1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 731: Một kiếm đánh bại Thường Đông Thần |>đến chương 735

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 731: Một kiếm đánh bại Thường Đông Thần |>đến chương 735

❮ sau
tiếp ❯

Chương 731: Một kiếm đánh bại Thường Đông Thần (Thượng)

Mắt Sở Mộ lóe tia sáng lạnh nhìn người đối diện, lạnh nhạt nói:

– Chu Thiên Chiếu, ngươi không ngờ có ngày này phải không?

Chu Thiên Chiếu nghiến răng, mắt lóe tia sáng hung ác hận thù nói:

– Đúng là không ngờ mạng của ngươi cứng như vậy, liên tiếp không chết còn biến mạnh như thế.

Chu Thiên Chiếu ước gì lột da rút gân Sở Mộ ra.

Bách Lý Giang Hà Vương phủ chủ nói Sở Mộ có thể nêu yêu cầu, hắn đòi quyết đấu sinh tử với Chu Thiên Chiếu, hắn muốn tự tay chém chết gã dưới kiếm của mình.

Bách Lý Giang Hà khá bất ngờ trước lời yêu cầu của Sở Mộ, khi hỏi kỹ đầu đuôi vụ việc thì đã đồng ý yêu cầu đó.

Mặc dù đệ tử Kiếm phủ rất quan trọng nhưng cũng chia ra nặng nhẹ, huống chi Chu Thiên Chiếu liên tiếp tính kế muốn giết Sở Mộ.

Chu Thiên Chiếu xui xẻo, gã mới hoàn thành một nhiệm vụ trở về đã bị Sở Mộ theo dõi, không thể tránh né.

Dù bây giờ Chu Thiên Chiếu đã có tu vi kiếm khí Khí Hải cảnh tiểu thành nhưng không đánh lại Sở Mộ được, gã hiểu rất rõ điều đó. Sở Mộ là Kiếm Hào.

Nhưng Chu Thiên Chiếu cũng kiên cường, gã không năn nỉ xin tha.

Một Kiếm Giả Khí Hải cảnh viên mãn ở bên cạnh lớn tiếng nói:

– Sở Mộ, Chu Thiên Chiếu là người của chúng ta, tuy có mâu thuẫn với ngươi nhưng ngươi vẫn còn sống lành lặn không bị sứt mẻ gì. Chúng ta ra mười vạn khối Linh Thạch trung phẩm để bồi thường, hãy xóa bỏ ân oán giữa ngươi và Chu Thiên Chiếu đi.

Cả nhóm từng là người của Ngạo Kiếm bang, ai nấy đột phá Khí Hải cảnh trở thành đệ tử Vương phủ, tuy có quy định trừ Thiên Vương điện Chưởng Kiếm các, Thiên Âm các ra không được thành lập tổ chức khác nhưng bọn họ vẫn tụ thành nhóm giúp đỡ nhau.

Chu Thiên Chiếu là bang chủ đời tiếp theo của Ngạo Kiếm bang dĩ nhiên cũng thuộc thành viên trong nhóm.

Tức là Sở Mộ giết Chu Thiên Chiếu tương đương với đắc tội hai mươi mấy người. Tiếc rằng Sở Mộ phớt lờ bọn họ, lợi hại nhất mới chỉ có tu vi đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh, một kiếm giết là xong.

Sở Mộ nói:

– Nhân ngày xưa, quả ngày nay.

Keng!

Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ, tia sáng lạnh màu ám kim rạch không trung.

Luồng sáng lạnh như tia chớp, Chu Thiên Chiếu không thể né tránh, gã cũng không muốn né. Chu Thiên Chiếu rút kiếm ra, kiếm khí toàn thân rót vào kiếm khí cực phẩm, toàn bộ lực lượng ý cảnh cũng đưa vào thân kiếm. Chu Thiên Chiếu không tiếc tạo gánh nặng cho thân thể thi triển ra kiếm chiêu mạnh nhất.

Đánh với Sở Mộ chỉ có đường chết, nếu vậy thì trước khi chết ít nhất phải làm hắn bị thương, đây là chấp niệm trong lòng Chu Thiên Chiếu.

Một kiếm thiêu cháy mạng sống bản thân như thiêu thân lao đầu vào lửa giết hướng Sở Mộ, xông thẳng tới trước, khí thế cực kỳ thảm liệt kinh tâm động phách.

Giết giết giết!

Cùng lắm là chết!

Tiếc rằng Chu Thiên Chiếu có chấp niệm mãnh liệt cỡ nào cũng không thể vượt qua lạch trời chênh lệch thực lực gấp mấy chục lần. Chu Thiên Chiếu hóa thành kiếm quang thảm liệt bị kiếm quang màu ám kim đánh trúng. Kiếm quang khựng lại rồi vỡ nát, Chu Thiên Chiếu vẫn theo đà lao lên trước lướt qua cạnh Sở Mộ, té ngã xuống, máu chảy đầy đất.

Trên trán Chu Thiên Chiếu thủng lỗ máu, chất lỏng trắng đỏ dính đặc chảy trào, mắt trợn to tràn ngập tuyệt vọng, tròng mắt trắng xám tràn đầy không cam lòng.

Chu Thiên Chiếu chết, Sở Mộ kết thúc một cuộc ân oán. Còn đám người Ngạo Kiếm bang, nếu có địch ý muốn tấn công hắn thì Sở Mộ sẽ không nương tay, hắn sẽ giết hết.

Tiếc nuối là bọn chúng chỉ dám hung tợn trừng Sở Mộ, cùng lắm buông lời hăm dọa chứ không dám có hành động thực tế nào. Bởi vì thực lực của bọn họ cách biệt quá xa với Sở Mộ, địa vị càng không bằng.

Sóng trước chưa yên sóng sau lại xô.

