1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1753: Giơ cao kiếm trong tay ta

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1753: Giơ cao kiếm trong tay ta

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1753: Giơ cao kiếm trong tay ta (Thượng)

Hắn chưa từng dùng qua đan dược như vậy, bởi vậy cũng không biết hiệu quả trợ giúp của chúng như thế nào. Mười viên chỉ là thử.

Sau khi đổi đan dược, điểm cống hiến kiếm tông của Sở Mộ đã bị trực tiếp bị trừ hai nghìn điểm. Sau một khắc đồng hồ, mười viên Đại Hỏa Hành Đan và mười viên Đại Thổ Hành Đan liền xuất hiện trên đài truyền tống ở động phủ Thiên Tương Cư.

Trên thực tế, đệ tử thân truyền hưởng thụ loại đãi ngộ này. Đệ tử chân truyền trước Thập Cường, động phủ nơi bọn họ ở cũng có loại quyền lợi này. Đây là đối xử khác nhau, cũng là một loại khích lệ.

Sau khi đan dược tới tay, Sở Mộ liền bắt đầu dùng một Đại Hỏa Hành Đan. Dược lực của Đại Hỏa Hành Đan tràn vào bên trong thế giới tinh thần, giúp đỡ áo nghĩa Hỏa. Sở Mộ có thể cảm giác được. Hắn vội vàng rút kiếm, luyện Hỏa Hành Kiếm Pháp. Hắn chỉ cảm thấy hiệu quả lại tăng cường thêm vài phần.

Hiệu quả trợ giúp của Đại Hỏa Hành Đan đối với bản thân hắn đã vượt quá sức tưởng tượng, hiệu quả rất tốt.

Hoàn cảnh như vậy, tài nguyên như vậy, nếu không tận tâm tận lực tu luyện, chẳng phải là có lỗi với bản thân mình sao?

Chỉ chớp mắt, Sở Mộ trở thành đệ tử chân truyền của chủ mạch Ngũ Hành Kiếm Tông đã qua một tháng. Mười viên Đại Hỏa Hành Đan và mười viên Đại Thổ Hành Đan, Sở Mộ đều dùng hết sạch.

Ở hoàn cảnh của Thiên Tương Cư và biên độ tăng trưởng của Ngũ Tương Kiếm cùng với kiếm pháp tu luyện và đan dược trợ giúp, lực hỏa và lực thổ đều đạt tới áo nghĩa đỉnh phong, đã rất sát với biên giới lột xác. Tiến cảnh như vậy thật khó có thể tưởng tượng.

Quy tắc càng chậm lột xác, thời gian lột xác càng dài. Nếu là ở thế giới Thái Cổ, lực hỏa và lực thổ lột xác cộng lại, tối thiểu phải tốn trên trăm năm.

Ngay cả cảm thấy thấy đã sát với biên giới lột xác, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể lột xác, nhưng trước sau khoảng cách gì đó vẫn đâm không thủng, liền không có cách nào thành công lột xác.

Sở Mộ lại tìm đọc bảng danh sách đổi một phen. Hắn phát hiện thật sự có đan dược, có thể làm cho bản thân mình ở trong mấy ngày ngắn ngủi, thành công khiến áo nghĩa hỏa và áo nghĩa thổ lột xác trở thành quy tắc hỏa cùng quy tắc thổ. Chỉ có điều thấp nhất lại cần ba vạn điểm cống hiến kiếm tông. Điều này khiến Sở Mộ chắt lưỡi không thôi.

Hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời bỏ qua suy nghĩ đổi đan dược, thông qua tu luyện, từ từ tích lũy, mãi đến khi lột xác mới thôi.

Hắn tu luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm, trước sau vẫn dừng ở trình độ một hơi thở mười tám kiếm. Dường như hắn đạt đến cực hạn.

Thật ra Sở Mộ không biết, Cuồng Phong Khoái Kiếm lại tên là Cuồng Phong Thập Bát Kiếm. Trước đây người sáng tạo ra nó, cực hạn chính là một hơi thở mười tám kiếm.

Nếu như bình thường xuất kiếm, một hơi thở chém ra ba mươi kiếm bốn mươi kiếm cũng không thành vấn đề. Nhưng đây chẳng qua là vung kiếm tán loạn, không giống Cuồng Phong Khoái Kiếm, vung kiếm có tính kỹ xảo, làm cho uy lực mỗi một kiếm tập trung lại, cuối cùng hình thành cuồng phong rít gào.

Cuồng Phong Khoái Kiếm đạt đến cực hạn. Cũng bởi vì quy tắc thủy đạt được nhập vi cảnh, kiếm pháp Kinh Đào tu luyện đại thành. Uy lực tăng mạnh. Đây trở thành kiếm pháp cường đại nhất trong tay Sở Mộ hiện nay.

Sở Mộ đã cố gắng hết sức tăng cường thực lực của bản thân. Nhưng còn chưa đủ.

– Trở thành đệ tử chân truyền, ta có thể lựa chọn một môn võ học Nhân cấp. Hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thân truyền, lại có thể lựa chọn một môn võ học không vượt qua Địa cấp trung giai để tu luyện.

Sở Mộ trầm ngâm nói. Hắn lại một lần nữa mở bảng danh sách đổi ra, trực tiếp điều tra ở trên danh sách võ học.

Trong danh sách võ học, có công pháp tu luyện, có kiếm pháp cũng có thân pháp bộ pháp v.v. Sau khi nhìn mấy lần, Sở Mộ liền tập trung một cột kiếm pháp.

Kiếm pháp Ngũ Hành Kiếm Tông thu lấy, gần như đều là kiếm pháp có liên quan đến lực ngũ hành. Số ít là kiếm pháp không có quan hệ cùng lực ngũ hành. Sở Mộ xem qua từng cái.

Kiếm pháp Kinh Đào cũng có trong cột. Kiếm pháp Liệt Hỏa Dung Sơn cũng có trong cột.

Bỗng nhiên, ánh mắt Sở Mộ dừng lại, rơi vào trên một môn kiếm pháp trong đó.

Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm!

Giới thiệu trên đó đơn giản. Lấy lực phong lực lôi phát động kiếm pháp, một hơi thở bạo phát ra ba mươi hai kiếm, hình thành gió đáng sợ lôi tuyệt sát.

Đây là một môn kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai. Muốn đổi, cần một vạn điểm cống hiến. Sở Mộ vừa trở thành đệ tử chân truyền, có một lần cơ hội đổi miễn phí. Suy nghĩ tìm hiểu một lát, Sở Mộ liền lấy ra kiếm lệnh thân phận cắm vào trong bảng danh sách, lựa chọn đổi.

Sau một lát, đài truyền tống của Thiên Tương Cư có ánh sáng lóe lên. Bản viết tay ghi chép về Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm liền xuất hiện ở trong đó.

Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn môn kiếm pháp này, thứ nhất là hứng thú. Hắn cảm thấy môn kiếm pháp này cùng Cuồng Phong Khoái Kiếm, có chỗ tương tự, lại càng cao thâm hơn, càng cường đại hơn. Hắn tin tưởng, có Cuồng Phong Khoái Kiếm làm cơ sở, tu luyện môn kiếm pháp này sẽ càng dễ dàng hơn một chút.

Sở Mộ mở ra bản viết tay nhìn kỹ, tìm hiểu chỗ nội dung quan trọng của môn kiếm pháp này.

Sấm gió sấm gió. Gió nổi lên sấm dậy. Sau khi tìm hiểu, chỉ dùng thời gian ba ngày, Sở Mộ đã nắm giữ nội dung quan trọng của môn kiếm pháp, bắt đầu tu luyện.

Ba mươi hai kiếm, góc độ xuất kiếm của mỗi một kiếm, quỹ tích mỗi một kiếm, thời cơ mỗi một kiếm, tất cả đều có quy định rõ ràng.

Ngay bên ngoài Thiên Tương Cư, bên trên vách núi, Sở Mộ rút ra Ngũ Tương Kiếm, bắt đầu luyện Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm.

Trong nháy mắt, gió thổi lên, phát ra tiếng rít gào. Trong mơ hồ có tiếng sấm ầm ầm chấn động. Sấm gió cũng lên, kiếm quang lẫm liệt.

Chém ra kiếm thứ mười ba, cánh tay Sở Mộ chấn động. Hắn vội vàng dừng lại. Hắn hồi tưởng một lần. Thời điểm xuất kiếm thứ mười ba, góc độ có hơi lệch đi, dẫn đến chỉnh thể bị phá hỏng, uy lực không có cách nào tập trung lại được.

Tiếp tục tu luyện, tiếp tục xuất kiếm, thời gian trôi qua cực nhanh.

Sở Mộ luyện kiếm, đồng thời có phiền phức tới.

– Chỉ là một Kiếm Vương tam tinh, có tài đức gì ở tại Thiên Tương Cư. Thức thời, ta khuyên ngươi bây giờ ngoan ngoãn dọn dẹp một chút, buông tha Thiên Tương Cư. Bằng không, hậu quả sẽ rất không tốt.

Tào Vượng, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong nhìn Sở Mộ quát lạnh.

– Ngươi muốn Thiên Tương Cư sao?

Đang luyện kiếm pháp, Sở Mộ nghe vậy, không chút hoang mang hỏi ngược một câu. Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong tên là Tào Vượng này ngay vừa rồi, chạy đến Thiên Tương Cư, vừa mở miệng liền thốt ra lời cảnh cáo uy hiếp, muốn hắn buông tha Thiên Tương Cư.

Chương 1754: Giơ cao kiếm trong tay ta (Hạ)

– Hừ, ngươi sai. Thiên Tương Cư đã sớm được Ninh sư huynh dự định nhận lấy. Chờ Ninh sư huynh từ Vô Kiếm Luyện Ngục trở về, sẽ lập tức tiến vào ở Thiên Tương Cư, trở thành chủ nhân của Thiên Tương Cư. Nếu không ngươi cho rằng Thiên Tương Cư sẽ đến phiên ngươi lựa chọn sao?

Giọng nói của Tào Vượng tràn ngập sự châm chọc.

– Ninh sư huynh…

Sở Mộ không khỏi nghĩ tới lời Giang Bắc chấp sự đã nói qua.

Trước đó, lúc hắn lựa chọn động phủ, Giang Bắc xuất phát từ lòng tốt, đề cử cho Sở Mộ tòa động phủ Thiên Tương Cư này. Bởi vì Giang Bắc dự định kết giao tốt với Sở Mộ. Huyền trưởng lão đã căn dặn, cho Sở Mộ đãi ngộ của đệ tử thân truyền.

Mãi đến sau khi Sở Mộ lựa chọn Thiên Tương Cư, Giang Bắc chấp sự mới giật mình nhớ tới một việc. Hắn vội vàng nói chuyện này cho Sở Mộ biết. Đó chính là lúc trước, có người đã truyền lời ra, nếu như động phủ tốt nhất trong mười động phủ ở Chân Truyền Phong để trống, hắn muốn.

Bởi vì chuyện này là lời đồn, không phải trực tiếp nói cho Giang Bắc biết, Giang Bắc hoàn toàn không có để ở trong lòng.

Người kia tên là Ninh Trung Thiên, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, thiên phú hơn người, có thể đánh bại phần lớn Kiếm Vương lục tinh sơ giai trên Chân Truyền Phong. Hắn là tằng tôn một vị trưởng lão chủ mạch. Thân phận của hắn khiến người ta không dám coi thường.

Giang Bắc liền khuyên Sở Mộ lựa chọn động phủ lại một lần nữa, để tránh đến lúc đó bị Ninh Trung Thiên để mắt tới. Sở Mộ lại lắc đầu. Nếu đã lựa chọn Thiên Tương Cư, liền lựa chọn. Chỉ là một Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong có lẽ lợi hại, nhưng còn chưa đủ để khiến cho hắn lui bước.

Về phần trưởng lão, cái này đích xác rất lợi hại. Sở Mộ lại không cho rằng là trưởng lão cao cao tại thượng, sẽ bởi vì tranh đoạt một tòa động phủ Chân Truyền Phong lại can thiệp vào. Điều này khó tránh khỏi quá đáng.

Hiện tại, phiền phức quả nhiên tới. Sở Mộ lại không sợ hãi.

– Ninh Trung Thiên muốn Thiên Tương Cư, bảo chính hắn tới lấy.

Sở Mộ thản nhiên nói.truyện Kiếm Hiệp

– Lớn mật. Cũng dám gọi thẳng tục danh của Ninh sư huynh, còn dám cướp giật thứ thuộc về Ninh sư huynh. Thực sự không biết sống chết. Xem ra hôm nay ta không giáo huấn ngươi một trận cũng không được.

Tào Vượng giận dữ, gầm hét lên. Hắn rút kiếm, kiếm nguyên bắt đầu khởi động. Lực lượng bạo phát. Trong nháy mắt kiếm ý cùng lực quy tắc rót vào thanh kiếm trong tay. Bước chân đan xen. Hắn hung hãn thi triển ra một chiêu kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai.

Liệt hỏa thiêu đốt, tràn ngập hàng vạn hàng nghìn dặm. Khắp nơi trên mặt đất trở nên khô cằn. Đây là một môn kiếm pháp với hai quy tắc hỏa và thổ.

– Vừa lúc bắt ngươi tới thử kiếm.

Trong mắt Sở Mộ lóe lên tinh quang. Hắn thản nhiên không khiếp sợ. Ngũ Tương Kiếm chấn động. Từng tiếng oong oong vang lên. Lực phong lôi bạo phát. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm trực tiếp được thi triển ra.

Có Cuồng Phong Khoái Kiếm làm căn cơ, tu luyện Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm càng dễ dàng hơn. Chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Sở Mộ tu luyện tới trình độ một hơi thở hai mươi chín kiếm.

Một hơi thở hai mươi chín kiếm, rất có lực phong lôi. Uy lực kia so với Cuồng Phong Thập Bát Kiếm, không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.

Dưới kiếm sinh ra sấm gió. Sấm gió tăng thêm kiếm thế, kiếm cùng sấm gió, sấm gió cùng kiếm, muôn hình vạn trạng.

Xuất kích hung hãn, kiếm thế tràn ngập, khiến Tào Vượng biến sắc. Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, một Kiếm Vương tam tinh lại có thể phát ra công kích kinh người như vậy.

Hắn vội vàng thay đổi kiếm chiêu. Lại là một chiêu thi triển ra. Kiếm thế của Sở Mộ không thay đổi, hung hãn lướt đi.

Không hổ danh là đệ tử chân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông, cùng là cấp bậc Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, lại mạnh hơn Chu Hoa Bằng gấp mấy thành. Nhưng Sở Mộ bây giờ, không phải là Sở Mộ trước đây. Tu vi của hắn đã đạt được Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ đỉnh phong. Uy lực kiếm nguyên có phần được tăng cường. Nắm giữ đối với kiếm pháp sâu hơn. Thực lực cũng tăng cường không ít.

Sau khi Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm thi triển hoàn tất, ngay lập tức biến đổi. Kiếm pháp Kinh Đào được triển khai, hoàn toàn không dừng lại.

Tấn công tấn công, lại tấn công. Kiếm pháp Kinh Đào được thi triển ra liên tục không dừng, giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, dâng trào liên miên.

Lực thần niệm cường đại và thiên phú chiến đấu hơn người, khiến cho Sở Mộ nắm bắt tiết tấu chiến đấu hơn rất nhiều người. Tào Vượng mất đi tiên cơ, giống như một chiếc thuyền lá trong sóng to gió lớn, một cái lá cây trong giông tố.

Công kích liên miên bất tận. Hai môn kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai thay thế nhau được thi triển, không ngừng áp chế Tào Vượng.

Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm!

Một hơi thở đánh ra hai mươi chín kiếm, trực tiếp công kích vào ngực của Tào Vượng. Bảo y bị nghiền nát. Nội giáp rách nát, xương ngực bị bẻ gẫy. Trên ngực một mảnh cháy đen. Toàn thân hắn bay ngược ra sau, qua mấy chục thước mới rơi xuống đất, bị thương rất nặng.

Giữa các đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, không cấm luận bàn, chỉ cần không giết chết người hoặc phế bỏ là được. Bị thương gì đó là chuyện không thể tránh được.

Đánh bại Tào Vượng, Sở Mộ không nói gì, thu kiếm, xoay người quay về Thiên Tương Cư.

Thiên Tương Cư có phong cấm. Hắn không lo lắng bị người khác mạnh mẽ xông vào.

Tay Tào Vượng ôm lấy ngực giãy dụa đứng dậy. Trong hai mắt hắn lộ vẻ oán độc nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ rời đi.

Biển mây vô tận, mênh mong vô biên, cuồn cuộn trong đó, giống như đại dương mênh mông. mặt trời chiều lặn xuống! Mặt trời lặn xuống ánh chiều tà nhuộm khắp, khiến cho biển mây màu trắng cuồn cuộn phủ thêm một lớp áo lụa màu đỏ sẫm.

Sở Mộ ngồi xếp bằng ở bên vách núi, mặt hướng biển mây mặt trời chiều. Ngũ Tương Kiếm được đặt ngang ở trên hai chân. Hai tròng mắt hiện ảnh ngược mặt trời chiều biển mây, cũng che kín một tầng ánh sáng rực rỡ của mặt trời lặn ánh chiều tà. Hắn chìm vào trong suy nghĩ.

Đệ tử chân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông, quả nhiên Kiếm Vương thực lực tầm thường không thể so sánh được. Thực lực của Tào Vượng này mạnh hơn so với Chu Hoa Bằng mấy thành. Nếu không phải ở trong khoảng thời gian này thực lực của mình đã được nâng cao rõ rệt, chỉ sợ vẫn không phải là đối thủ của Tào Vượng.

Đánh bại Tào Vượng, Sở Mộ trái lại cảm thấy nguy cơ. Bởi vì hắn thật sự cảm giác được sự cường đại của đệ tử kiếm tông cấp bá chủ. Tào Vượng như vậy. Hắn lại liên tưởng đến Ninh Trung Thiên. Hắn đồng thời lấy cấp bậc Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, có thể đánh bại những đệ tử chân truyền khác đạt được Kiếm Vương lục tinh sơ kỳ. Thực lực toàn thân càng kinh sợ hơn.

Chương 1755: Vô Kiếm Luyện Ngục (Thượng)

Cho dù bây giờ Ninh Trung Thiên này còn chưa có đột phá đến cấp bậc Kiếm Vương lục tinh, Sở Mộ cũng hiểu được, mình không phải là đối thủ của Ninh Trung Thiên. Tu vi chênh lệch quá lớn.

Còn nữa, đối thủ sau này mình gặp phải, chỉ có thể càng cường đại hơn. Mình phải lấy tốc độ nhanh hơn. Ở dưới tình huống không có tác dụng phụ, phải nâng cao thực lực mới được.

Nâng cao tu vi là điều nên làm. Các những phương diện kiếm pháp v.v khác cũng cần phải nâng cao. Thực lực là sự tổng hợp lại của tất cả. Chỉ một cái nâng cao, rõ ràng sẽ tạo thành nâng cao ngắn.

Công pháp tu luyện cũng chính là như vậy. Trừ khi có đan dược hiệu quả cường đại. Nhưng điểm cống hiến để đổi lấy chúng, thật sự quá mức kinh người.

Trong thời kỳ ngắn nhất, Ninh Trung Thiên là kẻ địch lớn nhất của mình, là cường địch. Không biết lúc nào hắn sẽ trở về. Một khi trở lại, hắn tất nhiên sẽ xuống tay với mình.

Nghĩ đến lúc nào Ninh Trung Thiên trở về, trong đầu Sở Mộ lóe lên linh quang. Nơi Ninh Trung Thiên đi tới, tên là Vô Kiếm Luyện Ngục.

Ở trong những điển tịch hắn nhận được kia, có ghi chép liên quan đến Vô Kiếm Luyện Ngục.

Trong mỗi tinh hệ tại bốn tinh vực lớn của Nhân tộc đều tồn tại ba chỗ không gian tuyệt mật, tên là ba đại luyện ngục. Nghe nói là thời đại các thần, Kiếm Thần của Nhân tộc lấy thần lực mở ra. Các thần đại chiến ngã xuống. Ba luyện ngục lớn dường như biến mất. Trải qua năm tháng đổi dời, lại được Kiếm Thần Điện một lần nữa tìm được, xây dựng cánh cửa truyền tống.

Ba luyện ngục lớn theo thứ tự là Bách Chiến Luyện Ngục, Vạn Pháp Luyện Ngục và Vô Kiếm Luyện Ngục. Luyện ngục khác nhau, vốn có đặc sắc khác biệt.

Trong mỗi tinh hệ, đều có một tinh cầu có sự sống, tên là Luyện Ngục Tinh. Luyện Ngục Tinh này chính là chỗ lối vào của ba luyện ngục lớn.

Mà bên trong tông môn cấp bá chủ của mỗi tinh hệ đều có cánh cửa tinh không, trực tiếp truyền tống đến Luyện Ngục Tinh. Đệ tử chân truyền có một lần cơ hội truyền tống miễn phí. Đệ tử thân truyền, cũng có một lần cơ hội truyền tống miễn phí.

Căn cứ trong điển tịch ghi chép, Bách Chiến Luyện Ngục, tất cả đều lấy thực lực chiến đấu, là nơi rèn luyện kỹ năng chiến đấu, nâng cao thiên phú chiến đấu, là nơi tuyệt vời để tăng kinh nghiệm chém giết sinh tử. Vạn Pháp Luyện Ngục lại là nơi tuyệt vời để tu luyện lực lượng thiên địa. Vô Kiếm Luyện Ngục lại là nơi tuyệt vời để tới tu luyện kiếm thuật kiếm pháp.

Có người nói, nếu như xông qua Vô Kiếm Luyện Ngục hoặc lĩnh ngộ bản chất tinh túy của kiếm pháp, liền có thể nắm giữ kiếm lực. Kiếm lực đối với kiếm giả mà nói, có tác dụng cực lớn.

Mục đích Ninh Trung Thiên đến Vô Kiếm Luyện Ngục, cũng là vì kiếm lực. Nhưng kiếm lực lại không phải có thể nắm giữ dễ dàng như vậy.

– Kiếm lực…

Trong đầu Sở Mộ hiện lên ghi chép về kiếm lực trong điển tịch. Mắt hắn chợt sáng ngời.

Nếu như có thể nắm giữ kiếm lực, cũng có thể khiến thực lực của hắn tiến thêm một bước nâng cao.

Còn nữa, nếu như có thể nắm giữ kiếm lực, còn nhận được phần thưởng của kiếm tông.

Sở Mộ đứng dậy, rời khỏi Thiên Tương Cư, đi thẳng đến cánh cửa tinh không.

Sau khi đưa kiếm lệnh thân phận của mình ra, nghiệm chứng, Sở Mộ liền bước vào cánh cửa tinh không. Thời không biến hóa, hắn lại bước ra khỏi cánh cửa tinh không.

