1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 741: Sở Mộ, nhờ vào ngươi |>đến chương 745

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 741: Sở Mộ, nhờ vào ngươi |>đến chương 745

❮ sau
tiếp ❯

Chương 741: Sở Mộ, nhờ vào ngươi (Thượng)

Nội dung thảo luận đa số không tốt cho Đại Khôn Kiếm phủ.

Thanh âm không chút che giấu chui vào lỗ tai đám người Đại Khôn Kiếm phủ:

– Phần Thiên Kiếm Hào, Liệt Hỏa Kiếm Hào, hai cái tên nghe là biết ngay cao thấp, còn so cái quái gì.

Long Liệt biến sắc mặt ngước nhìn hướng phát ra thanh âm, mắt hấp háy tia sáng muốn tìm ra kẻ nói chuyện.

Tiếc rằng có trăm vạn khán giả, quá đông người, dù biết phương hướng cũng không thể xác định là ai.

Khi Long Liệt thu lại tầm mắt lại một thanh âm khác vang lên:

– Theo ta thấy đám Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ đều là có tiếng không có miếng.

Câu này động chạm nguyên Đại Khôn Kiếm phủ, nhưng bọn họ cũng không biết làm sao, chẳng lẽ giết hết người ở đây sao?

Không nói đến bọn họ không có thực lực đó, nhiều người như thế đứng yên cho ngươi giết cũng không biết chém tới khi nào.

Bách Lý Giang Hà lạnh lùng quát:

– Đừng bị bên ngoài ảnh hưởng!

Trần Bất Nhị luôn kiệm lời cũng lên tiếng:

– Hãy dùng thực lực của các ngươi chứng minh, khiến bọn họ ngoan ngoãn câm miệng.

Giọng điệu bình thản chất chứa chút nghiêm túc.

Trừ Sở Mộ ra chín Kiếm Hào khác nghiêm túc nói:

– Rõ!

Chỉ có Sở Mộ ngay từ đầu đã là bộ mặt hờ hững, tâm tính núi Thái sụp đổ trước mắt cũng không biến sắc làm đám người Bách Lý Giang Hà xem trọng mấy phần.

Đường trưởng lão tuyên bố:

– Trận chiến thứ hai cuộc chiến tranh giành khí vận, Lược Phong Kiếm Hào Thang Nguyên của Đại Phong Kiếm phủ đấu với Bích Đào Kiếm Hào Dương Triết của Đại Yên Kiếm phủ!

Hai bóng người bay ra từ trận doanh Kiếm phủ khác nhau, xuyên qua phong cấm cùng đáp xuống đấu kiếm đài. Khi nào chịu lực lượng công kích đủ mạnh thì phong cấm mới phát huy tác dụng.

Đường trưởng lão ở trên trời quát to:

– Quyết chiến bắt đầu.

Lược Phong Kiếm Hào và Bích Đào Kiếm Hào cùng rút kiếm ra, chiến đấu kịch liệt.

Lược Phong Kiếm Hào tinh tu phong hệ, Bích Đào Kiếm Hào thì tinh tu thủy hệ. Màu xanh và lam va chạm cực kỳ bắt mắt, trăm vạn khán giả xoe tròn mắt nín thở xem, ước gì khắc cuộc chiến giữa hai vị Kiếm Hào này vào não để chiêm nghiệm lại từng giây từng phút.

Đám người Sở Mộ cũng trợn to mắt nhìn hai vị Kiếm Hào chiến đấu trên đấu kiếm đài. Đặc biệt là Sở Mộ, hắn vừa quan sát vừa thay thế mình vào trong, nhanh chóng chặn lại đối phương, nên dùng chiêu thức nào, ứng đối ra sao, phản kích kiểu gì vân vân.

Trong sân chỉ một mình Sở Mộ làm được điều này, vì lực lượng linh hồn của hắn cực kỳ cường đại, mạnh mẽ hơn người khác gấp mười lần nên hắn có thể một lòng dùng nhiều mặt.

Đặc biệt có lực lượng khí vận gia cố thì hiệu quả càng rõ rệt hơn, ích lợi lộ rõ. Sở Mộ có thể chuyển hóa tất cả thứ mình xem thấy hấp thu thành của riêng mình chỉ trong tích tắc.

Tức là Sở Mộ có năng lực vừa xem vừa chuyển mọi thứ đã thấy thành của mình ngay, dần tăng mạnh bản thân. Loại năng lực này cực kỳ đáng sợ, Kiếm Vương cũng phải ghen tỵ.

Những người khác cũng quan sát hết sức chăm chú nhưng thu hoạch quá nhỏ, bọn họ chỉ có thể xem xong tạm ghi nhớ một phần nhỏ cảm thấy hữu dụng, chờ khi nào có thời gian tĩnh tu rồi từ từ chiêm nghiệm, chuyển hóa hấp thu.

Kỹ xảo kiếm thuật, ứng dụng kiếm thế, tùy cơ ứng biến, thời cơ thi triển kiếm kỹ vân vân.

Có thể trở thành Kiếm Giả Kiếm Hào đều là hạng người thiên phú xuất chúng, không chỉ tính thiên phú tu luyện còn có thiên phú kiếm thuật, thiên phú chiến đấu, đủ mọi mặt, không thể thiếu một thứ.

Dù là Kiếm Hào yếu nhất cũng có chỗ đáng học hỏi.

Chỉ chớp mắt hai vị Kiếm Hào đã kịch chiến mười lăm phút trên đấu kiếm đài nhưng chưa phân ra thắng thua.

Bọn họ chém ra kiếm khí cực kỳ tinh thuần cô đọng đánh vào phong cấm rồi vỡ ra thành vô số đốm sáng, phong cấm chỉ rung nhẹ, sóng gợn rất mỏng manh, chưa tới một giây đã biến mất.

Khương Ly Trần khẽ hỏi:

– Sở sư đệ nói thử xem trong hai người ai sẽ thắng?

Ba giây sau, Sở Mộ trả lời:

– Bích Đào Kiếm Hào.

