Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1708: Quán quân
❮ sautiếp ❯Chương 1708: Quán quân (Hạ)
Khí kình hình rồng vòng quanh người Long Tôn, gã thúc đẩy lực lượng huyết mạch chân long đến tột độ.
Chân Long đế vương lắc đầu nói:
– Tôn nhi khống chế lực lượng huyết mạch mới chỉ là nhập môn.
Đối diện Long Tôn bạo phát trùng kích, Vương Việt hơi lảo đảo lùi về sau, bước chân hơi di chuyển suy yếu Long Tôn bùng nổ. Thừa dịp Long Tôn không kịp trở tay Vương Việt bạo phát lực lượng tích góp đã lâu, tựa như trời sụp đất nứt đánh lên.
Thu về tiến lên, lực xung kích của Vương Việt đến mức tận cùng, hất Long Tôn ra sau đó một chân giẫm mạnh mặt đất làm nguyên Thăng Long đài lắc lư. Vương Việt hóa thành mãnh thú thái cổ lao ra, vai như thái cổ ma hùng muốn đụng bay núi cao, vai gã đập mạnh vào ngực Long Tôn.
Long Tôn chưa lấy lại tinh thần đã bị đụng lảo đảo liên tục thụt lùi. Vương Việt chợt khựng lại, trong quán tính mạnh mẽ gã giơ kiếm lên chém xuống như có ngọn núi từ trên trời giáng xuống.
Long Tôn biến sắc mặt, gã miễn cưỡng vận chuyển lực lượng mới phục hồi đã chống cự.
Vang tiếng nổ điếc tai, Long Tôn bị chém bay ngược ra, kiếm trong tay rung bần bật. Khí huyết cuồn cuộn, Long Tôn không chịu nổi hộc máu.
Phun búng máu xong lực lượng của Long Tôn cũng trôi đi, nhanh chóng suy yếu.
Vương Việt được nước lấn tới, gã cắn chặt răng vận dụng chút sức mạnh cuối cùng lại chém ra nhát kiếm. Trong tiếng nổ inh ỏi sàn Thăng Long đài như bị xới tung đá vụng xung kích, lần nữa đánh bay Long Tôn.
Vương Việt thở hồng hộc như trâu, ngực phập phồng kịch liệt, bàn tay cầm kiếm nổi gân xanh cục cục. Nếu không có ý chí mạnh mẽ thì Vương Việt rất muốn ngồi bệch xuống nghỉ ngơi giây lát.
Cơ bắp toàn thân đau thấu óc.
Đến đây thì Vương Việt đã kiệt sức, Long Tôn thì giang hai tay hai chân trên Thăng Long đài thở hổn hển. Nếu Long Tôn đứng dậy đánh trả thì không chừng có thể đánh bại Vương Việt.
Việc đã đến nước này, Long Tôn không còn sức gượng dậy. Vương Việt tuy còn đứng nhưng rất miễn cưỡng, có điều gã đã thắng.
Long Tôn đầu tiên thua dưới kiếm của Sở Mộ, bây giờ thua Vương Việt, gã đã mất tư cách thi đấu quán quân. Quán quân cuối cùng sẽ sinh ra giữa Sở Mộ và Vương Việt.
So tài đến bây giờ kết quả thật bất ngờ. Đầu tiên là ngựa ô Sở Mộ nổi lên, Long Tôn được cho là có khả năng được quán quân nhất thì liên tiếp thua dưới kiếm của Sở Mộ, Vương Việt.
Chuyện đời thật khó đoán.
Chiến đấu với Long Tôn làm Vương Việt kiệt sức, tất nhiên không thể đánh với Sở Mộ ngay được. Vương Việt có nửa canh giờ nghỉ ngơi, mặc kệ trong nửa canh giờ gã có hoàn toàn lấy lại sức hay không đều phải lên đài chiến một trận.
Vương Việt tiêu hao quá lớn, gã phải tranh thủ mỗi giây phục hồi.
So tài tổ Kiếm Vương cao giai đã chấm dứt từ lâu, quán quân đã sinh ra. Tổ Kiếm Vương trung giai đang so tài trận cuối quyết định quán quân thuộc về ai.
Hai Kiếm Vương lục tinh chiến đấu dữ dội, trong thời gian ngắn khó phân thắng thua.
Tinh khí thần của Sở Mộ đang ở đỉnh, hắn vừa quan sát hai Kiếm Vương lục tinh chiến đấu vừa nhớ lại cảnh Vương Việt và Long Tôn đánh nhau. Phong cách chiến đấu, mọi thứ của Vương Việt bị Sở Mộ phân tích tỉ mỉ.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Trong phân tích của Sở Mộ thì Vương Việt cũng tu luyện công pháp luyện thể cường đại nào đó, khiến cơ thể của hắn rất cứng cỏi, lực lượng và sức bật kinh người.
Tái hiện từng chút một, phân tích tỉ mỉ, thời gian dần trôi.
So tài của tổ Kiếm Vương trung giai chấm dứt, Kiếm Vương lục tinh cuối cùng giành quán quân tên Long Nguyệt, một nữ Kiếm Vương.
Bây giờ trận so tài chỉ còn tổ Kiếm Vương cấp thấp, Sở Mộ quyết đấu với Vương Việt.
Nửa canh giờ đến, Vương Việt mở mắt ra, tia sáng bắn ra bốn phía rồi thu về ngay, cảm giác nặng nề. Vương Việt đứng dậy đi tới giữa Thăng Long đài như thể gã là trung tâm nguyên sân.
Sở Mộ lắc người nhẹ nhàng đáp xuống Thăng Long đài, đối diện Vương Việt.
Không cần lão nhân tuyên bố, trận so tài bắt đầu.
Vương Việt mạnh mẽ trầm giọng nói:
– Quán quân là của ta!
Vương Việt giơ kiếm lên như tuyên thề, kiếm chém ra sóng xung kích đá vụn ập hướng Sở Mộ.
Kiếm ý đại địa khiến kiếm kỹ của Vương Việt cực kỳ dày nặng.
