1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 791: Tầng hai mươi chín |>đến chương 795

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 791: Tầng hai mươi chín |>đến chương 795

❮ sau
tiếp ❯

Chương 791: Tầng hai mươi chín (Hạ)

Đặc điểm nhị giai là thoạt trông như tiến nhưng lùi, nhìn lùi nhưng tiến, tiến lui khó lường.

Đặc điểm tam giai là giữa hư và thực biến ảo khó dò.

Vân chi ý cảnh của Sở Mộ biến thành Hư Thực ý cảnh có chút liên quan đến Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ tam giai.

Sở Mộ đã luyện Phi Hồng Huyễn Không Bộ đến đệ tam giai từ lâu, có Hư Thực ý cảnh phối hợp đã luyện đến viên mãn. Giờ khiêu chiến từng tầng Thông Thiên Kiếm tháp, áp lực cường độ cao khiến hắn tiến vào cảnh giới không linh, liên tục thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ hoặc né tránh hoặc phối hợp kiếm thuật phản kích làm Phi Hồng Huyễn Không Bộ không ngừng tăng cao, có xu hướng thoát khỏi Phi Hồng Huyễn Không Bộ trói buộc.

Nhưng lúc này Sở Mộ vào cảnh giới không linh vốn không phải cố ý, hắn ở trong áp lực cường độ cao chỉ có một ý nghĩ duy nhất, né tránh phản kích!

Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp ăn ý phát huy ra uy lực cực kỳ đáng sợ.

Giả thiết hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại không phối hợp ăn ý thì Sở Mộ tự tin có thể dễ dàng tiêu diệt từng phần, hắn sẽ không bị tiêu hao quá lớn.

Nhưng khi hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp ăn ý thì Sở Mộ không thể đánh bại từng tên. Khi hắn với thế tất sát chém vào một người thì có nắm chắc trăm phần trăm giết được mục tiêu, nhưng cùng lúc đó Sở Mộ sẽ bị ít nhất trên ba thanh kiếm khí công kích.

Loại công kích này mặc dù uy lực không mạnh bằng kiếm kỹ nhưng cũng đủ trí mạng. Ngẫm lại xem, mỗi một kiếm đều ngưng tụ kiếm khí đáng sợ, ý cảnh biến dị mạnh mẽ cộng thêm kiếm ý, nếu bị đâm trúng dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Có thể tưởng tượng loại đối thủ đáng sợ này công kích trúng, bị thương sẽ ảnh hưởng hành động, hơn phân nửa không chống chọi được lâu sẽ bị giết, khiêu chiến thất bại.

Bởi vậy Sở Mộ phải không ngừng né tránh tìm ra thời cơ phản kích thích hợp nhất.

Vì số lượng đối thủ tăng nhiều khiến thời cơ càng lúc càng khó bắt giữ, cộng thêm Sở Mộ cố ý tôi luyện bộ pháp, kiếm thuật của mình nên kéo dài lâu hơn.

Trên dưới trái phải trước sau, Sở Mộ như bươm bướm vờn hoa xuyên qua kiếm quang vô cùng vô tận, lại như làn khói biến ảo khó đoán, tùy thời tan biến làm các kiếm quang chém hụt.

Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại không có tình cảm nhân loại, lúc này cũng trong trạng thái bình tĩnh tuyệt đối, vì vậy dù một kiếm không chém trúng Sở Mộ thì bọn họ sẽ không có cảm xúc mất kiên nhẫn, liên tục chém, kiếm càng sắc bén hơn.

Kiếm Tháp Chi Linh không phải vạn năng, nó có thể sáng tạo ra Kiếm Giả ảo cường đại nhưng chỉ cực hạn trong Thông Thiên Kiếm tháp, không thể sáng tạo ra tình cảm nhân loại. Dù là thế giới nào thì tình cảm nhân loại là thứ phức tạp nhất, khó dò nhất.

Rốt cuộc Sở Mộ tìm đúng thời cơ tốt nhất chém một kiếm, chặt đứt đầu một Kiếm Giả ảo cường đại, hắn lắc người né thoát bốn kiếm quang.

Hai mươi Kiếm Giả ảo cường đại chỉ còn mười chín, phối hợp ăn ý bị làm rối loạn, tuy chỉ ba giây là điều chỉnh lại được nhưng lại có một chết dưới kiếm của Sở Mộ.

Đây là một trong các khuyết điểm của Kiếm Giả ảo, khi chết một là phải điều chỉnh phối hợp lại, vì sự phối hợp của chúng là căn cứ theo tổng thể. Nhưng để điều chỉnh lại cần mất chút thời gian, dù chỉ một giây cũng đủ cho yêu nghiệt thiên phú chiến đấu kinh người như Sở Mộ làm ra phản ứng.

Ba giây, Kiếm Giả ảo chết dưới kiếm của Sở Mộ lên đến con số ba.

Khuyết điểm của đám Kiếm Giả ảo bắt đầu hiện ra, chết một cái là phải điều chỉnh một lần, mỗi lần điều chỉnh đều cần thời gian, chút thời gian đó cho Sở Mộ thời cơ tốt nhất lần lượt đánh bại.

Không lâu sau tầng hai mươi mốt Thông Thiên Kiếm tháp sáng lên.

Những Kiếm Giả hy vọng Sở Mộ mau bị giết đều lộ vẻ mặt thất vọng, cũng có người tràn đầy hứng thú, thậm chí mong chờ.

Tầng thứ hai mươi hai!

Tầng thứ hai mươi ba!

Tầng thứ hai mươi bốn!

Tuy mỗi tầng thời gian khiêu chiến rất dài khiến người chờ mòn mỏi, một số Kiếm Giả không muốn chờ nữa trực tiếp bỏ đi. Sở Mộ vẫn kiên định xông qua từng tầng.

Mỗi tầng sẽ tăng thêm một Kiếm Giả ảo, phối hợp lại uy lực không đơn giản là cộng một.

