Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1783: Ngọn núi tên Chấn Thiên
❮ prevnext ❯Chương 1783: Ngọn núi tên Chấn Thiên (Thượng)
Đệ tử chân truyền nhiều lắm chính là Kiếm Vương lục tinh. Đệ tử bí truyền ít nhất là kiếm giả Niết Cảnh. Niết Cảnh cùng Tạo Hóa Cảnh, chênh lệch trong đó là cực lớn. Sở Mộ có lợi hại hơn nữa, cũng không thể so sánh được với Kiếm Vương thất tinh, càng không cần phải nói kiếm giả Niết Cảnh.
Đầu tiên Huyền trưởng lão chỉ cho Sở Mộ mười ngọn núi tương đối thích hợp để lựa chọn. Sau đó hắn dẫn theo Sở Mộ đi tới từng ngọn núi một, để cho Sở Mộ tự mình lĩnh hội cảm nhận, cuối cùng mới quyết định. Nếu như muốn đi khắp các ngọn núi vô chủ, sẽ phải tiêu tốn thời gian quá nhiều.
Mười ngọn núi, mỗi ngọn núi đều có đặc sắc riêng, nhưng không chênh lệch quá nhiều. Sau khi đi dạo xong, Sở Mộ có chút trầm ngâm, sau đó liền quyết định lựa chọn một ngọn núi trong đó.
Ngọn núi hắn lựa chọn có hình dáng bên ngoài giống như một cây kiếm, đứng vững ở trên mặt đất, để lộ ra phong quang kinh người.
– Ngọn núi này hiện tại thuộc về ngươi. Ngươi có thể dùng cái tên ban đầu, cũng có thể tự mình một lần nữa đặt tên.
Huyền trưởng lão nói.
– Chấn Thiên.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, liền nói. Huyền trưởng lão liếc mắt nhìn Sở Mộ một cái.
Ngọn núi này, từ nay về sau, đổi tên là Chấn Thiên Phong.
– Được, ngươi về trước chờ đợi đi.
Huyền trưởng lão nói với Sở Mộ. Sau khi Sở Mộ làm kiếm lễ với Huyền trưởng lão, hóa thành kiếm quang rời khỏi đó. Hắn quay về Thiên Tương Cư ở Chân Truyền Phong, vừa chờ đợi đồng thời, vừa tu luyện.
Ngọn núi lựa chọn xong. Tiếp theo, chính là xây dựng. Ngũ Hành Kiếm Tông sẽ chịu trách nhiệm tiến hành cải tạo trên trình độ nhất định đối với ngọn núi. Sau đó ở trên ngọn núi mở một động phủ.
Điều này cần một khoảng thời gian nhất định.
Trong lúc đó, Giang Bắc đi tới Thiên Tương Cư tìm Sở Mộ. Hắn vô cùng cảm kích Sở Mộ.
Bởi vì Sở Mộ, Giang Bắc cũng nhận được lợi ích. Đó là một ít tài nguyên tu luyện. Những tài nguyên tu luyện này, cũng đủ khiến cho tu vi của hắn đột phá tiến thêm một bước.
Tu vi ban đầu của Giang Bắc là Tạo Hóa cửu trọng thiên. Nếu như lại đột phá, đó chính là Niết Cảnh. Ngoại trừ phần thưởng tài nguyên tu luyện ra, hắn còn có thể được đề bạt làm chấp sự Thân Truyền Phong.
Thân Truyền Phong cao hơn Chân Truyền Phong một tầng. Chấp sự Thân Truyền Phong, địa vị tất nhiên cũng sẽ cao hơn so với chấp sự Chân Truyền Phong một bậc.
Chỉ là Giang Bắc lại từ chối đề bạt này.
– Cái gì, ngươi muốn đi theo ta sao?
Sở Mộ kinh hãi.
Bất kể nói thế nào, Giang Bắc cũng là một vị Kiếm Vương cửu tinh.
Nhưng Giang Bắc chỉ mỉm cười, gật đầu khẳng định. Hắn xem trọng tiềm lực của Sở Mộ. Cho nên hắn mới đưa ra quyết định như vậy.
– Ngươi cũng biết, sau này ngươi một mình nắm giữ một ngọn núi. Ngươi có khả năng tận sức tu luyện, hoặc đến bên ngoài rèn luyện. Ngọn núi lại cần quản lý, bằng không sẽ bị hoang phế.
Giang Bắc cười nói:
– Ta đi theo ngươi, sẽ không theo ngươi ra ngoài rèn luyện. Thiên phú của ta có hạn. Đời này có thể đột phá đến Niết Cảnh, ta đã thỏa mãn. Cho nên, ta sẽ thay ngươi quản lý ngọn núi.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, cũng hiểu rõ ý tứ của Giang Bắc. Hắn coi trọng chính là tiềm lực và tương lai của mình, xem như là một loại đầu tư.
Nếu như sau này, mình trở nên càng cường đại hơn, địa vị ở bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông càng cao hơn, như vậy hắn tất nhiên sẽ nhận được càng nhiều hơn. Ngược lại, lại ít hơn. Đây là một lần đánh cược tương lai.
Giang Bắc đã kiên trì như vậy, Sở Mộ cũng không có phản đối. Giang Bắc nói đúng. Ngồi ôm một ngọn núi, Sở Mộ sẽ tận sức tu luyện, không có khả năng phiền lòng cố sức vì quản lý công việc ngọn núi. Làm vậy sẽ phân tán tâm thần của hắn, chia hết thời gian của hắn.
