1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1473: Không có đối thủ

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1473: Không có đối thủ

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1473: Không có đối thủ (Hạ)

Sở Mộ cũng nhìn chằm chằm, tuy tạo nghệ kiếm thuật hai người không bằng hắn nhưng đáng giá học tập.

Chiến đấu liên tục, thân ảnh Khương Thải Điệp biến đổi như con bướm xuyên qua khóm hoa, mang theo thần thái kiên quyết, nàng không ngừng huy kiếm ảnh hưởng khí lưu chung quanh, dường như không khí chung quanh phát sinh biến hóa gì đó hòa hợp với nàng, nàng lúc này đã có hình dáng con bướm.

– Nửa bước hình…

Sở Mộ giật mình.

– Khương Thải Điệp thắng.

Từ tạo nghệ kiếm thuật lĩnh vực, Khương Thải Điệp tương đương với Long Tôn, nhưng luận chiều sâu kiếm thuật, Khương Thải Điệp đã đi trước một bước, đã tiến nửa bước vào hình, kiếm của nàng mềm dẻo tới tận cùng, phá vỡ khí lưu của Long Tôn, lập tức nắm lấy cơ hội đánh bại Long Tôn.

Tình thế chuyển tiếp đột ngột, trong tích tắc đã phân ra thắng bại làm Long Tôn giật mình, rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng.

– Thì ra là nửa bước hình, khó trách có thể chiến thắng.

Đám người Thiên Xảo Ngư liên tục gật đầu.

– TIếp tục chiến đấu, hai vị lôi chủ lên đài.

– Không biết giữa Sở Mộ và Khương Thải Điệp, ai sẽ thắng.

– Ta xem trọng Khương Thải Điệp.

Mỹ nữ luôn được hoan nghênh.

Trận đấu cuối cùng không bắt đầu nhanh như thế, Khương Thải Điệp xuống đài nghỉ ngơi, nàng ngồi cách Sở Mộ không xa, thỉnh thoảng nhìn sang Sở Mộ làm nhiều người ghen ghét.

– Sở huynh, đào hoa ah.

Thiên Xảo Ngư trêu chọc.

Sở Mộ nghe vậy liền cười cười.

Một phút sau, Khương Thải Điệp đứng dậy nhìn Sở Mộ sau đó lên đấu kiếm thai.

– Đi, Sở huynh, đừng làm mỹ nhân chờ lâu.

Thiên Xảo Ngư cười xấu xa.

Sở Mộ lắc đầu, đứng dậy đi lên đấu kiếm thai, hắn đứng đối diện với Khương Thải Điệp.

– Ta làm ta ngạc nhiên!

Khương Thải Điệp dùng ánh mắt xinh đẹp đánh giá Sở Mộ, giọng nói của nàng trong trẻo dễ nghe:

– Ngươi tu hành thế nào?

– Cố gắng tu luyện.

Sở Mộ không vì đối phương là mỹ nữ mà giải thích tình huống của mình, trên thực tế, hắn cũng ôm lòng thích cái đẹp nhìn Khương Thải Điệp chứ không bị mê hoặc.

Sở Mộ trả lời không phải đáp án Khương Thải Điệp muốn, bởi vậy, nàng bĩu môi biểu đạt bất mãn.

– Ngươi có thể đánh bại ta không?

Khương Thải Điệp lại hỏi.

– Ngươi thử qua sẽ biết.

Sở Mộ trả lời tùy ý.

Khương Thải Điệp tức giận, không thể không nói cho dù mỹ nhân tức giận cũng rất đẹp, có phong vị khác lạ.

Thanh kiếm đủ màu sắc ra khỏi vỏ, nàng bay lên cao giống như con bướm xinh đẹp bay thẳng về phía Sở Mộ, vừa ra tay, Khương Thải Điệp mượn cơ hội xuất kiếm thật nhanh.

Trước kia chỉ đứng ngoài quan sát cho nên không đủ xâm nhập, bởi vậy Sở Mộ không bộc phát toàn lực, kiếm thuật của Khương Thải Điệp đã đạt tiêu chuẩn, đối chiến với nàng, thông qua tự mình cảm thụ nhận thức kiếm thuật của nàng, lĩnh ngộ ảo diệu trong đó, phân thích và hấp thu cho mình dùng.

Khương Thải Điệp cũng phát hiện điểm này, nàng cũng muốn học tập kiếm thuật của Sở Mộ.

Phong cách của Sở Mộ khác với những người khác, nó có thể dung nạp bao dung tất cả, bản chất rất thuần túy, kiếm thuật như vậy là kiếm thuật đơn thuần, đâm phách trảm đều là kiếm thuật cơ sở, tất cả biến hóa đều tùy hoàn cảnh và chiêu thức của đối thủ.

Trong kiếm thuật của Sở Mộ, Khương Thải Điệp không hấp thu được bao nhiêu, đây là điểm làm nàng phiền muộn.

Sau một phút, thông qua đứng ngoài quan sát và cảm nhận lúc trước, Sở Mộ đã tìm hiểu rõ biến hóa trong kiếm thuật của Khương Thải Điệp, cũng là thời điểm chấm dứt chiến đấu.

Ngay lập tức, Sở Mộ xuất kiếm, hắn trực tiếp sử dụng hình, kiếm thuật hình của hắn không có hình dáng gì đặc biệt, vẫn là chém đâm đơn thuần, hắn chém một kiếm rất ác liệt, dường như muốn chém rách không gian thế giới Thái Cổ.

Loại kiếm thuật hình này trực chỉ bản chất kiếm thuật.

Khương Thải Điệp kinh hãi, những người khác cũng kinh hãi, tuy kiếm thuật của Thiên Xảo Ngư không bằng Sở Mộ nhưng thấy nhiều biết rộng, nhãn lực hơn xa rất nhiều Kiếm Vương, bởi vậy cũng hết sức kinh ngạc, mấy Kiếm Vương sau lưng hắn cũng rung động không kém.

Kiếm thuật chênh lệch quá mức rõ ràng, Khương Thải Điệp không có khả năng đối kháng, lập tức bị Sở Mộ đánh bại.

