1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 776: Con đường kiếm đạo của ta |>đến chương 780

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 776: Con đường kiếm đạo của ta |>đến chương 780

❮ sau
tiếp ❯

Chương 776: Từ nơi đây bắt đầu bước lên con đường kiếm đạo của ta

Mấy năm trước Sở Mộ đã quyết định khi có đủ thực lực là hắn sẽ làm giống như trên Trái Đất, khiêu chiến nâng cao bản thân.

Với Sở Mộ thì Đông Kiếm Vực không còn gì để khiêu chiến, vương giả Kiếm Hào, trong Đông Kiếm Vực không còn một Kiếm Hào nào đủ tầm chiến với hắn.

Còn những Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh thì trừ phi nguy hiểm mạng sống, nếu không bọn họ tuyệt đối không ra tay, tất cả đều bế quan. Đông Kiếm Vực rộng lớn như thế chẳng có một Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh nào đi ra ngoài.

Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh thì không có chút phần thắng, còn bị ngược te tua thậm chí khử luôn, đó không phải hành động khiêu chiến.

Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì khác, nó rộng lớn hơn Đông Kiếm Vực gấp mấy chục lần, linh khí đậm đặc hơn Đông Kiếm Vực gấp mười lần, nhân kiệt địa linh, người thiên phú xuất sắc nhiều không đếm xuể, hơn Đông Kiếm Vực gấp trăm lần.

Nơi như vậy sinh ra thiên tài cũng hơn Đông Kiếm Vực gấp trăm lần, ngàn lần.

Nơi như vậy có vô số thiên tài, vô tận cường giả, mới là nơi đáng để khiêu chiến nhất.

Cơ bản mỗi Kiếm Hào bước vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực đều chọn ẩn nấp, người chọn đánh bóng tên tuổi đều vì hiểu khí vận.

Dù là quyết định từ mấy năm trước hay vì khí vận đều khiến Sở Mộ chính thức bước ra một bước, đi ra con đường kiếm đạo của mình.

Năm nay Sở Mộ hai mươi bốn tuổi rưỡi, tu vi đỉnh đại thành Khí Hải cảnh, viên mãn Tê Liệt ý cảnh, tám phần Hư Thực ý cảnh, hai thành kiếm ý.

Bước ra một bước vững chắc, nó tượng trưng cho bước đầu tiên Sở Mộ đi trên Trung Ương Chủ Kiếm Vực. Con đường của hắn còn rất dài, tương lai còn rất xa, nhưng sự kiên định của Sở Mộ sẽ không bị dao động. Bước chân của Sở Mộ sẽ không nông cạn, từng bước một để lại truyền thuyết thuộc về hắn trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

***

Cảng Trung Ương Chủ Kiếm Vực đối diện Tây Kiếm vực, một thanh niên Kiếm Giả mặc trường bào đen viền vàng hít sâu, vẻ mặt say mê.

– Trung Ương Chủ Kiếm Vực, thật là chỗ tốt.

Người đó phát ra kiếm ý bắn thẳng lên trời khuấy động phong vân, khiến vô số người liếc mắt vẻ mặt giật mình.

– Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nơi này bắt đầu truyền thuyết của ta.

***

Cảng Trung Ương Chủ Kiếm Vực đối diện Bắc Kiếm vực, một thanh niên Kiếm Giả cao to chắc khỏe mặc đồ bằng da yêu thú dùng giọng điệu cực kỳ bá đạo nói:

– Ưng bay lượn trên trời, rồng về biển cả, nơi này mới là chiến trường của ta!

Người thanh niên phát ra khí thế quá mãnh liệt, bá đạo hùng hồn, trong phạm vi trăm thước không ai dám đến gần.

– Trung Ương Chủ Kiếm Vực, ta muốn khiêu chiến tất cả Kiếm Hào cường đại ở đây!

***truyện ma

Cảng Trung Ương Chủ Kiếm Vực đối diện Nam Kiếm vực, một nữ Kiếm Giả vóc dáng cao kều mặc áo trắng, cao ngạo lạnh lùng thầm nhủ:

– Ta theo đuổi là đỉnh kiếm đạo, tất cả ngoài kiếm đạo đều vứt hết. Trung Ương Chủ Kiếm Vực là nơi bắt đầu của kiếm đạo tuyệt tình của ta.

Nữ Kiếm Giả như băng vạn năm không bao giờ hòa tan, hơi thở băng giá đáng sợ có thể đóng băng thiên địa vạn vật, diệt tuyệt mọi sự sống. Trong phạm vi ngàn dặm mặt đất như phủ lớp băng trắng, không ai dám đến gần.

Kiếm đạo tuyệt tình, tuyệt diệt tình cảm, trong mắt nàng có băng gía khiến người kinh dị.

***

Đầu chiếc thuyền to hơn chiếc Số Hiệu Kim Giao gấp mấy lần từ hải ngoại lướt tới, một bóng người đứng thẳng tắp chắp hai tay sau lưng đón gió.

– Thiên tài Trung Ương Chủ Kiếm Vực, các ngươi chờ đi, rửa sạch cổ của các ngươi, chờ kiếm của ta chém đầu các ngươi xuống.

Gió biển thổi mạnh làm vạt áo bay phần phật, gió biển cuồng bạo đủ thổi vật nặng mấy ngàn cân lên trời nhưng không thể làm người đó lung lay một li.

– Hiện giờ ta đã là người mạnh nhất trong tất cả Kiếm Hào ngoài biển, hoàn toàn xứng đáng là vương giả Kiếm Hào. Ngoài biển không có Kiếm Hào đáng để ta rút kiếm nữa. Trung Ương Chủ Kiếm Vực, trong truyền thuyết là nơi tập trung kiếm đạo, đừng để ta thất vọng. Thông Thiên Kiếm tháp, bảng Thông Thiên Kiếm Hào, ta nhất định sẽ xếp hạng nhất, không ai có thể thay thế! Không chỉ là bảng Thông Thiên Kiếm Hào, bảng Thông Thiên Kiếm Tôn, bảng Thông Thiên tổng phủ chủ, tương lai ta sẽ xếp nhất hết, vượt qua tất cả Kiếm Vương, thành tựu, kiếm đạo thánh giả.

