1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1523: Đánh bại Liễu Dạ

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1523: Đánh bại Liễu Dạ

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1523: Đánh bại Liễu Dạ (Thượng)

Kiếm quang đến gần, Sở Mộ tính xong thời gian chợt nhảy lên vững vàng đạp trên kiếm quang, rời khỏi mặt đất bay lên cao, ngự kiếm lượn giữa không trung.

Trường không ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn, tự tại tiêu dao…

Cảm giác sung sướng khó tả dâng lên trong lòng, từ tận linh hồn Sở Mộ. Bay như chim, tựa chim ó xoay quanh lượn vòng phía chân trời, thỏa thích tùy ý.

Lúc ở Cổ Kiếm đại lục, Thiên Hoang giới Sở Mộ có thể ngự không phi hành nhưng ở thế giới thái cổ vì quy tắc khác nhau khiến Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh, Thần Ngưng cảnh không thể ngự không bay đi. Khi nào đột phá đến cấp vương mới được, tốc độ bay cũng bị hạn chế nhiều.

Cường giả cấp vương bình thường tốc độ bay chỉ có thể vượt qua vận tốc thanh âm, người lợi hại có thể hơn sóng âm thanh gấp mấy lần, hoặc gấp mười lần.

Bay lượn chân trời, ngự không phi hành, cảm giác rời khỏi mặt đất trói buộc đã lâu không gặp.

Sở Mộ cứ ngỡ phải chờ khi thành tựu Kiếm Vương mới có thể ngự không phi hành nữa, bất ngờ là thuật ngự kiếm giúp hắn hoàn thành ước mong trước tiên.

Thuật ngự kiếm, ngự kiếm trường không, tự do bay lượn không bị trói buộc.

Kiếm bí độc môn của Phi Thiên các, thuật ngự kiếm không chỉ cho Kiếm Giả dưới cấp vương có thể ngự kiếm phi hành, hơn nữa bay gấp năm lần bình thường, hơn năm mươi phần trăm.

Đương nhiên khi nào thăng cấp Kiếm Vương thì ưu điểm này mới thể hiện rõ ra, vì khi nào thành tựu Kiếm Vương thì cơ thể mới ngự không phi hành, mới so sánh với tốc độ khi thi triển thuật ngự kiếm. Như bây giờ không có thuật ngự kiếm thì dù Sở Mộ nhờ vào lực lượng phong chi áo nghĩa chỉ có thể trượt đi trong cự ly ngắn chứ không phải bay.

Bay một lát sau Sở Mộ đã nghiền rồi, hắn tạm dừng giữ không trung, dưới chân đạp một luồng sáng vàng nhấp nháy liên hồi.

Sở Mộ đáp xuống, kiếm quang rời khỏi lòng bàn chân xoay vòng giữa không trung, tự động cắm vào vỏ kiếm.

Sở Mộ nhẹ như lông hồng rơi xuống, như thần tiên, đẹp không sao tả xiết.

Sở Mộ chượt nảy ý nghĩ kỳ lạ:

– Không biết có thể dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ không?

Có được không?

Sở Mộ không biết, hắn chưa từng nghe qua. Có thể chắc chắn một điều rằng dù làm được thì bây giờ Sở Mộ không thể thực hiện, dung hợp hai loại lực lượng áo nghĩa ứng dụng trong thuật ngự kiếm mà còn khó khăn, mơ về việc dùng thuật ngự kiếm thi triển kiếm kỹ thì quá xa vừoi.

Sở Mộ đang suy nghĩ nên trở về Trùng Thiên viện hay tiếp tục tu luyện thì chợt một khí thế sắc bén từ xa tỏa định hắn.

Có tiếng quát lạnh từ xa vọng lại:

– Thì ra ngươi ở đây, làm ta tìm thật lâu. Hãy đỡ một kiếm của ta!

Chữ thứ nhất cách còn xa, chữ cuối thì như vang bên tai.

Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng đáng sợ tỏa định, lực lượng hắc ám khủng khiếp ăn mòn bầu trời, chớp mắt khuếch tán phủ lên phạm vi lớn, như bóng đêm buông xuống.

Trong hắc ám có thần thông tuyệt thế luồng kiếm quang đen khủng khiếp từ trên trời giáng xuống chém vào Sở Mộ không chút nương tình.

Âm trầm lạnh lẽo, mũi nhọn sắc bén.

Tuy đối phương đã ra tiếng nhắc nhở nhưng chiêu kiếm kỹ này không nương tình, muốn giết Sở Mộ ngay.

Nơi này không phải Bách Chiến đài, không có năng lượng phòng hộ, nếu bị chém trúng chỉ có thể dựa vào áo giáp giấu trong áo và thực lực bản thân ngăn cản.

Sở Mộ suy đoán qua khí thế thì đây là chiêu kiếm kỹ tứ phẩm, uy lực mạnh hơn kiếm kỹ tứ phẩm bình thường vài lần, bảo y trên người hắn không thể ngăn cản.

Kiếm quang màu đen lặng lẽ không tiếng động, lực lượng nội liễm trong đó càng đáng sợ hơn, tốc độ siêu nhanh. Trong bóng đêm có áp lực khủng khiếp từ bốn phương tám hướng đè ép Sở Mộ.

Sở Mộ không biết người đột nhiên công kích là ai, hắn chỉ biết rằng mình phải phản kích.

Sở Mộ ngước đầu lên, ánh mắt sắc bén xé rách hắc ám. Áo nghĩa dâng lên, kiếm ý tuôn trào, Vô Hồi kiếm rút khỏi vỏ, lực lượng mạnh mẽ hùng dũng ngưng tụ một kiếm chém lên trời.

Trong phút chốc có một luồng sáng màu ám kim như vàng trăng khuyết từ mặt đất dâng lên lao thẳng lên trời. Trăng khuyết ám kim bén nhọn, tốc độ nhanh kinh người, cực kỳ cuồng bạo đụng tan mây mù dày đặc.

Kiếm kỹ tứ phẩm: Phá Vân Kiến Thanh Thiên!

Uy lực của chiêu kiếm kỹ này siêu mạnh, kiếm kỹ đơn thể công sát cực độ.

