1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1683: Xem mưa ngộ kiếm

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1683: Xem mưa ngộ kiếm

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1683: Xem mưa ngộ kiếm (Hạ)

Sở Mộ bất giác chìm đắp trong đó, hắn chắp hai tay sau lưng ngửa đầu nhìn trời, đôi mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vô số sóng gợn trên phong cấm, hắn như hóa thành tượng đá.

Hơi thở huyền diệu khó giải thích phát ra từ người Sở Mộ xoay quanh bốn phía. Vài Kiếm Vương ở gần đó mắt sáng rực nhìn Sở Mộ, rất hâm mộ hắn. Sở Mộ lúc này đang tiến vào trạng thái kỳ lạ, loại trạng thái này gọi là ngộ đạo.

Ngộ đạo chỉ ngộ chứ không thể cầu, một số Kiếm Giả cả đời chỉ có vài lần hiếm hoi ngộ đạo. Một vài Kiếm Giả thường xuyên ngộ đạo, mỗi lần ngộ đạo dù thực lực không tiến bộ rõ rệt cũng có ích lợi lớn. Lợi ích đôi khi thể hiện trực tiếp, đôi khi ẩn tính từ từ hiện ra.

Tóm lại ngộ đạo rất hiếm có, không thể quấy rầy nếu không sẽ gây thù lớn.

Không ai muốn khi không kết thù với người khác, đặc biệt trong tình huống không xung đột ích lợi gì. Cho nên các Kiếm Giả tản ra, chỉ có hai Kiếm Vương nhìn rõ khuôn mặt Sở Mộ thì tự động đứng hai bên thủ hộ.

Nhiều Kiếm Giả ngước nhìn vô số sóng gợn, hy vọng mình cũng vào trạng thái ngộ đạo như Sở Mộ. Nhưng ngộ đạo chỉ gặp chứ không thể cầu.

Đôi mắt Sở Mộ sâu thẳm bí ẩn, tĩnh lặng như hồ nước không chút sóng gợn, như hợp nhất với phong cấm trên chiến hạm.

Giây sau từng tầng sóng gợn dập dờn trong mắt Sở Mộ, từ từ khuếch tán, những giọt mưa như rơi xuống con ngươi của hắn.

Các tia lĩnh ngộ dâng lên trong đầu Sở Mộ.

Mọi thứ trước mắt Sở Mộ dường như thay đổi.

Mây đen đầy trời biến thành quân đội, mặc áo giáp đen, tay cầm trường kiếm đen, kỷ luật nghiêm ngặt rèn luyện kỹ càng, quân thiện chiến đánh đâu thắng đó. Bọn họ sẵn sàng trận địa đón quân địch, chuẩn bị công phạt hết thảy, không ai ngăn được.

Ra lệnh một tiếng, trường kiếm màu đen ra khỏi vỏ chém ra, từng đường kiếm hóa thành các giọt mưa từ trên trời giáng xuống. Sở Mộ cảm giác như mình đối mặt vô số công kích, vô cùng vô tận kiếm thuật thi triển ra muốn giết hắn.

Sở Mộ một mình một người cầm kiếm bén đứng trên trời, đối diện thiên quân vạn mã, đối diện vô số kiếm thuật tấn công. Trong lòng Sở Mộ không chút sợ hãi ngược lại dâng lên hào tình đâm thẳng trời mây, tay cầm kiếm bén.

Sở Mộ lắc cổ tay, thân kiếm hú dài như đang hưng phấn.

Tuy ngàn vạn người nhưng ngô không sợ.

Kiếm ý bay lên trời, kiếm bén chém ra, bằng phẳng không mang theo khói lửa nhưng rạch phá bóng tối, rạch bầu trời. Một kiếm đánh nát các giọt mưa vụn vỡ.

Những giọt mưa vô cùng vô tận, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau, càng lúc càng sắc bén hơn. Giọt mưa không ngừng rơi, kiếm thuật tấn công càng tinh diệu.

Sở Mộ ở trên trời cầm kiếm mưa, chặt chém tước đâm đập hất, hắn thi triển các loại kiếm thuật, đối mặt áp lực càng lúc càng lớn. Bên ngoài thì người Sở Mộ không húc nhích, phát ra hơi thở đôi khi nhanh có khi chậm lúc thì dồn dập khi thì từ từ có lúc bàng bạc thỉnh thoảng mỏng manh, đủ loại khác nhau.

Vô số giọt mưa từng đợt bị đánh nát, vô số kiếm thuật bị phá giải từng chiêu. Sở Mộ như vị thần kiếm thuật, không chiêu nào đến gần hắn được.

Bất giác trong đầu Sở Mộ nổi lên kiếm thuật của Kiếm Khí Chi Linh hắn đã thấy mỗi lần đánh nhau trong Chân Nguyên bí cảnh, từ Kiếm Khí Chi Linh nhất giai bình thường nhất đến nhị giai, Kiếm Khí Chi Linh tam giai, Kiếm Khí Chi Linh tam giai thống lĩnh, Kiếm Khí Chi Linh tam giai quân vương, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng.

Kiếm thuật của chúng nó từ thô sơ đơn giản đến ngắn gọn thâm ảo, cao thâm khó dò, từng tầng đẩy lên.

Hôm đó Sở Mộ chiến đấu với nhóm Kiếm Khí Chi Linh, quan sát kiếm thuật của Kiếm Khí Chi Linh quân vương, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng. Nhưng Sở Mộ chỉ hấp thu được một phần, bây giờ đột ngột ngộ đạo khiến hắn như đối diện thiên quân vạn mã, đánh bằng kiếm thuật. Khi Sở Mộ hấp thu trọn vẹn những gì mình quan sát được biến thành thứ của mình thì bình cảnh kiếm thuật bắt đầu lên từ từ.

Sức mạnh cá nhân đối kháng nguyên thiên địa, Sở Mộ đối mặt áp lực to lớn, áp lực đáng sợ từng tầng tăng lên, tiềm lực của hắn dần bị khai phá ra.

