1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 411: Đánh bại Chu Thiên Chiếu |> đến chương 415

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 411: Đánh bại Chu Thiên Chiếu |> đến chương 415

❮ sau
tiếp ❯

Chương 411: Đánh bại Chu Thiên Chiếu (Hạ)

Hơn nữa nhìn thắng lợi cũng không phải rất vất vả. Thậm chí Lương Hải Sơn có cảm giác, hình như có chút qua loa. Điều này cũng tạo thành một nhận thức mù quáng trong lòng Lương Hải Sơn.

Đám người Chư Cát Minh thật ra không có lạc quan như vậy. Tuy rằng biểu hiện của Sở Mộ quả thực nằm ngoài dự đoán của bọn họ, nhưng thực lực của Chu Thiên Chiếu so với những người bị Sở Mộ đánh bại, vẫn cường đại hơn rất nhiều.

– Hẳn là ngươi đang cảm thấy mình đủ xui xẻo đi.

Chu Thiên Chiếu đứng ở trên đài đấu kiếm, ánh mắt trở nên lạnh lùng:

– Từ khi ngươi bắt đầu đắc tội bản bang, đã quyết định kết cục bi thảm của ngươi. Lần này, chỉ là bắt đầu.

– Nghe nói ngươi là một người rất sĩ diện. Nếu như lần này ngươi không chỉ có không có cách nào đánh bại ta giáo huấn ta, trái lại bị ta đánh bại, không biết ngươi có còn mặt mũi xuất hiện ở trước mặt ta hay không?

Sở Mộ cười nhạt nói.

– Đánh bại ta? Ngươi cho rằng có một danh hiệu Siêu Tân Tinh, cho rằng đánh bại mấy phế vật, bản thân đã là thiên hạ vô địch rồi sao?

Chu Thiên Chiếu hừ lạnh một tiếng, cũng không tức giận, trái lại lộ ra nụ cười xem thường. Bởi vì hắn đã sớm nhận định Sở Mộ không phải là đối thủ của hắn. Mặc dù có chút thực lực nằm ngoài dự liệu của hắn.

Không nói gì thêm, xuất kiếm là thuyết minh hay nhất.

Kiếm thuật cơ sở của Chu Thiên Chiếu đặc biệt vững chắc. Thời điểm xuất kiếm, có kiếm quang trực tiếp ngưng tụ ở trên thân kiếm. Kiếm quang này cũng không chói mắt, có chút sáng ngời. Không ngờ biểu thị kiếm thuật cơ sở của Chu Thiên Chiếu đạt tới trình tự ngưng ánh sáng.

Đồng thời bước chân Chu Thiên Chiếu linh hoạt, tốc độ di chuyển cực nhanh, lại phối hợp với kiếm thuật vững chắc, phát huy ra uy lực cường hãn.

– Có quy có củ không có gì đặc biệt. Dựa vào là chính là bản lĩnh vững chắc hùng hậu.

Sau khi Sở Mộ và Chu Thiên Chiếu giao đấu mấy kiếm, liền đưa ra phán đoán đối với kiếm thuật của Chu Thiên Chiếu.

Bản lĩnh vững chắc hùng hậu không chỉ đại biểu ở trên phương công phu thân kiếm, luyện kiếm thuật luyện kiếm thuật. Luyện không chỉ có kiếm trên tay, còn cần cả mắt, thân bước chân v.v. phối hợp lại, ngưng luyện giống như một, mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất.

Sở Mộ biểu hiện ra kiếm thuật cũng có quy có củ, không có chỗ nào thần kỳ.

Hai người giao đấu lại có vẻ hết sức kịch liệt. Mọi người nhìn không chớp mắt.

Sau hơn mười kiếm, Chu Thiên Chiếu nhìn thấy mình không chỉ có không đánh bại Sở Mộ, thậm chí ngay cả dấu hiệu chiếm thượng phong cũng không có. Trong lòng hắn không khỏi có chút nóng nảy.

– Sở Mộ này không ngờ có thể đánh cùng Chu Thiên Chiếu thứ hạng 52 thành như vậy. Lẽ nào hắn còn dự định đánh bại Chu Thiên Chiếu sao?

– Siêu Tân Tinh à. Không biết này một Siêu Tân Tinh này có thể tiếp tục đến cuối cùng hay không?

Rất nhiều các học viên đều khẩn trương. Bọn họ tự nhiên khẩn trương. bọn họ cũng không biết tại sao mình lại khẩn trương.

Khẩn trương hơn chính là người của tổ các trọng tài.

Xét thấy đặc tính nhìn không thấu của Sở Mộ, mỗi lần an bài đối thủ cho Sở Mộ, bọn họ đều trải qua nghĩ sâu tính kỹ nhiều lần so sánh sau đó mới đưa ra quyết định.

Cho nên, mỗi lần an bài đối thủ cho Sở Mộ đều một loại thử thách không xác định.

Mặc dù mỗi lần Sở Mộ đều đánh bại đối thủ, khiến cho bọn họ kích động một phen, nhưng lần này an bài đối thủ là Chu Thiên Chiếu, lại một lần vượt qua những đối thủ trước đây rất nhiều.

Tâm tình của bọn họ vô cùng lo lắng không yên, có một cảm giác vô cùng chờ mong. Ngay cả trọng tài trưởng luôn luôn nhắm hai mắt cũng mở mắt xem cuộc thi đấu giữa Sở Mộ và Chu Thiên Chiếu thi đấu.

Mắt thấy Sở Mộ và Chu Thiên Chiếu đối chiến hơn mười chiêu hoàn toàn không có chút dấu hiệu bị thua, cũng dần dần yên lòng. Hắn hi vọng Sở Mộ có thể lại đánh bại Chu Thiên Chiếu, lại giành thắng lợi.

Sắc mặt Chu Thiên Chiếu càng trở nên lạnh lùng hơn. Tốc độ xuất kiếm nhanh hơn ba phần. Ánh sáng trên thân kiếm càng thêm ngưng luyện, uy lực cũng có tăng lên.

Hoàn toàn ra tay!truyện Kiếm Hiệp

Ánh sáng trên thân kiếm của Sở Mộ cũng ngưng tụ sáng ngời. So với Chu Thiên Chiếu, hoàn toàn tương xứng.

Thật ra, Sở Mộ có thể nhanh chóng đánh bại Chu Thiên Chiếu, thậm chí là sử dụng một kiếm ám quang, chỉ cần một kiếm đánh bại Chu Thiên Chiếu.

