Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1868: Kiếm chém Hắc Vũ Ly
❮ sautiếp ❯Chương 1868: Kiếm chém Hắc Vũ Ly (Thượng)
Sau đó Hắc Vũ Ly cười gằn, cộng thêm ánh mắt sắc bén, mũi ưng của gã càng hung tợn hơn:
– Rất tốt, ta chưa tự tay giết Kiếm Vương luyện thể nhân tộc bao giờ, khí lực của ngươi rất mạnh, ta rất trông chờ dùng móng vuốt bén của ta xé nát cơ thể ngươi ra.
Thanh âm này đủ làm người nhát gan sợ teo tim. Vô số Kiếm Vương nhân tộc lộ biểu tình kinh sợ.
Sở Mộ không dao động, Hắc Vũ Ly đúng là kình địch nhưng hắn cũng không dễ chọc, chưa biết là ai giết ai.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
– Ngươi sẽ là Kim Vũ tộc thứ nhất chết dưới kiếm của ta.
Hắc Vũ Ly như nghe thấy trò cười lớn nhất thế giới, gã cười phá lên:
– Ha ha ha!
Thanh âm xuyên kim nát đá, khiến người bên dưới nhăn mặt bịt tai.
Sở Mộ cau mày, cảm giác thanh âm kia như ma âm xuyên não, nhưng khó thể lay động hắn chút nào.
Các bóng đen xuất hiện, là Hắc Vũ tộc nhân, bọn họ không kiêng nể gì nói chuyện, không thèm để Sở Mộ vào mắt:
– Hắc Vũ Ly, cho hắn biết sự lợi hại của mạch Hắc Vũ chúng ta đi!
– Đúng rồi, để nhân tộc này kiến thức thực lực của thiên tài mạch Hắc Vũ chúng ta!
Ngay lúc này Thiết Huyết Bách Chiến Bia rung rung phát ra vầng sáng nhanh chóng khuếch tán hình thành không gian mấy ngàn thước. Sở Mộ, Hắc Vũ Ly được đặt trong không gian này, những người khác bị xua ra ngoài.
– Không Gian Bách Chiến xuất hiện, sắp bắt đầu chiến đấu!
Không Gian Bách Chiến là tiểu không gian mà Thiết Huyết Bách Chiến Bia mở ra, chỉ cỡ mấy ngàn tước để cho người đánh nhau.
Bình chướng Không Gian Bách Chiến cứng kinh người, có thể chặn lại công kích từ Kiếm Thánh. Hai người chiến đấu trong Không Gian Bách Chiến có thể dốc hết sức ra tay, không cần e ngại sẽ lan đến người khác.
Sở Mộ Kiếm Vương nhân tộc, Hắc Vũ Ly Vũ Vương mạch Hắc Vũ Kim Vũ tộc.
Hắc Vũ Ly giương đôi cánh ra lơ lửng trên cao vài trăm thước, trên cao cúi đầu nhìn xuống Sở Mộ. Hắc Vũ Ly xòe bàn tay ra, móng sắp trở nên vô cùng sắc bén có thể xé rách tất cả.
Giọng Hắc Vũ Ly từ trên cao vọng xuống:
– Nhân tộc, hy vọng ngươi có thể kiên trì lâu chút, để ta chơi một lúc.
Cánh chim đen sau lưng Hắc Vũ Ly vỗ dấy lên cuồng phong màu đen mạnh mẽ, tiếng rít vù vù vừa vang lên lên đã như tia chớp xẹt qua không trung, vượt qua vài trăm thước chớp mắt đến nơi.
Hắc Vũ Ly xòe tay ra, móng tay lấp lóe ánh sáng đen âm lạnh như chim ưng vồ rắn, hư không nứt ra như bị cào nát.
Vũ khí của Kim Vũ tộc là móng vuốt và cánh chim của họ.
Kim Vũ tộc cấp vương cao giai có móng vuốt sắc bén ngang ngửa thánh kiếm thượng phẩm của nhân tộc, cực kỳ đáng sợ.
Hắc Vũ Ly vừa nhúc nhích Sở Mộ đã cảm giác khí cơ âm lạnh tỏa định mình, cảm giác bị xé rách sinh ra.
Sở Mộ ngước lên nhìn chằm chằm bóng đen, mắt lóe tia sáng như ngân hà mênh mông.
Tay phải nhúc nhích với tốc độ mắt thường khó gặp cầm chuôi kiếm Ngũ Tướng kiếm, rút đao như chém nước, một luồng kiếm quang âm lạnh tiêu sát giắt ngang không trung, kiếm chém hướng bóng đen.
Kiếm quang lên xuống, một móng vuốt của Hắc Vũ Ly chộp kiếm quang, móng vuốt khác mang theo ý tuyệt sáng cào vào ngực Sở Mộ ngay vị trí trái tim.
Hắc Vũ Ly nói là chơi một lúc nhưng móng vuốt này mà cào trúng sẽ nát ngực, chộp trúng trái tim là mất mạng.
Sở Mộ cảm giác móng vuốt của Hắc Vũ Ly truyền đến lực lượng to lớn chặt chẽ kiềm chế thân kiếm Ngũ Tướng kiếm, dù hắn có bùng nổ lực lượng rút kiếm ra nhưng móng vuốt khác với quỹ tích vô cùng huyền diệu thì hắn khó thể né tránh.
Mắt thấy Sở Mộ sắp bị Hắc Vũ Ly mổ moi tim, chợt tay trái vung, phong lôi nổ vang, lôi quang trầm tĩnh, lại một kiếm chém vào gã.
Hắc Vũ Ly giật mình kêu lên:
Nhát kiếm này nhanh đến tột độ, vô cùng cuồng bạo, đến sau mà tới trước muốn chém đứt đầu Hắc Vũ Ly.
– Song kiếm!
Móng vuốt chộp Sở Mộ nhanh chóng rút về, bấu hướng Phong Lôi kiếm.
Hắc Vũ Ly không muốn giết Sở Mộ kèm theo làm mình bị thương hoặc đồng quy vu tận.
Tay phải Sở Mộ vung lên, lực lượng mạnh mẽ hất móng vuốt của Hắc Vũ Ly ra, song kiếm giao nhau chém kiếm quang thập tự bắn ra.
Móng vuốt của Hắc Vũ Ly bấu nát kiếm quang thập tự, người lượn vòng, đôi cánh chim giương ra, mép cánh màu đen như đao phong sắc bén nhất cắt qua, cắt không khí ra khe nứt màu đen.
Sở Mộ giật bắn người, đao phong màu đen cắt qua cổ hắn, thân hình tán loạn, thì ra là tàn ảnh. Với Thốn Bộ Sở Mộ né thoát cánh chim của Hắc Vũ Ly cắt trong đường tơ kẽ tóc, song kiếm múa may, cuồng phong gầm rống, phong lôi hùng dũng.
Móng vuốt và cánh chim của Hắc Vũ Ly là vũ khí đáng sợ. Hắc Vũ Ly là thiên tài của Kim Vũ tộc, xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến tức là có thực lực kinh người, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, một đối thủ đáng sợ. Sở Mộ phải tập trung hết sức, giữ cảnh giác trên trăm phần trăm.
Với Hắc Vũ Ly thì nhân tộc như Sở Mộ cũng là đối thủ thực lực mạnh mẽ, song kiếm trong tay phòng thủ kín kẽ không khe hở, hai móng vuốt của gã khó thể đến gần. Hắn còn nắm giữ bộ pháp cực kỳ huyền diệu, dư sức xoay sở trong tấc đất, nhiều lần né tránh công kích của gã.
Hắc Vũ Ly thầm nghĩ:Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm
– Như vậy mới càng thú vị.
Hắc Vũ Ly rất hưng phấn, gã thích nhất là dùng hai móng vuốt xé nát cường địch, dùng cánh chim chặt đứt cường địch.
Kiếm Giả nhân tộc có kiếm pháp, dị tộc cũng có thiên phú và bản lĩnh của mình. Hắc Vũ Ly bỗng vọt lên cao xoay nhanh giữa không trung biến ra chín bóng người, như chim ưng vồ rắn sà xuống từ mỗi góc độ, tốc độ siêu nhanh vượt qua tầm mắt bắt giữ.
Với ánh mắt của Sở Mộ không cách nào phân rõ, hắn vận dụng thính kiếm, xúc kiếm đến tột độ cảm nhận dao động xung quanh, hai tay siết chặt, lực lượng mạnh mẽ tụ thành một, như rồng như rắn chia làm hai đường rót vào Ngũ Tướng kiếm và Phong Lôi kiếm, chém ra.
Kiếm quang âm lạnh ngưng như sao, đuổi sao bắt trăng.
Các bóng hình bị song kiếm của Sở Mộ chém nát tan biến như mây khói. Hắc Vũ Ly rất ngạc nhiên, vào phút cuối chân thân xuất hiện từ sau lưng đánh lén Sở Mộ.
Tốc độ quá nhanh, cho dù Sở Mộ có cảm giác được cũng không kịp né tránh, hắn vội dùng song kiếm giao nhau che sau lưng ngăn cản một kích của Hắc Vũ Ly.
Bùm!
Lực lượng vô cùng cường đại đánh vào song kiếm, người Sở Mộ lao lên trước. Hắc Vũ Ly theo sát, hai móng vuốt lại xòe ra.
Sở Mộ lao lên trứơc thân hình xoay tròn giữa không trung vạch đường cong hoàn mỹ, song kiếm mang theo ánh sáng kinh diễm như làn nước xuyên qua chân trời giết ngược lại Hắc Vũ Ly.
Chương 1869: Kiếm chém Hắc Vũ Ly (Hạ)
Hắc Vũ Ly giật nảy mình nhẹ đập cánh bay lên cao né một kích của Sở Mộ, hai móng vuốt liên tục cào hư không, từng trảo ảnh bao la giáng xuống, không gian như bị xé nát ra.
Trong nhân tộc có người hỏi Kiếm Vương cao to đứng bên cạnh:
– Lôi huynh nói xem trong bọn họ ai sẽ thắng?
Lôi Đạt, đỉnh Kiếm Vương cửu tinh, xếp hạng bảy trăm trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến, về thứ hạng thì cao hơn Hắc Vũ Ly. Từ việc này nhìn ra được Lôi Đạt mạnh hơn Hắc Vũ Ly.
Lôi Đạt mắt lóe tia sáng nói:
– Nếu thực lực của Sở Mộ chỉ có bấy nhiêu thì sẽ thua.
Bây giờ thoạt trông Sở Mộ và Hắc Vũ Ly đánh ngang tay, nhưng với ánh mắt của Lôi Đạt nhìn ra được Sở Mộ ứng đối khá miễn cưỡng.
Vì trong lực lượng tuyệt đối chênh lệch rất lớn, Sở Mộ còn dây dưa được chỉ vì thiên phú chiến đấu hơn người, mạnh hơn Hắc Vũ Ly.
Nhưng khí lực của Kim Vũ tộc bẩm sinh rất mạnh, có ưu thế bay trên trời tự do càng nhanh nhẹn hơn.
Sở Mộ cũng biết điều này, bằng vào lực lượng hiện tại rất khó giết Hắc Vũ Ly.
Đáy mắt Sở Mộ lóe tia sáng, hắn quyết định sử dụng một chút con bài chưa lật.
Trong khoảnh khắc kiếm ý Thần cấp sơ giai bay vút lên trời như hóa thành thanh kiếm vô hình muốn chém nát tầng mây. Hơi thở lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai dao động theo.
– Kiếm ý Thần cấp!
Lực lượng quy tắc Thần cấp!
Sở Mộ lật một chút lá bài tẩy khiến vô số người kinh ngạc.
Trong thế giới Thái Cổ Sở Mộ chỉ từng thấy Long Tôn có kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai. Thiên tài Cổ Thần giới dù nhiều hơn thế giới Thái Cổ nhưng ít có thiên tài nào nắm giữ kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp.
Nghe nói các Thần Tử của Kiếm Thần điện đều có kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp, một số người ngoài khác cũng có. Nhưng so với vô số Kiếm Giả trong hàng trăm tinh hệ ở bốn tinh vực nhân tộc thì như muối bỏ biển.
Dị tộc trừ nắm giữ lực lượng thiên địa ra còn có ý riêng, của nhân tộc là kiếm ý, của chủng tộc khác là ý khác.
Phân chia đẳng cấp ý đều giống nhau, nên trong dị tộc thì thiên tài nắm giữ ý Thần cấp, lực lượng thiên địa Thần cấp vẫn chỉ có số ít.
Hắc Vũ Ly là thiên tài nhưng gã không nắm giữ ý và lực lượng quy tắc Thần cấp.
Sở Mộ thể hiện ra kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai khiến Hắc Vũ Ly càng muốn giết hắn hơn. Kiếm Vương có kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp khi trưởng thành sẽ là trụ cột trong nhân tộc, là việc siêu tốt cho nhân tộc nhưng cực kỳ tồi tệ với dị tộc.
Tuy Hắc Vũ Ly muốn giết Sở Mộ hơn nhưng gã không có thực lực đó.
Song kiếm trong tay, kiếm ý bất diệt, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai khiến uy lực kiếm pháp của Sở Mộ lại tăng vọt.
Giết!
Song kiếm như sấm sét từ chín tầng trời giáng xuống, hùng dũng, lôi quang ầm ầm khiến người mù mắt, tiếng gầm rú điếc tai.
Biểu tình Hắc Vũ Ly trầm trọng. Sở Mộ có kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai thì càng mạnh hơn, kiếm của hắn uy hiếp trí mạng với Hắc Vũ Ly.
Hắc Vũ Ly đổi chiến thuật, gã dựa vào cánh chim bay lượn trên trời, bay lượn trong phạm vi mấy ngàn thước Không Gian Bách Chiến. Hai móng vuốt liên tục cào muốn xé nát hư không, từng trảo ảnh bắn ra tia sáng lạnh tràn ngập trong Không Gian Bách Chiến, mỗi trảo ảnh ẩn chứa toàn bộ lực lượng của Hắc Vũ Ly, cực kỳ đáng sợ.
Sở Mộ vung song kiếm đánh nát các trảo ảnh, kiếm quang tứ giăng, các nhát kiếm đánh trả, mỗi đường kiếm ẩn chứa kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ sắc bén khiến Hắc Vũ Ly không dám đỡ.
Đánh mãi không xong, Hắc Vũ Ly thầm nghĩ:
– Nhân tộc này mạnh quá, muốn giết hắn phải dùng thủ đoạn cuối cùng.
Sở Mộ rất mạnh không thua gì gã, rất khó để giết đối phương, gã chỉ còn cách sử dụng vũ khí bí mật.
Hắc Vũ Ly nghĩ đến đây phát ra tiếng rít sắc nhọn, người vọt lên cao thẳng tới đỉnh Không Gian Bách Chiến.
Hắc Vũ Ly từ trên cao cúi đầu nhìn xuống, giang hai tay ra, cánh sau lưng hoàn toàn giương rộng, ánh sáng màu kim loại đen chảy xuôi trên cánh chim dần chói mắt hơn, từng chùm sáng làm Hắc Vũ Ly như biến thành mặt trời màu đen.
Dao động hơi thở đáng sợ phát tán từ người Hắc Vũ Ly tựa cơn bão tận thế thổi quét Không Gian Bách Chiến, khiến người kinh hoàng. Đám người đứng bên ngoài Không Gian Bách Chiến cũng cảm giác rõ ràng khí thế đáng sợ kia.
Có người kinh kêu:
– Là cấm thuật năng lượng thiên phú của Kim Vũ tộc, thuật Vũ Sát!
– Nhân tộc kia thảm rồi.
Mọi người đều biết nhân tộc không có năng lượng thiên phú.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng Sở Mộ, biểu tình hắn trầm trọng dồn nén lực lượng toàn thân vào một chỗ, khí thế dâng cao.
Thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm đều lên đến cực độ.
Trong khoảnh khắc vô số tiếng xé gió vang lên khiến người da đầu tê dại, hàng trăm tia sáng đen, mỗi tia sáng có thể bắn chết một đỉnh Kiếm Vương cửu tinh. Toàn bộ tia sáng bắn vào Sở Mộ.
Thuật Vũ Sát: Bách Vũ Sát!
Sở Mộ đối mặt nguy hiểm sống chết.
Sở Mộ siết chặt song kiếm, người đung đưa nhìn như lảo đảo tựa cá ngược dòng, hai kiếm vung, hắn vận dụng Chấn Địa kình và cách giảm lực đánh bay từng đợt lông chim đen.
Cách giảm lực mượn lực vận dụng đến tột đỉnh, cơ bắp toàn thân căng cứng không ngừng rung, Sở Mộ xông thẳng lên trời giết hướng Hắc Vũ Ly.
Thi triển cấm thuật năng lượng thiên phú thì phải trả giá đắt tương ứng, Hắc Vũ Ly lúc này nhìn hai luồng kiếm quang âm lạnh giao nhau ập đến, đôi mắt lộ tia tuyệt vọng.
Thập tự kiếm quang kinh diễm, có tiếng cuồng phong gầm rống, có lôi quang trầm lặng, có một chút thu thủy tiêu sát, có phong mang sắc bén bạc nhạt.