Cùng lúc đó, trung tâm Trung Ương Chủ Kiếm Vực, có một vị tồn tại cổ xưa dường như cảm giác được điều gì, buông tiếng thở dài không rõ là buồn hay vui.

Quận Thiên Hà là trạm thứ nhất từ cảng Đông Kiếm Vực đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực, vì gần Thông Minh hà nên được đặt tên là quận Thiên Hà.

Cơ chế của Trung Ương Chủ Kiếm Vực khác hẳn với Đông Kiếm Vực.

Đông Kiếm Vực là mười vương triều là chính, đặt ra mười Kiếm phủ, mỗi vương triều có mấy Kiếm Tông, ví dụ Ma La Kiếm Tông, Kim Cương Kiếm Tông vân vân.

Trung Ương Chủ Kiếm Vực không có vương triều, chỉ có hoàng triều, duy nhất Cổ Kiếm hoàng triều.

Cổ Kiếm hoàng triều có lịch sử lâu đời, nghe nói tồn tại hơn mười vạn năm, từng thống lĩnh nguyên Cổ Kiếm đại lục, hùng bá toàn thế giới, bốn phía triều bái, hải ngoại cũng tuân theo hiệu lệnh không dám cãi lại.

Nhưng thiên địa vạn vật đều có quy luật của nó.

Vật cực thì phản, thịnh cực sẽ suy.

Cổ Kiếm hoàng triều cực kỳ cường đại dần xuống dốc, hải ngoại trong sự quản lý của hoàng triều dần mạnh lên, còn phát triển hơn cả Cổ Kiếm đại lục.

Tông phái kiếm đạo từng thần phục Cổ Kiếm hoàng triều nhanh chóng khỏe mạnh trưởng thành, biến mạnh hơn nữa, cuối cùng thoát khỏi tầm kiểm soát của Cổ Kiếm hoàng triều, tự do khỏi hoàng triều.

Dù vậy Cổ Kiếm hoàng triều từng là hoàng triều khổng lồ thống lĩnh nguyên Cổ Kiếm đại lục, khiến hải ngoại cường đại phải thần phục, dù nó xuống dốc thì nội tình vẫn thâm sâu.

Tục ngữ nói: lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, đây là mô tả cho Cổ Kiếm hoàng triều hiện tại.

Bởi vậy những tông phái kiếm đạo lớn mạnh lên thoát khỏi Cổ Kiếm hoàng triều khống chế, thậm chí có thực lực chống lại nhưng vẫn không muốn đối địch sống chết với hoàng triều đã lụn bại.

Hình thành sự cân bằng kỳ dị.

Bây giờ nguyên Trung Ương Chủ Kiếm Vực phần lớn đất đai do Cổ Kiếm hoàng triều khống chế, vẫn phân chia theo cơ chế cũ.

Trung Ương Chủ Kiếm Vực chia thành ba mươi ba phủ, trong mỗi phủ có quận, nhiều thì mười tám quận, ít thì tám quận. Sở Mộ đang ở quận Thiên Hà thuộc quản lý của phủ Thiên Xuyên.

Dưới phủ Thiên Xuyên có mười quận.

Quận Trung Ương Chủ Kiếm Vực rất lớn, cực kỳ lớn, Sở Mộ đến đây đã một tháng, hắn sâu sắc hiểu rõ điều đó.

Chỉ tính diện tích quận Thiên Hà đã được một nửa Đại Khôn vương triều.

Tính theo kiểu này thì diện tích một phủ Thiên Xuyên đã tương đương năm vương triều trong Đông Kiếm Vực.

Chương 777: Một đường hướng tây, vô địch dưới kiếm

Đương nhiên tính toán này không chính xác, vì có quận lớn quận nhỏ, nhưng tóm lại lần đầu tiên Sở Mộ biết Trung Ương Chủ Kiếm Vực khổng lồ thế nào.

Ba mươi ba phủ, bốn, năm trăm quận cộng thêm cấm địa này nọ, hèn gì nói diện tích của Trung Ương Chủ Kiếm Vực lớn hơn bốn Kiếm vực cộng lại gấp mấy lần.

Trong một tửu lâu, Sở Mộ ngồi bên bàn gần cửa sổ, hắn uổng rượu ngắm cảnh bên ngoài, thầm nhủ:

– Sau trận chiến hôm nay ta sẽ rời khỏi quận Thiên Hà, một đường hướng tây, một đường khiêu chiến, đi qua quận Bình Dương nhìn xem Lý gia, mãi đến Thông Thiên Kiếm tháp.

Trong tửu lâu vang tiếng xì xầm rất nhỏ nhưng Sở Mộ đã đến viên mãn kiếm khí thì nghe rõ ràng.

– Đó là Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ từ Đông Kiếm Vực đến kìa!

– Đúng rồi, là hắn. Nghe nói chưa đến hai mươi lăm tuổi đã là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, có một thành tám kiếm ý.

– Tin tức của ngươi quá thời hạn rồi, bảy tháng trước kiếm ý của hắn là một thành tám, chẳng lẽ qua bảy tháng mà không lên được chút nào sao? Không chừng đã là một thành chín.

– Ta nghe đồn khi hắn ở Đông Kiếm Vực đã đánh bại Trình Thiên Lam hạng mười bảng Thông Thiên Kiếm Hào của Trung Ương Chủ Kiếm Vực chúng ta.

– Thì ra là vậy, hèn gì hắn có thể đánh bại tất cả Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại của quận Thiên Hà chúng ta.

– Chạng vạng hôm nay hắn sẽ chiến với Lãnh Vô Phong đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh quận Thiên Hà chúng ta, khi đó ta phải đi xem thử.

– Lãnh Vô Phong, đó là Kiếm Giả Khí Hải cảnh rất mạnh, nếu không phải tuổi vượt hạn chế thì hắn đã được danh hiệu Kiếm Hào rồi.