Thoáng một cái, mười ngày trôi qua. Ngũ Hành Kiếm Tông đột nhiên chiêu cáo toàn tông, vì đệ tử chân truyền Sở Mộ có thiên tư ngang dọc, lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh nắm giữ kiếm lực, là đệ tử kiếm tong đầu tiên từ cổ chí kim nắm giữ kiếm lực sớm nhất, do đó được đề bạt làm đệ tử bí truyền, ban thưởng một ngọn núi. Ngọn núi tên Chấn Thiên…
Kiếm tông chiêu cáo, đủ ba lần. Mọi người trong toàn bộ Ngũ Hành Kiếm Tông đều bị kinh động.
Kiếm Vương tam tinh, đệ tử chân truyền, bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông không nhiều lắm. Nhưng thật ra không có gì là kỳ quái. Chỉ có thể xem như là một vị thiên tài. Chẳng có gì lạ. Nhưng lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh, lại có thể hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực. Đây là hạng yêu nghiệt gì vậy?
Ngộ tính như vậy, khiến người ta run rẩy.
Kiếm Vương tam tinh, nắm giữ kiếm lực. Đây không chỉ có là có một không hai ở Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng có một không hai ở tinh hệ Dạ Minh. Dạ Minh Kiếm Tông lớn như vậy, cũng không có đệ tử như vậy.
Chấn động. Toàn bộ Ngũ Hành Kiếm Tông đều chấn động.
Tên Sở Mộ vang dội cả Ngũ Hành Kiếm Tông. Ban đầu, hắn chỉ là một đệ tử nho nhỏ. Mà nay, hắn lại thật sự tiến vào trong mắt của tất cả mọi người trong Ngũ Hành Kiếm Tông.
Ngũ Hành Kiếm Tông chỉ công bố Sở Mộ lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh, nắm giữ kiếm lực, cũng không có đề cập là kiếm lực nhị cấp. Cho nên người không biết đều tưởng là kiếm lực nhất cấp.
Kiếm Vương tam tinh, nắm giữ kiếm lực nhất cấp. Điều này đã không phải suy nghĩ!
Nếu như lại thêm các loại lực quy tắc, hai loại trong đó còn đạt được nhập vi cảnh, lúc đó càng kinh người.
Đương nhiên, chỉ là nắm giữ kiếm lực hạng nhất, đủ khiến Ngũ Hành Kiếm Tông đưa ra trọng thưởng như vậy.
– Sở Mộ này, không ngờ đạt được như thế.
Thánh tử Hằng Nguyên thở dài nói:
– Luận về phương diện ngộ tính kiếm pháp, chỉ sợ tất cả thánh tử cũng không có cách nào so sánh được với hắn.
Địa vị thánh tử ở trong tông môn, gần với phó tông chủ, cũng tương đương với trưởng lão. Nhưng có vài thánh tử, địa vị của hắ lại muốn vượt qua cả trưởng lão. Bởi vì phó tông chủ chính là từ trong các thánh tử sinh ra. Thánh tử có năng lực tranh đoạt phó tông chủ. Mỗi một thánh tử đều vô cùng cường đại. Thế lực cũng rất khổng lồ.
Thánh tử Hằng Nguyên chính là một trong những thánh tử cường đại muốn tranh đoạt phó tông chủ vị.
Các thánh tử khác đều động tâm, dự định chiêu mộ Sở Mộ, gia nhập vào phe của mình.truyện Kiếm Hiệp
Ngộ tính giống như Sở Mộ, chỉ cần bồi dưỡng một chút, lớn lên, đối với chuyện mình tranh đoạt chủ vị phó tông, tất nhiên sẽ có giúp đỡ.
Nhưng khi bọn họ tìm hiểu rõ được, thiên phú tu luyện của Sở Mộ chỉ mới đạt được tứ phẩm, mỗi người đều do dự.
Chương 1784: Ngọn núi tên Chấn Thiên (Hạ)
Thiên phú tu luyện là do trời sinh thành. Ngày sau mặc dù cũng có thể thay đổi, nhưng rất khó. Cho dù là Cổ Thần Giới, bảo vật nâng cao thiên phú tu luyện cũng rất ít. Mỗi một loại đều cần tốn một khoản chi phí lớn. Toàn bộ bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng chỉ có một Thoát Thai Hoán Cốt Đan có thể tăng thiên phú tu luyện từ tam phẩm tăng lên tới tứ phẩm. Đương nhiên, còn có một vài bảo vật khác. Chỉ có điều đều áp dụng ở dưới tứ phẩm.
Chiêu mộ Sở Mộ, muốn hắn trở thành trợ lực cường đại, tối thiểu phải làm cho tu vi của Sở Mộ đột phá đến Niết Cảnh. Vậy trước tiên phải nâng cao thiên phú tu luyện của hắn. Không thể nghi ngờ sẽ phải tiêu tốn một cái giá cực lớn.
Cùng với tốn một cái giá lớn, như vậy, bỏ ra bảo vật sức lực lớn nâng cao thiên phú tu luyện, chờ sau khi Sở Mộ nâng cao mang đến giúp đỡ. So sánh một chút, các thánh tử đều không dự định chiêu mộ Sở Mộ.
Không có cách nào. Hiện tại Sở Mộ chỉ là Tạo hóa tam trọng thiên. Thiên phú tu luyện không cao. Cố gắng tu luyện, cũng phải mất thời gian tương đối mới có thể tu luyện tới Kiếm Vương cửu tinh. Đến lúc đó đột phá Niết Cảnh, càng khó khăn.
Bất kể nói thế nào, thời gian trôi qua, Chấn Thiên Phong cũng được cải tạo hoàn tất. Động phủ đã mở ra xong. Sở Mộ có thể dọn ra khỏi Thiên Tương Cư, vào ở bên trong Chấn Thiên Phong.
Chấn Thiên Phong cao sáu nghìn tám trăm thước. Cây cỏ tràn đầy, sức sống bừng bừng. Còn có vô số những tảng đá kỳ lạ lởm chởm. Thế núi hiểm trở. Nguyên khí thiên địa ở nơi đây hết sức nồng đậm, còn hơn Chân Truyền Phong rất nhiều lần. So với Thân Truyền Phong cũng hơn được không ít. Lực ngũ hành chấn động cũng càng thêm rõ ràng.
