1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 546 : Hóa khí viễn mãn |>đến chương 550

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 546 : Hóa khí viễn mãn |>đến chương 550

❮ sau
tiếp ❯

Chương 546: Hóa Khí viên mãn. Thiên Nguyên bát chuyển (Hạ)

Thân thể Ứng Kiếm Nhất dừng lại, sát khí trùng kích không khí sau lưng tạo thành thanh âm bạo tạc. Lực lượng trùng kích cường đại thôi động thân thể hắn, khiến cho thân thể hắn giống như viên đạn bắn về phía Sở Mộ. Lại một kiếm, lần nữa thi triển ra Đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật, sát khí đậm đặc như thực chất ngưng tụ, chém về phía Sở Mộ.

Kiếm chưa tới, khí tức đáng sợ đã tập trung vào Sở Mộ, lần nữa lại khiến cho làn da Sở Mộ truyền ra cảm giác tê liệt. Kiếm thế động, thân thể nhoáng lên một cái, thi triển Huyễn Ảnh bộ, mười một đạo ảo ảnh khó có thể phân biệt thật giả hiển hiện.

– Uy lực Thất sát kiếm thuật quá mức cường đại. Trừ phi thực lực ta có thể lần nữa tăng lên, nếu không khó có thể chống lại.

Một mặt tránh né, một mặt Sở Mộ thầm nghĩ.

Nếu như Tê Liệt ý cảnh có thể tăng lên tới ba thành năm, hoặc là tu vi kiếm khí có thể đột phá lên tới Hóa Khí cảnh viên mãn, như vậy cũng đủ để khiến cho thực lực chỉnh thể của ta tăng lên rõ rệt.

Thiên Nguyên kiếm khí vận chuyển trong kinh mạch, tu vi kiếm khí của Sở Mộ lúc trước đã sớm tới Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, chậm chạp không có đột phá tới Hóa Khí cảnh viên mãn là bởi vì lĩnh ngộ không đủ tinh thâm.

Rồi sau đó, Sở Mộ lần lượt tu luyện và chiến đấu, không ngừng lĩnh ngộ sâu sắc hơn. Cho tới lúc này mới miễn cưỡng đạt tới trình độ có thể đột phá. Nhưng mà muốn chính thức đột phá còn cần ít nhất một tháng. Sở Mộ lại không thể chờ đợi được nữa. Hắn phải cưỡng ép đột phá lúc này, dù là sẽ tạo thành một ít hậu quả bất lợi.

Thiên Nguyên kiếm khí như nước chảy, không ngừng vận chuyển, trùng kích trong kinh mạch. Mỗi một lần vận chuyển đều đem linh khí tinh thuần chung quanh thu nạp không còn.

Linh khí trong Thiên Hoang địa cung quả thực quá ít, Sở Mộ không thể không lấy ra một khối linh thạch trung phẩm nắm vào trong tay. Một mặt thi triển Huyễn Ảnh bộ để cho Ứng Kiếm Nhất không có cách nào nhận thức chuẩn xác bản thể mà công kích. Một mặt vận chuyển Thiên Nguyên kiếm khí quyết hấp thu linh khí tinh thuần bên trong linh thạch trung phẩm.

Con mắt lạnh như băng của Ứng Kiếm Nhất nhanh chóng đảo qua, giống như điện mang bắn ra, kiếm khí trong tay vung vẩy. Có từng đạo kiếm khí đặc biệt bắn ra, xé rách không trung, đánh nát ảo ảnh của Sở Mộ.

Tích súc, linh khí hấp thu từ trong linh thạch trung phẩm không ngừng tích súc, tích súc, chờ đợi thời khắc mấu chốt đột phá.

Mười một đạo ảo ảnh lại xuất hiện, tràn ngập trong mật thất.

Một kiếm đáng sợ trong Thất Sát kiếm thuật của Ưng Kiếm Nhất bắn ra bốn phương tám hướng. Có một ít trực tiếp đánh vào trên phong cấm bên ngoài pho tượng rồi nghiền nát. Tạo thành một đám rung động, trong lúc vô hình làm suy yếu lực lượng phong cấm.

– Phá cho ta.Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm

Khi linh khí tinh thuần trong cơ thể tích súc tới trình độ nhất định, trong lòng Sở Mộ thầm quát một tiếng chói tai, giống như sấm sét.

Toàn bộ linh khí tinh thuần trong nháy mắt dung nhập vào trong Thiên Nguyên kiếm khí, trong thời gian ngắn lại khiến cho tổng số Thiên Nguyen kiếm khí bạo tăng, đột phá từ Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong lên Hóa Khí cảnh viên mãn.

Sở Mộ biết rõ loại đột phá này chỉ là tạm thời, hắn phải duy trì loại trạng thái này, mới có thể chính thức đột phá lên Hóa Khí cảnh viên mãn.

Thiên Nguyên kiếm khí cường đại hơn trước theo lộ tuyến của đệ thất chuyển trong Thiên Nguyên cửu chuyển vận chuyển, Sở Mộ lập tức cảm giác được trong kinh mạch truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn.

Khó có thể tưởng tượng được, nếu không có trải qua hoang khí tinh thuần lần lượt cường hóa huyết nhục, khiến cho thân thể Sở Mộ so với trước còn cường hãn hơn rất nhiều. Nếu không cưỡng ép đột phá như vậy tất sẽ khiến cho kinh mạch Sở Mộ bị thương, khó mà trị hết.

Kinh mạch đau đớn không có ảnh hưởng tới Sở Mộ, dường như hắn không cảm nhận được sự đau đớn này vậy.

Lúc này nếu như không có cách nào đột phá, khiến cho thực lực chỉnh thể tăng lên, hắn nhất định sẽ không phải là đối thủ của Ứng Kiếm Nhất. Tạo nghệ kiếm thuật tông sư tiểu thành không phát huy ra được nhiều tác dụng, Thất Sát kiếm đạo của đối phương quá mức cường đại.

Kiếm giả trong Cổ Kiếm đại lục có lưu truyền một câu: Kiếm đạo chí thượng.