Trong khoảnh khắc trăng khuyết màu ám kim vọt lên cao va chạm với kiếm quang màu đen từ trên trời rơi xuống, bộc phát ra uy năng kinh người nổ tung bốn phương tám hướng.

Sóng xung kích khủng bố làm mặt đất nát vụn, Sở Mộ thừa dịp thi triển thân pháp bay nhanh rời đi. Bóng đêm trên trời bị năng lượng đáng sợ phá hủy lại lộ bầu trời xanh.

Ngay sau đó một luồng kiếm quang từ trên trời giáng xuống cách trước mắt Sở Mộ trăm thước. Kiếm quang biến mất, một người xuất hiện. Đó là nam nhân mặc trường bào màu đen, mặt lạnh lùng, đôi mắt âm u. Nơi nam nhân đứng tia sáng như bị hút đi, không gian u tối. Nam nhân như vùi mình trong hắc ám, ngăn cách với thế giới ngoài người.

Sở Mộ nhíu mày hỏi:

– Ngươi là ai?Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế

Hắn chưa từng gặp người này.

Kiếm Giả thanh niên áo đen lạnh lùng nói:

– Liễu Dạ.

Đáy mắt Sở Mộ lóe tia hiểu ra, thì ra người này là Liễu Dạ, đệ tử xếp hạng hai trong Phi Thiên viện, đứng sau thủ tịch.

Xem ra Liễu Dạ sở trường nhất là ám chi áo nghĩa.

Mới rồi khiến trời xanh biến ban đêm, chiêu kiếm kỹ giáng kiếm quang đen xuống biểu hiện là kiếm kỹ tứ phẩm chủ yếu lấy ám chi áo nghĩa.

Uy năng của ám chi áo nghĩa mạnh hơn áo nghĩa bình thường gấp một, hai lần, ngang hàng với quang chi áo nghĩa. Kiếm kỹ chủ yếu là ám chi áo nghĩa thì uy lực cũng mạnh hơn kiếm kỹ áo nghĩa bình thường một chút.

Quang Toàn Lôi Viêm Ba của Chung Mộc Thần nếu sửa thành phần chủ yếu là quang chi áo nghĩa, ba loại áo nghĩa khác là phụ thì uy lực kiếm kỹ sẽ tăng lên hai, ba phần.

Từ điểm này là biết ngộ tính của Chung Mộc Thần không bằng Liễu Dạ.

Liễu Dạ không giải thích nhiều, lại ra kiếm:

– Đỡ kiếm!

Tiếng xé gió kinh người vang lên, Liễu Dạ vung kiếm, vô số kiếm quang màu đen như mưa to đổ xuống, rậm rạp, lại là một chiêu kiếm kỹ tứ phẩm.

Quá nhanh! Sở Mộ thi triển Bất Động Như Sơn phòng ngự mặc cho kiếm quang đen rậm rạp oanh kích, hắn lù lù bất động không bị phá.

Liễu Dạ giật mình kêu lên:

– Kiếm kỹ phòng ngự mạnh quá!

Liễu Dạ mặc niệm khẩu quyết, tay trái vạch kiếm chỉ thi triển ra thuật ngự kiếm. Tay phải Liễu Dạ xuất hiện một thanh kiếm khí, gã dùng kiếm kỹ tam phẩm phối hợp với thuật ngự kiếm công kích Sở Mộ.

Chương 1524: Đánh bại Liễu Dạ (Hạ)

Kiếm quang màu đen nhanh đến tột độ lại không tiếng động biểu thị lực lượng toàn bộ thu giấu vào trong, khi nó bùng nổ thì cực kỳ đáng sợ.

Liễu Dạ thi triển ra thuật ngự kiếm, Sở Mộ cảm giác uy lực trong đó còn mạnh hơn Vương Uy.

Sở Mộ không thi triển thuật ngự kiếm ngay mà dùng Vô Hồi kiếm đối kháng kiếm quang màu đen thuật ngự kiếm, lại thi triển bộ pháp na di biến đổi trong phạm vi nhỏ né kiếm kỹ tam phẩm của Liễu Dạ.

Liễu Dạ bùng nổ mấy chiêu kiếm kỹ tam phẩm liên tiếp oanh kích Sở Mộ, kiếm quang màu đen xoay quanh công kích từ mỗi góc độ. Liễu Dạ lắc người như hồn ma đi trong bóng đêm âm thầm đến gần Sở Mộ, kiếm trong tay phải chém qua.

Liễu Dạ có thể làm được một lòng dùng hai việc, vừa khống chế thuật ngự kiếm công kích vừa thi triển kiếm thuật đánh xáp lá cà.

Chỉ số ít thiên tài có thể một lòng dùng hai việc, không biết có thể một lòng làm ba việc không?

Liễu Dạ thiên tài có thể một lòng dùng hai việc khiến máu Sở Mộ sôi trào, hắn hơi kích động.

Sở Mộ vừa né tránh vừa thầm nghĩ:

– Một lòng thi triển thuật ngự kiếm, một lòng cầm kiếm đánh cận chiến, phối hợp với thuật ngự kiếm, huyền diệu hơn từ xa thi triển kiếm kỹ oanh kích, độ khó càng cao.

Chỉ có người tự tin vào mình mới dám làm như thế.

Cách đấu của Liễu Dạ mang đến gợi ý cho Sở Mộ.

Sở Mộ lắc người, Vô Hồi kiếm đánh bật phi kiếm của Liễu Dạ, hắn bay lên nhanh chóng thi triển thuật ngự kiếm. Kiếm quang sắc bén đâm thẳng tới trước, tay phải Sở Mộ cầm thanh kiếm khí hoàng phẩm, một kiếm cực kỳ diệu từ góc độ khó tin đâm tới trước mặt Liễu Dạ.

Liễu Dạ biến sắc mặt, gã tuyệt đối không ngờ Sở Mộ cũng lĩnh ngộ thuật ngự kiếm vừa thi triển nhanh nhẹn như thế. Sở Mộ còn giống như gã một lòng làm hai việc, cầm kiếm cùng hắn đánh nhau, kiếm thuật kia tinh diệu hơn của gã.

