Thông báo kho lưu trữ máy chủ Vip đã được khôi phục các bộ truyện đã play bình thường lại nhé..!Anh em lưu ý ** Thay đổi giọng nói ở phần danh sách audio ( cuối cùng )các bạn click thay đổi giọng mc khác nhau ( Sv2 )Tuy nhiên Sever máy chủ lưu trữ vừa khôi phục một số truyện nào đó vẫn chưa nghe được vui lòng báo ngay cho tụn mình sửa 1 cách nhanh nhất nhé...! --...Thân ..Ái ...-
  1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1253: Nhập địa cung |>đến chương 1257

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1253: Nhập địa cung |>đến chương 1257

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1253: Nhập địa cung (Hạ)

Nhâm Độc Hành lại tăng thêm chút tốc độ, thân thể chợt xông về phía trước, thoáng cái đã kéo dãn khoảng cách với Sở Mộ. Nhưng chỉ vẻn vẹn một hơi, Sở Mộ lại lập tức đuổi kịp.

Tăng tốc, tiếp tục tăng tốc. Lại lần nữa bị đuổi kịp. Hai người giống như thi đấu tốc độ vậy.

Thực lực chân chính của Nhâm Độc Hành chính là Kiếm Vương, mặc dù không có phi hành. Chỉ cần dùng tốc độ thân pháp cũng phải nhanh hơn Sở Mộ rất nhiều. Mà Sở Mộ trúng Phong Thần huyết chú, thực lực hạ thấp trên phạm vi lớn, ngay cả tốc độ cũng chịu ảnh hưởng lớn, có thể so với ba thành tốc độ của Nhâm Độc Hành đã rất không tệ rồi.

Thi đấu tốc độ như vậy Sở Mộ cũng không có chú ý rốt cuộc có bao nhiêu bậc thang. Nhưng khi hắn đặt chân lên bậc thang cuối cùng, quay đầu nhìn xuống núi xem xét, dùng thị lực của hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy một chấm đen nhỏ, đó là sơn môn phía dưới.

Lại quay đầu nhìn về phía trước. Trước mặt hắn là một bãi đất trống cực lớn, dưới mặt đất dùng đá phiến màu vang nâu tạo thành, bóng loáng, vô cùng rộng. Bốn phía thì có từng tòa cung điện, lớn nhỏ không giống nhau.

Mảnh đất trống này gióng như một diễn võ trường, có một ít người đang luyện kiếm, tuổi tác nhìn qua cũng không lớn.

– Đi theo ta.

Nhâm Độc Hành nói.

Xuyên qua diễn võ trường, lại xuyên qua một cung điện ở giữa, đi về phía sau. Không ngừng đi về phía trước, Sở Mộ lại nhìn thấy một đám bậc thang đi lên trên. Hóa ra, cầu thang trước đó đi lên trên đây cũng không phải lên đỉnh Thiên Hoang thần sơn, nhiều nhất chỉ đi lên sườn núi mà thôi.

Nhâm Độc Hành một mặt đi trên cầu thang, một mặt giải thích với Sở Mộ.

So với cung điện bên ngoài vừa rồi, cung điện bên trong này ít hơn, nhưng nhìn càng thêm tinh xảo, càng thêm có khí thế.

Xuyên qua cung điện, tiếp tục đi lên trên, lần này không phải bậc thang, mà là một rảnh trời rộng khoảng chừng mấy vạn mét. Hai bên rãnh trời là vách núi, cúi đấu nhìn xuống dưới là vực sâu vô tận. Có mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

Ở giữa hai vách núi là một sợi dây xích to bằng cánh tay, đen nhanh, tản mát ra hàn ý. Là xích sắt được luyện thành từ hàn thiết vạn năm. Trải qua vạn năm cũng không rỉ sét.

– Ngươi đứng ở đây đợi một lát.

Nhâm Độc Hành nói rồi thả người nhảy lên xích sắt. Nhanh chóng phóng về phía trước. Trong nháy mắt hắn đã biến mất trước mặt Sở Mộ, chỉ để lại một mình Sở Mộ đứng ở gần vách núi. Gió núi lạnh thấu xương thổi qua, bên trong còn có Thiên Hoang khí nồng đậm.

Phía trước là Chân cung, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào. Cho nên Nhâm Độc Hành cần phải đi trước thông báo một tiếng, mới có thể để cho Sở Mộ tiến vào được. Bởi vậy có thể thấy được đệ tử Chân cung ở trong Thiên Hoang địa cung có địa vị rất cao.

Nhận được Thiên Hoang kiếm lệnh, tu luyện Thiên Hoang kiếm thể và Thiên Hoang kiếm điển. Sở Mộ coi như là một nửa đệ tử Thiên Hoang địa cung, nhưng mà quy củ vẫn phải tuân thủ.

Thời gian trôi qua, một phút đồng hồ qua đi, Nhâm Độc Hành còn chưa có xuất hiện.

– Ngươi là ai? Sao lại ở đây?

Lúc này sau lưng Sở Mộ truyền tới một đạo thanh âm, là một nữ tử.

Sở Mộ nhìn lại, hắn lập tức nhìn thấy phía sau có bảy người đang nhanh chóng đi tới. Trong đó có ba người mặc trường bào giống như Nhâm Độc Hành, hai nam một nữ. Nữ tử kia nhìn qua chừng ba mươi tuổi, phong tình vô hạn. Có thể thấy được thi thoảng bốn người bên cạnh vụng trộm liếc nhìn nàng, nhìn dáng người đầy đặn của nàng.

– Không phải ngươi là người Nhâm sư huynh mang tới đó chứ?

Sở Mộ còn chưa trả lời, hia mắt của nữ tử này đã sáng ngời, hỏi.

– Đúng vậy.

Sở Mộ gật đầu.

– Đem Thien Hoang kiếm lệnh của ngươi ra cho ta xem.

Trong hai nam nhân mặc trường bào giống Nhâm Độc Hành kia, có một người vẻ mặt tràn ngập uy nghiêm, quát với Sở Mộ một tiếng. Ngữ khí rõ ràng là ra lệnh, khiến cho Sở Mộ khẽ cau mày. Một nam tử mũi ưng khác thì có chút châm chọc nhìn qua Sở Mộ.

– Không nghe thấy lời ta nói sao? Xuất Thiên Hoang kiếm lệnh của ngươi ra. Thiên Hoang địa cung không phải là nơi mà ai cũng có thể trà trộn vào được.

Người lên tiếng vẫn là nam tử vẻ mặt uy nghiêm kia. Nhưng mà Sở Mộ có thể thấy được ở trong mắt hắn có một đạo hàn mang.

– Lý sư huynh, nếu như hắn là người Nhâm sư huynh mang tới, đã nói trên người hắn có Thiên Hoang kiếm lệnh. Nhâm sư huynh sẽ không gây ra sai lầm như vậy đâu.

Nữ Kiếm giả kia nói.

– Ta biết, nhưng mà cũng không chắc chắn được Nhâm sư huynh có nhìn nhầm hay không. Ta sợ huynh ấy bị Thiên Hoang kiếm lệnh giả lừa gạt.

Trên mặt Lý sư huynh tràn ngập chính khí, giống như là suy nghĩ thay cho Nhâm Độc Hành vậy.

– Ta còn chưa tới lúc mờ mắt.

Thanh âm của Nhâm Độc Hành truyền tới, tiếp đó hắn bay vọt qua xích sắt, đáp xuống bên người Sở Mộ. Lúc nhìn về phía Kiếm giả họ Lý, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo, bị Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng. Sở Mộ đã hiểu, Nhâm Độc Hành và Kiếm giả họ Lý kia chỉ sợ đã sớm có mâu thuẫn. Hắn bị đối phương coi là đối tượng để trút giận mà thôi.

Dây xích sắt mấy vạn trượng đối với Sở Mộ mà nói không coi vào đâu.

Hai chân hắn giống như dán vào bên trên dây xích vậy, y phục bồng bềnh, giống như đang lướt trên băng. Tốc độ rất nhanh, chung quanh lại có mây mù lượn lờ, nhìn qua phong độ nhẹ nhàng, tựa như tiên nhân đi trong sương mù vậy.

– Tiểu gia hỏa này quả thực có chút thủ đoạn.

Nữ Kiếm giả kia cười nói, bằng vào tuổi của nàng, quả thực cũng có thể coi Sở Mộ là tiểu gia hỏa.

Sức quan sát của Sở Mộ kinh người, trong khoảng thời gian ngắn tiếp xúc hắn đã nhìn ra, giữa bốn người này dường như có chút hiềm khích.

Đầu tiên là Nhâm Độc Hành, trong bốn người có bối phận lớn nhất. Ba người kia đều gọi hắn là sư huynh, nhưng mà thành ý lại khác biệt.

Lúc nữ Kiếm giả kia gọi Nhâm Độc Hành là sư huynh, trong thanh âm có một tia ái mộ. Ánh mắt nhìn Nhâm Độc Hành cũng có chút ôn nhu, như làn thu thủy.

Mà Kiếm giả họ Lý lúc nói chuyện với nữ Kiếm giả kia lại không biết xấu hổ. Hiển nhiên có ý với nữ Kiếm giả này, rất có thể bởi vì điểm này cho nên mới có địch ý với Nhâm Độc Hành.

Về phần nam Kiếm giả mũi ưng kia họ Hà, cũng gọi Nhâm Độc Hành là sư huynh, quan hệ rất tốt với Kiếm giả họ Lý. Đối với Nhâm Độc Hành dường như cũng có chút địch ý. Địch ý này rốt cuộc là vì Kiếm giả họ Lý hay là vì nguyên nhân khác Sở Mộ không có biết được.

Chương 1254: Biến thành đệ tử ngoại cung (Thượng)

Về phần bốn người còn lại, tuổi còn nhỏ, tối đa chỉ ba mươi mấy tuổi. Là ba mươi mấy tuổi chân chính, một người trong đó từ lúc đầu đã nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, dường như đang xác nhận gì đó.

Nhìn thấy bọn hắn, Sở Mộ cũng có suy đoán. Những người này cũng được mang tới, nói rõ bọn hắn giống như Sở Mộ, đều có được Thien Hoang kiếm lệnh.

Chín khối đại lục, có chín tòa Thiên Hoang địa cung, tổng cộng có chín khối Thiên Hoang kiếm lệnh. Người đạt được Thiên Hoang kiếm lệnh, tổng cộng có chín. Nhưng hiện tại, kể cả Sở Mộ cũng chỉ có năm. Vậy bốn người khác đi đâu?

Hơi suy nghĩ một chút Sở Mộ đã có phỏng đoán, chẳng lẽ đã chết rồi?

Dù sao thế giới Thái cổ rất là nguy hiểm, ở lại trong Thiên Phong kiếm cung có lẽ sẽ không có gì, nhưng mà là một Kiếm giả, phải ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chiến đấu. Chết là chuyện rất bình thường.

Không bao lâu sau chín người đi qua dây sắt, đến khu vực của Chân cung.

Cung điện trong Chân cung ít, nhưng mà mỗi một tòa đều rất nguy nga bàng bạc, càng có khí thế. VÔ số mây mù quấn quanh, nhìn qua phảng phất như quỳnh lâu ngọc vũ, lại có hương vị thê lương, giống như là thái cổ hồng hoang vậy.

Chín người một đường thông suốt đi tới dại điện ở giữa. Thiên Hoang điện.

Trong đại điện đã sớm có người ngồi.

