1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 766: Những thu hoạch này |>đến chương 770

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 766: Những thu hoạch này |>đến chương 770

❮ sau
tiếp ❯

Chương 766: Những thu hoạch này

Vương giả Kiếm Hào ra từ Đại Khôn!

Đây là loại vinh diệu biết bao.

Cùng lúc đó hình thành khích lệ rất lớn cho các học viên Đại Khôn Kiếm phủ, nửa năm qua nhiều đệ tử lần lượt đột phá bình cảnh, tu vi tăng trưởng, thực lực càng mạnh hơn nữa.

Trong vòng nửa năm thực lực tổng thể của các học viên Đại Khôn Kiếm phủ tăng lên một đẳng cấp, trước kia rất khó tưởng tượng điều này.

Chắc chắn một điều rằng Đại Khôn Kiếm phủ trước kia ngang ngửa với bốn Kiếm Tông, nhưng bây giờ Đại Khôn Kiếm phủ lại vượt qua bốn Kiếm Tông. Nếu cho thêm thời gian chắc chắn Đại Khôn Kiếm phủ sẽ như sáu mươi mấy năm trước đứng trên bốn Kiếm Tông.

Cuộc chiến tranh giành khí vận mười Kiếm phủ mỗi mười năm một mùa rất quan trọng, bốn Kiếm Tông đã biết kết quả, càng biết Sở Mộ bây giờ là vương giả Kiếm Hào mới của Đông Kiếm Vực, đứa con trời duy nhất trên đời.

Mỗi Kiếm Tông định ra môn quy là không được chọc vào Sở Mộ, hắn bây giờ đã cứng cáp, trừ phi xuất động Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đi giết hắn không thì liều tiền đồ của Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh cũng chưa chắc giết hắn nổi.

Nếu không giết Sở Mộ thành công thì sẽ kết thù lớn, tới lúc Sở Mộ thật sự lớn lên rồi trả thù là rắc rối to.

Xuất động Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh chặn giết Sở Mộ rất dễ bị tra ra, khi đó sẽ khiến Đại Khôn Kiếm phủ nổi giận.

Tuy lúc trước bốn Kiếm Tông mỗi một tông môn thực lực ngang ngửa Đại Khôn Kiếm phủ, nhưng Đại Khôn Kiếm phủ từng huy hoàng, từng đứng trên bốn Kiếm Tông suốt mấy trăm ngàn năm, nội tình hùng hậu hơn bốn Kiếm Tông nhiều, còn nương tựa với Đại Khôn vương thất.

Loại đệ tử như Sở Mộ chắc chắn được Kiếm phủ chú trọng, mức độ còn hơn ba Kiếm Chi Tử. Nếu xuống tay với Sở Mộ sẽ chọc giận Kiếm phủ, Kiếm phủ mà dốc hết sức ra cộng thêm Đại Khôn vương thất thì dù bốn Kiếm Tông liên hợp lại cũng chỉ đành liều lưỡng bại câu thương, mất nhiều hơn được.

Ma La Kiếm Tông xem Sở Mộ là nhiệm vụ đệ tử hạch tâm đã rút lại nhiệm vụ, phát ra thanh minh xếp hắn vào đối tượng không thể trêu vào, còn ra một quyết định khác.

Bách Lý Giang Hà nói với Sở Mộ:

– Sở Mộ, chúc mừng ngươi, ngươi trở thành Kiếm Chi Tử thứ bốn của Kiếm phủ.

Sở Mộ kinh ngạc hỏi:

– Kiếm Chi Tử?

Chẳng phải tu vi đến Nguyên Cực cảnh mới có cơ hội được danh hiệu này sao?

– Đúng vậy! Vì ngươi mà Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta lần này mới xoay chuyển vị trí xếp chót suốt sáu mươi năm, lấy được hạng ba. Từ nay khí vận của Đại Khôn Kiếm phủ tăng lên, thực lực tổng thể sẽ dần tăng mạnh. Có lẽ Đại Khôn vương triều mùa sau không thể tiến bộ ngay nhưng ít ra có hy vọng giữ thứ bậc hiện tại, chỉ cần cho thêm thời gian là Kiếm phủ chúng ta sẽ trở lại huy hoàng dĩ vãng!

Bách Lý Giang Hà kích động nói:

– Ngươi cống hiến rất lớn cho Kiếm phủ, hiện giờ đánh bại Liệt Không Dương trở thành vương giả Kiếm Hào mới của Đông Kiếm Vực, tính thiên phú hay uy vọng thì sớm muộn gì cũng thành Kiếm Chi Tử.

Sở Mộ gật đầu, không từ chối. Nhưng Bách Lý Giang Hà nói, đây là chuyện sớm hay muộn.

Bách Lý Giang Hà cười nói:

– Ngoài ra tổng phủ chủ muốn gặp ngươi.

Bách Lý Giang Hà hơi hâm mộ nói:

– Đã nhiều năm rồi tổng phủ chủ chưa từng xuất hiện, mấy chục năm nay cũng không gặp tổng phủ chủ.

Tổng phủ chủ của Đại Khôn Kiếm phủ tên là Lý Đạo Nguyên, không phải Kiếm Vương nhưng có thực lực đẳng cấp Kiếm Vương. Khi tổng phủ chủ có thực lực Kiếm Vương thì đã vượt qua giới hạn để lấy tôn hào Kiếm Vương, nhưng điều này không ảnh hưởng thực lực của gã.

Tổng phủ chủ chỉ gặp một mình Sở Mộ, trừ hai người ra không có người thứ ba biết nội dung cuộc trò chuyện.

Đương nhiên cũng chẳng có gì quan trọng, đơn giản là một vị trưởng bối cường đại trò chuyện với một vãn bối xuất sắc, và cảm ơn Sở Mộ này nọ.

Sau đó tổng phủ chủ tặng một kiếm nguyên cho Sở Mộ, dung nhập vào thế giới tinh thần của hắn.

