1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 451 : Sở đường hùng chấn động |>đến chương 455

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 451 : Sở đường hùng chấn động |>đến chương 455

❮ sau
tiếp ❯

Chương 451: Sở Đương Hùng chấn động

Sở Đương Hùng cảm thấy bùi ngùi. Mới vừa rồi, hắn hỏi thăm tình hình Sở Mộ ở bên trong Đại Khôn Kiếm Phủ ra sao, cũng hỏi thăm tin tức về Sở Hà. Sở Mộ cũng lấy ra vài bí mật tương đối đơn giản không quan trọng lắm trong đó nói cho Sở Đương Hùng biết, có thể khiến Sở Đương Hùng có hiểu biết nhất định đối với Đại Khôn Kiếm Phủ.

Về phần Sở Hà, Sở Mộ cũng không quá rõ, nên không nhiều lời.

– Đúng rồi, dựa theo thời gian tính toán, cuộc chiến Bách Cường mỗi năm một lần diễn ra ở Kiếm Viện Ly Châu chắc hẳn cũng sắp bắt đầu. Không biết lần này Sở Thiên và Sở Hồng có thể tiến vào bên trong Bách Cường hay không, được tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tu luyện hay không?

Sở Đương Hùng nói.

– Cái này ta cũng không rõ lắm.

Sở Mộ nói.

Bất tri bất giác, bản thân mình rời khỏi Kiếm Viện Ly Châu đã gần một năm. Thời gian trôi qua quả thật quá nhanh. Cũng không biết lần này tu vi của đại ca còn cả các sư huynh Thanh Phong Viện như thế nào? Bọn họ có thể vào Bách Cường hay không?

Cuối cùng, Sở Đương Hùng lại hỏi thăm mục đích Sở Mộ trở về nhà. Sở Mộ cũng không có giấu diếm, nói ra mục đích của chính mình.

– Thì ra là thế. Vậy bây giờ đi mật thất thôi.

Sở Đương Hùng lúc này đứng dậy, nói nhanh gọn, quyết đoán.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, không từ chối. Thông đạo mật thất mở ra, hai người trước sau đi xuống cầu thang. Sở Đương Hùng mở cửa lớn mật thất ra. Hai người đi vào bên trong mật thất.

Chiếc giường ở phía trên bậc thang tự động di chuyển, đóng lại.

– Vậy ngươi ở lại trong này tìm hiểu. Ta đi ra ngoài trước.

Sở Đương Hùng nói.

– Chờ một chút.

Sở Mộ nói.

– Còn có chuyện gì?

Sở Đương Hùng có chút nghi hoặc nhìn Sở Mộ.

– Lần này ta trở về, ngoại trừ tìm hiểu bức tranh gió ra, còn mang về một vài thứ cho gia tộc.

Sở Mộ nói. Bất chợt, ở trong sự tò mò của Sở Đương Hùng, hắn vung tay lên. Trên mặt đất của mật thất nhất thời xuất hiện năm rương gỗ màu hồng cực lớn, xếp thành một hàng dài.

Sở Đương Hùng lộ ra vẻ mặt đầy nghi hoặc, nhìn này năm rương gỗ màu hồng cực lớn này.

Cái rương đúng là rất cực lớn không sai. Nhưng hắn lại không nhìn ra được bên trong đựng vật gì. Nhưng nghĩ tới Sở Mộ nếu muốn mang về cho gia tộc, nói vậy hẳn không phải là vật gì tầm thường. Chẳng lẽ là châu bảo hoàng kim?

Nếu như là châu bảo hoàng kim, như vậy nếu như năm rương gỗ cực lớn này được chứa đầy, tối thiểu sẽ làm tài lực Sở gia lại tăng thêm gấp đôi. Có tài lực như vậy ủng hộ, đường phát triển của Sở gia sau này sẽ càng rộng mở.

Hắn cũng không biết, bên trong rương gỗ cực lớn kia không phải chứa châu bảo hoàng kim gì, nhưng lại hơn châu bảo hoàng kim gấp trăm lần gấp ngàn lần.

Sau khi lấy ra năm rương gỗ màu hồng cực lớn, Sở Mộ lại lấy ra năm thanh kiếm khí và một ít sách.

Trong đó, tất cả kiếm thuật nhập môn, hạ giai, trung giai thậm chí cao giai cùng với công pháp cùng đẳng cấp được Sở gia thu nạp. Sở Mộ sở lấy ra chính là hai môn kiếm thuật siêu giai và hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp.

Hai môn kiếm thuật siêu giai là tìm được từ trên người hai sư huynh Vương Long. Về phần hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp lại là do người của Sở gia xét từ trong nhà Vương gia mang về.

Tuy rằng đều là Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, nhưng so với Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm do bản thân Sở Đương Hùng tu luyện còn tốt hơn nhiều.

– Gia gia, đây là hai môn kiếm thuật siêu giai và hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, có thể làm tuyệt học của Sở gia chúng ta hiện tại. Gia gia và hai vị trưởng lão đều có thể tu luyện. Một khi luyện thành, thực lực bản thân nhất định sẽ nâng cao không ít.

Sở Mộ nói:

– Mặt khác đây là năm thanh kiếm khí. Có ba thanh là kiếm khí hạ phẩm, có hai thanh là kiếm khí trung phẩm. Gia gia có thể chọn một thanh kiếm khí trung phẩm để dùng. Những thanh kiếm khí khác trước thu lại, đợi Sở gia có cao thủ kiệt xuất hơn xuất hiện, lại ban tặng kiếm khí có liên quan để nâng cao thực lực.

– Được, được.

Hai tay Sở Đương Hùng run rẩy, đặc biệt kích động.

Bất kể là kiếm thuật siêu giai hay Kiếm Khí Quyết huyền cấp đều có giá trị cực cao. Nếu như lấy tài lực Sở gia trước kia, đừng nói là hai môn kiếm thuật siêu giai thêm hai môn Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm, chính là muốn một môn cũng tương đối miễn cưỡng.

Chủ yếu nhất là thứ này, có đôi khi ngay cả có tiền cũng mua không được.

Sở Đương Hùng tu luyện Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm rất bình thường, cũng là do tổ tiên Sở gia lưu lại.

Mặt khác, còn có năm thanh kiếm khí. Lại thêm hai thanh kiếm khí do Sở Mộ cho hai vị trưởng lão Sở gia, tổng cộng chính là bảy thanh kiếm khí.

Cho dù là bảy thanh kiếm khí hạ phẩm, Sở gia dùng hết tất cả tài lực cũng mua không nổi. Càng chưa nói tới trong đó hai thanh kiếm khí trung phẩm giá trị càng cao hơn.

Tài phú như vậy, nếu như truyền đi, chỉ sợ Sở gia lập tức sẽ trở thành mục tiêu chú ý của các thế lực trong phạm vi trăm dặm thậm chí mấy trăm dặm thậm chí ngàn dặm b.

Cái này khiến Sở Mộ không khỏi có chút cảm giác bùi ngùi.

Thứ thật sự tốt đều nằm ở trong tay các gia tộc lớn nội tình thâm hậu hoặc kiếm phái cùng với vương thất. Như Sở gia, bây giờ nói là gia tộc lớn nhất ở Khai Dương Thành, nhưng ở bên trong toàn bộ vương triều, lại là cấp bậc hoàn toàn lót đáy.

– Mặt khác, trong năm rương này đều chứa linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ nghiêm sắc mặt nói. Tiền tài không thể để lộ. Cho dù hắn muốn lưu lại một vài thứ tốt cho Sở gia, để Sở gia phát triển cũng không dám lộ ra bên ngoài. Dù sao nhiều người nhiều miệng, không có cách nào bảo đảm thật sự sẽ không tiết lộ ra ngoài.

Bởi vậy, ở trong mật thất này, hắn chỉ giao cho một mình Sở Đương Hùng là thích hợp nhất.

– Linh… thạch… hạ… phẩm…

Sở Đương Hùng hoàn toàn líu lưỡi.

Sở gia có linh thạch hạ phẩm này sao?

Đáp án là có.

Nhưng rất ít. Chỉ có mấy viên mà thôi. Sở Đương Hùng nắm giữ ở trong tay. Bình thường Sở Đương Hùng luyến tiếc sử dụng.

Bởi vì muốn thu được linh thạch hạ phẩm đặc biệt khó khăn. Còn là do tổ tiên truyền xuống. Sở Đương Hùng tuy rằng cũng biết có thể dùng linh thạch hạ phẩm tăng nhanh tu luyện, nhưng quá ít. Chỉ có mấy viên mà thôi. Cho nên hắn vẫn luyến tiếc không nỡ dùng tới, mà cất giữ, xem như bảo bối.

Hiện tại, Sở Mộ nói cho hắn biết, năm cái rương cực lớn ở trước mặt hắn, thứ hắn hắn suy đoán là chưa châu bảo hoàng kim, lại thực sự chứa chính là linh thạch hạ phẩm được hắn coi là bảo bối vẫn luyến tiếc sử dụng.

Như vậy phải có tới bao nhiêu chứ?

Sở Đương Hùng cũng thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình.

– Bên trong mỗi một rương có một vạn khối linh thạch hạ phẩm. Năm rương lớn tổng cộng có năm vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ nói.

– Năm… Năm… Năm…truyện cõi âm

Sở Đương Hùng thiếu chút nữa thì hít thở không thông. Không phải hắn không đủ trấn tĩnh. Trên thực tế làm một lão gia chủ, làm người nắm quyền, tâm chí hắn tương đối tốt.

Chương 452: Lâm gia hiến vật quý (Thượng)

Chỉ có điều, đối với hắn mà nói, năm vạn khối linh thạch hạ phẩm thật sự rất nhiều, vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn, vượt ra khỏi khái niệm của hắn, vượt ra khỏi giới hạn khả năng hắn có thể tiếp nhận được.

Như vậy cũng giống như một người xem một hộ vạn nguyên là đại phú ông, lại đột nhiên có người đưa cho hắn một trăm vạn vậy.

– Sau này, gia gia có thể hấp thu linh khí bên trong linh thạch hạ phẩm để tu luyện.

Sở Mộ cười nói.

Thật lâu sau Sở Đương Hùng mới phản ứng được. Trong lòng hắn vẫn gió nổi mây phun không có cách nào bình tĩnh trở lại.

Hai mắt Sở Đương Hùng nhìn tới nhìn lui năm cái rương lớn, hình như muốn nhìn thấu linh thạch hạ phẩm chứa ở bên trong rương lớn.

Năm vạn khối. Bán toàn bộ Sở gia cũng không được một phần mười trong đó.

Sở Đương Hùng không khỏi cảm giác bùi ngùi. Sở gia thật may mắn, khi xuất hiện con cháu thiên tài như Sở Mộ vậy. Quan trọng hơn chính là, sau khi bản thân Sở Mộ trở nên cường đại, cũng không quên Sở gia, trái lại mang đến cho Sở gia mấy thứ này, khiến thực lực Sở gia lớn mạnh.

Cuối cùng, Sở Mộ lấy ra vòng tay không gian hạ phẩm.

– Gia gia, đây là vòng tay không gian hạ phẩm. Bên trong có không gian một thước vuông, có thể chứa đồ. Gia gia mang theo, cũng tiện hơn một chút.

Sở Mộ nói.

Sở Đương Hùng đang nỗ lực khiến mình bình tĩnh trở lại, hiện tại hoàn toàn mất kiểm soát.

Sở Đương Hùng rời khỏi mật thất ngồi ở trên ghế trong phòng ngủ mình, theo bản năng tay phải cách ống tay áo nắm lấy cổ tay trái, cảm nhận thứ được đeo trên cổ tay, bộ dạng mất hồn mất vía.

Nếu như nói kiếm thuật siêu giai và Kiếm Khí Quyết huyền cấp hạ phẩm cùng với kiếm khí hạ phẩm, đã khiến Sở Đương Hùng khiếp sợ, nhưng vẫn ở trong phạm vi tiếp nhận. Như vậy năm vạn khối linh thạch hạ phẩm hoàn toàn vượt ra khỏi giới hạn tưởng tượng của hắn.

Mà cuối cùng vòng tay không gian hạ phẩm lại khiến sự tưởng tượng của Sở Đương Hùng hoàn toàn khô kiệt, thiếu chút nữa đầu óc trở thành ngu ngốc.

Làm lão gia chủ Sở gia, cao thủ duy nhất đạt tu vi Hóa Khí Cảnh tiểu thành. Lúc còn trẻ hắn cũng từng đi ra bên ngoài. Hơn nữa tổ tiên lưu lại đôi câu vài lời ghi chép, khiến kiến thức của Sở Đương Hùng cũng không quá mức hạn hẹp.

Cho nên, loại bí bảo giống như vòng tay không gian này, hắn cũng đã nghe nói qua. Chỉ là chưa từng thấy qua mà thôi.

Qua một hồi lâu, Sở Đương Hùng mới dần dần bình tĩnh trở lại.

– Bất kể như thế nào, cũng không thể để người khác biết Sở gia có mấy thứ này. Bằng không, vậy thì không phải là phúc của Sở gia, mà là họa của Sở gia.

Sở Đương Hùng buông tay phải ra, nói.

Hắn thậm chí đang suy nghĩ, có lẽ nên cất cái vòng tay không gian hạ phẩm này lại, xem như một trong những dồ gia truyền của Sở gia, đặt ở trong mật thất. Bằng không đeo vào trên tay hắn, nếu chẳng may một ngày kia bị người ta thấy được, vậy sẽ không xong.

Ý niệm này chợt lóe lên, Sở Đương Hùng không khỏi cười thầm mình hồ đồ.

Khai Dương Thành là chỗ hẻo lánh, tài nguyên tương đối thiếu thốn, cho nên rất ít khi có người từ bên ngoài đến. Cho dù là có, cũng chỉ là một ít tiểu thương nhỏ bình thường. Những người như vậy căn bản cũng không nhận ra được cái gì là vòng tay không gian.

Nếu không phải Sở Mộ chính miệng nói ra, Sở Đương Hùng cũng sẽ không cho rằng cái vòng tay thoạt nhìn như bằng sắt đen bình thường này chính là vòng tay không gian vô giá.

Cho nên, chỉ cần trang trí cho bề ngoài của chiếc vòng tay không gian này một chút, để nó thoạt nhìn càng giống như một vòng tay bình thường, chỉ cần cẩn thận một chút, cũng sẽ không có vấn đề gì.

Nghĩ tới đây, Sở Đương Hùng không khỏi lắc đầu cười khổ. Mình không ngờ thất thố như vậy.

Tiếp theo, Sở Đương Hùng lại suy nghĩ về việc an bài năm vạn khối linh thạch hạ phẩm kia. Hắn không thể giống như thần giữ của, giữ tất cả những thứ này. Tất cả đều phải dùng để làm trợ lực cho Sở gia phát triển lớn mạnh, phải lợi dụng một cách hợp lý.

Sở Mộ đợi ở bên trong mật thất, một lần nữa mở ra bức tranh gió.

Đây là lần thứ ba Sở Mộ mở ra bức tranh gió. Vừa mở ra, nhất thời, dường như có một trận gió tlớn từ bên trong bức tranh gió thổi ra, trực tiếp thổi qua thân thể Sở Mộ. Trong nháy mắt Sở Mộ dường như một lần nữa đưa thân vào trong đại dương gió.

Một thanh kiếm màu xanh ngưng tụ. Một thanh kiếm vung lên, chém đến. Sở Mộ không có cách nào né tránh cũng không muốn né tránh.

– Phụ thân, Lão gia chủ Lâm gia cùng Lâm Phi Hổ cầu kiến.

Ngoài phòng ngủ vang lên giọng nói của Sở Hành Không.

– Lâm lão quỷ tự mình tới cửa…

Sở Đương Hùng có chút kinh ngạc:

– Được, ta đã biết. Con đi chiêu đãi bọn họ trước. Ta sẽ ra sau.

– Được.

Sở Hành Không sau khi nói xong liền rời đi.

Sở Đương Hùng đứng dậy lại mở mật thất ra, đi vào bên trong mật thất. Vừa rồi, Sở Mộ đã từ trong bức tranh gió nhận được bí pháp thi triển bí quyết Phong Chi Tương.

– Thế nào? Có thu hoạch hay không?

Sở Đương Hùng lập tức hỏi.

– Có, gia gia. Phong Chi Tương không phải là kiếm kỹ siêu giai, mà là một loại bí pháp nâng cao thực lực bản thân…

Sở Mộ giải thích một lượt về Phong Chi Tương. Sở Đương Hùng lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra. Nhưng đáng tiếc, bí pháp thi triển Phong Chi Tương nhất định phải có truyền thừa của bức tranh gió, bằng không cho dù biết bí quyết cũng có không cách nào thi triển ra.

Bởi vì, thiếu một điều kiện dẫn dắt, điều kiện này chính là truyền thừa của bức tranh gió.

Đây cũng là chuyện không có cách nào làm được. Chỉ có thể chờ sau này, nếu có tìm được bí pháp khác, lại giao cho gia tộc.

– Hiện tại đi ra ngoài đi. Lâm gia lão quỷ tự mình tới cửa. Xem ra lần này Vương gia bị diệt, khiến Lâm gia sợ vỡ mật.

Sở Đương Hùng rất nhanh ném đi tiếc nuối không có cách nào nhận được bí quyết thi triển Phong Chi Tương ra sau đầu. Dù sao cũng lấy được những nhiều thứ tốt như vậy, còn có cái gì chưa đủ chứ? Hắn cười ha ha nói.

– Được.

Sở Mộ mỉm cười.

Trong đại sảnh Sở gia, Sở Hành Không cùng với hai vị trưởng lão Sở gia đều đang ở đây. Ngoài ra còn có hai người nữa. Một là Lâm Phi Hổ của Lâm gia, mặt người khác là lão già năm sáu chục tuổi, có vài phần tương tự với Lâm Phi Hổ. Đó hẳn là cha ruột của Lâm Phi Hổ, cũng chính là Lâm gia lão quỷ trong miệng Sở Đương Hùng.

– Lâm lão quỷ, ngươi thật sự bỏ được cái ổ của ngươi mà rời đi sao?

Sở Đương Hùng mới vừa đi tới phòng khách, đã cười nói.

Bởi vì lão gia chủ Lâm gia là một người cực ít khi đi ra ngoài. Từ thời kỳ thiếu niên đã chính là như vậy, cũng có thể gọi là trạch nam ở thế giới khác.

– Lần này nếu không ra khỏi cửa, sợ là Lâm gia chúng ta khó giữ được.

Lâm lão gia chủ cười khổ một tiếng, nói.

– Không nghiêm trọng như vậy chứ.truyện Kiếm Hiệp

Sở Đương Hùng đương nhiên hiểu Lâm lão gia chủ có ý gì, không khỏi cười nói. Hắn ngồi ở chủ vị. Sở Mộ lại ngồi ở một bên, không nói một lời.

Chương 453: Lâm gia hiến vật quý (Hạ)

Nhưng Lâm lão gia chủ cùng Lâm Phi Hổ vẫn đồng thời nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt mang theo sự kính nể sâu sắc.

Nhất là Lâm Phi Hổ. Hắn đã tận mắt nhìn thấy được Sở Mộ từ trên trời hạ xuống, sau đó bay vút lên trời cao một kiếm đẩy lùi Vương Long. Trong lòng hắn trực tiếp chấn động cùng khắc sâu ấn tượng.

– Thực sự hâm mộ Sở gia các ngươi.

Lâm lão gia chủ cảm khái nói.

– Ha ha, lời này ta thích nghe.

Sở Đương Hùng cười to. Những người khác đều không mở miệng nói gì. Bởi vì bọn họ không đủ tư cách.

– Vương gia biến mất. Sau này, Khai Dương Thành sẽ là thiên hạ của Sở gia.

Lâm lão gia chủ còn nói thêm.

– Không phải còn có Lâm gia các ngươi sao?

Sở Đương Hùng nói, khiến sắc mặt Lâm lão gia chủ cùng Lâm Phi Hổ trắng bệch, trong lòng hồi hộp. Quả nhiên, nghe ý tứ này, Sở gia vẫn có ý định xuống tay với Lâm gia.

– Sở lão ca, người sáng mắt không nói tiếng long. Lần này ta và Phi Hổ đến đây, nói vậy lão ca cũng hiểu rõ.

Lâm lão gia chủ thẳng thắn nói chuyện, để tránh vòng vo lãng phí thời gian.

– Được, ngươi nói đi.

Sở Đương Hùng cũng thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm mặt nói.

– Vương gia không còn, Sở gia lớn mạnh. Sau này Khai Dương Thành chính là thiên hạ của Sở gia, do Sở gia định đoạt.

Lâm lão gia chủ nói:

– Lâm gia chúng ta đời đời đời đời truyền thừa đến bây giờ, không muốn lúc này lại đứt đoạn. Cho nên, lúc trước mới có thể lấy lòng Sở gia, cuối cùng lại ngả về phía Vương gia.

Đối với chuyện này, Sở Đương Hùng hoàn toàn không khinh bỉ. Cùng làm người nắm quyền trong gia tộc, hắn biết rõ loại ý nghĩ này.

Phải hạ mệnh lệnh, để thành viên gia tộc liều mạng với Vương gia, cũng một sự giãy dụa cực kỳ khó khăn. Trái lại, nếu như vì truyền thừa của gia tộc tiếp tục tồn tại, quy thuận chính là không thể tránh khỏi.

So sánh giữa Sở gia và Lâm gia, Sở gia càng cương liệt, tràn ngập tâm huyết. Lâm gia lại tương đối khéo đưa đẩy, sẽ tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Trên tổng thể, đều một loại phương thức sinh tồn, không thể nói người nào tốt, người nào xấu.

– Hiện tại, ta tự mình đứng ra, đến đây quy phục Sở gia, sau này lấy Sở gia dẫn đầu.

Lâm lão gia chủ cuối cùng nói. Lời này dường như tiêu hao hết một chút khí lực cuối cùng trên người, cho thấy quyết tâm của mình.

– Để tỏ sự thành ý của chúng ta, đặc biệt dâng lên truyền gia chi bảo của Lâm gia.

Lâm Phi Hổ đứng lên, lấy từ trong ngực của mình ra một hộp ngọc hình chữ nhật.

Sau khi một vị trưởng lão Sở gia tiếp nhận hộp ngọc, cầm đi về phía Sở Đương Hùng, đưa cho Sở Đương Hùng. Sở Đương Hùng nhìn hộp ngọc vài lần lại nhìn Lâm Phi Hổ và Lâm lão gia chủ, một câu nói cũng không nói, tiếp nhận hộp ngọc.

Lâm gia có truyền gia chi bảo, là chuyện rất bình thường. Giống như Sở gia cũng có, Vương gia cũng có. Thật ra không có gì là kỳ quái.

Truyền gia chi bảo thông thường chính là tượng trưng cho một gia tộc. Hiện tại Lâm gia giao ra truyền gia chi bảo, ý tứ này cũng rất sâu sắc. Bon;j họ trực tiếp bày tỏ, Lâm gia thật sự phụ thuộc vào Sở gia, lấy Sở gia dẫn đầu, mà không phải lời nói đầu môi như trước kia.

Về phần nghi ngờ thứ bên trong hộp ngọc rốt cuộc là có phải truyền gia chi bảo của Lâm gia hay không, vậy thì không cần. Trừ khi Lâm gia thật sự muốn hoàn toàn biến mất.

Một gia tộc vì sinh tồn có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Nhưng nếu như ở trên loại chuyện truyền gia chi bảo này còn là giả, danh tiếng sẽ hoàn toàn thối nát. Danh tiếng thối nát, cho dù là mọi người còn sống, ở trong mắt người khác cũng có khác gì so với đã chết?

– Được, đã như vậy, ta cũng cho thấy thái độ của Sở gia. Lâm gia sau này sẽ là minh hữu của Sở gia.

Sở Đương Hùng nói minh hữu, là cho người Lâm gia mặt mũi. Nhưng người Lâm gia lại rõ ràng, bọn họ hiện tại thành phụ thuộc vào Sở gia.

Lâm Phi Hổ và Lâm lão gia chủ cũng tương đối vui mừng. Dù sao trước đó Vương gia trực tiếp bắt bọn họ quy thuận dựa vào, đồng thời bóc lột các loại. Mà bây giờ Sở gia lại nói là minh hữu, mười phần nể tình.

Tiếp theo, xem như là khách và chủ đều vui mừng một lần nói chuyện với nhau. Lâm lão gia chủ cùng Lâm Phi Hổ sau khi nói chuyện xong xuôi, toàn thân đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

– Sở Mộ, ngươi đến xem. Truyền gia chi bảo này của Lâm gia rốt cuộc có đặc biệt gì?

Bên trong phòng ngủ Sở Đương Hùng, Sở Đương Hùng đưa hộp ngọc cho Sở Mộ.

Chính hắn nghiên cứu một lúc lâu, vẫn không nghiên cứu được gì. Sở Mộ là người đầu tiên, hắn đưa cho xem.

Hộp ngọc có chiều dài bằng lòng bàn tay, rộng ba ngón tay, cao hai ngón tay. Phía mặt trên có một chút hoa văn, sờ vào cảm giác không tệ, rất ấm, có hiệu quả đông ấm hạ mát. Thời điểm cầm trong tay, hình như còn có thể giúp người ta tĩnh tâm ngưng thần. Hiển nhiên là sử dụng mã não tạo ra.

Chỉ riêng cái hộp ngọc này đã có giá trị không tầm thường. Tối thiểu phải hơn vạn lượng hoàng kim mới mua được. Thứ được đựng ở trong hộp ngọc này, rốt cuộc trân quý tới mức nào?

Sở Mộ mang theo một chút hiếu kỳ, mở hộp ngọc ra. Bên trong hộp ngọc có một thanh kiếm nhỏ dài chừng nửa ngón tay, to bằng ngón giữa, nằm yên lặng.

Toàn thân của thanh kiếm nhỏ này hiện ra màu đỏ sậm. Màu đỏ sậm hình như không phải do nhuộm lên, mà giống như lúc đúc thanh kiếm nhỏ này đã dùng loại nguyên liệu nào đó màu đỏ sậm vậy.

Thú vị là thanh kiếm nhỏ này cũng không có chuôi kiếm, chỉ có thân kiếm.

Ngón tay Sở Mộ nhấc thanh kiếm nhỏ lên. Hắn phát hiện có chút bất ngờ về trọng lượng của thanh kiếm nhỏ. Tối thiểu trọng lượng phải có tới bốn năm cân. Hiển nhiên nguyên liệu đúc thanh kiếm này không tầm thường.

Lấy các loại tri thức bù lại của Sở Mộ trong nửa năm qua, lại thêm thuật quan sát kiếm, không ngờ cũng nhìn không ra được thanh kiếm nhỏ này ruốt cuộc dùng loại nguyên liệu gì để chế tạo này.

Nhưng Sở Mộ lại cảm thấy thanh kiếm nhỏ này thật sự không đơn giản. Chỉ là có chứa bí mật gì, trong lúc nhất thời hắn cũng nói không nên lời.

Hắn cẩn thận nhìn một chút, phát hiện ở một mặt của thanh kiếm nhỏ hình như có vết khắc. Cẩn thận thay đổi góc độ quan sát nhiều lần, cuối cùng hắn xác định đó là hai văn tự cổ xưa, mà không phải văn tự thịnh hành hiện tại. Bởi vậy trong lúc nhất thời Sở Mộ cũng không biết hai chữ kia có nội dung gì.

– Xem ra, chỉ có thể tìm người Lâm gia hỏi một chút.

Sở Đương Hùng than thở.

Trong Hành Vân Viện có một đình nghỉ mát. Trong đình một người đang ngồi. Đó chính là Sở Mộ.

Đây là ngày thứ năm sau khi Sở Mộ quay về Sở gia. Hắn cũng không có vội vàng rời khỏi Sở gia.

Sở Mộ nắm một thanh kiếm nhỏ kỳ lạ màu đỏ sậm, xem đi xem lại hồi lâu, hình như muốn xem ra trong đó có chỗ nào khác thường. Nhưng nhìn thế nào hắn cũng không nhìn ra được. Chỉ là dựa vào trực giác, hắn biết thứ này cũng không đơn giản. Chỉ vậy không hơn.

Chương 454: Ý cảnh biến dị cuối cùng đã xuất hiện (Thượng)

Sau khi hỏi thăm, từ Từ Lâm gia bên kia cũng truyền tin tức về.

Người Lâm gia cũng không biết truyền gia chi bảo này của bọn họ rốt cuộc dùng làm gì.

Dựa theo cách nói của Lâm lão gia chủ, truyền gia chi bảo này là do gia chủ Lâm gia đời thứ nhất truyền xuống, lại không có nói rõ rốt cuộc là gì. Cũng có lẽ bởi vì gia chủ đời thứ nhất cũng không hiểu.

Nói tóm lại, cũng không biết thế nào, thứ này biến thành truyền gia chi bảo của Lâm gia, một loại tượng trưng. Vài thế hệ Lâm gia đều nghiên cứu truy tìm điển tịch. Nhưng bởi vì một vài hạn chế, phương diện bọn họ có khả năng tiếp xúc được quá thấp, bởi vậy vẫn không biết.

Nếu Lâm gia bên kia cái gì cũng không biết, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là tự mình nghiên cứu.

Ngâm nước, nung nóng đều đã thử qua, nhưng thanh kiếm nhỏ này lại hoàn toàn không có một chút tổn thương nào, nhưng cũng không có xuất hiện bí mật gì.

Sở Mộ vận khí kiếm khí Tiên Thiên tập trung tới ngón tay dùng sức, nhưng không cách nào làm rạn được thanh kiếm nhỏ kỳ lạ này. Thậm chí còn cuối cùng, hắn dùng một thanh Bách Luyện Kiếm chém vào phía trên thanh kiếm kiếm nhỏ, thanh kiếm vẫn bình yên vô sự, ngay cả để lại một vết tích cũng không có. Ngược lại thanh Bách Luyện Kiếm trực tiếp gãy thành hai đoạn.

Sau đó, Sở Mộ lại dùng kiếm khí Tiên Thiên bọc lấy Trảm Phong Kiếm chém xuống một kiếm. Thanh kiếm nhỏ vẫn bình yên vô sự, hoàn toàn không để lại vết tích. Kiếm khí Tiên Thiên bị vỡ nát. Trên Trảm Phong Kiếm không ngờ xuất hiện một vết nứt cực nhỏ. Nếu như không nhìn cẩn thận cũng không thấy được. Điều này cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Trảm Phong Kiếm.

Sau đó một lần, cũng chính là vào ngày hôm qua, ngón tay Sở Mộ đụng vào thanh kiếm nhỏ không mấy sắc bén này, kết quả ngón tay đã bị cắt một vết nho nhỏ. Có một giọt máu dính vào mũi kiếm. Kết quả Sở Mộ còn chưa lau đi, vết máu đã bị hấp thu.

Sở Mộ nghĩ, đây chẳng lẽ là thứ cần lấy máu nhận chủ sao?

Nhưng giữa mình và tiểu kiếm cũng không thành lập được bất kỳ liên hệ nào. Cho dù là lại nặn từng giọt máu ra, bị hấp thu, cũng không có bất kỳ cảm giác gì.

Bất kể nói thế nào, thanh kiếm nhỏ kỳ lạ này chung quy không phải là vật tầm thường. Không chỉ có vô cùng cứng rắn, ngay cả Trảm Phong Kiếm cũng không có cách nào tổn thương, hơn nữa còn sắc bén vô cùng. So với Trảm Phong Kiếm còn muốn sắc bén hơn. Ngoài ra, hình như còn có thể hút máu.

Tuy rằng đã không ôm hi vọng có thể nghiên cứu ra cái gì, nhưng Sở Mộ vẫn theo thói quen lấy ra nhìn một chút.

Thứ này, Sở Đương Hùng cũng không hiểu. Nếu không hiểu, Sở Mộ lại rất vừa ý, hắn liền dứt khoát giao cho Sở Mộ.

Lại nghiên cứu một hồi, đột nhiên. Sở Mộ cảm giác được linh hồn mình run lên. Phương diện tinh thần Kim Chi Ý Cảnh cũng chấn động. Hắn liền vội vàng thu thanh kiếm nhỏ vào bên trong vòng tay không gian, chợt lách người hóa thành một đạo gió mạnh, tiến vào bên trong gian phòng của mình, đóng kín cửa phòng lại.

Bởi vì Sở Mộ cảm giác được loại biến dị Kim Chi Ý Cảnh bên trong người mình cũng sắp hoàn thành. Điều này làm cho hắn có chút kích động nho nhỏ, trải qua thời gian dài biến dị như vậy, cuối cùng cũng sắp hoàn thành.

Kim Chi Ý Cảnh trong lực chấn động xoay tròn, biến thành một vòng xoáy. Mà ở chỗ chính giữa vòng xoáy, có một tia màu vàng thâm trầm ảm đạm đang từng chút một hiện lên.

Mới vừa xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được một tia màu vàng sậm rất nhỏ kia ẩn chứa phong quang kinh người, còn hơn Kim Chi Ý Cảnh thật nhiều.

Hắn không khỏi xuất hiện thêm mấy phần chờ mong cảm đối với ý cảnh biến dị sắp xuất hiện này.

Trình tự ý cảnh biến dị càng cao, uy lực càng cường đại. Dĩ nhiên đối với mình càng có lợi. Thực lực bản thân cũng sẽ càng cường đại hơn. Về phần bởi vì mức độ ý cảnh quá cao dẫn đến khả năng lĩnh ngộ ý cảnh càng khó hơn, lại không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Sở Mộ.

Lực Kim Chi Ý Cảnh không ngừng xoay tròn. Ở chỗ trung tâm, ám ánh sáng màu vàng đang dần trở nên thuần túy, dần tăng lên.

Thời gian trôi qua từng chút một. Sở Mộ chuyên tâm quan sát biến hóa bên trong Kim Chi Ý Cảnh, hoàn toàn không cảm thấy thời gian bên ngoài trôi qua.

Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, ở trong cảm giác của Sở Mộ, thật giống như chỉ là mấy giây mà thôi.

Lực Kim Chi Ý Cảnh đang xoay tròn đột nhiên dừng lại. Màu vàng sậm sở chỗ trung tâm trong nháy mắt phóng ra phong quang đáng sợ vô cùng, dường như có một thanh kiếm khí cường đại, chém ra một kiếm, chém rách bầu trời xé rách mặt đất mở ra hư vô.

Linh hồn Sở Mộ cũng đang run rẩy, dường như sắp bị xé rách, sắp bị chém ra. Hắn cảm thấy sởn tóc gáy.

Nhưng ý cảnh này cũng xuất phát từ trong Kim Chi Ý Cảnh. Kim Chi Ý Cảnh là ý cảnh Sở Mộ lĩnh ngộ được. Cho nên, loại ý cảnh biến dị này căn bản cũng không sẽ ảnh hưởng đến Sở Mộ. Linh hồn hắn run rẩy chỉ bởi vì loại ý cảnh biến dị này vô cùng cường đại.

Ở dưới luồng ánh sáng màu vàng sậm này, toàn bộ vòng xoáy Kim Chi Ý Cảnh bị trực tiếp mở ra. Hơi thở tiếp theo, trung tâm màu vàng sậm phát ra một lực hút khủng khiếp, không ngờ trực tiếp đem Kim Chi Ý Cảnh bị bổ ra hấp thu qua, tốc độ cực nhanh.

Chỉ một lát sau, Kim Chi Ý Cảnh đã bị ý cảnh biến dị màu vàng sậm hấp thu hết sạch. Nhưng lực hút này lại không có ý định dừng, trái lại đang khuếch đại phạm vi, đã ảnh hưởng đến Vân Chi Ý Cảnh.

Sở Mộ thoáng động ý niệm, vội vàng khống chế lực hút này, dự định để nó dừng lại. Bởi vì hắn không biết, một khi lực hút này khuếch tán ra, sẽ ảnh hưởng đến Vân Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh hay không.

Nếu như bởi vì lực hút này, kết quả đưa đến Vân Chi Ý Cảnh và Phong Chi Ý Cảnh đều chịu ảnh hưởng thậm chí hỏng mất, vậy Sở Mộ muốn khóc cũng không kịp. Cho dù là ý cảnh biến dị này rất cường đại, cũng sẽ không khiến hắn cảm thấy hài lòng.

Chỉ là, hắn khiếp sợ.Bbởi vì hắn không ngờ không có cách nào khống chế được lực hút này. Nó hoàn toàn không để ý tới hắn, không ngừng mở rộng, đã lướt qua Vân Chi Ý Cảnh.

Tim Sở Mộ cũng đã dâng cao. Hắn phát hiện Vân Chi Ý Cảnh cũng không có bị bất kỳ ảnh hưởng nào, vẫn vững vàng đứng ở tại chỗ, chậm rãi chuyển động. Nhất thời hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm. Phạm vi lực hút càng lúc càng lớn, đã tới gần Phong Chi Ý Cảnh.

Người có lực lượng linh hồn càng cường đại, trực giác càng cường đại. Lúc này, Sở Mộ có một loại trực giác, Phong Chi Ý Cảnh của mình sẽ lập tức gặp phải tai ương.

– Dừng lại cho ta!truyện ma

Sở Mộ tức giận, tập trung hoàn toàn tinh thần, muốn cứng rắn ngăn chặn lực hút này khuếch tán. Nhưng một chút hiệu quả cũng không có. Lực hút này hình như cho rằng thế giới tinh thần Sở Mộ là địa bàn của mình, không bị Sở Mộ quấy rầy.

Phong Chi Ý Cảnh cũng bị lực hút chạm đến. Mặt Sở Mộ biến sắc, rất khó coi.

Nhưng Phong Chi Ý Cảnh chậm rãi cố định ở trong một phạm vi, hình như không có dấu hiệu bị ảnh hưởng.

Chương 455: Ý cảnh biến dị cuối cùng đã xuất hiện (Hạ)

– Chẳng lẽ trực giác của ta sai lầm?

Sở Mộ thầm nghĩ, cũng rất thích trước sự sai lầm của trực giá mình lần này.

Chỉ là, khi lực hút này tràn ngập toàn bộ thế giới tinh thần, Phong Chi Ý Cảnh đột nhiên trở nên không có quy luật, biên độ chấn động không còn ôn hòa giống như lúc trước. Trong đó hình như có thứ gì đó bị phân giải ra ngoài, bộ dạng như sụp đổ.

Phong Chi Ý Cảnh hình như có đầy đủ ý thức, dĩ nhiên không chịu bị phân giải như vậy, bắt đầu phản kháng. Vì vậy nó và lực hút kia triển khai chấn động, lấy thế giới tinh thần của Sở Mộ làm chiến trường.

Sở Mộ gặp tai ương, chỉ cảm thấy trong đầu chấn động không ngừng, giống như bị sét đánh. Đầu còn đau đớn vô cùng, hình như bị cục sắt nào đó cứng rắn đâm vào bên trong, vô cùng khó chịu.

Hắn cứng rắn ngậm miệng, hoàn toàn không truyền ra âm thanh gì, nhưng sắc mặt thoáng chút đã trở nên tái nhợt, mất đi màu máu.

Đột nhiên, một tiếng nổ thật lớn vang lên ở trong đầu, giống như có sấm sét khủng khiếp nào đó đánh xuống. Toàn bộ thế giới tinh thần của Sở Mộ chấn động mãnh liệt. Ngay cả linh hồn cũng bị trùng kích. Thoáng cái hắn chìm vào trong hôn mê.

Sau khi hôn mê, biến hóa trong thế giới tinh thần vẫn còn đang tiếp tục tiến hành.

Chỉ thấy Phong Chi Ý Cảnh màu xanh lúc này đang phân giải, biến thành hai phần.

Một phần trong đó là màu xanh nhạt, mềm nhẹ nhanh chóng dao động, mang theo từng tiếng âm thanh vù vù rất nhỏ, giống như là từng cơn gió nhẹ thổi qua. Một phần khác lại là màu xanh đậm, không mềm nhẹ, trái lại tràn ngập phong quang cùng lợi hại. Thật giống như đao phong không ngừng cắt ra xung quanh. Tốc độ của nó cực nhanh, giống như tia chớp.

Hơi thở tiếp theo, chỉ thấy một phần màu xanh nhạt không bị ảnh hưởng chút nào, tự mình dao động, ôn hòa thong thả. Phần sóng màu xanh đậm lại bị lực hút của ý cảnh biến dị màu vàng sậm ảnh hưởng, không ngờ nhanh chóng lao về phía ý cảnh biến dị màu vàng sậm, không ngừng bị hút vào bên trong ý cảnh biến dị màu vàng sậm, trở thành chất dinh dưỡng của nó.

Ước chừng qua một khắc đồng hồ sau, Sở Mộ mới tỉnh lại. Khi hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, hắn vội vàng chăm chú quan sát, kiểm tra thế giới tinh thần của mình.

Cảnh tượng bên trong thế giới tinh thần nhất thời khiến hắn kinh hãi.

Phong Chi Ý Cảnh không ngờ phân giải thành hai phần. Một phần đang tự từ từ tiêu tan. Một phần thì bị ý cảnh biến dị màu vàng sậm không ngừng hấp thu.

Hắn không có cách nào ngăn cản, cũng có không cách nào xoay chuyển, chỉ có thể trở thành người yên lặng đứng xem.

– Hi vọng không nên quá tệ.

Sở Mộ không thể không tiếp nhận loại kết quả này. Hắn chỉ có thể hi vọng hậu quả không nên quá tệ. Cái ý cảnh biến dị này có thể mang đến cho mình niềm vui bất ngờ. Bằng không, quả nhiên là ngay cả muốn khóc cũng không khóc được.

– Xem ra, nhất thời loại biến hóa này cũng sẽ không dừng lại.

Sở Mộ nghĩ thầm, sau đó liền rời khỏi thế giới tinh thần, chờ đợi loại biến hóa này tự động biến hóa. Xem tình hình, có lẽ cần một thời gian mới có thể hoàn thành. Đến lúc đó, mình có thể biết được loại ý cảnh biến dị này rốt cuộc thế nào.

Lúc này, cửa bị gõ.

Sở Mộ mở cửa ra, nhìn thấy chính là khuôn mặt tươi cười hiền hòa của mẫu thân. Nàng tới gọi Sở Mộ đi dùng bữa tối.

Sở Mộ vừa nhìn sắc trời. Bất tri bất giác không ngờ đã chạng vạng tối. Dựa theo thời gian địa cầu, chắc là hơn sáu giờ. Cũng nên ăn cơm chiều.

Mấy ngày qua chính là thời điểm Sở Mộ thư thái thích ý nhất. Mỗi ngày tỉnh lại chính là tu luyện bình thường. Tu luyện xong sẽ cùng cha mẹ hàn huyên một chút, tùy tiện nói một chút, không có bất kỳ hiềm khích gì, cũng không cần phải e ngại điều gì. Từ trong tâm tư đến thân thể, hắn đều cảm thấy thả lỏng.

Sở Mộ cũng không từ chối loại an nhàn này. Con đường tu luyện không quá nghiêm ngặt. Trương Trì có câu nói rất chính xác, một mặt căng thẳng có lẽ có thể ở một thời gian nào đó đột nhiên tăng mạnh, nhưng tuyệt đối sẽ lưu lại hậu hoạn.

– A…

Trên bàn cơm, vẻ mặt Sở Mộ ngạc nhiên nhìn Lý Vân Lan. Một lúc lâu sau hắn khẽ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ cười nói:

– Nương, ta năm nay mười chín tuổi.

– Ta biết. Cho nên nói hiện tại xem tướng trước. Nếu như con xem tướng thấy được, sẽ quyết định hôn sự này. Chờ thêm một hai năm nữa mới làm hôn sự.

Lý Vân Lan cười khanh khách nói.

– Cái này…

Sở Mộ quả thật khó xử.

Từ trước tới nay hắn lại chưa từng suy nghĩ tới việc cưới vợ sinh con. Trong lòng của hắn duy nhất chỉ có kiếm.

Có lẽ sau này, vào một ngày nào đó, hắn có thể sẽ gặp được một nữ nhân khiến hắn để ý, nhưng tuyệt đối không phải là hiện tại. Hơn nữa, đối với loại chuyện bị trưởng bối an bài xem mặt như vậy, Sở Mộ có một cảm giác mâu thuẫn. Hắn tôn trọng tự do.

Chỉ là, Lý Vân Lan là mẫu thân của thân thể này. Hơn nữa nàng đối với hắn rất tốt, khiến hắn cảm nhận được một sự ấm áp của mẫu thân. Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng nói không nên lời cự tuyệt rõ ràng.

– Không phải cái này cái kia gì nữa. Ta hiện tại truyền tin cho di nương của con, để nàng dẫn nữ nhi qua.

Lý Vân Lan ngay lập tức quyết định.

– Nương, ta hiện tại chính là thời điểm tu luyện tốt. Chuyện nữ nhân tạm thời không suy nghĩ.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, vẫn nói ra. Hắn biết di nương trong miệng Lý Vân Lan, chính là tỷ muội tốt của Lý Vân Lan. Bất kể nói thế nào, Sở Mộ hiện tại thật sự không muốn bởi vì những việc vặt như vậy làm chậm trễ con đường theo đuổi kiếm đạo của mình.

Tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ, khiến Sở Mộ biết trên thế giới này chân trời cực xa. Mỗi một ngày đều có vẻ trân quý. Nếu như bởi vì một vài chuyện vặt làm chậm trễ việc tu luyện, chính là lãng phí thời gian.

Mặc dù nói, có khả năng gặp mặt xong cũng không có gì. Thoáng một chút liền qua. Nhưng ai biết đối phương sẽ không cảm thấy thoả mãn, tìm lý do chờ đợi thì sao? Hắn không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

Nói tóm lại, quan niệm của Sở Mộ chính là, có chút phiền phức, có thể không cho nó phát sinh thì không cho nó phát sinh.

– Được rồi. Mộ Nhi năm nay cũng mới mười chín tuổi. Thật sự là thời điểm quan trọng. Cũng không cần vì việc này khiến hắn phân tâm.

Sở Hành Vân lên tiếng:

– Ta và nàng đều hi vọng Mộ Nhi có thể trở nên nổi bật. Hiện tại hắn trở nên nổi bật, muốn bước lên con đường cường giả, chúng ta nên ủng hộ hắn, không thể tăng phiền phức cho hắn được.

– Nương, con bảo đảm, sau này có đối tượng thích hợp, con sẽ dẫn về gặp ngài.

Sở Mộ cũng liền vội vàng tìm lý do nói.

– Hai người thật biết nói.

Lý Vân Lan trừng mắt nhìn Sở Hành Vân, xem như đã đồng ý với lời Sở Hành Vân và Sở Mộ nói. Không có chuyện thân cận dây dưa, khiến Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm.

Sở Mộ dự định ở nhà thêm mấy ngày, đợi ý cảnh biến dị bên trong thế giới tinh thần hoàn thành.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)