Liễu Dạ vội vàng dùng thuật ngự kiếm đỡ phi kiếm của Sở Mộ, gã huơ kiếm định đâm vào hắn. Nhưng cao thủ tranh chấp chỉ trong một giây, Liễu Dạ đã mất tiên cơ, đụng phải Sở Mộ thì càng không có cơ hội phản kích.

Từng chiêu từng chiêu hụt hơi, Sở Mộ tấn công dồn dập, Liễu Dạ buộc lòng phải phòng thủ, khó thể làm ra phản kích hữu hiệu, cảm giác này khiến gã cực kỳ bực tức.

Liễu Dạ muốn bùng nổ, thi triển ra kiếm kỹ cường đại đánh lui Sở Mộ để chiếm thời gian thở dốc, tiếc rằng Sở Mộ nắm chắc điểm này không cho gã cơ hội đó, từng chiêu dồn ép, kiếm quang thuật ngự kiếm phối hợp nhau cực kỳ nhanh nhẹn.

Hai người đều có thể một lòng làm hai việc, nhưng về trò này thì Sở Mộ mạnh hơn Liễu Dạ.

Một kiếm chém xuống, kiếm kỹ Trảm Phong, Chấn Sơn kình bộc phát ra đánh bay Liễu Dạ. Gã chưa kịp điều chỉnh thì kiếm quang bắn tới thành màu xanh, tốc độ nhanh đến tột đỉnh, khiến Liễu Dạ từ bỏ điều chỉnh, chỉ miễn cưỡng giơ kiếm đỡ, tạm thời không cách nào thi triển thuật ngự kiếm.

Bốn loại áo nghĩa bạo phát, kiếm ý dâng lên trong khoảnh khắc ngưng tụ vào kiếm, một kiếm đâm thẳng tới trước, mây mù bàng bạc biến ảo bị cắt ra, mũi nhọn kinh người không gì sánh bằng làm Liễu Dạ biến sắc mặt.

Phá Vân Kiến Thanh Thiên!

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng Liễu Dạ, nhưng gã hứng chịu thuật ngự kiếm công kích rất khó né tránh. Liễu Dạ đành phải bùng nổ bất chấp tổn thương cho bản thân, đánh bay kiếm quang thuật ngự kiếm rồi thi triển kiếm kỹ tứ phẩm đối kháng Phá Vân Kiến Thanh Thiên.

Uy lực đáng sợ nổ tung, Liễu Dạ bị hất bay ra, liên tục phun ra ngụm máu, trong đó có một cái là do gã miễn cưỡng bùng nổ gây ra vết thương.

Liễu Dạ phun ba ngụm máu, mặt tái nhợt như quỷ, đã bị nội thương không nhẹ.

Liễu Dạ hung tợn lườm Sở Mộ, âm trầm điều khiển kiếm quang màu đen bay nhanh lên trời chạy đi xa.

Liễu Dạ không bao giờ ngờ rằng tới kiếm chuyện với Sở Mộ, định dạy cho hắn bài học nhớ đời kết quả mình bị đánh nội thương. Liễu Dạ càng không biết rằng Sở Mộ mượn trận chiến với gã khiến hắn nắm giữ thuật ngự kiếm sâu sắc hơn, hiểu biết nhiều hơn cách phối hợp thuật ngự kiếm chiến đấu.

Sau khi đánh bại Liễu Dạ rồi Sở Mộ không ngừng lại, hắn ngự kiếm phi hành, kiếm quang chợt lóe bay lượn chân trời nhanh chóng trở về Trùng Thiên viện, Thạch Trung lâu của hắn.

Vừa về Thạch Trung lâu Sở Mộ liền ngồi xuống tĩnh tu, hồi ngộ cuộc chiến với Liễu Dạ.

Quá trình rất ngắn ngủi nhưng Sở Mộ tiến bộ rõ rệt, tĩnh tu hồi ngộ khiến hắn đào móc thêm tiềm lực.

Sở Mộ không biết rằng chiến đấu với Liễu Dạ đã bị nhóm các lão Phi Thiên các biết. Các đệ tử Phi Thiên các tu luyện này nọ đều nằm trong tầm theo dõi của các lão, nhưng bọn họ không rảnh đi xem xét từng đệ tử mà chỉ chọn quan sát đệ tử nào được họ xem trọng.

Nhóm các lão quan sát thấy quá trình Sở Mộ tu luyện và chiến đấu, tiến cảnh của hắn đều phơi bày trước mắt họ, khiến bọn họ càng lúc càng vừa lòng, cũng càng lúc càng thương tiếc, tăng tốc độ tìm thiên tài dị bảo nào nâng cao thiên phú tu luyện hơn.

***

Lại một tháng trôi qua, trong một tháng này Sở Mộ càng quen thuộc thuật ngự kiếm, ba mươi sáu câu khẩu quyết đọc thầm nhanh hơn một nửa thời gian, thi triển thuật ngự kiếm càng mau.

Dùng kiếm thuật phối hợp với thuật ngự kiếm chiến đấu càng quen thuộc hơn, chiêu thứ chín kiếm thuật băng đại thành, Phá Vân Kiến Thanh Thiên càng hoàn thiện, thực lực tổng thể tiến bộ bước dài.

Sở Mộ đột nhiên có một ý tưởng, xông Phi Thiên viện.

Một tháng trước Sở Mộ đánh bại Liễu Dạ, hiện giờ hắn càng mạnh, trừ thủ tịch của Phi Thiên viện ra trong đó không còn ai đánh lại hắn.

Thủ tịch Phi Thiên viện có thực lực như thế nào?

Sở Mộ không biết, nếu không bằng hắn thì tiện tay càn quét Phi Thiên viện luôn, nếu mạnh hơn hắn thì có thể học tập từ trận chiến với đối phương, lớn mạnh bản thân.

Quyết định xong Sở Mộ trực tiếp lên đường không báo cho ai biết, hắn rời khỏi Trùng Thiên viện đi hướng Phi Thiên viện.

Nhóm các lão theo dõi từng hành động của Sở Mộ.

Phi Thiên viện cách Trùng Thiên viện khá xa, Sở Mộ thi triển thân pháp mất nửa canh giờ mới đến nơi.

Trong ba viện đệ tử Bình Thiên viện đông nhất, đệ tử Trùng Thiên viện ít hơn Bình Thiên viện một chút, Phi Thiên viện là ít đệ tử nhất, không bằng một nửa Trùng Thiên viện.

Sở Mộ đến lối vào Phi Thiên viện, hắn bước nhanh vào trong, bị hai đệ tử Phi Thiên viện ngăn đường ngay.

Một trong hai người quát hỏi:

– Đứng lại, ngươi thuộc viện nào?

Đệ tử Phi Thiên viện chỉ có bấy nhiêu người, bọn họ biết mặt hết đệ tử mới, nhìn mặt Sở Mộ là biết xa lạ.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Trùng Thiên viện.

Hai đệ tử Phi Thiên viện sửng sốt:

– Trùng Thiên viện?

Chương 1525: Đơn độc xông Phi Thiên viện

Hai đệ tử không kịp phản ứng, không rõ đệ tử Trùng Thiên viện tại sao đến Phi Thiên viện làm gì.

Bọn họ sửng sốt, Sở Mộ thì đã xuyên qua giữa họ bước nhanh rời đi.

– Đứng lại!

Hai người phản ứng lại ngay, lắc người vươn tay chộp cánh tay Sở Mộ. Nhưng người trước mắt chợt lóe, tay chộp hụt không khí, Sở Mộ đã cách xa mấy chục thước.

Hai người thi triển thân pháp, tốc độ siêu nhanh chia ra hai bên, ngón tay như kiếm chém ra, tuy họ không rút kiếm nhưng uy lực kiếm chỉ rất mạnh mẽ.

Sở Mộ cảm giác hai người công kích thì nhanh chóng phản kích lại, kiếm thủ điểm nhẹ. Hai người bị bất ngờ trước sau đánh trúng bụng, lực lượng chấn động đáng sợ xuyên qua bảo y, nội giáp đánh vào nội tạng, khí huyết cuồn cuộn. Lấy vị trí phần bụng bị đánh trúng làm trung tâm, có lực lượng xoay tròn chấn động làm bọn họ cả người nhũn ra té xuống đất.

Đòn công kích này kết hợp Chấn Sơn kình và Xuyên Sơn kình, chỉ có thể tiếp xúc mới công kích được, còn cần đối phương không chút cảnh giác. Uy lực đó không thể giết bọn họ liền nhưng sẽ khiến khí huyết chấn động, nội tạng chấn động, cơ bắp toàn thân bị ảnh hưởng, trong phút chốc bủn rủn.

Đương nhiên nếu đối phương cảnh giác hoặc thực lực không thua gì Sở Mộ thì có thể ngăn cản và suy yếu đòn công kích.

Mấy đệ tử Phi Thiên viện đi tới thấy cảnh đó liền biến sắc mặt, lắc người lao nhanh tới.

– Người tới là ai?

– Dám hành hung trong Phi Thiên viện, bắt giữ!

Mấy người cùng ra tay, rút kiếm chém giết.

Vì sợ phá hoại đất đai môi trường Phi Thiên viện nên bọn họ không thi triển kiếm kỹ mà chỉ dùng kiếm thuật tham ngộ từ Phi Thiên các, vận dụng từng chiêu chém tới.

Sở Mộ nhìn sơ liền hiểu thấu sơ hở trong đó, hắn di chuyển bước chân, kiếm chưa ra khỏi vỏ trực tiếp quét qua. Đường kiếm ẩn chứa các loại biến hóa, thân hình lướt qua nhau nháy mắt đánh bại ba người. Chấn Sơn kình và Xuyên Sơn kình kết hợp lại đánh vào cơ thể bọn họ, chấn động khí huyết và nội tạng, khiến cơ bắp bủn rủn mềm nhũn té nhào, trong một chốc vùng vẫy không bò dậy nổi.

Sở Mộ một đường tiến lên lục tục gặp đệ tử Phi Thiên viện. Những đệ tử này thấy khuôn mặt xa lạ liền ngăn lại, bị Sở Mộ lơ đẹp thì ra tay tấn công, sau đó bị hắn phản kích người mềm như bún té ngã.

Một số đệ tử lợi hại chút còn so vài chiêu với Sở Mộ được, nhưng cuối cùng vẫn sẽ mềm nhũn té xuống đất.

Bàn về chiến đấu bằng kiếm thuật, ba viện Phi Thiên không ai đánh lại Sở Mộ.

Những đệ tử này không dám thi triển kiếm kỹ uy lực cường đại, thậm chí không lấy ra thực lực thật sự, bọn họ chỉ muốn chặn lại Sở Mộ chứ không có nhiều đề phòng nên đương nhiên không đánh lại hắn.

Sở Mộ một đường đi tới Bách Chiến lâu, đã có hai mươi mấy đệ tử Phi Thiên viện gục ngã dưới kiếm của Sở Mộ. Nếu là chiến đấu sống chết thì bọn họ đã bị Sở Mộ giết.

Trong Bách Chiến lâu Phi Thiên viện, mười mấy đệ tử Phi Thiên viện tụ tập, có hai người đang đánh nhau trên Bách Chiến đài.

Hai đệ tử Phi Thiên viện bị hạ gục đầu tiên đã lấy lại sức, nhanh chóng chạy tới.

Sở Mộ vừa vào Bách Chiến lâu liền bị nhìn chăm chú, thấy khuôn mặt xa lạ bọn họ chất vấn:

– Ngươi là ai?

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Trùng Thiên viện Sở Mộ.Nguồn truyện audio

Sở Mộ lắc người đáp xuống Bách Chiến đài, Vô Hồi kiếm ra khỏi vỏ vạch đườn kiếm quang hoàn mỹ đẩy lùi hai bên đang đánh nhau khiến bọn họ buộc lòng phải né tránh.

– Trùng Thiên viện Sở Mộ?

– Là cái tên phá kỷ lục sát hạch vào các, nhưng thiên phú tu luyện thì cực thấp?

– Hắn thật sự phân phối đến Trùng Thiên viện.

Bọn họ hiểu biết Sở Mộ rất ít.

Phi Thiên viện đứng đầu ba viện, đệ tử Phi Thiên viện có sự khoan dung khi đối diện Bình Thiên viện, Trùng Thiên viện. Bọn họ cho rằng Bình Thiên viện, Trùng Thiên viện không đáng giá nhắc tới, đặc biệt là Trùng Thiên viện về thiên phú tu luyện hay mặt khác đều không sánh bằng họ, thành tựu tương lai càng khỏi phải nói nhiều.

Nên Trùng Thiên viện có sự kiện gì Phi Thiên viện thường không biết, bởi vì bọn họ cảm thấy không cần phải chú ý, hoàn toàn là lãng phí thời gian. Nên việc Sở Mộ trở thành thủ tịch Trùng Thiên viện, thậm chí đánh bại Tiêu Linh của Bình Thiên viện thì đệ tử Phi Thiên viện chẳng biết gì, dù có người biết cũng không để bụng, dễ quên ngay.

Còn Vương Uy, Tôn Nguyên thua dưới kiếm Sở Mộ, Liễu Dạ bị hắn đánh thương thì sẽ không kể ra. Huyền Cơ Vô Nguyệt không nói nên người khác không biết.

Một người trên Bách Chiến đài nhìn Sở Mộ dăm đăm, cười nhạt hỏi:

– Ngươi đến Phi Thiên viện của chúng ta làm gì?

Sở Mộ không giận, hắn bình tĩnh nói:

– Khiêu chiến.

Sở Mộ giơ Vô Hồi kiếm lên, kiếm quang xẹt qua.

– Khiêu chiến?

– Ta có nghe lầm không vậy?

– Ha ha ha ha ha ha! Cười chết mất, đệ tử Trùng Thiên viện chạy tới Phi Thiên viện chúng ta đòi khiêu chiến!

– Đây là câu hài nhất ta từng nghe trong mấy chục năm qua.

Các loại cười nhạo không chọc giận Sở Mộ, vẻ mặt hắn hờ hững mặc kệ bọn họ cười. Mãi khi các đệ tử cười xong hết hắn mới từ tốn nói.

– Tôn Nguyên, Vương Uy không nói cho các ngươi là bọn họ đi Trùng Thiên viện khiêu chiến đã thua dưới kiếm của ta? Liễu Dạ không nói cho các ngươi biết một tháng trước hắn cũng thua dưới kiếm của ta sao?

Đệ tử Phi Thiên viện nghe câu đó thì ngây người, cho rằng mình nghe nhầm.

Tôn Nguyên, Vương Uy. Liễu Dạ xếp hạng hai, ba, bốn sư huynh trong Phi Thiên viện, thực lực siêu mạnh, bọn họ mà thua dưới kiếm của Sở Mộ?

– Cười bể bụng, ta rút lại lời mới nói, câu này mới là hài nhất ta từng nghe, ta bảo đảm đây là câu hài nhất trong đời ta!

– Mơ mộng viễn vông là đây?

– Điên thật.

Không ai tin lời Sở Mộ, ánh mắt họ nhìn hắn như xem một tên ngốc.

Sở Mộ không quan tâm bọn họ mỉa mai, hắn mở miệng nói:

– Ta ở đây, ai chiến với ta?

Một người trên Bách Chiến đài mở miệng nói:

– Được rồi, để ta cho ngươi biết mùi.

Sở Mộ nói:

– Một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm điểm Phi Thiên Trị.

Đối phương cười nói:

– Không thành vấn đề, nếu ngươi đã muốn tặng mớ đó cho ta thì ta vui lòng nhận.

Một người khác bay xuống Bách Chiến đài.

Trên Bách Chiến đài, lập tức chiến đấu.

Người này thi triển kiếm kỹ công kích Sở Mộ nhưng bị hắn một chiêu đánh bại.

– Sao có thể như vậy?

Không ai tin nổi.

Một đệ tử không tin tà hét to một tiếng:

– Để ta cho!

Đệ tử vọt lên Bách Chiến đài chiến đấu với Sở Mộ.

Như người đầu tiên, đệ tử này bị Sở Mộ một chiêu đánh bại.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

– Kêu thủ tịch sư huynh của các ngươi ra đi, các ngươi không đấu lại ta.

Chương 1526: Không người địch nổi (Thượng)

Vốn thấy Sở Mộ gọn gàng hai chiêu đánh bại hai người làm các đệ tử Phi Thiên viện do dự băn khoăn, nghe hắn nói câu đó chọc giận họ, có người lao lên Bách Chiến đài chiến đấu với Sở Mộ, nhưng chỉ một chiêu đã thua dưới kiếm.

Đến đây thì Sở Mộ được ba vạn khối thượng phẩm Nguyên Tinh, ba trăm điểm Phi Thiên Trị. Số Phi Thiên Trị trong thân phận kiếm lệnh của Sở Mộ đã đến một ngàn bốn trăm ba mươi điểm.

Sở Mộ xúc động:

– Đây quả nhiên là cách hay để kiếm Phi Thiên Trị.

Sở Mộ muốn tham ngộ kiếm thuật không chi chẳng biết cần bao nhiêu lần, có càng nhiều Phi Thiên Trị càng tốt.

Đệ tử thứ bốn lại bị Sở Mộ một kiếm đánh bại, hắn nhận được một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị.

Đến lúc này các đệ tử Phi Thiên viện mới hiểu rằng bằng thực lực của bọn họ vốn không thể đánh lại Sở Mộ, cần các sư huynh ít nhất mười hạng đầu mới có cơ may đánh bại Sở Mộ.

Một đệ tử quát vào mặt Sở Mộ:

– Ngươi có gan thì chờ đấy!

Sở Mộ ung dung nói:

– Ta sẽ chờ, kêu thủ tịch sư huynh của các ngươi đến đi.

Lời nói của Sở Mộ lại chọc giận các đệ tử Phi Thiên viện, bọn họ rống to:

– Không cần thủ tịch sư huynh, chỉ sư huynh xếp mười hàng đầu của Phi Thiên viện chúng ta là dư sức đánh bại ngươi!

Không lâu sau một luồng kiếm quang bay tới đáp xuống Bách Chiến đài.

Đệ tử Phi Thiên viện phía đối diện Sở Mộ cười nói:

– Đệ tử Trùng Thiên viện mà dám đến Phi Thiên viện chúng ta khiêu chiến, trước không nói thực lực của ngươi như thế nào, chỉ tính lòng can đảm này khiến Hà Kỳ ta đây vô cùng khâm phục.

Nghe thì thân thiện nhưng nụ cười trên mặt đệ tử này thật giả tạo.

Hà Kỳ, hạng bảy trong đệ tử Phi Thiên viện.

– Bớt nói nhảm đi.

Sở Mộ biết xem kiếm thuật, coi kiếm như ngắm người, xem người như coi kiếm. Hà Kỳ nói dễ nghe nhưng thật ra là loại người giả tạo.

Sở Mộ sẽ không khách sáo với thứ người này, hắn cũng không cần.

Hà Kỳ cười cười không thèm để bụng, nhưng Sở Mộ thấy đáy mắt gã lóe tia tức giận.

Hà Kỳ mở miệng nói:

– Được thôi, vậy ngươi nên cẩn thận!

Hà Kỳ chưa nói hết câu đã rút kiếm ra, trực tiếp thi triển kiếm kỹ công kích Sở Mộ.

Đối chiến trên Bách Chiến đài thường nói xong mới đánh nhau, Hà Kỳ tấn công đột ngột đủ biết con người của gã nham hiểm cỡ nào.

Vừa ra tay đã là kiếm kỹ tứ phẩm, uy lực mạnh mẽ.

Sở Mộ nhìn thấu tâm tính của người này nên đã sớm đề phòng, đối phương vừa tấn công hắn liền ra tay, Lôi Vân Phong Bạo điên cuồng ập đến.

Kiếm kỹ va chạm, sóng xung kích chấn động bốn phương tám hướng, phủ lên nguyên Bách Chiến đài, các loại mây mù năng lượng lan tràn trùng kích.

Sở Mộ thi triển chiêu kiếm kỹ thứ hai.

Phá Vân Kiến Thanh Thiên!

Hai chiêu kiếm kỹ va chạm sinh ra khói năng lượng, sau đó kiếm kỹ với uy lực đáng sợ đã bị chẻ ra, trăng khuyết màu ám kim phá không bay tới, uy lực mạnh mẽ kinh người. Phá Vân Kiến Thanh Thiên chém hướng Hà Kỳ.

Trước đó Sở Mộ ngẫu nhiên phát hiện Lôi Vân Phong Bạo có thể phối hợp với Phá Vân Kiến Thanh Thiên đánh ra trước và sau, sẽ làm Phá Vân Kiến Thanh Thiên huyền diệu hơn.

Hà Kỳ không thể né thoát chiêu này đành cứng rắn đỡ, nhưng uy lực Phá Vân Kiến Thanh Thiên qua mạnh không thể đón đỡ, năng lượng phòng hộ trên người gã bị đánh tan.

Vẻ mặt Hà Kỳ ngạc nhiên không chấp nhận được:

– Ta thua…

Sở Mộ xòe tay trái ra, chẳng chút khách sáo.

Mắt Hà Kỳ lóe tia tức giận, sau đó gã mỉm cười lấy một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh ra, cũng chuyển một trăm điểm Phi Thiên Trị cho Sở Mộ. Phi Thiên Trị của Sở Mộ tăng lên một ngàn sáu trăm ba mươi điểm.

Dưới Bách Chiến đài, các đệ tử Phi Thiên viện xoe tròn mắt, ngây như phỗng. Hà Kỳ sư huynh xếp hạng bảy mà bị thua?

Là ảo giác?

Bọn họ dụi mắt nhìn kỹ lần nữa xác nhận đúng là thật.

Hà Kỳ sư huynh của họ bị thua.

Sở Mộ lại nói:

– Ta đã nói rồi, kêu thủ tịch sư huynh của các ngươi ra đi.

Lúc này Tôn Nguyên, Vương Uy vào Bách Chiến lâu.

Vương Uy, Tôn Nguyên trông thấy người trên Bách Chiến đài thì tức giận quát:

– Sở Mộ, thật sự là ngươi!?

Sở Mộ giễu cợt hỏi:

– Các ngươi còn muốn tới tặng Nguyên Tinh và Phi Thiên Trị?

– Cái gì?

– Không lẽ Tôn Nguyên, Vương Uy sư huynh thật sự bị Sở Mộ đánh bại sao?

– Nhìn sắc mặt của hai sư huynh hình như thật sự bị đánh bại.

Tiếng xì xầm nhỏ to vang lên, Tôn Nguyên, Vương Uy nghe được, mặt vốn tái mét càng thêm khó coi.

Tôn Nguyên tức giận quát:

– Sở Mộ, bây giờ ta sẽ cho ngươi biết lần trước ngươi may mắn cỡ nào!

Tôn Nguyên bay lên Bách Chiến đài, rút kiếm công kích.

Tôn Nguyên biết kiếm thuật của Sở Mộ mạnh không thích hợp đánh xáp lá cà với hắn, nên vừa ra tay đã tung ra kiếm kỹ tứ phẩm uy lực cường đại.

Uy lực kiếm kỹ của Tôn Nguyên mạnh nhưng kiếm kỹ của Sở Mộ cũng không yếu, thậm chí mạnh hơn nữa.

Hai chiêu kiếm kỹ Lôi Vân Phong Bạo và Phá Vân Kiến Thanh Thiên phối hợp khiến Tôn Nguyên rơi vào thế yếu. Sở Mộ thi triển kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng xuất hiện bên cạnh Tôn Nguyên, chém nhát kiếm ra xé rách năng lượng phòng hộ vô hình của gã.

Gọn gàng sạch sẽ, Tôn Nguyên một lần nữa thua dưới kiếm của Sở Mộ.

Vương Uy giật nảy mình:

– Cái này…!truyện ma

Tôn Nguyên yếu hơn Vương Uy, nhưng để đánh bại Tôn Nguyên sẽ làm gã mất chút công sức, kịch chiến một phen mới hạ gục được. Vương Uy không thể mạnh mẽ đánh bại Tôn Nguyên giống như Sở Mộ đã làm.

Vương Uy cân đo đong đếm một phen, gã cảm thấy dù mình ra tay tám phần không đấu lại Sở Mộ, nên dù gã rất tức giận nhưng không lên tiếng.

Hết cách, Vương Uy không bao giờ ngờ mới nửa năm ngắn ngủi Sở Mộ đã tăng tiến rõ ràng như vậy. Nếu nói lần trước Vương Uy còn ôm chút tâm lý may mắn thì lần này dù gã dốc hết sức cũng không đánh lại hắn.

Sở Mộ chỉ kiếm vào Vương Uy, hỏi thẳng:

– Vương Uy, có dám đi lên chiến một trận không?

Bị buộc đến mức đó thì Vương Uy không thể im lặng nữa, dù biết không tự tin đánh bại Sở Mộ thì gã vẫn phải cứng da đầu leo lên.

Vương Uy hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Có gì không dám?

Vương Uy lắc người xuất hiện trước mặt Sở Mộ, gã không tấn công ngay mà bày thế thủ, mắt tràn đầy cảnh giác nhìn hắn chằm chằm. Vương Uy từ từ di chuyển bước chân vòng quanh Bách Chiến đài.

Tư thái của Vương Uy làm các đệ tử Phi Thiên viện xoe tròn mắt, loại tư thái này rõ ràng là không nắm chắc đấu lại người ta.

Vương Uy không dám thi triển thuật ngự kiếm, lần trước thua như thế nào còn in sâu trong não gã. Nếu nói lúc trước Vương Uy cảm thấy Sở Mộ ăn may mới thắng thì bây giờ gã không ôm chút hy vọng gì nữa.

Chương 1527: Không người địch nổi (Hạ)

Vương Uy cực kỳ cảnh giác giữ tư thế bảo thủ đối diện Sở Mộ, dù vậy cũng vô ích, hắn lắc người trực tiếp tấn công.

Sở Mộ không thi triển ra kiếm kỹ tứ phẩm, Vô Hồi kiếm chém ra một chiêu kiếm kỹ nhất phẩm, xong lại tung ra các chiêu kiếm kỹ nhị phẩm, tiếp theo là kiếm kỹ tam phẩm.

Từng chiêu kiếm kỹ liên tục không ngớt chém ra, uy lực bộc phát hình thành cơn lũ kiếm kỹ to lớn như muốn cuốn trôi tất cả, ầm ầm trùng kích, lực lượng từ yếu đến mạnh không ngừng tăng lên.

Lại một chiêu Lôi Vân Phong Bạo, ngay sau đó là chiêu Phá Vân Kiến Thanh Thiên.

Công kích vô cùng cuồng bạo liên tục trùng kích không ngớt, trong cơn lũ kiếm kỹ làm Vương Uy tái mặt, miễn cưỡng đón đỡ sau đó bị đánh trúng, năng lượng phòng hộ vô hình trên người gã tán loạn, lại thua.

Thật ra ngay từ đầu nếu Vương Uy không kiêng dè gì đánh một trận với Sở Mộ thì còn câu giờ được vài chiêu. Tiếc rằng Vương Uy thấy Tôn Nguyên bị Sở Mộ hạ gục quá dễ dàng, trong lòng cho rằng mình không bằng hắn, về khí thế đã yếu đi vài phần, ngay từ đầu đã dùng thế phòng ngự bảo thủ, các loại kết hợp lại. Sở Mộ công kích thì đột nhiên sắc bén và cuồng bạo, Vương Uy bị đánh bại ngay cũng là lẽ thường.

Vương Uy bất đắc dĩ lấy ra một vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, một trăm Phi Thiên Trị đưa cho Sở Mộ. Phi Thiên Trị của Sở Mộ đến bảy trăm ba mươi điểm.

– Vương Uy cũng thua rồi.

– Làm sao bây giờ?

– Không ai đánh lại Sở Mộ.

– Chúng ta còn Liễu Dạ sư huynh và thủ tịch sư huynh!

– Hiện tại chỉ có thể trông nhờ vào Liễu Dạ Liễu sư huynh.

Trong đám người, Huyền Cơ Vô Nguyệt biểu tình cực kỳ khó xem. Nàng không bao giờ ngờ Sở Mộ dám đến Phi Thiên viện khiêu chiến. lúc trước Huyền Cơ Vô Nguyệt cứ nghĩ Sở Mộ nói cho sướng miệng, không ngờ hắn tìm đến thật.

Một tháng trước Liễu Dạ quay về Phi Thiên viện với khuôn mặt không chút máu, Huyền Cơ Vô Nguyệt thấy tận mắt, sau đó biết gã chiến đấu với Sở Mộ và bị thương.

Huyền Cơ Vô Nguyệt thầm nghĩ:

– Chết tiệt, hiện tại thủ tịch sư huynh không có trong viện, không ai đấu lại Sở Mộ rồi!

– Mau đi mời Liễu Dạ sư huynh!

– Đúng rồi, nhanh đi mời Liễu Dạ sư huynh đi!

– Huyền Cơ sư muội ở đây thì để sư muội đi mời Liễu Dạ sư huynh là tốt nhất.

Huyền Cơ Vô Nguyệt nói ngay:

– Liễu sư huynh đang bế quan tu luyện rất quan trọng.

Chuyện Liễu Dạ bị Sở Mộ đánh bại làm gây vết thương trừ gã ra chỉ có Huyền Cơ Vô Nguyệt biết, tuy nàng rất muốn xử đẹp Sở Mộ nhưng cũng lo Liễu Dạ lại bị hắn đánh bại không còn mặt mũi nào. Vì vậy Huyền Cơ Vô Nguyệt nói dối là Liễu Dạ đang bế quan tu luyện.

Huyền Cơ Vô Nguyệt tính tới tính lui không ngờ có người khác đi tìm Liễu Dạ.

Thấy Liễu Dạ vlàm Huyền Cơ Vô Nguyệt cứng người lại, chạy vội đến:

– Liễu sư huynh.

Thấy Huyền Cơ Vô Nguyệt, khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ nở nụ cười từ tận đáy lòng:

– Sư muội.

Huyền Cơ Vô Nguyệt đá lông nheo với Liễu Dạ?