Khóe môi Sở Mộ cong lên nụ cười:

– Lãnh Vô Phong…

Từ khi bước chân vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Sở Mộ luôn khiêu chiến.

Vì chưa quen thuộc nên Sở Mộ mất mấy ngày để thu thập tin tức, tìm hiểu trong quận Thiên Hà có Kiếm Giả mạnh nào.

Sở Mộ khiêu chiến có tiêu chuẩn, hắn không quan tâm có phải là Kiếm Hào không. Trên đời này có nhiều Kiếm Giả không được Kiếm Hào nhưng có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, đặc biệt Trung Ương Chủ Kiếm Vực càng nhiều người như thế.

Tuy thành Kiếm Hào sẽ được một chút lực lượng khí vận vào người, nhưng người không có danh hiệu Kiếm Hào đa số là thành tựu muộn, bị hạn chế tuổi tác khi đó thực lực chưa đến Kiếm Hào. Nhưng trong số họ có một phần dựa vào sự cố gắng đã lên đến thực lực đẳng cấp Kiếm Hào.

Một số người được kỳ ngộ hoặc truyền thừa gì đó, không chỉ có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào còn có luôn khí vận, tốc độ trưởng thành không thua gì nhiều Kiếm Hào, thậm chí có thể sánh ngang những thiên tài Kiếm Hào.

Cơ bản qua một tháng Sở Mộ khiêu chiến mười Kiếm Giả Khí Hải cảnh cường đại không ai có danh hiệu Kiếm Hào, nhưng mỗi người đều đã lĩnh ngộ kiếm ý, ít thì hai, ba phần, nhiều thì bảy, tám phần. Mỗi người từ gần bốn mươi đến bốn mươi mấy tuổi, ứng dụng kiếm ý nhiều năm, đều nắm giữ kiếm kỹ chưa hoàn thành.

Bàn về kiếm ý thì bọn họ không thể sánh bằng Sở Mộ, về uy lực kiếm kỹ chưa hoàn thành cũng vậy, nhưng bọn họ tẩm trong kiếm ý thời gian dài, ứng dụng kiếm ý nhiều mặt tỉ mỉ đáng để Sở Mộ học tập.

Ba người đi cùng sẽ có một là thầy của ta!

Có lẽ một người thực lực không mạnh bằng ngươi nhưng họ có thứ đáng cho ngươi học tập.

Lãnh Vô Phong là mục tiêu cuối cùng của Sở Mộ trong quận Thiên Hà, cũng là Kiếm Giả được gọi là đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh trong quận Thiên Hà.

Tin tức Sở Mộ có được rất rõ ràng, năm nay Lãnh Vô Phong ba mươi tám tuổi, mười năm trước đã có tu vi kiếm khí đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, bảy năm trước được kỳ ngộ truyền thừa Vô Phong kiếm đạo, lĩnh ngộ Vô Phong ý cảnh, ý cảnh biến dị từ Phong chi ý cảnh, uy năng cao hơn Phong chi ý cảnh hai phần. Nghe nói một năm trước Lãnh Vô Phong thể hiện kiếm ý đã đến một thành ba.

Vốn tên của gã không phải Lãnh Vô Phong, nhưng về sau được truyền thừa Vô Phong kiếm đạo, Phong chi ý cảnh cũng biến dị thành Vô Phong ý cảnh nên mới lấy tên là Lãnh Vô Phong.

***

Trung tâm quận Thiên Hà, bên ngoài thành Thiên Hà, trên một khối đất trống siêu to có hai người đứng đối diện cách nhau vài trăm thước. Ngoài mấy ngàn thước có vô số người vây xem.

Vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ đấu với đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh quận Thiên Hà phủ Thiên Xuyên Trung Ương Chủ Kiếm Vực Vô Phong Kiếm Lãnh Vô Phong.

Bề ngoài trông Lãnh Vô Phong khá trẻ, chừng ba mươi tuổi, điển trai có phong độ. Lãnh Vô Phong chắp một tay sau lưng, một tay cầm kiếm, người thẳng tắp như thanh kiếm bén tuyệt thế, ánh mắt sắc bén bắn ra tia sáng.

– Rút kiếm đi, để ta xem phong thái của vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực.

Sở Mộ không nói chuyện, tay phải nhúc nhích, kiếm quang mơ hồ bắn ra. Lãnh Vô Phong hơi biến sắc mặt, bước chân thác loạn giao nhau nhanh chóng thụt lùi, gã rút kiếm đâm ra, kiếm quang xuyên không.

Kiếm thứ nhất của Lãnh Vô Phong. Sở Mộ phát hiện Lãnh Vô Phong đâm kiếm tới dường như không thể ngăn cản, có cố đón đỡ cỡ nào cũng có khe hở, kiếm sẽ theo khe hở đâm vào.

Sở Mộ xoay cổ tay, Trảm Yêu kiếm rung nhẹ tước một cái hất văng kiếm của Lãnh Vô Phong.

Lãnh Vô Phong mượn lực đẩy đè xuống, mũi kiếm bắn ra phong quang đáng sợ quét qua chân Sở Mộ.

Hai bên lấy nhanh đánh nhanh, từng kiếm giao phong. Kiếm của Lãnh Vô Phong như không chỗ không chui lọt, mỗi kiếm đều tìm được khoảng trống để đâm vào, khiến Sở Mộ rất ngạc nhiên.

Sở Mộ thầm suy đoán:

– Hay đây là Vô Phong kiếm đạo?

Một trong các mục đích Sở Mộ khiêu chiến với Lãnh Vô Phong là xem Vô Phong kiếm đạo.

– Vô Phong kiếm đạo… Vô Phong kiếm đạo…

Lãnh Vô Phong càng giật mình hơn.

Từ lúc Lãnh Vô Phong được truyền thừa Vô Phong kiếm đạo và tu luyện có thành tựu, những Kiếm Giả Khí Hải cảnh mà gã gặp không ai thắng nổi gã. một số Kiếm Hào thực lực cường đại cũng không đánh laị Lãnh Vô Phong.