Trong Vương phủ truyền ra một tin tức nói Sở Mộ ỷ vào thân phận Kiếm Hào mạnh mẽ cướp danh ngạch cuộc chiến tranh giành khí vận thuộc về Thường Đông Thần, nói thực lực của Thường Đông Thần mạnh hơn Kiếm Hào bình thường, gã tự dựa vào sức mình vượt mọi chông gai đánh bại từng cường đại, trải qua khó khăn vất vả mới lấy được danh ngạch.

Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể cao hơn người một bậc? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì muốn làm gì cũng được? Dựa vào cái gì là Kiếm Hào thì có thể ngang nhiên cướp thành quả của người khác?

Với sự trợ giúp của nhiều Kiếm Giả ôm lòng ganh tỵ Sở Mộ, không chỉ Kiếm Giả Vương phủ biết mà Kiếm Giả của Nội phủ cũng biết.

Dù nhiều Kiếm Giả công nhận địa vị của Kiếm Hào nhưng lúc này nhiều người thúc đẩy tình thế lan rộng hơn, mở rộng ảnh hưởng gây ra mặt trái khá lớn.

Bách Lý Giang Hà không ngờ được điều này, tổng phủ chủ Kiếm phủ cũng bị kinh động, yêu cầu gã nhanh chóng giải quyết việc này.

Bách Lý Giang Hà nói với Sở Mộ:

– Là ta suy nghĩ không chu đáo.

Bách Lý Giang Hà thẳng thắn thừa nhận sai sót của mình khiến Sở Mộ nhìn với cặp mắt khác.

Bách Lý Giang Hà nhìn thẳng vào mắt Sở Mộ, nghiêm túc nói:

– Bây giờ có hai cách giải quyết, một là ngươi rút lui, danh ngạch vẫn của Thường Đông Thần, ta sẽ bồi thường riêng cho ngươi, khiến ngươi vừa lòng.

Sở Mộ hỏi:

– Còn cách thứ hai?truyện Linh Dị

Sở Mộ không thèm suy xét lựa chọn thứ nhất.

Sở Mộ đã biết tầm quan trọng của một danh ngạch, đó là cuộc chiến tranh giành khí vận giữa mười Kiếm phủ trong mười vương triều của Đông Kiếm Vực. Về mặt lý luận thì mỗi Kiếm phủ sẽ đưa ra mười hai Kiếm Hào.

Quan trọng là Kiếm Giả tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận đều được chia cho một phần khí vận, dù cuối cùng thua trắng vẫn được chia cho chút xíu khí vận.

Khí vận là thứ mơ hồ nhưng nơi nào cũng có, khí vận thâm sâu thì tiền đồ vô lượng. Tuy mọi người không thể nhìn thấy khí vận của mình nhưng tăng một chút xíu khí vận thậm chí làm Kiếm Tôn thèm thuồng.

Chọn Kiếm Hào tham gia vì Kiếm Giả có thể trở thành Kiếm Hào, khoảnh khắc bọn họ thành Kiếm Hào vô hình trung đã có một chút xíu lực lượng khí vận vào người, nếu tăng thêm chút khí vận nữa thì tác dụng rõ rệt hơn Kiếm Giả bình thường.

Đã có chuyện tốt như vậy làm sao Sở Mộ nhường danh ngạch lại được. Theo quy định vốn có của Kiếm phủ thì danh ngạch nên thuộc về hắn, trường hợp của Thường Đông Thần là khi thiếu Kiếm Hào thì gã dự bị thay thế, chỉ có vậy.

– Lựa chọn thứ hai là ngươi chiến đấu với Thường Đông Thần, miễn ngươi đánh bại Thường Đông Thần thì các tin tức xấu sẽ biến mất, danh ngạch danh chính ngôn thuận thuộc về ngươi.

Bách Lý Giang Hà chậm rãi nói:

– Nhưng thực lực của Thường Đông Thần cực kỳ mạnh, Kiếm Hào bình thường không đánh lại hắn, Thường Đông Thần còn từng được một truyền thừa kiếm đạo. Ngươi thì hai năm trước mới thành Kiếm Hào, nay tu vi kiếm khí chỉ đến đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh, muốn chiến đấu với Thường Đông Thần e rằng hơi…

Chương 732: Một kiếm đánh bại Thường Đông Thần (Hạ)

Ngụ ý là Bách Lý Giang Hà không xem trọng Sở Mộ, vì gã không rõ ràng thực lực hiện có của hắn thế nào, chỉ phỏng chừng theo tiến cảnh bình thường.

Thông thường trở thành Kiếm Hào hai năm sau thực lực sẽ tăng lên nhưng không quá rõ rệt, trừ phi có kỳ ngộ lớn gì. Nhưng thứ gọi là kỳ ngộ thì dĩ nhiên không dễ ‘ngộ’.

Sở Mộ thản nhiên nói:

– Ta chọn cách thứ hai.

Bách Lý Giang Hà gật đầu nói:

– Tốt, vậy sẽ sắp xếp ngay bây giờ, ba ngày sau ngươi và Thường Đông Thần quyết chiến.

Bách Lý Giang Hà đã đoán được Sở Mộ sẽ chọn như thế, người được danh hiệu Kiếm Hào thì tâm trí cực kỳ kiên định, vô cùng tự tin vào thực lực của mình, sẽ không dễ bỏ cuộc như vậy.

– Thường Đông Thần năm nay ba mươi lăm tuổi, mấy năm trước đã có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào, được truyền thừa Chân Cương kiếm đạo thì thực lực tăng nhiều. Thua dưới kiếm của hắn cũng không sao, ngươi còn rất trẻ, có nhiều thời gian, với thiên tư của ngươi sẽ không mất bao lâu để vượt qua hắn.

Sở Mộ lạnh nhạt nói, ngữ điệu tràn đầy tự tin:

– Chân Cương kiếm đạo… ta sẽ đánh bại hắn.

Bách Lý Giang Hà cười nói:

– Hy vọng ngươi có thể làm được.

Nghe hơi qua loa, thật lòng Bách Lý Giang Hà không cho rằng Sở Mộ có thể đánh bại Thường Đông Thần.

Sở Mộ không tranh cãi, sự thật ba ngày sau sẽ cho Bách Lý Giang Hà biết suy nghĩ của gã sai lầm nhiều thế nào.

