lên gấp mấy lần.

Đồng tử Sở Mộ kịch liệt co rút lại, một vòng tinh mang ngưng tụ trong đó. Hàn mang sáng chói quét qua, nhìn chằm chằm vào một điểm trong dòng sông kia, Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ, đâm ra mọt kiếm. Một thân lực lượng và kiếm nguyên, kiếm ý rót vào trong kiếm, lực tập trung vào mũi kiếm, cô đọng vào một điểm, điểm vào một điểm bên trong dòng sông kia.

Điểm sát.

Dường như có tiếng răng rắc vang lên, một điểm trong dòng sông kia bị Sở Mộ đánh nát, thân thể Sở Mộ phảng phất như u linh, xuyên thẳng tới. Nhanh chóng phóng tới trước mặt Kiếm Tôn kia.

Đối phương hiển nhiên không ngờ Sở Mộ lại dùng loại phương thức này đánh bại một kiếm của hắn. Trong lúc hắn đang định phản ứng thì đã chậm một nhịp, kiếm của Sở Mộ vô thanh vô tức xuất hiện trước mắt hắn. Đồng thời cổ hắn lúc này truyền ra cảm giác đau đớn như bị xé rách.

Một kiếm xuyên cổ.

– Quá tinh xảo.

Kiếm thuật của Sở Mộ lại một lần nữa khiến cho người ta sợ hãi thán phục.

Vòng chiến đấu thứ năm tổng cộng có sáu trăm hai mươi lăm Kiếm Tôn tham dự, thực lực của sáu trăm hai mươi lăm Kiếm Tôn này cơ bản đều có tiêu chuẩn Kiếm Tôn đỉnh tiêm. Chỉ là trong đó lại có mấy người khiến cho người ta có cảm giác nhìn không thấu.

Ví dụ như Sở Mộ là một người trong số đó. Đến nay còn chưa ai có thể nắm bắt rõ ràng thực lực của hắn rốt cuộc là như thế nào.

Mặt khác còn có một Kiếm Tôn ba mươi mấy tuổi gọi là Đông Mục Dã và một Kiếm Tôn chừng bốn mươi tuổi gọi là Ngô Bình.

Chiến đấu trong vòng thứ năm tổng cộng có ba trăm mười hai trận, trong đó có một luân không, không thể không nói Sở Mộ rất may mắn. Bởi vì hắn luân không, tiến luôn vào vòng sáu.

Vòng thứ sáu, ba trăm mười ba Kiếm Tôn, trừ Sở Mộ ra, những Kiếm Tôn khác đều có thực lực Kiếm Tôn cực hạn.

Mặc dù nói chiến đấu trong vòng thứ sáu tổng cộng có một trăm năm mươi sáu trận, lại có một Kiếm Tôn may mắn luân không tấn chức, nhưng mà vận may không có khả năng luôn rơi vào trên đầu Sở Mộ.

Trận chiến thứ ba mươi sáu, Sở Mộ xuất hiện trên Vạn Chiến thai, đối thủ của hắn là một nữ Kiếm Tôn cực hạn, danh xưng là Tuyệt Băng.

Tuyệt Băng Kiếm Tôn này khí tức quanh thân lạnh lẽo vô cùng, không khí kia cũng bị khí tức lạnh lẽo làm ảnh hưởng, dẫn tới đông lại, tạo thành vô số mảnh vụn.

Tuyệt Băng kiếm tôn đúng như danh xưng của nàng, vẻ mặt lạnh như băng, phảng phất như trên đời này không có gì có thể khiến cho nàng động dung vậy.

Sở Mộ đã nhìn mấy trận chiến crua nàng, đã biết rõ thứ nàng lĩnh ngộ là Băng Chi áo nghĩa biến dị: Đóng băng áo nghĩa. Hơn nữa nữ nhân này dường như chỉ lĩnh ngộ đóng băng áo nghĩa mà thôi. Có lẽ là bởi vì chỉ lĩnh ngộ một loại áo nghĩa, không ngừng nghiên cứu tinh thâm, trên phương diện nắm giữ áo nghĩa đã đạt tới cực hạn.

Đây là một đối thủ rất đáng sợ.

Tuyệt Băng Kiếm Tôn không có nói câu nào mà rút kiếm. Từng đạo hàn băng giống như mưa to đánh ra, phô thiên cái địa, rậm rạp, chằng chịt bao phủ cả nửa Vạn Chiến thai, hàn khí hàng lâm.

Mỗi một đạo băng trùy đều lớn bằng cánh tay, lóe ra quang manh lạnh lẽo, phảng phất như băng cứng ngàn năm vậy, tản mát ra hàn ý kinh người, đóng băng hết thảy.

Chương 999: Sở Mộ nghịch tập (Hạ)

Loại công kích này so với những đối thủ trước đó của Sở Mộ còn ẩn chứa ảo diệu cao thâm hơn. Khiến cho Sở Mộ có cảm giác khó có thể né tránh được.

Bởi vì mỗi một đạo băng trùy dường như có liên hệ vô hình, có lực lượng vô hình sắp xếp. Nếu như Sở Mộ muốn xuyên qua những khe hở kia, tất sẽ dẫn động lực lượng vô hình, khiến cho nó phát động toàn bộ.

– Không hổ là Kiếm Tôn cực hạn, một chiêu kiếm kỹ đã khiến cho ta có cảm giác không có cách nào né tránh.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ chém ra một kiếm. Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt xé rách không trung.

Kiếm kỹ, Trảm Nguyệt.

– Sở Mộ vận dụng kiếm kỹ.

– Rốt cuộc cũng vận dụng kiếm kỹ, ta còn tưởng rằng hắn định dùng kiếm thuật đối địch tiếp chứ?

– Kiếm Tôn cực hạn cũng không phải là thứ mà Kiếm Tôn đỉnh tiêm có thể so sánh được.

Trảm Nguyệt phá không bay đi, lập tức va chạm với băng trùy kia. Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, từng đạo băng trùy nổ tung, vô số vụn băng giống như ám khí bắn về phía Sở Mộ, phô thiên cái địa.

Chân Sở Mộ không ngừng bước, tay vung trường kiếm, nhìn như đơn giản, nhưng lại kín không có một kẽ hở. Không một mảnh vụn băng nào có thể tới gần hắn được.

Vụn băng rơi xuống đất, mặt đất Vạn Chiến thai lập tức bị một tầng sương lạnh phủ lên, phảng phất như biến thành băng thiên tuyết địa, chiêu kiếm kỹ thứ nhất của Tuyệt Băng Kiếm Tôn đã thành công.

Trong hoàn cảnh này có lợi với nàng nhất, có thể khiến cho thực lực nàng càng được phát huy.

Vung kiếm, từng đạo kiếm quang đóng băng phá không bắn tới, tạo thành một đường vòng cung thẳng tắp, thể hiện ra lực khống chế đáng sợ đối với kiếm quang của Tuyệt Băng Kiếm Tôn.

Mấy trăm đạo kiếm quang đóng băng lại khiến cho Sở Mộ có cảm giác không có chỗ né tránh. Mà khí tức lạnh lẽo kia luôn tập trung vào hắn, bất luận hắn né tránh như thế nào đều bị đánh trúng.

Phi Huyền Huyễn Không bộ được thi triển, Hư thực áo nghĩa bộc phát tới tận cùng. Thân thể Sở Mộ trở nên phiêu hốt bất định, giống như giả lại giống như thực, như hư như huyễn, khiến cho Tuyệt Băng Kiếm Tôn nhướng mày, trong lúc nhất thời khó phân biệt được thật giả.

Bảy thành hai hư thực áo nghĩa tương đương với mười thành hai áo nghĩa thông thường, Phi Huyền Huyễn Không bộ nhiều lần được Sở Mộ cải tiến, đã đạt tới mức tận cùng. Dưới tình huống toàn lực thi triển, đại đa số Kiếm Tôn cực hạn cũng khó có thể nhìn rõ hư thực trong đó.

Tuy rằng không thấy rõ, nhưng mà Tuyệt Băng Kiếm Tôn lại có phương pháp ứng phó của riêng nàng.

– Băng Phong.truyện tiên hiệp audio

Một tiếng quát chói tai vang lên, thanh âm kia lạnh lẽo tới cực điểm, cơ hồ muốn đem hết thảy đóng băng lại. Một kiếm chém ra, thoáncg hốc, vô số khí tức lạnh lẽo phảng phất như từ hư vô phun ra. Hàn ý đáng sợ hàng lâm, Sở Mộ chỉ cảm thấy máu tươi mình cơ hồ bị đông lại, thân thể bị đông cứng, Phi Huyền Huyễn Không bộ bị ngăn chặn, tốc độ hạ thấp. Bên trên kiếm cương hộ thể có một tầng sương trắng bao phủ.

Hoàn cảnh của cả Vạn Chiến Thai bị thay đổi, phảng phất như biến thành băng thiên tuyết địa.

Mà Tuyệt Băng Kiếm Tôn giống như dung hợp vào băng thiên tuyết địa này vậy, thân thể trở nên phiêu hốt, tùy ý xuất hiện. Đây không phải là Không Chi áo nghĩa, mà là một loại năng lực đặc thù sau khi dung hợp tới độ cao nhất định với hoàn cảnh cuhng quanh. Là năng lực sau khi Tuyệt Băng Kiếm Tôn nắm giữ Băng Phong áo nghĩa tới cực hạn mà thu được. Cũng có thể xem như đây là một loại thân pháp, bộ pháp.

Bất luận là nắm giữ tinh thần hay là lực lượng, hay là nắm bắt thời cơ Tuyệt Băng Kiếm Tôn đều đạt tới tình trạng cao thâm. Hiển nhiên loại người từ trong nhiều lần sinh tử đi ra, vừa mới xuất kiếm, công kích đã liên miên không dứt. Khiến cho Sở Mộ có cảm gác như chịu áp bách vô cùng vô tận.

Lần đầu tiên Sở Mộ có cảm giác lực bất tòng tâm, thực lực Tuyệt Băng Kiếm Tôn quả nhiên quá mạnh mẽ.

Nàng giốgn như là một tòa pháo đài di động, am hiểu công kích cự ly xa, hiểu được tinh túy trong đó, dùng hết hỏa lực áp chế Sở Mộ.

– Xem ra Sở Mộ nhất định sẽ thua.

– Đúng vậy, chỉ xem hắn có thể kiên trì được bao lâu mà thôi.

– Sở Mộ am hiểu cận chiến mà Tuyệt Băng này lại am hiểu chiến đấu cự ly xa. Hai người bọn họ vừa vặn trái ngược, thông qua kiếm kỹ vừa rồi có thể biết được. Thực lực của Sở Mộ trước mắt ở cấp độ Kiếm Tôn đỉnh tiêm, so với Tuyệt băng kém hơn không ít. Trừ phi Sở Mộ có thể tới gần Tuyệt Băng, như vậy mới có thể thay đổi loại cục diện này.

– Ta thấy rất khó, năng lực chiến đấu cự ly xa của Tuyệt Băng quá mạnh, chỉ lĩnh ngộ một áo nghĩa cho nên trình độ nắm giữ của nàng còn hơn người khác rất nhiều. Hơn nữa nàng cũng có đủ năng lực cận chiến nhất định, coi như Sở Mộ tới gần nàng, trước mặt thực lực và chênh lệch tuyệt đối, không phải là đối thủ của Tuyệt Băng.

Thực lực chênh lệch rõ ràng, khiến cho đám Kiếm Tôn nhận định kết quả của Sở Mộ không tốt. Cả đám đều cho rằng Sở Mộ sẽ thất bại.

