Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1818: Chiến Kiếm Vương thất tinh
❮ sautiếp ❯Chương 1818: Chiến Kiếm Vương thất tinh (Thượng)
– Lâm Khải nói đúng, mặc kệ tiềm lực của hắn tới đâu. Nhưng mà tu vi của hắn chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên. Muốn được chúng ta tán thành thì nhất định phải có đủ thực lực. Nếu không hắn không thể gia nhập chiến đội chúng ta.
Một Kiếm Vương thất tinh khác nói thẳng.
Thượng Quan Hoa nhíu mày, sở dĩ hắn mời Sở Mộ gia nhập chiến đội thứ tám là nhìn trúng tiềm lực của Sở Mộ. Về phần thực lực, chỉ cần cố gắng tu luyện, chung quy cũng sẽ tăng lên.
Nhưng mà hiện tại lại xảy ra tình huống như thế này…
– Như thế nào mới xem như có đủ thực lực?
Bỗng nhiên Sở Mộ mở miệng hỏi.
Một câu nói từ trong miệng Sở Mộ khiến cho mọi người liên tục ngơ ngẩn.
– Sở Mộ, ngươi…
Thượng Quan Hoa mở miệng, hắn và Sở Mộ đã từng giao thủ cho nên biết rõ tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ cực kỳ cao thâm, thậm chí còn trên hắn. Nhưng mà tu vi của Sở Mộ quá thấp, hơn nữa mấy bộ kiếm pháp Sở Mộ tu luyện tuy rằng đều đạt tới Địa cấp, nhưng mà còn không có lĩnh ngộ tới tinh túy.
Bởi vậy thực lực của Sở Mộ coi như có lợi hại hơn đi chăng nữa thì thủy chung cũng có hạn.
– Có khí phách. Tu vi của ngươi chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên, chúng ta cũng không làm khó ngươi.
Hai mắt Lâm Khải sáng ngời.
– Chỉ cần ngươi chứng minh trong lúc làm nhiệm vụ ngươi có thể tự bảo vệ mình là dược. Như vậy đi, thực lực thấp nhất trong chiến đội chúng ta là Kiếm Vương thất tinh. Chỉ cần ngươi có thể chống đỡ được mười chiêu trước mặt Kiếm Vương thất tinh là được.
– Chỉ cần mười chiêu thôi sao?
Sở Mộ hỏi lại một câu.
– Đúng vậy. Ngươi có thể nhận được huy hiệu tân binh tốt nhất chứng minh tiềm lực của ngươi quả thực hơn người. Cho ngươi đủ thời gian đề thăng tu vi lên, thực lực cũng có thể đề thăng rất nhanh. Ngươi càng cường đại đối với chiến đội chúng ta càng có lợi.
Lâm Khải nói.
– Nhưng mà ngươi hiện tại còn chưa đủ, cho nên nếu như ngươi có thể chống đỡ được mười chiêu dưới thế công của Kiếm Vương thất tinh. Như vậy tối thiểu ngươi cũng có khả năng bảo vệ được tính mạng mình. Tới lúc đó tự nhiên chúng ta sẽ giải quyết tất cả các đối thủ rồi tới giúp ngươi.
Lần này Thượng Quan Hoa cũng không nói gì thêm. Bởi vì hắn biết rõ lời nói của Lâm Khải có đạo lý.
với tư cách là một thành viên trong chiến đội, đi làm nhiệm vụ đương nhiên khó tránh khỏi. Nhưng mà tu vi Sở Mộ quá thấp, rất có thể sẽ cản trở, cho dù không cản trở, cũng có thể thoáng cái bị địch nhân chém giết.
Bởi vậy nếu như Sở Mộ có thể chống đỡ mười chiêu của Kiếm Vương thất tinh, có khoảng thời gian này, những thành viên khác trong chiến đội có thể chạy tới giải cứu Sở Mộ.
Sở Mộ biết rõ, muốn chính thức dung nhập vào trong chiến đội thứ tám này thì hắn phải qua được cửa ải này. Bằn không coi như bộ trưởng Duẫn phong coi trọng hắn thế nào cũng vô dụng. Bất kể là vào trong chiến đội nào cũng sẽ gặp tình huống như vậy.
Đặt mình vào trong vị trí người khác suy nghĩ, Sở Mộ cũng hoàn toàn có thể hiểu rõ được cách làm này.
– Đối thủ của ta là ai?
Sở Mộ không chút do dự hỏi, phần sảng khoái này lại khiến cho mọi người kinh ngạc.
– Là ta.truyện cõi âm
Lâm Khải cười nói.
– Khí phách của ngươi khiến cho ta bội phục. Nhưng ta sẽ không nhẹ tay đâu.
– Mời.
Sở Mộ thoáng cười cười, lạnh nhạt nói.
Mọi người liên tục lùi lại, nhường khoảng trống cho Sở Mộ và Lâm Khải.
Trận chiến giữa bọn hắn, hoặc là nói Lâm Khải ra tay. Trừ bí pháp và một ít đòn sát thủ ra, một khi toàn lực ra tay, phạm vi ảnh hưởng không nhỏ. Bọn hắn lùi về phía sau một ít, không chỉ có thể để cho Lâm Khải bộc phát ra toàn bộ, mà còn có thể bảo vệ bản thân một cách tốt nhất.
Trong tích tắc, Lâm Khải tiến vào trong trạng thái chiến đấu, nụ cười trên mặt biến mất. Vẻ mặt lạnh lẽo, khí tức sắc bén ngưng tụ quanh thân. Kiếm chậm rãi rút ra, thân kiếm và vỏ kiếm ma sát với sau tạo thành thanh âm trầm thấp. Truyền vào trong tai mọi người khiến cho mọi người có cảm giác da đầu run lên.