– Tại sao?

Những người khác nhìn sang, Trần Bất Nhị cũng vậy.

Lại một lúc sau Sở Mộ đáp:

– Trực giác.

Mọi người dở khóc dở cười:Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm

– A!

Lúc này Lược Phong Kiếm Hào bị Bích Đào Kiếm Hào chém trúng một chiêu kiếm kỹ bay ngược ra sau đập vào phong cấm, gã khẽ rên, khóe môi chảy máu, đã bị thương.

Lược Phong Kiếm Hào sắc mặt âm trầm nói:

– Ngươi thắng.

Lược Phong Kiếm Hào còn sức đánh nữa nhưng vì bị thương nên chỉ có thể phát huy tám phần thực lực, không thể đánh thắng đối thủ được, chẳng bằng nhanh chóng chữa thương chờ đợt chiến đấu tiếp theo.

Đường trưởng lão tuyên bố:

– Bích Đào Kiếm Hào Dương Triết thắng!

Bích Đào Kiếm Hào thở phào, trận chiến này không dễ dàng. Một con rồng khí vận dài chín thước chín bay ra khỏi người Bích Đào Kiếm Hào lao hướng Lược Phong Kiếm Hào, khi trở về đã tăng thêm một trượng.

Lược Phong Kiếm Hào không nhúc nhích mặc cho lực lượng khí vận trên người bị nuốt mất một phần, gã biết mình không cách nào tránh thoát được, đành chờ chiến đấu tiếp theo bổ sung lại.

Lược Phong Kiếm Hào thầm nghĩ:

– Cho ta gặp người Đại Khôn Kiếm phủ thì dư sức bổ sung lại, thậm chí càng lớn mạnh hơn.

Ánh mắt âm trầm liếc qua mười vị Kiếm Hào của Đại Khôn Kiếm phủ như xem con mồi, ánh mắt đó làm đám Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ cực kỳ khó chịu.

Đường trưởng lão lên tiếng:

– Trận chiến thứ ba cuộc chiến tranh giành khí vận, Huyễn Ảnh Kiếm Hào Vân Tô của Đại Ti Kiếm phủ đấu với Bạo Lôi Kiếm Hào Thân Đồ Sinh của Thiên Lôi Kiếm phủ!

Lại có hai người bay vọt ra, một người thì đầy bóng chồng, một người thì lôi điện đì đùng vờn quanh thân. Hai người xuyên qua phong cấm đáp xuống đấu kiếm đài, xa xa đối diện nhau.

Hai người châm chọc vài câu.

Đường trưởng lão quát to:

– Quyết chiến bắt đầu!

Chiến đấu mở màn.

Loại chiến đấu đẳng cấp này hầu như không cần thăm dò, hoặc nên nói đợt công kích đầu tiên là thăm dò nhưng với người khác thì đó chẳng khác gì là sát chiêu.

Sở Mộ một lần nữa thay thế mình vào nhân vật, tưởng tượng mình là đối thủ của Huyễn Ảnh Kiếm Hào, chiến đấu với gã. Chốc sau đổi thành đối thủ của Bạo Lôi Kiếm Hào, chiến đấu với gã, rồi hắn chuyển sang đấu với hai người, một chọi hai.

Loại tưởng tượng này gần như giống thật, linh hồn cường đại như Sở Mộ cũng phải tập trung hết sức, bị mệt mỏi rất nhiều. Bởi vậy khoảng trống thời gian sau mỗi trận chiến là Sở Mộ sẽ tranh thủ thời gian phục hồi.

Cuối cùng Huyễn Ảnh Kiếm Hào đánh bị thương Bạo Lôi Kiếm Hào, Huyễn Ảnh Kiếm Hào thắng, rồng khí vận tăng hơn một trượng.

Trận chiến thứ bốn cuộc chiến tranh giành khí vận là Hắc Ưng Kiếm phủ đấu với Tiềm Long Kiếm phủ, trận thứ năm là Minh Nguyệt Kiếm phủ đấu với Đại Nhật Kiếm phủ.

Chương 742: Sở Mộ, nhờ vào ngươi (Hạ)

Thế là vòng thứ nhất đã xong, Đường trưởng lão tuyên bố nghỉ ngơi mười lăm phút.

Trong thời gian này Sở Mộ nhắm mắt dưỡng thần, hắn đang hết sức tĩnh tâm minh tưởng, qua cách đó phục hồi tinh thần bị tiêu hao.

Các Kiếm Hào khác suy tư chiêm nghiệm lại năm trận chiến vừa rồi, cố gắng chuyển hóa hấp thu.

Mười lăm phút rất ngắn ngủi nhưng quá đủ để khán giả tỉnh táo từ năm cuộc quyết đấu siêu đặc sắc, điều chỉnh lại tâm tính nghênh tiếp cuộc quyết đấu gay cấn khác.

– Tiếp theo là cuộc chiến tranh giành khí vận đợt thứ hai.

Đường trưởng lão vẫn luôn lơ lửng giữa không trung, đối với Kiếm Giả tu vi như lão thì lơ lửng trên cao thời gian dài chẳng đáng gì.

Đường trưởng lão tuyên bố:

– Trận thứ sáu, Cực Quang Kiếm Hào của Đại Càn Kiếm phủ đấu với…

Đường trưởng lão lại liếc hướng Đại Khôn Kiếm phủ làm đám người Đại Khôn Kiếm phủ tim rớt cái bịch, linh cảm không may.

– Diệu Âm Kiếm Hào Du Miểu Miểu của Đại Khôn Kiếm phủ.

Bách Lý Giang Hà biến sắc mặt nói:

– Sao có thể…!

Nói thật thì tuy người Đại Càn Kiếm phủ ngông cuồng nhưng mười Kiếm Hào dự thi đều cực mạnh, người tích lũy kém nhất cũng hơn năm năm. Bên Đại Khôn Kiếm phủ tích lũy thâm sâu nhất chỉ mới hơn năm chưa tới sáu năm.