Từng tầng lại từng tầng, tầng thứ hai mươi lăm.

Tầng thứ hai mươi sáu!

Tầng thứ hai mươi bảy!

Đám Kiếm Giả còn đang chờ đều xoe tròn mắt sáng rực nhìn chằm chằm tầng thứ hai mươi bảy Thông Thiên Kiếm tháp, biểu tình tràn đầy khó tin, cực kỳ giật mình.

Tầng thứ hai mươi bảy, thành tích này đủ xếp vào mười hàng đầu bảng Thông Thiên Kiếm Hào.

Tuy trước đó bọn họ có kiến thức kiếm ý của Sở Mộ rồi, đến hai thành mốt, dư sức vào tốp mười. Nhưng sau đó tốc độ khiêu chiến của Sở Mộ quá chậm khiến bọn họ đổi ý tưởng, có lẽ ngộ tính của Sở Mộ rất cao nên mới có hai thành mốt kiếm ý nhưng thiên phú chiến đấu thì bình thường, bởi vậy tốc độ khiêu chiến mới rùa bò.

Thế là nhiều người thầm định vị Sở Mộ đại khái xông đến tầng hai mươi, tối đa là tầng hai mươi bốn.

Không ngờ Sở Mộ không chỉ vượt qua tầng thứ hai mươi bốn còn lên đến tầng hai mươi bảy, trong phút chốc mọi người giật mình, gần như quên hít thở. Bọn họ trợn to mắt nhìn chằm chằm tầng hai mươi bảy Thông Thiên Kiếm tháp, không dám lên tiếng.

Bây giờ bọn họ không có chút ý tưởng nào muốn Sở Mộ mau khiêu chiến thua, ngược lại họ muốn hắn tiếp tục khiêu chiến, xông lên tầng thứ hai mươi tám, lại lên tầng hai mươi chín.

Chẳng mấy chốc tầng thứ hai mươi bảy tối xuống, một giây mà dài như một năm.

Tầng hai mươi tám bừng sáng, như hải đăng trong bóng đêm khiến nhiều Kiếm Giả cực kỳ kích động.

– Trảm Thiết!

Hai mươi tám Kiếm Giả ảo cường đại phối hợp, uy lực mạnh hơn hai mươi tầng gấp mấy lần. Sở Mộ tìm đến thời cơ tốt nhất chém giết đánh bại từng con.

Nhưng thời gian đám Kiếm Giả điều chỉnh cứ ngắn dần, cuối cùng Sở Mộ giết hết hai mươi tám Kiếm Giả ảo cường đại, bản thân bị thương nặng suýt chết.

May mắn trước khi vào tầng thứ hai mươi chín thì vết thương trên người đã lành, trạng thái hoàn toàn phục hồi lại.

– Tầng thứ hai mươi chín…

– Hắn xông lên tầng hai mươi chín!

Đám Kiếm Giả đằng trước Thông Thiên Kiếm tháp siêu kích động, lớn tiếng hét to.

Đa số người là Kiếm Giả bản xứ Trung Ương Chủ Kiếm Vực, có lẽ bình thường không có gì nhưng khi gặp Kiếm vực và Kiếm vực cạnh tranh thì cảm giác trung thành sẽ mãnh liệt.

Vốn hạng nhất bảng Thông Thiên Kiếm Hào là Tuyệt Vô Đạo, hạng hai là Diêm Cửu U, hạng ba là Cổ Giang Hà, ba người này xuất thân khác nhau, trải qua cũng khác nhưng không thể phủ nhận bọn họ là người Trung Ương Chủ Kiếm Vực, từ khi sinh ra đã như vậy.

Chương 792: Ta đến từ Đông Kiếm Vực

Nhưng hiện tại có một Tông Kình Thiên Kiếm Hào cường đại đến từ Hải Ngoại Kiếm vực, lần đầu tiên xông Thông Thiên Kiếm tháp đã đè trên đầu Tuyệt Vô Đạo giữ vị trí ba năm trời, trực tiếp chiếm hạng nhất, khiến Tuyệt Vô Đạo rớt xuống hạng hai. Vậy chẳng phải nói thực lực của Tông Kình Thiên thắng tất cả Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực sao?

Tiếp theo ba vương giả Kiếm Hào từ Tây, Nam, Bắc Kiếm vực cũng là lần đầu tiên khiêu chiến Thông Thiên Kiếm tháp, trực tiếp chiếm hạng năm, sáu, bảy ban đầu. Ba người cũ toàn là Kiếm Hào dân bản xứ Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Cảm giác như bị vả mặt, từng cái tát đau rát nhức nhối, nhưng không thể đánh trả.

Muốn đánh trả không?

Đương nhiên là muốn!

Làm sao đánh trả?

Tất nhiên là xông Thông Thiên Kiếm tháp đạp bọn họ xuống.

Thông Thiên Kiếm tháp chủ yếu khiêu chiến nhất là thiên phú chiến đấu của Kiếm Giả. Cái gọi là thiên phú chiến đấu tức là thích hợp chiến đấu, nắm chắc tất cả năng lực của mình thật tốt, ứng dụng sức mạnh bản thân vào chỗ hợp lý, lấy yếu thắng mạnh.

Đây là tại sao Thông Thiên Kiếm tháp sắp xếp Kiếm Giả ảo đều mạnh như thế, về tu vi, ý cảnh, kiếm ý vân vân đều không thua người khiêu chiến. Tại sao người khiêu chiêu có thể lần lượt giết từng con, xông lên từng tầng?

Vì thiên phú chiến đấu của những Kiếm Giả ảo là cố định, là Kiếm Tháp Chi Linh góp nhặt vô số Kiếm Giả rồi thống nhất đặt ra tiêu chuẩn, biểu thị trình độ thiên phú chiến đấu trung bình của Kiếm Giả.