Tin Sở Mộ và Thường Đông Thần một trận chiến quyết định danh ngạch đã đồn ra ngoài, các tiếng bàn tán ngừng lại, chờ quyết định sau ba ngày.

Nếu Sở Mộ thắng thì không sao, dù gì hắn có thực lực chứng minh có tư cách lấy danh ngạch. Nhưng nếu Sở Mộ thua sẽ bị nhiều người chỉ trích.

Chớp mắt ba ngày qua đi.

Sở Mộ đến địa điểm quyết chiến. Một đấu kiếm đài to nhất Vương phủ, Sở Mộ nhắm mắt đứng trên đài, người xung quanh đứng xem như không tồn tại.

Kiếm Giả ngồi đầy bốn phía, đều là đệ tử Vương phủ, còn nhiều trưởng lão Vương phủ khác. Danh ngạch này liên quan rất lớn, nên các trưởng lão phải có mặt.

Lát sau Thường Đông Thần đi tới, nhảy người lao đi như mũi tên tràn ngập lực lượng bắn tới, tiếng xé gió sắc bén mãnh liệt vang lên.

Giây sau Thường Đông Thần đáp xuống trên đấu kiếm đài, cách Sở Mộ trăm thước đối diện nhau. Người Thường Đông Thần toát ra dao động kiếm khí mạnh mẽ cực kỳ kinh người, tràn ngập kiên cường và lực lượng, từng đợt bẻ gãy nghiền nát tràn ngập nguyên đấu kiếm đài.

Thường Đông Thần quát to:

– Sở Mộ, ta khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn nhận thua, nếu không đừng trách ta dưới kiếm vô tình!

Thanh âm như sấm sét nổ vang ầm ầm.

Khuôn mặt Sở Mộ hờ hững nhìn Thường Đông Thần, bình tĩnh nói:

– Ngươi không đánh lại ta.

Thường Đông Thần biến sắc mặt, tức giận bật cười nói:

– Cuồng vọng!! Rất nhanh ta sẽ cho ngươi biết mình vô tri cỡ nào!

Trên khán đài, đám người bỏ tiền cược như nhóm Chư Cát Minh, các học viên Sở Mộ quen biết đều lộ biểu tình lo âu. Bọn họ đã tận mắt thấy thực lực của Thường Đông Thần mạnh cỡ nào nên rất lo lắng tình cảnh của Sở Mộ.

Nhìn chung mỗi lần Thường Đông Thần chiến đấu thì đối thủ của gã tuy vì quy định của Kiếm phủ nên không chết, có điều ai nấy bị thương nặng, phải ba, năm tháng mới khỏe được.

Với Kiếm Giả thiên phú cao thì ba, năm tháng đủ kéo khoảng cách khá lớn.

Lúc này một bóng người như ma mị lặng lẽ xuất hiện trên đấu kiếm đài, đứng giữa Sở Mộ và Thường Đông Thần, là Bách Lý Giang Hà phủ chủ Vương phủ.

Cuộc quyết chiến thế này mặc dù quan trọng nhưng không cần phủ chủ Vương phủ như Bách Lý Giang Hà tự mình ra mặt, có điều việc này xảy ra cũng một phần lỗi của gã, cộng thêm gã định vào phút then chốt sẽ bảo vệ Sở Mộ không để hắn bị thương nặng.

– Ta không nói dài dòng, nhớ kỹ, đây không phải quyết chiến sinh tử, chỉ cần đánh bại đối phương là được.

Bách Lý Giang Hà liếc Sở Mộ rồi sang Thường Đông Thần, biểu tình nghiêm túc nói:

– Giờ thì, bắt đầu quyết chiến!

Dứt lời Bách Lý Giang Hà lắc người như hồn ma hiện hình cách xa mấy chục thước bên mép đấu kiếm đài, nhường đất trống cho Sở Mộ và Thường Đông Thần quyết chiến.

Khí thế trên người Thường Đông Thần bùng nổ, tăng mạnh mấy lần, khí thế trùng kích dẫn đến tiếng rít như bão tố, mỗi tiếng rít cực kỳ mãnh liệt tràn ngập lực lượng đáng sợ.

Thường Đông Thần rút kiếm ra chỉ hướng Sở Mộ, thân kiếm rộng hơn loại kiếm khí thường quy một chút, mũi kiếm bầu dục. Tạo hình của kiếm cực kỳ thích hợp cho chặt chém, khí thế hung liệt hóa thành từng đợt kiếm khí ập đến như muốn cắt nát Sở Mộ ra.

– Sở Mộ, đừng tưởng có danh hiệu Kiếm Hào thì muốn làm gì cũng được, hôm nay ta cho ngươi biết, Kiếm Hào không đại biểu hết thảy! Dù ta không có danh hiệu Kiếm Hào thì cũng có thực lực đánh bại, thậm chí chém giết Kiếm Hào!

Thường Đông Thần hét chói tai:

– Hãy xem uy lực Chân Cương kiếm đạo của ta đây!

Khí thế mãnh liệt khủng bố chớp mắt co rút ngưng tụ quanh thân, từng tia khí lưu mông lung như thực chất vòng quanh, mỗi khí lưu cho cảm giác như nặng mười vạn cân, có thể dễ dàng xé rách kiếm khí thượng phẩm.

Thường Đông Thần vung kiếm, từng đợt khí lưu mãnh liệt bá đạo như bão tố ập hướng Sở Mộ, cực kỳ hung mãnh, khủng bố còn hơn vạn lôi giáng lâm. Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp đấu kiếm đài, như thể nguyên đấu kiếm đài sắp vỡ nát. Đám khán giả Kiếm Giả giật bắn người.

Một vị khán giả Kiếm Hào khẽ nói:

– Thực lực của Thường Đông Thần lại tiến bộ một chút.

Kiếm Hào khác nói:

– Sở Mộ trở thành Kiếm Hào còn quá ngắn ngủi.

