1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 531: Dung hợp thức thứ 11 |>đến chương 535

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 531: Dung hợp thức thứ 11 |>đến chương 535

❮ sau
tiếp ❯

Chương 531: Dung hợp thức thứ mười một

Thân thể Sở Mộ theo sát, Đồng Tâm kiếm đâm ra một kiếm. Từng điểm kiếm quang màu vàng nối tiếp nhau, không ngừng đánh trúng bộ vị trước ngực của hoang thi, không có một chút chênh lệch nào.

Nếu như có người chứng kiến, nhất định sẽ cảm thấy khiếp sợ vì độ chính xác khi xuất kiếm của Sở Mộ. Mặc dù nói nhanh chuẩn, hung ác là kiếm thuật tiêu chuẩn. Nhưng mà Kiếm giả chính thức đạt tới độ ổn định như vậy lại có mấy người?

Muốn làm được điều này cần thiên phú, cần thiên chuy bách luyện, cần nhãn lực và độ khống chế siêu cường.

Từng điểm, từng điểm quang mang màu vàng bị nghiền nát. Dưới lực lượng khổng lồ, hoang thi không có cách nào phản kháng, không ngừng bay ngược về phía sau, cuối cùng lại đập vào vách tướng, phát ra tiếng nổ vang.

Bắn lên trên cao, chỉ thấy đầu hoang thi kia phát ra tiếng gầm tràn ngập phẫn nộ, miệng mở ra, một khí thể màu vàng nâu được phun ra, hung mãnh, đáng sợ vô cùng.

Khó có thể né tránh, Sở Mộ vung một kiếm ngăn cản. Một tiếng ầm vang xuất hiện, cả người bay ngược về phía sau. Điều chỉnh tư thế trên không trung, Sở Mộ lần nữa chém ra một kiếm. Lập tức có vô số quang mang màu vàng, sáng chói xuất hiện, sau đó nhanh chóng hội tụ trên thân Đồng Tâm kiếm, dung nhập vào trong Tê Liệt ý cảnh. Một kiếm hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng to bằng ngón tay, phảng phất như cực quang xuyên thủng hư không.

Liệ Không kiếm kích.

Một kiếm này bởi vì kiếm khí hoàn toàn ngưng tụ, hơn nữa lại thêm Tê Liệt ý cảnh tăng phúc, tốc độ nhanh hơn, chuẩn xác hơn, một kiếm trúng bộ vị trái tim của hoang thi.

Bộ vị vốn trước đó đã bị thương nay lại bị đánh trúng, vết thương lập tức sâu hơn. Thân thể hoang thi cũng bởi vì một kích này lần nữa bắn ngược lên trên vách tường ở đại sảnh.

Nhãn lực của Sở Mộ kinh người, liếc mắt đã thấy vết thương trên ngực hoang thi so với vừa rồi còn sâu hơn. Điều này nói rõ uy lực của Liệt Không kiếm kích vẫn có hiệu quả, chỉ là còn chưa đủ.

– Không đủ, vẫn phải tiếp tục.

Sở Mộ thầm nghĩ, nắm bắt cơ hội, lại lần nữa thi triển Liệt Không kiếm kích. Lại là một đạo kiếm quang màu vàng ngưng thực, giống như cực quang phá không bay đi.

Rống….

Hoang thi phát ra tiếng gầm giận dữ, quanh thân có một đám hoang thi khí màu vàng nâu cuồn cuộn. Chỉ thấy bộ vị bị thương trước ngực không ngờ lại nhanh chóng khép lại.

Chỉ trong nháy mắt bộ vị bị thương đã khôi phục như lúc ban đầu, làm cho người ta tuyệt vọng.

Ở bên khác, đệ tử Kim cương kiếm tông và đệ tử Chân Viêm kiếm tông cùng với đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ cũng phát hiện ra năng lực khôi phục siêu cường của hoang thi, sắc mặt đại biến, liên tục xuất ra thực lực chân chính.

Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, kiếm khí khủng bố bắn lên trên trời, phảng phất như khiến cho cả đại sảnh chấn động.

Bọn hắn không thể không xuất ra toàn bộ thực lực. Bởi vì hoang thi thực sự quá khó chơi, không xuất ra toàn bộ thực lực, không đủ để chém giết hoang thi.

Đây không chỉ là một lần đại chiến sinh tử với hoang thi, cũng là một cuộc đọ sức gián tiếp giữa các đệ tử từ các thế lực khác biệt.

– Kim Cương hàng thế.

Đệ tử Kim cương kiếm tông gầm lên một tiếng giận dữ, hai mắt trợn ngược, có quang mang màu vàng tràn ngập, giống như là kim cương trợn mắt. Thân thể phảng phất như cao lớn hơn, một kiếm, hung hăng đánh lên trên đầu hoang thi, như là kim cương tới thế gian hàng yêu phục ma.

– Ma Diễm phần thiên.

Đệ tử Chân Viêm kiếm tông huy vũ kiếm khí thượng phẩm hỏa hệ, toàn thân có liệt hỏa hừng hực thiêu đốt. Phảng phất như dấn thân vào trong biển lửa, ngọn lửa màu đỏ sậm, ẩn chứa nhiệt độ khủng bố. Trong lúc kiếm huy vũ, từng đạo liệt hỏa trực tiếp quấn quanh thân hoang thi, phảng phất như muốn thiêu đốt hoang thi thiêu đốt thành than cốc.

– Nộ đào thập trọng lãng.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ toàn thân có hơi nước màu xanh da trời vờn quanh, cả người lăng không bay lên. Kiếm khí Thủy hệ thượng phẩmt rong tay huy vũ, đột nhiên sinh ra một đám sóng biển màu xanh, mỗi một lớp sóng biển đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Từ trên cao nhìn xuống giống như là biển gầm đánh tới, trùng trùng điệp điệp, kết nối với nhau.

Hoang thi bị đánh trúng, giống như là ván gỗ trong sóng to gió lớn, tùy thời đều có thể bị nghiềnnaát.

Sở Mộ lần nữa thi triển Liệt Không kiếm kích.

So với Kinh Phong kiếm thuật mà nói, dưới tình huống sử dụng Đồng Tâm kiếm, uy lực của Liệt Không kiếm kích càng rõ ràng, hiệu quả càng tốt hơn.

Từng lần, từng lần thi triển, lại khiến cho Sở Mộ lĩnh ngộ sâu sắc hơn.

Vốn hắn có tốn một ít thời gian lĩnh ngộ dung hợp Liệt Không kiếm kích, chỉ có điều không dùng thời gian quá nhiều. Chủ yếu là dùng Tê Liệt ý cảnh và Kiếm thế làm chủ.

Hơn nữa chiến đấu bình thường, đại đa số hắn đều lấy Kinh Phong kiếm thuật làm chủ, rất ít vận dụng Liệt Không kiếm kích.

Cho nên sau khi dung hợp tới thức thứ mười, Liệt Không kiếm kích vẫn không có gì tiến bộ.

Nhưng mà hôm nay, Sở Mộ lần lượt vận dụng Liệt Không kiếm kích, dần dần lĩnh ngộ sâu sắc hơn.

– Dung nhập thức thứ mười một, Liệt Không kiếm kích.

Quát khẽ một tiếng, Sở Mộ lần nữa xuất hiện, một đạo quang mang màu vàng càng thêm sáng chói, càng thêm chói mắt, xuyên thủng hư không, lưu lại một đạo quang mang màu vàng nhạt, bắn thẳng tới hoang thi.

Một tiếng phốc vang lên, ngực hoang thi lần nữa bị đánh trúng, lập tức xé rách tạo thành một miệng vết thương lớn bằng ngón tay, so với miệng vết thương trước còn sâu hơn.

Không có dừng lại, Sở Mộ liên tục xuất kiếm, lại là Liệt Không kiếm kích, lại là một đạo quang mang màu vàng sắc bén, lạnh lẽo vô cùng.

Liệt Không kiếm kích dung hợp thức thứ mười một của Kim Phong kiếm thuật, uy lực so với trước đó lại tăng lên ba thành, càng cường đại hơn. Lại có Tê Liệt ý cảnh tăng phúc, còn có Đồng Tâm kiếm tăng phúc, thập phần đáng sợ, lúc này đã vượt qua uy lực của Kinh Phong Nộ trong Kinh Phong kiếm thuật.

Liệt không kiếm kích nghiễm nhiên trở thành một kiếm mạnh nhất dưới Phá Ngục toái không kiếm của Sở Mộ.

Lại lần nữa đâm ra một kiếm, không để cho thi hoang có cơ hội khôi phục, quang mang màu vàng lần nữa chọn mục tiêu chuẩn xác trên ngực hoang thi.

Nếu như vận dụng Phá Ngục toái không kiếm mà nói, có lẽ một kiếm này đủ để phá vỡ ngực của hoang thi, động tới trái tim nó. Nhưng mà một khi vận dụng Phá Ngục toái không kiếm, tinh khí thần sẽ hạ thấp ba thành, thực lực chỉnh thể rõ ràng sẽ bị ảnh hưởng.

Nếu như chỉ có một mình hắn ở chỗ này, Sở Mộ còn có thời gian khôi phục. Nhưng mà trừ bản thân hắn ra, lúc này còn có ba ngườik hác. Hai người là đệ tử kiếm tông, không cùng đường với Đại Khôn kiếm phủ. Còn có một người là từ Hắc Ưng kiếm phủ, đối địch với Đại Khôn kiếm phủ.

Cho nên Sở Mộ không thể không giữ lại Phá Ngục toái không kiếm, chỉ sử dụng Liệt Không kiếm kích.

Lại lần nữa thi triển ra một kiếm, mà thi hoang thì gầm lên một tiếng giận dữ, toàn thân tràn ngập hoang thi khí mãnh liệt.

Tiếng phốc vang lên, trong lúc miệng vết thương thi hoang đang muốn khôi phục, Liệt Không kiếm kích lần nữa trúng mục tiêu vết thương, đánh bại một tầng cuối cùng, tiến thẳng tới trái tim.

Chương 532: Oản luân không gian thượng phẩm (Thượng)

Hoang thi rống lên một tiếng rồi im bặt, hoang thi khí mãnh liệt cũng dừng lại. Trong cơ thể hoang thi phát ra tiếng nghiềna át, đó là tiếng trái tim bị lực lượng của Liệt Không kiếm kích đục nát.

Cùng lúc đó ở ba khu vực khác, đệ tử Kim cương kiếm tông và đệ tử Chân Viêm kiếm tông, đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ cũng cơ hồ cùng lúc chém giết thi hoang.

Có một người là phá hỏng trái tim giống như Sở Mộ, một người thì mạnh mẽ phá nát đầu của hoang thi, một người thì chặt đứt cổ hoang thi.

Sự thực chứng minh, nhược điểm của hoang thi ở hai nơi là đầu và trái tim. Phá hỏng bất luận nơi nào, cũng có thể chém giết được chúng.

Sau khi chém giết hoang thi, trong thi thển hoang khi có một đạo hoang khí tinh thuần lao ra, xoay quanh một vòng trên không trung rồi nhanh chóng phóng về phía đám người Sở Mộ. Trong nháy mắt chui vào trong thân thể bốn người Sở Mộ rồi biến mất không thấy gì nữa.

– Hoang thi tuy rằng so với hoang thú còn mạnh hơn, còn khó đánh chết hơn. Nhưng mà sau khi đánh chết, thu hoạch được hoang khí tinh khiết còn lớn hơn gấp chục lần.

Tiếp theo, đệ tử Kim cương kiếm tông và Chân Viêm kiếm tông cùng với đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ nhìn về phía Sở Mộ, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.

Bốn người đồng thời ra tay đối phó với bốn đầu haong thi, dùng nhãn lực của bọn hắn tự nhiên nhận biết thực lực bốn đầu hoang thi không khác gì nhau, không phân trên dưới.

Bốn người ra tay đối kháng với hoang thi, không chỉ chém giết hoang thi, mà còn gián tiếp so cao thấp.

Thiên tài tất có ngạo khí của mình, khác biệt ở chỗ biểu hiện thế nào.

Mà nói tu vi, Sở Mộ chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, mà trong bốn bọn hắn còn là người có tu vi thấp nhất. Chỉ là cuối cùng Sở Mộ lại là người đầu tiên chém giết hoang thi.

Cho dù ngay sau khi Sở Mộ chém giết hoang thi xong, chưa tới một hô hấp bọn hắn cũng chém giết hoang thi, nhưng mà chậm là chậm, dù chỉ trong tích tắc.

Đối với cao thủ chân chính, tích tắc này thường thường sẽ là mấu chốt phân thắng bại, sinh tử.

Mà thân thể hoang thi vô cùng cứng rắn, khó có thể phá hỏng. Kiếm khí thượng phẩm cũng không thể làm gì đươc, muốn chém giết nó, chỉ có dựa vào lực công kích mạnh mẽ mà thôi.

Sở Mộ có thể chém giết hoang thi nhanh hơn bọn hắn, điều này nói rõ lực công kích của Sở Mộ còn hơn bọn hắn.

Công kích là yếu tố đầu tiên của Kiếm giả, tất cả những thứ khác đều là để phụ trợ công kích, công kích không đủ cường đại, hết thảy đều không tốt.

Nhìn Sở Mộ thật sâu, phảng phất như muốn khắc ghi tướng mạo Sở Mộ vào trong đầu. ba người nhoáng lên phi thân nhanh chóng xông vào cánh cửa tối đen như mực trước đó.

Sở Mộ cũng quan tâm tới việc ba người bọn khắc sâu hình ảnh mình trong đầu và kiêng kỵ ra sao, hắn cũng thi triển thân pháp giống như một thanh kiếm thẳng tắp sát nhập vào trong cánh cửa tối đen như mực.

Trải qua lần hoang thi tập kích trước đó, lần này, Sở Mộ càng thêm cẩn trọng. Tâm thần tập trung, nhưng mà sau khi tiến vào hết thảy lại bình tĩnh, cũng không có lọt vào bất luận công kích gì.

Nhưng mà Sở Mộ vẫn không có buông lỏng, tay nắm đồng tâm kiếm, nhanh chóng phóng vào bên trong.

Đại khái phóng ra được hơn mườihu ước, phía trước xuất hiện một điểm sáng nhỏ, lơ lửng trên không trung, giống như đom đóm tỏa sáng vậy.

Hai mắt Sở Mộ lập tức bị đám quang mang yếu ớt kia hấp dẫn, bước đi.

Không có bất kỳ nguy hiểm nào, Sở Mộ đi tới trước mặt quang mang, trong quang mang dường như có gì đó. Nhưng mà bởi vì quang mang có chút mơ hồ, Sở Mộ cũng không có cách nào nhìn thấy rốt cuộc là vật gì.

Cẩn thận quan sát trong chốc lát, Đồng Tâm kiếm nhẹ nhàng đụng vào, không phát hiện ra có bất kỳ nguy hiểm và dị thường nào. Tay trái Sở Mộ vươn ra, Thiên Nguyên kiếm khí bao phủ, trực tiếp chụp vào đám quang mang này.

Quang mang vẫn không nhúc nhích rơi vào trong tay, dường như cảm nhận được sự tồn tại của Thiên nguyên kiếm khí, nó nhanh chóng trở nên ảm đạm. Cuối cùng biến mất không thấy gì nữa. Ánh sáng bốn phía lần nữa trở nên tối đen như mực, cho dù thị kiếm của Sở Mộ đã viên mãn cũng khó có thể nhìn rõ.

Hắn chỉ có thể cảm giác được trong lòng bàn tay có một thứ đồ vật, cảm giác lạnh buốt lan tràn trong lòng bàn tay, loáng thoáng có thể suy đoán ra được là hình dạng gì. Nhưng mà cụ thể là vật gì, Sở Mộ lại không dám khẳng định.

Dường như không có những vật khác, tay trái Sở Mộ nắm chặt, mang theo vật không biết là gì này quay về đại sảnh.

Tất cả mọi thứ trong Thiên Hoang địa cung tựa hồ đều do người ta cố gắng sắp xếp ra, thông qua khảo nghiệm, khiêu chiến, rồi sau đó đạt được thứ coi như là ban thưởng này.

Cuối cùng sẽ như thế nào? Sở Mộ không rõ, nhưng mà hiện tại hắn chỉ có thể một đường tiến lên, mãi tới khi tới cực hạn khả năng của hắn.

Tiếng bước chân vang lên, ba người khác cũng đi tới, lần nữa xuất hiện trong đại sảnh. Sở Mộ liếc mắt đảo qua, nhìn vẻ mặt bọn hắn dường như cũng có thu hoạch, chỉ có điều không biết là có thu hoạch gì.

Một tiếng ông ông vang lên, ở chính giữa đại sảnh xuất hiện một cánh cửa tràn ngập ánh sáng, chỉ là không biết đi thông tới nơi nào.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ánh mắt nhìn chừng ba tức, đột nhiên nhếch miệng cười:truyện Linh Dị

Nhất định hắn cũng đạt được bảo vật gì đó, liên thủ, giết chết hắn.

Đệ tử Kim cương kiếm tông nhìn qua Sở Mộ, lại đảo qua đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường, vừa sải bước đi vào trong cánh cửa tràn ngập ánh sáng rồi biến mất không thấy gì nữa.

Mặc dù nói tứ đại kiếm tông và Đại Khôn kiếm phủ rõ ràng không cùng một trận doanh, thậm chí có thể nói là căm thù lẫn nhau.

Nhưng mà tứ đại kiếm tông bởi vì tu luyện công pháp, kiếm thuật khác biệt mà tạo thành phong cách khác biệt.

Như Kim cương kiếm tông chú ý tới quang minh lỗi lạc, nếu như vi phạm điểm này, muốn tiến bộ vô cùng khó khăn.

Nếu như muốn tiêu diệt Sở Mộ, hắn sẽ tự mình ra tay, mà không phải là liên thủ với người khác. Chỉ là trong lòng hắn cũng hiểu rõ, cho dù tự mình ra tay cũng không có nắm chắc tiêu diệt Sở Mộ, cho nên lựa chọn rời đi, nhưng mà trong lòng cũng rất muốn thu được bảo vật mà Sở Mộ mới thu được vừa rồi.

Vẻ mặt đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ trở nên âm trầm, nhìn về phía đệ tử Chân Viêm kiếm tông, trong mắt hiện lên vẻ hỏi han.

– Ngươi ra tay đi, ta ở bên cạnh nhìn qua.

Đệ tử Chân Viêm kiếm tông cười tà tà, khoanh tay đứng nói.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ cau mày, câu trả lời của đối phương làm cho hắn không có cách nào phân biệt được thật giả. Ngẫm lại, cuối cùng vẫn quyết định buông tha. Chỉ dựa vào một mình hắn, hắn không nắm chắc có thể tiêu diệt được Sở Mộ.

Coi như là liều mạng có lẽ có cơ hội, nhưng mà nhất định hắn cũng sẽ bị trọng thương. Khi đó đệ tử Chân Viêm kiếm tông sẽ trở thành thợ săn cuối cùng.

May áo cưới cho người khác, còn phải bồi mạng mình vào, kẻ đần mới đi làm loại mua bán này.

Chương 533: Oản luân không gian thượng phẩm (Hạ)

– Coi như ngươi vận tốt.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ hung hăng nhìn Sở Mộ, vô cùng không cam lòng để lại một câu ngoan độc rồi quay người đi vào trong cánh cửa tràn ngập ánh sáng, biến mất không thấyi ì nữa.

– Ài, thực sự là đáng tiếc nha.

Đệ tử Chân Viêm kiếm tông lắc đầu, cũng quay người đi vào trong cánh cửa tràn ngập ánh sáng rồi biến mất không thấy gì nữa.

Trong cả đại sảnh cũng chỉ còn lại một mình Sở Mộ.

Nếu như chỉ một mình đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ Sở Mộ sẽ trực tiếp ra tay, đáng tiếc thời cơ không đúng.

Hơi lắc đầu, Sở Mộ không có lập tức tiến vào cánh cửa tràn ngập ánh sáng kia mà duỗi bàn tay trái ra, ánh mắt nhìn vào đồ vật trong tay.

Trong tích tắc, vẻ mặt Sở Mộ khẽ giật mình, tiếp theo trong mắt hiện lên vẻ cuồng hỉ.

Toàn thân màu trắng, phong cách cổ xưa, có rất nhiều đường vân thần bí giao thoa. Những đường vân này toàn bộ đều kết nối với nhau.

Oản luân không gian.

Đúng vậy, bảo vật Sở Mộ thu được chính là oản luân không gian, hơn nữa còn là oản luân không gian màu trắng, oản luân không gian thượng phẩm.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ làm cho cảm xúc của mình bình tĩnh lại, khôi phục lại tỉnh táo. Tiếp đó, bắt đầu nhận chủ.

Ý niệm quét qua, không gian bên trong oản luân không gian màu trắng này có chừng một trăm thước vuông, lớn hơn oản luân không gian màu đen chừng mườia ần. Chuyện này đồng nghĩa với việc Sở Mộ có thể để thêm được rất nhiều đồ vật.

Tuy rằng đạt được oản luân không gian thượnpg hẩm, nhưng mà Sở Mộ cũng không có bỏ đi oản luân không gian trung phẩm. Giá trị của oản luân không gian trung phẩm cũng không kém, hơn nữa ở trong Thiên Hoang địa cung này, Sở Mộ còn không biết có thể đoạt được thêm những vật khác hay không.

Nói không chừng tới lúc đó còn cần không gian chứa đồ nữa.

Tay trái vốn đeo oản luân không gian, tay phải lại đeo oản luân không gian thượng phẩm vừa mới đạt được. Sở Mộ cũng không có đem đồ trên oản luân không gian trung phẩm vào trong oản luân không gian thượng phẩm, bởi vì làm như vậy cũng không cần thiết.

– Thiên Hoang địa cung, mặc kệ sự tồn tại của ngươi là có mục đích gì. Tóm lại, đây là một nơi không tệ.

Sở Mộ âm thầm nói, thu hồi ánh mắt từ trên oản luân không gian bên tay phải, ống tay áo rơi xuống, che lại. Hắn sải bước đi tới cánh cửa sáng ngời kia rồi lách mình tiến vào bên trong.

Chợt, theo Sở Mộ biến mất, cánh cửa tràn ngập ánh sáng kia cũng biến mất. Đại sảnh lần nữa khôi phục lại vẻ yên tĩnh, bốn đầu hoang thi trên mặt đất cũng biến mất. Phong cấm trước bốn cánh cửa tối đen như mực cũng tự động xuất hiệ.n

….

– Đại Ri thiên chiếu.

Một kiếm có trăm đạo quang mang bắn ra, mỗi một đạo quang mang đều ẩn chứa nhiệt độ cao, nóng bỏng đáng sợ. Giống như ánh nắng mặt trời vậy, trút xuống mục tiêu.

Đây là một chiêu trong môn Cổ Kiếm thuật gọi là Đại Ri kiếm thuật.

– Phong quyển lâu tàn.

Một kiếm, có gió rít gào, có cơn lốc khủng bố tập kích, giống như muốn cuốn đi hết thảy, không thể ngăn cản.

Hai chiêu Cổ Kiếm thuật lập tức va chạm, kiếm khí khủng bố bắn ra bốn phương tám hướng, thanh thế to lớn chấn động tám phương. Kiếm khí phong hệ và hỏa hệ sắc bén vô cùng bắn ra bốn phía, đánh lên trên vách tường, mặt đất.

Sau khi Sở Mộ tiến vào trong cánh cửa tràn ngập ánh sáng đã xuất hiện ở trong mật thất này. Vừa mới tiến vào đã thấy hai ngườidđg ganiao chiến, vô cùng kịch liệt.

Hai mắt đảo tới đảo lui, Sở Mộ nhìn rõ song phương đang giao chiến, trong đó một người là đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, thi triển Cổ Kiếm thuật phong hệ, kiếm thuật lĩnh ngộ cũng là ý cảnh phong hệ, ước chừng đạt tới sáu thành hai tiêu chuẩn.

Một người khác là đệ tử Đại Khôn kiếm phủ, lại là một đệ tử nội môn trong cửu viện, hiện đang giữ chức bang chủ Ngạo Kiếm bang – Chu Thiên Chiếu.

Chu Thiên Chiếu lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh, trình độ lĩnh ngộ cũng đạt tới sáu thành hai tiêu chuẩn, trình độ so với đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ không so trên dưới. Luận uy lực Cổ Kiếm thuật cũng không kém nhiều. Bởi vậy chiến đấu giữa hai người này tới bây giờ còn chưa phân ra thắng bại.

– Sở sư đệ, ngươi tới vừa vặn, mau ra tay, giúp ta giết chết tên này.

Chu Thiên Chiếu và đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đều chú ý tới người mới tới. Nhìn thấy là Sở Mộ, Chu Thiên Chiếu lập tức mừng rỡ nói.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ nhướng mày, một mình Chu Thiên Chiếu hắn đối phó đã rất là khó khăn, lại tới một người coi như tu vi chỉ có Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong nhưng cũng đủ để thay đổi cục diện.

Trong nháy mắt đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này lui về phía sau. Mật thất này không lớn cũng không nhỏ, hắn nhanh chóng kéo giãn khoản gcách với Chu Thiên Chiếu, đồng thời quát:

– Đám Thiên Hoang thạch trong này là của các ngươi, ta không tranh đoạt với các ngươi nữa.

Ánh mắt Chu Thiên Chiếu và Sở Mộ đồng thời nhìn về một đống đá màu vàng trong mật thất, hai mắt tỏa ra tinh mang.

Thiên Hoang thạch.

Một khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm có thể đổi được mười vạn học phần, một khối Thiên Hoang thạch trung phẩm có thể đổi được năm mươi vạn học phần. Mặc kệ Sở Mộ hay là Chu Thiên Chiếu, đây đều là một số lượng thu nhập cực lớn.

– Giết ngươi, những hoang thạch này sẽ là của ta…

Ánh mắt Chu Thiên Chiếu rời đống Thiên Hoang thạch, nhìn về phía đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ cách đó hơn chục thước, trong mắt có sát cơ lạnh lẽo lập lòe, miệng lạnh lùng nói.

– Giết ta? Ta chỉ rời khỏi đây mà thôi, đối với các ngươi mà nói cũng không có bao nhiêu chỗ tốt.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ vội vàng nói, tuy rằng là nói như vậy, nhưng mà một khi bị giết chết ở đây, tuy rằng không phải bị giết chết chân chính. Nhưng lại bị truyền tống ra khỏi Thiên hoang cảnh trong Thiên Hoang địa cung, không có duyên với đủ loại kỳ ngộ ở đây.

– Bớt sàm ngôn đi.

Sát khí của Chu Thiên Chiếu bắn ra, huy động một kiếm, từng đạo Tiên Thiên kiếm khí hỏa hệ ẩn chứa Hỏa chi ý cảnh giống như cơn lốc đánh ra, rậm rạp, chằng chịt bao phủ đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ:

– Sở sư đệ, người này là đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, có mâu thuẫn rất lớn với Đại Khôn kiếm phủ chúng ta, vô luận thế nào đều phải giết chết hắn. Cho dù không phải chân chính giết chết, cũng có thể làm cho hắn rời khỏi đây, không có cách nào đạt được chỗ tốt từ địa cung.

Sở Mộ không có rút kiếm, hắn sẽ không bởi vì mấy câu của Chu Thiên Chiếu mà ra tay.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ nhanh chóng né kiếm khí của Chu Thiên Chiếu, Chu Thiên Chiếu lần nữa xuất kiếm, lại là mấy chục đạo kiếm khí đánh ra, đồng thời hắn nhanh chóng quay về phía Sở Mộ, nói:

– Sở sư đệ, ta biết rõ giữa chúng ta có một ít mâu thuẫn, nhưng mà đây chỉ là một ít mâu thuẫn trong kiếm phủ, căn bản không tính là gì.

Chu Thiên Chiếu đành phải dùng tình dùng lý đả động, hi vọng Sở Mộ ra tay. Hắn muốn liên thủ với đối phương chém giết đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ này.

Chỉ cần Sở Mộ chịu xuất kiếm, cho dù quấy nhiễu đối phương. Chu Thiên Chiếu vẫn có nắm chắc rất lớn chém giết đối phương.

Chương 534: Chu Thiên Chiếu

– Muốn giết ta? Không dễ dàng như vậy đâu.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ tức giận, sát khí bộc phát, thân thể lập lòe, thậm chí có vài đạo ảo ảnh lập lòe hiển hiện, làm cho người ta khó có thể phân biệt ra thật giả.

Ngay sau đó, những ảo ảnh có thể dùng giả đánh tráo này bắn ra toàn bộ, có ba đạo bắn về phía Chu Thiên Chiếu, ba đạo bắn về phía Sở Mộ.

Chu Thiên Chiếu vung kiếm thi triển kiếm chiêu, đánh trúng toàn bộ ba đạo thân ảnh, lập tức nghiền nát, hóa ra là ảo ảnh.

Trong ba đạo thân ảnh lao về phía Sở Mộ có một đạo xuất kiếm, cuồng phong ngưng tụ trên thân kiếm, tiếng thét không dứt bên tai, một kiếm này nhanh như thiểm điện, khiến cho trong lòng người run sợ, rung động.

– Phong khởi… Vân động.

Bên tai dường như cũng truyền tới tiếng quát chói tai của đối phương, còn có Phong chi ý cảnh mạnh mẽ đang chấn động.

Một kiếm nhanh như thiểm điện chém giết, lập tức chém qua thân thể Sở Mộ, không có chút trở ngại nào. Trong mắt Chu Thiên Chiếu, Sở Mộ bị chém ngang lưng, vẻ vui mừng trong mắt hắn nhanh chóng chuyển thành ngạc nhiên.

Bởi vì kia chẳng qua chỉ là một đạo tàn ảnh, chân thân của Sở Mộ hiện tại ở sau lưng đối phương. Đồng tâm kiếm thi triển Kinh Phong Liệt, ba thành Tê Liệt ý cảnh sắc bén khôn cùng.

Cảm nhận sự sắc bén đáng sợ sau lưng, trực tiếp muốn xé rách kiếm khí hộ thể của mình. Sắc mặt đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đại biến, thân thể ở trên không trung mạnh mẽ lướt ngang ba thước, nhanh chóng quay người đâm lại một kiếm, cuồng phong lan tràn.

– Chết.

Tiếng quát lạnh lẽo của Chu Thiên Chiếu truyền tới, Đại Nhật kiếm thuật được thi triển, một cỗ Hỏa chi ý cảnh mạnh mẽ chấn động, tản mát ra nhiệt độ cao tới đáng sợ, cơ hồ có thể hòa tan sắt thép.

Kiếm của Chu Thiên Chiếu cũng giống như hóa thành một mặt trời, chiếu sáng khắp nơi, có vô số kiếm quang đáng sợ xé rách không khí.

Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ không thể không dừng lại, vội vàng thi triển thân pháp đáp xuống đất. Mũi chân điểm nhẹ mặt đất một cái, nhanh chóng thoát đi. Nhưng mà kiếm của Sở Mộ lại vô thanh vô tức hiển hiện trước mắt hắn, giống như giòi trong xương, tùy ý để thân thể hắn biến ảo, Sở Mộ thủy chung vẫn đi theo trước mặt hắn, một kiếm đánh tới.

Thân pháp của hắn tương tự với Huyễn Ảnh bộ, cũng thuộc về cấp độ siêu giai. Nhưng mà so với Huyễn Ảnh bộ lại còn có chút chênh lệch, ở trong mắt Sở Mộ đương nhiên bị nhìn thấu.

Không có chỗ né tránh, một kiếm bị ngăn cản. Tay Sở Mộ run lên, lực lượng chấn động trụ cột viên mãn được thể hiện ra, một kiếm đánh văng kiếm của đối phương, đâm thẳng về cổ họng.

Chu Thiên Chiếu lần nữa đuổi giết tới, Đại Nhật kiếm thuật lại được thi triển.

Trước có Sở Mộ, sau lưng có Chu Thiên Chiếu. Đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đã không có cách nào né tránh, hắn đánh ra một kiếm, ý đồ muốn kéo Sở Mộ xuống nước.

Thi triển Huyễn Ảnh bộ, ba đạo ảo ảnh nhất thời làm cho một kiếm của đối phương thất bại. Đại nhân thiên chiếu của Chu Thiên Chiếu đánh vào lưng đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ kia. Một tiếng hét thảm vang lên, miệng phun ra máu tươi, cả người bay về phía trước, toàn thân phảng phất như bị đốt cháy, khét lẹt.

Lúc vừa mới xông qua bên người Sở Mộ, Sở Mộ khẽ vung kiếm rạch qua cổ họng hắn, người này lập tức bị mất mạng.

– Kiếm thuật của sư đệ rất hay.

Chu Thiên Chiếu cười ha hả, nói.

Thi thể đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ đổ ập về phía trước, máu tươi vãi ra mặt đất như vẩy mực. Ngay sau đó, chỉ thấy thân thể hắn nhanh chóng trở nên phai nhạt. Sau ba tức, tính cả máu tươi trên mặt đất cũng biến mất không còn một mảnh, bất kỳ vật gì cũng không có để lại, phảng phất như chưa từng xuất hiện vậy.

– Sư đệ, theo ta thấy những hoang thạch này chúng ta chia đều đi.

Chu Thiên Chiếu tiếp tục nói rồi đi về phía Sở Mộ.

Sở Mộ đưa lưng về phía Chu Thiên Chiếu cho nên không có chứng kiến nụ cười quỷ dị trên mặt Chu Thiên Chiếu.

Vẫn không trả lời, Chu Thiên Chiếu khi còn cách Sở Mộ chừng năm trượng tức thì đâm ra một kiếm. Một kiếm này ngưng tụ sáu thành hai Hỏa chi ý cảnh, toàn lực xuất kích. Còn có Tiên thiên kiếm khí hỏa hệ ngưng tụ, hung hiểm tới cực điểm.

Quá mức đột nhiên, hai mắt Chu Thiên Chiếu bắn ra quang mang vô cùng hung ác, một kiếm này muốn giết chết Sở Mộ.

Một kiếm tuyệt sát đâm thủng thân thể Sở Mộ, sắc mặt Chu Thiên Chiếu lập tức biến đổi. Bởi vì một kiếm này cũng không có cảm giác đâm vào huyết nhục.

Cảm giác nguy cơ tràn ngập xuất hiện, trong mắt Chu Thiên Chiếu hiện lên hàn mang, vội vàng né tránh sang một bên.

Trong nháy mắt Chu Thiên Chiếu ra tay, Sở Mộ đã có phản ứng. Đối với người như Chu Thiên Chiếu, Sở Mộ sao có thể yên tâm đem hậu phương giao cho hắn cơ chứ?

Sự thực chứng minh, quả nhiên Chu Thiên Chiếu không có ý tốt.

Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, Sở Mộ nắm lấy tiên cơ phản kích. Một kiếm giống như mưa to, Tê Liệt ý cảnh dung nhập vào trong đó, mỗi một kiếm đều là u ám kiếm quang và Tê Liệt ý cảnh, cùng với Thiên nguyên kiếm khí dung hợp với nhau. Không chỉ có nhanh hơn, uy lực cường đại tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.

Từng kiếm nối tiếp nhau, rậm rạp, chằng chịt, kiếm quang lạnh lẽo, kiếm ảnh soàn soạt, kiếm khí tung hoành. Chu Thiên Chiếu không thể không cố gắng, dùng toàn bộ tâm thần né tránh và đón đỡ, căn bản không có cách nào phản kích.

Hắn vốn cho rằng mình đánh lén sẽ có hiệu quả, dùng một kiếm giết chết Sở Mộ. Nào ngờ kết quả không những không giết được Sở Mộ, mà còn để cho Sở Mộ nắm lấy cơ hội phản kích. Trong tích tắc công kích như bão táp mưa sa đánh tới, khiến cho hắn không có thời gian thở dốc, không thể nào phản kích được.

Chỉ cần hơi chút có dấu hiệu phản kích, lập tức bị đối phương nhìn thấu, lập tức có công kích nhằm vào, khiến cho hắn chỉ có thể lần lượt đón đỡ và né tránh, vô cùng nghẹn khuất.

Khống chế tiết tấu.

Bất kể nói như thế nào, Chu Thiên Chiếu muốn giết Sở Mộ, Sở Mộ đều có lý do giết lại hắn.

Nếu như để cho Sở Mộ biết rõ, người ở sau lưng sai bảo Nghiêm Khai Minh muốn giết hắn là Chu Thiên Chiếu, chỉ sợ hắn đã sớm động thủ với Chu Thiên Chiếu.

Chu Thiên Chiếu bị bức bách tới gần vách tường, căn bản không có cách nào phản kích được.

Luận ý cảnh, sáu thành hai Hỏa chi ý cảnh của hắn không bằng ba thành ba Tê liệt ý cảnh của Sở Mộ. Coi như là uy lực của sáu thành ba Hỏa chi ý cảnh cũng không bằng ba thành ba Tê Liệt ý cảnh.

Luận kiếm thuật, tạo nghệ kiếm thuật của Chu Thiên Chiếu so với Sở Mộ đó là cách biệt giữa trời và đất. Giữa cả hai căn bản không thể nào so sánh nổi.

Luận thiên phú chiến đấu, các phương diện, tố chất của Sở Mộ còn ở trên Chu Thiên Chiếu.

Thứ duy nhất Chu Thiên Chiếu có thể chiến thắng Sở Mộ là tu vi kiếm khí. Nhưng mà phương diện này không thể nào mang tới quá nhiều ưu thế cho hắn. Dưới tình huống Sở Mộ cố ý, Chu Thiên Chiếu căn bản không có cách nào phản kích.

– Sở sư đệ, dừng tay, mau dừng tay.

Chương 535: Chấn Thiên kính đột phá tầng thứ hai (Thượng)

Vẻ mặt Chu Thiên Chiếu kinh hãi, trong lòng rung động vô cùng. hắn thật không ngờ, mình chỉ hơi chút mất đi tiên cơ lập tức đã bị Sở Mộ nắm giữ tiết tấu, đánh cho tối tăm mặt mũi. Lúc trước, đây là chuyện cho dù hắn có nằm mơ cũng không cách nào nghĩ tới được.

Nếu như tiếp tục chiến đấu như vậy, xác suất cuối cùng bị Sở Mộ đánh chết là rất lớn. Cho nên Chu Thiên Chiếu vội vàng lên tiếng muốn Sở Mộ dừng tay. Chỉ cần Sở Mộ dừng tay hắn sẽ có được cơ hội hòa hoãn, điều chỉnh bản thân, sau đó mới phản kích.

Đáng tiếc dường như Sở Mộ không nghe thấy lời hắn nói, căn bản không thèm để ý, vẻ mặt lạnh nhạt. Đồng Tâm kiếm trong hay không ngừng đâm, chém, cắt…

Trong tích tắc này, Chu Thiên Chiếu đột nhiên có cảm giác như trở về thời điểm thi đấu Kiếm thuật vi vương. Chỉ bất quá bây giờ có thể vận dụng kiếm khí, ý cảnh, nhưng mà không có cách nào thi triển Cổ Kiếm thuật.

Không phải hắn không muốn thi triển, mà hắn không tìm thấy cơ hội thi triển.

Ngẹn khuất, vạn phần nghẹn khuất. Nếu cứ tiếp tục như vậy, Chu Thiên Chiếu thậm chí còn muốn phun máu.

– Sở sư đệ, chúng ta cùng là đệ tử một kiếm phủ, là sư huynh đệ. Giữa chúng ta không có thâm cừu đại hận, một ít mâu thuẫn hoàn toàn có thể hóa giiar.

Chu Thiên Chiếu vội vàng nói:

– Những hoang thạch này là của sư đệ, toàn bộ đều là của sư đệ. Một khối ta cũng không muốn, toàn bộ là của sư đệ…

– Giết ngươi, những thứ kia cũng là của ta.

Thanh âm lạnh nhạt của Sở Mộ vang lên.

Chu Thiên Chiếu nao nao, hắn cảm thấy những lời này rất là quen tai. Hắn đột nhiên nhớ lại, trước đó không lâu hắn cũng dùng lời này nói với đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ bị giết kia.

– Sư đệ, coi như hiện tại sư đệ giết ta, cũng không phải là chết thật. Ngược lại còn kết thâm cừu đại hận với ta, đối với sư đệ càng thêm bất lợi, cần gì phải làm như vậy chứ?

Chu Thiên Chiếu một mặt đau khổ ngăn cản kiếm của Sở Mộ, một mặt tâm tư chuyển động, lên tiếng.

Sở Mộ không thèm để ý hắn, lại một kiếm chém ra. Một kiếm này có lực lượng chấn động trụ cột viên mãn gia trì.

Tiếng va chạm chói tai vang lên, Chu Thiên Chiếu chỉ cảm thấy kiếm trong tay bị một cỗ lực lượng đáng sợ chấn động khiến cho cơ hồ muốn văng khỏi bàn tay, trong lòng hắn kinh hãi vạn phần.

Sở Mộ đâm ra một kiếm, thoáng chốc, có thể nhìn thấy kiếm quang màu vàng to bằng ngón tay ngưng tụ trên thân kiếm, mang theo uy lực vô cùng đáng sợ bắn ra.

Nhanh. Môt kiếm này thực sự quá nhanh, nhanh tới mức tận cùng, nhanh tới mức vượt quá thị giác của Chu Thiên Chiếu.

Trong không khí chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh màu vàng nhạt, kiếm khí hộ thể của Chu Thiên Chiếu lập tức bị xuyên thủng, xé rách. Liệt không kiếm khí trực tiếp đánh trúng bộ vị trái tim của hắn.

So với hoang thi, thân thể Chu Thiên Chiếu quả thực quá yếu, không có cách nào ngăn cản, yếu ớt giống như đậu hũ vậy. Trực tiếp bị Liệt Không kiếm kích của Sở Mộ đâm thủng ngực, xuyên qua trái tim.

Bên tai Chu Thiên Chiếu mơ hồ vang lên tiếng vỡ vụn, ngay sau đó một cỗ cảm giác đau đớn kịch liệt từ trong trái tim lan tràn ra chung quanh.

So với tử vong chân chính không có gì là khác biệt.

Màu vàng nhạt, bên trên còn có vết rách, mặt ngoài giống như mai rùa, nhìn qua phảng phất như tùy thời có thể vỡ nát. Trên thực tế so với linh thạch còn cứng rắn hơn, rất khó phá hỏng. Đây là Thiên Hoang thạch.

Thiên Hoang thạch trong mật thất tổng cộng có tám mươi khối, mỗi một khối đều tương đương nhau, cũng lớn không khác linh thạch là bao. Lúc nắm trong tay còn có thể cảm nhận được hoang khí tinh thuần chấn động bên trong.

Sở Mộ thử mấy lần, hắn phát hiện ra vô luận thế nào đều không thể hấp thu hoang khí tinh thuần trong Thiên Hoang thạch, cuối cùng hắn cũng chỉ buông tha cho suy nghĩ này.

– Không biết Thiên Hoang thạch có lợi gì?

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ vung tay lên, đem tám mươi khối Thiên Hoang thạch thu vào trong oản luân không gian thượng phẩm.

Trong lòng Sở Mộ thầm phỏng đoán, tám mươi khối Thiên Hoang thạch này có thể coi là Thiên Hoang thạch hạ phẩm. Mỗi một khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm có thể đổi được mười vạn học phần từ kiếm phủ. Như vậy tám mươi khối Thiên Hoang thạch hạ phẩm có thể đổi được tám trăm tám mươi vạn học phần.

Suy nghĩ một chút, tám trăm tám mươi vạn học phần, cho dù không cần thứ gì khác, chỉ cần dùng vào Ngộ kiếm thất cũng không tồi rồi. Có thể sử dụng tám trăm tám mươi thời thần. Trong khoảng thời gian đó, tin rằng Sở Mộ có thể khiến cho nhiều mặt của mình có nhảy vọt, đến lúc đó thực lực chỉnh thể sẽ càng thêm cường đại.

Nghĩ tới điểm này, trong lòng Sở Mộ khó tránh khỏi có lửa nóng.

Mấy hô hấp sau đó Sở Mộ mới tỉnh táo lại, đồng thời sải bước tiến ra. Thân thể lại tiến vào cánh cửa tràn ngập ánh sáng vừa mới xuất hiện cách đó không lâu rồi biến mất.

Sở Mộ đang không ngừng tiến lên.

Từ khi bắt đầu thu được Thiên Hoang thạch, trong mật thất tiếp theo, thu hoạch của Sở Mộ cực nhỏ. Hắn thu được một thanh kiếm khí thượng phẩm mới, gọi là Địa Nguyên kiếm, thuộc về kiếm khí Nguyên hệ hiếm thấy, không có cách nào tăng phúc bất luận một loại kiếm thuật khác hệ nào. Nhưng mà uy lực đối với tiên thiên kiếm khí của Nguyên hệ lại có thể tăng phúc ba thành.

Nói cách khác, sử dụng Địa Nguyên kiếm phóng ra Thiên Nguyên kiếm khí, uy lực sẽ được đề thăng ba thành. Từ vốn chỉ có thể quấy nhiễu địch nhân có thể tăng lên tình trạng tạo thành uy hiếp.

Mặt khác, thi triển kiếm chiêu Cổ Kiếm thuật, tuy rằng lấy ý cảnh làm chủ, nhưng mà vẫn phải có Tiên thiên kiếm khí gia trì. Bởi vậy uy lực của Cổ Kiếm thuật cũng tăng lên rõ ràng.

Ở mật thất kế tiếp, Sở Mộ gặp một đệ tử Hắc Ưng kiếm phủ, đối phương không nói hai lời, trực tiếp ra tay. Sau khi trải qua một phen chiến đấu, người này bị Sở Mộ chém giết. Đáng tiếc trong mật thất kia không tìm được gì.

Tiến lên, tiến, tiến, tiến…truyện cõi âm

Đồ vật trong oản luân không gian thượng phẩm của Sở Mộ cũng càng ngày càng nhiều. Cùng lúc đó không ngừng có người “tử vong” trong Thiên Hoang địa cung bị truyền tống ra khỏi Thiên Hoang địa cung.

Cánh cửa tràn ngập ánh sáng xuất hiện bên cạnh Sở Mộ, thân ảnh hắn lóe lên, tiến vào bên trong.

Tiếng rống liên tục vang lên, Sở Mộ còn chưa chứng kiến được thứ gì thì đã cảm giác được có một cỗ lực lượng chấn động đáng sợ đánh tới. Hắn vội vàng thi triển Huyễn Ảnh bộ né tránh.

Ảo ảnh trùng trùng điệp điệp bị nghiền nát, Sở Mộ dựa vào thính kiếm huy động Đồng Tâm kiếm và Địa Nguyên kiếm liên tục vung vẩy, chém nát hoang khí đạn bắn tới.

Tiếng xé gió vang lên, hai mắt Sở Mộ rốt cuộc cũng nhìn thấy có vô số hoang thú từ bốn phương tám hướng nhào tới. Móng vuốt sắc bén, răng nanh, cái đuôi đáng sợ vô cùng, liên tục đánh về phía hắn, muốn xé tan Sở Mộ hắn thành từng mảnh nhỏ.

Lực lượng chấn động trụ cột gia trì lên trên thân hai kiếm, Địa Nguyên kiếm và Đồng Tâm kiếm liên tục chém ra, đem các lọa công kích đánh lui.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)