– Chẳng phải sư huynh đang bế quan tu luyện quan trọng sao? Không thích hợp ra tay.

Liễu Dạ hiểu ý Huyền Cơ Vô Nguyệt ngay, nhưng gã muốn trả mối thù thua một tháng trước nên vừa nhận được tin liền chạy tới.

Liễu Dạ cười nói:

– Không sao, đã tu luyện xong rồi.

Liễu Dạ nhìn sang Sở Mộ thì khuôn mặt lạnh băng, mắt âm u sâu thẳm.

Liễu Dạ lắc người lên trên Bách Chiến đài.

Sở Mộ hỏi:

– Ngươi đã lành vết thương?

Các đệ tử Phi Thiên viện ngây người, cho rằng mình lại bị nghễnh ngãng.

Liễu Dạ chỉ hừ mũi:

– Hừ!

Lúc này Liễu Dạ mà trả lời thì khí thế sẽ bị giảm xuống.

Liễu Dạ tấn công ngay, đầu tiên là thuật ngự kiếm, kiếm quang màu đen tỏa ra khí lạnh khiến người hoảng loạn, một kiếm phá không bắn về phía Sở Mộ. Tốc đố đó nhanh hơn một tháng trước một chút, uy lực càng mạnh hơn.

Giết!

Tay trái thi triển thuật ngự kiếm, tay phải cầm kiếm phát ra từng chiêu kiếm kỹ hình thành cơn lũ đánh hướng Sở Mộ.

So với một tháng trước thì thực lực của Liễu Dạ đã tiến bộ rõ rệt, quả nhiên không có áp lực thì không đủ động lực.

Nhưng Sở Mộ cũng tiến bộ hơn một tháng trước, càng mạnh hơn.

Kiếm chỉ tay trái nhanh chóng vạch trước mặt, Sở Mộ thầm đọc khẩu quyết, Vô Hồi kiếm ra khỏi vỏ hóa thành luồng kiếm quang màu xanh vàng vèo một tiếng bắn ra va chạm với kiếm quang màu đen.

Tay phải Sở Mộ cầm kiếm cũng thi triển lũ kiếm kỹ, từng chiêu chém ra.

Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm kỹ nhiều hơn Liễu Dạ, cơn lũ kiếm kỹ trùng kích nổ tung, năng lượng đáng sợ như những thanh kiếm bén cắt xoáy nguyên Bách Chiến đài.

Lôi Vân Phong Bạo, Phá Vân Kiến Thanh Thiên!

Kiếm kỹ phòng ngự Bất Động Như Sơn.

Kiếm kỹ thân pháp Kinh Hồng, kiếm kỹ cận chiến Trảm Phong, kim chi áo nghĩa, phong chi áo nghĩa dung hợp kiếm ý, kiếm thuật ngũ hành đánh, kiếm thuật vân biến ảo, kiếm thuật phong lôi xâm nhập.

Đường kiếm cuối cùng đánh tan năng lượng phòng hộ vô hình trên người Liễu Dạ.

Đệ tử Phi Thiên viện trừng mắt Sở Mộ:

– Thủ tịch sư huynh không có đây, nếu không thì ngươi đừng hòng đắc ý!

Sở Mộ nghe vậy thất vọng:

– Đi vắng sao?

Mục đích của Sở Mộ là đến vì thủ tịch Phi Thiên viện.

– Nghe giọng điệu của ngươi dường như đặc biệt tới khiêu chiến Thương sư huynh?

Khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Dạ lộ vẻ châm biếm:

– Ta thừa nhận thực lực của ngươi mạnh hơn ta, nhưng muốn khiêu chiến Thương sư huynh thì còn hơi sớm, không, nên nói là ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đuổi theo bước chân của Thương sư huynh chứ đừng nói là khiêu chiến.

Nghe ý của Liễu Dạ thì thủ tịch sư huynh của Phi Thiên viện Thương Mạc cực kỳ mạnh, siêu mạnh.

Tóm lại Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, nhưng Sở Mộ đến đây không uổng công, ít nhất khiến Phi Thiên viện biết hắn không dễ chọc. Quan trọng nhất là được nhiều thượng phẩm Nguyên Tinh và Phi Thiên Trị.

Tám vạn thượng phẩm Nguyên Tinh, tám trăm điểm Phi Thiên Trị.

Hiện tại trong kiếm lệnh đệ tử Phi Thiên các của Sở Mộ có một ngàn chín trăm ba mươi điểm Phi Thiên Trị, thêm một trăm điểm nữa là có thể tham ngộ Phi Thiên bích họa bốn lần.

Đáng tiếc Thương Mạc không có trong Phi Thiên viện, không người đánh lại Sở Mộ, hắn không muốn khiêu chiến nữa, chán chết.

Sở Mộ lắc đầu, hắn thi triển thuật ngự kiếm, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang bắn ra, rời khỏi Bách Chiến lâu, đi khỏi Phi Thiên viện.

Các đệ tử Phi Thiên viện biểu tình cực kỳ khó xem.truyện Linh Dị

Bị đệ tử Trùng Thiên viện khiêu chiến, không ai đánh lại hắn, mất hết mặt mũi.

Sở Mộ vừa quay về Trùng Thiên viện vừa nhớ lại khiêu chiến trong Phi Thiên viện, thầm nghĩ:

– Dùng nhiều kiếm kỹ liên tục bạo phát ra nước lũ, uy lực đúng là kinh người. Lôi Vân Phong Bạo và Phá Vân Kiến Thanh Thiên phối hợp cũng khá tốt.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz sever quá tải :( mình đã khắc phục ở sv 2 dự phòng nhé :)hum qua sever máy chủ bên nước ngoài mới khởi động lại mà thôi vãn chưa ổn định quá nhiều dung lượng, họ còn đang cân chỉnh lại, bên họ nói chậm nhất sáng hum nay hoàn tất.!Cái này do máy chủ sv bên US đó bạn :( - mình đâu có muốn..!SV 2 bên singapore ổn định nhưng mới di chuyển audio 1tbg mà thôi :( còn 24tbg vẫn đang bên us đó bạn :(
https://audiosite.net
Sel 6 giờ trước
Không phải một bộ không nghe được, là là tất cả đều không nghe được
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái