Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1618: Ước chiến Quý Du
❮ prevnext ❯Chương 1618: Ước chiến Quý Du (Thượng)
Nghỉ ngơi một lát, lực lượng sinh cơ bừng bừng của bổn nguyên Mộc chi tương từ trong trái tim, thông qua mỗi một lần đập của trái tim lan tràn tới cao thấp toàn thân. Cánh và bàn tay phải đau đớn dưới sinh cơ bừng bừng nhanh chóng khôi phục.
Cánh tay phải sau khi khôi phục, cường độ dường như có chỗ tăng lên.
Lại lần nữa tu luyện, dùng lực lượng thần niệm khống chế lực lượng bản thân, từ các nơi trong thân thể hội tụ tới cánh tay phải, lại một lần nữa chấn động với tần suất cao. Lực lượng chấn động mạnh mẽ từng đợt, từng đợt tuôn về phía bàn tay, truyền tới thân Cuồng Đình thánh kiếm, làm cho Cuồng Đình thánh kiếm lại một lần nữa chấn động với tần suất cao.
Trên thân Cuồng Đình thánh kiếm ẩn chứa Lực lượng sấm sét, dưới chấn động tần suất cao, trở nên vô cùng cuồng bạo, uy lực càng thêm mạnh mẽ, càng tăng kinh khủng.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này lực lượng chấn động của Sở Mộ càng thêm thông thuận.
Tần suất chấn động đã vượt qua cực hạn Chấn Sơn kính, đạt tới mức tận cùng mà Sở Mộ đạt tới vừa rồi. Cánh tay Sở Mộ cũng cảm thấy đau đớn, bàn tay cũng cảm thấy đau đớn, như tê liệt.
Bất quá bàn tay đau đớn trước đó dưới sinh cơ bừng bừng của bổn nguyen Mộc chi tương trị thương, sau khi khỏi hẳn cường độ lại có chút tăng lên, khiến cho Sở Mộ nhìn thấy phương pháp tu luyện Chấn Địa kính nhanh hơn.
Trực tiếp nhất, cũng là phương thức tu luyện bạo lực nhất. Đó chính là không để ý tới cánh tay phải, thậm chí là bản thân tổn thương, dùng toàn lực chịu tản chấn động tần suất cao. Không ngừng thích ứng, coi như bị thương cũng có thể dùng sinh cơ bừng bừng của bổn nguyên Mộc chi tương để nhanh chóng khôi phục, tranh thủ mau chóng nắm giữ lực lượng chấn động tần suất cao, luyện thành Chấn Địa kính.
Sở Mộ khẳng định, nếu như luyện thành Chấn Địa kính mà nói. Lực công kích của hắn lại tiến thêm một bước, trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Siêng năng tu luyện, không lãng phí một chút thời gian nào, nắm chắc từng điểm một. Bất luận một biến hóa nào dưới lực lượng thần niệm của Sở Mộ đều được nắm chắc một cách tinh thế.
Mỗi một lần tần suất chấn động đều đạt tới cực hạn mà cánh tay phải của Sở Mộ có thể chịu đựng, làm cho cánh tay phải bị thương, vết thương không lớn. Sau đó Sở Mộ chém ra một kiếm. Một kiếm mang theo chấn động khủng bố lần lượt chém đứt góc của tượng đá màu đen. Cái góc kia càng lúc càng lớn.
Về sau Sở Mộ dùng sinh cơ bừng bừng của bổn nguyên Mộc chi tương tiến hành chữa trị cánh tay. Tốc độ chữa trị của mỗi một lần rất nhanh. Chỉ gần mười tức đã khỏi hẳn. Sau khi khỏi hẳn, cường độ cánh tay lại hơi chút tăng lên. Sau đó Sở Mộ lại tiếp tục tu luyện lực lượng chấn động, tần suất chấn động lại vượt qua cực hạn lần trước đó.
Chém.
Một tiếng hét to tựa như sấm sét nổ vang quanh quẩn trong phòng tu luyện chỉ rộng mấy chục thước vuông. Thân kiếm Cuồng Đình thánh kiếm biến mất, mà chuyển thành một đạo sấm sét màu trắng hừng hực, từ chín tầng trời đánh xuống, mang theo tốc độ và uy năng không gì sánh nổi. Phá hủy tất cả uy thế hàng lâm, hung hăng chém vào trên tượng đá màu đen.
Tiếng răng rắc vang lên, thân kiếm Cuồng Đình thánh kiếm đứng dừng lại trên cổ tượng đá màu đen, chém vào được hơn phân nửa.
– Bạo.
Dưới một tiếng quát chói tai, khí thế tăng vọt. Lực lượng chấn động đang dần dần yếu bớt lại một lần nữa bộc phát. Cuồng Đình thánh kiếm lại một lần nữa chấn động với tần suất cao. Dưới lực lượng đáng sợ, lại một lần nữa chém vào ba phần. Chặt đứt cái đầu của tượng đá, cái đầu bằng đá bay lên cao.
Phanh một tiếng, cánh tay phải Sở Mộ cũng xuất hiện một lỗ máu, huyết nhục bay tán loạn, xương cốt bên trong đều bị thương, gần như bị bẻ gẫy.
Đau đớn kịch liệt khiến cho sắc mặt Sở Mộ trở nên tái nhượt, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, mồ hôi đầm đìa, khóe mắt cũng không nhịn được run rẩy. Nhưng mà hắn lại không rên rỉ một tiếng nào.
Sinh cơ bừng bừng từ trong bổn nguyên Mộc chi tương tràn ra, như là nước lũ cuồn cuộn kéo tới, rót vào trong cánh tay phải bị thương. Chỉ thấy hơn mười lỗ máu lộ ra xương màu trắng trên cánh tay phải của Sở Mộ đang dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, đang nhanh chóng khôi phục.
Xương cốt màu trắng bị gẫy nhanh chóng được một cỗ sinh cơ cường đại làm cho thẳng lại, một lần nữa khôi phục. Xương cốt màu trắng sau khi khôi phục, màu sắc càng thêm mượt mà, hiển nhiên đã cứng cỏi và dẻo dai hơn.
Xương cốt dưới lực lượng sinh cơ của bổn nguyên Mộc chi tương khôi phục, hơn mười lỗ máu trên cánh tay dưới lực lượng sinh cơ cũng nhanh chóng khôi phục.
Không bao lâu, cánh tay phải bị thương đã khôi phục như lúc ban đầu. Làn da kia nhìn qua càng thêm óng ánh, nhẵn mịn. Sở Mộ dùng sức nắm chặt Cuồng Đình thánh kiếm trong tay, hắn chỉ cảm thấy trong cánh tay phải bắt đầu có một cỗ lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi, giống như có thể phá hủy sơn nhạc.
Cánh tay phải càng thêm mạnh mẽ.
Lại một lần nữa phát lực, lực lượng toàn thân hội tụ tới, chấn động với tần suất ngày càng cao, truyền lại tới thân kiếm Cuồng đình thánh kiếm. Từng kiếm, từng kiếm chém xuống.
Tượng đá màu đen đã khôi phục, cổ lại một lần nữa bị chém đứt, một kích lôi đình, Sở Mộ chỉ cảm thấy hơi bị ngăn cản một chút, đã không có rõ ràng như trước. Nhưng mà cánh tay của Sở Mộ lại một lần nữa bị thương.
May mà luyện hóa bổn nguyên Mộc chi tương, nếu không Sở Mộ cũng không dám tiến hành tu luyện như vậy.
Liên tục hai lần bị trọng thương, mặc dù có sinh cơ bừng bừng của Mộc chi tương khôi phục, nhưng mà lực lượng tinh thần của Sở Mộ cũng tiêu hao không ít, không thể tiếp tục mạnh mẽ tu luyện, mà đành phải ngồi trên bồ đoàn khôi phục.
Sau khi khôi phục, Sở Mộ tính toán thời gian một chút, hắn mới phát hiện ra thời gian nửa năm đã tới.
Thầm nghĩ một tiếng tu luyện không năm tháng, hắn đứng dậy, mở cửa phòng ra, đi ra khỏi phòng tu luyện.
Phòng tu luyện này của hắn Tần Thiên Dật cũng chỉ thuê nửa năm, hôm nay là ngày cuối cùng.
Đi ra khỏi phòng tu luyện, vị trí của phòng tu luyện ở một góc Kiếm thần điện, coi như là một tòa thiên điện, gọi là Tu luyện điện.
Rời khỏi Tu Luyện điện, tiến về chủ điện. Lúc tiến vào chủ điện lập tức có người chỉ trỏ Sở Mộ.
Ngay sau đó có một người từ trên ghế đứng dậy, một thân mặc áo bào tím, thân thể như núi quét tới, ngay lập tức xuất hiện trước mắt Sở Mộ.
– Là Quý Du.truyện Kiếm Hiệp
– Ta biết. Mục tiêu của Quý Du là vì Sở Mộ.
– Quý Du có phong hào là Chấn Thiên Kiếm Vương. Mà phong hào của Sở Mộ này cũng lựa chọn hai chữ Chấn Thiên. Phong hào trùng nhau, giữa bọn hắn nhất định sẽ có một trận quyết đấu phân ra cao thấp. Nhìn xem phong hào Chấn thiên rốt cuộc là của ai.
Chương 1619: Ước chiến Quý Du (Hạ)
– Có trò hay để xem rồi.
Đám Kiếm Vương bốn phía đều dùng ánh mắt náo nhiệt để xem.
Đối với người không thường xuyên ngồi ở đây đàm kinh luận đạo mà chém giết sinh tử với dị tộc như bọn hắn mà nói. chuyện như vậy là một chút thú vui trong cuộc sống, để cho bọn hắn xem náo nhiêt, có thêm một đề tài để nói chuyện.
– Sở Mộ.
Người mặc áo bào tím nhìn qua Sở Mộ, mở miệng nói.
– Quý Du.
Linh quang trong đầu lóe lên, trong đầu Sở Mộ không tự giác được xuất hiện cái tên này. Hắn cũng thuận miệng nói ra, đây cũng là một loại cảm giác.
– Ta đã chờ ngươi hai tháng rồi.
Quý Du nhàn nhạt nói.
– Đợi khá lâu.
Lúc phong hào của hai vị Kiếm Vương trên Phong hào kiếm bia trùng nhau, Sở Mộ đã biết rõ, hắn và Kiếm giả có phong hào Chấn Thiên gọi là Quý Du này nhất định sẽ có một trận phân cao thấp. Dùng thực lực luận quyền sở hữu phong hào.
Hắn cũng có cảm giác, thời gian sẽ không qua lâu, cho nên hiện tại Quý Du xuất hiện trước mắt, Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái.
– Phong hào Chấn Thiên này đã đi theo ta hơn hai trăm năm.
Hai mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, Quý Du nói ra từng chữ một.
– Không bằng ngươi sửa phong hào đi, chúng ta sẽ không phải chiến một trận.
– Phong hào này đối với ta cũng có ý nghĩa đặc thù.
Sở Mộ bất động, loại chuyện này không phải nói ngươi lâu hơn là nhất định phải tặng cho ngươi. Lý do như vậy quá mức nhạt nhẽo.
Sở dĩ Sở Mộ lựa chọn Chấn Thiên làm phong hào hoàn toàn là bởi vì một sự chấp nhất trong lòng hắn.
Xuất thân, lai lịch của hắn, hắn cũng chưa từng bao giờ quên linh hồn của mình tới từ một nơi gọi là địa cầu. ở đó hắn bái sư tại Chấn Thiên lưu, trở thành đệ tử Chấn Thiên lưu. Ngay cả linh hồn xuyên việt tới nơi này cũng là do Chấn Thiên lưu, còn thủy chung ảnh hưởng tới hắn. Cũng trở thành một trong những chỗ dựa khiến cho hắn có thể áp đảo rất nhiều Kiếm giả.
Cho nên hai chữ Chấn Thiên này chịu tải một phần chấp niệm của hắn, chém không đứt, cũng không cần chém đứt.
bất luận Quý Du này có lý do gì cũng khó có khả năng làm cho Sở Mộ buông tha phong hào này. Mà cho dù lần này thua dưới kiếm của Quý Du, Sở Mộ cũng sẽ cố gắng tu luyện làm cho bản thân cường đại. Một ngày nọ sẽ tái chiến Quý Du cướp lấy phong hào này.
Không có ai hiểu rõ sự chấp nhất của hắn đối với phong hào này.
– Giữa chúng ta phải có một trận chiến. Dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh của ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta. Bất quá ta sẽ cho ngươi một cơ hội tương đối công bằng. Ngay trong Kiếm thần điện, ta sẽ áp chế tu vi bằng ngươi, chiến một trận với ngươi, tranh đoạt quyền sở hữu phong hào.
– Được.
Sở Mộ không chút do dự gật đầu, trong lòng không có chút sợ hãi nào.
– Ta cũng có chút thưởng thức ngươi. Bất quá ta sẽ không hạ thủ lưu tình.
Quý Du mỉm cươif nói.
– Hôm nay ta sẽ tham dự khảo hạch quân sĩ, không bằng chiến đấu rời tới sau khi khảo hạch đi.
Sở Mộ suy nghĩ một chút rồi nói.
Nếu như hiện tại chiến đấu, không thể nghi ngờ sẽ làm ảnh hưởng tới khảo hạch của hắn. Nếu như lần này không thể khảo hạch, lần sau lại phải đợi thêm mấy tháng.
– Khảo hạch quân sĩ?
Quý Du nghe vậy giật mình, có chút kinh ngạc nhìn Sở Mộ.
– Nhìn khí tức chấn động của ngươi, dường như mới đột phá Tạo Hóa cảnh không lâu. Thực lực hiện tại không ngờ lại muốn đi tham dự khảo hạch quân sĩ, có phải quá mức vội vàng hay không?
Lời này của Quý Du không phải là không có lý. Dưới tình huống bình thường, Kiếm Vương tham dự khảo hạch quân sĩ tuyệt đại đa số đều đợi tới lúc thực lực mạnh hơn một ít nữa. Thường thường đợi tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên, quen thuộc với quy tắc hơn, nắm giữ những kiếm kỹ vốn có, khi đó nắm chắc mới càng lớn.
Bởi vì khảo hạch quân sĩ không phải là nhẹ nhàng, mà còn là nguy hiểm sinh tử, thực lực không đủ, rất có thể sẽ chết trong khảo hạch. Coi như không chết cũng không có cách nào thông qua khảo hạch.
Có thể dùng thực lực Kiếm Vương nhất tinh thông qua khảo hạch, những Kiếm giả này không phải là không có. Chỉ là tỉ lệ rất ít.
Mỗi một Kiếm giả Kiếm Vương nhất tinh có thể thông qua khảo hạch quân sĩ đều là thiên tài phong hoa tuyệt đại, chỉ cần không chết, thành tựu tương lai nhất định sẽ không thấp.
– Được, đã như vậy chúng ta ước định một lần.
Quý Du vỗ tay một cái, dường như quyết định gì đó.
– Lấy lần khảo hạch quân sĩ này, nếu như ngươi không thông qua khảo hạch thì chỉ có hai loại kết quả. Một là chết trong khảo hạch, phong hào Chấn Thiên này tự nhiên là của ta. Một khả năng khác là ngươi còn sống trở về, khảo hạch thất bại, tự động buông tha cho phong hào Chấn Thiên này.
– Nếu như ngươi thành công vượt qua khảo hạch quân sĩ, như vậy chúng ta sẽ chiến một trận luận quyền sở hữu phong hào.
Quý Du nói, ngữ khí của hắn mặc dù không có vênh váo hung hăng, nhưng mà trong lời nói lại ẩn chứa phong mang, không tầm thừong.
Trên thực tế, hắn dùng thân phận Kiếm Vương thất tinh dùng thái độ ôn hòa nói chuyện với Sở Mộ như vậy đã rất là để mắt Sở Mộ rồi.
Mỗi một tinh trong Kiếm Vương chênh lệch rất lớn, càng không nói tới chênh lệch giữa thất tinh và nhất tinh.
Người bên ngoài nhìn thấy Quý Du dùng thái độ như thế này nói chuyện với Sở Mộ, thậm chí còn đưa ra ước định, cả đám cảm thấy kinh ngạc.
Mà Quý Du sở dĩ dùng thái độ như vậy đối đãi với Sở Mộ, thứ nhất là bản thân hắn cũng không phải là kẻ chuyên vênh váo hung hăng. Thứ hai, trong khoảng thời gian này hắn cũng tìm hiểu lai lịch Sở Mộ.
Đệ tử Phi Thiên các, đệ nhất môn đồ Tạo hóa, được Tần Thiên Dật coi trọng.
Dù sao là tranh đoạt phong hào, không phải là sinh tử huyết cừu, không cần làm quá như vậy.
– được.
Sở Mộ cũng không chút do dự đồng ý.
Nếu như ngay cả khảo hạch quân sĩ cũng không thể thông qua, còn nói gì tới tranh đoạt Phong hào chứ?
Đây cũng là một loại khích lệ đối với hắn.
– Chúc ngươi khảo hạch thành công.
Quý Du cười nói, quay người rời đi.
Sở Mộ gật đầu, cũng bước tới địa điểm khảo hạch quân sĩ, tập hợp với những người khác.
Ước chừng một giờ sau, tất cả Kiếm Vương báo dnah tham dự khảo hạch đều tới đông đủ. Dưới sự dẫn dắt của trưởng lão Kiếm Thần điện, đi tới một chiếc chiến hạm dài ngàn trượng.
Kiếm Vương báo danh tham dự khảo hạch quân sĩ lần này tổng cộng có hơn ngàn người. Một phần là Kiếm Vương Tây Hổ đại vực, một bộ phận là những Kiếm Vương tới từ vực khác tới Tây Hổ đại vực lịch lãm rèn luyện. Sở Mộ phát hện ra, trong hơn ngàn Kiếm Vương này, tuyệt đại đa số tu vi còn hơn hắn.
Chương 1620: Khảo hạch quân sĩ (Thượng)
Tu vi tối thiểu là Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Cũng có không ít người tu vi là Tạo Hóa cảnh tam trọng thiên. Thậm chí Sở Mộ còn phát hiện ra một bộ phận tu vi đạt tới tứ trọng thiên.
Khảo hạch thần quân của Kiếm thần điện cũng không hạn chế tuổi, yêu cầu chỉ cần tới cấp bậc Kiếm Vương là được. Về phần hạn mức cao nhất, không hạn chế.
Kiếm Vương tu vi Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên như Sở Mộ trong một ngàn Kiếm Vương số lượng rất ít. Chỉ hơn mười người mà thôi. Bởi vậy hơn mười người này cũng bị mọi người dò xét vài lần, dường như khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc.
Người đã tới đủ, chiến hạm của Kiếm Thần điện bắt đầu cất cánh, bay thẳng tới phía chân trời. Tốc độ càng lúc càng nhanh, rời khỏi Tây Hổ đại vực.
Chiến hạm của Kiếm Thần điện dài chừng ngàn trượng, toàn thân đen nhánh, như là một thanh phi kiếm cực lớn, lập tức siêu việt tốc độ âm thanh. Ở trên không trung tạo thành từng tầng rung động, gợn sóng đáng sợ khuếch tán ra, đánh nát mây trắng trên không trung, không còn một mảnh, khiến ch nhìn qua chung quanh chiếm hạm giống như chân không vậy.
Trong tiếng nổ vang bén nhọn vô cùng, chiến hạm màu đen hình cự kiếm phá không mà đi. Ngay lập tức bắn về phía trước chừng vạn trượng, rời xa Kiếm thần điện, dùng tốc độ cực nhanh phóng ra vực ngoại.
Địa điểm khảo hạch quân sĩ cũng không ở trong Tây Hổ đại vực, mà có một nơi đặc biệt khác.
Người tham dự khảo hạch cũng không chỉ có Kiếm Vương của Tây Hổ kiếm thần điện, Đông Long kiếm thần điện, Nam Tước Kiếm thần điện cùng với Bắc Võ Kiếm thần điện. Kiếm Vương ở những nơi này cũng sẽ chạy tới, cùng nhau tiến hành khảo hạch.
Chiến hạm của Kiếm thần điện rất cao cấp, tốc độ cực nhanh, đột nhiên vượt qua tốc độ vượt qua gấp trăm lần tốc độ âm thanh. Giống như một đạo u linh từ thái cổ, xuyên thẳng qua không trung của thế giới Thái cổ. Bất luận một tầng mây nào đều không thể ngăn cản, dưới trùng kích của chiến hạm này sẽ bị xuyên thủng, tiếp đó bị nghiền nát.
Hơn một ngàn Kiếm Vương chuẩn bị tham dự khảo hạch ở trên chiến hạm. Mỗi một người đều được phân một gian phòng, ở lại đó, lẳng lặng tu luyện. Cũng có đấu kiếm đài cung cấp cho đám Kiếm Vương luận bàn kiếm thuật. Còn có luyện kiếm thất công cộng, cung cấp cho đám Kiếm Vương tu luyện, thi triển kiếm kỹ.
Trong luyện kiếm thất, Sở Mộ quay đầu về phía tượng đá màu đen. Tượng đá này giống y như tượng đá màu đen trong phòng tu luyện ở Kiếm thần điện.
Phất tay một cái, Cuồng Đình thánh kiếm rời khỏi vỏ, quang mang màu trắng hừng hực, chói mắt, nhanh như sấm sét. Mỗi một kiếm đâm ra, trong tiếng nổ răng rắc, hóa thành một đạo sấm sét, xé rách không trung, trong nháy mắt đánh vào tượng đá màu đen cách đó mười trượgn. Làm cho đầu của tượng đá màu đen lập tức nổ tung, chia năm xẻ bảy, hóa thành từng khối bắn ra, xuyên thủng không khí lưu lại từng dấu vết rõ ràng.
Uy lực một kiếm này lập tức khiến cho rất nhiều Kiếm Vương chung quanh chú ý.
– Kiếm kỹ Lôi hệ Địa giai nhất phẩm Phá địa cấp sao lại có uy lực mạnh như vậy chứ?
Không ít Kiếm Vương nhướng mày, kinh ngạc không thôi. Chợt, ánh mắt nhìn vào trên Cuồng Đình thánh kiếm trong tay Sở Mộ, mang theo một vòng suy tư. Chợt hai mắt bắn ra tinh mang nồng đậm.
Bọn hắn kịp phản ứng, ý thức được thanh kiếm trong tay Sở Mộ kia không tầm thường. Tuyệt đối là trân phẩm trong đám Thánh kiếm.
Thậm chí còn có không ít người đánh chủ ý với thanh Thánh kiếm kia.
Sở Mộ cũng không có để ý tới ánh mắt của mọi người bốn phía. Mà nhìn chằm chằm vào cái đầu của tượng đá màu đen đang từ từ khôi phục, âm thầm suy tư.
Khổ tu nửa năm trong phòng tu luyện của Kiếm thần điện. Bởi vì hiệu quả của Cuồng Đình thánh kiếm kinh người, cho nên Sở Mộ đã thuần thục Lôi chi quy tắc, cũng một lần nữa nắm giữ kiếm kỹ Lôi hệ Cuồng Lôi phá.
Trước mắt người khác, trừ khi là cuộc chiến sinh tử. Nếu không Sở Mộ nhất định sẽ không động tới lực lượng quy tắc Thần cấp đỉnh giai. Hắn chỉ hạn chế ở cấp độ Thiên cấp đỉnh giai. Thi triển ra Cuồng Lôi phá, trải qua Cuồng Đình thánh kiếm tăng phúc, uy lực càng thêm mạnh mẽ, đánh nát cái đầu của tượng đá màu đen.
Luận uy lực, Cuồng Lôi phá hiện tại đã là chiêu mạnh nhất trong đám kiếm kỹ mà hắn nắm g iwx.
Kiếm như lưu quang, lại xen lẫn lực lượng sấm sét, lại lần nữa chém ra. Lại là một đạo sấm sét chói mắt màu trắng, xé rách không trung, dùng xu thế cuồng bạo, hủy diệt không gì sánh nổi đánh vào trên thân thể tượng đá màu đen. Trong tiếng răng rắc, tiếng nổ chói tai. Ngực tượng đá màu đen bị đánh ra một lỗ thủng lớn bằng nắm tay, xuyên thấu tới tận phần lưng của tượng đá.
Không có thi triển kiếm kỹ khác, Sở Mộ ở tại chỗ lần lượt thi triển Cuồng Lôi phá, không ngừng quen thuộc, nắm giữ Cuồng Lôi phá sâu hơn. Đồng thời cũng khiến cho uy lực của Cuồng Lôi phá tăng lên một chút.
Nhiều lần chỉ đánh ra một chiêu Cuồng Lôi phá làm cho đám Kiếm Vương quan sát bốn phía mất đi hứng thú quan sát, lại tiếp tục tu luyện. bất quá trong lòng bọn hắn vẫn còn có chủ ý khác.
Chỉ có tu vi Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, còn không được bọn hắn đặt vào trong mắt.
…
Mặc dù tốc độ của chiến hạm rất nhanh, vượt qua gấp trăm lần tốc độ âm thanh. Nhưng mà cũng không có nhanh tới địa điểm khảo hạch như vậy.
Thời gian trôi qua cực nhanh, đảo mắt đã qua một tháng.
– Sở huynh, đón thêm một kiếm của ta.
Đạo thân ảnh phía trước phiêu động, chợt có một đạo kiếm quang giống như hỏa diễm nổ tung, hòa thành liệt diễm ngập trời, hừng hực thiêu đốt, phá hủy hết thảy. Như hỏa diễm ngập trời, tập kích về phía Sở Mộ.
Hai mắt phản chiếu hỏa diễm hừng hực, giống như vĩnh sinh trỏng hỏa diễm, đứng sừng sững bất động, cho tới khi bị liệt hỏa bao phủ. Trong tích tắc, Sở Mộ động, Cuồng Đình thánh kiếmh óa thành một đạo sấm sét màu trắng hừng hực, trong nháy mắt vờn quanh bản thân một vòng. Kiếm thế mạnh mẽ, khí thế vô song đẩy hỏa diễm đang vây chung quanh, lại đánh ra một kiếm về phía trước.
Một đọao kiếm quang chói mắt, hừng hực xé rách không trung, ngay lập tức xuyên thủng hỏa diễm ngập trời, xuyên qua hư không, trong chớp mắt đã bắn tới đạo thân ảnh màu đỏ kia.
Tiếng phốc vang lên, đạo thân ảnh kia không né tránh kịp, vội vàng giơ kiếm đón đỡ. Trực tiếp bị đạo kiếm quang như sấm sét kia đánh trúng, bay ngược ra, khí huyết cuồn cuộn. Khuôn mặt đỏ lên, toàn thân vô lưc.truyện cõi âm
Sở Mộ cũng không thưa thắng xông lên, thu kiếm mà đứng. Bởi vì đây không phải là cuộc chiến sinh tử, thắng bại đã phân.
– Sở huynh, uy lực của chiêu Cuồng Lôi phá này thực sự rất mạnh.
Chương 1621: Khảo hạch quân sĩ (Hạ)
Thân ảnh màu đỏ kia một lúc sau mới đứng dậy, thân ảnh lóe lên xuất hiện trước mắt Sở Mộ. Vẻ mặt cười khổ, vô cùng bất đắc dĩ, cũng có vài phần không cam lòng.
Hắn là Dương Liệt, giống như Sở Mộ, cũng là Kiếm Vương nhất tinh. bất quá tuổi tác của hắn nhiều hơn Sở Mộ mấy tuổi, đột phá tới Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên sớm hơn Sở Mộ một năm. Là thiếu môn chủ của một tiểu thế lực gọi là Phần sơn môn.
Trong năm thế lực lớn thiên tài xuất hiện lớp lớp, trong một ít thế lực nhỏ cũng có một ít thiên tài được bồi dưỡng trọng điểm. Coi như ném tới năm thế lực lớn cũng có thể dương danh trên bảng. Dương Liệt chính là thiên tài như vậy. Chỉ có điều tiểu thế lực có được thiên tài như vậy rất ít.
Có lẽ đều là Kiếm Vương nhất tinh, đều là người phóng khoáng, tính cách ngay thẳng, cũng bởi vì hiếu chiên,s không đánh nhau thì không quen. Cho nên hắn làm quen với Sở Mộ, dần dần có chút giao tình.
Dương Liệt này ở phương diện Hỏa chi quy tắc có tạo nghệ rất sâu. Dường như Phần sơn môn này chủ tu lực lượng hỏa hệ.
Mà Sở Mộ cũng chỉ thể hiện ra Lôi chi quy tắc, cũng không có bày ra lực lượng quy tắc khác. Dù là như vậy, Cuồng Lôi phá của Sở Mộ thường thường vẫn chiếm thế thượng phong.
Đương nhiên thực lực của Dương Liệt có lẽ còn có ẩn giấu. Dù sao không phải là cuộc chiến sinh tử, chỉ là luận bàn mà thôi. Thực lực của Sở Mộ cũng có che dấu.
– Liệt Hỏa phần sơn của ngươi cũng không tầm thường.
Sở Mộ mỉm cười nói.
– ha ha, đi. Ta mời ngươi uống rượu.
Dương Liệt cười nói.
Một tháng qua, trên ngàn Kiếm Vương cũng quen biết lẫn nhau, biết rõ tên đối phương. Có người còn kết thành bằng hữu.
Hơn mười Kiếm Vương nhất tinh xem như là tầng chót nhất trong hơn ngàn Kiếm Vương. Đương nhiên không thể phủ nhận, có một ít người che dấu thực lực của mình. Bọn hắn có đủ khả năng vượt cấp chiến đấu.
Mà tương đối nổi danh trong đó là những Kiếm Vương tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên. Tuy rằng thiên phú bình thường. Nhưng mà lại hơn ở chỗ tu vi cao thâm. Phải biết rằng chỉ cần bằng vào tu vi chênh lệch, Kiếm Vương tứ tinh hơn Kiếm Vương nhất tinh một ngàn lần. Chênh lệch này không dễ bù đắp như vậy.
Trừ một ít Kiếm Vương tứ tinh ra, còn có một bộ phận Kiếm Vương tam tinh cũng tương đối nổi danh. Bởi vì thực lực bọn hắn cường đại, thậm chí còn một gã Kiếm Vương tam tinh gọi là Liễu Bạch Dạ, tới từ Toán Tâm lâu, thực lực vô cùng mạnh mẽ, bá đạo liều lĩnh, quét ngang hơn ngàn Kiếm Vương. ngay cả những Kiếm Vương tứ tinh kia cũng cam bái hạ phong.
Có đệ tử Toái Tinh lâu, đương nhiên cũng có đệ tử những thế lực lớn khác. Đệ tử Phi Thiên các cũng có.
Thời gian dưới tu luyện, luận bàn và uống rượu cũng đi qua.
Địa điểm khảo hạch là một mảnh phế tích, nhìn như mênh môn, bao la bát ngát, không thấy tận cùng.
Bốn chiến chiến hạm màu đen dài ngàn trượng từ bốn phía nhanh chóng phi hành tới. Xuyên qua phong cấm của địa điểm khảo hạch, tạo thành từng vòng rung động trong hư không. Gợn sóng lan tràn ra, làm cho phong cấm thiên địa của địa điểma kảo hạch kia tự như mặt hồ bị ném hòn đá xuống vậy.
Từ bốn phương, bốn chiếc chiến hạm màu đen như bốn thanh cự kiếm xuất hiện. chỉ thấy trên mỗi một chiếc chiến hạm đều có tiêu chí riêng. Một chiếc có tiêu chí Bạch hổ, một chiếc có tiêu chí Thanh Long. Một chiếc có tiêu chí Quy xà, một chiếc có tiêu chí Chu Tước.
Tây Hổ, Đông Long, Nam Tước, Bắc Võ, bốn đại phân điện của Kiếm Thần điện tề tụ.
Bốn chiếc chiến hạm cũng không có tới gần nhau. Nhưng mà có thể nhìn thấy được bốn chiếc lơ lửng trên bốn góc.
Chợt, trên boong chiến hạm, những Kiếm Vương tham dự khảo hạch lục tục xuất hiện.
– Thời gian khảo hạch là ba tháng, còn sống hoặc là đạt được mười tấm lệnh bài, trở về chiến hạm coi như là thông qua khảo hạch. Hiện tại các ngươi xuống dưới đi.
Trong chiến hạm vang lên một đạo thanh âm già nua, đồng thời truyền vào trong tai mỗi một người. Bảo bọn hắn nên làm thế nào mới coi như thông qua hảo hạch.
Về phần địa điểm khảo hạch này rốt cuộc thế nào mọi người cũng không quá rõ ràng. Chỉ có tự mình tiến vào bên trong mới có thể biết được.
Bất quá trên đường chiến hạm bay tới, mọi người cũng nghị luận. Hoặc nhiều hoặc ít cũng có một chút lý giải về địa điểm khảo hạch quân sĩ Thần quân. Biết rõ khảo hạch quân sĩ cũng không dễ dàng, cũng không phải là an toàn. Mà là có nguy hiểm tới sinh mạng, không cẩn thận sẽ bỏ mạng trong đó.
Có thể nói, khảo hạch quân sĩ Kiếm thần quân không chỉ không dễ dàng, mà còn tàn khốc.
Thời gian ba tháng, tuy rằng không dài, nhưng lại có thể đối mặt với vô số hung hiểm.
Phải biết rằng một khi trở thành quân sĩ Kiếm thần quân, sẽ trở thành lực lượng trung kiên của nhân tộc. Sinh tử đấu với dị tộc, đối với năng lực sinh tồn của bản thân có yêu cầu cực cao.
Phải làm thế nào mới có thể sống sót trong nghịch cảnh sinh tử là một chuyện rất là quan trọng.
Cho nên thời gian khảo hạch ba tháng chỉ là một tiêu chuẩn nghệm chứng mà thôi. Nếu như ngay cả ba tháng khảo hạch cũng không thể thành công vượt qua. Ngày sau chiến đấu với dị tộc, cũng chỉ làm tăng chiến công cho dị tộc mà thôi.
Lúc này sắp bắt đầu khảo hạch. Trên ngàn Kiếm Vương, trong mắt bắn ra tinh mang, ý chí chiến đấu sục sôi.
Ngay sau đó, Liễu Bạch Dạ là người khởi hành đầu tiên, hóa thành một đạo lưu quang, phá không bắn ra. Xuyên qua phong cấm của chiến hạm, rơi xuống địa điểm khảo hạch.
Từng đạo thân ảnh giống như châu chấu, liên tục rời chiến hạm, rơi xuống địa điểm khảo hạch. Bầu trời giống như xuất hiện một cơn mưa lưu quang, mỗi một đạo thân ảnh tựa như một vì sao rơi, rơi xuống mặt đất…
Bốn chiếc chiến hạm đen to lớn, hơn bốn ngàn bóng sáng rơi xuống như pháo hoa long trọng.
Đáp xuống đất rồi cả đám giật mình vì những thứ trông thấy trước mắt.
Đổ nát thê lương, khói lửa tiêu điều. Đây là đống plhế tích, các khí thể còn sót lại cực kỳ hỗn tạp.
Thì ra vùng đất sát hạch là mảnh đất hoang tàn, nhìn khắp nơi đổ nát thê lương, cột đá sụp đổ vẫn có thể nhìn ra chốn này từng có một tòa cung điện.
Hơn bốn ngàn Kiếm Vương tham gia sát hạch lần lượt đáp xuống bốn góc vùng đất sát hạch. Thú vị là bốn góc đều có dãy cung điện tan hoang đổ nát tiêu điều.
Nhìn rõ ràng cảnh tượng bốn phía, lực lượng thần niệm quét qua, giây sau nhiều Kiếm Vương bay nhanh rời đi.
Sát hạch quân sĩ không chỉ yêu cầu sinh tồn trong vùng đất sát hạch ba tháng còn phải kiếm được mười khối lệnh bài, sống sót trở về chiến hạm mới tính vượt thử thách.
Không ai biết lệnh bài ở đâu, có hình dạng gì, thứ duy nhất có thể xác định là lệnh bài tồn tại trong vùng đất sát hạch, mỗi góc đều có khả năng.
Chương 1622: Giết chóc sinh tử
Ba tháng thật ra rất ngắn ngủi, nếu không cố gắng có lẽ sẽ không kiếm được mười khối lệnh bài nên phải giành giật từng giây.
Còn về trong vùng đất sát hạch sẽ có nguy hiểm gì thì chờ tự mình đối mặt mới biết. Binh đến tướng đỡ, nước tới đất ngăn, chỉ có cách này.
Nhưng không ai ngờ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Khi Kiếm Vương thứ nhất lao ra phế tích cung điện thì giữa hư không xẹt qua tia sáng lạnh chói mắt cắt rách không gian để lại một đen mờ, vô cùng sắc bén khiến người hoảng loạn.
Kiếm Vương còn chưa phản ứng lại đã bị chém ngang eo, máu loãng nội tạng phun ra.
Cảnh tượng này làm đám Kiếm Vương ngẩn ngơ, cực kỳ giật mình.
Đao quang sắc bén chói mắt xẹt qua rồi biến mất như chưa từng xuất hiện, nếu không phải trong không khí còn đọng lại chút mùi máu, dưới đất là bãi máu đỏ chói mắt, cái xác bị chém ngang eo thì mọi người còn tưởng đao quang cực kỳ sắc bén kia chỉ là ảo giác.
Kiếm Vương bị giết là Kiếm Vương nhất tinh, một Kiếm Vương nhất tinh bình thường, thuộc tầng dưới chót trong cả nhóm
Dù vậy Kiếm Vương nháy mắt không kịp phản ứng bị giết vẫn khiến mọi người tim rớt cái bịch, cảnh giác cao độ, có hiểu biết trực quan hơn về hung hiểm trong vùng đất sát hạch.
Liễu Bạch Dạ hừ mạnh, sải bước đi ra ngoài phế tích cung điện. Liễu Bạch Dạ hành động liền có vài Kiếm Vương đi theo, đều lấy gã dẫn đầu.
Liễu Bạch Dạ tu vi đến Tạo Hóa tam trọng thiên, có thực lực mạnh mẽ vượt qua Kiếm Vương tứ tinh bình thường. Có thể nói ở trong lòng mọi người cho rằng Liễu Bạch Dạ mạnh nhất trong tất cả Kiếm Vương có mặt. Nếu Tạo Hóa cũng không ra được phế tích cung điện thì người khác đừng mơ qua thử thách.
Mặt Liễu Bạch Dạ lạnh băng, mắt lóe tia sáng lạnh sải bước đi, tốc độ càng lúc càng nhanh, giây sau gã nhấc chân bước qua cái xác Kiếm Vương dưới đất, vươn tay định chộp lấy không gian giới chỉ của Kiếm Vương bất hạnh.
Ngay lúc này đao quang chói mắt sắc bén lại thoáng hiện, cắt ngang hư không tựa như cực quang.
Liễu Bạch Dạ đã sớm đề phòng, đao quang chói mắt sắc bén vừa xuất hiện gã liền thụt lùi, né qua đao quang âm lạnh trong đường tơ kẽ tóc. Liễu Bạch Dạ rút kiếm khỏi vỏ, nhát kiếm như cực quang giữa ban ngày, xé rách hắc ám, xuyên qua hư vô, nghiền nát chân không.
Một kiếm với uy năng hùng hồn.
Kiếm của Liễu Bạch Dạ đâm vào khoảng không nhưng có tiếng phập, tiếng hú chói tai thê lương. Ngay sau đó một thân hình hiện ra dưới kiếm của Liễu Bạch Dạ.
Thân thể màu nâu xám, mọi người cơ mặt cứng ngắc thấy một con dị thú, con dị thú hình dạng bọ ngựa, cao cỡ một người, có hai cánh tay như đao, lưỡi dao lóe ánh sáng xanh ngắt mông lung, mũi nhọn kinh người.
Kiếm của Liễu Bạch Dạ đâm vào cái đầu hình tam giác của dị thú bọ ngựa, xoay tròn nghiền nát làm máu màu xanh đen phun ra. Liễu Bạch Dạ rút kiếm ra, máu xanh đen tuôn ào ạt như suối.
Cơ thể dị thú bọ ngựa ngã ra sau, co giật chết.
Liễu Bạch Dạ hất mũi kiếm, không gian giới chỉ của Kiếm Vương đã chết bay lên, rơi vào tay gã. Giây sau Liễu Bạch Dạ đá bay xác dị thú bọ ngựa, lại hất kiếm, một tấm lệnh bài hình kiếm bay lên rơi vào bàn tay gã. Mọi người thấy rõ hình dạng lệnh bài, đã thầm hiểu.
Sở Mộ hiểu ra:
– Con dị thú bọ ngựa không phải biết tàng hình mà là nương hoàn cảnh xung quanh, hòa vào bốn phía như con tắc kè hoa, khiến người khó đề phòng.
Dương Liệt mời:
– Sở huynh, chúng ta cùng nhau hành động không?
Sở Mộ lắc đầu nói:
– Ta thích đi một mình hơn.truyện kiếm tu audio
Dương Liệt thẳng thắn chân thành, không giận khi bị Sở Mộ từ chối, gã cười nói:
– Cũng được, ta xin chúc Sở huynh đắc thắng trở về, thành công qua sát hạch.
Sở Mộ mỉm cười nói:
– Cũng vậy.
Có Liễu Bạch Dạ đi trước, còn một kiếm giết dị thú bọ ngựa, đám Kiếm Vương cảnh giác cao độ hoặc đi một mình hoặc kết đội rời khỏi phế tích cung điện.
Liễu Bạch Dạ đi đầu đã được một tấm lệnh bài, bọn họ cũng phải cố gắng.
***
Địa hình vùng đất sát hạch rất hỗn loạn, chỗ này là đất đá vụn, bước tiếp theo có lẽ là nước chảy hoặc rừng núi, chẳng có một chút quy luật, khiến người cảm giác thác loạn. Hơn nữa khí lưu vùng đất sát hạch cực kỳ hỗn loạn, thường là khí đoàn ập đến, có lớn có nhỏ. Khí đoàn nhỏ thì không lâu sẽ biến mất, loại lớn rất có thể nguy hiểm mạng sống của Kiếm Vương.
Nói ngắn gọn là môi trường vùng đất sát hạch cực kỳ khắc nghiệt.
Kiếm như sấm sét chín tầng trời rạch phá hư không, nghiền nát vạn vật. Dưới kiếm chia sinh tử, một con dị thú thằn lằn bị Sở Mộ nổ nát đầu, ngã xuống đất bỏ mình.
Không có thời gian nghỉ ngơi dành cho Sở Mộ, vì mấy chục đòn công kích cùng lúc từ bốn phương tám hướng bắn tới.
Những con dị thú thằn lằn đứng như người, đầu lưỡi đỏ rực thè ra rụt vào như rắn độc. Con ngươi màu vàng hình thoi lạnh băng âm trầm không chút tình cảm, tràn ngập sát khí.
Móng vuốt của dị thú thằn lằn cực kỳ sắc bén, có thể dễ dàng cắt đứt kiếm khí hoàng phẩm, siêu khủng bố.
Những con dị thú thằn lằn nếu một mình thì thực lực cỡ Kiếm Vương nhất tinh, nhưng nếu chúng nó tụ thành đàn, thường cỡ trăm con là một tộc quần, mỗi con dị thú thằn lằn nắm giữ một loại lực lượng quy tắc. Khi dị thú thằn lằn ra tay uy lực siêu mạnh cỡ kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp, rất đáng sợ.
Mấy chục luồng sáng kiếm kỹ địa giai nhất phẩm cao cấp oanh kích gần như muốn nghiền nát Sở Mộ.
Đối diện đòn công kích cường đại rậm rạp, biểu tình hắn nghiêm nghị không dám lơ là, người lượn lờ, không chi quy tắc dung nhập thân mình, mơ hồ vô thường. Sở Mộ nhanh chóng né tránh mấy chục đòn công kích, lại rút kiếm.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Kiếm quang chợt lóe, liên tiếp hai chiêu đánh ra. Luồng gió xanh xoay quanh bắn ra từ Cuồng Đình thánh kiếm, lưỡi kiếm xanh dài một thước dày đặc tia chớp trắng tăng uy lực Phá Phong gấp mấy lần.
Đường kiếm thế hai là một tia chớp trắng xuyên suốt chân không đánh ra.
Kiếm kỹ Phá Phong, kiếm kỹ Cuồng Lôi Phá uy lực càng mạnh hơn. Hai chiêu kiếm kỹ chém đứt người dị thú thằn lằn, nổ nát cơ thể, một đường xuyên suốt.
Dường như dị thú thằn lằn không biết cái gì gọi là sợ, chúng nó không ngừng chết dưới kiếm của Sở Mộ. Máu và xác chết của đồng bạn kích thích chúng nó hung dữ hơn, dị thú thằn lằn càng tàn bạo không sợ chết, điên cuồng tấn công muốn lôi Sở Mộ chết chung.
Khuôn mặt Sở Mộ bình tĩnh, vẻ mặt lạnh băng âm trầm.
Sở Mộ không bị bên ngoài làm dao động, hắn siết chặt Cuồng Đình thánh kiếm, từng nhát kiếm giết chóc dị thú thằn lằn không chút nhân từ.
Nếu lúc này dao động một chút thôi, hơi nương hay, hơi sợ thì chiến cuộc sẽ đảo ngược cực kỳ tồi tệ cho Sở Mộ.