Chỉ chớp mắt một cái, Sở Mộ liền xuất hiện ở trên Luyện Ngục Tinh.

Luyện Ngục Tinh, một tinh cầu có sự sống trung đẳng. Ở đây có một tòa Kiếm Thần Điện. Lấy Kiếm Thần Điện làm trung tâm, phóng ra bốn phía xung quanh, lại là một thành phố nơi nhân loại ở.

lối vào của ba luyện ngục lớn, ở ngay bên ngoài Kiếm Thần Điện.

Mặc dù Luyện Ngục Tinh có thành phố, lại không cho phép bên ngoài Kiếm Thần Điện có bất kỳ thế lực nào tiến vào chiếm giữ nơi đây. Bằng không, nếu như thế những lực này đều tiến vào chiếm giữ nơi đây, chẳng phải sẽ muốn chiếm đoạt ba luyện ngục lớn. Thậm chí ngoại trừ Kiếm Thần Điện ra, bất kỳ kẻ nào cũng không thể dừng lại ở chỗ này quá một tháng. Trừ khi có nguyên nhân đặc biệt, cần xin phép Kiếm Thần Điện.

Kiếm Thần Điện, đó là người quản lý ba luyện ngục lớn.

Lối vào ba luyện ngục lớn tương tự với lối vào Ngũ Hành Thiên Quan, đều là dạng vòng xoáy, chỉ có điều còn lớn hơn. Nó giống như một hố đen cỡ nhỏ, có thể cắn nuốt được tất cả.

Mà ở bên cạnh mỗi một lối vào vòng xoáy đều có dựng kiếm bia màu đen. Trên kiếm bia không có chữ. Sở Mộ thử đưa bàn tay đặt ở trên kiếm bia màu đen, bên cạnh lối vào của Vô Kiếm Luyện Ngục. Nhất thời, hắn liền có thể kiểm tra được từng tên người. Những cái tên này đều kiếm giả xông qua Vô Kiếm Luyện Ngục nắm giữ kiếm lực từ các triều đại tới nay.

Từ cổ chí kim, không biết có bao nhiêu kiếm giả xông qua Vô Kiếm Luyện Ngục. Tuy rằng người có thể nắm giữ kiếm lực chỉ là phần nhỏ trong đó. Nhưng ở dưới con số khổng lồ, coi như cũng không ít.

Sở Mộ không cẩn thận đi đếm xem rốt cuộc có bao nhiêu người xông qua Vô Kiếm Luyện Ngục. Nắm giữ kiếm lực, ý thức rời khỏi, bàn tay rời khỏi Kiếm Bia. Hắn liếc mắt nhìn vòng xoáy cánh cửa một cái, giao nộp nghìn hạt Nguyên Đan hạ phẩm cho nhân viên Kiếm Thần Điện chịu trách nhiệm quản lý cánh cửa vòng xoáy, liền đi về phía cánh cửa vòng xoáy, một bước nhảy vào.

Hắn chỉ cảm thấy một lực hút tác dụng ở trên người. Bất chợt, toàn thân bị hút vào bên trong cánh cửa vòng xoáy, biến mất.

Thân thể nặng xuống. Trong nháy mắt một lực lượng không có cách nào kháng cự, liền từ trên trời lao xuống, rơi vào trên người của mình. Từ đỉnh đầu không chút trở ngại chút nào xuyên vào.

Sở Mộ chỉ cảm thấy, trong nháy mắt lực lượng không thể kháng cự này tràn ngập thế giới tinh thần của mình, trực tiếp bao bọc lấy hai đại kiếm phách và các loại lực quy tắc, lực áo nghĩa lại. Ngay cả lực thần niệm ngưng tụ thành kiếm thần niệm, cũng bị bao bọc lấy. Sở Mộ đều không có cách nào cảm giác được.

Đối với kiếm giả mà nói, kiếm ý, lực quy tắc và thần niệm đều vô cùng quan trọng. Hiện tại tất cả lại đều bị áp chế, không có cách nào khai thông, không có cách nào vận dụng. Thực lực toàn thân giảm xuống rất lớn.

Bất chợt, lực lượng kia từ phía trên đi xuống, tràn vào trong cơ thể Sở Mộ, chảy qua một vòng ở trong bắp thịt. Sở Mộ cảm giác được bắp thịt lực lượng của mình hình như bị suy yếu. Lực lượng kia cuối cùng tràn vào bên trong đan điền. Thần Hoang Kiếm Nguyên cường đại cũng dường như bị phục tùng, bình yên bất động. Sở Mộ cũng có không cách nào cảm giác được.

Nói đơn giản, kiếm ý, lực quy tắc, lực áo nghĩa và thần niệm cùng với kiếm nguyên của Sở Mộ, thậm chí khí lực khiến cho hắn kiêu ngạo, tất cả đều bị áp chế suy yếu.

Chương 1756: Vô Kiếm Luyện Ngục (Hạ)

Kiếm ý, lực quy tắc, lực áo nghĩa và thần niệm cùng với kiếm nguyên, tất cả đều không có cách nào vận dụng. Một loại cảm giác suy yếu trước đó chưa từng có, dâng trào ra khắp toàn thân. Sở Mộ biết, thật ra không phải là mình thật sự suy yếu. Mà là bởi vì khí lực bị suy yếu nên xuất hiện cảm giác suy yếu.

Khí lực ban đầu của hắn giống như là một cái chén chứa đầy đủ nước, bây giờ bị suy yếu, cái chén không phát sinh biến hóa, chỉ là nước bên trong đã ít đi rất nhiều.

Đối với lần này, Sở Mộ không có bối rối chút nào. Bởi vì hắn biết, mỗi một người tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều gặp phải loại tình huống này. Đến nơi này, tất cả lực lượng của bản thân đều sẽ bị áp chế, không có cách nào vận dụng được. Chỉ có khổ luyện kiếm thuật kiếm pháp mới có thể phát huy ra.

