1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1893: Uy của tuyệt học

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1893: Uy của tuyệt học

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1893: Uy của tuyệt học (Hạ)

Sao Sở Mộ cho gã đi được, hắn bộc phát tốc độ lại tăng tốc lên, vung trường kiếm, kiếm chém tới. Kiếm quang màu bạc trắng chợt lóe vụt qua, biến thành tia sáng đen đuổi theo Hắc Tinh tộc nhân bỏ chạy, phân giải thân hình, tan biến.

Điểm sát lục vào tay.

Trong khoảnh khắc giết mười thiên tài dị tộc, Sở Mộ thầm mừng.

– Uy lực Xung Hư kiếm khí đúng là rất mạnh!

Nếu không thi triển Xung Hư kiếm khí thì dù Sở Mộ bộc phát ra kiếm ý, lực lượng quy tắc đỉnh giai Thần cấp cũng không nắm chắc nhanh chóng giết mười thiên tài dị tộc được. Xung Hư kiếm khí thì làm được điều đó, một luồng kiếm khí tàn sát chín thiên tài, tốc độ siêu nhanh, không một người nào trốn thoát.

Tiếc răng uy lực Xung Hư kiếm khí mạnh mẽ, còn xa mới kiểm soát được, tiêu hao rất lớn.

Xung Hư kiếm khí tiểu thành khổ luyện ra bị hụt mất một nửa, phải tốn chút thời gian để phục hồi, tuy không quá lâu nhưng trong chiến đấu thì tệ đoan rất rõ ràng. Khống chế Xung Hư kiếm khí thì lực lượng thần niệm tiêu hao rất nhiều.

Sở Mộ bất đắc dĩ với điều này, Xung Hư kiếm khí mới chỉ là tiểu thành, đẳng cấp lực lượng thần niệm tương đương với cấp vương đỉnh bát tinh.

Tuyệt học khác nhau có đặc điểm khác, đặc điểm tuyệt học Xung Hư kiếm khí nằm ở khi tu luyện thì ngưng tụ một bản thể Xung Hư kiếm khí trong đan điền, sau đó thi triển ra, dùng bản thể làm gốc, từ bản thể tách ra một phần.

Như lúc trước Sở Mộ tách một nửa bản thể mất mười giây, từ trong không khí hấp thu lực lượng không gian, ngưng tụ khiến nó phân ly ra một nửa phục hồi đến tiểu thành.

Nếu không dùng mười giây hấp thu lực lượng không gian mà trực tiếp phân ly Xung Hư kiếm khí thì chỉ có một nửa uy lực của tiểu thành.

Trừ phi tu luyện Xung Hư kiếm khí đến viên mãn mới dễ dàng thi triển Xung Hư kiếm khí viên mãn và nhanh chóng phục hồi.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Uy lực của Xung Hư kiếm khí đúng là rất mạnh nhưng chỉ có thể làm lá bài tẩy.

Tuyệt học cường đại nhưng chỉ có thể làm vũ khí bí mật, không thể dùng vào chiến đấu thường quy, thật khiến người bất đắc dĩ.

Suy nghĩ mới lóe lên trong đầu Sở Mộ vội vàng dùng cách tu luyện Xung Hư kiếm khí hấp thu lực lượng không gian trong không khí. Đốm sáng màu bạc nhanh chóng tụ lại tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, vào phần đan điền, bị nửa khúc Xung Hư kiếm khí tiểu thành hấp thu nhanh, qua khoảng mười giây thì phục hồi lại như ban đầu.

Mười giây không dài, có thể nói là rất ngắn nhưng cường giả chiến đấu thì một giây đủ để thay đổi chiến cuộc chứ nói gì mười giây.

Lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Xung Hư kiếm khí, biết uy lực cường đại của nó rồi càng tự tin vào việc lại xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Trừ lại xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến ra Sở Mộ còn một mục đích khác là chém nhiều dị tộc hơn, tốt nhất là dị tộc không có mệnh ngân, giết một cái là chết thật.

Vì đi vào Thử Luyện giới ít nhiều gì xem như thiên tài, đến thành Thiết Huyết là thiên tài thật sự. Trải qua thành Thiết Huyết, bí cảnh truyền thừa sàn lọc càng là tinh anh trong thiên tài, thêm một người sống đi ra là dị tộc thêm phần lực lượng, Sở Mộ giết nhiều một người là suy yếu đi một phần lực lượng dị tộc.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Không biết thực lực hiện tại của ta so với những thiên tài đẳng cấp Thần Tử thì cách biệt bao nhiêu?

Sở Mộ khát vọng gặp một Thần Tử dị tộc, dù hắn có bị giết chết một lần cũng không tiếc.

Thời gian như cát chảy trôi thật nhanh.

Ba tháng qua đi.truyện ma

Trong bí cảnh sát lục mỗi giây mỗi phút đều diễn ra giết chóc, hoặc ngươi chết hoặc ta mất. Người nát hết ba mệnh ngân đa số chọn rời khỏi bí cảnh sát lục, dù sao sống mới là điều quan trọng, chết rồi cái gì cũng mất.

Mỗi ngày có những thiên tài bách tộc tụ tập gần Thiết Huyết Bách Chiến Bia xem tên thay đổi.

Hôm nay lại có nhiều thiên tài bách tộc túm tụm lại xem bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Đột nhiên cái tên cuối cùng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến bắn ra tia sáng rồi biến mất, cái tên mới ngưng tụ khắc lên.

– Sở Mộ, là nhân tộc!

– Hay quá, nhân tộc chúng ta lại có thêm một người!

– Lúc trước ai nói Sở Mộ không dám đối diện dị tộc? Hiện giờ hắn xếp hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì không biết đã giết bao nhiêu dị tộc.

