Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1908: Trở thành thần tử
❮ sautiếp ❯Chương 1908: Trở thành thần tử (Hạ)
Nói tới đây liền không nói nữa nhưng mỗi người đều hiểu ý trong đó.
Tả Dật nhìn chằm chằm vào thân ảnh Sở Mộ, lúc này hai mắt Sở Mộ vô thần, sâu trong đồng tử có vô số hào quang lập lòe, hắn hoàn toàn đắm chìm trong tinh không bao la bát ngát trên đỉnh đầu, trầm mê trong đó không tự kiềm chế đơợc.
Sau khi tiếp dẫn Sở Mộ tới đây, trên tinh hạm dùng danh nghĩa luận bàn chỉ điểm kiếm thuật kiếm pháp cho Sở Mộ, Tả Dật đã mang theo ký thác rất lớn, ánh mắt đầy hi vọng và khẩn trương.
Lúc này một trăm hô hấp qua đi, không có người nào động, cũng không có ai mở miệng nói chuyện, ánh mắt mỗi người như xuyên thấu vô số thời không nhìn lên người Sở Mộ.
Một trăm năm mươi giây…
Hai trăm giây…
Kỷ lục tốt nhất thời đại chúng thần là ba trăm giây, kỷ lục tốt nhất sau khi chúng thần vẫn lạc là bốn trăm giây, trước khi tới bốn trăm giây, không ai ôm hi vọng gì cả.
Bọn họ cảm thấy tỉnh táo sau bốn trăm giây mới là đương nhiên.
Đảo mắt lại qua mười giây, hai trăm mười giây…
Tả Dật không biết có phải cảm thấy ảo giác hay không, dường như hắn nhìn thấy đồng tử Sở Mộ nhúc nhích, sâu trong đồng tử có vô số tinh quang đang nghiền nát, sụp đổ khắp tinh không, chỉ có điều rất chậm rất chậm khó mà cảm thấy được.
Bỗng nhiên khí tức không tự nhiên sinh ra trên người Sở Mộ, nó giống như phong bạo càn quét chung quanh, khí tức mênh mông bao phủ khắp đại điện, làm tất cả mọi người kêu lên một tiếng quái dị.
Ngay sau đó từng ánh mắt bén nhọn giống như đâm rách hư không nhìn lên người Sở Mộ.
Toàn thân Sở Mộ rung động rất mạnh, tinh không trong đồng tử tan hai mắt vô thần bắn ra hào quang, hắn khôi phục tinh thần.
Trong nháy mắt thanh tỉnh, Sở Mộ cũng cảm từng ánh mắt mang theo uy áp không thể kháng cự nhìn lên người mình, dường như muốn xuyên thấu thân thể hắn.
– Ngươi tỉnh?
Giọng nói của Tả Dật run rẩy, tràn ngập khiếp sợ không dám tin.
– Hai trăm… Mười lăm giây!
Phó tổng điện chủ run rẩy không nói thành lời.
Khiếp sợ, mỗi người đều khiếp sợ, ánh mắt nóng bỏng khó hình dung, dường như muốn thiêu đốt Sở Mộ.
– Hai trăm mười lăm giây!
– Thật sự là hai trăm mười lăm giây!
– Ha ha ha ha… Nhân tộc ta có hi vọng quật khởi rồi…
Cho dù là trong thời đại chúng thần cũng chưa từng xuất hiện bao giờ, chưa từng có kiếm giả tỉnh táo trong hai trăm mười lăm giây.
Sở Mộ là người đầu tiên!
– Tuyên, Sở Mộ là thần tử thứ mười của Nhân tộc, chiêu cáo bốn đại tinh vực!
Giọng nói của tổng điện chủ vang lên, hư không yên tĩnh nhưng lại mang theo một ít rung động khó nói thành lời.
Hai trăm mười lăm giây, không ngờ còn tốt hơn kỷ lục ba trăm giây quá nhiều.
Thành tích như thế, lực ý chí của hắn vô cùng kiên định, mà ý chí kiên định, tâm tính tất nhiên bất phàm, đây là chuyện đương nhiên.
Sở Mộ nghe vậy lập tức kinh hãi, lúc đến Tả Dật chỉ nói tập trung tại tổng điện với các Kiếm Vương nổi danh trên Thiết Huyết Bách Chiến Bảng, được Kiếm Thần Tổng Thần Điện bồi dưỡng, tuyệt đối không nghĩ tới bản thân mình lại biến thành thần tử thứ mười.
Kiếm Thần Điện đã có chín thần tử, hắn là thứ mười, thần tử thứ mười!
Thần thử thứ mười, bốn chữ này không ngừng quanh quẩn trong đầu của hắn.
Tổng điện chủ lên tiếng chính là ý kiến của mọi người, lập tức chiêu cáo bốn đại tinh vực, tin tức Sở Mộ trở thành thần tử giống như phong bạo càn quét các nơi.
…
– Sở Mộ… Sở Mộ là ai?
– Sở Mộ, dường như chưa bao giờ nghe qua cái tên này.
– Thần tử chính là thiên tài xuất sắc nhất Nhân tộc chúng ta, rốt cuộc Sở Mộ có bản lĩnh gì?
Cũng không phải bọn họ không phục, mà là bọn họ lần đầu nghe cái tên Sở Mộ.
– Đã sớm tuyển thần tử, Sở Mộ lại có thể trở thành thần tử, hắn nhất định bất phàm.
Ma Kiếm tinh vực, Ngũ Phương TInh, trong Ngũ Hành Kiếm tông, trừ những người đang bế quan ra, những người khác đều biết rõ cái tên Sở Mộ, sắc mặt bọn họ càng kinh ngạc.