– Lúc này ngươi sẽ thay đổi cục diện bất lợi như thế nào đây?

Tô Hạo Sa nhìn vào Sở Mộ, âm thầm nói.

Sở Mộ toàn lực né tránh kiếm kỹ công kích của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, thực lực Kiếm Tôn cực hạn, kiếm nguyên hùng hậu vô cùng, tốc độ khôi phục cực nhanh. Loại trình độ công kích này nàng ta có thể bảo trì nửa canh giờ, mà Sở Mộ không có lòng tin có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy.

– Tìm cơ hội, tới gần đối phương.

Đây là cơ hội duyên nhất Sở Mộ có thể thay đổi cục diện, thậm chí là chuyển bại thành thắng.

– Xem ra chỉ có thể thi triển Không Chi áo nghĩa.

Sau khi né tránh thêm mấy lần, ngay cả tóc của Sở Mộ cũng ngưng kết, bị đóng phăng, tốc độ bị ảnh hưởng, lại một lần nữa hạ thấp. Nếu như tiếp tục nữa, cục diện đối với hắn sẽ càng thêm bất lợi.

Đã quyết định thì Sở Mộ cũng không chần chờ gì nữa, thân thể nhoáng lên một cái, Nghịch Không bộ được thi triển, lập tức biến mất. Tuyệt Băng Kiếm Tôn đánh ra một đám băng sương cực lớn, trong mắt người khác, Sở Mộ dường như bị đánh trúng vậy. Ngay cả Tuyệt Băng Kiếm Tôn cũng sinh ra loại cảm giác này.

Tiếp đó, một tia khí tức nguy hiểm hiện lên trong lòng nàng, sắc mặt Tuyệt băng Kiếm Tôn hơi đổi, một đám băng sương từ trong cơ thể nổ tung. Trùng kích ra bốn phương tám hướng. Lực lượng mạnh mẽ muốn đẩy Sở Mộ ra. Đây là thủ đoạn đối phó với đối thủ am hiểu cận thân đối chiến của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, vô cùng hữu hiệu.

Chỉ là băng sương trùng kích qua, thân thể Sở Mộ lại biến mất một cách quỷ dị. Lúc Tuyệt Băng Kiếm Tôn ý thức được không ổn thì trong mắt lóe lên hàn mang, nó nhanh chóng chém qua Băng Sương hộ giáp của nàng, trở thành thứ cuối cùng trong ý thức của nàng.

Chương 1000: Kiếm thuật có thể thông thần (Thượng)

Hai lần thi triển Nghịch Không bộ, lại thi triển kiếm kỹ Trảm Thiết.

Sở Mộ không ngững không bị thua, mà còn thay đổi cục diện, phản giết lại Tuyệt Băng Kiếm Tôn.

Cái đầu của Tuyệt Băng Kiếm Tôn bay lên cao, trên mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên. Từ vẻ mặt xem ra, vô cùng quái dị.

– Chết rồi…

Nhìn cái đầu đang lăn lộn trên không trung, hấp dẫn vô số ánh mắt các Kiếm Tôn, cũng làm cho hơn mười đạo thần niệm của Kiếm Thánh chú ý, liên tục ngạc nhiên.

Khi bọn hắn cho rằng Sở Mộ sẽ thua, Sở Mộ lại mang tới cả kinh, nghịch chuyển, dùng thực tế nói cho bọn hắn biết, trận chiến này Sở Mộ tất thắng.

Thân thể hóa thành một đạo bạch quang, Sở Mộ xuất hiện tại bàn tiệc, tiêu hao tinh thần, ý niệm, kiếm nguyên vừa rồi đều được khôi phục. Tuyệt Băng Kiếm Tôn cũng xuất hiện trên bàn tiệc, nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt lạnh như băng, vẫn mang theo vẻ không cam lòng nồng đậm.