Ý tứ rất rõ, Kiếm giả nhận được truyền thừa kiếm đjao thừng thường sẽ cường đại hơn Kiếm giả không nhận được truyền thừa kiếm đạo. Hơn nữa không phải là cường đại hơn bình thường, mà là cường đại tới toàn diện.

Cho dù là tu vi kiếm khí bằng nhau, dưới tình huống này, có đạt được truyền thừa kiếm đạo hay không, thực lực có chênh lệch vô cùng rõ ràng. Thực tế, theo thời gian trôi qua, phần chênh lệch kia sẽ ngày càng rõ ràng. CHo tới khi chỉ có thể ngước mắt nhìn lên bóng lưng đối phương, nhìn đối phương kéo giãn khoảng cách với mình, trở thành một truyền thuyết.

Sở Mộ có thể dùng tu vi và lĩnh ngộ ý cảnh đều không bằng đối phương mà đối phó với Ứng Kiếm Nhất như vậy đã khiến cho bản thân Ứng Kiếm Nhất vô cùng khiếp sợ. Chỉ là lúc này Ứng Kiếm Nhất tựa hồ đang ở một loại trạng thái đặc biệt nào đó, không để ý tới.

Nếu có Kiếm giả khác biết rõ, nhất định sẽ có vài phần kính trọng với Sở Mộ.

Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, như vậy còn chưa đủ, còn xa không đủ. Hắn không muốn miễn cưỡng chống lại một kiếm của Ứng Kiếm NHất, mà là chân chính giao thủ với một Kiếm giả cường đại như Ứng Kiếm Nhất mà không rơi vào thế hạ phong, thậm chí còn đánh bại Ứng Kiếm Nhất.

– Dưới tình huống Thiên Nguyên kiếm khí bạo tăng, tạm thời đột phá lên Hóa Khí cảnh viên mãn. Nhưng muốn chính thức cũng cần cố định tu vi. Vì vậy đột phá tới Thiên Nguyên bát chuyển là các làm hữu hiệu nhất.

Thiên nguyên kiếm khí tinh thuần và cường hãn tới cực điểm trùng kích kinh mạch, từng đợt cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi một chút nào.

Đệ thất chuyển của Thiên Nguyên cửu chuyển đã sớm được luyện thành, trong khoảng thời gian sau này không ngừng tiến bộ, cho tới hiện tại đã vô hạn tới gần đệ bát chuyển. Có lẽ chờ một hai tháng, Sở Mộ có thể thuận theo tự nhiên bước vào bát chuyển. Nhưng mà lúc này hắn không chờ được.

Bí quyết của bát chuyển trong Thiên Nguyên cửu chuyển hiện lên trong đầu. Lúc này Sở Mộ khống chế Thiên Nguyên kiếm khí khổng lồ dựa theo lộ tuyến của khẩu quyết vận chuyển

Thiên Nguyên cửu chuyển kiếm khí quyết vô cùng thâm ảo, huyền diệu. Mỗi một chuyển đều có khác biệt, mỗi một chuyển so với trước đó đều có thêm một chút biến hóa.

Bát chuyển so với thất chuyển còn có thêm một ít kinh mạch rất nhỏ vận hành.

Trong cơ thể con người có kỳ kinh bát mạch, thập nhị chính kinh. Đây đều là những kinh mạch chủ yếu của kiếm khí quyết, cũng là thông đạo chủ yếu để vận chuyển kiếm khí toàn thân.

Ngoài ra còn có vô số kinh mạch rất nhỏ xuyên qua mỗi một chỗ trên toàn thân, từ đầu tới lỗ chân lông, cho tới bàn chân.

Thân thể con người là một bảo tàng cực lớn, có người từng nói qua. nếu như có thể đem mỗi một kinh mạch toàn thân, bất kể là kỳ kinh bát mạch hay là những kinh mạch rất nhỏ đả thông tạo thành một chỉnh thể, như vậy người này sẽ đạt tới một độ cao trước nay chưa từng ai có thể đạt được.

Chương 547: Người thắng (Thượng)

Chỉ là đó chỉ là lý luận mà thôi, dù cho công pháp, bí pháp thế nào, cuối cùng vẫn phải nhìn vào cực hạn của bản thân. Loại tính cực hạn này cũng khiến cho công pháp có phân chia cao thấp.

Nói một cách tương đối, công pháp rất tốt ở chỗ chủ kinh mạch có tác dụng lớn, các kinh mạch nhỏ có tác dụng chung quanh cũng được khai phá, sử dụng một cách có hiệu quả.

Đả thông kinh mạch rất nhỏ vô cùng khó khăn, bởi vì yếu ớt, cho nên phải cẩn thận từng ly từng tý. Cẩn thận khống chế kiếm khí đả thông. Một khi dùng sức quá độ sẽ khiến cho kinh mạch bị nghiền nát. Nếu như lực lượng chưa đủ thì không thể nào đả thông được.

May mà lực lượng linh hồn của Sở Mộ vượt quá thường nhân gấp chục lần. Lực lượng tinh thần mạnh mẽ, lực khống chế không gì sánh nổi. Cho dù là dưới tình huống nhất tâm dị dụng này cũng vẫn đả thông được một đám kinh mạch nhỏ bé.

Mấy kinh mạch rất nhỏ này dưới Thiên Nguyên kiếm khí tinh thuần lập tức bị đả thông, quá trình này vô cùng đau đớn, nhưng mà Sở Mộ vẫn kiên cường chống đỡ.

Toàn bộ kinh mạch cần thiết khi vận chuyển của đệ bát chuyển trong Thiên Nguyên cửu chuyển đều được Sở Mộ dùng kiếm khí vận chuyển,đả thông thành công.

Công pháp đạt tới chuyển thứ tám, Sở Mộ lập tức cảm thấy được Thiên nguyên kiếm khí bạo tăng trong cơ thể có đường để đi. Cảm giác vượt quá phụ tải của kinh mạch nhanh chóng suy yếu, cảm giác xé rách đau đớn đã giảm bớt đi năm thành, đã không có cách nào tạo thành trở ngại nữa.