Nếu thiên phú chiến đấu của người khiêu chiến cao hơn tiêu chuẩn này thì đương nhiên có thực lực đánh bại đối phương, nếu thấp hơn tiêu chuẩn sẽ bị đối phương đánh bại.

Thiên phú chiến đấu của Tông Kình Thiên siêu đáng sợ, nên mới xông lên tầng ba mươi mốt. Dù Tông Kình Thiên chỉ mới vào tầng ba mươi mốt một lúc rồi bị giết, khiêu chiến thất bại.

Thực lực như Tông Kình Thiên e rằng trừ Kiếm Giả cỡ Tuyệt Vô Đạo, Diêm Cửu U ra những người khác không dám mơ xa so bì cao thấp với gã. Còn vương giả Kiếm Hào Tây, Nam, Bắc Kiếm vực thì có người so tài được, nhưng rất ít.

Giờ bọn họ nhìn tầng thứ hai mươi chín Thông Thiên Kiếm tháp rực sáng là biết Sở Mộ đã qua tầng hai mươi tám đi vào tầng hai mươi chín.

Thành tích như vậy đã lấn át ba vương giả Kiếm Hào Tây, Nam, Bắc Kiếm vực, ít ra có thể xếp hạng năm, không chừng có khả năng khiêu chiến Cổ Giang Hà.

Nhưng tầng hai mươi chín vừa sáng ba mươi giây thì tối xuống như ngọn lửa vụt tắt, một bóng người bay ra khỏi Thông Thiên Kiếm tháp rồi vững vàng đáp xuống đất, là Sở Mộ.

Đáy mắt Sở Mộ lóe tia bình thản.

Sở Mộ không ngờ tầng thứ hai mươi chín tuy chỉ nhiều hơn tầng hai mươi tám một Kiếm Giả ảo, nhưng chúng nó liên hợp lại thì uy lực tăng gấp ba lần. Sở Mộ bất đắc dĩ giết một Kiếm Giả ảo rồi bị chém đứt cánh tay trái, trong phút chốc mất thăng bằng. Hắn lại miễn cưỡng giết một Kiếm Giả ảo, sau đó bị mấy kiếm quang đánh trúng rồi chết.

Tuy không sử dụng hai kiếm thuật, nhưng Sở Mộ khẳng định dù sử dụng hai kiếm thuật đại thành hơn phân nửa cũng khó vượt tầng hai chín để vào tầng ba mươi.

Huống chi Thông Thiên Kiếm tháp không có quy định chỉ cho phép khiêu chiến một lần, mỗi Kiếm Giả có cơ hội khiêu chiến một lần mỗi ngày, Sở Mộ không vội dốc ra hết sức mạnh.

Sở Mộ đang suy nghĩ nếu không dùng Trảm Nguyệt thì kiếm kỹ tuyệt sát của kiếm thuật sư có thể sử dụng không?

Kiếm thuật sư là ở Trái Đất, Cổ Kiếm đại lục chỉ có Kiếm Giả, Kiếm Tháp Chi Linh lợi hại đến mấy cũng không biết đến kiếm thuật sư được.

Trảm Thiết và Điểm Sát đều là kiếm kỹ của kiếm thuật sư, khác với Kiếm Giả, nếu Sở Mộ sử dụng chắc Kiếm Tháp Chi Linh không khiến Kiếm Giả ảo có kiếm kỹ tuyệt sát tương tự?

Sở Mộ không dám chắc, vì trước đó hắn chưa từng thử.

Mắt Sở Mộ chợt sáng lên:

– Nếu sau khi ta thi triển tuyệt sát kiếm kỹ của kiếm thuật sư mà Kiếm Tháp Chi Linh mô phỏng ra cho Kiếm Giả ảo được thì chẳng phải càng tốt sao?

Sáng tạo ra hai chiêu tuyệt sát kiếm kỹ Trảm Thiết, Điểm Sát một mặt là tích lũy của Sở Mộ một mặt là cơ duyên tình cờ, rất khó để sáng tạo chiêu thứ ba.

Nhưng nếu được thấy kiếm kỹ tuyệt sát khác nhau, tốt nhất là tự mình thể nghiệm vậy thì càng có cơ hội sáng tạo kiếm kỹ tuyệt sát chiêu thứ ba.

Sở Mộ hiểu rất rõ uy lực kiếm kỹ tuyệt sát của kiếm thuật sư, nếu có cơ hội sử dụng thích hợp thì nó sẽ không thua gì Trảm Nguyệt.

Còn về Kiếm Tháp Chi Linh có năng lực này hay không, Sở Mộ có bị Kiếm Giả ảo diệt ngay lập tức không thì chẳng nằm trong phạm vi suy xét của hắn.

– Ra rồi, ra rồi!

– Hạng năm! Hạng năm!

– Sở Mộ, tên của hắn là Sở Mộ!

– Chấn Thiên Kiếm Hào…

Tiếng bàn tán ầm ĩ vang lên, Sở Mộ xoay người nhìn. Trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào có lực lượng vô hình đang ngưng tụ ra một cái tên, ánh sáng vàng lấp lánh.

Sở Mộ, Chấn Thiên Kiếm Hào, một ngày, hai mươi chín tầng.

Người xông tháp chưa tới một ngày đều tính là một ngày.

Sở Mộ kinh thán sự thần kỳ của Thông Thiên Kiếm tháp. Nên biết Sở Mộ không báo tên hay thân phận gì nhưng bây giờ tất cả hiện ra trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào.

Một Kiếm Giả đứng bên cạnh vẻ mặt tôn kính hành kiếm lễ với Sở Mộ, hỏi:

– Xin hỏi người là cao đồ của Kiếm Tông nào?

Xếp hạng năm, Kiếm Hào như vậy miễn không chết yểu giữa đường thì thành tựu tương lai chắc chắn sẽ rất cao, không chừng lại là Kiếm Vương. Dù không thể làm quen được nhưng ít ra không thể đối địch, phải có sự tôn kính.