Cho dù Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ tích lũy sâu nhất đấu với Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ tích lũy cạn nhất thì cuối cùng có thắng được không vẫn là một ẩn số, dù chiến thắng cũng là thắng thảm.

Đương nhiên năm thời gian không là tiêu chuẩn duy nhất để ước lượng tích lũy, nhưng nó là tiêu chuẩn thông thường nhất.

Trong sách ghi Cực Quang Kiếm Hào Phương Vô Cực tích lũy sáu năm, Du Miểu Miểu mới tích lũy bốn năm, khả năng thất bại siêu cao.

Du Miểu Miểu đứng dậy, mắt đẹp bắn ra tia sáng cực kỳ kiên quyết:

– Ta sẽ không bị đánh bại dễ dàng!

Trên đấu kiếm đài, Phương Vô Cực lỗ mãng cười nói:

– Nàng không nhận thua làm ta bất ngờ quá.

Du Miểu Miểu mặt không biểu tình nói:

– Ai thua ai thắng còn chưa biết được.

Du Miểu Miểu biết đối phương cố ý khiêu khích quấy rối tâm cảnh của nàng, còn lâu nàng mới bị mắc mưu.

Phương Vô Cực lông bông cười nói:

– Nếu vậy thì ta sẽ chơi vui vẻ chút.

Phương Vô Cực lĩnh ngộ Quang chi ý cảnh, tốc độ không gì sánh bằng. Du Miểu Miểu lĩnh ngộ Thanh Âm ý cảnh, về đẳng cấp thì hai loại ý cảnh ngang nhau, có đặc điểm riêng.

Nguyên đấu kiếm đài lóe ánh sáng trắng, là Phương Vô Cực, tốc độ quá nhanh làm Du Miểu Miểu khó thể bắt giữ, phản kích có hạn.

Cuối cùng Du Miểu Miểu bị đánh bại, nàng khóe môi dính máu bị thương, buộc lòng phải nhận thua, lực lượng khí vận bị nuốt trọn một phần.

Đầu tiên là Long Liệt không chiến nhận thua, tiếp theo Du Miểu Miểu bị đánh bại dễ dàng. Đây là đả kích lớn cho Đại Khôn Kiếm phủ, đặc biệt đám người trên khán đài xôn xao càng khiến người táo bạo.

Quyết chiến tiếp tục diễn ra, đợt thứ hai kết thúc, nghỉ ngơi mười lăm phút sau bắt đầu vòng thứ ba. Đường trưởng lão vẫn sắp cho Đại Càn Kiếm phủ đấu với Đại Khôn Kiếm phủ, lẽ dĩ nhiên Đại Khôn Kiếm phủ lại thua. Kiếm Hào lên đài bị thương.

Vòng thứ bốn, thứ năm. Quyết đấu giữa Kiếm phủ khác có thua có thắng, điều chỉnh đối thủ lại, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ và Đại Càn Kiếm phủ luôn đối chiến, liên tục thua năm trận rồi.

Ai đều nhìn ra có mờ ám, dường như Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý làm vậy.

Liên tục thua năm trận gây đả kích siêu lớn, cộng thêm tiếng bàn tán trên khán đài càng kích thích lớn hơn.

Tóm lại tình hình cực kỳ tệ hại cho Đại Khôn Kiếm phủ, sĩ khí tụt thấp.

Vòng thứ sáu bắt đầu.

– Tật Phong Kiếm Hào Diêu Tường của Đại Càn Kiếm phủ đấu với… Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ của Đại Khôn Kiếm phủ!

Bách Lý Giang Hà sắc mặt âm trầm, vô cùng nghiêm nghị dặn dò:

– Sở Mộ, trận này nhờ vào ngươi.

Trận chiến này là trận Đại Khôn Kiếm phủ có khả năng thắng nhất.

Sở Mộ là người mạnh nhất trong mười vị Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ, tích lũy năm không thích hợp dùng để tích thực lực cao thấp trên người hắn. Tật Phong Kiếm Hào là người tích lũy năm ít nhất trong mười Kiếm Hào Đại Càn Kiếm phủ, hơn năm năm, theo ghi chép trên sách thì không có điểm gì đặc biệt.

Dùng Kiếm Hào mạnh nhất Đại Khôn Kiếm phủ đấu với Kiếm Hào yếu nhất Đại Càn Kiếm phủ là cơ hội phản kích tốt nhất, một trận thắng mới tạm thời xoay chuyển, vực dậy sĩ khí tụt thấp, khiến mọi người phấn chấn trở lại.

Trần Bất Nhị lên tiếng:

– Đừng giữ lại cái gì, thắng đẹp mới là điều quan trọng nhất.

Đúng thế, nếu Sở Mộ vất vả khổ chiến rồi mới thắng trận thì hiệu quả vực dậy sĩ khí không quá lớn, nếu thắng nhanh gọn sạch đẹp thì hiệu quả cực kỳ rõ rệt.

Nghe Trần Bất Nhị nói, chín vị Kiếm Hào khác đôi mắt u ám chợt sáng lên, tràn ngập mong đợi nhìn Sở Mộ. Tuy bọn họ không nói nhưng Sở Mộ thấy mong chờ, hy vọng trong mắt bọn họ.

Sở Mộ gật đầu, hắn không nói gì nữa, hắn sẽ dùng hành động thực tế xoay chuyển sĩ khí tụt thấp này.

Sở Mộ nhảy người bay lên trời tựa như chim ưng lướt qua không trung, hắn cảm giác như đã xuyên qua thứ gì, sau đó đáp xuống đấu kiếm đài.

Giây sau hoa mắt, gió mạnh ập đến, Diêu Tường xuất hiện cách trăm thước phía đối diện, cười khẩy nhìn Sở Mộ.

Đám người Đại Khôn Kiếm phủ siết chặt nắm tay, lòng cực kỳ hồi hộp. Trần Bất Nhị cũng vậy, nhưng bề ngoài không lộ vẻ gì.

Bách Lý Giang Hà chửi thầm trong bụng:

– Đường trưởng lão chết tiệt!

