Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Chương 1608: Thế không thể đỡ
❮ sautiếp ❯Chương 1608: Thế không thể đỡ (Thượng)
Thực lực đối thủ tầng thứ hai thế nào, còn chưa có xuất hiện, cho nên trong lòng Sở Mộ không rõ ràng cho lắm.
– Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên?
Đáp án xuất hiện, một cánh cửa mở ra, một người đi ra, là đối thủ đầu tiên. Khí tức chấn động từ trên thân người này phát ra làm cho Sở Mộ biết rõ, tu vi của tên đối thủ này vẫn là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, bất quá tu vi so với đối thủ tầng thứ nhất hùng hậu hơn không ít.
Còn nữa, trên người tên đối thủ này có thêm một cỗ khí thế mềm dẻo, mang thêm sự lăng lệ, ác liệt, giống như kiếm rời khỏi vỏ.
Vừa bước ra khỏi cánh cửa, đối thủ này nhanh chóng bước đi, giống như hóa thành một đạo lưu quang phóng tới Sở Mộ. Kiếm giơ lên, khí thế mạnh mẽ bộc phát. Kiếm quang màu lam giống như mưa to kéo tới, toàn bộ đều trút về phía Sở Mộ.
Vừa ra tay là một chiêu kiếm kỹ, từ chấn động nói cho Sở Mộ biết. Đây là kiếm kỹ Thủy hệ địa giai nhất phẩm, đạt tới cấp độ cao cấp. Nói cách khác, đối thủ này của hắn, Thủy quy tắc ở Địa cấp, là Địa cấp cấp thấp.
Kiếm kỹ như mưa to trút xuống, mỗi một hạt đều là một đạo kiếm ảnh trút xuống. Giống như muốn xuyên thủng thân thể Sở Mộ thành trăm ngàn lỗ vậy.
Liếc mắt nhìn thấu thực lực của đối thủ, sơ hở của chiêu kiếm kỹ này cũng hiện lên trong đầu Sở Mộ. Thậm chí không cần thi triển kiếm kỹ, chỉ thúc dục kiếm nguyên. Chịu tải Bất Diệt kiếm ý và Kim chi quy tắc Thiên cấp đỉnh giai, kiếm được nhuộm thành màu vàng. Men theo sơ hở, chém ra một kiếm.
Trong nháy mắt, kiếm quang màu lam như mưa to nhanh chóng tan rã. Kiếm của Sở Mộ giống như một đạo lưu quang từ thiên ngoại bắn tới, tốc độ không giảm, chém về phía cổ đối thủ, hai mắt đối thủ hiện lên một tia kinh ngạc.
Vẻ kinh ngạc trở thành thần sắc cuối cùng trong mắt hắn.
Thi thể và máu tươi biến mất, cánh cửa thứ hai mở ra, xuất hiện đối thủ thứ hai.
Tu vi của đối thủ này vẫn là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên, sử dụng Phong chi quy tắc, cấp độ là Địa cấp cấp thấp. Vừa mới ra tay, vẫn là một chiêu kiếm kỹ, một mảnh gió màu xanh thổi tới, kiếm quang trong gió như ẩn như hiện, lăng lệ, ác liệt kinh người. Uy lực dường như càng mạnh hơn hai phần.
Dù là như vậy, vẫn như trước không phải là đối thủ của Sở Mộ. Liếc mắt Sở Mộ đã nhìn ra sở hở, chém ra một kiếm, đánh tan cơn gió, chém giết đối thủ.
Sáu cánh cửa còn lại, từng cái một mở ra, xuất hiện từng đối thủ một. Tu vi đều giống nhau, là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên. Nhưng mà quy tắc bọn hắn sử dụng, cấp độ cũng tăng lên.
Đối thủ thứ ba và thứ tư, cấp độ của lực lượng quy tắc đều đạt tới Địa cấp trung giai. Tuy rằng đều là kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm cao cấp, nhưng mà uy lực lại tăng lên từng bước. Lúc chiến với đối thủ thứ tám, Sở Mộ đã không có cách nào một kiếm chém giết đối phương, không thể không vận dụng kiếm kỹ.
Lại được truyền tống tới tầng thứ ba. Lực lượng tiêu hao không có khôi phục. Tầng thứ ba vẫn có tám cánh cửa, vẫn có tám đối thủ sẽ xuất hiện. Chỉ có điều lần này thực lực đối thủ như thế nào, Sở Mộ lại không rõ ràng lắm.
Bất quá dựa theo tình huống ở tầng thứ hai, Sở Mộ suy đoán. Có lẽ tám đối thủ ở tầng thứ ba này, tu vi đều đạt tới Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên. Nhưng mà cấp độ nắm giữ lực lượng quy tắc sẽ tăng lên tới tầng thứ cao hơn. Nói thí dụ như Thiên cấp. Tương đương, kiếm ý Vương cấp của bọn hắn cũng đạt tới cấp độ giống như lực lượng quy tắc.
Về phần suy đoán có đúng hay không, rất nhanh Sở Mộ sẽ biết rõ.
Cánh cửa đầu tiên mở ra, Sở Mộ còn chưa kịp nhìn kỹ đã có một đạo thân ảnh như thiểm điện xông ra. Nhân kiếm hợp nhất, một kiếm đánh tới.
Kiếm kia như sấm sét, có sấm sét cuồn cuộn, uy thế kinh người.
Vừa cảm giác Sở Mộ đã biết rõ tu vi của đối thủ này thực sự là Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên. Mà lực lượng quy tắc và Kiếm ý Vương cấp đối thủ thi triển thực sự là cấp độ Thiên cấp cấp thấp.
Kiếm kỹ như bôn lôi, thế như sấm sét, phá hủy tất cả.