– Sở Mộ, chẳng lẽ là hắn? Không, chắc là cùng tên, thần tử thần tử, mặc dù thiên phú của hắn không tệ nhưng còn xa mới bằng…
Phong kiếm hào đang bay trong tinh không bao la, hạm trưởng Lý Đoạn và đám bộ trưởng Duẫn Phong cũng nghe tin tức Kiếm Thần Tổng Thần Điện chiêu cáo bốn đại tinh vực, phản ứng đầu tiên chính là kinh ngạc.
– Các ngươi nói, Sở Mộ trong chiêu cáo có phải là Sở Mộ hay không? Hay là Sở Mộ khác?
Lý Đoạn nghi ngờ hỏi thăm.
Bốn đại tinh vực có vô số Nhân tộc, trùng tên cũng không có gì lạ, cũng bởi vì trong chiêu cáo chỉ đề cập tên nhưng không nói thân phận và lai lịch cho nên mới làm nhiều người suy nghĩ.
– Ta nghĩ có tám thành khả năng là Sở Mộ.
Bộ trưởng chiến bộ Duẫn Phong nói:truyện ma
– Cách đây không lâu, Sở Mộ rời khỏi thí luyện giới, nổi tiếng trong top một trăm Thiết Huyết Bách Chiến Bảng, lại bị thần sứ thứ tám các hạ mang đi, hiện tại lại có tin tức truyền ra ngoài…
Lúc này đám người Lý Đoạn kích động, thần tử thứ mười từng là thành viên trong phong kiếm chiến bộ của bọn họ chính là vinh quang vô thượng.
Vào lúc này có vô số vinh quang tập trung trên người Sở Mộ, người biết rõ thân phận chính thức của hắn ít càng thêm ít, nhưng vô số người trong bốn đại tinh vực của Nhân tộc đều nhớ rõ cái tên Sở Mộ.
Rất nhiều đứa bé mới sinh cũng được phụ mẫu chúng đặt cái tên này, Mộ, ví dụ như Trần Mộ, Lý mộ, Vương Mộ… Nếu là họ Sở còn trực tiếp gọi là Sở Mộ.
Lấy cùng tên cũng không phải bất kính, chỉ muốn dính chút hào quang, cũng có mê tín, hi vọng cái tên này sẽ mang lại cho đứa bé vận may lớn, tương lai có thành tựu trên kiếm đạo, trở thành cường giả kiếm đạo được người ta kính ngưỡng.
Sở Mộ đang ở trong Kiếm Thần Huyền Không Đảo Kiếm Thần Tổng Thần Điện cũng không biết bốn đại tinh vực Nhân tộc bởi vì hắn mà sinh ra làn sóng đặt tên giống hắn.
Trên thực tế sau khi ban bố tính danh của các thần tử, luôn tạo ra một làn sóng như thế, một thời gian ngắn sẽ yên lặng.
…
Lúc tiến vào Kiếm Thần Tổng Thần Điện, cũng trở thành thần tử thứ mười của Kiếm Thần Điện, Sở Mộ được an bài trên Huyền Không Đảo loại nhỏ chung quanh Kiếm Thần Huyền Không Đảo, diện tích ước chừng vài chục dặm vuông, trung tâm có một cung điện thuộc về Sở Mộ, cũng la cung điện của Sở Mộ.
Cung điện không có tên, biển hiệu của cung điện trống không.
– Đây là cung điện thuộc về ngươi, ngươi muốn lấy tên gì thì cứ lấy.
Tả Dật nói, với tư cách người tiếp dẫn Sở Mộ, hắn cũng phụ trách giải thích với Sở Mộ về tổng điện Kiếm Thần Điện.
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn bảng hiệu trên cung điện, đồng tử rung rung. Đôi mắt hắn biến thành thâm thúy giống như hai vòng xoáy đáng sợ, lập tức thu nạp tất cả mọi thứ vào bên trong.
Chương 1909: Kiếm Thánh hộ đạo
Tả Dật không lên tiếng nói chuyện, hắn đứng đó không để lộ chút khí tức nào, sợ ảnh hưởng tới Sở Mộ.
Thời gian trôi qua, Sở Mộ đứng bất động, hắn đứng nhìn bảng hiệu suốt nửa giờ.
Lúc này trong người hắn có một tia khí tức bộc phát ra ngoài, mũi nhọn vô cùng lợi hại giống như thần kiếm ra khỏi vỏ.
Khí tức càng ngày càng mãnh liệt, giống như núi lửa bộc phát, vô số nham thạch nóng chảy sôi trào như nước lũ.
Bỗng nhiên Sở Mộ thả người nhảy lên không trung, Ngũ Tương Kiếm ra khỏi vỏ, hào quang màu bạc sáng ngời xé rách bóng tối và ánh sáng, diễn sinh từ hư vô, chung quanh có tiếng kiếm minh vang vọng giống như một khúc kiếm ca hùng tráng.
Kiếm quang như biến thành bút lông vẫy mực giữa không trung.
Ánh mắt Tả Dật sinh ra hào quang, hắn nhìn chằm chằm vào kiếm quang của Sở Mộ.
Kiếm quang màu bạc ẩn chứa màu kim loại sáng bóng, hai màu vàng bạc xen lẫn với nhau tạo thành mỹ cảnh hiếm thấy.
Kiếm quang lướt qua bảng hiệu trống không, dần dần xuất hiện chữ viết.
Thân thể bay bồng bềnh và thu kiếm vào vỏ, hai chữ lớn xuất hiện trên bảng hiệu, nét chữ sắc sảo trông rất sống động, có uy thế như muốn thoát ra khỏi bảng hiệu.
Chấn Thiên!
Hai chữ bình bình đạm đạm không có chút thần kỳ nào nhưng bên trong ẩn chứa mũi nhọn vô tận, dường như mỗi đường khắc là một thanh kiếm với kiếm chiêu khác nhau.
Kiểu chữ là màu trắng bạc, trong đó ẩn chứa một ít màu vàng óng ánh, một đám một đám nghiền nát tuần hoàn với nhau, không chỉ có mũi nhọn vô tận, càng có một tia chấn động kỳ diệu, còn có một tia hoang vu cổ xưa tang thương.
Mũi nhọn vô cùng lợi hại, kỳ lạ, hủy diệt, hoang vu, bất diệt!
Hai chữ đơn giản nhưng mang theo ý cảnh khác nhau, ánh mắt Tả Dật kinh ngạc không nói thành lời.
Hắn phát hiện mình trước kia vẫn chưa hiểu hết về Sở Mộ.
– Chấn Thiên!
Tả Dật gật gật đầu, hắn cẩn thận thưởng thức hai chữ này, thủ pháp của cao thủ kiếm thuật đều không kém, hai chữ của Sở Mộ có thể nói là tông sư.
Trong cung điện cũng có phân chia, có đại điện, cũng có Thiên Điện dùng tiếp khách, có Kiếm Nguyên Điện tu hành kiếm nguyên, có Luyện Kiếm Điện tu luyện kiếm pháp, cũng có Tẩm Điện dùng nghỉ ngơi, còn có Luyện Đan Điện dùng luyện đan, Đúc Kiếm Điện dùng đúc kiếm, còn có Truyền Tống Điện có Truyền Tống Trận đưa đi tổng điện…
Ngoài ra còn có linh điền và quặng mỏ, có thể gieo trồng linh dược linh thực hoặc thúc dục khoáng thạch kim loại sinh trưởng…
Tiến vào Thiên Điện, Tả Dật giới thiệu với Sở Mộ về cơ cấu của Kiếm Thần Tổng Thần Điện, sau đó hắn dứng dậy rời đi, hắn là thần sứ, thần sứ có chức trách của thần sứ.
,…
Một đạo kiếm quang từ trong Tổng Thần Điện bay ra ngoài, nó bay thẳng về một Huyền Không Đảo loại nhỏ.
Trong nháy mắt kiếm quang đáp xuống trước một cung điện, một đạo nhân ảnh xuất hiện.
Đó là một trung niên nhân có mặc trường bào màu xanh, đương nhiên trung niên nhân chỉ là vẻ ngoài, luận tuổi thực tế hắn còn trẻ tuổi.
Người này có lông mi màu xanh, dài nhỏ như kiếm.
Đồng tử của hắn cũng có màu xanh sáng bóng.
Đầu tóc dài tung bay, không gió tự bay, cuối tóc dài còn có mái tóc màu xanh sáng bóng, loại màu xanh này hỗn hợp với màu vàng.
Trung niên nhân áo bào xanh chắp tay sau lưng, hắn bước đi chậm chạp tới bên ngoài cửa lớn, ngẩng đầu nhìn lên bảng hiệu trên cửa lớn.
– Chấn Thiên…
Giọng nói phiêu hốt truyền ra chung quanh.
Dường như cẩn thận thưởng thức hai chữ này, trong chốc lát lại cười vui vẻ, dường như mang theo một chút chờ mong.
Trung niên nhân không đẩy cửa cung đi vào, hắn cong tay búng vào cửa cung.
Âm thanh du dương khuếch tán khắp nơi, gợn sóng mắt thường có thể nhìn thấy ngưng tụ một cách quỷ dị, nó truyền vào một hướng, tránh vách tường và truyền vào trong tai Sở Mộ, trừ Sở Mộ ra, không có người nào nghe thấy.
Đây là cảnh giới khống chế lực lượng đạt tới mức đáng sợ.
Sở Mộ nhắm mắt, nháy mắt mở ra, hào quang bắn ra bốn phía, không thấy làm bộ, thân thể lóe lên xuất hiện tại cửa cung điện, hắn mở cửa cung điện, lần đầu tiên nhìn thấy nam tử trung niên áo xanh.
– Các hạ là?
Sở Mộ hỏi.
– Thanh Mi, hộ đạo của ngươi.
Trung niên áo xanh cười nhạt nói ra.
– Thì ra là Thanh Mi tiền bối.
Sở Mộ lúc này cung kính hành kiếm lễ.
Thần sứ thứ tám Tả Dật đã từng nói qua với hắn, mỗi một vị thần tử đều có người hộ đạo, cái gọi là người chính là người giám hộ trên con đường kiếm đạo, nói cho cùng chính là người bảo vệ an nguy, thẳng tới khi người đó thành tựu Kiếm Thánh.
Mỗi một người hộ đạo đều có thực lực thấp nhất là Kiếm Thánh tứ tinh, bởi vậy người hộ đạo cũng được gọi là hộ đạo Kiếm Thánh.
Có thể trở thành hộ đạo Kiếm Thánh, kỳ thật thực lực của Kiếm Thánh này vô cùng cường đại, ít nhất là tuyệt đỉnh trong cùng cấp bậc.
Có Kiếm Thánh tứ tinh bảo hộ đúng là rất trâu bò nhưng ngàn vạn không nên đắc ý quên hình cho rằng hộ đạo Kiếm Thánh lúc nào cũng bảo hộ ngươi, bởi vì chức trách của hộ đạo Kiếm Thánh chính là hộ đạo, mà không phải bảo tiêu, lại càng không là bảo mẫu.
Chỉ khi ngươi đối mặt với cường địch không thể chống lại, trong tình huống không cách nào đối kháng, hộ đạo Kiếm Thánh mới ra tay, ví dụ như một Tạo Hóa Cảnh lại tao ngộ cường địch Niết Bàn Cảnh hoặc Vạn Cổ Cảnh, hộ đạo Kiếm Thánh mới ra tay, nhưng nếu là Tạo Hóa Cảnh tao ngộ Tạo Hóa Cảnh, không bằng đối phương bị giết chết, hộ đạo Kiếm Thánh cũng không thèm nhìn nhiều.
Hộ đạo Kiếm Thánh là hộ đạo, người được hộ đạo cũng phải có tư cách được hộ đạo mới được.
– Không phải Thánh cấp uy hiếp ta sẽ không xuất thủ.