Mấy trận liên tiếp toàn là Đại Càn Kiếm phủ đấu với Đại Khôn Kiếm phủ, kiểu sắp xếp này khiến người nghi ngờ, như đang cố ý nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ.

Đường trưởng lão cao giọng tuyên bố:

– Quyết chiến bắt đầu.

Đường trưởng lão nhìn hai người bên dưới, lòng đã có kết quả.

Đường trưởng lão cho rằng Chấn Thiên Kiếm Hào gì đó thua là cái chắc, thua rất thảm. Dù sao tích lũy ba năm so với năm năm có sự chênh lệch rõ ràng. Đặc biệt mỗi vị Kiếm Giả sau khi trở thành Kiếm Hào từ hai năm đến năm năm thì khoảng giữa chừng ba năm là giai đoạn thực lực tăng trưởng nhanh nhất.

Diêu Tường chỉ trường kiếm màu xanh vào Sở Mộ, có gió mát thổi quanh thân gã:

– Năm xưa ngươi đánh bại Diêu Dực đệ đệ của ta, bây giờ đổi thành ta đánh bại ngươi.

Sở Mộ hiểu ra, hóa ra người này là huynh trưởng của Diêu Dực.

– Rồi sao?

Đó chỉ là một đối thủ hắn cần đánh bại, chỉ có thế.

Giọng Diêu Tường lạnh như gió bắc:

– Ngông cuồng, ta sẽ đánh cho ngươi hết cuồng, đánh nát kiêu ngạo không còn sót lại chút gì trong ngươi!

So với Diêu Tường hùng hổ thì Sở Mộ bình tĩnh nói:

– Rất vui khi ngươi có ý định này, ta vốn định đánh nhiều vài chiêu với ngươi, tiếc rằng vì để các sư huynh của ta lại phấn chấn lên nên đành một kiếm đánh bại ngươi.

Chương 743: Một kiếm kinh tâm động phách

– Một kiếm đánh bại ta…?

Diêu Tường há hốc mồm, mắt xoe tròn, biểu tình khó tin như đang nghe ảo giác.

Diêu Tường tức giận bật cười nói:

– Ha ha ha ha ha ha ha! Một kiếm đánh bại ta? Từ khi ta sinh ra cho đến bây giờ đây là câu buồn cười nhất, đời ta có lẽ không nghe câu nào mắc cười hơn thế!

Tiếng cười to của Diêu Tường xuyên qua phong cấm truyền bá ra ngoài, rơi vào tai mỗi Kiếm Giả. Trăm vạn khán giả sửng sốt rồi cười phá lên như nghe câu gì buồn cười nhất thế giới.

Tư liệu một trăm Kiếm Hào dự thi bị người đóng thành sách, trăm vạn khán giả hầu như mỗi người một quyển. Bọn họ chỉ biết Sở Mộ ba năm trước trở thành Kiếm Hào, không biết thực lực của hắn là số một trong mười Kiếm Hào Đại Khôn Kiếm phủ. Kiếm phủ sớm cấm không được truyền bí mật này ra ngoài.

Vì vinh diệu của Kiếm phủ nên các học viên xem như mình không biết gì.

Bởi vậy bây giờ Sở Mộ bị coi là kẻ ngông cuồng vô tri. Các Kiếm Giả của chín Kiếm phủ khác ngạc nhiên, cười cười, đều cảm thấy đệ tử này của Đại Khôn Kiếm phủ quá ngông cuồng vô tri.

Đường trưởng lão ở trên trời lắc đầu khẽ thở dài:

– Lực lượng khí vận đúng là hoàn toàn xuống dốc.

Đường trưởng lão thì thào giọng nói chỉ mình nghe thấy:

– Nếu vậy thì cần gì xin ta sắp xếp kiểu như vậy.

Người Đại Khôn Kiếm phủ, đặc biệt là Bách Lý Giang Hà, chín vị Kiếm Hào đều mắt sáng rực. Qua một năm tiếp xúc bọn họ hiểu Sở Mộ không là kẻ ngông cuồng hời hợt, bây giờ hắn nói như thế thì…

Trong đầu bọn họ cùng nảy ra một suy nghĩ, cực kỳ kích động:

– Chẳng lẽ Sở Mộ thật sự có thể một kiếm đánh bại đối phương?

Nếu Sở Mộ thật sự có thể đánh bại đối phương trong một kiếm sẽ là khích lệ lớn cho Đại Khôn Kiếm phủ, sĩ khí sẽ bay lên cái vèo.

Diêu Tường chợt ngừng người, hóa thành gió mạnh xông hướng Sở Mộ, mắt hấp háy ánh sáng xanh vì di chuyển quá nhanh mà để lại hai vệt xanh trong không khí.

Diêu Tường vừa lao nhanh vừa chém nhát kiếm, quát to:

– Hãy xem ta ba kiếm đánh bại ngươi!

Vù vù vù vù vù!Nguồn truyện audio

Diêu Tường vung cổ tay, ba phần linh khí thiên địa nhanh chóng tụ lại, kiếm khí cực phẩm màu xanh quét ra từng đợt phong nhẫn cực kỳ ngưng thực, mép rìa sắc bén như lưỡi kiếm khí cực phẩm. Mấy trăm phong nhẫn rậm rạp phô thiên cái địa đổ ập vào Sở Mộ.

Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Liệt Phong Bách Nhẫn Kích!

Một khi bị đánh trúng sẽ bị xé rách kiếm khí hộ thể thật dễ dàng, bảo giáp thượng phẩm cũng khó ngăn cản, bị tổn hại nặng ngay.

Hơn nữa tốc độ Liệt Phong Bách Nhẫn Kích siêu nhanh, khó thể né tránh, chớp mắt vượt qua mấy chục bước đến gần Sở Mộ mười thước.

Mọi người trợn tròn mắt. Người Đại Khôn Kiếm phủ muốn xem Sở Mộ phản kích thế nào, những người khác muốn nhìn hắn bị đánh trúng sẽ chật vật thê thảm ra sao.