Dựa theo tình huống bình thường, hẳn Sở Mộ phải bị nàng chém chết mới đúng. Kết quả lại ngược lại, trong lòng Tuyệt Băng Kiếm Tôn trong lúc nhất thời không có cách nào tiếp nhận được. Bởi vì trong lòng nàng, thực lực của Sở Mộ căn bản không bằng nàng.

Ánh mắt của Tuyệt Băng Kiếm Tôn Sở Mộ không để ý tới, mà là đang suy nghĩ chiến đấu vừa rồi. Thực lực cách biệt quá mức rõ ràng làm cho hắn bị Tuyệt Băng Kiếm Tôn áp chế, nếu như đổi lại là Kiếm Tôn đỉnh tiêm khác, chỉ sợ sẽ không tới ba kiếm đã thua dưới công kích của Tuyệt Băng Kiếm Tôn.

Cuối cùng hai lần thi triển Nghịch Không bộ, tránh đi băng sương trùng kích của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, lại nắm bắt thời cơ, dùng kiếm kỹ Trảm thiết chém nát Băng Sương hộ giáp của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, rồi sau đó mới chém giết nàng.

Thời gian chỉ cần kém một chút cũng có thể làm cho kết quả khác biệt.

Có thể nói, trừ không có sử dụng kiếm thuật và Táng Tiên bí kiếm ra, Sở Mộ coi như đã dùng toàn lực.

– Kiếm thuật của kẻ này lại lần nữa khiến cho ta cảm thấy sợ hãi thán phục.

– Đúng vậy, vốn ta cho rằng kiếm thuật của hắn vẫn như trước kia, như vậy đã đủ kinh người rồi. Không ngờ vẫn còn có chỗ giữ lại, thậm chí kiếm thuật uy lực đáng sợ bực này có thể so với kiếm kỹ.

– Ta nghĩ tới một truyền thuyết.

Lập tức thần niệm của đám Kiếm Thánh đều trầm mặc, hiển nhiên bọn hắn cũng biết tới truyền thuyết kia. Chỉ có điều truyền thuyết kia chỉ là truyền thuyết, chưa chứng minh được là thực.

– Kiếm thuật thông thần sao?

– Kiếm cuối kia hơi biến hóa…

– Không, đã có truyền thuyết, nhất định sẽ có người làm được, chỉ là không biết là ai, lúc nào mà thôi.

– Chẳng lẽ ngươi cho rằng Sở Mộ này có thể đạt tới kiếm thuật thông thần sao?

– Có lẽ có khả năng, có lẽ không có khả năng.

Kiếm thuật thông thần là một truyền thuyết, từ xưa tới nay cũng có một ít Kiếm Thánh tốn một lượng lớn thời gian đi nghiên cứu. Nhưng mà còn không có cách nào làm được.

Truyền thuyết chỉ có kiếm thần mới có thể làm được.

Chỉ là, Cổ Kiếm đại lục này Kiếm thần chỉ là một loại xưng hô. Là một truyền thuyết còn chưa bao giờ xuất hiện qua.

Thần niệm của đám Kiếm Thánh tiếp tục trầm mặc, nói tới nói lui, nhưng trên thực tế bọn hắn đều không cho rằng Sở Mộ có thể đạt tới cảnh giới Kiếm thuật thông thần. Coi như là lúc này cảnh giới kiếm thuật mà Sở Mộ bày ra rất là cao siêu.

– Không nói tới kiếm thuật thông thần, các ngươi có phát hiện ra không. Áo nghĩa mà kẻ này tìm hiểu…

– Là một loại áo nghĩa biến dị từ Kim chi áo nghĩa, hẳn là áo nghĩa rất cao cấp. Là một loại áo nghĩa càng cao cấp hơn Hư thực áo nghĩa. Còn có một loại, dĩ nhiên lại là Không Chi áo nghĩa hiếm thấy.

– Nếu như Hư không lão nhân biết rõ chuyện này nói không chừng sẽ lao tới. Cưỡng bức thu kẻ này làm đồ đệ.