Nhưng hắn lại đem áp chế uy lực kiếm thuật của mình đến mức tương đương với Chu Thiên Chiếu, thậm chí có phần không bằng với Chu Thiên Chiếu, thuần túy lấy kỹ xảo kiếm thuật chiến đấu với Chu Thiên Chiếu.

Ở trong những cuộc chiến đấu trước đây, Sở Mộ gặp được đối thủ, kỹ xảo kiếm thuật đều rất giống nhau. Với Chu Thiên Chiếu hiện tại, vứt bỏ tất cả những thứ nhân tố chủ quan khác. Sở Mộ không thừa nhận cũng không được. Kiếm thuật của hắn thực sự không quá tệ.

Bất kể là các phương diện uy lực hay kỹ xảo hay ứng dụng đều tương đối kiệt xuất. Xem như là tương đối cân đối. Kích thích Sở Mộ có hứng thú đấu một phen. Lấy điều này để phát hiện ra sự thiếu sót trong kiếm thuật của mình, từ đó tiến hành cải tiến và nâng cao.

Sau hơn mười kiếm, Sở Mộ cơ bản đã hoàn toàn hiểu được kiếm thuật Chu Thiên Chiếu. Hắn cũng biết, kiếm thuật của Chu Thiên Chiếu mặc dù không tệ, nhưng muốn khiến mình phát hiện ra thiếu sót của mình, còn chưa đủ.

Một kiếm đâm ra, cổ tay nhanh chóng chuyển động, dẫn dắt lực nhất thời đẩy kiếm của Chu Thiên Chiếu ra, một kiếm đâm thẳng đến mặt.

Chu Thiên Chiếu vội vàng lui về phía sau. Nhưng kiếm của Sở Mộ đột nhiên tăng nhanh, hóa thành hàn tinh lóe lên, đã lao qua rơi vào trên cổ họng Chu Thiên Chiếu.

– Ngươi thất bại.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

Chu Thiên Chiếu nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, thần sắc đổi tới đổi lui kinh ngạc không hiểu. Hắn không biết vì sao ngay từ đầu mình vẫn chiến đấu tương đương với Sở Mộ, đến cuối cùng lại đột nhiên bị thua.

– Sở Mộ thắng.

Lần này giọng nói của trọng tài càng kích động hơn.

– Lại thắng?

– Thực sự không thể tưởng tượng nổi. Ngay cả Chu Thiên Chiếu cũng không phải là đối thủ của Sở Mộ. Sở Mộ rốt cuộc tới lúc nào mới có thể bị đánh bại?

Lời này thật ra không ác ý, chỉ là một loại cảm giác bùi ngùi.

– Ta đã biết, Sở Mộ nhất định sẽ thắng. Siêu Tân Tinh sẽ không thua.

Lương Hải Sơn vạn phần kích động. Lòng tin mù quáng khiến hắn gần như trở thành tín đồ ngoan đạo của Sở Mộ.

– Làm sao có thể như vậy được!

Vẻ mặt của Tề Thiếu Phàm và Phương Lãnh Ngôn cùng với Hoàng Phủ Phú đều không thể tin tưởng nổi. Bởi vì bọn họ cũng không có nắm chắc sẽ đánh bại Chu Thiên Chiếu.

– Không tệ. Người mới này thật ra khiến ta có một chút hứng thú giao đấu.

Trên mặt Vạn Bàn hiện lên một nụ cười mỉm.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt vẫn không để ý. Chu Thiên Chiếu đối với hắn mà nói, chẳng qua là đối tượng một kiếm đánh bại.

Cho dù là mười người thứ hạng đầu, trừ phi là tiến tới trước ba, bằng không, hắn cũng không liếc mắt nhìn thêm một cái.

– Kỹ xảo sử dụng kiếm không tệ. Ta rất chờ mong có thể cùng hắn giao đấu.

Phó Xà liếm môi một cái, khẽ nói, hai mắt chiếu sáng.

Chương 412: Hoàn toàn xứng đáng với Siêu Tân Tinh

Các trọng tài mỗi người đều nhìn về phía trọng tài trưởng, càng thêm bội phục.

Bởi vì, lần này an bài Sở Mộ và Chu Thiên Chiếu quyết đấu, trải qua vô số lần bàn luận, cuối cùng trọng tài trưởng trực tiếp vỗ bàn quyết định. Sự thực một lần nữa đã chứng minh, không ai có khả năng quan sát bằng trọng tài trưởng.

Trọng tài trưởng với bộ dạng lão thần khắp nơi, nhưng trong đầu rốt cuộc có ý tưởng gì, chỉ có chính hắn hiểu rõ ràng.

– Không biết lần này, Sở Mộ có thể chống đỡ được công kích của Lôi Hạo hay không?

– Ta thấy không chịu được đâu. Chỉ có điều năng lực tìm sơ hở của Sở Mộ thắng được Phương Lãnh Ngôn, nói không chừng sẽ tìm được sơ hở trong công kích của Lôi Hạo, một lần hành động phản kích.

Vui sướng nhễ nhại, chính là cảm giác của Lôi Hạo hiện tại. Đặc điểm của hắn và Hướng Thiên Hà tương đối giống nhau. Phong cách cũng tương đối gần. Đều là loại một khi triển khai công kích sẽ liên tục không dừng.

Chỉ có điều Hướng Thiên Hà liên tục không dừng giống như nước sông dài dâng lên, không tìm được sơ hở. Lôi Hạo liên tục không dừng lại giống như mưa rền gió dữ tập kích đến. Vô số lực bạo phát mạnh mẽ.

Nếu nói hai người rốt cuộc ai cao minh hơn một bậc, chỉ có thể xem công lực của hai bên.

Đối mặt với công kích mưa rền gió dữ tia chớp như lôi đình của Lôi Hạo. Sở Mộ lại một bước cũng cũng không lui lại, sắc mặt như thường không có biến hóa chút nào.

Lôi Hạo ra một kiếm, Sở Mộ cũng không có né tránh, đón đỡ một kiếm.

Tiếng va chạm leng keng chói tai không ngừng vang lên. Tia lửa bắn ra. Bởi vì quán tính, tất cả bao quanh Sở Mộ từ quanh thân Sở Mộ bắn ra, một thoáng thật đẹp.

Không quan tâm Lôi Hạo công kích hung bạo mạnh mẽ tới mức nào, Sở Mộ trước sau đều có thể đón đỡ. Một kiếm cũng không thất bại. Thậm chí ngay cả một bước cũng không lui. Sắc mặt hắn cũng không có bất kỳ thay đổi nào.

– Có chuyện gì vậy? Thế nào ta lại cảm giác Sở Mộ phòng thủ không có bao nhiêu áp lực.

– Lẽ nào Lôi Hạo đang nhường?

– Không có khả năng, Lôi Hạo không có lý do để nhường. Hơn nữa ngươi xem công kích của hắn đi. Hung bạo mạnh mẽ như vậy, sẽ có thể là nhường được sao?

– Vậy chuyện gì xảy ra? Sở Mộ thế nào lại giống như một người không có chuyện gì vậy.

– Không thể tưởng tượng nổi… Không thể tưởng tượng nổi. Sở Mộ đón đỡ kiếm ucả Lôi Hạo đã qua nửa khắc đồng hồ. Những đối thủ trước kia đều kiên trì không được nửa khắc đồng hồ đã bị thua. Sở Mộ không ngờ hoàn toàn không có một chút dấu hiệu bị thua nào.

Ngay cả bản thân Lôi Hạo cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đây là đối thủ đầu tiên hắn gặp phải, có thể ở dưới công kích cuồng bạo của hắn kiên trì được nửa khắc đồng hồ còn không có bất kỳ dấu hiệu bị thua. Nhất thời, hắn càng thêm hưng phấn.

Sau khi quát khẽ một tiếng, cơ bắp cánh tay phải Lôi Hạo dường như tăng thêm một vòng. Bên trong tay áo bào, gân xanh nổi lên. Lực lượng càng thêm cuồng bạo hơn.

Thật ra Sở Mộ cũng không ung dung giống như hắn biểu hiện ra. Thể chất Lôi Hạo đặc biệt biến thái, tốc độ nhanh, lực lượng vô cùng lớn. Tất cả kết hợp lại phát ra cường độ công kích đặc biệt đáng sợ.

Nếu như chỉ là đón đỡ bình thường, hắn tuyệt đối không có cách nào kiên trì thời gian lâu như vậy. Mặc dù có thể chống đỡ, hoàn toàn là bởi vì hắn áp dụng phương pháp giảm bớt lực, giảm xuống tối thiểu mức độ công kích của Lôi Hạo.

– Được!

Lôi Hạo công kích không bao lâu, đột nhiên dừng lại. Hắn hít một hơi thật sâu, lần thứ hai xuất kiếm.

Cơ hội trong nháy mắt đó, Sở Mộ lại không phản kích. Hắn có dự định của hắn.

Lôi Hạo lại xuất kiếm. Lần này hắn thậm chí dùng tới cả kỹ xảo phát lực bản thân nắm giữ được, một kiếm đâm tới.

Sở Mộ một kiếm đón đỡ, nhất thời chỉ cảm thấy một lực lượng kỳ lạ từ trên mũi kiếm Lôi Hạo bùng nổ tung. Tuy rằng không phải quá mãnh liệt, nhưng khiến kiếm của hắn thoáng chấn động, xuyên qua thân kiếm nhanh chóng tiến tới bàn tay.

– Đây là kỹ xảo phát lực Lôi Hạo nắm giữ.

Ánh mắt Sở Mộ sáng lên, âm thầm nói. Hắn vận dụng phương pháp giảm bớt lực đánh mất một phần lực lượng.

Lôi Hạo tiếp tục xuất kiếm. Mỗi một kiếm đều dùng loại kỹ xảo phát lực này. Sở Mộ đón đỡ từng kiếm một. Kiếm sau so với kiếm trước càng cảm giác được rõ ràng uy lực do loại kỹ xảo phát lực này bạo phát ra.

Sau hai mươi mấy kiếm, sắc mặt Lôi Hạo trắng bệch. Trên trán hắn đã có mồ hôi xuất hiện. Hiển nhiên kỹ xảo phát lực như vậy là một gánh nặng đối với năng lực thân thể hắn.

Liên tục tiếp được hai mươi mấy kiếm, Sở Mộ cũng cảm giác được bởi vì chấn động bàn tay của mình có chút tê dại. Nếu không sử dụng phương pháp giảm bớt lực loại bỏ phần lớn lực lượng, chỉ sợ nhận ba bốn kiếm mình đã không tiếp nổi nữa.

– Lẽ nào, Sở Mộ cũng là quái vật?

Các học viên mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Cuối cùng bọn họ đưa ra một kết luận. Sở Mộ giống như Lôi Hạo, cũng là một quái vật.

Bằng không, đổi lại thành người bình thường, làm sao có thể chống đỡ được loại công kích của như vậy của Lôi Hạo trong thời gian gần một khắc đồng hồ.

Lại là một kiếm đâm tới. Lực lượng bạo liệt phía trên đã mạnh hơn trước một phần. Kiếm của Sở Mộ thiếu chút nữa tuột tay bay ra. Hắn không thể không kỹ xảo chấn động Chấn Thiên Lưu đánh tan một phần một phần lực lượng bạo liệt này.

Đây là đang trong cuộc thi đấu. Lần đầu tiên hắn sử dụng kỹ xảo Chấn Thiên Lưu. Nhưng chỉ sử dụng có một chút, không ai nhìn ra được.

– Có thể thi triển ra kiếm quang mang tính mê hoặc tương tự với Tề Thiếu Phàm, nắm giữ năng lực tìm kiếm sơ hở cường đại hơn Phương Lãnh Ngôn, còn có thể đấu về kỹ xảo với học viên cũ kiếm thuật tinh nhuệ như Chu Thiên Chiếu, cuối cùng giành thắng lợi, đồng thời tốc độ xuất kiếm kinh người. Hiện tại, lại cho thấy thể chất giống như quái vật và phòng ngự công kích không phá nổi. Lẽ nào kiếm thuật của Sở Mộ là toàn năng sao?

– Tuy rằng trước đó hắn đã từng công kích, nhưng cường độ công kích của hắn, so với mấy phương diện khác vẫn có chỗ thua kém không ít. Có lẽ công kích vốn cũng không phải là thế mạnh của hắn.

– Bất kể nói thế nào, đến bây giờ Sở Mộ thể hiện ra các phương diện, bất kỳ nắm giữ một phương diện nào đều có thể xứng với danh hiệu Tân Tinh. Một mình hắn không ngờ nắm giữ được vài loại.

– Cũng bởi vì như vậy, Sở Mộ mới có thể nhận được danh hiệu Siêu Tân Tinh. Hoàn toàn xứng đáng.

– Phù… phù…

Lôi Hạo khom người, một tay cầm kiếm chống xuống mặt đất một tay chống vào đầu gối, sắc mặt tái nhợt trán đổ mồ hôi, thở hồng hộc.

Mệt. Thật sự quá mệt mỏi, hắn chẳng bao giờ từng mệt như thế.

Sở Mộ đứng ở trước mặt Lôi Hạo, sắc mặt vẫn bình thường. Nhìn qua hình như hắn không có tiêu hao bao nhiêu sức lực, nhưng không có công kích.

Bởi vì tay phải Sở Mộ có chút tê dại. Tuy rằng sử dụng phương pháp giảm bớt lực loại bỏ hơn phân lửa công kích cuồng bạo của Lôi Hạo, nhưng vẫn không thể không chịu một ít ảnh hưởng.

Chương 413: Công kích sức mạnh vô địch đấu với phòng ngự như núi bất động (Thượng)

– Ngươi thắng.

Một lúc lâu, Lôi Hạo mới đứng thẳng người lên, vẫn thở dốc nhìn về phía Sở Mộ nói. Sắc mặt hắn tái nhợt, đầy vẻ mệt mỏi.

Trong lòng hắn cảm thấy đặc biệt bất đắc dĩ. Bởi vì hắn chẳng từng bao giờ ngờ được, sẽ có một lần mình không đánh bại đối phương, cũng không có bị đối phương đánh bại, ngược lại khiến bản thân mình mệt muốn chết.

Lúc này, Lôi Hạo chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nằm xuống, nghỉ ngơi cho khỏe.

Công kích kỹ xảo phát lực bạo liệt khiến thể lực tiêu hao quá mức, hắn nếu có thể không dùng, thì sẽ không dùng tới. Nhưng đối mặt với Sở Mộ, hắn không thể không vận dụng. Hơn nữa, hắn còn vận dụng toàn lực. Kết quả còn chưa đánh bại được Sở Mộ, bản thân mình đã mệt mỏi suy sụp trước.

– Sở Mộ thắng.

Trọng tài nghe được Lôi Hạo nói vậy, nhất thời lớn tiếng tuyên bố.

– Thắng như thế sao?

– Đây là một trận đấu quỷ dị nhất trong tất cả các cuộc thi đấu.

Các học viên bàn tán ầm ĩ.

– Phòng ngự thật kinh người. Vạn sư huynh, sư huynh thấy thế nào?

Một học viên tham gia thi đấu Viện số 2 ngồi ở bên cạnh Vạn Bàn hỏi.

– Thật sự không tệ.

Vạn Bàn gật đầu, cho ra một đánh giá.

Đôi mắt hắn sáng lấp lánh có thần nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, thoáng hiện mấy phần hiếu kỳ. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người xuất sắc như vậy ở trên phương diện phòng ngự.

Sở Mộ cùng Lôi Hạo đều quay về chỗ ngồi. Bọn họ nghênh đón chính là những tiếng chúc mừng. Những tiếng chúc mừng này, ngoại trừ chúc mừng Sở Mộ đánh bại đối thủ, còn chúc mừng Sở Mộ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu Siêu Tân Tinh.

– Vòng thứ 13 trận thứ hai: Hoàng Phủ Ngạo Sương viện số 1 đấu với Bộ Kinh Long viện số 3.

Hoàng Phủ Ngạo Sương đứng thứ 4, Bộ Kinh Long đứng thứ 9, hai người đều ở trong danh sách mười người đứng đầu của khóa. Đồng thời căn cơ ở trên kiếm thuật cơ sở đã phát triển ra phong cách của mình, thực lực cường đại. Trận quyết đấu giữa bọn họ cũng được vạn người chú ý.

Thật ra kiếm thuật của Hoàng Phủ Ngạo Sương cũng không có chỗ nào đặc biệt. chỉ có điều bởi vì liên quan tới kiếm thể băng linh, mỗi một kiếm công kích của nàng đều tự nhiên mang theo một chút lực lượng băng hàn, sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với không khí xung quanh cùng với đối phương.

Kiếm thuật của Bộ Kinh Long không tầm thường. Mỗi một kiếm nhìn như đơn giản, lại đều có đại khí nồng đậm. Kiếm như rồng lao nhanh không ngừng, thế lớn lực chìm, khí thế kinh người.

Hai người chiến đấu đủ một trăm kiếm mới xuất hiện cao thấp. Bởi vì kiếm thể băng linh của Hoàng Phủ Ngạo Sương quả thực chiếm thế thượng phong. Cuối cùng nàng thắng hiểm Bộ Kinh Long.

– Vòng thứ 13 trận thứ ba: Hoàng Phủ Kiếm Nam Viện số 1 đấu với Khương Ngọc Hoàn viện số 3.

Kiếm sắc bén quyết đấu cùng kiếm chí nhu.

Sắc bén cùng chí nhu khó có thể cùng tồn tại. Trên trình độ nhất định sẽ kìm chế lẫn nhau, xung khắc giống như giữa nước với lửa.

Nhưng rốt cuộc ai có thể đủ kìm chế ai, cũng chỉ có thể xem năng lực cá nhân.

Kiếm thuật của Hoàng Phủ Kiếm Nam vô cùng sắc bén, khiến người ta sợ hãi. Kiếm thuật Khương Ngọc Hoàn ôn nhu bất tận. Mặc cho kiếm của Hoàng Phủ Kiếm Nam sắc bén thế nầo cũng đều bị hóa giải, cuối cùng bị thua.

– Vòng thứ 13 trận thứ tư: Phó Xà Viện số 2 đấu với An Hàn viện số 5.

Kiếm hình rắn đấu với kiếm nhẹ nhàng thư thái.Nguồn truyện audio

Trên danh sách thứ tự của khóa, An Hàn có thứ hạng cao hơn Phó Xà. Nhưng lần này, kiếm hình rắn của Phó Xà hình như càng quỷ dị hơn. Kiếm nhẹ nhàng thư thái của An Hàn giống như ngựa thần lướt gió tung bay. Mỗi một kiếm nhìn như nhẹ bỗng nhưng kì thực bên trong lại ngầm có huyền cơ.

Hai bên chiến đấu kịch liệt hơn trăm chiêu, sau đó Phó Xà nắm lấy một cơ hội, đánh bại An Hàn.

– Vòng thứ 13 trận thứ năm: Đông Phương Cố Viện số 4 đấu với Hướng Thiên Hà viện số 6.

Kiếm kỳ chính đấu với kiếm của Trường Hà!

Hướng Thiên Hà nắm lấy cơ hội triển khai kiếm Trường Hà của hắn, công kích liên tục không dừng không nghỉ, khiến Đông Phương Cố chỉ có thể phòng thủ, không có cách nào phản kích.

Công kích liên tục không dừng, không tìm được sơ hở, không có cách nào cắt vào, chỉ có thể bị động phòng thủ.

Thời khắc mọi người ở đây cho rằng Hướng Thiên Hà sẽ đánh bại Đông Phương Cố, lên một thứ hạng trên bảng thứ tự của khóa, Đông Phương Cố lại xuất ra kỳ chiêu. Song kiếm mẹ con chợt biến đổi, chuyển thủ thành công, thoáng cái phá tan thế tấn công liên tục không dừng của Hướng Thiên Hà.

Thế tấn công của Hướng Thiên Hà vừa bị đánh phá, trong thoáng chốc không có cách nào tổ chức lại một lần nữa, nhất thời bị Đông Phương Cố nắm lấy cơ hội. Song kiếm mẹ con nhiều lần xuất hiện kỳ chiêu.

Cuối cùng, Hướng Thiên Hà bại, Đông Phương Cố thắng.

– Song kiếm mẹ con, một kỳ một chính, một công một thủ, biến hóa thay thế liên tục. Quả nhiên rất kỳ lạ.

Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng. Ngay cả Đông Phương Cố biến đổi công phòng như thế nào, hắn đều thấy rất rõ ràng, cho nên âm thầm khen ngợi.

Các học viên cảm thấy thật đã nghiền. Đầu tiên là Sở Mộ và Lôi Hạo quyết đấu. Tiếp theo là người trong mười thứ hạng đầu của khóa quyết đấu. Trận này so với trận khác đều vô cùng đặc sắc, hơn nhiều so với các vòng thi đấu trước kia.

Tiếp theo, hơi thở của bọn họ trở nên dồn dập.

Bởi vì, nếu như dựa theo quy luật an bài thi đấu trước đó, như vậy còn có hai người trong 10 thứ hạng đầu của khóa chưa có quyết đấu.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt đấu với Vạn Bàn!

Kiếm bá đạo đấu với kiếm bàn thạch!

Sở Mộ cũng mang theo sự chờ mong. Ở trong mắt hắn, người sẽ ngăn cản hắn nhận được danh hiệu đứng đầu chỉ có một. Đó là Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Nhưng cho đến tận bây giờ, mỗi trận tranh tài, Hoàng Phủ Thương Nguyệt đều chỉ một kiếm đánh bại đối thủ. Khí thế đặc biệt bá đạo trực tiếp. Nhưng trình độ kiếm thuật của hắn thật sự đạt tới cảnh giới nào, Sở Mộ lại không cách nào hoàn toàn nhìn ra được.

Loại đối thủ không có cách nào nhìn ra sâu cạn, mới càng kích phát hứng thú trong lòng Sở Mộ.

Về phần Vạn Bàn, đến bây giờ cũng là đối thủ dễ dàng đánh bại. Kiếm thuật phòng ngự được xưng là kiếm bàn thạch còn chưa từng thể hiện ra, cũng khiến cho Sở Mộ ngừng ngừng hiếu kỳ.

Giống với những học viên khác, Sở Mộ cũng vô cùng mong đợi trận quyết đấu giữa hai người bọn họ.

– Vòng thứ 13 trận thứ 6: Hoàng Phủ Thương Nguyệt Viện số 1 đấu với Vạn Bàn viện số 2.

Trọng tài lớn tiếng tuyên bố. Các học viên đầu tiên là yên lặng, tiếp theo, hoan hô vang dội.

Cuối cùng, trận quyết đấu mạnh nhất ở trong mắt bọn họ đã sắp bắt đầu.

– Hoàng Phủ Thương Nguyệt xưng bá về kiếm. Hắn chưa bao giờ phòng ngự. Với hắn mà nói, tấn công chính là cách phòng ngự hay nhất. Hơn nữa, kiếm của hắn cũng sẽ chỉ tấn công. Tấn công tấn công không ngừng tấn công. Lực công kích siêu cường, khiến hắn có sức mạnh vô địch.

– Vạn Bàn được xưng là kiếm bàn thạch. Công kích của hắn không kém. Nhưng phòng ngự của hắn mạnh hơn. Chỉ có điều thực lực đối thủ chưa đủ để hắn phòng ngự. Một khi phòng ngự, đủ để cho đối phương tuyệt vọng, khiến đối thủ suy sụp. Phòng ngự của hắn được xưng là như núi bất động.

Chương 414: Công kích sức mạnh vô địch đấu với phòng ngự như núi bất động (Hạ)

– Các ngươi nói một chút xem. Khi công kích sức mạnh vô địch của Hoàng Phủ Thương Nguyệt gặp phòng ngự như núi bất động của Vạn Bàn, sẽ như thế nào?

– Còn có thể thế nào? Ở khóa trên, không phải Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh bại Vạn Bàn sao? Lần này, Hoàng Phủ Thương Nguyệt khẳng định cũng có thể đánh bại Vạn Bàn.

– Đúng vậy. Ba năm qua, Hoàng Phủ Thương Nguyệt có tiến bước. Vạn Bàn khẳng định cũng có tiến bước. Lần này Hoàng Phủ Thương Nguyệt rốt cuộc có thể lại đánh bại Vạn Bàn hay không? Hay là Vạn Bàn sẽ đánh thắng. Vẫn phải đợi cuộc tranh tài diễn ra mới biết được.

Trong tiếng bàn tán của mọi người ở đây, Hoàng Phủ Thương Nguyệt chậm rãi đứng dậy. Vẻ mặt hắn bình tĩnh, chắp hai tay sau lưng, đại khí nghiêm nghị, có một loại khí độ, bá đạo cùng sắc bén giống như khoác hoàng bào.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt không thi triển ra thân pháp gì, nhìn qua tốc độ cũng không phải quá nhanh, từng bước tiến về phía trước. Nhưng đột nhiên hắn xuất hiện ở mười thước phía trước, từng bước một giống như thuấn di đi tới đài đấu kiếm đi.

Hắn đi qua nơi nào, các học viên đều né tránh. Bởi vì khí tức trên người Hoàng Phủ Thương Nguyệt quá mức mãnh liệt, khiến người ta không thể đối mặt.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt đi tới đài đấu kiếm, chọn một cây kiếm khí, sau đó nhảy lên đài đấu kiếm, đứng ở giữa đài đấu kiếm, sắc mặt vẫn bình tĩnh, lạnh như nước.

Trong nháy mắt, mọi người liền sinh ra một loại cảm giác đặc biệt kỳ lạ. Toàn bộ đài đấu kiếm dường như biến thành khu vực Hoàng Phủ Thương Nguyệt thống lĩnh, lấy hắn làm trung tâm gạt tất cả ra khỏi đó, bá đạo tuyệt luân.

Trung tâm, trung tâm của mọi người, chỉ có một mình ta đứng thẳng!

– Lại có một loại khí độ Tông Sư. Lẽ nào kiếm thuật của Hoàng Phủ Thương Nguyệt này, cũng đi vào cảnh giới Tông sư?

Sở Mộ nghiêm mặt, trong lòng thoáng rùng mình, âm thầm nói.

Cùng lúc đó, Vạn Bàn bước xuống tản ra một khí thế nặng như núi. Khí thế này lại có một loại phong quang đặc biệt, dường như sử dụng vô số kiếm tụ hợp thành kiếm núi, nghiền ép đến. Phong quang rất nặng nề cùng tồn tại, xé rách lĩnh vực duy ngã độc tôn của Hoàng Phủ Thương Nguyệt mở.

Vạn Bàn giống như xâm nhậm vào thế giới riêng của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, lập tức khiến cho khí thế của Hoàng Phủ Thương Nguyệt bắn ngược, hóa thành phong vân cuồn cuộn nghiền ép tới.

Các học viên tựa hồ nghe được tiếng sấm sét như có như không vang vọng bên tai không dứt.

– Khí thế thật là mạnh!

Các học viên cảm giác mình dường như muốn hít thở không thông. Khí thế của Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn thật sự quá mạnh mẽ.

Bọn họ không khỏi cảm thấy sợ hãi. Ở dưới tình huống khoảng cách xa như vậy, lại bởi vì phong cấm, kiếm khí Tiên Thiên và ý cảnh đều bị phong tỏa, hai người Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn còn có thể tản ra khí thế đáng sợ như thế.

Nếu như bọn họ có trên đài đấu kiếm, đối mặt với loại khí thế này, sợ rằng ngay cả cử động cũng không có cách nào cử động được. Có lẽ chân sẽ trực tiếp mềm những.

Vạn Bàn giống như một ngọn núi cao, đứng ở trên đài đấu kiếm, tùy ý cho khí thế phong vân sấm sét của Hoàng Phủ Thương Nguyệt công kích đến, sừng sững không động.

Không xuất kiếm, khí thế của hai người đã qua giao phong trước. Va chạm vô hình giống như mạch nước ngầm dưới biển sâu cuộn trào mãnh liệt, đặc biệt hung hiểm.

Các trọng tài đều thoáng lộ ra thần sắc ngưng trọng, cảm thấy kinh hãi khi thấy khí thế của Hoàng Phủ Thương Nguyệt và Vạn Bàn va chạm.

– So với ba năm trước đây, thực lực của hai người bọn họ lại có tiến bộ rõ ràng.

Ánh mắt Hoàng Phủ Thương Nguyệt trở nên vô cùng sắc bén, hàn quang lấp lóa, ngưng luyện như kiếm, xuyên thẳng hư không ép tới.

Vạn Bàn hoàn toàn không tỏ ra yếu kém. Thân thể cường tráng khiến cho hắn có khí thế như núi bất động. Tinh quang trong hai mắt sáng rực, cộng với khí thế của bản thân, ép thẳng về phía Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Trong không khí, ánh mắt cùng khí thế va chạm vô hình, dường như bắn ra vô số tia lửa. Bên tai mọi người dường như cũng nghe được những tiếng động vang lên.

– Ta sắp hít thở không thông.

Một học viên ôm ngực chật vật nói. Khí thế hai bên càng lúc càng mãnh liệt. Loại khí thế này, cho dù là phong cấm cũng không có cách nào phong tỏa được.

Nhưng không có người nào trả lời hắn. Bởi vì gần như mỗi người đều bị thu hút, đều chìm đắm ở trong đó. Mỗi người nón thở. Mỗi người tràn ngập chờ mong nhìn thấy hai kiếm va chạm, chờ mong hai người kia va chạm, chờ mong công kích với sức mạnh vô địch cùng va chạm với phòng ngự như núi bất động!

Khí thế vô hình trùng kích va chạm. Phong vân chuyển động. Cảm giác toàn bộ phía trên đài đấu kiếm dường như tràn đầy mưa gió muốn đè nén.

Kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt rộng hơn, cũng dày hơn một chút so với kiếm thông thường, nhưng vẫn không đạt được tiêu chuẩn trọng kiếm. Xem như là mức độ giữa kiếm khí thông thường và trọng kiếm.

Kiếm của Vạn Bàn lại là một thanh kiếm lớn, rộng hai ngón tay, thân kiếm dầy. Thanh kiếm lớn này nhìn qua có vẻ vô cùng nặng. Đồng thời, trọng lượng của thanh kiếm lớn như vậy cũng vượt xa so với kiếm khí thông thường. Tối thiểu là gấp ba bốn lần, thậm chí nhiều hơn.

Đối với kiếm giả lực lượng cường đại mà nói, tay cầm kiếm lớn như vậy, trong lúc vung lên, điều khiển, thể hiện ra uy lực cực kỳ đáng sợ, hoàn toàn là quá trình nghiền ép.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt cùng Vạn Bàn cách xa nhau mười thước. Khí thế giữa hai bên trùng kích va chạm, gần như không phân trên dưới.

– Hoàng Phủ Thương Nguyệt, ba năm trước đây ta thua dưới kiếm của ngươi. Lần này, phải đổi thành ngươi thua ở dưới kiếm của ta.

Vạn Bàn vung thanh kiếm lớn lên, không khí cuốn lên phát ra tiếng gào thét. Một kiếm nhắm thẳng vào Hoàng Phủ Thương Nguyệt, phong quang rất nặng nề cùng khí tế tồn tại bá đạo cuồn cuộn nghiền ép. Dùng mắt thường dường như có thể thấy một sóng xung kích vô hình nhằm về phía Hoàng Phủ Thương Nguyệt.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt lộ ra một nụ cười cao cao tại thượng, đầy vẻ hờ hững. Một kiếm của Vạn Bàn ép đến, khí thế tiêu tan trong vô hình.

– Ta là Kiếm Thuật Chi Vương, vô địch dưới kiếm.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt không nhanh không chậm nói. Trên người tự nhiên tản ra khí phách vương giả, khiến người ta không dừng chấn áp.

– Vậy phải xem ngươi có thể phá vỡ được phòng ngự của ta hay không đã.

Vạn Bàn nhếch miệng cười, nghiền ép chấn nát khí phách vương giả của Hoàng Phủ Thương Nguyệt. Một kiếm đưa ngang trước người, hai chân giang rộng ra bằng vai. Bàn tay trái mở ra đặt ở trên thân của thanh kiếm lớn.

Mái tóc đen tung bay. Dường như có làn gió vô hình từ dưới thổi lên, khiến y phục của Vạn Bàn cũng tung bay kêu lên phần phật.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên. Vạn Bàn dường như biến mất không thấy nữa. Thay vào đó là một ngọn núi cao bất động muôn đời sừng sững, mặc cho mưa rền gió dữ, sấm sét vang lên, hay thương hải tang điền vạn vật biến thiên cũng không lay động.

Trong lòng Sở Mộ thoáng chấn động. Vạn Bàn thể hiện ra khí thế trên kiếm thuật vượt ra ngoài dự liệu của hắn.

Chương 415: Kiếm Thuật Chi Vương

Ở trên địa cầu, mỗi một đại sư kiếm thuật đến đỉnh phong đều sẽ sinh ra khí thế đặc biệt của riêng mình. Một khi đột phá đến cảnh giới Tông sư, khí thế đặc biệt này sẽ trở thành một chiêu bài của hắn.

Có vài người quang minh chính đại, khí thế của hắn sẽ đường đường chính chính. Có vài người âm hiểm đê tiện, khí thế của hắn sẽ quỷ dị âm hiểm.

Cho nên, từ khí thế một người cũng có thể nhìn ra tính cách của người đó.

Lúc này Vạn Bàn thể hiện ra khí thế nặng như núi, lại có một tia phong quang ẩn chứa trong đó. Điều này nói rõ trình độ kiếm thuật của hắn đã bước vào cánh cửa Tông Sư. Dựa theo tình hình như thế có thể thấy trong vòng ba năm, Vạn Bàn nhất định có thể thành tựu kiếm thuật cảnh giới Tông sư.

Nếu như hắn có thể có được Sở Mộ chỉ điểm, không cần tới ba năm, nhiều nhất một năm liền có thể thành tựu kiếm thuật Tông Sư. Chỉ có điều Sở Mộ cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi chỉ điểm cho hắn.

– Không sai. Ba năm tu luyện không ngờ tăng lên tới loại cảnh giới này. Thật sự có chút ngoài dự đoán của ta. Nhưng lần trước ngươi không ngăn cản được hai kiếm của ta. Lần này, ngươi cũng không ngăn cản được hai kiếm của ta.

Hoàng Phủ Thương Nguyệt lộ ra một nụ cười thản nhiên. Cũng có lẽ bởi vì xuất thân vương thất, cũng có lẽ bởi vì tính cách của bản thân, cũng có lẽ bởi vì đứng đầu Đồng Kiếm Bảng, cũng có lẽ bởi vì danh hiệu Kiếm Thuật Chi Vương, tất cả các loại nhân tố tạo ra khí thế của bản thân Hoàng Phủ Thương Nguyệt bá đạo, hết sức bá đạo.

Sự bá đạo của hắn không giống với sự bá đạo của Vạn Bàn, là bá đạo thuần túy, bá đạo nghiền ép tất cả, đập nát tất cả. Bất kỳ thứ gì ngăn cản đều sẽ bị sự bá đạo của hắn đập nát bấy.

Đột nhiên, khí thế của Hoàng Phủ Thương Nguyệt biến đổi, trong nháy mắt ngưng tụ. Hắn và kiếm trong tay dường như dung hợp làm một thể. Người chính là kiếm, kiếm chính là người, tuy hai mà một.

Một kiếm ở trong tay, ta có thiên hạ!

Bản thân hết sức bá đạo cùng kiếm khí phong quang kết hợp hoàn mỹ, hình thành khí thế độc nhất vô nhị, hóa thành một thanh kiếm vô hình, sức mạnh vô địch, chấn động không khí, ép thẳng về phía Vạn Bàn.

Kiếm vô hình như vậy trùng kích, đổi lại thành người khác, cho dù là mười người đứng đầu khóa trên, cũng khó lòng chống đỡ. Nhưng Vạn Bàn lại không hề động đậy, như núi bất động.

Mọi người đều trợn trừng hai mắt, nắm chặt nắm đấm, nhịp tim dường như đập tăng lên gấp ba lần so với bình thường. Máu chảy giống như sông dài, vẻ mặt bởi vì kích động mà đỏ bừng.

Bọn họ đều biết, tiếp theo chính là va chạm giữa công kích được xưng là sức mạnh vô địch cùng phòng ngự như núi bất động.

Công kích mạnh nhất đấu với phòng ngự mạnh nhất!

Là Hoàng Phủ Thương Nguyệt lại đánh tan phòng ngự của Vạn Bàn, hay Vạn Bàn ngăn cản được công kích của Hoàng Phủ Thương Nguyệt?

– Trình độ kiếm thuật của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, cao thâm hơn Vạn Bàn. Chỉ sợ kiếm thuật đã đạt được cảnh giới Tông sư.

Sở Mộ âm thầm nói, trong lòng không thể nhịn được dâng lên một sự kích động.

Kiếm thuật Tông Sư!

Ngoại trừ bản thân hắn ra, ở trên đại lục Cổ Kiếm, đây là lần đầu tiên hắn gặp được kiếm giả nắm giữ kiếm thuật cảnh giới Tông sư. Bảo hắn làm sao không cảm thấy hưng phấn.

Sở Mộ nhất thời có cảm giác không kịp chờ đợi, muốn cùng Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh một trận!

Tông Sư đấu với Tông Sư!

Vứt bỏ tất cả nhân tố bên ngoài, vứt bỏ cái gọi là Siêu Tân Tinh, vứt bỏ cái gọi là Kiếm Thuật Chi Vương, thuần túy là một cuộc chiến về kiếm thuật, cuộc chiến đấu giữa các Tông Sư.

– Không biết là Hoàng Phủ Thương Nguyệt thắng hay là Vạn Bàn thắng?

Chư Cát Minh nhẹ giọng nói.

– Hoàng Phủ Thương Nguyệt.truyện Kiếm Hiệp

Sở Mộ nhẹ giọng trả lời, nhất thời khiến cho mấy người xung quanh vô cùng kinh ngạc. Bởi vì bọn họ cũng không nhìn ra được, chỉ có chờ đợi kết quả cuối cùng.

Sở Mộ đối với điều này vẫn không làm ra bất kỳ giải thích nào. Kết quả sẽ chứng minh lời hắn nói là chính xác.

Động, Hoàng Phủ Thương Nguyệt động rồi.

Một kiếm đâm ra, bình thường không có gì lạ, lại mang theo tiếng sấm sét nổ vang, giống như tia chớp xé rách mây đen nặng nề, làm cho người ta kinh hãi run sợ.

Tiếng leng keng nổ vang, gần như khiến hai lỗ tai người ta ù đặc. Tia lửa sáng chói giống như pháo hoa nổ tung, bắn ra.

Một kiếm tuyệt đối mạnh mẽ của Hoàng Phủ Thương Nguyệt bị ngăn cản. Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra, thanh kiếm lớn của Vạn Bàn trong nháy mắt chấn động một cái. Không chỉ có ngăn cản một kiếm giống như tia chớp xé ngang bầu trời của Hoàng Phủ Thương Nguyệt, còn lấy lực lượng chấn động hình thành phản kích.

– Vạn Bàn không ngờ cũng nắm giữ kỹ xảo chấn động. Chỉ có điều thoạt nhìn, hình như cũng không cao thâm.

Hai mắt Sở Mộ nheo lại, âm thầm suy nghĩ. Hắn cũng có ý nghĩ cùng Vạn Bàn giao đấu, xác minh xem Vạn Bàn đã nắm giữ kỹ xảo chấn động đến trình tự nào, có thể mang đến sự dẫn dắt cho mình hay không.

Sắc mặt Vạn Bàn lạnh lùng nghiêm túc không nói được một lời, toàn thân như núi bất động.

Một kiếm của Hoàng Phủ Thương Nguyệt bị ngăn cản, bị lực lượng phản chấn, dễ dàng loại bỏ phần lực lượng bên trên, sau đó lại một kiếm chém về phía Vạn Bàn.

Một kiếm trước giống như tia chớp xé rách bầu trời. Một kiếm này dường như thiên thạch rơi xuống mặt đất.

Tốc độ của kiếm thứ hai, không bằng kiếm thứ nhất. Thậm chí chỉ còn lại chừng phân nửa. Nhưng khí thế kiếm thứ hai lại hơn nhiều so với kiếm thứ nhất. Cảm giác khí thể dồi dào cùng bá đạo nghiền ép đến, giống như thiên thạch rơi xuống, phá nát hư không, nghiền nát mặt đất. Dường như bất kỳ thứ gì ngăn cản ở phía trước nó, đều sẽ bị đánh nát tan biến.

Sắc mặt Vạn Bàn trầm hơn lạnh hơn. Hắn nhớ rõ ràng, trong trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương ba năm trước đây, hắn chính là bị một kiếm này của Hoàng Phủ Thương Nguyệt đánh bại.

Một kiếm của ba năm trước đây vẫn còn để lại ký ức mới mẻ cho hắn. Uy thế giống như thiên thạch nghiền nát mặt đất khiến hắn hồi tưởng lại, không nhịn được nảy sinh ra một cảm giác run rẩy.

Mặc dù ba năm qua, trình độ kiếm thuật của hắn tăng lên không ít, năng lực phòng ngự cường đại hơn, cũng có lòng tin chống đỡ một kiếm kia.

Nhưng lúc này đối mặt với một kiếm với khí thế mạnh mẽ tương tự với ba năm trước đây, trong lòng Vạn Bàn không khỏi xuất hiện một chút lo lắng không yên.

Chớp mắt, hắn liền ép xuống tất cả lo lắng không yên, hết sức chăm chú.

Những tiếng ầm ầm vang lên. Các học viên đang ở gần đài đấu kiếm chỉ cảm thấy mình bị một tiếng gầm vô hình trùng kích tới. Trong nháy mắt bọn họ không nghe được âm thanh nào. Yrong đầu chỉ có những tiếng ong ong truyền đến.

Bởi vì quán tính, tất cả tia lửa vô cùng chói mắt đánh thẳng về phía Vạn Bàn, từ bên cạnh lao về phía khỏi hắn, vô cùng mỹ lệ.

Hai kiếm va chạm. Trong chớp mắt, thanh kiếm lớn của Vạn Bàn lấy chấn động nhanh chóng trước đó chưa từng có. Từng lực chấn động không chỉ khiến uy lực một kiếm đáng sợ này của Hoàng Phủ Thương Nguyệt suy yếu, đồng thời hình thành phản kích.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Chúc chư vị một ngày vui vẻ :)
https://audiosite.net
Đã fix rồi nhé cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Link này sẽ không del giống như trước nữa đâu ạ :)
https://audiosite.net
Kể từ Bộ truyện này cập nhật tại trang chủ sẽ có 2 sever tránh trường hợp lỗi nhé mọi người ...!Mình quyết định loại bỏ toàn bộ giọng đọc 2 ( ở chỗ phần danh sách có thay đổi giọng đọc = Sever 2 nhé )Sever 2 ổn định hơn tuy không mượt nhưu sever 1 nhưng được cái 90% là ko cháy link ...!Ừm đêm rồi mình vẫn fix cho các bạn :)Mình cũng không hiểu tại sao hết băng thông đường truyền 1TBG trong vòng có từ sáng đến tối :(Haizz ...!Mình và các thành viên sẽ tập chung ở sever 2 nhé...!