Vô Phong kiếm đạo, thật ra gió không chỗ không ở, tục ngữ nói trên đời không có tường không lọt gió.

Đối diện Vô Phong kiếm đạo của Lãnh Vô Phong thì phòng ngự hoàn thiện cỡ nào cũng vô dụng, gã có thể tìm ra khe hở trước tiên rồi công kích vào khe hở đó.

Đánh nhau với Sở Mộ đúng là Lãnh Vô Phong tìm ra khe hở trong mỗi đường kiếm, tiếc rằng lần nào cũng bị Sở Mộ chặn lại. Thoạt trông kiếm thuật của Sở Mộ rất bình thường nhưng bao dung tất cả, làm đòn công kích của Lãnh Vô Phong bị hụt.

Dù tăng tốc độ kiếm lên cũng vẫn bị Sở Mộ chặn lại hết sức nhẹ nhàng.

Chương 778: Nổi tiếng lừng lẫy, lại chém Nguyên Cực (Thượng)

Trăm đường kiếm qua đi Lãnh Vô Phong biết Vô Phong kiếm đạo của gã không làm gì Sở Mộ được. Lãnh Vô Phong chém nhát kiếm như bão tố tàn phá, tiếng vù vù vang lên, cát bay đá chạy, dùng lực lượng mạnh mẽ đẩy lùi Sở Mộ.

Lãnh Vô Phong thuận thế xoay cổ tay, bão tố như giao long quấn quanh toàn thân, xoay một vòng rồi bỗng tăng vọt hóa thành con giao long dài mười trượng.

Kiếm đâm ra, một thành bốn kiếm ý ngưng tụ trong giao long bão tố phát ra tiếng gầm rung trời, tiếng nổ vang vọng bốn phía, cát bay đá chạy không khí chấn động như ngày tận thế, hủy thiên diệt địa.

Sở Mộ quát to:

– Trảm Nguyệt!

Trảm Yêu kiếm giơ lên rồi chém xuống.

Một thành hai kiếm ý kèm Trảm Nguyệt, trăng khuyết ám kim dài mấy thước phá không chém tới.

Phập!

Bão tố giao long dài mười trượng bị trăng khuyết ám kim chém trúng, nó rít gào bị chém đứt đôi. Trăng khuyết ám kim còn một phần ba chém vào Lãnh Vô Phong.

Lãnh Vô Phong giật nảy mình vội huơ kiếm, bão tố dấy lên vần vũ quanh người gã.

Trảm Nguyệt chặt chém, bão tố vỡ nát, trăng khuyết ám kim tan vỡ, lực lượng mạnh mẽ va chạm. Lãnh Vô Phong bay ngược ra, ngực khó chịu, khóe miệng chảy máu.

Sở Mộ thu kiếm vào vỏ, hắn liếc Lãnh Vô Phong một cái rồi xoay người đi nhanh.

– Khoan đã!

Lãnh Vô Phong che ngực quát hỏi Sở Mộ:

– Mới rồi là hết sức của ngươi?

Sở Mộ không quay đầu lại, không dừng bước chân, chỉ để lại một câu bay theo gió chui vào lỗ tai mỗi người:

– Ngươi chưa đáng để ta dốc hết sức.

Mặt Lãnh Vô Phong trướng đỏ, mắt rực cháy lửa giận, gã nhìn Sở Mộ chằm chằm như muốn khắc ghi hắn.

Một trong ba phủ liền kề với phủ Thiên Xuyên là phủ Tây Thành, Trình gia là đệ nhất thế gia trong phủ Tây Thành.

Trình gia chủ râu tóc không gió tự dựng đứng:

– Nguyên Xuyên, lần này là sai sót của ngươi, theo gia quy Trình gia phải bị xử cực hình vạn kiếm xuyên thân. Nhưng ngươi trung thành hết lòng với gia tộc nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao nên bổn tọa ngoại lệ cho ngươi một cơ hội, hãy bắt sống tiểu súc sinh đó trở về để lập công chuộc tội.

Kiếm áp khủng bố phát ra tràn ngập bốn phía, tất cả như đông lại, không khí cũng hóa thành hư vô.

Trung niên kiếm vệ quỳ dưới đất mặt tái nhợt ướt đẫm mồ hôi, lòng cực kỳ hãi hùng. Tu vi Nguyên Cực đại thành mà không có chút cơ hội chống cự trước kiếm áp này, chỉ riêng kiếm áp đã làm trung niên kiếm vệ sắp tắt thở.

Trình gia chủ thu lại kiếm áp khủng bố, lạnh lùng nói:

– Đi đi.

Trình Nguyên Xuyên nói:

– Tuân lệnh! Thưa gia chủ, ta dùng mạng sống của mình bảo đảm nhất định bắt sống tiểu súc sinh chết tiệt đó về để thiếu gia loại trừ tâm ma.

Trình Nguyên Xuyên đứng dậy, xoay người đi nhanh.

***truyện tiên hiệp audio

Trình Nguyên Xuyên vọt lên trời nhanh chóng rời khỏi Trình gia, bực tức thầm nghĩ:

– Đồ chết tiệt, không ngờ ngươi còn dám vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực, dám một đường khiêu chiến! Tốt lắm, ta đỡ khỏi phải tốn công điều tra hành tung của ngươi!

Mắt Trình Nguyên Xuyên lấp lóe tia sáng tràn ngập sát khí.

Trình Nguyên Xuyên là hộ vệ của Phong Ba Kiếm Hào Trình Thiên Lam. Vì Trình Thiên Lam quá ngông cuồng nên ở bến Thông Minh hà Đông Kiếm Vực bị Sở Mộ một kiếm đánh bại để lại tâm ma. Trình Nguyên Xuyên vốn định giết Sở Mộ tại chỗ để bỏ tâm ma cho Trình Thiên Lam, nhưng bị sáu Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh Đông Kiếm Vực ngăn cản đánh mất cơ hội.

Sau khi mang Trình Thiên Lam trở về Trình gia thì Trình Nguyên Xuyên bị trách phạt, nếu không nghĩ tình gã trung thành tận tâm nhiều năm có lẽ đã bị Trình gia xử chết vì tội thất trách.

Bây giờ Trình Nguyên Xuyên có một cơ hội lập công chuộc tội đó là bắt sống Sở Mộ.

Nếu có thể thì Trình Nguyên Xuyên càng muốn giết Sở Mộ hơn, nhưng gã không dám làm trái lệnh của gia chủ. Bắt sống Sở Mộ mang về Trình gia, đánh hắn bị thương nặng rồi để Trình Thiên Lam thiếu gia tự mình ra tay giết chết, làm vậy là có thể trừ bỏ tâm ma cho thiếu gia.

Không mang theo người khác vì Trình gia chủ hay Trình Nguyên Xuyên đều cho rằng chỉ là Kiếm Hào tầm thường, dù mạnh đến mấy cũng không đấu lại Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành được, một kiếm đủ diệt hắn rồi.

Nguyên Cực đại thành có tốc độ siêu nhanh, cộng thêm trong lòng Trình Nguyên Xuyên đầy nỗi hận với Sở Mộ, gã ước gì lập tức đến trước mặt hắn, bị thương nặng hắn rồi mang về Trình gia hoàn thành nhiệm vụ, lấy công chuộc tội.

***

Khóe môi Sở Mộ cong lên:

– Đệ nhất phủ Thiên Xuyên…

Sở Mộ nhảy lên cao vút xuyên qua núi rừng, tốc độ nhanh như tia chớp, thoáng chốc đã trăm thước.

Tiếng xé gió nhẹ nhàng vừa vang lên thì bóng trăng bạc đã xuất hiện cách bên ngoài trăm thước rồi mất hút, chỉ để lại từng luồng gió đảo quanh.

Từ khi đánh bại Lãnh Vô Phong trong quận Thiên Hà thì Sở Mộ bước vào khiêu chiến quận tiếp theo.

Càng khiêu chiến Sở Mộ càng nổi tiếng như cồn. Sở Mộ mới vào một quận, chưa xin khiêu chiến đã có người khiêu chiến với hắn trước, tất nhiên bị Sở Mộ đánh bại, chỉ trong một kiếm.

Cho đến bây giờ Sở Mộ chiến đấu mấy chục trận, mỗi trận đều kịch chiến kiếm thuật với đối phương một phen, thấy rõ đặc điểm, hấp thu ưu điểm của đối phương rồi dùng một kiếm tiêu hao ít nhất đánh bại đối thủ.

Sở Mộ bây giờ tựa như miếng bọt biển lớn không ngừng hấp thu tất cả mọi thứ có thể, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành năng lực của mình, khiến hắn không ngừng hoàn thiện, nâng cao các mặt.

Kiếm thuật… kiếm kỹ…

Sở Mộ trước khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực và bây giờ đã chênh lệch thực lực rõ rệt.

Dù sử dụng lực lượng cùng đẳng cấp thì Sở Mộ tự tin hắn có thể đánh bại bản thân trước kia chỉ trong mười kiếm, nâng cao rất rõ ràng.

Nửa ngày trước Sở Mộ đánh bại đệ nhất cao thủ Khí Hải cảnh phủ Thiên Xuyên. Người này cực kỳ lợi hại, lĩnh ngộ một thành chín kiếm ý, truyền thừa Sơn Nhạc kiếm đạo, mỗi kiếm ẩn chứa lực lượng núi cao, siêu mạnh. Khi vung kiếm thì không khí xung quanh bị trấn áp như có núi cao giáng xuống.

Kiếm Giả thực lực không bằng người đó thì khi đối diện nhát kiếm kia sẽ cảm giác bị trấn áp khó di chuyển thoải mái, sẽ bị đánh bại dễ dàng.

Nhưng Sở Mộ mạnh hơn người đó.

Kịch chiến kiếm thuật, Sở Mộ lĩnh ngộ đầy đủ tinh túy của Sơn Nhạc kiếm đạo, cảm nhận bốn phía nặng nề như bị núi đè. Các ảo ảnh núi cao ngưng tụ xung quanh như muốn nghiền nát người Sở Mộ ra.

Sức mạnh của Thiên Hoang kiếm thể lại bày ra, trước áp lực đó kiếm thuật của Sở Mộ đột phá, còn hấp thu chút tinh túy trong đó khiến kiếm thuật tăng phần uy áp.

Chương 779: Nổi tiếng lừng lẫy, lại chém Nguyên Cực (Hạ)

Cuối cùng vẫn là một chiêu Trảm Nguyệt đánh tan tuyệt chiêu của đối phương, Sở Mộ đánh bại nhưng không giết đối thủ, bởi vì đây là khiêu chiến chứ không phải cuộc chiến sống chết.

Đại bại đối thủ rồi đệ nhất Khí Hải cảnh phủ Thiên Xuyên thuộc về Sở Mộ, hắn càng nổi tiếng hơn, lan truyền trong thời gian rất ngắn, Kiếm Giả nguyên phủ Thiên Xuyên đều biết sự tồn tại của hắn.

Thế là nhiều gia tộc phái người hành động, muốn mời Sở Mộ thành khách khanh của gia tộc mình.

Đi qua núi rừng Sở Mộ chính thức rời khỏi phủ Thiên Xuyên, vào phủ Tây Thành.

Quận Bình Dương thuộc về phủ Tây Thành, nơi đến đầu tiên của Sở Mộ là Lý gia quận Bình Dương.

Trước tiên hoàn thành lời nhờ và của tổng phủ chủ Kiếm phủ Lý Đạo Nguyên, rồi tiếp tục hướng tây đi Thông Thiên Kiếm tháp.

Sở Mộ chạy nhanh vào khu vực phủ Tây Thành, hắn dừng lại nghỉ ngơi giây lát.

Sở Mộ bỗng ngước lên nhìn trời, hơi cau mày, hắn có linh cảm bất an.

Sau ba giây một bóng đen xuất hiện trên bầu trời, nhanh chóng đến gần. Giây trước thân hình còn mơ hồ giây sau đã hiện rõ, giây tiếp theo Sở Mộ thấy rõ khuôn mặt đối phương.

Sở Mộ sửng sốt, biểu tình trầm trọng nhưng không rời đi:

– Là hắn!

Vì Sở Mộ biết bằng vào tốc độ của mình không thể trốn thoát khi bị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành đuổi theo. Tốc độ của Kiếm Giả Nguyên Cực đại thành quá nhanh, dù không thi triển bí pháp tăng tốc độ vẫn mau hơn Sở Mộ gấp mười lần trở lên.

Sở Mộ hít sâu, hắn cảm nhận Vẫn Tinh kiếm nguyên phát ra dao động khủng bố trong thế giới tinh thần, có lẽ lần này buộc phải sử dụng Vẫn Tinh kiếm nguyên.

Không biết sau khi dùng nó sẽ thiếu mất bao nhiêu.

Khí thế bàng bạc dày nặng như núi cao từ trên trời giáng xuống nghiền áp núi đá cỏ cây xung quanh phát ra tiếng ken két không chịu nổi. Sở Mộ cảm giác khí thế siêu đáng sợ đè ép mình, máu ngừng chảy, xương cốt sắp vỡ vụn.

Sở Mộ cắn chặt răng, hắn đứng thẳng người, bất khuất không tha, đất dưới chân vỡ nát, hai chân hắn lún xuống đất.

Trước mắt mơ hồ, Trình Nguyên Xuyên xuất hiện trên bầu trời cách Sở Mộ mấy chục thước, từ trên cao dùng ánh mắt giễu cợt nhìn xuống hắn.

Trình Nguyên Xuyên sắc mặt âm trầm nói:

– Không trốn? Xem ra ngươi cũng tự hiểu sức mình, biết thực lực của ngươi không có chút cơ hội chạy trốn khỏi mắt ta.

Thấy Sở Mộ làm Trình Nguyên Xuyên nhớ đến mình suýt phải chịu trừng phạt, gã vừa rợn tóc gáy vừa dâng trào lửa giận.

Sở Mộ cứng rắn chống lại khí thế từ đối phương, cảm nhận xương cốt cơ bắp run rẩy kêu cót két.

Sở Mộ lạnh lùng nói:

– Đối với ngươi thì chưa cần trốn.

Có át chủ bài Vẫn Tinh kiếm nguyên trong tay nên Sở Mộ chẳng sợ gì đối phương, huống chi trên cổ hắn đeo tiểu kiếm đỏ sậm, Tu La Kiếm Vương ở bên trong sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Vì Tu La Kiếm Vương còn cần Sở Mộ đưa về Tu La Kiếm Tông.

Nhưng chuyện có thể tự mình giải quyết thì Sở Mộ không muốn để khiến người khác nhúng tay vào.

Huống chi trong lòng Sở Mộ luôn có một suy nghĩ, hắn muốn thử uy lực Vẫn Tinh kiếm nguyên một lần. Từ khi có được Vẫn Tinh kiếm nguyên là Sở Mộ rất tò mò, hắn muốn được xem uy lực của Vẫn Tinh kiếm nguyên ra sao.

Nhưng Sở Mộ sẽ không ngốc lãng phí uy năng của Vẫn Tinh kiếm nguyên, xem tình huống hiện giờ thì buộc phải dùng nó, vừa lúc thỏa mãn tò mò trong lòng hắn.

Mặt Trình Nguyên Xuyên vặn vẹo, xoa ngón tay nói:

– Vậy sao? Ngươi rất có tự tin, ta cũng tin khi ngươi đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì chưa chắc ta đánh lại ngươi. Tiếc rằng hiện tại ngươi ở trong mắt ta chỉ là một con kiến, dù có to khỏe cỡ nào cũng vẫn chỉ là kiến, một ngón tay của ta là bóp chết nhỏ yếu như nhà ngươi.

Sở Mộ không trả lời, hắn tập trung ý niệm bắt đầu điều động Vẫn Tinh kiếm nguyên trong thế giới tinh thần.

May mà điều động Vẫn Tinh kiếm nguyên chỉ cần tập trung ý niệm, không thì trong trạng thái bị kiếm áp của đối phương nghiền áp rất khó phản kích.

Vẫn Tinh kiếm nguyên ẩn chứa lực lượng khủng bố rung lên, uy lực kinh thiên động địa sắp phát ra.

Bên tai Sở Mộ vang giọng nói mờ ảo:

– Để ta đối phó với hắn được rồi.

Không đợi Sở Mộ phản ứng lại thì tiểu kiếm đỏ thẫm dưới lớp ngực áo tự động bay ra, ánh sáng bừng lên, một ảo ảnh toát ra từ thanh kiếm.

Tay vươn ra, tiểu kiếm đỏ thẫm biến lớn rơi vào tay, Tu La Kiếm Vương tái hiện.

Trình Nguyên Xuyên xoe tròn mắt, biểu tình ngạc nhiên nhìn Tu La Kiếm Vương đột nhiên xuất hiện. Kiếm áp khổng lồ nháy mắt biến mất như sương khói bị gió thổi tán đi, không thể tạo thành áp lực nào cho Sở Mộ.

Trình Nguyên Xuyên khó khăn phun ra mấy chữ:

– Ngươi… Ngươi… Ngươi là… ai?

Trình Nguyên Xuyên cảm nhận thứ khiến người gã rợn tóc gáy phát ra từ Tu La Kiếm Vương, gã không thể tưởng tượng, dù khi đối diện Trình gia chủ cũng không có cảm giác khủng khiếp này.

Chẳng lẽ người đột nhiên xuất hiện trước mắt mạnh hơn cả Trình gia chủ sao?

Tiếc rằng Tu La Kiếm Vương không nói một lời, không thèm nhìn Trình Nguyên Xuyên cái nào, chỉ tiện tay vung kiếm.

Kiếm kia làm bầu trời biến thành đỏ như máu, đây là sắc màu thế giới cuối cùng mà Trình Nguyên Xuyên trông thấy.

Phập!

Trình Nguyên Xuyên bị kiếm quang của Tu La Kiếm Vương chém thành hai khúc, hai nửa xác chết rơi hai bên trái phải, máu như trời đổ mưa to ánh đỏ bầu trời trong mắt Sở Mộ.

Năm xưa khi Tu La Kiếm Vương lần đầu tiên ra tay một kiếm diệt Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh nhập môn, hôm nay Tu La Kiếm Vương lại ra tay, vẫn là một kiếm diệt Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đại thành.

Uy Kiếm Vương mạnh đến thế là cùng!

Sở Mộ phát hiện khi Tu La Kiếm Vương chém một kiếm giết Trình Nguyên Xuyên thì thân hình dường như mờ chút.

Sở Mộ hành kiếm lễ:

– Đa tạ Kiếm Vương tiền bối.

Dù chưa được kiến thức uy lực của Vẫn Tinh kiếm nguyên nhưng Tu La Kiếm Vương chủ động ra tay giúp hắn tiết kiệm lực lượng Kiếm Vương.

– Không cần đa lễ.

Tu La Kiếm Vương xoay người nhìn Sở Mộ, ngữ điệu lạnh nhạt nói:

– Ta còn cần ngươi đưa ta về Tu La Kiếm Tông nên tất nhiên phải bảo vệ an nguy của ngươi.

Sở Mộ nghiêm túc nói:

– Kiếm Vương tiền bối yên tâm, ta sẽ nhanh chóng chạy đến Tu La Kiếm Tông.

Tu La Kiếm Vương gật đầu nói:

– Ngươi hãy thu không gian oản luân của Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh kia đi, sau đó tính tiếp.

Tu La Kiếm Vương hóa thành làn khói vào trong Tu La kiếm, Tu La kiếm lần thứ hai thu nhỏ thành hình dạng tiểu kiếm màu đỏ sậm, nó tự động bay lên treo trên cổ Sở Mộ.

Sở Mộ lắc người đến gần xác Trình Nguyên Xuyên, thu kiếm khí vương phẩm, không gian oản luân cực phẩm của gã, rồi đốt xác. Sở Mộ thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không nhanh chóng rời đi.

Chương 780: Kiếm Vương luận kiếm đạo, Sở Mộ lập chí hướng

Ban đêm, trăng sáng sao thưa chiếu khắp núi non, khoác lớp áo bạc lên vạn vật.

Trong một góc sơn cốc có ánh lửa bập bùng, một bóng người ngồi bên đống lửa cầm nhánh cây thỉnh thoảnh gợi củi lửa.

Sở Mộ đã xem xét không gian oản luân cực phẩm của Trình Nguyên Xuyên. Có nhiều Linh Thạch, mấy trăm khối Linh Thạch cực phẩm giá trị phi phàm, còn có đan dược, linh dược, khoáng thạch vân vân mà gã thu gom được, cất chứa phong phú hơn của Âm Xà Tôn Giả.

Sở Mộ mất chút thời gian phân loại chúng rồi sắp đặt lại. Không gian oản luân cực phẩm này và không gian oản luân cực phẩm của Âm Xà Tôn Giả thành không gian oản luân chủ yếu của hắn.

Về tài lực thì Sở Mộ bây giờ giàu hơn Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh gấp mấy lần, tiếc rằng chúng nó không có tác dụng trực tiếp quá lớn cho hắn. May mà có nhiều Linh Thạch thì có thể trao đổi với Kiếm Giả khác hay cửa hàng mua thứ hữu dụng với mình.

Tiếng lóc bóc phát ra từ đống lửa cháy hừng hực, thường có đốm lửa bắn tung ra.

Đột nhiên một thanh âm hờ hững lạnh nhạt nói:

– Thiên phú của ngươi rất tốt.

Sở Mộ cứng người, chợt phản ứng lại đó là giọng của Tu La Kiếm Vương.

Lúc trước Tu La Kiếm Vương nói tính sau nhưng rồi không còn xuất hiện nữa, Sở Mộ không quấy rầy gã, không ngờ lúc này gã chủ động nói chuyện.

Sở Mộ liếc mắt qua nhưng không thấy bóng dáng Tu La Kiếm Vương đâu.

Tu La Kiếm Vương lại lên tiếng:

– Đừng nhìn, bây giờ ta có thể không xuất hiện vẫn nói chuyện với ngươi được.

Sở Mộ không giỏi lời nói, trong một chốc hắn không biết nên nói cái gì, không khí nặng nề.

Tu La Kiếm Vương phá vỡ sự im lặng:

– Từ lúc ta thức tỉnh vẫn luôn quan sát ngươi, thiên phú của ngươi, ý chí của ngươi, tâm tính của ngươi, các mặt đều rất tốt, hiếm có. Khó tưởng tượng người như ngươi sẽ xuất thân từ nơi hẻo lánh như Đông Kiếm Vực.

Sở Mộ trả lời:

– Thịnh thế chưa chắc ra hào kiệt.

Sở Mộ có sự tôn kính với Đông Kiếm Vực nhưng tính cách của hắn là thế, không khom lưng uốn gối, không ton hót.

Tu La Kiếm Vương lên tiếng:

– Ta xem mỗi trận chiến đấu của ngươi, luôn tiến bộ dần. Ngươi là người thứ hai ta đã thấy có thiên phú chiến đấu cực mạnh, người sinh ra vì kiếm.

Thanh âm bình thản có chút mơ hồ như đang nhớ lại điều gì, chìm trong thinh lặng.

Sở Mộ rất muốn hỏi người thứ nhất là ai, nhưng không khí nặng nề ảnh hưởng hắn, không thể mở miệng đặt câu hỏi, hắn chỉ có thể chờ đợi.

Lát sau Tu La Kiếm Vương lên tiếng:

– Ngươi có muốn bái vào môn hạ Tu La Kiếm Tông của ta không?

Tu La Kiếm Vương đổi đề tài quá nhanh, câu hỏi khiến Sở Mộ bất ngờ.

Sở Mộ chưa trả lời Tu La Kiếm Vương đã bổ sung thêm:

– Không cần trả lời ta ngay bây giờ, ngươi có đầy đủ thời gian suy xét. Chờ khi ngươi đưa ta đến Tu La Kiếm Tông rồi hãy cho câu trả lời.

Sở Mộ bản năng thở phào nhẹ nhõm.

Tu La Kiếm Tông tất nhiên là một trong tông môn kiếm đạo của Trung Ương Chủ Kiếm Vực, thực lực cường đại, nội tình thâm sâu.

Sở Mộ vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực đã mấy tháng, hắn không là chim non chẳng biết chi, hắn sớm biết Trung Ương Chủ Kiếm Vực có nhiều môn phái, ít nhất cỡ vài ngàn nhưng chỉ có mười xứng là tông môn kiếm đạo.

Có năm Kiếm Tông chính đạo, năm Kiếm Tông tà đạo. Tu La Kiếm Tông là Kiếm Tông tà đạo.

Từ xưa đến nay chính tà khác nhau, tuy chưa nghiêm trọng đến mức ngươi chết ta mất nhưng nếu biết trận doanh của đối phương thì hơn phân nửa sẽ đánh phân thắng thua, thậm chí đấu chết sống.

Nếu Sở Mộ bái vào Tu La Kiếm Tông sẽ bị dán nhãn: Kiếm Giả tà đạo!

Dù Sở Mộ có muốn thừa nhận hay không, dù hắn chẳng để bụng nhưng tóm lại có một phần Kiếm Giả chính đạo sẽ truy sát hắn gắt gao, còn gây ra rắc rối không cần thiết.

Sở Mộ không sợ rắc rối nhưng hắn không thích vô duyên vời phiền phức.

Đây là một trong các lý do Sở Mộ không trả lời Tu La Kiếm Vương ngay, nhưng đó không phải trọng điểm. Lý do thứ hai mới là điều quan trọng, vì Sở Mộ còn chưa quyết định làm Tán Kiếm Giả tự do đi du lịch khắp nơi hay bái vào môn hạ Kiếm Tông để tiến tu.

Hai lựa chọn khác nhau sẽ đi lên hai con đường khác nhau, có lẽ cuối cùng chung lối nhưng quá trình có sự khác nhau.

Sở Mộ cần chút thời gian để thận trọng suy xét, dù sao nó liên quan đến tương lai của mình. Không phải ai cũng thích hợp bái vào tông môn, không phải ai cũng thích hợp làm Tán Kiếm Giả.

Trung Ương Chủ Kiếm Vực và Đông Kiếm Vực khác nhau. Trong Đông Kiếm Vực thì Tán Kiếm Giả thường khó nổi bật, nhưng khu vực Trung Ương Chủ Kiếm Vực rộng lớn, có nhiều kỳ ngộ, không chừng vận may đến Tán Kiếm Giả cũng sẽ được kỳ ngộ, được truyền thừa của cao nhân tiền bối, từ nay có thực lực hơn người, một bước lên mây, danh lưu thiên cổ.

Trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực không có nhiều ví dụ đó nhưng cũng không thưa thớt như Đông Kiếm Vực.

Dĩ nhiên từ mặt tổng thể thì tiền đồ của Tán Kiếm Giả không bằng đệ tử tông môn.

Tu La Kiếm Vương hỏi:

– Ngươi biết tại sao Trung Ương Chủ Kiếm Vực có mấy ngàn tông môn nhưng chỉ có mười tông môn là trở thành tông môn kiếm đạo không?

Sở Mộ nói:

– Xin tiền bối chỉ giáo cho.

– Cái gọi là tông môn kiếm đạo tức là tông môn có thể truyền thừa kiếm đạo, không như một số di tích người xưa để lại chỉ cho một người kế thừa.

Tu La Kiếm Vương chậm rãi nói:

– Ngoài ra mười tông môn kiếm đạo truyền thừa kiếm đạo đều là đại thừa.

Sở Mộ nhíu mày hỏi:

– Kiếm đạo đại thừa?

Sở Mộ biết kiếm đạo nhưng không rành về kiếm đạo đại thừa, ít nhất trong điển tịch hắn đã đọc không có ghi chép nào về điều này, lần đầu tiên hắn nghe nói kiếm đạo đại thừa.

– Kiếm đạo có chia ra đại, tiểu thừa.

Giọng Tu La Kiếm Vương lại trở nên xa xăm, cao sâu khó dò:

– Ngươi đã thấy nhiều kiếm đạo tiểu thừa rồi, cũng từng đấu kiếm với người thừa kế kiếm đạo tiểu thừa.

– Ý tiền bối là…?truyện kiếm tu audio

Sở Mộ nhớ lại những Kiếm Giả được truyền thừa kiếm đạo từng chiến đấu với hắn. Thất Sát kiếm đạo, Chân Cương kiếm đạo, Vô Phong kiếm đạo, Sơn Nhạc kiếm đạo, các loại kiếm đạo, không lẽ chúng nó là kiếm đạo tiểu thừa?

– Đúng rồi, Vô Phong kiếm đạo hay Sơn Nhạc kiếm đạo đều là kiếm đạo tiểu thừa.

Sở Mộ nghiêm túc hỏi:

– Xin hỏi Kiếm Vương tiền bối, kiếm đạo tiểu thừa và kiếm đạo đại thừa có gì khác nhau?

– Tiểu thừa, đại thừa, ta cũng không thể nói rõ ràng ảo diệu trong đó vì đến tận bây giờ ta chưa lĩnh ngộ hết.

Tu La Kiếm Vương nói thẳng:

– Nhưng kiếm đạo tiểu thừa và kiếm đạo đại thừa giống như giữa kiếm thế và kiếm ý, uy lực có khác biệt rất lớn. Kiếm đạo tiểu thừa chỉ có thể dừng bước ở Kiếm Tôn, kiếm đạo đại thừa thì có hy vọng thành Kiếm Thánh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)