Huyết quang đỏ tươi dường như bị kiếm quang hấp dẫn dung nhập vào trong, khiến kiếm quang kinh diễm trở nên thê diễm.
Một bóng người theo sau thập tự kiếm quang lướt qua Hắc Vũ Ly, đụng vào vách tường Không Gian Bách Chiến từ từ đáp xuống nhẹ như lông chim.
Lông chim đen Bách Vũ Sát bắn tứ phía làm từng tầng sóng gợn.
Hắc Vũ Ly trợn to mắt tràn đầy khó tin, gã không thể tin mới rồi thập tự kiếm quang cắt qua người gã.
Tia huyết quang khiến Hắc Vũ Ly kinh dị, tuyệt vọng.
– Dù có chết ta cũng phải kéo ngươi chôn cùng!
Quyết tuyệt, tàn nhẫn, linh hồn Hắc Vũ Ly bước vào bóng tối dứt khoát bùng nổ một kích cuối cùng. Một dúm lửa đen chui ra từ người Hắc Vũ Ly, bốc cháy thành mặt trời màu đen rực rỡ, như sao băng rơi hướng Sở Mộ.
Một kích cuối cùng trước khi chết của Hắc Vũ Ly, đồng quy vu tận.
– Nguy rồi!
– Mau trốn đi!
Đám Kiếm Vương nhân tộc mặt xanh mét gào thét.
Chương 1870: Thiết Huyết lệnh
Các dị tộc thì cười vui sướng khi người gặp họa, đặc biệt là người Kim Vũ tộc càng thỏa thuê.
Hắc Vũ Ly bị giết khiến bọn họ rất giận, hận không thể lao vào Không Gian Bách Chiến giết Sở Mộ. Bây giờ Hắc Vũ Ly tự bạo trước khi chết muốn đồng quy vu tận với Sở Mộ, đặc biệt hắn là Kiếm Vương nhân tộc nắm giữ kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp khiến bọn họ rất là sướng.
Sở Mộ giật nảy mình, hắn không thể ngờ Hắc Vũ Ly chơi chiêu này.
Mặt trời màu đen rực cháy từ trên cao rơi xuống, hơi thở đáng sợ tỏa định. Sở Mộ cảm giác không cách nào né tránh, nhưng cứng rắn đỡ thì…
Hơi thở hủy diệt đáng sợ khiến trái tim Sở Mộ run rẩy.
Sở Mộ động ý niệm, muốn liên kết với bên trong thế giới tinh thần có Thiên Hoang kiếm ý cuối cùng, uy năng đủ để ngăn cản Hắc Vũ Ly tự hủy.
Sở Mộ mới động ý niệm chợt biến sắc mặt, hắn cảm giác được Thiên Hoang kiếm ý tồn tại nhưng không cách nào liên kết, sử dụng, dường như bị lực lượng gì áp chế.
Khoảnh khắc này Sở Mộ chợt hiểu, chỗ này là Thử Luyện giới, Thử Luyện giới có pháp tắc, quy tắc riêng đã áp chế Thiên Hoang kiếm ý.
Nói đơn giản là bất cứ lực lượng nào vượt qua cấp vương đều bị áp chế, dù là thiên tài số một bảng Thiết Huyết Bách Chiến cũng chỉ nắm giữ ý và lực lượng quy tắc cấp vương.
Sở Mộ cắn răng, hắn quyết định không giấu nghề nữa, bộc phát kiếm ý, lực lượng quy tắc đỉnh giai Thần cấp ra, dù sẽ trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của dị tộc hắn cũng không tiếc.
Ít nhất có cơ may sống trong đòn công kích tự hủy của Hắc Vũ Ly, còn sau này thế nào thì từ từ tính.
Kiếm ý, lực lượng quy tắc đỉnh giai Thần cấp sắp bùng nổ, khiến người kinh hoàng. Chợt Không Gian Bách Chiến rung lên, lực lượng bất ngờ giáng xuống bao bọc mặt trời đen đốt cháy tự hủy, giam cầm nó, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt đã mất.
Sở Mộ thầm thở phào, đám người bên ngoài Không Gian Bách Chiến thì trợn mắt há hốc mồm.
Lúc trước khiêu chiến phân ra thắng thua, sống chết nhưng không có kiểu tự hủy đồng quy vu tận, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy tận mắt.
Mặt trời đen bị giam cầm không ngừng thu nhỏ, tựa như không gian sụp đổ, mặt trời đen không ngừng bị áp súc đến chỉ có một điểm rồi biến mất, chỉ còn lại một tấm lệnh bài đỏ sậm rơi vào tay Sở Mộ.
Sở Mộ tỉnh táo lại, lệnh bài đỏ sậm truyền ra từng đợt buốt giá, xem kỹ thì trên lệnh bài hình thoi đỏ sậm có hai chữ cổ xưa: Thiết Huyết.
Thiết Huyết lệnh.
Mỗi thiên tài xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến đều có lệnh bài, đó là tượng trưng, cũng có tác dụng khác.
Hắc Vũ Ly chết không còn một mẩu xương, hoàn toàn tan biến trong thiên địa, khiến người ta biết lực lượng đáng sợ của Thiết Huyết Bách Chiến Bia. Nếu muốn thì Thiết Huyết Bách Chiến Bia dư sức giết hết thiên tài trong thành Thiết Huyết.
May mắn Thiết Huyết Bách Chiến Bia không có ý đó, cũng sẽ không sinh ra suy nghĩ này.
Trên Thiết Huyết Bách Chiến Bia lấp lánh sáng rồi như dòng nước chảy qua tập trung vào một chỗ. Ánh sáng xóa bỏ sáu chữ Hắc Vũ Ly và Kim Vũ tộc, ánh sáng viết cái tên mới.
Sở Mộ!
Hai chữ đập vào mắt, tiép theo là hai chữ nhân tộc.
Sở Mộ, nhân tộc!
Từ nay trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến Kim Vũ tộc thiếu một danh ngạch, nhân tộc tăng nhiều một danh ngạch.
Sở Mộ cảm giác vô số ánh mắt nhìn mình chăm chú, phần lớn kèm theo ác ý, ánh mắt chỉ muốn làm thịt hắn đến từ dị tộc.
Nhưng bọn họ không dám, bởi vì nơi này là Thiết Huyết Bách Chiến Bia thành Thiết Huyết, tự ý đánh nhau sẽ bị Thiết Huyết Bách Chiến Bia chế tài, ở nơi khác mới được đánh.
Nhân tộc có khu vực của nhân tộc, Kim Vũ tộc có khu vực của Kim Vũ tộc. Muốn vào nhân tộc giết Sở Mộ là không thể nào, trừ phi toàn bộ thiên tài Kim Vũ tộc kéo nhau tấn công khu vực nhân tộc thì họa may, nhưng nếu làm như vậy hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Ngược lại Sở Mộ vào Kim Vũ tộc chắc chắn sẽ bị thiên tài Kim Vũ tộc vây công giết chết, nhưng hắn sẽ đi Kim Vũ tộc sao?
Đáp án là không thể nào.
Sở Mộ chưa cuồng đến mức dùng sức mạnh cá nhân khiêu chiến thiên tài nguyên chủng tộc, trừ phi hắn có thực lực bất bại.
Lúc này trong khu vực Kim Vũ tộc, một vách núi thuộc về Kim Vũ tộc nhanh chóng nhạt nhòa rồi biến mất. Có người trông thấy thì sửng sốt, biến sắc mặt. Vách núi này có động phủ cho người Kim Vũ tộc cư ngụ.
Khi vách núi biến mất, người Kim Vũ tộc cư ngụ trong động phủ đều hiện hình ở bên ngoài, ngơ ngác nhìn nhau sau đó biến sắc mặt, nhận ra không ổn.
cùng lúc đó, trong khu vực nhân tộc, một ảo ảnh Kiếm Lâu to lớn hiện ra, nhanh chóng biến rõ ràng, cuối cùng lộ ra trọn vẹn.
– Là Kiếm Lâu!
– Nhân tộc chúng ta lại có một thiên tài xếp hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến!
– Tốt quá, ta khỏi phải ăn ngủ đầu đường rồi!
Nhà cửa trong khu vực bách tộc toàn cố định, lấy số lượng thiên tài trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến làm chuẩn, càng nhiều thiên tài thì càng nhiều nhà.
Danh ngạch trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến biến động thì số lượng nhà cửa trong khu vực các tộc cũng thay đổi theo.
Ví dụ lúc này Hắc Vũ Ly của Kim Vũ tộc bị Sở Mộ giết, thua thì tên bị xóa sổ khỏi bảng Thiết Huyết Bách Chiến, động phủ vách núi trong khu vực Kim Vũ tộc thiếu một cái khiến nhiều thiên tài mất nơi cư ngụ.
Sở Mộ thắng, xếp hạng chín trăm chín mươi trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến thay Hắc Vũ Ly, trong khu vực nhân tộc có thêm một Kiếm Lâu để cư ngụ.
Kiếm Lâu khổng lồ có hai tầng, chiếm diện tích rất rộng.
Một Kiếm Lâu mới xuất hiện khiến khu vực nhân tộc chấn động, rất nhiều người phấn khởi, hớn hở tìm hiểu là ai lên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Nhưng mỗi Kiếm Lâu số lượng chứa người có hạn.
Có người nói:
– Kiếm Lâu hai tầng, xem ra Kiếm Vương mới xếp hạng bảng Thiết Huyết Bách Chiến có thứ bậc từ chín trăm đến một ngàn.
Cái này có quy luật hết.Nguồn truyện audio
Thứ hạng từ một ngàn đến chín trăm thì hai tầng Kiếm Lâu, từ chín trăm đến tám ngàn là ba tầng, cứ thế suy ra. Thứ hạng từ một trăm đến hạng nhất thì mười tầng Kiếm Lâu. một ngàn đến chín trăm nên Kiếm Lâu có hai tầng.
Thứ hạng của Sở Mộ là chín trăm chín mươi, ở giữa bên ngoài Kiếm Lâu mới xuất hiện có vầng sáng đỏ nhạt bao trùm làm Kiếm Vương tụ tập xung quanh không thể đi vào, người người chen chúc đều muốn vào trong, tốt hơn là ngủ bờ ngủ bụi.
Nhưng mỗi Kiếm Lâu số lượng có hạn, như Kiếm Lâu hai tầng thì tầng thứ hai chắc chắn thuộc về thiên tài xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến cư ngụ, đó là đãi ngộ hậu đãi tượng trưng, tầng một mới là nơi cho Kiếm Vương khác ở.
Chương 1871: Bí cảnh truyền thừa (Thượng)
Nhưng chỉ đủ cho một ngàn người ở.
Sở Mộ cầm Thiết Huyết lệnh, trong ánh mắt giết người của đám dị tộc hắn ung dung rời đi, trở về khu vực nhân tộc.
Thiết Huyết lệnh vào tay, tiếp theo cần tu luyện một thời gian chờ tròn tháng này.
Sở Mộ vừa đi, nhiều Kiếm Vương nhân tộc đi theo, vây quanh như sao quanh trăng sáng.
Trong đám đông có Ninh Bất Phàm, nhưng gã không đi cùng mà chỉ đứng xa nhìn Sở Mộ, thầm mừng. Nếu lúc đó Sở Mộ bất chất tất cả muốn trả thù thì Ninh Bất Phàm đã nguy hiểm, thật ra hắn có thể chọn gã làm đối tượng tác chiến, nhưng hắn không làm như vậy. Ninh Bất Phàm thầm phục hắn, cũng vô cùng cảm kích.
***
Không biết tiếng hét lớn từ đâu vang lên, truyền vào tai mỗi người:
– Tránh đường tránh đường, chính chủ đến!
Đám Kiếm Vương quay quanh ngoài Kiếm Lâu mới liền nhường đường, xoay người lại nhìn quanh, cuối cùng tập trung vào Sở Mộ.
– Kiếm Vương ngũ tinh?
– Không thể nào!
– Có gì mà không thể, tu vi của Sở Mộ tuy không cao, mới chỉ là ngũ trọng thiên nhưng hắn là Kiếm Vương luyện thể, chắc tạo nghệ luyện thể đến đẳng cấp cửu tinh.
– Thì ra là vậy, Kiếm Vương luyện thể cửu tinh thì thực lực ghê gớm.
– Kiếm Giả luyện thể cùng đẳng cấp vốn mạnh hơn Kiếm Giả luyện khí.
Mọi người hiểu ra.
Sở Mộ phớt lờ họ hoặc thắc mắc hoặc kinh kêu, hắn bước nhanh đi hướng Kiếm Lâu, thấy Thiết Huyết lệnh ra, dễ dàng xuyên qua phong cấm màu đỏ nhạt đi vào Kiếm Lâu mà không bị ngăn cản.
Sau đó Sở Mộ tùy tay vung, có một ngàn tia sáng đỏ nhạt từ trong Kiếm Lâu bắn hướng đám đông.
Các Kiếm Vương mừng như điên vội giành giật, tốc độ siêu nhanh, chỉ vài giây đã chia xong một ngàn ánh sáng đỏ nhạt chui vào thân thể một ngàn Kiếm Vương. Kiếm Vương không cướp được ánh sáng thì hụt hẫng.
Các Kiếm Vương giành tia sáng đỏ nhạt bước vào trong, không bị phong cấm Kiếm Lâu đỏ nhạt ảnh hưởng, như đi qua làn nước, xuyên qua phong cấm tiến vào Kiếm Lâu.
Vì thế Kiếm Lâu ở đầy người.
Trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến có một ngàn danh ngạch nhưng có hàng trăm chủng tộc, tính trung bình thì mỗi chủng tộc có khoảng mười thiên tài được xếp trên bảng.
Nhưng sự thật thì thực lực mỗi chủng tộc khác nhau khiến số lượng thiên tài trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến cũng khác.
Trong đó Minh Thần tộc, Địa Ma tộc, Thiên Yêu tộc nhiều nhất. Thiên tài Minh Thần tộc xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến nhiều nhất, cỡ hai mươi mấy người. Địa Ma tộc, Thiên Yêu tộc kém hơn một chút, nhưng cũng cỡ hai mươi người.
Cơ bản chủng tộc thực lực tổng hợp xếp mười hạng đầu ít nhất đều có mười mấy người xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Nhân tộc xếp hạng trong bách tộc từ ban đầu mạnh nhất đến rớt khỏi tốp mười, bây giờ người xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến trừ tám vị Thần Tử ra chỉ mới có khoảng năm người. Không, nếu tính luôn Sở Mộ là sáu, tổng cộng mười bốn người.
Những chủng tộc xếp hạng đằng sau thì số lượng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến càng ít, nhưng chênh lệch không quá lớn, khoảng một, hai người.
***
Tầng một Kiếm Lâu có một ngàn căn phòng cho một ngàn Kiếm Giả ở, điều kiện không bằng bên ngoài nhưng tốt hơn ngủ bụi rất nhiều.
Diện tích tầng hai không khác mấy với tầng một, nhưng chỉ có một mình Sở Mộ ở.
Rất rộng rãi, có phòng nghỉ, phòng luyện công, phòng luyện kiếm.
Không gian to lớn chỉ cho một mình Sở Mộ ở, đãi ngộ tốt hơn Kiếm Vương ở tầng một không biết bao nhiêu lần, nhưng đây là hắn kiếm được bằng thực lực.
Mỗi ngày Sở Mộ ở tầng hai tu luyện, luyện kiếm nguyên, luyện khí lực, luyện kiếm pháp vân vân.
Trận chiến với Hắc Vũ Ly khiến Sở Mộ nhận ra uy lực kiếm pháp của mình còn quá yếu.
Tuy thi triển ra kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai, kiếm lực nhị cấp cộng thêm hiểu biết kiếm pháp này nọ khiến uy lực Thu Thủy Trường Thiên tăng vọt không thua gì kiếm pháp địa cấp cao giai, nhưng vẫn không đủ.
Sở Mộ đang muốn tìm kiếm pháp càng tốt, trình độ cao hơn để tu luyện nâng cao thực lực.
Nhưng Sở Mộ không có kiếm pháp nào cao cấp, thích hợp hơn Thu Thủy Trường Thiên.
Tham ngộ thế Hằng Kiếm vẫn cảm thấy rất huyền diệu rồi lại không biết nó diệu ở điểm nào, như lọt vào trong sương mù, không quá rõ ràng nhưng cảm giác rất lợi hại.
Qua mấy ngày nữa là tròn một tháng, mỗi người đều cố gắng tu luyện để chuẩn bị cho… chuyện sắp đến.
Mấy ngày nay càng nhiều khiêu chiến hơn, Sở Mộ chưa nhận khiêu chiến. Ít có người khiêu chiến nào thắng được, cái tên trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến hầu như không có biến động.
Ngày từng ngày qua đi, cuối cùng một tháng đã tròn.
Thanh âm tang thương hùng hồn vang lên truyền vào lỗ tai mỗi người:
– Bí cảnh truyền thừa đã mở ra, thời hạn một tháng.
Là giọng của Thiết Huyết.
Với bất cứ ai thì đây là thanh âm vô cùng tuyệt vời, khiến mỗi người lộ vẻ mặt mừng như điên.
– Rốt cuộc cũng mở ra bí cảnh truyền thừa!
– Tốt tốt tốt, ta muốn vào bí cảnh nhận truyền thừa! Trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến chắc chắn có một góc cho ta!
Sở Mộ đang tiềm tu bỗng mở mắt ra, đôi mắt trong trẻo lóe tia sáng mong đợi:
– Mở ra!
Bí cảnh truyền thừa!
Đây là mục đích chủ yếu nhất thiên tài bách tộc không tiếc nhiều lần trải qua gian nguy, nhiều lần trải qua sinh tử, đi qua lãnh địa của vô số luyện thú, chém giết cùng luyện thú, ở giữa lằn ranh sống chết để đến thành Thiết Huyết.
Bảng Thiết Huyết Bách Chiến chỉ là chuẩn bị cho việc vào bí cảnh truyền thừa.
Đương nhiên không được xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì bí cảnh truyền thừa vẫn sẽ mở, vẫn được vào trong, nhưng có sự khác biệt so với được lên bảng.
Khu vực bách tộc trong thành Thiết Huyết, trung tâm mỗi khu vực bỗng hiện ra một cánh cửa thanh đồng cổ.
Cổ xưa tang thương như tuyên cổ trường tồn, cửa thanh đồng cổ đóng kín. Cửa có vô số hoa văn ẩn chứa huyền diệu vô cùng.
Bất cứ ai đứng trước cửa thanh đồng cổ cao mấy chục thước đều có vẻ bé nhỏ, yếu ớt.
Trong khu vực nhân tộc, các Kiếm Vương đi hướng cửa thanh đồng cổ, tập hợp trước cửa.
Vang tiếng nổ điếc tai nặng nề như bánh xe lịch sử lăn, cửa thanh đồng cổ rung rung từ từ mở ra, hơi thở cứng cỏi cổ xưa như gió thổi tới.
Khi cửa thanh đồng cổ mở rộng hoàn toàn, ánh mắt mọi người nóng cháy nhìn vào trong cửa cổ, một mảnh hư vô.
– Đi!
Lấy tám vị Thần Tử dẫn đầu, các Kiếm Vương nhanh chóng lao vào cửa thanh đồng cổ, đi vào bí cảnh truyền thừa.
Sở Mộ cũng ở trong đám người lao nhanh vào bí cảnh truyền thừa trong cửa thanh đồng cổ.
Khu vực bách tộc đều có bí cảnh truyền thừa, đó là nơi chúng thần mở ra để lại truyền thừa, cho thiên tài các chủng tộc trong quá trình tôi luyện nâng cao tiềm lực, thực lực của họ.
Chương 1872: Bí cảnh truyền thừa (Hạ)
Còn về được loại truyền thừa gì thì tùy vào vận may, năng lực của bản thân. Có lẽ không thu hoạch được gì, cũng có thể được truyền thừa siêu tốt một bước lên trời.
Mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc như thủy triều mà tuôn vào cửa thanh đồng cổ, đi vào bí cảnh truyền thừa. Nguyên khu vực nhân tộc không còn một ai.
Khi Sở Mộ bước vào bí cảnh truyền thừa nhân tộc thì trong đầu vang lên thanh âm tang thương, là giọng của Thiết Huyết:
– Kiếm Vương nhân tộc, ngươi có Thiết Huyết lệnh nên được một lần cơ hội tiến vào địa cung truyền thừa để lấy truyền thừa.
Sở Mộ không hề giật mình, khóe môi nhếch cao. Những thiên tài bách tộc có Thiết Huyết lệnh đều giống như Sở Mộ, trong đầu vang lên giọng nói tương tự.
Bí cảnh truyền thừa là trạm đầu tiên, địa cung truyền thừa mới là nơi quan trọng nhất.
Sở Mộ đã tìm hiểu rồi, ai đến thành Thiết Huyết đều được vào bí cảnh truyền thừa, không có hạn chế gì. Nhưng vào bí cảnh truyền thừa rồi có được truyền thừa hay không thì chưa biết.
Vì bí cảnh truyền thừa lớn như một thế giới, mấy vạn người đi vào trong như bỏ bầy cá vào hồ nước, truyền thừa không phải nơi nào cũng có, phải bằng vào vận may và thực lực để kiếm.
Có thể nói mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc đi vào bí cảnh truyền thừa nhưng chưa đến một phần ngàn kiếm được truyền thừa. Nhưng trong địa cung truyền thừa toàn là truyền thừa, chỉ cần vào địa cung truyền thừa thì trăm phần trăm có thể đạt được truyền thừa. Tuy nhiên truyền thừa thế nào, tốt hay xấu thì chưa biết.
Nói chung ít ra có Thiết Huyết lệnh, tương đương với một lần chắc chắn được truyền thừa.
Mấy vạn Kiếm Vương đi vào bí cảnh truyền thừa liền tản ra tìm truyền thừa.
Trên cơ bản mỗi một chỗ truyền thừa chỉ dành cho một người, cả đám hành động khó tránh khỏi có tranh chấp, chẳng bằng tản ra mỗi người tự dựa vào bản lĩnh.
Nhưng có một số Kiếm Vương tụ tập thành nhóm, vì tìm ra vùng đất truyền thừa chưa chắc sẽ dược truyền thừa, rất có thể xuất hiện đủ loại nguyên nhân.
Ninh Bất Phàm đến bên cạnh Sở Mộ, nghiêm túc nói:
– Sở huynh, đa tạ.
Người khác không nghe hiểu nhưng Sở Mộ thì rõ ràng. Ý của Ninh Bất Phàm là cảm ơn Sở Mộ không hận gã vì đã ngăn cản hắn, không vì lý do đó mà kéo đầu gã ra khiêu chiến, nếu không hơn phân nửa Ninh Bất Phàm sẽ thua dưới kiếm của Sở Mộ, mất đi danh ngạch bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Sở Mộ liếc Ninh Bất Phàm, lạnh nhạt nói:
– Ta không hy vọng có lần sau.
Dù sao là kẻ thù hắn muốn giết nhưng bị ngăn cản, trong lòng rất tức giận.
Ninh Bất Phàm nghiêm mặt nói:
– Xin lỗi Sở huynh, ta có kiên trì của mình.
Sở Mộ cười cười không nói gì thêm. Loại người như Ninh Bất Phàm có nói đạo lý cũng không thông não được, thuộc loại bướng bỉnh, cho rằng cái gì là cái đó, sẽ không bị người khác làm thay đổi.
Ninh Bất Phàm nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi, để lại bóng lưng kiên định.
Sở Mộ cười cười, không để bụng, hắn chọn một hướng rồi thi triển thân pháp đi nhanh, tìm vùng đất truyền thừa.
Bí cảnh truyền thừa nhân tộc không chia ban ngày hay đêm, mãi luôn là một mảnh mờ tối như lúc hoàng hôn. Bầu trời không thay đổi, tầng mây xám trắng nhạt như làn khói bay, đông lại không nhúc nhích, tựa bức tranh đã mở.
Mặt đất mênh mông, nhìn không thấy giới hạn, phương xa hơn bóng đen chồng chất mơ hồ tầm mắt.
Sở Mộ một mình một người lướt nhanh trên mặt đất bao la, hắn định bỏ ra chút thời gian tìm vùng đất truyền thừa trong bí cảnh truyền thừa, để xem có kiếm được truyền thừa gì không. Nếu không được sẽ sử dụng đặc quyền của Thiết Huyết lệnh tiến vào địa cung truyền thừa, thiên tài có Thiết Huyết lệnh giống Sở Mộ đa số đều chung ý nghĩ.
Bởi vì dù có vào địa cung truyền thừa ngay chưa chắc sẽ được truyền thừa tốt, không phải truyền thừa nào cũng lấy được, cần chút phù hợp. Nếu không phù hợp thì truyền thừa ngay trước mắt mà không thể lay động, đành trơ mắt nhìn.
Bí cảnh truyền thừa bao la, Sở Mộ phỏng chừng đã vào một ngày, hắn không ngừng bay nhanh nhưng chẳng phát hiện được gì, không có một mống truyền thừa.
Nhưng Sở Mộ không mất kiên nhẫn, muốn được truyền thừa không hề dễ dàng.
Ngẫm lại xem trong mấy vạn Kiếm Vương muốn có truyền thừa thì tính theo ngày xưa chỉ tầm mấy chục người ít ỏi, tỉ lệ một phần ngàn siêu thấp, vận may chiếm rất lớn. Sở Mộ không dám chắc hắn sẽ có được truyền thừa.
Ngày thứ hai trôi qua, vẫn không tìm được truyền thừa.
Ngày thứ ba qua đi, vẫn không có truyền thừa.truyện ma
Sở Mộ dừng bước nhìn mặt đất mênh mông:
– Thôi, sử dụng đặc quyền Thiết Huyết lệnh vậy.
Sở Mộ lấy Thiết Huyết lệnh ra liên lạc với linh trong đó tức là Thiết Huyết.
Sở Mộ dùng ý niệm truyền âm:
– Thiết Huyết, ta muốn đi địa cung truyền thừa.
Giọng Thiết Huyết tang thương vang lên:
– Như ngươi mong muốn.
Thiết Huyết lệnh rung rung phát ra vòng sáng đỏ thẫm, trong phút chốc bao vây toàn thân Sở Mộ. Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng bao bọc như xuyên qua thời không trước mắt có vô số thời không đảo ngược.
Dường như ngàn năm, dường như chỉ trong khoảnh khắc, phong cảnh trước mắt Sở Mộ thay đổi đến cuối cùng ổn định lại.
Nơi Sở Mộ đứng là một tòa cung điện, một cung điện dưới đất, tia sáng tối tăm hơn bí cảnh truyền thừa.
Địa cung truyền thừa!
Bốn phía rộng rãi, trên vách tường đầy tranh vẽ, các bức trah đều là Kiếm Giả nhân tộc hoặc tĩnh tọa, hoặc đứng, hoặc nhắm mắt, hoặc trợn trừng, hoặc rút kiếm, hoặc cầm kiếm.
Muôn màu Kiếm Giả đều ở đây.
Sở Mộ thầm đoán:
– Hay là truyền thừa nằm trong tranh?
Sở Mộ xem tranh thật lâu nhưng không nhìn ra được ngọn nguồn, không có một chút cảm giác, dường như đó chỉ là bức tranh bình thường.
Sở Mộ lắc đầu khó hiểu:
– Không lẽ ta nghĩ sai?
Tuy trước khi vào Thử Luyện giới Sở Mộ đã học hỏi đầy đủ nhưng không tỉ mỉ, hắn không biết truyền thừa địa cung truyền thừa là thế nào.
Nhưng nghe nói miễn là vào địa cung truyền thừa chắc chắn sẽ được truyền thừa.
Sở Mộ đi tiếp, trong ánh sáng mờ tối hắn gặp được người khác, tám người, phát ra hơi thở mịt mờ nhưng khiến hắn thấy nguy hiểm.
Tám người này là Thần Tử của Kiếm Thần điện, không có Kiếm Vương khác đi theo họ vì những người đó không có năng lực xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Tám Thần Tử trông thấy Sở Mộ.
Cửu Thần Tử kinh ngạc khẽ kêu:
– Là ngươi!
Tính ra đây là lần thứ hai Cửu Thần Tử gặp Sở Mộ.
Lần đầu tiên là trên đường đi thành Thiết Huyết, khi đó Cửu Thần Tử chỉ thuận miệng hỏi một câu, bây giờ gặp Sở Mộ càng đáng kinh ngạc hơn. Kiếm Vương ngũ tinh mà vào địa cung truyền thừa thì chắc chắn xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Có thể xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến là thiên tài trong thiên tài.