Đám Kiếm Tôn bên dưới đều cảm thấy kinh hãi vì kiếm thuật của Sở Mộ, cơ hồ mỗi một người đều hạ quyết tâm. Nếu như trở thành đối thủ của Sở Mộ, vô luận thế nào cũng không thể để cho Sở Mộ tới gần.

– Uy lực của kiếm thuật cận thân kinh người, loại bộ pháp không biết tên này cũng huyền diệu vô cùng, thực sự là một đối thủ khó chơi.

Không ít Kiếm Tôn đều liên tục cảm thấy đau đầu, bởi vì bọn họ mô phỏng một chút, nếu như mình chiến với Sở Mộ một trận sẽ ra sao. Kết quả lại phát hiện ra rất khó có thể trong thời gian ngắn tiêu diệt Sở Mộ. Bởi vì năng lực né tránh của Sở Mộ quá mức kinh người.

Không có cách nào trong thời gian ngắn tiêu diệt Sở Mộ, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn có thể bị Sở Mộ tới gần. Hậu quả của việc mỗi một lần bị Sở Mộ tới gần, Tuyệt Băng Kiếm Tôn đã chứng minh cho mọi người biết.

– Thực lực của hắn là Kiếm Tôn đỉnh tiêm, nhưng mà năng lực cận chiến lại đạt tới cấp độ Kiếm Tôn cực hạn. Có lẽ chỉ có Kiếm Tôn thập cường mới có thể chính thức áp chế hắn.

Vòng thứ sáu chấm dứt, ngay sau đó vòng thứ bảy bắt đầu. Mấy người Tuyệt Vô Đạo đã sớm biến thành người xem.

Kiếm Tôn tấn cấp lên vòng thứ bảy tổng cộng có một trăm năm mươi bảy. Trong đó nhất định sẽ có một người luân không, còn lại một trăm năm mươi sáu Kiếm Tôn sẽ tiến hành bảy mươi tám trận chiến, kẻ bại bị đào thải, người thắng tấn cấp.

Vòng chiến đấu này Sở Mộ biến thành người xem. Không biết là đám Kiếm Thánh chiếu cố hắn hay là vận khí bộc phát mà hắn luân không.

Chiến đấu vòng thứ bảy này Kiếm Tôn thập cường đều không có gặp nhau, có thể thấy được đây là chiến đấu có lựa chọn. Mà không phải là tùy cơ ứng biến chân chính. Nếu không, tới vòng thứ bảy này rồi mà không có một ai trong Kiếm Tôn thập cường gặp nhau.

Đối với việc Sở Mộ có thể luân không vào vòng tám, rất nhiều Kiếm Tôn hâm mộ ghen ghét, oánh ận, cảm thấy vận khí của Sở Mộ quá tốt.

Kiếm Tôn tấn cấp lên vòng thứ tám tổng cộng có bảy mươi chín, đồng nghĩa với việc lại có một Kiếm Tôn có thể may mắn luân khong. Những Kiếm Tôn khác thì phải tiến hành ba mươi chín trận chiến.

Trận đấu đầu tiên của vòng thứ tám bắt đầu, Tiểu Lâu Kiếm Tôn, một trong Kiếm Tôn thập cường giao đấu với một Kiếm Tôn cực hạn khác. Người này là Đông Mục Dã Kiếm Tôn.

đến lúc này Tiểu Lâu cũng không thể hiện ra bao nhiêu thực lực. Vô Cực kiếm đạo của hắn cũng chưa từng được thi triển ra. Bởi vì đối thủ không đủ cường đại. Về phần Đông Mục Dã, tới bây giờ hắn cũng không có biểu hiện ra thực lực chân chính, khiến cho người ta có cảm giác nhìn không thấu.

Bởi vậy hai người chiến với nhau, ít nhiều cũng khiến cho người ta có chút chờ mong.

Không nói gì, hai người trực tiếp xuất kiếm. Ngay từ đầu chỉ là công kích mang tính thăm dò, uy lực không mạnh, nhưng lại là kiếm kỹ có tốc độ khá nhanh.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo