1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 506: Sát cục tam hung |>đến chương 510

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 506: Sát cục tam hung |>đến chương 510

❮ sau
tiếp ❯

Chương 506: Sát cục của tam hung

Nhân loại am hiểu nhất chính là lợi dụng tài nguyên tới hoàn thiện bản thân.

Phạm vi Thiên Hoang cốc vô cùng lớn, mấy trăm Kiếm giả sau khi tiến vào trong Thiên Hoang cốc, vẫn giống như ném đá vào trong biển rộng vậy. Tất cả Kiếm giả biến mất không còn tung tích. Nhìn qua bốn phía, Sở Mộ không có cách nào nhìn thấy Kiếm giả khác. Chỉ có thể thấy nhiều nham thạch và cây cối bị phá hư.

Mặt đất Thiên Hoang cốc giống như bị xới tung lên, bốn phía có thể tùy tiện nhìn thấy hố và vết nứt.

Đi về phía trước, Sở Mộ nhanh chóng phát hiện ra một cái rễ cây màu vàng nâu, có một bộ phận lộ ra.

– Là Thiên Hoang căn.

Thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở trước mặt đoạn rễ cây màu vàng nâu kia. Thiên Hoang căn là đặc sản của Thiên Hoang sơn mạch. Những nơi khác căn bản khó có thể tìm được. Thiên Hoang căn thấp nhất cũng là linh dược trung phẩm. Tác dụng chủ yếu là luyện chế thành đan dược. Đan dược này đối với nội thương hoặc ngoại thương đều có hiệu quả cực lớn.

Sở Mộ trước đó cũng không biết tới Thiên Hoang căn. Chỉ là hắn ở đây đã được một tháng, cho nên mới dần dần hiểu rõ.

Thiên Hoang căn dựa theo khúc mà phân cao thấp. Một khúc dài ước chừng như một đầu ngón tay. Thiên Hoang căn màu vàng nâu ba khúc là đẳng cấp thấp nhất của Thiên Hoang căn, là linh dược trung phẩm.

Thiên Hoang căn hai khúc màu vàng là linh dược thượng phẩm. Thiên Hoang căn một khúc là màu nâu đen, là linh dược cực phẩm.

Thiên Hoang căn ba khúc, linh dược trung phẩm dễ tìm. Nhưng mà Thiên Hoang căn nhị khúc thì khác, rất khó. Về phần Thiên Hoang căn một khúc thì đã ít càng thêm ít.

Bây giờ Sở Mộ mới nhìn rõ, không ngờ là Thiên Hoang căn thượng phẩm nhị khúc, thứ này ít nhất có thể bán đi được một ngàn linh thạch thượng phẩm.

Đối với Kiếm giả tầm thường mà nói, một ngàn linh thạch hạ phẩm đã là một khoản tiền lớn.

Sở Mộ nếu như không phải là quán quân thi đấu Kiếm thuật vi vương, đạt được hai mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm ban thưởng. Hắn cũng không có nhiều linh thạch có thể dùng như vậy.

Tiện tay thu Thiên Hoang căn vào trong oản luân không gian, Sở Mộ tiếp tục đi về phía trước. Đôi mắt lợi hại nhìn bốn phía, cố gắng phát hiện ra những vật có giá trị khác.

Không bao lâu sau Sở Mộ lại tìm được một đoạn Thiên Hoang căn, là ba khúc. Linh dược trung phẩm, giá trị chừng một trăm linh thạch hạ phẩm.

Phạm vi của thiên Hoang cốc quả thực rất lớn. Sở Mộ đi rất xa, nhưng mà thoạt nhìn vẫn vô biên vô hạn. Quả nhiên không tiến vào bên trong thì không biết được ảo diệu trong đó.

– Ồ? Thiên Hoang căn một khúc.

Sở Mộ vươn tay chộp, Thiên Hoang căn màu nâu đen lập tức rơi vào trong tay Sở Mộ. Thiên Hoang căn một khúc, linh dược cực phẩm, gia trị một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Nếu như luyện chế thành đan dược mà nói, giá trị kia tăng lên gấp bội.

Trong Thiên Hoang cốc này, Sở Mộ đã thuận lợi thu được vài vạn linh thạch hạ phẩm.

Lúc này phía trước xuất hiện ba đạo thân ảnh nhanh chóng phóng tới. Một thân có sát khí lạnh lẽo kinh người. Lại còn giống như thủy triều lan tràn ra.

Khi Sở Mộ phát hiện ra ba đạo thân ảnh kia, ba đạo thân ảnh kia cũng đồng thời phát hiện ra Sở Mộ.

Sát khí của đối phương kinh người, mãnh liệt lan tràn ra. Phảng phất như muốn làm cho Sở Mộ vỡ tung ra.

Đối mặt với sát khí của bọn họ, Sở Mộ không chút quan tâm, sắc mặt không thay đổi chút nào. Hắn cũng nhìn rõ tướng mạo ba người kia. Hai nam một nữ, một là tráng hán, khiến cho người ta có cảm giác như mãnh hổ xuống núi. Một người là nữ tử dáng người thanh tú, diễm lệ. Còn lại là một trung niên thân thể thon gầy.

– Là hắn… Hắn chính là Sở Mộ….

Nữ tử xinh đẹp, diễm lệ kia lúc này mới nhìn rõ tướng mạo của Sở Mộ, lập tức hét lớn một tiếng, tốc độ bỗng nhiên gia tăng.

Hai người khác vừa mới nghe thấy nữ tử diễm lệ kia thét lên một tiếng chói tai như vậy, sắc mặt tức thì biến đổi. Sát khí vốn nồng đậm càng trở nên kinh khủng, giống như thủy triều mãnh liệt tập kích Sở Mộ.

Đại hán kia trong lúc chạy đi có cảm giác hung ác như mãnh hổ xuống núi, giống như có từng tiếng gầm rú vang vọng, vô cùng khủng bố. Mà người trung niên thân thể thon gầy kia thì hai tay vung lên. Hai cánh tay như hai cái cánh bay lên trời, giống như một con chim lăng không phóng tới Sở Mộ.

Nữ tử xinh đẹp diễm lệ kia eo khẽ vặn vẹo, giống như là rắn nước bơi tới, tốc độ cực nhanh.

Trong nháy mắt ba người phân thành ba hướng trên không trung phóng về phía Sở Mộ. Hình thành một xu thế tuyệt sắc. Mà Sở Mộ thì giống như con mồi rơi vào trong bẫy vậy.

– Biên Hoang ngũ hung….

Sở Mộ thoáng cái nhận ra đối phương.

Loại sát khí hình thái này dường như chỉ có Biên Hoang ngũ hung mới có. Hơn nữa hẳn là lão nhị Trung Sơn Hổ, lão tam Động Xà, lão ngũ Vân Trung Hạc trong Biên Hoang ngũ hung.

Về phần lão đại Độc Nhãn Long dường như không có xuất hiện ở đây.

Bất kể nói như thế nào, Sở Mộ đã tiêu diệt lão tứ Lâm Trung Lang trong Biên Hoang ngũ hung. Đã kết xuống thù oán với Biên Hoang nghũ hung, giữa bọn họ nhất định phải phân ra sinh tử.

Sớm ngày gặp bọn họ so với gặp muộn cũng không khác là bao. Hiện tại vừa vặn gặp phải, Sở Mộ chỉ cần thông qua khí thế của đối phương đã đoán được tu vi của ba người này. Đại hán kia cũng chính là lão nhị Trung Sơn Hổ có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Nữ tử xinh đẹp diễm lệ, lão tam Động Xà kia cũng có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong. Tương đương với Trung Sơn Hổ.

Về phần lão ngũ Vân Trung Hạc, thân thể thon gầy kia có hơi yếu hơn chút. Tu vi gần tới Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong.

Ba người đều là hung nhân, là thế hệ cùng hung cực ác, hai tay dính vô số máu tươi, kinh nghiệm chém giết vô số. Một khi liên thủ lập tức khiến cho Sở Mộ có cảm giác như lâm vào trong khốn cảnh.

Vô luận thế nào đều không thể tránh né, giống như trên trời dưới đất đều tràn ngập giết chóc.

Sát cơ sắc bén, lạnh lẽo vô cùng lan tràn tới, làm cho Sở Mộ có cảm giác sởn hết gai ốc. Trung Sơn Hổ, Động Xà và Vân Trung Hạc hiển nhiên thoáng cái đã xuất ra bản lĩnh thực sự, đồng thời còn liên thủ với nhau. Muốn một kích tuyệt sát Sở Mộ.

Vốn bọn họ cũng muốn bắt lấy Sở Mộ để hung hăng tra tấn hắn tới chết. Nhưng mà lúc này trong Thiên Hoang cốc có vô số cao thủ, cũng không thiếu Kiếm giả Khí Hải cảnh. Vạn nhất bị Kiếm giả Khí Hải cảnh chú ý, như vậy sẽ rất phiền tái.

Hai mắt Sở Mộ nhíu lại, Trảm Phong kiếm rời vỏ, dùng một đấu ba. Ba đạo Thiên Nguyên kiếm khí ẩn chứa lực lượng Tê Liệt ý cảnh chém ra. Lại không phải chém về phía tam hung, mà hung hăng chém về bên cạnh tam hung.

Sắc mặt tam hung đột nhiên biến đổi, chỉ cảm thấy xu thế liên thủ của bọn họ sắp bị đánh nát.

Tiếp đó thân thể Sở Mộ lăng không bay vọt. Dùng một kiếm đâm về phía trước, đâm về phía Vân Trung Hạc trước mặt hắn.truyện Kiếm Hiệp

Thân thể Vân Trung Hạc vô cùng linh hoạt, lập tức xoay người trên không trung. Không những tránh đi một kiếm của Sở Mộ, đồng thời còn tiến hành phản kích.

Chương 507: Phá Ngục Toái Không kiếm (Thượng)

Thân thể Động Xà vặn vẹo, giống như một đầu độc xà bề ngoài diễm lệ, nhưng bên trong lại ẩn chứa kịch độc vậy. Từ dưới vọt lên trên. Một đạo kiếm khí giống như độc xà hiện ra, quang mang màu xanh hiển hiện, đâm tới sau lưng Sở Mộ.

Trung Sơn Hổ gầm lên một tiếng, hai tay nắm lên thanh kiếm to lớn, vung về phía trước. Kiếm khí khủng bố, mạnh mẽ bắn ra. Một kiếm này giống như hóa thành một đầu mãnh hổ cực lớn, cái miệng đỏ lòm mở ra, cắn về phía nửa thân trên của Sở Mộ.

Xu thế liên thủ của ba người lần nữa lại được tu ổ.

Không thể không nói ba gia hỏa này vô cùng ăn ý, phối hợp rất tốt. Nhưng mà bất quá ăn ý thì ăn ý, nhãn lực của Sở Mộ vô cùng kinh người. Lại lần nữa tìm ra sơ hở, một kiếm đánh nghi binh về phía Vân Trung Hạc. Làm cho Vân Trung hạc không thể thu kiếm ngăn cản. Thế nhưng hắn lại phát hiện ra Trảm Phong kiếm của Sở Mộ lại chém về phía Động Xà.

– Thần hồn nát thần tính.

Vân Trung Hạc giận dữ, lúc này hắn thi triển ra chiêu thứ nhất trong bộ Cổ Kiếm thuật – Vân Hạc kiếm thuật.

Tiếng kêu sắc bén vang vọng, chói tai vô cùng. Tiếng gió rít gào. Một kiếm này của Vân Trung Hạc giống như hóa thành một đầu Vân hạc giang hai cánh, móng vuốt sắc bén chộp về phía trước.

– Độc Xà xuất động.

Thân thể của Động Xà uốn éo, quỷ dị tránh thoát đi một kiếm của Sở Mộ. Nàng cũng thi triển ra chiêu thứ nhất trong bộ Cổ Kiếm thuật – Độc Xà kiếm thuật. Kiếm khí hình rắn trong tay giống như độc xà nhắm trúng con mồi rồi xuất kích. Nhanh như thiểm điện, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

– Tên này chết chắc rồi.

Trung Sơn Hổ nhe răng cười. Coi như là hắn và lão tam trong công kích này cũng khó thoát khỏi cái chết.

Đối mặt với xu thế tuyệt sát này, vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi. Trong mắt có hàn mang hiện lên. Trảm Phong kiếm trong nháy mắt giống như hóa thành vô số đạo kiếm ảnh bổ ra, kiếm khí tung hoàng, giống như cơn lốc cuồng bạo bắn ra chung quanh.

Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng. Sở Mộ lập tức dựa thế xông lên trên cao, tránh đi công kích tuyệt sát của Vân Trung Hạc và Động Xà. Từ trên cao nhìn xuống dưới, một kiếm kinh phong…

Kinh Phong Động của Kinh Phong kiếm thuật có thể dùng một kiếm tạo thành gió bão vô cùng lợi hại, xé rách không khí đâm về phía Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc chỉ cảm thấy kiếm khí hộ thể của mình trực tiếp bị xé rách, hắn kinh hãi vô cùng.

Động Xà vội vàng thi triển ra kiếm chiêu thứ hai trong Độc Xà kiếm thuật, hóa thành một đầu độc xà biến ảo bất định. Một kiếm lần nữa bắn thẳng về phía Sở Mộ.

Trung Sơn Hổ nhìn thấy chuyện có chút khó giải quyết cũng không hề chần chờ, thanh kiếm lớn giơ lên cao, một kiếm chém xuống phía dưới, thi triển ra kiếm chiêu Bạo Hổ đằng không của Bạo Hổ kiếm thuật.

Nếu như Sở Mộ kiên trì dùng một kiếm này đánh giết Vân Trung Hạc, như vậy tất sẽ bị kiếm chiêu của Động Xà và Trung Sơn Hổ đánh trúng. Đến lúc đó chỉ có con đường chết mà thôi.

Sở Mộ hiểu rõ điểm này, lập tức biến đổi một chiêu Kinh Phong Động này trở thành hư chiêu. Thân thể mượn nhờ không khí lưu động bay về một bên khiến cho kiếm chiêu của Động Xà và Trung Sơn Hổ lần nữa thất bại.

Mà thân thể Sở Mộ ở giữa không trung mượn nhờ không khí lần nữa chuyển đổi. Không ngờ lại bay trở về, một đạo kiếm quang sắc bén bắn thẳng về phía Động Xà, một kiếm này hoàn toàn là ngoài ý muốn.

Động Xà sợ tới mức hoa dung thất sắc. Sở Mộ lợi dụng nguyên lý phản lực thi triển ra một kiếm, xuất bất kỳ ý đánh ra một kiếm. Động Trung Xà ở giữa không trung căn bản không có ưu thế khi ở không trung như Vân Trung Hạc.

Nàng vội vàng huy động kiếm khí hình rắn phòng hộ, đồng thời liều mạng vặn vẹo thân thể. Nàng lập tức cảm thấy trên cánh tay trái mình truyền tới cảm giác bị xé rách, đau đớn không thôi. Một cỗ lực lượng đáng sợ không ngừng chui vào trong cơ thể, giống như muốn phá hỏng kinh mạch nàng, muốn xé rách tất cả vậy.

Trung Động Xà vội vàng tháo chạy xuống phía dưới, một mặt hô to:

– Ý cảnh hắn có chút cổ quái.

Một mặt thầm cảm thấy may mắn vì bản thân mình cố hết sức tránh đi một kiếm kia. Nếu không cũng sẽ bị chém chết tại chỗ. Lúc này nghĩ lại nàng vẫn cảm thấy sợ hãi, sởn hết gai ốc.

Vội vàng vận chuyển kiếm khí và lực lượng ý cảnh của bản thân trục xuất Thiên Nguyên kiếm khí cùng với Tê Liệt ý cảnh trong cơ thể. Trong lúc nhất thời nàng không rảnh tay để đối phó với Sở Mộ.

Thân thể Trung Sơn hổ chấn động, phát ra một tiếng gầm gừ cực lớn. Hai chân dùng sức, mạnh mẽ đạp lên mặt đất. Thân thể vọt lên trên không trung. Hai tay nắm chặt thanh kiếm lớn, một kiếm chém về phía Sở Mộ.

– Nhị ca, khống chế tên này ở giữa không trung đi.

Vân Trung Hạc lúc này dùng kiếm khí truyền âm nói với Trung Sơn Hổ. Thừa dịp Trung Sơn Hổ công kích Sở Mộ, hắn vội vàng thi triển bí pháp, kiếm khí sau lưng đột nhiên huyễn hóa ra thành một đôi cánh kiếm khí.

Đôi cánh này giống như hai cánh của Vân hạc, là lý do mà Vân Trung Hạc hắn có ngoại hiệu như vậy.

Trên không trung Vân Trung Hạc có ưu thế rất lớn. Hắn cảm thấy nếu như có thể giữ Sở Mộ trên không trung thì nhất định hắn có thể lợi dụng ưu thế của bản thân chém giết Sở Mộ.

Trung Sơn Hổ cũng hiểu rõ điểm này, cho nên hắn không có thi triển kiếm chiêu gì. Mà thuần túy là đánh ra từng đạo tiên thiên kiếm khí. Mỗi một đạo Tiên Thiên kiếm khí dduef mang theo một tia lực lượng Thổ Chi ý cảnh, nặng nề vô cùng. Từng đạo kiếm khí ngưng tụ như một tòa núi cao, bay thẳng về phía Sở Mộ, làm cho Sở Mộ không có cách nào tránh né.

– Một kẻ tạm thời không có lực ra tay. Hai người còn lại quả thực biết nắm bắt thời cơ nha. Trước tiên đánh chết một người vậy.

Tâm tư Sở Mộ nhanh chóng biến đổi. Tình hình trước mắt nhanh chóng được hắn suy tính ra. Hắn phải lợi dụng hoàn cảnh có lợi cho bản thân lúc này để chiến đấu.

Vân Trung Hạc sau khi huyễn hóa ra hai cánh, tốc độ bạo tăng gấp bội. Hai thanh đoản kiếm giống như móng vuốt sắc bén của Vân hạc chộp về phía trước, muốn xé thân thể Sở Mộ thành từng mảnh nhỏ.

Bên trên có Vân Trung Hạc tập kích, dưới có kiếm khí của Trung Sơn Hổ như núi, Sở Mộ bị kẹp vào giữa.

Nếu như lúc này Động Trung Xà lại ra tay, chỉ sợ Sở Mộ cũng cảm thấy khó lòng giải quyết. Bởi vì thông qua giao chiến ngắn ngủi, hắn phát hiện ra Động Xà rất am hiểu tìm kẽ hở để ra tay.

Duệ Kim kiếm xuất hiện trên tay trái Sở Mộ. Sở Mộ giơ kiếm lên cao, thi triển Kinh Phong Liệt, nhất kiếm kinh phong bắn về phía Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc đã sớm biết rõ Sở Mộ sẽ thi triển song kiếm, nhưng mà đột nhiên nhìn thấy tay trái Sở Mộ thi triển kiếm chiêu khiến cho hắn giật mình, nhanh chóng phóng lên trời. Tay phải Sở Mộ cũng thi triển Kinh Phong Liệt, ẩn chứa Tê Liệt ý cảnh, trực tiếp xé rách kiếm khí như núi. Liệt phong đáng sợ mang theo sự sắc bén vô cùng phóng tới Trung Sơn Hổ.

Bạo Hổ kiếm thuật, Bạo Hổ đằng không.

Chương 508: Phá Ngục Toái Không kiếm (Hạ)

Kiếm lớn được huy vũ, một đầu mãnh hổ trông rất sống động xuất hiện, phát ra tiếng gầm rú đáng sợ. Đột nhiên phóng lên trên không trung.

Một tiếng ầm vang, Bạo Hổ liệt không và Kinh Phong Liệt đồng thời sụp đổ.

Luận uy lực ý cảnh, Kinh Phong Liệt còn hơn Bạo Hổ liệt khonog, nhưng mà luận cường độ kiếm khí, Bạo Hổ liệt không còn hơn Kinh Phong Liệt. Uy lực song phương cơ hồ bằng nhau.

Thân thể Sở Mộ rơi xuống, thuận thế đâm ra một kiếm. Đâm về phía Động Trung Xà đang đứng bất động ở bên cạnh.

Động Trung Xà đang cố gắng trục xuất Thiên Nguyên kiếm khí và Tê Liệt ý cảnh trong cơ thể. Một mặt cũng phân tâm, chú ý tới cuộc chiến. Nhìn thấy Sở Mộ đánh tới, sắc mặt nàng hơi đổi, nắm chặt kiếm khí hình rắn, phản kích lại.

Duệ Kim kiếm đẩy kiếm khí hình rắn ra. Trảm Phong kiếm mang theo quang mang màu vàng đáng sợ, một kiếm bổ qua không gian phóng về phía cái cổ trắng như tuyết của Động Trung Xà. Tiếp theo sẽ là cảnh máu tươi bắn ra.

– Lão Tam.

Trung Sơn Hổ rống lên một tiếng, vội vàng dùng kiêm đánh tới.

– Tam tỷ.

Vân Trung Hạc ở trên không trung cũng biến sắc, hai cánh sau lưng sưu một tiếng, giống như lưu tinh phi xuống phía dưới.

Vô luận thế nào bọn họ cũng không thể để cho Sở Mộ giết chết Động Trung Xà.

Mặc dù nói Biên Hoang ngũ hung đều là thế hệ cùng hung cực ác, nhưng mà tình nghĩa giữa bọn họ lại vô cùng thâm hậu.

– Ta đang đợi lúc này đây.

Trong mắt Sở Mộ có tinh mang lóe lên, một kiếm vốn đang chém về phía cổ Động Trung Xà lúc này lại biến đổi. Toàn thân đột nhiên có một cỗ khí thế giống như kiếm sơn hầng lâm, mênh mông, bá đạo, rộng lớn. Lại ẩn chứa vô số phong mang. Thân thể trong nháy mắt này giống như biến thành cự nhân lớn gấp chục lần vậy.

– Là một kích kiếm thế.

Trung Sơn Hổ lúc này mới kịp phản ứng. Hóa ra mục tiêu chính thức của kẻ này là hắn. Ra tay với Động Trung Xà bất quá chỉ là một loại thủ đoạn mà thôi.

– Ta sẽ cho ngươi nếm thử uy lực của bạo hổ nhất kiếm.

Trên người Trung Sơn Hổ lập tức dâng lên một cỗ khí thế bá đạo, sắc bén. Cỗ khí thế này cực kỳ mãnh liệt, hơn nữa còn mang theo một cỗ khí thế hung ác.

Cũng là một kích kiếm thế. Nhưng mà lại có chỗ khác biệt rất nhỏ.

Vân Trung Hạc và Động Trung Xà cũng kịp phản ứng. Nhìn thấy Sở Mộ không ngờ lại thi triển một kích kiếm thế, quyết đấu với một kích kiếm thế của nhị ca, trong lòng hai người không khỏi thở dài một hơi.

Kiếm thế của Trung Sơn Hổ đã lĩnh ngộ tới tiểu thành. Hơn nữa thời gian tiến vào tiểu thành đã nhiều năm. Là người lĩnh ngộ kiếm thế sâu nhất trừ lão đại Độc Nhãn Long ra.

Hơn nữa Biên Hoang ngũ hung cùng hung cực ác, sát khí kinh người. Bởi vì khi còn bé đã trải qua rất nhiều cực khổ, lại thêm đồ sát rất nhiều người, làm cho ý chí bọn họ vô cùng kiên định. Càng làm cho uy lực một kích kiếm thế của bọn họ tăng lên.

Bọn họ tin rằng đệ tử từ kiếm phủ đi ra, căn bản không có trải qua bao nhiêu cực khổ. Ý chí đối phương coi như kiên định thế nào cũng tuyệt đối không có cách nào so sánh được với bọn họ.

Đối với kiếm thế của Trung Sơn Hổ, Sở Mộ cũng có chút kinh ngạc. Rất cường đại, hoàn toàn không dưới hắn.

Kiếm thế của Sở Mộ cường đại như vậy thuần túy là ngộ tính yêu nghiệt mang tới. Mà kiếm thế của Trung Sơn Hổ cường đại như vậy thì hoàn toàn là dựa vào thời gian và đủ loại kinh nghiệm của hắn cuối cùng tích lũy mà thành.

Bạo Hổ nhất kiếm đối đầu với Phá Ngục nhất kiếm.

Uy lực song phương không chia trên dưới. Bởi vậy lập tức va chạm, tạo thành đối kháng trong giây lát, giằng co không dứt.

– Cơ hội tốt.

Vân Trung Hạc vui vẻ, vung kiếm chém ra. Kiếm khí mãnh liệt đánh tới. Chỉ cần đánh trúng Sở Mộ, cho dù không có cách nào giết chết Sở Mộ thì cũng có thể tạo thành quấy nhiễu với Sở Mộ. Đến lúc đó một kích kiếm thế của Sở Mộ nhất định sẽ yếu bớt. Bởi vậy sẽ bị một kích kiếm thế của Trung Sơn Hổ đánh chết.

Hắn từng tận mắt nhìn qua, người bị một kích kiếm thế của Trung Sơn Hổ đánh trúng qua, thân thể sẽ lập tức bạo tạc, nổ tung, trở thành huyết vụ.

Hắn vô thức thè lưỡi liếm mép. Vân Trung Hạc có cảm giác như đang nếm hương vị máu tươi của Sở Mộ.

– Nếu như là trước đó, chỉ sợ sẽ để cho các ngươi thực hiện được ý đồ. Nhưng mà hiện tại….

Cảm nhận được kiếm khí mạnh mẽ từ trên không trung chém xuống, Sở Mộ âm thầm cười cười. Tê Liệt ý cảnh hiện lên. Giống như nước chảy xuôi vào kiếm khí trong tay. Quang mang màu vàng lập lòe.

Tê Liệt ý cảnh trogn nháy mắt thần kỳ dung nhập vào trong Tê Liệt ý cảnh.

Từ khi ở bên trong Huyết Yêu cảnh nhìn thấy Hàn Nhược Tuyết ra tay tuyệt sát đầu Tiểu Huyết Yêu tứ vân biến dị kia. Sở Mộ vẫn luôn tìm hiểu xem nên làm thế nào mới có thể đem ý cảnh dung hợp với kiếm thế, khiến cho uy lực của Phá Ngục nhất kiếm trở nên càng thêm cường đại.

Trải qua thời gian dài nghiên cứu, rốt cuộc tới lúc này Sở Mộ đã tìm hiểu thấu triệt. Có thể thành công dung nhập Tê Liệt ý cảnh vào kiếm thế.

Bởi vì Tê Liệt ý cảnh là ý cảnh biến dị, một khi dung nhập vào trong kiếm thế, uy lực tăng lên càng thêm cường đại. So với một kiếm ngày đó của Hàn Nhược Tuyết còn mạnh hơn một tia.

Trong nháy mắt Trung Sơn Hổ chỉ cảm thấy Bạo Hổ nhất kiếm của mình đối kháng với một kích kiếm thế của Sở Mộ. Kiếm thế của đối phương nhanh chóng biến hóa, trở nên càng thêm kinh khủng. Sự sắc bén trong đó tăng lên gấp đôi.

Trong tích tắc Bạo Hổ nhất kiếm căn bản không có cách nào đối kháng được. Trực tiếp bị đối phương xé rách, mà tốc độ của một kiếm kia quá nhanh. Hắn căn bản không kịp né tránh. Lập tức bị một kiếm này đâm trúng.

Một kiếm này, Sở Mộ gọi là Phá Ngục Toái Không kiếm.

Kiếm khí của Vân Trung Hạc thất bại, đánh xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn. Nửa người Trung Sơn Hổ có một cỗ máu tươi bắn ra, nửa người cơ hồ bị xé nát, vô cùng thê thảm.

Hắn thì không ngừng phát ra tiếng rên, thực sự quá là thống khổ.

– Nhị c.a

Vân Trung Hạc và Động Trung Xà biến sắc, mắt như muốn nứt ra, thanh âm bi thương.

Thân thể Sở Mộ khẽ đảo, Duệ Kim kiếm xẹt qua cổ Trung Sơn Hổ. Lập tức, cổ Trung Sơn Hổ bay lên, hai mắt mở to, tràn ngập vẻ không cam lòng, rơi xuống đất.

Mũi chân nhẹ nhàng điểm lên trên mặt đất, Sở Mộ lại đánh tới Động Trung Xà.

Động Trung Xà lúc này còn chưa hoàn toàn bức được Tê Liệt ý cảnh ra khỏi cơ thể cho nên đâu phải là đối thủ của Sở Mộ được? Cho dù dưới tình huống bi phẫn bộc phát, càng làm cho nàng rối loạn, cho nên bị một chiêu Kinh Phong Liệt của Sở Mộ đánh chết.

– Tam tỷ.truyện tà tu audio

Tận mắt nhìn thấy nhị ca Trung Sơn Hổ và Tam tỷ Động Trung Xà chết trước mặt mình. Vân Trung Hạc như bị sét đánh, chợt hắn lại nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ đánh tới. Toàn thân như bị đánh trúng, ý chí muốn sống cường đại làm cho hắn bay lên trên cao, bắn thẳng lên trên không trung.

Chương 509: Thanh Đồng cự môn (Thượng)

Tuy rằng hắn rất muốn lập tức giết chết Sở Mộ, báo thù cho Trung Sơn Hổ và Động Trung Xà. Nhưng mà rõ ràng hắn không phải là đối thủ của Sở Mộ. Rời khỏi mới là lựa chọn đúng đắn nhắn. Chỉ có trước tiên rời khỏi nơi này, mới có cơ hội báo thù vì người đã khuất.

Không thể không nói Vân Trung Hạc này làm việc rất là quyết đoán. Loại người này nếu như để hắn đào tẩu, mới là một phiền phức cực lớn.

Vân Trung Hạc có hai cánh bằng kiếm khí, xông lên trên không trung được chừng mười mét. Sở Mộ đang muốn vận dụng bí pháp Hoành Thiên luyện không thì đột nhiên nhớ tới cái gì đó. Từ trong Oản luân không gian lấy ra một thanh đoản kiếm như răng sói. Thiên Nguyên kiếm khí và Tê Liệt ý cảnh trực tiếp rót vào bên trong. Tay vung lên, trực tiếp ném đoản kiếm về phía Vân Trung Hạc.

Vân Trung Hạc lập tức giống như chim bị mũi tên bắn trúng, lung la lung lay rồi rơi xuống đất.

Sơn Trung Hổ, Động Trung Xà và Vân Trung Hạc của Biên Hoang ngũ hung chết cũng không có khiến cho những người khác chú ý.

Thứ nhất đó là bởi vì không có người tận mắt nhìn thấy ba bọn họ bị Sở Mộ giết chết, mà sau khi giết chết bọn họ, Sở Mộ lại không thèm để ý tới thi thể bọn họ, chỉ mang đi đồ vật có giá trị.

Cho nên về sau coi như là có người chứng kiến thi thể ba người bọn họ, coi như là nhận ra cũng chỉ cảm thấy kinh ngạc, căn bản cũng không biết là ai làm. Đã không biết là ai giết chết ba người bọn hắn, dĩ nhiên không có rung động như vậy nữa.

Thứ hai là vì còn có một chuyện tốt khác nữa, Thiên Hoang cự thú hiện thế,chứng minh truyền thuyết là thực.

Nếu Thiên Hoang cự thú đã là thực, như vậy truyền thuyết sau Thiên Hoang cự thú cũng có thể là thực.

– Thiên Hoang địa cung…

Trong động phủ, Sở Mộ nhìn ra bên ngoài, ánh mắt trở nên thâm thúy. Từ khi chém giết ba người trong Biên Hoang ngũ hung, hắn vẫn ở trong động phủ tu luyện.

Cũng ở trong mấy ngày này, không ngừng có tin tức truyền tới, là truyền thuyết về Thiên Hoang cụ thú, những tin tức này lại khiến cho Sở Mộ có lý giải trực quan về cái gọi là Thiên Hoang địa cung.

Đồn rằng lần trước Thiên Hoang địa cung hiện thế là ba ngàn năm trước. Mà khi đó, vừa vặn cũng là một đầu Thiên Hoang cụ thú hiện thế. Lần trước, sau khi đầu Thiên Hoang cụ thú này hiện thế, mười ngày sau Thiên Hoang địa cung sẽ xuất hiện.

Sau đó có rất nhiều người đọc qua điển tịch, tìm kiếm ghi chép về Thiên Hoang cụ thú và Thiên Hoang địa cung, lại tìm được không ít ghi chép còn sót lại.

Hóa ra, một vạn hai ngàn năm trước Thiên Hoang địa cung cũng từng xuất hiện qua. Sau này cách mỗi ba ngàn năm, Thiên Hoang địa cung sẽ xuất hiện một lần. Mỗi một lần xuất hiện nhất định sẽ có một đầu Thiên Hoang cụ thú xuất hiện trước, chỉ là không biết nó bay về nơi nào.

Có thể nói, mỗi một lần Thiên Hoang cụ thú xuất hiện đều là dấu hiệu hiện thế của Thiên Hoang địa cung.

Về phần vạn năm trước có phải như vậy hay không cũng khó biết được. Bởi vì điển tịch đám người kia đọc qua tối đa cũng chỉ ghi chép tới vạn năm trước mà thôi.

Mà mỗi một lần sau khi Thiên Hoang địa cung biến mất, trong ba ngàn năm, từng đời lại từng đời lưu truyền một truyền thuyết. Một truyền thuyết được chôn dấu trong dòng sông lịch sử, mãi tới lần hiện thế tiếp theo…

Có vài chục đầu Hồng Quan Hạc đáp xuống khu vực mỏ khai thác, có người chuyên môn quản lý tọa kỵ tiến tới giữ, đám người này nhanh chóng đi về phía động phủ của Sở Mộ.

Phong cấm bên ngoài bị xúc động, Sở Mộ đi ra bên ngoài xem xét rồi lập tức sững sờ. Hắn chứng kiến một ít gương mặt quen thuộc, rõ ràng là đệ tử trên Đồng Kiếm bảng của Đại Khôn kiếm phủ.

– Sở sư đệ, quả nhiên ngươi ở chỗ này.

Tiếng cười sảng khoái vang lên.

– Chư Cát sư huynh… Hàn sư tỷ..

Sở Mộ chắp chắp tay, chợt nhớ tới việc, bọn họ tới nơi này có lẽ là vì Thiên Hoang địa cung.

đệ tử Đồng Kiếm bảng tổng cộng có hơn sáu mươi người tới. Vạn Bàn, Phó Xà, Diệp Tiểu Khai và Chu Thiên Chiếu… Tất cả mọi người đều ở bên trong. Trừ Chu Thiên Chiếu đang dùng vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ ra, không có ý tứ hữu hảo nào. Những người khác dều gật gật đầu với Sở Mộ, mà trong lòng Chu Thiên Chiếu đang kinh ngạc. Sở Mộ vẫn còn sống, không có bị chơi chết.

Trừ hơn sáu mươi đệ tử trên Đồng Kiếm bảng ra, còn có mười một người khác mà Sở Mộ chưa từng gặp qua. Đều là những lão giả nhìn qua chừng năm tới sáu chục tuổi.

Trải qua giới thiệu một phen, mười một người này có mười người là trưởng lão từ thập viện nội phủ, người cuối cùng là đại trưởng lão nội phủ.

Mười trưởng lão và đại trưởng lão cũng biết Sở Mộ, bởi vì bọn họ đều tận mắt nhìn qua biểu hiện của Sở Mộ trên đại hội kiếm thuật vi vương. Đối với kiếm thuật của Sở Mộ bọn họ vô cùng khiếp sợ. Trong vô thức cảm thấy cho dù là bọn họ ở trên phương diện kiếm thuật cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ.

Về sau Sở Mộ dùng thời gian chưa tới một năm tiến vào nội phủ để tiến vào top một trăm trên Đồng Kiếm bảng, đây cũng là chuyện khiến cho người ta khiếp sợ, tự nhiên các trưởng lão càng thêm quen thuộc Sở Mộ.

Đối với loại đệ tử thiên tài như Sở Mộ, thái độ các trưởng lão vô cùng hiền lành.

Coi như là bình thường Đại trưởng lão kia rất kiệm lời cũng tươi cười với Sở Mộ, hơn nữa còn ân cần hỏi han hai câu, chuyện này khiến cho những học viên khác có chút hâm mộ. Nhất là Chu Thiên Chiếu càng thêm ghen ghét.

Dựa vào cái gì mà Sở Mộ có thể trở thành tiêu điểm của mọi người, bất quá chỉ là top một trăm Đồng Kiếm bảng mà thôi.

Con người là như vậy, ngươi nhìn người thuận mắt thì nhìn bất kỳ hành động nào của hắn cũng là tốt. Một khi nhìn thấy người không vừa mắt, cho dù đối phương đang làm chuyện tốt ngươi cũng cảm thấy là hắn đang lấy lòng người ta.

Sau khi giới thiệu một phen, kế tiếp mọi người nói ý đồ tới. Sở Mộ cũng khẳng định được mọi người là vì Thiên Hoang địa cung mà tới.

– Địa cung xuất hiện…

Có một kiếm vệ vừa nghe được tin tức quát.

– Đi.

Đám người lập tức rời khỏi khu vực khai thác mỏ, nhanh chóng chạy về phía Thiên Hoang cốc.

– Lần này trừ Đại Khôn kiếm phủ chúng ta ra, người Tứ đại Kiếm tông cũng tới.

Một trưởng lão nói.

– Ta nghĩ trừ Tứ đại Kiếm tông ra, Ngạo Nguyệt lâu và người Tán Kiếm minh cũng có thể xuất hiện.

– Bọn hắn xuất hiện là chuyện rất bình thường, chúng ta không có cách nào ngăn cản. Nhưng mà nếu như là người của Hắc Ưng Kiếm phủ của Hắc Ưng vương triều xuất hiện, nhất định không thể để cho bọn chúng tiến vào địa cung.

– Đúng vậy, Một nửa Thiên Hoang sơn mạch ở trong Hắc Ưng vương triều, Thiên Hoang cốc càng gần biên cảnh của Hắc Ưng vương triều. Loại dị tượng này nhất định người của Hắc Ưng kiếm phủ cũng sẽ biết, bọn chúng xuất hiện là điều tất nhiên. Nhưng vô luận thế nào, cũng không thể để cho đệ tử bọn chúng tiến vào Thiên Hoang địa cung.

Đại Khôn vương triều và Hắc Ưng vương triều gần đây đối nghịch, cho nên người Đại Khôn kiếm phủ và Hắc Ưng kiếm phủ tự nhiên sẽ không hòa thuận ở chung với nhau.

Chương 510: Thanh Đồng cự môn (Hạ)

Cả đám thi triển thân pháp, tốc độ cực nhanh phóng về phía Thiên Hoang cốc.

Cùng lúc đó ở một phía khác cũng có một đám người, từng đợt từng đợt phóng về phía Thiên Hoang cốc, nhìn y phục và trang sức trên người bọn họ. Rõ ràng là tới từ thế lực khác nhau.

Không bao lâu sau, hơn mười người Sở Mộ liên tục đi vào trong Thiên Hoang cốc, không có dừng lại, trực tiếp tiến vào trong Thiên Hoang cốc, nhanh chóng phóng về phía trung tâm Thiên Hoang cốc.

Điểm này là do đám trưởng lão kiếm phủ quyết định, bởi vì nghe nói nơi xuất hiện Thiên Hoang địa cung đều cố định, đều ở hạch tâm Thiên Hoang cốc.

Rất nhiều người thoáng cái tràn vào trong Thiên Hoang cốc, một ít Kiếm giả vốn ở trong Thiên Hoang cốc tìm kiếm linh dược liên tục bị kinh động. Cũng đi về phía trung tâm Thiên Hoang cốc.

Sau một khoảng thời gian, các học viên Đại Khôn kiếm phủ nhanh chóng tới chỗ trung tâm của Thiên Hoang cốc, cả đám trợn mắt há hốc mồm.

Trước mặt bọn họ là một cánh cửa bằng đồng cực lớn, cánh cửa này cao tới trăm mét, đứng sừng sững ở trên mặt đất Thiên Hoang cốc, tản mát ra từng đợt khí tức nặng nề mà hoang vu, tang thương.

Cánh cửa bằng đồng này đang đóng chặt, đường vân bên trên vô cùng rõ ràng, tràn ngập đủ loại lực lượng huyền diệu. Nhìn qua mọi người cũng cảm giác được linh hồn như bị chấn nhiếp vậy. Trong lúc nhất thời khó có thể nhúc nhích.

Phong cách cổ xưa, nặng nề, tang thương.

Trên cánh cửa bằng đồng này có khí tức do năm tháng lắng đọng xuống, giống như được dòng sông thời gian gột rửa qua, vô cùng sáng chói.

– Đây là Thiên Hoang địa cung sao?

Có một người thấp giọng lầm bầm nói, trong thanh âm khong thể che dấu vẻ rung động.

– Căn cứ vào điển tịch ghi lại, đây là cửa của Thiên Hoang địa cung, một khi mở ra là có thể tiến vào Thiên Hoang địa cung.

Một trưởng lão nói, ánh mắt thoảng thốt, cho dù là dùng tu vi viễn siêu Khí Hải cảnh của hắn cũng khó có thể bảo trì nội tâm, cơ hồ mất phương hướng trong khí tức tang thương của cánh cửa bằng đồng này.

Về phần những kiếm giả chỉ có tu vi Hóa Khí cảnh kia đều bị chấn nhiếp, cơ hồ mất phương hướng, lắng đọng ở trong dòng sông lịch sử tang thương.

Sở Mộ là người thứ nhất tỉnh táo lại trong đám Kiếm giả Hóa Khí cảnh. Hắn không khỏi cảm thấy kinh hãi, nếu như lúc này có người ra tay mà nói, hắn nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Đồng thời đối với cánh cửa bằng đồng này hắn vô cùng kiêng kỵ. Bên trong sự kiêng kỵ lại ẩn giấu hiếu kỳ thật sâu.

Sau một lát, những người khác cũng lục tục tỉnh tóa lại, cả đám vẫn sợ hãi, thán phục không thôi.

Sở Mộ liếc mắt đảo qua, hắn phát hiện ra trừ người Đại Khôn kiếm phủ ra, còn có rất nhiều người vây quanh cánh cửa lớn bằng đồng ra. Nhìn y phục và trang sức trên người, đây là những Kiếm giả tới từ những thế lực khác nhau.

Có khác với Kiếm giả Đại Khôn kiếm phủ, dựa theo trận doanh tổng cộng có bảy chỗ.

Có một chỗ Sở Mộ nhận ra, bởi vì phục sức trên người bọn họ đúng là phục sức của hai huynh đệ Vương Long chết dưới kiếm hắn. Giống như đúc, hiển nhiên là Kiếm giả tới từ Ma La kiếm tông.

Mặt khác còn có những người mặc phục sức thống nhất với nhau, có lẽ là Kiếm giả tới từ Kim cương kiếm tông, Hắc Thủy kiếm tông và Chân Viêm kiếm tông.

Đại trưởng lão giới thiệu các thế lực khác nhau với các học viên sau lưng.

– Người bên kia là người Ngạo Nguyệt lâu, mà bên kia là người Tán Kiếm minh. Mặt khác là hẳn là một đám Kiếm giả thuần túy, là người không có tổ chức gì.

Tứ đại kiếm tông, thêm Ngạo Nguyệt lâu, Tán Kiếm minh và Kiếm giả thuần túy, lại thêm Đại Khôn kiếm phủ, tổng cộng có Kiếm giả của tám trận doanh tụ tập trước cửa lớn của Thiên Hoang địa cung, chờ đợi cánh cửa đồng này mở ra

Bọn hắn tự nhiên cũng phát hiện ra đối phương, cho nên bắt đầu mở miệng châm chọc, đả kích. Bất kể như thế nào, chỉ cần là người trận doanh bất đồng, đối với bọn hắn đều là người cạnh tranh.

– Thực lực của mỗi một kiếm tông trong Tứ đại kiếm tông tương đương với kiếm phủ chúng ta. Bởi vậy thực lực những đệ tử nội phủ bọn chúng cũng vô cùng cường đại. Có thể so với đệ tử Đồng Kiếm bảng của chúng ta. Về phần Ngạo Nguyệt lâu và Tán Kiếm minh tuy rằng không bằng kiếm phủ chúng ta, nhưng mà cũng xuất hiện một ít Kiếm giả thiên tài có thể so với top mười Đồng Kiếm bảng.

Đại trưởng lão chậm rãi nói.

– Dựa theo điển tịch ghi lại, sau khi cánh cửa của Thiên Hoang địa cung mở ra. Chỉ có Kiếm giả dưới Khí Hải cảnh mới có thể tiến vào, cho nên bọn chúng đều là đối thủ cạnh trang của các ngươi.

Đối với việc chỉ dưới Khí Hải cảnh mới có thể tiến vào trong, lúc trước Sở Mộ cũng đã từng nghe nói qua. Cho nên cũng không có chút kinh ngạc nào.

Trong khoảng thời gian chờ cánh cửa đồng này mở ra, đệ tử Tứ đại kiếm tông giúp nhau trêu chọc, đả kích đối phương. Sở Mộ phát hiện đám người Gia Cát Minh dường như có chút quen biết với đệ tử Tứ đại Kiếm tông và Ngạo Nguyệt Lâu, Tán Kiếm minh. Nhưng mà quan hệ song phương không phải hữu hảo như vậy, nghe ngữ khí đối chọi gay gắt của bọn họ có lẽ đều có chút hiềm khích bên trong.

Nhân cơ hội này, Sở Mộ cũng dần dần lý giải được bên trong Tứ đại kiếm tông, Ngạo Nguyệt lâu và Tán Kiếm minh cũng có người tương đối lợi hại, đáng để hắn coi trọng.

Có đôi khi chờ đợi rất là nhàm chán, nhưng mà chờ đợi ở đây cũng không có chút nhàm chán nào.

Sở Mộ nghe đám người Gia Cát Minh giới thiệu, dần dần cũng biết được một ít Kiếm giả thiên tài kiệt xuất trong tứ đại kiếm tông, Ngạo Nguyệt lâu và Tán Kiếm minh. Cũng chú ý thêm một chút, bởi vì những người này rất có thể sẽ là địch nhân của hắn trong Địa cung.

Hắn cũng nghe các trưởng lão giảng giải về Thiên Hoang địa cung, như là Thiên Hoang hoang khí… Cùng với một ít đồ trong Thiên Hoang địa cung.

Cánh cửa đồng kia chậm chạp không có mở ra, vẫn đứng sừng sững trong Thiên Hoang cốc, vô cùng nặng nề.

Hai bên cánh cửa đồng này cũng có thể nhìn thấy rất rõ, là cảnh sắc trong Thiên Hoang cốc, cho nên Sở Mộ vô cùng tò mò, sau khi cánh cửa đồng kia mở ra, rốt cuộc là thế nào.

Không bao lâu sau mọi người tiếp tục yên lặng, cũng lười nói thêm gì. Dù sao mở miệng châm chọc, đả kích đối phương nữa cũng không có ý nghĩa gì. Vẫn đợi cánh cửa đồng mở ra thì hơn.

Tuy rằng không nói chuyện, nhưng mà giữa những Kiếm giả có mâu thuẫn vẫn dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn nhau. Ý tứ bên trong đó rất rõ ràng, là đợi sau khi tiến vào trong địa cung rồi mới tính sổ.

– căn cứ vào điển tịch ghi lại, trong Thiên Hoang địa cung có vô số bảo vật, đồng thời cũng ẩn chứa vô số hung hiểm. Không cẩn thận rất có thể sẽ bị chết bên trong.

Một trưởng lão nói với hơi sáu mươi đệ tử Đồng Kiếm bảng cùng với Sở Mộ:

– Cho nên sau khi tiến vào địa cung các ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận. Phải nhớ, không nên bị tham lam che mờ nội tâm. Như vậy sẽ khiến cho bản thân không có cách nào thoát khỏi hiểm cảnh. Phải biết rằng, bản thân Kiếm giả chúng ta cường đại là một quá trình chống lại thiên địa. Phải có quyết tâm và tin tưởng trước nay chưa từng có. Nhưng mà cũng giống vậy, phải đồng thời còn có trí tuệ, không chỉ có dựa vào một lời nhiệt huyết là có thể.

Dị Thế Tà Quân Audio Podcast

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)