– Thường Đông Thần rất tự phụ, cho rằng truyền thừa Chân Cương kiếm đạo đã dám so sánh mình với Kiếm Hào. Coi như cuối cùng Thường Đông Thần đánh bại được Sở Mộ cũng chẳng qua vì tích lũy thâm sâu hơn Sở Mộ.

Kiếm Hào thứ ba hừ lạnh một tiếng:

– Sau trận quyết chiến này ta sẽ đích thân ra tay khiến hắn biết chênh lệch thật sự với Kiếm Hào là gì.

Mấy chục vạn khí lưu như nặng mười vạn cân với thế trùng kích không gì sánh bằng ập hướng Sở Mộ. Nơi dòng khí đi qua nền đất cứng rắn đã được phong cấm gia cố trên đấu kiếm đài bị xới tung, khí lưu trùng kích nghiền nát thành li ti.

Biểu tình Bách Lý Giang Hà nghiêm túc quan sát, hễ Sở Mộ hơi có nguy hiểm là gã sẽ ra tay ngay.

Sở Mộ nhanh như tia chớp rút kiếm ra, một mảnh trăng khuyết màu ám kim hơn mười thước xé gió chém ra. Nếu phóng lớn kiếm quang này gấp ngàn lần thì sẽ phát hiện trăng khuyết ám kim đang chấn động tần suất cao, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên không nhìn ra.

Chấn Thạch Dao Động Kiếm và khí lưu lần lượt va chạm, khí lưu mặt chính diện bị phá tan, trăng khuyết màu ám kim chém vào Thường Đông Thần đang lao nhanh đến.

Chương 733: Mạnh nhất Vương phủ (Thượng)

Tinh túy của Chân Cương kiếm đạo là kiên cường và sức mạnh, sở trường nhất là cận chiến, mỗi nhát kiếm ẩn chứa uy lực siêu đáng sợ. Khí lưu oanh kích, Thường Đông Thần muốn nương thế đó đến gần Sở Mộ, đánh bại hắn.

Kiếm quang trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước ập vào mặt, kiếm quang quá nhanh, Thường Đông Thần giật nảy mình vội vung kiếm ngăn cản.

Ầm!

Kiếm quang trăng khuyết màu ám kim vỡ nát, Thường Đông Thần như giẻ rách bay ngược ra sau với tốc độ càng nhanh. Phụt một tiếng, máu phun giữa không trung.

Mọi người, bao gồm Bách Lý Giang Hà đều ngẩn ngơ, ai nấy mắt ốc bưu, con ngươi co rút nhìn Thường Đông Thần bay ngược ra mấy chục thước đập mạnh vào phong cấm.

– Thường Đông Thần… mà thua…

– Ta bị hoa mắt sao? Một kiếm… chỉ một kiếm đã đánh bại Thường Đông Thần…

– Không thể nào! Điều này không hợp với lẽ thường…

Đám người giật mình qua đi tỉnh táo lại, rên rỉ lẩm bẩm, vẻ mặt không thể tin. Nếu Sở Mộ bị Thường Đông Thần một kiếm đánh bại có lẽ bọn họ còn ngạc nhiên, trong lòng có thể chấp nhận, tối đa nói lên thực lực của Thường Đông Thần mạnh. Sở Mộ mới trở thành Kiếm Hào, thực lực chưa tăng trên diện rộng.

Nhưng bây giờ Thường Đông Thần bị Sở Mộ một kiếm đánh bại, nháy mắt đảo điên cách nghĩ trong lòng bọn họ, đập nát tam quan.

Mấy vị Kiếm Hào trên khán đài trừng mắt suýt lồi tròng, bọn họ tự nhận chỉ có thể không phân thắng thua với Thường Đông Thần, có người tin tưởng thắng được nhưng cần trải qua khổ chiến, có tự tin trong vòng trăm đường kiếm đánh bại Thường Đông Thần.

Không ai tự tin một nhát kiếm đánh bại Thường Đông Thần, còn gọn gàng sạch sẽ như vậy, khiến người nhìn nổi da gà rợn tóc gáy.

Có lẽ chỉ có người mạnh nhất Vương phủ, tức vị Kiếm Hào vì tích lũy quá thâm sâu nên không thể kiềm chết được nữa buộc phải đột phá, chỉ có Kiếm Hào đó làm được.

Bách Lý Giang Hà ngơ ngác nhìn Sở Mộ, ngây người, trong óc tiềm thức nhớ lại lời đã nói với Sở Mộ. Bách Lý Giang Hà thật lòng không cho rằng Sở Mộ đấu lại Thường Đông Thần, nghĩ tới đây gã bỗng thấy vô cùng xấu hổ.

Đường đường là phủ chủ Vương phủ, cao thủ Nguyên Cực cảnh viên mãn, có kinh nghiệm phong phú hơn người, ánh mắt sắc bén, vậy mà lần này nhìn lầm.

Một tiếng rên rỉ khẽ vang, người Thường Đông Thần run rẩy, mười ngón co giật khó khăn vùng vẫy bò dậy, kiếm khí rơi cách mười mấy thước.

Mặt Thường Đông Thần tái nhợt, ho khan, gò má ửng đỏ bệnh trạng. Ánh mắt Thường Đông Thần vô cùng phức tạp, khó tin, không cam lòng, kinh hoàng, oán hận, các loại cảm xúc hỗn tạp.

Tay phải quặn đau, Thường Đông Thần gượng dậy, người truyền đến từng đợt đau nhói, gã biết cánh tay phải và nội tạng đã bị thương. Mức độ vết thương cỡ này cần hai tháng tĩnh dưỡng mới lành được.

Trước kia toàn là Thường Đông Thần xử đối thủ, giờ thì gió đổi chiều, gã bị hại.

Thường Đông Thần móc một viên đan dược chữa trị nội thương ra nuốt xuống, dược lực hòa tan lan tràn thấm nhuần nội tạng, cảm giác mát lạnh làm gã dễ chịu hơn một chút. Thường Đông Thần oán hận không cam lòng trừng mắt Sở Mộ, gã nhặt kiếm khí cực phẩm lên xoay người rời khỏi đấu kiếm đài, bóng dáng lảo đảo khác hẳn lúc đến thì vênh váo không ai bì nổi.