Các Kiếm Giả xung quanh kinh ngạc khí thế Sở Mộ phát ra càng lúc càng mạnh mẽ, sắc bén như thần kiếm ra khỏi vỏ, cực kỳ bén nhọn.

– Uy thế mạnh quá!

Tốc độ chiến hạm siêu nhanh, rất nhanh bay qua khu mây đen, ánh mặt trời sáng sủa chiếu xuống, xuyên qua phong cấm rơi trên mặt Sở Mộ, đánh thức hắn.

Sở Mộ thầm nhủ:

– Đáng tiếc, nếu có thể tham ngộ lâu thêm chút thì kiếm thuật của ta sẽ lại tiến bộ.

Sau đó Sở Mộ mỉm cười, thu hoạch to lớn, kiếm thuật từ Thần Cảnh sơ kỳ tăng lên trung kỳ.

Sở Mộ chắp tay cười nói:

– Đa tạ hai vị huynh đài hộ quan.

Hạ Tử Hùng từ tốn nói:

– Sở huynh nói vậy rất xa lạ, nếu không có Sở huynh thì hai huynh đệ chúng ta đã chết trong Chân Nguyên đại điện.

Hạ Tử Uy gật đầu lia.

Vì họ thủ hộ Sở Mộ nên cả ba quen nhau.

Hạ Tử Hùng, Hạ Tử Uy là huynh đệ, còn là song sinh, khuôn mặt rất giống, mặc trường bào màu khác nhau. Hạ Tử Hùng là huynh trưởng, mặc trường bào màu đỏ rực. Hạ Tử Uy là đệ đệ, mặc trường bào màu lam nhạt.

Tuy khuôn mặt giống y như đúc nhưng khí chất của hai người khác hẳn. Hạ Tử Hùng trầm ổn, Hạ Tử Uy thì nhanh nhạy.

Trò chuyện một lúc sau ba người hiểu biết sơ về nhau.

Hai huynh đệ Hạ Tử Hùng, Hạ Tử Uy đến từ Hạ gia thành Đông Hoa Hỗn Loạn đại vực, là đại thiếu gia và nhị thiếu gia. Hai người không kể tuổi nhưng trông còn khá trẻ, chắc không hơn một trăm, tu vi là Tạo Hóa tam trọng thiên. Lúc trước hai người đi qua Tây Hổ đại vực đến Chân Nguyên bí cảnh, giờ định về Hạ gia thành Đông Hoa Hỗn Loạn đại vực.

Tính ra xem như có duyên.

Hai huynh đệ cá tính hơi ngay thẳng, không phải loại người mưu kế sâu xa gì. Sở Mộ cũng vui vẻ quen biết với nhau.

Hạ Tử Uy cười nói:

– Phải rồi. lần này Sở huynh đi Hỗn Loạn đại vực nếu không có chuyện gì gấp hay là cùng huynh đệ chúng ta đến Hạ gia, khiến chúng ta tận tình chiêu đãi?

– Mục đích ta đến Hỗn Loạn đại vực vì muốn mua chút nguyên dịch.

Sở Mộ ngẫm lại hai huynh đệ Hạ thị là Kiếm Giả sinh ra và lớn lên ở Hỗn Loạn đại vực, hiểu biết Hỗn Loạn đại vực hơn hắn rất nhiều. Tự mình lần mò chẳng bằng nhờ bọn họ chỉ giúp, không chừng tiết kiệm thời gian hơn, cộng thêm mua nguyên dịch chẳng phải là chuyện bí mật gì.

– Mua nguyên dịch? Sở huynh hỏi đúng người rồi.

Hạ Tử Uy cười đắc ý nói:

– Đúng dịp trong thành Đông Hoa có một Đông Hoa lâu, Đông Hoa lâu mua bán các loại, bao gồm nguyên dịch.

Chương 1684: Đông Hoa lâu

Lúc trước Hạ Tử Uy định nói muốn mua nguyên dịch làm gì, bọn họ tặng cho. Nhưng ngẫm lại bọn họ muốn có nguyên dịch còn khó thì lấy gì tặng người ta?

Hạ Tử Hùng dặn dò:

– Đến thành Đông Hoa rồi Tử Uy hãy mang Sở huynh đi Đông Hoa lâu, ta về gia tộc trước.

Hạ Tử Uy vỗ ngực bảo đảm:

– Không thành vấn đề, ca cứ giao cho ta.

Sở Mộ nói:

– Vậy xin làm phiền Tử Uy huynh.

Ba tháng sau, chiến hạm đáp xuống, huynh đệ Hạ thị dẫn Sở Mộ đi thành Đông Hoa gần đó.

Không khí Hỗn Loạn đại vực khá hỗn tạp so với Tây Hổ đại vực, vì nơi này rất loạn, thường xảy ra chiến đấu nên nguyên khí thiên địa cũng loạn theo.

Đi trên đất Hỗn Loạn đại vực, hít thở không khí sẽ cảm nhận được thảm liệt và căng thẳng, như thể ở nơi đây phải luôn giữ cảnh giác, tùy thời chuẩn bị chiến đấu

Thành Đông Hoa như cự thú thái cổ nằm rạp trên mảnh đất Hỗn Loạn đại vực, nó đang ngủ say, toát ra khí thế cổ xưa cứng cáp hùng hồn. Khi hít thở như có sông dài chảy qua.

Tường thành lớn cao vài trăm thước như lạch trời ngăn cách trong và ngoài thành, dựng lên vô số phong cấm bảo vệ tường thành và trên trời.

Thành Đông Hoa cấm bay, sơ sẩy một cái sẽ bị vô số phong cấm oanh giết chết te tua.

Hạ gia có chút uy vọng trong thành Đông Hoa nên khi vào thành không cần nộp phí gì.

Hạ Tử Hùng đi Hạ gia, Hạ Tử Uy thì đưa Sở Mộ tới nơi gọi là Đông Hoa lâu. Dọc đường đi Hạ Tử Uy giới thiệu lai lịch Đông Hoa lâu cho Sở Mộ biết.