Nhiều Kiếm Giả xung quanh đều nhìn Sở Mộ chằm chằm, ai nấy chờ hắn trả lời. Trong lòng bọn họ có ý tưởng giống như Kiếm Giả đã đặt câu hỏi. Sở Mộ chắc là cao đồ của Kiếm Tông gì đó trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực, hoặc là Kiếm Giả được truyền thừa ghê gớm gì.

Sở Mộ liếc mắt qua, mỉm cười nói:

– Ta đến từ Đông Kiếm Vực.

Đám Kiếm Giả biến sắc mặt, hét chói tai:

– Đông… Đông Kiếm Vực!truyện tà tu audio

Sở Mộ phớt lờ bọn họ, hắn nhìn Thông Thiên Kiếm tháp đen ngòm, thầm nhủ lần này thu hoạch rất lớn. Sở Mộ cất bước đi xuống núi, để lại đám người thẫn thờ.

Lúc này trời vừa hừng sáng biểu thị Sở Mộ khiêu chiến Thông Thiên Kiếm tháp mất một buổi tối.

Sở Mộ thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không Phi Hành tốc độ siêu nhanh bay hướng Thông Thiên trấn.

Sở Mộ cần yên tĩnh một chút để sửa sang lại thu hoạch khi xông Thông Thiên Kiếm tháp, rồi hấp thu chuyển hóa thành năng lực của bản thân.

Không lâu sau Sở Mộ đến Thông Thiên trấn, hắn không đến nơi Tiêu Thiên Phong ẩn náu mà tìm một khách điếm thuê phòng, tạm ở lại.

Chương 793: Đêm tấn công Táng Thiên Kiếm Môn (Thượng)

Sở Mộ ở trong phòng khách điếm, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu chiêm nghiệm.

Từ khiêu chiến tầng một đến tầng hai, ba, mỗi lên một tầng chiến đấu Sở Mộ đều nhớ rõ ràng, giống như dùng lại cách khiêu chiến giống y như đúc.

Thời gian dần trôi, đã đến giữa trưa nhưng Sở Mộ vẫn còn hồi ức lĩnh ngộ.

Càng khiêu chiến đoạn sau thì thời gian càng dài, khó khăn càng lớn, càng nhiều điểm đáng để nhớ lại, thu hoạch cũng tăng lên nhiều.

Khiêu chiến trong Thông Thiên Kiếm tháp tiến bộ lớn nhất là kiếm thuật và bộ pháp.

Ngươi phải có kiếm thuật đủ sắc bén, đủ cường đại, đủ cao sâu mới bảo đảm giết được Kiếm Giả ảo cường đại liên hợp với nhau. Phải có bộ pháp đủ linh hoạt biến ảo mới bảo đảm sống sót dưới kiếm của Kiếm Giả ảo cường đại bắt tay phối hợp.

Kiếm thuật và bộ pháp, không thể thiếu một thứ.

Mãi đến hoàng hôn Sở Mộ từ từ mở mắt ra, khoảnh khắc hắn mở mắt thì thế giới trong con ngươi như có vô số bóng người giao thác, vô số kiếm quang bay lượn, vừa rối loạn vừa mũi nhọn sắc bén.

Tựa như ảo giác chỉ tồn tại một giây, con ngươi Sở Mộ trở nên sâu thẳm, bóng người và kiếm quang không còn tồn tại.

Sở Mộ thở hắt ra, chợt có tiếng sấm nổ mạnh bỗng nhiên vang trong phòng, tiếng rít gào vù vù.

Giây sau, không thấy Sở Mộ làm động tác gì mà đã nhẹ nhàng bay lên khỏi chiếc giường, hai chân đạp không khí nhẹ tựa lông hồng lơ lửng trong phòng, nhẹ nhàng phiêu dật không tiếng động.

Cảm giác như Sở Mộ mất hết trọng lượng, hắn không ngừng lượn lờ trong phòng khách, ban đầu hơi trúc trắc máy móc nhưng theo thời gian trôi qua dần suôn sẻ trơn tru hơn, biến ảo vô thường.

Chẳng mấy chốc Sở Mộ sắp rơi xuống, hai chân lại bước ra như đạp không, thế là hắn lại bay lơ lửng trong phòng, thân hình như hồn ma lúc trái lúc phải khi cao khi thấp, biến ảo khó dò.

Khoảng năm phút sau Sở Mộ xoay người trở lại xếp bằng trên giường, tư thế ngồi giống y lúc trước như chưa từng nhúc nhích.

– Cái này đã vượt qua đẳng cấp Phi Hồng Huyễn Không Bộ.

Mặt mày Sở Mộ tràn đầy suy tư thì thào:

– Nếu vậy thì xem nó là bộ pháp hoàn toàn mới đi, tên gọi là… Nghịch Không Gian. Nhưng bây giờ Nghịch Không Gian mới chỉ bước đầu, thi triển cực kỳ tiêu hao kiếm khí, không thể sử dụng tùy ý được. Sau này tu luyện còn cần ta từ từ suy nghĩ thôi diễn.

Sở Mộ lấy Thiên Hoang thạch ra, lại tu luyện, hấp thu hoang khí trong Thiên Hoang thạch bổ sung lượng yêu hoang kiếm khí bị tiêu hao.

Khi Sở Mộ bổ sung xong yêu hoang kiếm khí thì bên ngoài đã là đêm khuya, đèn đuốc sáng trưng.

Sở Mộ đứng dậy, hắn thanh toán tiền rồi rời khỏi khách điếm, nhờ vào trí nhớ siêu tốt đi vào một con hẻm nhỏ, bước nhanh đi, vèo một cái đã biến mất, làm người nhìn tưởng bị ảo giác.

Hai ngày sau. Vết thương của Tiêu Thiên Phong đã lành, gã như kiếm bén rút khỏi vỏ, toát ra sắc bén kinh người, đáy mắt hấp háy sát cơ.

Hai ngày qua Sở Mộ tĩnh tu đã có thu hoạch, kiếm thuật càng tiến bộ, Nghịch Không Bộ hơi hoàn thiện một chút.

Hạ Du trở về bỗng la lớn gọi nhỏ:

– Tiêu lão đại, hiện giờ Sở lão đại rất nổi tiếng!

Tiêu Thiên Phong hỏi:

– Có chuyện gì vậy?

Hạ Du vẫn còn la làng:

– Sở lão đại xếp hạng năm trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào!

Hạ Du đi ra ngoài tìm hiểu tin tức, kết quả nghe tin đồn liên quan Sở Mộ.

Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ, hạng năm bảng Thông Thiên Kiếm Hào.

Không trách Hạ Du kinh ngạc, lúc gã mới nghe tin còn tưởng lỗ tai bị nghễnh ngãng.

Tiêu Thiên Phong đã nói Sở Mộ rất mạnh, chắc chắn không kém hơn gã, nhưng Hạ Du có ý tưởng của riêng mình.

Nói sao thì Tiêu Thiên Phong và Sở Mộ đã nhiều năm không gặp mặt, nghe gã nói khi bọn họ chia tay còn chưa đến tu vi Hóa Khí cảnh.

Hiện giờ bọn họ đều có tu vi Khí Hải cảnh, chênh lệch hơn lúc xưa lớn biết bao nhiêu.

Mấy năm nay Sở Mộ luôn ở trong Đông Kiếm Vực, tuy Hạ Du chưa đi Đông Kiếm Vực nhưng xem một số điển tịch, nghe Tiêu Thiên Phong nói thì cũng hiểu hoàn cảnh tu luyện trong Đông Kiếm Vực kém hơn Trung Ương Chủ Kiếm Vực rất nhiều, ít nhất tệ hơn gấp mười lần.

Hạ Du bản năng cho rằng dù Sở Mộ lợi hại hơn gã cũng sẽ không quá mức ghê gớm, xếp ba mươi hàng đầu trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào đã là siêu giỏi.

Không ngờ Sở Mộ lần đầu tiên xông Thông Thiên Kiếm tháp mà xếp hạng năm, thứ bậc cao còn hơn Tiêu Thiên Phong, vậy chẳng phải là thực lực của Sở Mộ mạnh hơn Tiêu Thiên Phong?

Hạ Du xác định nhiều lần, thậm chí chạy lên đỉnh Thông Thiên sơn, tận mắt xem thứ hạng của Sở Mộ trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào, nghe Kiếm Giả khác thảo luận, hỏi thăm mặt mũi Chấn Thiên Kiếm Hào rồi mới thật sự tin tưởng đó là Sở Mộ mà gã quen.

Hạ Du thầm nghĩ:

– Không lẽ môn phái đào tạo Tiêu lão đại và Sở lão đại không giống bình thường?

Nếu Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong biết suy nghĩ đó của Hạ Du chắc chắn sẽ bật cười. Thanh Phong kiếm phái chỉ là môn phái rất nhỏ yếu trong Đông Kiếm Vực, nếu đặt ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì như một giọt nước trong biển cả.

Sở Mộ đi tới.

Tiêu Thiên Phong nói:

– Sư đệ càng mạnh.

Sở Mộ sửng sốt, nhìn sắc mặt của Hạ Du thế là hắn đã hiểu.

Sở Mộ hỏi:

– Sư huynh có kế hoạch gì không?

Tiêu Thiên Phong lạnh nhạt nói:

– Bây giờ ta còn nhỏ yếu không đủ để đối kháng nguyên Táng Thiên Kiếm Môn.

Sát khí trong mắt Tiêu Thiên Phong càng mãnh liệt hơn:

– Nhưng ta không thể vì Táng Thiên Kiếm Môn mà thay đổi đường tu luyện, phải tích lũy đủ rồi mới đột phá, nên trước khi có thực lực đủ để đối kháng nguyên Táng Thiên Kiếm Môn thì ta có thể đánh lén giết đệ tử của họ.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Sư huynh nói sai rồi.

Tiêu Thiên Phong kinh ngạc hỏi:

– Sai cái gì?

Hạ Du khó hiểu nhìn Sở Mộ.

– Không phải sư huynh mà là chúng ta.

Sở Mộ thản nhiên nói:

– Chuyện như vậy sao có thể thiếu ta?

Hạ Du cũng hùa theo:

– Tiêu lão đại, Sở lão đại nói đúng, không thể thiểu chúng ta!

Tiêu Thiên Phong nhìn Sở Mộ, Hạ Du chằm chằm, gật đầu nói:

– Tốt, vậy thì ba chúng ta liên hợp lại cho Táng Thiên Kiếm Môn chịu thiệt lớn!

– Tiêu lão đại, ta đã tính toán hết rồi.

Hạ Du nói ngay:

– Buổi tối hai ngày sau là ám vô chi dạ tối nhất mười năm nay, thích hợp cho chúng ta tập sát.

Cái gọi là ám vô chi dạ tức là đêm tối đen dài lâu hơn buổi tối bình thường.

Kiếm Giả tu vi mạnh mẽ đến trình độ nhất định thì ban ngày hay đêm không khác gì, nhưng buổi tối thì bọn họ càng dễ tập trung tinh thần hơn.

Tuy nhiên ám vô chi dạ mười năm một lần lại khác, khi ám vô chi dạ dù là thị lực của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh cũng bị ảnh hưởng lớn, giống như người bình thường trước bình minh, mơ hồ mờ tối, phạm vi hơn mười thước thì khó thấy rõ ràng.

Chương 794: Đêm tấn công Táng Thiên Kiếm Môn (Hạ)

Tiêu Thiên Phong nói:

– Ta tu luyện một môn đồng thuật, ám vô chi dạ không ảnh hưởng quá lớn với ta.

Sở Mộ cười nói:

– Tiêu sư huynh yên tâm, ta cũng có năng lực tương tự.

Viên mãn thị kiếm cũng không đơn giản.

Hạ Du nhăn mặt nói:

– Ta không có…

Sở Mộ nói:

– Hạ Du, chúng ta chỉ đi đánh lén ban đêm, ngươi ở lại đây chờ chúng ta trở về là được.

Thực lực của Hạ Du không quá mạnh, chỉ là đẳng cấp Kiếm Hào bình thường, cộng thêm đặc tính của ám vô chi dạ nên gã không phát huy được tác dụng gì còn có thể vướng víu. Hạ Du cũng biết điều đó nên đành gật đầu.

Hai ngày tiếp theo, Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong hết sức điều chỉnh trạng thái, hơn nữa làm đủ loại chuẩn bị bảo đảm không có sơ sẩy gì. Hoàng hôn hai ngày sau, mặt trời mới xuống núi thì sắc trời nhanh chóng tối đi, cực kỳ nhanh. Vốn phải hai canh giờ nữa mới đến đêm khuya nhưng chỉ nửa canh giờ là đã tối tăm.

Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong rất có kiên nhẫn chờ đợi, vì bây giờ mới chỉ như đêm khuya bình thường, chưa đủ độ đen.

Chớp mắt lại qua hai canh giờ, lúc này bóng đêm đã sâu thẳm, dù là ánh sáng của minh quang châu cũng không thể xua tan bao nhiêu hắc ám, chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ ngọn nến.

Tiêu Thiên Phong nói:

– Đi!

Mắt Tiêu Thiên Phong lấp lóe ánh sáng vàng trong bóng đêm sâu thẳm.

Sở Mộ gật đầu, hai người nhảy vút lên ẩn trong bóng đêm. Hạ Du xoe tròn mắt nhìn, nhưng từ tối tăm ra không thấy gì nữa.

Sở Mộ vừa thi triển bộ pháp vừa thầm nghĩ:

– Không uổng là ám vô chi dạ mười năm một lần.truyện ma

Viên mãn thị kiếm của Sở Mộ có thể thấy ban đêm rõ như ban ngày hơn Kiếm Giả khác, nhưng trong ám vô chi dạ vẫn gây ảnh hưởng rất lớn, trong vòng mười thước thì thấy rõ, có điều không bằng ban ngày. Vượt qua mười thước thì tùy theo khoảng cách tăng lên mà tầm mắt dần mơ hồ.

Đến trăm thước thì hầu như khó thấy rõ, chỉ có đường nét mơ hồ, qua trăm thước thì là một mảnh tối đen.

Sở Mộ không biết Tiêu Thiên Phong tu luyện đồng thuật có hiệu quả như thế nào nhưng nhìn gã lướt đi nhanh thì chắc không kém.

– Sư đệ, Táng Thiên Kiếm Môn nằm ở phía bắc năm mươi dặm trong Thông Thiên trấn, môn có mười Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh.

Giọng Tiêu Thiên Phong chui vào tai Sở Mộ:

– Môn chủ Táng Thiên Tôn Giả có tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn. Ngoài ra đại trưởng lão có tu vi Nguyên Cực cảnh viên mãn, nghe nói cũng có thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn. Tám trưởng lão khác có hai người là tu vi Nguyên Cực cảnh đại thành, bốn người tu vi Nguyên Cực cảnh tiểu thành. Hai trưởng lão mới có tu vi Nguyên Cực cảnh nhập môn.

Vì đối phó Táng Thiên Kiếm Môn nên Tiêu Thiên Phong điều tra rất kỹ.

Sở Mộ nói:

– Hiện giờ chúng ta chưa thể đánh lại những người này.

Tiêu Thiên Phong nói:

– Đúng vậy, nên chúng ta phải cẩn thận tránh đi bọn họ. Nhưng họ thường ở trong Táng Thiên Kiếm Môn, chúng ta không cần vào sâu, đánh lén giết đệ tử Táng Thiên Kiếm Môn ở vòng ngoài gây tổn thất cho Táng Thiên Kiếm Môn là được.

Kế hoạch của Tiêu Thiên Phong rất đơn giản, gã không thể vì đối phó một Táng Thiên Kiếm Môn mà đột phá đến Cửu Chuyển cảnh ngay bây giờ, chờ vài năm mới đột phá Nguyên Cực cảnh, làm vậy là tự tổn hại căn cơ.

Nên thừa dịp tích lũy trong thời kỳ Kiếm Hào đánh lén giết đệ tử của Táng Thiên Kiếm Môn, một mặt vì trả thù, từ từ suy yếu nguồn sinh lực của Táng Thiên Kiếm Môn, khiến đệ tử khủng hoảng, mặt khác là tôi luyện kiếm đạo của mình.

Truyền thừa của Tiêu Thiên Phong là Vô Sinh kiếm đạo, một chi nhánh của Tu La kiếm đạo, loại kiếm đạo lấy giết chóc làm tinh túy, chỉ có trong giết chóc mới tỏa sáng được.

Sở Mộ thì trừ trợ giúp Tiêu Thiên Phong ra lý niệm kiếm đạo của hắn là: Kiếm là hung khí, kiếm thuật là nghệ thuật giết chóc. Sở Mộ cũng lợi dụng giết chóc nâng cao tạo nghệ kiếm thuật của mình.

Còn về sẽ bị Táng Thiên Kiếm Môn trả thù thì hai người không quan tâm. Từ lúc Táng Thiên Kiếm Môn xuống tay với Tiêu Thiên Phong đã định trước thù hận giữa bọn họ chỉ có thể dùng máu tươi tẩy rửa.

– Táng Thiên Kiếm Môn trừ mười Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh ra nghe nói còn hai mươi mấy Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh.

Tiêu Thiên Phong tiếp tục truyền âm:

– Nhưng Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh bình thường đều bế tử quan, cơ bản không xuất hiện. Nếu không thì bị uy hiếp mạng sống đánh trả sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, vì vậy chúng ta chỉ cần tránh đi mười Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh là trong Táng Thiên Kiếm Môn không có đối thủ.

Tự tin, vô cùng tự tin toát ra từ câu nói của Tiêu Thiên Phong.

Môn chủ Táng Thiên Kiếm Môn có lẽ có núi dựa lớn nhưng nó chỉ là một môn phái mới sinh, chỉ mới sáng tạo vài chục năm.

Môn phái không phải Kiếm Giả.

Có lẽ vài chục năm cho một Kiếm Giả trưởng thành đến Nguyên Cực cảnh, nhưng với môn phái ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì thời gian này chỉ là giai đoạn mới sinh, như đứa bé đang trưởng thành. Phải qua mấy trăm năm thì môn phái mới xem như đứng vững gót chân, có nội tình nhất định.

Trăm hàng đầu trên bảng Thông Thiên Kiếm Hào không có Kiếm Giả nào xuất thân từ Táng Thiên Kiếm Môn, dù trong số Kiếm Giả Khí Hải cảnh của Táng Thiên Kiếm Môn có vài đệ tử thực lực đẳng cấp Kiếm Hào thì Tiêu Thiên Phong tin tưởng tất cả không đánh lại gã.

Huống chi có thêm Sở Mộ càng mạnh.

Hai sư huynh đệ bắt tay nhau chắc chắn sẽ khuấy động Táng Thiên Kiếm Môn nghiêng trời lệch đất.

Không lâu sau Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong đã rời khỏi Thông Thiên trấn, nhanh chóng lao hướng bắc.

Trong ám vô chi dạ trừ phi có Kiếm Giả tu luyện đồng thuật, không thì người khác thành kẻ mù, ánh đèn cũng khó chiếu sáng. Trong đêm tối như thế Thông Thiên trấn hiếm khi im lặng.

Năm mươi dặm không quá xa với Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong, đặc biệt trong tình huống một đường thông suốt.

Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong dần thấy đường nét dãy kiến trúc, máu bắt đầu sôi trào.

Táng Thiên Kiếm Môn cư trú ở phía bắc Thông Thiên trấn ngoài năm mươi dặm, dựa lưng vào một dãy núi, phía đông có khu rừng, phía tây có một sơn cốc, địa lý vị trí khá tốt.

Bình thường đệ tử Táng Thiên Kiếm Môn có thể vào sơn cốc hoặc rừng rậm, sơn mạch để tôi luyện, săn giết yêu thú trong đó. Một mặt là để tăng kinh nghiệm thực chiến, một mặt là săn giết yêu thú đổi lấy kiếm môn cống hiến, một hòn đá ném hai chim.

Đêm nay là ám vô chi dạ, ban ngày trừ các đệ tử đi xa ra những người khác đều trở về Táng Thiên Kiếm Môn, vì buổi tối như thế xòe tay không thấy năm ngón, bọn họ chỉ còn cách ngoan ngoãn ở trong kiếm môn.

Chương 795: Giết chóc đang diễn ra

Tất nhiên cần phải tuần tra, đệ tử tuần tra từ mười người tổ thành một tiểu đội tuần tra. Mỗi người mang theo một viên minh quang châu, nương ánh sáng mười viên minh quang châu thấy rõ ràng phạm vi mười thước.

Khi Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong lặng lẽ đến gần Táng Thiên Kiếm Môn thì đám đệ tử tuần tra đang cầm minh quang châu dễ thấy như đom đóm trong đêm tối.

Tiêu Thiên Phong truyền âm:

– Sư đệ, hay chúng ta chia nhau hành động trừ khử tất cả tiểu đội tuần tra?

Sở Mộ đáp:

– Được!

Hai người liền tách ra, hòa vào bóng đêm.

Bọn họ vì kế hoạch đánh lén buổi tối nên đặc biệt thay trường bào màu đen, vậy thì trong bóng đêm dù đột nhiên bị minh quang châu chiếu vào đối phương cũng khó thể phản ứng lại ngay.

Một giây, chỉ cần một giây là bọn họ có thể hoàn thành tuyệt sát.

Nháy mắt Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong không còn thấy nhau, vì khoảng cách đã qua một trăm thước. Tốc độ của hai người siêu nhanh, âm thầm không tiếng động.

Táng Thiên Kiếm Môn chiếm diện tích khá rộng, có nhiều nhà cửa, có mười đội đệ tử tuần tra.

Đệ tử mỗi đội tuần tra gồm mười người, tất cả đội đều do hai Kiếm Giả Khí Hải cảnh dẫn dắt tám Kiếm Giả Hóa Khí cảnh.

Trong hoàn cảnh Trung Ương Chủ Kiếm Vực chỉ cần có lòng tu luyện vài năm thì vào Hóa Khí cảnh dễ như trở bàn tay, không quá khó vào Khí Hải cảnh.

Có thể nói miễn có kiếm khí quyết tốt cộng thêm chút đan dược hỗ trợ, người thiên phú bình thường tu luyện từ nhỏ thì trong vòng năm năm sẽ thăng cấp lên Khí Hải cảnh.

Đám đệ tử tuần tra có thể thấy trong phạm vi mười thước, phạm vi nhìn của Sở Mộ là trăm thước. Tức là Sở Mộ đứng cách mười thước thì tiểu đội tuần tra không thể thấy được hắn, cảm ứng qua dao động hơi thở thì càng khó khăn, vì hắn rất giỏi che giấu dao động hơi thở của bản thân.

Hơn nửa canh giờ, Sở Mộ đi một vòng địa hình bên ngoài Táng Thiên Kiếm Môn, hắn dựa vào trí nhớ siêu tốt và năng lực tư duy mô phỏng kinh người đã vẽ địa hình bên ngoài Táng Thiên Kiếm Môn trong não.

Mài dao không mất thì giờ đốn củi, chờ mài bén dao rồi cũng đến lúc đốn củi.

Mười tiểu đội tuần tra rất nhanh, khoảng mười lăm phút sẽ họp đội giao ban. Xử lý một tiểu đội thì trong vòng mười lăm phút không họp giao ban rất có thể sẽ làm tiểu đội khác nghi ngờ.

Đương nhiên nếu bảo đảm trong vòng mười lăm phút xử lý hết đệ tử trong mười tiểu đội tuần tra thì sẽ không bị lộ.

Dường như Tiêu Thiên Phong cũng cùng suy nghĩ đó, Sở Mộ bắt đầu hành động.

Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, hắn thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ ra chớp mắt xuất hiện sau lưng một thành viên tiểu đội tuần tra, Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ.

Ánh sáng phát ra từ mười viên quang minh châu tuy chiếu sáng mười thước nhưng không rõ như ban ngày. Sở Mộ xuất hiện quá đột ngột, Phi Hồng Huyễn Không Bộ có xu hướng siêu thoát thì càng huyền diệu khó lường.

Trảm Yêu kiếm lấp lánh dưới ánh sáng quang minh châu, mười luồng kiếm quang mơ hồ cắt qua không gian.

Có tiếng trầm đục vang lên, mười đệ tử cứng người sau đó mềm nhũn gục ngã. Một thân hình mơ hồ nhanh chóng đảo quanh một vòng đỡ lấy mười xác chết rồi nhẹ nhàng đặt xuống.

Mục đích làm vậy để tránh gây tiếng động lớn, đương nhiên Sở Mộ cũng có thể sử dụng kiếm khí nâng người, nhưng kiếm khí sẽ có dao động, khó tránh khỏi bị cảm ứng được.

Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.

Một góc khác, Tiêu Thiên Phong cũng đang lặng lẽ săn giết.

Kiếm của Tiêu Thiên Phong cực kỳ sắc bén, thường khi ra khỏi vỏ sẽ mang đi mạng sống.

Thực lực như Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong thì đệ tử tuần tra của Táng Thiên Kiếm Môn quá kém cỏi, dù bọn họ có chuẩn bị sẵn sàng thì hai người chiến đấu ngay mặt cũng có thể một kiếm giết chết, huống chi đánh lén khi đối phương không hay biết gì.

Chưa đến mười lăm phút thì mười tiểu đội tuần tra đã bị diệt sạch, trừ Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong ra không ai hay biết.

Giết xong tiểu đội cuối cùng rồi Tiêu Thiên Phong đến gần, hai sư huynh đệ lại hội hợp.

Mỗi người giết năm tiểu đội tuần tra, Kiếm Giả trong mỗi tiểu đội đều có không gian oản luân hạ phẩm và trung phẩm, tất cả thuộc về Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong.

Hai người hội hợp, trao đổi vài câu rồi lại tách ra hành động.

Gần một trăm đệ tử Táng Thiên Kiếm Môn vẫn chưa đủ, tuy Táng Thiên Kiếm Môn là tông môn mới sinh nhưng trong môn có mấy ngàn đệ tử, một trăm người chỉ là phần nhỏ xíu.

Táng Thiên Kiếm Môn chia ra đệ tử ngoại môn và nội môn. Đệ tử ngoại môn có tu vi Hóa Khí cảnh, đệ tử nội môn là Khí Hải cảnh. Không có Kiếm Khí cảnh, vì chỉ khi tu vi đến Hóa Khí cảnh mới có tư cách bái vào Táng Thiên Kiếm Môn.

Đệ tử ngoại môn cư ngụ vòng ngoài cùng, đệ tử nội môn ngụ ở giữa, trong cùng là chỗ của các trưởng lão. Ngay chính giữa là nơi Táng Thiên Tôn Giả thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn ở. Đệ tử Cửu Chuyển cảnh thì đang bế tử quan, không biết ở đâu.

Cửu Chuyển cảnh là cảnh giới rất đặc biệt, càng ít người biết nơi bế tử quan càng tốt, càng ít bị quấy nhiễu.

Đương nhiên có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh biết không hy vọng đột phá Nguyên Cực cảnh thì sẽ từ bỏ đột phá mà đi ra ngoài rèn luyện, hy vọng sẽ được kỳ ngộ gì một hơi đột phá trói buộc đạt tới Nguyên Cực cảnh.

Tuy trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh không tính là gì nhưng là tồn tại cao không thể chạm vào đối với Kiếm Giả.

Đệ tử ngoại môn có cũng được, không có chẳng sao, Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong đặt trọng điểm vào đệ tử nội môn.

Dù sao bồi dưỡng Kiếm Giả Hóa Khí cảnh và bồi dưỡng Khí Hải cảnh là hai loại khái niệm.

Theo tư liệu Tiêu Thiên Phong có được thì Táng Thiên Kiếm Môn có vài ngàn đệ tử, trong đó mới chỉ có hơn sáu trăm đệ tử nội môn, tức là sáu trăm Kiếm Giả Khí Hải cảnh. Nghe nói Kiếm Giả Khí Hải cảnh có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào chưa đến một trăm người.

Trong Đông Kiếm Vực cộng lại Kiếm Hào chỉ hơn ngàn người, nhưng ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì con số tăng lên gấp ngàn lần, vạn lần. Kiếm Giả qua khổ tu tích lũy có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào thì càng nhiều nữa.

Gần trăm Kiếm Giả thực lực đẳng cấp Kiếm Hào là đệ tử mà Táng Thiên Kiếm Môn chú trọng bồi dưỡng, nơi bọn họ cư ngụ càng gần trưởng lão.

Nhưng từ chỗ đệ tử nội môn cư trú đến nơi ở của trưởng lão có lẽ vì biểu thị thân phận trưởng lão nên hai bên cách xa mấy ngàn thước.

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường chưa thể thả tinh thần lực ra ngoài, vì vậy cách nhau mấy ngàn thước trừ phi Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong gây động tĩnh quá lớn, không thì các trưởng lão Nguyên Cực cảnh đang tĩnh tu sẽ rất khó phát hiện.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)