1. Home
  2. Đam Mỹ
  3. Hứa Hẹn Một Đời Không Hối Tiếc
  4. Tập 1: Sơ Lam Phong (c1-10)

Hứa Hẹn Một Đời Không Hối Tiếc

Tập 1: Sơ Lam Phong (c1-10)

Chương 1: Sơ Lam Phong

Sơ Lam Phong nói: “Có rất nhiều người quyến rũ tôi… nhưng chỉ có em thành công.” Lý Tân Hạo ghé vào trêи vai Sơ Lam Phong: “Em cũng chưa từng quyến rũ người nào… nhưng anh là người đầu tiên.”

Ở đời trước, toà nhà này gọi là tập đoàn Hạo Phong – ghép từ tên hai người.

Ở đời trước, người đàn ông đó làm gì, cũng suy nghĩ cho cậu trước tiên.

Ở đời trước, người đàn ông đó sợ cậu lại gặp phải sự cố máy bay, thế nên dù cho bản thân vô cùng bận rộn, nhưng chỉ cần cậu muốn đi nước ngoài nghiên cứu, thì y sẽ cùng đi với mình.

Nhưng mà, người đàn ông đó ở đời này, khi nào mới có thể trở về bên cậu đây.

.::.

“Đối với tình yêu, Sơ Lam Phong rất chung thuỷ, đồng thời cũng vô cùng thẳng thắn. Nếu anh ấy yêu một người thì sẽ không lên giường với người khác, cho nên người đẹp à, cho dù cô yêu anh ấy cũng vô dụng, bởi vì anh ấy không yêu cô.”

.::.

Lý Tân Hạo kéo lấy tay của Sơ Lam Phong đặt lên ngực mình: “Cảm thấy được không? Nó đang vì anh mà nhảy lên đó.”

.::.

Lý Tân Hạo dõng dạc: “Một chữ “thích” không thể hình dung tình cảm mà em dành cho anh. Sơ Lam Phong, là em yêu anh, yêu anh, dù cho trải qua luân hồi, dù cho anh không còn nhớ rõ em, em vẫn sẽ đi tìm anh, làm anh yêu em lần nữa. Bởi vì anh là người yêu mà ông trời đã chú định cho em rồi.”

.::.

“Nếu có một ngày, anh nói với em, anh yêu em hơn cả sinh mệnh, thì em sẽ nói bí mật của em cho anh nghe.”

Yêu một người, yêu hơn cả sinh mệnh của chính mình, loại tình cảm đó là cái dạng gì, Sơ Lam Phong không biết.

Nhưng y biết, y yêu cậu thanh niên này.

.::.

“Dù cô nói cái gì, cô hãy chờ xem, một ngày nào đó, tôi sẽ để cho tất cả mọi người biết, trêи thế giới này chỉ có tôi mới xứng đôi với anh ấy.” Lý Tân Hạo nhìn về phía Sơ Lam Phong, “Không phải tôi muốn chứng minh cho người khác xem, tôi chẳng thèm để ý tới ánh mắt của người khác. Nhưng tôi muốn nói với họ rằng, Sơ Lam Phong yêu tôi, là chuyện khiến anh ấy phải kiêu ngạo.”

.::.

“Bởi vì, tôi muốn nhìn thấy em lóng lánh.” Sơ Lam Phong nói.

.::.

Lý Tân Hạo nắm lấy tay Sơ Lam Phong: “Sơ Lam Phong, kiếp sau, chúng ta lại yêu cả đời được không?”

Đối với Sơ Lam Phong, đây là câu tỏ bày động tình nhất trêи thế giới, trước cả câu “em yêu anh” nữa.

.::.

“Đừng sợ Hạo Hạo, chúng ta lại yêu cả đời.”

Lại yêu cả đời.

Tại giờ phút này, y ngăn không được đau lòng.

Bảy mươi năm, bọn họ có bảy mươi năm cảm tình. Y không biết Lý Tân Hạo với thân hình nhỏ gầy, làm sao có thể trải qua hai đời luân hồi. Chẳng trách không lâu trước đây, em ấy gọi điện thoại cho mình lại khóc đến đau lòng như vậy.

Chương 2

1. Lý Tân Hạo đã trả hết thù ở đời trước rồi, cho nên sống lại chỉ để gặp Sơ Lam Phong và kiếm chút tiền bỏ túi thôi =”)))

2. + Lý gia = gia đình của Lý Tân Hạo.

+ Lão Lý gia = gia đình ông bà của Lý Tân Hạo.

3. Chào mừng đến với “Hứa hẹn một đời không hối tiếc” mà có lẽ là đời đời luôn ấy =”)))

Edit: Thủy Tích

Lý Tân Hạo không chỉ một lần nghĩ tới, nếu đời này cậu không bước chân vào cái vòng luẩn quẩn ngợp trong ánh vàng son này; Nếu đời này, cậu không gặp gỡ Hàn Đông Lỗi, thì cuối cùng cậu có cần dùng một ngọn lửa thiêu chết cả Hàn Đông Lỗi và Lâm Tiểu Mặc hay không? Nơi này là ngôi biệt thự mà Hàn Đông Lỗi tặng cho cậu, cậu đã từng kiêu ngạo nói bốc nói phét trước mặt Lâm Tiểu Mặc, nhưng kết quả là, Hàn Đông Lỗi nói cho cậu, ở trong mắt gã, cậu ngay cả kỹ nữ cũng không bằng, chứ đừng nói chi là đem đi so sánh với Lâm Tiểu Mặc.

Cậu là cái đồ quê mùa, cậu yêu quyền lực cùng tiền tài.

Hàn Đông Lỗi là anh trai của chị dâu cậu, mà anh trai của cậu lại ở rể cho Hàn gia. Chị dâu cậu, từ nhỏ sức khỏe đã không được tốt, từ trước đến nay chỉ nghe nói con dâu nuôi từ bé, lại không ngờ còn có con rể nuôi từ bé, mà anh trai cậu chính là loại tồn tại này.

Thôn Dư Giáp là một cái thôn vô cùng lạc hậu, trong thôn phần lớn người dân đều họ Dư, mà chỉ có nhà bọn họ là họ Lý, nghe nói mấy thế hệ trước đã dọn tới nơi này rồi.

Cha Lý có ba đứa con gái, hai đứa con trai, thật ra ở những năm 80, quốc gia đã bắt đầu thi hành chính sách kế hoạch hóa gia đình, nhưng mà chính sách này còn chưa có phổ cập, lại bởi vì dân quê tư tưởng vốn là cổ hủ lạc hậu, sinh nhiều con để dưỡng già, cho nên sau khi sinh ba đứa con gái, mẹ Lý lại có mang đứa con thứ tư, chính là anh trai của Lý Tân Hạo, tên gọi Lý Tân Long. Năm ấy khi Lý Tân Long bốn tuổi, Lý Tân Hạo mới được sinh ra đời.

Nhà ở của Lý gia là một căn nhà lợp mái ngói gồm ba gian, trong đó một gian là phòng bếp, bên cạnh phòng bếp là phòng của vợ chồng ông Lý, trong phòng ngủ có một cái giường nhỏ là của Lý Tân Long, mà một gian khác chính là phòng của ba chị em gái.

Những thứ này đều tồn tại trong ký ức của Lý Tân Hạo, là lúc sinh ra đã bắt đầu có. Cậu vốn cho rằng ngọn lửa kia đã thiêu chết chính mình, cũng như Hàn Đông Lỗi cùng Lâm Tiểu Mặc, lại không nghĩ tới, nhờ vậy mà cậu lại quay về tới năm ấy lúc mình vừa mới sinh ra.

Một năm này, chị cả Lý Linh Linh mười tuổi đã nghỉ học, cha Lý dọn một cái sân dùng để nuôi gia cầm, bên trong nuôi rất nhiều gà vịt, mà Lý Linh Linh mỗi ngày đều sinh hoạt trong môi trường như vậy.

Chị hai Lý Tiểu Linh năm nay chín tuổi, đang học lớp 4.

Chị ba Lý Tiểu Tiểu năm nay bảy tuổi, đang học lớp 2.

Anh trai Lý Tân Long năm nay bốn tuổi, vẫn còn là một đứa nhỏ chỉ biết đi đường.

Tiếng pháo nổ trước nhà ông Lý vang lên rất náo nhiệt, là vì muốn chúc mừng Lý Tân Hạo vừa mới đầy tháng, một ít bạn bè thân thích, cùng với người dân trong xóm đều tới xem náo nhiệt.

Nói thật, đứa nhỏ Lý Tân Hạo này lớn lên thật sự xinh đẹp, trắng trắng mềm mềm, mở một đôi mắt to ngập nước, chỉ cần người nào nhìn qua đều nói đứa nhỏ này thủy linh linh, lớn lên thật là đẹp mắt.

Lý gia tuy rằng nghèo nhưng tiệc rượu đầy tháng của con trai vẫn làm đủ hai bàn, mặc dù mọi người ăn chính là cơm canh đạm bạc nhưng đều rất vui vẻ.

“Anh hai, về sau đừng sinh nữa, còn tiếp tục không biết tương lai sẽ như thế nào?” Mở miệng chính là cô út.

Hiện tại, Lý Tân Hạo đang được cô út ôm vào trong ngực. Cô út năm ấy vừa tốt nghiệp cấp ba đã gả cho một người đàn ông từng đi bộ đội, cuộc sống tuy rằng không tệ nhưng ở nhà chồng cũng không phải được như ý muốn, bởi vì bụng không biết cố gắng, chưa sinh được đứa con trai nào.

“Lần này là ngoài ý muốn, chị dâu cô sau khi sinh Tân Long đã đi làm giải phẫu, nào biết đâu giải phẫu lại có vấn đề.” Cha Lý giải thích.

Đó là sự thật, sau khi lớn lên, Lý Tân Hạo không chỉ một lần nghe cha mẹ nhắc qua chuyện này.

Nói đến Lão Lý gia, cha mẹ của cha Lý vẫn còn khỏe mạnh, trong nhà có năm anh em, cha Lý đứng hàng thứ hai, phía trêи còn có một người chị cả, phía dưới là một hai em trai và cô em út.

Chị cả cùng nhà mẹ đẻ không thân, lý do là trong mấy anh em Lão Lý gia, chỉ có chị cả là không được đến trường đi học, theo như Lý Tân Hạo nhớ thì bà cố nội nói, con gái đi học cũng không nơi dùng, cho nên mới không để bà ấy đi học.

Thế cho nên hiện tại, bà cố đã qua đời lâu như vậy rồi, mà chị cả của cha Lý vẫn còn ghi hận chuyện này mãi, cho nên lần này Lý Tân Hạo đầy tháng cũng không có mặt, chỉ gửi người khác mang theo 50 đồng tiền lại đây.

Cha Lý cùng nhà chú hai cũng không thân, năm mà Lý Tân Long chào đời, cha Lý cãi nhau với chú hai, bởi vì cha Lý đã sinh liên tiếp ba đứa con gái, mà em dâu lại chưa sinh đứa nào, cha Lý cùng chú hai liền nổi lên xung đột, sau đó trong lúc tức giận mới nói một câu, chú như vậy, về sau nhất định không có con cháu.

Một câu như vậy, từ đây hai nhà không còn liên hệ gì với nhau nữa.

“Kỳ lạ thật, đứa nhỏ này không khóc cũng không quấy, chỉ chăm chú nhìn, không biết là đang nhìn ai nữa nha.” Nói chuyện chính là thím ba, dùng tay nhẹ nhàng chọc chọc mặt Lý Tân Hạo.

Chú ba cùng thím ba có một đứa con trai, gọi là Lý Tân Nham.

Lý Tân Nham cùng tuổi với Lý Tân Long, sau lại, Lý Tân Long đi ở rể ở Hàn gia, Lý Tân Nham vô cùng săn sóc cho Lý Tân Hạo, có đồ ăn ngon, có đồ chơi đẹp đều đem tới tìm Lý Tân Hạo cùng nhau vui đùa, đối với đứa em họ này, hắn thân là con một cho nên rất là thiệt tình yêu thương.

Chú tư lớn lên tuấn tú, đương nhiên sẽ vô cùng chọn lựa, phụ nữ có điều kiện chướng mắt hắn, phụ nữ không có điều kiện thì hắn chướng mắt.

Thôi thì cứ như vậy đi.

Cuộc sống tuy rằng kham khổ, nhưng cha mẹ thực ân ái, ở nông thôn dưỡng gia sống tạm, cuộc sống nghèo rớt mồng tơi này vẫn còn có thể chắp vá qua ngày. Lần đầu tiên Lý Tân Hạo nhìn thấy cha mẹ khóc, không phải bởi vì cuộc sống quá trắc trở mà là vì chị cả Lý Linh Linh chết.

Năm ấy Lý Tân Hạo bốn tuổi, dịch cúm gia cầm phát tán nhanh chóng, Ủy ban thôn hạ lệnh, nhà nào nuôi gà vịt đều phải đem toàn bộ đi thiêu hết, mà Lý Linh Linh chính là chết trong nạn cúm gia cầm lần đó.

Chết ở khu cách ly, cuối cùng ngay cả nhặt xác cho cô cha Lý cũng không có cơ hội làm.

Cũng một năm kia, theo sự giới thiệu của người khác, Lý Tân Long đến Hàn gia.

Nghĩ đến đây, Lý Tân Hạo đột nhiên oa oa khóc rống lên.

Chương 3

“Ơ… đứa nhỏ sao con lại khóc, không khóc nha, mẹ ôm… mẹ ôm…” Mẹ Lý dỗ đứa nhỏ trong lòng mình, sau đó lại nhìn nhìn tã giấy, cũng không có đi tiểu.

“Mẹ, có phải em trai đói bụng rồi không?” Lý Tân Long nhắc nhở.

Lý Tân Hạo đã được hai tháng, tháng đầu ý thức rất mơ hồ, cũng không kháng cự uống sữa mẹ, nhưng gần đây chỉ cần mẹ Lý đút cho cậu uống sữa mẹ, cậu liền không chịu uống, không còn cách nào, mẹ Lý đành phải đem sữa chiết ra một cái bình, như vậy đứa nhỏ này mới có thể ngoan ngoãn uống hết được.

Nhưng mà lần này, mặc cho Lý mẹ dỗ như thế nào, Lý Tân Hạo vẫn không chịu uống, cậu khóc lóc một hồi liền cọ cọ chui vào trong ngực mẹ Lý, quần áo thô ráp cọ xát lên khuôn mặt non mịn của Lý Tân Hạo, nhưng cậu phảng phất nếu làm như vậy thì có thể từ nơi này tìm kiếm được một chút an tĩnh trong tâm hồn.

Lý Tân Hạo là một đứa nhỏ rất dễ nuôi, ban ngày mẹ Lý bận việc nhà nông, sẽ để cho chị cả Lý Linh Linh chăm sóc cho cậu, có thể nói Lý Tân Hạo là do một tay Lý Linh Linh nhìn mà lớn lên.

Từ lúc Lý Tân Hạo sinh ra, rất ít khi khóc quấy, mà ngẫu nhiên khóc lại khiến cho mọi người không hiểu được lý do vì sao; đồng thời, cậu cũng chưa bao giờ cười, hàng xóm đều nói, đây là một đứa nhỏ quái gở, đã ba tuổi còn chưa chịu nói, cho nên mọi người đều bắt đầu truyền tai nhau rằng đứa nhỏ nhà Lý gia là một người câm.

Vì lẽ đó mà Lý gia cũng không thiếu bị người ta xì xào bàn ra tán vào.

Kỳ thực, Lý gia nuôi dưỡng gà vịt cũng không tệ lắm, trứng gà cùng trứng vịt có thể đem bán đổi tiền, tới Tết cũng có thể mang một ít gà vịt lên trấn trêи bán, thu lại một khoản tiền không nhỏ, nhưng mà lúc đó trong nhà có tận ba đứa nhỏ phải đi học, cho nên số tiền thu vào cùng chi ra luôn có sự chênh lệch rất lớn. Nhưng người một nhà bọn họ vẫn sống rất hạnh phúc.

Cha Lý cùng mẹ Lý biết, trong mấy đứa nhỏ này, bản thân có lỗi nhất chính là trưởng nữ Lý Linh Linh, cho nên mỗi năm lễ lộc, ăn Tết gì đó, Lý Linh Linh luôn luôn có quần áo mới để mặc. Đối với chuyện này, mấy đứa nhỏ khác nhà Lý gia chưa bao giờ cảm thấy ghen tỵ hay nói cái gì cả, bởi vì bọn họ vốn đều rất hiểu chuyện.

Cuộc sống hạnh phúc cứ như vậy mà trôi qua, đã tới năm Lý Tân Hạo ba tuổi.

Gần đây, Lý Tân Hạo tâm sự rất nặng nề, tháng bảy năm sau, dịch cúm gia cầm bắt đầu bùng phát, dựa theo số tiền lời mà đám gà vịt mang tới cho gia đình, cha mẹ chắc chắn sẽ không đồng ý giải quyết chúng. Nhưng nếu không làm gì thì kết cục chắc chắn sẽ giống như đời trước, một người chị cả vì đàn em mà từ bỏ cả tiền đồ của bản thân sẽ vĩnh viễn rời đi nhân thế.

“Tiểu Hạo.” Lý Linh Linh không biết vì cái gì mà đứa em trai này rất thích dính lấy mình. Bởi vì lý do tuổi tác, mọi người trong nhà mà có đồ ăn ngon khẳng định sẽ nhường hết cho cậu, nhưng mà em trai sẽ luôn lặng lẽ mang đến cho cô.

Lý Linh Linh rốt cuộc vẫn còn nhỏ tuổi cho nên cũng sẽ tham ăn, nếu em trai cho thì cô liền ăn, cũng sẽ không mang chuyện này nói lại với cha mẹ. Nhưng trong lòng, cô lại yêu thương em trai mình thêm vài phần.

Lý Tân Hạo không nói lời nào, trợn tròn mắt nhìn Lý Linh Linh, có biện pháp nào có thể ngăn cản cha mẹ sang năm không tiếp tục nuôi gà vịt nữa không? Bằng vào tuổi tác của cậu, dù có nói như thế nào, cha mẹ cũng đều sẽ không tin tưởng.

Một năm này, tâm sự Lý Tân Hạo càng ngày càng căng thẳng, cậu thiếu điều muốn quỳ xuống cầu xin ông trời đem thời gian ngừng lại vào thời điểm này chứ đừng trôi nhanh quá, cho nên, cậu chỉ có thể liều mạng suy nghĩ biện pháp.

Trong nháy mắt, Lý Tân Hạo bốn tuổi.

Từ tháng một đến tháng bảy, là một khoảng thời gian khá dài.

Sau khi quan sát trong khoảng thời gian khá lâu, rốt cuộc Lý Tân Hạo đã có cách.

Gia cầm nhà bọn họ được nuôi trong một cái sân, ban ngày chị cả Lý Linh Linh sẽ đến chăm sóc, đến buổi tối, khi Lý Linh Linh về nhà, đổi cha Lý sẽ đến thay phiên.

Muốn giữ được Lý Linh Linh, không để cô bị cảm nhiễm dịch cúm, phương pháp duy nhất chính là trước tháng bảy phải làm cho đám gia cầm của Lý gia biến mất.

Lý Tân Hạo không biết phương pháp này có thể dùng được hay không, nhưng dựa vào tuổi tác hiện tại của cậu, chuyện duy nhất có thể làm chỉ có mỗi cách này mà thôi.

Trong một năm này luôn đi theo Lý Linh Linh, cho nên Lý Tân Hạo đã có hiểu biết rõ ràng về địa điểm chăn nuôi gia cầm của gia đình.

Nơi đó trước đây là một đám ruộng hoang, sau đó cha Lý dùng mấy cây trúc cắm trêи mặt đất vây thành một cái hàng rào, lại che thêm một gian nhà tranh ở bên trong. Ban ngày, đám gia cầm được nuôi bên trong đó, buổi tối, cha Lý sẽ lùa chúng vào trong một góc sân, sau đó dùng một tấm bạt thật lớn, che lại.

Lý Tân Hạo nghĩ tới chuyện phải làm cách nào mới có thể làm cho đám gia cầm này chết hết một lần. Cho nên cậu chuẩn bị thuốc diệt chuột, trong nhà dù cho có thường xuyên làm vệ sinh, nhưng vẫn là có chuột, cho nên mẹ Lý có chuẩn bị sẵn thuốc diệt chuột, mà mấy chai thuốc này đều bị Lý Tân Hạo trộm cất giấu đi không ít, cậu dự định dùng chúng nó để độc chết cả đám gia cầm.

Sau khi định ra được kế hoạch, Lý Tân Hạo bắt đầu chuẩn bị thực hiện.

Chương 4

Buổi tối hôm nay, mọi việc trong nhà vẫn giống như bình thường, cha Lý ăn cơm xong sẽ đi thay ca cho Lý Linh Linh về ăn cơm, mà Lý Tân Hạo xưa nay vẫn luôn luôn ngoan ngoãn bỗng dưng chạy tới quấn lấy cha Lý muốn đi theo cùng.

“Tiểu Hạo lại đây, anh trai kể chuyện xưa cho em nghe.” Lý Tân Long ôm lấy em trai, “Anh trai kể chuyện xưa cho em nghe được không?”

Lý Tân Hạo vẫn chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi, vốn dĩ không hề có sức lực, nhưng lần này lại không giống như những lần trước, cậu đẩy Lý Tân Long ra, một mực đuổi theo sau cha Lý, lôi kéo quần áo đòi đi theo cho bằng được.

Cậu không nói lời nào, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm cha Lý, ý tứ chính là, con muốn đi.

Cha Lý nhìn thoáng qua mẹ Lý, thật sự không còn cách nào.

“Nếu không thì, tôi mang con đi theo đi, chỉ một đêm hẳn sẽ không có sao.” Cha Lý rất khỏe, một tay liền bế lên con trai.

Lý Tân Hạo ghé vào trong lồng ngực cha Lý, nhìn mẹ, anh trai cùng các chị gái đang đứng trước cửa, cậu chớp chớp mắt, đột nhiên, vẫy vẫy tay sau đó cười với bọn họ.

Lý Tân Hạo không biết ở đời trước, sau khi cậu châm một mồi lửa kia, mọi người sẽ có kết cục như thế nào. Mà đến tận khi làn da bị lửa đốt cháy đau đớn, nhìn thấy Hàn Đông Lỗi ôm Lâm Tiểu Mặc vội vàng chạy ra ngoài, nhìn thấy trong màn lửa cháy càng ngày càng lớn, Hàn Đông Lỗi che chở ôm lấy Lâm Tiểu Mặc, không hề có ý tứ muốn buông ra, Lý Tân Hạo đột nhiên hối hận, vì một người đàn ông như vậy, bản thân cần gì phải trả một cái giá lớn như vậy chứ? Đời này, cậu nhất quyết sẽ không bao giờ để cho mọi chuyện phát triển theo hướng đó.

Đời trước, Lý Tân Long phải trở thành con rể nuôi từ nhỏ của Hàn gia, là còn có một nguyên nhân khác.

Lý Linh Linh bởi vì bị lây nhiễm dịch cúm mà chết, toàn bộ gia cầm trong nhà cũng đều bị đem đi thiêu hủy. Mà khi đó, Lý Tiểu Linh cùng Lý Tiểu Tiểu đi học cần tiền, mà mẹ Lý bởi vì cái chết của Lý Linh Linh mà sinh bệnh không thể rời giường, trong nhà lại không có tiền đi khám bác sĩ, dưới tình huống như vậy, cha Lý đành phải đưa Lý Tân Long lúc đó đã hiểu chuyện tới Hàn gia làm con rể.

Lý Tân Long biết trong nhà cần tiền, cho nên cũng không nói lời nào liền đồng ý đi Hàn gia.

Lý Tân Hạo biết, dù cho hoàn cảnh của anh trai là ăn nhờ ở đậu nhưng tình cảm giữa hắn cùng chị dâu vẫn luôn rất tốt, là bản thân mình không hiểu chuyện, một lần lại một lần vòi tiền anh trai, là chính mình làm một cái gai xấu xí đâm vào giữa mối quan hệ của hai người, khiến cuối cùng anh trai trong ngoài đều không phải là con người nữa. Hết thảy, hết thảy, đều do chính mình mà ra.

“Tiểu Hạo thật ngoan, biết ba ba buổi tối một mình nhàm chán, đến chơi với ba ba.” Cha Lý ôm con trai, dù cho đứa con này là người câm thì nó cũng vẫn là con trai của ông.

Lý Tân Hạo không nói lời nào, tựa vào trong ngực cha Lý.

Đời trước, bởi vì cậu là đứa con nhỏ nhất trong nhà, sau đó Lý Tân Long cũng đi tới Hàn gia, cho nên cậu lại càng được cha mẹ cùng các chị yêu thương hơn, cũng chính bởi vì vậy, cậu đã bị dưỡng hỏng mất rồi.

Cậu vẫn luôn cho rằng Hàn Đông Lỗi yêu mình, thời điểm hai người vừa mới ở bên nhau, Hàn Đông Lỗi đối xử với cậu vô cùng tốt, nhưng dần dần, Hàn Đông Lỗi mất kiên nhẫn. Vì thế, cậu bắt đầu sảo bắt đầu nháo, đến cuối cùng, còn dùng lửa tự thiêu đốt chính mình.

Hai cha con đi vào sân nuôi gia cầm, Lý Linh Linh đã lùa gà vịt vào nhốt trong lồng sắt, thấy bọn họ tới, Lý Linh Linh đi rửa tay sau đó mới ôm lấy Lý Tân Hạo từ trong lồng ngực cha Lý: “Ba, ba mang Tiểu Hạo tới đây làm gì?”

“Tiểu Hạo muốn theo tới, con đi về ăn cơm đi, đợi lát nữa cơm sẽ nguội mất.” Thời tiết tháng năm tuy đã bắt đầu nóng lên nhưng nhiệt độ không khí ở nông thôn vào chiều tối vốn luôn thấp, cơm nước để ngoài rất mau sẽ bị lạnh đi.

Dịch cúm bắt đầu vào tháng bảy, nhưng vi khuẩn dịch cúm hẳn đã bắt đầu sinh sôi từ tháng sáu rồi.

Cho nên, Lý Tân Hạo lựa chọn giữa tháng năm liền bắt đầu hành động.

“Tiểu Hạo, chị về nhà ăn cơm, tạm biệt em.”

Lý Tân Hạo nhìn theo bóng dáng của Lý Linh Linh. Lý Linh Linh mười ba tuổi, vóc dáng lại hơi thấp chút, có lẽ là vì hằng năm đều làm việc trong đất mà da dẻ cũng có chút đen nhẻm.

Đột nhiên Lý Tân Hạo cảm thấy ngực rất đau, đôi mắt cũng hơi hơi ê ẩm, nhưng cậu vẫn cố gắng chịu đựng mà nhìn theo bóng dáng Lý Linh Linh đang rời xa.

Chương 5

“Tiểu Hạo tới đây, ba ba kể chuyện xưa cho con nghe.”

Trong nhà tranh có mấy quyển sách đều do Lý Tân Long mang tới. Ngày thường Lý Tân Hạo ở chỗ này Lý Linh Linh sẽ đọc cho cậu nghe, nghe nghe, Lý Tân Hạo chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Cha Lý có giọng nói thuần hậu, đọc từng chữ từng chữ, lẫn lộn giữa tiếng địa phương cùng tiếng phổ thông, Lý Tân Hạo nghe mà trong lòng vô cùng khó chịu. Một người đàn ông kiên cường, không sợ khổ sợ cực như vậy, vậy mà một ngày kia đứa con gái lớn chết, ông đã khóc rống bên cạnh quan tài. Nhìn trong nhà nháo loạn lung tung, ông chỉ yên lặng một mình thừa nhận thống khổ.

Lý Tân Hạo rời khỏi phòng, đi ra ngoài sân.

“Tiểu Hạo, con đi đâu đó?” Cha Lý đi theo ra ngoài. Ông thấy Lý Tân Hạo chỉ ghé vào một bên nhìn đàn gia cầm trong sân cho nên cũng không chú ý nhiều, liền ngồi trở lại tiếp tục xem TV.

Tuy rằng Lý Tân Hạo đang nhìn đám gà vịt nhưng dư quang vẫn luôn quan sát đến cha Lý, tại thời điểm cha Lý không chú ý tới, cậu liền lấy mấy chai thuốc diệt chuột giấu trêи người ra, trộn lẫn vào thùng trấu mà đám gia cầm đang ăn.

Vốn dĩ những việc này có thể làm ở ban ngày nhưng mỗi lần Lý Linh Linh nhìn thấy cậu đi ra ngoài liền một tấc không rời cũng đi theo phía sau lưng.

Hơn nữa, vào ban ngày đám gia cầm đột nhiên chết một cách kỳ lạ, cậu cũng không có biện pháp phóng hỏa thiêu chết bọn chúng. Nhất định phải đốt bọn chúng bởi vì gia cầm bị thuốc diệt chuột độc chết không thể ăn, nhưng người dân trong thôn vốn tiết kiệm, dưới tình huống không biết vì sao gia cầm chết, Lý Tân Hạo rất sợ cha mẹ sẽ đem chúng về nấu chín rồi ăn.

Trộn xong thuốc diệt chuột, Lý Tân Hạo trở vào trong phòng.

Chờ đến nửa đêm, Lý Tân Hạo rời giường, muốn ra ngoài đi tiểu.

Cha Lý vội vàng ngồi dậy, đi theo Lý Tân Hạo ra ngoài. Nhưng là, Lý Tân Hạo lại đẩy ông trở về phòng. “Tiểu Hạo, con làm gì vậy? Thẹn thùng sao? Đứa nhỏ này, toàn thân trêи dưới ba đều nhìn qua cả rồi.”

Nhưng tính tình Lý Tân Hạo vô cùng quật cường, chỉ cần có cha Lý nhìn, cậu nhất định sẽ không tiểu, cứ như vậy mà đứng ở bên ngoài một hồi lâu, cha Lý không còn cách nào đành đi vào trong phòng chờ, cửa bị Lý Tân Hạo đóng lại, cha Lý cũng nhìn không thấy tình huống bên ngoài, Lý Tân Hạo vội vàng lấy ra que diêm mang từ nhà đến, sau đó bậc lửa phóng lên trêи đống cỏ tranh bên cạnh chuồng gà vịt.

Bởi vì đã hơn nửa đêm, tuy rằng cỏ tranh khô nhưng lại cháy rất chậm, hơn nữa đám gà vịt đã bị độc chết cho nên cũng sẽ không phát ra âm thanh.

Yên tâm rồi, Lý Tân Hạo mới trở về nhà tranh, tiếp tục ngủ.

Ý chí của con nít vốn dĩ rất kém, Lý Tân Hạo có thể thức đến tận bây giờ đã không dễ dàng, vừa mới nằm lên giường, liền rơi vào giấc ngủ trầm trầm.

Chờ cậu lần nữa tỉnh lại là bởi vì bị cha Lý lay dậy, ôm cậu vào trong ngực.

Thì ra, lúc nửa đêm nổi lên một trận gió lớn, đám cỏ tranh bị gió thổi bay đến trêи nóc nhà, cả gian nhà cũng đều bị cháy theo. Cha Lý ôm con trai muốn chạy trốn ra ngoài nhưng ngọn lửa quá lớn, khiến cha Lý bị sặc khói suýt chút nữa đã hôn mê rồi.

Cha Lý cố gắng chịu đựng thêm một hơi cuối cùng mới trốn thoát ra bên ngoài.

Nhưng mà giờ phút này, bên ngoài cũng đã trở thành một biển lửa, mấy cây trúc được cắm xung quanh nhà cũng bị cháy tới, hợp với rơm rạ của mấy căn nhà phụ cận, rất nhanh lửa đã cháy càng to hơn.

Vậy phải làm sao bây giờ? Một mình cha Lý không thể cứu được hỏa, ôm con trai chạy về nhà lại chạy ngược trở về chữa cháy, sợ sẽ làm lửa cháy lan sang mấy nhà bên cạnh.

Lý Tân Hạo lôi kéo tay áo cha Lý: “Ba ba, con đi gọi người tới.”

Đây là lần đầu tiên cha Lý nghe thấy Lý Tân Hạo nói chuyện, nãi thanh nãi khí, vô cùng thanh thúy cũng rất lưu loát, thì ra con ông không phải là người câm.

Nhưng bây giờ cha Lý cũng không có tâm trí đâu để mà quan tâm đến những chuyện này đó, cũng không có nghĩ tới một đứa nhỏ mới bốn tuổi một mình đi trêи đường có bao nhiêu nguy hiểm, ông buông con trai ra, rồi lập tức chạy đi cứu hỏa.

Chương 6

Ngày hôm sau.

Chữa cháy cả một buổi tối, ruộng đất đã bị đốt cháy trụi lủi, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn. Bị ngọn lửa thiêu cháy còn có một ít hoa màu không đáng giá tiền. Tất cả mọi người là cùng là người trong một thôn, cho nên cũng không muốn Lý gia bồi thường gì cả, nhưng cha Lý tự cảm thấy băn khoăn liền đem trứng gà trứng vịt tặng cho mọi người.

Về nguyên nhân cháy lần này, cha Lý đi gặp trưởng thôn, hy vọng có thể sớm điều tra ra được rốt cuộc là người nào phóng hỏa mà ác độc như vậy. Nhưng niên đại này chưa có camera, làm sao có thể điều tra ra được cái gì, chỉ có thể lời ra tiếng vào, nghi này nghi nọ, việc này cũng liền như vậy mà qua đi.

Điều khiến Lý gia vui mừng chính là Lý Tân Hạo có thể nói được, nhưng vui thì vui cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Không có gia cầm, bọn họ làm sao mà sống tiếp được đây? “Trưởng thôn nói e rằng không thể điều tra ra người nào phóng hỏa được.” Lúc ăn cơm chiều, cha Lý mở miệng.

“Ông trời thật không có mắt, lại có người dám làm ra loại chuyện ác nhân thất đức này.” Mẹ Lý không có biện pháp giải quyết, chỉ có thể oán trách ông trời.

Lý Tân Hạo ngồi bên cạnh nghe vậy, trợn trắng mắt, ông trời nếu thật sự có đôi mắt tinh tường còn sẽ không kêu Thần sét ra đánh chết cậu sao. Nhưng mà cũng phải cảm ơn ông trời, có lẽ ông trời thật sự có mắt cho nên mới cho cậu quay trở về.

“Thôi thôi, nhờ bị dọa như vậy Tiểu Hạo nhà chúng ta mới có thể nói được.” Cuối cùng cũng có được chút an ủi.

“Ba, học phí học kỳ sau của con phải làm sao bây giờ? Không có gà vịt, cũng không thể đẻ ra trứng, học phí mới là vấn đề lớn.” Lý Tiểu Linh nhắc nhở.

“Còn có con nữa, học kỳ này sắp kết thúc rồi mà học phí còn chưa đóng, cô giáo đã thúc giục rất nhiều lần.” Lý Tiểu Tiểu mở miệng.

Vốn dĩ đám gà vịt lần này bị đốt đã tới lúc có thể đem đi bán rồi, Lý cha tính sau khi bán có thể nộp học phí cho bọn nhỏ, ai dè đâu, sau một trận lửa cháy chỉ còn lại một đống thịt bị nướng đen thui.

“Tiểu Hạo cũng đã bốn tuổi, nửa năm sau cũng đã có thể đi học dự thính rồi.” Mẹ Lý lầm bầm thêm một câu.

“Con cũng phải nộp học phí.” Lý Tân Long buồn bã nhắc nhở.

Cha Lý than một tiếng, trách nhiệm thật nặng đè ép ông đến sắp không thở nổi, “Tiểu Hạo còn nhỏ, hơn nữa chỉ mới mở miệng nói chuyện, có thể học trễ một chút.”

“Vậy còn học phí của Tiểu Linh, Tiểu Tiểu, Tân Long làm sao bây giờ? Học kỳ này còn chưa đóng, học kỳ sau lại sắp tới nữa rồi.” Sắc mặt mẹ Lý rất khó coi.

Nhưng mà này đó đều không phải vấn đề, vấn đề quan trọng nhất chính là mấy ngày nay cha Lý ho khan vô cùng nghiêm trọng. Cùng ngủ trong một phòng, mỗi ngày đều nghe thấy tiếng ho khan của cha Lý, Lý Tân Hạo cùng Lý Tân Long đều cảm thấy phổi rất có thể cũng bị khụ ra ngoài luôn.

Thật sự chịu không nổi nữa, cha Lý mới đi Sở y tế ở trấn trêи khám bệnh. Bác sĩ nói đây là do viêm khí quản gì đó, nguyên nhân chắc là lần trước cháy lớn, hít vào khói bụi cho nên phổi bị thương tổn.

Ở lúc ấy, viêm khí quản không phải bệnh nghiêm trọng cho nên Lý gia cũng không quá quan tâm tới.

Tháng bảy, Lý Tân Hạo biết dịch cúm gia cầm tới. Trong thôn có người ho khan phát sốt, hơn nữa sau khi đi bệnh viện kiểm tra qua, vẫn không có chuyển biến tốt đẹp hơn, thậm chí số lượng người mắc phải càng ngày càng nhiều hơn.

Lý Tân Hạo bắt đầu lo lắng, cậu không biết đám gia cầm bị cậu đốt chết đó có phải là nguyên nhân khiến Lý Linh Linh bị cảm nhiễm năm đó không, nhưng ở tuổi này, cậu thật sự không còn cách nào khác.

Trong thôn, số người có vấn đề càng ngày càng nhiều, rốt cuộc cũng khiến chính phủ chú ý đến, bên trêи ra lệnh, phàm là trong thôn có gia cầm đều phải thiêu rụi toàn bộ.

Tháng này, cả thôn bị cách ly, toàn bộ người bị cảm nhiễm cũng đã bị mang đi.

Chương 7

Trong một tháng này, Lý Tân Hạo vẫn luôn chăm chăm tính ra thời gian mà đời trước Lý Linh Linh nhiễm bệnh, cho đến khi tới đúng ngày đó, lại không nghe thấy Lý Linh Linh ho khan, lại qua mấy ngày cũng không thấy cô té xỉu.

Lý Tân Hạo thở ra một hơi dài, hẳn là không có việc gì.

Lúc ăn cơm chiều, cha Lý mở miệng: “Chú Dư ba giờ chiều đã qua đời, bây giờ nghĩ lại có lẽ đám gà vịt lúc trước bị thiêu cũng chưa chắc là chuyện không tốt.”

“Đúng vậy, lúc ấy không bị thiêu hủy, bây giờ cũng phải thiêu.” Mẹ Lý trả lời một câu.

Lý Tân Hạo an tĩnh ăn đồ ăn, nghe người nhà nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên sẽ ngẩng đầu nhìn nhìn Lý Linh Linh, không biết đời này của chị cả sẽ như thế nào.

Lý Tân Hạo nhớ rõ, anh trai của cậu vào giữa tháng tám sẽ đi Hàn gia. Bởi vì chị cả Lý Linh Linh qua đời, mẹ một bệnh không dậy nổi, tiền thuốc men sang quý cộng thêm học phí của chị hai và chị ba, dưới tình huống không còn cách nào đó, anh trai mới đồng ý đi Hàn gia làm con rể nuôi.

Nhưng mà hiện giờ mọi chuyện đều đã thay đổi, chị cả không chết, mẹ vẫn mạnh khỏe như trước, không biết anh trai có phải đi Hàn gia nữa không? Trong thâm tâm, Lý Tân Hạo không muốn có bất cứ quan hệ gì với Hàn gia cả, nhưng ở đời trước, cảm tình của anh trai cùng chị dâu thật sự rất tốt.

Vì thế, Lý Tân Hạo lại bực bội.

Trải qua chuyện dịch cúm gia cầm, vì suy nghĩ cho sức khỏe, Lý gia không dự định nuôi gia cầm tiếp nữa, cho nên Lý Linh Linh mười ba tuổi đã lên trấn trêи làm việc trong xưởng dệt.

Năm đó, không có cái gọi là lao động trẻ em hay không lao động trẻ em. Hơn nữa, nơi đó cũng không phải là nhà xưởng theo biên chế chính quy, cho nên cũng không có chú ý nhiều đến như vậy.

“Tại sao gần đây Tiểu Hạo lại hay cau mày vậy?” Lý Tân Long đang làm bài tập hè, Lý Tân Hạo ngồi bên cạnh, vô cùng an tĩnh.

Nghe Lý Tân Long hỏi, Lý Tân Hạo cũng không nói lời nào, mà chỉ nhìn hắn.

Lý Tân Long quá lắm cũng chỉ là một đứa trẻ mới bảy tuổi, xem cũng không hiểu ánh mắt của em trai, cho nên liền tiếp tục làm bài tập. Thành tích của Lý Tân Long rất tốt, đời trước, tuy rằng ở rể Hàn gia nhưng từ nhỏ hắn đã thông minh ngoan ngoãn, thành tích lại tốt cho nên rất được người Hàn gia yêu thích.

Hôm nay lúc đang ăn cơm chiều, trong nhà có hai vị khách tới cửa, một là trưởng thôn, mà người còn lại sở dĩ Lý Tân Hạo biết là bởi vì năm đó anh trai đi Hàn gia, ông ta chính là người tới nói chuyện, là trưởng huyện Cảnh Thành.

“Sáu người một nhà ăn cơm, thật là ấm áp.” Trưởng thôn chào hỏi.

“Trưởng thôn Dư, ông đã ăn cơm chưa?” Cha Lý vừa hỏi, vừa nhìn người đàn ông uy nghiêm đứng bên cạnh trưởng thôn, hỏi: “Vị này là?”

Mẹ Lý chạy nhanh kéo ghế, châm trà cho hai người.

“Vị này chính là trưởng huyện Cảnh Thành chúng ta.” Trưởng thôn giới thiệu, “Thật ra hôm nay tới nhà là vì trưởng huyện muốn làm mai cho nhà anh chị.”

“Làm mai?” Mẹ Lý cười vài tiếng, “Con gái lớn nhà tôi mới mười ba tuổi, chẳng phải bây giờ làm mai thì hơi sớm sao?”

“Ai nha, không phải cho con gái mà là cho con trai của chị.”

“Con trai?” Tầm mắt cha Lý dừng trêи người Lý Tân Long và Lý Tân Hạo.

“Không phải con.” Lý Tân Hạo dùng một chất giọng non nớt mà xua tay.

Lý Tân Long chỉ chỉ chính mình, cho dù hắn mới bảy tuổi cũng biết làm mai là có ý tứ gì.

Chương 8

« Trưởng thôn, ông nói giỡn hả ? » Cha Lý hỏi.

« Loại chuyện này sao có thể đùa giỡn được ? » Vị trưởng huyện nói, « Biết Hàn gia không ? »

Cha Lý cùng mẹ Lý lắc đầu.

« Vậy thì biết lão thị trưởng thành phố Hạ Giang chúng ta tên là gì chứ ? » Trưởng huyện lại hỏi.

Cha Lý cùng mẹ Lý lại lắc đầu.

« Không biết cũng không sao, chuyện này không quan trọng, chuyện tiếp theo mới là trọng điểm. Nhị tiểu thư nhà lão thị trưởng gả tới Hàn gia sinh một trai một gái, từ nhỏ sức khỏe của cô con gái đã không được tốt, rất khó để nuôi sống. Hàn gia tìm một vị tiên sinh mù tính mệnh, nói con gái nhà họ bát tự mâu thuẫn, phải tìm người có bát tự phù hợp mới có thể sống tiếp được, mà người này chính là nhân trung chi long. » Dựa theo cách nói chuyện của người dân quê, tiên sinh mắt mù chính là thầy bói. Đoán mệnh rất đúng.

« Thì liên quan gì tới Tiểu Long nhà chúng tôi ? » Mẹ Lý không hiểu.

« Đã tra qua bát tự Lý Tân Long nhà anh chị, rất phù hợp với bát tự con gái nhà họ. » Trưởng huyện suy nghĩ một chút lại nói, « Đương nhiên, chúng tôi sẽ không để kẻ giả mạo lừa gạt, cho nên chúng tôi đã tra xét và xác nhận qua bát tự con trai nhà anh chị rồi. »

« Chúng tôi vẫn chưa hiểu rõ ý của trưởng huyện. » Cha Lý hỏi thẳng, « Trưởng huyện có thể nói thẳng ra luôn được không ? »

« Ý của tôi chính là muốn đem con trai nhà anh chị đến ở lại Hàn gia, nói thẳng ra thì nhà bọn họ muốn tìm một mối hôn nhân phù hợp để xung hỉ. »

« Sức khoẻ không tốt thì đi tìm bác sĩ đi, tìm con trai nhà tôi có ích lợi gì. » Mẹ Lý không đồng ý.

« Đã khám qua rất nhiều bác sĩ, mà bệnh viện cũng đã kiểm tra qua nhưng không hề có bệnh gì cả. » Trưởng huyện suy nghĩ một chút, cố ý nói cho nặng hơn nữa, « Nói thật thì, đây là phúc khí của anh chị, con trai anh chị có một mối hôn nhân tốt như vậy, người khác cầu còn không có được đâu. Ở trêи đã căn dặn qua, trước mắt đứa trẻ còn nhỏ, nhất định anh chị cũng luyến tiếc nó cho nên mỗi kỳ nghỉ sẽ đưa nó về ăn Tết với anh chị. Hơn nữa, bọn họ sẽ bồi dưỡng con anh chị, cho nó học trường tốt nhất, được hưởng nền giáo ɖu͙ƈ tốt nhất. »

« Này chẳng phải là bảo chúng tôi bán con mình đi sao ? Không đồng ý. » Mẹ Lý thà rằng đói chết cũng sẽ không bán con.

« Đừng đừng đừng. » Trưởng huyện nhíu mày, « Người nhà quê nói chuyện không chịu suy nghĩ, người ta đã miễn phí nuôi nấng con trai cho anh chị, mà tôi thì không có cái phúc khí này, sinh không được con trai, bằng không sẽ đến phiên anh chị sao ? Chuyện hôn nhân này dù không được cũng phải được, không ai đắc tội nổi Hàn gia đâu, đừng nói tôi tàn nhẫn, phim truyền hình trêи TV cũng có cốt truyện như vậy, đầu năm nay ai có tiền có thế người đó chính là Hoàng Đế. Bọn họ tới chào hỏi là cho mặt mũi, về sau nếu thành thông gia còn sẽ cho anh chị thêm vẻ vang, nếu anh chị không đồng ý, bọn họ cũng có rất nhiều cách khác để mang đi đứa trẻ đi. Hôm nay tôi nói như vậy, khi nào anh chị đã suy nghĩ kỹ càng rồi thì hãy đến báo cho tôi biết, sau đó chọn một ngày tốt, người bên kia sẽ tự mình đến chào hỏi gia đình. Còn có anh Lý, này chỉ là để đứa nhỏ đến bên kia ở lại mà thôi, trước sau vẫn là con anh, vẫn cùng họ với anh, cháu trai tương lai không phải cũng là của anh đó sao ? Bên kia còn nói, phí sinh hoạt của mấy đứa nhỏ trong nhà anh, bọn họ cũng có thể giúp đỡ giải quyết, bọn họ cầu chính là con gái được bình an, còn anh chị không phải cũng cầu mấy đứa con mình có tương lai tốt đẹp một chút đó sao ? Hàn gia có quyền có thế, tương lai cũng có thể cho mấy đứa nhỏ nhà anh chị một con đường tốt. »

Chương 9

Lý Tân Long được mang đi, là vào buổi chiều của một tuần sau.

Thời gian trễ hơn mấy ngày so với đời trước.

Đời trước, Lý gia dùng Lý Tân Long để đổi tiền thuốc men cho mẹ Lý cùng tiền học phí của mấy đứa nhỏ trong nhà, nhưng đời này không phải, cho nên nhà họ muốn giữ Lý Tân Long lại thêm mấy ngày.

Một ngày kia, thôn Dư Giáp chưa bao giờ náo nhiệt như vậy, một hàng xe cộ dừng lại ở trước cửa thôn.

Lý gia nằm sâu trong một con đường đất nhỏ hẹp, xe chạy không vào được, cho nên người ta liền nhìn thấy một đám người sang quý từ trêи xe bước xuống đi thẳng đến Lý gia, đội ngũ này thật dài, vào thời đại đó chỉ có thể  thấy được trêи TV mà thôi.

Người đến đón Lý Tân Long chính là Hàn Thiên Hào cùng Hàn phu nhân (Sở Tiếu), Hàn Đông Lỗi, Hàn Vân Phỉ – vợ tương lai của Lý Tân Long.

Đây là lần đầu tiên Lý Tân Hạo gặp lại Hàn Đông Lỗi từ sau khi sống lại.

Gian phòng mái ngói đơn giản, khách nhân tôn quý, cùng mấy chén nước sôi để nguội. Lý gia không lấy tiền của Hàn gia, đây là hành động của một người cha nghèo khổ giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng cho con trai mình.

Mà phần tôn nghiêm này khiến cho người khác vô cùng cảm động.

Lý Tân Hạo tránh ở trong phòng, vẫn luôn không đi ra cửa. Đời trước đều đã kết thúc theo trận lửa cháy kia, đời này dự báo trước vẫn không thể tránh gặp mặt Hàn Đông Lỗi, nhưng mà…

Không có nhưng mà, lúc Lý Tân Long sắp phải đi lại không nhìn thấy được Lý Tân Hạo : « Tiểu Hạo…Tiểu Hạo nếu lại không ra, anh trai phải đi đó. »

Mẹ Lý vào phòng, ôm Lý Tân Hạo ra.

Đứa nhỏ thẹn thùng chôn mặt vào trong lồng ngực mẹ, nhưng thật ra là cậu không muốn nhìn những người đó.

« Tiểu Hạo. » Lý Tân Long đi qua nắm lấy tay em trai, « Anh trai phải đi rồi. »

Giọng nói nghẹn ngào lập tức khiến Lý Tân Hạo phải ngẩng đầu lên.

« Thật là một đứa trẻ xinh đẹp. »

Tính cả đời trước, câu đầu tiên mà Hàn Đông Lỗi mười tuổi nói với Lý Tân Hạo bốn tuổi, vẫn là câu nói này.

Lý Tân Hạo liếc mắt nhìn hắn ta, xoay người ôm lấy anh trai : « Anh trai, em sẽ nhớ anh. » Giọng nói giòn nộn làm người nghe cảm thấy rất là đáng yêu.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Hàn thiếu gia bị người hoàn toàn xem nhẹ, nhịn không được lại nói một câu : « Mẹ, nhân tiện đính đứa bé kia cho con luôn đi. »

« Bậy bạ. » Sở Tiếu dở khóc dở cười, « Đó là bé trai. »

« Bé trai ? » Hàn Đông Lỗi không tin, đi đến bên cạnh Lý Tân Hạo, sau đó ngồi xổm xuống, duỗi tay sờ giữa hai chân Lý Tân Hạo, một màn này, giống như một đời trước.

Chỉ là đời trước, lúc ấy Lý Tân Hạo còn nhỏ tuổi, chỉ dám nói Hàn Đông Lỗi ăn đậu hủ mình. Đời này, Lý Tân Hạo đã biết dùng chân đá người.

Trêи cái quần màu trắng của Hàn Đông Lỗi in một dấu chân toàn bùn đất của Lý Tân Hạo, cẳng chân hắn ta cũng hơi đau nhức, sức lực đá người của đứa nhỏ này cũng không phải là nhỏ. Đương nhiên không nhỏ, Lý Tân Hạo dùng mười phần sức lực, cộng thêm ý hận của đời trước nữa.

« Tiểu Hạo. » Mẹ Lý chạy nhanh ôm lấy con trai, rất sợ khách quý tức giận.

« Không sao, không sao. » Hàn Đông Lỗi dù đau cũng sẽ không so đo với một bé trai bốn tuổi, mặt khác còn rất sợ mẹ Lý sẽ mắng đứa bé này cho nên hắn ta liền nói vài câu hay ho, « Dì à, nếu thằng bé này là con gái thì tốt rồi. »

Hàn Đông Lỗi mười tuổi, đã có phong độ thân sĩ.

Lý Tân Hạo hừ lạnh một tiếng không cho là đúng. Hàn đại thiếu gia sau khi lớn lên không có hứng thú với phái nữ, nếu thật sự là nữ, ngươi cũng chướng mắt.

Một tiếng hừ này, Hàn Đông Lỗi nghe thấy được, hắn ta nhướng mày, hơi chút kinh ngạc.

Con cháu thế gia, mười tuổi đã thành thục đến một mức độ nhất định, tuy rằng Hàn Đông Lỗi kinh ngạc nhưng cũng không nói gì cả, chỉ nhìn đầu nhỏ Lý Tân Hạo thêm vài lần, sau đó mới đi theo cha mẹ rời đi.

Trong thành phố lớn phồn hoa, Lý Tân Hạo bốn tuổi bị Hàn Đông Lỗi quên đi rất mau, chỉ là khi ngẫu nhiên trêи phương diện thẩm mỹ sẽ nhớ tới bản thân đã từng nhìn thấy một đứa bé xinh đẹp đến như vậy.

Chương 10

Không nhận tiền của Hàn gia nhưng quà vẫn phải nhận.

« Mẹ… mẹ mau đến nhìn xem. » Lý Tiểu Linh miệng thèm ăn, thấy người Hàn gia đã đi rồi mới mở túi trái cây ra, chuẩn bị ăn lại phát hiện một xấp tiền.

Mẹ Lý đi tới, nhìn cha Lý : « Cái này làm sao bây giờ ? »

Người Hàn gia trước khi đi nhân lúc bọn họ không chú ý vẫn để tiền lại. Một gia đình bần cùng còn phải nuôi lớn nhiều đứa nhỏ như vậy, đây là tâm ý của bọn họ, cũng không có ý tứ muốn giẫm đạp lên tôn nghiêm của cha Lý.

Một xấp tiền, đếm kỹ có đến hai vạn.

Hai vạn ở nông thôn ngay lúc đó là một số tiền rất lớn. Học phí một học kỳ của học sinh trung học cũng mới hơn 600, trước nay cha Lý chưa từng thấy qua nhiều tiền đến như vậy, nhiều nhất là lúc đem gà vịt đi bán, số tiền nhận được cũng chưa tới hai ngàn mà thôi, nhưng trong nháy mắt số tiền mà Hàn gia để lại đã giúp giải quyết được chuyện học phí của tụi nhỏ nhà ông.

« Thôi thì cứ giữ đi, coi như là chúng ta mượn trước, chờ khi nào dư dả liền trả lại cho nhà họ. » Cha Lý nghĩ nghĩ, cuối cùng mới quyết định thôi thì cầm trước vậy.

Nhưng hai vạn tiền đặt ở trong nhà cũng không yên tâm vì thế cha Lý đạp xe đạp lên trêи xã, gửi tiền vào quỹ tín dụng nông thôn, trêи đường đi còn sờ soạng túi tiền rất nhiều lần, ông sợ sẽ làm rớt nó.

Tháng chín, Lý Tiểu Linh mười hai tuổi học lớp sáu, Lý Tiểu Tiểu mười tuổi học lớp bốn, mà Lý Tân Hạo bốn tuổi bởi vì có hai vạn tiền Hàn gia đưa, cha Lý cùng mẹ Lý liền quyết định cho cậu đi học lớp dự thính.

Thời đó còn lạc hậu, mấy cái thôn gần nhau mới hùn vốn xây được một cái trường, từ thôn Dư Giáp đến trường, người lớn đạp xe đạp cũng mất gần nửa tiếng, huống chi là mấy đứa nhỏ.

Lúc Lý Tiểu Linh học lớp năm, Lý Tiểu Tiểu học lớp ba, Lý Tân Long học dự thính, ba đứa nhỏ học chung tiểu học, cha Lý chỉ có thể trước sau chở một đứa nhỏ, lại bỏ thêm năm mươi đồng tiền mua cho Lý Tiểu Linh một chiếc xe đạp. Hiện tại, Lý Tiểu Linh đã lên trung học, trường trung học nằm ở Hương trấn mỗi cuối tuần sẽ về nhà một lần, cho nên bây giờ Lý Tiểu Tiểu sẽ đạp chiếc xe này chở theo Lý Tân Hạo cùng nhau đi học.

Lý Tân Hạo đeo cái cặp mới trêи lưng, bên trong là bút viết mẹ Lý mới mua cho cậu, sau đó ngồi lên yên sau để Lý Tiểu Tiểu chở, đến trường báo danh.

Báo danh ngày đó cũng chưa phải chính thức đi học, không cần đến sớm cho nên hai chị em ăn sáng xong xuôi hết mới lên đường.

« Tiểu Tiểu, học phí của con với em, mẹ để trong cặp, đừng làm mất nha, mang em trai đi báo danh trước, sau đó lại đi báo danh cho chính mình, phải luôn nắm tay em đừng để em bị lạc mất, biết không ? » Mẹ Lý dặn dò đi dặn dò lại.

« Mẹ, mẹ yên tâm đi. » Lý Tiểu Tiểu bảo đảm, « Tiểu Hạo, chị bế em lên xe. »

Vóc dáng Lý Tiểu Tiểu phát ɖu͙ƈ rất tốt, một cô bé mười tuổi đã cao 148 cm.

« Dạ. »

Lý Tân Hạo ngoan ngoãn để chị gái bế lên xe.

Trêи yên sau, cha Lý có gắn thêm một cái ghế nhỏ, mặt trêи quấn nhiều mảnh vải chuyên dành cho em bé ngồi. Trẻ nhỏ, ʍôиɠ có nhiều thịt cho nên chỉ cần lót thêm một lớp vải, cũng không cần mặc quần áo quá dày.

Xe đạp chầm chậm chạy ra khỏi nhà, đây là lần đầu tiên sau khi sống lại Lý Tân Hạo rời khỏi thôn. Trong lòng đột nhiên có chút cảm giác khác lạ, đời trước lúc bước ra khỏi thôn, cậu mong muốn vĩnh viễn không cần phải trở về nữa, nhưng đời này cậu lại không muốn rời khỏi nơi này, không muốn rời khỏi gia đình.

« Tiểu Hạo đừng sợ. » Lý Tiểu Tiểu vừa đạp xe vừa trò chuyện với em trai.

« Dạ, em không sợ. » Đôi tay Lý Tân Hạo ôm lấy eo Lý Tiểu Tiểu, đem mặt tựa vào trêи tấm lưng đơn bạc của cô, đời này Lý Tân Hạo rất dính người.

Tới chín giờ, Lý Tiểu Tiểu chở theo Lý Tân Hạo vào trường học.

Mới khai giảng cho nên mấy đứa nhỏ trong trường học đều vô cùng phấn khởi, ở nông thôn hẻo lánh này, trường học chính là nơi náo nhiệt nhất.

« Lý Tiểu Tiểu. » Có một bạn học của Lý Tiểu Tiểu vừa thấy bọn họ đến lập tức chạy tới chào hỏi.

« Chu Hồng. » Hai tháng không gặp bạn học, Lý Tiểu Tiểu cũng rất vui vẻ, « Tớ phải mang em trai đi báo danh, chờ lát nữa lại tới tìm cậu sau. »

« Đây là em trai cậu hả ? » Chu Hồng cột hai bím tóc, mặc một cái áo sơ mi hoa li ti.

« Đúng vậy, em trai tớ có đẹp không ? » Lý Tiểu Tiểu kiêu ngạo cười.

« Đẹp đẹp. » Chu Hồng bế Lý Tân Hạo lên, lại hôn vài cái lên mặt cậu.

Lý Tân Hạo trốn tới sau lưng Lý Tiểu Tiểu sau đó mới lấy một cái khăn tay từ trong túi quần ra xoa xoa mặt chính mình, Lý Tân Hạo chính là một đứa bé yêu sạch sẽ.

Chu Hồng bị Lý Tân Hạo chọc cười, lấy kẹo ra khỏi cặp sách : « Nè, cho em ăn. »

Lý Tân Hạo lắc đầu. Cậu biết, ở niên đại này, đồ ăn vặt là thứ quà rất trân quý, cho dù chỉ là một viên kẹo bình thường thì cũng không phải là thứ mà ngày nào cũng có để ăn được, ít nhất Lý gia nhà bọn họ không có.

« Đừng có ngại. » Chu Hồng nhét kẹo vào túi quần Lý Tân Hạo, « Tiểu Tiểu tớ đi trước nhé. »

« Tạm biệt. »

Học kỳ này, lớp dự thính có tổng cộng ba mươi học sinh, từ vóc dáng của Lý Tân Hạo có thể đoán ra được, cậu là đứa trẻ nhỏ nhất trong lớp.

Học sinh trong lớp dự thính hầu như đều được ba mẹ dẫn đến báo danh, chỉ có Lý Tân Hạo là được chị gái dẫn tới, vì thế trái lại còn thu hút được rất nhiều ánh mắt dõi theo. Nhưng cậu bé có vóc dáng nho nhỏ, lại vô cùng an tĩnh ngồi ở chỗ đó.

Lúc tới phiên cậu đóng học phí, Lý Tiểu Tiểu lấy tiền ra khỏi cặp : « Chào cô, đây là học phí của Lý Tân Hạo. » Học phí của lớp dự thính rất thấp, một học kỳ chỉ tốn 180 đồng tiền.

Lý Tiểu Tiểu xếp kỹ tiền lẻ rồi mới cất hai quyển sách vừa được phát vào trong cặp sách của Lý Tân Hạo, sau đó nắm lấy tay em trai đi tới phòng học của lớp mình.

Học lực của Lý Tiểu Tiểu thuộc hàng bình bình, hoàn cảnh gia đình cũng không tốt, trêи quần áo có rất nhiều mảnh vá, hơn nữa học phí vẫn luôn hẹn tới hẹn lui cho nên chủ nhiệm lớp cũng không thích cô.

« Lý Tiểu Tiểu. » Vừa mới nhìn thấy cô bước vào, chủ nhiệm lớp đã vẫy vẫy tay gọi.

« Tiểu Hạo, em ngoan ngoãn ngồi ở đây chờ chị ba, đừng có chạy lung tung ra ngoài nha. » Lý Tiểu Tiểu để Lý Tân Hạo ngồi xuống một cái bàn học gần cửa ra vào.

« Dạ. »

Lý Tiểu Tiểu sờ sờ đầu em trai, đi đến bên cạnh bàn giáo viên trêи bục giảng, « Chào cô. »

« Nói với cha mẹ em, không cần biết lý do là vì cái gì nhưng học phí học kỳ trước cùng với học kỳ này bắt buộc đều phải đóng cho đầy đủ. » Chủ nhiệm lớp nói dõng dạc, khiến rất nhiều bạn học nghe thấy rồi lén châu đầu ghé tai thầm thì với nhau.

« Cô ơi, em có mang học phí của học kỳ một và học kỳ này tới đây. » Lý Tiểu Tiểu lấy tiền ra.

« Ồ ? » Chủ nhiệm lớp rất ngạc nhiên, « Vậy, đóng đủ là được rồi, đóng đủ là được rồi. »

Lý Tân Hạo nhìn như ngoan ngoãn ngồi nơi đó nhưng khóe miệng lại nâng lên một mạt cười lạnh, làm thầy giáo dạy người khác mà lại…

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ok bạn :)Truyện này đã có bản dịch do Vân Anh ủng hộ tụn mình đang làm lại rồi nhé ^^!Tối này là hoàn tất nhé bạn ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Mình đã fix lại all rồi nhé
https://audiosite.net
Trí 1 tuần trước
Reset lại từ chương 5 giúp với ad. Thanks
https://audiosite.net
Khụ khụ đạo hữu bình tĩnh ...^^!Truyện còn dài đường đi dài đằng đằng 1 chút xuân sắc cớ sao lại nói vậy..^^!Bất quá 1 chút Âm Dương giao thái mà thôi ^^! - Nhân Sinh Bất Quá vài năm tái -!Đạo Hữu không thích bỏ qua ( tua 1 chút là được )^>^
https://audiosite.net
đương_tam 2 tuần trước
mới đầu nghe hay tới tập tưởng nghe truyện sex
https://audiosite.net
Thật ngại quá hum nay do 1 bạn mới làm quản lý up truyện ai dè up audio nhầm dẫn đến lỗi ...Rất mong mọi người thông cảm...^^!Mình mới check lại kiểm tra hoàn tất mọi thứ trở lại bình thường rồi nhé...^!^
https://audiosite.net
Chào bạn :) - Thật ra vẫn đầy đủ nhưng có chút nhầm lẫn đó bạn :)Truyện này tụn mình do thành viên tự phát làm audio cách đây gần 3 năm trước ^^!Tụn mình đang liên hệ bên tác giả và làm lại audio từ tập 103 trở xuống... Truyện lúc đầu tác giả viết nhiều đoạn không ưng ý đã thay đổi quá nhiều bạn à. Tụn mình sắp hoàn thiện sửa lại bản chuẩn nhất nhé do chính tác giả phát hành nội bộ giống như các tập mới nhất ngoại truyện thường không công khai hoàn chỉnh nhiều đoạn bị cắt nhưng bên minh vẫn đầy đủ nhé.Bạn và các chư vị thích nghe bộ truyện hot yên tâm ^^! - Dự kiến khoảng ngày mai hoàn tất bản sữa lỗi audio bổ xung nhiều tính tiết bị cắt bộ nhé ^^!Thân Ái ...! Chúc cả nhà nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Acmasugia 3 tuần trước
Sao cuôi tập 92 là 2050 mà sang tập 93 lại là 2252 rồi ad, mất 200 chương lun, hèn gì hok hỉu gì hếtXin lỗi tôi mới đến web chưa rõ nên hỏi
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 3 tuần trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