Bọn họ cảm thấy Sở Mộ chỉ biết nói mạnh miệng, hắn mà bị đánh trúng thê thảm thất bại thì bọn họ mới thấy sung sướng trong lòng.

Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm chém thẳng từ trên xuống dưới. Bốn phần linh khí thiên địa nhanh chóng tụ lại, Thiên Hoang kiếm khí rót vào Trảm Yêu kiếm. Tê Liệt ý cảnh lan tràn, màu ám kim phủ lên Trảm Yêu kiếm, kiếm thế chi cực gột rửa, Chấn Thạch Kình phát động.

Hàng loạt động tác hoàn thành trong chớp mắt, mọi người chỉ thấy Sở Mộ chém ra nhát kiếm, đa số người thậm chí không thấy rõ hắn làm sao rút kiếm ra. Chợt thấy một vầng trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước chém rách khung trời.

Tiếng vù vù dày đặc nhỏ đến không thể nghe thấy, trăng khuyết ám kim chói lòa rực rỡ chặt đứt khung trời bắn tới trước, nơi đi qua hình thành khu vực chân không, có cái đuôi vệt vàng kéo dài như đuôi sao băng.

Mọi người bị nhát kiếm hấp dẫn ánh mắt như nam châm hút sắt vụn, không thể dời mắt, không chớp mắt một cái được, tinh thần bị hút mất.

Không thể hình dung một kiếm này khoảnh khắc tỏa sáng rực rỡ, nhát kiếm kinh diễm không thể miêu tả bằng lời nói. Cảm giác như nhát chém của thiên thần, bẻ gãy nghiền nát. Mấy trăm phong nhẫn sắc bén ngưng thực nháy mắt tan vỡ thành luồng gió xanh phần phật quay quanh hai bên trăng khuyết ám kim như hộ vệ.

Kiếm kỹ của Kiếm Hào: Chấn Thạch Dao Động Kiếm!

Đám người Đại Khôn Kiếm phủ lộ biểu tình kích động.

Diêu Tường biến sắc mặt nói:

– Không thể nào!

Diêu Tường cảm giác trước mắt tối sầm như màn đêm buông xuống, trăng khuyết ám kim xé rách hắc ám chém nhanh đến. Không thể né tránh, Diêu Tường buộc phải điều động ba phần linh khí thiên địa hình thành phòng hộ, giơ kiếm ngang trước ngực.

Trăng khuyết ám kim khoảnh khắc xé rách ba phần linh khí thiên địa đánh mạnh vào kiếm khí của Diêu Tường, lực lượng cực kỳ cường đại xé rách kiếm khí hộ thể. Chấn Thạch Kình đáng sợ làm Diêu Tường không cầm chắc kiếm khí cực phẩm, kiếm bay sang bên, bàn tay gã vặn vẹo, đã bị thương.

Bùm!

Trường bào trên người Diêu Tường rách toạc, bảo giáp thượng phẩm tỏa sáng chói mắt rồi tan biến trước trăng khuyết ám kim. Tiếng răng rắc vang lên, bảo giáp thượng phẩm vỡ nát, Diêu Tường như đạn pháo bay ngược ra đụng mạnh vào phong cấm, phản lực to lớn làm gã bật ngược về, đầu đập tới trước, há to mồm phun mũi tên máu.

Rầm!

Diêu Tường nằm sấp dưới đấu kiếm đài, bị đụng đầu rơi máu chảy, đấu kiếm đài rung rung.

Trái tim mọi người cùng rung theo, cảm giác như bị cây búa đập mạnh vào ngực nghẹt thở.

Cả Quyết Thiên kiếm trường chìm trong tĩnh lặng quy dị, tiếng hít thở cũng biến mất.

Một giây, hai giây, ba giây.

Một con rồng khí vận bay ra khỏi người Sở Mộ chui vào thân thể Diêu Tường rồi lao ra, dài hơn một trượng.

Ba mươi giây sau, Diêu Tường tỉnh lại từ hôn mê, khó khăn co giật, rên rỉ.

Phủ chủ Vương phủ Đại Càn Kiếm phủ phản ứng lại ngay, vội quát to:

– Mau đưa hắn xuống!

Lập tức có một trưởng lão vọt lên đấu kiếm đài nâng Diêu Tường dậy, tay chộp không khí, kiếm khí cực phẩm của gã rơi vào tay. Trưởng lão hung tợn trừng Sở Mộ, tiếng hừ lạnh như kiếm quang đâm vào màng tai hắn.

Sở Mộ cau mày, tiếng hừ khiến tinh thần hắn chấn động, thế giới tinh thần lung lay, khí huyết cuồn cuộn.

May mắn lực lượng linh hồn của Sở Mộ cực kỳ mạnh, chỉ bị chấn động rồi mấy giây sau trở lại bình thường. Đáy mắt Sở Mộ lóe sát khí, hắn đã sinh ra sát ý với trưởng lão Nguyên Cực cảnh của Đại Càn Kiếm phủ.

Trưởng lão Đại Càn Kiếm phủ lắc người mang theo Diêu Tường và kiếm của gã rơi khỏi đấu kiếm đài quay về trận doanh Đại Càn Kiếm phủ, vội dùng đan dược chữa nội ngoại thương cho gã.

Công nhận lúc này trông Diêu Tường cực kỳ thảm, tuy đã tỉnh nhưng người mềm nhũn mặc người loay hoay.

Đường trưởng lão tỉnh táo lại từ giật mình, lớn tiếng tuyên bố:

– Chấn Thiên Kiếm Hào Sở Mộ thắng!

Chương 744: Ai có thể cùng ta hết sức chiến một trận? (Thượng)

Đường trưởng lão cảm giác tinh thần hoảng hốt.

– Sở Mộ thật sự thắng.

– Một kiếm đánh bại… thật sự một kiếm đánh bại… Ha ha ha ha… –

– Hãnh diện! Hãnh diện!

Chín vị Kiếm Hào như con nít hò reo, lúc trước họ đã chịu nhiều áp lực.

Người Đại Khôn Kiếm phủ mừng như điên, cực kỳ kích động, nhịp tim đập nhanh hơn mấy lần, mặt đỏ hồng. Trần Bất Nhị cũng vì nỗi lòng kích động mà tay khẽ run.

Trần Bất Nhị thầm nghĩ:

– Thật là một kiếm kinh tâm động phách, trong mười năm cũng có thể… đối địch với Hoàng Phủ Hoàng Thiên.

Trong Trần Bất Nhị dâng trào chiến ý.

Ngày so đấu cuộc chiến tranh giành khí vận thứ nhất kết thúc, bàn tán nhiệt liệt chưa từng có, vì trận chiến của Sở Mộ, vì nhát kiếm của hắn.

Kinh tâm động phách!

Kinh diễm tuyệt luân!

Không chỉ trăm vạn khán giả không dám xem thường Sở Mộ, người chín Kiếm phủ khác cũng hết sức chú trọng. Bọn họ biết đó không phải ăn may, không có chút xíu thành phần may mắn nào, đó là thực lực thật sự.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ hỏi:

– Không Dương, ngươi thấy nhát kiếm kia thế nào?

Liệt Không Dương lạnh nhạt nói:

– Không tệ, chỉ có vậy.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười:

– Cũng đúng.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ thầm than mình hỏi sai người. Liệt Không Dương là vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, thực lực của Sở Mộ Đại Khôn Kiếm phủ không tồi nhưng so với Liệt Không Dương thì như trời và đất.

Tin tưởng nhát kiếm đánh bại Diêu Tường đã là Sở Mộ dốc hết sức.

Còn về Diêu Tường xui xẻo bị Sở Mộ một kiếm tổn hại nặng hộc máu hôn mê, được mang về dùng đan dược chữa trị nhưng tiếc rằng hắn thúc giục Thiên Hoang kiếm khí chứa trong kiếm đó. Đặc tính xâm thực của Thiên Hoang kiếm khí không ngừng ăn mòn thân thể Diêu Tường, muốn trừ bỏ đặc tính xâm thực sẽ mất nhiều thời gian.

Nói đơn giản là trong thời gian ngắn Diêu Tường đã phế, dù có lên sân thì thực lực không phát huy được năm mươi phần trăm.

– Quyết chiến ngày mai xin Đường trưởng lão xếp cho ngươi và Sở Mộ quyết đấu đi.

Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ cười nói, mắt lóe tia sáng:

– Ngươi biết nên làm như thế nào phải không?

Liệt Không Dương mỉm cười nói:

– Yên tâm, hắn hại Diêu sư đệ như vậy thì ta bảo đảm sẽ cho hắn đau đớn hơn Diêu sư đệ gấp mười lần.

***

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ xếp hạng hai trong mười Kiếm phủ mỉm cười nói:

– Lần này Đại Khôn Kiếm phủ khiến người bất ngờ, có Kiếm Hào lợi hại như vậy.

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ nhìn thanh niên bên cạnh mình, hỏi:

– Lục Nguyên, ngươi cảm thấy nhát kiếm của hắn thế nào?

– Chỉ tầm thường.

Mặt Lục Nguyên không biểu tình trả lời:

– Ta chỉ có một đối thủ, những người khác ta không để vào mắt.

Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ cười:

– Ha ha ha!

Vì Vương phủ chủ Tiềm Long Kiếm phủ biết Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ nói đối thủ là vương giả Kiếm Hào: Liệt Không Dương.

***

Ngày quyết chiến thứ nhất kết thúc, Đại Khôn Kiếm phủ với chiến tích thắng một thua chín trận quay về Đại Khôn viên.

Cuộc chiến tranh giành khí vận không thể hoàn thành chỉ trong một, hai ngày, dù thua chín trận nhưng trận thắng của Sở Mộ khiến bọn họ đặc biệt hãnh diện, lòng sung sướng.

Long Liệt cười to bảo:

– Nhát kiếm đó của Sở sư đệ quá là kinh diễm!

Khương Ly Trần cười nói:

– Ta nghĩ bọn họ sẽ cho rằng Sở sư đệ đã dốc hết sức.

Phó Vân Tiêu cười hùa theo:

– Sở sư đệ, ngày mai quyết chiến lại cho bọn họ giật mình đi, để bọn họ thấy uy phong của sư đệ.

Vì Sở Mộ nổi lên quá đột ngột, đảo điên kết luận có sẵn trong lòng mọi người, khiến bọn họ cảm giác không kịp trở tay.

– Các vị sư huynh đừng lạc quan quá sớm.

Nét mặt Du Miểu Miểu ưu sầu nói:

– Quyết chiến hôm nay nhìn là biết Đường trưởng lão Đông Thánh Điện cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ chúng ta, không thì chúng ta đã chẳng bị thua chín trận. Nếu không nhờ thực lực của Sở sư đệ không theo lẽ thường thì hôm nay chúng ta thua liền mười trận rồi, hầu như không còn mặt mũi nào tiếp tục tham gia quyết chiến tiếp theo.

Mọi người nghe Du Miểu Miểu nói thì cứng người, sắc mặt âm trầm.

Rất rõ ràng, đối thủ của Kiếm phủ khác xen kẽ nhau, chỉ có Đại Khôn Kiếm phủ là mãi đấu với Đại Càn Kiếm phủ, đồ ngốc đều nhìn ra có mờ ám.

Nhưng Đông Thánh Điện cao cao tại thượng, địa vị trưởng lão của Đông Thánh Điện không thua gì tổng phủ chủ mười Kiếm phủ, thực lực càng cao sâu khó dò.

Thân phận, địa vị hay thực lực của bọn họ đều không cách nào chất vấn ngay mặt một vị trưởng lão Đông Thánh Điện.

Mặt cả đám trắng bệch, mắt tràn ngập lo lắng nhìn Sở Mộ:

– Nếu vậy quyết chiến ngày mai…truyện ma

Bọn họ bỗng căm hận cảm giác vui sướng lúc trước của mình.

Vì bọn họ nghĩ đến một tình huống.

Quyết chiến ngày mai rất có thể sẽ sắp xếp cho Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương Đại Càn Kiếm phủ quyết đấu với Sở Mộ.

Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, cái tên này dù không đọc quyển sách kia cũng như sấm bên tai. Kiếm Hào đệ nhất Đông Kiếm Vực, vương giả trong Kiếm Hào.

Bọn họ không biết thực lực của Liệt Không Dương mạnh cỡ nào, bọn họ chỉ biết rằng cho đến nay những Kiếm Hào cường đại không phục danh hiệu vương giả Kiếm Hào của Liệt Không Dương đều không đấu qua ba nhát kiếm trong tay gã.

Nghe đồn chưa ai thấy Liệt Không Dương dốc hết sức mạnh, bởi vì, không đủ tư cách.

Phần Thiên Kiếm Hào Liệt Không Dương, bảy chữ này như góc trời đè trên đầu tất cả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực, khiến bọn họ chỉ có thể ngước nhìn, tuyệt vọng dưới sự trấn áp đó. Dù có ngày Liệt Không Dương không thể ức chế tích lũy buộc phải đột phá thì bóng ma này sẽ mãi bám theo bọn họ.

Sở Mộ có lợi hại không?

Lợi hại, ít ra trong đệ tử Vương phủ Đại Khôn Kiếm phủ thì Sở Mộ ghê gớm nhất, năm nay hắn mới chỉ hai mươi ba tuổi.

Hai mươi tuổi thành tựu Kiếm Hào, duy nhất của Đại Khôn vương triều trong ngàn năm, dù tính nguyên Đông Kiếm Vực cũng đủ xếp mười hàng đầu. Sở Mộ hai mươi tuổi đã đè đầu Kiếm Hào tích lũy năm năm, bây giờ hắn hai mươi ba tuổi thi triển ra một kiếm kinh tâm động phách tổn hại nặng Kiếm Hào tích lũy năm năm gần sáu năm trời.

Bọn họ tin nếu cho Sở Mộ đủ thời gian, cho hắn thêm mấy năm nữa thì thành tựu tương lai của hắn chưa chắc không bằng Liệt Không Dương, có thể giành danh hiệu vương giả Kiếm Hào Đông Kiếm Vực đời mới.

Nhưng nếu ngày mai Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương, thực lực vô cùng cường đại của gã khiến người cảm thấy tuyệt vọng. Nếu thua dưới kiếm của Liệt Không Dương sẽ đả kích rất lớn cho Sở Mộ, để lại bóng ma trong lòng hắn, cản trở tiến bộ về sau.

Chương 745: Ai có thể cùng ta hết sức chiến một trận? (Hạ)

Ở mặt nào đó tương lai bị bóp chết từ trong nôi.

Khương Ly Trần cực kỳ nghiêm túc nói với Sở Mộ:

– Sở sư đệ, ta biết ngạo khí, ngạo cốt của ngươi, nhưng quyết chiến ngày mai nếu đụng phải Liệt Không Dương thì sư đệ nhất định phải nhận thua ngay, tuyệt đối đừng cho Liệt Không Dương cơ hội ra tay.

Mấy Kiếm Hào khác cũng lộ biểu tình trịnh trọng nghiêm túc.

– Đúng rồi Sở sư đệ, với tài tình thiên phú của ngươi sau này thành tựu chưa chắc kém hơn Liệt Không Dương. Sư đệ chỉ thiếu thời gian, nếu mười năm trước sư đệ trở thành Kiếm Hào thì bây giờ chưa chắc không đánh lại Liệt Không Dương.

Phó Vân Tiêu nói:

– Nhưng ngươi trở thành Kiếm Hào quá ngắn ngủi, đến bây giờ mới chỉ ba năm, mới ở điểm khởi đầu thực lực Kiếm Hào tăng vọt.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Các sư huynh yên tâm, ta có chừng mực.

Bọn họ rầu lo còn Sở Mộ thì rất bình thản.

Một vì Sở Mộ hiểu biết Liệt Không Dương rất ít, hắn trở thành Kiếm Hào hơi ngắn ngủi, Liệt Không Dương là ai thì mãi đến ngày hôm qua hắn mới biết.

Thứ hai là đến từ tự tin, tĩnh tu hai năm trong Đông Thánh phân điện chủ yếu tăng mạnh nội tình nhưng thực lực cũng tăng lên rõ rệt. Ít nhất tiêu hóa, hấp thu trong một năm khiến tốc độ tăng cao thực lực của Sở Mộ vẫn siêu nhanh, mãi tới bây giờ mới chậm lại một chút.

Tất cả căn cứ vào linh hồn cường đại hơn Kiếm Giả khác, ngộ tính như yêu nghiệt của hắn đem đến tăng phúc lớn hơn người khác, thời gian kéo dài lâu hơn người ta, đây là ưu thế không gì sánh bằng của Sở Mộ.

Kiếm Hào tranh thực lực cao thấp bằng năm tích lũy, thật ra Sở Mộ tích lũy một năm có lẽ tương đương với nhiều năm của Kiếm Hào khác.

Nên bây giờ thực lực của Sở Mộ mạnh cỡ nào thì chính hắn cũng không rõ. Vì cho tới bây giờ Sở Mộ chưa gặp đối thủ nào khiến hắn có thể dốc hết sức ra chiến một trận.

Đến hiện giờ Sở Mộ chưa thể đấu lại Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, dù dốc hết sức cũng không thể, nên không tính vào hàng đối thủ được. Chỉ có Kiếm Giả đẳng cấp Kiếm Hào mới gọi là đối thủ.

Sở Mộ đọc tư liệu một trăm vị Kiếm Hào trên sách xong hắn có cảm giác trong số Kiếm Hào nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chỉ Liệt Không Dương mới xứng làm đối thủ của hắn.

Hai vị Kiếm Hào được xếp hạng hai, ba nếu đụng độ Sở Mộ có thể buộc hắn dốc hết sức hay không thì chính hắn cũng không chắc.

Tư liệu trên quyển sách nói là ghi chép tỉ mỉ thì cũng cặn kẽ, nhưng có một số điều bí ẩn sẽ không có, có lẽ không biết hoặc không được phép công khai.

Sở Mộ còn có bí mật ẩn giấu thì những người khác chưa chắc không có.

Suy nghĩ ban đầu của Sở Mộ là cuộc chiến cuối cùng, cuộc chiến đỉnh cao nhất mới so cao thấp với Liệt Không Dương.

Nhưng nếu quyết chiến ngày mai thật sự sắp xếp cho Sở Mộ đấu với Liệt Không Dương thì cũng được, sớm muộn gì cũng sẽ đánh.

Phó Vân Tiêu nóng nảy:

– Sư đệ…!

Ngó bộ dạng Phó Vân Tiêu muốn ép Sở Mộ đồng ý ngay bây giờ.

– Được rồi, Sở sư đệ nói biết chừng mực thì cứ tin vậy đi.

Khương Ly Trần ngắt lời Phó Vân Tiêu, nhẹ giọng nói:

– Chúng ta nên tin tưởng Sở sư đệ.

Mọi người tỉnh táo lại, thầm nhủ bọn họ quan tâm quá mức bị mụ đầu, Sở Mộ không phải loại người xằng bậy.

Sở Mộ cười nói, đứng lên rời đi:

– Các vị sư huynh, thừa dịp bây giờ có đại khí vận trên người hãy tranh thủ thời gian tham ngộ, cố gắng nâng cao thực lực đi.

Long Liệt siết chặt nắm tay, dõng dạc bảo:

– Sư đệ nói đúng, hiện tại là cơ hội tuyệt vời, cơ hội cực tốt cho chúng ta nâng cao thực lực! Phải chăm chỉ tham ngộ, dù thế nào cũng không được thua nữa!

Chớp mắt mọi người đi hết, quay về phòng của mình chiêm nghiệm những gì được đến trong hôm nay, chuyển hóa hấp thu.

Sở Mộ thì khác, linh hồn cường đại, ngộ tính yêu nghiệt của hắn cộng thêm lực lượng khí vận khổng lồ, năm mươi trận chiến diễn ra hôm nay đã bị Sở Mộ chuyển hóa hấp thu ngay tại chỗ, còn suy một ra ba.

Nếu bàn về người quan sát chiến đấu thu hoạch lớn nhất là ai thì Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng thứ nhất, Liệt Không Dương cũng kém xa hắn.

Nên giờ Sở Mộ đang nhờ vào lực lượng khí vận gia cố để tham ngộ kiếm ý.

Có thể nói kiếm ý là một trong những át chủ bài của Sở Mộ, hắn không biết khi nào sẽ phải lật ngửa lá bài này lên, đương nhiên càng chậm càng tốt.

Cùng lúc đó, Bách Lý Giang Hà nặng trĩu ưu tư rời khỏi Đại Khôn viên.

Vì quyết chiến ngày mai Đại Khôn Kiếm phủ không đến mức lặp lại vết xe đổ hôm nay, Bách Lý Giang Hà phải ra mặt, dù có trả giá cái gì cũng không tiếc.

Một đêm bình yên, đám người Sở Mộ tham ngộ vượt qua một đêm.

Khí vận khổng lồ gia cố thế này có lẽ chỉ xảy ra một lần duy nhất trong đời, thời gian cũng sẽ không quá lâu, phải tranh thủ mỗi phút mỗi giây mới được.

Sáng sớm đến, khi tia nắng ban mai đầu tiên từ chân trời chiếu xuống thì trăm vạn khán giả lại đến Quyết Thiên kiếm trường.

Năm mươi trận quyết chiến ngày hôm qua rất gay cấn, nhưng đặc sắc nhất là trận của Sở Mộ, tất cả khán giả đều nghĩ vậy. Vì một kiếm kia đảo điên kết luận trong lòng bọn họ.

Bọn họ đang khao khát, khát vọng lại được thấy nhát kiếm đó, kinh tâm động phách kinh diễm tuyệt luân!

Người mười Kiếm phủ đã đến ghế dự thi, nhưng mãi chưa bắt đầu quyết chiến vì Đường trưởng lão chủ trì cuộc chiến tranh giành khí vận không xuất hiện.

Tình hình này khiến người thấy lạ. Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ đáy mắt lóe tia kinh ngạc, mắt Bách Lý Giang Hà chứa ý cười.

Mọi thứ như không liên quan đến Sở Mộ, hắn nhắm mắt dưỡng thần, đang tham ngộ kiếm ý, ý cảnh.

Có khí vận cường đại gia cố, Sở Mộ từng giây từng phút cảm nhận sự tiến bộ của mình.

Thời gian chậm rãi trôi, nửa canh giờ sau mới có một bóng người xuất hiện trên bầu trời đấu kiếm đài. Người đó mặc áo đen, khuôn mặt nghiêm khắc, không phải Đường trưởng lão hôm nay.

Lão nhân áo đen mặt không biểu tình nói:

– Đường trưởng lão tạm thời bận việc, cuộc chiến tranh giành khí vận tiếp theo từ ta chủ trì, các người có thể gọi ta là Long trưởng lão.

Thanh âm cứng nhắc, hơi khắc khổ.

Mặt Vương phủ chủ Đại Càn Kiếm phủ lộ nét kinh ngạc, vẻ mặt Bách Lý Giang Hà thì nhẹ nhõm.

Có Kiếm Giả thắc mắc hỏi nhỏ:

– Chuyện gì vậy? Sao thay đổi trọng tài giữa chừng?

Một số Kiếm Giả tinh minh suy đoán:

– Theo ta thấy Đường trưởng lão ngày hôm qua đứng về phe Đại Càn Kiếm phủ, cố ý giúp đỡ Đại Càn Kiếm phủ nhằm vào Đại Khôn Kiếm phủ nên bây giờ bị cấm tiếp tục chủ trì cuộc chiến tranh giành khí vận, thay đổi người khác.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)