Sở Mộ lắc người né kiếm kỹ, hắn tước kiếm, phong nhẫn màu xanh xé gió. Kiếm ý bất diệt khiến phong nhẫn màu xanh có vị bất hủ.
Phong nhẫn xé gió bắn hướng Vương Việt, đòn công kích của Sở Mộ cũng ập đến.
Nửa canh giờ đủ cho Sở Mộ mô phỏng chiến đấu với Vương Việt thật rõ ràng. Sở Mộ đã phân tích ra phong cách chiến đấu của Vương Việt, làm sao né tránh, phản kích thế nào, tấn công ra sao, Sở Mộ đều mô phỏng lại hết.
Thân dùng không chi quy tắc khiến Sở Mộ nhẹ nhàng mơ hồ, lặng lẽ không tiếng động, không thể bắt giữ quỹ tích. Vương Việt không bắt được hướng đi của Sở Mộ nên khó phòng ngự có hiệu quả.
Song kiếm nằm trong tay Sở Mộ, từng nhát chém mơ hồ không tiếng gió, công kích từ các góc độ khác nhau.
Vương Việt giỏi nhất là phòng ngự, không sợ tấn công ngay mặt. Ví dụ như Long Tôn cuối cùng vẫn thua Vương Việt. Nhưng Sở Mộ không tấn công cuồng bạo mà từ các loại góc chết, kiếm mơ hồ quỷ bí công kích làm Vương Việt khó đề phòng.
Song kiếm như bão tố cuồng phong không chỗ không ở, kiếm quang liên miên bất tận, vô cùng tận tựa mưa to. Mỗi nhát kiếm ẩn chứa kiếm ý bất diệt, lực lượng quy tắc, Thần Hoang kiếm nguyên, còn dung nhập Chấn Địa kình đặc biệt của Sở Mộ, cực kỳ mạnh.
Hai tay Vương Việt cầm kiếm miễn cưỡng ngăn cản các nhát chém hai chân vững vàng như cắm rễ trên Thăng Long đài.
Nhưng đối diện kiểu tấn công của Sở Mộ làm Vương Việt ngăn cản càng lúc càng miễn cưỡng, kém cạnh.
Đây là sách lược của Sở Mộ. Vương Việt giỏi nhất là đánh trận ác liệt, muốn nhanh gọn hạ gục gã thì phải dùng cách nào Vương Việt không giỏi, tức là chiến đấu kiểu nhanh nhẹn.
Sở Mộ không ngừng tấn công, rốt cuộc Vương Việt lùi bước.
Vương Việt vừa lùi tựa như cắt đứt liên kết với Thăng Long đài, đối diện tấn công như bão tố không chỗ không ở của Sở Mộ làm gã liên tục lùi, như bèo không rễ.
– Xem ra quán quân sẽ rơi trên đầu Sở Mộ.
– Đúng vậy!truyện huyền huyễn audio
Từ mong chờ trở thành đương nhiên, trận quyết đấu giữa Sở Mộ và Vương Việt hắn đã chiếm ưu thế, thắng chỉ còn là vấn đề về thời gian.
– Kiếm thuật tinh diệu!
– Phong cách chiến đấu hay thay đổi!
Chân Long đế vương và lão nhân trên bầu trời mắt sáng rực.
Vương Việt ngã trái ngã phải, gã sở trường phòng ngự nhất nhưng không có đất dùng võ trước kiếm thuật mơ hồ không cố định của Sở Mộ.
Sở Mộ chém nhát kiếm nháy mắt biến ảo mấy chục lần, hất kiếm phòng thủ của Vương Việt ra. Một kiếm khác đâm ra xảo quyệt trúng ngực Vương Việt, lực lượng chấn động đáng sợ xuyên qua nội giáp đánh vào người gã, làm gã biến sắc mặt.
Chương 1709: Tu luyện trong Long Nguyên Trì (Thượng)
Tiên cơ đã mất, chỉ còn lại màn biểu diễn của Sở Mộ, Thân hình Sở Mộ nhẹ nhàng như mất trọng lượng quay quanh Vương Việt, tấn công mỗi góc độ.
Cảm giác bất lực tràn ngập trong lòng Vương Việt.
Vương Việt vừa kinh vừa giận, gã rất muốn bùng nổ phản kích nhưng không tìm thấy cơ hội, thậm chí khó bắt giữ được thân thể Sở Mộ.
Vương Việt rất muốn dừng tay nhận thua rồi lại không nuốt trôi cơn tức này được.
Mặc dù trong lòng Vương Việt rối rắm thế nào thì cuối cùng vẫn thua dưới kiếm của Sở Mộ.
Mắt Chân Long đế vương sáng rực, thầm than tại sao Sở Mộ không phải người Chân Long hoàng triều:
– Có thể cứng rắn đấu ngay mặt, cũng có thể du kích vòng quanh, tiểu bối này…
Lòng Vương Việt nặng trĩu, khác hẳn với lúc trước tuyên bố lớn tiếng ‘quán quân là của ta’:
– Ta thua.
Đến đây thì Thăng Long thịnh hội trăm năm một lần của Chân Long hoàng triều kết thúc.
Nhân tuyển quán quân ba tổ Kiếm Vương đều xuất hiện.
Tiêu Biệt Ly của tổ Kiếm Vương cao giai, Long Nguỵet của tổ Kiếm Vương trung giai, Sở Mộ của tổ Kiếm Vương cấp thấp.
Chân Long đế vương rất bất đắc dĩ, quán quân ba tổ chỉ có Long Nguyệt là người Chân Long hoàng triều, Tiêu Biệt Ly và Sở Mộ đều không phải tử đệ Chân Long hoàng triều.
Nhưng tóm lại quán quân ba tổ đã xuất hiện, tuy hai người không phải tử đệ Chân Long hoàng triều nhưng không cản trở Chân Long đế vương muốn chiêu lãm bọn họ, chuyện này nói sau.
Thăng Long thịnh hội đến đây tạm dừng, tuy chưa kết thúc vì còn một phân đoạn cuối cùng.
Một canh giờ, ba người Sở Mộ được một canh giờ điều tức, để tinh khí thần đến trạng thái cao nhất. Chân Long đế vương thì chuẩn bị mở ra Long Nguyên Trì.
Long Nguyên Trì là bí tàng của Chân Long hoàng triều, thánh địa tu luyện cực kỳ quan trọng trọng, ít khi nào mở ra vì mỗi lần mở sẽ hao phí nhiều năng lượng. Sau khi mở ra sẽ tiêu hao năng lượng rất lớn, sau này trải qua thời gian rất dài mới phục hồi được, ít nhất là trăm năm.
Lần trước Long Nguyên Trì mở ra là ba trăm năm trước, bây giờ tích lũy năng lượng ba trăm năm cực kỳ đậm đặc, đi vào đó tu luyện sẽ được lợi lớn.
Ba Thăng Long đài rung rinh từ từ chìm xuống, biến mất, giây sau mặt đất nứt ra.
Có tiếng rền rĩ vang lên, vô số nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng kéo đến như trăm sông đổ về một biển hùng dũng ập đến, kinh động tất cả Kiếm Giả trong Thăng Long hội.
Nhiều đệ tử Chân Long hoàng triều vui vẻ nói:
– Long Nguyên Trì sắp mở ra!
– Ta lớn như vậy nhưng lần đầu tiên thấy Long Nguyên Trì mở ra.
Long Nguyên Trì mở ra là việc lớn.
Hình rồng trên dãy cung điện Chân Long hoàng triều phát ra tiếng ngâm kinh thiên động địa ứng cùng.
Vô số nguyên khí thiên địa từ bốn phương tám hướng kéo đến, tụ thành các khí kình hình rồng trên đất trống Thăng Long đài, phát ra tiếng hú cao vút. Các con rồng đáp xuống chui vào lòng đất Thăng Long đài.
Thăng Long đài đang nứt ra bỗng chốc bình ổn.
Cùng với đất Thăng Long đài nứt ra là hơi thở cực kỳ đậm đặc tràn ra.
Vô số nguyên khí thiên địa ngưng tụ thành hình rồng xuyên vào lòng đất Thăng Long đài bị nứt, sau đó một ao nước dần dâng lên. Ao nước đỏ như máu không lớn, khoảng mười thước vuông vức. Ao nước đỏ máu dính đặc như thủy ngân.
Khi tất cả khí kình nguyên khí thiên địa hình rồng đều rót vào ao nước đỏ máu, nước ao dập dờn gợn sóng lăn tăn, có tiếng ùng ục, vô số bọt nước bốc lên, vỡ ra. Vô số khí toàn nổi lên, trông như ao nước đỏ máu sắp sôi trào.
Mơ hồ thấy vô số con rồng nhỏ bơi trong ao đỏ máu.
Chân Long đế vương vung tay nói:
– Ba vị quán quân có thể vào Long Nguyên Trì tu luyện.
Tiêu Biệt Ly, Long Nguyệt, Sở Mộ từ ba hướng bắn tới, lơ lửng trên bầu trời Long Nguyên Trì. Sở Mộ cảm giác nước Long Nguyên Trì toát ra năng lượng bàng bạc ẩn chứa một loại uy áp, uy áp của rồng.
Sở Mộ thầm nhủ, rơi xuống:
– Nước Long Nguyên Trì không chỉ có lực lượng đậm đặc tinh thuần còn có thể nâng cao tu vi, bên trong ẩn chứa lực lượng rồng đặc biệt có thể rèn luyện thân thể, khiến cơ thể càng rắn chắc hơn.
Bùm!
Sở Mộ, Tiêu Biệt Ly, Long Nguyệt lần lượt rơi vào chất lỏng đỏ máu dính đặc trong Long Nguyên Trì.
Đang trước mắt công chúng nhưng bọn họ không để bụng, đổi lại người khác có cơ hội như vậy cũng không quan tâm ánh mắt ai, ngược lại còn háo hức.
Dù sao chuyện này chẳng có gì phải xấu hổ, ngược lại đó là thù vinh có được khi là quán quân.
Vừa vào Long Nguyên Trì cơ thể liền bị nước ao đỏ máu bao bọc, nguyên lực tinh thuần đậm đặc đến cực độ chủ động từ bốn phương tám hướng không ngừng chui vào thân thể.
Nguyên lực khổng lồ tràn ngập trong kinh mạch, Sở Mộ vội vận chuyển Thần Hoang kiếm quyết tu luyện.
Thần Hoang kiếm nguyên rời khỏi đan điền tiến vào kinh mạch, cuốn lấy nguyên lực bàng bạc không ngừng thấm vào người nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang kiếm nguyên, khiến lượng Thần Hoang kiếm nguyên không ngừng tăng lên.
Từ khi đan điền xảy ra biến dị tuy Sở Mộ không ngừng tu luyện nhưng đến nay hắn chưa tu luyện Thần Hoang kiếm nguyên đến đỉnh Tạo Hóa nhị trọng thiên sơ kỳ. Bởi vì đan điền mở rộng, dung lượng mở rộng gấp mười lần, chất tinh thuần gấp mười, cộng thêm hấp thu năng lượng không đủ, tốc độ chuyển hóa không đủ nhanh, không dễ bổ sung xong hết được.
Nhưng bây giờ thì khác hẳn, không cần Sở Mộ chủ động hấp thu, lực lượng vô cùng đậm đặc tinh thuần kia sẽ không ngừng từ các góc thân thể tràn ngập trong kinh mạch, khiến kinh mạch của hắn trướng căng. Thần Hoang kiếm nguyên vận chuyển dễ dàng luyện hóa lực lượng đậm đặc tinh khiết, vô hình trung tăng tốc độ luyện hóa của Sở Mộ.
Mỗi khi vận hành Thần Hoang kiếm nguyên một đại chu thiên quay về đan điền là biển Thần Hoang kiếm nguyên trong đan điền lại lớn hơn một phần, tăng trưởng rất rõ ràng. Cứ tiếp tục thế này Sở Mộ cảm giác mình rất nhanh sẽ tu luyện đến đỉnh Tạo Hóa nhị trọng thiên sơ kỳ rồi thành công đột phá trung kỳ. Lúc trước Sở Mộ mất một thời gian dài mới làm được.
Nguyên lực đậm tinh khiết tiến vào người, Sở Mộ cảm giác lực lượng kỳ lạ như có như không cũng chui vào cơ thể mình. Lực lượng kia cực kỳ cứng cỏi, ngưng tụ, không bị nguyên lực ảnh hưởng mà một mình chuyển động trong người hắn. Nơi lực lượng đi qua Sở Mộ cảm giác co giật từng cơn, như ngứa như đau, rất quái dị.
Sở Mộ thầm nghĩ:
– Đây chính là lực lượng rồng?
Sở Mộ cảm giác lực lượng mỏng manh mà ngưng tụ chảy qua, cơ thể bị ảnh hưởng đang tăng mạnh.
Sở Mộ động ý niệm, hắn nhớ đến công pháp Thiên Hoang kiếm thể, một lòng hai dùng vừa tu luyện Thần Hoang kiếm quyết vừa vận chuyển Thiên Hoang kiếm thể.
Chương 1710: Tu luyện trong Long Nguyên Trì (Hạ)
Quả nhiên vận chuyển Thiên Hoang kiếm thể thì tốc độ hấp thu lực lượng rồng tăng nhiều, cảm giác ngứa đau càng mãnh liệt hơn nhưng còn trong phạm vi chịu đựng được.
Ba người ở ba góc Long Nguyên Trì không quấy rầy nhau, nước ao đỏ máu dính đặc từ từ giảm bớt với tốc độ mắt thường không đo được.
Nhìn người khác tu luyện, đặc biệt chỉ ló cái đầu ra khỏi nước ao đỏ máu rất chán, không hấp dẫn gì hết. Nhưng người hiểu biết Long Nguyên Trì thì tụ lại bàn tán.
Một đệ tử Chân Long hoàng triều đắc ý kheo khoang:
– Ta còn nhớ người vào Long Nguyên Trì tu luyện kỷ lục là tám canh giờ, người thứ hai là bảy canh giờ rưỡi, thứ ba là bảy canh giờ. Mấy ngàn năm nay chưa từng có ai có thể vượt qua tám canh giờ.
Một số người đứng gần lập tức nhìn đệ tử Chân Long hoàng triều kia.
Đệ tử Chân Long hoàng triều thấy mình được chú ý thì càng vênh váo:
– Các người có biết Long Nguyên Trì trừ nguyên lực, lực lượng rồng bàng bạc tinh thuần ra còn đặc điểm gì không?
Có người hỏi ngay:truyện tiên hiệp audio
– Đặc điểm gì?
– Ha ha ha! Ngươi hỏi đúng người rồi.
Đệ tử Chân Long hoàng triều đắc ý hĩnh mũi lên trời:
– Nước ao Long Nguyên Trì thật ra hình thành từ nguyên lực, lực lượng rồng, tinh khiết nồng đậm biết bao, không cần chủ động hấp thu thì những nguyên lực, lực lượng rồng sẽ tự vào cơ thể, bị hấp thu luyện hóa. Nhưng thời gian lâu gánh nặng cho cơ thể càng lớn, không thể chịu dựng được nên phải rời khỏi Long Nguyên Trì chấm dứt tu luyện, nếu không thân thể sẽ tan vỡ.
Ai đều hiểu đạo lý này, ban đầu còn dễ chịu nhưng thời gian lâu gánh nặng càng lúc càng lớn, cuối cùng là so đấu về ý chí, mãi khi không chịu nổi mới chấm dứt.
– Ngoài ra Long Nguyên Trì còn một đặc điểm nữa.
Đệ tử Chân Long hoàng triều bí hiểm nói:
– Đó là… nhiệt độ cao.
– Nhiệt độ trong Long Nguyên Trì sẽ không ngừng tăng cao, tạo thêm gánh nặng, không chịu nổi thì phải rời đi, nếu không sẽ bị nhiệt độ càng lúc càng mãnh liệt đốt ra tro.
Tiếng ùng ục lại vang lên, bọt nước nổi lên rồi vỡ, có vô số hơi nước dâng lên.
Ba người Sở Mộ đã cảm giác được nhiệt độ Long Nguyên Trì không ngừng tăng cao, tuy bây giờ hơi nóng còn trong khả năng chịu đựng, một thời gian sau vẫn còn chịu được. Nhưng theo thời gian trôi qua, cứ tiếp tục thế này cuối cùng sẽ không chịu nổi.
Sở Mộ trừ bỏ tạp niệm một lòng hai dùng, cùng tu luyện Thần Hoang kiếm quyết, Thiên Hoang kiếm thể, đây là cơ hội cực kỳ hiếm có.
Không ai ghét tu vi của mình dồi dào, không ai ngại cơ thể mình càng cứng cỏi.
Chớp mắt một canh giờ qua đi.
Thần Hoang kiếm nguyên trong đan điền của Sở Mộ đã đột phá trói buộc, đạt đến Tạo Hóa nhị trọng thiên trung kỳ như ý muốn.
Sở Mộ bây giờ số lượng kiếm nguyên lớn hơn trước kia gấp mấy lần.
Nhưng đây không phải kết thúc mà chỉ là bắt đầu, Sở Mộ vẫn có thể tiếp tục tu luyện.
Hai canh giờ trôi qua, ba canh giờ đi qua.
Thần Hoang kiếm nguyên trong đan điền lại thay đổi, đến đỉnh Tạo Hóa nhị trọng thiên trung kỳ, sau đó không ngừng hấp thu lực lượng thành công đột phá, đạt tới Tạo Hóa nhị trọng thiên hậu kỳ.
Sau ba canh giờ nhiệt độ Long Nguyên Trì đã lên độ cao mới, bắt đầu làm ba người Sở Mộ thấy nóng, từ ngoài vào trong rồi từ trong ra ngoài.
Sở Mộ, Tiêu Biệt Ly, Long Nguyệt nhắm chặt mắt, quên mất mọi thứ bên ngoài, hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, lãng quên tất cả.
Kiếm nguyên không ngừng tăng lên với tốc độ mình cảm nhận được thật khiến người vui sướng. Sở Mộ, Long Nguyệt, Tiêu Biệt Ly đều thích thú.
Long Nguyệt là Kiếm Vương lục tinh, tu vi đỉnh Tạo Hóa lục trọng thiên. Tuy đến đỉnh nhưng muốn đột phá Tạo Hóa thất trọng thiên không dễ, rất khó khăn, từ xưa đến nay bao nhiêu Kiếm Vương lục tinh mất mười mấy năm mới thành công đột phá.
Hết cách, bọn họ cần năng lượng quá nhiều.
Kiếm Vương bát tinh cần kiếm nguyên gấp trăm lần Kiếm Vương lục tinh.
Mục tiêu của Long Nguyệt là nhờ vào lực lượng Long Nguyên Trì để tu vi thành công đột phá Tạo Hóa thất trọng thiên, bước vào đẳng cấp Kiếm Vương cao giai. Mục tiêu của Tiêu Biệt Ly là nhờ vào lực lượng Long Nguyên Trì khiến tu vi đột phá thành Kiếm Vương cửu tinh.
Tu vi tiến bộ cũng không quên thăng cấp thân thể, hai người đều tu luyện thuật luyện thể, còn có thể một lòng hai dùng nên vừa vận chuyển công pháp, thuật luyện thể vừa tu luyện kiếm nguyên, thân thể song song.
Canh giờ thứ bốn Sở Mộ bắt đầu cảm thấy kinh mạch có hơi trướng đau, lực lượng rồng không ngừng gột rửa thân thể, cảm giác đau không dễ chịu gì. Long Nguyệt, Tiêu Biệt Ly cũng có cảm giác đó nhưng về độ cứng cơ thể thì bọn họ cao hơn Sở Mộ, năng lực chịu đựng tốt hơn hắn một chút.
Nhiệt độ không ngừng tăng cao, màu da ba người thay đổi, từ màu bình thường đổi sang đỏ như tôm luộc, toát ra hơi nóng hừng hực khiến người xem cảm thấy bọn họ lúc này phải chăng đã bị nấu chín, có thể ăn?
Ba người không ngừng hấp thu, mực nước ao giảm xuống rõ rệt, từ qua cổ họ đến bây giờ lộ cần cổ đỏ rực.
Nhiệt độ cao như vô số con kiến, kiếm cương hộ thể, nội giáp không thể phòng nó, từng chút một lan tràn lên da toàn thân, chui vào lớp da, thẩm thấu vào cơ thể.
Da dẻ cơ bắp kinh mạch xương cốt đều nóng cháy vì nhiệt độ cao, máu như bị nung sôi, miệng khô lưỡi khô, khói trắng không ngừng toát ra từ thân thể, khói nhẹ bay lên.
Cảm giác như có người bị gác trên đống lửa cháy lớn nướng, có thể ngửi thấy mùi thịt trên người mình.
Cảm giác này rất khó chịu.
Sáu canh giờ, đã qua sáu canh giờ. Sở Mộ, Tiêu Biệt Ly, Long Nguyệt vẫn ở trong Long Nguyên Trì. Nguyên lực tinh thuần bàng bạc không ngừng tuôn vào có thể gây gánh nặng, bọn họ cố gắng chống cự nó và cả nhiệt độ càng lúc càng lên cao.
Ba người ở trong Long Nguyên Trì thì tu vi Tiêu Biệt Ly cao nhất, sức lực lớn nhất, về mặt lý luận chịu đựng gánh nặng nguyên lực, nhiệt độ cao mạnh nhất. Nhưng Tiêu Biệt Ly hấp thu tốc độ nhanh nhất khiến gánh nặng nguyên lực, nhiệt độ cao cũng đẩy nhanh theo, vượt qua hai người khác.
Tu vi, sức mạnh của Long Nguyệt xếp thứ hai, nàng chịu đựng gánh nặng nguyên lực yếu hơn Tiêu Biệt Ly nhưng mạnh hơn Sở Mộ, tuy nhiên tỉ lệ giống nhau.
Trên đầu ba người bốc khói trắng, nước đỏ máu đã rút xuống vai họ.
Nguyên lực bàng bạc tinh thuần không ngừng tuôn vào thân thể, tràn ngập trong kinh mạch nhanh hơn tốc độ luyện hóa, tạo gánh nặng cho kinh mạch ngày càng mãnh liệt hơn.
Lão nhân thầm nghĩ:
– Sáu canh giờ, sắp tới rồi.
Theo tình hình trước kia thì sáu canh giờ là trình độ bình thường.
Có thể kiên trì bảy canh giờ xem như đỉnh cao, tám canh giờ thì từ xưa đến nay Long Nguyên Trì chỉ có một người như thế.
Chương 1711: Phá kỷ lục, tam trọng thiên
Thời gian chậm rãi trôi, với ba người trong Long Nguyên Trì thì mỗi giây dài như một ngày, một tháng. Bọn họ liều mạng chịu đựng, dùng cơ thể, ý chí ráng chịu.
Chớp mắt lại qua nửa canh giờ, đến lúc này Long Nguyệt bắt đầu cảm giác đầu óc mơ màng, tinh thần khó tập trung. Long Nguyệt cắn đầu lưỡi, cảm giác đau khiến nàng tỉnh táo lại, tập trung tinh thần bỏ tu luyện thuật luyện thể, hết sức hấp thu nguyên lực trong Long Nguyên Trì.
Long Nguyệt luyện hóa cảm nhận đan điền trướng phồng, co rút như nhịp tim đập, khuấy động.
Chợt hơi thở mạnh mẽ kinh người bộc phát từ cơ thể Long Nguyệt bắn thẳng lên trời, khuấy động phong vân, có tiếng rồng ngâm.
Nhiều người mắt sáng rực:
– Đột phá!
Bọn họ nhìn ra trạng thái của Long Nguyệt lúc này, tu vi của nàng từ đỉnh Tạo Hóa lục trọng thiên thành công đột phá đến thất trọng thiên.
Sau khi đột phá mục tiêu của Long Nguyệt hoàn thành, tinh thần thả lỏng, cảm giác chóng mặt dâng lên trong óc. Long Nguyệt lảo đảo suýt té sang bên cạnh.
Đến cực hạn.
Lão nhân vung tay, khí kình vô hình ngưng tụ thành một bàn tay thò xuống vớt Long Nguyệt lên, rời khỏi Long Nguyên Trì.
Long Nguyệt Kiếm Vương trung giai lại là người trước tiên không chịu nổi. Sở Mộ Kiếm Vương cấp thấp vẫn còn đang kiên trì, khiến người rất ngạc nhiên.
Nhưng Kiếm Vương nhị tinh giành được quán quân đủ làm người ta giật mình, có kinh ngạc thêm cũng không có gì lạ.
Từ sau khi Long Nguyệt không chịu nổi thì đám Kiếm Giả đứng xem tập trung tinh thần hơn, vì bọn họ biết sắp kết thúc tu luyện trong Long Nguyên Trì.
Khuôn mặt Tiêu Biệt Ly vặn vẹo, cơ bắp run rẩy, ý thức dần mơ hồ. Kiếm nguyên trong đan điền thay đổi lớn, co rút trướng phình đột nhiên bùng nổ. Vang tiếng nổ điếc tai làm Tiêu Biệt Ly tỉnh táo lại, khí thế cực kỳ mạnh mẽh ơn Long Nguyệt gấp trăm lần bắn lên cao, gió cuốn mây tán.
– Đột phá!
– Kiếm Vương cửu tinh!
Sau khi đột phá Tiêu Biệt Ly thả lỏng tinh thần, người lảo đảo không chịu nổi. Lão nhân ở trên trời một lần nữa tho tay hư không chộp Tiêu Biệt Ly ra khỏi Long Nguyên Trì, lúc này còn mười phút là đến tám canh giờ.
Sở Mộ trở thành tiêu điểm, bao cặp mắt dòm ngó.
Phó Siêu Trần thầm nghĩ:
– Sở đại ca quá lợi hại.
Chân Long đế vương thầm thở dài:
– Kiếm Vương nhị tinh này thật là ngựa ô lớn nhất Thăng Long hội lần này.
– Kỷ lục tu luyện Long Nguyên Trì cao nhất là tám canh giờ, không lẽ Kiếm Vương nhị tinh sắp bắt kịp kỷ lục?
– Kỳ lạ, đã tu luyện hơn bảy canh giờ, gần tám canh giờ rồi, dưới tình huống bình thường tu vi của hắn nên đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên mới đúng.
– Xem ra Kiếm Vương nhị tinh tu luyện công pháp cực kỳ cao sâu, khi đột phá cần nhiều năng lượng hơn.
Không ai biết cảm giác lúc này của Sở Mộ, siêu khó chịu. cơ thể Sở Mộ đã chịu đựng đến cực hạn, hắn có thể tiếp tục chống đỡ toàn dựa vào ý chí dẻo dai kiên cường vô cùng, và lực lượng thần niệm cường đại.
Thần Hoang kiếm nguyên trong đan điền tùy theo tu luyện không ngừng tăng lên, giờ đã đến đỉnh Tạo Hóa nhị trọng thiên, chỉ còn một bước sẽ đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên.
Đột phá tu vi là mục tiêu hiện tại của Sở Mộ, vì hoàn thành mục tiêu này hắn phải kiên trì, tiếp tục kiên trì.
Nhưng Sở Mộ cảm giác cả người bốc cháy từ sâu trong thân thể, ý thức cũng thiêu đốt. Sở Mộ như trong ngọn lửa cháy, vô cùng khó chịu, ý thức mơ hồ, nhưng hắn cố gắng chống, cắn răng chịu đựng.
Thời gian dần trôi, các Kiếm Giả quan sát thầm mặc niệm, đếm giờ thay Sở Mộ.
– Cố gắng lên, cố chịu đựng!
– Còn sáu mươi giây, sáu mươi giâyn ữa là tới tám canh giờ!
Bọn họ dường như sắp chứng kiến kỳ tích sinh ra.
Lực lượng rồng không ngừng rèn luyện thân thể, khiến cơ thể Sở Mộ bất giác càng mạnh mẽ. Nhưng Sở Mộ không có chút cảm giác vì lúc này hắn đang chịu đựng đau đớn hơn xa vui sướng thăng cấp.
Năng lượng bàng bạc không ngừng tuôn vào cơ thể, ao Long Nguyên Trì đã rút xuống tới khuỷu tay Sở Mộ.
Sau khi đan điền biến dị mở rộng gấp mười lần, cứng rắn gấp mười lần, Thiên Hoang kiếm nguyên chuyển đổi thành Thần Hoang kiếm nguyên, chất tăng gấp mười khiến Sở Mộ được ích lợi lớn nhưng cũng tăng lớn bình cảnh cho hắn, khiến hắn khó đột phá tu vi bước dài hơn.
Năng lượng không ngừng chảy vào cơ thể, tuôn vào kinh mạch, bị Sở Mộ liên tục hấp thu. Thần Hoang kiếm nguyên như ngựa hoang thoát dây cương chạy lung tung, làm kinh mạch của Sở Mộ trướng đau.
Năng lượng không ngừng tích lũy để một hơi đập tan bình cảnh tu vi, đột phá trói buộc.
Mọi người thầm đếm:
– Mười… chín… tám…Nguồn truyện audio
– Một!
Khi chữ một vang lên trong lòng thì mọi người rất muốn hò reo, nếu không phải thấy Sở Mộ vẫn trong Long Nguyên Trì, không có dấu hiệu gì là kiệt sức.
Tám canh giờ, Sở Mộ đã ở trong Long Nguyên Trì tu luyện tám canh giờ, hắn bắt kịp kỷ lục tu luyện Long Nguyên Trì cao nhất, nếu tiếp tục kiên trì thì sẽ phá vỡ kỷ lục này.
Giờ phút này người Chân Long hoàng triều nỗi lòng phức tạp, vì người sáng tạo tám canh giờ tu luyện Long Nguyên Trì là tử đệ Chân Long hoàng triều, là tồn tại siêu mạnh cường giả thánh cấp.
Long Nguyên Trì thuộc về Chân Long hoàng triều, về lý luận có thể tu luyện lâu nhất trong này nên là người Chân Long hoàng triều. Nhưng lần này thì khác, Kiếm Vương của Chân Long hoàng triều là người không chịu nổi trước tiên.
Tích lũy tích lũy tích lũy, lực lượng đang không ngừng tích lũy, đã tích góp đến mức không chịu dựng được nữa. Sở Mộ vận dụng ý niệm tích súc lực lượng đến cực hạn tựa như núi lửa phun ra, lũ tràn đê.
Cơ thể như có vạn con ngựa chạy chồm, vô số sấm sét ầm vang, sóng thần hung dũng, gió bão tàn phá. Năng lượng cường đại xông qua kinh mạch, kinh mạch sắp không chịu nổi đứt toạc.
Trong khoảnh khắc Sở Mộ cực kỳ tỉnh táo, một thanh âm vang lên trong lòng hắn:
– Phá cho ta!
Thần Hoang kiếm nguyên hóa thành nước lũ, thành dung nham trùng kích.
Bên tai Sở Mộ nghe tiếng vụn vỡ, Thần Hoang kiếm nguyên dâng trào hùng dũng trong đan điền, có hơi thở hoang vu cường đại dâng lên từ người của hắn.
– Hơi thở thật quái dị.
Chân Long đế vương nheo mắt nói:
– Xem vra Kiếm Vương nhị tinh tu luyện công pháp không giống bình thường.
Kiếm Vương nhị tinh, không, Sở Mộ bây giờ tu vi đã từ Tạo Hóa nhị trọng thiên thành công đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên, là Kiếm Vương tam tinh.
Thần Hoang kiếm nguyên của Tạo Hóa tam trọng thiên về uy lực thì mạnh hơn lúc Tạo Hóa nhị trọng thiên gấp mấy lần, thực lực tổng thể tiến bước dài, càng mạnh hơn nữa.
Bây giờ bàn về uy lực kiếm nguyên đủ sánh bằng Kiếm Vương ngũ tinh bình thường, miễn kiếm kỹ theo kịp thì sức chiến đấu của Sở Mộ tiến bộ rõ rệt, có thể ngay mặt đánh bại Kiếm Vương ngũ tinh, dây dưa với Kiếm Vương lục tinh bình thường.
Chương 1712: Triều Tịch bảo đan (Thượng)
Sau khi tu vi đột phá Sở Mộ thả lỏng tinh thần nhưng lập tức căng thẳng trở lại, hắn muốn tiếp tục tu luyện củng cố tu vi, đây là cơ hội tốt hiếm có.
Mọi người cho rằng sau khi Sở Mộ đột phá tu vi sẽ không chịu nổi, ai ngờ hắn vẫn cố gượng tiếp tục tu luyện, khiến bọn họ một lần nữa giật mình.
Sau khi tu vi đột phá lực lượng thần niệm của Sở Mộ càng mạnh hơn nữa, tốc độ luyện hóa lực lượng Long Nguyên Trì tăng thêm một nấc. Kiếm nguyên mới đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên dần vững chắc.
Thời gian chậm rãi trôi, một giây như một năm. mười phút qua đi, Sở Mộ lảo đảo, hết chịu nổi.
Sở Mộ thầm nhủ:
– Đến cực hạn.
Sở Mộ nhảy người rời khỏi Long Nguyên Trì vọt lên cao, nhẹ nhàng bay sang bên cạnh đáp xuống đất.
Mọi người càng giật mình hơn:
– Có thể tự mình đi ra!
Có ai không phải tu luyện đến cực hạn, không chịu nổi bị người vớt ra, đâu như Sở Mộ kiên trì tám canh giờ mười phút, cuối cùng tự mình ra khỏi Long Nguyên Trì. Hắn là người thứ nhất, hắn sáng tạo kỷ lục hoàn toàn mới.
Tám canh giờ mười phút là kỷ lục Sở Mộ sáng tạo, kỷ lục tu luyện Long Nguyên Trì mới nhất cũng cao nhất trong Long Nguyên Trì từ xưa đến nay.
Trong phút chốc Sở Mộ bị chú ý, mọi cặp mắt nhìn hắn chăm chú. Giây phút này sẽ được ghi nhớ, vĩnh viễn không quên.
Long Tôn nhìn Sở Mộ chăm chú, lòng dâng lên cảm giác thất bại. So với Sở Mộ thì thái tử xuất sắc nhất Chân Long hoàng triều từ xưa đến nay như gã còn nhiều thiếu sót.
Long Tôn siết chặt hai nắm tay thầm quyết định:
– Nhưng ta sẽ không thua ngươi nữa!
Gã phải cố gắng tu luyện hơn nữa, để đuổi kịp và vượt qua Sở Mộ.
Thăng Long thịnh hội hôm nay sẽ truyền khắp Hỗn Loạn đại vực, khắp đại vực khác, cái tên Sở Mộ sẽ được nhắc đến vô số lần, ghi lại trong lòng vô số người. Sở Mộ cũng sẽ bị dị tộc chú ý.
Nhưng Sở Mộ không quan tâm mấy chuyện đó, hắn không thèm suy nghĩ, bây giờ hắn chỉ muốn nghỉ ngơi.
Thăng Long thịnh hội kết thúc, Sở Mộ là người thắng lớn nhất.
Chân Long đế vương nói hàng loạt bế mạc Thăng Long thịnh hội, mọi người vẫn còn lưu luyến.
Một hồi lâu sau Sở Mộ mới khỏe lại.
Phó Siêu Trần nói:
– Sở đại ca, ta sắp đi. Nếu Sở đại ca muốn đi Cổ Thần giới có lẽ chúng ta sẽ gặp nhau ở góc nào đó.
Sở Mộ gật đầu nói:
– Được rồi.
Phó Siêu Trần nói xong xoay người đi.
Thăng Long hội tan cuộc, Sở Mộ quay về phòng nghỉ ngơi.
Sở Mộ vào phòng nghỉ ngăn lại tất cả khách ghé chơi. Sở Mộ ngồi xếp bằng tu luyện, để lực lượng thần niệm và các thứ phục hồi, quan trọng nhất là lực lượng tinh thần.
Không ai đến quấy rầy Sở Mộ.
Phục hồi rồi Sở Mộ cẩn thận kiểm tra.
Tu vi đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ, tu luyện mười phút trong Long Nguyên Trì đủ để ổn định tu vi vừa đột phá. Nếu không có Long Nguyên Trì thì Sở Mộ mất vài tháng mới ổn định được.
Tạo Hóa tam trọng thiên, Thần Hoang kiếm nguyên về lượng hay chất đều hơn Tạo Hóa nhị trọng thiên gấp mấy lần, càng mạnh mẽ hơn. Sở Mộ kiểm tra khí lực.
Tu luyện Long Nguyên Trì có hai tác dụng, một là nguyên lực tinh thuần đậm đặc khiến tu vi tiến bộ nhanh, hai là lực lượng rồng ở một mức nào đó cường háo khí lực.
Sở Mộ chủ động vận chuyển Thiên Hoang kiếm thể hấp thu lực lượng rồng tăng lớn hiệu suất, cường háo cơ thể càng rõ ràng hơn.
Sở Mộ nhẹ vung đôi tay, cẩn thận cảm giác lực lượng biến đổi, cơ bắp rung rung, cảm nhận cảm nhận kỹ càng.
Sở Mộ đánh một đấm kéo theo tiếng nổ kinh người, hư không như bị nắm tay đấm ra đường hầm chân không, gió nổi mây phun.
Khí lực tăng ít nhất gấp mấy lần so với lúc trước.
Khí lực có cường đại hay không rất quan trọng, đặc biệt tu luyện tiếp thì cảm giác càng rõ ràng hơn. Nên khí lực tiến bộ làm Sở Mộ rất vui, điều này nghĩa là thực lực của hắn lại mạnh thêm.
Tóm lại chuyến đi Thăng Long hội cho Sở Mộ thu hoạch cực lớn.
Trong óc Sở Mộ nổi lên một suy nghĩ:
– Với khí lực hiện tại không biết có chịu nổi lực lượng Chân Nguyên quả thượng phẩm không?
Nếu có Chân Nguyên quả trung phẩm, độ mạnh khí lực hiện tại của Sở Mộ sẽ dễ dàng chịu được, nhưng Chân Nguyên quả thượng phẩm thì hắn không dám chắc, Chân Nguyên quả cực phẩm càng đừng nói, ăn vào kinh mạch sẽ đứt ngay.
Trong hành tình Chân Nguyên bí cảnh Sở Mộ được năm trăm trái Chân Nguyên quả thượng phẩm, nếu dùng hết đủ để tu vi lên đỉnh Tạo Hóa tam trọng thiên, thậm chí đột phá đến Tạo Hóa tứ trọng thiên.
Sở Mộ đang nghĩ bây giờ khí lực tăng mạnh gấp mấy lần, hay là dùng thử một trái xem sao?
Lúc này cửa phòng nghỉ bị gõ vang, Sở Mộ đành tạm gác việc thử tu luyện Chân Nguyên quả thượng phẩm sang bên. Sở Mộ mở cửa phòng ra, Khương lâu chủ của Đông Hoa lâu đứng bên ngoài. Tạ Vinh Hoa cùng đến dự thi thì đã bị loại ở vòng thứ hai, cảm thấy quê quá nên đã rời đi.
Khương lâu chủ cười tươi rói liên tục chắp tay với Sở Mộ:
– Sở công tử, chúc mừng, chúc mừng!
Sở Mộ mỉm cười nói:
– Cùng vui.
Đây không phải câu khách sáo, đúng là cùng vui. Vì Sở Mộ tham gia Thăng Long hội với thân phận Kiếm Giả Đông Hoa lâu, cuối cùng hắn giành quán quân, Đông Hoa lâu cũng sẽ được thưởng, đặc biệt Khương lâu chủ dẫn Sở Mộ đến càng sẽ được thưởng lớn.
Nói đến việc này là mặt Khương lâu chủ hớn hở:
– Nhờ phúc của Sở công tử!
Khương lâu chủ được thưởng rất lớn, phần thưởng đủ để rút ngắn thời gian đột phá cho gã rất nhiều, chắc chắn sẽ đột phá Kiếm Vương thất tinh trong thời gian ngắn, thực lực tăng thì địa vị cũng sẽ lên theo.
Nhưng phần thưởng này chưa phải thứ quan trọng nhất, với Khương lâu chủ thì phần thưởng lớn nhất là được điều về Chân Long hoàng triều nhậm chức. Khương lâu chủ là Kiếm Giả chứ không phải loại Kiếm Giả một lòng theo đuổi thực lực kiếm đạo.
Khương lâu chủ lấy một hộp ngọc ra:
– Tất cả là nhờ Sở công tử mang đến, xin Sở công tử hãy nhận viên đan dược này.
Trong hộp ngọc đặt một viên đan dược.
Sở Mộ mở ra xem, đầu tiên là mùi đan thoang thoảng truyền ra, ngay sau đó hắn thấy một hạt châu xanh biếc tròn trại nằm trong hộp ngọc, là viên đan dược. Lớp vỏ có hoa văn ẩn hiện, trông sâu thẳm.
Sở Mộ mơ hồ nghe tiếng thủy triều như biển cả sóng lên sóng xuống.
Trong óc Sở Mộ lóe lên một ý nghĩ:
– Không lẽ đây là…?
Tư liệu và hình ảnh về đan dược nổi lên trong đầu Sở Mộ.
– Đúng vậy, đây là Triều Tịch đan.
Khương lâu chủ nói:
– Cũng là một trong những phần thưởng ta có được trong lần này.
Sở Mộ đẩy hộp ngọc về:
– Khương lâu chủ, đan dược này quá quý giá.