Đến tận đây Sở Mộ đã dùng kiếm thuật đánh bại ba kiếm giả thiên tài tuyệt đỉnh khác, hào quang của hắn bao phủ người khác, làm nhiều thiên tài ảm đạm thất sắc.

Không hề nghi ngờ, Sở Mộ đạt được mười vạn khối nguyên tinh thượng phẩm, tính cả bốn vạn khối nguyên tinh thượng phẩm lúc trước, hắn có tổng cộng mười bốn vạn, của cải trên người hắn tăng lên rất nhiều lần.

Không biết có bao nhiêu người hâm mộ Sở Mộ, thậm chí ghen ghét hắn, không có biện pháp, mười bốn vạn khối nguyên tinh thượng phẩm đấy, cho dù là ba người Hạ Hầu Sơn Long Tôn và Khương Thải Điệp cũng không cầm ra được, đối với Thiên Xảo Ngư cũng là tài phú cực lớn.

Đương nhiên, sio sánh với thu phí lên phi hạm bốn nghìn vạn nguyên tinh thượng phẩm chẳng khác gì dân chơi gặp thứ thiệt, nhưng phi hạm là phi hạm, phi hành cũng tiêu hao năng lượng, tăng thêm đủ chi phí khác, hơn bốn nghìn vạn nguyên tinh thượng phẩm cũng không rơi vào tay Thiên Xảo Ngư.

Sau quyết đấu kiếm thuật, danh tiếng của Sở Mộ mạnh nhất trong đám người, dường như trong tối tăm hắn đi tới nơi nào cũng bộc phát danh tiếng, hào quang hấp dẫn người khác, đám người Long Tôn và Hạ Hầu Sơn vô cùng khó chịu.

Bọn họ đã quyết định, sau này tìm cơ hội xuất toàn lực, nhất định phải làm Sở Mộ đẹp mắt, cho hắn biết tuy kiếm thuật trọng yếu nhưng không phải toàn bộ.

Bọn họ tin tưởng, bằng vào thiên phú và xuất thân của bọn họ, thực lực còn cường đại hơn Sở Mộ, nhưng mà việc này nói sau.

Đạt được tài phú, Sở Mộ quay về phòng của mình tu luyện, mỗi gian phòng cách hơn mười ngày sẽ đi ra một lần, hắn đi uống rượu nói chuyện phiếm với Thiên Xảo Ngư, giao tình của hai bên rất tốt.

Từ trấn nhỏ biên giới bay đến Tây Hổ đại vực thành Tây Hổ cần thời gian nửa năm, tốc độ chiếc phi hạm nhanh gấp mười lần vận tốc âm thanh, một ngày mười hai canh giờ, cũng không dừng lại chút nào, từ đó có thể biết địa vực Tây Hổ đại vực lớn cỡ nào.

Trong Tây Hổ đại vực có rất nhiều Thái Cổ hung thú nghỉ lại.

Lúc phi hành qua một sơn mạch dài vạn dặm. Một đám Thái Cổ hung thú Thiết Dực Ưng tập kích đánh nát phong cấm phòng ngự của phi hạm, may mắn phi hạm có cao thủ Kiếm Vương ra tay đại chiến Thiết Dực Ưng một hồi, cuối cùng đánh giết một nửa Thiết Dực Ưng mới làm bọn chúng rút lui.

Mặc dù không có người tử vong nhưng có hơn mười Kiếm Vương bị thương, có người mất đi cánh tay, thực lực giảm bớt.truyện Ma Tu audio

Từ tình hình có thể thấy mọi việc được chuẩn bị từ trước, bởi vậy sau khi chiến đấu kết thúc đã có người tu bổ phong cấm hư hỏng. Có phong cấm đại tông sư dẫn theo vài tên tông sư tu bổ phong cấm.

Chương 1474: Thành Tây Hổ

Cái giá mời đại tông sư tọa trấn cực cao.

Sau chiến đấu, Sở Mộ đi lên bong thuyền nhìn cảnh sắc bên ngoài, hắn nhìn thấy tầng mây biến ảo, phía dưới có dãy núi phập phồng liên miên không ngớt, cũng có hồ nước rừng cây.

Các Kiếm Vương ra tay đánh nhau với Thiết Dực Ưng tập kích. Nơi này còn có rất nhiều thi thể của chúng và máu tươi nhuộm đỏ phi hạm chưa thanh lý.

Sở Mộ tận mắt nhìn thấy đại chiến, hắn phát hiện thực lực của mình còn chưa đủ ứng phó.

Có lẽ hắn có thể quần nhau với một con Thiết Dực Ưng, nhưng vấn đề nằm ở chỗ Thiết Dực Ưng quá nhiều, có hơn ngàn vạn con, hơn nữa mỗi một con Thiết Dực Ưng có thực lực rất mạnh, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh cực hạn bình thường không phải đối thủ của chúng.

Thậm chí trong đó có không ít Thiết Dực Ưng đạt tới cấp bậc Vương cấp, nhất định phải là cường giả Kiếm Vương mới có thể đối phó.

Từ tình hình như vậy, cường giả Kiếm Vương một chọi một với Thiết Dực Ưng cũng phải chết, trên phi hạm có mấy trăm Kiếm Vương tạo thành đại trận, vừa rồi chém giết hơn phân nửa Thiết Dực Ưng mới làm đám Thiết Dực Ưng rút lui.

Sở Mộ càng ý thức được bản thân nhỏ yếu, thực lực còn chưa đủ, việc cấp bách hiện tại chính là phải đột phá, tu vi của hắn chưa đạt tới Thần Ngưng Cảnh cực hạn.

Lúc này ánh mắt hắn ngưng trọng và mang theo hoảng sợ, hắn nhìn tầng mây ngoài xa.

Tầng mây nồng đậm nhưng Sở Mộ vẫn nhìn thấy một thân ảnh đang phi hành xuyên qua tầng mây, tốc độ kia còn nhanh hơn Oanh Thiên phi hạm một ít.

Tốc độ phi hạm gấp mười lần vận tốc âm thanh, tốc độ phi hành của người nọ nhanh hơn phi hạm một ít, nói rõ tốc độ của hắn vượt qua vận tốc âm thanh mười lần, người như thế không phải Kiếm Vương bình thường, hơn nữa còn là cường giả trong Kiếm Vương.

Cách xa nhau vài trăm mét, xuyên qua phong cấm vô hình, Sở Mộ cảm nhận được mũi nhọn rất mạnh trên người của người kia.

Tốc độ đối phương rất nhanh, vượt qua vô số tầng mây, Sở Mộ không nhìn rõ tướng mạo của hắn nhưng Sở Mộ nhớ kỹ khí tức và thân thể đối phương.

Dường như người nọ phát hiện có người nhìn hắn liền quay đầu nhìn sang, Sở Mộ cảm giác được ánh mắt như lợi kiếm phá không bay tới làm hắn chấn động, hai mắt đau đớn, tinh thần rối loạn.

Nhưng không có địch ý và sát ý nên hắn khôi phục rất nhanh, Sở Mộ vô cùng khiếp sợ.

Ánh mắt như thế nào lại lợi hại như thế?

Không bao lâu Sở Mộ quay trở về phòng, hắn có ý định tĩnh tu nhưng nội tâm phập phồng, trong thời gian không thể tu hnahf, dứt khoát tạm thời không tu luyện.

Qua một lúc sau hắn bình tĩnh như cũ, Sở Mộ lại tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian cực nhanh, nửa năm trôi qua nhanh chóng.

Phía trước xuất hiện tòa thành nguy nga đứng vững trong tinh không, nó giống như cự nhân trường tồn bất diệt.

Chiếc phi hạm này dài ngàn mét nhưng lại nhỏ như hạt cát khi so với tường thành.

Phi hạm bay theo tuyến đường an toàn vào thành, không ngừng xâm nhập sau đó dừng lại trước phủ đệ thật lớn, nó chậm rãi đáp xuống.

– Các vị tuấn kiệt, nơi này chính là thành Tây Hổ trong Tây Hổ đại vực, hiện tại các vị đến nơi rồi.

Tại thiện đường tầng giữa, tất cả kiếm giả tụ tập tại đây, Thiên Xảo Ngư có mặt, hắn nói với mọi người:

– Thiên Xảo thị của ta là một trong các đại tộc thành Tây Hổ, thực lực cường đại, tài nguyên phong phú, cầu hiền như khát, ta hi vọng các vị tuấn kiệt có thể dung nhập vào Thiên Xảo thị chúng ta, Thiên Xảo thị sẽ dùng đãi ngộ như tộc nhân đối đãi với các vị, nếu biểu hiện xuất sắc sẽ được xem trọng và bồi dưỡng trọng điểm.

Nói trắng ra, Thiên Xảo Ngư đang mời chào mọi người, trước đây hắn cũng phái người tiếp xúc với một ít người mà mình xem trọng, có một nhóm người đã đáp ứng gia nhập Thiên Xảo thị, việc này không ảnh hưởng việc bọn họ gia nhập thế lực lớn, trở thành đệ tử thế lực lớn.

Có một bộ phận nguyện ý lưu lại gia nhập Thiên Xảo thị, đại bộ phận không muốn, Thiên Xảo Ngư cũng không giữ lại, trên thực tế hắn cũng biết mình có thể mời được một đám người là đủ rồi.

Cho dù toàn bộ người nơi đây muốn gia nhập thì hắn cũng không đáp ứng, bởi vì Thiên Xảo thị không thể cung cấp tài nguyên cho mấy vạn người.

Người như Long Tôn Hạ Hầu Sơn và Khương Thải Điệp đều rời đi, bọn họ sẽ không gia nhập Thiên Xảo thị, từ đáy lòng, bọn họ có ngạo khí có ngông nghênh, tuy Thiên Xảo thị là thế lực to lớn nhưng trong suy nghĩ của bọn họ còn không bằng thế lực lớn thật sự.

Nếu muốn tài nguyên tu luyện, bọn họ mang theo tài nguyên từ gia tộc đã đủ dùng, cho dù gia nhập Thiên Xảo thị cũng không được cung cấp quá nhiều, hơn nữa gia nhập Thiên Xảo thị còn bị ước thúc.

Sở Mộ không rời đi, bởi vì lúc trước Thiên Xảo Ngư mời hắn tới Thiên Xảo thị làm khách, Sở Mộ cũng từng gián tiếp đề cập qua, kết giao bằng hữu không sao, nếu bảo hắn gia nhập Thiên Xảo thị thì không cần bàn.

Về sau Thiên Xảo Ngư cũng không nhắc lại, hắn mang tâm tình kết giao bằng hữu với Sở Mộ, thành tâm thành ý mời Sở Mộ đi Thiên Xảo thị làm khách.

Dù sao đi vào thành Tây Hổ cũng phải tìm nơi ở lại, lại chờ đợi thế lực lớn mở sơn môn thu đệ tử.

Không quen cuộc sống nơi đây, có người dẫn đạo, hơn nữa còn là người kết giao, dùng thân pâận bằng hữu mời mình, Sở Mộ không cự tuyệt.

Thiên Xảo Ngư chỉ cần mời hắn vào gia tộc đã xem như thành công.

Kiếm ý và áo nghĩa của Lý Kỷ Văn đã rèn luyện tới tám chuyển trung kỳ, xem như không tệ, cho dù đi tới nơi nào cũng trở thành thiên tài chính thức, kiếm thuật của hắn còn mạnh hơn kiếm giả rèn luyện kiếm ý áo nghĩa tám chuyển hậu kỳ, nếu kiếm thuật phối hợp thêm kiếm ý, sức chiến đấu cường đại không kém gì kiếm giả kiếm ý tám chuyển hậu kỳ.

Thiên Xảo Ngư là thiếu chủ Thiên Xảo thị, không ngoài ý muốn sẽ thành gia chủ, quyền lợi rất lớn, chỉ cần không phải đại sự thì hắn có thể tự quyết rất nhiều việc.