Thanh Mi Kiếm Thánh nói ra, cũng không có cung kính Sở Mộ, hắn chỉ có vài phần tôn trọng.
Uy hiếp dưới Thánh cấp phải do Sở Mộ tự mình đối mặt, đó là khảo hạch biến tướng, hắn có phải có tư cách trở thành thần tử của Nhân tộc.
Thần tử không đơn thuần chỉ là xưng hô, không phải một loại danh nghĩa, nó càng là đảm đương, đảm đương với Nhân tộc.
Không có năng lực tương ứng thì làm sao đảm đương?
Sở Mộ cũng lơ đễnh với thái độ của Thanh Mi, Kiếm Thánh cũng có phong phạm và ngạo khí của Kiếm Thánh, cho dù hắn được khâm điểm trở thành thần tử thứ mười, hiện tại cũng chỉ là một Kiếm Vương Tạo Hóa Cảnh mà thôi.
Đối với cường giả chính thức mà nói, thân phận không phải là chỗ dựa, chỉ có thực lực mới là tất cả.
– Mời Thanh Mi tiền bối vào.
Sở Mộ tránh ra, mời Thanh Mi vào trong.
– Không cần, lần này ta chỉ tới gặp mặt ngươi mà thôi.
Thanh Mi lên tiếng, sau khi nói xong hắn bay lên không trung, lúc này thân ảnh biến mất như con gió, tiêu tán trong thiên địa.
Sở Mộ kinh ngạc sau đó khôi phục tinh thần, hắn đóng cửa cung điện.
Chương 1910: Tinh Nguyên điện (Thượng)
Hắn hoàn toàn không cần lo lắng Thanh Mi Kiếm Thánh ở nơi nào, nói chung chỉ có thời điểm hắn rời đi, lúc ra ngoài sẽ có Thanh Mi Kiếm Thánh xuất hiện, hơn nữa sẽ đi theo.
Tiến vào Luyện Kiếm Điện, hắn rút kiếm tu luyện kiếm pháp.
Sở Mộ chủ tu Tiểu Phá Hư Bát Thức, tuy hắn đã nắm giữ tinh túy của môn kiếm pháp àny nhưng tiếp tục tu luyện và tăng cao uy lực của nó, đồng thời cũng có thể phụ trợ rèn luyện không gian quy tắc, tăng cấp độ của nó lên, nhất cử lưỡng tiện.
Trong Luyện Kiếm Điện còn có thí kiếm thạch (đá lưu vết chém) cao hơn người, có hình người, nó đứng sừng sững lẻ loi trong Luyện Kiếm Điện, nó có màu đen kịt, là thứ chuyên dùng thử nghiệm uy lực của kiếm pháp, ngay cả kiếm của Kiếm Thánh cũng không thể chặt đứt, hơn nữa còn có năng lực tự động khôi phục.
Trong Luyện Kiếm Điện có bóng kiếm màu trắng bạc vạch phá hư không, mũi nhọn của nó đủ sức làm nhiều người khiếp sợ.
Kiếm quang màu trắng bạc chém vào thí kiếm thạch, ngay sau đó từng vết chém nhàn nhạt lưu lại chừng mười giây mới chậm rãi biến mát, thí kiếm thạch cũng khôi phục nguyên trạng.
Có thí kiếm thạch này, lúc tu hành kiếm thuật cứ chém thỏa thích, cũng có thể phát huy uy lực không kiêng nể gì, từ đó có hiệu quả luyện kiếm rất tốt.
Hơn nữa thí kiếm thạch có thể ngăn cản kiếm của Kiếm Thánh và tự động khôi phục, giá trị của nó không cách nào đánh giá.
Sau khi luyện kiếm pháp, Sở Mộ lại tu luyện Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật, từng đạo kiếm quang tại bắn ra theo sự khống chế của hắn, không ngừng bắn ra ở tất cả góc độ, hoặc đâm, trảm và bổ công kích thí kiếm thạch.
Về sau hắn tiến vào Tu Luyện Điện tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết, về phần công pháp Tinh Thần Kiếp phải đột phá khí lực tới Niết Bàn Cảnh mới có thể tu hành tầng thứ hai.
Nhưng muốn đột phá đến Niết Bàn Cảnh không dễ dàng như vậy, nếu như đội trưởng kiếm phong thứ tám cũng chỉ đạt tới cửu tinh đỉnh phong, không ngừng tích lũy cuối cùng bế quan trùng kích mới có thể đột phá.
– Thuộc hạ Giang Đào…
– Thuộc hạ Phùng Tử Mộc…
– Tham kiến thần tử thứ mười điện hạ.
Trong đại điện Chấn Thiên điện, Sở Mộ ngồi ở chủ vị nhìn xuống phía dưới, bên dưới có một đám người đứng ngay ngắn, có hai người cầm đầu, một là lão giả, một là trung niên, sau lưng hai người còn có một đám người.
Tổng số hai mươi sáu người.
– Xin đứng lên.
Thân cư địa vị cao, hắn từ trên cao nhìn xuống hai mươi sáu người, Sở Mộ biết rõ mình đã khống chế vận mệnh của bọn họ, sống hay chết đều là một lời của hắn.
– Tạ thần tử điện hạ!
Dường như trải qua vô số lần huấn luyện, thanh âm cao thấp chỉnh tề nhất trí, khí phách cuồn cuộn kinh người.
– Giới thiệu chính các ngươi một chút!
Sở Mộ nói ra, những người này tới đây không làm hắn kinh ngạc, bởi vì lúc trước Tả Dật cũng đã nói qua với hắn, trừ hộ đạo ra còn có một đám người chuyên môn hầu hạ hắn, hoặc có thể nói là người phục vụ cho hắn.
Do Giang Đào bắt đầu giới thiệu trước.
Hai mươi sáu người này phân thành hai đội, phân biệt dùng Giang Đào và Phùng Tử Mộc cầm đầu, phân chia đơn giản từ trong ra ngoài.
Đội ngũ Giang Đào chủ nội, đội ngũ Phùng Tử Mộc chủ ngoại!
Càng phân chia kỹ càng chính là, Giang Đào chính là quản gia của Chấn Thiên điện phụ trách quản lý, cũng phụ trách điều phối mười hai thủ hạ, mà Phùng Tử Mộc chính là hộ vệ, suất lĩnh mười hai kiếm giả thủ hạ giữ gìn an nguy Chấn Thiên điện, bọn họ phải bài trừ tất cả uy hiếp lên người Sở Mộ.
Luận thực lực, dùng Phùng Tử Mộc làm đội một, Phùng Tử Mộc chính là Niết Bàn bảy lần, đó là tu vi Niết Bàn thất trọng thiên, thực lực cường đại, được Tổng Thần Điện đào tạo, thực lực của hắn còn mạnh hơn Niết Bàn thất trọng ở bên ngoài rất nhiều.
Mà mười hai đội viên của Phùng Tử Mộc đều có tu vi Niết Bàn lục trọng thiên, thực lựcbọn họ còn mạnh hơn rất nhiều kiếm giả Niết Bàn lục trọng bình thường. Như vậy một chi đội do đội trưởng tu vi Niết Bàn thất trọng thiên cầm đầu, mười hai tên đội viên Niết Bàn lục trọng thiên tổ hợp thành kiếm trận có uy lực cường đại, kỳ thật thực lực thập phần đáng sợ.
Chi đội ngũ như thế, chỉ cần không gặp phỉa Kiếm Thánh, khó có người tiêu diệt bọn họ.
Chức trách của Phùng Tử là suất lĩnh tiểu đội của mình tuần tra Chấn Thiên Huyền Không Đảo của Sở Mộ.
Đương nhiên, phương thức tuần tra không phải đi đi lại lại, mà là dùng thần niệm chi lực cũng có thể.
Tiểu đội của Giang Đào có thực lực không bằng tiểu đội Phùng Tử Mộc, tiểu đội của Phùng Tử Mộc lại có đủ các năng lực.
Tu vi Giang Đào chỉ đạt Niết Bàn ngũ trọng thiên, luận thực lực còn không bằng một tên đội viên trong tiểu đội Phùng Tử Mộc, năng lực của hắn chính là quản lý, hắn quản lý tất cả rõ ràng và ngay ngắn, bình thường nếu có bằng hữu tới tìm Sở Mộ sẽ do hắn chiêu đãi.
Mười hai người trong tiểu đội của Giang Đào, người có tu vi cao nhất là Niết Bàn tam trọng thiên, thấp nhất thì là Niết Bàn nhất trọng thiên.
Nhưng mà mười hai người này lại có năng lực gieo trông và các thiên phú khác, từ gieo trồng linh dược tới thúc dục khoáng thạch… Từ nhỏ bọn họ đã có thiên phú này, hơn nữa lại được đào tạo chuyên sâu, có được tạo nghệ không tầm thường. Bởi vậy linh điền trong Chấn Thiên điện được giao cho bọn họ quản lý.
Có hai người có năng lực liên quan tới khoáng thạch kim loại, chuyện thúc dục quáng thạch kim loại sinh trưởng giao cho bọn họ làm.
Có hai người am hiểu luyện đan, hai người am hiểu và thúc dục linh dược.
Bốn người còn lại, hai người am hiểu trù nghệ, hai người am hiểu nhưỡng rượu.
Tuy sau khi tu hành tới trình độ nhất định có thể không ăn không uống cũng có thể sống sót, nhưng ăn là truy cầu của mỗi người, cũng giống như thời điểm bọn họ là người bình thường đã có truy cầu này, cũng là một loại bản năng.
Cho dù rất nhiều cường giả Thánh cấp, bọn họ cũng không bài xích ăn ngon uống tốt, thậm chí có không ít người yêu thích đạo này.
Hơn nữa nếu có bằng hữu tới dâng mỹ thực rượu ngon chiêu đãi, vừa hưởng dụng vừa nói chuyện với nhau cũng là một chuyện tốt.
Kể từ đó nhân viên các phương diện cơ bản đều có đủ, Sở Mộ cần làm chính là tu luyện, cố gắng tu luyện, cố gắng tăng thực lực và tu vi bản thân mình lên, ngày sau giúp Nhân tộc quật khởi, kính dâng một phần lực lượng của mình.
Nhân tộc suy thoái nhưng cho tới bây giờ chưa bao giờ quên huy hoàng năm đó, vẫn luôn cố gắng quật khởi giành lấy huy hoàng.
– Sau này tiểu đội của các ngươi gọi là Chấn Thiên kiếm vệ.
Sở Mộ nói với đám người Phùng Tử Mộc.
– Dạ, thần tử điện hạ.
Phùng Tử Mộc và đội viên của hắn cùng trả lời.
Chương 1911: Tinh Nguyên điện (Hạ)
Bọn họ được Tổng Thần Điện phái tới phục vụ Sở Mộ, nói đơn giản, từ nay về sau, vận mệnh bọn họ sẽ cùng nhịp thở với Sở Mộ, nếu Sở Mộ lấy được thành tựu phi thường, bọn họ cũng sẽ theo đó mà đạt được địa vị cao, bọn họ có được chỗ tốt tương ứng, ít nhất sẽ được kính ngưỡng.
Danh và lợi, không ai có thể khám phá, cường giả Thánh cấp cũng không thể, cho dù là thần cũng có truy cầu của mình.
Nếu như Sở Mộ không nổi bật, bọn họ cũng biến thành bình thường.
Không có cách nào, từ khi bọn họ được Tổng Thần Điện bồi dưỡng thì nhất định phải đi lên con đường này.
Sau khi làm quen với nhau, mọi người liên tục khom người hành lễ với Sở Mộ rồi sau đó đi làm việc của bản thân.
Ngồi trên chủ vị trong đại điện, đại điện đều nằm trong tay hắn, hắn có cảm giác khống chế tất cả, Sở Mộ lâm vào suy nghĩ.
Thần tử thứ mười!
Đây là danh tiếng không gì sánh được, cũng là vinh quang cao vời vợi, theo hắn biết, Kiếm Thần Điện tổng điện chủ phó tổng điện chủ và trưởng lão chính là thần tử các đời trước.
Nói cách khác, nếu phát triển tiếp, cho dù ngày sau hắn không trở thành Kiếm Thần Điện tổng điện chủ, ít nhất trở thành một tên trưởng lão của Tổng Thần Điện là đương nhiên, phải biết rằng, trưởng lão Tổng Thần Điện có địa vị còn trên cả các điện chủ phân điện.
Nhưng đây là việc sau này.
Mặc kệ danh tiếng thần tử này lớn lao và vinh quang cỡ nào, mặc kệ trở thành thần tử con đường tương lao lớn lao ra sao, Sở Mộ sẽ không bị nó làm choáng váng đầu óc, không quên đi hiện thực bản thân mình.
Sự thật hắn chỉ là một tên Kiếm Vương, một kiếm giả tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên, Kiếm Vương luyện thể cửu tinh đỉnh phong, cho dù có kiếm ý thần cấp, hơn nữa cũng nắm giữ không gian quy tắc chi lực cấp bậc nhập vi, thiên phú viễn siêu những người khác nhưng thực lực của hắn không đủ cường đại, cho dù là kiếm giả Niết Bàn Cảnh bình thường cũng có thể ra tay giết hắn.
Cho nên việc cấp bách là phải tăng tu vi bản thân lên, thực lực do nhiều bộ phận cấu thành, tu vi chỉ là một phần trong số đó, nếu như có thể nhanh chóng tăng tu vi lên Tạo Hóa cửu trọng thiên, như vậy hai đạo luyện khí cùng luyện thể phối hợp với nhau sẽ càng gia tăng sức mạnh tới mức đáng sợ, thực lực Sở Mộ cũng đạt tới cấp độ cao hơn, ít nhất, hoành hành Vương cấp không phải không có khả năng.
Trừ tăng tu vi bản thân lên, còn có tu luyện kiếm pháp cường đại hơn, đột phá cảnh giới luyện thể, đạt tới Niết Bàn Cảnh… Các phương thức khác nhau, đáng nhắc tới là, Sở Mộ có một môn tuyệt học tên Trùng Hư kiếm khí, bởi vì tu vi khôi phục tới Tạo Hóa nhất trọng thiên cho nên có thể tu luyện lần nữa.
Một đạo sợi tóc màu bạc giống như giao long tiềm phục trong đan điền của hắn.
Hồ nước màu vàng óng ánh trong đan điền, Trùng Hư kiếm khí màu trắng bạc trở nên bất mắt hơn trước.
– Ưu tiên hàng đầu của ta hiện tại khôi phục tu vi bản thân.
Hắn nói thầm trong lòng, nội tâm Sở Mộ định ra kế hoạch tu luyện cho bản thân.
Hắn đứng lên rời khỏi đại điện, nói với Giang Đào một tiếng sau đó đi tới Truyền Tống Điện, khởi động Truyền Tống Trận và biến mất trong Truyền Tống Điện.
Ngay sau đó Sở Mộ xuất hiện tại Truyền Tống Trận trong Tổng Thần Điện.
– Thần tử thứ mười điện hạ.
Kiếm vệ phụ trách quản lý Truyền Tống Trận khom người hành lễ với Sở Mộ.
Sở Mộ gật đầu với hắn sau đó rời khỏi Truyền Tống Điện, hắn đi tới —— Tinh Nguyên điện.
Trong Tổng Thần Điện cũng có các thánh địa tu luyện, Tinh Nguyên điện là một trong số đó.
Đối với Tổng Thần Điện mà nói, thiên tài chính thức không thể phí thời gian tu hành kiếm nguyên, mà là dùng thời gian đó tăng cường thực lực bản thân.
Bởi vì tu vi không đại biểu thực lực tương xứng.
Một kiếm giả có thực lực cao hay thấp đều liên quan trực tiếp với các phương diện, mà thiên phú chiến đấu cùng kinh nghiệm chiến đấu mới quan trọng nhất.
Tu vi có cao, thực lực mạnh hơn nữa, không trải qua vô số chiến đấu sinh tử đều là nói suông.
Bởi vậy, sách lược bồi dưỡng thiên tài chính thức của Kiếm Thần Điện luôn luôn lấy tăng tâm tình và tăng lên kinh nghiệm chiến đấu làm chủ, chỉ cần tâm tình đề thăng, kinh nghiệm chiến đấu đề thăng, như vậy sẽ dễ dàng tăng cường các phương diện khác nhanh hơn.
Tinh Nguyên điện chính là một trong các thánh địa phụ trợ tu luyện.
Tu luyện trong Tinh Nguyên một thời gian ngắn là có thể tăng tu vi bản thân, tăng lên tới cực hạn mà tâm cảnh đạt tới.
Sở Mộ là thần tử, thần tử thứ mười, hắn có tư cách bước vào Tinh Nguyên điện bất cứ lúc nào.
Mục đích của Sở Mộ cũng rất rõ ràng, chính là lợi dụng Tinh Nguyên điện tăng tu vi lên, khôi phục tới Tạo Hóa lục trọng thiên là tốt nhất, có thể đột phá Tạo Hóa lục trọng thiên đạt tới thất trọng thiên thậm chí bát trọng thiên và cửu trọng thiên cũng cũng có thể.
– Tinh Nguyên điện, trong thời gian ngắn, ta chỉ có thể tiến vào một lần.
Đi vào cửa lớn Tinh Nguyên Điện, Sở Mộ nói thầm trong lòng.
Mỗi một thánh địa tu luyện đều có người phụ trách quản lý, Tinh Nguyên điện cũng có.
– Thần tử thứ mười điện hạ.
Sở Mộ vừa đi vào, chấp sự Tinh Nguyên điện khom người hành lễ với hắn, sau khi Tổng Thần Điện tổng điện chủ phát tin tức, mỗi kiếm giả trong Tổng Thần Điện đều biết tướng mạo Sở Mộ, vừa nhìn là nhận ra.
– Phiền toái ngươi, ta muốn đi vào Tinh Nguyên điện.
Sở Mộ gật gật đầu, nhàn nhạt nói ra.
– Tốt, ta sẽ mở ra cho ngài vào!
Chấp sự lên tiếng, hắn mở cửa lớn Tinh Nguyên điện.
Tối như mực, dường như đi thông tới thế giới khác.
– Đa tạ!
Sở Mộ nói với chấp sự, hắn lập tức tiến lên, hắn đi vào cẳ lớn Tinh Nguyên điện.
Sau khi thân ảnh Sở Mộ biến mất, chấp sự đóng cửa lớn Tinh Nguyên điện, tiếp theo báo cáo tin tức Sở Mộ tiến vào Tinh Nguyên điện, Tổng Thần Điện trưởng lão, phó tổng điện chủ và tổng điện chủ cũng biết tin tức này.
– Tiểu tử này tiến vào Tinh Nguyên điện thật nhanh nha.
– Tu vi luyện thể của hắn là cửu tinh đỉnh phong, tu vi luyện khí là Tạo Hóa nhất trọng thiên, ân, lúc hắn ở trong thí luyện giới đạt được truyền thừa bất phàm cho nên trùng tu, có lẽ hắn muốn khôi phục thực lực cho nên đi vào Tinh Nguyên điện.
– Thiên phú kẻ này hơn người, tâm tính bất phàm, không biết tâm cảnh của hắn đạt tới mức nào?
– Ân, kẻ này có tu vi luyện thể cửu tinh đỉnh phong, hoàn toàn có thể thừa nhận nguyên lực tinh thuần trong Tinh Nguyên điện trùng kích, cũng không biết tâm cảnh của hắn đến mức nào, có thể tăng lên cấp độ gì?
Biết được Sở Mộ tiến vào Tinh Nguyên, các trưởng lão liên tục suy đoán.
Chương 1912: Tạo Hóa cửu trọng thiên (Thượng)
Trong mười thần tử của Nhân tộc, Sở Mộ là thần tử thứ mười có tu vi và thực lực thấp nhất, nhưng luận thiên phú lại là cao nhất, tối thiểu kiếm ý và quy tắc chi lực của hắn đạt tới Thần cấp cao giai, ngay cả đệ nhất thần tử cũng không bằng.
Cho nên các trưởng lão đều cho rằng, thành tựu tương lai của Sở Mộ chắc chắn không kém các thần tử khác, thậm chí còn mạnh hơn.
Bởi vậy bọn họ chú ý tới Sở Mộ mạnh hơn so với các thần tử khác.
Trừ những trưởng lão này ra, cũng có không ít người đều chú ý tới Sở Mộ, ví dụ các thần tử khác.
– Tiểu tử này lại vào Tinh Nguyên điện quá nhanh.
Cửu thần tử Phong Quá Hải lầm bầm, sau khi hắn rời khỏi thí luyện giới và quay về Tổng Thần Điện, hắn và các tâần tử khác đều bế quan tiêu hóa những gì thu hoạch được trong lúc lịch lãm rèn luyện, thứ hai là muốn sửa sang lại truyền thừa thu hoạch được và tu luyện một phen..
Sau khi xuất quan, hắn nhận được tin tức, các thần tử khác cũn nhận được tin tức, tin tức Sở Mộ trở thành thần tử thứ mười, Phong Quá Hải nghe ngóng Huyền Không Đảo của Sở Mộ ở đâu, lập tức chạy tới nơi đó, kết quả bị Giang Đào báo Sở Mộ đi Tinh Nguyên điện, cho nên hắn vồ hụt.
– Không biết tiểu tử này sau khi ra khỏi Tinh Nguyên điện, tu vi sẽ đạt tới mức nào?
Phong Quá Hải rời khỏi Chấn Thiên điện, hắn vừa đi vừa nói.
Hắn biết rõ tu vi Sở Mộ là Tạo Hóa lục trọng thiên, cũng không biết chuyện hắn trùng tu, nhưng nếu tăng lên thì chỉ có thể tăng lên ba cảnh giới thất trọng thiên bát trọng thiên và cửu trọng thiên.
Nếu như tâm tình đầy đủ, thân thể thừa nhận nguyên lực tinh thuần trong Tinh Nguyên điện trùng kích cũng có thể đạt tới Tạo Hóa cửu trọng thiên đỉnh phong, về phần Niết Bàn Cảnh, cho dù tâm tình có thể thừa nhận mạnh cỡ nào cũng không thể đột phá, bởi vì Niết Bàn Cảnh và Tạo Hóa Cảnh là hai cấp độ khác nhau, muốn đột phá cần một ít điều kiện.
Sở Mộ đang ở trong Tinh Nguyên điện nên không biết bên ngoài đang chú ý và phỏng đoán tin tức của mình.
Trong Tinh Nguyên điện có vô số nguyên lực tinh thuần lượn lờ, nguyên lực đã hóa thành chất lỏng, cho nên Sở Mộ có cảm giác mình đưa thân vào hồ nước.
Bốn phương tám hướng đều là nguyên vô cùng tinh thuần, Sở Mộ vừa tiến vào Tinh Nguyên điện đã bị nguyên lực vô cùng tinh thuần bao vây, nguyên lực tinh thuần hóa lỏng. Căn bản không cần Sở Mộ hấp thu, chúng chủ động chui vào lỗ chân lông của Sở Mộ, không ngừng chui vào trong cơ thể, dường như muốn ép chết Sở Mộ.
Lần thứ nhất Sở Mộ cảm nhận được nơi có nguyên lực tinh thuần tới mức độ đáng sợ như thế, hắn khiếp sợ không nói nên lời.
Sau khiếp sợ là vui mừng như điên, khó trách nói chỉ cần tâm tính đầy đủ, thân thể có thể thừa nhận được thì có thể trong thời gian ngắn tăng tu vi lên, ở nơi này, Sở Mộ có thể khẳng định tu vi của mình nhanh chóng khôi phục tới Tạo Hóa lục trọng thiên, sau đó còn có thể tiếp tục tăng lên.
Cho dù đan điền của hắn lớn hơn các kiếm giả khác, mỗi khi đột phá cần nhiều hơn năng lượng người khác rất nhiều, trong hoàn cảnh tu luyện không gì sánh bằng như Tinh Nguyên điện này, hắn cũng có thể tăng cao tu vi của mình trong thời gian ngắn.
Không lãng phí thời gian, cũng không suy nghĩ quá nhiều, Sở Mộ đi vào trong Tinh Nguyên điện, ngồi xếp bằng xuống, bài trừ tạp niệm và vận chuyển Thần Hoang Kiếm Quyết.
Lúc Thần Hoang kiếm nguyên chạy trong đan điền và vận chuyển khắp toàn thân, nguyên lực hóa lỏng vô cùng tinh thuần bao phủ khắp toàn thân hắn, ngay cả kinh mạch cũng tràn đầy nguyên lực, vừa vận chuyển Thần Hoang kiếm nguyên có chút gian nan, giống như nước chảy qua mương nước bị tắc.
Vừa tiến lên một phần liền có thể hấp thu nguyên lực hóa thành Thần Hoang kiếm nguyên, sau khi luyện hóa nguyên lực thành Thần Hoang kiếm nguyên, Thần Hoang kiếm nguyên lớn mạnh và được tiếp thêm sức mạnh, làm cho tốc độ vận chuyển của Thần Hoang kiếm nguyên tăng lên, hiệu suất luyện hóa cũng tăng lên.
Sở Mộ có thể cảm giác được tu vi của mình đang khôi phục cực nhanh.
Toàn thân run lên, tốc độ vận chuyển Thần Hoang kiếm nguyên tăng lên không ít, tu vi từ Tạo Hóa nhất trọng thiên thành công khôi phục đến Tạo Hóa Nhị trọng thiên.
Nguyên lực trong Tinh Nguyên điện quá nồng đậm và tinh thuần, cuồn cuộn không dứt tràn vào trong cơ thể, căn bản không cần Sở Mộ chủ động hấp thu, hắn chỉ cần đặt toàn tâm toàn ý vào quá trình luyện hóa nguyên lực là đủ, trong lúc vô hình hiệu suất luyện hóa tăng lên ba thành.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trên thân thể Sở Mộ bị nguyên lực bao vây, đã hoàn toàn không nhìn thấy thân thể của hắn đâu nữa.
Hắn không dám phân tâm, ý niệm duy nhất của hắn hiện tại chính là luyện hóa, không ngừng luyện hóa, luyện hóa luyện hóa luyện hóa!
Tạo Hóa nhị trọng thiên trung kỳ!
Tạo Hóa nhị trọng thiên hậu kỳ!
Tạo Hóa nhị trọng thiên đỉnh phong!
Không dừng lại chút nào, sau đó giống như nước lũ đánh sập bờ đê, oanh, thân thể Sở Mộ rung động rất mạnh, trong tích tắc đã luyện hóa rất nhiều nguyên lực, bổ sung và đột phá.
Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ!
Chỉ trong nháy mắt, tu vi Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ được củng cố sau đó lại trùng kích Tạo Hóa tam trọng thiên trung kỳ.
Tốc độ khôi phục tu vi thật nhanh, vượt quá Sở Mộ tưởng tượng, vượt qua dự kiến của hắn, nếu ở ngoại giới, phục dụng nguyên đan trung phẩm tu luyện cũng không có hiệu suất giống như nơi này.
Không có nhanh nhất, chỉ có nhanh hơn.
Không bao lâu, tu vi Sở Mộ lại khôi phục tới Tạo Hóa tam trọng thiên đỉnh phong, hơi dừng một chút, nguyên lực không ngừng tiến vào trong người, thân thể lại rung chuyển, nguyên lực bị luyện hóa thật nhiều, nguyên lực bên ngoài lại tràn vào bên trong hình thành một trận phong bạo đáng sợ.
Tạo Hóa tứ trọng thiên sơ kỳ!truyện Linh Dị
Vừa đột phá, nguyên lực tinh thuần lại rót vào trợ giúp Sở Mộ củng cố tu vi.
Nguyên lực nơi này không chỉ nồng đậm, hơn nữa tinh thuần tới mức dọa người, căn bản không cần phân tâm bài trừ tạp chất, vận chuyển một vòng là có thể luyện hóa thành kiếm nguyên, không có nửa phần trì trệ.
Bất tri bất giác, một ngày qua đi, tu vi Sở Mộ đã khôi phục đến Tạo Hóa tứ trọng thiên đỉnh phong.
Ngày hôm sau, tu vi Sở Mộ khôi phục đến Tạo Hóa ngũ trọng thiên sơ kỳ, đang tăng lên cực nhanh.
Kết thúc ngày kế tiếp, thân thể Sở Mộ rung động lần nữa, tu vi đã khôi phục tới Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ.
Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ!
Đây chính là tu vi của Sở Mộ trước khi trùng tu, nói cách khác hắn đã hoàn toàn khôi phục toàn bộ.
Hơn nữa hắn có thể khẳng định, tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết tới Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ, uy năng của Thần Hoang kiếm nguyên còn mạnh hơn Tạo Hóa lục trọng thiên sơ kỳ lúc trước không ít.