Tóm lại Đông Hoa lâu là thế lực tuyệt đối không thể trêu vào trong thành Đông Hoa, là số một. Tất cả gia tộc thành Đông Hoa liên hợp lại cũng không dám chống đối Đông Hoa lâu, vì nó có lai lịch rất kinh người.

Hạ Tử Uy hỏi:truyện đao tu audio

– Sở huynh có từng nghe Chân Long hoàng triều không?

Vẻ mặt Hạ Tử Uy hiện nét kinh sợ, kính sợ về Chân Long hoàng triều.

Sở Mộ gật đầu, lúc trước hắn không biết nhưng sau Tạo Hóa thiên thai thì đã biết, vì Long Tôn đến từ Chân Long hoàng triều, là thái tử của Chân Long hoàng triều.

– Chân Long hoàng triều là Hỗn Loạn đại vực, thế lực số một nhân tộc chúng ta cũng ở trong Hỗn Loạn đại vực. Thống soái nhân tộc chúng ta cũng là chỉ huy của Chân Long hoàng triều, nên nhân tộc mới sinh sống trong Hỗn Loạn đại vực được.

Hạ Tử Uy chậm rãi nói:

– Đông Hoa lâu là một chỗ trú của Chân Long hoàng triều ở thành Đông Hoa, cũng bán các loại tài nguyên.

Sở Mộ gật gù, thì ra Đông Hoa lâu thuộc về Chân Long hoàng triều, hèn gì trong thành Đông Hoa không ai dám chọc.

– Tầng một Đông Hoa lâu chỉ bán đồ bình thường, tầng hai bán đồ hơi quý giá. Ta chưa mua nguyên dịch bao giờ nhưng nghe nói chỉ bán trên tầng năm.

Hạ Tử Uy đưa Sở Mộ đi Đông Hoa lâu, vừa giới thiệu quy định của lâu:

– Nghe nói Kiếm Vương cấp thấp có thể lên tầng bốn, tầng năm thì chỉ có Kiếm Vương trung giai mới được lên. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên phải bằng vào thực lực đánh lên.

Sở Mộ giật mình kêu lên:

– Đánh lên?

Đông Hoa lâu thật thú vị.

– Kiếm Vương cấp thấp muốn vào tầng năm phải đánh lên, ít nhất cần có thực lực Kiếm Vương tứ tinh. Ta nghĩ với thực lực của Sở huynh không chừng vào được tầng năm.

Hạ Tử Uy nói:

– Nhưng có ta đi thì không cần khiêu chiến. Tuy chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng bên trong thành Đông Hoa ít nhiều gì vẫn nể mặt Hạ gia chúng ta.

Trong khi nói chuyện hai người đã đến cửa Đông Hoa lâu.

Đông Hoa lâu có sáu tầng, chiếm diện tích rất lớn, mỗi tầng cao mấy chục thước, tổng cộng hơn một trăm thước. Đông Hoa lâu đứng sững trên mặt đất rất bắt mắt.

Nhiều người ra vào cánh cửa, người đến người đi. Có Kiếm Vương Tạo Hóa cảnh, có Thần Ngưng cảnh. Từ khi tu vi của Sở Mộ đột phá Tạo Hóa cảnh thì ít khi thấy Kiếm Giả dưới Tạo Hóa cảnh, dù sao không cùng đẳng cấp.

Hạ Tử Uy là nhị thiếu gia của Hạ thị, mới vào Đông Hoa lâu không lâu liền có người nghênh đón. Đó là một nam nhân trung niên khuôn mặt hiền hòa, hơi mập.

Nam nhân trung niên mập mạp cười tươi chào:

– Ngọn gió nào thổi Hạ thiếu gia đến đây vậy?

Hạ Tử Uy trêu:

– Lâu không gặp Hoa chưởng quầy, lại mập rồi.

Dường như Hạ Tử Uy khá thân với nam nhân trung niên mập. Thật ra làm một chưởng quầy của Đông Hoa lâu thì gã đều khá quen với những người nổi tiếng trong thành Đông Hoa, người làm ăn chú trọng là hòa khí phát tài, khi không cần thiết sẽ không gây xung đột.

Mặc dù chỗ dựa của Đông Hoa lâu là Chân Long hoàng triều nhưng xét cho cùng Đông Hoa lâu làm ăn, thân thiện là trên hết, nên tất nhiên phải có quan hệ tốt với thế lực trong thành Đông Hoa.

Hoa chưởng quầy cười tươi nói:

– Hạ thiếu gia nói đùa, vị này là…?

Hoa chưởng quầy nhìn hướng Sở Mộ, dò hỏi Hạ Tử Uy, vì người đi cùng gã chắc chắn không tầm thường.

Hạ Tử Uy giới thiệu ngay:

– Vị này là Sở huynh Sở Mộ, huynh ấy rất giỏi, là đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bia Tây Hổ đại vực.

Hoa chưởng quầy kêu lên:

– Tạo Hóa thiên thai của Tây Hổ đại vực nổi tiếng gần xa, môn đồ đệ nhất Chân Nguyên đại điện, rồng trong cõi người đây!

Vừa cho cảm giác gã khen từ tận đáy lòng vừa không bị hạ giá, khiến người thấy thoải mái.

Hoa chưởng quầy nói:

– Bỉ nhân tên Hoa Trung Hà, là chưởng quầy của Đông Hoa lâu. Sở huynh đệ gọi ta Hoa chưởng quầy được rồi.

Người làm ăn nhưng có vài phần phong phạm Kiếm Giả.

– Hoa chưởng quầy, vị huynh đệ của ta tuy là Kiếm Vương nhị tinh nhưng thực lực lợi hại hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường.

Hạ Tử Uy lại nói:

– Mục đích của Sở huynh là muốn mua nguyên dịch.

Nghe Hạ Tử Uy nói Hoa chưởng quầy lộ vẻ mặt khó xử.

Hạ Tử Uy thấy hơi mất mặt, vội hỏi:

– Sao vậy Hoa chưởng quầy? Chẳng lẽ nguyên dịch trong Đông Hoa lâu đã bán hết?

– Bán hết thì không.

Hoa chưởng quầy trầm ngâm một lúc nói:

– Theo quy định nguyên dịch ở tầng năm, chỉ có Kiếm Vương trung giai trở lên mới vào mua được. Kiếm Vương cấp thấp muốn lên tầng năm phải khiêu chiến. Theo lý thuyết phải nể mặt Hạ thiếu gia, nhưng bây giờ khác với ngày xưa, dạo này có chút thay đổi.

Hạ Tử Uy nhăn mặt hỏi:

– Thay đổi gì?

Lúc đến đây Hạ Tử Uy đã bảo đảm với Sở Mộ rồi, bây giờ xảy ra ngoài ý muốn bảo sao gã không khó chịu? Nếu không phải không thể chọc vào Đông Hoa lâu thì Hạ Tử Uy đã lật bàn.

Hoa chưởng quầy khó xử nói:

– Vì chút chuyện nên cung ứng nguyên dịch không như xưa, nên có quy định là phải đủ thực lực mới có tư cách mua, hơn nữa mỗi lần mua bị hạn chế số lượng, không ai được ngoại lệ. Dù Hạ tộc trưởng đích thân đến thì ta cũng không thể phá hỏng quy định của Đông Hoa lâu được.

Chương 1685: Kiếm của Sở Mộ (Thượng)

Đã nói đến mức này rồi dù Hạ Tử Uy bực mình nhưng không phàn nàn được gì, thật ra chủ yếu nhất là gã cảm thấy mất mặt.

Sở Mộ chậm rãi nói:

– Nếu vậy thì ta chấp nhận khiêu chiến.

Hạ Tử Uy khuyên nhủ:

– Sở huynh, khiêu chiến này không dễ…

– Sở huynh đệ là rồng trong cõi người, không chừng có thể vượt qua khiêu chiến.

Mắt Hoa chưởng quầy sáng rực nói:

– Mời Sở huynh đệ, Hạ thiếu gia đi theo ta, để ta sắp xếp.

Sở Mộ nói:

– Đi đi Hạ huynh, nếu ta khiêu chiến thất bại thì lại làm phiền huynh.

Hạ Tử Uy bất đắc dĩ đành đồng ý theo Hoa chưởng quầy lên lầu.

Lên từng tầng, ba người đến tầng thứ bốn. trong tầng bốn không có nhiều người, không tính ba người nhóm Sở Mộ thì còn hai người khác, đều là Kiếm Vương cấp thấp, trông hơi trẻ tuổi, dao động hơi thở khiến hắn biết tu vi của họ là Tạo Hóa tam trọng thiên.

Một người khi thấy Hạ Tử Uy thì mắt sáng rực từ từ đứng dậy, cười tủm tỉm bước tới gần. Hạ Tử Uy thấy đối phương thì sửng sốt sau đó mắt lóe tia tức giận.

Sở Mộ nhìn rõ sắc mặt hai người hơi thay đổi, hắn biết giữa Hạ Tử Uy và người này có chút mâu thuẫn.

– Hạ Tử Uy, ta còn tưởng ngươi đã chết, không ngờ sống dai thật.

Sở Mộ nghe đối phương nói câu đó càng chắc chắn.

– Lữ Phi Vân, ngươi còn sống khỏe thì sao ta chết được, muốn chết nên là ngươi đi trước.

Hạ Tử Uy đốp lại:

– Nói thật là một thời gian không gặp miệng của ngươi vẫn thúi không thể ngửi.

Lữ Phi Vân tức giận quát, sát ý sắc bén:

– Họ Hạ, muốn chết phải không!?

Hoa chưởng quầy mở miệng nói:

– Hạ thiếu gia, Lữ thiếu gia, nếu hai vị có ân oán mời ra bên ngoài giải quyết.

Nơi này là Đông Hoa lâu chứ không phải chỗ đánh lộn.

Lữ Phi Vân hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Họ Hạ, lần này tạm tha cho ngươi.

Lữ Phi Vân liếc hướng Sở Mộ, nhếch mép khinh miệt:

– Kiếm Vương nhị tinh? Họ Hạ, phẩm vị quen bằng hữu của ngươi chẳng những không lên cao còn giảm thấp, ta đã sai khi xem ngươi là đối thủ của ta.

Lữ Phi Vân nói xong chép miệng than thở, dường như thấy tiếc nuối và hối hận vì xem Hạ Tử Uy là đối thủ.

Hạ Tử Uy đã bình tĩnh lại:

– Ánh mắt ta quen bằng hữu thế nào không đến lượt ngươi bình phán!

Hạ Tử Uy liếc Kiếm Vương tam tinh khác, không buông lời công kích như Lữ Phi Vân đã làm.

Hạ Tử Uy hỏi Hoa chưởng quầy:

– Hoa chưởng quầy, khi nào bắt đầu việc khiêu chiến của Sở huynh?

Hoa chưởng quầy cười tủm tỉm chắp tay nói:truyện ma

– Mấy vị chờ giây lát, ta đi sắp xếp ngay.

Hoa chưởng quầy quay người đi.

Lữ Phi Vân trợn mắt như thấy việc ly kỳ biết bao:

– Khiêu chiến? Họ Hạ, bằng hữu Kiếm Vương nhị tinh của ngươi muốn khiêu chiến tầng thứ năm sao?

Lữ Phi Vân nhìn Sở Mộ từ trên xuống dưới:

– Chậc chậc, Chúc huynh, Kiếm Vương nhị tinh này tu vi không giỏi gì nhưng rất có gan.

Kiếm Vương tam tinh luôn ngồi trên ghế, chân mày đầy ngạo khí thản nhiên nói:

– Đúng là rất gan dạ.

Kiếm Vương tam tinh chỉ liếc Sở Mộ một cái, ánh mắt không thèm để hắn vào trong mắt.

Cảm giác bị người coi thường không dễ chịu, nhưng Sở Mộ như không nghe thấy, hắn không để ý.

Trên thế giới này có nhiều người có thiên phú, cũng có nhiều kẻ kiêu ngạo. Nếu bị người kiêu ngạo nào xem thường cũng tức giận phản bác thì chỉ thêm phiền.

Hạ Tử Uy liếc qua Sở Mộ, thấy hắn biểu hiện rất bình tĩnh thì gã cười hỏi:

– Không biết vị Chúc huynh này là thần thánh phương nào?

Lữ Phi Vân tỏ vẻ kiêu ngạo nói, như đó là chuyện gì ghê gớm:

– Chúc huynh là đệ tử của tân vương thứ hai Thanh Long cung, đại tông đệ nhất Đông Long đại vực.

Nhân tộc thế giới Thái Cổ có bốn cương vực, Đông Long, Tây Hổ, Nam Tước, Bắc Võ. Trong đó thực lực tổng hợp của Đông Long đại vực lớn nhất, tuy diện tích đất đai không bằng Hỗn Loạn đại vực nhưng thực lực chỉ thua một chút.

Tây Hổ đại vực có năm thế lực lớn, Đông Long đại vực thì một nhà đứng đầu, đó là Thanh Long cung. Có câu một cung hai tông ba giáo, Thanh Long cung là một cung, thế lực mạnh nhất Đông Long đại vực.

Đệ tử Thanh Long cung có chia đẳng cấp, đệ tử Kiếm Vương tự xưng là đệ tử cấp vương.

Cái gọi là đệ tử tân vương tức là đệ tử cấp vương mới thăng lên, bình thường chỉ là Kiếm Vương cấp thấp, tức là từ nhất tinh đến tam tinh.

Thanh Long cung là tông lớn số một Đông Long đại vực, có rất nhiều đệ tử, nhiều hơn xa Phi Thiên các, trong đó đệ tử cấp vương ít nhất hơn Phi Thiên các gấp mười lần, mấy chục lần. Kiếm Vương cấp thấp có cỡ mấy ngàn người.

Có thể nổi bật trong mấy ngàn Kiếm Vương cấp thấp trở thành người thứ hai không chỉ thiên phú giỏi còn thực lực phi phàm, kỹ xảo chiến đấu tinh tế.

Tóm lại họ chúc không thể khinh thường.

Hạ Tử Uy nghe xong rất ngạc nhiên.

Hỗn Loạn đại vực đúng là mạnh hơn Đông Long đại vực, nhưng đó là thực lực tổng thể. Nếu tính thế lực đơn thì Thanh Long cung chỉ yếu hơn Chân Long hoàng triều của Hỗn Loạn đại vực, còn những thế lực nhân tộc khác Thanh Long cung không thua.

Thế lực gia tộc nhỏ chỉ tính trong Hỗn Loạn đại vực như Hạ thị, lữ thị càng không có cửa với tới.

Hạ Tử Uy truyền âm với Sở Mộ:

– Sở huynh, theo ta thấy huynh cùng ta đi gia tộc một chuyến, để ta chiêu đãi một phen. Việc nguyên dịch để ta lo cho.

Sở Mộ truyền âm hỏi:

– Ý của Hạ huynh là sao?

Hạ Tử Uy nhanh chóng giải thích rằng:

– Sở huynh chưa biết quy định khiêu chiến của Đông Hoa lâu. Đông Hoa lâu chỉ xếp một trận khiêu chiến, phái một Kiếm Vương tứ tinh ra. Nếu Kiếm Giả khiêu chiến nhiều hơn một người thì để người khiêu chiến tự phân thắng thua trước, người thắng cuối cùng sẽ khiêu chiến với Kiếm Vương tứ tinh Đông Hoa lâu phái ra. Nếu đấu với Kiếm Vương tứ tinh mà không thua xem như vượt qua khiêu chiến.

Sở Mộ đã hiểu nỗi lo của Hạ Tử Uy.

Họ chúc là đệ tử tân vương thứ hai Thanh Long cung đại tông số một Đông Long đại vực thì thực lực rất mạnh, tu vi cao hơn Sở Mộ một trọng thiên. Hạ Tử Uy sợ Sở Mộ thua dưới kiếm họ Chúc, xem tình huống trước mắt nếu hắn thua sẽ bị Lữ Phi Vân móc mỉa.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Hạ huynh yên tâm.

Có lẽ họ chúc lợi hại nhưng Sở Mộ không cho rằng gã có thể đánh bại hắn, điều duy nhất làm hắn hứng thú là Đông Hoa lâu sắp xếp Kiếm Vương tứ tinh.

Lữ Phi Vân nhìn sắc mặt Hạ Tử Uy liền biết manh mối, cười nhạo hỏi:

– Hạ Tử Uy, ngươi đang lo bằng hữu của ngươi thua dưới kiếm của chúc huynh sao?

Kiếm Vương họ Chúc chậm rãi nói:

– Ta sẽ nương kiếm.

Hạ Tử Uy bất đắc dĩ nói:

– Nếu Sở huynh đã quyết định vậy thì ở lại đi.

Chương 1686: Kiếm của Sở Mộ (Hạ)

Hạ Tử Uy thầm nghĩ cùng lắm mất mặt chung.

Sở Mộ bình tĩnh như không.

Chốc lát sau Hoa chưởng quầy xuất hiện, mời bốn người đi chỗ khiêu chiến.

Địa điểm khiêu chiến cũng ở tầng bốn. Diện tích tầng bốn rất lớn, đặc biệt có một Đấu Kiếm đài, trên Đấu Kiếm đài bày phong cấm có thể chặn lại công kích của Kiếm Vương trung giai.

Hoa chưởng quầy cười tủm tỉm nói:

– Hai vị đều là người khiêu chiến, dựa theo quy định của bổn lâu thì hai vị cần quyết cao thấp, phân ra thắng thua trước, người thắng sẽ khiêu chiến Kiếm Vương tứ tinh của bổn lâu.

Kiếm Giả họ Chúc không làm tư thế gì, lắc người đáp xuống Đấu Kiếm đài.

Lữ Phi Vân giễu cợt:

– Kiếm Vương nhị tinh, đến lượt ngươi.

Sở Mộ không quan tâm, hắn nhảy lên Đấu Kiếm đài, đối mặt với Kiếm Giả họ Chúc.