Cái gọi là động phủ, chỉ là một cách gọi chung. Cũng không nhất định là dáng vẻ sơn động. Hiện tại động phủ được mở xong. Chính là hình thức một tòa cung điện. Bên trong có các loại điện nhỏ. Mỗi cái đều có tác dụng không hề giống nhau.
Trước cửa chính của động phủ này có lập một khối kiếm bia màu đen, cao năm thước. Trên kiếm bia để trống, không có chữ, chờ Sở Mộ chủ nhân này tự mình đề danh.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào tấm kiếm bia màu đen này hồi lâu, đáy mắt bỗng nhiên hiện lên một tia ngân quang. Trong chớp mắt, kiếm ra khỏi vỏ. Thân hình xoay tròn, cổ tay run lên. Ánh sáng màu bạc mờ nhạt chảy xuôi ở trên thân kiếm. Khí tức phong quang tản mát ra.
Kiếm lực nhị cấp!
Kiếm ra thoăn thoắt, giống như Đại Tông Sư thư pháp vẩy mực múa bút. Đá vụn bay tán loạn. Một chữ xuất hiện ở trên kiếm bia màu đen. Không hề dừng lại, vô cùng nối liền thông thuận.
Ba chữ lớn tiến vào ba phần của tấm bia, in vào trên kiếm bia màu đen.
Chấn Thiên Điện!
Đây cũng là tên động phủ của Sở Mộ.
Kiếm bia màu đen, ba chữ lớn lại hiện ra màu bạc mờ nhạt. Trong lúc chớp hiện, tản ra phong quang sắc bén kinh người, mơ hồ mang theo lực kiếm chấn động.
Ngọn núi này tên là Chấn Thiên Phong. Điện này, tên là Chấn Thiên Điện. Từ nay về sau, chúng liền thuộc về Sở Mộ.
Ngồi ôm một ngọn núi, tất cả tài nguyên trên ngọn núi đều thuộc về Sở Mộ. Loại đãi ngộ này, không thể coi thường được.
Trong lòng Sở Mộ hết sức cao hứng.
Hắn tiến vào bên trong Chấn Thiên Điện, cẩn thận nhìn.
Chỉ mười ngày, động phủ này được xây dựng thành, vô cùng tinh xảo, cũng vô cùng kiên cố. Còn bố trí nhiều phong cấm. Một khi mở ra, Kiếm Vương cửu tinh cường đại cũng không có cách nào phá hỏng. Kiếm giả Niết Cảnh bình thường công kích, cũng có thể chống đỡ.
Đây là động phủ thuộc về Sở Mộ. Sở Mộ luyện hóa trung tâm cung điện, lưu lại dấu vết thần niệm của mình. Phong cấm, bất cứ lúc nào có thể mở ra, bất cứ lúc nào có thể đóng lại. Tất cả chỉ ở một ý niệm.
Bốn phía xung quanh cung điện, lại mở ra ruộng linh dược, có thể trồng các loại linh dược.
Đương nhiên, Sở Mộ sẽ không đích thân đi trồng linh dược. Hắn cũng không có thời gian để làm việc này. Cho nên, phải có người đặc biệt chịu trách nhiệm quản lý. Nếu như không dự định trồng cũng có thể được.
Sở Mộ đi hết từng ngóc ngách trong cung điện xong, Giang Bắc cũng tới.
Mục đích của hắn chính là đi theo Sở Mộ, thay Sở Mộ quản lý động phủ và ngọn núi, có thể tiết kiệm nhiều thời giờ và tinh lực cho Sở Mộ, tránh cho hắn khỏi bị phân tán.
Đến tận đây, Giang Bắc đã ở sinh sống bên trong Chấn Thiên Điện. Làm chủ nhân của Chấn Thiên Phong, Sở Mộ tất nhiên cũng ở tại bên trong Chấn Thiên Điện, bắt đầu tu luyện.
Chấn Thiên Điện ở vào vị tí sáu ngàn mét trong Chấn Thiên Phong. Nguyên khí thiên địa hết sức nồng đậm tinh thuần. Lực ngũ hành chấn động, cũng hết sức rõ ràng, thích hợp tu luyện.
Trên Chấn Thiên Phong, một tòa thiên điện bên trong Chấn Thiên Điện, một khí tức cường đại, trong nháy mắt bạo phát. Khí thế giống như kiếm, mênh mông cuồn cuộn trùng thiên, xông thẳng lên trời, như muốn phá trời cao.
– Ha ha ha ha… Ta cuối cùng đã đột phá…
Một âm thanh tràn ngập sự mừng rỡ vang lên. Giang Bắc bay thẳng lên trời, ngửa mặt hét dài.
Từ Tạo Hóa Cảnh cửu trọng thiên đột phá đến Niết Cảnh nhất trọng thiên, đối với các kiếm giả thiên phú xuất chúng mà nói, cố gắng tu luyện, lại thêm đủ tài nguyên là được. Nhưng đối với những người thiên tư có hạn mà nói, lại rất khó khăn.
Cũng không phải mỗi một người có thiên phú tu luyện cao, sẽ nhất định có thể tu luyện tới cảnh giới cao hơn.
Giang Bắc ở cửu tinh đỉnh phong đã hơn hai mươi mấy năm. Hắn vốn tưởng rằng cả đời này, mình đã không có hi vọng đột phá đến Niết Cảnh. Thật không nghĩ tới, bởi vì một chuyện của Sở Mộ, hắn cũng được trọng thưởng.
Chênh lệch giữa Niết Cảnh cùng Tạo Hóa Cảnh, so với chênh lệch giữa Tạo Hóa Cảnh và Thần Ngưng Cảnh càng khó hơn.