Tổng phủ chủ nói:

– Kiếm nguyên này là Vẫn Tinh kiếm nguyên mà ta tinh tu, khi gặp nguy hiểm trí mạng thì ngươi có thể dùng ý niệm kích phát nó ra, bản thân sẽ không bị tiêu hao gì. Có thể làm bị thương Kiếm Vương hoặc ngăn chặn công kích của Kiếm Vương, mãi đến khi nó hao hết lực lượng thì thôi.

Sở Mộ thật giật mình, một Vẫn Tinh kiếm nguyên đã có uy lực như thế, nếu ứng dụng tốt có thể giết một vị Kiếm Vương dù xác suất này siêu thấp.

Tặng món quà vô cùng to lớn khiến tim Sở Mộ đập rất nhanh, máu như dòng lũ lan tràn toàn thân.

Có Vẫn Tinh kiếm nguyên này nghĩa là khi Sở Mộ đối địch với cường giả đẳng cấp Kiếm Vương thì thêm một cơ hội sống sót.

Nhưng Kiếm Vương không phải rau cải trắng chỗ nào cũng có, cường giả đẳng cấp Kiếm Vương đều là tồn tại cao cao tại thượng, sao có thể xung đột với người như Sở Mộ, hạ thấp thân phận xuống tay với hắn?

Nhưng Kiếm Vương không ra tay không có nghĩa là Kiếm Giả cường đại dưới Kiếm Vương không làm, Vẫn Tinh kiếm nguyên này có tác dụng siêu lớn.

Hơn nữa Vẫn Tinh kiếm nguyên này không phải dùng xong hết một lần mà là tiêu hao lực lượng, có thể sử dụng nhiều lần. Dù tu vi của Sở Mộ đột phá Nguyên Cực cảnh rồi thì Vẫn Tinh kiếm nguyên này vẫn trợ giúp rất lớn.

Có kiếm nguyên này mang theo bên mình Sở Mộ có thể làm rất nhiều vốn không thể làm.

– Với thiên phú của ngươi chắc chắn sẽ đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nơi đó mới là chỗ thích hợp cho ngươi.

Tổng phủ chủ nói:

– Ta cho ngươi một Vẫn Tinh kiếm nguyên không phải phần thưởng mà là ta muốn nhờ ngươi một chuyện, một chuyện có lẽ an toàn cũng có thể nguy hiểm rất lớn, ngươi có thể không đồng ý với ta.

Sở Mộ nói:

– Mời phủ chủ đại nhân nói.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua

Sở Mộ không biết nên nói cái gì, không xin hắn đồng ý đã tặng Vẫn Tinh kiếm nguyên, giờ còn nói câu đó, thật giả tạo.

Tổng phủ chủ chậm rãi nói:

– Thật ra ta không phải người của Đại Khôn vương triều mà là tử đệ Lý gia đến từ quận Bình Dương Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Mắt tổng phủ chủ chất chứa hồi ức:

– Lý gia là gia tộc lớn nhất quận Bình Dương Tây Thành phủ, truyền thừa hơn ngàn năm, nội tình thâm sâu. Hơn trăm năm trước ta trở thành gia chủ, một lòng muốn dẫn dắt gia tộc trở thành thế gia của Cổ Kiếm hoàng triều. Khi đó ta tinh thần phấn chấn, mơ cao chí lớn, mười năm ngắn ngủi một tay ta đắp nặn Lý gia nhanh chóng lớn mạnh. Nhưng cũng vì vậy mà đắc tội rất nhiều người, nhưng vì Lý gia không ngừng lớn mạnh nên ta không thèm để mắt đến các kẻ địch đó.

Chương 767: Trong Đông Kiếm Vực ai có thể địch lại (Thượng)

Sở Mộ yên lặng nghe.

– Có một lần trong hội đấu giá ta nhìn trúng một báu vật có ích cho gia tộc, bất chấp tất cả đấu giá nhưng vì vậy mà đắc tội một đệ tử nội tông của Thần Tiêu Kiếm Tông. Sau hội đấu giá đệ tử nội tông đã tấn công ta, tuy thực lực khá mạnh nhưng không đánh lại ta, cuối cùng chết dưới kiếm của ta.

Giọng điệu của Lý Đạo Nguyên không có thù sâu mà chất chứa hoàn toàn hiểu ra:

– Nhưng đệ tử nội tông kia là tôn tử của một trưởng lão nội tông, trưởng lão nội tông của Thần Tiêu Kiếm Tông tức giận tự mình ra tay. Ta không đánh lại trưởng lão nội tông, nhờ thân vệ dùng cái chết yểm hộ ta trốn thoát, được tổng phủ chủ đời trước của Đại Khôn Kiếm phủ cứu, nên ta lên làm tổng phủ chủ, thông qua Đông Thánh Điện và Thần Tiêu Kiếm Tông giao thiệp, cuối cùng ta chịu một kiếm của trưởng lão mà không chết, lập lời thề suốt đời không được bước chân vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

– Chuyện năm đó dù đúng hay sai đều đã qua, ta không có lòng trả thù, nhưng một tay ta tạo thành tai nạn cho Lý gia.

Lý Đạo Nguyên buồn bã nói:

– Ta thấy hổ thẹn với Lý gia nên lần này xin ngươi sau khi vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực nếu có cơ hội thì đi quận Bình Dương một chuyến, nhìn xem Lý gia còn tồn tại không. Nếu Lý gia gặp khó khăn thì ngươi tùy vào khả năng của mình giúp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nếu ngươi không làm được thì cố gắng giữ lại một chút huyết mạch Lý gia cũng tốt rồi.

Sở Mộ nghe ra áy náy chất chứa trong giọng nói của Lý Đạo Nguyên.

Sở Mộ nói:

– Tổng phủ chủ yên tâm, ta sẽ đi.

– Vậy làm phiền ngươi.

Lý Đạo Nguyên vẫy tay:

– Ngươi đi đi, chút nữa sẽ giao phần thưởng của Kiếm phủ cho ngươi, ngoài ra có Ma La Kiếm Tông bồi thường.