So với nhân tộc hân hoan thì các dị tộc biểu tình cực kỳ khó xem. Sở Mộ là nhân tộc, hắn xếp hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến tức là kiếm điểm sát lục dùng mạng sống chủng tộc khác ngoài nhân tộc chất lên.

Cái tên Sở Mộ xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì hắn cũng có cảm ứng.

Khóe môi Sở Mộ cong lên:

– Rốt cuộc xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Sở Mộ đi vào bí cảnh sát lục muộn hơn người ta một tháng, nhưng qua hai tháng giết chóc không ngừng kiếm điểm sát lục rốt cuộc xếp hạng trong bảng Thiết Huyết Bách Chiến.

Mấy tháng đã qua, thứ hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến đều ổn định lại, không giống mới bắt đầu miễn ăn may giết vài người, kiếm chút điểm sát lục là được xếp hạng vào rồi nhanh chóng bị loại bỏ.

Bây giờ xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ luôn giữ y như vậy, không có biến động gì.

Xếp hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến tức là lại có cơ hội tiến vào địa cung truyền thừa, được trăm phần trăm truyền thừa.

Vào bí cảnh sát lục hai tháng, dị tộc chết dưới kiếm của Sở Mộ có hơn ba trăm người. Sở Mộ chưa chết lần nào vì hắn gặp thiên tài dị tộc không ai đủ làm hắn chết.

Sở Mộ bỗng cảm giác lạnh lẽo xuyên qua sát khí đậm đặc ập đến, làm hắn cứng cả người.

Sở Mộ lập tức thi triển Thốn Bộ thuấn di trong tấc đất.

Một tia sáng lạnh đâm thủng hư không như cây búa đập nát, một kích đánh hụt nhưng không tạm dừng mà thuận thế vạch qua, không khí chẳng bị lực cản. Sở Mộ lại thi triển Thốn Bộ, nhích người né công kích sắc bén nhanh chóng mà quỷ dị, hắn chém Ngũ Tướng kiếm ra, kiếm quang trắng bạc chợt lóe.

Kiếm quang màu trắng bạc chui vào hư không, đánh hụt, âm lạnh từ góc độ khác ập đến.

Sở Mộ không ngừng thi triển Thốn Bộ, liên tục chém kiếm, thi triển kiếm pháp Tiểu Phá Hư Bát Thức đánh trả. Sở Mộ như đang đánh lung tung, đâm bên này chọt bên kia, như đánh nhau với không khí.

Sự thật là Sở Mộ có một đối thủ, đối thủ cực kỳ mạnh, một đối thủ khiến hắn phải hết sức tập trung, tràn đầy cảnh giác. Đối thủ này rất quái lạ, như hồn ma quỷ mị, không thấy, không sờ được.

Nếu Sở Mộ không có cảm giác nhạy bén hơn xa Kiếm Vương khác thì đã bị thành công đánh lén.

Chương 1894: Tái chiến với Thần Tử

Trong phút chốc hai bên đánh nhau mấy chục đợt nhưng Sở Mộ vẫn không thấy bóng dáng đối phương đâu, chỉ mơ hồ bắt giữ chút sắc đen như hồn ma xuyên qua không khí ẩn hiện, mỗi lần biến mất đại biểu cho một đợt tấn công quỷ dị sắp đến.

Kinh tâm động phách, cây cối, cục đá bốn phía bị hai bên công kích không tiếng động bị đâm thủng hoặc cắt vỡ.

Chiến đấu quỷ dị khiến người da đầu tê dại.

Sở Mộ dám chắc đối thủ tàng hình này là kẻ địch mạnh nhất từ khi hắn vào bí cảnh sát lục đến nay.

Lặng lẽ không tiếng động, mỗi đợt công kích đều sắc bén đến tột đỉnh, vô cùng đáng sợ, hoàn toàn không cho Sở Mộ chút đường sống. Nếu Sở Mộ không đủ mạnh thì đã bị giết chết.

Tiểu Phá Hư Bát Thức không linh che giấu sắc bén làm kẻ thù tàng hình hết sức cảnh giác.

Chợt một thanh kiếm xuất hiện trong tay trái của Sở Mộ, Phong Lôi kiếm. Từ khi Sở Mộ vào bí cảnh sát lục lần đầu tiên thi triển song kiếm thuật.

Phong Lôi kiếm và Ngũ Tướng kiếm trong tay, song kiếm thuật khiến thực lực của Sở Mộ tăng mạnh vài phần, càng cường đại hơn.

Trong khoảnh khắc tay trái Phong Lôi kiếm với kiếm pháp Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm, tay phải bảng Ngũ Tướng kiếm với kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên.

Phong lôi gầm rống, thu thủy xuyên suốt giao nhau, lực lượng hủy diệt tràn đầy đáng sợ. Trong phong lôi có tia tiêu sát sắc thu như ẩn như hiện xâm nhập phía trước.

Nơi nó đi qua cát bụi mù mịt rồi thành bột.

Song kiếm cùng múa, trong phút chốc kiếm pháp không linh thay đổi, giông tố mưa bão, cơn lũ tràn ra, núi lửa trào dung nham, trời sụp đất nứt. Lực lượng khí lực cực kỳ mạnh mẽ của Sở Mộ và cả Thần Hoang kiếm nguyên đều trút ra, tạo thành công kích tính hủy diệt với bốn phía.

Đối diện công kích cuồng bạo của Sở Mộ, bóng dáng mơ hồ không thụt lùi mà ung dung xuyên qua giữa bão tố, nhiều lần đánh trả.

Mỗi đợt phản kích vô cùng sắc bén, như răng nanh rắn độc trí mạng.

Sở Mộ thay đổi mấy cách chiến đấu vẫn không thể làm gì đối phương khiến hắn bất đắc dĩ, thực lực của đối thủ quá mạnh mẽ.

Sở Mộ bình tâm lại, hắn biết đối thủ này không dễ giải quyết. Không khí xung quanh lưu động bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng hơn, lục cảm dần tăng lên đến tận cùng, ánh mắt hắn càng sắc bén, con ngươi thành sắc bạc vụn vỡ, thị kiếm đạt đến mức tận cùng.

Hai lỗ tai Sở Mộ nhúc nhích, các thanh âm xung quanh rõ ràng chui vào tai.

Lỗ chân lông toàn thân cùng mở ra, mỗi cọng lông trên da như có sự sống, tựa tinh linh. Các tia lưu động trong không khí, hạt bụi bềnh bồng trong không khí đều bị Sở Mộ cảm giác được.

Xúc kiếm!

Ba cảnh trong ngũ cảnh kiếm thuật đều mở, rõ ràng chưa từng có, như nắm chắc một phương thiên địa.

Loại cảm giác này tựa như khống chế một phương thời không, làm Sở Mộ hoàn toàn chìm đắm đi vào.

Trong nháy mắt đối thủ của hắn phát hiện mục tiêu hơi thay đổi, đổi khác như thế nào thì khó nói rõ.

Rất nhanh đối thủ phát hiện mỗi đòn công kích vô cùng sắc bén, vô cùng quỷ dị, vô cùng xảo quyệt của gã đều bị mục tiêu dễ dàng né tránh, khác với lúc trước nguy hiểm thoát nạn, tựa như mục tiêu đã dự đoán trước.

Kiếm đánh trả vạch ra, có chút không linh lấp lóe ánh sáng bạc trắng, mỏng manh xuyên quá hư không. Mỗi đường kiếm chém thẳng vào đối thủ, muốn một kiếm giết chết, cực kỳ nguy hiểm.

Hai bên đến bây giờ không nói một câu, giao phong rất là quỷ bí, giao phong cực kỳ nguy hiểm.

Phạm vi vài trăm thước trở thành tuyệt địa, một ít dị tộc nhân đi ngang qua vốn định nhặt của rơi, xui xẻo nhận ra đến gần phạm vi này sẽ bị văng miểng. Mấy kẻ xui xẻo bị giết chết tươi, không chút tiếng động, dị tộc nhân khác sợ đứng tim.

Đám thiên tài dị tộc chém giết nhau cách mấy ngàn thước.

Thị kiếm, thính kiếm cùng xúc kiếm đạt đến mức tận cùng, hơn nữa có dấu hiệu dung hợp khiến Sở Mộ nắm chắc chiến đấu tăng lên tới cực hạn, có xu hướng vượt qua.

Sau khi dung hợp sẽ là gì? Vượt qua rồi có cái gì?

Sở Mộ không biết, không rảnh suy nghĩ, vì bây giờ hắn chỉ có một ý tưởng là giết chết đối phương.

Bất giác kiếm thuật tiến bộ từng chút một, Sở Mộ không biết, hắn chỉ biết rằng kiếm của mình nhanh hơn, không linh hơn, mơ hồ hơn, sắc bén hơn.

Kiếm pháp kiếm thuật của Sở Mộ tăng tiến, đem đến áp lực lớn cho đối phương, càng quyết tâm muốn giết hắn.

Giờ phút này bọn họ quên mình có mệnh ngân, dù giết đối phương cũng không chết thật.

Kiếm quang màu bạc trắng, hư không song song, thức thứ chín kiếm pháp Tiểu Phá Hư.

Đường kiếm này không đường cứu, bóng người núp trong trong không khí bị bắt ra.

Một người mặc áo đen bó sát, không thấy rõ khuôn mặt.

Mắt Sở Mộ càng sáng:

– Ảnh tộc!

Ảnh tộc nằm trong bách tộc, thứ hạng không cao, nhưng chủng tộc hạng hai mươi mấy thì thực lực sàn sàn như nhau. Về tổng thể Ảnh tộc dù không bằng nhân tộc nhưng không chừng xuất hiện một vài thiên tài cường đại, ví dụ người trước mắt Sở Mộ.

Thiên phú của Ảnh tộc hơi giống Địa Ma tộc, của Địa Ma tộc là địa độn, Ảnh tộc là ảnh độn. Hóa thân làm cái bóng là sơ cấp nhất, lên cao chút bóng sẽ dung nhập vào không khí, lên nữa thì bóng không chỉ dung nhập không khí, lúc công kích sẽ không bị lộ ra.

Sở Mộ hỏi:

– Ngươi là Thần Tử của Ảnh tộc?

Ngữ điệu của Sở Mộ bị trạng thái ảnh hưởng nên rất mát lạnh, có chút không linh.

Thần Tử Ảnh tộc, Sở Mộ đoán vậy.

Thanh âm tối tăm u ám có chút mơ hồ lúc này:

– Nhân tộc, ngươi rất có ánh mắt.

Thanh âm như đến từ bốn phương tám hướng truyền vào lỗ tai Sở Mộ:

– Lần sau ta sẽ giết ngươi.

Dứt lời Thần Tử Ảnh tộc xé nát trong gió, tan biến như khói sương.

Sở Mộ không cảm giác nguy hiểm, hắn ngạc nhiên. Dị tộc nhân cách mấy ngàn thước đang định làm ngư ông thì cơ thể rách toạc, bị Thần Tử Ảnh tộc giết hết.

Thị kiếm của Sở Mộ nhìn thấy một cái bóng vụt qua, mỗi khi bóng xuất hiện đại biểu một thiên tài dị tộc mất mạng, trong đó không có nhân tộc nên hắn không thèm xen vào, hắn đang điều chỉnh.

Cuộc chiến giữa Sở Mộ và Ảnh tộc không hy vọng có người ở xung quanh dòm ngó, có lẽ Thần Tử Ảnh tộc cũng nghĩ vậy. Quyết đấu với nhau không mong bị quấy nhiễu, dù chỉ một chút cũng không được. Nên Thần Tử Ảnh tộc ra tay thanh lý ruồi bọ xung quanh cho đến không còn một người.