Sở Mộ nhìn bóng lưng Thường Đông Thần rời đi, thầm nhủ:

– Phỏng chừng mất ba tháng mới khỏe lại.

Thời gian dài hơn Thường Đông Thần tự phỏng chừng, vì Thiên Hoang kiếm khí ẩn núp trong cơ thể gã, bây giờ chưa có cảm giác gì, không lâu sau nó sẽ bộc phát ra. Đặc tính của Thiên Hoang kiếm khí được phát huy thì cực kỳ khó chơi.

Bách Lý Giang Hà cười phá lên che giấu lúng túng trong lòng:

– Ha ha ha! Tiểu tử giỏi, giỏi!

Trận chiến liên quan đến quyền sở hữu một trong mười danh ngạch của cuộc chiến tranh giành khí vận mười Kiếm phủ đã chấm dứt.

Các tin vỉa hè đồn xấu đều mất hết, dù có người không muốn cũng không dám nhắc lại nữa, vì Sở Mộ dùng thực lực của mình chinh phục mọi người, khiến tất cả biết hắn hoàn toàn xứng đáng lấy được danh ngạch này.

***truyện huyền huyễn audio

Trong Kiếm Lâu phủ chủ Vương phủ, Bách Lý Giang Hà trợn to mắt hỏi:

– Tiểu tử giỏi, sao ngươi làm được vậy?

Mắt Bách Lý Giang Hà hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ rồi ngó xuống dưới như muốn nhìn thấu người hắn từ trong ra ngoài. Tiếc rằng Bách Lý Giang Hà có nhìn cỡ nào thì Sở Mộ vẫn là Sở Mộ, vẫn y như cũ, chân chất giấu mũi nhọn.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Thực lực tăng lên thì tất nhiên có thể làm được.

Bách Lý Giang Hà trừng mắt:

– Vớ vẩn, thực lực tăng lên đương nhiên có thể làm được!

Bách Lý Giang Hà thói quen vuốt râu ngắn trên cằm:

– Nhưng ngươi nói cũng có lý, miễn thực lực lên cao thì không có gì không làm được. Nhưng ngươi trở thành Kiếm Hào mới chỉ hai năm làm sao mạnh vậy được? Chẳng lẽ ngươi cũng được truyền thừa kiếm đạo gì? Hay trong hai năm này ngươi được kỳ ngộ to lớn nào khiến thực lực của ngươi một chốc tăng vọt?

Giờ phút này Bách Lý Giang Hà thành bé con tò mò gì cũng hỏi, mắt sáng lấp lánh.

Bị nam nhân râu ria nhìn bằng ánh mắt đó khiến Sở Mộ gai người, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Sở Mộ trả lời ngắn gọn:

– Ta bế quan hai năm nay.

– Bế quan…

Bách Lý Giang Hà sờ cằm, chợt nảy ý tưởng:

– Không lẽ trước khi ngươi khiêu chiến danh hiệu Kiếm Hào thì đã có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào?

– Cái này thì ta không rõ.

Sở Mộ nói:

– Phủ chủ đại nhân, nếu không còn chuyện gì khác thì ta định trở về nghỉ ngơi.

Bách Lý Giang Hà nói:

– Không gấp, ngươi có biết trong Vương phủ đang nói về ngươi như thế nào không?

Sở Mộ trả lời:

– Không biết.

Thật ra Sở Mộ có nghe phong phanh đôi chút.

– Đệ nhất trong đệ tử Vương phủ, mạnh nhất Vương phủ vân vân. Ta nghĩ tiếp theo ngươi sẽ gặp chút rắc rối, nhưng không sao, nếu một kiếm đánh bại Thường Đông Thần chưa phải toàn bộ thực lực của ngươi thì rắc rối đó không phải rắc rối.

Bách Lý Giang Hà xua tay đuổi người:

– Được rồi, ngươi về đi. Nhớ kỹ, trong thời gian này yên tâm ở Vương phủ, chờ cuộc chiến tranh giành khí vận bắt đầu.

Sở Mộ gật đầu, xoay người đi nhanh.

Bách Lý Giang Hà sờ cằm, vẻ mặt tò mò:

– Tiểu tử này… hình như có nhiều bí mật.

Nhưng Bách Lý Giang Hà không định tìm hiểu sâu hơn, trên đời này ai chẳng có chút bí mật của mình, chỉ có hoặc nhiều hoặc ít. Nếu cưỡng ép tìm tòi bí mật của người khác sẽ gây ra tranh chấp không cần thiết, thậm chí đánh nhau sống chết.

***

Sở Mộ trên đường về Kiếm Lâu cười khẽ thì thào:

– Mạnh nhất Vương phủ…

Chương 734: Mạnh nhất Vương phủ (Hạ)

Xưng hô này không có ích lợi gì với hắn, đương nhiên cũng không có chỗ hỏng, đơn giản là khiến một số kẻ không phục chạy tới khiêu chiến một lúc.

Qua hai năm tĩnh tu trong Đông Thánh phân điện Sở Mộ thu hoạch lớn hơn dự tính, nên hắn chẳng những không sợ khiêu chiến còn hy vọng được chiến đấu với đối thủ mạnh, để hắn đào sâu hơn những cái có được khi tĩnh tu.

Sở Mộ mới về bên ngoài Kiếm Lâu, còn chưa vào trong quả nhiên đã nhận được thư khiêu chiến, của một vị Kiếm Hào, danh hiệu là Cụ Phong Kiếm Hào.

Đôi khi xưng hô thường cho thấy một phần chi tiết về một người. Ví dụ Cụ Phong Kiếm Hào, nghe liền biết vị này là phong hệ, công kích chắc mãnh liệt như gió lốc, vân vân và vân vân.

Sở Mộ không sợ đối phương qua xưng hô biết những cái gọi là chi tiết, đó chỉ là bí mật công khai, thủ đoạn thật sự nắm giữ trong tay người đó.

Thời gian khiêu chiến là ngày mai, địa điểm ở một đấu kiếm đài trong Vương phủ. Sở Mộ chấp nhận ngay.

Chấn Thiên Kiếm Hào đối chiến Cụ Phong Kiếm Hào, một Kiếm Hào mới sinh nhưng mạnh mẽ, một Kiếm Hào nổi danh lâu năm thực lực cũng không yếu, cuộc chiến này được nhiều sự mong chờ.

– Nếu lúc Sở Mộ đánh bại Thường Đông Thần bằng một nhát kiếm là hết tất cả sức mạnh thì hắn không thắng nổi Cụ Phong Kiếm Hào.

– Ai mà biết nhát kiếm đó có phải một kiếm mạnh nhất của Sở Mộ không, chưa biết chừng chỉ là nhát kiếm uy lực tàm tạm.

Trước khi bắt đầu chiến đấu các tiếng xì xầm bàn tán nổi lên, có người còn cá cược. Vương phủ không cấm ván cược, chỉ cần sau đó không tranh chấp gì là được.

Sở Mộ đối chiến, tỷ suất bồi thường là một chia một, vì không ai biết rõ chi tiết về hắn.

Sở Mộ tựu cược năm mươi vạn khối Linh Thạch trung phẩm. Đám người quen với Sở Mộ như Gia Cát Minh đều cược hắn thắng, nhưng đa số đệ tử trong Vương phủ thì cá Cụ Phong Kiếm Hào thắng, bọn họ xem trọng Kiếm Hào thành danh đã lâu hơn.

Thời gian đến, bắt đầu chiến đấu..Kiếm thuật của Cụ Phong Kiếm Hào đúng là như gió lốc cực kỳ mãnh liệt, từng nhát kiếm kèm theo bão táp ập đến, uy thế kinh người.

Tiếc rằng kiếm thuật của Sở Mộ nhìn như bình thường nhưng có thể hóa mục nát thành thần kỳ, dễ dàng đánh tan kiếm thuật của Cụ Phong Kiếm Hào và thành công phản kích lại.

Hai bên tới lui chiến đấu mấy chục kiếm thì Cụ Phong Kiếm Hào thi triển kiếm chiêu, Phong Bạo Tứ Ngược.

Sở Mộ thi triển Chấn Thạch Dao Động Kiếm, không có gì bất ngờ xảy ra, kiếm chiêu của Cụ Phong Kiếm Hào bị phá tan, nhát kiếm thứ hai đánh bại gã.

Chín phần Tê Liệt ý cảnh, Chấn Thạch Kình viên mãn, kiếm thế chi cực, Thiên Hoang kiếm khí độ tinh thuần siêu cao, uy lực của Chấn Thạch Dao Động Kiếm mạnh đến khó tin.

Sở Mộ chỉ thi triển bảy phần uy lực nhát kiếm thứ nhất của Chấn Thạch Dao Động Kiếm, nhát kiếm thứ hai hắn dùng chín phần uy lực đánh bại Cụ Phong Kiếm Hào.

Thắng một trận lại quen thuộc lĩnh ngộ từ kiếm thuật của mình, còn được năm mươi vạn khối Linh Thạch trung phẩm, thu hoạch rất tốt.

Tiếp theo cứ cách vài ngày sẽ có một vị Kiếm Hào đến khiêu chiến, Sở Mộ vui vẻ chấp nhận. Mấy trận đầu có người mở cá cược tiếp, nhưng Sở Mộ nhiều lần đánh bại đối thủ thì dần không ai cá nữa.

Vì đệ tử làm nhà cái đã sợ, đền rất thảm.

Vương phủ có mười Kiếm Hào, chín Kiếm Hào khác đều đánh một trận với Sở Mộ và thua dưới kiếm của hắn.

Những Kiếm Hào này thực lực khác nhau, có chênh lệch rất nhỏ, có khoảng cách quá lớn nên Sở Mộ đánh bại họ cũng gặp khó khăn khác nhau.

Như khi đánh bại Biên Hoang Kiếm Hào Khương Ly Trần thì Sở Mộ sử dụng Chấn Thạch Dao Động Kiếm và Liệt Không Kiếm Kích, vất vả khổ chiến mới đánh gục được đối thủ. Tất nhiên Sở Mộ chưa dốc hết sức ra, hắn tin tưởng những Kiếm Hào cũng chưa dùng hết sức, bọn họ ẩn giấu thủ đoạn, đòn sát thủ riêng, nếu đánh nhau thật thì không đơn giản như tỷ thí.

Nhưng tóm lại một tháng ngắn ngủi Sở Mộ đánh bại chín Kiếm Hào, bỗng chốc hắn nổi tiếng như cồn, thành nhân vật phong vân nhất trong Vương phủ.

Xưng hô mạnh nhất Vương phủ đặt lên người Sở Mộ là hoàn toàn xứng đáng.

Bởi vì quá mạnh nên không ai khiêu chiến Sở Mộ nữa, hắn đành yên tĩnh tiềm tu trong Kiếm Lâu, sửa sang lại những gì có được trong lúc bế quan ở Đông Thánh phân điện hai năm, hoàn toàn hấp thu chúng. Sở Mộ chiêm nghiệm cuộc chiến với chín vị Kiếm Hào mấy lần, hấp thu ưu điểm của đối phương chuyển thành của mình, bất giác hắn lại tiến bộ thêm nữa.

Vương phủ có mấy vạn đệ tử, số lượng Kiếm Lâu càng đông, cũng như Nội phủ có chia ra bốn đẳng cấp thiên địa huyền hoàng. Linh khí trong Kiếm Lâu thiên giai tất nhiên càng thêm sung túc tinh thuần.

Bách Lý Giang Hà vốn sắp xếp Kiếm Lâu cho Sở Mộ chỉ là hoàng giai bình thường nhất, nhưng Sở Mộ đánh bại Thường Đông Thần thì chiếm Kiếm Lâu của gã, Kiếm Lâu thiên giai số mười.

