Thông báo kho lưu trữ máy chủ Vip đã được khôi phục các bộ truyện đã play bình thường lại nhé..!Anh em lưu ý ** Thay đổi giọng nói ở phần danh sách audio ( cuối cùng )các bạn click thay đổi giọng mc khác nhau ( Sv2 )Tuy nhiên Sever máy chủ lưu trữ vừa khôi phục một số truyện nào đó vẫn chưa nghe được vui lòng báo ngay cho tụn mình sửa 1 cách nhanh nhất nhé...! --...Thân ..Ái ...-
  1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1243: Một đường tiến về hướng bắc |>đến chương 1247

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1243: Một đường tiến về hướng bắc |>đến chương 1247

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1243: Một đường tiến về hướng bắc (Thượng)

Trong Thiên Hoang giới, thành trì vô số, đại thành là lớn nhất, nhưng chỉ có bốn tòa. Phân biệt ở bốn phía Đông Tây Nam Bắc.

Vạn Hoang đại thành ở phía nam Thiên Hoang giới, khoảng cách với BIên Hoang thành là gần nhất. Sở Mộ từ Biên Hoang thành xuất phát, một đường đi về phía bắc, như vậy mới có thể đi tới Vạn Hoang đại thành.

Tu vi trước mắt chỉ có Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong, không đủ chống đỡ cho hắn phi hành. Cho nên sau khi Sở Mộ rời khỏi Biên Hoang thành, lập tức triệu hồi ra Bá Vương. Hắn định cưỡi Bá Vương chạy đi, kết quả phát hiện ra Bá Vương đang bị từng đạo khí lưu màu vàng quấn quanh, dường như đang đột phá.

Bất đắc dĩ, Sở Mộ đành phải buông tha suy nghĩ dùng Bá Vương làm tọa kỵ. Hắn một lần nữa thu hồi nó vào trong không gian chiến thú. Thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, một đường đi về phía bắc. Đồng thời cũng định ở trên lộ tuyến phía trước, nhìn xem có gặp được tọa kỵ phù hợp hay không.

Biên Hoang thành sẽ trở thành một ký ức trong cuộc sống của hắn. Ở giữa tính mạng hắn, về sau, có lẽ Sở Mộ sẽ muốn trải qua một lần nữa. Nhưng hắn sẽ không sa vào. Bởi vì đây chỉ là một đoạn ký ức trong kinh nghiệm phong phú của hắn, là một phần nhỏ cấu thành tính mạng.

Nhưng vô luận thế nào, không thể không phủ nhận, Biên Hoang thành, cuối cùng ở trong lòng Sở Mộ sẽ lưu lại một số dày đặc, còn có những người quen kia. Ở chung hơn hai năm, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút cảm tình.

Tiến tới, Biên Hoang thành ở lại sau lưng Sở Mộ, càng ngày càng xa, dần dần biến mất.

– Ta không thể giết ngươi, nhưng mà bất quá trong thời gian ngắn kế tiếp, ngươi phải làm tọa kỵ cho ta.

Sở Mộ nói với một đầu Hoang thú có ngoại hình giống như Mãnh Hổ cách đó không xa.

Hoang thú trong Thiên Hoang giới khác với Hoang thú ở nơi khác, có đủ trí khôn nhất định. Đầu Hoang thú có một sừng, da lông màu vàng óng ánh giống nhưu hổ này là một đầu siêu cấp Hoang thú. Tương đương với Kiếm giả Cửu Chuyển cảnh cửu chuyển. Thực lực cường đại, tốc độ chạy trốn cực nhanh, sức chịu đựng kinh người, hơn nữa sức bật rất mạnh.

Kim Giác sư hổ sợ hãi dưới kiếm áp của Sở Mộ, nó hiểu rõ mình căn bản không phải là đối thủ của nhân loại nhỏ bé trước mắt này. Kém qua xa, dưới kiếm áp của đối phương, tứ chi nó như nhũn ra, căn bản không có khả năng chạy trốn. Có chút trí tuệ chỉ đủ để thỏa hiệp.

hình thể của Kim Giá sư hổ cao khoảng chừng hơn ba thước, dài hơn sáu thương. Thân thể tráng kiện, ngoại hình vô cùng uy mãnh, dùng nó làm tọa kỵ, quả thực vô cùng khí phách.

Đương nhiên so với Bá Vương, vẫn có chênh lệch rõ ràng.

Không phải Sở Mộ không muốn tìm một đầu tốt hơn, nhưng mà thời gian không cho phép, đầu Kim Giác sư hổ thú này trong lúc hắn vượt qua sơn cốc, chủ động công kích hắn.

Ngồi ở lưng Kim Giác Sư hổ thú, Kim Giác sư hổ thú lúc này chạy như điên. Dùng tốc độ nhanh nhất của nó, nhanh như thiểm điện, giống như một đạo thiểm điện lao ra khỏi sơn cốc.

Đáng tiếc Sở Mộ ngồi ở trên lưng nó, vô cùng vững vàng, không chịu một chút rung động nào. Sở Mộ còn thỏa mãn gật đầu, nói:

– Rất tốt, bảo trì tốc độ này.

Chạy như điên một đoạn thời gian ngắn, Kim Giác sư hổ thú cảm thấy mỏi mệt, thiếu chút nữa phun ra máu tươi. Nó muốn cho Sở Mộ biết rõ sự lợi hại của mình, ai ngờ lại bị Sở Mộ chơi cho một vố.

Sức chịu đựng của Kim giác sư hổ thú quả thực rất mạnh, nhưng mà không có cách nào chống đỡ được lâu. Thể lực lớn cũng có lúc tiêu hao, tốc độ hạ thấp. Sở Mộ lập tức lấy ra một bình nhỏ Hoang thạch nhũ ngàn năm, đổ ra một giọt.

Lập tức, mùi thơm kia khiến cho đầu Kim Giác sư hổ thú này kích động không thôi, liên tục gầm rú, muốn ăn giọt Hoang thạch nhũ ngàn năm kia.

Trí tuệ của nó nói cho nó biết, đồ vật này đối với nó là thứ cực kỳ có tác dụng. Bảo vật, là bảo vật, vô cùng có lợi với nó.

– Làm tọa kỵ của ta cho tốt. Đưa ta tới bên ngoài Vạn Hoang đại thành, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Sở Mộ nói, cũng không có tiếp tục dụ dỗ Kim Giác sư hổ thú. Hắn nhỏ giọt Hoang thạch nhũ kia xuống. Kim Giáp sư hổ thú vội vàng lè lưỡi nuốt, trong lúc chạy, nó nhanh chóng cuốn giọt Hoang thạch nhũ ngàn năm kia lại, rồi nuốt xuống.

Loại bảo vật như Hoang thạch nhũ ngàn năm này, cho dù trong Thiên Hoang giới cũng hiếm có.

Lần thứ nhất nuốt Hoang thạch nhũ ngàn năm mới có hiệu quả tốt nhất. Kim Giác Sư hổ thú còn có thể cảm nhận được có một cỗ nhiệt lưu lưu chuyển trong người nó. Không ngờ khiến cho thể lực gần như tiêu hao hết của nó nhanh chóng khôi phục. Không bao lâu sau đã khôi phục tới đỉnh phong, dường như còn có chút tăng cường.

Tốc độ chạy lần nữa đẩy cao, bất quá lần này không phải là nó bạo phát, muốn cho Sở Mộ biết rõ sự lợi hại của mình. Mà nó dùng tốc độ cao nhất dưới trjang thái bình thường mà chạy đi. Như vậy nó có thể chạy một đoạn thời gian rất lâu.

Trong lúc chạy đi, cỗ nhiệt lưu kia rót vào trong thân thể, huyết nhục, khiến cho thể lực nó trong đoạn thời gian kế tiếp, luôn bảo trì ở trạng thái đỉnh phong. Rồi sau đó mới từ từ hạ thấp.

Hoang Thạch nhũ tuy rằng không nhiều, nhưng mà Sở Mộ vẫn còn có chút. Lấy ra một chút cho đầu Kim Giác hổ sư thú này phục dụng cũng không coi vào đâu.

Vì muốn nhận được thêm Hoang thạch nhũ ngàn năm, Kim Giác sư hổ thú không ngờ lại như bán mạng, chạy như điên. Một đường vọt về phía bắc, tốc độ kia khiến cho người ta giật mình.

Ba ngày sau, giọt Hoang thạch nhũ ngàn năm kia tiêu hao hết, Sở Mộ lại cho Kim Giác Sư hổ thú một giọt.

Trên đường đi, Sở Mộ cũng nhìn thấy một ít thanh niên Kiếm giả, cả nam lẫn nữ đều có. Ít nhiều đều cưỡi tọa kỵ, nhanh chóng phóng về phía bắc. Khi bọn hắn chứng kiến tọa kỵ của Sở Mộ, đều rất là hâm mộ, cũng may không có ai gây chuyện.

Mục tiêu của những người này đều là Vạn Hoang đại thành, bọn hắn cũng vì tuyển chọn trăm năm của Thiên Hoang địa cung mà tới.

Ngày thứ mười, Sở Mộ không có vào thành, Kim Giác Sư hổ thú khi mỏi mệt sẽ dừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát. Sau khi khôi phục lại tiếp tục chạy đi. Qua mười ngày, Sở Mộ tổng cộng cho Kim Giác Sư hải thú nuốt ba giọt Hoang thạch nhũ ngàn năm. Sau khi hấp thu, mặc dù không khiến cho thực lực Kim Giác sư hổ thú đột phá, nhưng mà lại cải thiện thân thể nó rất lớn.

Hoang thú từ trước tới nay thân thể cường hãn trứ danh, trong cơ thể có Hoang thú lực. Thân thể càng cưỡng hãn, lực lượng, tốc độ, sức bật, sức chịu đựng, các loại phương diện cũng rất mạnh. Căn cơ của Hoang thú ở chỗ thân thể, thân thể càng mạnh mẽ, tiềm lực càng lớn.

Chương 1244: Một đường tiến về hướng bắc (Hạ)

Thân thể mạnh mẽ không chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể, mà là các phương diện tổng hợp lại, dùng một cách nói khác, đó là trình độ hoàn mỹ.

Lực lượng của Hoang thạch nhũ ngàn năm đều dùng để cải thiện thân thể của Kim Giác sư hổ thú, chẳng khác nào là thoát thai hoán cốt. Khi đó tiềm lực của Kim Giác sư hổ thú sẽ tăng lên nhiều. Đột phá tới tầng thứ cao hơn. Đây bất quá chỉ là chuyện đơn giản mà thôi.

Trí tuệ của Kim Giác sư hổ thú nói cho nó biết, chuyện này có chỗ tốt rất lớn với nó. Trong lòng cũng vô cùng cảm kích Sở Mộ, hận không thể làm tọa kỵ của Sở Mộ suốt đời.

Nghỉ ngơi xong, lúc đang muốn tiếp tục xuất phát thì mặt đất đột nhiên chấn động. Ngay sau đó có một đạo thân ảnh cực lớn nhanh chóng phóng tới gần. Sở Mộ nhìn vào, đây không ngờ lại là một đầu Thiết Giáp man tượng.

Thiết Giáp man tượng cũng là một loại hoang thú, chỉ là hình thể gấp đôi Kim Giác sư hổ thú. Vô cùng khổng lồ, tốc độ không bằng Kim Giác sư hổ thú, nhưng mà lực lượng lại vượt xa. Khi chạy, mặt đất chấn động, giống như địa chấn vậy.

Hơn nữa sức chịu đựng của Thiết Giáp man tượng cũng gấp đôi Kim Giác sư hổ thú. Tốc độ khôi phục cực nhanh, cơ hồ không cần nghỉ ngơi, có thể liên tục chạy đi.

Khí tức đầu Thiết Giáp man tượng kia phát ra cũng là siêu cấp Hoang thú, bất quá chỉ tương đương với Kiếm giả Cửu Chuyển cảnh thất chuyển. Còn không bằng Kim giáp sư hổ thú.

Điều khiến cho Sở Mộ chú ý là người trên lưng Thiết Giáp man tượng là một thanh niên mặc da thú.

Thiết Giáp man tượng chạy tới gần rồi đột nhiên dừng lại. Cái chân trắng kiện đạp vào mặt đất tạo thành mấy cái khe rãnh. Ngay sau đó thanh niên mặc da thú trên lưng Thiết Giáp man tượng đột nhiên nhảy xuống dưới đất. Thân thể tạo thành một đường vồng cung, vươn tay rút trọng kiếm sau lưng ra. Hai tay nắm lấy trọng kiếm, giơ lên cao rồi chém xuống.

Sở Mộ lập tức cảm nhận được mình bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ như núi, giống như kiếm áp tập trung, trấnaáp. Trọng kiếm nhanh chóng trở nên lớn trước mặt hắn, tràn ngập cả mắt.

Khí phách, trầm trọng, chỉ có điều không có sát khí.

Sở Mộ mỉm cười, không có tránh né. Bát Diện Thiên Hoang kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm từ dưới chém lên. Trong nháy mắt hai kiếm va chạm, Chấn Sơn kính cực hạn phát động, lực lượng chấn động mạnh mẽ tới cực điểm trùng kích ra. Đồng thời một cỗ lực lượng va chạm phản chấtn ới. Bị Sở Mộ sử dụng, hình thành lực chấn động, lần thứ hai trùng kích tới.

Trọng kiếm run lên, thanh niên mặc da thú chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng chấn động cường đại trùng kích. Miệng hét lớn một tiếng, cơ bắp bành trướng. Cả cánh tay tăng vọt lên gấp đôi, lực lượng mạnh mẽ không gì bì nổi bộc phát. Mạnh mẽ đem lực lượng chấn động đè xuống. Một cỗ lực lượng chấn động thứ hai lần nữa truyền tới, thoáng cái phá nát sự chống cự của hắn.

Trọng kiếm bị bắn ngược về phia sau, tay cầm kiếm cũng bị bắn về phía sau. Thân thể không nằm trong khống chế, liên tục lùi về phía sau mấy bước.

– Đối thủ tốt.

Thanh niên mặc da thú này quát lớn một tiếng, bàn chân mạnh mẽ đạp vào mặt đất, tạo thành một dấu chân cực sâu. Lực lượng cường hãn trong thân thể bộc phát, giống như núi lửa dâng trào. Mặt đất chấn động, một cỗ khí thế kinh người bộc phát, tiếp đó là môt đạo khí tức màu vàng vừa thô vừa to phóng lên trời. Lớn bằng một đầu mãng xà, quấn quanh thanh niên mặc da thú.

Trọng tâm hạ thấp, hai chân trước sau giang rộng ra bằng vai. Giống như một cây cung kéo hết cỡ, tràn ngập sức dãn kinh người. Trọng kiếm chỉ về phía trước, nhắm ngay Sở Mộ. Lập tức khiến cho Sở Mộ sinh ra cảm giác bị khóa.

Toàn thân chấn động, một cỗ lực lượng mạnh mẽ điên cuồng truyền lại, mặt đất dưới chân nghiền nát.

Miệng hét to một tiếng, đồng thời một tiếng oanh vang lên. Đá vụn bắn lên cao, trong vô số đá vụn có bụi đát. Thanh niên mặc da thú kia hóa thành một mũi tên, phá không phóng về phía Sở Mộ.

Khí lưu khủng bố trùng kích, giống như bài sơn hải đảo, xuyên thủng hết thảy, nghiền áp tất cả. Kim Giác sư hổ thú vội vàng tránh lui. Bởi vì khí thế của một kiếm này quá mạnh mẽ.

Giống như là một viên đạn vậy.

“Viên đạn” này phóng tới, mặt đất bị phá thành một cái rãnh. Lúc này bước chân Sở Mộ vượt qua, thân thể tạo thành một đường vòng cung, xuất hiện sau lưng thanh niên mặc da thú. Bát Diện Thiên Hoang kiếm khẽ hất lên, quật vào lưng thanh niên mặc da thú này.

Phanh một tiếng, cả người thanh niên mặc da thú bị bắn vào trong khối nham thạch cực lớn, khiến cho khối nham thạch kia chia năm xẻ bảy. Thân thể còn tiếp tục bắn về phía trước đụng vào một vách núi phía sau khối nham thạch.

Sở Mộ khẽ cười, thu kiếm, nghỉ ngơi một lát rồi lần nữa chạy đi.

– Gia hỏa này thật lợi hại.

Thanh niên mặc da thú từ trong vách núi lao ra, toàn thân không có chút bụi bặm nào. Nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, cười hắc hắc. Hắn lại cưỡi Thiết Giáp man tượng, cũng theo phương hướng của Sở Mộ rời đi. hwans biết rõ, nhất định mình co thể lần nữa gặp lại được Sở Mộ. Lúc đó có thể chính thức giao thủ, đại chiến một phen.

Thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ thường thường trực tiếp đi qua các thành trì, trực chỉ Vạn Hoang đại thành.

Nhảy xuống khỏi lưng Kim Giác sư hổ thú, Sở Mộ vươn tay vuốt bờm Kim Giác sư hổ thú, rất là mềm mại, xúc cảm rất tốt.

– Được rồi, cám ơn ngươi đã mang ta tới đây. Sau này ngươi được tự do.

Sở Mộ lại vỗ lên thân thể Kim giáp sư hổ thú, cười nói.

Kim Giác sư hổ thú không biết nói chuyện, nhưng mà trong khoảng thời gian này thường xuyên được phục dụng Hoang thạch nhũ ngàn năm, gần như thoát than hoán cốt, linh tính tăng lên nhiều, trí tuệ cũng có tăng trưởng rõ ràng. Nó cúi đầu xuống, nhẹ nhàng đụng đụng vào Sở Mộ, giống như tiểu hài tử vậy, lưu luyến không thôi.

– Được rồi, đi đi.truyện cõi âm

Sở Mộ cười cười, lại lấy ra một bình Hoang thạch nhũ ngàn năm, lấy ra ba giọt, để cho Kim Giác sư hổ thú nuốt vào. Có ba giọt Hoang thạch nhũ ngàn năm này, Kim Giác sư hổ thú có thể thoát thai hoán cốt triệt để. Lại một lần nữa đột phá, trở thành Đại hoang thú.

Đại hoang thú là một đẳng cấp của Hoang thú. Đồng dạng với Kiếm giả Nguyên cực cảnh nhân loại vậy. Mà liên tục phục dụng Hoang thạch nhũ ngàn năm cho nên Kim Giác sư hổ thú đã thoát thai hoán cốt, khác với Hoang thú khác. Cho nên một khi đột phá thành Đại Hoang thú, sức chiến đấu so với Đại hoang thú ngang cấp còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Kim Giác sư hổ thú cứ đi ba bước lại quay lại nhìn Sở Mộ, mãi tới khi không còn bóng lưng.

Chương 1245: Thiên tài hội tụ (Thượng)

Sở Mộ thu hồi ánh mắt, quay người, nhìn về phía trước. Trong mắt hắn là một hình dáng, hình dáng này giống như núi cao ở phía xa xa vậy.

Chỗ đó là Vạn Hoang đại thành.

Cách nhau rất xa, nhưng mà Sở Mộ cũng có thể cảm giác được một cỗ khí tức thê lương tràn ngập tới.

Bước chân ra, Sở Mộ bước về phía Vạn Hoang đại thành. Vừa sải bước đã cách đó ngoài ba trượng, tốc độ không chậm một chút nào.

Sau lưng có tiếng xé gió vang lên. Tiếp đó có Kiếm giả cưỡi Hoang thú nhanh chóng xẹt qua.

Sau hai thời thần, sắc trời trờ nên lờ mờ. Sở Mộ cũng đi tới trước Vạn Hoang đại thành.

Không hổ là một trong bốn tòa đại thành của Thiên Hoang giới, quy mô của Vạn Hoang đại thành khá lớn, khó nói nên lời.

Chỉ riêng độ cao của tường thành cũng có mấy trăm thước. Giống như là một ngọn núi vậy, tản mát ra khí tức hùng hồn nguy nga. Khí tức này đập vào mặt, như ẩn chứa lịch sử lắng đọng. Như chứng kiến dòng sông thời gian trôi qua, bất luận kẻ nào trước mặt nó cũng có vẻ vô cùng nhỏ bé.

Đây không phải là vấn đề thực lực cao thấp. Trên thực tế, cường giả cấp Kiếm Vương ra tay là có thể đem đại thành như vậy phá hỏng không còn một mống. Biến thành một tòa phế tích. Nhưng mà bởi vì kiến tạo từ rất lâu, trải qua năm tháng ăn mòn, trải qua dòng sông dài năm tháng cọ rửa. Lại trải qua vô số mửa gió, chứng kiến từng người quật khởi, chứng kiến vô số lão nhân qua đời. Nhiều đời cường giả phát triển và vẫn lạc. Chỉ lưu lại khí tức hùng hậu trên tòa thành này.

Đây là lắng đọng, là lắng đọng từ năm tháng, cho dù là khí tức của Kiếm Thánh cũng không có cách nào so sánh được.

Hơn nữa trình độ nồng đậm của Hoang khí trong đại thành này cũng vượt xa mấy ngàn lần ở Biên Hoang thành.

Cửa thành Vạn Hoang đại thành rộng mở. Ngoài cửa thành có kiếm vệ đứng. Tổng cộng có bốn người, mỗi một người đều có tu vi Khí Hải cảnh.

Chỉ cần nhìn tường thành cũng đã nhìn qua quy mô của Vạn Hoang đại thành. So với Biên Hoang thành gấp mấy trăm lần. Nếu như nói Biên Hoang thành chỉ là một thôn xóm nhỏ, như vậy Vạn Hoang đại thành giống như là đô thành của một quốc gia vậy.

Hít sâu một hơi, vẻ mặt Sở Mộ bình thản, lại có một tia trang trọng. Chân sải bước về phía cửa Vạn Hoang đại thành.

Thiên Hoang địa cung một trăm năm mở ra một lần. Vạn Hoang đại thành là một trong những diểm tụ họp, nhất định sẽ hấp dẫn rất nhiều thanh niên ài tuấn. Khiến cho lưu lượng trong Vạn Hoang đại thành so với bình thường tăng lên rất nhiều.

Là một trong bốn tòa đại thành lớn của Thiên Hoang giới, Vạn Hoang đại thành tự nhiên có luật hoàn thiện. Thực lực của Vạn Hoang kiếm vệ trong Vạn Hoang đại thành mạnh mẽ kinh người, cho nên không ai dám nháo sự trong thành.

Bất quá lúc lần đầu vào thành vẫn phải tiến hành đăng ký một phen. Tính danh, lai lịch, cùng với mục đích khi vào Vạn Hoang đại thành.

Tên đăng ký xong, về phần lai lịch là Luyện Đan sư của Tiểu Đan các trong Biên Hoang thành. Mục đích tiến vào Vạn Hoang đại thành tự nhiên là vì tuyển cử một trăm năm có một lần của Thiên Hoang địa cung.

Sau đó Sở Mộ nhận được một khối lệnh bài bằng gỗ, màu nâu. Bên trên co tên hắn, có lẽ là biểu tượng thân phận của hắn trong Vạn Hoang đại thành này.

Luật pháp của Vạn Hoang đại thành hoàn thiện, ngẫu nhiên sẽ tiến hành kiểm tra. Nếu như không có lệnh bài thân phận sẽ bị đuổi ra ngoài. Vô cùng nghiêm khắc. Cũng bởi vì mỗi một Man Hoang kiếm vệ của Vạn Hoang đại thành đều có thực lực Nguyên cực cảnh, Đại thống lĩnh trong đó càng là cường giả cấp Kiếm Vương. Bởi vậy căn bản không có ai dám nháo sự ở đây.

Đi vào trong Vạn Hoang đại thành, Sở Mộ lập tức bị kiến trúc bên trong làm cho chấn động.

Kiến trúc vô cùng cổ xưa, mỗi một tòa đều để lộ ra khí tức tang thương, có lịch sử lắng đọng trong đó.

Hắn hoảng hốt, như có cảm giác xuyên việt thời không. Có cảm giác như nhìn thấy cảnh vật xa xưa, từ rất lâu trước đây.

Người lần đầu tiến vào Vạn Hoang đại thành thường thường sẽ như Sở Mộ. Chỉ có điều sẽ lăng đọng trong đó, phải mất một đoạn thời gian ngắn mới có thể tỉnh lại. Nhưng mà có người chỉ mấy hơi thở ngắn ngủi đã tỉnh lại.

Mang theo lệnh bài thân phận, Sở Mộ đi theo đám người như thủy triều về phia Thiên Hoang biệt viện.

Thiên Hoang biệt viện là nơi cho những Kiếm giả tham dự tuyển cử một trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung. Bình thường sẽ đóng cửa, không cho người khác tiến vào. Chỉ có lúc tuyển cử trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung mới mở ra.

Bên trong có phong cấm. Bởi vậy hoàn toàn không lo lắng tới việc đồ vật bị hư hao và tro bụi. Đồng thời cũng hoàn toàn không phải đi quét dọn.

Sau khi Sở Mộ đưa ra lệnh bài thân phận, hắn tiến vào Thiên Hoang biệt viện, chọn lựa một gian phòng rồi ở lại đó.

Diện tích của Thiên Hoang biệt viện rất lớn, tuy rằng không bằng biên Hoang thành. Nhưng mà nơi này chỉ chiếm một góc nhỏ trong Vạn Hoang đại thành mà thôi. Trong biệt viện, trừ có phòng ốc ra còn có đấu kiếm đài…

Sở Mộ đi vào trong biệt viện, lúc đi ngang qua, hắn chứng kiến chung quanh đấu kiếm đài có không ít người vây quanh. Đang chỉ trỏ, nghị luận gì đó. Mà trên đấu kiếm đài thì có người đang chiến đấu.

Một mặt đi ngang qua, ánh mắt Sở Mộ chậm rãi đảo qua đám người. Nhãn lực của hắn kinh người, tinh thần ý niệm càng thêm cường đại. Cảm giác vô cùng nhạy cảm, bởi vậy có thể đơn giả nhìn ra tu vi của đối phương.

Nguyên cực cảnh, toàn bộ đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh. Tuy rằng tu vi cao có, thấp có, nhưng mà tuổi những người này cũng không lớn. Cơ hồ đều ba mươi tuổi đổ lại.

Thiên tài, mỗi một người đều là thiên tài. Bình thường không đi ra, hiện tại toàn bộ đều tập trung ở đây.

Nghĩ như vậy, Sở Mộ cũng không có sốt ruột đi chọn một căn phòng. Chẳng qua đây chỉ là nơi ở tạm thời, tốt xấu cũng không quan trọng. Cho nên Sở Mộ dời bước, đi về phía đấu kiếm đài, cẩn thận quan sát.

Hai Kiếm giả trên đấu kiếm đài đang chiến đấu, tu vi song phương là Nguyên cực cảnh tiểu thành. Tạo nghệ kiếm thuật không tệ, bởi vì không phải là cuộc chiến sinh tử cho nên không có sử dụng kiếm kỹ.

Song phương giao thủ ở trong mắt đám người chung quanh tự nhiên không tệ. Nhưng mà trong mắt Sở Mộ mà nói, lại có vẻ thô ráp.

Không có tu luyện khống chế lực lượng, tạo nghệ kiếm thuật cũng không có đạt tới cấp độ lĩnh vực. Có thiên phú chiến đấu nhất định, nhưng mà kém khá xa so với Sở Mộ. Ngay cả đám người Tần Sơn Hà cũng cách xa đám người này mấy con phố.

Chỉ chốc lát sau, một người trong đó đã thua.

– Còn có vị nào đi lên chỉ giáo hay không?

Kiếm giả chiến thắng nhìn quanh một vòng rồi nói.

Chương 1246: Thiên tài hội tụ (Hạ)

Chỉ là giao phong kiếm thuật, sẽ không tiêu hao bao nhiêu thế lực.

– Để ta tới lĩnh giáo cao chiêu của các hạ một chút.

Lâp tức có người phi thân nhảy lên, rơi xuống đấu kiếm đài, tiếp tục giao thủ.

Không có gì đáng xem, Sở Mộ thu hồi ánh mắt. Lúc hắn định rời đi thì một cỗ khí cơ dẫn dắt, khiến cho hắn quay đầu lại. Nhìn về phía cửa vào Thiên Hoang biệt viện.

Chỉ thấy trong đám người vừa mới xuất hiện kia, cầm đầu là một thanh niên mặc trường bào màu trắng. Khí vũ hiên ngang, tuấn tú lịch sự. Mày kiếm mắt sáng, nhìn qua mười phần tuấn kiệt. Trung khí mười phần, vừa mới xuất hiện đã lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Liên tục rơi vào trên người hắn.

Mà bên cạnh hắn có bảy tám người vây quanh, như là chúng tinh củng nguyệt vậy.

– Là Vạn Lưu Phong của Vạn Thị gia tộc.

Có người thấp giọng nói, ngữ khí khiếp sợ.

– Vạn Thị gia tộc, là Vạn Thị gia tộc, một trong ba đại gia tộc của Vạn Hoang đại thành hay sao?

– Đúng vậy, chính là một trong ba gia tộc cự đầu của Vạn Hoang đại thành này.

Sở Mộ còn chưa rời đi lập tức nghe được đủ loại nghị luận, khiến cho hắn có chút hiểu biết.

Vạn Thị gia tộc là một trong tứ đại cự đầu của Vạn Hoang đại thành. Tứ đại cự đầu này đương nhiên tính cả phủ thành chủ ở bên trong. Mà Vạn Lưu Phong là nhi tử thứ ba của gia chủ Vạn gia. Trời sinh kỳ tài, thiên phú kinh người, thiên phú tu luyện kinh người, đạt tới tứ phẩm.

Vạn Lưu Phong năm nay hai mươi tám tuổi, tu vi đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong. Kiếm ý vượt qua chín thành, lĩnh ngộ hai loại áo nghĩa. Phong chi áo nghĩa và Hỏa chi áo nghĩa, đều vượt qua chín thành. Đã từng một mình một kiếm giết ba Kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn, thanh danh đại chấn.

Bởi vì tuổi trẻ, thực lực lại cao thâm, lại mặc bạch y, cho nên được người ta gọi là Bạch Y ngọc kiếm.

Xuất thân hơn người, lại thêm thực lực siêu cường, khiến cho Vạn Lưu Phong đi tới đâu cũng là tiêu điểm.

Khóe miệng hắn nở nụ cười, phong độ nhẹ nhàng từ từ đi tới. Ánh mắt chậm rãi xẹt qua mặt mọi người.

Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn qua, lập tức không có hứng thú. Vạn Lưu Phong này đúng là thiên tài, nhưng mà thì sao chứ? Thiên tài rất nhiều, không biết Sở Mộ đã thấy bao nhiêu, cho nên hắn không để ý một chút nào.

Cho nên Sở Mộ thu hồi ánh mắt, nhanh chóng rời đi. Cách làm của hắn khiến cho đám người Vạn Lưu Phong chú ý tới hắn. Bất quá cũng không có để ý, nếu không khó tránh khỏi xung đột.

Vạn Lưu Phong sau khi đi vào Thiên Hoang biệt việt, không bao lâu sau lại có không ít thiên tài chạy tới, đi vào trong biệt viện.

truyện kiếm tu audio

Diện tích của Thiên Hoang biệt viện khá lớn, kiến trúc cũng không ít. Bởi vậy phòng ốc rất nhiều. Sở Mộ tùy tiện chọn một căn phòng không có người ở.

Một tháng ngày chạy đi, trên cơ bản đều ngồi trên lưng Kim Giác sư hổ thú. Tốc độ nhanh, hơn nữa lại ổn định. Hắn dùng thời gian đó tu luyện, cũng trùng kích Phong thần huyết chú phong ấn kiếm ý.

Hôm nay kiếm khí rèn luyện tới cực hạn. Kế tiếp là đột phá.

Ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu vận chuyển Đại hoang kiếm khí. Vận chuyển một đại chu thiên, không bao lâu sau đã đột phá xiềng xích, tu vi cũng từ Hóa Khí cảnh đại thành đỉnh phong vọt lên tới Hóa Khí cảnh viên mãn.

Cực hạn của Đại Hoang kiếm khí là tu luyện tới Hóa Khí cảnh viên mãn. Mà yêu cầu thấp nhất của Thiên Hoang kiếm điển là Khí Hải cảnh. Sở Mộ trước tiên phải đột phá lên Khí Hải cảnh thì mới có thể tu luyện Thiên Hoang kiếm điển.

Hắn định dùng một ít thời gian, nghiên cứu Đại Hoang kiếm điển một ít, nhìn xem có thể cải tiến thêm một chút hay không.

Lúc này đã là ngày thứ mười Sở Mộ đi vào Thiên Hoang biệt viện. Phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng, rèn luyện Đại Hoang kiếm khí. Dùng ý niệm tinh thần trùng kích Phong Thần huyết chú bên ngoài kiếm ý. Lại nghiên cứu Thiên Hoang kiếm điển, để lần nữa cải tiến Đại Hoang kiếm khí quyết.

Hiện tại, Sở Mộ muốn tu luyện tới Khí Hải cảnh thì có hai phương pháp, đầu tiên là chuyển tu Đại Hoang kiếm quyết thành kiếm khí quyết Hoang hệ cao thâm hơn. Nhưng mà nhiều lần chuyển tu Kiếm khí quyết có một tai hại. Đó là làm cho trình độ tinh thuần của kiếm khí hạ thấp. Nhất định phải dùng nhiều thời gian đi rèn luyện hơn mới có thể đền bù được.

Phương pháp thứ hai là cải tiến Đại Hoang kiếm khí quyết, khiến cho nó có thể tu luyện tới Khí Hải cảnh, có thể bảo trì kiếm khí tinh thuần, trước sau như một.

Giữa cả hai, Sở Mộ lựa chọn phương pháp thứ hai, chỉ là có chút khó khăn.

Phần lớn thời gian dùng để tu luyện. Ngẫu nhiên Sở Mộ cũng đi ra ngoài một chút, đi dạo một vòng quanh Vạn Hoang đại thành. Hắn cũng đi tới Luyện Đan sư liên minh, đem một phần bút ký luyện đan, sau đó đóng dấu niêm phong lại, sai người giao cho Trần Kỳ Cốc, hoàn lại ân huệ của đối phương.

Luật phát Vạn Hoang đại thành hoàn thiện, mỗi ngày đều có Vạn Hoang kiếm vệ tuần tra, cho nên cũng không có gặp phải khiêu khích, xung đột gì.

Bên Thiên Hoang biệt viện này mỗi ngày đều có rất nhiều trận chiến.

– Huynh đệ, có muốn đi lên chơi đùa một chút hay không?

Sở Mộ vừa mới trở lại Thiên Hoang biệt viện. Lúc hắn đi ngang qua một tòa đấu kiếm đài, người trên đấu kiếm đài lập tức hô với hắn.

– Không.

Sở Mộ lắc đầu, đây còn không phải là lần đầu tiên. Hơn nữa người khiêu chiến hắn đều là một người. Là thanh niên Kiếm giả giống như dã thú ngồi trên lưng Thiết Giáp man tượng kia.

Tên này gọi là Bùi Vô Thủ, một cái tên rất là kỳ quái. Hắn là một cuồng nhân chiến đấu. Nghe nói hắn ta một đường chiến đấu mà đi tới đây. Nhìn thấy người có thực lực lập tức ra tay. Đến Thiên Hoang biệt viện, còn chưa chọn phòng đã trực tiếp nhảy lên trên đấu kiếm đài. Đánh bại hai người đang đánh nhau trên đấu kiếm đài.

Kế tiếp. phần lớn thời gian của hắn đều ở trên đấu kiếm đài, phát ra lời khiêu chiến với người khác.

Mười ngày qua, Bùi Vô Thủ này đã sớm tạo ra thanh danh, được vinh dự tôn là một trong tứ tuyệt của Thiên Hoang biệt viện trong Vạn Hoang đại thành.

Cái gọi là tứ tuyệt đó là… Nhất tuyệt trong đó là Bùi Vô Thủ, tam tuyệt khác thì là Vạn Lưu Phong, Quý Vũ Trữ và Long Tâm Nguyệt.

Bùi Vô Thủ này có lai lịch thế nào không ai biết rõ, dường như không có xuất thân gì lớn. Vạn Lưu Phong thì là tam thiếu gia của Vạn Thị gia tộc trong Vạn Hoang đại thành. Quý Vũ Trữ là người Quý Thị gia tộc của Vạn Hoang đại thành. Đồn rằng là do một lần gia chủ mất lý trí, say rượu mà tạo thành. Nhưng bởi vì thiên phú của hắn kiệt xuất cho nên được coi trọng. Mà Long Tâm Nguyệt thì là tam tiểu thư của Long thị gia tộc trong Vạn Hoang đại thành.

Chương 1247: Quá ba mươi tuổi ra ngoài

Bốn tuyệt trước mắt không có giao thủ, bởi vậy không biết bài danh thế nào. Bùi Vô Thủ rất muốn chiến một trận, nhưng mà ba người khác lại có ý lảng tránh.

Thiên Hoang biện viện rất lớn cũng có rất nhiều Kiếm giả vào ở. Có một ít người thuần túy là tới đục nước béo cò. Trừ Tứ tuyệt ra, những người khác tuyệt đại đa số đều không có tên tuổi gì. Sở Mộ cũng là một thành viên trong nhóm người không có tên tuổi đó.

Đương nhiên, nếu như hắn nguyện ý, trong khoảng khắc có thể quét ngang THiên Hoang biệt viện, không ai có thể ngăn cản hắn.

Bùi Vô Thủ năm lần bảy lượt khiêu chiến, Sở Mộ năm lần bảy lượt cự tuyệt. Không phải hắn sợ hãi, mà là hắn đã từng nhìn qua Bùi Vô Thủ chiến đấu. Thực lực quả thực rất cường đại, cũng coi như là thiên tài trong thiên tài. Nhưng ở trong mắt Sở Mộ mà nói, vẫn quá non, hoàn toàn không khiến cho hắn có hứng thú ra tay.

Chuyện này rơi vào trong mắt những người khác, Sở Mộ lần lượt cự tuyệt đó chính là sợ hãi. Cho nên lập tức có một đám người cười nhạo hắn.

– Ta sẽ khiến cho ngươi phải ra tay.

Bùi Vô Thủ nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, lầm bầm nói.

Thời gian nhoáng cái trôi qua, lại hai ngày qua đi.

Một đạo thanh âm vang lên, truyền khắp Thiên Hoang biệt viện, muốn tất cả mọi người tập hợp trên bãi đất trống ở biệt viện.

Kích động tràn ngập trong lòng đám Kiếm giả ở trong biệt viện. Tuyển chọn trăm năm một lần của Thiên Hoang địa cung rốt cuộc cũng sắp bắt đầu.

Không tới một phút đồng hồ, tất cả mọi người rời phòng, tụ tập trên mảnh đất trống trong biệt viện. Rậm rạm, chằng chịt, ước chừng có mấy vạn người. Không thể không nói. Thiên Hoang giới tuy rằng không quá lớn, nhưng mà thiên tài xuất hiện lớp lớp, không đơn giản một chút nào.

Trên không trung trước mặt đám người Sở Mộ có một đạo thân ảnh đang lơ lửng, chắp hai tay sau lưng. Là một trung niên mặc trường bào màu vàng nâu, vẻ mặt uy nghiêm. Ánh mắt đảo qua đã khiến cho người ta cảm thấy áp lực trầm trọng.

Người này là người Thiên Hoang địa cung, chủ trì tuyển chọn một trăm năm một lần trong Vạn Hoang đại thành này.

Mặc kệ thực lực của hắn thế nào, chỉ cần là xuất thân từ trong Thiên Hoang địa cung, đã tràn ngập sắc thái thần bí, đủ để trấn trụ rất nhiều người.

Đồn rằng người Thiên Hoang địa cung thường thường lúc bắt đầu tuyển chọn mới xuất hiện. Để tránh người ta tìm tới, hối lộ, nịnh nọt…

– Lời nói dư thừa ta không nói nhiều, muốn tiến vào Thiên Hoang địa cung, cần trải qua ba cửa khảo hạch.

Kiếm giả Thiên Hoang địa cung cao giọng nói.

– hiện tại tiến hành cửa khảo hạch thứ nhất.

Nói xong trong hai mắt trung niên này bắn ra hai đạo quang mang màu vàng nâu. Bắn ra, tạo thành hình quạt, khẽ quét qua. Lúc quét tới khu vực chỗ Sở Mộ, ánh mắt trung niên này ngưng tụ, trực tiếp nhìn vào người Sở Mộ.

Sở Mộ cảm giác mình bị nhìn, quang mang kia trực tiếp thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, bao phủ xương cốt hắn.

hắn thoáng cái đã hiểu rõ, đây là dò xét cốt linh. Cái gọi là cốt linh là tuổi của xương cốt vậy.

Bề ngoài thường thường có tính lừa gạt. Những Kiếm giả tu luyện công pháp đặc thù, hoặc là phục dụng linh dược đặc thù. Một lão nhân bảy tám chục tuổi bề ngoài cũng có thể giống như hai chục tuổi. Nhưng mà tuổi của xương cốt thì không giả vờ được.

Ngay cả xương cốt cũng tu luyện tới tình trạng cực kỳ mạnh mẽ. Năm tháng tổi qua, cũng lưu lại vô số dấu vết trên xương cốt. Cái loại dấu vết này không có tác dụng phụ, cũng không có lợi gì. Chỉ là một loại dấu vết chứng nhận năm tháng mà thôi.

Sở Mộ biết rõ tuổi thật của mình tuyệt đối đã vượt qua ba mươi tuổi. Trong lòng hắn không khỏi khẩn trương. Lúc này một đạo khí tức hoang vu phảng phất từ trong hư vô tràn tới, lập tức tràn ngập toàn thân hắn.

Đó là lực lượng Thiên Hoang kiếm lệnh, tràn ngập bề ngoài xương cốt.

– Ồ?

Tiếng kêu kinh dị vang lên, trung niên kia nhìn Sở Mộ thật sâu. Hắn cảm giác được có một cỗ khí tức rất là kỳ lạ, lại rất là quen thuộc, rồi lại có chút lạ lẫm. Hắn không khỏi nhớ tới một truyền thuyết trong Thiên Hoang địa cung, trong lòng chấn động, thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng.

Hắn lại nhìn thêm Sở Mộ mấy lần, rồi ánh mắt mới rời đi chỗ khác, đảo qua những người khác.

Chỉ chốc lát sau, trung niên này thu hồi ánh mắt, trong lòng vẫn còn kích động.

– Người tuổi vượt qua ba mươi tuổi tự mình đứng ra, rời đi.

Trung niên kia không nhanh không chậm nói, ngữ khí có một loại uy nghiêm.

– Nếu không, có lẽ các ngươi cũng từng nghe qua hậu quả khi muốn lừa gạt rồi đó.

Mọi người nhìn nhau, có một ít người thì biến sắc. Do dự một hồi, có người thứ nhất đi ra, cũng có người thứ hai, thứ ba.

– Xem ra vẫn không thể tránh được.

Sở Mộ âm thầm thở dài, cũng từ trong đám người đi ra. Bất quá hắn định đi tìm người của Thiên Hoang địa cung, đưa ra Thiên Hoang kiếm lệnh, nhìn xem có thể dàn xếp một phen hay không.

Không ngờ lại có hơn một ngàn người từ trong đám người đi ra, vẻ mặt rất là khó coi.

Khó có thể tưởng tượng được, người đục nước béo cò lại nhiều như vậy.

– Hôm qua ta mới đầy ba mươi tuổi nha.

Có một người giải thích.

– Đi ra ngoài.

Người trung niên của Thiên Hoang địa cung nói thẳng, lại chợt nhìn về phía Sở Mộ:

– Ngươi ở lại.

Hơn một ngàn người vốn định rời đi lập tức khẽ giật mình, toàn bộ ánh mắt đều nhìn vào người Sở Mộ.

– Chuyện này không công bằng, vì sao cũng đều qua ba mươi tuổi mà chúng ta phải rời đi. Hắn lại có thể ở lại chứ?

Có tiếng thét vang vọng, đại biểu cho suy nghĩ của rất nhiều người ở đây.

– đi ra ngoài.

Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung không có bất kỳ lời giải thích nào. Sắc mặt âm trầm, một tia sát cơ tràn ra. Áng sáng bốn phía giống như bị cắn nuốt, trở nên âm u. Bóng ma tử vong xuất hiện trong lòng hơn ngàn người kia.

Bọn hắn có thể khẳng định, nếu như không đi nhất định sẽ chết.

Mang theo phẫn nộ và không cam lòng thật sâu, những người này lục tục rời đi. Sở Mộ ở lại, trở thành tiêu điểm vạn chúng chú mục. Trừ Kiếm giả trung niên của Thiên Hoang địa cung ra, người khác không rõ, bản thân Sở Mộ đứng ra tỏ vẻ tuổi hắn đã quá ba mươi. Vậy vì sao lại được ở lại?

Chẳng lẽ người này là con riêng?Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua

Có một ít người ác ý thầm nghĩ.

Đương nhiên loại lời này bọn hắn không dám nói ra, nếu không nhất định sẽ gặp phiền phức.

Sở Mộ mơ hồ có chút suy đoán, chỉ là hắn không có cách nào hoàn toàn xác định được. Bất quá, có thể ở lại, ít nhất nói rõ còn có hi vọng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
cảm ơn bạn quý lê và 1 số bạn đã thông báo nhé..!Có 2 sever bản nhé thay đổi ở sever chính thay đổi giọng nói đó bạn :)
https://audiosite.net
Cập nhật giọng mc lát theo yêu cầu :)
https://audiosite.net
Bộ truyện đã fix lại để mọi người all có thể nghe nhé...!Ngoài ra một số bộ truyện vẫn play được nhé...!Tuy nhiên một số trường hợp lỗi không nghe được do cốc cốc không hộ trợ trình duyệt nghe audio dạng file nén ( bạn có mở trình duyệt khác thử xem nếu bạn lỗi vui lòng thông báo để tụn mình fix sớm nhất nhé ). - !- Đa Tạ -!-
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!