Thông báo audio đã được fix gần hết rồi, trong quá trình fix lỗi còn bỏ sót truyện nào các bạn gửi lỗi ! ở truyện để tụn khắc phục sớm nhất nhé ..!!Rất xin lỗi vì sự bất tiện này !!!Cảm ơn các bạn đã thông báo !!
  1. Home
  2. Mạt Thế
  3. [Dịch] Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
  4. Tập 10: Tuyển chọn nữ chính (c91-c100)

[Dịch] Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Tập 10: Tuyển chọn nữ chính (c91-c100)

❮ sau

Chương 91: Tuyển chọn nữ chính.

“Chị Lan, lãng phí tài nguyên gì?” Có một cô gái mặt bánh bao cách đó không xa, mặt mũi thanh thuần chạy tới, cười hì hì nói.

“Vừa nãy mới phát hiện một soái ca, hình tượng, khí chất tuyệt vời, nhìn một cái liền thấy rất rạng rỡ, tuyệt đối không thua kém những thực tập sinh kí kết với vông ty, đáng tiếc cậu ta không có hứng thú với việc làm minh tinh, ngay cả danh thiếp của tôi cũng không cần.” Lan Nhược Lâm lắc đầu tiếc nuối.

“Gần đây công ty đang chuẩn bị một bộ phim, tôi đã xem kịch bản, chàng trai này diễn nam ba cực kỳ hợp, nói không chừng còn có thể thuận thế phát triển.”

“Chị Lan, chị nghĩ quá xa rồi.” Cô gái mặt bánh bao cười nói.

“Con nhóc em tầm nhìn hạn hẹp.” Lan Nhược Lâm tức giận, nói: “Được rồi, chị phải tới đoàn làm phim Như Mối Tình Đầungay, diễn viên bọn họ cơ bản đã chọn xong rồi, chỉ còn mỗi nữ chính họ vẫn đang do dự, em đi thử xem.”

“Chị Lan, nữ chính lần này có mấy người giành giật liền, em rất khó để cạnh tranh.” Khương Y có chút không tự tin nói.

“Còn chưa bắt đầu đã sợ rồi?” Lan Nhược Lâm nhíu mày, nói: “Em phải tin tưởng vào năng lực của bản thân, tài nguyên là do em giành lấy, không phải công ty cho em.”

“Em biết rồi.” Khương Y thấy Lan Nhược Lâm chuẩn bị dạy dỗ, lập tức gật đầu.

~~~

Một bên khác, Diệp Tinh đi tới tòa nhà lớn trước mắt, phía xa có một âm thanh sốt ruột truyền tới, Diệp Tinh bấm thang máy, không cho thang máy đóng lại.

Phía xa có sáu người đi tới, một người trông rất xinh đẹp, thậm chí còn không thua kém Chu Vũ Huyên, tóc tùy ý xõa ra, trên người mặc một chiếc áo len, khiến vóc dáng hoàn toàn lộ ra.

Bên cạnh cô gái có một người phụ nữ gần bốn mươi tuổi, người phụ nữa đeo giày cao gót, trang điểm rất đậm, đang dừng bên người cô gái nói gì đó.

Trong tay bốn người phía sau cầm rất nhiều đồ.

“Hình như đã gặp cô gái này ở đâu rồi?” Diệp Tinh nhìn cô gái xinh đẹp đó, trong lòng thầm nói.

“Cậu ra ngoài một chút.” Người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi nhìn thấy Diệp Tinh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô gái bên cạnh, vẫy tay.

Diệp Tinh hơi nghi ngờ, bước ra khỏi thang máy.

Sau đó sáu người đều bước vào thang máy, vừa hay thang máy chật ních.

Thấy vậy, Diệp Tinh hơi nhíu mày, nói: “Các vị, thang máy này là tôi vào trước mà?”

Mấy người này muốn lên trước thì nói một câu, không khách sáo như vậy, làm như nơi này là nhà bọn họ vậy.

Cô gái xinh đẹp nhìn Diệp Tinh một cái không nói gì, người phụ nữ lại cười nói: “Nhóc con, cậu là fan của Tô Tuyết nhà chúng tôi đúng không? Vừa nãy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tô Tuyết nhà chúng tôi, loại cố ý khiêu khích này đã lỗi thời rồi.”

Nói xong, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

“Tô Tuyết?” Diệp Tinh hơi nhíu mày, cuối cùng cũng nhớ ra.

Nữ chính kiếp trước của bộ phim Như Mối Tình Đầu.

Trước đây Tô Tuyết vẫn luôn không ngừng cố gắng xây dựng hình tượng dùng tất cả thời gian của mình để rèn luyện kĩ thuật diễn xuất, nhưng khi công chiếu phim Như Mối Tình Đầuchưa tớ một tháng, lại lộ ra Tô Tuyết đã có bạn trai, thiết lập hình tượng hoàn toàn sụp đổ, số lượng vé bán ra của Như Mối Tình Đầucũng giảm nhiều, kiên trì mấy ngày sau đó vội vàng rớt đài.

Nếu không dựa vào sức hút của Như Mối Tình Đầu, lên rạp hai tháng cũng không thành vấn đề.

Diệp Tinh nhìn thẳng máy đang đi lên nhíu mày.

Nếu đối phương đã vội dùng thang máy, vậy hắn nhường cũng không sao, nhưng chào hỏi như vậy, trong lòng hắn rất không thoải mái.

Sau đó, Diệp Tinh gọi điện thoại cho Trần Quân Nam nói mình tới rồi.

Đợi hai phút, thang máy lại đi xuống, Diệp Tinh bước vào.

Sau khi bước ra, Trần Quân Nam đã đứng đợi trước cửa thang máy, thấy Diệp Tinh, vội vàng nói: “Diệp đổng.”

“Thế nào rồi?” Diệp Tinh hỏi.

“Diệp đổng, chuyện hợp đồng cũng tạm ổn rồi, giờ nữ chính của Như Mối Tình Đầucòn chưa quyết định, quyết định xong lập tức bắt đầu quay.” Trần Quân Nam đi trước dẫn đường.

Rất nhanh hai người đã tới một nơi, nơi này đã có mấy người tới, dẫn đầu là một người đàn ông trung niên vừa nhìn thấy tóc đã cảm thấy là một người rất mạnh mẽ.

“Quản lý Trần, vị này là Diệp đổng phải không?” người đàn ông trung niên Phùng Vũ đứng dậy, cười hỏi.

Trong mắt ông mang theo vẻ ngạc nhiên, Diệp Tinh trông quá trẻ.

Nhưng bọn họ không quan tâm việc khác, bọn họ chỉ quan tâm bên đầu tư, những cái khác không suy nghĩ.

“Diệp đổng, đây là đạo diễn Phùng Vũ.” Trần Quân Nam giới thiệu.

Diệp Tinh chào hỏi vài câu, nghe Trần Quân Nam nói một vài chi tiết trên hợp đồng, sau đó nói: “Đạo diễn Phùng, sau khi kí hợp đồng tiền đầu tư sẽ chuyển cho ông.”

“Diệp đổng hào phóng.” Đạo diễn Phùng Vũ cười to nói.

Rất nhanh đã kí xong hợp đồng, sau đó Diệp Tinh bỗng nhiên hỏi: “Tôi nghe nói nữ chính của Như Mối Tình Đầuvẫn chưa được quyết định?”

Phùng Vũ cười nói: “Hôm nay có thể quyết định rồi, diễn viên chúng tôi chọn là Tô Tuyết.”

“Còn diễn viên khác không?” Diệp Tinh hỏi.

Phùng Vũ nhìn Diệp Tinh một cái, hình như Diệp Tinh có chút ý kiến với nữ chính này, ông ta suy nghĩ, nói: “Ngoài Tô Tuyết còn có ba người Khương Y, Tiền Hiểu Lộ, Kim San.”

“Khương Y?” Trong lòng Diệp Tinh động một cái.

Trước khi ngày tận thế giáng xuống, nói tới mấy nữ minh tinh nổi tiếng, nhất định phải nhắc tới Khương Y, lúc đó mấy bộ phim truyền hình, điện ảnh đều do Khương Y đóng chính, hơn nữa tần suất xem không tệ.

Chương 92: Biểu diễn một chút?.

Nhất là khuôn mặt bánh bao đó, rất thanh thuần, giống như em gái nhà bên vậy, hiện giờ vẫn chưa có ai biết tên cô ta, nhưng nửa năm sau có một bộ phim nhanh chóng trở nên nổi tiếng, sau đó tiếp tục hot tới tận ngày tận thế giáng xuống.”

“Tôi cảm thấy Tô Tuyết không phù hợp lắm, Như Mối Tình Đầukể về một tình yêu thuần khiết, tìm một cô gái quá xinh đẹp không hợp, hình tượng của Khương Y rất phù hợp với thiết lập nhân vật.” Diệp Tinh cố làm ra vẻ trầm tư nói.

Luận về kỹ thuật diễn xuất, quả thật Khương Y tốt hơn Tô Tuyết rát nhiều, hơn nữa nếu Khương Y tham gia, Như Mối Tình Đầucũng sẽ không nổi lên tiếng xấu, hiện tạo Diệp Tinh hy vọng doanh thu phòng vé của Như Mối Tình Đầucao một chút.

Hắn muốn cố gắng vì mục tiêu 300 triệu của mình.

“Việc này có thể.” Phùng Vũ suy nghĩ một chút, gật đầu, không phản đối.

Trước đây ngoài Tô Tuyết ra, người thích hợp nhất trong lòng ông là Khương Y, hai bên phân lượng ngang nhau, nhưng danh tiếng của Tô Tuyết rất lớn, vậy nên ông chọn Tô Tuyết.

“Lẽ nào ông chủ thích kiểu cô gái nhà bên đó?” Bên cạnh, Trần Quân Nam nhìn Diệp Tinh, lẩm bẩm trong lòng.

Trước đây Diệp Tinh vốn không quan tâm loại hình như Chương Hà.

~~~

Lúc này, trong một căn phòng khác của tòa nhà lớn, mặt mấy người Tô Tuyết lộ ra vẻ hưng phấn.

“Tiểu Tuyết, chị biết ngay lần này sẽ được nhận vai nữ chính, nghe nói tiền đầu tư bộ phim này lên tới nghìn vạn, em nhất định phải biểu hiện cho tốt.” Millie cười nói.

“Chị Lị, em biết.” Tô Tuyết hơi mỉm cười gật đầu.

Nhưng nháy mắt có một chàng trai tóc vàng đi vào, lo lắng nói: “Chị Lị, không ổn rồi.”

“Có chuyện gì, vội vội vàng vàng?” Mễ Lị nhíu mày.

“Chị Lị, đoàn làm phimNhư Mối Tình Đầuvừa quyết định thay đổi nữ chính, nữ chính bây giờ là Khương Y.” Chàng trai tóc vàng này vội vàng nói.

“Cái gì? Không phải đã chọn Tô Tuyết nhà chúng ta rồi sao?” Sắc Mễ Lị thay đổi nói.

Nhưng đây là một cơ hội rất tốt, có rất nhiều nhà đầu tư xem trọng Như Mối Tình Đầu, cũng chính là xem trọng tiềm lực của kịch bản, chưa biết chừng có thể hot, đến lúc đó giá trị của Tô Tuyết cũng sẽ tăng thêm một chút.

“Nghe nói là ông chủ bên đầu tư trực tiếp quyết định.” Chàng trai tóc vàng nói.

“Quyết định nội bộ?” Sắc mặt Mễ Lị thay đổi: “Đi, tiểu Tuyết, chúng ta đi gặp Phùng tổng một chút, xem xem có cơ hội không.”

Bọn họ phía bên này sắc mặt đại biến, mà một bên khác Lan Nhược Lâm và Khương Y mặt đầy vẻ kích động.

“Tốt quá, tiểu Y, ông chủ đầu tư này thật là có mắt nhìn.” Lan Nhược Lâm cười to nói.

Nhưng Khương Y có chút mơ hồ, nói: “Nhưng chị Lan, em quen biết ông chủ lớn nào, tại sao ông chủ đầu tư lại muốn thay đổi người?”

“Không biết, nhưng ai thèm quan tâm nguyên nhân là gì, cơ hội lần này em nhất định phải nắm chắc.” Lan Nhược Lâm cười nói.

“Em biết rồi.” k cười nói.

“Em biết rồi.” Khương Y nắm chặt tay, trên khuôn mặt bánh bao tràn ngập vẻ kiên định.

~~~

“Được rồi, việc tới đây thôi, tôi đi trước.” Diệp Tinh nhìn mấy người trước mặt nói.

“Diệp tổng, có muốn cùng ăn bữa cơm không?” Phùng Vũ mời.

“Thôi, tôi còn có việc.” Diệp Tinh lắc đầu.

Hắc không có chút hứng thú nào với việc xã giao, đơn giản là lãng phí thời gian.

Mấy người cùng đi về phía thang máy, mà vừa hay ở hai bên, đoàn người Tô Tuyết và Lan Nhược Lâm, Khương Y cũng vừa hay đi tới.

Nhìn thấy đoàn người đi tới, mấy người Mễ Lị đều dừng bước.

Mễ Lị nhìn Diệp Tinh, nghe nói Phùng Vũ xưng hô với hắn, sắc mặt khẽ thay đổi: “Là chàng trai đó? Cậu ta là nhà đầu tư bộ phim này?”

Trước đó cô ta còn coi Diệp Tinh là một fan hâm mộ của Tô Tuyết, không ngờ rằng lại là một ông chủ lớn.

“Sao lại trùng hợp như vậy?” Lúc này Tô Tuyết cũng nhìn chằm chằm Diệp Tinh, trong mắt hiện lên một tia không cam lòng.

Vậy mà trước đây cô lại đắc tội ông chủ lớn đầu tư bộ phim này, bây giờ nữ chính bị thay đổi, hiển nhiên cô ta cho rằng Diệp Tinh đang báo thù.

Mà bên kia, Lan Nhược Lâm cũng nhìn Diệp Tinh, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ấy, là cậu ấy?”

“Chị Lan, chị quen ông chủ à?” Khương Y tò mò nhìn Diệp Tinh, sau đó nhỏ giọng hỏi.

“Không phải trước đây chị nói với em gặp được một chàng trai hình tượng, khí chất rất tốt, muốn ký hợp đồng với cậu ấy sao? Chính là cậu ấy.” Lan Nhược Lâm nói.

Lúc này, trong lòng Lan Nhược Lâm cười khổ.

Thấy thân phận hiện tại của Diệp Tinh, rõ ràng là không thiếu tiền, cô còn muốn tìm người ta kí hợp đồng?

Thang máy mở ra, lại có một gương mặt quen thuộc xuất hiện, là Trần Diễm Hồng đó.

“Đạo diễn Phùng, ấy, Diệp tổng cũng ở đây à?” Trần Diễm Hồng nhìn mấy người, trên mặt mang theo một tia vui vẻ.

“Đạo diễn Phùng, về chuyện đầu tư Như Mối Tình Đầu…”

“Giám đốc Trần, ngại quá, bộ phim này đã được Diệp tổng đầu tư hoàn toàn.” Phùng Vũ cười nói.

Trần Diễm Hồng hơi ngây ra, sau đó cười nói: “Vậy công ty chúng tôi chờ đợi lần hợp tác tiếp theo với đạo diễn Phùng.”

Cô ta nhìn Diệp Tinh một cái, trong lòng thầm nói: “Xem ra Diệp Tinh này ánh mắt cũng khá tốt, nhưng lá gan quá lớn, ngay cả Giới Nguyên Châucũng đầu tư không chút do dự.

Diệp Tinh lựa chọn Trần Quân Nam, lại sa thải cô ta, trong lòng Trần Diễm Hồng tất nhiên không thể xem như chưa xảy ra chuyện gì.

“Để tôi xem xem ánh mắt của anh rốt cuộc ra sao?”

Chương 93: Phát triển vững vàng.

Không biết suy nghĩ của Trần Diễm Hồng, Diệp Tinh rời đi, một mình đi trên đường lớn, trong lòng lại thầm suy nghĩ sự việc.

“Bây giờ đổi nữ chính, cuối cùng doanh thu phòng véNhư Mối Tình Đầusẽ là bao nhiêu?”

Kiếp trướcGiới Nguyên Châu, Như Mối Tình Đầulà hai bộ phim chế tác trong thời gian ngắn, nhưng doanh thu phòng vé lại rất cao, những bộ phim khác, cho dù Diệp Tinh đầu tư, ít nhất phải mất thời gian nửa năm mới có thể ra rạp.

Có điều Diệp Tinh không vội, chỉ cần kiếm được tiền trước hội đấu giá là được.

~~~

Thời gian trôi qua cực nhanh, hai ngày rất nhanh đã trôi qua, mà Diệp Tinh lại tới Chu gia lần nữa.

“Diệp tiên sinh.” Mấy người Chu Kinh Thiên đứng đợi ở cửa, rất nhiệt tình.

Lần trước điều trị tốt, Chu Vĩ Thiên cũng không chìm vào giấc ngủ sâu nữa.

Rất nhanh lần điều trị này đã kết thúc, trong tài khoản của hắn nhiều thêm một nghìn vạn.

Sau khi tiền vào tài khoản, Diệp Tinh chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị một chàng trai cản lại trong sân.

“Diệp tiên sinh.” Chu Khôn Tường nhìn Diệp Tinh cười khẽ nói.

“Cậu là?” Diệp Tinh bình tĩnh hỏi.

“Tôi là Chu Khôn Tường, em trai của Chu Vũ Huyên.” Chu Khôn Tường cười nói: “Tôi nghe chị tôi nói cậu rất lợi hại, đạp một phát có thể đạp vỡ đất nham thạch, cho dù người luyện võ cũng không làm được. Tôi vốn không tin cậu có thể làm được tới trình độ đó, vậy nên có thể biểu diễn một chút không?”

Cậu ta đối với Diệp Tinh rất tò mò, cho chị chị cậu ta, còn có Trần Hải nói Diệp Tinh rất lợi hại, nhưng cậu ta vẫn không tin.

“Cậu tin hay không liên quan gì tới tôi?” Diệp Tinh bình tĩnh nói.

Hắn lại chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt của người khác.

Mặt Chu Khôn Tường mang theo một nụ cười, sau đó nói: “Diệp tiên sinh, chỉ cần cậu đạp một phát, khiến cho mặt đất xuất hiện vết nứt, tôi sẽ cho cậu mười vạn, điều này đối với Diệp tiên sinh mà nói chắc hẳn dễ như trở bàn tay đúng không?”

Diệp Tinh liếc Châu Khôn Tường một cái, lắc đầu nói: “Ngại quá, không có hứng thú.”

Nói xong hắn sải bước rời đi.

“Khôn Tường, em liều lĩnh quá.” Chu Vũ Huyên đi tới, trầm giọng nói.

“Chị, em đã nói Diệp Tinh không dám mà, đạp xướng một cước là mười vạn, cậu ta chính là sợ bị vạch trần.” Chu Khôn Tường bĩu môi nói.

“Em không biết phí điều trị của chú hai em Diệp Tinh thu một triệu năm nghìn vạn à? Cậu ta còn để ý mười vạn của em?” Chu Vũ Huyên nhìn em trai mình giống như nhìn một tên ngu ngốc.

Đối với yêu cầu của Châu Khôn Tường Diệp Tinh không có hứng thú, sức mạnh của hắn cũng không phải dùng để biểu diễn.

Thời gian tiếp theo, cách hai ngày Diệp Tinh lại tới Chu gia điều trị một lần, theo sự điều trị, thân thể Chu Vĩ Thiên cũng nhanh chóng hồi phục.

Điều này khiến cho Chu Kinh Thiên càng thêm kính trọng Diệp Tinh, để đề phòng con gái mình đắc tội Diệp Tinh, thậm chí nghiêm cấm con gái mình nói chuyện trong lúc Diệp Tinh tới.

Không có Chu Vũ Huyên làm phiền, tất nhiên Diệp Tinh cũng được thanh nhàn.

Trong lúc anh ta điều trị, đoàn làm phimGiới Nguyên Châu, Như Mối Tình Đầucũng đang trong quá trình quay.

Thời gian quay của hai bộ phim rất ngắn, thời gian nghỉ đôngGiới Nguyên Châuđã ra rạp, mà Như Mối Tình Đầucũng ra rạp ngay khi kết thúc thời gian nghỉ đông quay trở lại trường học.

VềGiới Nguyên Châu, Diệp Tinh quan tâm nhất là điều không thể nghi ngờ, ngoại trừ chi phí quay phim một triệu sáu trăm nghìn, hắn lại rút ra một chút tiền, đặc biệt dùng để tuyên truyền Giới Nguyên Châu.

Kiếp trước Giới Nguyên Châukhông được tuyên truyền nhiều, sau đó dựa vào danh tiếng tốt mới nhanh chóng hot, kiếp này tất nhiên Diệp Tinh sẽ đảm bảo tài nguyên tuyên truyền tốt nhất choGiới Nguyên Châu.

~~~

Trong tiệm thú cưng, Diệp Tinh đi vào.

“Ông chủ.” Thấy Diệp Tinh, mấy người Lý Thiến, Triệu Nhã, Lý Hân lập tức hô lên.

Gật đầu cưới với họ, sau đó Diệp Tinh bảo người rất nhiều chuyển vẹt lên tầng hai.

“Không biết ông chủ đang bận gì, đã mười mấy ngày không tới tiệm rồi.” Lý Hân tò mò lẩm bẩm.

Diệp Tinh rất ít khi tới tiệm thú cưng, mà thời gian mỗi lần cách mỗi lần lại dài hơn.

“Làm tốt việc của mình đi, còn muốn được trích phần trăm không?” Triệu Nhã trực tiếp nói.

Lý Hân liếc Triệu Nhã một cái, nói: “Yo yo yo, tiểu pán phụ làm sao vậy? Sao nói chuyện còn mang theo tức giận thế?”

Nghe vậy, Triệu Nhã tức giận nói: “Đừng nói linh tinh, ông chủ có bạn gái rồi.”

Trước đây cô ta có ý với Diệp Tinh, nhưng sau khi biết Diệp Tinh có bạn gái, cô ta đều ép suy nghĩ của mình lại trong lòng.

“Có bạn gái thì sao? Cậu có thể làm tiểu tam mà.” Lý Hân nhỏ giọng nói.

“Yêu nữ tam quan bất chính này.” Triệu Nhã nhất thời trợn trắng mắt, cũng không để ý đến cô ta, quay người đi tới nơi khác.

~~~

Tầng hai, Diệp Tinh nhanh chóng hoàn thành cải tạo những con vẹt này.

Thực lực đạt tới giai đoạn bốn Luyện Thể, hiện tại hắn sử dụng Linh Khởi Thuật một lần chỉ cần một phút, giờ hắn cũng rất ít quản việc ở tiệm thú cưng, vẹt ở tầng một ít đi, Lý Thiến có thể trực tiếp lên tầng hai, bổ sung xuống.

Chương 94: Phát triển vững vàng 2.

Đây là cửa hàng đầu tiên mà hắn lập nên, Diệp Tinh vẫn không nỡ bỏ đi, mà thời gian hơn một năm, cũng có thể tạo thành giá trị nhất định cho hắn.

~~~

Trong biệt thự Chu gia, Diệp Tinh rút châm trên cánh tay Chu Vĩ Thiên ra.

“Được rồi, còn một lần cuối cùng, bệnh của ông có thể khỏi hắn.” Diệp Tinh bình tĩnh nói.

“Cảm ơn Diệp tiên sinh.” Chu Vĩ Thiên nhìn Diệp Tinh cười nói, so với hai mươi ngày trước, lúc này trông ông ta như biến thành một người khác vậy.

“Đội tôi hoàn toàn khỏi bệnh, tôi nhất định sẽ tới của cảm ơn!”

Không nói gì nhiều thêm, Diệp Tinh đi ra khỏi phòng.

Vừa đi ra tới cửa, Châu Khôn Tường lại xuất hiện.

“Diệp tiên sinh, chỗ tôi có một trăm vạn, nếu cậu có thể biểu diễn sức mạnh của mình một chút, tôi sẽ lập tức chuyển tiền cho cậu.” Châu Khôn Tường nhìn thấy Diệp Tinh vội vàng nói.

Lần trước cậu ta muốn Diệp Tinh biểu diễn sức mạnh một chút, bị Chu Kinh Thiên mắt cho một trận, nhưng vẫn không chết tâm, dường như chứng minh Diệp Tinh không lợi hại như vậy đã trở thành một chấp niệm, cậu ta muốn chứng minh là mình đúng.

Phim võ hiệp cũng chỉ là phim võ hiệp, không phải sự thật.

Diệp Tinh liếc cậu ta một cái, Chu Khôn Tường này lần nào cũng rất phiền phức, không biết từ đâu nhảy ra.

Hắn lắc đầu: “Chỉ có một trăm vạn thì không đủ, đối với tôi chẳng có tác dụng gì.”

“Vậy cậu muốn gì?” Chu Khôn Tường truy hỏi: “Chỗ tôi có rất nhiều bảo vật, phỉ thúy, ngọc thạch, đồ cổ vân vân,… chỉ cần anh nói ra, chắc chắn tôi sẽ tìm được.”

“Ồ?” Diệp Tinh nhìn Chu Khôn Tường, bỗng nhiên trong lòng động một cái: “Tôi muốn một vật khá đặc biệt, là đồ vật tốt nhất mà ngay cả cậu cũng không nhận ra.”

Những ngày này hắn cũng biết được một số tin tức của Chu Khôn Tường, Chu Khôn Tường thích vận động, thám hiểm, sưu tầm những vật kỳ lạ, trái đất này thần bí như thế, nói không chừng sẽ có bảo vật.

“Được, đây là cậu nói đó nhé.” Chu Khôn Tường vội vàng gật đầu.

“Chỉ cần cậu lấy ra được đồ vật khiến tôi hứng thú, tự nhiên tôi sẽ không từ chối.” Diệp Tinh nhàn nhạt nói, nói xong hắn cũng lười để ý tới Chu Khôn Tường, nhanh chóng rời khỏi đây.

“Khôn Tường, chú hai chỉ còn lại một lần điều trị cuối cùng, em không thể yên tĩnh một chút à?” Chu Vũ Huyên cách đó không xa đi tới.

Mấy ngày nay thấy sức khỏe của Chu Vĩ Thiên không ngừng tốt lên, mặc dù Chu Vũ Huyên ghét Diệp Tinh, nhưng vẫn rất khâm phục y thuật của hắn.

Dễ dàng điều trị bệnh ung thư giai đoạn cuối, y thuật như vậy trên thế giới tuyệt đối có một không hai.

“Chị, em biết y thuật của Diệp Tinh rất mạnh, nhưng nói cậu ta giống như những cao thủ võ hiệp trên phim, em không tin đâu.” Chu Khôn Tường tự tin nói.

“Được rồi, không nói nhiều với chị nữa, em bận đây, lần này Diệp Tinh muốn một đồ vật không tên, chỗ em có một ít, trong tay A Minh bọn họ cũng có một ít, em muốn tới đó. Nhiều đồ vật như vậy em không tin không có thứ khiến Diệp Tinh hài lòng.” Nói xong, Chu Khôn Tường hùng hùng hổ hổ chạy ra ngoài.

Chu Vũ Huyên bất đắc dĩ nhìn em trai mình, em trai cô quá cố chấp, tính tình này giống hệt như ba cô.

~~~

Nháy mắt đã tới hai ngày sau, mà lần cuối cùng Diệp Tinh chữa trị cho Chu Vĩ Thiên cũng kết thúc.

Dùng máy móc kiểm tra một chút, tết bào ung thư trong cơ thể Chu Vĩ Thiên đã hoàn toàn được loại trừ, hơn nữa những nơi bị phá hủy trong cơ thể cũng khôi phục rất nhiều, còn lại chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng là được.

“Haha, Diệp tiên sinh không hổ là thần y, bây giờ điều trị đã kết thúc, không biết Diệp tiên sinh có thời gian để chúng tôi làm chủ một lần?” Chu Kinh Thiên cười mời hắn.

Mặc dù Chu Vĩ Thiên đã được trị khỏi, nhưng bọn họ chắc chắn muốn kết giao với Diệp Tinh.

“Tôi có chút chuyện.” Diệp Tinh lắc đầu.

“Việc này….” Chu Kinh Thiên bị từ chối, chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Vậy nếu Diệp tiên sinh có thời gian nhất định phải thông báo cho chúng tôi đấy nhé.”

Diệp Tinh gật đầu, đi ra ngoài.

Nhưng vừa đi tới sân, đã thấy Chu Khôn Tường đợi sẵn ở đây, trước người cậu ta còn có một chiếc bàn, trên bàn có rất nhiều đồ hình thù kì lạ.

Những thứ này đều không lớn, nhưng cũng đều không có tên.

“Diệp tiên sinh, những thứ đó tôi đều đem tới rồi, cậu xem một chút xem có hứng thú không.” Chu Khôn Tường vội vàng nói.

“Khôn Tường, con vẫn còn gây chuyện?” Chu Kinh Thiên nhìn thấy dáng vẻ của con trai mình, nhất thời tức giận nói.

Ông ta biết Chu Khôn Tường vẫn luôn muốn kiểm nghiệm thực lực của Diệp Tinh, thậm chí còn trả thù lao, nhưng Diệp Tinh vẫn luôn từ chối.

Điều này khiến ông ta luôn cảm thấy trước đây Diệp Tinh đã dùng một cách đặc biệt nào đó khiến cho đá nham thạch bị vỡ.

Nhưng y thuật của Diệp Tinh không thể giả được, có y thuật như vậy, thì hoàn toàn đáng giá để Chu gia bọn họ kết giao.

Chu Khôn Tường không nhìn ba mình, ánh mắt thay vào đó lại nhìn chằm chằm Diệp Tinh, trên mặt mang theo một nụ cười.

Lúc này Diệp Tinh nhìn từng món đồ trên bàn, sắc mặt bình tĩnh, chẳng qua trong lòng lại nổi lên một tia gợn sóng.

Hầu hết mấy thứ này hắn đều không quan tâm, nhưng có một thứ màu đen giống như cái kén đặt ngẫu nhiên ở một chỗ, Diệp Tinh quả thực cảm giác được linh lực yếu ớt bên trong!

“Đây là cái gì?”

Chương 95: Kén đen huyền bí.

Cho dù lấy kinh nghiệm kiếp trước của Diệp Tinh, cũng không phán đoán được đây rốt cuộc là cái gì.

Ánh mắt Diệp Tinh nhìn Chu Khôn Tường sau đó gật gật đầu, nói: “Mấy thứ này tôi muốn, cậu gói lại đi.”

Chu Khôn Tường mỉm cười, đang chờ Diệp Tinh cự tuyệt, nhưng bỗng nhiên nghe được câu trả lời của Diệp Tinh, lập tức ngây ngẩn cả người.

Theo cậu ta thấy, Diệp Tinh căn bản không có bản lĩnh lớn như vậy, phỏng chừng như lại muốn nói nơi này không có thứ hắn muốn.

Như vậy cậu ta càng có thể tự mình xác định Diệp Tinh không phải là cao thủ võ lâm kia cho chị gái nhà mình.

Nhưng bây giờ hắn ta lại đồng ý.

Tuy nhiên Chu Khôn Tường cũng phản ứng rất nhanh, lập tức nói: “Nói như vậy cậu Diệp đây là là chuẩn bị biểu hiện năng lực của mình một chút? Những cái này chỉ có thể được lấy đi nếu cậu thể hiện cho mọi người thấy năng lực của cậu.” – Chu Kinh Thiên không nói gì, lẳng lặng nhìn Diệp Tinh, ông ta cũng biết chuyện giữa Chu Khôn Tường và Diệp Tinh.

“Cậu muốn tôi thể hiện như thế nào?” Diệp Tinh bình tĩnh hỏi.

Cái kén màu đen kia làm cho hắn cảm giác tuyệt đối là một món bảo vật, hắn không có khả năng bỏ qua.

Vốn chỉ thuận miệng nói, không ngờ Chu Khôn Tường lại thật sự có bảo vật mà hắn muốn.

“Rất đơn giản.” Chu Khôn Tường lập tức chỉ vào tảng đá không? lồ cao hơn hai mét trong sân.

Toàn bộ tảng đá hiện ra hình dạng bất quy tắc, đường kính cũng gần hai thước, giống như một ngọn núi giả nhỏ.

“Cậu Diệp, đây là một tảng đá lớn, nếu như lực lượng của cậu rất lớn, vậy cậu chỉ cần dùng nắm đấm đập nát được nó thì mấy thứ này đều cho cậu.” Chu Khôn Tường nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Tảng đá này là nhà bọn họ trước đó đã có, tuyệt đối không có khả năng là giả, hơn nữa nham thạch rất cứng rắn, cho dù là đại sư võ thuật chuyên tu quyền pháp như Trần Hải, cũng chỉ có thể làm cho phía trên xuất hiện khe nứt cực nhỏ.

Trong mắt Chu Khôn Tường, đây hẳn là cực hạn mà nhân loại có thể làm được.

“Có thể.” Diệp Tinh gật đầu.

Hắn đi thẳng lên.

“Diệp Tinh thật sự muốn đánh nát tảng đá này?” Ánh mắt Chu Vũ Huyên gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh Diệp Tinh, tảng đá lớn này cô biết, dùng lực lượng của cô mà muốn làm cho tảng đá này dịch chuyển một chút cũng không làm được, chứ đừng nói chỉ là đem tay ra đánh nát nó.

Dưới ánh mắt mọi người, Diệp Tinh cũng không có lãng phí thời gian, thân thể hắn hơi cong cong, sau đó tay phải nhanh chóng đánh ra, cứ như vậy không hề sử dụng kỹ xảo nào mà trực tiếp đánh vào trên tảng đá không? lồ kia.

Tảng đá cao hơn hai thước, nhìn qua so với Diệp Tinh đều cao hơn rất nhiều, nắm tay Diệp Tinh so với tảng đá không? lồ này, tựa như con kiến hôi cùng voi.

“Hừ! Vậy mà lại đồng ý? Ngay cả khi cậu sử dụng phương pháp đặc biệt, nó không có tác dụng gì vào tảng đá đâu. “Khóe miệng Chu Khôn Tường lộ ra một nụ cười.

Khối đá nhà cậu ta so với đá bình thường độ cứng còn cứng hơn rất nhiều, bình thường nắm đấm của cậu ta mà đập lên trên đều sẽ đỏ bừng một mảnh.

Nhưng trong nháy mắt, nụ cười trên khóe miệng cậu ta ngưng đọng.

“Rầm rầm!”

Khi Diệp Tinh nắm tay đánh ra sau đó, bỗng nhiên có tiếng nổ vỡ truyền đến, sau đó mặt ngoài của tảng đá không? lồ bị Diệp Tinh đánh vào từng chỗ bắt đầu nứt ra lan tràn, nhanh chóng lan tràn đến toàn bộ bốn phía khối đá.

– Rầm rầm!

Sau đó, một khối đá không? lồ này chia làm hơn mười khối, ầm ầm sụp đổ.

“Thật sự đánh nát được sao?” Chu Vũ Huyên sững sờ nhìn tình cảnh rung động trước mắt.

Trước mắt cô, Diệp Tinh bình tĩnh đứng, trên mặt không có bất kỳ một động tĩnh gì, mà ở phía sau hắn, từng khối đá không? lồ sụp đổ, lăn xuống bốn phía.

Ánh mặt trời chiếu rọi, chiếu trên người Diệp Tinh, tựa như ở trên người Diệp Tinh bao phủ một tầng ánh sáng chói lóa kỳ dị.

Mặt đất phản chiếu thân ảnh của hắn, toàn bộ thân thể lúc này ở trong mắt Chu Vũ Huyên tựa như cùng trời đất liên kết thành một thể.

“Làm sao… Làm sao có thể?” Nụ cười trên mặt Chu Khôn Tường ngưng đọng, vẻ mặt khiếp sợ nhìn tình cảnh trước mắt.

Một quyền đánh vỡ tảng đá không? lồ này, đây… vốn chỉ là tình cảnh có trong phim võ hiệp, vậy mà cứ như vậy chân thật phát sinh trước mắt.

“Chẳng lẽ tảng đá không? lồ này cũng là giả? Cứ như vậy rớt vào túi Diệp Tinh?” Chu Khôn Tường sững sờ nghĩ, cậu ta đi lên thử cầm lấy tảng đá, nhưng cho dù là một mảnh nhỏ, cậu ta cũng cảm thấy rất vất vả, chỉ là đem nó rời khỏi mặt đất một chút thôi cũng không cầm nổi.

– Được rồi, tảng đá này tôi cũng đã đánh nát, hiện tại những thứ kia thuộc về tôi đúng chứ? Diệp Tinh bình tĩnh nói.

Chu Khôn Tường theo bản năng gật đầu.

Diệp Tinh tiến lên đem tấm vải bày mấy thứ này trực tiếp thu hồi, sau đó xách ở trong tay.

Hiện tại thực lực của hắn so với lúc khi ở núi Trường Bạch càng thêm khủng bố, luyện thể đạt tới giai đoạn thứ tư, một quyền đánh vỡ tảng đá không? lồ cũng không phải rất khó.

“Không nghĩ tới ngày hôm nay cuối cùng còn có thu hoạch như vậy.” Diệp Tinh trong lòng cũng không khỏi vui sướng, cái kén màu đen kia cuối cùng cũng đến tay.

“Cậu Diệp thật sự là kỳ nhân.” Bên cạnh, Chu Kinh Thiên lúc này cũng hoàn toàn bị chấn động, ngơ ngác nhìn hai giây, sau đó cảm thán nói.

Chiếm được thứ mình muốn, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Chương 96: Chu Lãnh Huyên khiếp sợ 1.

Chu Vũ Huyên nhìn bóng lưng Diệp Tinh rời đi, trong lòng còn đang suy nghĩ cảnh tượng vừa rồi một quyền đánh vỡ tảng đá không? lồ kia, sững sờ xuất thần.

– Quá lợi hại! Bỗng nhiên giọng nói của Chu Khôn Tường kéo cô ta trở về từ trạng thái này.

“Không nghĩ tới trên thế giới thật sự có người lợi hại như vậy.” Khiếp sợ trên mặt Chu Khôn Tường biến mất, lúc này đã trở nên vô cùng hưng phấn.

“Em quyết định rồi em muốn bái Diệp Tinh này làm thầy, nhất định phải để cho hắn dạy em mấy chiêu mới được.” Chu Khôn Tường hưng phấn nói: “Chị, chị có WeChat của Diệp Tinh đúng không? Đưa cho em đi.- Lúc này trước mắt Chu Khôn Tường phảng phất như mở ra thế giới mới, cả người tựa hồ trong nháy mắt biến thành fan não tàn của Diệp Tinh.

“Không có WeChat.” Chu Vũ Huyên trừng mắt nhìn em trai mình một cái, sau đó rời khỏi nơi này.

~~~

“Cái kén này là cái gì nhỉ?” Đi trên đường, Diệp Tinh trong tay cầm một cái kén màu đen, trong mắt lộ ra vẻ suy tư.

Một tia linh lực của hắn tiến vào bên trong, thế nhưng như là tiến vào trong Không Tinh Thạch rồi lập tức biến mất không thấy, không cách nào điều tra xem bên trong rốt cuộc là như thế nào.

Trong lòng yên lặng nghĩ, Diệp Tinh hai tay nắm lấy cái kén đen này, hướng hai bên kéo kéo, nhưng là không hề có tác dụng.

“Tính linh hoạt này thật mạnh, dùng lực lượng của mình lại không cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đối với nó?” Diệp Tinh thầm kinh hãi.

Hắn một quyền đều có thể đánh nát tảng đá không? lồ kia, vậy mà lại không làm gì được cái kén đen nho nhỏ này.

Nghiên cứu một chút, Diệp Tinh cũng không thu được bất kỳ đầu mối gì, chỉ đành đem kén đen một lần nữa cất đi.

Tuy rằng không biết đây là cái gì, thế nhưng nhất định là bảo vật.

Đem rất nhiều ý nghĩ thu liễm, Diệp Tinh trở lại đại học Thượng Hải tìm Lâm Tiểu Ngư, mấy giờ sau hắn lại trở về công ty mình.

Hai mươi mấy ngày này, hắn nhận được 150 triệu, ngoại trừ hơn 30 triệu lấy ra đầu tư vào “Như mối tình đầu”, còn lại Diệp Tinh cũng lựa chọn một số bộ phim có doanh thu phòng vé tốt ở kiếp trước để đầu tư.

Tất nhiên, có những bộ phim hắn đã giành được, có một số lại không.

Những bộ phim đầy tiềm năng sẽ không thiếu các nhà đầu tư.

Nhưng những bộ phim này muốn kiếm tiền cho Diệp Tinh, còn phải chờ một thời gian.

Biệt thự Chu gia cách đó không xa, Chu Vũ Huyên một thân áo khoác màu đỏ đang đứng ở cửa, xa xa có một chiếc taxi đi ra, sau đó một vị nữ sinh diện mạo cùng Chu Vũ Huyên có tám phần tương tự, mặc áo lông màu trắng đi ra.

“Lãnh Huyên.” Nhìn thấy cô gái này, Chu Vũ Huyên nhất thời hô lên, trên mặt tràn đầy tươi cười.

“Chị.” Chu Lãnh Huyên không có bộ dáng lạnh lùng như bình thường, trên mặt cũng tràn đầy tươi cười vui vẻ, chạy tới.

“Hai chị em chúng ta đều đã hơn một tháng không gặp đúng không?” Chu Vũ Huyên kéo tay em gái mình đi vào trong biệt thự.

Quan hệ của ba mẹ các cô cũng không tốt lắm, tuy rằng còn chưa ly hôn, nhưng lại tách ra ở riêng, Chu Vũ Huyên cùng Chu Khôn Tường đi theo Chu Kinh Thiên, mà Chu Lãnh Huyên thì sống cùng mẹ.

“Đều nói em chuyển đến nơi này ở cùng chị, em lại nhất định muốn ở lại trường.” Trên mặt Chu Vũ Huyên có một chút trách cứ: “Hai chị em chúng ta giờ muốn gặp mặt cũng rất khó.”

“Chị, nơi này cách chỗ ba gần như vậy, nếu chị muốn ở với em, trong lòng mẹ nhất định sẽ không thoải mái.” Chu Lãnh Huyên lắc đầu.

“Ai, không biết quan hệ ba mẹ như thế nào mà lại biến thành hoàn cảnh như này.” Chu Vũ Huyên thầm than nói, các cô lúc nào cũng hy vọng ba mẹ có thể hòa hảo như lúc ban đầu.

“Tính tình ba mẹ lúc nào cũng đều bướng bỉnh, muốn hòa hảo quá khó khăn.” Chu Lãnh Huyên cũng lắc đầu.

Hai chị em nói vài câu, bỗng nhiên Chu Lãnh Huyên hỏi: “Chị, hiện tại chú hai thế nào rồi?”

Nghe vậy, trên mặt Chu Vũ Huyên lộ ra một tia tươi cười, nói: “Đang muốn cùng em nói chuyện này, chú hai đã khỏe rồi.”

“Hồi phục rồi? Nhanh như vậy sao?” Chu Lãnh Huyên sửng sốt.

Cô biết chú hai mình bị ung thư gan giai đoạn cuối, hơn nữa còn ngủ say không tỉnh, hoàn toàn là dựa vào nhân sâm mà treo được cái mạng đến ngày hôm này.

“Ừm, lúc trước trong nhà mời một vị thần y, mất hai mươi mấy ngày để hoàn toàn chữa khỏi cho chú hai, hiện tại chú hai đang tu dưỡng, phỏng chừng sẽ chậm rãi khôi phục lại trạng thái trước kia.” Chu Vũ Huyên nói.

Nhớ tới Diệp Tinh, Chu Vũ Huyên tuy không khỏi có chút bực bội, nhưng trong đầu cô cũng không tránh được mà nghĩ đến cảnh tượng rung động một quyền đánh nát đá của Diệp Tinh.

“Chỉ mất hai mươi mấy ngày là chữa khỏi? Y thuật của thần y thật đúng là lợi hại.” Chu Lãnh Huyên trên mặt lộ ra một tia tươi cười.

Chú hai Chu Vĩ Thiên được chữa khỏi, trong lòng cô cũng cao hứng.

“Y thuật rất lợi hại, đáng tiếc thấy tiền là mắt sáng ra.” Thấy em gái nhà mình khen Diệp Tinh, Chu Vũ Huyên nhất thời cắn răng nói.

“Tiền?” Chu Lãnh Huyên sửng sốt.

– Thần y kia tuy là chữa khỏi cho chú hai, nhưng lấy một trăm lăm mươi triệu phí trị liệu lận, quá nạt người rồi!” Chu Vũ Huyên nói.

Trong mắt Chu Lãnh Huyên nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ: “Một trăm năm mươi triệu?”

Bây giờ trong xã hội, xuất hiện một triệu phú đã rất tuyệt vời, tỷ phú càng khiến mọi người hâm mộ, kính sợ, bây giờ chi phí điều trị đạt tới 150 triệu, tốc độ kiếm tiền này ai có thể sánh bằng?

Chương 97: Chu Lãnh Huyên khiếp sợ 2.

“Vì gom đủ một trăm lăm mươi triệu này, vốn lưu động của công ty cơ hồ toàn bộ rút ra, hơn nữa ba còn vay ngân hàng một ít tiền cuối cùng mới gom đủ, Diệp Tinh kia chính là một người thấy tiền mắt liền sáng lên.” Chu Vũ Huyên cắn răng nói.

Lời của cô ta vừa dứt, Chu Lãnh Huyên lại bỗng nhiên sửng sốt, theo đó nhìn chị gái nhà mình, vội vàng hỏi: “Chị, chị vừa rồi nói cái gì? Vị bác sĩ kia tên là Diệp Tinh?”

“Phải, phải.” Chu Vũ Huyên gật gật đầu, nghi hoặc nhìn em gái nhà mình.

– Chẳng lẽ là Diệp Tinh mà mình quen biết? Chu Lãnh Huyên trong lòng âm thầm nói, cô ta suy nghĩ một chút lại hỏi: “Chị, thần y kia bao nhiêu tuổi?”

“Tuy rằng y thuật rất lợi hại, nhưng mà Diệp Tinh kia rất trẻ tuổi, thoạt nhìn không quá… chỉ có hai mươi.” Chu Vũ Huyên trả lời.

“Cái gì?” Chu Lãnh Huyên lập tức đứng dậy, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

Chu Vũ Huyên nhìn em gái mình như vậy, nhịn không được nói: “Làm sao vậy? Lãnh Huyên?”

Cô ta vẫn rất ít khi nhìn thấy bộ dáng này của em gái mình.

“Hẳn là không có khả năng…” Chu Lãnh Huyên trong lòng nghĩ, khó có thể đem thần y mà chị gái cô nói cùng Diệp Tinh mình quen biết liên hệ cùng một chỗ, sau đó cô lại hỏi: “Chị, Diệp Tinh kia bộ dạng gì?”

“Trông rất tốt, được coi là một anh chàng đẹp trai, trông rất tỏa nắng.” Chu Vũ Huyên suy nghĩ một chút nói.

“Vậy hắn có đặc điểm gì khác không?” Chu Lãnh Huyên lại hỏi.

Thấy em gái mình như vậy, Chu Vũ Huyên càng thêm nghi hoặc, cô suy nghĩ một chút bỗng nhiên nói: “Diệp Tinh khí lực rất lớn, thậm chí chỉ dùng một quyền liền đem tảng đá không? lồ trong sân của gia đình chúng ta đánh nát.”

“Khối đá cao hơn hai thước kia?” Chu Lãnh Huyên khiếp sợ nói.

Chu Vũ Huyên gật gật đầu: “Đúng, Khôn Tường nhất quyết phải kiểm chứng sức lực của Diệp Tinh, cuối cùng thuyết phục được hắn chỉ dùng một quyền đem tảng đá không? lồ kia tứ phân ngũ liệt, quả thực tựa như nội lực cao thủ trong phim võ hiệp kia.”

“Thật sự là hắn sao?” Chu Lãnh Huyên nghĩ đến cảnh Diệp Tinh ra tay ở khách sạn lúc trước, một cước đá bay người, lẩm bẩm nói.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Lãnh Huyên? Tại sao em lại hỏi vậy?” Chu Vũ Huyên nhìn em gái mình hỏi.

Nghe vậy, trên mặt Chu Lãnh Huyên trở nên thận trọng nói: “Chị, chị nói những thứ này rất phù hợp với đặc điểm của một người bạn học của em, tên của hắn là Diệp Tinh.”

“Cái gì?” Bạn cùng lớp? Vậy hắn là sinh viên năm nhất đại học Thượng Hải?” Chu Vũ Huyên sửng sốt, ngạc nhiên nói.

“Đúng vậy. “Chu Lãnh Huyên nghiêm túc gật đầu.

“Không có khả năng chứ?” Trong mắt Chu Vũ Huyên có một tia khó có thể tin.

Nhưng mà cô lại trong nháy mắt phản ứng lại, Diệp Tinh dù sao còn chưa tới hai mươi tuổi, lên năm nhất kỳ thật cũng bình thường.

Mấu chốt ở trong mắt Chu Vũ Huyên, Diệp Tinh biểu hiện trầm ổn cũng không giống một người trẻ tuổi làm cô theo bản năng xem nhẹ tuổi của Diệp Tinh.

Bỗng nhiên, Chu Vũ Huyên giống như là nghĩ tới cái gì đó, cô ta vội vàng mở điện thoại di động nói: “Lãnh Huyên, chị ở đây có WeChat của Diệp Tinh.”

Cô vội vàng mở WeChat ra, lúc trước cô và Diệp Tinh thương lượng chuyện bán nhân sâm nên xin kết bạn với Diệp Tinh, cho nên Diệp Tinh cũng không cự tuyệt.

“Thật sự là hắn.” Chu Lãnh Huyên nhìn thấy WeChat, hoàn toàn nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng.

Ở ký túc xá thường xuyên nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh gọi video wechat, nói chuyện phiếm, tuy rằng cô không thêm Diệp Tinh, nhưng biết Diệp Tinh WeChat là như thế nào.

Xác định tin tức này, trong lòng Chu Lãnh Huyên hoàn toàn nhấc lên sóng to gió lớn.

Diệp Tinh là bạn trai của Lâm Tiểu Ngư, cô cũng đã gặp qua vài lần, nhưng mà mỗi một lần đều không thèm để ý lắm.

Mấy tên đàn ông vây quanh bên cạnh cô ai cũng so với Diệp Tinh điều kiện tốt hơn rất nhiều, Diệp Tinh tuy rằng bộ dạng tương đối đẹp trai, nhưng hiển nhiên không có khả năng để cho cô chú ý nhiều hơn một chút.

Chỉ có cửa hàng thú cưng lúc trước của Diệp Tinh ngược lại hơi làm cho cô kinh ngạc chút thôi, nhưng mà cũng chỉ là như thế mà thôi.

Vẻn vẹn giá trị trên mười triệu, đối với cô mà nói căn bản không đáng nhắc tới, Chu gia các cô tùy tiện hợp tác với thương nhân làm ăn nhỏ cũng không chỉ có giá trị này.

Nhưng bây giờ thanh niên Diệp Tinh ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngư này, trên mặt có nụ cười ôn hòa lại nhảy vọt trở thành một vị thần y, thậm chí khi trị liệu cho chú hai của cô còn thu một trăm lăm mươi triệu phí trị liệu!

Quá trình này còn chỉ kéo dài hai mươi ngày!

Với tốc độ kiếm tiền này, phỏng chừng vài năm giá trị của Diệp Tinh có thể vượt qua tập đoàn Chu thị các cô luôn.

Nhớ tới trước kia khi ở ký túc xá Hạ Lâm đối với Diệp Tinh xem thường, cô không khỏi lắc đầu, nếu như Hạ Lâm biết chuyện này mà nói, còn không biết sắc mặt sẽ như thế nào đây?

Năng lực huấn luyện vẹt thần kỳ, y thuật kinh người, lực lượng một quyền đánh nát đá, Diệp Tinh này tựa hồ có vẻ vô cùng thần bí.

“Diệp Tinh thật sự là bạn học của em sao?” Chu Vũ Huyên cũng hoàn toàn bị kinh hãi, các cô trước kia còn liên lạc qua Diệp Tinh một đoạn thời gian.

“Ừm, là bạn học, nhưng mà quan hệ bình thường mà thôi.” Chu Lãnh Huyên gật đầu.

Chương 98: Linh Huyền Thảo trưởng thành rồi.

Suy nghĩ một chút, Chu Vũ Huyên tò mò nói: “Vậy Diệp Tinh ở trường biểu hiện như thế nào?”

“Biểu hiện rất khiêm tốn, trước đó còn nghỉ học một thời gian.” Chu Lãnh Huyên suy nghĩ một chút nói.

Diệp Tinh tuy rằng bộ dạng rất đẹp trai, nhưng ở lớp quả thật rất khiêm tốn, không có một lần làm chuyện nổi bật, nếu diện mạo bình thường một chút, phỏng chừng Diệp Tinh ở trong lớp chính là người tàng hình.

Chu Vũ Huyên nghe em gái mình nói một hồi, ánh mắt cô chuyển động một chút, bỗng nhiên hỏi: “Diệp Tinh kia đối với nữ sinh cảm giác như thế nào?”

“Đối với nữ sinh?” Chu Lãnh Huyên sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: “Diệp Tinh đối với nữ sinh tựa hồ đều rất bình thản, trên mặt không có bao nhiêu tươi cười.”

“Quả nhiên là vậy.” Nghe vậy, Chu Vũ Huyên cười nói: “Diệp Tinh kia chính là một tên không hề có hứng thú với nữ sinh.”

Nhớ tới thái độ của Diệp Tinh đối với cô, trong lòng cô rất bất mãn.

Nghi hoặc nhìn thoáng qua chị gái mình, Chu Lãnh Huyên lắc đầu nói: “Chị, chị sai rồi, Diệp Tinh có bạn gái, cô gái kia tên là Lâm Tiểu Ngư, bọn họ ở thời trung học đã xác định quan hệ. Diệp Tinh đối với những người khác lãnh đạm, nhưng đối với Lâm Tiểu Ngư đặc biệt tốt.”

– Nhớ tới chuyện trước kia, Diệp Tinh đối với các nữ sinh khác đều không nói lời nào, nhưng đối với loại tình cảm với Lâm Tiểu Ngư, trong mắt thập phần ôn nhu chiều chuộng, các cô đều có thể nhìn ra.

“Có bạn gái rồi?” Chu Vũ Huyên sửng sốt, biết được tin tức này, trong lòng cô ta tự nhiên có một tia cảm giác không thoải mái.

“Chị, chị làm sao vậy?” Thấy chị gái mình lập tức ngây ngẩn cả người, Chu Lãnh Huyên nghi hoặc hỏi.

“Không có việc gì.” Chu Vũ Huyên lắc đầu, cô đứng dậy nói: “Không nói nữa, Lãnh Huyên, em trở về còn chưa gặp chú hai, hiện tại đi xem một chút.”

~~~

Diệp Tinh không biết Chu Lãnh Huyên đã biết một ít tin tức của hắn, nhưng mà cho dù biết, hắn cũng không sao cả.

Thời gian không ngừng trôi qua, thời gian tiếp theo Diệp Tinh phi thường bận rộn, đi công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên, tu luyện, đi học, bồi Lâm Tiểu Ngư, học lái xe.

Lúc này Diệp Tinh môn thứ ba đã chấm dứt, môn thứ tư chỉ cần dành ra thời gian đi thi một chút là được.

Trong lớp đại học Thượng Hải, cả lớp ồn ào, bây giờ là thời gian tan học. Ban quản lý đang lớn tiếng tuyên bố một số chuyện trên bục giảng, mà ở phía sau lớp, Diệp Tinh ở bên cạnh Lâm Tiểu Ngư.

“Diệp Tinh, lần trước anh trốn học bị điểm danh, giảng viên kia biết em nên em cũng không dám giúp anh đáp.” Lâm Tiểu Ngư nhỏ giọng nói.

“Không có việc gì.” Diệp Tinh cười cười, có đôi khi công việc bận rộn, hắn không đến trường.

“Điểm danh nhiều hơn sẽ bị đình chỉ đó.” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh.

“Anh là ai chứ?” Ngay cả khi tín chỉ trong lớp học bị trừ hết anh cũng có thể kiểm tra ra điểm cao.” Diệp Tinh cười nói.

“Khoác lác.” Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói: “Để em xem da mặt anh làm sao lại dày như vậy?”

Cách đó không xa, một đạo ánh mắt lại đang nhìn nơi này, chính là ánh mắt của Chu Lãnh Huyên.

Từ khi ở chỗ chị gái mình biết được tin tức của Diệp Tinh, Chu Lãnh Huyên khẳng định không có khả năng giống như không có chuyện gì sảy ra. Nhìn Diệp Tinh ở trong lớp, tựa hồ vô danh, ai lại có thể liên hệ với thần y có thể trị ung thư giai đoạn cuối, hai mươi mấy ngày kiếm được hơn trăm triệu nhân dân tệ chứ.

– Lãnh Huyên, sao cậu luôn hướng Tiểu Ngư mà nhìn vậy? Bên cạnh, Hạ Lâm tò mò hỏi.

“Không có việc gì.” Chu Lãnh Huyên thu hồi ánh mắt, lắc đầu.

Hạ Lâm nhìn Chu Lãnh Huyên, cảm thấy có chút kỳ quái.

Ánh mắt của cô ta cũng nhìn về phía Diệp Tinh. Vừa mới phát hiện cửa hàng thú cưng của Diệp Tinh, trong lòng cô rung động, cảm thấy rất xấu hổ, hiện tại thời gian dài trôi qua như vậy, tâm tính của cô cũng khôi phục không ít.

Giá trị ngàn vạn, tuy rằng rất cao, nhưng mà ở Thượng Hải này vẫn có rất nhiều.

Hơn nữa cửa hàng nhà bạn trai Thạch Lỗi của cô nghênh đón mấy đơn hàng làm ăn lớn, thoáng cái kiếm được gần trăm vạn, cho nên cô cảm giác mình đã lấy được mặt trở lại.

Cửa hàng vẹt đôi khi kinh doanh tốt thôi, còn hầu hết làm ăn bình thường không đáng nhắc tới.

~~~

Thời gian tiếp tục trôi qua, chuyện thi lái xe Diệp Tinh dễ dàng thông qua, chỉ chờ nhận bằng lái xe, mà lúc này làm Diệp Tinh kinh hỉ nhất chính là, ba mươi gốc Linh Huyền Thảo hắn mua được ở trong tay Đàm Nguyên Nguyên rốt cục cũng có một gốc trưởng thành!

Trong gian phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trong tay hắn nắm một gốc thảo dược xanh, tím đan xen, từng cỗ linh lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.

Hơn một tháng trôi qua, máu của Diệp Tinh đã rèn luyện được gần một nửa, tốc độ tu luyện cũng không tính là nhanh.

Linh lực đi qua hạt giống linh lực ở trái tim, sau đó đi vào máu.

Dần dần, thảo dược trong tay Diệp Tinh trở nên khô héo, hóa thành bột phấn bay xuống.

“Có Linh Huyền Thảo tu luyện quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.” Diệp Tinh đứng lên, cảm thụ một chút lực lượng của mình, trên mặt tràn đầy tươi cười.

Nếu là trước đây hắn muốn hoàn thành luyện máu ít nhất còn cần hai tháng thời gian, nhưng hiện tại không cần nữa rồi.

Một gốc cây Linh Huyền Thảo tương đương với hắn thoáng cái tu luyện năm ngày, ba mươi gốc linh huyền thảo, có thể để cho hắn thêm bốn tháng thời gian tu luyện! Những thời gian này là vô cùng quý giá đối với hắn.

Chương 99: Mua xe 1.

Nhìn một chút, cây thứ hai Linh Huyền Thảo đã sắp trưởng thành, nhưng mà cho dù trưởng thành, Diệp Tinh cũng không có ý định liền hấp thu ngay hôm nay.

Linh Huyền Thảo, một ngày hấp thụ một gốc cây là tốt nhất.

Liên tiếp mấy ngày, Linh Huyền Thảo không ngừng trưởng thành, mà quá trình luyện máu của Diệp Tinh cũng đang nhanh chóng tăng nhanh.

Đợi đến ngày thứ bảy, Diệp Tinh đi tới trường lái xe.

Giấy phép lái xe của hắn cuối cùng đã đến tay.

“Ha! Bây giờ đi mua một chiếc xe hơi. “Bằng lái xe đến tay, Diệp Tinh cũng đi thẳng đến cửa hàng xe hơi gần đó.

Trong khoảng thời gian này, hắn đi taxi chạy tới chạy lui, rất nhiều lúc cũng không thuận tiện lắm.

Chẳng bao lâu hắn đã đến một nơi.

“Tiên sinh, xin chào.” Vừa bước vào, liền có một cô gái mặc trang phục đặc thù của cửa hàng, thoạt nhìn đại khái 27,28 tuổi đi tới.

Cô gái tươi cười ngọt ngào, mỉm cười nói: “Tôi là Trương Hi, nhân viên bán hàng của cửa hàng này, cửa hàng của chúng tôi nằm trong chuỗi cửa hàng ô tô ở Thượng Hải, mô hình đầy đủ, bây giờ còn có rất nhiều ưu đãi giá cả.”

Cô gái đưa một số tài liệu, nói: “Đây là một số giới thiệu và giá cả của các loại xe khác nhau của cửa hàng, giá trị dưới mười vạn, bao gồm cả… mười vạn đến hai mươi vạn… Một số trong đó có xe hiện có, có thể trực tiếp xem…”

Trương Hi nhiệt tình giới thiệu.

Y phục trên người Diệp Tinh tuy rằng bình thường, nhưng mà cả người nhìn qua lại có một loại khí chất đặc thù.

Trong ngành công nghiệp ô tô hiện nay sẽ không có hiện tượng nhân viên bán hàng mắt chó nhìn thấy người thấp, một số người ăn mặc bình thường có thể là những người giàu có hàng đầu, thậm chí một công nhân nhập cư cũng có thể mua xe đầy đủ.

Ngay cả khi không phải là một người đàn ông giàu có, bây giờ xe hơi trong xã hội đã trở nên ngày càng phổ biến, chi tiêu hàng chục ngàn nhân dân tệ để mua một chiếc xe hơi, hầu hết mọi người đều có thể đủ khả năng.

Diệp Tinh nhìn tư liệu về xe hơi trong tay, nghe trương Hi giới thiệu.

“Nơi này là xe chúng tôi hiện có, anh Diệp có thể xem một chút.” Nhìn một hồi, Trương Hi mang theo Diệp Tinh đi dạo trong cửa hàng xe hơi.

Chờ đi tới một chỗ sau đó, Diệp Tinh bỗng nhiên ngừng lại, nhìn về phía một chiếc xe màu đen cách đó không xa.

Toàn bộ thân xe được bảo dưỡng, mạnh mẽ và năng động, đường nét trơn tru, trông rất thoải mái.

Thấy ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía, Trương Hi cười nói: “Anh Diệp, đây là BMW 7 Series, phiên bản 2019 mới nhất, 740Li, loại sang trọng…”

Cô ta nhanh chóng giới thiệu với Diệp Tinh những ưu điểm của chiếc xe này.

“Giá cả thế nào?” Nghe xong một ít tin tức, Diệp Tinh hỏi.

“Giá là tám mươi vạn, toàn bộ tiền mua xe sẽ có ưu đãi tương ứng, nếu trả góp, cần phải trả trả trước 30%…” Trương Hi cười nói.

Diệp Tinh gật gật đầu, nói: “Tôi mua.”

“Ách?” Trương Hi nghe vậy, hơi sửng sốt, tựa hồ có chút không xác định nói: “Anh Diệp, anh nói anh mua?”

Đây chính là chiếc xe tám mươi vạn tệ, hầu hết những người đến cửa hàng xe mua xe chỉ mua mấy vạn, mười mấy vạn, chân chính đạt tới năm mươi vạn trở lên rất ít.

Nhìn Diệp Tinh còn trẻ như vậy, cô đều có chút hoài nghi mình nghe lầm.

– Ừm, mua xong có thể trực tiếp lái đi không? Diệp Tinh lại hỏi.

Trương Hi gật gật đầu, nói: “Chỉ cần thanh toán toàn bộ số tiền là được, biến số xe tạm thời chưa có, bảo hiểm cũng đều có công ty nhanh chóng xử lý xong, nhưng mà một số quy định về bảo hiểm phải đến ngày hôm sau mới có hiệu lực, xe nếu xuất hiện một ít ma sát, cần phải tự mình giải quyết.”

Nghe vậy, Diệp Tinh gật gật đầu, hắn trực tiếp lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, nói: “Quẹt thẻ đi, tôi mua luôn, thanh toán hết, sau khi thủ tục làm xong tôi sẽ lái đi.”

Trương Hi nghe vậy, trong mắt nhất thời lộ ra một tia kích động, cô tiếp nhận thẻ ngân hàng cười nói: “Anh Diệp xin chờ một chút, tôi đi giúp anh làm thủ tục.”

Người thanh niên ăn mặc bình thường trước mắt này thế mà lại là một vị thổ hào ẩn giấu thân phận.

Mỗi người đến mua xe đều cần những người hướng dẫn mua hàng để không mất nhiều thời gian, cuối cùng nhiều khách hàng đã suy nghĩ lại để có thể đạt được một thỏa thuận hợp lí nhất.

Sau tất cả thì mọi người ai cũng phải thận trọng về việc mua một ngôi nhà và một chiếc xe hơi.

Hiện tại từ lúc Diệp Tinh tiến vào đến bây giờ cũng không bao lâu, thế mà lại dứt khoát lưu loát như vậy liền thanh toán, hơn nữa còn là toàn bộ tiền.

Bán được chiếc xe tám mươi vạn, tiền hoa hồng mà cô nhận được khá là đáng kể.

“Trương Hi, giao dịch của cô đã đạt thành?” Cách đó không xa, hai nhân viên hướng dẫn nhìn thấy bộ dáng kích động của Trương Hi, đi tới tò mò hỏi.

“Ừm, khách trả toàn bộ tiền mua xe, tôi đi làm thủ tục.” Trương Hi cười nói.

“Thật sự hoàn thành giao dịch sao, cái này cũng quá nhanh phải không?”

“Một chiếc xe tám mươi vạn, cái này trích ra không biết tôi phải bán mấy chiếc xe mới có thể đạt tới?”

“Tại sao tôi không thể gặp được khách hào sảng như vậy chứ?”

~~~

Hai nhân viên hướng dẫn mua hàng nói với vẻ mặt ghen tị.

Vừa rồi các cô đang chào đón mấy người khách khác, nhưng mà hai vị khách hàng kia nhìn một hồi lại đi, nói lại suy nghĩ một chút.

Làm hướng dẫn mua xe mức lương cơ bản không cao, chủ yếu là trông vào hiệu suất, bán được càng nhiều xe, tiền lương càng cao.

Chương 100: Mua xe 2.

Trương Hi đi làm thủ tục, Diệp Tinh yên lặng nhìn những chiếc xe này.

Đối với hắn mà nói, xe là một công cụ thay thế, hắn cũng không quá coi trọng, nhưng mà hắn còn phải thường xuyên lái xe đến công ty, còn có đoàn làm phim, muốn tiếp xúc với những người đó, cũng không thể lái một chiếc xe mấy vạn, mười mấy vạn.

Sau tất cả, hắn cũng không phải là một cá nhân, mà còn đại diện cho hình ảnh của công ty.

“Diệp Tinh.” Đang nhìn, xa xa bỗng nhiên một đạo thanh âm vang lên.

Diệp Tinh nhìn về phía nguồn thân ảnh, lại nhìn thấy Trịnh Tiểu Tuệ.

Trịnh Tiểu Tuệ mặc một thân áo lông màu đỏ, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, lúc này đang khoác tay người đàn ông bên cạnh, người đàn ông kia chính là bạn trai Cố Hạo của cô.

“Xin chào.” Diệp Tinh cười chào hỏi, ở trường lái xe hắn cùng Trịnh Tiểu Tuệ, Cố Hạo gặp qua vài lần.

“Diệp Tinh, trùng hợp như vậy sao?” Cố Hạo nhìn Diệp Tinh, nhìn một chút mấy chiếc xe ô tô chung quanh, cười nói: “Cậu tới đây mua xe?”

“Đúng.” Diệp Tinh gật đầu.

Cố Hạo cười cười, anh ta từ trong miệng Trịnh Tiểu Tuệ biết gia cảnh Diệp Tinh không tốt lắm, hiện tại Diệp Tinh chỉ là một sinh viên năm nhất, nói mình có năng lực mua xe, trong mắt anh ta hiển nhiên là có chút sưng mặt giả mập mạp, nhưng mà anh ta cũng không có vạch trần.

Tất cả mọi người đều là người trưởng thành, ai cũng không phải là người không có đầu óc, thấy ai cũng trào phúng vài câu.

Bên cạnh, Trịnh Tiểu Tuệ nhìn Diệp Tinh, trong lòng không khỏi thầm thở dài.

Cô vẫn thích Diệp Tinh ở trường trung học, nhưng hiện tại Diệp Tinh lại miệng đầy dối trá, hình tượng trong lòng cô không ngừng rơi xuống.

Thời trung học ngây thơ thuần khiết thầm mến, nhưng đến khi tiếp xúc với xã hội mới biết, cho dù yêu đương cũng cần phải suy nghĩ rất nhiều.

Cố Hạo kéo tay Trịnh Tiểu Tuệ, cười nói: “Lần này tôi tới là cho Tiểu Tuệ xem xe trước, bằng lái xe của Tiểu Tuệ còn chưa lấy được, chờ sau khi lấy được tôi chuẩn bị mua cho cô ấy một chiếc xe mấy vạn.”

“Rất không tệ.” Diệp Tinh gật đầu.

Bây giờ xe hơi mấy vạn là rất phổ biến, rất nhiều người trên đường phố đang lái loại xe này.

“Hiện tại Tiểu Tuệ còn chưa lái xe thuần thục, chờ sau này lái xe quen rồi lại đổi một chiếc xe hơn mười vạn khác.” Cố Hạo mỉm cười nói.

Nhìn Diệp Tinh, trên mặt anh ta mang theo mỉm cười, trong lòng lại rất thoải mái, đây rõ ràng là đang khoe khoang.

Điều kiện bên ngoài của Diệp Tinh so với anh ta tốt hơn rất nhiều, vừa mới ở trường lái xe gặp được trong lòng anh ta đều có một cỗ cảm giác nguy cơ. Nhưng về mặt tiền bạc, rõ ràng không thể so sánh với anh ta.

“Diệp Tinh, không biết cậu định mua chiếc xe gì?” Trịnh Tiểu Tuệ nhìn Diệp Tinh, nói: “Cố Hạo rất quen thuộc với các loại xe, có muốn anh ấy tham khảo cho cậu không?”

“Đúng vậy, Diệp Tinh, có thể xe của tôi quá đắt không mua nổi, nhưng luận về sự hiểu biết về xe, tuyệt đối không thua kém bất cứ ai.” Cố Hạo mỉm cười nói.

“Không cần.” Diệp Tinh cười cự tuyệt.

“Anh Diệp.”

Cố Hạo lại muốn nói cái gì, bỗng nhiên xa xa Trương Hi chạy tới, cắt dứt lời của anh ta.

Trương Hi chạy tới đem văn kiện trong tay đưa cho Diệp Tinh, nói: “Tất cả thủ tục đều đã làm xong, anh Diệp có cần lập tức lái xe đi không?”

“Ừm.” Diệp Tinh gật gật đầu, hắn cũng lười chạy tới cửa hàng một chuyến nữa.

“Diệp Tinh, cậu… cậu đã mua xe rồi à?” Bên cạnh, Cố Hạo nghe Trương Hi nói, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.

Theo anh ta thấy, lúc trước Diệp Tinh hẳn là khách sáo, không nghĩ tới lại thật sự mua xe.

Trịnh Tiểu Tuệ cũng sửng sốt, dường như sự tinh không phải như cô ta nghĩ.

Diệp Tinh đi theo phía sau Trương Hi, đi tới trước xe mình nhìn trúng.

“BMW 7 Series, bản 2019 mới nhất, 740Li…” Cố Hạo lập tức nhận ra, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.

“Diệp Tinh, đây là chiếc xe cậu mua? Giá xe này hẳn là đạt tới tám mươi vạn chứ?” Cố Hạo nhìn Diệp Tinh khiếp sợ nói.

Chiếc xe anh ta lái chỉ là hơn mười vạn, tám mươi vạn nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

“Đúng.” Diệp Tinh gật đầu.

Bên cạnh, Trịnh Tiểu Tuệ vẻ mặt kinh ngạc, cô không biết gì về xe, nhưng cũng nghe cố Hạo nói chiếc xe này trị giá tám mươi vạn.

Trong mắt Trịnh Tiểu Tuệ có một tia khiếp sợ, đây hoàn toàn là một khoản tiền lớn trong mắt cô.

Cô nhìn Diệp Tinh, nhịn không được hỏi: “Diệp Tinh, sao cậu có thể mua được chiếc xe này?”

Vừa nói xong cô liền có chút hối hận, ý tứ nói như vậy rõ ràng là cô cảm thấy Diệp Tinh không mua nổi chiếc xe này.

Nhưng mà Diệp Tinh ngược lại không tức giận, lấy tâm tính của hắn còn không đến mức vì chuyện này mà tức giận, hắn lạnh nhạt nói: “Mở một cửa hàng, kiếm chút tiền.”

Sau đó hắn cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp tiến vào trong xe.

“Tôi có việc liền đi trước.” Chào hỏi xong, Diệp Tinh liền lái xe rời đi, để lại hai người kinh ngạc trong cửa hàng xe hơi.

– Tiểu Tuệ, không phải em nói Diệp Tinh rất nghèo sao? Cố Hạo nhìn xe khởi động rời đi, nhịn không được hỏi.

“Em không biết.” Trong lòng Trịnh Tiểu Tuệ không hiểu sao lại có chút phiền não, nhưng mà cô ta nhanh chóng bỏ qua, lắc đầu nói.

Trong mắt cô có một tia phức tạp, vốn tưởng rằng Diệp Tinh thích giả bộ, ở trường lái xe cự tuyệt xe của bọn họ cũng là trong lòng cảm thấy tự tôn bị quấy rầy, không nghĩ tới hoàn toàn là bọn họ nghĩ sai.

“Không biết Diệp Tinh mở cửa hàng gì đây? Vậy mà lại kiếm được nhiều tiền như vậy. “Trịnh Tiểu Tuệ trong lòng âm thầm nghĩ đến.

❮ sau

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
CTV : Hóng Hớt 5 giờ trước
cảm ơn bạn đã thông báo ^^! tất cả mảng truyện đấu la do mình up nhé..!đã fix lại 54 , 55 56 nhé :)ngoài ra trong hum này mình sẽ gửi đến các bạn phần ngoại truyện và hậu truyện đấu la đại lục nhé :D
https://audiosite.net
Hoàn tất ^^!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)
https://audiosite.net
Hiện tại tụn mình đang fix audio nhé bạn...!Xong mình sẽ các bạn CTV thêm giọng khác nhé :)
https://audiosite.net
Mkv 1 ngày trước
Không có giọng đọc khác à. Nghe ông này đọc mệt mỏi quá.
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Mong bạn thông cảm ..!
https://audiosite.net
Đang up nhé bạn mình úp 1 lúc 30 bộ truyện...!vẫn còn đang ngồi đợi nè :(xong là chỉnh lại liền à :)
https://audiosite.net
Đã fix nhé...! còn 417 tập nữa ( khoảng 9k chương )đang up lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Ngự Kiếm 2 ngày trước
Cảm ơn thông báo..! .Hiện tại mình đang ship hàng không có ở nhà, mình vừa check sơ bộ ở dt của mình vẫn nghe tiếp được nhé…!1. Bạn thử xóa lịch sử ở trên điện thoại hoặc pc.2. Bạn đăng ký thành viên để tối ưu nhất nhé..!! *** lưu ý *** ( nghe tiếp a không thấy bạn có f5 load lại trang sẽ thấy nhé )
https://audiosite.net
CTV: Hà Thu 3 ngày trước
Cảm ơn có bạn nhắc đến mình...^^!hihi cũng không có gì do ổ cứng mình hết dung lượng nên forma xóa đi... ai dè thế nào xóa luôn ô cứng ảo kết nối lưu trữ file mp3 trên website luôn ..!