Chuyển thứ tám trong Thiên Nguyên cửu chuyển không có cách nào tạo thành tăng phúc uy lực đối với kiếm thuật như kiếm khí quyết khác. Nhưng mà mỗi khi một chuyển thăng lên, không chỉ khiến cho trình độ thâm hậu của kiếm khí tăng lên, cũng khiến cho độ tinh thuần của kiếm khí tăng lên rõ rệt, làm Kiếm giả cường đại hơn.

Chuyển thứ tám trong Thiên Nguyên cửu chuyển được tu thành, tu vi mới tiến vào Hóa Khí cảnh viên mãn khiến cho một thân Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ lần nữa gia tăng, hơn nữa càng thêm tinh thuần. Sở Mộ phỏng đoná, một thân thực lực của hắn nếu tính chỉnh thể đã tăng lên ba thành.

Nói thì chậm, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Quá trình độ phá của Sở Mộ nhìn như khó khăn chậm chạp, kỳ thực không tới mười hô hấp đã hoàn thành.

Thất Sát kiếm khí của Ứng Kiếm Nhất lần nữa đánh tan ảo ảnh của Sở Mộ. Thân thể Sở Mộ dừng lại, không thi triển Huyễn Ảnh bộ nữa. Địa Nguyên kiếm chém ra, Thiên Nguyên kiếm khí càng thêm cường đại, càng thêm tinh thuần ngưng tụ trên thân kiếm. Ba thành ba Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào bên trong, Chấn Thạch kính tùy thời đều có thể phát động toàn lực.

Địa Nguyên kiếm đối với kiếm khí Nguyên hệ có thể tăng phúc ba thành uy lực, lúc này uy lực của Thiên Nguyên kiếm khí so với trước càng thêm cường đại. Trải qua ba thành tăng phúc biên độ càng lớn hơn, uy lực bạo tăng.

Dưới đủ loại tăng phúc, Chấn Thạch kính phát động mười phần.

Chấn thạch ba động kiếm lần nữa va chạm với Đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật.

Tiếng nổ long trời lở đất, kinh khủng vô cùng vang vọng. Dư âm ảnh hưởng của kiếm khí còn lại bắn ra bốn phương tám hướng, làm cho không khí phát ra tiếng vang phốc phốc. Rất nhiều đạo kiếm khí đánh lên trên phong cấm, tạo thành từng đợt gợn sóng rung động. Tuy rằng kiếm khí bị nghiền nát, nhưng mà lực lượng phong cấm dưới tình huống này cũng không ngừng suy yếu.

Loại tình huống này Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất cũng đồng thời chú ý tới, chỉ là không rảnh phân tâm đi để ý mà thôi.

Kiếm khí cường đại như nước lũ tràn về phía đối phương, khiến cho bọn hắn không thể đồng thời lui về phía sau. Nếu không đám kiếm khí cường đại như nước lũ này sẽ xé rách kiếm khí hộ thể của hai người, kế tiếp sẽ xé rách thân thể huyết nhục của bọn họ.

Lực lượng kim chi âm nhu xâm nhập vào trong cơ thể Sở Mộ, Chấn Thạch kính trùng kích Ứng Kiếm Nhất. Song phương đều bận rộn, dùng phương pháp của bản thân hóa giải lực lượng của đối phương.

Hôm nay Sở Mộ đã không còn phải chịu lực lượng kim chi âm nhu của đối phương làm tổn thương, còn chưa tiến vào trong kinh mạch đã bị lực lượng của hắn làm phai nhạt.

Không phân trên dưới.

Trong đôi mắt lạnh lẽo của Ứng Kiếm Nhất hiện lên vẻ khó mà tin được, trong lúc nhất thời hắn không có cách nào tiếp nhận được Kiếm giả vốn chỉ biến trốn tránh dưới kiếm hắn, lúc này lại có thể ngang hàng với hắn.

Sát ý bộc phát, mãnh liệt hơn trước đó rất nhiều.

Chưa bao giờ có một khắc nào trong lòng Ứng Kiếm Nhất tha thiết giết một người như lúc này.

Thất sát kiếm đạo là kiếm đạo giết chóc, truyền thừa Thất sát kiếm đạo nhất định phải đi trên con đường này. Tu luyện sát đạo, là một loại phương thức tu luyện mà không phải là khát vọng chém giết từ chỗ sâu trong bản tâm.

Cảm nhận được sát ý ở sâu trong lòng Ứng Kiếm Nhất, Sở Mộ biến sắc, chỉ là hắn cũng không sợ hãi. Lúc này Ứng Kiếm Nhất căn bản không giết được hắn. Giống vậy, hắn cũng không giết được chết Ứng Kiếm Nhất. Có thể nói thực lực hai người bọn họ lúc này ngang hàng.

Sở Mộ không có đoạt xuất thủ trước, hắn biết rõ, sở dĩ mình có thể đối kháng với truyền nhân Thất Sát kiếm đạo như Ứng Kiếm Nhất này, bỏ qua tu vi kiếm khí không nói, hoàn toàn là dựa vào cảnh giới kiếm thuật tông sư của bản thân, còn có lực lượng linh hồn cường đại. Tất cả những thứ này đều góp tác dụng không nhỏ.

Kiếm đạo là kiếm đạo, là thứ vô số Kiếm giả hướng tới, suốt đời truy cầu cảnh giới cao hơn.

Rất nhiều Kiếm giả đi trên con đường này, cả đời vô vọng. Mà Kiếm giả có thể nhận được truyền thừa kiếm đạo. Tương đương với trước mắt có một con đường thôn thiên, chỉ cần bọn hắn đi theo con đường này, tự nhiên có thể hoàn toàn nắm giữ môn kiếm đạo được truyền thừa này. Đạt được cảnh giới mà vô số Kiếm giả hướng tới.

Đột nhiên, sát ý khủng bố như thủy triều trên thân Ứng Kiếm Nhất biến mất, trở nên bình tĩnh lại. Sở Mộ nao nao, Ứng Kiếm Nhất lúc này đã phóng về phía pho tượng, mạnh mẽ chém ra một kiếm.

Lập tức, Sở Mộ đã hiểu rõ ý định của Ứng Kiếm Nhất.

Ứng Kiếm Nhất tự biết mình không có cách nào giết chết Sở Mộ, nếu như tiếp tục chiến đấu cũng chỉ là phí công. Huống chi loại đánh về lâu về dài như vậy, đối với người cao ngạo như Ứng Kiếm Lâu mà nói, hắn không cách nào tiếp nhận được.

Từ khi hắn bước vào con đường Kiếm giả, nhất là sau khi đạt được truyền thừa Thất Sát kiếm đạo. Trong chiến đấu gần đây đều dùng thời gian ngắn giải quyết đối phương. Thất Sát kiếm đạo là kiếm đạo vì giết chóc mà sinh, cũng cần trong khoảng thời gian dùng sát khí không ai bì nổi đánh tan ý chí đối phương.

Nếu như đánh về lâu về dài, đối với bản thân hắn cũng bất lợi.

Cho nên hắn buông tha việc chém giết Sở Mộ. Chờ đợi ngày sau nắm giữ Thất sát kiếm đạo cao siêu hơn. Thất Sát kiếm thuật tu luyện tới đệ nhị sát, thậm chí là đệ tam sát. Khi đó hắn sẽ quyết đấu với Sở Mộ, đến lúc đó lại dùng một kiếm diệt sát.

Bất tri bất giác Sở Mộ bị Ứng Kiếm nhất này nhớ kỹ, trở thành một đại địch của hắn. Một ngày kia khi Ứng Kiếm Nhất chém giết Sở Mộ thành công, nhất định Thất Sát kiếm đạo sẽ được hắn lĩnh ngộ sâu hơn, uy lực bạo tăng.

Chương 548: Người thắng (Hạ)

Ứng Kiếm Nhất tỉnh táo lại, mục tiêu tự nhiên là cướp đoạt hai quả cầu trong lòng bàn tay của pho tượng. Tuy rằng không biết bên trong là gì, nhưng mà có lẽ sẽ không kém.

Thân thể Sở Mộ khẽ động, chém ra một đạo kiếm khí thẳng về phía Ứng Kiếm Nhất, đồng thời thân thể bắn thẳng tới pho tượng. Địa Nguyên kiếm chém ra một kiếm.

Lực lượng phong cấm ngoài pho tượng quả thực cường đại, nhưng mà cũng không phải là vô địch. Trước đó đã bị kiếm khí của Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất công kích nhiều lần, suy yếu đi không ít. Mà bây giờ lại bị trực tiếp công kích, suy yếu nhanh hơn.

Sở Mộ phát hiện, khi hắn chém trúng phong cấm ngoài pho tượng. Phong cấm lập tức phản chấn ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, đẩy kiếm hắn lại. Khiến cho hắn không thể không lui về phía sau, tình huống giống vậy cũng xảy ra bên Ứng Kiếm Nhất.

Hai người có thực lực tương đương. Trên hai tay pho tượng cũng có hai quả cầu. Nhìn tình huống trước mắt, hai người có khả năng mỗi người chiếm được một quả cầu.

Hiện tại xem ai phá được phong cấm trước, lấy được quả cầu.

Bọn họ cũng biết một khi lấy được quả cầu, ở chỗ sâu trong mật thất sẽ xuất hiện một cánh cửa. Đây là cổng truyền tống trong Thiên Hoang địa cung, đến lúc đó có thể dùng cánh cửa này rời khỏi đây.

Lại lần nữa chém ra một kiếm, Chấn thạch ba động kiếm phát động, dùng lực lượng chấn động đối phó với lực phản chấn trên phong cấm.

Kiếm Sở Mộ lần nữa bị bắn ra, trên phong cấm có gợn sóng khuếch tán ra, lực lượng lần nữa suy yếu.

Phong cấm này tuy rằng là chỉnh thể, nhưng mà Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhất, mỗi người công kích một nơi không giống nhau. Lại thêm trước đó bị công kích, tuy rằng phong cấm suy yếu, nhưng muốn nó biến mất cũng phải cần một ít thời gian.

Đối với Kiếm giả như Sở Mộ và Ứng Kiếm Nhấ tmà nói, một chút thời gian kia đủ để bọn hắn làm không ít chuyện. Ví dụ như nắm được quả cầu, sau đó lại cướp đoạt quả cầu khác.

Ứng Kiếm Nhất không hề giữ lại mà thi triển ra Đệ nhất sát trong Thất sát kiếm thuật. Lực lượng đáng sợ của Thất sát kiếm thuật lần nữa bộc phát ra, trực tiếp đánh vào trên phong cấm.

Lực lượng công kích càng cường đại, phong cấm bị suy yếu càng nhiều, nhưng lực phản chấn cũng càng cường đại. Ứng Kiếm Nhất sau khi đánh lên phong cấm, lại dùng phương pháp của mình hóa giải lực lượng phản chấn.

Trong đầu Sở Mộ hiện lên một vòng linh quang, nghĩ lại thời điểm lĩnh ngộ tầng thứ hai Chấn Thạch kính.

Chấn thạch ba động kiếm lần nữa được phát động, một kiếm chém vào tên phong cấm. Một tiếng phanh vang lên, một cỗ lực lượng phản chấn cường đại truyền lại. Kiếm của Sở Mộ bị phản chấn bắn ngược lên, trong tích tắc điều chỉnh tần suất, đồng hóa lực lượng phản chấn, lại lần nữa chém ra một kiếm.

Một kiếm này có uy lực của Chấn Thạch kính, cũng có uy lực phản chấn của phong cấm. Cả hai hòa vào làm một, lập tức có tiếng ầm ầm truyền ra. Ngay sau đó, phong cấm lập lòe bất định, phanh một tiếng giống như bọt khí vỡ tan.

Phong cấm bị phá.

Kiếm của Sở Mộ khẽ vung về phía một quả cầu trên tay pho tượng, sau đó trực tiếp thu vào oản luân không gian. Đồng Tâm kiếm điểm nhẹ vào pho tượng, thân thể xoay trên không trung, phóng về phía quả cầu còn lại.

Vẻ mặt Ứng Kiếm Nhất biến đổi, cả người hóa thành mũi tên bắn tới. Kiếm khí trong tay huy vũ, Thất Sát kiếm khí xé rách không trung bắn thẳng về phía Sở Mộ, ý đồ ngăn cản.

Trong nháy mắt Sở Mộ phá vỡ phong cấm, cũng đúng là lúc Ứng Kiếm Nhất bị lực lượng phản chấn của phong cấm đánh bay ngược lại. Cho nên thoáng cái hắn rớt về phía sau một chút.

Lập tức một quả cầu bị Sở Mộ thu vào trong oản luân không gian. Hơn nữa Sở Mộ còn chuyển mục tiêu sang một quả cầu khác. Trong lòng Ứng Kiếm Nhất sốt ruột, vô luận thế nào cũng không thể để quả cầu thứ hai rơi vào trong tay Sở Mộ.

Không có cách nào giết chết Sở Mộ, trên phương diện nào đó tính là hắn đã thua. Mà bị Sở Mộ đánh nát phong cấm đầu tiên cũng coi như hắn thua. Nếu như ngay cả quả cầu thứ hai cũng rơi vào trong tay Sở Mộ, như vậy lần giao phong này giữa hắn và Sở Mộ, hắn đã thua triệt để.

Thiên Nguyên kiếm khí chém ra, va chạm với Thất sát kiếm khí, Sở Mộ tăng tốc phóng với quả cầu còn lại. Khoảnh cách rất gần, gần trong gang tấc.

Ứng Kiếm Nhất quát lên một tiếng chói tai. Thất Sát kiếm khí giống như cơn lốc cuốn tới. Sở Mộ không ngờ lại không tránh không né, tùy ý để cho Thất sát kiếm khí đánh lên trên thân thể. Kiếm khí hộ thể bị xé nát, vô hình kiếm khí hộ thể cũng bị xé nát. Uy lực Thất Sát kiếm khí hạ thấp, Sở Mộ kích phát ra phòng hộ của nội giáp hạ phẩm, ngăn cản Thất Sát kiếm khí ý đồ làm loạn.

Một tay nắm lấy quả cầu, thậm chí còn không kịp thu vào trong oản luân không gian thì kiếm của Ứng Kiếm Nhất đã xuất hiện trước mắt. Đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật, sát ý khủng bố xâm nhập, khiến cho da Sở Mộ truyền ra cảm giác tê liệt.

Một kiếm chém ra, Chấn thạch ba động kiếm vội vàng phát động, song kiếm va chạm. Thân thể Sở Mộ bay ngược về phía sau, cùng lúc đó trong mật thất xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.

Sở Mộ nhanh chóng thu hồi quả cầu vào trong oản luân không gian, bất chấp toàn thân khí huyết cuồn cuộn, bắn ra một đạo kiếm khí, mượn nhờ uy lực khí lưu trước đó, điều chỉnh góc độ, nhanh chóng phóng tới cánh cửa ánh sáng kia.

Hắn biết rõ lúc này Ứng Kiếm Nhất kia có chút điên cuồng, muốn liều lĩnh chém giết hắn. Dưới tình huống không có nắm chắc chém giết đối thủ, Sở Mộ không muốn chiến đấu với đối thủ như vậy, trừ phi hắn không còn đường lui.

Nháy mắt, Sở Mộ xông vào trong cánh cửa ánh sáng. Ứng Kiếm Nhất thi triển đệ nhất sát trong Thất Sát kiếm thuật cũng xông vào trong cánh cửa ánh sáng rồi biến mất. Rất nhanh cả cánh cửa ánh sáng này cũng biến mất.

..truyện Kiếm Hiệp

Trong một thính đường cực lớn, ánh sáng có chút lờ mờ. Mà ở trung tâm thính đường có một cái cây cao hơn mười thước.

Cây này rất kỳ lạ, toàn thân màu vàng đất, vỏ cây có vô số vết nứt giống như mai rùa, vô số cành cây phân bố bốn phía. Nhìn qua giống như là cái dù che mưa, bên trên có treo ba bộ thi thể quái dị. Phía dưới còn có một đạo thân ảnh quái dị.

Cả cái cây tản mát ra khí tức hoang khí tinh thuần chấn động. Mà trên cái cành cao nhất, ở giữa cây có ba khỏa trái cây màu vàng đất to như nắm tay. Vỏ trái cây vô cùng thô ráp, giống như mặt đất khô hạn vậy, cũng có vết nứt.

– Thiên Hoang quả…

Không chỉ có Sở Mộ, cũng có Kiếm giả khác liên tục nhìn chằm chằm vào khỏa trái cây này. Tuy rằng không quá khẳng định, nhưng mà bọn hắn đều có suy đoán. Ba khỏa trái cây kia nhất định là Thiên Hoang quả.

Thánh quả thần kỳ có thể tăng phẩm cấp thiên phú tu luyện lên, tuy rằng là dưới tứ phẩm, nhưng tuyệt đại đa số Kiếm giả thiên tài ở đây thiên phú tu luyện đều chừng từ tứ phẩm tới lục phẩm. Không thể nghi ngờ, thánh quả thần kỳ như vậy đối với bọn hắn có lực hấp dẫn lớn lao, phục dụng xong sẽ tăng lên phẩm cấp tu luyện, đồng nghĩa với việc con đường tương lai càng thêm rộng mở.

Chương 549: Thiên Hoang thụ, Thiên Hoang quả

Cơ hồ tất cả Kiếm giả đều nhìn chằm chằm vào ba khỏa trái cây kia, hai mắt nóng bỏng, tràn ngập tinh mang. Ánh mắt phảng phất như là sắt bị nam châm hút vậy, hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Nhưng mà hiện tại mọi người không dám động thủ đi đoạt. Bởi vì trước bọn hắn, bọn hắn tận mắt nhìn thấy có ba Kiếm giả trước sau lao ra, ý đồ hái ba khỏa Thiên Hoang quả. Khi bọn hắn tiến tới phạm vi bao phủ của Thiên Hoang thụ, những thân ảnh dưới Thiên Hoang thụ giống như sống lại, liên tục ra tay, phát động công kích.

Đây rõ ràng là từng đầu hoang thi, thực lực đám hoang thi này dưới Thiên Hoang thụ được tăng phúc lên một trình độ nhất định. Không chỉ có lực lương càng cường đại hơn, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn. Trong ba tức ngắn ngủi đã đánh ba Kiếm giả kia thành trọng thương.

Kiếm giả bị trọng thương lúc còn chưa bị đám hoang thi giết chết thì mọi người kinh hãi phát hiện ra cành cây Thiên Hoang thụ trở nên mềm mại như dây leo rơi xuống, cuốn lấy Kiếm giả. Trong nháy mắt, trong mắt mọi người ở đây, ba Kiếm giả này giãy dụa, máu tươi toàn thân bị hấp thu không còn.

Cuối cùng ba Kiếm giả triệt để tử vong, biến thành ba cỗ thi thể da bọc xương ở trên nhánh cây Thiên Hoang thụ. Một màn như vậy khiến cho người ta sởn hết gai ốc.

Đám Kiếm giả chứng kiến cũng biết, ba Kiếm giả kia là chân chính tử vong, mà không phải bị trục xuất rời khỏi Thiên Hoang địa cung.

Nói cách khác, kế tiếp nếu muốn lấy được Thiên Hoang quả nhất định phải trả cái giá lớn là tử vong. Đến lúc đó coi như đạt được Thiên Hoang quả thì thế nào? Mạng cũng không còn, tất cả chỉ là nói suông.

Mà mọi người cũng phát hiện ra, chỉ cần không tiến vào trong phạm vi Thiên Hoang quả bao phủ. Những hoang thi kia cũng không hành động.

Mọi người ở đây nhìn chằm chằm vào ba khỏa Thiên Hoang quả, suy nghĩ rốt cuộc phải làm thế nào, dưới tình huống bản thân không chết mới có thể hái xuống được. Lúc này tinh thần của Sở Mộ đang rót vào bên trong oản luân thượng phẩm.

Hiện tại hắn còn không có cách nào làm được việc chủ động phóng lực lượng tinh thần bao phủ bốn phía. Trừ phi tu vi cảnh giới đạt tới phẩm cấp nhất định, nếu không bất luận Kiếm giả nào đều không thể làm gì được, mặc kệ lực lượng linh hồn cường đại tới cỡ nào.

Nhưng loại đồ vật như Oản luân không gian này, sau khi nhỏ máu nhận chủ là có thể đơn giản tiến vào.

Trong oản luân không gian, tinh thần Sở Mộ tiếp xúc với hai quả cầu vừa mới lấy được. Về phần những quả cầu trong thông đạo hình vuông hắn còn chưa có xem xét.

Quang mang chung quanh biến mất, hai thứ hiện lên trong mắt Sở Mộ. Một là hồ lô, một hồ lô màu vang, một cái khác thì là một khối kiếm lệnh màu nâu.

Ý niệm của Sở Mộ tiếp xúc với hồ lô, lập tức nhận được một đoạn tin tức khiến cho hắn lập tức biến rõ hồ lô và kiếm lệnh này là gì.

Hồ lô là thứ dùng để đựng đan dược, bên trong có hai mươi khỏa đan dược, gọi là Thiên Hoang đan. Kiếm lệnh thì giống như kiếm lệnh thông hành tới địa cung trước đó, có thể dùng ý niệm khởi động. Sau khi khởi động sẽ truyền tống bản thân, nhưng mà truyền tống tới nơi nào thì không có nói. Có lẽ là phải dựa vào vận khí.

Không có lập tức nhìn quả cầu khác, Sở Mộ thu hồi tinh thần nhìn về phía Thiên Hoang thụ, trong lòng dần dần có kế hoạch.

Thiên Hoang quả, vô luận thế nào Sở Mộ cũng muốn nhận được một khỏa. Đương nhiên nếu như có thể nhận được hai khỏa, thậm chí là ba khỏa là tốt nhất.

Một người chỉ có thể phục dụng một khỏa Thiên Hoang quả, khỏa thứ hai sẽ lãng phí. Nhưng mà giá trị của Thiên Hoang quả không gì sánh nổi, thêm một khỏa cũng là một loại tài phú.

– Liên thủ, chúng ta liên thủ.

Một Kiếm giả mở miệng đầu tiên, nói:

– Mâu thuẫn gì cũng tạm thời buông tha đi, chỉ có liên thủ thì chúng ta mới có thể đối kháng được đám hoang thi kia, tiến lên hái Thiên Hoang quả.

– Nói hay lắm, như vậy ta xin hỏi ai đi hấp dẫn hoang thi trước? Ai đi hái Thiên Hoang quả?

Lập tức có người cười lạnh liên tục, nói.

Lập tức, cả đám người trầm mặc.

Vấn đề này hỏi rất hay, ai đi dấp dẫn hoang thi, ai đi hái Thiên Hoang quả. Tất cả mọi người đều không phải là kẻ ngu, hấp dẫn hoang thi nhất định sẽ tràn ngập nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị chết. Mà hái Thiên Hoang quả có lẽ cũng nguy hiểm, nhưng mà tối thiểu sẽ có thu hoạch.

Hơn nữa người hái Thiên Hoang quả kia nhất định sẽ thu vào túi riêng, có kẻ ngu mới lấy ra giao cho người khác.

Bởi vì vấn đề này không có câu trả lời thuyế pthục, cho nên đề nghị liên thủ cũng lập tức chết non.

– Liên thủ cái rắm, có lấy được Thiên Hoang quả hay không tất cả dựa vào bổn sự của mình. Không có bổn sự thì ngoan ngoãn đứng một bên xem đi.

Mọi người có ý kiến và cách nhìn riêng của mình, có người thì bảo trì trầm mặc. Sở Mộ không nói một lời, nhìn chằm chằm vào Thiên Hoang thụ, đem vị trí và góc độ của mỗi một cành cây Thiên Hoang thụ ghi nhớ vào trong đầu. Hơn nữa phương vị, thậm chí là hướng và tư thế của hơn hai mươi đầu hoang thi phía dưới cũng được khắc vào trong đầu Sở Mộ.

Kế hoạch trong đầu dần dần xuất hiện, theo sự quan sát của Sở Mộ mà hình thành.

Lúc này có bốn Kiếm giả cùng nhau đi tới Thiên Hoang thụ, vừar út kiếm, toàn thân lập tức tràn ngập kiếm khí mạnh mẽ. Sở Mộ lập tức bỏ đi ý định hành động trong đầu, ngược lại bắt đầu chuyên tâm quan sát hành động của bốn Kiếm giả này.

Trừ Sở Mộ ra, những Kiếm giả khác hơn phân nửa cũng có suy nghĩ như vậy.

Bốn Kiếm giả vừa mới tiến vào phạm vi Thiên Hoang thụ, hai mươi đầu hoang thi lập tức động, phát ra tiếng rống điên cuồng, liên tục vây quanh, phát động công kích về phía bốn Kiếm giả vừa tới.

Tốc độ của hoang thi cực nhanh, sức bật vô cùng đáng sợ. Nhưng mà bốn Kiếm giả hiển nhiên đã có chuẩn bị, cả đám thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật đánh lui đám hoang thi.

– Lên.

Một người trong bốn Kiếm giả quát to, lập tức kiếm khí mạnh mẽ bắn ra, phảng phất như viên đạn phóng lên trên không trung, sưu một tiếng vọt lên tới mấy mét, lại khiến cho đám hoang thi không có cách nào vây công.

Nhưng vào lúc này, bốn cành cây của THiên Hoang thụ đột nhiên mềm mại giống như trường tiên, hung hăng đánh tới, làm cho không khí bị nghiền nát tạo thành tiếng vang phanh phanh.

Vẻ mặt bốn Kiếm giả hơi đổi, nhưng mà bọn họ cũng đã lưu ý tới tình huống này. Cả đám vội vàng xuất kiếm, kiếm khí tung hoành, quét ngang, chém lên trên thân cành, nhưng mà thân cành vô cùng cứng cỏi, trực tiếp đánh nát kiếm khí mà không tổn tại chút nào.

– Giết.

Kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật lần nữa được thi triển, cơn lốc cuốn tới, hỏa diễm bạo liệt, băng sương tràn ngập, sấm sét phá không.

Trong lúc nhất thời ở Thiên Hoang thụ có vô số kiếm khí màu sắc khác nhau đánh tới, kiếm quang mạnh mẽ, kiếm ảnh tràn ngập, lập tức chém lên trên cành cây, đánh lui đám cành cây.

Tiếng xé gió sưu sưu liên tục vang lên, lập tức có vô số cành cây mềm mại hung hăng vung xuống dưới giống như trường tiên, uy lực vô cùng đáng sợ.

Chương 550: Mạo hiểm thu hoạch (Thượng)

Bởi vì cành cây đánh tới quá nhiều, tốc độ quá nhanh, quá đột ngột, bốn Kiếm giả lập tức bị đánh trúng rơi xuống dưới. Hai mươi đầu hoang thi lập tức bao vây, liên tục phát động công kích.

Tiếng ầm ầm vang lên, bốn Kiếm giả bị hoang thi đánh trúng. Cành cây Thiên hoang thụ lập tức vung tới, đánh trúng thân thể bốn Kiếm giả, lập tức, bốn Kiếm giả giãy dụa, huyết nhục toàn thân nhanh chóng bị hấp thu, trở nên khô quắt.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vô cùng, làm cho người ta sởn hết gai ốc. Đám người Sở Mộ bên ngoài không khỏi cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.

Lập tức, lại là từng đợt trầm mặc. Không có ai dám động thủ lần nữa.

Đặc thù của hoang thi là lực lượng cường đại, phòng ngự kinh người. Ở trong phạm vi Thiên hoang thụ, tốc độ rõ ràng tăng lên rất nhiều, nhưng mà đây còn không phải là trọng điểm. Bởi vì những Kiếm giả này cũng có thể đối kháng nhất thời sau đó thoát thân.

Thứ lợi hại chính thức khiến cho người ta khó lòng phòng bị chính là Thiên Hoang thụ. Nhánh cây của Thiên Hoang thụ trở nên mềm mại, uy lực vung xuống vô cùng khủng bố, tựa như trường tiên bằng sắt thép vậy. Hơn nữa một khi bị cuốn vào, huyết nhục toàn thân còn có thể nhanh chóng bị hấp thu, cuối cùng biến thành một cỗ thây khô.

Trong lòng lạnh lẽo vô cùng, hơn mười Kiếm giả còn lại nhìn chằm chằm vào ba khỏa Thiên Hoang quả trên Thiên Hoang thụ, không dám động thủ nữa.

Cả đám đều có cảm giác không cam lòng tràn ngập nội tâm, rõ ràng là ba khỏa Thiên Hoang quả vô giá nằm ở trước mắt. Rõ ràng chỉ cần bọn hắn ra tay là đoạt được, nhưng mà lại bởi vì hoang thi và Thiên Hoang thụ ngăn cản mà không có cách nào làm được.

Lại vô duyên với kỳ bảo như Thiên Hoang quả, bất luận kẻ nào đứng trong trường hợp này cũng tức ngực dậm chân. Một khi bỏ qua cơ hội, sẽ không còn lần thứ hai.

Phải biết rằng Thiên Hoang địa cung ba ngàn năm mới xuất hiện một lần. Nói cách khác, Thiên Hoang quả cũng ba ngàn năm mới có thể thấy một lần. Bỏ qua lần này, kiếp sau cũng không còn cơ hội.

Trong đầu không ngừng suy nghĩ, tự tìm biện pháp có thể thành công hái Thiên Hoang quả.

Tốc độ vận chuyển của đại não Sở Mộ nhanh hơn, đủ loại suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn. Hai mắt hắn quét qua quét lại giữa hơn hai chục đầu hoang thi và Thiên Hoang thụ, còn có ba khỏa Thiên Hoang quả bên trên. Không ngừng tính toán các lộ tuyến, trong đầu lại mô phỏng một hồi.

Thời gian trôi qua từng chút một, lộ tuyến rõ ràng rốt cuộc cũng xuất hiện trong đầu Sở Mộ.

– Bảy thành nắm chắc, hơn nữa còn có kiếm lệnh thông hành lại tăng thêm ba thành. Chỉ cần có chuyện không may xuất hiện, ta ít nhất cũng có thể nhận được một khỏa Thiên Hoang quả.

Sở Mộ âm thầm nói, chân sải bước tiến về phía Thiên Hoang thụ.

Sở Mộ động lập tức khiến cho đám người kia chú ý, cả đám nhìn vào Sở Mộ. Vốn là kinh ngạc, tiếp theo trên mặt hiện lên nụ cười lạnh.

– Tên này muốn tự tìm đường chết sao?

Vết xe đổ của đám Kiếm giả trước đó còn đấy, muốn thu được Thiên Hoang quả gần như là chuyện chỉ nằm trong mơ mà thôi, ít nhất cho tới bây giờ bọn hắn căn bản không nghĩ ra được bất luận biện pháp gì có tác dụng, có thể thành công hái được Thiên Hoang quả.

Bởi vì xông lên Thiên Hoang thụ cao hơn mười thước hái Thiên Hoang quả đã là cửa ải khó khăn đầu tiên, cửa ải khó khăn thứ hai chính là sau khi hái Thiên Hoang quả còn phải thoát khỏi phạm vi Thiên Hoang thụ.

Ai cũng không biết một khi hái Thiên Hoang quả, Thiên Hoang thụ sẽ có phản ứng gì. Tất cả đều có thể.

Cho nên theo bọn hắn thấy, Sở Mộ dám một mình tiến tới, tới gần Thiên Hoang thụ, nhìn bộ dáng là tới hái Thiên Hoang quả, loại cách làm này không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.

Tốc độ của Sở Mộ cũng không nhanh, mỗi khi bước ra một bước khoảng cách thích hợp, đây đều là khoảng cách trải qua hắn dày công tính toán mới có. Trong lúc vô hình, mỗi một bước của hắn giống như nam châm hút ánh mắt đám Kiếm giả phía sau. Lại khiến cho lực chú ý của bọn họ toàn bộ đều đặt lên trên nhất cử nhất động của Sở Mộ.

Hô hấp của Sở Mộ trở nên ngày càng kéo dài, trái tim cũng giảm tần suất nhảy lên, nhưng mà mỗi một lần nhảy lên đều mạnh mẽ, có lực. Một lượng lớn máu tươi từ trái tim tràn ra khắp toàn thân, cung cấp từng đợt, từng đợt lực lượng cường hãn, được Sở Mộ tích lũy.

Bước xuống một bước, thân thể Sở Mộ dừng lại, khoảng cách cho tới phạm vi Thiên Hoang thụ bao phủ cũng chỉ còn một đường.

Liếc mắt đảo qua, quan sát lại một lần nữa tư thế, vị trí của đám hoang thi, Sở Mộ chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên Thiên Hoang thụ, khóe mắt bao quát toàn bộ cành cây của nó.

Cuối cùng ánh mắt hắn tập trung vào một khỏa Thiên Hoang quả ở giữa ba khỏa.

Tuy rằng Sở Mộ cũng rất muốn đạt được ba khỏa Thiên Hoang quả, nhưng mà hắn không có nắm chắc. Có lẽ đây chỉ là hành động chắc chắn hơn mà thôi.

Hết thảy chỉ có chờ sau khi thành công thu được khỏa Thiên Hoang quả đầu tiên mới biết được. Khi đó nhìn phản ứng của Thiên Hoang thụ rồi lại ứng biến.

Chậm rãi cúi đầu nhìn xuống, thu hồi ánh mắt. Dưới ánh mắt chăm chú nhìn của mọi người, thân thể Sở Mộ nhoáng lên một cái, có tàn ảnh thoáng hiện.

Bước vào trong phạm vi Thiên Hoang thụ bao phủ, đám hoang thi phảng phất như từ trong ngủ say tỉnh lại vậy, tính tình táo bạo, phát ra tiếng rống giận liên tục, liên tục vọt về phía Sở Mộ, hai tay huy vũ, phát động công kích trí mạng.

Từng đạo ảo ảnh dưới công kích của hoang thi bị đánh tan, nhưng mà lại có thêm ảo ảnh xuất hiện, khiến cho đám hoang thi không có cách nào tìm được chân thân của Sở Mộ, tốn công vô ích.

Luận lực lượng Sở Mộ không bằng hoang thi, luận phòng ngự thân thể, Sở Mộ cũng không bằng hoang thi. Nhưng luận tốc độ, cho dù Sở Mộ bởi vì ở dưới gốc Thiên Hoang thụ cho nên được tăng phúc cũng không có cách nào bằng được Sở Mộ.

Mục đích không phải là vì giết chết hoang thi, mà là thoát khỏi chúng. Điểm này đối với đại đa số Kiếm giả mà nói, cũng không quá khó khăn.

Trong tích tắc, thân thể Sở Mộ giống như một mũi tên phóng lên trời. Công kích của hoang thi liên tục thất bại, lúc này chúng mới phát hiện ra mục tiêu đã không còn ở trên mặt đất, đã bắn lên trên được mấy thước.

Lúc này trên Thiên Hoang thụ có hai nhánh cây trở nên mềm mại, hóa thành trường tiên hung hăng quất xuống. Bởi vì tốc độ quá nhanh, uy lực cường đại khiến cho không khí phát ra tiếng rít chói tai, vỡ vụn, truyền vào trong tai Sở Mộ vô cùng rõ ràng.

Lợi kiếm ra khỏi võ, song kiếm trong tay đều chém ra, cuối cùng va chạm với cành cây quất xuống. Lực lượng chấn động bị Sở Mộ mượn, khiến cho tốc độ phóng lên của hắn càng thêm nhanh hơn.

Sưu một tiếng, lưu lại một đạo tàn ảnh trên không trung.

Lại có thêm những cành cây trở nên mềm mại, lại lần nữa hung hăng quất xuống, rập rạp chằng chịt, từ bốn phương tám hướng trực tiếp phong kín đường đi của Sở Mộ. Chỉ là hết thảy đều nằm trong tính toán của Sở Mộ.truyện ma

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)