Sở Mộ liếc mắt đã thấy bố trí bên trong đại điện. Ở phía trước có chủ vị cao cao tại thượng, hai bên chủ vị thì có hai cái ghế, sau đó ở dưới hai chiếc ghế kia, mỗi bên có chín cái ghế khác, tổng cộng có mười tám chiếc ghế bên dưới

Lúc này ở một chỗ bên trong có một người ngồi, toàn thân giồng như bị mây mù che phủ, không nhìn thấy rõ diện mạo, vô cùng thần bí. Mặt khác, mười tám chỗ ngồi còn lại cũng có mười tám đạo thân ảnh, cũng bị mây mù bao phủ, không có nhìn thấy rõ diện mạo.

– Tham kiến cung chủ, tham kiến các vị trưởng lão.

Bốn người Nhâm Độc Hành khom mình hạ kiếm lễ.

Đám người Sở Mộ nhanh chóng kịp phản ứng, cũng hạ kiếm lễ theo.

Hóa ra người này là Tam cung chủ Thiên Hoang địa cung, bởi vì nhìn phía trên hắn và bên cạnh còn hai chiếc ghế khác. Nói cách khác, Thiên Hoang địa cung có ba cung chủ, về phần trưởng lão hẳn có mười tám người.

– Miễn lễ.truyện cõi âm

Thanh âm ôn hòa vang lên, giống như nước suối róc rách chảy, ôn nhuận nhân ta,a

– Các ngươi đều nhận được Thiên Hoang kiếm lệnh đúng không? Có lẽ có chín người, nhưng mà chỉ còn lại năm người các ngươi. Bốn người còn lại có lẽ gặp bất trắc rồi.

Thanh âm ôn hòa, lạnh nhạt kia lại vang lên.

– Lấy Thiên Hoang kiếm lệnh của các ngươi ra đi.

Năm người Sở Mộ vội vàng lấy Thiên Hoang kiếm lệnh từ trong giới chỉ không gian ra.

Chợt, Thiên Hoang kiếm lệnh rời khỏi tay, xoay quanh trên không trung. Khẽ run lên rồi phóng ra quang mang màu vàng nâu, một cỗ khí tức thê lương, bao la lập tức tràn ra.

– Thực sự là Thiên Hoang kiếm lệnh, các ngươi cũng đúng là người thừa kế.

Tam cung chủ từ từ nói.

– Mấy ngàn năm, Thiên Hoang kiếm lệnh mới có người thừa kế. Rốt cuộc các ngươi cũng xuất hiện. Hi vọng các ngươi không nên bôi nhọ truyền thừa.

Nói xong, năm khối Thiên Hoang kiếm lệnh đột nhiên tự động bay về phía Tam cung chủ, biến mất không thấy gì nữa. Đám người Sở Mộ cũng cảm giác được, liên hệ giữa bản thân và Thiên Hoang kiếm lệnh biến mất.

Thiên hoang kiếm lệnh cuối cùng chỉ là thứ khiến cho bọn hắn có một lần cơ hội tiến vào Thiên Hoang địa cung, một lần cơ hội trở thành đệ tử Thiên Hoang địa cung. Hiện tại bọn hắn đã ở trong Thiên Hoang địa cung, ngày sau thế nào phải nhìn vào năng lực của bọn hắn.

Ngay sau đó toàn thân năm người xiết chặt, sinh ra cảm giác kỳ lạ. Phảng phất như trong ngoài đều bị người khác nhìn rõ ràng, tất cả bí mật đều không có chỗ nào che dấu, lẩn trốn.

Năm người Sở Mộ cũng biết, đây là Tam cung chủ đang điều tra nội tình của bọn hắn.

Không bao lâu, cảm giác bị nhìn thấu tất cả bí mật biến mất, chỉ nghe thấy tiếng thở dài của Tam cung chủ truyền tới.

– Có thể nhận được truyền thừa từ Thiên Hoang kiếm lệnh đã nói rõ số mệnh các ngươi quá mức tốt.

Tam cung chủ từ từ nói.

– Các vị trưởng lão nguyện ý thu ai làm đệ tử?

Nghe thấy lời nói của Tam cung chủ, trừ Sở Mộ ra, bốn Kiếm giả còn lại âm thầm kích động.

Trưởng lão Thiên Hoang địa cung thu đồ đệ?

Trên đường đi bọn hắn nịnh nọt, nịnh bợ, cho nên đã có hiểu biết sơ qua về Thiên Hoang địa cung.

Ngoại cung, nội cung, Chân cung. Địa vị dựa theo thứ tự từ thấp tới cao. Thực lực tự nhiên cũng từ thấp tới cao.

Đệ tử ngoại cung, tu vi Nguyên cực cảnh, đệ tử nội cung, tu vi Thần Ngưng cảnh. Đệ tử Chân cung, đây chính là cường giả Kiếm Vương cấp.

Dùng thực lực của bọn hắn mà nói, cũng chỉ có cấp độ Nguyên cực cảnh, cao nhất là đạt tới Nguyên cực cảnh viên mãn. Hơn nữ rèn luyện áo nghĩa, kiếm ý, tu luyện khống chế lực lượng dều đạt tới cấp độ Nhập cảnh. Nhưng mà vẫn thuộc là Nguyên cực cảnh, chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại cung.

Lúc được dẫn tới, những đệ tử Chân cung này cũng nói rất có khả năng bọn hắn sẽ trở thành đệ tử nội cung. Chuyện này khiến cho bọn hắn hết sức cao hứng.

Đệ tử ngoại cung, nội cung, Chân cung, đó không chỉ là xưng hô khác nhau, cũng không phải là địa vị, thực lực khác nhau. Còn có số lượng tài nguyên nhận được khác nhau nữa.

Nếu như trở thành đệ tử ngoại cung, bọn hắn không biết phải tới khi nào mới đột phá lên Thần Ngưng cảnh được. Trở thành đệ tử nội cung, trực tiếp trở thành đệ tử nội cung, bọn hắn có thể nhận thêm được nhiều tài nguyên hơn nữa. Tài nguyên tu luyện còn tốt hơn, trong thời gian ngắn, tu vi có thể đột phá, đạt tới Thần Ngưng cảnh. Thực lực đột nhiên tăng mạnh.

Lập tức, trong sự kích động. Bốn người này lập tức điều chỉnh tư thế, đứng rất thẳng, vẻ mặt cung kính.

Tiếp đó từng ánh mắt xuyên qua sương mù, rơi vào trên người bọn hắn, cẩn thận đảo qua. Đó là ánh mắt của mười tám vị trưởng lão.

– kẻ này không tệ, ta sẽ thu làm đệ tử ký danh trước. Tạm thời ở lại nội cung, tu luyện cho tốt. Ngày sau nếu như ta thỏa mãn, sẽ lại thu làm đệ tử chính thức.

Bát trưởng lão mở miệng đầu tiên, một ngón tay điểm vào một trong năm người Sở Mộ. Lập tức, trên đỉnh đầu một Kiếm giả có một đạo kiếm quang lập lòe, khiến cho người ta biết, người mà Bát trưởng lão hắn chỉ là hăn.s

– Đệ tử Vương Diễm bái kiến sư tôn.

Vương Diễm kích động vô cùng, vội vàng quay về phía Bát trưởng lão quỳ lạy, dập đầu ba cái.

Mặc dù chỉ là đệ tử ký danh, nhưng phải biết rằng, mỗi một vị trưởng lão đều là Kiếm Thánh nha. Là Kiếm Thánh cao cao tại thượng, có thể trở thành đệ tử ký danh của Kiếm Thánh, đó là vinh quang lớn lao tới nhường nào chứ?

Chương 1255: Biến thành đệ tử ngoại cung (Hạ)

Ba người khác không ngừng hâm mộ, đồng thời cũng chờ mong mình được các trưởng lão khac thu nhận. Coi như là đệ tử ký danh cũng được.

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, cho tới Thất trưởng lão, không ai mở miệng nói chuyện. Chứng tỏ bọn hắn không đặt đám người Sở Mộ vào trong mắt. Sau khi bát trưởng lão mở miệng, thập nhị trưởng lão, thập ngũ trưởng lão và thập thất trưởng lão lại đem ba người còn lại thu làm đệ tử ký danh. Tạm thời ở lại nội cung tu luyện.

Cuối cùng chỉ còn có một mình Sở Mộ đứng đó.

Không có một ai muốn thu Sở Mộ làm đệ tử, bởi vì vừa rồi lúc Nhâm Độc Hành tiến vào đã nói rõ tình huống của Sở Mộ cho các trưởng lão biết rõ.

Nhâm Độc Hành cũng không rõ lắm đó là cái gì. Chỉ nói đặc thù ra một lần, trong đầu Tam cung chủ và các vị trưởng lão lập tức hiện lên một loại thủ thuật tà ác: Minh Thần huyết chú.

Vừa rồi bọn hắn nhìn trộm Sở Mộ, quả thực cũng cảm nhận được trong thế giới tinh thần của Sở Mộ có khí tức của Phong Thần huyết chú. Đây quả thực là Phong Thần huyết chú không thể nghi ngờ. Chỉ có bọn hắn điều tra không sâu, cũng không kỹ càng. Bởi vậy cho nên không biết Phông Thần huyết chú của Sở Mộ là không hoàn chỉnh. Phong thần huyết chú trên kiếm ý, trong vòng một năm có thể tiêu trừ.

Với tư cách là cao tầng của Thiên Hoang địa cung, cung chủ và các trưởng lão Chân cung, bọn hắn đối với Phong Thần huyết chú cũng có chút hiểu biết. Biết rõ chỗ đáng sợ của nó. Trúng Phong thần huyết chú tương đương bị phế. Bọn hắn cũng không có cách nào phá giải. Coi như là Đại cung chủ khiến cho bọn hắn giật mình kia cũng không thể làm gì được.

Cho nên mới không có ai mở miệng thu Sở Mộ làm đệ tử.

– Các vị trưởng lão, còn có một người thừa kế Thiên Hoang kiếm lệnh, trong các vị ai muốn thu làm đệ tử đây?

Tam cung chủ lên tiếng, giống như muốn xác nhận việc này.

Mười tám vị trưởng lão, không ai có phản ứng.

Trong đại điện lập tức một mảnh im ắng, trừ Nhậm Độc Hành và nữ Kiếm giả ra, ánh mắt những người khác khi nhìn về phía Sở Mộ có chút hả hê. Nữ Kiếm giả thì có chút kinh ngạc, khó hiểu. Ánh mắt Nhâm Độc Hành thì có chút tiếc hận. Tuy rằng hắn cũng cảm thấy Sở Mộ kỳ lạ. Nhưng mà hắn không có cách nào làm ảnh hưởng tới quyết định của các trưởng lão. Coi như Nhị trưởng lão là sư tôn của hắn cũng giống vậy.

– Đã không ai nguyện ý thu một đệ tử, vậy ngươi tạm thời ở lại bên ngoài, làm đệ tử ngoại cung đi. Tranh thủ tu luyện, mau chóng đề thăng làm đệ tử nội cung.

Tam cung chủ nói.

– Vâng.

Sở Mộ không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không có bất kỳ thất lạc nào. Hắn hạ kiếm lễ với tam cung chủ rồi lạnh nhạt trả lời.

Có được trưởng lão thu làm đệ tử hay không hắn không để ý một chút nào. Thậm chí Sở Mộ còn không muốn bái sư. Về phần trở thành đệ tử ngoại cung, mà không phải là đệ tử nội cung, hắn cũng không quá để ý. Kiếm giả là tranh giành với ông trời, cuối cùng vẫn phải dựa vào bản thân và kiếm trong tay. Tất cả những thứ khác đều là ngoại vật, có thể mượn được thì mượn, không mượn được cũng không sao.

Đương nhiên nếu như trực tiếp trở thành đệ tử nội cung, chỗ tốt lớn hơn. Nhưng mà Sở Mộ sẽ không đi cầu khẩn, huống chi làm như vậy cũng không có hiệu quả gì.

– Được rồi, các ngươi đi xuống đi.

Tam cung chủ nói, thân thể bị mây mù lấn át, biến mất không thấy gì nữa.

Bốn người Nhâm Độc Hành rời khỏi đại điện, năm người Sở Mộ cũng lục tục đi ra khỏi đại điện. Cửa đại điện tự động đóng lại, Sở Mộ mới phát hiện ra, trên cửa đại điện có điêu khắc một đầu cự thú. Có chút quen mắt, hắn nghĩ lại một chút, mới nhớ tới. Năm đó khi còn ở Cổ Kiếm đại lục, hắn từng gặp qua nhiều loại Man Hoan cự thú, trong đó có một đầu có chút giống như bức điêu khắc này.

– Sở Mộ, ta mang ngươi đi ngoại cung.

Nhâm Độc Hành nói rồi mang theo Sở Mộ rời đi.

– Sở Mộ… Hắn quả nhiên là Sở Mộ…

Vị Kiếm giả được Bát trưởng lão thu làm đệ tử ký danh kia toàn thân chấn động, tiếp đó kích động nói.

Sở Mộ nhận được một khối kiếm lệnh đệ tử ngoại cung, đây là biểu tượng thân phận của hắn. Cũng là thứ đồ vật không thể thiếu trên người đệ tử ngoại cung Thiên Hoang địa cung. Trong kiếm lệnh có tên tuổi hắn, còn có Thiên Hoang điểm, là thứ cùng loại với điểm cống hiến hay tích lũy săn bắn gì đó. Hẳn là rất quan trọng.

Là đệ tử ngoại cung, đãi ngộ đương nhiên không tốt bao nhiêu.

Điều kiện ăn ở tương đối đơn giản. Mỗi người một căn phồng nhỏ, giống như ký túc xá trên địa cầu vậy. Muốn luyện kiếm thì tới diễn võ trường của ngoại cung.

Trừ nhận được một khối kiếm lệnh chứng minh thân phận đệ tử ngoại cung ra còn có mấy bình Chân Hoang đan hạ phẩm tổng cộng có mười hạt. Sở Mộ kiểm tra một chút đã có thể xác định. Chân Hoang đan này cùng loại với Thiên Hoang đan thượng cổ mà hắn đạt được năm đó, chỉ có điều cấp độ khá thấp.

Ngoài ra còn có một thanh Thiên Hoang kiếm vương phẩm cùng với một kiện trường bào màu vàng nâu. Đồng thời còn có một bản sổ tay và ba bản bí tịch của đệ tử ngoại cung.

Bí tịch là pháp môn tu luyện tầng thứ nhất và thứ hai của Thiên Hoang kiếm thể, bí tịch là pháp môn tu luyện Thiên Hoang kiếm khí và Thiên Hoang kiếm nguyên. Bí tịch còn lại là một môn kiếm thuật, gọi là Thiên Hoang kiếm thuật.

Tất cả đều rất quen thuộc, giống như đủ loại môn phái, thế lực trước đó Sở Mộ từng tiến vào. Khác biệt ở chỗ đây là Thiên Hoang địa cung, còn cường đại hơn những thế lực kia rất nhiều.

Kiếm giả Nguyên cực cảnh mới có thể trở thành đệ tử ngoại cung.

Sau khi trở thành đệ tử ngoại cung, Sở Mộ mới phát hiện ra, đệ tử ngoại cung Thiên Hoang địa cung đúng là không ít. Đều tuyển chọn từ tứ đại thành của Thiên Hoang giới. Mỗi trăm năm chọn một lần, tổng số hơn vạn. Mà trong phạm vi của Thiên Hoang địa cung, trừ Thiên Hoang thần sơn ra còn có một ít thôn trang, thành trì… Cũng giống như bên ngoài, có người trở thành đệ tử của Thiên Hoang địa cung.

Theo như lời Nhâm Độc Hành nói, trước mắt, đệ tử ngoại cung của Thiên Hoang địa cung có khoảng chừng hơn ba vạn.

Nhoáng một cái, thời gian ba ngày trôi qua, trừ thông qua sổ tay của đệ tử ngoại cung hiểu biết về ngoại cung ra, trước đó hắn cũng được Nhâm Độc Hành nói qua một ít tình huống bên trong.

Thiên Hoang kiếm thể và Thiên Hoang kiếm điển cùng với Thiên Hoang kiếm thể đều là tuyệt học độc môn của Thiên Hoang địa cung. Không truyền ra ngoài, cũng không cho phép đệ tử truyền ra ngoài. Chỉ có trở thành đệ tử Thiên Hoang địa cung mới có thể tu luyện.

Chương 1256: Chỉ điểm kiếm thuật cho Sở Mộ?

Phải biết rằng Thiên Hoang kiếm thể và Thiên Hoang kiếm điển, cùng với Thiên Hoang kiếm thể đều là công pháp cấp bậc Thiên cấp hạ phẩm. Một khi tu luyện thành công, uy lực sẽ không kém hơn công pháp Thiên cấp trung phẩm tầm thường. Ở nơi như thế giới Thái cổ cũng không phải ai cũng có thể tu luyện công pháp Thiên cấp.

Ngẫm lại mà xem, mỗi một đệ tử Thiên Hoang địa cung đều tu luyện thành Thiên Hoang kiếm thể, sẽ đồ sộ tới nhường nào chứ? Thực lực mỗi một người đều có thể vượt cấp khiêu chiến.

Hai tầng trước Thiên Hoang kiếm thể và Thiên Hoang kiếm điển, Sở Mộ đã tu luyện qua. Hiện tại hắn vẫn ở tầng thứ hai Thiên Hoang kiếm thể, về phần Thiên Hoang kiếm điển, bởi vì một ít nguyên nhân cho nên hắn phải một lần nữa tu luyện. Nhưng mà tu vi còn chưa đột phá tới Khí Hải cảnh, chỉ có thể tạm thời gác lại một bên.

Thiên Hoang kiếm thuật hắn chưa từng tu luyện qua.

Thiên Hoang kiếm thuật cũng được xưng là Thiên Hoang chín mươi chín thức. Sau khi Sở Mộ đọc qua, lập tức phát hiện ra Thiên Hoang kiếm thuật này không ngờ lại là tu luyện lực lượng khống chế kiếm thuật.

Trong Thiên Phong kiếm cung, hắn biết được pháp môn tu luyện khống chế lực lượng. Nhưng đây chỉ là pháp môn mà thôi, tất cả còn phải dựa vào bản thân mình tự đi lĩnh ngộ, nhận thức. Tự mình tìm kiếm từng chút một. Dựa vào ngộ tính và kinh nghiệm chậm rãi nắm giữ. Có cảm giác vô cùng ảo diệu, thần bí, chỉ có thể hiểu mà không có cách nào diễn tả thành lời.

Bởi vậy rất nhiều Kiếm giả trong thế giới thái cổ này tuy rằng nhận được pháp môn tu luyện khống chế lực lượng. Nhưng khổ luyện vài chục năm lại chậm chạp không có cách nào nhập cảnh, không thể nói là một tiếc nuối lớn lao.

Không ngờ tới Thiên Hoang địa cung lại có năng lực như vậy, đem tu luyện khống chế lực lượng nhét vào trong kiếm thuật. Tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật là có thể làm tăng lên tạo nghệ kiếm thuật của bản thân, cũng có thể làm tăng trình tự tu luyện khống chế lực lượng. Sở Mộ còn phát hiện, Thiên Hoang kiếm thuật cũng là một môn kiếm thuật chiến đấu.

MÔn kiếm thuật này có nên tu luyện hay không?

Tuyệt đối phải tu luyện.

Nó so với bất luận một môn kiếm thuật nào Sở Mộ từng chứng kiến tước đó còn tinh diệu hơn. Có nguồn gốc từ kiếm thuật cơ sở, hơn nữa là kiếm thuật cơ sở rất hoàn thiện. Người sáng tạo ra môn Thiên Hoang kiếm thuật này, tạo nghệ kiếm thuật của hắn tuyệt đối vượt xa Sở Mộ.

Căn cứ vào ghi chép trên Thiên Hoang kiếm thuật. Thiên Hoang kiếm thuật tổng cộng có chín mươi chín thức, mỗi ba mươi thức chia làm một giai đoạn. Vừa vặn đối ứng với ba tầng nhập cảnh: vừa vào nhập cảnh, tiến sâu nhập cảnh và cực hạn nhập cảnh.

Nói cách khác, khi đem TThiên Hoang kiếm thuật tu luyện tới tầng thứ chín mươi chín, lực lượng có thể khống chế tự nhiên, đạt tới cấp độ cực hạn nhập cảnh. Mặc dù nói muốn làm như vậy không dễ dàng. Nhưng ít ra so với việc chỉ dựa vào pháp môn, tự mình lục lọi, lĩnh ngộ còn tốt hơn rất nhiều.

Hôm nay Sở Mộ đi tới diễn võ trường trong ngoại cung, bắt đầu tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật.

Tạo nghệ kiếm thuật của hắn đạt tới tầng thứ bảy kiếm thuật lĩnh vực. Trong thời gian ngắn muốn tăng lên rất khó. bất quá người sáng tạo ra Thiên Hoang kiếm thuật này có tạo nghệ kiếm thuật hơn xa Sở Mộ. Tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật, nói không chừng từ bên trong sẽ lĩnh ngộ ra được một ít huyền bí, khiến cho tạo nghệ kiếm thuật của bản thân Sở Mộ tăng lên một bước.

Chín mươi chín thức của Thiên Hoang kiếm thuật đều không giống nhau.

Những động tác như đâm, chém, bổ… của kiếm thuật cơ sở đều ẩn chứa bên trong. Lại có ngàn vạn biến hóa, nhìn qua rất đơn giản, nhưng kỳ thực lại ẩn chứa huyền diệu, vô cùng vô tận.

Khi Sở Mộ đi tới bên ngoài diễn võ trường thì bên trong đã có rất nhiều người đang luyện kiếm.

Đệ tử ngoại cung trước mắt có hơn ba vạn. Mà diễn võ trường cũng cực lớn, dung nạp hơn ba vạn người vô cùng dễ.

Đương nhiên, cùng một thời điểm không có nhiều đệ tử ngoại cung tới đây luyện kiếm như vậy. Mỗi người đều có quy luật, thời gian tu luyện và nghỉ ngơi khác nhau. Cho nên trên diễn võ trường lúc này chỉ vẻn vẹn có mấy ngàn người mà thôi, phân bố rất là thưa thớt.

Người lần đầu tiên tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật, nhất là đệ tử tới từ Thiên Hoang giới, chưa từng tu luyện qua khống chế lực lượng. Bởi vậy, ngay cả chiêu thức thứ nhất cũng không thể thi triển ra được.

Tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật, giai đoạn thứ nhất, tu luyện thức thứ nhất đại biểu cho việc chính thức bước vào con đường tu luyện khống chế lực lượng. Tu luyện mỗi một thức, đại biểu cho việc không ngừng tiến sâu vào việc khống chế lực lượng. Mãi tới thức thứ ba mươi ba, chính thức đạt tới cấp độ sơ bộ nhập cảnh.

Giai đoạn thứ hai là đạt tới sáu mươi sáu thức, là cấp độ tiến sâu nhập cảnh. Giai đoạn thứ ba đạt tới chín mươi chín thức, cấp độ nhập cảnh.

Tuy rằng muốn luyện kiếm, nhưng mà Sở Mộ cũng không có lập tức bắt đầu, mà là đảo qua một vòng, quan sát một chút. Thoáng cái hắn có thể phân biệt ra có phải là người vừa mới gia nhập Thiên Hoang địa cung hay không.truyện tiên hiệp audio

Nhìn Thiên Hoang giới mà nói, Thiên Hoang địa cung trăm năm mới tuyển chọn một lần. Những thôn trang, thành trì dưới chân Thiên Hoang thần sơn thì mười năm tuyển chọn một lần. Tuy rằng số lượng ít, nhưng mà quanh năm tích lũy cũng cao hơn bên ngoài trăm năm một lần.

Bởi vậy, đệ tử tuyển từ chân Thiên Hoang thần sơn không chỉ có tu vi rất cao, mà kiếm thuật cũng càng thuần thục, mạnh mẽ hơn.

Thu hồi ánh mắt, Sở Mộ nhắm mắt, hồi tưởng lại chín mươi chín thức trên Thien Hoang kiếm thuật. Mỗi một thức, mỗi một động tác đều hiện rõ ràng trong đầu hắn.

Tu luyện kiếm thuật sợ nhất là động tác không đúng, không đủ hoàn mỹ. Như vậy chẳng những không có cách nào phát huy ra uy lực vốn có của kiếm thuật, cũng không có cách nào đạt tới hiệu quả tu luyện.

Dùng một ví dụ đơn giản vậy, giống như là tu luyện tự quyết vậy.

Một kiếm đâm ra là phải đâm, nhưng cũng không phải là tùy tiện đâm ra là được. Coi như là đâm của Kiếm thuật cơ sở cũng cần phải chú ý kỹ xem là đâm vào bộ vị nào, hiểu rõ một ít cơ bắp, các bộ vị, đâm ở góc độ ra sao. Như vậy mới có thể thể hiện rõ tinh túy của nó. Mà muốn làm được như vậy thường thường phải thiên chuy bách luyện.

Đối với Sở Mộ mà nói đây chỉ là chút chuyện nhỏ. Sau hơn mười tức, Sở Mộ đã hồi tưởng lại toàn bộ chín mươi chín thức của Thiên Hoang kiếm thuật một lần. Hai mắt mở ra, rút Thiên Hoang kiếm chính của Thiên Hoang địa cung ra. Bắt đầu dùng tư thế tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật đầu tiên.

Chương 1257: Kiếm thuật của Sở Mộ (Thượng)

– Ồ? Không tệ, tư thế này có chút giống nha.

Còn chưa bắt đầu thức thứ nhất thì đã có một đạo thanh âm châm chọc vang lên. Chỉ thấy có ba Kiếm giả eo giắt trường kiếm, từng bước một đi tới. Trên mặt mang theo vẻ châm chọc.

Các đệ tử khoảng cách gần Sở Mộ cả kinh, vội vàng thối lui, giống như sợ bị ảnh hưởng tới vậy.

Trong lúc mơ hồ Sở Mộ cũng nghe thấy tiếng thấp giọng nghị luận ở phía xa, ánh mắt Sở Mộ nhìn về phía ba người vừa mới tới. Trong mắt hiện lên hàn ý.

Nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ, sẽ xuất hiện tranh đấu…

Mấy ngày nay, các đệ tử tới từ tuyển chọn một trăm năm một lần gia nhập, là các nhân vật mới. Mà các đệ tử được tuyển chọn từ các thành trì, thôn trấn dưới Thiên Hoang thần sơn thì coi mình là địa chủ. Hơn nữa thời gian nhập môn của bọn hắn sớm hơn. Thời gian tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm điển và Thiên Hoang kiếm thể, Thiên Hoang kiếm thuật sớm hơn. Lại bởi vì hoàn cảnh nơi này, so với bên ngoài càng dễ tu luyện. Đủ loại nguyên nhân khiến cho bọn hắn tự cho là mình rất cao. Cảm thấy tài trí hơn người

Vì vậy mới có tình cảnh lặp đi lặp lại, những đệ tử từ bên ngoài mới tới liên tục bị bắt nạt.

Trong vòng ba ngày ngắn ngủi, những người mới bị bắt nạt, sỉ nhục có tới mấy ngàn. Khiến cho rất nhiều người mới căn bản không dám tới diễn võ trường luyện kiếm.

Kiếm giả có thể tiến vào Thiên Hoang địa cung đều là thiên tài, cũng không phải là người đơn giản. Lúc bị bắt nạt cũng phản kích. Nhưng vấn đề là, tài nghệ không bằng người, không phản kích còn tốt. Một khi phản kích chẳng những bị đánh bại mà còn bị hung hăng nhục nhã một phen, bị lăng nhục một chầu.

Thậm chí ngay cả người có thực lực như Quý Vũ Trữ, Vạn Lưu Phong cũng bị hung hăng nhục nhã một phen.

– Vị sư đệ này hẳn là mới từ bên ngoài tới đúng không? Có phải sư đệ đang cảm thấy Thiên Hoang kiếm thuật rất là thần kỳ, bình sinh hiếm thấy đúng không?

Ba người đang đi tới kia, người cầm đầu có chút đắc ý nói với Sở Mộ:

– Sư huynh ta gần đây lấy việc giúp người làm niềm vui. Thích nhất là chỉ điểm các sư đệ mới tới. Làm lớn mạnh Thiên Hoang địa cung chúng ta.

Người bốn phía nghe được câu này mặt tối sầm lại, cười nhạo không thôi. Vạn Lưu Phong cũng trong đám người, vốn nhìn thấy Sở Mộ xuất hiện, hắn đang định đi tìm Sở Mộ gây phiền toái. Thế nhưng không ngờ còn chưa kịp đợi hắn ra tay thì đã có đệ tử cũ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Thực lực đệ tử cũ hắn biết rõ, đều rất lợi hại. Có thể đơn giản đánh bại hắn, lần này Sở Mộ tất sẽ bị hung hăng nhục nhã một phen.

– Đa tạ sư huynh, không biết sư đệ ta lấy gì để đền đáp ý tốt của sư huynh đây?

Sở Mộ mỉm cười, nói.

– Sư huynh ta gần đây thiếu đan dược, sư đệ có lẽ mới nhận được một ít Chân hoang đan hạ phẩm. Trước tiên cho sư huynh ta mượn dùng một lát Đợi ngày sau sư huynh ta sẽ trả lại gấp bội cho sư đệ.

Tên cầm đầu có ria mép nói, những lời này mấy ngày qua hắn đã nói qua hơn mười lượt, cho nên rất là thành thạo.

– vậy làm phiền sư huynh rồi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

– Sư đệ không cần phải khách khí như vậy.

Tên có ria mép này cười, trong lòng thấy thoải mái không thôi. Mấy ngày nay hắn ra tay vài chục lần, nhiều lần giáo huấn đám người mới này một chầu, sau đó mới đoạt được Chân Hoang đan hạ phẩm. Một lần một lọ, mười hạt. Hiện tại đã thu được khoảng mấy trăm hạt. Đại bộ phận trong đó tuy rằng nộp lên trên, thế nhưng cũng có một phần nhỏ, hơn chục hạt còn trong tay hắn. Như vậy cũng đủ để hắn tu luyện trong khoảng thời gian ngắn.

Về phần hoàn lại, bất quá chỉ là lời nói khách sáo mà thôi. Ai tin, kẻ đó chính là đồ ngốc.

Tên có ria mép rút kiếm, hai tên bên cạnh thì tự giác lui lại. Ánh mắt nhìn Sở Mộ có chút châm chọc, bọn hắn biết rõ. Lại có một người bị tên ria mép này giáo huấn một phen. Cuối cùng lại còn bị đoạt lấy mười hạt Chân Hoang đan hạ phẩm.

Thiên Hoang đan là thứ đệ tử ngoại môn Thiên Hoang địa cung nhận được mỗi năm. Mỗi năm chỉ nhận được có mười hạt Chân hoang đan hạ phẩm. Tác dụng của Chân Hoang đan hạ phẩm đó là phụ trợ tu luyện Thiên Hoang kiếm thể và Thiên Hoang kiếm điển, tác dụng vô cùng quan trọng.

– Sư đệ chú ý.

Tên có ria mép rút Thiên Hoang kiếm ra rồi nói với Sở Mộ. Hắn bày ra tư thế khởi đầu của Thiên Hoang kiếm thuật. Lập tức, khí thế trên người lập tức biến đổi, trở nên vững chắc mà lăng lệ.

Sở Mộ không muốn nói nhiều, chỉ khẽ gật gật đầu.

– Xem thức thứ nhất của ta.

Tên có ria mép quát, Thiên Hoang kiếm nhanh chóng đâm ra. Sức mạnh nội liễm bên trong, kiếm rất nhẹ, lại cực nhanh.

Bước chân Sở Mộ khẽ chuyển, đơn giản đã tránh đi được.

Ngay sau đó tên ria mép thi triển thức thứ hai.truyện tà tu audio

Thiên Hoang kiếm thuật có chín mươi chín thức, là tương thông với nhau. Nói cách khác, Kiếm giả tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật, có thể bắt đầu từ thức thứ nhất, nối liền tới thức thứ chín mươi chín. Từng thức từng thức thi triển, lại phối hợp với kiếm trong tay, tạo thành công kích từ tất cả các góc độ, tinh diệu vô cùng.

Tên ria mép này tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật đã được mấy năm, vừa mới ra tay đã rất thuần thục. Từng thức rồi lại từng thức, một kiếm rồi lại một kiếm. Từng kiếm từng thức với nhau nối liên, vô cùng trôi chảy, kiếm quang lập lòe, nhìn như đơn giản, thế nhưng kỳ thực lại ẩn chứa ảo diệu vô cùng.

Đám người vây xem chung quanh vốn định xem náo nhiệt, không ngờ Sở Mộ lại có thể lần lượt tránh thoát khỏi kiếm của tên ria mép này. Khiến cho tên ria mép kia không thể thi triển từng chiêu từng thức, giống như đang dạy bảo cho bọn họ Thiên Hoang kiếm thuật nên tu luyện như thế nào vậy.

Đã thi triển tới thức thứ hai mươi, vẫn như cũ, không có cách nào đánh bại được Sở Mộ. Thậm chí ngay cả chéo áo của Sở Mộ cũng không thể đụng được. Trong lòng tên ria mép này khiếp sợ, đồng thời cũng tức giận. Mà hai đồng bạn hắn thì lúc này vô cùng kinh ngạc.

Trong đám người, Vạn Lưu Phong âm thầm cắn răng, vô cùng khó chịu, bởi vì hắn chỉ trụ được ba thức đã bị đối phương đánh bại.

Sở Mộ còn chưa ra tay phản kích, mục đích của hắn là muốn nhìn xem người khác tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật như thế nào.

Tên ria mép này quả thực rất quen thuộc đánh ra Thiên Hoang kiếm thuật, nhưng ở trong mắt Sở Mộ mà nói, lại có quá nhiều sơ hở. Tên ria mép này chỉ có rèn luyện, thi triển ra được chiêu thức chứ không chính thức thông hiểu đạo lý bên trong. Chỉ có hình của nó mà không có thần.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!