- Home
- Truyện Kiếm tu
- Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
- Tập: 396 Chương 1978: Mười hạng đầu bảng Đăng Thiên
Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập: 396 Chương 1978: Mười hạng đầu bảng Đăng Thiên
❮ prevnext ❯Chương 1978: Mười hạng đầu bảng Đăng Thiên (Hạ)
Sở Mộ tiếp tục đi tới, thừa dịp mới vào đêm đôi mắt còn thấy tình hình bốn phía, ánh mắt sắc bén quét qua nhìn rõ mọi thứ.
Hôm nay là ngày thứ bốn vào Thiên Thanh Hư Giới.
Cách thời hạn một tháng còn hai mươi mấy ngày, có đầy đủ thời gian nên Sở Mộ không quá sốt ruột. Không có hư khí nhất phẩm thì dùng hư khí nhị phẩm trả cho chưởng quầy tiệm sách, chắc gã sẽ càng vui vẻ hơn.
Bốn trăm hư khí nhất phẩm đổi lại tương đương bốn mươi hư khí nhị phẩm, giết bốn mươi con Thiết Tích Lang không khó khăn. Với thực lực cùng tu khí thể nhị trọng thiên của Sở Mộ thì giết Thiết Tích Thương Lang cũng dễ.
Thiết Tích Lang sau khi cuồng hóa thì lực lượng tăng lên, tốc độ càng nhanh, tràn đầy dã tính. Thiết Tích Lang trông thấy bóng Sở Mộ liền lao nhanh lên, khí thế hung thần tràn ngập ập đến.
Kiếm quang đỏ thẫm tựa thất luyện xuyên qua không trung xé rách bóng tối mỏng manh. Đôi mắt xanh của Thiết Tích Lang bất giác phủ sắc đỏ mỏng.
Thiết Tích Lang điên cuồng nhào lên nhưng Sở Mộ không hề sợ hãi, mặt âm trầm như sắt lạnh, giơ Xích Huyết kiếm lên, kiếm quang đỏ yêu dị bắn tung.
Dù ban đêm Thiết Tích Lang cuồng hóa thực lực tăng gấp đôi nhưng không đánh lại Sở Mộ, vì hắn cùng tu khí thể đột phá đến nhị trọng thiên, hắn đã mạnh mẽ hơn.
Chém!
Một kiếm diệt gọn.
Lại một hư khí nhị phẩm vào tay.
Sở Mộ không ngông cuồng tự phụ đến mức vào sâu trong cốc, bởi vì hắn phỏng đoán sâu bên trong chắc cũng giống sâu ngoài cốc, có Lang Vương.
Thực lực của Thiết Tích Lang Vương mạnh hơn Thiết Tích Thương Lang rất nhiều, đặc biệt ban đêm vì cuồng hóa mà thực lực tăng gấp đôi…Thiết Tích Lang Vương mạnh còn hơn hư thú tinh anh tam phẩm.
Trừ Thiết Tích Lang Vương ra chưa biết chừng còn nhiều Thiết Tích Thương Lang và Thiết Tích Lang to khỏe.
Săn giết từ vòng ngoài tốt hơn.
Sở Mộ gặp Thiết Tích Lang liền chiến đấu, chém giết. Thiết Tích Lang là hư thú nhị phẩm, sau khi nó cuồng hóa thì trong máu dường như ẩn chứa lực lượng phong phú hơn, sau khi Xích Huyết kiếm hấp thu càng yêu dị, ánh sáng đỏ tĩnh lặng chói mắt.
Đến đây thì Sở Mộ giết mười con Thiết Tích Lang được mười hư khí nhị phẩm, toàn bộ trực tiếp hấp thu, đáng tiếc là tu luyện đến cảnh giới nhị trọng thiên thì hư khí nhị phẩm vô dụng với hắn, lại bị giảm thấp. Vốn một hư khí nhị phẩm có thể tăng lực lượng một ngàn cân nhưng bây giờ một cái chỉ tăng lên một trăm cân.
Phải săn giết hư thú tam phẩm lấy hư khí tam phẩm mới lại hưởng thụ một cái tăng lực lượng một ngàn cân.
Nhưng muốn săn giết hư thú tam phẩm thì phải vào sâu trong hoang dã, khi đó Sở Mộ cần chuẩn bị nhiều thứ, không thì đi rồi về lãng phí nhiều thời gian.
Bây giờ hãy lo săn giết hư thú nhị phẩm đã.
Mười hư khí nhị phẩm chỉ giúp khí lực của Sở Mộ tăng mạnh một chút đến nửa tầng nhị trọng thiên, lực lượng lên hai vạn một ngàn cân, thực lực tăng lên một chút.
Hết cách, từ nhị trọng thiên đến tam trọng thiên chênh lệch là hai vạn cân lực lượng, tăng hai ngàn cân mới đến một tầng.
Sở Mộ lại gặp một con Thiết Tích Thương Lang, sau khi cuồng hóa thì Thiết Tích Thương Lang mạnh mẽ gấp đôi, may mắn hắn là cùng tu khí thể đột phá đến nhị trọng thiên không thì khó thể ứng đối Thiết Tích Thương Lang cuồng hóa.
Thiết Tích Thương Lang mạnh nhưng Sở Mộ càng mạnh hơn, kịch chiến một phen rồi hắn bắt lấy cơ hội thi triển kiếm pháp Phá Giáp giết chết nó. Hết cách, Thiết Tích Thương Lang cuồng hóa có lớp da cứng cỏi hơn vài phần, lực phòng ngự càng mạnh, mũi nhọn của Xích Huyết kiếm khó cắt thủng.
May mắn là có sáu hư khí nhị phẩm cộng thêm một đoàn sáng màu bạc.
Sở Mộ chộp nhanh đoàn sáng bạc, hấp thu nó. Tin tức hiện ra, một người màu bạc hiển hiện trong đầu Sở Mộ, tay cầm kiếm bén bắt đầu diễn luyện. Là một môn kiếm pháp, không phải loại đặc biệt gì mà thăng hoa từ kiếm pháp cơ bản, cường hóa của kiếm pháp sơ cấp. Ứng dụng mỗi động tác kiếm pháp càng hoàn thiện hơn, sâu hơn, linh hoạt đa biến, thẳng hướng sâu sắc.
Kiếm pháp trung cấp!
Sở Mộ có được kiếm pháp trung cấp nhanh chóng hấp thu tiêu hóa, hắn cảm thấy mình hiểu biết về kiếm pháp dường như lại thêm một đẳng cấp, tạo nghệ tinh thâm hơn, tầm mắt rộng lớn hơn, tư duy thông thấu.
Kiếm pháp trung cấp có giá trị một ngàn hư khí nhị phẩm, quý giá hơn sáu hư khí nhị phẩm gấp mấy lần.
Sở Mộ trực tiếp hấp thu sáu hư khí nhị phẩm, lực lượng tăng mạnh sáu trăm cân, thăng lên hai vạn một ngàn sáu trăm cần, càng gần một tầng nhị trọng thiên.
Bất giác đã tới đêm khuya, trăng sáng sao thưa.
Trăng sáng trong treo trên cao tỏa ánh sáng trắng mờ, ánh sáng như làn nước gợn sóng rắc xuống mặt đất, như khoác lớp áo mỏng lên đất đai, vầng sáng mông lung xinh đẹp.
Dù có ánh sáng mờ vẫn gây ảnh hưởng cho tầm mắt, nhìn xa toàn cái bóng mơ hồ.
Sở Mộ lại hấp thu bốn hư khí nhị phẩm, tu vi luyện thể tăng lên đã đến một tầng nhị trọng thiên, có lực lượng hai vạn hai ngàn cân.
Vì hút máu của Thiết Tích Lang nên sắc đỏ trên Xích Huyết kiếm càng tươi mọng, tỏa ánh sáng yêu dị thuần túy.
Sở Mộ ngồi trên một tảng đá to, tay trái vuốt qua thân Xích Huyết kiếm, cảm nhận lạnh băng, hắn thầm nhủ:
– Không chừng Xích Huyết kiếm sẽ hoàn thành lần tiến hóa đầu tiên tại đây.
Thực lực của Kiếm Giả do nhiều mặt cấu thành, kiếm khí là một loại trong đó.
Hai Kiếm Giả các mặt sàn sàn như nhau, một người cầm kiếm bình thường, một người cầm bảo kiếm là thực lực khác hẳn ngay. Ngẫm lại xem, kiếm của người ta có thể chặt đứt kiếm của ngươi, không có kiếm để dùng thì thực lực của ngươi sẽ rớt xuống một bậc.
Dù kiếm trong tay không bị chém đứt, nhưng kiếm bình thường của mình chém trúng đối phương hoặc bị thương nhẹ hoặc thương nặng. Còn mình bị kiếm của đối phương chém trúng thì chắc chắn bị thương nặng hay chết ngay tại chỗ.
Nếu Xích Huyết kiếm tiến hóa thành hư linh kiếm tam phẩm thì đối thủ Thiết Tích Thương Lang càng dễ dàng hơn, không chừng có thể bị thương Thiết Tích Lang Vương.
Săn giết hư thú kiếm hư khí là quan trọng, nhưng những mặt khác cũng rất quan trọng.
Qua mấy ngày lên xuống Sở Mộ mơ hồ hiểu được ẩn ý của Thiên Thanh Hư Giới. Nó không đơn thuần là để người vào tăng cao tu vi mà còn xem thiên phú, thiên tư, tiềm lực của cá nhân. Nói thẳng là từ các mặt cấu thành, ví dụ ngộ tính, thiên phú chiến đấu vân vân.
Nên tăng cao tu vi không phải con đường duy nhất, ngược lại rơi vào hạ thừa, kết hợp mỗi mặt mới là lẽ phải.
Sở Mộ đang ở lối vào trong cốc, vì hắn săn giết nên không có Thiết Tích Thương Lang lảng vãng, khá an toàn, có lợi cho hắn hồi ngộ lĩnh ngộ.
Chương 1979: Lại lên một hạng
Đầu tiên là chiêm nghiệm lại chiến đấu hôm nay rồi tu luyện bộ pháp, kiếm pháp trung cấp vài lần, sau đó phối hợp ứng dụng. Rồi thử gia cố lực lượng kim, hỏa vào thân kiếm.
Thử một lần Sở Mộ phát hiện hai thứ cùng tồn tại thời gian ngắn ngủi.
Phát hiện này làm Sở Mộ mừng rỡ.truyện cõi âm
Không biết vì tu vi đột phá đến nhị trọng thiên hay do Sở Mộ nắm giữ kiếm pháp trung cấp, hoặc vì cả hai cộng thêm ngộ tính, sự cố gắng của hắn.
Trông thấy hy vọng làm Sở Mộ càng cố gắng hơn.
Không ngừng thử, liên tục vung kiếm. Trên Xích Huyết kiếm chợt lóe ánh sáng vàng, có một vệt sáng đỏ, không phải sắc đỏ của Xích Huyết kiếm mà là lực lượng hỏa.
Trong phút chốc màu đỏ và vàng tán loạn, thời gian cùng tồn tại quá ngắn ngủi.
Lực lượng kim và hỏ là lực lượng khác nhau, không có quan hệ tương sinh, thậm chí là hỏa khắc kim, để dung hợp chúng càng khó khăn hơn.
Dù khó mấy Sở Mộ phải thử.
Sở Mộ thử nửa canh giờ sau vẫn không cách nào thành công, đêm càng sâu.
Sở Mộ đặt Xích Huyết kiếm xuống, hắn muốn nghỉ ngơi một chốc. Sở Mộ ngước nhìn bầu trời, trăng sáng trắng muốt, ánh sáng trắng tinh khiết lạnh lẽo như nước. Ánh sao thưa thớt lấp lánh nhấp nháy như con mắt chớp lia.
Trời cao đất rộng, ý cảnh xa xăm, Sở Mộ thả lỏng tinh thần. Bất giác Sở Mộ thoải mái dựa vào tảng đá, tay trái làm gối kê sau đầu.
Từ lúc Sở Mộ vào Thiên Thanh Hư Giới đến bây giờ đây là lần đầu tiên hắn thả lỏng, nhàn nhã như vậy.
Phương xa có tiếng sói tru liên tiếp truyền đến, nhưng tiếng hú dần bay xa, trở nên mơ hồ như trong mơ.
Sở Mộ nhìn một lúc chợt có vệt sáng rạch qua không trung, vụt qua rồi biến mất hút.
Là một ngôi sao băng.
Không lâu sau lại có sao băng lướt nhanh trên trời.
Mấy chục giây sau, sao băng thứ ba bay qua.
Đêm nay dường như là lúc sao băng đua nhau rơi.
Từng sao băng xẹt qua không trung, mới mười phút Sở Mộ đã thấy mười sao băng rơi.
Sở Mộ nhìn một lúc rồi chìm đắm trong đó.
Bầu trời biến mất chỉ còn lại sao băng lướt qua, có lẽ vì Sở Mộ xem chăm chú nên sao băng không ngừng phóng to trước mắt hắn, quỹ tích càng rõ ràng hơn.
Lửa cháy hừng hực, lửa có màu vàng đỏ, nhiệt độ cao nóng cháy đáng sợ như có thể thiêu đốt tất cả thành tro. Trong sắc vàng có sắc bén khủng khiếp như cắt hết mọi thứ, không bỏ qua cái nào.
Sở Mộ nhìn trân trân, mắt không nhúc nhích như đã hóa đá.
Thật lâu sau, mãi khi trời đêm không còn sao băng rơi thì tròng mắt đảo qua, trở lại bình thường, mắt bắn ra tia sáng. Sở Mộ bật người dậy, lầu bầu chìm trong suy tư.
– Về bản chất thì sao băng chỉ là mảnh vụn thiên thạch hoặc hành tinh, ẩn chứa kim loại xẹt nhanh trong không trung, vì ma sát mạnh với không khí sinh nhiệt, sinh ra lửa nhiệt độ cao đáng sợ…
Sở Mộ vừa lẩm bẩm suy nghĩ càng rõ ràng hơn.
– Ta bây giờ khó thể gia cố lực lượng lực lượng kim, hỏa vào kiếm cùng lúc, hay là bắt chước cách này thử xem?
Sở Mộ cẩn thận cảm ngộ, không ngừng mô phỏng, loại bỏ các khuyết điểm đi hướng chính xác.
Sở Mộ tham ngộ gần xong thì lại giơ Xích Huyết kiếm lên, vận kình đâm nhát kiếm.
Kiếm nảy gia cố lực lượng kim, thân kiếm ma sát với không khí nhưng vì bị hạn chế tốc độ nên sinh ra nhiệt độ không quá cao.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, lại đâm kiếm, tốc độ đường kiếm nhanh hơn nhiều vì Sở Mộ vận dụng lực lượng chấn động từ cánh tay nháy mắt hung dũng xuyên vào kiếm sinh ra lực đẩy mạnh mẽ, làm tốc độ kiếm tăng vọt. Thân kiếm chấn động tần suất cao, biên độ nhỏ tăng mạnh thân kiếm ma sát với không khí hơn.
Chớp mắt thân kiếm bốc cháy ngọn lửa đỏ nhạt đung đưa.
Nhưng Sở Mộ chưa kịp phát động lực lượng hỏa gia cố thì lửa đã vụt tắt.
Nhưng ít ra khiến Sở Mộ biết phương hướng chính xác, chẳng qua khống chế chưa đủ.
Sở Mộ tiếp tục tu luyện, từng kiếm vung ra, mỗi vung một nhát kiếm sẽ tạm dừng một chốc, suy nghĩ một phen, cũng để lấy lại sức.
Bóng đêm dần loãng, một tia ban mai từ phương đông bắn ra tuyên cáo ngày mới đến.
Mỗi ngày các thiên tài đều tiến bộ, trên bảng thiên tài tinh hệ, Chu Thiên Đồng và Trần Cương lần lượt được sáu ngàn điểm thiên tài.
Trên bốn tinh vực lớn nhân tộc, điểm thiên tài của Tô Nguyệt Tịch đến một vạn mốt ngang ngửa với Sở Mộ, nhưng vì chậm hơn một bước nên vẫn xếp hạng mười một.
Mãi đến khi trời sáng Sở Mộ vẫn không thể thành công hoàn thành mục tiêu, bởi vì độ khó rất lớn.
Nhưng trong nhiều lần thử Sở Mộ càng quen tay hơn, miễn hắn tiếp tục cố gắng thì không lâu sau sẽ có lúc thành công. Sở Mộ không chỉ khiến mỗi đường kiếm mang theo bốn loại lực lượng làm kiếm pháp bình thường có uy lực mạnh hơn, hắn thậm chí nắm chắc sáng tạo ra kiếm pháp mới, kiếm pháp ẩn chứa ba loại lực lượng, kiếm pháp tam phẩm.
Trời sáng, Sở Mộ ngừng tu luyện, hắn cầm lương khô và nước uống ăn một bữa no nê, tiếp đó phục hồi lực lượng bị tiêu hao do luyện kiếm.
Hôm nay là ngày thứ năm vào Thiên Thanh Hư Giới, thức ăn đã vơi gần hết, đêm nay Sở Mộ phải trở về Dạ Minh bộ.
Nhưng trước khi quay về cần tranh thủ giết nhiều Thiết Tích Lang hơn để lấy càng nhiều hư khí, nếu được thì Sở Mộ định thuận tiện đi xem uy phong của Thiết Tích Lang Vương.
Sở Mộ nhảy xuống tảng đá to, cất bước chạy nhanh đi vào cốc sâu.
Bóng đêm đã qua, các Thiết Tích Lang rời khỏi trạng thái cuồng hóa, thực lực trở lại trình độ cũ nên càng không gây uy hiếp gì cho Sở Mộ.
Sở Mộ như một đường tiến lên vào chỗ không người, nơi hắn đi qua không con sói nào ngăn được một kiếm.
Không lâu sau Sở Mộ lại giết mười con Thiết Tích Lang, hấp thu mười hư khí nhị phẩm tăng mạnh khí lực, nâng cao lực lượng lên hai vạn ba ngàn cân.
Tu vi càng cao thì tăng tiến càng khó khăn, cần tài nguyên càng nhiều.
Từ không có đến nhất trọng thiên, từ nhất trọng thiên tới nhị trọng thiên chỉ là bước nhảy một vạn cân, nhưng từ nhị trọng thiên đến tam trọng thiên là bước nhảy hai vạn cân, từ tam trọng thiên đến tứ trọng thiên cần bốn ngàn cân.
Lại một con Thiết Tích Thương Lang, không có cuồng hóa, Sở Mộ chỉ hai, ba kiếm là giết gọn. Sở Mộ nắm giữ bộ pháp, kiếm pháp trung cấp nên phản ứng càng nhanh nhẹn, kiếm pháp sắc bén hơn.
Tiếc rằng con Thiết Tích Thương Lang này chỉ cung cấp bốn hư khí nhị phẩm, không có quả cầu ánh sáng gì.
Bốn hư khí nhị phẩm, có còn hơn không. Sở Mộ hấp thu xong tiếp tục tiến lên.
Bây giờ Sở Mộ rút kiếm săn giết Thiết Tích Lang thường sẽ thử nghiệm làm sao kết hợp lực lượng kim, hỏa tốt hơn. May mà thực lực của Thiết Tích Lang thấp không thể gây uy hiếp cho hắn, Sở Mộ càng ung dung thử nghiệm.
Chương 1980: Diệt gọn Trần Cương (Thượng)
Sở Mộ chưa thể thành công nhưng hắn tình cờ sáng tạo ra một chiêu kiếm pháp, là chiêu kiếm pháp nhất phẩm dựa vào lực lượng hỏa. Tiếc rằng không được điểm thiên tài nào, Sở Mộ đoán có lẽ vì hắn sáng tạo ra kiếm pháp nhị phẩm nên kiếm pháp trình độ thấp hơn sẽ không được điểm thiên tài. Nếu đúng vậy thì khi Sở Mộ sáng tạo kiếm pháp tam phẩm rồi quay lại sáng tạo kiếm pháp nhị phẩm chắc cũng không được điểm thiên tài.
Lấy chiêu kiếm pháp nhất phẩm này làm cơ sở Sở Mộ thêm vào lực lượng chấn động, thử mấy chục lần thành công sáng tạo ra kiếm pháp nhị phẩm mới.
Thanh âm mơ hồ vang lên:
– Thành công tự sáng tạo kiếm pháp nhị phẩm, được hai ngàn điểm thiên tài.
Ngay sau đó trên bảng Đăng Thiên, thứ hạng của Sở Mộ tăng vọt đá hạng chín xuống, hắn có điểm thiên tài nhiều như hạng tám là một vạn ba ngàn điểm.
Đường kiếm chém ra, kiếm như hóa thành ngọn lửa cháy oanh kích, ngay sau đó có đợt oanh kích thứ hai, Sở Mộ đặt tên cho nó là Diễm Song Sát, tên như ý nghĩa, một kiếm hai tầng lửa công kích.
Ăn xong lương khô cuối cùng, Sở Mộ lại tiếp tục săn giết một ít kiếm càng nhiều hư khí nhị phẩm, hắn trực tiếp hấp thu, tăng mạnh tu vi luyện thể đến ba tầng nhị trọng thiên.
Sở Mộ khá may mắn, lúc giết con Thiết Tích Thương Lang thứ sáu lại được một đoàn sáng, bên trong có thân pháp trung cấp.
Trời dần mờ tối.
Bây giờ dù có thực lực ở đây thì Sở Mộ không cách nào ở lại, bởi vì không có thức ăn.
Sở Mộ bất đắc dĩ, nếu có một không gian giới chỉ hay không gian oản luân thì tốt rồi, có thể mang theo thức ăn, cũng tiện lợi.
Sở Mộ nhanh chóng xoay người đi hướng lối ra, xuyên qua con đường dài trở về ngoài cốc. Sở Mộ bị một đôi mắt tàn bạo lạnh băng mà sắc bén nhìn chằm chằm.
Sở Mộ nhìn hướng ánh mắt kia, hắn mừng rỡ, là Xích Nhãn Lang Vương.
Sở Mộ thầmn hủ:
– Thật may mắn!
Sở Mộ lao nhanh hướng Xích Nhãn Lang Vương.
Xích Nhãn Lang Vương nhảy người lên đáp xuống đất, nó như cơn gió thổi hướng Sở Mộ.
Xích Nhãn Lang Vương mới sinh ra không có chút ấn tượng với Sở Mộ, vì nó không phải con Xích Nhãn Lang Vương lúc trước.
Thực lực của Xích Nhãn Lang Vương siêu mạnh trong tộc Xích Nhãn Lang, nhưng so với Thiết Tích Thương Lang lúc không thi triển thú kỹ thì còn chênh lệch đôi chút. Tuy nhiên khi Xích Nhãn Lang Vương thi triển thú kỹ thì uy lực mạnh mẽ có thể tổn hại nặng Thiết Tích Lang.
Nhưng dù là Thiết Tích Lang cuồng hóa cũng không đánh laị Sở Mộ bây giờ được chứ nói gì tới Xích Nhãn Lang Vương.
Sở Mộ vội vàng trở về nên không rảnh dây dưa với Xích Nhãn Lang Vương, hắn bộc phát thực lực, kiếm pháp nhị phẩm Diễm Song Sát.
Xích Huyết kiếm như sấm sét chém ra, ánh lửa tràn ngập, không khí đầy mùi khét, phát động lực lượng hỏa hình thành hai tầng lửa gần như cùng lúc đánh vào đầu Xích Nhãn Lang Vương. Lửa nhiệt độ cao đáng sợ đốt cháy làm lông đen như cương châm của Xích Nhãn Lang Vương bị thiêu đốt, lớp da cứng bị mũi nhọn của Xích Huyết kiếm cắt rách.
Sở Mộ chém thêm một kiếm, giết chết.
Hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm cộng thêm một đoàn sáng.
Hễ là đoàn sáng thì chắc chắn có thứ tốt.
Đoàn sáng trong suốt, bên trong có đồ vật. Sở Mộ chộp lấy đoàn sáng, bóp nát rồi hấp thu. Giày vải rách rưới biến mất thay thé là đôi giày da sói tinh xảo, Sở Mộ cảm giác chân mình càng nhẹ hơn.
Lang Ảnh Hài, giống như Lang Ảnh giáp đều là hư linh giáp nhị phẩm, công hiệu là tăng mạnh đi bộ hoặc tốc độ chạy lên mười phần trăm, mang vào là được, không cần kích hoạt.
Sở Mộ trực tiếp hấp thu luyện hóa hư khí nhị phẩm, hai mươi hư khí nhất phẩm quấn quanh ngón tay hắn. Với Sở Mộ bây giờ thì hiệu quả hư khí nhất phẩm rất nhỏ bé, dùng để tăng tu vi hay phục hồi lực lượng, vết thương đều ít hữu hiệu.
Phía không xa, một đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn Sở Mộ chằm chằm. Lang Vương mà họ không dám chọc vào lại bị giải quyết thật đơn giản, người có thể xử Xích Nhãn Lang Vương dễ như chơi thì bọn họ không cách nào đánh lại, cũng không muốn trêu vào. Họ thầm cầu nguyện người này đừng xuống tay với họ, đừng cướp đàn Xích Nhãn Lang mà họ muốn săn giết.
Đàn Xích Nhãn Lang không lọt vào mắt Sở Mộ bây giờ nổi, hắn chỉ liếc qua mọi người rồi lờ đi, lại bước nhanh đi tiếp. Mang Lang Ảnh Hài làm Sở Mộ nhanh hơn mười phần trăm.
Thấy Sở Mộ nhanh chóng rời đi, đám người thở phào nhẹ nhõm sau đó nảy lên thắc mắc, cái tên đáng sợ kia từ đâu chui ra?
***Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm
Sở Mộ không quan tâm cốc trong có bị lộ không, bằng vào tình huống thiên tài Dạ Minh bộ hiện giờ thì hư thú nhất phẩm mới là mục tiêu săn giết chủ yếu, Chu Thiên Đồng xếp hạng hai cũng chỉ có tu vi nhất trọng thiên.
Đương nhiên bằng vào thực lực của Chu Thiên Đồng và Trần Cương đã có thể đơn độc săn giết hư thú nhị phẩm, nhưng bọn họ hành động theo nhóm thì không mơ xa vậy.
Sở Mộ lao ra Lang cốc nhanh chóng hướng tới Dạ Minh bộ.
Trước khi đêm xuống thì Sở Mộ đến gần cầu gỗ.
Trong Dạ Minh bộ, ánh đèn lần lượt sáng lên. Đã qua hai ngày một đêm Sở Mộ mới trở về Dạ Minh bộ, không hiểu sao hắn có cảm giác ấm áp.
Tựa như một mình cô độc ở trong Lang cốc tách biệt với cõi đời.
Sở Mộ thở hắt ra, cảm khái sự yên tĩnh rồi bước nhanh đi lên cầu gỗ. Sở Mộ đang đi vào Dạ Minh bộ nhưng rắc rối tìm đến thấy.
Một đám người vẻ mặt hoặc lạnh băng hoặc âm trầm đã chặn đường đi của Sở Mộ, không cho hắn vượt qua cầu gỗ vào Dạ Minh bộ. Ánh mắt đám người này quét tới quét lui người Sở Mộ, lộ vẻ kinh thán, hâm mộ và ghen tỵ.
Lang Ảnh giáp, Lang Ảnh Hài, vừa oách vừa thực dụng, so với vải thô thì như gà đất chó nhà và phượng hoàng.
Trong đám người này có một số khuôn mặt quen thuộc, ví dụ như Khâu Minh Lỗi, Dương Hiên. Ánh mắt hai người nhìn Sở Mộ tràn ngập nỗi hận, sát ý lạnh băng.
Người dẫn đầu lạnh lùng cười:
– Sở Mộ, món nợ giữa ngươi và Dạ Minh điện chúng ta nên tính sổ một phen
Người đó cao to vạm vỡ, khí thế hùng hồn, rất có sức uy hiếp.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Cứ tới đây đi.
– Rất can đảm, là một nam nhân. Trần Cương ta đây biểu thị bội phục, nhưng ngươi sẽ phải trả giá đắt.
Thủ lĩnh là Trần Cương xếp hạng ba bảng thiên tài tinh hệ, gã tình cờ quay về Dạ Minh bộ, mới đến nơi thì Sở Mộ đã tới ngay sau đó.
Trần Cương nhìn tay trái của Sở Mộ có hai mươi chín phát ra dao động như dê con béo bở hấp dẫn sói đói.
Trần Cương nói:
– Tuy ngươi xếp hạng nhất trên bảng, thực lực cường đại nhưng ta và Chu sư huynh cũng không yếu.
Chương 1981: Diệt gọn Trần Cương (Hạ)
Trần Cương nói không biết đỏ mặt, vì gã thật sự nghĩ như vậy.
– Hơn nữa Dạ Minh điện chúng ta có nhiều cao thủ, thực lực cường đại, đối địch với chúng ta tuyệt đối không là hành động sáng suốt.
Dương Hiên đầy căm thù nói:
– Trần sư huynh đừng nói nhiều với hắn, trực tiếp giết đi!
Tại Sở Mộ mà thứ hạng của Dương Hiên tụt dốc không phanh, giờ gã đã không thể quay về.
Khâu Minh Lỗi la lên:
– Trần sư huynh, Dương sư huynh nói đúng, trực tiếp giết hắn để trút mối hận trong lòng!
Dương Hiên nhướng mày nạt:
– Câm mồm!
Trần Cương nhìn hướng Sở Mộ:
– Việc này phải thanh toán, ngươi có hai lựa chọn, một là bồi thường hai trăm hư khí nhất phẩm, với thực lực hiện tại của ngươi thì kiếm hai trăm hư khí nhất phẩm không khó khăn. Thứ hai là để chúng ta giết một lần.
Dương Hiên lên tiếng:
– Ta muốn tự tay giết hắn một lần
Khâu Minh Lỗi bon chen:
– Ta muốn giết hắn hai lần!
Sở Mộ nhếch môi cười nói:
– Nếu chọn cái thứ hai thì chẳng phải là ta sẽ chết ba lần sao?
Đám người đứng xa xem thì thầm bàn tán.
Trần Cương dõng dạc nói:
– Ngươi chọn đi, một trong hai!
Sở Mộ nói:
– Ta cũng cho các ngươi hai lựa chọn.
Đám người Trần Cương nghi hoặc hỏi:
– Lựa chọn gì?
Người xung quanh khó hiểu.
Sở Mộ chậm rãi nói:
– Một là bây giờ mang theo người của ngươi cút sang bên, sau này đừng đến chọc ta hay người Ngũ Hành môn thì chúng ta hòa bình.
Đám người Trần Cương biến sắc mặt.
– Thứ hai là chiến đi, ai sống ai chết tùy vào thực lực!
– Chiến đi! Nói bằng miệng thì có ích gì!
Đám người xem biết việc này không liên quan gì đến họ nên hy vọng xảy ra xung đột, ít nhất có tiết mục giải trí sau chiến đấu sống chết.
Trần Cương phớt lờ đám người chỉ sợ thiên hạ không loạn, gã sắc mặt âm trầm, áp lực khiếp người phát tán. Trần Cương trợn to mắt như trâu hung tợn trừng Sở Mộ muốn nuốt sống hắn.
Trần Cương nhếch môi nhe răng răng trắng, có tia sáng lạnh lóe qua:
– Ta chọn cách thứ ba, chúng ta sẽ giết ngươi.
Khi thanh âm vang lên thì Trần Cương rút kiếm, tiếng rít nổi lên. Kiếm quang màu nâu đen như thát luyện xẹt qua không trung chém mạnh vào Sở Mộ, thế lớn lực nặng, một kiếm phá nũi gãy non.
Công nhận Trần Cương vóc dáng cao to trông hơi thô kệch nhưng khá nham hiểm, mới nói chuyện đột nhiên rút kiếm, còn là chiêu kiếm pháp nhất phẩm, tỏ rõ là muốn giết Sở Mộ.
Trong tình huống bình thường nếu đánh nhau thì sẽ xảy ra sau khi nói chuyện xong, đổi lại người khác không chừng bị Trần Cương đánh lén thành công. Nhưng Sở Mộ phản ứng nhanh nhẹn, Trần Cương rút kiếm giơ cao chém xuống thì hắn đã phản ứng lại.
Trừ kinh nghiệm dày dạn trăm trận chiến, trực giác luyện ra giữa lằn ranh sống chết ra còn một điểm cực kỳ quan trọng là tốc độ tư duy.
Tốc độ tư duy càng nhanh thì tốc độ phản ứng cũng mau theo.
Một người dù có kinh nghiệm đánh nhau rất phong phú nhưng nếu tốc độ tư duy không đủ nhanh, đối diện đòn đánh lén vừa đột ngột vừa mau thì dù muốn né cũng bất lực.
Tốc độ tư duy nhanh thì khi gặp nguy hiểm có thể phán đoán tốt hơn, nghĩ ra cách ứng đối. Tốc độ tư duy nhất thì khó có sự quyết đoán, cũng không biết cách ứng đối, tất cả hoàn thành chỉ trong thời gian siêu ngắn.
Tốc độ tư duy nhanh và chậm liên quan trực tiếp đến độ mạnh tinh thần của một người.
Tu vi tăng lên hoặc lĩnh ngộ kiếm ý, lực lượng thiên địa đều là cách trực tiếp kích phát tiềm năng tinh thần, tăng mạnh cường độ tinh thần.
Linh hồn của Sở Mộ vốn mạnh hơn người bình thường nhiều, cường độ tinh thần cũng hơn hẳn, còn cùng tu khí thể nhị trọng thiên, lĩnh ngộ kiếm ý, lực lượng kim, hỏa nên tốc độ tư duy hơn xa Trần Cương.
Trần Cương rút kiếm, thi triển kiếm pháp nhất phẩm chém tới. Đám người Dương Hiên và Khâu Minh Lỗi từ bên cạnh nhanh chóng rút kiếm đâm tới.
Đối diện đòn công kích đột ngột mặt Sở Mộ lộ ý cười, tư duy xoay chuyển nhanh, chớp mắt đã nghĩ xong cách ứng đối.
Kiếm pháp nhất phẩm của Trần Cương như muốn một kiếm xẻ núi cao, ẩn chứa kiếm ý và lực lượng thổ. Kiếm của Trần Cương là hư linh kiếm nhất phẩm, mũi kiếm rộng và nặng hơn, càng dài, thích hợp cho người cao lớn như gã sử dụng.
Đám người đứng xem trợn to mắt, bọn họ như thấy cảnh Sở Mộ bị chém thành hai khúc. Bọn họ chợt thấy ánh sáng đỏ yêu dị chói mắt nở rộ, cực kỳ bạo liệt như ánh sáng chói lòa đột nhiên bừng lên trong bóng tối làm mắt họ run rẩy híp lại, giơ tay che.
Che mắt làm bọn họ bỏ lỡ cảnh tượng đặc sắc nhất.
Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ, Sở Mộ không thi triển kiếm pháp, tốc độ bộc phát nghênh hướng Trần Cương, nhanh hơn kiếm gã chém xuống.
Trần Cương chỉ thấy ánh sáng đỏ như sấm sét nổ tung trước mắt, bay vút qua. Khi ánh sáng đỏ còn đọng lại trong con ngươi Trần Cương thì lưỡi kiếm đã chém qua cổ gã.
Sở Mộ khựng bước.
Vèo vèo!
Lại hai luồng sáng đỏ chém hướng Dương Hiên, Khâu Minh Lỗi.
Diệt gọn!
Đám thiên tài đứng xem đều buông tay che mắt, khi bọn họ nhìn qua vừa lúc thấy cảnh tượng ghê người.
Cái đầu của Trần Cương bay lên cao, suối máu phun ra, thân thể cao to chậm rãi ngã xuống đất. Khâu Minh Lỗi, Dương Hiên từ hai bên cầu gỗ rớt xuống nước cho cá ăn.
Đám người này vô cùng hối hận vì bỏ qua màn hấp dẫn nhất, nhưng hết cách, ai kêu ánh sáng đỏ yêu dị lúc đó bùng nổ quá chói mắt, bọn họ không chút đề phòng đã bị đâm đau mắt.
Bọn họ không thấy Sở Mộ làm sao giết ba người Trần Cương, giơ tay lên rồi buông xuống chỉ ba giây ngắn ngủi. Chưa tới ba giây mà ba người Trần Cương đã bị chém.
Nên biết Trần Cương là cao thủ xếp hạng ba trên bảng thiên tài tinh hệ.
Đám người này thầm dâng lên cảm giác khủng bố, ánh mắt nhìn Sở Mộ chất chứa kính sợ.
Sở Mộ tiến lên trước, đám thành viên Dạ Minh điện biểu tình kinh hoàng thụt lùi nhường đường, không dám ngăn cản.
Chờ khi Sở Mộ vào Dạ Minh bộ thì có người khẽ thở dài:
– Không uổng là người ở đầu bảng.
– Đáng sợ quá!
– Trần Cương không đánh laị được thì chắc Chu Thiên Đồng cũng không thể.
– Sở Mộ là đệ nhất nhân Dạ Minh bộ của chúng ta, danh xứng với thực.
– Không biết so với đệ nhất nhân của bộ khác thì Sở Mộ thế nào?
– Chắc không yếu, nên biết thứ hạng của Sở Mộ đã xếp hàng chín trên bảng Đăng Thiên.
– Ài, ta vốn cảm thấy mình là thiên tài trăm năm khó gặp, nhưng so với Sở Mộ thì đúng là hết sức tầm thường.
Sở Mộ rời đi, mang theo thanh linh kiếm của Trần Cương.
Trừ kiếm sắt đen ban đầu, hoặc giống Xích Huyết kiếm ban đầu là kiếm sắt đen biến dị ra, kiếm khác hễ người chết là nó sẽ rơi ra.
Chương 1982: Kiếm pháp tam phẩm
Nhưng khi sống lại nếu chịu trả cái giá tương ứng như hư khí thì có cơ hội lấy lại kiếm một lần, nên hư linh kiếm trong tay Sở Mộ biến mất.
Sở Mộ không để bụng, một thanh hư linh kiếm nhất phẩm bình thường không bằng Xích Huyết kiếm, hơn nữa vẻ ngoài và hình thức của thanh kiếm không thuộc loại hắn thích.
Sở Mộ không về nhà gỗ mà đi hướng tửu lâu. Tửu lâu cao cấp hơn tiệm cơm nhỏ nhiều, Sở Mộ ăn lương khô hai, ba ngày đã nhạt miệng, hắn rất muốn ăn no nê một bữa thức ăn ngon.
Sở Mộ vừa vào tửu lâu liền có tiểu nhị nhiệt tình lại đón chào dẫn hắn lên lầu hai, ngồi cạnh cửa sổ. Tầng hai không có ai, thật ra tầng trệt cũng không có khách. Trong Dạ Minh bộ ít dân bản xứ, đều là có thân phận, ví dụ chưởng quầy tiệm sách, chưởng quầy tiệm đúc kiếm vân vân, họ không thể nào đặc biệt chạy đến tửu lâu dùng cơm.
Tửu lâu là để phục vụ cho đám thiên tài vào đây.
Nhưng trong giai đoạn này hầu như tất cả thiên tài đang cố gắng kiếm nhiều hư khí, bình thường chịu bỏ ra một hư khí nhất phẩm đi quán nhỏ ăn một bữa đã là may, sao có thể đến tửu lâu tiêu phí được?
Không lâu sau trên cái bàn trước mặt Sở Mộ có thêm vài món ăn, hai chay ba mặn, ba bát cơm to, năm cái bánh bao trắng. Sở Mộ không kêu canh mà muốn một bình rượu, bắt đầu nhâm nhi.
Có người đi ngang qua thấy Sở Mộ ngồi bên cửa sổ thì giật mình kêu lên:
– Người đó là ai mà chạy đến tửu lâu?
Bất giác Sở Mộ lại trở thành tiêu điểm.
Nhai kỹ nuốt chậm, Sở Mộ cố gắng nhai nát thức ăn hấp thu dinh dưỡng, hai mươi phút sau hắn ăn uống no nê nhưng bụng không phồng lên.
Sở Mộ thanh toán bốn hư khí nhất phẩm, rời đi trong sự đón chào nhiệt tình của tiểu nhị. Tuy hơi mắc nhưng đồ ăn đúng là ngon hơn tiệm cơm nhỏ nhiều.
Sở Mộ rời khỏi tửu lâu không trực tiếp quay về nhà gỗ mà chậm rãi đi bộ, hắn đi hướng tiệm cơm nhỏ để chuẩn bị một ít lương khô, còn nước uống thì trong ấm của hắn có đầy.
Mấy người đẹp trang điểm khác nhau, hoặc ngây thơ hoặc ngọt ngào, hoặc quyến rũ hoặc dâm đãng đứng trước một tòa lâu vung tay áo, gió thơm thoang thoảng.
Các nàng nũng nịu nói với Sở Mộ:
– Công tử tuấn tú tiêu sái kia ơi, vào chơi đi!
Đây là thanh lâu.
Sở Mộ chỉ liếc qua rồi phớt lờ, các nữ nhân thanh lâu không chạy tới quấn quýt.
Còn hai mươi lăm hư khí nhất phẩm, Sở Mộ vào tiệm cơm nhỏ bỏ ra mười hư khí nhất phẩm mua lương khô cho năm ngày. Nếu không phải mang quá nhiều không tiện hành động thì Sở Mộ định mang theo nhiều hơn nữa.
Cuối cùng còn mười lăm hư khí nhất phẩm, Sở Mộ quay về nhà gỗ nhỏ đặt mười lăm hư khí nhất phẩm lên bàn. Chủ nhân nhà gỗ nhỏ là của Sở Mộ, trừ hắn ra người khác không cách nào cưỡng ép đi vào.
Trước tiên Sở Mộ tu luyện bộ pháp, thân pháp, kiếm pháp trung cấp, rồi tắm rửa ngồi xếp bằng trên giường tu luyện nội khí, định chiêm nghiệm lại những gì có được trong cuộc chiến hai ngày qua. Chợt có tiếng gõ cửa, là Lâm Dịch.
Khi Sở Mộ thấy Lâm Dịch ánh mắt đầu tiên thì phát hiện hơi thở của gã dường như yếu đi:
– Lâm sư huynh, tu vi của sư huynh?
Lâm Dịch cười toe toét, oán hận nói:
– Ta nghe nói mấy người Trần Cương, Dương Hiên muốn gây sự với Sở sư đệ nhưng bị sư đệ một kiếm giết chết? Giết hay lắm!
Sở Mộ hỏi:
– Lâm sư huynh bị người giết?
Lâm Dịch cùng tu khí thể, tu vi nhất trọng thiên luyện thể giảm xuống nên dao động khí huyết trên người rất yếu.
– Ừm, bị Chu Thiên Đồng giết! Nhóm Giang sư đệ cũng bị giết, còn tuyên bố thấy người của Ngũ Hành môn chúng ta gặp ai là giết người đó!
Lâm Dịch căm giận nói:
– Ta tìm Sở sư đệ là muốn nói ở bên ngoài gặp người Dạ Minh điện cứ giết trước rồi tính, ta vì do dự một chút không xuống tay trước nên mất tiên cơ.
Tiếp xúc mấy lần nên Sở Mộ hơi thiểu tính cách của Lâm Dịch, có chút người tốt ba phải, nhưng không quá rõ ràng, làm việc không quá dứt khoát, nếu không sửa lại tính cách này sẽ không được lợi gì.
Sở Mộ nói:
– Sư huynh yên tâm, đã xuống tay với sư huynh đệ chúng ta thì khi gặp trong hoang dã ta sẽ cho bọn chúng hối hận!
Sở Mộ chợt nhớ ra điều gì:
– Sư huynh chờ chút.
Sở Mộ xoay người vào nhà gỗ rồi ra ngay, trong tay có mười lăm hư khí nhất phẩm.
– Hư khí nhất phẩm đã vô dụng với ta, sư huynh hãy lấy đi phục hồi thực lực.
Sở Mộ đưa hư khí cho Lâm
– Chắc sư huynh cũng biết tính cách của mình, đôi khi như thế không tốt.
Sở Mộ nói khéo nhưng không mập mờ, ý là Lâm Dịch có nhận hay không là chuyện của gã. Lâm Dịch không chịu nhận hư khí của Sở Mộ.
Sở Mộ thuyết phục:
– Sư huynh, hư khí nhất phẩm thật sự vô dụng với ta nhưng có thể khiến sư huynh nhanh chóng khỏe lại.
Lâm Dịch nhận năm hư khí nhất phẩm, gã vô cùng cảm kích nhưng không giỏi bày tỏ.
Trò chuyện vài câu rồi Lâm Dịch từ biệt, Sở Mộ khép cửa gỗ lại, ngồi xuống giường.
Sở Mộ thì thào:
– Chu Thiên Đồng, hãy tự cầu nguyện đừng để ta gặp được.
Sở Mộ loại bỏ tạp niệm đắm chìm trong hồi ngộ.
Các cảnh chiến đấu lặp lại trong đầu Sở Mộ, hắn từ từ chiêm nghiệm từng chi tiết trong quá trình chiến đấu, tìm khiếm khuyết của mình, xem có thể làm tốt hơn không để nâng cao năng lực cho mình.
Làm như vậy nhìn như lãng phí thời gian nhưng thật ra rất đáng sợ. Lặp lại một lần, hai lần, ba lần, thậm chí mấy chục lần thì không có gì, hiệu quả không rõ ràng, nhưng khi nó biến thành thói quen, lâu dài sẽ có tác dụng.
Sở Mộ mất chút thời gian hồi ngộ xong lại nghĩ tới buổi tối dựa người trên tảng đá ngắm sao băng vụt qua không trung. Sở Mộ nhớ lại một lúc rồi rút Xích Huyết kiếm ra đâm nhát kiếm.
Nhanh chóng hung mãnh, hỏa hoa tung tóe.
Đường kiếm này không thành công nhưng không nản lòng không thỏa hiệp, tiếp tục cố gắng.
Đã là giữa khuya, còn khoảng ba canh giờ thì trời sáng.
Trong hai, ba mươi giây Sở Mộ tổng cộng có thể đâm ra từ tám trăm đến hơn một ngàn kiếm, Sở Mộ hy vọng sẽ thành công trong thời gian này.
Sở Mộ đâm kiếm ra, rút về, ngẫm nghĩ rồi lại đâm kiếm ra rút về, suy tư.
Từng kiếm lại từng kiếm, sau mỗi lần sẽ suy nghĩ sơ, sửa chữa không đủ.
Dần dà tốc độ mỗi đường kiếm càng nhanh, lực lượng càng đầy đủ, thân kiếm ma sát với không khí sinh ra hơi nóng càng mạnh hơn hóa thành lửa sắp bốc cháy.
Không khí trong nhà gỗ dần ấm lên.
Thời gian bất giác trôi qua, may mắn Sở Mộ bây giờ là cùng tu khí thể nhị trọng thiên, luyện thể đến đẳng cấp hai tầng nhị trọng thiên, thể lực sung túc tràn đầy dẻo dai, không thì chẳng thể ra kiếm thời gian dài được.