Sở Mộ được an bài trong một đình viện, tên là Thanh Trúc viên, bên trong có trồng nhiều thanh kiếm trúc.

Thanh kiếm trúc có màu xanh ôn nhuận như ngọc, mỗi một mảnh lá cây giống như lợi kiếm, lá trúc còn sinh ra ánh huỳnh quang, người ta nhìn biên giới lá trúc chẳng khác gì lưỡi kiếm sắc bén..

Một mảnh lá cây không có gì, nhưng có tới mấy ngàn thanh kiếm trúc, mỗi cây có mấy trăm lá cây, nhiều mũi nhọn hội tụ như vậy sinh ra mũi nhịn làm kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bình thường không thừa nhận nổi.

Cho nên khi một người hầu đều biết Thiên Xảo Ngư mời Sở Mộ ở lại Thanh Trúc viên đều kinh ngạc.

– Sở huynh, Thanh Trúc viên như thế nào?

Chương 1475: Tự rước lấy nhục (Thượng)

Thiên Xảo Ngư dẫn Sở Mộ đi vào Thanh Trúc viên, hắn không bằng Sở Mộ nhưng cũng có thể thừa nhân mũi nhọn của thanh kiếm trúc, chỉ có điều không thể ở lại nơi này thời gian dài, bởi vì hắn không chịu nổi.

– Rất tốt.

Sở Mộ nhìn một vòng, nơi này có khí tức mũi nhọn nồng đậm giống như có ngàn vạn kiếm khí tung hoành, hắn hết sức hài lòng với hoàn cảnh nơi đây.

Lý Kỷ cũng hài lòng nơi đây, đáng tiếc đã an bài cho Sở Mộ, hắn ở lại nơi kém Thanh Trúc viện một bậc.

Cũng không có biện pháp, ai bảo thiên phú và kiếm thuật của hắn không bằng Sở Mộ, nếu hắn có bổn sự như Sở Mộ, hắn ở lại nơi như Thanh Trúc viên không phải không được.

Lý Kỷ Văn cũng không thể ở lại nơi như vậy thời gian dài.

– Tốt lắm, Sở huynh, ngươi nghỉ ngơi một chút, ta đi làm một ít chuyện, sau đó chúng ta lại uống rượu.

Thiên Xảo Ngư nói xong liền rời đi, hắn có nhiều việc cần xử lý.

Có gió thổi qua, rừng trúc xào xạt, lá trúc ma sát sinh ra kiếm khí như mây.

Ánh mặt trời xuyên thấu qua lá trúc, mỗi phiến lá trúc như kiếm chiết xạ ánh sáng rựcrỡ, thập phần tươi đẹp.

Thanh Trúc viên có đủ loại kiếm trúc, Sở Mộ cảm thấy dễ chịu khi tu hành trong hoàn cảnh nơi đây.

Trong Thanh Trúc viên có phòng ốc, cũng có một đình viện, lúc này Sở Mộ an vị trên bồ đoàn đình viện, hắn nhắm hai mắt, hết sức chuyên chú tu luyện Thiên Hoang kiếm nguyên, hai tay của hắn cầm một khối nguyên tinh thượng phẩm

Nguyên tinh thượng phẩm thích hợp cường giả Kiếm Vương tu luyện, tuy Sở Mộ không phải Kiếm Vương nhưng kiếm ý áo nghĩa vô cùng cường đại, miễn cưỡng có thể hấp thu lực lượng nguyên tinh thượng phẩm tu luyện, hiệu quả còn tốt hơn nguyên tinh trung phẩm khác.

Mũi nhịn của thanh kiếm trúc, Sở Mộ không ngừng đối kháng kiếm khí của chúng, kể từ đó gia tăng ma sát tinh thần, gián tiếp rèn luyện kiếm nguyên, tăng độ tinh thuần.

– Trương ca, ta đã tìm hiểu rõ ràng, người ở lại Thanh Trúc viên tên là Sở Mộ, là một thiên tài bên ngoài chạy tới Tây Hồ đại vực, rèn luyện kiếm ý và áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, hơn nữa còn đạt vị trí đệ nhất trong quyết đấu kiếm thuật do thiếu chủ tổ chức trên Oanh Thiên phi hạm, rất được thiếu chủ coi trọng, bởi vậy thiếu chủ mới an bài hắn ở lại trong Thanh Trúc viên.

Trong một trang viên khác, một kiếm giả áo ngắn nói với thanh niên kiếm giả lạnh lùng.

– Cho dù được xem trọng cũng chỉ là gia tướng của Thiên Xảo thị.

Trương Hoành lạnh lùng cười cười, nói.

– Đúng vậy, Trương ca cũng không thể ở lại Thanh Trúc viên, chỉ là một kẻ xuất thân thấp hèn bên ngoài Tây Hồ đại vực cũng không có tư cách đó.

Kiếm giả áo ngắn phụ họa, hắn cười xem thường.

Trương Hoành không nói gì, hắn cất bước rời khỏi trang viên đi về hướng Thanh Trúc viên.

Cái tên Thanh Trúc viên rất bình thường, nghe qua không có điểm nào thần kỳ, nhưng người trong Thiên Xảo thị biết rõ nó tuyệt không bình thường, có thể nói Thanh Trúc viên chính là trang viên Kiếm Vương loại kém, ai có thể trụ được trong Thanh Trúc viên sẽ được Thiên Xảo thị xem trọng. cũng là đệ nhất nhân dưới Kiếm Vương

Trương Hoành xuất thân Tây Hổ đại vực, tuy không phải người đại thế gia nào đó nhưng hắn tự nhận mình xuất thân tôn quý hơn người bên ngoài Tây Hổ đại vực, thiên phú bản thân phi phàm, linh hồn mạnh hơn người thường rất nhiều. Mấy năm trước hắn bị Thiên Xảo Ngư mời chào, gia nhập Thiên Xảo thị, nhờ vào hoàn cảnh và tài nguyên của Thiên Xảo thị, thực lực của hắn tăng lên rất nhanh.

Kiếm ý tám chuyển cực hạn, ba loại áo nghĩa cũng rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, kiếm thuật đạt tới kiếm thuật lĩnh vực tầng thứ tám, hắn đánh bại tất cả kiếm giả dưới Kiếm Vương, ngay cả đệ tử Thiên Xảo thị cũng thua hắn, nghiễm nhiên được Thiên Xảo thị xem trọng.

Cho nên tâm tính của Trương Hoành dần dần phát sinh biến hóa, bắt đầu có chút tự cho mình rất cao. Tự nhận có quyền nói chuyện trong Thiên Xảo thị không kém hơn thiếu chủ Thiên Xảo Ngư quá nhiều.

Hắn vẫn muốn tiến vào Thanh Trúc viên, đáng tiếc Thiên Xảo Ngư không chịu, nếu vẫn không có người nào tiến vào Thanh Trúc viên, mặc dù Trương Hoành khó chịu nhưng vẫn bình an vô sự, vấn đề là Thanh Trúc viên đã có người ở, hơn nữa còn là người có xuất thân thấp kém bên ngoài Tây Hổ đại vực.

Lúc này Thiên Xảo Ngư đang nói chuyện với phụ thân của hắn, đột nhiên hắn nghĩ đến cái gì, sắc mặt lập tức biến đổi.

– Chuyện gì?

Phụ thân hắn hỏi.

– Không có gì, hài nhi nhớ tới an bài Sở Mộ ở tại Thanh Trúc viên, chỉ sợ Trương Hoành sẽ gây phiền toái.

Thiên Xảo Ngư hiểu Trương Hoành rất sâu.

– Không sao, kiếm ý và áo nghĩa của Trương Hoành đạt tới tám chuyển cực hạn, kiếm thuật phi phàm, đúng là thiên tài không tầm thường, bằng hữu Sở Mộ của ngươi cũng là kiếm ý áo nghĩa tám chuyển cực hạn, kiếm thuật cũng không tệ, nên để bọn họ giao thủ một chút, nếu như Sở Mộ thắng, ngươi có thể toàn tâm toàn ý kết giao với hắn.

– Hài nhi biết rõ.

Thiên Xảo Ngư nói:

– Phụ thân, ta đi trước, tránh xảy ra vấn đề gì đó.

– Đi thôi.

truyện kiếm tu audio

Không bao lâu, Trương Hoành và kiếm giả áo ngắn đi tới bên ngoài Thanh Trúc viên.

Tươi cười lạnh lùng, Trương Hoành cất bước đi vào trong Thanh Trúc viên, kiếm giả áo ngắn dừng bước, mũi nhọn trong Thanh Trúc viên rất mạnh, hắn không thể tiến vào bên trong.

Có người đi vào Thanh Trúc viên, mũi nhọn của Thanh Trúc viên bị ảnh hưởng, thông qua không khí chấn động truyền vào bên trong, lập tức bị Sở Mộ cảm giác nhưng Sở Mộ không quan tâm.

Sau khi đi vào Thanh Trúc viên, Trương Hoành nhìn thấy Sở Mộ đang ngồi xếp bằng trong đình viện, hắn cười lạnh đi qua, trên người sinh ra khí tức đậm đặc, mũi nhọn như kiếm, cũng phóng thích địch ý của mình.

Lúc này Thanh Trúc viên sinh ra cuồng phòng, vô số mũi nhọn ập tới giống như bị Trương Hoành chọc giận.

– Chỉ là tử vật cũng dám đối nghịch với ta, cút!

Hắn quát chói tai, âm thanh như thần kiếm chém giết, kiếm ý tám chuyển cực hạn trong cơ thể Trương Hoành bộc phát, mũi nhọn đáng sợ quét ngang tám phương, trong không khí sinh ra âm thanh như kim loại va chạm, trong mơ hồ có vô số hoa lửa bắn tung tóe.

Sở Mộ cũng cảm nhận địch ý nồng đậm, hắn mở mắt ra, trong nháy mắt mũi nhọn trong Thanh Trúc viên như tìm được người tâm phúc, chúng dung hợp với ánh mắt Sở Mộ và hóa thành kiếm quang cực mạnh xuyên qua thời không bắn về phía Trương Hoành.

Trương Hoành kinh hãi, hắn không thể né tránh, trực tiếp bị ánh mắt của Sở Mộ đánh trúng, thế giới tinh thần chấn động, thần niệm chi lực không thể tổ chức phản công hữu hiệu nên tán loạn.

Hắn kêu lên đầy đau đớn, sắc mặt Trương Hoành tái nhợt, hai mắt vô thần, hắn lui ra sau vài bước sau đó phun máu tươi.

Chương 1476: Tự rước lấy nhục (Hạ)

Vừa gặp mặt hắn đã bị thương, hơn nữa còn bị thương thế giới tinh thần, Trương Hoành không dám ở lại quá lâu, hắn quay người rời đi thật nhanh, ngay sau đó tiếp tục phun máu tươi, thần thái đau đớn không nhỏ.

Trương Hoành có ý định ra tay giáo huấn Sở Mộ một phen, để cho hắn hiểu rõ hắn không có tư cách ở lại Thanh Trúc viên, tuyệt đối không ngờ chỉ vừa gặp mặt, còn chưa động thủ đã bị Sở Mộ dùng ánh mắt đả thương thế giới tinh thần.

Thế giới tinh thần bị thương còn phiền toái hơn thân thể bị thương, nếu như chữa trị chậm trễ sẽ lưu lại di chứng.

Trương Hoành vội vã lao ra khỏi Thanh Trúc viên, không nói hai lời, cũng không giải thích với kiếm giả áo ngắn, hắn lại xuyên qua người Thiên Xảo Ngư, Thiên Xảo Ngư cũng nhìn thấy sắc mặt Trương Hoành tái nhợt cùng vết máu trên khóe miệng.

Trương Hoành cũng không chào hỏi hắn, Thiên Xảo Ngư cũng quen với ngạo khí của Trương Hoành, lúc này nhìn thấy bộ dạng Trương Hoành bị thương không nhẹ, nếu không chữa trị sẽ lưu lại di chứng.

Thiên Xảo Ngư thu hồi ánh mắt, hắn đi vào trong Thanh Trúc viên, cũng đi tới gần Sở Mộ trong đình viện.

– Sở huynh thật mạnh!

Thiên Xảo Ngư thở dài:

– Trương Hoành rèn luyện kiếm ý áo nghĩa đến tám chuyển cực hạn, thiên phú tuyệt hảo, kiếm thuật phi phàm, là gia tướng ta mời chào mấy năm trước, ỷ vào thiên phú cho nên hắn càng ngày càng không coi ai ra gì, nhiều lần muốn ta cho hắn vào ở Thanh Trúc viên, ta không đáp ứng, lúc này biết Sở huynh tiến vào Thanh Trúc viên cho nên tìm tới gây sự.

Hắn cũng giải thích nguyên nhân Trương Hoành tới đây.

– Ta muốn mượn nhờ mũi nhọn của Thanh Trúc viên tu hành.

Sở Mộ nói.

Lúc hắn tu luyện, hắn thử dung nhập vào mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, dung hợp cả hai thành một, địch ý của Trương òoành kích phát mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, kích thích Sở Mộ, trong nháy mắt Sở Mộ tìm được điểm phù hợp với mũi nhọn của Thanh Trúc viên, dung hai làm một, ngưng tụ thành hai thanh thần niệm kiếm công kích Trương Hoành.

Linh hồn Trương Hoành cũng không bằng Sở Mộ, thần niệm chi lực không cách nào so sánh với Sở Mộ, bị thần niệm kiếm công kích không có lực chống cự, thế giới tinh thần bị thương ngay sau đó.

Nếu không, Sở Mộ chỉ sơ bộ dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên, uy lực không đủ, bằng không có thể đánh nát thế giới tinh thần của Trương Hoành, đánh chết hắn ngay lập tức.

Đương nhiên cũng do Trương Hoành không kịp thi triển bí pháp thần niệm phòng ngự, tất cả diễn ra quá nhanh quá đột ngột, hoàn toàn vượt quá Trương Hoành dự kiến.

– Trải qua lần này, có lẽ Trương Hoành sẽ thu liễm, hắn không dám đi tìm ngươi.

Thiên Xảo Ngư cười nói.

– Thế giới tinh thần của hắn bị thương, không có một ít thời gian sẽ không trị khỏi.

Sở Mộ cười nói.

– Không nói Trương Hoành, ta mang rượu ngon tới đây, chúng ta cùng uống.

Thiên Xảo Ngư nói, hắn vung tay xuất hiện mấy bình rượu nhỏ, mỗi một bình đều là bạch ngọc điêu khắc thành, mỗi bình như vậy đều có giá trị phi phàm.

Sở Mộ cũng không khách khí, hắn cùng uống rượu nói chuyện phiếm với Thiên Xảo Ngư.

– Thiên Xảo huynh, ngươi hiểu về thế lực lớn trong Tây Hổ đại vực không?

Sở Mộ hỏi.

– Sở huynh muốn hỏi mấy thế lực lớn sắp mở cửa thu đệ tử sao?

Thiên Xảo Ngư cười nói:

– Trong Tây Hổ đại vực có vô số thế lực, có lớn có nhỏ, Thiên Xảo thị của ta chỉ là một trong số đó mà thôi. Chỉ có điều trong những thế lực này có sáu nhà mạnh nhất.

Thiên Xảo Ngư tiếp tục nói:

– Sáu thế lực lớn phân biệt là Tây Hổ Điện, Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang.

– Trong đó Tây Hổ Điện là phân điện Kiếm Thần điện tại Tây Hổ đại vực, không tuyển nhận đệ tử, là nơi đặc thù, địa vị cao thượng, là đệ nhất trong Tây Hổ đại vực.

– Toái Tinh Lâu, Liệt Không Kiếm Tông, Phi Thiên Các, Hắc Cực Cung và Vạn Nhận Sơn Trang đặt song song nhau nhưng có chút khác biệt.

– Toái Tinh Lâu và Phi Thiên Các chỉ chọn thiên tài tuấn kiệt chính thức, bởi vậy đệ tử số lượng ít nhưng chất lượng đều rất cao, so sánh hai bên với nhau, Toái Tinh Lâu rất thần bí, ta không biết bọn họ mở cửa thu đệ tử như thế nào, hoàn toàn không rõ về nó.

– Liệt Không Kiếm Tông và Hắc Cực Cung cùng Vạn Nhận Sơn Trang lại theo hướng đại chúng, chỉ cần có thể thông qua khảo hạch của bọn họ là có thể trở thành đệ tử trong đó, nhưng Hắc Cực Cung làm việc không cố kỵ, có phong phạm tà đạo, Vạn Nhận Sơn Trang chú trọng truyền thừa, gia nhập Vạn Nhận Sơn Trang cả đời không thoát ly, nếu không sẽ bị thu lại tu vi, thậm chí chém giết.

Thanh Trúc viên, nơi này chỉ còn một mình Sở Mộ đang ngồi trong đình viện, hắn suy nghĩ khi nhìn thanh kiếm trúc.

Năm thế lực lớn, Toái Tinh Lâu, Phi Thiên Các, Liệt Không Kiếm Tông, Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang, luận thực lực không chênh lệch với nhau, chỉ có điều tính chất có khác nhau.

– Không tìm được đường vào Toái Tinh Lâu… Ta không thích Hắc Cực Cung, Vạn Nhận Sơn Trang không thích hợp…

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Sở Mộ quyết định đi Phi Thiên Các.

Phi Thiên Các và Toái Tinh Lâu chỉ tuyển nhận thiên tài trong thiên tài, với thiên phú của Sở Mộ, chỉ cần người Phi Thiên Các không bị mù sẽ không bỏ qua Sở Mộ.

Đã có quyết định, Sở Mộ tạm thời buông suy nghĩ về năm thế lực lớn, ngược lại nghiên cứu Kiếm Đồng kích thương Trương Hoành, đó là cảm giác dung hợp với mũi nhọn trong Thanh Trúc viên.

– Một kích đó gần với miêu tả trong Kiếm Đồng nửa bộ hạ.

Sở Mộ trầm ngâm.

Tu hành nửa năm trên Oanh Thiên phi hạm, hắn không tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ, mà là củng cố nửa bộ thượng, từ đó thần niệm chi kiếm của hắn càng lúc càng mượt mà đến mức tận cùng, hiện tại là thời điểm tu hành Kiếm Đồng nửa bộ hạ.

Kiếm Đồng nửa bộ hạ rất cao tâm và huyền diệu, tu luyện không có dễ dàng như vậy, nhưng mà Sở Mộ tìm được linh cảm, bắt đầu từ mũi nhọn trong Thanh Trúc viên hiện tại, tu luyện Kiếm Đồng nửa bộ hạ cũng dễ dàng.

Thời gian một tháng trôi qua, thế giới tinh thần bị thương của Trương Hoành đã khỏi hẳn, phối hợp một ít đan được và công pháp đặc thù nên khôi phục nhanh chóng, Sở Mộ cơ bản đều tĩnh tu trong Thanh Trúc viên, dần dần có lĩnh ngộ.

Thời điểm này có người tới bên ngoài Thanh Trúc viên nhưng không dám vào.

– Sở Mộ các hạ… Sở Mộ các hạ…

Người nọ là tôi tớ của Thiên Xảo Ngư, hắn vừa la lên thì trước mặt có thân ảnh xuất hiện, sau khi nhìn thấy Sở Mộ liền thở ra một hơi.

– Chuyện gì?

Sở Mộ hỏi.

– Thiếu chủ cho mời.

Tôi tớ mở miệng.

– Dẫn đường.

Sở Mộ không hỏi chuyện gì, nhìn xem sắc mặt tôi tớ có lo lắng nên biết là có việc.

Chương 1477: Huyền Cơ Vô Đạo

Tôi tớ có tu vi Thần Ngưng Cảnh, tốc độ chạy đi không nhanh, Sở Mộ cứ theo sau.

Không bao lâu, Sở Mộ đi tới đấu kiếm thai trong Thiên Xảo thị, phía trên có hai kiếm giả đang chiến đấu. Thiên Xảo Ngư cũng ở đây, ngoài ra phía đối diện Thiên Xảo Ngư không xa còn có một hanh niên tương tự Thiên Xảo Ngư cùng một đám người đang cười lạnh.

Thế giới tinh thần của Trương Hoành đã khỏi hẳn, hắn đứng bên cạnh Thiên Xảo Ngư, nhìn thấy Sở Mộ đến liền biến sắc, gương mặt âm trầm.

– Sở huynh, ngươi tới.

Thiên Xảo Ngư vội vàng chào hỏi.

– Thiên Xảo huynh tới tìm ta, cần làm chuyện gì?

Sở Mộ đi đến bên cạnh Thiên Xảo Ngư. Hỏi.

– Mời Sở huynh trợ trận.

Thiên Xảo Ngư giải thích, Trương Hoành bên cạnh không thoải mái.

– Sở huynh, ngươi đã biết rõ, Thiên Xảo thị của ta chủ yếu kinh doanh buôn bán, trong thành Tây Hổ còn có một gia tộc khác cũng kinh doanh đồ vật tương tự Thiên Xảo thị, tất cả chiếm một nửa thành Tây Hổ.

Thiên Xảo Ngư giải thích:

– Gia tộc này là Huyền Cơ thị, Thiên Xảo thị vốn là hảo hữu với Huyền Cơ thị, bởi vì về sau phát sinh mâu thuẫn lợi ích cho nên xảy ra xung đột, từ đó về sau đối đầu với nhau.

Chợt Thiên Xảo Ngư nhìn về phía thanh niên cười lạnh không kiêng nể trước mặt.

– Hắn chính là Huyền Cơ thị Huyền Cơ Vô Đạo, trưởng tử Huyền Cơ thị, thiếu chủ Huyền Cơ thị, còn có một tỷ tỷ, từ nhỏ đã đối nghịch với ta, lúc này đã mời chào một đám hảo thủ, đặc biệt tới khoe khoang một phen, cũng thuận tiện đánh thể diện của ta.

Thiên Xảo Ngư nói.

Chỉ vài câu ngắn ngủi, Thiên Xảo Ngư đã nói rõ nguyên nhân Huyền Cơ thị tới tìm, Sở Mộ cũng hiểu rõ tình huống.

Đồng hành là oan gia, từ xưa đến nay đã là như thế, huống chi ban đầu rất tốt, về sau sinh ra xung đột còn không xảy ra đại chiến là không tệ rồi.

– Thiên Xảo huynh yên tâm, nếu cần ra tay cứ việc lên tiếng.

Sở Mộ nói.

– Như vậy ta yên tâm.

Thiên Xảo Ngư cười nói, Trương Hoành bên cạnh càng khó chịu.

Thời điểm này trên đấu kiếm thai đã phan thắng bại, người của Thiên Xảo Ngư bị đánh trọng thương thổ huyết không dứt, vội vàng bị khiêng xuống.

– Ngư huynh, thực lực người ta mời chào không tệ chứ?

Huyền Cơ Vô Đạo cười nói, ơởi vì hắn là người thắng.

– Đúng là có chút bổn sự.

Thiên Xảo Ngư thua người không thua khí thế, nghe vậy cười cười, hắn dâng mười vạn khối nguyên tinh thượng phẩm ra, đây là tiền đặt cược.

– Ngư huynh còn muốn tiếp tục hay không?

Huyền Cơ Vô Đạo cười nói, hắn càn rỡ không che dấu.

– Nếu như muốn tiếp tục, chúng ta nên tăng tiền đặt cược lên gấp đôi.

Mười vạn nguyên tinh thượng phẩm, tăng lên gấp đôi chính là hai mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm, đối với Thiên Xảo Ngư mà nói đây là tài sản lớn.

– Tốt!

Thiên Xảo Ngư trực tiếp đáp ứng, hắn tranh đấu với Huyền Cơ Vô Đạo đã lâu, có thắng thua, cũng hiểu tính tình của Huyền Cơ Vô Đạo, nếu lúc này không đáp ứng sẽ bị cho là khiếp đảm, Huyền Cơ Vô Đạo sẽ nghĩ biện pháp phản kích hắn, chẳng bằng sảng khoái đáp ứng, thắng bại như thế nào không quan trọng.

– Sảng khoái.

Huyền Cơ Vô Đạo cười ha ha:

– Ta sẽ cho hắn ra tay, ngươi tùy ý.

Thiên Xảo Ngư đang do dự có nên mời Sở Mộ ra tay hay không, Trương Hoành xung phong nhận việc đứng ra, hắn cười nói:

– Chỉ là tôm tép nhãi nhép, ta sẽ đánh bại ngươi.

Không chờ Thiên Xảo Ngư đồng ý, Trương Hoành đã nhảy lên đấu kiếm thai, đối chọi khí thế với kiếm giả của Huyền Cơ Vô Đạo.

Phong cấm trên đấu kiếm thai mở ra, chiến đấu lần này không phải đấu kiếm thuật, mà là chiến đấu chân chính, phải xuất ra thực lực chân chính.

Kiếm giả Huyền Cơ Vô Đạo mời chào thực lực bất phàm, có cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất nên biết thi triển kiếm kỹ.

Trương Hoành xuất kiếm đại chiến với đối phương, ngươi tới ta đi, hai bên đều thi triển kiếm kỹ của bản thân.

Sau khi kiếm kỹ hai bên va chạm ba lần, đối phương lập tức bị Trương Hoành đánh bay, trên người xuất hiện vết thương cực lớn, máu tươi bắn ra như suối.

– Vô Đạo huynh, ván này là ta thắng.

Thiên Xảo Ngư cười nói.truyện đao tu audio

Huyền Cơ Vô Đạo tức giận, chợt cười nói:

– Tốt, nguyện đánh bạc chịu thua, hai mươi vạn khối nguyên tinh thượng phẩm là của ngươi, nhưng ngươi có dám đánh trận thứ ba hay không, năm mươi vạn nguyên tinh thượng phẩm.

– Có gì không dám.

Thiên Xảo Ngư còn chưa lên tiếng, Trương Hoành trên đấu kiếm thai lên tiếng trước, Thiên Xảo Ngư nhướng mày nhưng không nói gì.

Huyền Cơ Vô Đạo cũng không nói cái gì, hắn đưa mắt nhìn thanh niên bên cạnh lên đài.

Thanh niên có vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt xem thường sinh mạng làm người ta sợ hãi.

Hắn vừa lên đài đã sinh ra khí tức bén nhọn, hàn khí kinh người như đông cứng không khí chung quanh.

Trương Hoành cả kinh, hắn vô cùng sợ hãi, bởi vì thanh niên kiếm giả cho hắn cảm giác nguy hiểm.

– Ngươi không phải đối thủ của ta.

Thanh niên kiếm giả lạnh lùng lên tiếng.

– Bớt sàm ngôn đi, tiếp kiếm.

Trương Hoành cau mày, hắn quát lớn sau đó rút kiếm thi triển kiếm kỹ, thế công như dòng lũ đáng sợ.

Đây là kiếm thăm dò, kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm.

– Chút tài mọn.

Trương Hoành thăm dò đối phương, đối phương thi triển kiếm kỹ cực mạnh, hắn xuất một kiếm hóa thành bạch hổ đánh tan dòng nước, bạch hổ bay thẳng về phía Trương Hoành, đây là kiếm kỹ dung hợp hai chủng áo nghĩa, vô cùng cường đại.

Trương Hoành cả kinh, hắn vội vàng thi triển kiếm kỹ hai áo nghĩa đối kháng.

Kiếm ý áo nghĩa của thanh niên lạnh lùng giống Trương Hoành, đều rèn luyện đến tám chuyển cực hạn, từ điểm này không phân trên dưới.

Song phương đại chiến vô cùng kịch liệt, kiếm kỹ Nhân giai nhất phẩm và Nhân giai nhị phẩm xuất ra liên tục, hoặc là né tránh hoặc là va chạm hoặc là thi triển phòng thủ, chiến đấu rất kịch liệt, mọi người nhìn không rời mắt.

Dường hư Huyền Cơ Vô Đạo vô cùng có lòng tin vào thanh niên lạnh lùng, hắn chắp hai tay sau lưng, bộ dạng nắm chắc thắng lợi trong tay.

Không thể đánh bại đối phương nhanh chóng, nội tâm Trương Hoành có phần khó chịu, thực lực không ngừng tăng cường, lần lượt bộc phát nhưng không thể đánh bại đối phương.

Trừ dùng kiếm kỹ đối kháng ra, hai bên còn tiếp cận nhau, cũng thi triển kiếm thuật, kiếm thuật dung nhập kiếm ý kiếm nguyên, uy lực không bằng kiếm kỹ nhưng thập phần cường hoành, một khi bị đánh trúng sẽ trọng thương.

Vừa thi triển kiếm thuật, Sở Mộ nhìn rõ tạo nghệ kiếm thuật của thanh niên lạnh lùng còn hơn Trương Hoành một ít, có lẽ đã đạt tới tầng thứ tám đỉnh phong, chiều sâu kiếm thuật đạt tới nửa bước hình giống Khương Thải Điệp, đây là kiếm giả thiên tài lợi hại.

Trong lúc nhất thời, song phương không phân trên dưới, Trương Hoành thật sự có vốn liếng tự ngạo.

Nhưng Sở Mộ có cảm giác, thanh niên lạnh lùng chưa dùng toàn lực.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã check và fix all toàn bộ truyện ma theo yêu cầu nhé !!Nọi truyện nghe bình thường nhé
https://audiosite.net
Bạn quỳnh huýnh long bộ này có 2 giọng đọc nhé bạn !Truyện này mặc định là lão trần đọc nhé tuy nhiên mới 3k>4k chap ...!Giọng 2 đã đọc 6k4 chap rồi nhé ^^!
https://audiosite.net
Đã phục hồi bản cũ giọng đọc Tú Linh ( Giọng 2 vẫn là Hà Thu )
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!