Tấn chức Niết Cảnh, liền có thể trở thành đệ tử bí truyền kiếm tông, độc hưởng một ngọn núi.
Giang Bắc đột phá, Sở Mộ cũng cảm thấy cao hứng. Bởi vì Giang Bắc là người đi theo hắn, ở trong Chấn Thiên Phong đóng vai trò làm quản gia.
– Phong chủ, theo ta thấy, chúng ta chắc hẳn phải tuyển chọn mấy đệ tử, khiến Chấn Thiên Phong phong phú một chút.
Giang Bắc nói.
Có thể nói, trong ngọn núi của mỗi đệ tử bí truyền, ngoại trừ đệ tử bí truyền ra, đều sẽ có những đệ tử khác. Tác dụng của những đệ tử này chính là phong phú ngọn núi, nhiều người tu luyện hơn, cũng phụ trách chỉnh đốn ngọn núi v.v..
– Giang lão ca, cái này giao cho lão ca xử lý.
Sở Mộ nói:
– Chỉ có điều không cần quá nhiều. Phẩm hạnh tốt là được.
– Yên tâm, ta nhất định sẽ nghiêm khắc lựa chọn.
Giang Bắc bảo đảm nói. Tốt nhất là có thể tìm được đệ tử thiên phú, phẩm hạnh tốt. Bằng không sẽ khiến cho Chấn Thiên Phong chướng khí mù mịt. Đây không phải là điều Sở Mộ muốn nhìn thấy.
Chương 1785: Kiếm thai Thánh cấp
Nếu là như vậy, hắn thà rằng Chấn Thiên Phong chỉ có một mình hắn.
Sở Mộ tiếp tục tu luyện. Giang Bắc lại rời khỏi Chấn Thiên Phong, đi chiêu thu đệ tử. Đối tượng hắn muốn chiêu thu là đệ tử nội tông.
Tu vi của đệ tử ngọai tông quá kém, không đến Tạo Hóa Cảnh. Đệ tử nội tông lại là tu vi Tạo Hóa nhất trọng thiên đến Tạo hóa tam trọng thiên, vừa vặn.
Giang Bắc vội vàng lựa chọn đệ tử. Sau khi Sở Mộ tu luyện xong, lại mở bảng danh sách đổi ra.
Hiện tại hắn lại nắm giữ hơn một trăm mười vạn điểm cống hiến. Sở Mộ cảm thấy cũng không ít, có thể đổi được một vài thứ tốt.
Sở Mộ không có mục tiêu đặc biệt nào, hắn chỉ tùy ý nhìn.
Hắn bỗng nhiên phát hiện bảng danh sách đổi lần này có sự khác biệt so với trước đây. Bảng danh sách đổi trước đây dường như không có giá trị vật đổi hoàn chỉnh. Tất cả đều ở dưới trăm vạn điểm cống hiến. Mà bây giờ, bảng danh sách đổi đã có thứ đổi điểm cống hiến trên trăm vạn. Đồng thời còn có thêm ra một cột, tên là tuyệt học.
Sở Mộ mang lòng hiếu kỳ mở cột tuyệt học ra. Vừa nhìn, hai mắt Sở Mộ trợn trừng, bị sợ tới ngây người.
Trên cột tuyệt học lại được chia làm hai phần tuyệt học. Tuyệt học bình thường cùng tuyệt học cao đẳng. Trong đó tuyệt học bình thường có năm loại. Tuyệt học cao đẳng lại là ba loại.
Năm loại tuyệt học bình thường, rẻ nhất một loại cần điểm cống hiến, không ngờ đạt được ba ngàn vạn điểm. Một loại cao nhất lại đạt tới năm nghìn vạn điểm. Tuyệt học cao đẳng loại ít nhất là một trăm lẻ năm ngàn vạn điểm.
Sở Mộ nghĩ đến một trăm mười vạn điểm cống hiến của mình. Hắn cảm giác như một lò nhiệt huyết bị hắt nước lạnh, thoáng cái tắt lửa.
Chỉ có điều hắn rất nhanh liền tỉnh táo lại. Tuyệt học hẳn có uy lực kinh người. Ở trên lý thuyết, tuyệt học lại là cấp bậc võ học vượt qua Thiên cấp.
Hiện tại võ học cao nhất Sở Mộ tu luyện, chẳng qua chỉ là môn bộ pháp Địa cấp đỉnh giai nửa bước này. Kiếm pháp, cũng chỉ là Địa cấp trung giai mà thôi. Khoảng cách chênh lệch với tầng thấp nhất của tuyệt học, quả thật rất lớn.
Tuy rằng rất muốn tu luyện một môn tuyệt học, cho dù là tuyệt học bình thường cũng tốt. Nhưng Sở Mộ biết, hiện tại hắn không có năng lực đó.
Hắn tạm thời buông tha tuyệt học, nhìn ngược lại những thứ đồ khác, ở trong phạm vi hắn có khả năng đổi được.
Nhìn một chút, ánh mắt Sở Mộ nhất thời sáng lên. Hắn nhìn thấy được thứ dường như hữu dụng đối với hắn.
Sát khí kết tinh nghìn năm!truyện cõi âm
Vài câu miêu tả đơn giản, khiến cho Sở Mộ vô cùng động tâm. Tuy rằng muốn đổi mỗi một khối, cần mười vạn điểm cống hiến, Sở Mộ vẫn không chút do dự đổi một khối.
Rất nhanh, sát khí kết tinh nghìn năm thông qua đài truyền tống, xuất hiện ở bên trong động phủ của Sở Mộ.
Một khối kết tinh lớn bằng nắm tay, màu xám trắng. Nhìn không nhìn ra cái gì, nhưng vừa tiếp xúc, Sở Mộ liền cảm giác được trong đó ẩn chứa sát khí kinh người. Đó là sát khí do nghìn năm tích lũy lắng đọng ngưng tụ thành.
Vừa tiếp xúc, hắn cảm giác bàn tay lạnh lẽo, trong đầu hiện ra hàng vạn hàng nghìn cảnh tượng, khí tức tiêu cực tràn ngập toàn thân.
Loại kết tinh sát khí này có tác dụng tương đối nhỏ, dường như cũng chỉ có một vài người tu luyện công pháp đặc biệt mới cần tới, hoặc là để đúc một vài binh khí tương đối đặc biệt.
Sát khí nồng đậm, nhưng tích lũy lắng đọng hơn nghìn năm, kết tinh ra lại càng kinh người. Đổi lại thành Kiếm Vương khác, sẽ không dám bị trùng kích như thế. Nó sẽ phát sinh tổn hại đối với thân thể máu và thịt, đồng thời sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến linh hồn.
Sở Mộ không sợ hãi. Sát khí nghìn năm vừa tiến vào trong cơ thể, kiếm thai trong vùng đan điền, nhất thời truyền ra một lực hút cường đại. Tất cả sát khí từng tí một đều không lọt. Tất cả tràn vào bên trong đan điền, bị kiếm thai đã đạt được Hoàng cấp cực phẩm nhanh chóng hấp thu!
Từ sau khi kiếm thai này đạt được hoàng cấp cực phẩ, cực ít khi hấp thu khí tức tiêu cực. Dường như nó đang ở trong trạng thái đói quá, lúc này có sát khí phẩm chất cao như vậy hấp thu, giống như là một kẻ siêu cấp ăn hàng bị đói bụng thật lâu gặp phải món ăn yêu thích nhất, mở rộng quai hàm điên cuồng ăn uống thả cửa.
Kết tinh sát khí nghìn năm ở trong tay Sở Mộ đang giảm đi từng chút một.
Bỗng nhiên, kiếm thai bên trong đan điền run lên. Lực lượng mạnh mẽ nối liền. Trong lúc phun ra nuốt vào, kiếm thai đột phá bình cảnh đã lâu, đạt được Thánh cấp.
Đến tận lúc này, kiếm thai liền đạt tới phẩm chất thánh kiếm hạ phẩm.
Trình tự kiếm thai vừa đột phá, lực hút đột nhiên tăng cường lên gấp mấy lần. Rất nhanh, kết tinh sát khi ở trong tay Sở Mộ đã bị hút cạn không còn. Kiếm thai cũng được tăng cường, nhưng vẫn là trình tự Thánh cấp hạ phẩm.
Ý niệm thoáng động, kiếm thai di chuyển từ trong vùng đan điền, trong nháy mắt xuất hiện ở trong lòng bàn tay, hóa thành một thanh trường kiếm màu vàng nhạt.
Khí tức hoang vu mỏng manh tản ra từ ở trên thân kiếm. Cổ tay Sở Mộ lắc một cái.
Vút vút vút.
Thanh trường kiếm màu vàng nhạt lưu lại ở trong không khí vô số kiếm ảnh, giống như một đóa hoa sen màu vàng nhạt nở rộ, xa hoa lại hoa lệ cao quý.
Thoáng dừng lại một chút, sau khi hít sâu một hơi, Sở Mộ lại một lần nữa xuất kiếm. Một môn kiếm pháp được triển khai ra. Đó là Cuồng Phong Khoái Kiếm, liên tục mười tám kiếm, không dung nhập kiếm ý kiếm nguyên và lực quy tắc. Cuồng phong sắc bén. Ngay sau đó, lại là năm môn kiếm pháp các hệ Kim Hành Kiếm Pháp Mộc. Tiếp nữa chính là Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm, kiếm pháp Vân Già Vụ Nhiễu, kiếm pháp Kinh Lôi Toái Vân, kiếm pháp Sơn Hải, kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên.
Sở Mộ chỉ cảm thấy, sử dụng cây kiếm này thi triển ra kiếm pháp, lực sát thương mặc dù không có trực tiếp nâng cao, nhưng ở trên phương diện khống chế kiếm pháp, rõ ràng lại bay lên một cấp bậc, khiến cho kiếm pháp càng sắc bén càng linh hoạt hơn.
Hắn thử rót kiếm nguyên vào trong thân kiếm. Một loại cảm giác thông suốt khiến cho Sở Mộ vô cùng khoan khoái.
Thanh kiếm này chỉ dùng loại kiếm thai kiếm thuật Thần Hoang, mặc dù hấp thu các loại khí tức tiêu cực, trưởng thành nâng cao, nhưng tương đương với một mạch của Thần Hoang Kiếm Quyết.
Mỗi một kiếm khí được đúc ra, đều phải suy nghĩ đến các loại phương diện. Trong đó lực lượng truyền dẫn là một điểm vô cùng quan trọng.
Mười thành khả năng truyền dẫn, tất nhiên là điều kiện tốt nhất. Nhưng tuyệt đại đa số kiếm khí căn bản là không có cách nào làm được điểm này. Khả năng truyền dẫn có thể đạt được năm thành, đã xem như là kiếm khí không tệ. Đạt được bảy thành, chính là kiếm khí tuyệt hảo. Tám thành, chín thành, thật sự khó có thể tưởng tượng.
Chương 1786: Phó tông chủ Bạch Khung (Thượng)
Giống như Ngũ Tương Kiếm trước đó, kiếm nguyên có khả năng truyền dẫn là bảy thành.
Khả năng truyền dẫn càng mạnh, lượng kiếm nguyên truyền càng lớn, uy lực bạo phát ra tất nhiên cũng sẽ càng mạnh mẽ.
Mà bây giờ thanh kiếm từ loại kiếm thuật Thần Hoang này tu luyện ra, đối với khả năng truyền dẫn kiếm nguyên lại đạt tới hơn tám thành.
Sở Mộ lại tiến hành thử các loại. Mặc dù thanh kiếm này là cấp bậc thánh kiếm hạ phẩm, luận về độ cứng và độ sắc bén, lại có thể sánh ngang với thánh kiếm trung phẩm. Tuy rằng, thanh kiếm này không thể có biên độ tăng trưởng lực ngũ hành giống như Ngũ Tương Kiếm. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, nó lại là một thanh kiếm khí thích hợp nhất với mình.
Hơn nữa thanh kiếm này còn có đầy đủ năng lực tự lành. Một khi bị tổn hại, chỉ cần có đầy đủ khí tức tiêu cực cho nó hấp thu, nó có thể khôi phục lại giống như lúc ban đầu.
Đến bây giờ, Sở Mộ cuối cùng có thể dùng thanh kiếm này để chiến đấu.
Sở Mộ suy nghĩ một chút. Hắn lại tốn ba mươi vạn điểm cống hiến, đổi ba khối kết tinh sát khí nghìn năm, tiếp tục cung cấp cho thanh kiếm này hấp thu. Thanh kiếm này là do loại kiếm thuật Thần Hoang ở trong cơ thể hắn biến hợp chất giản đơn thành hợp chất phức tạp sinh ra, có liên quan tới máu và thịt. Bởi vậy, cho dù là phẩm chất của thanh kiếm này tăng lên tới cấp bậc thánh kiếm trung phẩm, Sở Mộ vẫn có thể tùy ý vận dụng, phát huy ra uy lực của nó.
Đáng tiếc, ba khối kết tinh sát khí nghìn năm đã tiêu hao không còn. Thanh kiếm vẫn là cấp bậc thánh kiếm hạ phẩm. Ngay cả thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong cũng không có đạt được.
Sở Mộ suy nghĩ tìm hiểu một phen. Hắn lại nhìn tới những dòng khác. Ban đầu hắn dự định đổi một ít đan dược, làm cho áo nghĩa lột xác thành quy tắc. Nhưng suy nghĩ một chút, hắn lại bỏ qua.
Dựa vào đan dược lực tiến hành lột xác và thông qua cố gắng của mình tu luyện lột xác, có lẽ không có gì. Nhưng nếu như Sở Mộ muốn đi được xa hơn, lại phải chú ý.
Dựa vào lực đan dược, đó là ngoại lực thúc đẩy. Sau này nếu như muốn tu luyện lực quy tắc tới cảnh giới nhập vi thậm chí cao thâm hơn độ khó sẽ tăng lên gấp mười lần.
Căn cứ vào suy nghĩ này, Sở Mộ bỏ qua suy nghĩ lấy lực của đan dược lột xác áo nghĩa thành lực quy tắc.
Trong lúc nhất thời, hắn không biết đổi cái gì mới hữu dụng đối với mình. Sở Mộ dứt khoát tiếp tục đổi kết tinh sát khí nghìn năm. Hắn lại đổi ba khối nữa. Trước trước sau sau, Sở Mộ tổng cộng đổi bảy khối, hết bảy mươi vạn điểm cống hiến. Hắn còn lại bốn mươi vạn.
Không phải hắn không muốn đổi, mà kết tinh sát khí nghìn năm đã không còn. Đây vốn chính là bảo vật rất hiếm thấy, số lượng dự trữ rất ít.
Ba khối kết tinh sát khí nghìn năm làm cho phẩm chất của thanh kiếm này đạt tới thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, lại đột ngột phát sinh suy nghĩ kỳ lạ. Có thể lấy kiếm ý bất diệt tới rèn luyện thanh kiếm này, sử dụng thuộc tính của kiếm ý luyện kiếm cũng không phải là pháp môn bí mật gì. Chỉ là không dễ dàng. Nhưng thanh kiếm này có liên hệ huyết mạch cùng Sở Mộ. Sử dụng kiếm ý bất diệt tới rèn luyện một hồi, nói không chừng có thể thành công.
– Tham kiến phong chủ!
Ở dưới sự hướng dẫn của Giang Bắc, tổng cộng tám người đồng thời khom người làm kiếm lễ với Sở Mộ. Thần sắc mỗi người đều nghiêm túc và trang trọng. Nhưng Sở Mộ lại phát hiện ra ánh mắt bọn họ nhìn mình, mang theo một chút hiếu kỳ cùng sùng kính.
Tám người này là do Giang Bắc lựa chọn ra từ rất nhiều đệ tử nội tông. Tổng hợp lại thiên phú không tính là độc nhất vô nhị, nhưng đều tính là không tệ. Hơn nữa phẩm hạnh cũng đều rất tốt.
Tám người, đúng lúc là bốn nam bốn nữ. Trong đó, tu vi của hai người là Tạo hóa tam trọng thiên. Tu vi của sáu người khác đều là Tạo Hóa nhị trọng thiên.
Là đệ tử bí truyền trẻ tuổi nhất cũng có tu vi thấp nhất bên trong Ngũ Hành Kiếm Tông, lại được đặc biệt cất nhắc. Nguyên nhân cất nhắc chính là nắm giữ kiếm lực.
Nắm giữ kiếm lực, ở trong số đệ tử bi truyền của kiếm tông chủ mạch cùng với năm mạch khác, đều là số lượng cực ít.
Bởi vậy, Sở Mộ đã trở thành đối tượng được rất nhiều đệ tử nội tông thậm chí đệ tử chân truyền sùng bái.
Sau khi làm quen với nhau một chút, Sở Mộ cũng cố gắng nói với tám đệ tử nội tông này vài câu, bảo bọn họ cố gắng tu luyện các loại, rồi quay về bên trong Chấn Thiên Điện, tiếp tục tu luyện.
Nắm giữ một ngọn núi, ở trong hoàn cảnh tu luyện tốt như vậy, không thể nghi ngờ là một chuyện khiến cho vô số người hâm mộ. Sở Mộ cũng sẽ không lãng phí cơ hội như vậy, toàn tâm toàn ý tu luyện.
Áo nghĩa Hỏa cùng áo nghĩa Thổ đều đạt tới cực hạn, có một cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể lột xác trở thành lực quy tắc.
Mười hạt Đại La Bảo Đan Sở Mộ đều đã dùng. Tu vi có sự nâng cao rõ rệt. Chỉ có điều vẫn là cấp bậc Tạo hóa tam trọng thiên.
Trong lúc tu luyện, ngược lại cũng có một vài đệ tử bí truyền sẽ tới bái phỏng Sở Mộ. Mục đích tất nhiên là kết giao một phen.
Trong các đệ tử bí truyền Ngũ Hành Kiếm Tông, Sở Mộ không tính là gì. Những người khác cơ bản đều có tu vi Niết Cảnh. Mỗi một cốt linh chí ít đều vượt quá trăm tuổi. Hơn nữa bọn họ còn trải qua không ít rèn luyện. Tất cả đều không phải là đóa hoa trong nhà kính, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Bọn họ ngay cả khi có lòng tranh cường hiếu thắng, cũng sẽ không lấy mạnh bắt nạt yếu, ỷ vào tu vi bản thân Niết Cảnh, đi khi dễ một Kiếm Vương mới chỉ là Tạo hóa tam trọng thiên.
Cho dù Sở Mộ tu luyện kiếm lực tới đẳng cấp cao nhất cửu cấp, lấy thực lực Kiếm Vương tam tinh cũng không thể chống lại Kiếm Vương thất tinh. Như vậy quá nghịch thiên. Càng chưa nói có thể một kiếm giết chết Kiếm Vương cửu tinh, kiếm giả Niết Cảnh trong nháy mắt.
Còn nữa, Sở Mộ cũng không có xâm phạm đến lợi ích của những đệ tử bí truyền khác, hoàn toàn không có chút mâu thuẫn xung đột nào. Tất cả đều là đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông. Trên phương diện ý nghĩa vẫn là sư huynh đệ đồng môn. Dưới tình huống này, còn muốn đi gây sự với Sở Mộ, không phải đầu óc có bệnh chính là quá mức ấu trĩ.
Hiển nhiên kiếm giả có thể tu luyện tới Niết Cảnh, cũng không phải người nông cạn như vậy.
Cũng có số ít đệ tử bí truyền, bởi vì bản thân có thiên phú hoặc xuất thân v.v, tự cho rằng mình rất cao, vẫn chưa để Sở Mộ vào trong mắt. Cho dù trên đầu Sở Mộ có một tầng hào quang, bọn họ cũng không để ý đến.
Chương 1787: Phó tông chủ Bạch Khung (Hạ)
Nhiều lắm, chính là một vài đệ tử bí truyền tới bái phỏng Sở Mộ trước, kết giao với Sở Mộ đồng thời cũng mang tâm lý hiếu kỳ, cùng Sở Mộ giao đấu luận bàn. Ở dưới tình huống không có dùng kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, lấy kiếm pháp luận bàn, là lấy kiếm kết giao.
Đối với điều này, Sở Mộ tất nhiên sẽ không từ chối, thường xuyên qua lại, thật sự kết giao với mấy đệ tử bí truyền.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả đệ tử bí truyền đều biết tới Sở Mộ. Bởi vì bọn họ đang đi ra ngoài rèn luyện, bây giờ còn chưa có về tới. Sau khi đám đệ tử bí truyền này đi ra ngoài rèn luyện trở về, có mang đến phiền phức cho Sở Mộ hay không, Sở Mộ vẫn không biết.
Trở thành đệ tử bí truyền, sau khi vào ở bên trong Chấn Thiên Phong mấy tháng, Sở Mộ đột nhiên nhận được phó tông chủ Bạch Khung triệu kiến.
Phó tông chủ Bạch Khung là một vị có tính truyền kỳ lớn nhất trong ba đại phó tông chủ của Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng là một phó tông chủ đứng đầu Ngũ Hành Kiếm Tông tên xứng với người thực. Theo tin đồn, phó tông chủ Bạch Khung rất có khả năng, trở thành tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông sau khi tông chủ thoái vị.
Về điểm này, không có được bất kỳ thừa nhận chính thức nào, nhưng rất nhiều người đều nhận thức như thế.
Sở Mộ không biết phó tông chủ Bạch Khung này có tu vi như thế nào thực lực như thế nào. Thời điểm nhìn thấy hắn, phó tông chủ Bạch Khung cũng không phải ở trong tông môn đại điện, mà đang một đình đài trên ngọn núi.
Lúc đến đó, Sở Mộ chỉ cảm thấy tinh thần có chút hoảng hốt. Hình như hắn không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào, nhưng trong mắt lại thấy một bóng người đưa lưng về phía hắn, mặt hướng về phía rừng biển vô tận.
Nhìn thấy được, lại không cảm giác được. Đó một loại cảm giác vô cùng quái dị, giống như sai lệch. Trong đầu có loại cảm giác thiếu dưỡng khí mãnh liệt, khiến cho trong lòng Sở Mộ cảm thấy áp lực, đầu váng mắt hoa. Hắn cố gắng điều tức, khiến mình dần dần trấn tĩnh lại.
Bóng lưng quay về phía mình, chắp hai tay sau lưng đứng đó. Mái tóc thả dài, phân nửa đen phân nửa trắng, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Bóng người kia từ từ xoay lại. Sở Mộ chỉ cảm thấy thế giới trước mắt dường như đang điên đảo, âm dương nghịch loạn, trời đất lật ngược. Theo bản năng hắn nhắm mắt lại.
Khi hắn lại một lần nữa mở hai mắt ra, hắn chỉ có thể sử dụng hai chữ bình thường để hình dung gương mặt xuất hiện ở trước mắt. Hắn hoàn toàn không nhìn ra, đây là một phó tông chủ đứng đầu tông môn cấp bá chủ.
Nhưng dưới mái tóc dài phân nửa đen phân nửa trắng của hắn, gương mặt này có thể nói bình thường, lại có một loại khí chất khác thường. Khiến cho người ta sau khi liếc mắt nhìn qua, sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc.
– Ngồi đi.truyện tiên hiệp audio
Phó tông chủ Bạch Khung mỉm cười, thuận miệng nói với Sở Mộ.
Vừa rồi, toàn thân hắn dung nhập vào thiên địa. Kiếm Vương bình thường nhìn thấy, đều sẽ thổ huyết. Sở Mộ chỉ cảm choáng váng, sau đó nhanh chóng điều chỉnh được. Điểm này, khiến hắn càng xem trọng hơn một phần!
Trong đầu hắn hiện lên các loại tư liệu về Sở Mộ. Phó tông chủ Bạch Khung càng nhìn càng thấy thoả mãn. Thái độ đối xử với Sở Mộ cũng tốt hơn so với người khác rất nhiều.
Sở Mộ thở ra một hơi, bình thản ung dung ngồi xuống ở một góc của đình đài.
– Đối với ngộ tính của ngươi như thế nào, ta không nói nhiều.
Phó tông chủ Bạch Khung vừa mở miệng chính là một câu nói như vậy:
– Chỉ có điều thiên phú tu luyện của ngươi, thật sự là bình thường.
– Ta tin tưởng sẽ tăng lên.
Thật ra Sở Mộ hoàn toàn không để ý tới điều này, mà vẫn bình tĩnh như thường đáp lại. Trên thực tế đúng là như thế. Suy nghĩ một chút. Lúc đầu, thiên phú tu luyện của hắn mới có mấy phẩm. Bất kể là bát phẩm hay thất phẩm, đều đang không ngừng nâng cao, bây giờ là tứ phẩm.
Sở Mộ cũng tin tưởng, thiên phú tu luyện của mình sẽ tăng lên đến tam phẩm, tăng lên tới nhị phẩm, thậm chí tăng lên tới nhất phẩm.
Giọng nói đầy thản nhiên cùng tự tin của Sở Mộ khiến cho phó tông chủ Bạch Khung phải âm thầm gật đầu.
– Có cảm thấy tò mò về mục đích ta triệu kiến ngươi hay không?
Phó tông chủ Bạch Khung lại mở miệng, không nhanh không chậm nói.
– Vẫn mong phó tông chủ nói rõ.
Sở Mộ nói. Hắn cũng không thích quanh co lòng vòng. Có chuyện gì, cứ nói ra, xử lý xong, lại nói tới cái khác.
– Bên trong kiếm tông, có một Thoát Thai Hoán Cốt Đan. Tác dụng duy nhất của nó, chính là nâng cao thiên phú tu luyện. Vừa vặn, nó có tác dụng đối với ngươi.
Phó tông chủ Bạch Khung khẽ mỉm cười một cái, nói:
– Có thể khiến thiên phú tu luyện của ngươi, từ tứ phẩm tăng lên tới tam phẩm.
Sở Mộ vừa nghe vậy, đầu tiên là ngẩn người ra, tiếp theo, hai mắt trợn trừng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan!
Đây tuyệt đối là đan dược vô cùng thích hợp với hắn hiện tại. Sau khi nâng thiên phú tu luyện từ tứ phẩm lên tới tam phẩm, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nâng cao thêm một bước, tiềm lực sâu hơn. Cũng có thể tu luyện tới Niết Cảnh.
Từ Tạo hóa tam trọng thiên đến Niết Cảnh chính là một khoảng thời gian không ngắn. Cũng đủ Sở Mộ cố gắng nâng cao thiên phú tu luyện của bản thân, hoặc là tìm kiếm thiên tài dị bảo hoặc là sử dụng đại pháp đoạt thiên, tăng lên tới cấp bậc nhị phẩm.
– Xin hỏi phó tông chủ, viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan kia, cần bao nhiêu điểm cống hiến mới có thể đổi được?
Sở Mộ hỏi. Hắn động lòng.
Phó tông chủ Bạch Khung hình như có chút kinh ngạc trước vấn đề của Sở Mộ, bình tĩnh trả lời:
– Năm nghìn vạn.
Sở Mộ á khẩu không trả lời được.
Năm nghìn vạn điểm cống hiến. Sở Mộ cũng không biết, mình phải tới lúc nào, mới có thể tích lũy đủ.
So sánh một chút, bản thân mình bây giờ có được bốn mươi vạn điểm cống hiến. Chênh lệch này không có cách nào nói nổi. Năm nghìn vạn điểm cống hiến cũng đủ đổi tuyệt học thấp nhất.
– Nói vậy phó tông chủ có ý định đưa viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan cho ta đi.
Sở Mộ vừa suy nghĩ, liền nói. Hắn không e ngại, nhưng vẫn duy trì đủ tôn kính.
– Không sai.
Phó tông chủ Bạch Khung gật đầu:
– Chỉ có điều, đồng thời không ràng buộc.
Nghe được phó tông chủ Bạch Khung nói vậy, Sở Mộ nhất thời ngẩn ra. Trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan giá trị năm nghìn vạn điểm cống hiến. Đối Sở Mộ mà nói, đây tuyệt đối là giá trên trời. Cho dù là có ý định cho hắn, ở trong tưởng tượng của Sở Mộ, cũng không thể nào là không ràng buộc. Nhưng lời này từ trong miệng phó tông chủ Bạch Khung nói ra, chính là không ràng buộc.
– Phó tông chủ, cái này…
Sở Mộ đang muốn nói gì đó, lại bị phó tông chủ Bạch Khung cắt ngang.