Hiện Sở Mộ đang tu luyện Thiên Hoang kiếm khí, với hắn thì linh khí có sung tốc, có tinh thuần hay không chẳng còn quan trọng, điều chủ yếu là hoang khí sung túc và tinh thuần.

Tiếc rằng hoang khí quá ít, rất hiếm thấy, chỉ có nơi như biên hoang là cảm giác hoang khí rõ ràng nhất, chỗ khác cũng có nhưng rất mỏng manh.

Nếu Sở Mộ cần hấp thu hoang khí rải rác trong không khí để tu luyện thì chẳng biết hấp thu đến khi nào mới có chút tiến triển.

May mắn Sở Mộ có Thiên Hoang thạch, Thiên Hoang thạch và Linh Thạch khác nhau rất nhiều.

Đầu tiên là năng lượng ẩn chứa bên trong, một loại là hoang khí tinh thuần, một loại là linh khí tinh thuần. Thứ hai là khác biệt về lượng, một khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm ẩn chứa hoang khí tinh thuần cao hơn Linh Thạch hạ phẩm nhiều.

Sở Mộ tu lại Thiên Hoang kiếm khí quyết chỉ tính đỉnh tiểu thành Khí Hải cảnh đã hao hết ba ngàn khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm, hắn phỏng chừng số Thiên Hoang thạch hạ phẩm còn lại đủ cho hắn tu luyện đến Nguyên Cực cảnh, tới Nguyên Cực cảnh rồi mới tính tiếp.

Trong Kiếm phủ khác với bên ngoài, tuy cũng có tranh đấu nhưng chỉ là đệ tử so bì với nhau, không hề nguy hiểm mạng sống, mục đích là để cộng đồng xúc tiến.

Nhưng hiện Sở Mộ quá mạnh, hắn đã thành đệ nhất nhân trong đệ tử Vương phủ, tồn tại mạnh nhất, không người địch nổi nên không ai khiêu chiến với hắn nữa.

Đáng nhắc tới là Sở Mộ tự động thànnh hạng nhất trên Ngân Kiếm bảng, đã được công nhận, không ai phản đối.

Mỗi ngày Sở Mộ tu luyện Thiên Hoang kiếm khí rồi tham ngộ Tê Liệt ý cảnh, kiếm thế, bỏ tu luyện các loại cổ kiếm thuật chỉ tập trung vào sáng tạo kiếm kỹ.

Mỗi vị Kiếm Hào có con đường kiếm đạo khác nhau, tu luyện cổ kiếm thuật là đi con đường của người xưa, ban đầu sẽ cho thực lực tăng mạnh nhưng cũng bị ảnh hưởng khá lớn, về sau phải dần thoát khỏi sự ảnh hưởng.

Chương 735: Kiếm đạo bước thứ hai

Con đường trưởng thành của mỗi vị Kiếm Giả hầu hết như nhau, ban đầu là tu luyện các loại kiếm thuật rồi đến cổ kiếm thuật, nếu chỉ là Kiếm Giả thiên phú bình thường thì sẽ đi mãi trên con đường này cho tới khi nào không thể thăng cấp được nữa.

Kiếm Giả có thiên phú hơn người thì khác, muốn đi con đường kiếm đạo, muốn đi thật xa trên đường kiếm đạo thì phải vứt bỏ ảnh hưởng của người đi trước, sáng tạo kiếm kỹ thuộc về mình. Vì chỉ có bản thân mới biết mình thích hợp cái gì nhất.

Nếu chính mình cũng không biết bản thân hợp với cái gì thì không thể đi xa trên kiếm đạo.

Mỗi vị Kiếm Giả sau khi trở thành Kiếm Hào sẽ dùng một thời gian xóa bỏ ảnh hưởng của người đi trước đối với mình, chắt lọc tinh túy các loại cổ kiếm thuật mà mình tu luyện chuyển hóa và hòa nhập vào kiếm kỹ thích hợp với mình nhất.

Tê Liệt ý cảnh đạt đến chín phần, đây là cực độ đại thành, khi vượt qua chín phần tương đương với vào viên mãn. Đến mười phần là chính thức viên mãn, uy lực sẽ càng mạnh hơn.

Nhưng muốn đẩy ý cảnh từ chín phần lên mười phần là rất khó, đặc biệt là ý cảnh biến dị đẳng cấp cao như Tê Liệt ý cảnh. Bởi vì uy lực kinh người nên độ khó tham ngộ cũng tăng gấp mấy lần.

May mà Sở Mộ thăng cấp Khí Hải cảnh thì linh hồn cường đại cũng được khai phá ra một phần, ngộ tính tăng lên chút ít. Sau khi thành Kiếm Hào đạt được một chút khí vận, ngộ tính lại tăng.

Dù vậy muốn tham ngộ Tê Liệt ý cảnh chín phần lên mười phần còn cần thời gian khá dài.

Vân chi ý cảnh cũng đạt đến chín phần nhưng tạm thời gác lại.

Kiếm thế đạt đến kiếm thế chi cực, nếu tham ngộ tiếp sẽ đột phá, kiếm đạo bước thứ hai: kiếm ý!

Nhưng muốn tham ngộ ra kiếm ý thì khó khăn gian khổ biết bao. Từ xưa đến nay bao nhiêu Kiếm Giả bị kẹt tại kiếm thế chi cực cả đời không cách nào đột phá, cuối cùng đành ôm tiếc nuối rời đi.

Sở Mộ tĩnh tu hai năm trong Đông Thánh phân điện, mỗi ngày tham ngộ vết kiếm trong Ngộ Kiếm điện, có số vết kiếm do Kiếm Giả đã lĩnh ngộ kiếm ý để lại.

Với ngộ tính cường đại của Sở Mộ thì quan sát, tham ngộ từng cái thì cạn đến sâu dần hình thành dấu ấn trong đầu hắn, tiện cho hắn sau này tiếp tục tham ngộ, tuy hiệu quả không rõ ràng như trực diện vết kiếm trong Ngộ Kiếm điện.

Chớp mắt thời gian bình tĩnh trôi đi, lại qua một tháng.

Sở Mộ như mọi ngày đi phòng ngộ kiếm.

Nội phủ có phòng ngộ kiếm, Vương phủ trình độ cao hơn Nội phủ nên dĩ nhiên cũng có.

Kiếm phủ ưu đãi đặc biệt với Kiếm Hào, hễ là Kiếm Hào thì mỗi ngày có thể miễn phí sử dụng phòng ngộ kiếm bốn tiếng, đây là tin tức siêu tốt cho Sở Mộ.

Đi vào phòng ngộ kiếm, Sở Mộ ngồi xếp bằng bài trừ mọi tạp niệm, chốc lát sau hắn tiến vào trạng thái không linh, ý niệm trở nên thông suốt không chỗ trì trệ.

Các vết kiếm tự nhiên hiện ra trong não hắn, chúng nó xếp hàng có thứ tự, mỗi cái khác nhau, bên trong ẩn chứa mọi tứ đều khác biệt.

Tất cả vết kiếm lấp lánh, cuối cùng chỉ còn một vết kiếm rõ ràng nhất dần phóng to ra, ngày càng rõ ràng hơn tràn ngập trong đầu Sở Mộ như muốn khắc vào ý niệm của hắn.

Đây là một vết kiếm ẩn chứa kiếm ý mỏng manh nhất trong tất cả vết kiếm, Sở Mộ không dám mơ quá xa vời, từ cạn mới vào sâu.

Sở Mộ hoàn toàn tập trung tinh thần tham ngộ vết kiếm tràn ngập trong não, theo thời gian trôi qua, hắn cảm thấy có chút thu hoạch.

Đó là một cảm giác rất mơ hồ, mông lung như xem hoa trong sương, dường như chỉ cần lau hơi mờ trên cửa sổ là sẽ thấy phong cảnh xinh đẹp bên ngoài. Nhưng dường như làn sương ở bên trong cửa kính, nên mặc cho người lau mãi vẫn không thể xóa nó được, vẫn cứ mơ hồ.

Sở Mộ biết không phải không thể lau đi mà vì hắn chưa tìm ra cách chính xác, hễ tìm được cách là hắn sẽ dễ dàng xóa bỏ sương mù để thấy cảnh đẹp bên ngoài.

Rất nhanh bốn canh giờ trôi qua, Sở Mộ tỉnh táo lại, hắn đứng dậy mở cửa phòng ngộ kiếm bước ra ngoài.

So với Ngộ Kiếm điện thì phòng ngộ kiếm tăng phúc cho ngộ tính không rõ rệt. Ngộ Kiếm điện tăng phúc ngộ tính rõ ràng như thế mà qua hai năm Sở Mộ vẫn không thể lĩnh ngộ kiếm thuật chứ nói gì mới vào phòng ngộ kiếm hai tháng ngắn ngủi.

Sở Mộ thì thào thanh âm chỉ bản thân nghe thấy:

– Nóng vội thì không được gì…

Tâm tính của hắn thật rộng rãi.

Sở Mộ bước nhanh đi hướng Kiếm Lâu thiên giai số mười, từng đợt gió mát ập vào mặt. Ngẫu nhiên có đệ tử đi tới đi lui, vừa thấy Sở Mộ liền dừng bước hành kiếm lễ với hắn, dù không hành kiếm lễ cũng sẽ lộ chút sùng kính.

Xưng hô mạnh nhất Vương phủ có khác.

Sở Mộ vừa gật đầu chào với đệ tử hành kiếm lễ vừa lẩm bẩm:

– Kiếm ý… kiếm ý… Ý của của kiếm, tinh thần của người…

Sở Mộ sửa sang lại những hiểu biết về kiếm đạo trong hai năm qua:truyện ma

– Tinh thần cùng ý chí thống nhất… người và kiếm hợp nhất… người là kiếm… kiếm là người… hiểu biết kiếm sâu sắc… thông qua tinh thần người thể hiện ý chí của kiếm… đó chính là kiếm ý…

Bước chân của Sở Mộ chậm dần, thường nhấc một chân sẽ khựng lại giữa không trung vài giây, trong đầu bỗng hiện một ý nghĩ sau đó mới đặt chân xuống đất.

Từng bước một, trăm thước bình thường mà Sở Mộ đi mất mười lăm phút, suy nghĩ trong đầu dần rõ ràng hơn, sương mù sắp bị xua tan.

Sở Mộ lại nhấc một chân lên nhưng mãi không đạp xuống, chân như bị trói chặt.

Sở Mộ linh cảm chỉ cần bước ra một bước này thì sương mù sẽ tán đi, bộ mặt thật của kiếm ý sẽ hiện ra trước mắt hắn. Nhưng bước này cực kỳ khó khăn, như thể dưới chân hắn có một ngọn núi cao vô hình ngăn chặn.

Khuôn mặt Sở Mộ lộ nét giãy dụa, ba giây sau hắn rút chân về, vẻ mặt lại bình thản.

Đã không thể đạp xuống thì không cưỡng cầu nữa, Sở Mộ đã chỉnhh lý sơ hiểu biết về kiếm ý của mình, đã hiểu rõ ràng hơn rồi, chỉ còn một bước cuối cùng. Sở Mộ tự tin qua thêm một thời gian là có thể thật sự bước ra một bước đó, lĩnh ngộ kiếm ý.

Thời gian chậm rãi trôi, chớp mắt một tháng qua đi.

Trong phòng ngộ kiếm. Sở Mộ đột nhiên mở bừng mắt ra, con ngươi lóe tia sáng.

Tia sáng này khác hẳn với trước kia, dường như ngừng ngưng tụ, càng thuần túy hơn. Tia sáng kín kẽ như lưỡi kiếm của Trảm Yêu kiếm, khi trán bắn nó ra thì không khí trước mặt bị cắt rách để lại một vết mảnh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)