Hai mươi mấy dị tộc nhân không có một người ngăn được một chiêu của Thần Tử Ảnh tộc, bóng dáng thoáng hiện, các thiên tài dị tộc như cỏ bị gặt.

Thần Tử Ảnh tộc giết hết rồi lại lao lên, thanh âm lạnh lẽo âm trầm:

– Nhớ kỹ, người giết ngươi tên là Ảnh Dực!

Chương 1895: Giết chết Ảnh Dực

Không có còn quấy rầy, Ảnh Dực lại lao tới, thanh âm tràn đầy sát ý truyền vào lỗ tai Sở Mộ. Ảnh Dực như hòa vào không khí, đôi mắt không cách nào bắt giữ, thanh âm kia rất mơ hồ, như vang lên từ bốn phương tám hướng, không cách nào nắm chắc.

Không biết từ chỗ nào lan tràn vệt đen, thoáng chốc ban đêm nuốt mất ban ngày, xâm nhập bốn phía, bao phủ một góc trời tối đen.

Trong khoảnh khắc Sở Mộ rơi vào bóng tối, cảm giác âm u như có gió âm từng đợt thổi đến.

Sở Mộ cảm giác mắt bị che không thấy đường, cảm giác cũng bị ảnh hưởng lớn, như tiến vào nơi ngăn cách ngũ cảm, tác dụng duy nhất chỉ có xúc kiếm.

Xúc kiếm viên mãn!

Trong bóng tối không tiếng động, tĩnh lặng khiến người cảm thấy cô độc, cảm thấy cô đơn. Không nhìn được gì, không nghe được gì, sẽ khiến người phát cuồng. Nhưng Sở Mộ rất bình tĩnh, vì hắn biết lúc này tuyệt đối không thể mất bình tĩnh.

Đây có lẽ là một loại tuyệt học, trong bóng đêm mà Sở Mộ không thể cảm nhận thời gian trôi đi, hắn cảm thấy như trôi qua ngàn năm, vạn năm dài. Trong bóng tối tĩnh lặng khiến người nổi điên, một bóng người lặng lẽ thoáng hiện sau lưng Sở Mộ, nhưng hắn không hề hay biết.

Dao găm đen ngòm lặng lẽ giơ lên chĩa vào cổ Sở Mộ, như rắn độc há mồm nhe răng nanh nhỏ chất độc cắm phập xuống.

Trong quỷ dị, dao găm như răng nọc đâm trúng cổ Sở Mộ rồi, nhưng thân thể hắn tan biến, hóa ra là tàn ảnh.

Tim Ảnh Dực rớt cái bịch, nhận ra không hay, lòng lạnh lẽo, sợ teo tim vội hóa thành cái bóng hòa vào bóng tối, lại biến mất. Vị trí Ảnh Dực đứng có một sắc bạc trắng xẹt qua, lặng lẽ biến mất trong bóng tối.

Chiến đấu không tiếng động, không có khói thuốc súng nhưng cực kỳ nguy hiểm.

Thị kiếm và thính kiếm bị bóng tối quấy nhiễu, ngũ giác như bị phong kín, lực lượng thần niệm cũng chịu ảnh hưởng lớn. Nếu đổi lại người khác đối diện loại tình huống này hơn phân nửa sẽ rơi vào thế yếu, sau đó bị Ảnh Dực giết dễ dàng.

Nhưng Sở Mộ có ngũ cảnh kiếm thuật, hắn tu luyện xúc kiếm đến viên mãn, có thể từ lỗ chân lông toàn thân và các thứ cảm nhận xung quanh biến đổi, một chút thay đổi nhỏ cũng không chạy khỏi cảm giác của hắn được.

Ảnh Dực rất khó hiểu, gã đã thi triển tuyệt học của Ảnh tộc, đối thủ ở trong hắc ám đều chết trong tay gã. Nhưng nhân tộc kia tại sao có thể dễ dàng né thoát công kích của gã, còn đánh trả cực kỳ chính xác?

Ảnh Dực nghĩ mãi không hiểu, tại sao vậy? Sở Mộ sẽ không giải đáp cho gã.

Làm Thần Tử, Ảnh Dực có thủ đoạn không đơn giản. Sở Mộ cũng có thủ đoạn của riêng mình. hai bên không ngừng giao phong, tìm cơ hội tốt nhất thi triển một kích mạnh nhất giết chết đối phương.

Bọn họ đã quên đối phương có ba mệnh ngân, dù bị giết cũng không chết thật.

Chiến chiến chiến!

Đột nhiên Ảnh Dực lắc người biến ra mấy chục cái bóng từ bốn phương tám hướng phát động công kích, biến ảo hư hư thực thực. Mỗi cái bóng đều là giả, cũng có thể toàn bộ là thật.

Trong phút chốc xúc kiếm của Sở Mộ không cách nào cảm giác ra bóng người nào là thật. Vì chân thân của Ảnh Dực không ngừng đổi chỗ với các cái bóng, Sở Mộ không nắm chắc được, đây là chiêu gã tự hào nhất.

Sở Mộ không công kích ngay, hắn vận sức chờ phát động, tinh khí thần nâng cao tới đỉnh.

Song kiếm trong tay, thân kiếm rung khẽ, từng tiếng kiếm ngân truyền ra ảnh hưởng bốn phía.

Mấy chục bóng người cùng lúc đánh tới, bóng người chồng chất cho Sở Mộ cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt. Tim Sở Mộ đập nhanh, chớp mắt co rút. Sở Mộ vung song kiếm.

Tiếng xé gió vèo vèo vang lên, kiếm quang màu bạc trắng lấp lóe trong bóng tối. Sở Mộ thi triển Tiểu Phá Hư Bát Thức, kiếm quang từ song kiếm quấn quanh trải rộng bốn phía, cắt nát các bóng người.

Chân thân Ảnh Dực lại xuyên qua kiếm ảnh của Sở Mộ, dao găm đen ngòm như răng nọc xẹt qua cổ Sở Mộ.

Cổ bị cắt đứt, thân hình Sở Mộ tán loạn, vào phút then chốt hắn thi triển Thốn Bộ né một kích tất sát.

Khí thế cực kỳ đáng sợ bộc phát từ người Sở Mộ, khí thế vô cùng sắc bén như thanh thiên kiếm đâm thẳng lên tầng mây, xuyên qua khung trời. Ảnh Dực thi triển tuyệt học xây dựng bóng đêm cũng bị chấn động sắp vỡ tan.

Khí thế cực kỳ đáng sợ, sắc bén vô cùng, cảm giác chưa từng có làm người Ảnh Dực cứng ngắc, lòng kinh hoàng, linh hồn tê liệt.

Quá mạnh, quá mạnh mẽ, Ảnh Dực chưa từng cảm giác phong mang mạnh mẽ như thế, đó là kiếm ý.

Kiếm ý khủng bố!

Lần đầu tiên Ảnh Dực có cảm nhận này, kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ không thể tả, gã bị chấn nhiếp, dù chỉ trong một giây.

Cùng lúc đó Sở Mộ điều động Xung Hư kiếm khí trong đan điền, không tách ra mà nguyên một cái, trong khoảnh khắc nó lao ra đan điền ngưng tụ trên Ngũ Tướng kiếm, kiếm đâm tới trước.

Nhát kiếm này không tiếng động, không mang chút khói lửa, thậm chí khó mà cảm giác dao động lực lượng. Nhưng Ảnh Dực cảm giác nguy hiểm trí mạng, vấn đề lớn hơn nữa là cơ thể gã đã bị tê liệt không thể nhúc nhích.

Một kiếm lặng lẽ xuyên thấu từng tầng thời không giáng xuống, tư thái bá đạo không cách nào né tránh, kiếm đâm xuyên qua.

Mắt Ảnh Dực thấy sắc bạc trắng mỏng manh nhanh đến mức tận cùng, không cách nào hình dung. Giây sau Ảnh Dực cảm giác trán đau nhói, óc như bị nghiền nát, trước mắt tối đen.

Chết!

Người Ảnh Dực nhanh chóng tán loạn, biến mất.

Một trong Thần Tử của Ảnh tộc, chết!

Sở Mộ nhìn giữa trán Ảnh Dực bị kiếm đâm thủng, cơ thể phân giải biến mất hắn chợt nhớ ra:

– Nguy rồi!

Ảnh Dực là một trong Thần Tử của Ảnh tộc, thực lực siêu mạnh, hắn phải tập trung một trăm hai mươi phần trăm tinh thần mới chiến với gã được.

Thực lực của Sở Mộ rất mạnh, Ảnh Dực cũng phải tập trung tất cả tinh thần chiến đấu.

Chiến đấu dữ dội làm hai bên chỉ có một ý nghĩ là giết chết đối phương, hoàn toàn quên nơi này là bí cảnh sát lục, quên mất đối phương có mệnh ngân, dù bị giết cũng là chết giả.

Sát khí trong lòng cộng thêm thực lực của đối phương rất mạnh khiến Sở Mộ bùng nổ, thể hiện tất cả thực lực. Sở Mộ không chút giữ lại kiếm ý đỉnh giai Thần cấp, Ảnh Dực chưa từng cảm giác về thứ này trong nháy mắt bị chấn nhiếp.

Cao thủ tranh chấp chỉ trong một giây, bị chấn nhiếp trong chớp mắt đã đủ.

Vì tránh cho xảy ra ngoài ý muốn Sở Mộ không tiếc hao tổn, trực tiếp sử dụng Xung Hư kiếm khí, Xung Hư kiếm khí tiểu thành hoàn chỉnh theo kiếm giết Ảnh Dực.

Giết Ảnh Dực rồi, nhìn thân thể của gã phân giải tan biến Sở Mộ mới nhớ ra chỗ này là bí cảnh sát lục, Ảnh Dực còn ba mệnh ngân nên không chết thật. Sở Mộ thì bộc phát ra kiếm ý đỉnh giai Thần cấp hơn phân nửa đã bị gã biết.

Chương 1896: Bách tộc chèn ép, nhân tộc đánh trả (Thượng)

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Tiếp theo đây ta phải cẩn thận hơn nữa.

Kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai khiến Sở Mộ thành cái đinh trong mắt nhiều dị tộc nhân, nếu tin tức kiếm ý đỉnh giai Thần cấp truyền ra thì không đơn giản là cái đinh trong mắt nữa mà như gai ghim vào tim, phải nhổ ra.

Sở Mộ cảm thấy Ảnh Dực Thần Tử Ảnh tộc hơn phân nửa sẽ truyền tin ra ngoài đồn nhiều thiên tài dị tộc kéo đến giết hắn.

Khi đó Sở Mộ sẽ thành mục tiêu của đám thiên tài dị tộc, thậm chí là Thần Tử dị tộc cũng sẽ tìm đến, giết hắn, khiến ba mệnh ngân của hắn vỡ nát. Khi đó Sở Mộ hoặc là rời khỏi bí cảnh sát lục hoặc bị bọn họ giết chết.

Nếu rời khỏi bí cảnh sát lục, trong tình huống bị giết ba lần cái tên của Sở Mộ sẽ lại rớt khỏi bảng Thiết Huyết Bách Chiến. Thật ra miễn Sở Mộ chết một lần là tên đã rớt khỏi bảng Thiết Huyết Bách Chiến, vì chết một lần sẽ thiếu một nửa điểm sát lục kiếm được.

Vì vậy không thể chết một lần nào.

Nhớ tới điểm sát lục, Sở Mộ kiểm tra thử, hắn mỉm cười.

Giết Thần Tử Ảnh tộc Ảnh Dực cho Sở Mộ một nửa điểm sát lục của gã, gần vạn điểm, khiến hắn có hơn một vạn điểm sát lục.

Hơn vạn điểm sát lục đủ tăng thứ hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến cho Sở Mộ lên hạng hơn sáu trăm.

Trong thành Thiết Huyết, đám người tụ tập quanh Thiết Huyết Bách Chiến Bia kêu lên:

– Chuyện gì xảy ra?

– Sao thứ hạng của nhân tộc tăng lên nhiều quá vậy?

– Mau nhìn kìa, thứ hạng Ảnh Dực của Ảnh tộc rớt xuống.

– Không lẽ Sở Mộ giết Ảnh Dực của Ảnh tộc lấy một nửa điểm sát lục của hắn nên thứ hạng mới tăng lên nhiều vậy? Ảnh Dực bị rớt thứ hạng cũng do đó?

Suy đoán này làm lòng mọi người dậy sóng.truyện Linh Dị

Ảnh tộc nhân kích động phản bác:

– Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Một nhân tộc bình thường sao có thể đánh lại Thần Tử Ảnh tộc của chúng ta được!

Câu phủ nhận này được nhiều người hùa theo.

Sở Mộ là Kiếm Vương nhân tộc chứ không phải Thần Tử nhân tộc. Ảnh Dực là Thần Tử Ảnh tộc, có phải Thần Tử hay không cách biệt thực lực rất rõ ràng, dù chủng tộc khác nhau cũng vậy.

Nếu nói thứ hạng của Ảnh Dực rớt xuống, Sở Mộ tăng thứ bậc vì hắn giết Ảnh Dực, chẳng phải đang nói Sở Mộ có thực lực Thần Tử sao?

Nếu nhân tộc có thêm Kiếm Vương thực lực đẳng cấp Thần Tử sẽ là tin xấu cho các chủng tộc trừ nhân tộc ra, tin cực kỳ xấu. Mỗi Thần Tử trưởng thành sẽ là trụ cột của một tộc, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng mặc kệ bọn họ suy đoán cỡ nào thì sự thật đúng là Sở Mộ giết Ảnh Dực, Ảnh tộc nhân trong bí cảnh sát lục lòng dậy sóng.

Không biết từ đâu nổi lên một tin đồn dần lan rộng, hầu như mỗi thiên tài trong bí cảnh sát lục đều biết.

– Kiếm ý Thần cấp cao giai!

– Ngươi xác định tin tức này không sai?

– Không thể nào!

– Ta chưa từng nghe nói ai có kiếm ý Thần cấp cao giai, dù là thời đại chúng thần…

Thật ra thời đại chúng thần từng có Kiếm Giả nắm giữ kiếm ý Thần cấp cao giai, không chỉ một người, đó là thời kỳ nhân tộc hưng thịnh nhất, thiên tài nhiều nhất, cường giả đông nhất. Kiếm Thần chết, khí vận của nhân tộc suy sụp mới dần tụt dốc.

Nhưng thời đại chúng thần cách hiện tại quá xa xôi, hơn nữa vì cuộc chiến chúng thần khiến trung tâm thế giới Thái Cổ vỡ nát, một thời gian rất dài người sống trong trung tâm thế giới Thái Cổ trải qua ngày tháng cực kỳ nguy hiểm, không một ngày bình yên, đó là thời kỳ hắc ám nhất.

Nhiều truyền thừa bị cắt đứt, nhiều ghi chép biến mất, bị đứt đoạn.

– Dù là thật hay giả thì Sở Mộ phải chết!

Khi Sở Mộ thể hiện kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai đã bị các dị tộc coi là cái đinh trong mắt, khi hắn thể hiện lực lượng không gian thì càng dữ dội hơn, bây giờ nghe đồn hắn nắm giữ kiếm ý Thần cấp cao giai. Với bất cứ dị tộc nào thì đây tuyệt đối là tin xấu, vì tình báo bọn họ nắm giữ trong chín Thần Tử nhân tộc chỉ mình Đệ Nhất Thần Tử là kiếm ý, lực lượng quy tắc đều đến Thần cấp trung giai, Thần Tử khác còn ở Thần cấp đê giai.

– Trong nhân tộc chúng ta có người kiếm ý đến Thần cấp cao giai?

So với các dị tộc tức giận, đầy sát ý thì Kiếm Vương nhân tộc nghe tin xong ôm nghi ngờ, sau nghi ngờ là rung động.

Tám vị Thần Tử nhân tộc mới vào thần điện nhân tộc đều rất ngạc nhiên, không tin được. Lúc trước bọn họ không biết Sở Mộ, nhưng theo hắn nổi tiếng thì mỗi Kiếm Vương nhân tộc nhớ kỹ tên của hắn. Tám Thần Tử không thể bỏ qua Sở Mộ, đặc biệt lúc thảo nguyên hoang dã luyện thú hắn trốn thoát khỏi Thần Tử thứ mười Minh Thần tộc.

Bây giờ bọn họ nghe tin này hết sức ngạc nhiên, vì trong chín vị Thần Tử thì Đệ Nhất Thần Tử thiên phú cao nhất có kiếm ý là Thần cấp trung giai, cách biệt Thần cấp cao giai một tiểu đẳng cấp.

Giả thiết đó là tin thật vậy là nhân tộc rất có thể thêm một vị Thần Tử.

Mặc kệ tin tức là thật hay giả, Thần Tử các tộc đều động viên lùng sục Sở Mộ, tìm ra rồi giết hắn.

Bọn họ biết Sở Mộ có mệnh ngân, có thể chết ba lần. Dù không thể giết Sở Mộ thật thì bọn họ phải làm hắn không có cơ hội tiến vào địa cung truyền thừa.

Trong phút chốc các Thần Tử dị tộc chạy hướng đại điện nhân tộc.

Sở Mộ cũng biết tin tức kia, nghe nói hắn có kiếm ý Thần cấp cao giai thì thật không biết nên cười hay mếu.

Kiếm ý của hắn thật ra là đỉnh giai Thần cấp chứ không phải kiếm ý Thần cấp cao giai, chênh lệch một tiểu đẳng cấp nhưng ý nghĩa đã khác.

Tin tức do Ảnh Dực truyền, nhưng gã chưa từng cảm nhận kiếm ý đỉnh giai Thần cấp, thậm chí không biết về kiếm ý Thần cấp cao giai. Ảnh Dực biết kiếm ý Thần cấp sơ giai, nên gã phỏng đoán được độ mạnh của kiếm ý Thần cấp trung giai.

Vì Ảnh Dực chưa từng cảm nhận cộng thêm tình báo hiện có nên Ảnh Dực loại khả năng Sở Mộ có kiếm ý đỉnh giai Thần cấp, gã cảm thấy đó là Thần cấp cao giai.

Còn về Sở Mộ có lực lượng quy tắc Thần cấp cao giai hay không thì Ảnh Dực chẳng rõ, vì kiếm ý Thần cấp cao giai đã rất khủng rồi, nếu kèm thêm lực lượng quy tắc Thần cấp cao giai thì không cách nào tưởng tượng.

Nhưng tóm lại Ảnh Dực đã thành công, gã tung tin ra khiến Sở Mộ trở thành tiêu điểm, trung tâm cơn bão.

Ngay sau đó tin thứ hai truyền đến, nguồn tin đến từ Thần Tử Minh Thần tộc, người tham gia là Thần Tử các tộc trừ nhân tộc ra. Nội dung tin là nhân tộc phải giao Sở Mộ ra, không thì các tộc sẽ hợp tác cùng nhằm vào nhân tộc, họ sẽ đồ sát, bắt ép Kiếm Vương nhân tộc rời khỏi bí cảnh sát lục, không cho vào địa cung truyền thừa.

Chương 1897: Bách tộc chèn ép, nhân tộc đánh trả (Hạ)

Tin truyền ra nhân tộc giật mình, nổi giận.

Tuy nhân tộc không yếu nhưng không cách nào đối kháng lại liên minh các tộc, cách biệt quá lớn, dù là Minh Thần tộc xếp hạng nhất cũng không chịu nổi các tộc bắt tay nhau.

Nên Thần Tử các tộc cùng nhau tuyên bố tin nhằm vào nhân tộc, các Kiếm Vương nhân tộc tức giận, một số thì sợ.

Sở Mộ nghe tin xong rất bất ngờ, hắn không ngờ dị tộc nhân nghĩ ra cách này đối phó với hắn. Sở Mộ nhức đầu, các Kiếm Vương nhân tộc thì nhức óc.

Áp lực, áp lực lớn. Các tộc liên hợp khiến Kiếm Vương nhân tộc chịu đả kích chưa từng có, bị dị tộc vây công, bị giết chết.

Bí cảnh sát lục, trong đại điện nhân tộc.

Nhiều Kiếm Vương nhân tộc chết vì liên minh dị tộc, bọn họ sống lại trong đại điện nhân tộc, biểu tình cực kỳ khó xem.

– Làm sao bây giờ?

– Nếu ra ngoài chắc chắn sẽ bị dị tộc liên hợp vây công, khi đó sẽ bị giết.

Kiếm Vương buông tiếng thở dài:

– Ta muốn rời khỏi bí cảnh sát lục, dù sao mệnh ngân của ta đã vỡ, chỉ còn một cái mạng thật.

Có người nghiến răng nói:

– Tất cả đều tại Sở Mộ!

Một câu đổ hết trách nhiệm lên đầu Sở Mộ:

– Đúng rồi, nếu không phải vì Sở Mộ thì dị tộc đã không bắt tay nhau, chúng ta đã không rơi vào nông nỗi này!

– Nên để Sở Mộ đi ứng đối những dị tộc, cho hắn chịu trách nhiệm việc mình làm!

Chợt có tiếng rống:

– Tổ cha nó!

Một Kiếm Vương không vạm vỡ, hơi thấp lùn mảnh khảnh nhưng mắt bắn ra tia sáng lạnh sắc như dao cạo quét qua đám Kiếm Vương chỉ biết đùn đẩy trách nhiệm vào Sở Mộ.

Kiếm Vương lùn gầy tức giận quát:

– Từ xưa đến nay dị tộc là kẻ thù của nhân tộc chúng ta, những dị tộc này ước gì thiên tài nhân tộc chúng ta chết hết, hoàn toàn suy sụp. Bây giờ chúng ta ra một Sở Mộ, một siêu thiên tài. Hắn là nhân tộc, là may mắn cho nhân tộc chúng ta! Dị tộc nhân liên hợp bức ép chúng ta, mục đích họ giết chúng ta vì muốn buộc Sở Mộ ra! Mục đích của họ là giết Sở Mộ, bởi vì bọn họ sợ, sợ Sở Mộ trưởng thành sẽ tạo thành uy hiếp với dị tộc!

Một câu như vạn kiếm bắn thủng trái tim mọi người.

– Các ngươi tự nghĩ đi, nếu bây giờ vì áp lực của dị tộc mà chúng ta đẩy trách nhiệm cho Sở Mộ, bức ép Sở Mộ thì các ngươi còn mặt mũi gì gọi là nhân tộc? Các ngươi còn mặt mũi nào đối diện những tiền bối hy sinh vì sự sinh tồn lớn mạnh của nhân tộc?

– Các ngươi không nghĩ lại nếu Sở Mộ có thiên phú như vậy là điều quan trọng biết bao cho nhân tộc chúng ta? Không lẽ các ngươi muốn trở thành tội nhân của nhân tộc sao?

Lời Kiếm Vương thấp bé nói như vạn mũi tên xuyên tim, khiến đám người biến sắc mặt, trầm tư.

Đám Kiếm Vương bị chỉ trích biểu tình cực kỳ khó xem, muốn cãi lại nhưng không biết nên nói sao, vì gã không nói sai, nếu cãi lại tức là bọn họ sẽ bị Kiếm Vương nhân tộc khác coi thường, tẩy chay.

Bốp! Bốp! Bốp!

Là tiếng vỗ tay, có người từ ngoài đại điện đi vào.

Đám người ngây ra sau đó reo lên:

– Cửu Thần Tử!

Làm Thần Tử của nhân tộc, trụ cột vững chắc tương lai của nhân tộc, bọn họ có tư cách khiến người tôn kính.

Cửu Thần Tử gằn từng chữ:

– Ngươi nói rất tốt, nhân tộc chúng ta đều là Kiếm Giả, có phong mang của mình. Dị tộc mạnh mấy cũng không cách nào khiến chúng ta khom lưng!

Mỗi câu mạnh mẽ tràn ngập lực lượng, nhuệ khí.

Có người hỏi:

– Cửu Thần Tử, bây giờ chúng ta nên làm sao đây?

Đối diện các dị tộc thì lực lượng của nhân tộc quá mỏng manh.

Cửu Thần Tử nói ra quyết định khiến người giật nảy mình:

– Sau khi chúng ta bàn bạc đã quyết định chín người chúng ta ở lại, các ngươi rút ra khỏi bí cảnh sát lục hết đi!

Đám Kiếm Vương nghe xong biến sắc mặt, phản ứng đầu tiên là không chấp nhận, làm vậy chẳng khác nào cúi đầu trước dị tộc.

Nhưng một số Kiếm Vương sáng suốt phản ứng lại.

Làm vậy không phải cúi đầu trước dị tộc, giao Sở Mộ ra mới gọi là thỏa hiệp. Làm vậy là né tránh mũi nhọn dị tộc hợp tác, khiến bọn họ không có mục tiêu nhằm vào, như một đấm gồng hết sức đập vào bông gòn, cảm giác trống rỗng khiến bọn họ khó chịu hộc máu.

– Cửu Thần Tử, tại sao chúng ta rời khỏi bí cảnh sát lục mà chín người ở lại?

Cửu Thần Tử tràn đầy sát ý nói:

– Tuy Sở Mộ không phải Thần Tử nhưng hắn rất mạnh, nên hắn sẽ cùng tám Thần Tử chúng ta hợp thành đội săn giết liên minh dị tộc trong bí cảnh sát lục, cho bọn họ biết nhân tộc chúng ta không dễ chọc!

Dị tộc chèn ép gợi giận dữ trong Cửu Thần Tử. Kiếm Vương nhân tộc vào bí cảnh sát lục có hàng vạn người, nếu cùng nhau hành động thì mục tiêu quá lớn, tản ra dễ dàng bị dị tộc đánh bại giết chết. So với tặng điểm sát lục cho dị tộc không bằng rời khỏi bí cảnh sát lục, lo tu luyện chờ bí cảnh truyền thừa mở ra.

Tám Thần Tử cộng Sở Mộ là chín người bắt tay nhau tổ thành tiểu đội đi trong bí cảnh sát lục, chuyên môn tìm đội dị tộc giết, sau khi giết chết rời đi ngay, tính cơ động rất mạnh, mỗi người thực lực ghê gớm, hợp tác thì càng mạnh hơn nữa.

Tiểu đội như vậy phối hợp với nhau sẽ gây tổn thất lớn cho dị tộc.

Các Kiếm Vương nghĩ thông điều này đều lộ biểu tình kích động, siết chặt nắm tay sôi sục nói:

– Cửu Thần Tử, xin các ngươi hãy chém giết thật nhiều dị tộc, khiến bọn họ biết sự lợi hại của nhân tộc chúng ta!

Đại điện nhân tộc. Đa số Kiếm Vương đã rời khỏi bí cảnh sát lục, chỉ còn chín Kiếm Vương nhân tộc ở lại.

Sở Mộ nằm trong số đó.

Cửu Thần Tử chỉ vào Kiếm Vương thủ lĩnh dáng vẻ hờ hững như tùy thời bay theo gió:

– Sở Mộ, để ta giới thiệu cho ngươi, đây là Nhị Thần Tử, Mộ Dung Thừa Phong.

Sở Mộ chắp tay chào:

– Xin chào Nhị Thần Tử.truyện Ma Tu audio

Nhị Thần Tử Mộ Dung Thừa Phong nở nụ cười, gật đầu với Sở Mộ.

Cửu Thần Tử giới thiệu người thứ hai:

– Đây là Tam Thần Tử Thác Bạt Trảm, cũng là Kiếm Vương luyện thể giống ngươi.

Đó là một nam nhân cao to vạm vỡ, trông như đúc bằng sắt, đường nét khuôn mặt rất cứng rắn.

Sở Mộ chắp tay chào:

– Chào Tam Thần Tử.

Mắt Thác Bạt Trảm rất sáng lóe tia chiến ý:

– Ha ha, ngươi cũng là Kiếm Vương luyện thể, nếu có cơ hội chúng ta sẽ so tài trên luyện thể.

Sở Mộ gật đầu nói:

– Được.

– Đây là Tứ Thần Tử…

Cửu Thần Tử giới thiệu từng người cho Sở Mộ, hắn chắp tay chào các Thần Tử. Đám Thần Tử mỉm cười, gật đầu, hoặc chắp tay chào Sở Mộ biểu thị bọn họ bước đầu chấp nhận hắn.

Làm Thần Tử của Kiếm Thần điện nhân tộc, người được bọn họ công nhận trừ chính bọn họ ra rất ít có người như thế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 giờ trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 giờ trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 giờ trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 4 giờ trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 6 giờ trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!
https://audiosite.net
do trụ sở bên us dạo này chán quá :(