Đây là một thủ đoạn nhỏ của Lâm Khải. Lúc rút kiếm cũng đã công kích, dùng thanh âm công kích trên phương diện khí thế. Thanh âm trầm thấp từng đợt từng đợt truyền vào trong tai Sở Mộ. Trở nên sắc bén, cao vút. Như là ma âm rót vào trong đầu, tạo thành sóng to gió lớn trong thế giới tinh thần. Muốn đánh nát thần niệm.
Kiếm giả tầm thường, nếu như lực lượng thần niệm không có đạt tới Kiếm Vương thất tinh, tất sẽ bị quấy nhiễu. Lực lượng thần niệm càng yếu, độ quấy nhiễu sẽ càng mạnh. Thậm chí dưới thanh âm quấy nhiễu lực lượng thần niệm còn có thể bị tán loạn, tinh thần thác loạn.
Mọi người tương đối quen thuộc Lâm Khải này. Vừa nhìn thấy hắn dùng thủ đoạn này đối phó với Sở Mộ thì sắc mặt đã hơi đổi. Bởi vì tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên. Là Kiếm Vương tứ tinh, dưới tình huống bình thường. Kiếm Vương tứ tinh đối mặt với một chiêu này của Lâm Khải chỉ sợ sẽ không chống được ba tức sẽ ngã xuống đất, tinh thần bị thương.
Nhưng mà vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, giống như không nghe được thanh âm rút kiếm của lâm Khải.
– Có chuyện gì xảy ra?
– Không ngờ hắn lại không bị ảnh hưởng một chút nào?
Ngay cả bản thân Lâm Khải cũng không nhịn được mà khiếp sợ vô cùng.
Kỳ thực không phải Sở Mộ không bị ảnh hưởng. Mà lực lượng thần niệm của hắn tương đương với Kiếm Vương thất tinh đỉnh phong. Trừ phi lâm Khải đạt tới cấp độ Kiếm Vương bát tinh, mới có thể khiến cho Sở Mộ có phản ứng.
Kiếm đã rời vỏ, một đạo hàn mang chảy xuôi trên thân kiếm. Trường kiếm trực chỉ phía trước, hàn mang bắn ra, trong không khí xuất hiện cảm giác lạnh lẽo. Từng tầng sóng âm chảy xuôi trên thân kiếm.
Kiếm vung vẩy, tiếng rít sắc bén vang vọng. Ma âm vang vọng, thanh âm như xuyên sắt phá đá. Một kiếm tạo thành từng vòng thanh âm gợn sóng lan tràn tới phía Sở Mộ.
Ma Âm kiếm pháp. Đây là một bộ kiếm pháp phẩm cấp đạt tới Địa cấp cao giai. Dùng Âm chi quy tắc làm chủ.
Kiếm chiêu xuất ra, từng kiếm như muốn đoạt mạng, nhanh mà hung ác, chứa đựng thanh âm sắc bén, giống như muốn đem tất cả mọi thứ chung quanh xé rách.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lẽo, Ngũ Tương kiếm rời khỏi vỏ, ngay lập tức thi triển ra Phong Lôi tam thập nhị kiếm. Trong mắt người khác, Ngũ Tương kiếm giống như biến thành một đạo sấm sét, tàn sát bừa bãi, có thể dễ dàng phá hủy tất cả.
– Không ngờ đã nắm giữ tinh túy của môn kiếm pháp kia.
Ngay cả đội trưởng Đổng Đình cũng có chút kinh ngạc. Vẻ mặt Thượng Quan Hoa càng thêm dị dạng, bởi vì hắn cảm thấy Phong Lôi tam thập nhị kiếm mà Sở Mộ thi triển ra lúc này so với lúc trước đối chiến với hắn càng thêm mạnh mẽ hơn một chút.
Chương 1819: Chiến Kiếm Vương thất tinh (Hạ)
Loại mạnh mẽ này không phải thể hiện trên kiếm nguyên, kiếm ý và lực lượng quy tắc, mà thể hiện trên bản thân kiếm pháp. Nói cách khác, độ nắm giữ của Sở Mộ đối với môn kiếm pháp kia lại tăng lên, càng thêm tinh thâm.
– Ngộ tính thật đáng sợ.
Thượng Quan Hoa sợ hãi thán phục. Chỉ chiến với hắn một trận mà tiến cảnh kiếm pháp của Sở Mộ lại tăng lên một phần.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ trực diện đối đấu với một Kiếm Vương thất tinh, hắn không dám có chút chủ quan, buông lỏng nào.
Kiếm Vương lục tinh bình thường có lẽ không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà Kiếm Vương thất tinh là tồn tại mạnh hơn Kiếm Vương lục tinh rất nhiều. Nhất là Kiếm Vương thất tinh trong Chiến đội, kỳ thực thực lực còn mạnh hơn Kiếm Vương thất tinh bình thường.
Trừ việc không có thi triển bí pháp và Kiếm lực nhị cấp cùng với bộc phát ra kiếm ý thần cấp cùng với lực lượng quy tắc ra. Các mặt khác Sở Mộ không giữ lại một chút nào.
Thi triển Thốn bộ quần nhau với Lâm Khải. Đây cũng là ưu thế của Sở Mộ, cũng là thứ hắn am hiểu nhất. Thốn kiếm phản kích làm cho Lâm Khải vội vàng né tránh.
Lâm Khải không phải là Kiếm Vương luyện thể, nhưng mà cũng từng đọc qua. Khí lực của hắn so với Kiếm Vương thất tinh bình thường mạnh mẽ hơn rất nhiều. Thế cho nên Sở Mộ cận thân chiến đấu chỉ có thể giữ cho không bị thua mà không có cách nào chiếm thế thượng phong.
Cuồng Phong khoái kiếm, Phong Lôi tam thập nhị kiếm đều là kiếm pháp cận thân chiến đấu. Thi thoảng Sở Mộ lại bộc phát Thu Thủy Trường Thiên
Ba môn kiếm pháp luân chuyển thi triển, mỗi một môn kiếm pháp đều được lĩnh ngộ tinh túy bên trong. Khác biệt chỉ ở chỗ cấp độ cao thấp ra sao mà thôi.
Giao thủ đã được sáu chiêu. Một môn Ma Âm kiếm pháp đã được thi triển từ chiêu thứ nhất tới chiêu thứ sáu, nhưng mà không làm gì được Sở Mộ. Trong mắt Lâm Khải hiện lên tinh mang, trong lòng ngoài kinh ngạc ra còn càng kiên định với ý niệm đánh bại Sở Mộ. Hắn không có ý gì khác, chỉ muốn tranh một hơi mà thôi.
Ma Âm kiếm pháp chỉ còn chiêu cuối cùng, là chiêu thứ bảy Ma Âm toái không.
Đâm ra một kiếm, ngay lập tức thanh âm trở nên cuồng bạo, khủng bố tuyệt luân, bao trùm bốn phía, muốn đem không gian bốn phía đánh nát. Uy lực của một chiêu này vô cùng mạnh mẽ. Nếu như quả thực ở trong thế giới thái cổ, có thể làm cho không gian bị nghiền nát. Nhưng mà trong Cổ thần giới, cường độ không gian hơn xa thế giới Thái cổ, cho nên chỉ tạo thành gợn sóng không gian nhàn nhạt mà thôi.
Trong lòng Sở Mộ đột nhiên nhảy dựng lên, cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ toàn thân, thần kinh căng cứng, cơ bắp phồng lên. Lực lượng giống như được máy bơm cao áp bơm lên, trùng kích toàn thân, lập tức rót vào trong hai chân. Lực lượng trùng trùng điệp điệp kéo tới, bộc phát ra thanh âm ầm ầm như sấm dậy, đinh tai nhức óc.
So với thuấn di còn nhanh hơn, trong một tấc vuông, ở quanh thân Lâm Khải, Sở Mộ nhanh chóng di chuyển. Hai chân đạp mặt đất, phát ra tiếng nổ mạnh đáng sợ, mọi người dường như cũng có cảm giác mặt đất dưới chân chấn động.
Dưới Ma Âm toái không, gợn sóng không gian tàn sát bừa bãi, đem Sở Mộ xoắn cho nát bấy. Nhưng mà hóa ra đây chỉ là một đạo tàn ảnh, chân thân Sở Mộ xuất hiện ở sau lưng Lâm Khải. Không chỉ có tránh đi Ma Âm toái không, còn xuất kiếm phản kích.
Nhưng một kiếm này nhìn như mạnh mẽ, nhưng Sở Mộ lại biết, có chút giống như miệng cọp gan thỏ vậy. Bởi vì trong nháy mắt toàn lực bộc phát, lực lượng khí lực mạnh mẽ hội tụ, xuất hiện cảm giác thiếu hụt trong nháy mắt. May mà khôi phục rất nhanh, không tới mức làm cho Sở Mộ mất đi sức chiến đấu.
Phản ứng của Lâm Khải cực nhanh, xông lên phía trước, lại nhanh chóng xoay người. Chiêu thứ ba trong Ma Âm kiếm pháp quét tới, thanh âm giống như ma âm lại tới.
Chiêu thứ tám.
vẻ mặt mọi người ngưng trọng, Lâm Khải quả thực không có nhẹ tay. Trừ không có sử dụng bí pháp và đòn sát thủ ra, hoàn toàn đã coi như Sở Mộ là cường địch mà đối đãi.
Mà Sở Mộ, dưới công kích của Lâm Khải vẫn có thể phản kích, không phải là bị động né tránh và đón đỡ, càng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Áp lực mà Sở Mộ thừa nhận cũng rất lớn, bởi vì Lâm Khải không phải là Kiếm Vương thất tinh bình thường. So với Kiếm Vương thất tinh bình thường còn mạnh mẽ hơn không ít, là một đối thủ đáng sợ.
Trên lý luận, Kiếm Vương tứ tinh và Kiếm Vương thất tinh, chênh lệch giữa song phương ít nhất là một ngàn lần. Sở Mộ đã vượt qua chênh lệch một ngàn lần, chiến một trận với Lâm Khải mà vẫn đứng ở thế bất bại.
Ma Âm kiếm pháp là kiếm pháp mạnh nhất mà Lâm Khải nắm giữ. Sau khi thi triển bảy chiêu đầu, một lần nữa thi triển đã chạm tới tinh túy của môn kiếm pháp này. Chỉ kém một tia là nắm giữ tinh túy trong đó, bởi vậy uy lực của một chiêu này rất là mạnh mẽ.
Nếu như nắm giữ tinh túy, thực lực Lâm Khải lại tăng lên một bước, lại càng mạnh mẽ thêm vài phần.
Dưới áp lực thật lướn, vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, không hoảng hốt, rối loạn, tiến thoái tự nhiên. Thi triển kiếm pháp lần lượt phản kích, hắn dùng loại áp lực này để tôi luyện, hóa thành động lực, ép bản thân tăng lên.
Không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh hơn nữa.
Chiêu thứ chín.
Lâm Khải còn không đánh bại được Sở Mộ.
Chiêu thứ mười.
Sở Mộ vẫn quần nhau với Lâm Khải.
Dường như Lâm Khải đã quên ước hẹn mười chiêu, chỉ một lòng muốn đánh bại Sở Mộ để chứng minh sự cường đại của hắn.
Mà Sở Mộ cũng không có đề cập tới ước hẹn mười chiêu, vẫn đối chiến với Lâm Khải. Hắn đang mượn nhờ loại áp lực này tôi luyện kiếm pháp và bộ pháp của bản thân.
Những người quan sát cũng không có ai nhắc tới, bởi vì chiến đấu hiện tại rất là đặc sắc.
Nếu như là trước đó có người nói cho bọn hắn biết chiến đấu giữa một Kiếm Vương tứ tinh và Kiếm Vương thất tinh rất là đặc sắc, bọn hắn tuyệt đối sẽ không tin. Đồng thời sẽ cho đối phương một bạt tai cho tỉnh táo lại. Một Kiếm Vương tứ tinh trước mặt một Kiếm Vương thất tinh không phải là cái gì cả.
Nhưng mà hiện tại bọn hắn mới biết được, một Kiếm Vương tứ tinh quả thực có thể đối kháng với Kiếm Vương thất tinh.
Kiếm quang chói mắt bùng lên, song kiếm va chạm, sóng âm đáng sợ bạo tạc, nổ tung, tàn sát bừa bãi tám phương, khiến cho mỗi một người đều nhíu mày.
Nơi hai kiếm va chạm càng nổ tung, tạo thành thanh âm gợn sóng lan tràn ra chung quanh, rung động từng tầng một.
Dưới lực lượng mạnh mẽ, hai đạo thân ảnh không thể ức chế được mà lùi về phía sau, giầy ma sát với mặt đất bóng loáng, có thanh âm sắc bén vang vọng. Nương theo đó là sương mù lượn lờ.
Chương 1820: Đặc quyền của tân binh tốt nhất (Thượng)
Một lần va chạm, Sở Mộ lui về phía sau ba trượng. Mà Lâm Khải thì lại lùi về phía sau hai trượng mà thôi. Bởi vì đó không chỉ là lực lượng khí lực va chạm, cũng có lực lượng chân nguyên va chạm. Trên phương diện lực lượng tổng thể, Sở Mộ không bằng Lâm Khải, đây là sự thực.
– Lại tới.
Lâm Khải hét lớn một tiếng, kiếm vung vẩy. Ma âm rít gào, muốn lại lần nữa xông lên chém giết.
– Dừng tay.
Thượng Quan Hoa bước ra, giống như giẫm hoa sen, dùng bộ pháp thần diệu chặn trước người Lâm Khải, ngăn cản Lâm Khải.
– Trận chiến này dừng ở đây.
– Thượng Quan đội phó, ta còn chưa tận hứng nha.
Lâm Khải lầm bầm nói.
– Đừng quên mục đích ban đầu của ngươi.
Thượng Quan Hoa không nhịn được cười lên, nhưng vẫn nghiêm túc nói.
– Ngươi đã giao thủ ba mươi mấy chiêu với Sở Mộ, còn không có đánh bại hắn. Mà ước định của các ngươi chỉ là mười chiêu mà thôi.
– ba mươi mấy chiêu sao?
Lâm Khải kinh ngạc hỏi, trên thực tế, trong chiến đấu hắn đã bất tri bất giác coi Sở Mộ là đối thủ ngang tầm. Căn bản không có chú ý dã đánh bao nhiêu chiêu.
– Ba mươi ba chiêu..
Đổng Đình nói
Hoa Diệp không nói chuyện, hắn bị chấn động, khó có thể tưởng tượng được, một Kiếm Vương tứ tinh không ngờ lại đáng sợ như vậy.
– Không ngờ lại đối chiến ba mươi ba chiêu với ta…
Sau khi kịp phản ứng, Lâm Khải vô cùng khiếp sợ, trợn ngược mắt nhìn Sở Mộ, như nhìn một quái thú vậy.
– Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng dùng toàn lực mới chống đỡ được. Hiện tại cơ hồ kiệt lực.
Sở Mộ cười khổ nói.
Đây cũng là lời nói thật của hắn, thực lực Lâm Khải so với Kiếm Vương thất tinh bình thường mạnh mẽ hơn. Sở Mộ chênh lệch rõ ràng với đối phương như vậy, sở dĩ có thể đối chiến là bởi vì không ngừng kích phát lực lượng khí lực, không ngừng bộc phát chiến đấu. Dưới ba mươi ba chiêu, hắn cảm thấy tay chân như nhũn ra.
– Ngươi rất mạnh, tiềm lực của ngươi lần đầu tiên ta thấy.
Lâm Khải thu kiếm vào vỏ, nhìn Sở Mộ, nghiêm mặt nói. Ngữ khí chân thành mà ngưng trọng.
– Ta tin rằng ngươi sẽ trở thành đồng bạn tốt của chúng ta.
– Hoan nghênh ngươi, Sở Mộ.
– Hoan nghênh gia nhập chiến đội số tám. Về sau chúng ta là đồng bọn tốt, huynh đệ tốt.
Từng đạo thanh âm vang lên, là đội viên của chiến đội số tám. Cả đám rống lớn, hết sức cao hứng, cao hứng từ tận trong lòng.
Đối chiến với Lâm Khải ba mươi ba chiêu mà vẫn bất bại. Sở Mộ đã chứng minh thực lực của hắn cho tất cả mọi người. Thái độ của tất cả mọi người thay đổi, trở nên nhiệt tình. Bởi vì từ tận trong lòng bọn họ nhận định Sở Mộ, coi Sở Mộ là huynh đệ, đồng bọn. Lại khiến cho Sở Mộ cảm nhận được tinh thần đoàn kết sau khi chiến một trận.
Chỉ là Hoa Diệp kia ngoài khiếp sợ ra lại có chút khinh thường.
– Sở Mộ, lúc nào chúng ta lại tái chiến tiếp.
Lâm Khải vỗ vai Sở Mộ rồi nói.
– Còn có ta.
Một Kiếm Vương thất tinh hô, chiến đấu vừa rồi khiến cho bọn hắn nhìn vào mà nhiệt huyết sôi trào.
– Sở Mộ, nhanh chóng đem tu vi tăng lên đi. Đến lúc đó ta cũng phải chiến với ngươi một trận.
Có Kiếm Vương bát tinh quát.
– Ta tính toán một chút, bây giờ Sở Mộ là Kiếm Vương tứ tinh đã có thực lực đối kháng với Kiếm Vương thất tinh. Nếu như trở thành Kiếm Vương ngũ tinh, vậy có khả năng đối kháng được với Kiếm Vương bát tinh. Nếu như trở thành Kiếm Vương lục tinh có lẽ có thể đối kháng với Kiếm Vương cửu tinh a.
Một Kiếm Vương bát tinh tính toán một phen, lập tức khiến cho mọi người cười vang.
– Không thể tính toán như vậy. Càng tới giai đoạn sau, thực lực cách biệt càng lớn.
Sở Mộ cười nói.
Mặc dù dưới tình huống bình thường, chênh lệch giữa Tạo Hóa cảnh thất trọng thiên và Tạo Hóa cảnh bát trọng thiên là mười lần. Nhưng mà Kiếm Vương bát tinh nắm giữ thủ đoạn mà Kiếm Vương thất tinh không nắm giữ được. Cho nên thực lực cách biệt với Kiếm Vương thất tinh càng thêm rõ ràng.
Dù sao thế giới Kiếm giả này có rất nhiều chuyện xấu, thủ đoạn cũng rất nhiều.
– Coi như là Kiếm Vương lục tinh cũng không được. Nhưng mà ta tin rằng, một khi ngươi trở thành Kiếm Vương thất tinh, nhất định có thể chống lại Kiếm Vương cửu tinh. Nếu như ngươi trở thành Kiếm Vương cửu tinh, rất có thể quét ngang được Kiếm Vương cửu tinh.
Một Kiếm Vương thất tinh cười to.truyện Linh Dị
– Quét ngang Kiếm Vương cửu tinh, như vậy có chút quá mức.
Hoa Diệp lạnh lùng xen vào. Hắn khó chịu, nhìn thấy một Kiếm Vương tứ tinh làm náo động, từ trong lòng hắn cảm thấy khó chịu. Cho nên lời nói có chút chanh chua.
Hoa Diệp vừa mới nói xong, lập tức khiến cho bầu không khí lạnh xuống, cả đám nhìn nhau, không rõ đội phó vì sao lại như vậy.
– Hừ.
Nhìn thấy mọi người nhìn mình, Hoa Diệp cũng biết mình nói hơi quá. Nhưng mà tính tình hắn cao ngạo, sao lại nhận sai cơ chứ? Hắn hừ lạnh một tiếng, ống tay áo vung lên, lưu lại một bóng lưng rồi rời đi.
– Sở Mộ, ngươi đừng chấp nhặt. Tính cách của Hoa Diệp đội phó không thích sống chung với mọi người. Nhưng mà lòng hắn lại rất tốt, lúc chấp hành nhiệm vụ cũng rất chiếu cố đồng bạn.
Thượng Quan Hoa vội vàng giải thích, những người khác cũng liên tục gật đầu.
Chỉ là hắn cũng không biết Sở Mộ cũng không quan tâm. Lời nói của Hoa Diệp Sở Mộ căn bản không cho vào đâu. Sở Mộ lơ đễnh, hắn cũng nhìn ra được, Hoa Diệp này cao ngạo, không dễ ở chung.
Bất quá như vậy thì thế nào chứ? Trên thế giới này, người không dễ ở chung có rất nhiều, cũng không cần quan tâm tới hắn ta.
Nói trắng ra chỉ cần không phải là địch với Sở Mộ hắn là được.
Bầu không khí rất nhanh lại náo nhiệt.
– Đội trưởng, vì hoan nghênh Sở Mộ tới, không bằng ngươi đem đám Liệt Nguyệt túy ra uống chúc mừng một chút đi.
Một Kiếm Vương cửu tinh nhìn về phía Đổng Đình nói.
Lập tức hai mắt mọi người sáng ngời, giống như bóng đèn, nhìn vào trên mặt Đổng Đình, làm cho Đổng Đình biến sắc. Chợt hắn lại nhíu mày, dường như quyết định, sau đó mới gật đầu.
– Cũng được, vậy thì chúc mừng một chút.
– Quá tốt. Lần trước sau khi uống xong, ta không uống được rượu khác luôn.
– Sở Mộ, ta đảm bảo sau khi ngươi uống Liệt Nguyệt túy kia xong, uống rượu khác sẽ không cảm thấy có vị gì nữa.
Mọi người nói như vậy khiến cho Sở Mộ có chút hứng thú. Từ vẻ mặt Đổng Đình cũng có thể nhìn ra được, cái gọi là Liệt Nguyệt túy kia tất nhiên là một loại rượu rất ngon, cũng vô cùng trân quý.
Bất quá như vậy thì sao chứ? Đã là rượu thì cũng chỉ để cho người ta uống mà thôi.
..
– Đến đây, Sở Mộ, ta mời ngươi một ly.
Một Kiếm Vương bát tinh đứng dậy, giơ chén rượu với Sở Mộ rồi nói.
Sở Mộ cũng đứng dậy nâng chén, một ngụm uống cạn.
Chương 1821: Đặc quyền của tân binh tốt nhất (Hạ)
Liệt Nguyệt túy quả thực là một loại rượu ngon. Sở Mộ cũng khẳng định, là một loại đặc biệt nhất trong tất cả các loại rượu ngon mà hắn từng nếm qua.
Một ngụm uống hết, có một loại cảm giác như một đoàn hỏa diễm dữ dằn, cuồng nhiệt thông qua yếu hầu trôi xuống. Cả người như nuốt một dòng nham thạch, thiêu đốt trong cơ thể. Sau khi nhiệt độ kia đạt tới mức tận cùng, hắn cảm giác mình rất nhanh sẽ bị đốt thành tro bụi thì lại đột nhiên biến đổi. Nhiệt lượng nhanh chóng tiêu tán, mà chuyển thành một loại cảm giác mát lạnh. Giống như được dòng nước mát bao phủ toàn thân, lại giống như đưa thân vào trong gió lạnh đem tối.
Cảm nhận đặc biệt, dư vị vô cùng.
Mỗi một người đều mời rượu Sở Mộ, Sở Mộ cũng mời rượu từng người một.
Cuối cùng mỗi người đều ngà say. Mà trên thực tế, tính toán bình quân ra, mỗi người chỉ uống hơn mười chén mà thôi, nhiều lắm là mười lăm mười sáu chén, bất quá cũng chỉ có nửa cân rượu.
Nhưng dù là như vậy, cũng khiến cho Đồng Đình thịt đau một hồi. Liệt Nguyệt Túy này là bảo bối của hắn, bảo bối đã được cất giấu nhiều năm.
Hoa Diệp cũng không có tham dự, hắn cũng không biết mọi người đang chúc mừng cho Sở Mộ.
Bất quá ai cũng không cảm thấy có chuyện gì lớn.
Ăn uống xong, mọi người lục tục trở về gian phòng của mình.
Là đội viên chính thức, thoát khỏi thân phận nhân vật mới, Sở Mộ được phân phối một gian phòng rất tốt.
Là một gian phòng khoảng chừng hơn ba trăm trượng vuông. Ngăn thành năm gian, có một gian là phòng nghỉ, thuần túy dùng để nghỉ ngơi. Bố cục trong phòng khiến cho người ta có cảm giác tĩnh tâm an thần.
Một gian là phòng tu luyện, có thể khiến cho người ta dễ dàng tiến vào trạng thái tu luyện. Hơn nữa tốc độ hội tụ nguyên khí thiên địa còn nhanh hơn, đậm hơn.
Một gian là Luyện kiếm thất, chuyên môn dùng để tu luyện kiếm pháp. Có khôi lỗi thử kiếm vô cùng cứng rắn, chuyên môn nghiệm chứng uy lực của kiếm pháp.
Một gian cuối cùng là gian sau khi tiến vào gặp đầu tiên. Là thính phòng, sử dụng để tiếp khách.
Chênh lệch đãi ngộ giữa thành viên chính thức và thành viên mới vô cùng rõ ràng.
Sau khi trở về phòng của mình, Sở Mộ trực tiếp tiến vào phòng nghỉ. Nghỉ ngơi một giờ, cảm giác say biến mất, cả người tỉnh táo lại. Hơn nữa còn cảm giác tinh thần sảng khoái, Liệt Nguyệt túy kia không ngờ còn có công hiệu khôi phục tinh khí thần.
Sau khi tỉnh lại, Sở Mộ theo thói quen hồi tưởng lại trận chiến trước đó.
Lâm Khải là một đối thủ mạnh mẽ.
Sở Mộ biết rõ sở dĩ mình có thể đối chiến ba mươi ba chiêu với đối phương hoàn toàn là bởi vì lực lượng thần niệm cường đại của hắn và lực lượng khí lực cường đại. Trên phương diện chất lượng của kiếm nguyên, tương đương với Kiếm Vương lục tinh, cũng rút ngắn chênh lệch kiếm nguyên với Lâm Khải.
Còn nữa, tạo nghệ kiếm pháp của hắn hơn xa Lâm Khải. Tuy rằng không có cách nào tăng phúc bao nhiêu thực lực của hắn, nhưng mà lại khiến cho hắn lúc sử dụng kiếm pháp càng thêm thông thuận như ý. Uy năng của kiếm pháp cũng được phát huy tốt hơn.
Thốn bộ và Thốn kiếm cũng làm cho Sở Mộ cận thân chém giết, lực lượng tăng mạnh.
Chỉ là trên phương diện lực lượng tổng thể, quả thực Lâm Khải còn hơn hắn. Khiến cho uy lực kiếm pháp của đối phương rất mạnh mẽ. Sở Mộ không ngừng bộc phát, nghiền ép lực lượng của bản thân mới có thể chống lại được ba mươi mấy chiêu. Nếu tiếp tục nữa, trừ phi hắn nguyện ý bày ra lực lượng khác của bản thân như Kiếm lực nhị cấp, ví dụ như kiếm ý thần cấp và quy tắc thần cấp.
Mặt khác còn phải nhờ tới sự giúp đỡ lúc trước, tinh khí thần thăng hoa.
Nhìn như một lần đối kháng đơn giản, nhưng mà lại liên quan tới nhiều mặt của Sở Mộ như vây.
– Nếu như vận dụng kiếm lực nhị cấp, nếu tiếp tục chiến đấu chắc có lẽ sẽ không bị thua. Nếu như vận dụng kiếm ý thần cấp đỉnh giai và lực lượng quy tắc, tuyệt đối có thể đánh bại Lâm Khải.
Sở Mộ thầm nghĩ, đối với thực lực của bản thân lúc này càng có nhận thức rõ ràng hơn.
Ngay lúc Sở Mộ đang sửa sang, suy nghĩ lại thì cửa phòng bị gõ vang. Hắn ra ngoài mở cửa, không ngờ lại là Lý Đoạn Phó quân trưởng tự mình tới tìm Sở Mộ.
– Ta tới nói cho ngươi biết, người đoạt được huy hiệu tân binh tốt nhất có một lần đặc quyền.
Lý Đoạn đi thẳng vào vấn đề, nói.
– Vận dụng lần đặc quyền này cho tốt, không những tiết kiệm được một lượng lớn chiến công, còn có thể trực tiếp tăng lên thực lực của ngươi. Hoặc là làm con đường tu luyện của ngươi càng thêm rộng rãi, khiến cho ngươi trở nên cường đại hơn.
Nghe nói tới chuyện này, Sở Mộ rất là động tâm.
Tân binh doan hở chú Kiếm tinh, bốn huy hiệu.
Kiêu Dương, Hạo Nguyệt, Tinh Huy cùng với huy hiệu tân binh ít xuất hiện. Bốn khối huy hiệu này không những đại biểu cho tán thành, mà còn là vinh dự, còn có tác dụng thực tế, đó chính là một lần đặc quyền.
Đặc quyền của bốn khối huy hiệu cũng không giống nhau.
Trong đó đặc quyền của huy hiệu tân binh tốt nhất là lớn nhất. Huy hiệu Kiêu Dương đứng thứ hai, Hạo Nguyệt đứng thứ ba, Tinh Huy thì kém nhất. Nhưng mặc dù như vậy, có thể đạt được huy hiệu Tinh Huy cũng có một lần hưởng thụ đặc quyền. Cũng là chuyện khiến cho người ta rất là hâm mộ.
Bởi vì vận dụng loại đặc quyền kia có thể nhận được bảo vật hoặc là công pháp cường đại vốn phải cần một số lượng chiến công rất lớn mới có thể đổi được.
Sau khi được Lý Đoạn phó quân trưởng thông báo, Sở Mộ khiếp sợ rồi kinh hỉ.
Nhất là theo như lời Lý Đoạn phó quân trưởng nói, trong tinh hạm Kiếm Phong hào này, không có thứ gì hắn không thể yêu cầu được càng khiến cho Sở Mộ không thể chờ đợi được.
Trong gian phòng hơn ba trăm trượng vuông được phân thành năm gian phòng lớn nhỏ không đều. Gian phòng thứ năm là gian phòng sử dụng để bảng hối đoái.
Đi vào trong phòng, kích phát Thần Quân lệnh ở mu bàn tay trái, đặt vào lỗ khảm, mở bảng hối đoái ra.
Thần Quân lệnh là thứ mà lúc Sở Mộ vẫn còn ở Tây Hổ đại vực của thế giới Thái cổ có được từ tay Tây Hổ Kiếm thần điện. Đại biểu cho việc hắn trở thành một thành viên của Thần Quân.
Mà sau khi hắn gian nhập Kiếm Phong tài Quyết quân, tin tức về Sở Mộ trong Thần Quân lệnh cũng thay đổi.
Trừ tính mạng và chiến công ra, còn có quân đoàn mà hắn đang ở, chính là Kiếm Phong Tài Quyết quân. Thậm chí ngay cả tin tức Sở Mộ nhận được huy hiệu tân binh tốt nhất cũng có ghi chép bên trong.
Thần Quân lệnh xuất phát từ Kiếm Thần điện, tất cả những thế lực khác đều không thể bắt chước. Đây cũng là thứ chứng minh tốt nhất.
Sau khi mở ra bảng hối đoái, Sở Mộ nhìn kỹ vào bên trong.
Chương 1822: Tinh Thần kiếp
Bất luận là Kiếm giả nào có được Thần Quân lệnh đều có ghi chép trong Kiếm Thần điện. Chức vị của hắn trong Thần Quân cũng vô cùng rõ ràng.
Quân sĩ, chiến tướng, thống lĩnh.
Ba đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm.
Hắc thiết, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim.
Bốn đại đẳng cấp cũng rất rõ ràng.
Hiện nay Sở Mộ còn chưa đạt được chiến công, bởi vậy chỗ chiến công chỉ có một con số không tròn trĩnh. Cho nên chức vị của hắn tại Thần Quân là quân sĩ Hắc thiết.
Trong thế giới Thái cổ, phương pháp duy nhất để đạt được chiến công đó chính là chém giết dị tộc. Nhưng ở Cổ Thần giới, trừ chém giết dị tộc ra, còn có cách khác nhận được chiến công. Trực tiếp nhất là gia nhập quân đoàn, hoàn thành nhiệm vụ.
Bảng hối đoái phân thành ba quyền hạn lớn, mười hai quyền hạn nhỏ. Sở Mộ là quân sĩ Hắc thiết, nghiêm khắc mà nói, chỉ có thể mở ra bảng hối đoái quyền hạn nhỏ đầu tiên mà thôi.
Nếu như muốn mở ra bảng hối đoái quyền hạn lớn nhất thì phải tăng lên chức vị trong Thần quân của mình, đây coi như là một loại khích lệ.
Mà huy hiệu tân binh tốt nhất có đặc quyền, khiến cho kẻ có được nó tăng lên một quyền hạn lên. Cũng có nghĩa là, Sở Mộ có thể mở ra quyền hạn của chiến tướng Hắc thiết, hơn nữa từ trong đó chọn ra võ học hoặc là bảo vật các loại… Dùng đặc quyền của huy hiệu tân binh tốt nhất đổi lấy bảo vật, công pháp.
Mà huy hiệu Kiêu Dương thì tăng lên ba quyền hạn nhỏ, huy hiệu Hạo Nguyệt tăng lên hai quyền hạn nhỏ, huy hiệu Tinh Huy thì tăng lên một quyền hạn nhỏ.
Trên lý luận, đợi tới lúc chức vị trong Thần Quân của Sở Mộ đề thăng, đạt tới độ cao nhất định rồi lại sử dụng huy hiệu, tự nhiên có thể đổi được võ học hoặc là bảo vật rất tốt. Nhưng mà lại có hạn chế về thời gian, đó chính là mười năm.
Trong vòng mười năm không đổi thì sau mười năm, đặc quyền sẽ biến mất.
Sở Mộ cũng không có tính toán, nhất định hiện tại phải dùng đặc quyền. Hắn chỉ muốn nhìn xem một chút, muốn biết qua một chút. Thuận tiện cũng nhìn xem có thứ gì hữu dụng cho mình không. Nếu như có, đương nhiên hắn sẽ đổi ngay. Nếu như chưa đủ, vậy thì chờ qua vài năm nữa. Trong vòng thời gian mười năm, hắn sẽ cố gắng tăng chức vị Thần Quân của mình lên. Ngay từ đầu, chức vị trong Thần quân muốn tăng lên rất là rõ ràng.
Ví dụ như từ quân sĩ Hắc thiết tăng lên quân sĩ Thanh đồng, chỉ cần chiến công đủ là được.
Nếu như chức vị trongg thần quân của hắn tăng lên tới quân sĩ Thanh đồng mới lại đi đổi bảo vật, công pháp mà nói. Hắn có thể đổi được bảo vât, công pháp mà chỉ có chiến tướng Thanh Đồng mới có thể đổi được.
Đủ loại suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Hai mắt Sở Mộ tìm kiếm trên bảng hối đoái, quét ngang từng cái một.
Bảng hối đoái chia thành vài phần, có võ học, có đan dược, có các loại đồ vật, còn có thiên địa kỳ trân và tuyệt học…
Mỗi một phần sau khi mở ra lại phân thành từng phần nhỏ. Như võ học thì có phân chia thành công pháp, kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp, bí pháp…
Mà đan dược thì chia ra thành hai nhánh nhỏ như đan dược và linh dược.
Đồ vật thì là kiếm khí, bảo y, khải giáp, nội giáp mà kim chúc quáng thạch.
Thiên Địa kỳ trân không có phân chia thành các nhánh, chỉ là các loại vật trời sinh đất dưỡng mà thôi.
Tuyệt học thì phân ra thành ba nhánh nhỏ, theo thứ tự là tuyệt học bình thường, tuyệt học cao đẳng và tuyệt học vô thượng.
Lúc nhìn vào phần tuyệt học, Sở Mộ vô cùng động tâm. Tuyệt học có thể nói là võ học, kiếm pháp siêu việt Thiên cấp. Đương nhiên uy lực của nó không nhất định cường đại hơn kiếm pháp Thiên cấp mà vô cùng thần diệu.truyện tiên hiệp audio
Mở phần tuyệt học ra nhìn xem, Sở Mộ nhìn thấy sau một ít tuyệt học có thêm chữ thiếu. Chỉ cần hơi chút suy nghĩ là có thể hiểu rõ, đó là bởi vì trên chiếc tinh hạm này không có cách nào đạt được. Coi như có đổi cũng chỉ có thể chờ tới chỗ đặc biệt nào đó mới có thể thu được.
Mà ấn vào mỗi một tuyệt học đều có miêu tả sơ qua về tuyệt học.
Tuyệt học không phải là võ học bình thường. Bởi vậy độ khó khi tu luyện càng lớn. Có một ít tuyệt học không phải muốn tu luyện là có thể tu luyệ.n Cần điều kiện đặc biệt mới được.
Nhìn qua, lửa nóng trong lòng Sở Mộ cũng hạ thấp vài phần.
Đúng là hắn cần tuyệt học, nhưng mà sau khi hiểu rõ mới biết được. Dùng tình huống của hắn bây giờ vẫn dùng việc tăng trưởng tu vi làm chủ. Tu luyện tuyệt học phí rất nhiều thời gian. Hơn nữa còn cần thêm một ít điều kiện đặc biệt. trong thời gian ngắn căn bản không có cách nào luyện thành. Càng không có cách nào hình thành chiến lực. Thậm chí sẽ bởi vì tu luyện tuyệt học mà ngăn cản bước tiến của bản thân mình.
Nói chung, tu luyện tuyệt học tốt nhất là đợi tới lúc tu vi đột phá tới Tạo Hóa cảnh thất trọng thiên rồi mới lại suy nghĩ. Như vậy coi như tu luyện tuyệt học tới nhập môn thì mới có thể đem uy năng của tuyệt học phát huy ra một bộ phận.
Cho nên càng nghĩ, hiện tại quả thực Sở Mộ không thích hợp với việc tu luyện tuyệt học. Coi như đạt được cũng phải đợi tới sau này.
Nhưng mà chuyện này cũng không làm ảnh hưởng tới việc tăng trưởng kiến thức của Sở Mộ.
Sau đại đa số tuyệt học đều hiện lên một chữ thiếu.
Lại ấn vào mục khác nhìn qua, có rất nhiều thứ đằng sau, đều có một chữ thiếu. Không có biện pháp. Lúc này đang ở trên tinh hạm, đồ mang theo cuối cùng cũng có hạn. Hơn nữa rất nhiều vật quý trọng cũng không thể nào tùy ý mang đi.
Kiếm pháp Sở Mộ cũng chỉ nhìn qua một chút. Kiếm pháp ngũ hành cũng có không ít, nhưng Sở Mộ cảm thấy không cần phải dùng một lần đặc quyền vào kiếm pháp. Mà thân pháp, bộ pháp hắn cũng chỉ nhìn qua một chút mà thôi.
Về phần bí pháp, Sở Mộ nhìn qua. Thứ có thể khiến cho hắn động tâm thì đằng sau lại có một chữ thiếu.
Cuối cùng mang theo tâm tư tăng trưởng kiến thức, ấn mở phần công pháp.
Công pháp chia làm ba loại, luyện khí, luyện thể còn có luyện thần.
Nhìn thấy luyệnh tần, Sở Mộ rất là động tâm, vội vàng ấn mở vào xem xét. Bên trong chỉ có vài loại lác đác, hơn nữa đằng sau lại có chữ thiếu. Mang theo một tia hiếu kỳ ấn vào một công pháp trong nhánh luyện thần. Nhìn kỹ miêu tả bên trên, Sở Mộ không khỏi cảm thấy thất vọng.
Luyện thần, luyện thần, ý nghĩa cũng như tên, là công pháp rèn luyện tinh thần. Trong đủ loại công pháp thuộc về loại trân quý nhất, nhưng đại đa số đẳng cấp đều không cao.
Sau khi Sở Mộ xem qua mấy môn công pháp, hắn phát hiện ra không có thứ nào hữu dụng với mình, không bằng không luyện thì hơn.
Lại ấn mở công pháp luyện thế, trong lòng Sở Mộ cũng khẽ động.
– Trên thực tế, tuy rằng khí lực của ta không kém. Nhưng mà ta cũng không phải là một Kiếm Vương luyện thể chính thức.
Sở Mộ thầm nghĩ.