1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
  4. Chương 1028: Sở Mộ ra tay |>đến chương 1032

Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast

Chương 1028: Sở Mộ ra tay |>đến chương 1032

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1028: Sở Mộ ra tay (Hạ)

Bành Thuyên không hề ngạc nhiên ngược lại lộ nụ cười coi rẻ. Đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ cũng cười khinh thường. Kiểu đánh này nhìn như kinh người nhưng thật ra không chạm được một chút da lông kiểm soát lực lượng, có ít nhất bảy mươi phần trăm lực lượng bị lãng phí, tiêu hao uổng công, chưa thể phát ra uy lực mạnh nhất.

Khuôn mặt Quý Thiên Tường bình thản, gã không cho rằng chỉ giảng dạy một lần đã có Kiếm Giả bước vào cửa kiểm soát lực lượng ngay.

Bành Thuyên quát to:

– Cho ngươi kiến thức uy lực cửa kiểm soát lực lượng!

Bành Thuyên không né tránh mà nghênh hướng kiếm của đối phương, vung kiếm ra.

So sánh hai đường kiếm thì thanh thế kiếm của Bành Thuyên yếu hơn nhưng như thiếu sự trói buộc, tốc độ mau hơn, đến sau mà tới trước.

Khi kiếm đến gần đối phương ba tấc Bành Thuyên mới sử dụng sức mạnh bản thân chớp mắt rót vào thân kiếm, bộc phát ra, khiến tốc độ kiếm bỗng tăng nhanh ba phần, uy lực càng mạnh mẽ hơn, bộc phát ra thanh thế càng cuồng bạo hung mãnh.

Sắc mặt đối phương bỗng nhiên thay đổi, đường kiếm này dù là về tốc độ hay uy thế chớp mắt bùng nổ, khí thế đáng sợ tỏa định gã, kiếm áp bức ép khiến gã cảm giác không có chỗ né tránh.

Dù sao là tỷ thí chứ không phải quyết đấu sống chết, Bành Thuyên xoay cổ tay nhẹ hạ xuống, thân kiếm xoay chuyển chuyển tước thành chém đập vào ngực đối phương. Lực lượng mạnh mẽ đánh vào kiếm hộ thể, sức mạnh bùng nổ, đối phương bị đánh bay ra, hộc máu bay khỏi đấu kiếm đài, rớt xuống đất lảo đảo thụt lùi vài bước, khuôn mặt tái nhợt tràn đầy khó tin.

Tu vi hai bên giống nhau, về độ tinh thuần kiếm nguyên, lĩnh ngộ kiếm ý, áo nghĩa này nọ cũng không cách biệt gì lớn nhưng đối phương bị Bành Thuyên đơn giản một kiếm đánh bại, sự thật này rất khó chấp nhận.

Kiểm soát lực lượng, tất cả chỉ vì kiểm soát lực lượng.

Sở Mộ hơi bất ngờ. Bành Thuyên có đẳng cấp kiểm soát lực lượng cao sâu hơn Tư Đồ Tú, Dương Liệt đôi chút, có thể nói là cách Nhập cảnh cực kỳ gần.

Nhưng cách gần không có nghĩa là rất nhanh sẽ đột phá, đôi khi cơ duyên đến chỉ một, hai tháng ngắn ngủi là tới. Đôi khi mất một, hai năm cũng chưa biết chừng, trong Thiên Phong kiếm cung có rất nhiều Kiếm Giả ở đẳng cấp như Bành Thuyên.

Bành Thuyên một kiếm đánh bại đối thủ rồi hào hứng huơ trường kiếm quát:

– Còn ai muốn đến chỉ giáo một phen?

Giang Xuyên lạnh lùng nói:

– Để ta!

Giang Xuyên nhún chân nhảy vọt lên cao rơi xuống đấu kiếm đài.

Bành Thuyên từ trên cao nhìn xuống Giang Xuyên, lạnh nhạt nói:

– Rút kiếm đi.

Giang Xuyên không giận, tâm tính của gã vốn trầm ổn. Giang Xuyên chậm rãi rút kiếm khí ra, hành kiếm lễ rồi kiếm giơ ngang trước mặt, tập trung tinh thần đón chờ.

Trong lòng Giang Xuyên không cho rằng có thể đánh bại được đối phương, mục đích thật sự là tự mình cảm nhận uy lực kiểm soát lực lượng, cảm nhận trực quan sẽ giúp ích cho việc tu luyện hơn.

Bành Thuyên nhìn tư thế của Giang Xuyên là biết đối thủ lần này không liều lĩnh ra tay cướp công mà bảo thủ phòng ngự. Tư thế phòng ngự này có thể chặn lại công kích từ mỗi góc độ trong khả năng lớn nhất.

Bành Thuyên nhếch mép cười nhạt đâm nhát kiếm ra:

– Nhưng ta sẽ cho ngươi biết phòng ngự không có ích gì!

Kiếm này nhẹ nhàng dường như không ẩn chứa lực lượng gì, quỹ tích đâm ra nhẹ nhàng không có gì khác lạ nhưng Giang Xuyên không dám chớp mắt cái nào, con ngươi co rút cố gắng nhìn kỹ hơn.

Bành Thuyên hít sâu quát:

– Giữa!

Lực lượng dồi dào, khi bành Thuyên cách Giang Xuyên ba tấc thì lực lượng rót vào giữa thân kiếm bùng nổ, tiếng động ầm ĩ như núi sụp đất nứt, sóng thần ập đến.

Giang Xuyên vội giơ kiếm đỡ, tay trái ấn vào thân kiếm tăng mạnh phòng ngự.

Trong phút chốc Giang Xuyên cảm giác lực lượng đáng sợ trùng kích vào thân kiếm, lực lượng gã rót vào thân kiếm có dấu hiệu tán loạn. Lực lượng mạnh mẽ đó khiến bàn tay Giang Xuyên tê dại, không thể kiềm chế thụt lùi đến tận mép đấu kiếm đài, suýt rớt xuống đài.

Mặt Giang Xuyên trắng bệch, mắt tràn ngập giật mình:

– Mạnh quá!

Tự mình thể nghiệm cái gọi là kiểm soát lực lượng mới hiểu uy lực đó.

Thi triển lực lượng cùng đẳng cấp nhưng có kiểm soát được hay không sẽ quyết định chênh lệch uy lực ít nhất ba mươi phần trăm.

Nếu đến đẳng cấp Nhập cảnh có khi nào càng mạnh hơn không?

Giang Xuyên thu kiếm vào vỏ, hành kiếm lễ với Bành Thuyên:

– Đa tạ chỉ giáo.

Dù biết đối phương cố ý khiến mình xấu mặt nhưng Giang Xuyên cũng có thu hoạch.

Cách làm của Giang Xuyên khiến mắt Quý Thiên Tường lóe ý cười, nhẹ gật đầu. Đám Kiếm Giả Thái Cổ ngạc nhiên.

Thái độ của Bành Thuyên không thay đổi vì sự khiêm tốn của Giang Xuyên, dường như gã cố ý chọc giận Kiếm Giả chín khối đại lục nên nói chuyện càng xấc láo hơn:

– Chẳng lẽ trong các ngươi không có một ai chiến với ta được sao?

Có thêm một Kiếm Giả lên đấu kiếm đài, lần này người đó không phòng thủ cũng chẳng rút kiếm tấn công dồn dập mà thi triển kiếm thuật nhẹ nhàng phối hợp bộ pháp lướt nhanh đi, không ngừng tấn công từ mỗi góc độ, thoạt trông trên đấu kiếm đài toàn là bóng dáng của người đó.

Bành Thuyên mỉm cười nói:

– Chẳng lẽ ngươi cho rằng dùng loại thủ đoạn này là có thể đối kháng với ta sao? Ta sẽ cho ngươi biết ngươi đã sai nhiều thế nào.

Bành Thuyên lắc người, đơn giản mà hữu hiệu né tránh mỗi đường kiếm của đối phương rồi vung kiếm chém ra, khi tới gần ba tấc thì bùng nổ, nếu không né được vậy đón đỡ. Lực lượng bộc phát làm người kia như chiếc lá bay ngược ra.

Bành Thuyên ngạo nghễ nói:

– Kiểm soát lực lượng không chỉ dùng vào kiếm, nếu áp dụng vào bộ pháp cũng có thể phát huy ra uy lực lớn.

Ba trận chiến, Bành Thuyên không bị mệt mỏi bao nhiêu.

Đúng vậy, kiểm soát lực lượng là khống chế các loại sức mạnh của bản thân, không đặc biệt chỉ nhằm vào một mặt.

Kiếm cũng vậy, thân pháp cũng thế, hay bộ pháp, tóm lại miễn có thể phát huy ra uy lực là được, đều thích hợp sử dụng.

Kiếm Giả ạnh thật sự là có thể tùy ý khống chế mỗi vị trí trên người, mỗi phần sức mạnh của mình.

Đối thủ thứ ba của Bành Thuyên không bị thương, gã có tạo nghệ về mặt khinh thân, khi bị kiếm chém trúng liền mượn sức thụt lùi, tuy khí huyết cuồn cuộn nhưng nghỉ ngơi một chút là bình yên.

Quý Thiên Tường lên tiếng:

– Nếu không có ai lên đài nữa thì giảng kiếm hôm nay dừng ở đây.

Chợt một thanh âm vang lên:

– Ta!

Ngay sau đó một bóng người như ảo mộng vụt qua, xuất hiện trên đấu kiếm đài đối diện với Bành Thuyên, là Sở Mộ.

Bành Thuyên cười nhìn Sở Mộ:

– Không tệ, rất có can đảm.

Bành Thuyên liên tục ba lần, mỗi lần đều một kiếm đánh bại đối thủ. Thắng liên tiếp khiến niềm tin tăng vọt, Bành Thuyên phát ra khí thế càng mạnh mẽ hơn, ánh mắt càng sắc bén.

Chương 1029: Giáo tập giật mình

Bành Thuyên cảm thấy liên tục chiến thắng ba lần, thắng dễ như vậy thì không ai dám lên nữa mới đúng, không ngờ có người lên.

Sở Mộ có suy nghĩ của mình, trên Thái Cổ Thần Thuyền thấy Tư Đồ Tú, Dương Liệt đánh làm hắn có điều lĩnh ngộ, sau đó tham ngộ, hiểu cái gì, nắm giữ cái gì, nhưng lúc đó hắn chưa biết định nghĩa nó.

Hiện nay nghe Quý Thiên Tường giảng dạy làm Sở Mộ sáng tỏ thứ kia gọi là kiểm soát lực lượng.

Sở Mộ mơ hồ cảm thấy mình đến đẳng cấp Nhập cảnh rồi, nhưng không ai so sánh làm hắn không quá chắc chắn.

Vì trên Cổ Kiếm đại lục không có ghi chép những thứ này, không có cách tu luyện thứ đó, không thể so sánh nên Sở Mộ không hiểu rõ.

Cách nghiệm chứng rất đơn giản, đánh nhau.

Với ánh mắt của Quý Thiên Tường sẽ phân biệt được thật giả ngay.

Huống chi trên Thái Cổ Thần Thuyền Sở Mộ không đánh nhau với Tư Đồ Tú, Dương Liệt, vì hắn cảm thấy mình không đánh lại, không cần thiết, giờ là cơ hội tốt.

Thế giới Kiếm Giả điệu thấp không phải cách chính xác, chỉ có biểu hiện năng lực thiên phú của mình để người xem trọng mới được nhiều chú trọng hơn, mới có khả năng được càng nhiều tài nguyên tu luyện.

Bế môn tạo xa không thể lên đỉnh kiếm đạo.

Bành Thuyên nói:truyện kiếm tu audio

– Ta nhường ngươi ra kiếm trước.

Sở Mộ không từ chối, hắn tùy tay rút kiếm, vung kiếm ra, kiếm nguyên hóa thành tàn nguyệt bắn tới.

Bành Thuyên trượt chân dễ dàng né tránh công kích của Sở Mộ, kiếm cắt lướt qua. Đáy mắt Bành Thuyên tràn đầy niềm tin một kiếm đánh bại, cho đám nhà quê biết sự lợi hại của gã, biết chênh lệch giữa bọn họ và Kiếm Giả thế giới Thái Cổ là không thể vượt qua.

Cách ba tấc lực lượng rót vào rồi bùng nổ, toàn quá trình không hơn một phần mười giây.

Tốc độ Bành Thuyên chém ra nhát kiếm bỗng nhanh hơn ba phần, nhưng trong mắt Sở Mộ thì chưa đủ nhanh. Đôi mắt Sở Mộ rõ ràng bắt giữ quỹ tích kiếm của đối phương, dường như đây là ích lợi khác khi hắn tu luyện Tôi Ý công thành công, khiến ngũ giác tăng cao, kiếm càng mạnh hơn.

Đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ thầm nghĩ:

– Lại sắp thua.

Đám Kiếm Giả chín khối đại lục thì cực kỳ hồi hộp, dù với mục đích gì bọn họ đều hy vọng có người đấu một trận với đối phương, dù không thể đánh bại nhưng ít ra nên chống cự được vài đường kiếm.

Trong phút chốc tiếng kinh kêu vang lên, mắt Quý Thiên Tường lóe tia ngạc nhiên. Chính Bành Thuyên thấy thật khó tin, kiếm của gã chém hụt.

Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của Bành Thuyên phong phú, đã sớm bước vào cánh cửa kiểm soát lực lượng nên phản ứng siêu nhanh, kiếm vững vàng đẩy tới trước đâm qua cổ họng Sở Mộ.

Chân Sở Mộ không nhúc nhích, hắn nghiêng đầu né đường kiếm. Bành Thuyên phản ứng nhanh sửa đâm thành chém.

Mọi người nín thở, xoe tròn mắt tràn ngập khó tin nhìn.

Trong mắt họ thì kiếm của Bành Thuyên siêu nhanh, rất sắc bén, hơn nữa góc độ xảo quyệt, tận tình thi triển kiểm soát lực lượng mà gã nắm giữ. Mỗi đường kiếm tràn ngập uy lực đáng sợ, không khí như bị xé rách ra.

Nhưng Sở Mộ chỉ nhích chân một chút đã nhiều lần né kiếm của Bành Thuyên trong đường tơ kẽ tóc, khiến gã chém hụt. Làm Quý Thiên Tường bất ngờ là Sở Mộ né xuôi theo chiều kiếm của Bành Thuyên, nên mỗi lần đường kiếm bộc phát ra kiếm áp vẫn không thể ảnh hưởng hắn chút nào.

Từ điểm này có thể nói lên kinh nghiệm chiến đấu của Sở Mộ cực kỳ phong phú, thiên phú chiến đấu siêu khủng bố.

Quý Thiên Tường dám chắc dù Sở Mộ không vào đẳng cấp kiểm soát lực lượng thì khi hắn đánh trả vẫn có thể đánh bại Bành Thuyên. Trên thế giới này luôn có một số tồn tại khiến người khó thể hiểu thấu, thường có thể lấy yếu thắng mạnh.

Như Sở Mộ trước mắt tựa như người có Thiên Vũ kiếm thể.

Ban đầu Bành Thuyên hơi táo bạo sau đó dần bình tĩnh lại, tâm tính thoải mái hơn, mỗi đường kiếm càng suôn sẻ, cảm giác khống chế sức mạnh bản thân càng suôn hơn, gã cảm giác mình hơi tiến bộ trong kiểm soát lực lượng.

Kiếm, thân pháp, bộ pháp, các loại vận dụng càng suôn sẻ.

Đôi khi liên miên, đôi khi cuồng bạo, thực lực của Bành Thuyên vững vàng thăng cấp.

Sở Mộ tự mình cảm nhận, hiểu biết cái gọi là kiểm soát lực lượng càng trực quan rõ ràng hơn. Bành Thuyên chưa đủ trình độ, Sở Mộ không thể cứ để gã tấn công như vậy mãi được.

Sở Mộ né một kiếm, khoảnh khắc ra kiếm.

Kiếm đâm ra làm Quý Thiên Tường đứng bật dậy vì giật mình.

Một kiếm nhẹ nhàng rất bình thường nhưng lặng lẽ không tiếng động, tốc độ siêu nhanh.

Bành Thuyên còn chưa phản ứng lại Sở Mộ đã chấm dứt phản kích.

Một kiếm nhẹ nhàng điểm vào thân kiếm của Bành Thuyên, gã cảm giác lực lượng khủng bố không thể chống cự bùng nổ, kiếm bay khỏi tay, bàn tay vặn vẹo, thân thể không chịu nổi thụt lùi. Bành Thuyên tức ngực, khí huyết cuồn cuộn không chịu nổi phun ra búng máu mới thấy dễ chịu hơn chút.

Kiếm bay ra xa phát ra tiếng chói tai.

Trong phòng giảng kiếm lặng im không tiếng động, ai nấy ngây ra như phỗng.

Sở Mộ thu kiếm, hành kiếm lễ, lạnh nhạt nói:

– Đã nhường.

Sở Mộ rời khỏi đấu kiếm đài.

Bành Thuyên đứng ngơ ngẩn, xoe tròn mắt bản năng thì thào:

– Nhập cảnh…

Quý Thiên Tường không nói nổi nên lời, trợn mắt há hốc mồm thầm rít gào trong lòng:

– Nhập cảnh thâm tầng!

Thật lâu sau đám người ngơ ngẩn mới phản ứng lại, máy móc xoay đầu, cơ mặt cứng ngắc, mắt đăm đăm nhìn Sở Mộ, đầu óc hỗn loạn. Giờ phút này bọn họ không biết cảm xúc, suy nghĩ trong mình là gì.

Bành Thuyên mang theo không cam lòng, giật mình nhìn Sở Mộ, hỏi:

– Sao ngươi làm được?

Sở Mộ trả lời ngắn gọn:

– Không khó.

Đám người lại bị kích thích mãnh liệt.

Quý Thiên Tường lên tiếng:

– Giảng kiếm hôm nay kết thúc, các người đi đi, ngươi hãy ở lại.

Quý Thiên Tường ra hiệu Sở Mộ ở lại.

Bành Thuyên nói:

– Chờ khi ta đến Nhập cảnh sẽ còn tìm ngươi chiến một trận.

Bành Thuyên nhặt trường kiếm của mình lên, thân kiếm có một lỗ hõm, đó là bị kiếm của Sở Mộ đâm ra.

Đứa trẻ đáng thương chỉ biết Sở Mộ đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng, cho rằng hắn chỉ là mới vào Nhập cảnh chứ không phải Nhập cảnh thâm tầng, không thì Bành Thuyên không có chút ý nghĩ muốn khiêu chiến.

Đinh Huyền, Giang Xuyên siêu hưng phấn, khi đi ngang qua thì siết chặt nắm tay kích động nói:

– Sở huynh giỏi lắm!

Các đệ tử đã đi, trong phòng giảng kiếm chỉ còn lại Sở Mộ và giáo tập Quý Thiên Tường.

Quý Thiên Tường hơi kích động hỏi:

– Ngươi tên là gì?

Sở Mộ bình tĩnh trả lời:

– Sở Mộ.

Quý Thiên Tường vẫn khó thể dằn lòng xuống, hỏi dồn:

– Không tin nổi, không thể tin. Sở Mộ, hãy nói cho ta biết sao ngươi làm được?

Trước đó Quý Thiên Tường đã tìm hiểu trên chín khối đại lục không có cách tu luyện kiểm soát lực lượng.

Chương 1030: Ngộ kiếm ở Quan Kiếm phong (Thượng)

Tức là trước đó Sở Mộ nên không tiếp xúc đến lĩnh vực kiểm soát lực lượng, nhưng bây giờ hắn làm được, còn đến Nhập cảnh thâm tầng, không tin nổi.

Quý Thiên Tường kích động, mắt tràn ngập mong chờ làm Sở Mộ nghẹn họng, cuối cùng hắn vẫn giải thích ngắn gọn.

Quý Thiên Tường không biết nên nói cái gì:

– Chỉ quan sát hai Kiếm Giả Thái Cổ trên Thái Cổ Thần Thuyền đánh nhau, bằng vào ngộ tính của mình tham ngộ ra, trong hơn một tháng ngắn ngủi nắm giữ đạt tới Nhập cảnh thâm tầng…

Lòng Quý Thiên Tường nổi lên chút ghen tỵ nhưng rất nhanh cảm xúc khác thay thế, đó là vui mừng.

Sở Mộ trầm ngâm nói:

– Thật ra trước đó tuy ta không biết kiểm soát lực lượng nhưng vẫn luôn tăng mạnh rèn luyện về mặt này.

Đúng thế, kiểm soát lực lượng hơi giống kiếm thuật sư của Sở Mộ, có thể tham khảo nhau.

Sở Mộ xuất thân là kiếm thuật sư còn có tạo nghệ cực kỳ cao sâu, hắn dùng kỹ xảo kiếm thuật sư đi tu luyện kiểm soát lực lượng có điểm chung thì không khó khăn chút nào.

Quý Thiên Tường nghe vào tai lại là cách nói khiêm tốn.

Tưởng tượng đám Kiếm Giả thế giới Thái Cổ sớm biết về kiểm soát lực lượng, cũng cố gắng rèn luyện nhưng không nhiều người thành công, chỉ chiếm một phần rất ít ỏi trong tổng Kiếm Giả. Như Sở Mộ không được chỉ điểm, vẻn vẹn xem mấy trận chiến đã tự mình lĩnh ngộ ra, còn đến Nhập cảnh thâm tầng thì không một ai.

Quý Thiên Tường thề, gã chưa từng nghe nói có loại người như vậy.

Nếu trước đó có ai nói cho Quý Thiên Tường biết có thiên tài như vậy thì gã sẽ chửi thề tát cho bạt tai, nhưng bây giờ gã rất muốn vả mình để tỉnh táo lại.

Quý Thiên Tường chợt nhớ điều gì, biểu tình nghiêm nghị, giọng điệu nghiêm túc nói:

– Sở Mộ, ngươi hãy nhớ kỹ, khi rời khỏi đây tuyệt đối đừng để ai biết về việc ngươi đến Nhập cảnh thâm tầng. Trừ phi bất đắc dĩ, cố gắng khống chế để lộ mình đến đẳng cấp Nhập cảnh bước đầu thôi.

Sở Mộ không rõ tại sao Quý Thiên Tường dặn như vậy nhưng hắn cảm nhận được quan tâm trong câu đó.

Quý Thiên Tường nói:

– Ngươi đã đến đẳng cấp Nhập cảnh trong lĩnh vực kiểm soát lực lượng thì có tư cách xin sát hạch Kiếm Tôn, khi nào qua kiểm tra sẽ trở thành đệ tử tinh anh của kiếm cung. Nhưng kiếm ý của ngươi chưa đến viên mãn đúng không?

Sở Mộ đáp:

– Còn chưa.

Kiếm ý chưa đến viên mãn, áo nghĩa cũng vậy. Nếu không có kiểm soát lực lượng Nhập cảnh thâm tầng thì Sở Mộ không dễ đánh bại Bành Thuyên.

Quý Thiên Tường nghiêm túc hỏi:

– Ngươi lĩnh ngộ vài loại áo nghĩa?

Sở Mộ trả lời:

– Chủ tu năm loại.

Còn vài loại khác Sở Mộ không đặc biệt tham ngộ.

Quý Thiên Tường lại bị giật mình kêu lên:

– Chủ tu năm loại, tức là không chỉ có năm loại!

Quý Thiên Tường cười khổ nói:

– Có lẽ trong thế giới của các ngươi lĩnh ngộ càng nhiều áo nghĩa càng tốt nhưng thế giới Thái Cổ thì không ủng hộ điều đó, chú trọng tinh hơn là tạp.

Sở Mộ xin Quý Thiên Tường chỉ dạy.

Nói chuyện với Quý Thiên Tường cho Sở Mộ được ích lợi nhiều.

Áo nghĩa nằm ở tinh chứ không phải nhiều, nhiều chỉ càng ảnh hưởng áo nghĩa pha tạp không thuần. Vụ sát hạch Kiếm Tôn thì Quý Thiên Tường đề nghị chờ khi nào Sở Mộ tham ngộ kiếm ý đến viên mãn rồi hẵng xin.

Trong phòng ngủ ở Kiếm Lâu, Sở Mộ nhắm mắt suy tư, nhớ lại các loại chiến đấu trong quá khứ rồi lần lượt so sánh mới phát hiện một điều bị hắn bỏ qua. Đó là độ tinh thuần của lực lượng áo nghĩa.

Trên Cổ Kiếm đại lục, nếu Kiếm Giả có thiên phú sẽ lĩnh ngộ một, hai loại áo nghĩa, lĩnh ngộ càng nhiều chứng minh thiên phú càng đáng sợ, sau khi dung hợp uy lực càng mạnh hơn.

Nhưng thế giới Thái Cổ thì khác, dù là Kiếm Giả thiên phú xuất sắc cũng không lĩnh ngộ quá nhiều loại áo nghĩa. Bọn họ có năng lượng đó nhưng dùng thời gian bồi dưỡng một loại áo nghĩa, khi nào đến cực hạn rồi mới tham ngộ loại áo nghĩa thứ hai, điều này khác hẳn với Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục cùng lúc lĩnh ngộ mấy loại áo nghĩa.

– Trên Thái Cổ Thần Thuyền, Tư Đồ Tú và Dương Liệt đánh nhau từ đầu đến cuối chỉ sử dụng một loại áo nghĩa, tuy là áo nghĩa thường quy nhưng lực lượng càng tinh thuần hơn, uy lực càng mạnh hơn không thua gì áo nghĩa biến dị.

Sở Mộ nhớ lại Bành Thuyên lúc nãy cũng sử dụng một loại áo nghĩa thường quy, khi đó hắn chỉ lo tập trung vào kiểm soát lực lượng nên bỏ qua, giờ ngẫm kỹ lại mới phát hiện lực lượng áo nghĩa của Bành Thuyên cũng rất tinh thuần.

Thiên địa có vô tận áo nghĩa, sức người có hạn.truyện Ma Tu audio

Dù người có thiên phú xuất sắc cỡ nào cũng không thể nắm giữ hết áo nghĩa được, vậy không bằng chuyên tập trung vào một, hai loại, đào móc đầy đủ tiềm năng, phóng thích uy lực đến mạnh nhất, tới cực hạn thật sự.

Quý Thiên Tường nói cho Sở Mộ biết lĩnh ngộ áo nghĩa càng nhiều vô hình trung sẽ ảnh hưởng nhau. Một là khiến tốc độ thăng cấp áo nghĩa giảm thấp trên diện rộng, hai là không cách nào nâng cao mức độ tinh thuần của lực lượng áo nghĩa.

Cái gọi là áo nghĩa biến dị nói thẳng ra là một loại đẳng cấp khi không ngừng chiết xuất lực lượng áo nghĩa thường quy.

Nghĩa là Kiếm Giả Thái Cổ lợi hại lĩnh ngộ Kim chi áo nghĩa đến trình độ tinh thuần thậm chí sánh ngang với Tê Liệt áo nghĩa của Sở Mộ.

Sở Mộ thầm tính thử. Tê Liệt áo nghĩa, Hư Thực áo nghĩa, Thủy chi áo nghĩa, Hỏa chi áo nghĩa, Không chi áo nghĩa, năm loại áo nghĩa này hắn chủ tu, còn có Mộc chi áo nghĩa, Thổ chi áo nghĩa, Băng chi áo nghĩa, Lôi chi áo nghĩa.

Tính ra là chín loại áo nghĩa, nếu công bố ra ngoài sẽ gây rúng động trước không người sau không có ai.

Dù chỉ chủ tu năm loại trong chín loại nhưng bốn loại áo nghĩa khác hạ thấp tốc độ lĩnh ngộ áo nghĩa của Sở Mộ, khiến lực lượng áo nghĩa không cách nào tăng mức độ tinh thuần, vận dụng thì ngừng lại ở ngưỡng sơ bộ chứ không tiến sâu được.

Trước kia Sở Mộ không nhận ra điều này, trên Cổ Kiếm đại lục không có kiểu nói đó.

Tuy Quý Thiên Tường nói cho Sở Mộ biết những điều này nhưng không yêu cầu hắn phế bỏ áo nghĩa đã lĩnh ngộ, chỉ cho hắn một đề nghị. Kiếm đủ Thiên Phong tệ rồi vào Hồi Mộng lâu. Nghe nói trong Hồi Mộng lâu có chỉ dẫn chính xác, có thể thấy tương lai của mình.

Sở Mộ lặp lại một lần:

– Hồi Mộng lâu…

Khi Sở Mộ biết đến Hồi Mộng lâu thì rất giật mình, khó thể tưởng tượng trong thiên địa có tồn tại thần kỳ như thế, khiến người trông thấy tương lai, tương đương với trước tiên dọn dẹp nhiều chướng ngại vật, bớt đi đường vòng, nhanh chóng bước lên con đường chính xác.

Dù ở trong thế giới Thái Cổ, có tri thức lý luận chính xác dẫn dắt nhưng mỗi Kiếm Giả khác nhau, tựa như trên đời không có hai chiếc lá giống như đúc. Nên đường đi có chính xác hay không chỉ có thể tự mình phán đoán.

Chương 1031: Ngộ kiếm ở Quan Kiếm phong (Hạ)

Nếu có một sư phụ tốt sẽ được chỉ điểm càng tốt hơn, bớt đi nhiều đường vòng, càng dễ bước lên con đường chính xác thuộc về mình.

Nếu không có thì mọi thứ chỉ có thể tự dựa vào bản thân, không ngừng tiến lên đi trên con đường trắc trở đầy chông gai, mãi khi thật lâu sau mới tỉnh ngộ lại, mới biết mình nên đi như thế nào.

Hồi Mộng lâu tương đương với chỉ cho đám Kiếm Giả biết rõ đường đi trước mấy chục năm, trăm năm, rồi có phương hướng rõ ràng, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Nhưng muốn vào Hồi Mộng lâu cần thanh toán một vạn, hiện nay Sở Mộ một Thiên Phong tệ cũng không có.

– Qua sát hạch Kiếm Tôn trở thành đệ tử tinh anh là sẽ được thưởng một trăm Thiên Phong tệ, nhưng còn thiếu rất nhiều, cần phải hoàn thành nhiệm vụ kiếm về nhiều Thiên Phong tệ hơn.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Nhưng trước đó ta cần nâng cao trận pháp của mình để biến càng mạnh hơn nữa, rồi mới đi làm nhiệm vụ.

Sở Mộ đã hiểu hiện ra nên làm điều gì, hắn lập tức rời khỏi Kiếm Lâu đi hướng Quan Kiếm phong.

Quan Kiếm phong là thánh địa tu luyện công khai, hễ là đệ tử Thiên Phong kiếm cung đều được tự do đi tham ngộ mà không bị hạn chế gì, không cần nộp bất cứ Thiên Phong tệ nào.

Nên Quan Kiếm phong mỗi giây mỗi phút tụ tập nhiều Kiếm Giả.

Sở Mộ đến Quan Kiếm phong, trong mắt tràn đầy kinh thán.

Quan Kiếm phong là một ngọn núi, núi cao thật cao. Đứng trước Quan Kiếm phong cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Trông Quan Kiếm phong như thanh kiếm khí chỉ thẳng lên bầu trời mênh mông, trụi lủi không có cây cối cỏ xanh mà chỉ toàn là đất đá cát.

Đám Kiếm Giả tham ngộ không thể vào Quan Kiếm phong trong vòng mười thước, vì đến quá gần không thể thấy toàn cảnh, không tham ngộ được gì.

Xung quanh Quan Kiếm phong ngoài mười dặm đầy rẫy Kiếm Giả, đều tự mang bồ đoàn ngồi trên đất, cách nhau năm, sáu thước không quấy rầy ai, mắt nhìn Quan Kiếm phong đăm đăm hết sức chăm chú, không chớp mắt cái nào.

Sở Mộ ngừng lại chỗ cách Quan Kiếm phong hai mươi dặm, tức là từ hai mươi đến mười dặm không có chỗ trống cho hắn ngồi.

Quan Kiếm phong cao một vạn thước, rộng ngàn thước, ngẫm lại xem, xung quanh núi từ hai mươi đến mười dặm đều có ngồi đầy thì đông cỡ nào.

Sở Mộ nhìn xung quanh, hắn lấy bồ đoàn ra ngồi xuống, mắt nhìn Quan Kiếm phong, óc nhanh chóng xua tận tạp niệm.

Linh hồn cường đại lại một lần nữa khiến Sở Mộ được lợi, chỉ một giây hắn đã quên mất mặt khác, chỉ lo tập trung vào Quan Kiếm phong.

Trong phút chốc Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác, trên Quan Kiếm phong cao vạn thước, mỗi tảng đá đều toát ra kiếm thế kiếm ý mãnh liệt hỗn hợp với nhau ập đến, làm linh hồn của hắn chấn động. Thế giới linh hồn cường đại mà kiên cố đang chấn động, hình thức ban đầu của kiếm phách trong thế giới tinh thần phát ra tiếng kiếm ngân run khe khẽ.

Hạt cát trên Quan Kiếm phong dường như cũng ẩn chứa tập hợp kiếm thế và kiếm ý đáng sợ, hỗn hợp với nham thạch luyện thành kiếm áp siêu kinh khủng tự nhiên giáng xuống.

Thế giới tinh thần chấn động càng rõ ràng hơn, tiếng kiếm ngân của hình thức ban đầu của kiếm phách càng cao vút.

Đây không phải sợ hãi mà là hưng phấn, như bị kích hoạt.

Linh hồn của Sở Mộ cực mạnh, thế giới tinh thần lớn hơn Kiếm Giả bình thường gấp vô số lần, mức độ cứng cỏi cũng hơn gấp mấy lần, chấn động cỡ này không thể tổn thương thế giới tinh thần của hắn.

Nhìn Kiếm Giả khác là biết, loại chấn động này không phải muốn tổn thương bọn họ mà là sự trui rèn.

Hình thức ban đầu của kiếm phách của Sở Mộ rung động, kiếm ý cũng rung theo. Sở Mộ cảm giác như có vô số búa sắt đầy quy luật giã vào hình thức ban đầu của kiếm phách, mỗi lần giã khiến kiếm phách cô đọng một chút, kiếm ý ẩn chứa trong đó cũng bị ảnh hưởng càng tinh tuần hơn.

Kiếm ý có độ mạnh của nó, tức là độ tinh thuần, cường độ càng cao thì uy lực sẽ càng dữ dội.

May mắn lúc ở Thiên Kiếm hiệp trên Cổ Kiếm đại lục trong một năm Sở Mộ nhận kiếm ý liên miên bất tận trùng kích, làm kiếm ý của hắn càng thêm cứng cỏi, về bản chất là biểu hiện độ mạnh tăng cao.

Sở Mộ không ngờ Quan Kiếm phong đem đến niềm vui bất ngờ cho hắn như vậy.

Kiếm áp phát ra từ Quan Kiếm phong ngày càng lớn mạnh, Sở Mộ dần thấy khó chịu.

Lúc này đã có khá nhiều Kiếm Giả không chịu nổi kiếm áp lục tục rời đi.

Tham ngộ Quan Kiếm phong không phải luôn không ngừng nghỉ, Kiếm Giả vừa vào trạng thái tham ngộ đều sẽ nhận kiếm áp phát ra từ Quan Kiếm phong, ai cũng vậy.

Bình thường từ lúc bắt đầu tham ngộ đến không chịu nổi kiếm áp từ Quan Kiếm phong mà dứt ra ước chừng khoảng một canh giờ.

Sở Mộ ở đây đã qua một canh giờ mà kiếm áp còn chưa mạnh đến mức hắn không chịu nổi.

Theo thời gian trôi qua, hình thức ban đầu của kiếm phách lần lượt chấn động, tham ngộ về kiếm dần dâng lên trong lòng Sở Mộ, khiến hắn cảm ngộ về kiếm càng sâu sắc hơn.

Quan Kiếm phong không chủ yếu nhằm vào riêng kiếm ý hay mặt nào khác, nó là thánh địa tu luyện công cộng ẩn chứa nhiều loại tham ngộ. Tham ngộ tại đây có thể nâng cao kiếm ý hoặc cảm ngộ về kiếm, cũng có thể là nâng cao tạo nghệ kiếm thuật vân vân.

Kiếm áp tăng lên đến tột độ, Quan Kiếm phong trước mắt Sở Mộ dường như rung rinh, thiên địa ầm vang. Ánh sáng chói lòa chiếu trên Quan Kiếm phong, núi rung rung vọt lên cao hóa thành thanh kiếm khí siêu to như bị người khổng lồ vô hình nắm trong tay chém mạnh vào Sở Mộ.

Đường kiếm này quỹ tích đơn giản nhưng hỗn nhiên thiên thành.

Sở Mộ động ý niệm, hình thức ban đầu của kiếm phách hóa thành thanh kiếm đánnh trả.

Hai kiếm liên tục va chạm trong không trung, hỏa hoa bắn tung tóe như vì sao tràn đầy hư không, cực kỳ đồ sộ. Hai kiếm va chạm, mỗi kiếm quỹ tích đơn giản nhưng ẩn chứa vô số loại biến đổi, chứa nhiều kiếm lý.

Quan Kiếm phong diễn biến ra kiếm to mỗi đường đi càng thêm huyền ảo khó lường, dần dà khiến Sở Mộ thấy bất lực. Một nhát kiếm chém xuống Sở Mộ không kịp ngăn cản, cả người run rẩy như bị chém thành hai khúc, hắn sợ hãi hừng tỉnh. Quan Kiếm phong vẫn chỉ là Quan Kiếm phong, một ngọn núi cao vạn thước đứng thẳng trước mặt hắn.

Sở Mộ nhìn đám Kiếm Giả xung quanh, hắn khẳng định cảnh vừa rồi là mình tham ngộ mà ra, không phải Quan Kiếm phong thật sự biến thành thanh kiếm to.

Sở Mộ tham ngộ Quan Kiếm phong mất tổng cộng hai canh giờ, nhiều hơn Kiếm Giả bình thường một canh giờ. Số ít Kiếm Giả đã chú ý đến tình huống này.

Tuy khi nào đến Quan Kiếm phong cũng tham ngộ được, nhưng xong một lần cần cách một đoạn thời gian mới tham ngộ lần thứ hai, không thì sẽ chẳng có hiệu quả gì, tương đương với lãng phí thời gian.

Chương 1032: Trăm cường đệ tử chính thức khiêu chiến

Sở Mộ đứng dậy, cất bồ đoàn, hắn thừa dịp này kiểm tra hình thức ban đầu của kiếm phách trong thế giới tinh thần. Sở Mộ phát hiện hình thức ban đầu của kiếm phách cô đọng hơn hai canh giờ trước, nâng cao thêm một phần mười.

Kiếm ý cũng đến tám phần hai, tinh thuần hơn trước kia.

Trước khi tham ngộ Quan Kiếm phong thì kiếm ý của Sở Mộ là tám phần, mới tham ngộ hai canh giờ đã đẩy kiếm ý lên thêm hai phần, thật là thần tốc, nhanh hơn ở Danh Kiếm Lâu Cổ Kiếm đại lục gấp mấy lần.

Sở Mộ cảm thán rằng:

– Không uổng là thế giới Thái Cổ.

Hoàn cảnh tu luyện của thế giới Thái Cổ đúng là tốt hơn Cổ Kiếm đại lục gấp mấy lần, Kiếm Giả nơi này phổ biến mạnh hơn Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục cũng là chuyện bình thường.

Nhưng bây giờ đã khác, Sở Mộ đến thế giới Thái Cổ, hưởng dụng tài nguyên tu luyện của chỗ này, hắn tin chắc mình sẽ càng mạnh hơn, đi xa hơn Kiếm Giả thế giới Thái Cổ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

– Với tốc độ này thì không lâu sau kiếm ý của ta sẽ đến viên mãn.

Sở Mộ rời khỏi Quan Kiếm phong.

Nếu ở Cổ Kiếm đại lục, muốn tham ngộ kiếm ý tới viên mãn ít nhất cần nhiều năm.

Sở Mộ trở về Kiếm Lâu, đang định vào phòng ngủ thì bị Giang Xuyên gọi lại.

Giang Xuyên lấy tấm thiệp đưa cho Sở Mộ:

– Sở huynh, mới rồi có người đưa thiệp tới, nói rõ tên họ muốn chuyển cho huynh.

Sở Mộ nhận lấy, là thiệp khiêu chiến.

Khiêu chiến giữa đệ tử Thiên Phong kiếm cung chia hai loại, một loại là tùy ý khiêu chiến, tức là túm đầu người ta khiêu chiến liền, hai bên đồng ý lập tức kéo nhau đi đấu kiếm đài gần nhất đánh một trận.

Loại thứ hai là khiêu chiến chính thức hơn, trước tiên gửi thiệp khiêu chiến.

Loại khiêu chiến thứ hai thường là những Kiếm Giả được công nhận khá mạnh mới làm, đưa thiệp khiêu chiến trước để biểu thị lòng tôn kính, người nhận thiệp khiêu chiến không thể từ chối hoặc không nhận thiệp. Nếu đã nhận thiệp khiêu chiến thì phải ứng chiến, nếu không sẽ bị đám Kiếm Giả khinh bỉ.

Sở Mộ không biết điều này, Giang Xuyên cũng không rành.

Chủ nhân thiệp khiêu chiến tên là Tất Trung Thiên, nội dung tấm thiệp rất đơn giản, nói rõ thời gian khiêu chiến là sáng sớm mai, địa điểm ở đấu kiếm đài số chín mươi tám trong Thiên Phong kiếm cung.

Giang Xuyên nói rồi rời khỏi Kiếm Lâu ngay:

– Ta đi tìm hiểu xem Tất Trung Thiên là loại người nào.

Hai canh giờ sau, cửa phòng ngủ của Sở Mộ bị gõ vang.

Vẻ mặt Giang Xuyên xin lỗi đứng trước cửa nhìn Sở Mộ:

– Sở huynh, thật sự xin lỗi, để ta nhận trận khiêu chiến này đi.

Sở Mộ khó hiểu hỏi:

– Tại sao?

Giang Xuyên giải thích một lúc Sở Mộ mới hiểu lý do.

Tất Trung Thiên là một trong trăm cường được công nhận trong đệ tử chính thức Thiên Phong kiếm cung, xếp hạng chín mươi chín.

Tuy thứ hạng này chưa được nghiệm chứng xác thực nhưng đã công nhận rồi thì chắc chắn có.

Lúc Giang Xuyên tìm hiểu tin tức xong mặt xanh mét.

Thiên Phong kiếm cung có hai trăm vạn đệ tử chính thức, không tính số lẻ. Tất Trung Thiên được xếp vào trăm cường trong hai trăm vạn người thì thực lực đáng sợ biết bao?

Giang Xuyên không tin Sở Mộ đánh lại Tất Trung Thiên, dù hắn nắm giữ kiểm soát lực lượng.

Khi Giang Xuyên biết cái gọi là thiệp khiêu chiến nếu đã nhận thiệp tương đương với nhận lời khiêu chiến, lòng gã vừa bực bội vừa sốt ruột, vội chạy về ngay.

Giang Xuyên giải thích xong bổ sung thêm:truyện đao tu audio

– Dù huynh, dù sao là ta nhận thiệp khiêu chiến, huynh hoàn toàn có lý do từ chối khiêu chiến.

Sở Mộ mỉm cười nói:

– Trăm cường đệ tử chính thức, ta cũng muốn kiến thức thực lực đó.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn Giang Xuyên đã khác hẳn, cách làm của gã khiến hắn cảm thấy đây là một người có thể kết bạn.

Sở Mộ sẽ không mù quáng quen bằng hữu, muốn làm bằng hữu của hắn không nhất định phải có thiên phú kinh người hay tu vi siêu cao, thực lực cường đại nhưng phải hợp khẩu vị của hắn. Giang Xuyên đã có tư cách đó.

Giang Xuyên nhìn ánh mắt của Sở Mộ là biết hắn đã quyết ý, sẽ không thay đổi, đành lòng thầm xin lỗi, cười khổ nói:

– Được rồi.

Sở Mộ nói:

– Giang huynh đừng thấy áy náy, Tất Trung Thiên khiêu chiến ta chắc vì ta đến Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng. Dù lần này có từ chối thì Tất Trung Thiên vẫn sẽ phát ra khiêu chiến nữa, hoặc những người khác sẽ đến khiêu chiến, tóm lại không thể tránh khỏi cuộc chiến này.

Nghe Sở Mộ nói thế, Giang Xuyên ngẫm lại thấy cũng đúng, trong lòng dễ chịu hơn một chút.

Sở Mộ bổ sung thêm:

– Hôm nay ta đến Quan Kiếm phong tham ngộ có thu hoạch, nếu Giang huynh có thời gian thì đi Quan Kiếm phong xem thử.

Giang Xuyên biết điều từ biệt:

– Được rồi, vậy ta về đây, không quấy rầy Sở huynh nữa. Sáng sớm mai ta và Sở huynh cùng nhau đi đấu kiếm đài số chín mươi tám.

Sở Mộ đóng cửa phòng ngủ, ngồi xếp bằng trên giường chiêm nghiệm lại thứ có được từ Quan Kiếm phong, kiếm thuật khi đấu với cự kiếm.

Ban đầu cự kiếm thi triển kiếm thuật tuy cao sâu nhưng còn trong phạm vi chịu đựng của Sở Mộ, về sau càng lúc càng cao sâu, mãi đến vượt qua trình độ của hắn nên mới thua.

Trong đầu Sở Mộ không ngừng lặp lại kiếm thuật cao sâu mà cự kiếm thi triển ra, nhiều lần so sánh xác minh, kiếm thuật của hắn dần dần tăng lên chút ít.

Trời vừa sáng đã có nhiều Kiếm Giả chạy đi đấu kiếm đài số chín mươi tám, vì họ nghe đồn là Tất Trung Thiên một trong trăm cường đệ tử chính thức phát thiệp khiêu chiến với một Kiếm Giả thuộc một trong chín tiểu thế giới.

– Với thực lực của Tất Trung Thiên chắc chắn có thể một kiếm đánh bạiđối phương, khiêu chiến như thế thì có ý nghĩa gì?

– Ta cũng thấy vậy, với Tất Trung Thiên thì chỉ người xếp hạng trên hắn mới có thể cho hắn tận tình chiến một trận. Đám cục mịch đến từ tiểu thế giới chắc không đấu lại chúng ta nổi, chiến đấu với họ thì có ý nghĩa gì?

– Ngươi không biết đâu, trong số Kiếm Giả đến từ tiểu thế giới xuất hiện một người ghê gớm.

– Ghê cỡ nào?

Thanh âm có chút khoe khoang nói:

– Kiếm Giả đó tên là Sở Mộ, hắn đã đến đẳng cấp Nhập cảnh trong kiểm soát lực lượng, ta thấy tận mắt!

Chính Kiếm Giả đang nói chuyện cũng không biết mình khoe cái gì.

– Cái gì?

– Nhập cảnh!

– Không thể nào!

Các tiếng kinh kêu liên tiếp vang lên, không ai tin một Kiếm Giả đến từ tiểu thế giới chẳng những nắm giữ kiểm soát lực lượng còn đến đẳng cấp Nhập cảnh.

Trong số bọn họ ít ra đều cố gắng tu luyện kiểm soát lực lượng từ ba đến năm năm trở lên, nhưng bây giờ đa số còn kẹt lại ở bước đầu, có một phần đến nhập môn. Có thể nói đa số đệ tử đệ tử chính thức còn ở ngoài ngưỡng cửa Nhập cảnh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bạn đăng ký bình thường nhé ..!hệ thông sẽ gửi 2 link vào click vào xác nhận là đăng ký thành công..!
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi nhé...^^!Đêm rồi mà có 10 bạn yêu cầu ..!Các nghe truyện thư giãn nhớ giữ gìn sức khỏe nhé :)G9
https://audiosite.net
Đã fix mình sẽ cập nhật giọng khác theo yêu vào sáng ngày mai nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại bạn Tý@xchien Cảm ơn bạn đã thông báo..! - Các bạn bình tình nhé link đang fix đảm bảo không chết link nữa đâu nhé..!Hãy động viên tụn mình tích bằng like (thích) share ở mỗi bài viết, đừng quên báo lỗi link hỏng nếu có nhé.. ( à hiện tại có 2 sever các bạn lưu ý check cả giúp mình nhé )Cảm ơn cả nhà chúc mọi người có giây phút thư giản, vui vẻ bên người thân !!Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại rồi cảm tạ Phan Quỳnh, Phương Anh đã có lời động viện hội nhóm tụn mình :)chúc bạn và thành viên trong gia đình luôn luôn mạnh khỏe. Thân Ái
https://audiosite.net
Đã fix lại cảm ơn bạn Quách Khánh Duy đã thông báo ^^!Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé....!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever nhé bạn Bùi An Túcảm ơn bạn đã góp ý :)
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật phần 2 trọn bộ :D
https://audiosite.net
Đã fix ^^!
https://audiosite.net
Cập nhật 2 sever play anh em thoải mái lựa chọn ạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại link nhé ..!Link này sẽ không chết đâu ạ :(rất mong các bạn thông cảm
https://audiosite.net
Đã fix lại ạ ^^!Cảm ơn cac bạn đã thông báo