Vô Kiếm Luyện Ngục, luyện chính là kiếm thuật, là thuần túy kiếm pháp, cũng chính là không có những lực lượng khác gia tăng thêm vào kiếm pháp.

Ở bên ngoài, kiếm pháp không dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực lượng thiên địa, chỉ là cái thùng rỗng. Nhưng thật sự nắm giữ, luyện được ý nghĩa thâm nhập trong đó, mới hiểu được, đó chính là kiếm thuật thăng hoa. Khi thi triển ra, uy lực cũng mạnh mẽ hơn một cấp.

Bầu trời Vô Kiếm Luyện Ngục là màu đỏ sậm, đầy những đám mây màu xám, thoạt nhìn vô cùng nặng nề áp lực, khiến người ta khó chịu. Mặt đất cũng là màu đỏ sậm, khô ráo cứng rắn.

Khí tức có chút khô nóng cùng âm u lạnh lẽo đan xen vào nhau. Thoạt nhìn, quả thật giống như thượng tầng địa ngục… giống như luyện ngục.

Ba luyện ngục lớn rốt cuộc lớn tới mức nào? Sở Mộ không biết. Hắn chỉ hiểu rõ, Vô Kiếm Luyện Ngục tổng cộng chia làm chín tầng. Chỉ có sau khi xông qua tầng thứ chín, mới có thể nắm giữ kiếm lực.

Hiện tại Sở Mộ đang đứng ở tầng thứ nhất.truyện Ma Tu audio

Vô Kiếm Luyện Ngục là không gian tuyệt mật do Kiếm Thần Điện mở ra, tự hình thành một giới, nắm giữ pháp tắc độc lập. Bất kỳ người nào tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều có thể gặp nhau ở chỗ này.

Hít sâu một hơi, tay trái nắm chặt Ngũ Tương Kiếm, bàn chân Sở Mộ bước ra. Hắn bắt đầu tu luyện ở Vô Kiếm Luyện Ngục.

Ở chỗ này, chỉ dựa vào một mình kiếm pháp. Cường độ khí lực của mỗi người là giống nhau. Bất luận ngươi là kiếm giả Tạo Hóa Cảnh, hay là kiếm giả Niết Cảnh, hay hoặc là là kiếm giả Vạn Cổ Cảnh, hay kiếm giả chăm chú luyện thể, đến nơi này, tất cả đều không đối xử khác biệt.

Tất cả lực lượng đều bị áp chế, tất nhiên không có cách nào bay. Bàn chân đạp lên trên nền đất cứng rắn màu đỏ sậm, không bao lâu, Sở Mộ liền thấy phía trước có bóng người lắc lư. Thoạt nhìn dường như là nhân loại. Tới gần vừa nhìn, hóa ra không phải nhân loại, mà là cương thi.

Chậm rãi bước đi trên mặt đất, Sở Mộ tới gần. Mấy con cương thi hình như ngửi được hơi thở của người sống, thoáng cái trở nên sống động, liên tục phát ra những tiếng rống lớn.

Đám cương thi vốn chậm chạp đi qua đi lại, lúc này giơ hai tay, đi nhanh về phía Sở Mộ.

Cương thi như vậy nếu như đặt ở bên ngoài, hoàn toàn là tồn tại giống như cặn bã. Bất kỳ một Kiếm Vương nào chém xuống một kiếm, đều có thể chém giết hàng vạn hàng nghìn cương thi. Nhưng ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, tất cả lực lượng của kiếm giả đều bị áp chế. Thực lực không biết giảm xuống bao nhiêu. Khi đối mặt với những cương thi này, nếu như không cẩn thận, rất có khả năng sẽ bị giết chết.

Bị giết chết ở chỗ này, đó chính là chết thật sự.

Chính là cương thi, chẳng qua là bộ dạng có hơi xấu một chút. Nhưng Sở Mộ hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào. Bàn chân hắn có chút dùng sức, đạp một cái. Cả người liền giống như một mũi tên rời cung bắn về phía trước. Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang rét lạnh xẹt qua không khí u ám, lưu lại một tia quỹ tích mỏng manh.

Giết!

Mấy con cương thi này ở trong mắt Sở Mộ, căn bản cũng không đủ linh hoạt. Trong lúc đó, Sở Mộ dễ dàng xuyên qua bên cạnh bọn họ, Ngũ Tương Kiếm lần lượt chém qua cổ cương thi, một kiếm chặt đầu.

Ngũ Tương Kiếm cũng không có bị áp chế. Phong mang của nó vẫn kinh người.

Giết chết cương thi, bước chân Sở Mộ lại hoàn toàn không hề dừng lại. Hắn tiếp tục đi về phía trước. Ở đây là Vô Kiếm Luyện Ngục. Sử dụng hai chữ luyện ngục tới đặt tên, tất nhiên có dụng ý của nó, cũng phù hợp với thực tế.

Vô Kiếm Luyện Ngục, không có trăng, sao và mặt trời, không có ban ngày và đêm tối, không cảm giác được thời gian trôi qua.

Sở Mộ không ngừng đi tới phía trước, không ngừng gặp kẻ địch. Kẻ địch có rất nhiều, đủ loại màu sắc hình dạng. Có cương thi có bộ xương khô, cũng có các loại thú lớn hung bạo mạnh mẽ, tên là ma thú luyện ngục. Lần lượt hết kẻ địch này tới kẻ địch khác đều chết ở dưới kiếm của hắn.

– Giết!

Quát to một tiếng, Ngũ Tương Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, cắt phá trường không, giống như sấm sét nổ vang, chém vào trúng cổ của một con ma hổ luyện ngục, một kiếm chặt đầu.

Bốn phía xung quanh đầy thi thể của ma thú luyện ngục. Có chừng hơn mười con.

Sau khi giết chết một con ma thú luyện ngục cuối cùng, Sở Mộ cầm theo kiếm, thở dốc từng hơi. Bản nguyên tương mộc cũng bị tạm thời áp chế. Bằng không thể lực của hắn có thể khôi phục nhanh hơn.

Cường độ khí lực bị suy yếu ở trên diện rộng. Nhiều nhất, chỉ là tương đương với tiêu chuẩn Kiếm Vương nhất tinh bình thường, lại không có cách nào vận dụng kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc. Hắn chỉ dựa vào lực lượng sau khi khí lực bị suy yếu, điều khiển thanh kiếm trong tay, thi triển ra những kiếm pháp mình từng tu luyện qua.

Từ thấp đến cao, lần lượt là Cuồng Phong Khoái Kiếm, Kim Hành Kiếm Pháp, Mộc Hành Kiếm Pháp, Thủy Hành Kiếm Pháp, Hỏa Hành Kiếm Pháp và Thổ Hành Kiếm Pháp. Ngoài ra chính là kiếm pháp Kinh Đào cùng với Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm.

Các loại kiếm pháp này không có cách nào dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, cho Sở Mộ một loại cảm giác khác biệt. Ngay từ đầu khi thi triển ra, giống như động tác võ thuật đẹp. Nhưng thành tựu của Sở Mộ ở trên những kiếm pháp này lại không tầm thường. Hắn có ngộ tính hơn người, rất nhanh lĩnh ngộ được tinh túy trong đó. Mỗi một chiêu đều có đầy đủ uy lực kinh người.

Sở Mộ không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chóc. Có đôi khi hắn sẽ bị ma thú luyện ngục cào cho trầy xước. May là thân thể của hắn từng được bản nguyên tương mộc rèn luyện qua một khoảng thời gian dài. Ngay cả lúc này, khi bản nguyên tương mộc bị áp chế, khí lực dẻo dai và năng lực tự lành vết thương cũng hơn gấp nhiều lần so với Kiếm Vương nhất tinh bình thường.

Chương 1757: Người chết vì tài (Thượng)

Như thế nào là luyện ngục?

Sở Mộ xem như đã cảm nhận được rõ ràng.

Ở chỗ này, ngay cả lúc nghỉ ngơi cũng phải giữ lại một phần tâm tư. Bằng không rất có thể sẽ bởi vì kẻ thù không chỗ nào không có mặt đánh lén phải bỏ mình.

Đứng thẳng người lên, khí tức của Sở Mộ đã khôi phục lại. Dưới năng lực tự lành vết thương tương đối mạnh mẽ, vết thương trên người đã nhanh chóng khôi phục lại, Trong lúc đó, hắn vẫn chú ý bốn phía xung quanh. Hai tròng mắt đầy vẻ cảnh giác, tinh quang nội liễm. Hắn chú ý tới tất cả động tĩnh ở bốn phía xung quanh.

Không có cách nào. Hắn không có cách nào vận dụng được lực thần niệm. Ở chỗ này hắn muốn nhìn cái gì, chỉ có thể dựa vào cặp mắt của mình.

Thị giác vốn có tính lừa dối. Về điểm này, Sở Mộ ở chỗ này, lại một lần nữa nghiệm chứng qua. Có vài ma thú luyện ngục có thể căn cứ vào hoàn cảnh mà thay đổi thể sắc của mình, hình thành bảo vệ rất tốt, còn có thể che giấu khí tức chấn động của bản thân.

Thể lực khôi phục, ngoại thương khỏi hẳn, Sở Mộ ở trong sự cảnh giác cao độ, đi về phía trước. Nơi đó có một thi thể không nguyên vẹn.

Nhìn xương cốt vụn vặt lưu lại, Sở Mộ phán đoán chắc là hài cốt của kiếm giả Nhân tộc. Hắn chết ở chỗ này, máu và thịt bị ma thú luyện ngục ăn hết.

Sở Mộ đưa mắt nhìn qua một cái. Cho dù là sự vật rất nhỏ cũng rõ ràng hiện ra ở dưới hai mắt của hắn. Ánh mắt chợt tập trung lại một chỗ. Hắn lấy Ngũ Tương Kiếm ra. Một cái vòng hình tròn bay lên, rơi vào trong tay Sở Mộ. Căn cứ hình thức hoa văn phía trên, Sở Mộ phán đoán, đây là một chiếc nhẫn không gian.

Cổ Thần Giới, giá trị của chiếc nhẫn không gian thật ra không cao. Gần như mỗi người đều có, chẳng có gì là lạ. Điều khiến cho Sở Mộ hiếu kỳ chính là bên trong nhẫn không gian này, có thứ gì hay không.

Như bản thân Sở Mộ, lúc này bên trong nhẫn không gian chỉ có một chút Nguyên Đan hạ phẩm mà thôi. Những đồ khác, hắn đều không có. Cũng coi là nghèo rớt mồng tơi. Nhưng những người khác sẽ không giống như hắn.

Nguyên Đan ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục căn bản cũng không có tác dụng gì.

Lực thần niệm bị áp chế, Sở Mộ cũng có không cách nào rót vào bên trong nhẫn không gian này, kiểm tra một phen. Hắn chỉ có thể lựa chọn thu chiếc nhẫn không gian này vào. Đương nhiên, nhẫn không gian của mình vẫn có thể sử dụng. Dù sao này nhẫn không gian có dấu vết thần niệm của mình ở đó. Trên điểm này, Vô Kiếm Luyện Ngục không tận lực áp chế.

Sở Mộ thu chiếc nhẫn không gian này vào bên trong nhẫn không gian của mình. Hắn hít sâu một hơi, khí tức lạnh lẽo cùng nóng rực đan xen vào nhau, tràn vào trong cơ thể, khiến cho hắn có loại cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên.

Sở Mộ tiếp tục đi tới.

Không ngừng gặp không ngừng chiến đấu, không ngừng xé nát giết chết. Ở chỗ này, Sở Mộ cũng hiểu rõ, nguy hiểm không chỉ là ma thú luyện ngục. Còn có kiếm giả nhân loại khác.

Lại một lần nữa, Sở Mộ gặp kiếm giả nhân loại khác. Thử tưởng tượng một chút, thời gian dài cùng ma thú luyện ngục giao tiếp, lại là hoàn cảnh ác liệt như vậy, là người bình thường đều sẽ cảm thấy áp lực. Gặp phải kiếm giả nhân loại khác, phản ứng đầu tiên bình thường là giao lưu một phen.

Đáng tiếc là kiếm giả kia, vừa ra tay đã phát động công kích, với ý đồ chém chết Sở Mộ.

Cùng khí lực, kiếm thuật kiếm pháp của Sở Mộ lại càng cao minh hơn. Dưới phản kích, Sở Mộ giết chết đối phương, lấy đi nhẫn không gian của hắn.

Lần thứ hai, lại gặp phải nhân loại kiếm giả. Đầu tiên hắn và Sở Mộ chào hỏi, bộ dạng hữu hảo nói chuyện với nhau. Kết quả lại xuất kiếm đánh lén muốn giết chết Sở Mộ. Sở Mộ sớm có lòng đề phòng, tất nhiên sẽ không để hắn bị thực hiện được ý đồ. Dưới sự phản kích, hắn cũng giết chết đối phương.

Hai ví dụ thực tế khiến cho hắn không khỏi cảm giác bùi ngùi. Ở chỗ này, con người càng hung tàn hơn so với ma thú luyện ngục.

Tối thiểu ma thú luyện ngục sẽ không lấy lòng đối với ngươi, hoặc ẩn nấp hoặc trực tiếp phát động công kích. Sự thù địch là tuyệt đối. Nhưng người lại giả vờ ung dung tự đắc, nhân lúc hắn thiếu cảnh giác liền ra tay càng thâm độc hơn!

Sở Mộ cũng không biết, mình tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu thời gian. Hiện tại, hắn đã liên tục xông qua tầng thứ nhất và tầng thứ hai, tiến vào tầng thứ ba của Vô Kiếm Luyện Ngục.

Tầng thứ hai, ma thú luyện ngục cường đại hơn so với tầng thứ nhất. Ma thú luyện ngục ở tầng thứ ba, lại cường đại hơn so với tầng thứ hai. Sở Mộ đã từng bị thương vài lần, đồng thời có thu hoạch không nhỏ. Hắn liên tiếp nhận được sáu chiếc nhẫn không gian. Không biết bên trong có thứ gì. Sở Mộ cứ tạm thời thu lại, chờ sau này rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, sẽ lại kiểm tra từng cái một. Nói không chừng sẽ có niềm vui bất ngờ.

Ngoại trừ thu hoạch tài sản của người chết ra, trên phương diện kiếm pháp, Sở Mộ đã có sự tiến triển cũng cực kỳ đáng mừng.

Cuồng Phong Khoái Kiếm mười tám kiếm là cực hạn. Nhưng ở trong nhiều lần chiến đấu, Sở Mộ tiến hành điều chỉnh ưu hoá, khiến cho uy lực của Cuồng Phong Thập Bát Kiếm tăng lên thêm hai thành.

Về phần Kim Hành Kiếm Pháp và năm môn kiếm pháp, Sở Mộ chỉ nắm giữ được càng sâu hơn. Năm môn kiếm pháp này lại là do tổ sư khai tông Ngũ Hành Kiếm Tông tốn mấy trăm năm sáng chế, là kiếm pháp vô cùng hoàn thiện. Lấy khả năng hiện tại của Sở Mộ, còn chưa có khả năng ưu hoá.

Kiếm pháp Kinh Đào ở trong các cuộc chiến đấu giết chóc không ngừng, đạt đến mức tận cùng. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm cũng có tiến bước, một hơi thở ba mươi kiếm.

Kiếm pháp loi phong một hơi thở ba mươi kiếm, so với Cuồng Phong Khoái Kiếm sau khi được ưu hoá, uy lực mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Nhưng đồng thời thi triển ra kiếm pháp lôi phong tạo thành gánh nặng đối với thân thể và tiêu hao thể lực, lại gấp Cuồng Phong Khoái Kiếm tới mấy lần.

Chính là suy nghĩ đến điểm tiêu hao thể lực và gánh vác đối với thân thể này, Sở Mộ mới cố gắng hết mức không có sử dụng lực chấn địa.

Tầng thứ ba Vô Kiếm Luyện Ngục, ánh sáng hình như càng u ám hơn.Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Ngũ Tương Kiếm cứng cỏi cùng sắc bén, mang đến cho Sở Mộ sự giúp đỡ rõ ràng.

Lau đi vết máu ở phía trên thân kiếm, Sở Mộ quét mắt nhìn qua một cái. Thi thể của hơn mười con ma thú luyện ngục. Nếu như không có đoán sai, chỗ này còn cách lối vào tầng thứ tư luyện ngục, cũng không xa.

Đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, Sở Mộ vẫn không có phát hiện gì. Hắn không có cách nào. Hoàn cảnh Vô Kiếm Luyện Ngục như vậy, căn bản cũng không xuất hiện bảo vật linh dược gì đó.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!
https://audiosite.net
do trụ sở bên us dạo này chán quá :(
https://audiosite.net
haizz minhfh đâu có muốn do trụ sở bên mỹ dạo này kém kinh khủng :(giờ chuyển sang singapore ... đâu hết cả đầu vụ này ...!giờ về us còn không cho zô để lấy dữ liệu mới nhục bạn a` :(
https://audiosite.net
tung 3 giờ trước
sao không nghe đc thế ad
https://audiosite.net
Tuấn 7 giờ trước
Hôm qua còn nghe đc xong tới tối hết nghe đc luôn .
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 18 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)