Sở Mộ rời đi. Bách Lý Giang Hà triệu kiến hắn, giao hai thượng phẩm không gian oản luân.

Một cái là Kiếm phủ thưởng cho Sở Mộ, vì hắn có công lớn trong cuộc chiến tranh giành khí vận. Chín vị Kiếm Hào cũng được thưởng, tuy không bằng Sở Mộ.

Thượng phẩm không gian oản luân khác là Ma La Kiếm Tông đưa, nhân danh bồi thường, hy vọng hắn đừng so đo chuyện quá khứ này nọ.

Sở Mộ quay về Kiếm Lâu, xem xét thứ trong hai thượng phẩm không gian oản luân, mặt mày hớn hở.

Phong phú, cực kỳ phong phú vượt qua dự kiến của Sở Mộ. Đặc biệt phần thưởng của Đại Khôn Kiếm phủ phong phú hơn bồi thường của thượng phẩm không gian oản luân gấp mấy lần.

Sở Mộ cẩn thận kiểm tra sau đó tâm tính bình thường trở lại. Linh Thạch, đan dược rất nhiều,còn có một số khoáng thạch kim loại, linh dược quý hiếm vân vân, đều là thứ Kiếm Giả rất cần.

Nhưng với Sở Mộ tu luyện Yêu Hoang kiếm khí quyết thì không có tác dụng gì lớn.

Thật ra với Sở Mộ, thu hoạch lớn nhất khi quay về Kiếm phủ là một Vẫn Tinh kiếm nguyên của tổng phủ chủ Lý Đạo Nguyên. Chuyện Lý Đạo Nguyên nhờ vả thì phỏng chừng không quá khó khăn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Mình giữ lại một phần, còn một phần mang về Sở gia để gia tộc càng lớn mạnh hơn.

Quyết định xong Sở Mộ đi Nội phủ triệu tập đám người Sở Thiên, lại đi Ngoại phủ triệu tập đám đệ tử Thanh Phong kiếm phái, sau đó rời khỏi Kiếm phủ trở về Sở gia.

Tốc độ Phong Dực Yêu Long siêu nhanh, Sở Mộ không mất bao lâu đã chạy về Sở gia.

Sở Mộ ở lại Sở gia mười ngày, hắn bỏ ra nhiều thời gian bên phụ mẫu, dùng đan dược cho hai người tăng cao tu vi, giao một mớ Linh Thạch, đan dược này nọ cho gia gia Sở Đương Hùng dùng để phát triển Sở gia.

Có thể nói Sở gia bây giờ phát triển siêu nhanh, cao thủ không ngừng tăng nhiều, sản nghiệp đang mở rộng, đã vượt qua Sở gia ngày xưa gấp mười lần.

Đại Khôn vương thất hạ chỉ lấy thành Khai Dương làm trung tâm trong phạm vi ngàn dặm là lãnh địa của Sở gia, được Đại Khôn vương thất che chở, được một quân đội ngàn người của vương thất trấn thủ.

Thống lĩnh quân đội là một vị Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, thành viên trong quân đội đều có tu vi Khí Hải cảnh, cực kỳ mạnh. Cộng thêm đống Linh Thạch, đan dược Sở Mộ mang về phong cấm lớn cho Sở gia phát triển nhanh.

Nghe Lý Đạo Nguyên nói Sở Mộ càng hiểu rõ, càng lo lắng cho gia tộc nên dĩ nhiên muốn gia tộc mình càng mạnh càng tốt, nhưng gia tộc lớn mạnh rồi lại không thể trêu vào những cường địch không thể chọc vào, nếu không chẳng những không thể mạnh lên còn gặp tai họa ngập đầu.

May mắn Đông Kiếm Vực và Trung Ương Chủ Kiếm Vực khác nhua.

Tuy Trung Ương Chủ Kiếm Vực có Cổ Kiếm hoàng triều nhưng hầu như tông phái kiếm đạo là chính. Đông Kiếm Vực thì lấy mười vương triều làm chủ yếu.

Sở gia hiện nay được Đại Khôn vương thất che chở, có một quân đội cường đại trấn thủ thì đã có nhân tố ổn định rồi, thích hợp phát triển nhanh.

Dù vậy Sở Mộ không dám lộ ra đống Linh Thạch, đan dược khổng lồ mà chỉ lộ một góc nhỏ, bấy nhiêu đủ làm người Sở gia mừng rỡ. Số còn lại do Sở Đương Hùng cất giữ.

Đáng để nhắc tới là tu vi của Sở Đương Hùng đến đỉnh viên mãn Hóa Khí cảnh, đã lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh.

Sở gia phát triển đã theo đúng đường lối, miễn Sở Mộ không chết thì trong Đại Khôn vương triều chẳng ai dám đụng vào Sở gia. Có thể nói Sở Mộ bây giờ là thần hộ mệnh, trụ cột của Sở gia.

Không còn gì để lo lắng, Sở Mộ rời đi, hắn giao Phong Thú châu chứa Phong Dực Yêu Long cho phụ thân Sở Hành Vân.

Với Sở Mộ thì Phong Dực Yêu Long không còn tác dụng thay đi bộ nữa, chẳng bằng để nó lại. Phong Dực Yêu Long dù gì là yêu thú siêu giai trung giai, không chỉ tốc độ nhanh mà thực lực cũng rất mạnh, hiện giờ đủ trình độ làm Hóa Khí cảnh bảo vệ Sở gia.

Sở Mộ thi triển bí pháp Hoành Thiên Luyện Không với tốc độ siêu nhanh rời khỏi thành Khai Dương để đi thành Đông Thánh, mục đích của hắn là vào Đông Thánh Điện tham ngộ một tháng.

Sau đó sẽ đi bến Thông Minh hà.

Có nhiều cách từ Đông Kiếm Vực đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nhưng cách thường dùng và an toàn nhất là xuất phát từ bến Thông Minh hà, đi thuyền lớn qua sông vào Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Dù là Kiếm Giả tu vi đến Nguyên Cực cảnh trừ phi có tự tin rất lớn, không thì chẳng chọn dựa vào sức mình bay qua Thông Minh hà, vì sông này rất lớn.

Thời gian trôi, ba tháng đã qua, Sở Mộ lại rời khỏi khu vực Đại Khôn vương triều.

Sở Mộ vừa dùng bí pháp Hoành Thiên Luyện Không chạy đi, mệt thì dừng lại Kiếm Hào kiếm khí, tu luyện, tham ngộ, khỏe rồi đi tiếp. Đi với cường độ cao khiến thực lực của Sở Mộ lại tiến bộ.

Chớp mắt lại qua hơn ba tháng, Sở Mộ đến thành Đông Thánh.

Đi tới Đông Thánh Điện Sở Mộ liền đưa ra yêu cầu một lần cơ hội, được cho phép rồi hắn bế quan một tháng.

Chương 768: Trong Đông Kiếm Vực ai có thể địch lại (Hạ)

Một tháng sau Sở Mộ chấm dứt bế quan, rời khỏi Đông Thánh Điện đi thành Thông Minh.

Thành Thông Minh là một tòa thành phố cảng xây dựng sát bên Thông Minh hà, tòa thành thị mười vương triều cùng quản lý. Vì đây là thành phố cảng, trạm thứ nhất Trung Ương Chủ Kiếm Vực đi Đông Kiếm Vực, mậu dịch nhiều, kinh tế phát đạt, rất là phồn vinh.

Thành phố cảng thành Thông Minh là nơi tốt nhất cho các thương nhân lớn tụ tập, nơi này còn có nhiều kỳ trân dị bảo đến từ Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Tương tự, trong thành Thông Minh có nhiều Kiếm Giả cường đại đủ để trấn thủ tòa thành, chấn nhiếp kẻ cắp, khiến người có ý đồ xấu xa không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Sở Mộ phong trần mệt mỏi đi vào thành Thông Minh, không vội chạy ra cảng.

Thành Thông Minh phồn hoa hơn thành Đông Thánh, một phần vì là nơi có Đông Thánh Điện, vô số cường giả, một phần vì chủ yếu phát triển kinh tế, trọng điểm khác nhau nên cảm giác cũng khác.

– Ài, Ngạo Hành Vân thua, Lục Nguyên cũng thua, bây giờ chỉ còn Liệt Không Dương và Sở Mộ không ra tay.

– Ngạo Hành Vân không là gì nhưng Lục Nguyên bế quan một tháng trong Đông Thánh Điện, kiếm ý từ năm phần lên tới bảy phần, thực lực càng mạnh hơn nhưng vẫn không đỡ nổi một kiếm của đối phương.

– Đúng rồi, người đó quá đáng sợ, chẳng lẽ đây chính là thực lực của Kiếm Hào Trung Ương Chủ Kiếm Vực sao? Đã mạnh như vậy chắc Liệt Không Dương cũng không đánh lại hắn, Sở Mộ cũng khó nói.

– Vớ vẩn, nếu Liệt Không Dương và Sở Mộ ra tay thì chắc chắn có thể đánh bại hắn!

Sở Mộ mới vào một tửu lâu, chưa ngồi xuống đã nghe tiếng tranh luận nhiệt liệt, không ngừng nhắc tới tên của hắn làm hắn tò mò.

Người đó trầm trọng nói:

– Tuy ta cũng hy vọng như vậy nhưng mấy tháng qua mỗi vị Kiếm Hào đối chiến với người đó ta đều xem. Thật sự, người đó dù cực kỳ cuồng khiến người ta ghét nhưng thực lực rất mạnh, mỗi lần chỉ một kiếm, không sử dụng kiếm kỹ gì. Lúc đánh bại Lục Nguyên cũng không hề sử dụng kiếm kỹ.

Tiếng tranh cãi lắng xuống, tửu lâu chìm trong thinh lặng ngắn ngủi.

– Không, dù hắn có lợi hại đến mấy thì ta tin miễn Liệt Không Dương, Sở Mộ ra tay nhất định sẽ có một người đánh bại được hắn. Nên biết đã qua hơn một năm, Liệt Không Dương hay Sở Mộ đều có tiến bộ lớn.

Đột nhiên một nam nhân trung niên bộ dáng thương nhân cao giọng hỏi:

– Các vị, ta mới đến thành Thông Minh, rất tò mò chuyện các người nói, có thể kể kỹ hơn được không?

Sở Mộ thấy có người lên tiếng hỏi thì bỏ ý định mở miệng, vãnh tai lắng nghe.

Có người giải thích rằng:

– Là vầy, khoảng hơn chín tháng trước có một người đến từ Trung Ương Chủ Kiếm Vực, Kiếm Giả danh hiệu là Phong Ba Kiếm Hào, đã thiết lập đấu kiếm đài trước bến Thông Minh hà, tuyên bố muốn khiêu chiến Kiếm Hào Đông Kiếm Vực. Miễn Kiếm Hào tự nhận có đủ thực lực thì có thể ứng chiến, thắng sẽ được một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, thua không phải trả gì hết.

Sở Mộ khá bất ngờ:

– Một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm…

Với đa số Kiếm Hào Đông Kiếm Vực thì một vạn khối Linh Thạch thượng phẩm khá lớn, đủ làm bọn họ động lòng.

– Tin tức truyền ra lục tục có Kiếm Hào đến đấu với Phong Ba Kiếm Hào một trận, kết quả không ai đánh lại hắn. Một kiếm, không thi triển kiếm kỹ, những Kiếm Hào đều thua.

Người nói chuyện vẻ mặt tức giận nói:

– Một tháng trước Ngạo Hành Vân đến ra tay nhưng không địch lại một kiếm của Phong Ba Kiếm Hào. Hôm bữa Lục Nguyên tới nơi đánh với Phong Ba Kiếm Hào, kết quả bị đối phương một kiếm đánh bại. Phong Ba Kiếm Hào nói trong Đông Kiếm Vực không có ai địch lại hắn.

– Cuồng, quá cuồng rồi!

Thương nhân trung niên tức giận đập bàn:

– Nếu ta có thực lực nhất định sẽ cho hắn biết sự lợi hại!

Làm một thành viên Đông Kiếm Vực, khi Đông Kiếm Vực chịu nhục sẽ sinh ra tâm lý cùng chung mối thù.

Lục Nguyên còn thua, bây giờ chỉ có thể ký thác hy vọng vào Liệt Không Dương, Sở Mộ.

Giọng điệu tràn đầy oán giận nói:

– Sau khi Phong Ba Kiếm Hào đánh bại Lục Nguyên đã tuyên bố trong vòng ba tháng nếu không có ai có thể chiến với hắn tức là sự thật trong Đông Kiếm Vực không ai tương đương với hắn, chứng minh Kiếm Hào Đông Kiếm Vực chúng ta chỉ là một đám đồ bỏ.

– Giờ chỉ hy vọng Liệt Không Dương, Sở Mộ nghe tin chạy tới đây chiến với Phong Ba Kiếm Hào đó, bảo vệ vinh dự của Đông Kiếm Vực chúng ta.

– Theo ta thấy chỉ có thể trông mong vào Sở Mộ, nghe nói sau cuộc chiến tranh giành khí vận thì Liệt Không Dương đã bế quan, định đột phá Khí Hải cảnh vượt qua Cửu Chuyển cảnh thành tựu nguyên cực.

Sở Mộ kinh ngạc, rất nhanh sắc mặt trở lại bình thường:

– A, Liệt Không Dương đã đi ra bước này.

– Phong Ba Kiếm Hào…

Không hiểu sao nghe đám người trong tửu lâu bàn tán xong Sở Mộ có cảm giác Phong Ba Kiếm Hào nhằm vào mình, không hiểu vì sao gã không nói thẳng muốn khiêu chiến, không tự tới tìm hắn mà dùng cách cực đoan nhất, khiêu chiến Kiếm Hào nguyên Đông Kiếm Vực.

Công nhận đây là cách hay, ít nhất với thực lực của Phong Ba Kiếm Hào có tư cách dùng loại này.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nếu vậy thì ngày mai ta sẽ đi gặp Phong Ba Kiếm Hào này.

Sở Mộ lắng nghe một lúc, uống một bình rượu, ăn ít thịt yêu thú xào nấu ngon lành, ở lại trong phòng tửu lâu.

Phòng khách tửu lâu này trang trí rất đẹp mà trang trọng, khiến người xem mát mắt, lòng thoải mái thì ở lại cũng thích.

Đêm nay Sở Mộ không tu luyện mà yên ổn nghỉ ngơi, ngày mai hắn sẽ đi thuyền lớn qua Thông Minh hà đến Trung Ương Chủ Kiếm Vực, lòng hơi kích động.

Trung Ương Chủ Kiếm Vực, nơi tụ tập Kiếm Giả cường đại, thánh địa mà nhiều Kiếm Giả hướng đến. Bốn Kiếm vực Đông, Nam, Tây, Bắc hay hải ngoại, một khi tu luyện đến đẳng cấp nhất định cần tôi luyện mình thì đều đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Kiếm Giả Trung Ương Chủ Kiếm Vực ra ngoài tôi luyện bình thường cũng lòng vòng trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực. Vì địa lý Trung Ương Chủ Kiếm Vực bao la hơn tổng diện tích của bốn Kiếm vực Đông, Nam, Tây, Bắc gấp mấy lần, có vài nơi là cấm địa dấu chân con người chưa đặt chân đến.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nhưng trước khi đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực hãy để ta làm thêm một việc cho Đông Kiếm Vực.

Sở Mộ nằm trên giường, ánh trăng chiếu qua khung cửa sổ rơi vào người hắn.

Năm nay Sở Mộ hai mươi bốn tuổi.

Linh hồn Sở Mộ đến thế giới này đã tám năm, ngỡ như trong mơ.

Bến Thông Minh hà, người đến người đi náo nhiệt phồn hoa. Trước cảng tụ tập đông người thành vòng vây đặc nghẹt, trong vòng vây có khoảnh đất trống to, trên đất trống tạm dựng đấu kiếm đài lớn.

Chương 769: Ngươi hãy trở thành chứng kiến cho ta đặt chân vào Chủ Kiếm Vực

– Ta rất thất vọng, cho đến nay đã hơn một trăm Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đấu với ta nhưng không ai có thể chiến một trận, thậm chí không có tư cách làm ta đánh nhiều hơn một nhát kiếm.

Một thanh niên Kiếm Giả đứng chính giữa đấu kiếm đài, đón gió đứng sừng sững, người như kiếm bén đâm thẳng khung trời. Khuôn mặt thanh niên lạnh lùng kiêu ngạo, mắt chớp mở lóe tia sáng như tia chớp lạnh lùng quét qua. Mỗi người có mặt thấy rõ nét coi rẻ trên mặt thanh niên.

– Theo ta thấy Đông Kiếm Vực chỉ đến thế là cùng, vương giả Kiếm Hào gì đó chỉ là con kiến to hơn chút.

– Cuồng vọng, quá cuồng vọng!

– Ngươi nghĩ mình là ai mà dám buông lời ngông cuồng như thế!

Lời thanh niên trên đấu kiếm đài nói, biểu tình rẻ rúng đó chọc giận đám người xem.

Phong Ba Kiếm Hào cố ý kích thích lửa giận của quần chúng hơn, gã cười khẩy nói:

– Như thế nào? Tức giận? Đó chỉ là hành vi của kẻ yếu. Nếu muốn phản bác ta thì tiến lên rút kiếm của ngươi ra chiến với ta một trận, nếu ngươi có thể đánh bại ta thì ta rút lại lời đã nói, thừa nhận ta là kẻ cuồng vọng, cũng lấy mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm giao cho người đánh bại ta.

– Mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm!

Đám người xem giật mình, nhưng không ai dám lên đài. Trong lòng họ cực kỳ tức giận nhưng họ biết rõ mình không đánh lại kẻ cuồng đồ này.

Nhìn kết cuộc của hơn một trăm vị Kiếm Hào là biết, toàn bị một kiếm đánh bại, Lục Nguyên nổi tiếng lừng lẫy cũng khó tránh khỏi.

Nữ Kiếm Giả, trung niên kiếm vệ đứng gần đó lộ biểu tình ngạc nhiên. Mười vạn khối Linh Thạch thượng phẩm là rất nhiều, với Phong Ba Kiếm Hào cũng là số Linh Thạch khá lớn, nếu thật sự bị lấy đi sẽ làm gã đau lòng rất lâu.

Nhưng Phong Ba Kiếm Hào có tự tin Kiếm Hào Đông Kiếm Vực không ai đánh lại gã, vì vậy mới dám buông lời ngông cuồng như vậy.

Có người không cam lòng hét to:

– Nếu Sở Mộ vương giả Kiếm Hào đến thì chắc chắn sẽ đánh bại ngươi!

– Tốt thôi, ta cho các ngươi thời gian, đi kêu Sở Mộ tới đi, ta muốn xem Kiếm Hào vương giả Đông Kiếm Vực mạnh tới đâu, có tư cách khiến ta ra kiếm thứ hai không.

Phong Ba Kiếm Hào vẫn rất cuồng:

– Ta sẽ dùng kiếm của mình nói cho hắn biết Kiếm Hào vương giả Đông Kiếm Vực không là cái thá gì trước mặt ta!

Lời Phong Ba Kiếm Hào nói một lần nữa gây ra lửa giận. Trung niên kiếm vệ đã chuẩn bị tinh thần, sợ quần chúng nổi sùng hùa lên thì hậu quả rất tệ.

Chợt có tiếng xé gió vang lên, một tia chớp màu trắng như từ chân trời xẹt qua, lướt qua đầu đám đông rơi xuống đấu kiếm đài, xa xa đối diện Phong Ba Kiếm Hào.

Phong Ba Kiếm Hào sửng sốt sau đó dùng giọng điệu cao cao tại thượng nói với người trước mặt mình:

– Rốt cuộc cũng có người dám lên sân. Yên tâm, ta sẽ không để ngươi thua quá khó xem.

Người đến mỉm cười, từ tốn nói:

– Đa tạ ý tốt của ngươi, tiếc rằng ta sẽ cho ngươi bị thua rất khó xem.

Phong Ba Kiếm Hào kinh ngạc nói:

– Ngươi rất có lòng tin.

Giây sau Phong Ba Kiếm Hào cuồng cười, biểu tình như cho rằng đối phương chỉ nói mạnh miệng:

– Nói vậy thì ta cho ngươi một cơ hội, báo danh hiệu của ngươi ra đi, ít nhất ngươi là người đầu tiên dám nói lời như vậy với ta.

Khóe môi Sở Mộ cong lên lạnh nhạt nói:

– Mới rồi ngươi còn kêu người đi tìm ta mà?

Mắt Phong Ba Kiếm Hào bắn ra tia sáng sắc bén như kiếm quang xuyên qua hư không rơi vào mặt Sở Mộ:

– Ngươi là Sở Mộ!

Nữ Kiếm Giả, trung niên kiếm vệ sửng sốt, cùng nhìn mặt Sở Mộ, mắt hấp háy tia sáng như muốn nhìn thấu hắn.

– Sở Mộ!

– Hắn là Sở Mộ!Nguồn truyện audio

– Chấn Thiên Kiếm Hào đánh bại Liệt Không Dương, vương giả Kiếm Hào của Đông Kiếm Vực chúng ta!

– Rốt cuộc hắn đã đến, ta tin tưởng hắn nhất định có thể đánh bại cuồng đồ này!

Đám đông vây xem rung động, tiếng kinh kêu liên tiếp.

Cuộc chiến tranh giành khí vận khiến Sở Mộ nổi tiếng như cồn, truyền khắp Đông Kiếm Vực. Hơn một năm qua không ai không biết, không người không hiểu, đã là thần tượng của nhiều thiếu niên Kiếm Giả, là người họ tôn sùng nhất, là mục tiêu theo đuổi vân vân.

Nhưng rất ít có người thấy mặt Sở Mộ.

Dù trong thành Đông Thánh cũng chỉ trăm vạn người thấy mặt Sở Mộ, trăm vạn người so với nguyên Đông Kiếm Vực thì như một cọng lông trâu.

Tuy có nhiều tin đồn về ngoại hình của Sở Mộ, nhưng hắn đã nổi tiếng Đông Kiếm Vực, có nhiều người hâm mộ nên rất nhiều Kiếm Giả trẻ tuổi bắt chước phong cách ăn mặc của hắn.

Trường bào màu trắng bạc thành hàng bán chạy nhất.

Vì vậy trừ người thấy mặt Sở Mộ ra không dễ nhìn cách ăn mặc rồi nhận ra thân phận, nay chính Sở Mộ thừa nhận.

Ai dám giả mạo hắn?

Có lẽ có nhưng tuyệt đối không dám ngay trước công chúng, vì khi bị vạch trần sẽ làm nhiều người tức giận.

Hưng phấn, kích động tràn đầy trong lòng.

Rốt cuộc Sở Mộ ra tay, vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực sắp hành động. Đây là cuộc chiến mọi người chú ý, tất cả tầm mắt tập trung vào Sở Mộ, trong mắt tràn ngập mong chờ, khao khát.

Trận chiến không chỉ là thắng thua cá nhân còn liên quan vinh nhục nguyên Đông Kiếm Vực, không thể thua trận chiến này!

Sở Mộ không quay đầu lại nhưng hắn cảm nhận được mong chờ, khát vọng mãnh liệt gần như thành thực chất, tựa như ngọn núi lớn đè trên người hắn.

Nhưng Sở Mộ không cảm thấy áp lực ngược laị ứng xử bình thản.

Sở Mộ chưa bao giờ cho rằng mình là chúa cứu thế, cũng sẽ không gánh vinh nhục của Đông Kiếm Vực, thua rồi sao?

Nếu thật sự tài nghệ không bằng người thì thua là thua.

Dĩ nhiên Sở Mộ không cho rằng mình thua, từ khi tay hắn cầm kiếm là đã đi lên con đường không bao giờ nói thua, vượt mọi chông gai dũng cảm tiến tới.

Kiếm của hắn sẽ chỉ đánh bại từng cường địch, mặc kệ đối phương khiêm tốn hay ngông cuồng cũng vậy.

Phong Ba Kiếm Hào càng cuồng hơn trước:

– Rút kiếm đi, nghĩ tình danh hiệu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực của ngươi nên ta nhường cho ba kiếm.

– Sau hôm nay ta sẽ đi Trung Ương Chủ Kiếm Vực.

Trước sự ngông cuồng của Phong Ba Kiếm Hào sắc mặt Sở Mộ không thay đổi, thản nhiên nói:

– Ngươi, hãy là chứng kiến cho ta đặt chân Chủ Kiếm Vực đi.

Tiếng nói dứt, Sở Mộ rút kiếm.

Kiếm của Sở Mộ rất nhanh, nhanh như tia chớp.

Phong Ba Kiếm Hào chỉ thấy kiếm quang mơ hồ, càng đừng nói quần chúng. Chỉ có trung niên kiếm vệ mới thấy rõ Sở Mộ rút kiếm rồi đâm ra.

Hai động tác liền thành một thể, nhanh đến tột cùng. Trung niên kiếm vệ có tu vi Nguyên Cực cảnh cũng phải giật mình, quá nhanh! Tốc độ ra kiếm thế này!

Như người và kiếm hợp nhất. Phong Ba Kiếm Hào cảm thấy kiếm quang xẹt qua trước mắt, kiếm của Sở Mộ đã đâm tới cổ họng. Phong Ba Kiếm Hào cảm giác cổ họng đau nhói.

Chương 770: Uy của Trảm Nguyệt, chỉ ta vô địch (Thượng)

Phong Ba Kiếm Hào trợn to mắt, con ngươi co rút. Phong Ba Kiếm Hào rút kiếm, kiếm kéo theo tiếng thủy triều rít gào, không khí đằng trước bị đè ép như sóng biển mênh mông dâng tràn tầng tầng ập hướng Sở Mộ, làm hắn hơi chậm lại.

Phong Ba Kiếm Hào thụt lùi né nhát kiếm Sở Mộ đâm tới nhưng gã phát hiện kiếm quang lại tới gần, mục tiêu vẫn là cổ họng của gã, cảm giác đau càng mãnh liệt hơn.

Phong Ba Kiếm Hào biến sắc mặt buộc phải lùi nữa, gã thi triển Phong Ba Bộ như thủy triều dâng cao rồi lùi về.

Nhưng kiếm quang của Sở Mộ bám sát không tha tựa như giòi trên xương chân, làm Phong Ba Kiếm Hào phải lùi nữa, lùi mãi đến mép đấu kiếm đài.

Khi Phong Ba Kiếm Hào dừng bước nhìn đằng trước thì gò má nóng ran, bởi vì gã phát hiện Sở Mộ đứng yên tại chỗ, kiếm còn cắm trong vỏ như chưa từng rút ra.

Tất cả tựa như ảo giác.

Phong Ba Kiếm Hào dám chắc đó không phải ảo giác, gã không rõ sao Sở Mộ làm được điều này, vì tốc độ của hắn quá nhanh sao?

Đúng là tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh nhưng không thể nào mau đến trình độ đó được, làm Phong Ba Kiếm Hào như bị mê hoặc không kịp phản ứng.

Tức là trong đó có thứ gì Phong Ba Kiếm Hào không biết, không xem hiểu.

Không chỉ Phong Ba Kiếm Hào không hiểu, quần chúng cũng mơ hồ. Bọn họ chỉ thấy Sở Mộ nhích người, kiếm ra khỏi vỏ chỉ hướng Phong Ba Kiếm Hào rồi gã liên tục thụt lùi.

Tựa như ảo giác, chớp mắt Sở Mộ không nhúc nhích, vẫn đứng yên tại chỗ, kiếm không ra khỏi vỏ nhưng Phong Ba Kiếm Hào đã lùi tới mép đấu kiếm đài.

Chuyện gì đây?

Trung niên kiếm vệ Nguyên Cực cảnh dụi mắt, gã cũng nghĩ mình thấy ảo giác.

Nhưng trung niên kiếm vệ sớm lĩnh ngộ áo nghĩa, ánh mắt cao hơn, sắc bén hơn, kiến thức rộng hơn, gã hiểu rằng Sở Mộ thật sự đã rút kiếm đẩy lùi thiếu gia.

Vì sao có dấu hiệu dường như Sở Mộ không hề nhúc nhích thì hoàn toàn vì ý cảnh.

Đúng vậy, Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ này chắc chắn nắm giữ biến dị ý cảnh hiếm hoi đặc biệt, ý cảnh giống như ảo giác, khiến người sinh ra ảo giác khó phân rõ thật giả. Nhưng nó không phải huyễn chi ý cảnh mà là ý cảnh biến dị cao cấp hơn nữa.

Trung niên kiếm vệ âm thầm suy tư:

– Chẳng lẽ là Chân Hư ý cảnh?

Trung niên kiếm vệ đoán đúng, mới rồi Sở Mộ thi triển ý cảnh biến dị đặc biệt hiếm hoi, nhưng không phải Chân Hư ý cảnh, loại ý cảnh này gọi là Hư Thực ý cảnh.

Chân giả hư thực, nghe ý thì giống nhau nhưng tên ý cảnh thì cách biệt một bậc.

Vân chi ý cảnh là ý cảnh thường quy, Huyễn chi ý cảnh là ý cảnh biến dị của Vân chi ý cảnh, uy năng hơn Vân chi ý cảnh một phần. Chân Giả ý cảnh cũng là ý cảnh biến dị từ Vân chi ý cảnh, hơn Huyễn chi ý cảnh một bậc, uy năng hơn Vân chi ý cảnh hai phần. Hư Thực ý cảnh cũng là ý cảnh biến dị từ Vân chi ý cảnh, cao hơn Chân Giả ý cảnh một bậc, hơn Vân chi ý cảnh ba phần.

Hư Thực ý cảnh là ý cảnh biến dị cao đẳng nhất, giống như Tê Liệt ý cảnh.

Vân chi ý cảnh sinh ra biến dị, cuối cùng thành Hư Thực ý cảnh, đây là Sở Mộ khó đoán trước, cũng là một trong các thành quả bế quan một tháng ở Đông Thánh Điện của hắn.

Nội tình Đông Thánh Điện sâu hơn Đông Thánh phân điện gấp trăm lần, bế quan một tháng mà như tĩnh tu hai năm trong Đông Thánh phân điện. Thậm chí vì lực lượng khí vận của Sở Mộ tăng lên và các loại nguyên nhân khác nên hiệu quả càng tốt.

Sở Mộ mới bế quan ba ngày trong Đông Thánh Điện thì Vân chi ý cảnh bắt đầu biến dị, mãi đến đêm qua Vân chi ý cảnh hoàn thành biến dị, tốc độ nhanh hơn lúc trước Tê Liệt ý cảnh biến dị.

Khi đó tu vi của Sở Mộ là Hóa Khí cảnh, bây giờ là Khí Hải cảnh, tu vi tăng lên, linh hồn thay đổi nên tốc độ càng nhanh.

Mười phần Vân chi ý cảnh sau khi hoàn thành biến dị thì trở thành bảy phần Hư Thực ý cảnh, uy năng tương đương với mười phần Vân chi ý cảnh nhưng có cảm giác chân thật mà Vân chi ý cảnh không có.

Bảy phần Hư Thực ý cảnh, Sở Mộ không cho rằng nó mạnh cỡ nào, không đủ để chiến đấu. Phong Ba Kiếm Hào nói nhường Sở Mộ ba kiếm, nên hắn lấy ra thực nghiệm thử.

Không ngờ hiệu quả khá tốt, phối hợp tốc độ ra kiếm khủng bố của Sở Mộ và Phi Hồng Huyễn Không Bộ đệ tam giai thì hiệu quả siêu tốt.

Sở Mộ cười nói:

– Ba kiếm đã qua, tiếp theo ta sẽ không nương tay.

Phong Ba Kiếm Hào sắc mặt âm trầm nói:

– Rất tốt.

Phong Ba Kiếm Hào cảm thấy mình bị Sở Mộ đùa, khiến gã rất bực mình. Đặc biệt trong Đông Kiếm Vực, Phong Ba Kiếm Hào đã liên tục đánh bại hơn một trăm vị Kiếm Hào, không ai có thể buộc gã dùng nhát kiếm thứ hai, càng không khiến người nào khiến gã thi triển ra kiếm kỹ được.

Nhưng mới rồi ba kiếm của Sở Mộ khiến Phong Ba Kiếm Hào cảm nhận chút uy hiếp, phải liên tục thụt lùi, gã cảm giác mình như tên hề.

Ầm!

Khí thế cuồng bạo phóng lên cao, cát bụi cuồn cuộn trên đấu kiếm đài, tiếng rít gào ập đến bốn phương tám hướng, khí thế bàng bạc mênh mông ngân hà bao la đổ ngược. Trong phút chốc mọi người như thấy sóng biển dâng trào mãnh liệt.

Phong Ba Kiếm Hào rút kiếm ra, kiếm khí thủy hệ cực kỳ mãnh liệt không ngừng dao động, nguyên thanh kiếm khí cực phẩm khí lạnh lẫm liệt, nó không lạnh như băng mà lạnh như nước.

Khi Phong Ba Kiếm Hào sắp ra kiếm Sở Mộ bỗng lên tiếng:

– Chờ đã!

– Như thế nào? Muốn nhận thua rồi sao?

Giọng Phong Ba Kiếm Hào lạnh lẽo, đáy mắt chứa tức giận:

– Ta sẽ không cho ngươi cơ hội nhận thua!

Sở Mộ ung dung nói:

– Ngươi lại nói mạnh miệng.

Vẻ mặt hờ hững của Sở Mộ chọc giận Phong Ba Kiếm Hào hơn.

– Ta đang muốn nói chỗ này không tiện, hay chúng ta lên Thông Minh hà chiến đi.

Thực lực của Phong Ba Kiếm Hào là hàng thật, không thì đã chẳng thể đánh bại đám người Lục Nguyên mà không cần thi triển kiếm kỹ nào, trận pháp như thế mạnh còn hơn Sở Mộ một năm trước.

Dứt lời Sở Mộ bay lên trời, lưng mọc đôi cánh kiếm khí vỗ đập lao ra vài trăm thước bay hướng Thông Minh hà.

Phong Ba Kiếm Hào lập tức lao lên cao, thi triển bí pháp bay đuổi theo.

– Đi, mau theo sau!

Kiếm Giả vây xem đều rục rịch, biết bí pháp bay thì sử dụng bí pháp, không có bí pháp bay thì thi triển thân pháp nhanh chóng chạy tới bờ sông Thông Minh hà.

Trung niên kiếm vệ nói:

– Dương tiểu thư, chúng ta cũng đi thôi.

Trung niên kiếm vệ không tạo thế gì mà trực tiếp bay lên, Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh đã có năng lực bay, không cần nhờ vào bí pháp bay.

Chốc lát sau bọn họ chạy tới bên trên Thông Minh hà.Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)