Kiếm Giả họ Chúc mở mắt ra lạnh lùng nhìn Sở Mộ, nói một câu đầy mùi máu:

– Chủ động nhận thua đi, kiếm của ta rút ra sẽ thấy máu.

Người Kiếm Vương họ Chúc ngưng tụ sát khí.

Thực lực của Kiếm Vương họ Chúc khá giỏi, sức chiến đấu không tệ, Kiếm Vương bình thường không thể so sánh.

Sở Mộ không trả lời.

Trong khoảnh khắc Kiếm Vương họ Chúc hành động, bắn ra kiếm quang cực kỳ sắc bén cắt không gian Đấu Kiếm đài, như sao băng từ trên trời rơi xuống rạch phá không trung, rực rỡ, chói lòa, huyễn lệ khiến người không mở mắt ra được.

Nhát kiếm này dung nhập quang chi lực lượng quy tắc, là một chiêu kiếm kỹ của Kiếm Vương họ Chúc tên gọi Cực Quang.

Hạ Tử Uy giật mình kêu lên:

– Nhanh quá!

Kiếm quang này làm da đầu Hạ Tử Uy tê dại.

Kiếm thật sự như cực quang vụt qua, nhanh tột độ. Kiếm Vương tam tinh bình thường đối diện một kiếm này không có chút sức đối kháng, nhưng bây giờ là Sở Mộ đối mặt nhát kiếm đó chứ không phải Kiếm Vương nhị tinh bình thường.

Biến không thể thành có thể, trong cặp mắt nhìn chăm chú của mọi người nhưng không ai thấy rõ kiếm của Sở Mộ ra khỏi vỏ thế nào.

Chỉ chớp mắt kiếm quang của Sở Mộ như từ hư vô đâm ra, khiến người không nhận ra, nhưng con ngươi co rút.

Tốc độ kiếm quang không bằng đường kiếm Cực Quang, lạ là tới sau mà đến trứơc như cắm vào bảy tấc trên thân rắn, khiến nhát kiếm Cực Quang run run tán loạn.

Kiếm quang của Sở Mộ đánh nát nhát kiếm Cực Quang xong càng sắc bén hơn, xuyên qua hư không nhanh như tia chớp, mãnh liệt như sấm, khí thế sắc bén ập đến. Kiếm Vương họ Chúc biến sắc mặt vội giơ kiếm thụt lùi, huơ kiếm đỡ.

Nhưng kiếm quang của Sở Mộ không chỗ không ở, không thể ngăn cản, xuyên qua từng tầng phòng ngự đâm vào kiếm cương hộ thể, ngừng lại ngay ngực, vị trí trái tim của Kiếm Vương họ Chúc.

Lực lượng mạnh mẽ xuyên qua nội giáp đánh vào trái tim, Kiếm Vương họ Chúc cảm giác bị đâm thủng tim, sắp bị cắt nát. Mặt Kiếm Vương họ Chúc trắng bệch liên tục thụt lùi, khẽ rên, máu tươi tràn ra khóe miệng.

Lữ Phi Vân biến sắc mặt kêu lên:

– Chúc huynh!

Hạ Tử Uy xem ngây người, mắt Hoa chưởng quầy hấp háy tia sáng nhìn Sở Mộ chằm chằm như đang xem báu vật quý giá.

Kiếm Vương họ Chúc một tay cầm kiếm một tay che ngực thụt lùi vài bước, nhìn Sở Mộ chằm chằm, ánh mắt như muốn ăn thịt hắn:

– Ngươi…!Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm

Sở Mộ từ tốn trần thuật một sự thật:

– Ngươi không đánh lại ta.

Kiếm Vương họ Chúc biết rõ đó là sự thật nhưng gã cực kỳ không cam lòng, trái tim truyền đến cảm giác đau nhói như gã thật sự bị đâm thủng. Kiếm Vương họ Chúc biết trái tim của mình đã bị thương, phải chữa lại.

Kiếm Vương họ Chúc để lại lời hăm:

– Ta nhớ kỹ ngươi!

Kiếm Vương họ Chúc lảo đảo xuống Đấu Kiếm đài. Lữ Phi Vân vội nâng Kiếm Vương họ Chúc rời đi.

Lúc này Lữ Phi Vân không dám trào phúng Sở Mộ nữa, Kiếm Vương họ Chúc còn bị đối phương một kiếm đánh bại, thực lực của gã không mạnh bằng Kiếm Vương họ Chúc. Nếu còn khiêu khích Sở Mộ không khác gì bứt râu hùm, tự sát.

Hoa chưởng quầy liên tục vái:

– Sở huynh đệ không uổng là môn đồ đệ nhất Tạo Hóa Tây Hổ đại vực, thực lực như vậy thật sự là…

Kiếm Vương họ Chúc là Kiếm Vương tam tinh nhưng nhát kiếm Cực Quang đó mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường, vậy mà gã thua dễ như chơi. Đó chưa phải là thực lực mạnh nhất của Kiếm Vương họ Chúc, nếu bộc phát ra chắc có thể đối kháng đôi chút với Kiếm Vương tứ tinh, đương nhiên Hoa chưởng quầy cảm thấy gã không thể đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh nổi.

Nhưng Sở Mộ dễ dàng một nhát kiếm đánh bại Kiếm Vương họ Chúc, có lẽ hắn đã dốc hết sức, có chút khả năng vượt qua khiêu chiến của Đông Hoa lâu.

Thiên tài tuyệt đỉnh trong Kiếm Vương khiêu chiến vượt một cấp tinh không hiếm nhưng cũng không nhiều. Sở Mộ mới chỉ là Kiếm Vương nhị tinh mà phải vượt hai cấp tinh khiêu chiến, nếu vượt qua được thì hắn là tuyệt đỉnh trong thiên tài tuyệt đỉnh.

Quen với thiên tài luôn là tôn chỉ của Đông Hoa lâu.

Nếu cho phép thì Hoa chưởng quầy rất muốn miễn khiêu chiến cho Sở Mộ, nhưng chắc hắn không có thực lực đối kháng với Kiếm Vương tứ tinh. Đáng tiếc Hoa chưởng quầy là chưởng quầy chứ không phải chủ nhân của Đông Hoa lâu, chỉ có thể làm việc theo quy định.