Hai mắt Sở Mộ lợi hại, nắm bắt quỹ tích của một kiếm này, thân thể thì di chuyển, né tránh. Lại đánh ra một kiếm phản kích, là kiếm kỹ Trảm Thiết.
Bất Diệt kiếm ý Vương cấp Thiên cấp đỉnh giai và Kim chi quy tắc Thiên cấp đỉnh giai kết hợp, uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Một kiếm chặt đứt thế bôn lôi của đối phương, thế không thể đỡ, trực tiếp chặt đứt cổ đối thủ, đầu đối thủ bay lên trên không trung.
Rất nhanh, cánh cửa thứ hai mở ra, một đạo thân ảnh dùng tốc độ nhanh hơn xông ra. Lại không có trực tiếp bắn thẳng về phía Sở Mộ, ngược lại còn chạy xung quanh Sở Mộ. Tạo thành từng đạo tàn ảnh. Trong nháy mắt vô số tàn ảnh kiếm quang tập kích về phía Sở Mộ, từ bốn phương tám hướng. Lấy Sở Mộ làm trung tâm, trở thành mục tiêu chém giết.
Đây cũng là kiếm kỹ, như lọt vào trong sương mù, không nhìn ra được thật giả.
Chỉ là dựa vào kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm Phá địa cấp, căn bản không có cách nào làm nhiễu loạn phán đoán của Sở Mộ. Hai mắt hắn nhắm lại, thính kiếm và xúc kiếm tới cực hạn. Tất cả không khí quanh thân chấn động đều bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng.
Trong vô số đạo thân ảnh nhất định có một đạo là thật, tất cả những đạo thân ảnh khác đều là giả.
Thân ảnh giả là tàn ảnh do chân thân lợi dụng tốc độ cao tạo ra. Coi như công kích Sở Mộ cũng là giả, là một loại lừa gạt thị giác mà thôi.
bởi vì là giả, là hư ảo, cho nên sẽ không khiến cho không khí chấn động. Chỉ có chân thân mới khiến cho không khí chấn động.
Dưới xúc kiếm của Sở Mộ cảm giác, cho dù là không khí chấn động rất nhỏ hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Xuất kiếm, kiếm kỹ Phách Phong, một đạo phong nhận màu xanh lập tức xé rách không trung, chém giết qua. Chặt đứt đối thủ, mà trên mặt đối thủ hiện lên một tia kinh ngạc. Trong mắt có kinh nghi bất định. Dường như không rõ vì sao hắn lại bị phát hiện, hơn nữa còn bị một kiếm chém giết.
Cánh cửa thứ ba mở ra, đối thủ thứ ba xuất hiện, cấp độ lực lượng quy tắc của đối thủ này đạt tới cấp độ Thiên cấp trung giai, càng ngày càng mạnh.
Nhưng mà Sở Mộ còn cường đại hơn, lại lần nữa chém giết đối thủ.
Đối thủ thứ tư cũng bị chém giết.
Đối thủ thứ năm, lực lượng quy tắc đạt tới cấp độ Thiên cấp cao giai, nhưng cũng bị Sở Mộ chém giết. Chỉ có điều lúc này Sở Mộ không có một chiêu miểu sát đối thủ được. Trừ phi hắn dùng lực lượng quy tắc Thần cấp.
Đối thủ thứ sáu cũng bị chém giết.
Chương 1609: Thế không thể đỡ (Hạ)
Đối thủ thứ bảy và đối thủ thứ tám, lực lượng quy tắc đạt tới Thiên cấp đỉnh giai, cùng một cấp độ với lực lượng quy tắc mà Sở Mộ biểu hiện ra ngoài. Cấp độ kiếm ý cũng giống như Sở Mộ bày ra. Chỉ có điều kiếm ý của Sở Mộ là kiếm ý thuộc tính. Hơn nữa còn là thuộc tính bất diện, thuộc tính đỉnh tiêm trong các loại kiếm ý thuộc tính. So với kiếm ý của đối phương mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Chém giết.
Chiến đấu trong tầng thứ ba, kiếm nguyên và lực lượng thần niệm của Sở Mộ tiêu hao rõ ràng.
Lực lượng lại lần nữa xuất hiện, quang mang bao phủ, Sở Mộ xuất hiện ở tầng thứ tư.
Tầng thứ tư nhìn qua không khác gì ba tầng trước, vẫn có tám cánh cửa.
Cánh cửa đầu tiên mở ra. Đối thủ đầu tiên của Sở Mộ đi ra. Sở Mộ khẽ giật mình, bởi vì hắn phát hiện ra, đối thủ này không ngờ lại giống đối thủ đầu tiên của hắn ở tầng thứ nhất.
Chỉ có điều trên thân người này phát ra khí tức mạnh mẽ hơn đối thủ đầu tiên ở tầng thứ nhất quá nhiều. Tu vi Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên.
Ra tay, một kiếm đánh tới, kiếm quang như vụt sáng trước mắt, có gió mát thổi tới, kèm theo đó là tiếng gió rít. Kiếm quang nội liễm tỏng gió, sát cơ như ẩn như hiện.
Vừa ra tay đã là một chiêu Thủy kiếm kỹ, ngay sau đó là một chiêu Phong kiếm kỹ. Trước sau bắn thẳng về phía Sở Mộ. Ngay sau đó đã thấy kiếm quang lập lòe, có gió rít gào, có nước cuồn cuộn. Tạo thành một vòi rồng quy mô rất lớn tập kích về phía Sở Mộ.
Đối thủ vừa ra chiêu khiến cho Sở Mộ kinh ngạc. May mà lực lượng quy tắc của đối thủ này chỉ là Nhân cấp cấp thấp.
Nhưng mà một Kiếm Vương nhị tinh đánh ra kiếm kỹ nhị phẩm nhân cấp cấp thấp, uy lực của nó cũng không phải là thứ mà Kiếm Vương nhất tinh có thể đối kháng. Giống Kiếm Vương nhất tinh như Vương Uy, cho dù lực lượng quy tắc hắn đạt tới Thiên cấp đỉnh giai cũng vậy.
Nhưng mà đối với Sở Mộ mà nói, đối thủ này khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc.
Né tránh, tìm ra sơ hở, xuất kiếm phản kích. Dùng công kích sắc bén chém giết đối thủ.
Mỗi một lần chiến đấu xong, lực lượng tiêu hao đều không thể khôi phục được. Bởi vậy Sở Mộ càng chú ý tới tiết tấu và phương thức chiến đấu, tiết kiệm lực lượng tiêu hao, bằng một cái giá nhỏ chém giết đối thủ.
Đối thủ thứ tám ở tầng thứ tư, tu vi Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Vừa mới ra tay đã liên tục bộc phát ra ba chiêu kiếm kỹ. lực lượng quy tắc đạt tới nhân cấp đỉnh giai. Uy lực so với đối thủ đầu tiên cường đại hơn không ít. Sở Mộ phí một phen công phu, vẫn thành công chém giết đối phương.
Tiến vào tầng thứ năm, liên tục chiến đấu, kiếm nguyên của Sở Mộ đã tiêu hao hơn phân nửa.
Đối thủ đầu tiên của tầng thứ năm xuất hiện, tu vi Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Hai loại lực lượng quy tắc, toàn bộ đều đạt tới cấp độ Địa giai cấp thấp. Vừa ra tay đã thi triển một chiêu kiếm kỹ uy lực mạnh mẽ. Vốn là kiếm kỹ nhất phẩm, sau đó là kiếm kỹ nhị phẩm. Dùng hết toàn lực, không chút lưu tình, hoàn toàn coi Sở Mộ là cừu địch sinh tử mà công kích.
Kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm cao cấp của Kiếm Vương nhị tinh, uy lực so với kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm phá địa cấp của Kiếm Vương nhất tinh còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu như Sở Mộ chỉ là Kiếm Vương nhất tinh bình thường. Chỉ sợ ngay cả ba tầng trước cũng không thể thông qua. Cũng khó trách Vương Uy không muốn đi khiêu chiến. Bởi vì chỉ có thông qua ba tầng trước, mới có cơ hội nhận được ban thưởng.
Khiêu chiến càng lên cao, ban thưởng nhận được càng lớn.
Đối thủ thứ ba tầng thứ năm xuất hiện, thực lực đối thủ này tăng lên một bước, càng cường đại hơn.
Đối thủ thứ tư…Nguồn truyện audio
Thứ năm…
Thứ sáu…
Thứ bảy…
đối thủ thứ tám xuất hiện…
Ngoài Phi Thiên kiếm tháp, trên mặt Vương Uy tràn ngập kinh ngạc. Sở Mộ đã đi vào trong một đoạn thời gian không ngắn, lại vẫn còn chưa đi ra. Chẳng lẽ đối phương có thể đoạt được Thánh kiếm hay sao?
Kỳ thực ngay từ đầu, Vương Uy không cho rằng Sở Mộ có thể khiêu chiến thành công.
Bởi vì hắn biết rõ quy tắc khiêu chiến của Phi Thiên kiếm tháp, mỗi một tầng có tám đối thủ. Từ tầng thứ nhất tới tầng thứ ba, tu vi của đối thủ như hắn. Chỉ nắm giữ một loại lực lượng quy tắc, nhưng mà cấp độ sẽ từ thấp tới cao, không ngừng tăng lên. Hơn nữa năng lực chiến đấu cũng tăng lên theo, thực lực cũng sẽ không ngừng tăng cường.
Đối thủ từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu. Tu vi so với hắn cao hơn một cấp độ lớn. Quy tắc nắm giữ đạt tới hai loại. Hơn nữa có thể dung hợp, thiên phú chiến đấu tăng lên, thực lực tăng lên, càng cường đại hơn.
Mà từ tầng thứ bảy tới tầng thứ chín. Tu vi so với hắn cao hơn hai cấp độ lớn. Lực lượng quy tắc nắm giữ đạt tới ba loại, hơn nữa cũng có thể dung hợp, thiên phú chiến đấu tăng, thực lực tăng, rất mạnh mẽ.
Mà cái gọi là khiêu chiến thành công thì ít nhất phải vượt qua ba tầng đầu.
Chỉ là một Kiếm Vương mới tấn cấp, Vương Uy phỏng đoán. Sở Mộ còn chưa nắm giữ kiếm kỹ trước đó, không có khả năng vượt qua tầng thứ ba.
Nhưng mà hắn không biết, trong tầng thứ năm Phi Thiên kiếm tháp, Sở Mộ đang đối chiến với đối thủ thứ tám.
Đối thủ thứ tám trong tầng năm có tu vi Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Nắm giữ hai loại lực lượng quy tắc, cấp độ đạt tới Địa cấp đỉnh giai. Vừa ra tay đã là kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm cao cấp, lại luân chuyển thi triên ra. Sau đó lại bộc phát ra kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm cao cấp, uy lực càng thêm mạnh mẽ. Thi triển kiếm thuật xen kẽ trong kiếm kỹ, lúc gần lúc xa, vô cùng khó chơi.
Đây là một Kiếm Vương nhị tinh cường đại. So với Kiếm Vương nhị tinh trước đó Sở Mộ chém giết còn càng cường đại hơn, là đối thủ khó chơi.
Sở Mộ không ngừng né tránh. Bởi vì trải qua đại chiến liên tục, lực lượng thần niệm và kiếm nguyên của hắn tiêu hao trên phạm vi lớn, dựa vào tốc độ khôi phục của bản thân không kịp tốc độ tiêu hao.
Đến lúc này, kiếm nguyên và lực lượng thần niệm còn thừa của hắn chỉ đủ để thi triển một chiêu kiếm kỹ Địa giai nhị phẩm phá địa cấp. Hoặc là một chiêu kiếm kỹ Địa giai nhất phẩm Hám thiên cấp. Công kích của đối thủ giống như mưa to gió lớn, không biết mệt mỏi, liên miên không dứt, kiếm thuật và kiếm kỹ luân phiên thi triển, vô cùng khó chơi. Cho nên lúc này Sở Mộ đang tìm kiếm cơ hội.
Đối thủ trong Phi Thiên kiếm tháp, người sau cường đại hơn người trước, còn hoàn thiện hơn. Công kích của đối thủ này Sở Mộ khó có thể tìm ra được sơ hở. Coi như tìm được cũng chỉ trong nháy mắt, khó có thể nắm chắc.
Chương 1610: Kiếm Thánh Cuồng Đình
Nếu như tu vi của Sở Mộ vẫn còn là Thần Ngưng cảnh cực hạn, còn tu vi đối phương cũng là Thần Ngưng cảnh cực hạn. Cho oduf kiếm nguyên hùng hậu hơn Sở Mộ vài lần, Sở Mộ cũng có thể trong mấy chiêu đánh bại đối phương. Nhưng mà bây giờ là Tạo Hóa cảnh.
Đây là một cảnh giới hoàn toàn mới, khởi điểm của cường giả. Rất nhiều lực lượng Sở Mộ nắm giữ tạm thời không có cách nào vận dụng. không có cách nào bộc phát ra tư thế mạnh nhất của hắn.
Né tránh, né tránh, né tránh. Đại não chuển động, tư duy chưa từng dừng lại cũng chuyển động, tính toán, mô phỏng một cách tinh vi. Cuối cùng Sở Mộ nắm được cơ hội.
Kiếm của đối thủ giống như ánh trời chiều, thê lương mà mỹ lệ. Trong lúc vung vẩy, tận thế dường như sắp tới.
Thân thể đang di chuyển của Sở Mộ bỗng nhiên dừng lại, Vô Hồi kiếm xuất ra, vung kiếm chém ra. Chấn Sơn kính phát động lực lượng chấn động cường đại đánh tan kiếm của đối thủ. Tay run lên, bởi vì lực lượng va chạm lớn mà thanh kiếm đang thẳng khẽ lượn, lực lượng mạnh mẽ lan tràn, một kiếm chém ra.
Màu xanh và màu vàng đan vào nhau, kiếm kỹ Trảm Phong được phát động.
Một tiếng xoẹt vang lên, giống như tia chớp xé rách không trung. Thân thể đối thủ dưới thân kiếm của Sở Mộ bị chém thành hai khúc. Từ đầu tới chân. Mà cánh tay trái của Sở Mộ cũng bị kiếm của đối phương đâm qua, xuyên thủng, tạo thành một lỗ máu.
Bị thương là chuyện khó tránh khỏi, cũng là kết cục trải qua tính toán nhiều lần của Sở Mộ. Bằng một cái giá nhỏ nhất, chém giết được đối thủ.
Tuy rằng rất lâu chưa chịu qua tổn thương như vậy, nhưng mà vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, giống như cánh tay bị đâm thủng không phải là cánh tay của hắn vậy.
Cảm nhận lực lượng kiếm nguyên trong cơ thể và lực lượng thần niệm trong thế giới tinh thần không còn nhiều. Nếu như tiến vào tầng thứ sáu. chỉ sợ ngay cả đối thủ đầu tiên cũng không đánh bại. Nghĩ tới đây Sở Mộ lập tức lên tiếng chấm dứt khiêu chiến.
Phi Thiên kiếm tháp dường như có linh, có thể hiểu rõ ý tứ của sm
Miệng vết thương trên cánh tay dưới lực lượng của Phi Thiên kiếm tháp khỏi hẳn. Kiếm nguyên tiêu hao và lực lượng thần niệm cũng nhanh chóng khôi phục. Ngay sau đó, cảnh vật chung quanh Sở Mộ xảy ra biến hóa. Một phiến hắc ám, bỗng nhiên từ trong hư vô xuất hiện từng đạo quang mang, không ngờ lại là từng đạo kiếm quang.
Tổng cộng có chín đạo kiếm quang, vây quanh thân Sở Mộ, nhanh chóng xoay tròn. Tốc độ càng lúc càng nhanh, hai mắt Sở Mộ cũng không có cách nào phân biệt.
Loại tình huống này Sở Mộ cũng không rõ ràng cho lắm. Chỉ là nhìn đám kiếm quang xoay tròn, lực lượng thần niệm cũng khó có thể phân biệt kiếm quang. Hắn chỉ vô thức vô lên một tiếng ngừng.
Bỗng nhiên kiếm quang đang nhanh chóng xoay tròn như có ý thức. Bắt đầu giảm tốc độ xoay tròn xuống, càng ngày càng chậm. Cuối cùng, một trong chín đạo kiếm quang dừng lại ở trước mặt Sở Mộ, tám đạo kiếm quang khác thì lần lượt biến mất vào trong hư không, trở về hư vô, biến mất không thấy gì nữa.
– Chẳng lẽ đây là Thánh kiếm ta đạt được?
Nhìn chằm chằm vào thanh kiếm đang lơ lửng trước mặt. Đây là một thanh cổ kiếm, chiều dài tương đương với Vô Hồi kiếm, toàn thân màu tím nhạt. Trên thân kiếm có từng đạo lôi điện màu trắng nhảy lên, tạo thành một thể. Giống như có từng đạo sấm sét màu trắng tản mát ra lực lượng mạnh mẽ. Trong lúc mơ hồ có tiếng vang đùng đùng không dứt.
Sở Mộ vươn tay, nắm chăt chuôi kiếm. Bỗng nhiên kiếm quang màu trắng kia hội tụ thành một đạo sấm sét, đánh về bàn tay Sở Mộ. Dường như đang kháng cự Sở Mộ.
– Chỉ là một thanh Thánh kiếm hạ phẩm…
Hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ, lực lượng Lôi chi quy tắc được thúc dục, bỏ qua sấm sét màu trắng, nắm chặt vào chuôi kiếm, làm cho thanh cổ kiếm này không giãy dụa được.
Thanh Thánh kiếm hạ phẩm này sau khi giãy dụa vài cái, không động đậy nữa. Dường như nó cũng biết không thể phản kháng được nữa. Chủ nhân của nó thực lực rất mạnh, có tư cách có được nó.
– Cuồng Đình, cái tên có chút khí thế.
Sấm sét màu trắng trên thanh cổ kiếm nội liễm, lộ ra hai văn tự cổ trên thân cổ kiếm. Hai chữ này là Cuồng Đình, là tên của cổ kiếm này.
Trước kia chém giết qua một ít Kiếm Vương, Sở Mộ từng nhận được Thánh kiếm mà bọn hắn sử dụng.
Uy năng của thánh kiếm không phải là thứ kiếm khí Hoàng phẩm có thể so sánh. Chênh lệch mỗi một cấp độ đều hết sức rõ rnafg.
Kiếm Vương cấp thấp thích hợp dùng Thánh kiếm hạ phẩm. Như vậy mới có thể phát huy ra toàn bộ uy năng. Kiếm Vương trung giai thích hợp với Thánh kiếm trung phẩm. Kiếm Vương cao giai thì thích hợp với Thánh kiếm thượng phẩm.
Tuy rằng trong giới chỉ không gian có vài thanh Thánh kiếm. Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm đều có. Nhưng mà trung phẩm và thượng phẩm hiển nhiên không thích hợp cho Sở Mộ dùng. Mà mấy thanh Thánh kiếm hạ phẩm kia bất quá chỉ có phẩm chất hạ phẩm, căn bản không có cách nào so sánh với Cuồng Đình.
Cuồng Đình thánh kiếm, tuy rằng là hạ phẩm, nhưng mà trong đám hạ phẩm lại là cực phẩm, là đỉnh tiêm. Khi Cuồng Đình thánh kiếm thuần phục Sở Mộ, Sở Mộ lập tức biết rõ được uy năng của Cuồng Đình thánh kiếm. Đó chính là tăng phúc uy năng của Lôi chi quy tắc lên gấp đôi.
Lực lượng quy tắc vốn cường đại, uy năng tăng phúc lên gấp đôi cũng rất rõ ràng. Uy lực càng thêm mạnh mẽ, dung nhập vào trong kiếm kỹ Lôi chi quy tắc, cũng sẽ chịu ảnh hưởng tương ứng, uy lực lại lần nữa tăng lên một ít.
Trong đoạn thời gian ngắn sau này ngươi sẽ phải đi theo ta rồi.
Sở Mộ giơ Cuồng Đình thánh kiếm lên rồi nói. Trong nháy mắt có một vỏ kiếm xuất hiện, tự nhiên bao phủ lấy thân kiếm của Cuồng Đình thánh kiếm.
Mang theo Cuồng Đình thánh kiếm, thân thể Sở Mộ trở nên nhạt đi, xuất hiện bên ngoài Phi Thiên kiếm tháp.
– đi ra rồi.
Ánh mắt Vương Uy bỗng nhiên bị hấp dẫn qua, chợt đồng tử kịch liệt co rút lại, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm khí có vỏ kiếm màu tím nhạt trong tay trái Sở Mộ. Bên trên kiếm khí tản mát ra một tia khí tức lăng lệ khiến cho hắn biết, đây là một thanh Thánh kiếm.
– Ta nhớ khi hắn đi vào cũng không có kiếm nha.
Ý nghĩ này nhanh chóng hiện lên trong đầu Sở Mộ. Trong lúc nhất thời hắn cũng không rõ ràng cho lắm. Kiếm mà Sở Mộ mang trên tay trái rốt cuộc là từ giới chỉ không gian lấy ra được hay là ban thưởng sau khi khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp.
Tuy rằng giá trị của Thánh kiếm không thấp, nhưng mà nếu như có ý thì vẫn có thể thu được một thanh. Chẳng qua là thanh bình thường nhất mà thôi. Mà thanh Thánh kiếm màu tím nhạt trong tay Sở Mộ, vừa nhìn đã cho cảm giác không tầm thường.
Chương 1611: Muốn kiếm thì tự mình tới lấy (Thượng)
– Sở sư đệ, ngươi đi ra rồi. Thanh kiếm này…
Nhìn Sở Mộ đi tới, Vương Uy tiến lên phía trước vài bước, vội vàng mở miệng chào hỏi, đồng thởi chỉ tay vào thanh cổ kiếm trong tay trái Sở Mộ.
– Ngươi đoán thử xem?
Nhìn thấy vẻ hiếu kỳ trong mắt Vương Uy, Sở Mộ bỗng nhiên cười cười nói ra hai chữ. Thiếu chút nữa khiến cho Vương Uy bạo phát. Chỉ là hắn nghĩ tới thực lực của mình đoán chừng không bằng Sở Mộ, cho nên chỉ có thể ngượng ngùng cười cười.
Nhận được một thanh kiếm khí tiện tay, tâm tình Sở Mộ rất tốt. Dưới sự dẫn dắt của Vương Uy đi đăng ký thân phận. Hắn cũng nhận được quyền cư ngụ trong một tòa kiếm lâu. Đồng nghĩa với việc từ nay về sau Sở Mộ là đệ tử Phá Thiên viện.
Trên đường đi Vương uy cũng dùng trăm phương ngàn kế hỏi thăm lai lịch của Thánh kiếm trong tay Sở Mộ. Chuyện này cũng không phải bí mật gì, Sở Mộ dứt khoát nói cho hắn biết. Thanh cổ kiếm này là ban thưởng sau khi khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Vương Uy nổi lên sóng to gió lớn.
Phải biết rằng Sở Mộ và hắn cũng chỉ mới đột phá tới Tạo Hóa cảnh, vừa mới trở thành Kiếm Vương mà thôi. Vốn hắn còn cảm thấy, tất cả mọi người đều mới trở thành Kiếm Vương, là một khởi đầu mới. Coi như Sở Mộ có lợi hại hơn nữa, chỉ sợ so với hắn cũng không kém bao nhiêu. Hiện tại xem ra suy nghĩ này của hắn rất sai lầm.
Thực lực của Sở Mộ tuyệt đối viễn siêu bản thân hắn, ngay cả Liễu Dạ cũng không có biện pháp so sánh. Nói không chừng ngay cả Thương Mạc sư huynh cũng không có cách nào so sánh với Sở Mộ.
Vương Uy nhanh chóng rời đi, muốn tìm Liễu Dạ và Thương Mạc, định đem tin tức Sở Mộ trở thành Kiếm Vương, hơn nữa còn khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp thành công, nhận được một thanh Thánh kiếm ban thưởng nói cho bọn hắn biết.
Sở Mộ cũng không biết suy nghĩ của Vương Uy lúc này. Hắn nhận được một tòa kiếm lâu, đứng sừng sững bên hồ, hồ nước xanh ngắt, phản chiếu trời xanh mây trắng của tiểu thế giới, có một phen phong vị khác.
Diện tích của Phá Thiên viện hơn xa Trùng Thiên Viện, khoảng cách giữa các kiếm lâu rất xa. Ít nhất liếc mắt nhìn lại, trong phương viện vạn trượng, trừ kiếm lâu của hắn ra, không có tòa kiếm lâu thứ hai.
Hồ nước xanh ngắt đường kính chừng mấy ngàn thước. Thanh kiếm của Sở Mộ giống như một đạo sấm sét màu trắng xé rách trời cao, một đạo kiếm quang giống như được sấm sét màu trắng bao phủ, bắn về phía mặt hồ xa xa.
Đánh xuống, nước dưới hồ bắn tung tóe lên mấy chục thước trên không trung. Mỗi một giọt đều ẩn chứa lực lượng, vô cùng mạnh mẽ.
Sưu sưu sưu, liên tục mấy kiếm, Sở Mộ đứng lại bên hồ. Bắt đầu thử dùng Cuồng Đình.
Trên hồ nước đường kính mấy ngàn thước có gió thổi qua, hồ nước màu xanh lam theo gió nhộn nhạo, tạo thành rung động nhàn nhạt. Gợn sóng trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra, mây trắng trời xanh được phản chiếu trên hồ nước dưới rung động lập tức bị nghiền nát.
Một đạo thân ảnh từ trong kiếm lâu đừng sừng sững bên hồ bắn ra. Nhanh tới mức tận cùng. Chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trong hồ, rút kiếm rồi múa.
Thân kiếm biến mất không thấy gì nữa, hóa thành một đạo lôi quang, sét đánh, ở trong tay Sở Mộ không ngừng đâm chém ra.
Hai chân đặt xuống hồ nước, lăng không mà đứng, kiếm chém ra thế như bôn lôi. Kiếm lăng lệ mà ác liệt, mỗi một kiếm chém ra như sấm sét đánh xuống, làm vô số nước bắn tứ tung, ngũ quang thập sắc.
Bỗng nhiên, Sở Mộ xoay người bay lên trời, cúi đầu nhìn xuống dưới. Tay nắm chặt Cuồng Đình thánh kiếm, đánh xuống một kiếm.
Tiếng răng rắc vang lên, trong tích tắc, tựa như một đạo sấm sét từ trên cao đánh xuống, chém thẳng vào mặt hồ màu xanh lam, đánh trúng mặt hồ, lập tức khiến nước trong phạm vi mấy chục thước bên dưới ầm ầm nổ vang. Nước bắn lên trên trời rồi lại rơi xuống, vô số lôi điện màu trắng lan tràn trên hồ nước.
Từng kiếm lại từng kiếm, từng kiếm như sấm sét. Từng đạo sấm sét màu trắng từ trên cao đánh xuống, giống như sấm sét từ cửu thiên, liên miên không dứt.
Trong phạm vi mấy ngàn thước của hồ nước màu xanh lam không ngừng nổ tung, uy thế cường đại hóa thành từng tầng sóng cả mạnh mẽ, trùng kích ra, tập kích ra bốn phương tám hướng.
Dưới mấy chục kiếm, cả hồ nước giống như hóa thành một cái biển nhỏ, sóng cả liên miên không dứt. Vô số lôi điện màu trắng nhảy lên, giống như một biển lôi điện màu trắng.
Thu kiếm lại, lăng không đứng, lôi điện trên thân Cuồng Đình thánh kiếm nội liễm. Sở Mộ cúi đầu nhìn về xuống hồ nước màu xanh lam đang có vô số lôi điện lập lòe, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
Tới lúc này hắn đã lột xác thành công năm loại quy tắc. Không Chi quy tắc, Kim chi quy tắc, Phong chi quy tắc, Lôi chi quy tắc và Thủy Chi quy tắc.
Không Chi quy tắc và Kim chi quy tắc nắm giữ trình độ sâu nhất. Đã có kiếm kỹ, hơn nữa còn có thể thi triển ra kiếm kỹ nhị phẩm dung hợp hai loại Kim Phong quy tắc. Ba loại quy tắc khác, muốn nắm giữ tới cấp độ kiếm kỹ ít nhất còn một năm. Nhưng mà có được Thánh kiếm Cuồng Đình, có thể tăng phúc uy lực Lôi chi quy tắc lên gấp đôi. Khiến cho Sở Mộ phóng ra lực lượng Lôi chi quy tắc dung hợp với kiếm nguyên, Bất Diệt kiếm ý, uy lực còn hơn trước đây, gần tới kiếm kỹ nhất phẩm.
Nếu như là chiến đấu thì cũng có thể phát huy ra tác dụng không kém. Tuy rằng kém hơn Trảm Thiết và Phách Phong.
– Trừ có thể tăng cường uy năng Lôi chi quy tắc lên gấp đôi, ta có cảm giác, lúc nắm Cuồng Đình thánh kiếm tìm hiểu Lôi chi quy tắc, hiệu suất rất cao. Tăng lên gấp đôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Quả nhiên, thánh kiếm cấp cao nhất trong cùng cấp độ không tầm thường. Nếu như hắn tùy tiện lấy ra một thanh Thánh kiếm hạ phẩm trong giới chỉ không gian, tuyệt đối sẽ không có uy năng bực này.
Trên thực tế, khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp cũng không dễ dàng, thậm chí có thể nói là khó khăn. ngẫm lại mà xem, người có tu vi Tạo Hóa cảnh nhất trọng thiên đi vào khiêu chiến. đối thủ từ tầng thứ nhất tới tầng thứ ba tu vi bằng bản thân. Nhưng mà tu vi của đối thủ từ tầng thứ tư tới tầng thứ sáu là Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên. Từ tầng thứ bảy tới tầng thứ chín, tu vi là Tạo Hóa cảnh tam trọng thiên.
Thực lực cách biệt giữa một một trọng thiên ít nhất cũng gấp mười lần. Hết sức rõ ràng, hơn nữa lại thêm cấp độ không ngừng đề thăng, tổng số lực lượng quy tắc không ngừng tăng lên. Kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu cùng với vận dụng kiếm kỹ, khống chế kiếm kỹ của đối thủ tăng lên. Thực lực tăng cường từng chút một.
Chương 1612: Muốn kiếm thì tự mình tới lấy (Hạ)
Mà người khiêu chiến một khi bị thương và lực lượng tiêu hao, đều không thể thông qua phục dụng đan dược trị liệu và khôi phục. Chỉ có thể dựa vào năng lực tự lành và tốc độ khôi phục của bản thân. Cứ như vậy, đối mặt với đối thủ càng ngày càng mạnh, thực lực của bản thân lại càng ngày càng yếu, cuối cùng căn bản vẫn không có cách nào đối kháng.
Cẩn thận phân tích một chút sẽ hiểu rõ. Khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp, nhận được Thánh kiếm, cũng không phải là chuyện đơn giản. Trước mắt trong đám đệ tử Phá Thiên viện, có bao nhiêu người thông qua khiêu chiến Phi Thiên kiếm tháp mà nhận được Thánh kiếm, Sở Mộ cũng không rõ. Nhưng mà hắn dự đoán, có lẽ cũng không có bao nhiêu.
Hồ nước màu xanh lam khôi phục lại bình tĩnh, lúc Sở Mộ đang định trở lại kiếm lâu, cảm nhận được khí tức sắc bén, lăng lệ đang tiếp cận. Hắn ngẩng đầu, nhìn thấy hai đạo quang mang xuất hiện trong mắt, trong nháy mắt đã tới gần.
Hai đạo khí tức lăng lệ này xuất hiện rồi xẹt qua, sau đó tập trung vào Sở Mộ. Sở Mộ đã hiểu rõ, đối phương tới đây vì hắn.
Chỉ là hắn vừa mới tới Phá Thiên viện không được bao lâu, sao lại có người tới tìm hắn cơ chứ?
Đáp án nhanh chóng hiện ra. Hai đạo kiếm quang dừng lại trước mặt hắn chừng mười trượng, khí thế lăng lệ vô cùng, trực tiếp trùng kích lên thân thể. Khí thế giống như cuồng phong, mạnh mẽ, sắc bén cũng đánh tới, thế giống như không thể đỡ. Cả không khí quanh thân Sở Mộ cũng bị khu động, mặt hồ phía dưới bị cuồng phong thổi qua tạo thành sóng biển mạnh mẽ, uy thế kinh người.
Sở Mộ nhướng mày, có cảm giác hai người này tới không có ý tốt. Hai đạo kiếm quang này ẩn chứa khí tức chấn động rất là cường đại, tu vi đạt tới Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên.
Kiếm quang nội liễm, lộ ra hai đạo thân ảnh, là hai nam Kiếm giả bề ngoài chừng ba mươi mấy tuổi, khuôn mặt nâu đen, gò má gầy gò.
Tướng mạo khác nhau, nhưng ánh mắt đều lạnh lùng tập trung vào Sở Mộ. Một người liếc mắt hiện lên kim mang, người còn lại liếc mắt hiện lên thanh mang.
– Hai vị sư huynh có gì chỉ giáo.
Sở Mộ nhàn nhạt hỏi, rất rõ ràng, đối phương xông tới đây là vì hắn. Về phần gọi đối phương là sư huynh bất quá chỉ là bởi vì hai người này tu vi cao thâm hơn hắn. Nhất định tiến vào Phá Thiên viện sớm hơn hắn.
– Đã biết chúng ta là sư huynh của ngươi, như vậy sư huynh có chuyện, có phải người làm sư đệ như ngươi cũng nên toàn lực hỗ trợ hay không?
Kiếm giả có đôi má gầy gò như cười như không mở miệng nói.
– Sư huynh có chuyện gì? Không ngại nói ra một chút.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, hắn càng phát hiện ra đối phương tới đây không có ý đồ tốt.
– Cũng không có chuyện gì lớn. Đối với sư đệ mà nói còn là một chuyện tốt.
Kiếm giả có khuôn mặt nâu đen mở miệng nói.
Sở Mộ không nói gì nữa.Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm
– Nghe nói ngươi vượt Phi Thiên kiếm tháp, còn thành công vượt qua tầng thứ ba, nhận được một thanh Thánh kiếm hạ phẩm?
Kiếm giả khuôn mặt nâu đen tiếp tục nói.
– Thanh Thánh kiếm hạ phẩm của ngươi là Thánh kiếm thuộc tính Lôi đúng không? Cảnh sư huynh chủ tu Lôi chi quy tắc, vừa vặn cần một thanh Thánh kiếm Lôi thuộc tính. Nghe nói ngươi có, cho nên bảo chúng ta tới mua.
Sở Mộ nghe vậy nao nao, hắn thật không ngờ lại như vậy.
Bất quá thanh Cuồng Đình Thánh kiếm này hắn dùng rất là thuận tay, hết sức hài lòng. Làm sao có thể nhường cho người khác được?
– Một thanh Thánh kiếm hạ phẩm tầm thường bên ngoài có giá một trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm. Thanh Thánh kiếm thuộc tính Lôi của ngươi so với Thánh kiếm hạ phẩm bên ngoài còn kiệt xuất hươn. Cảnh sư huynh là ngươi rất tượng nghĩa, đặc biệt bảo chúng ta mang tới một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, mua thanh Thánh kiếm này. Thế nào? Cũng không tệ lắm đúng không sư đệ? Đối với ngươi mà nói, một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng là con số tài phú không nhỏ.
Kiếm giả có đôi má gầy gò cười nói.
– Một trăm năm mươi vạn.
Trên mặt Sở Mộ hiện lên nụ cười vui vẻ, nghiền ngẫm.
Quả thực, một thanh Thánh kiếm hạ phẩm bình thường giá trị ước chừng trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm. Mà thanh Cuồng Đình này ở trong cấp độ quả thực là cực phẩm, có thể tăng phúc uy năng của Lôi chi quy tắc lên gấp đôi. Còn có thể trợ giúp nắm giữ lực lượng Lôi chi quy tắc. Giá trị của nó hai trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng không mua được. Tối thiểu phải ba trăm vạn mới được, nếu như mang đi đấu giá, giá cả nhất định còn cao hơn.
Thanh Cuồng Đình Thánh kiếm giá trị ít nhất một trăm ba mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, đối phương không ngờ lại chỉ ra giá một trăm năm mươi vạn, quả thực là khiến cho người ta cười rớt răng hàm.
– Một giá, năm trăm vạn.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói.
– Cái gì?
– Năm trăm vạn nguyên tinh thượng phẩm?
Hai Kiếm giả Tạo Hóa cảnh nhị trọng thiên khẽ giật mình, tiếp theo lớn tiếng hoảng sợ nói.
Chợt, sắc mặt bọn họ trở nên âm trầm, hai mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trầm giọng nói:
– Nhìn bộ dáng của sư đệ chắc hẳn không có ý định kiếm một trăm năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm này rồi.
– Sư đệ vừa mới trở thành đệ tử Phá Thiên viện, còn không rõ tình thế của Phá Thiên viện a.
Kiếm giả khuôn mặt nâu đen kia âm trầm nói. Khuôn mặt giống như có thêm một tầng tro bôi vào, dùng ngữ khí uy hiếp nói với Sở Mộ.
– có thể thông qua Phi Thiên kiếm tháp, nói rõ thiên phú ngươi không tồi. Thành tựu tương lai cũng không thấp. Nhưng mà người mạnh hơn ngươi chỗ nào cũng có, kết bạn với một ít người, đối với ngươi rất có lợi. Không nên làm chậm con đường của mình.
– Năm trăm vạn, chỉ có một giá đó thôi.
Dường như Sở Mộ đầu gỗ, không thông suốt lợi hại bên trong lời nói của tên Kiếm giả này, lại lần nữa lặp lại.
– Ngươi…
Nộ khí từ tận đáy lòng dâng lên, hai Kiếm giả kia nổi giận không thôi.
– Sư đệ, không nên rượu mời không uống mà lại uống rượu phạt.
Lại một lần nữa uy hiếp.
– Mời hai vị sư huynh.
Sở Mộ mỉm cười, không chút quan tâm tới uy hiếp của đối phương.
– Ta nói một câu cuối cùng, thanh kiếm này không phải là chúng ta muốn, mà là Cảnh sư huynh muốn. Tốt nhất ngươi nên đi hỏi thăm một chút tên tuổi của Cảnh sư huynh.
– Nếu như Cảnh sư huynh muốn lấy kiếm, bảo hắn tự mình tới lấy đi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
– Ngươi…truyện cõi âm
– Rất tốt, quả nhiên rất có cốt khí. Hi vọng tới lúc đó ngươi không hối hận.
Hai người nhìn hằm hằm vào Sở Mộ. Nổi giận đùng đùng lưu lại một câu nói, hừ lạnh một tiếng rồi quay người rời đi.
Sở Mộ cũng có thể nhìn ra được, hai người này trước khi quay người từng có một chút do dự. Do dự có nên ra tay hay không, bất quá có lẽ lo lắng quy củ của Phi Thiên các, có lẽ cảm thấy không có bao nhiêu nắm chắc cho nên không có ra tay.