– Sở huynh đệ, từ lúc Đông Hoa lâu sáng tạo đến nay không nhiều Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến đi lên tầng năm.

Hoa chưởng quầy giải thích với Sở Mộ:

– Qua được khiêu chiến vào tầng năm thì Kiếm Vương cấp thấp sẽ được đãi ngộ tốt hơn nữa.

Sở Mộ tò mò hỏi:

– Đãi ngộ tốt hơn nữa?

Chẳng lẽ vào tầng năm có phân biệt gì sao?

– Đương nhiên, Kiếm Vương cấp thấp qua khiêu chiến vào tầng năm có thiên phú không giống bình thường, là thiên tài tuyệt đỉnh thật sự, lẽ tất nhiên sẽ hưởng thụ đãi ngộ càng tốt.

Hoa chưởng quầy nói ra một chân lý vĩnh viễn không thay đổi, là thiên tài thật sự sẽ được đãi ngộ tốt hơn, đi đâu cũng áp dụng được.

– Lấy ví dụ tầng năm, đãi ngộ chia ra mấy đẳng cấp.

Hoa chưởng quầy thấy Sở Mộ có vẻ hứng thú nên giải thích kỹ hơn:

Kiếm Vương trung giai vào tầng năm là đãi ngộ từ cấp một đến cấp bốn. Kiếm Vương cao giai vào tầng năm là đãi ngộ cấp bốn đến sáu. Kiếm Vương tam tinh khiêu chiến đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh thì hưởng thụ đãi ngộ cấp hai. Nếu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh thì được đãi ngộ cấp sáu, ngang ngửa với Kiếm Vương cửu tinh.

Hạ Tử Uy tò mò hỏi:

– Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có gì khác nhau?

Hạ Tử Uy biết quy định khiêu chiến của Đông Hoa lâu nhưng không rõ vào tầng thứ năm còn có chia ra đãi ngộ cao thấp.

– Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp có liên quan rất nhiều, ví dụ nguyên dịch mà Sở huynh đệ muốn mua.

Chương 1687: Đánh bại Kiếm Vương tứ tinh

Hoa chưởng quầy cười đắc ý, nói:

– Nên biết nguyên dịch là rút từ Nguyên Tinh cực phẩm ra, cực kỳ quý giá, đa số bị lũng đoạn ít khi chảy ra ngoài. Đông Hoa lâu chúng ta tuy có bán nguyên dịch nhưng không cách nào cung ứng vô cùng vô tận, vì vậy hạn chế số lượng mua của mỗi Kiếm Vương.

– Đẳng cấp đãi ngộ cao thấp liên quan đến số lượng mua nguyên dịch được bao nhiêu.

Hoa chưởng quầy nói:

– Nguyên dịch của Đông Hoa lâu có hạn, nhưng rất nhiều Kiếm Vương cần nguyên dịch. Nên tình huống mỗi Kiếm Vương cả đời có sáu lần đi Đông Hoa lâu mua nguyên dịch, từ cấp một đến cấp sáu.

Sở Mộ rất ngạc nhiên, vì hạn chế này quá rõ ràng.

– Đãi ngộ cấp một chỉ có thể mua một trăm cân nguyên dịch, đãi ngộ cấp hai là hai trăm cân, đãi ngộ cấp ba là bốn trăm cân, đãi ngộ cấp bốn là tám trăm cân, đãi ngộ cấp năm là một ngàn sáu trăm cân, đãi ngộ cấp sáu là ba ngàn hai trăm cân.

– Đương nhiên một số Kiếm Vương sẽ được ngoại lệ mua nhiều lần.

Hoa chưởng quầy qua loa nhảy sang đề tài khác:

– Nếu Kiếm Vương tam tinh đánh bại Kiếm Vương tứ tinh vượt qua khiêu chiến hưởng thụ đãi ngộ cấp ba thì có thể mua bốn trăm cân nguyên dịch. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra bốn trăm cân nguyên dịch đủ cho Tạo Hóa tam trọng thiên đột phá đến tứ trọng thiên và còn dư đôi chút.

– Thì ra là vậy, xem ra lần này tu vi của Sở huynh có thể từ Tạo Hóa nhị trọng thiên đột phá đến Tạo Hóa tam trọng thiên rồi.

Mắt Hạ Tử Uy sáng rực:

– Sau khi đột phá Sở huynh có thể khiêu chiến nữa, lại mua nguyên dịch, vậy là có thể dùng lực lượng nguyên dịch tăng tu vi lên đỉnh tam trọng thiên, tham ngộ một phen có thể trong thời gian ngắn đột phá Tạo Hóa tứ trọng thiên.

Kiếm Giả đột phá không chỉ cần tu vi cũng cần cảnh giới.

Nhưng cảnh giới đối với những thiên tài thật sự không phải lạch trời gì. Hạ Tử Uy cho rằng Sở Mộ là thiên tài tuyệt đỉnh, có thể trong khoảng thời gian ngắn tham ngộ Tạo Hóa sâu hơn, khiến cảnh giới tăng tiến. Miễn có đủ nguyên dịch thì Sở Mộ có thể trong vòng mấy năm ngắn ngủi tu vi tăng vùn vụt, dư sức đến Tạo Hóa tứ trọng thiên.

Mấy năm, nghe dường như không ngắn nhưng với Kiếm Vương thì vài năm không dài, có lẽ chưa đủ đột phá một đẳng cấp nhỏ.

Hoa chưởng quầy cười nói:

– Hạ thiếu gia nói rất đúng, nhưng nếu Sở huynh đệ có thể lấy thực lực Kiếm Vương nhị tinh đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh thì đãi ngộ sẽ khác.

Hoa chưởng quầy nhìn Sở Mộ, Hạ Tử Uy rồi nói tiếp:

– Bình thường Kiếm Vương nhị tinh thua xa Kiếm Vương tam tinh, càng không bằng Kiếm Vương tứ tinh. Vì vậy nếu Kiếm Vương nhị tinh đấu ngang tay với Kiếm Vương tứ tinh vượt qua thử thách sẽ nhảy lên hưởng thụ đãi ngộ cấp bốn. Nếu đánh bại Kiếm Vương tứ tinh sẽ hưởng thụ đãi ngộ cấp sáu, tức là đãi ngộ của Kiếm Vương cửu tinh.

– Đãi ngộ cấp sáu!

Hoa chưởng quầy híp mắt nói:

– Đúng vậy, đãi ngộ cấp sáu có thể mua ba ngàn hai trăm cân nguyên dịch, một lần không mua hết có thể giữ lại, chờ lần sau có đủ Nguyên Tinh thì mua tiếp.

Lúc này Kiếm Vương tứ tinh do Đông Hoa lâu sắp xếp đã lên Đấu Kiếm đài.

– Quy định khiêu chiến chắc Hoa chưởng quầy đã nói rõ với ngươi rồi.

Kiếm Vương tứ tinh này là nam nhân trung niên khuôn mặt bình thường, ném vào đám đông khó kiếm ra, khí thế thì rất hùng hồn, tu vi vững chắc ổn định.

– Kiếm rút ra, trừ bí pháp thì ta sẽ dốc hết sức ứng đối, không chút nương tay. Nếu cảm thấy không đánh lại có thể nhận thua.

Sở Mộ trả lời:

– Mời.

Kiếm Vương tứ tinh đáp trả Sở Mộ là rút kiếm.

Thanh âm chát chúa vang lên, một luồng kiếm quang sắc bén kiên cường cứng rắn muốn muốn xẻ núi cao ra, khí thế đáng sợ nghiền áp làm biểu tình Sở Mộ nghiêm túc.

Kiếm chém xuống không hề nhanh nhưng hùng hồn bàng bạc, đường đường chính chính, lực phá núi non cho thấy Kiếm Vương tứ tinh tu luyện kiếm thuật kiếm kỹ theo hướng ngay thẳng.

Kiếm chém ra, không khí nguyên Đấu Kiếm đài bị đông lại oanh kích vào Sở Mộ, như muốn đập nát hắn. Nhát kiếm này dẫn động khí thế hùng hồn, biểu hiện kiến thức cơ bản về kiếm thuật, kiếm kỹ của Kiếm Vương tứ tinh cực kỳ vững chắc.

Có lẽ Kiếm Vương tứ tinh này không phải thiên tài gì nhưng là người rất chăm chỉ, vững vàng từng bứơc chân tạo thành căn cơ vô cùng vững chắc hiện giờ.

Đối diện một kiếm này, Sở Mộ như thấy ngọn núi từ trên trời giáng xuống.

Sở Mộ động ý niệm, Thần Hoang kiếm nguyên lao ra đan điền. Thần Hoang kiếm nguyên mạnh mẽ vô cùng gầm rống trùng kích trong kinh mạch, như nước sông chảy xiết liên miên không ngừng, lực lượng cực kỳ mạnh tràn ngập toàn thân Sở Mộ.

Hơi thở đáng sợ dâng trào trong người Sở Mộ, nghiền áp không khí bài xích quanh người, va chạm phát ra tiếng nổ điếc tai như vạn con ngựa chạy chồm.

Thần Hoang kiếm nguyên màu vàng kim dâng lên rót vào thánh kiếm hạ phẩm trong tay Sở Mộ, phát ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.

Sở Mộ vạch nhẹ, phát động Chấn Địa kình chấn động tần suất cao. Nhát kiếm của Sở Mộ như cắt không gian Đấu Kiếm đài ra, để lại vết hằn màu vàng nhạt thật lâu không tán.

Kiếm Vương tứ tinh chém một nhát kiếm tạo ra đại thế bàng bạc bị đường kiếm của Sở Mộ chém đứt.

Tốc độ của Sở Mộ nhanh đến tột đỉnh, phớt lờ khí thế bàng bạc nghiền áp, hắn lại rút kiếm ra đánh bật kiếm Kiếm Vương tứ tinh chém xuống. Lực lượng chấn động đáng sợ khiến kiếm trong tay Kiếm Vương tứ tinh suýt bay ra ngoài.

Bàn về độ mạnh thân thể thì Kiếm Vương tứ tinh kém xa Sở Mộ.

Kiếm Vương tứ tinh biến sắc mặt, tay tê dại, trong phút chốc gã không thể gồng sức. Kiếm của Sở Mộ lại chém tới.

Kiếm Vương tứ tinh vội vàng thi triển thân pháp né tránh, thân pháp của gã vẫn kiên cường trực tiếp, tiến lùi như quân đội huấn luyện nghiêm ngặt có thứ tự, kiên cường vừa phải.

Khi Kiếm Vương tứ tinh thụt lùi cũng trừ bỏ tê dại trên bàn tay, lại dâm kiếm ra, khí thế dời núi lấp biển ầm vang.

Sở Mộ nhìn thấu tất cả thay đổi của đối phương, hắn lại chém nhát kiếm hất kiếm Kiếm Vương tứ tinh ra, hắn đâm tới trước.

Công nhận thực lực của Kiếm Vương tứ tinh mạnh hơn Kiếm Vương họ Chúc lúc trước một chút, có thể đấu một trận với Sở Mộ. Dĩ nhiên cũng do Sở Mộ không dốc hết sức ra.

Sau mười chiêu thì kiếm của Sở Mộ chém vào lưng Kiếm Vương tứ tinh, đánh nát kiếm cương hộ thể của gã. Lực lượng mạnh mẽ chấn rách áo, xuyên thấu nội giáp làm Kiếm Vương tứ tinh biến sắc mặt, khẽ rên lảo đảo thụt lùi mấy bước. Kiếm Vương tứ tinh chưa kịp xoay người thì Sở Mộ đã gác kiếm trên cổ gã.

Hạ Tử Uy, Hoa chưởng quầy trợn to mắt, tràn ngập khó tin, rớt tròng mắt ra ngoài, nói:

– Thắng…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 15 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái