1. Home
  2. Truyện Hệ Thống
  3. [Dịch] Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
  4. Tập 25: Phim Trực Tuyến (c241-c250)

[Dịch] Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Tập 25: Phim Trực Tuyến (c241-c250)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 241: Phim Trực Tuyến

Nói ví dụ như « Lôi Bạo ».

Làm dự án điện ảnh trọng điểm của Tinh Mang, vì để ban đầu lấy được khung giờ chiếu tốt nhất, lão Chu cùng những người trong ban điện ảnh đã gửi cho người phụ trách cục điện ảnh kia không ít chỗ tốt.

Chẳng lẽ lão Chu còn phải vì « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » tặng quà?

Vậy cần đưa bao nhiêu tiền nữa?

Nhưng đưa hữu dụng thì không sao.

Mấu chốt là « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » phim này coi như cho nhiều hơn để lấy được khung giờ tốt cũng vô dụng.

Quyết định bộ phim có kiếm được tiền hay không không phải cục điện ảnh, càng là không phải công ty giải trí, mà là các đại lão gia người xem!

Lão Chu kêu khổ nói: “Đúng là có thể đổi khung giờ chiếu, nhưng vô luận đổi thế nào, suất chiếu bộ phim của ngươi cũng rất khó lấy được nhiều, dù sao khung chiếu trong hè này giống như miếng bánh đã bị chia hết từ lâu rồi, bộ phim này của ngươi một không minh tinh, hai vô danh đạo diễn, ba tiền đầu tư thấp…”

Không có đầu tư lớn.

Không có đạo diễn thành danh.

Không có diễn viên nổi tiếng.

Loại này điện ảnh được gọi chung là “Tam vô điện ảnh”…

Không phải là chưa có trường hợp tam vô điện ảnh lấy nhỏ thắng lớn, nhưng loại tác phẩm như vậy cực kỳ hiếm gặp, cho nên cục điện ảnh không có khả năng quá nhiều cảm tình đối với tam vô điện ảnh.

Cũng không phải lão Chu cố ý từ chối.

Mà là lão Chu dù muốn trợ giúp, cũng không làm sao cầu cạnh được bên trên.

Hắn chỉ có thể an bài cho « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » một ít tài nguyên quảng cáo trong công ty, dù sao cũng phải báo danh một phát, phim này quay chụp cũng xong rồi, không thể không cho người ta chiếu phim chứ?

“Vậy thì không ra rạp nữa.”

Lâm Uyên sau khi hơi cân nhắc tự hỏi, bỗng nhiên mở miệng nói.

Lão Chu mặt liền biến sắc.

Đứa nhỏ này…Tức giận rồi?

Hắn hướng về phía Lâm Uyên, cẩn thận từng li từng tí dỗ dành: “Phim này cũng đã xong hậu kỳ, sao lại không ra rạp, chúng ta cũng phải thử qua một chút, nếu như bộ phim biểu hiện ổn, nói không chừng có thể đánh ra tiếng tăm, có tiếng tăm rồi, bộ phim sẽ lấy được thêm suất chiếu và khung giờ chiếu tốt hơn…”

Lâm Uyên lắc đầu.

Lão Chu nói là tình huống thông thường.

Nhưng Lâm Uyên lại biết, xuất chiếu không đủ, rồi thời gian chiếu cũng an bài vào mấy khung giờ rác rưởi, đại khái sẽ đưa đến cục diện bộ phim trực tiếp trượt dốc đến chết.

Bộ phim nhỏ có thể nghịch tập thực ra cũng có, nhưng chân chính hoàn thành nghịch tập, thực ra không có mấy người.

Lâm Uyên không tính đem hi vọng đặt ở cái hi vọng nghịch tập hư vô phiêu miểu.

Nếu như bình thường, rất có hi vọng điện ảnh nghịch tập, dù sao « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » trên địa cầu được coi như bộ hài kịch cực kỳ thành công của Tinh gia rồi.

Nhưng bây giờ…

Hi vọng rất mong manh.

Tần Tề thống nhất, trên thị trường điện ảnh, các công ty lớn đang ở đấu pháp, thần tiên đánh nhau, bao nhiêu người đỏ mắt nhìn chằm chằm cái kỳ nghỉ hè này?

Có lẽ sẽ không có xuất chiếu…

Cùng thời kỳ người ta đưa ra phim điện ảnh đầu tư mấy trăm triệu còn không ít, chẳng lẽ cũng không có một bộ nào đả động được người xem sao, dựa vào cái gì để cho bộ điện ảnh chưa tới mười triệu của ngươi ra mặt chèn ép?

Cơ sở để nghịch tập, là cùng thời kỳ không có phim bom tấn, hoặc là bắt được khung giờ chiếu ngon lành.

Liền lấy một ví dụ trên Địa cầu về lần nghịch tập kinh điển của « Crazy Stone ».

Tất cả mọi người đều nói bộ phim này đầu tư thấp nghịch tập biết bao bộ có đầu tư khủng, như trong sách giáo khoa, lại bỏ quên một nhân tố trọng yếu:

Thời điểm công chiếu, các bộ phim cùng thời kỳ một cái bom tấn cũng không có!

Phải biết, người xem cũng biết tính toán tiền nong.

Cùng một giá vé không sai biệt lắm, phải đi nhìn một bộ cả đống kỹ xảo đặc hiệu, trải nghiệm thịnh yến thị giác tinh tế có lợi hơn, hay là đi xem một bộ đầu tư nhỏ có lợi hơn?

Câu trả lời rất rõ ràng.

Cho nên Lâm Uyên không dám đánh cuộc tháng bảy kỳ nghỉ hè không có bom tấn.

Nhất là sau khi nghe lão Chu phân tích, Lâm Uyên đột nhiên minh bạch kỳ nghỉ hè này đang nguy hiểm cỡ nào.

Trước đây hắn hoàn toàn bỏ quên một điểm này.

Đây cũng là do trong đầu Lâm Uyên chỉ có kiến thức lý thuyết sách vở, không có chút kinh nghiệm liên quan đến thực tiễn.

Cũng may lão Chu nói tới xuất chiếu khiến Lâm Uyên kịp phản ứng.

Thiếu chút nữa xảy ra chuyện.

Với kỳ nghỉ hè đối đầu cướp phòng vé với đội đầu tư lớn quá không sáng suốt rồi.

Hắn nghĩ lại đã có phương án mới, nói với lão Chu ý kiến riêng của mình: “Có thể không cần ra rạp, trực tiếp truyền bá qua mạng.”

“Không ra rạp…”

Lão Chu giờ mới hiểu được ý tứ của Lâm Uyên, biểu tình có chút ngoài ý muốn: “Ngươi muốn nói đến, phim trực tuyến?”

Phim trực tuyến chính là điện ảnh trên internet.

Internet đại điện ảnh không cần rạp chiếu, tiêu chuẩn xét duyệt cũng thấp, rất nhiều điện ảnh đầu tư nhỏ, chính là dựa vào phim trực tuyến để kiếm tiền.

Đương nhiên, đối với công ty điện ảnh lớn chân chính mà nói, trực tuyến có kiếm được bao nhiêu thì cũng là tiểu đả tiểu nháo.

Nếu như nói doanh thu của điện ảnh chiếu rạp, lợi nhuận là lấy trăm triệu làm đơn vị .

Như vậy phim trực tuyến, cao nữa cũng chính là kiếm vài triệu.

Lão Chu cho rằng Lâm Uyên mù quáng tự tin, giống như mỗi một thanh niên mới ra đời, nghĩ phim của mình đệ nhất thiên hạ.

Kết quả không nghĩ tới, Lâm Uyên lại nguyện ý lùi một bước, lựa chọn phát trực tuyến, mãnh liệt vì « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » được trình chiếu mà chọn con đường nhỏ.

Suy nghĩ kỹ một chút, chuyện này vẫn có thể xem là một lựa chọn tốt!

Chương 242:Mua Lại Từ Công Ty

Nhưng mà còn không chờ lão Chu Đồng ý, Lâm Uyên liền chậc chậc nói tiếp: “Nếu không đưa ra rạp công chiếu, vậy công ty kia bên này cũng không giúp được ta quá nhiều.”

Lão Chu lúng túng cười một tiếng.

Cửa kiểm duyệt của phim trực tuyến rất thấp, công ty ra ra mặt hay không, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » đều có thể phát lên.

Đối với dự án điện ảnh chiếu rạp mà nói, quy mô đầu tư không tới ngàn vạn, không có một chút cảm giác tồn tại.

Nhưng đặt tại thị trường phim trực tuyến, con số mà « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » được đầu tư, mặc dù không tính là nhiều, nhưng cũng không phải vài bộ phim trên mạng có thể so sánh được.

“Cho nên…” – Lâm Uyên nói ra sự lựa chọn trực tuyến là có mục đích khác:

“Ta hi vọng công ty bán lại « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » cho ta, riêng ta nguyện ý dùng mười triệu mua đứt bộ phim này.”

Lão Chu: ? ? ?

Công ty xuất người xuất lực bỏ tiền cho ngươi đóng phim, quay chụp xong sau đó ngươi nói với ta, bộ phim này ngươi mua lại với tư cách cá nhân?

Lão Chu lần đầu tiên thấy có người dám quang minh chính đại nhổ lông dê của công ty như vậy.

Công ty đầu tư chín triệu quay chụp « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », Lâm Uyên tung mười triệu mua lại, nhìn như công ty đã kiếm chút đỉnh.

Nhưng nếu tính toàn bộ tiền công và thời gian nhân viên trong ban điện ảnh bỏ ra, công ty thực sự không kiếm chút nào.

Bởi vì đây là ê-kip riêng của công ty, toàn bộ tiền công của họ do công ty chi trả.

Lâm Uyên trước đây nếu như muốn tự quay chụp bộ phim này đạt hiệu quả tương tự, không có mười lăm triệu trở lên căn bản không làm được.

Nhưng như đã nói qua.

Công ty vốn là cũng định đem khoản tiền này đổ xuống sông xuống biển rồi, không nghĩ tới Lâm Uyên lại nguyện ý tiếp nhận trả tiền phí vui chơi cho mình…

“Ta đồng ý.”

Hạng mục không tới ngàn vạn, lão Chu bây giờ đã là một quản lý cao tầng trong công ty, có quyền tự quyết định.

.

Lâm Uyên lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, hắn vốn là muốn lấy ngang giá mua lại bản quyền của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », nhưng cân nhắc đến công ty dù sao cũng bỏ ra nhiều như vậy, hắn cuối cùng vẫn chi thêm ——

Cho công ty kiếm một triệu đi.

Đây không phải Lâm Uyên phóng khoáng, mà là hắn không thể để cho công ty uổng công cấp tài nguyên cho mình làm phim, nào có ai cực khổ mấy tháng sản xuất sản phẩm, cuối cùng không cân nhắc lợi nhuận chút nào lấy giá vốn bán cho người khác?

Tâm an lý đắc.

Thực ra đột nhiên quyết định đem « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » phát lên nền tảng phim trực tuyến, ngoại trừ bởi vì không tin tưởng bộ phim này có thể trong kỳ nghỉ hè giết ra khỏi trùng vây hoàn thành nghịch tập, Lâm Uyên còn có một tầng dụng ý sâu hơn ——

Hắn muốn nổi tiếng!

Lâm Uyên đã nghĩ thông suốt nguyên nhân « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » không lấy được suất chiếu, đây chính là đãi ngộ tam vô điện ảnh chắc chắn phải có, nếu bộ phim đầu tiên đã không được coi trọng, vậy cần gì phải cắm đầu cắm cổ bỏ thêm tiền ra đi chạy chọt mấy suất chiếu trong khung giờ nát?

Sập tiệm ai chịu?

Lâm Uyên sau này còn muốn tiếp tục để công ty đầu tư cho mình làm phim, nếu như bộ phim đầu tiên liền gặp thất bại, vậy hắn dựa vào cái gì để cho công ty tiếp tục rót đầu tư cho hắn, không có đạo lý này.

Cho nên phát trực tuyến thật tốt.

Cửa kiểm duyệt quá thấp.

Có thể chính là bởi vì cách tiếp cận với khán giả quá dễ dàng, cho nên « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » mới có thể được nhiều người chú ý đến hơn, phim này nếu thật vứt ra rạp, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào những thứ bom tấn đầu tư ngàn vạn kia, ai sẽ mua vé nhìn một bộ tam vô điện ảnh?

Cho nên…

Dứt khoát dùng « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » mở ra tiếng tăm trước, sau này gặp được cơ hội thích hợp lại làm thêm bộ nữa, nếu như bộ phim này có thể lấy hình thức trực tuyến đạt được thành công, vậy Lâm Uyên coi như đã có một cái lý lịch tốt, ít nhất mọi người sẽ công nhận thân phận biên kịch chính thức của mình.

Không chỉ có Lâm Uyên.

Bộ phim này nếu thật sự có thể thành công mà nói, đội ngũ sản xuất cùng các diễn viên cũng liền không còn là công cụ nhân vô danh nữa, đến thời điểm Lâm Uyên khởi quay phim mới, chắc chắn sẽ được công ty ủng hộ.

Chuyện này không trách công ty.

Càng không trách được cục điện ảnh.

Chỉ là thực tế cưỡng bách.

Nhưng khi Dịch Thành Công biết được « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » không được ra rạp, vẫn không thể tránh khỏi có chút thất lạc.

Mỗi một đạo diễn cũng có một chút mơ mộng về tác phẩm của mình.

Dịch Thành Công cho rằng bộ phim này vì kinh phí đầu tư không lớn có thể sẽ không có cơ hội ra rạp.

Tuy nhiên hắn vẫn hi vọng « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » có quan hệ của Lâm Đại Biểu, có thể ổn thỏa ra rạp, kết quả không nghĩ tới cuối cùng vẫn phải xịt.

“Ngươi biết phương thức hợp tác của nền tảng phim trực tuyến không?”

Lâm Uyên hỏi Dịch Thành Công, đối phương từng có kinh nghiệm làm một bộ phim trực tuyến dài tập khá hot.

Dịch Thành Công nói: “Biết một chút, đại khái chia làm hai loại, một loại là bán đứt, một loại là phân chia lợi nhuận…”

“Chúng ta chọn phân chia.”

Lâm Uyên không chút do dự mở miệng.

Đối với điện ảnh « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » nghịch tập thì không có lòng tin, nhưng đối với sức hút khi phát trực tuyến, Lâm Uyên có cực lớn lòng tin.

Dịch Thành Công gật đầu một cái: “Phần lớn công ty chế tác sẽ chọn bán đứt, không quá mạo hiểm cũng có thể thu về chô tốt, chỉ là nếu chọn phân chia thì Lâm đại biểu tìm người nói chuyện với bên nền tảng, ta đề nghị để cho đại quản gia đi, hắn chắc có mạng lưới giao thiệp trong phương diện này.”

Trầm Thanh là giám đốc sản xuất của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương ».

Lâm Uyên thường gọi Trầm Thanh là “Đại quản gia”, cho nên Dịch Thành Công cũng liền gọi theo.

“Đã biết.”

Lâm Uyên trực tiếp liên lạc với Trầm Thanh.

Nghiêm khắc trên ý nghĩa mà nói, chuyện này đã không có quan hệ gì với Trầm Thanh rồi, bởi vì « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » bây giờ là bộ phim hoàn toàn thuộc về Lâm Uyên, nhưng hắn cảm thấy Trầm Thanh hẳn sẽ đồng ý hỗ trợ đi tiếp xúc với bên nền tảng trực tuyến.

Chương 243:Trỉa Hạt

Thời điểm Trầm Thanh nghe nói Lâm Uyên lấy tư cách cá nhân mua lại « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », tâm tình có chút phức tạp.

Trước đây tất cả mọi người đều cho rằng quyết định quay chụp bộ phim này, công ty nhất định thua thiệt.

Nhưng khi Lâm Uyên tự mình trả tiền, bộ phim này lại lấy một loại phương thức quỷ dị, đạt tới trạng thái thăng bằng không thua thiệt cũng không kiếm.

Cuối cùng sẽ chỉ có Lâm Uyên thua thiệt.

Ít nhất bên góc độ công ty, không kiếm được cũng không phải thua thiệt gì.

Bởi vì nói cứng ra, thiệt thòi nhỏ về chút đầu tư kia thực ra không đáng nhắc tới.

Dù sao mọi người vốn đã được xác định từ đầu, bộ này sở dĩ được bấm máy, chính là theo vị thái tử Lâm Đại Biểu đi học.

Lâm Đại Biểu chơi đùa vui vẻ, tiền này thua thiệt thì thôi, không quan trọng.

Không phải là để cho Thái Tử Gia nắm bó tiền đáp xuống nước vui đùa sao.

Vậy mà Lâm Đại Biểu lại không có lấy tiền công ty đổ xuống sông xuống biển…

Hắn cuối cùng, là tự mình bỏ tiền ra chơi đùa trò đáp xuống nước.

Giờ khắc này, Trầm Thanh bỗng nhiên có chút bội phục Lâm Uyên.

Công ty vì Lâm Uyên tự do phóng khoáng trả tiền, kết quả Lâm Uyên rốt cuộc lại vì công ty tự do phóng khoáng tính tiền.

Có thể thấy, Lâm Uyên là người rất có nguyên tắc!

Cho nên khi nghe được Lâm Uyên muốn chính mình hỗ trợ liên lạc nền tảng thích hợp phát hành « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », Trầm Thanh lập tức đáp ứng.

Lâm Đại Biểu là người tốt!

Mặc dù hắn không thích hợp làm Biên Kịch, nhưng mình làm Giám đốc sản xuất hẳn có thể giúp Lâm Đại Biểu hết mình, lấy vốn lại.

Đầu tư ngàn vạn…

Lấy lại toàn bộ vốn đầu tư khẳng định không thể.

Nhưng có thể vớt vát được một hai triệu, vấn đề không quá lớn chứ?

Điện ảnh mạng Trầm Thanh cũng xem qua không ít.

Có một vài bộ theo Trầm Thanh đơn giản đánh giá là rác rưởi không đáng gắn mác điện ảnh, cũng có bộ khả năng hấp dẫn đến một ít người xem, có thể thấy đồ chơi này có ngưỡng cửa thực sự thấp.

Mặc dù « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » đầu tư không lớn, kịch bản khó hiểu, nhưng trong quá trình bấm máy Trầm Thanh ít nhất là đã từng được cười vui vẻ.

Hắn cảm thấy một vài điểm hài hước trong bộ phim này, mặc dù rất kỳ quái, nhưng kỳ thật có một loại ma tính không nói thành lời được, để cho người ta không nhịn được cười theo, so với mấy thứ rác rưởi kia mạnh hơn nhiều.

Nghĩ đến đây.

Trầm Thanh gọi điện thoại cho một bằng hữu làm quản lý của website phim trực tuyến của mình, nhắc tới sự tình « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương ».

Cùng lúc đó.

Ban điện ảnh của công ty.

Mọi người cũng đã biết chuyện Tiện Ngư tự mua lại « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », trong lúc nhất thời sinh ra tâm tình tưng tự như Trầm Thanh.

“Cuối cùng vẫn tự mình trả tiền rồi?”

“Giống như một người la hét bắt người khác mời khách, người khác cố nén thương tiếc, cứng rắn gọi một bàn lớn thức ăn, kết quả cơm nước xong chính hắn tính tiền rồi, có lẽ hình dung không thích hợp, nhưng chắc là ý này.”

“Chúng ta trước đây không nên nói hắn như vậy…”

“Đúng vậy, người ta chỉ là muốn vui đùa một chút mà thôi, tìm một cảm giác mới mẻ, bình tĩnh mà xem xét, nếu hứng thú bỗng nhiên tới, ai không ngứa ngáy tay chân muốn làm một lần?”

“Tại sao ta cảm giác, lời này của ngươi giống như là tuần trước đi chăm sóc sức khỏe, bị cảnh sát bắt sau đó tạm thời biên ra lý do?”

“Nói càn, ta không bị bắt.”

“…”

Có lẽ là Lâm Uyên tự do phóng khoáng đưa tới một số người bất mãn, cho nên khi Lâm Uyên chính mình vì trả tiền mua lại bộ phim, dư luận trong ban điện ảnh lại có chút xoay ngược chiều gió.

Mọi người cảm thấy…

Lâm Uyên rất hiểu chuyện, hắn nhất định là biết phim điện ảnh của mình sẽ lỗ vốn, cho nên mới mua lại bản quyền « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », không để cho công ty thua thiệt.

“Đúng là một đứa bé ngoan.”

Ngay cả lão Chu đều không ngừng cảm khái.

Nếu như Lâm Uyên không chủ động thối lui khỏi chuyện ra rạp, lão Chu cùng những người khác có lẽ sẽ còn cho rằng, Lâm Uyên thực sự có lòng tin với « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » mới mua lại bản quyền.

Nhưng Lâm Uyên liền ra rạp cũng không cần…

Nói rõ Lâm Uyên thực ra cũng biết rõ bộ điện ảnh của mình không ổn, chỉ có thể đưa lên trực tuyến vớt vát, dù sao cơn nghiện làm phim của hắn cũng qua.

Đứa nhỏ này, thành thật!

.

Tần Tề hai châu thống nhất, các đại website phim trực tuyến có rất nhiều, trong số đó có lực ảnh hưởng khá lớn bao gồm Chim cánh cụt, Miêu xưởng cùng với Kỳ dị quả… vân vân, đều là website phim trực tuyến quy mô cực lớn có lưu lượng truy cập đảm bảo.

Trầm Thanh vẫn cực kỳ đáng tin.

Hắn nói một chút rồi hợp tác cùng Chim cánh cụt và Miêu xưởng, bởi vì không phải phát độc quyền một nền tảng cũng không phải bán đứt, cho nên số tiền được chia không nhiều.

Lợi nhuận trong này không chỉ có riêng bao gồm phân chia lượt mua video, còn bao gồm lợi nhuận quảng cáo.

Lấy miêu xưởng làm thí dụ.

Miêu xưởng tên đầy đủ gọi là Miêu Miêu Ảnh Thị, chỉ là người xem thích gọi tắt là Miêu xưởng.

Tại nền tảng Miêu xưởng cộng đồng mạng muốn xem một bộ phim điện ảnh, xem sáu phút trở lên tính một lần trả tiền.

Tại sao sáu phút? Bởi vì trong vòng năm phút là miễn phí xem thử, để có thể thấy phút thứ sáu là phải tốn tiền.

Mà mỗi khi tốn tiền gọi là một lần trỉa hạt, nếu như không phải độc quyền trình chiếu, đại khái một hạt chủ video được chia 1.5 đồng, nếu như là độc quyền phát, chủ video được cầm 2 đồng, phương diện định giá của nền tảng website chính là năm đồng một hạt.

Quảng cáo thì tính theo lượt views.

Hợp đồng cụ thể Lâm Uyên đã đọc qua.

Hắn không quan tâm những thứ cách tính phức tạp lòe loẹt kia, chỉ là đại khái biết khi khán giả trên mạng phải trả năm đồng cho một lần trỉa hạt xem phim « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », hắn có thể chia được 1.8 đồng, thêm tiền quảng cáo nữa tổng số nhận được đại khái hơn hai đồng.

Nền tảng thu về phần lớn, nhưng năng lực hút máu vẫn kém ra rạp một chút, vừa vặn thuộc về phạm vi tiếp thu của Lâm Uyên.

Ký xong hợp đồng.

Ngày công chiếu chính thức của bộ phim cũng được định ra.

Chương 244:Lôi Tiện Ngư Ra Quảng Cáo

Đồng dạng cùng kỳ nghỉ hè này, ngày một tháng bảy bộ phim chính thức công chiếu trên hai nền tảng phim trực tuyến.

Đây chính là ưu thế của điện ảnh mạng, bởi vì có thể trực tiếp phát trên nhiều nền tảng cùng lúc, Lâm Uyên hoàn toàn không cần giống như điện ảnh rạp xếp hàng chờ nhận suất chiếu với khung giờ chiếu, nếu hắn nguyện ý coi như ngay hôm nay phát cũng có thể…

Nhưng như vậy không tốt.

Dù là phim trực tuyến cũng phải cần chạy chiến dịch quảng bá một chút, nền tảng tuyên truyền chính là trên website phim.

Chim cánh cụt và Miêu xưởng làm vài cái banner cùng bài viết quảng cáo, cơ hồ ngay trong đêm ký hợp đồng liền triển khai.

Dù sao cũng là nền tảng phim trực tuyến lưu lượng lớn, cơ bản phải làm ăn cẩn thận, kéo càng nhiều người xem họ càng nhận được nhiều lợi nhuận.

Miêu xưởng cho ra một bài viết tuyên truyền có tựa đề: 【 Phim trực tuyến quy mô đầu tư lớn ngàn vạn: « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » sắp đến gần ngày một tháng bảy chính thức khởi chiếu, click hẹn trước liền có thể mở ra ngày hè cuồng hoan của quý vị! 】

Chim cánh cụt cũng không kém.

Bọn họ tuyên truyền bằng cách treo banner ở một vị trí bắt mắt trên trang chủ: 【 Đại hình điện ảnh Internet trong mùa hè này, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » ngày một tháng bảy chính thức phát hành! Ta nhận thầu niềm vui của mọi người, xua tan tất cả không vui! 】

Cứ như vậy.

Ngược lại những người xem có hứng thú với phim trực tuyến, nên chú ý đều đã chú ý tới, nhưng điện ảnh tựa hồ vẫn có chút thiếu ý tứ bùng nổ, bởi vì sau khi tuyên truyền, người xem hẹn trước số lượng không cao lắm.

“Như vậy không thể được.”

Trầm Thanh một tay thực hiện trung gian giới thiệu ký hợp đồng với nền tảng trực tuyến, tự nhiên hi vọng bộ phim có thể được càng nhiều người xem chú ý.

Hắn liên lạc với Lâm Uyên: “Lâm Đại Biểu nếu không ngại chúng ta dùng danh tiếng Tiện Ngư của ngài để tuyên truyền, các dự án điện ảnh khác lúc tuyên truyền cần đưa vào một số yếu tố gây tò mò cho người xem, ‘nhạc sĩ vương bài đảm nhiệm Biên Kịch tiến quân giới điện ảnh’ hẳn là một chủ đề khá ổn.”

Dùng danh tiếng “Tiện Ngư” làm tuyên truyền?

Lâm Uyên do dự một chút, đáp ứng Trầm Thanh.

Bởi vì trong Tinh Mang đều biết « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » là do Tiện Ngư quay chụp, giấu giếm chuyện này cũng không có ý nghĩa quá lớn, coi như mình mở thêm cái nickname làm Biên Kịch cũng chỉ là tiết tấu bịt tai trộm chuông, không bằng trực tiếp để cho Tiện Ngư nhận hết cái danh vọng điện ảnh này cũng được.

Sang ngày tiếp theo sau khi Lâm Uyên đáp ứng.

Website phim trực tuyến lên thêm một bài viết tuyên truyền.

Lần này hai Website đưa title khá tương tự, không biết ai chép của ai:

【 Nhạc sĩ vương bài Tần – Tề, nhân vật quan trọng trong giới âm nhạc, Tiện Ngư lão sư lần đầu đảm nhiệm vai trò Biên Kịch, sáng tác điện ảnh « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » vào ngày một tháng bảy chính thức thượng tuyến! 】

Tuyên truyền rất trực tiếp.

Trong title hai chữ “Tiện Ngư” in thật to thật đậm, rất sợ quần chúng ăn dưa không nhìn thấy.

Phía dưới bài viết còn có một số đánh dấu, ghi lại toàn bộ những tác phẩm kinh điển Tiện Ngư từng sáng tác, định bám vào chút fame của ca khúc để tăng độ nóng cho bộ phim.

Trừ việc này ra, áp phích tuyên truyền của bộ phim cũng thay đổi.

Vốn trong hình là ảnh gia đình của nam nữ chính cùng với một đám vai phụ, không có chút đặc điểm nào thu hút được người xem.

Bây giờ là đổi thành hình ảnh vai nam nữ chính một trái một phải.

Vai nam chính không có gì để nói, tựa như đang chuẩn bị hát một bài.

Vai nữ chính cũng thay đổi, vóc người bốc lửa, ngũ quan xinh đẹp nổi bật, còn mơ hồ lộ ra ít thịt đùi vừa dài vừa trắng.

Tóm lại, rất cám dỗ, cái loại để cho người ta nổi lên mơ mộng ——

Thực ra hình ảnh này với nội dung trong phim không có nửa xu quan hệ.

Vai nữ chính do một diễn viên gọi là Dư Tích Lộ đảm nhiệm, là người có danh tiếng duy nhất trong « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương ».

Mặc dù là loại diễn viên bình hoa thường gặp trong giới điện ảnh, nhưng dù sao cũng coi như được công chúng nhớ tên nhớ mặt.

Áp phích lần này dùng nhan trị của nàng cùng dáng người để dẫn sói, làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác rất có ý tứ.

Thợ chụp ảnh cũng cân nhắc thêm thịt đùi rồi.

Có thể thấy Website đúng là hơi tăng cao một chút sự coi trọng đối với bộ phim này.

Phải biết, lúc mới bắt đầu sau khi ký hợp đồng, hai Website đối với « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » trình độ coi trọng rất bình thường.

Bởi vì Trầm Thanh ngay từ đầu cũng không nói Biên Kịch là Tiện Ngư.

Chuyện này thật châm chọc.

Tiện Ngư đá ngang sang điện ảnh, trong mắt cao tầng công ty là loại tiểu đả tiểu nháo, nhưng loại chuyện này lại chính là trọng điểm tuyên truyền của nền tảng phim trực tuyến.

Khó trách có những bộ phim vì lấy được sự chú ý, trong quá trình tuyên truyền tình nguyện tung ra vài scandal cay mắt, không biết xấu hổ không có giới hạn bôi đen bôi đỏ đủ kiểu…

Những năm nay không cần biết là ca ngợi hay là phê bình, lấy được quan tâm vẫn tốt hơn bình lặng không tiếng động.

Khoan hãy nói…

Sau khi vác cái nhãn Tiện Ngư ra, số người hẹn xem trước « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » thật sự tăng lên không ít, có thể thấy Tiện Ngư cũng có vài phần danh tiếng.

Đương nhiên, vị thiết kế áp phích tuyên truyền kia, đẩy một Dư Tích Lộ gợi cảm câu người ra cũng có công lao không nhỏ.

Lâm Uyên còn cố ý vào tài khoản “Tiện Ngư” trên Bộ lạc đánh phối hợp, đăng hoạt động lịch chiếu của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » cùng với hai nền tảng có thể xem.

Kèm theo chín tấm ảnh quảng cáo.

Thỏa mãn chứng cưỡng bách của bản thân.

Đi kèm với lời dẫn: 【 Bộ phim điện ảnh « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » do ta đảm nhiệm Biên Kịch sắp đến gần ngày công chiếu một tháng bảy, kính xin ủng hộ! 】

Lại sau đó, Lâm Uyên dùng tài khoản Sở Cuồng chia sẻ, bổ xung đơn giản hai chữ:

【 Ủng hộ 】

Tài khoản Ảnh Tử giao cho La Vi xử lý, bên kia fan chưa nhiều, Lâm Uyên cũng không quản.

Kết quả bình luận náo nhiệt hẳn lên.

Chương 245:Cứu Tất Cả Không Vui

Lần này mọi người ngược lại không hề trêu chọc “bạn tốt gay”, tất cả càng thêm chú ý chuyện Tiện Ngư lại chạy đi làm điện ảnh:

“Biên Kịch là Tiện Ngư?”

“Nghe nói qua diễn tốt thì làm đạo diễn được, cũng đã nghe nói qua hát tốt thì diễn được, chính là chưa nghe nói qua nhạc sĩ viết nhạc tốt thì viết kịch bản cũng tốt…”

“Chuyện gì đây?”

“Tiện Ngư chuyên tâm viết ca khúc không tốt sao?”

“Hữu tình nhắc nhở Tiện Ngư lão sư, điện ảnh không phải ai cũng có thể làm nha.”

“Ủng hộ nhất định sẽ ủng hộ, nhưng vẫn là hi vọng ngươi đem tâm tư đặt ở trên lĩnh vực sáng tác âm nhạc.”

“Người viết ca khúc làm điện ảnh, luôn cảm giác không làm việc không đàng hoàng, xem ở mặt mũi ngươi là Tiện Ngư, ủng hộ ngươi một lần vậy.”

“Tiện Ngư lão sư tài hoa hơn người, lại còn viết được kịch bản, điện ảnh ta nhất định ủng hộ!”

“Trong ca từ của Tiện Ngư tất cả đều là cố sự, cho nên hắn viết kịch bản ta vẫn thấy có chút hứng thú.”

“Toát mồ hôi, ta cũng thích Tiện Ngư, nhưng không mù quáng ủng hộ khích lệ đâu.”

“…”

Thuật nghiệp hữu chuyên công.

Coi như là Tiện Ngư trở thành một nhạc sĩ rất nổi danh, nhưng rất nhiều những người ái mộ vẫn có loại dự cảm “Chuyện này không đáng tin cậy”.

Mọi người thật ra cũng không phê bình, chỉ là biểu đạt quan điểm mình.

Có một số ít fan là ủng hộ, có thể nói là chân ái rồi.

Cũng không tạo nên sóng gió quá lớn.

Chuyện này trên bản chất không phải chỉ là một nhạc sĩ đi đá ngang sang điện ảnh viết một kịch bản thôi sao.

Tần Tề thống nhất, có người làm qua thống kê sơ lược:

Hàng năm phim trực tuyến có thể phát hành trình chiếu, xuất hiện chừng 5000 bộ trở lên.

Khái niệm gì?

Nói cách khác những bộ điện ảnh tương tự phân chia tới mỗi tháng, đại khái đều sẽ có bốn năm trăm bộ được up lên mạng.

Tháng bảy là thời gian nghỉ hè.

Phim mới được trình chiếu trên nền tảng mạng tại Tần Tề, khả năng còn không chỉ số này.

Tại vòng vây nhiều phim được ra mắt như vậy, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » cũng là không phải đặc biệt thu hút.

Chỉ là Tần Tề chung vào một chỗ, người xem quá nhiều, cho nên mới có không gian sinh tồn cho những bộ điện ảnh nhỏ như vậy mà thôi.

Nếu như không có danh tiếng Tiện Ngư, bộ phim này thậm chí ngay cả thảo luận cũng sẽ không có ai thảo luận.

Vì vậy.

Thời gian chuẩn bị tới đầu tháng bảy, thị trường phim trực tuyến còn vô cùng bình tĩnh.

Ngược lại trong giới điện ảnh chiếu rạp quy mô lớn.

Giữa các công ty giải trí, bốn phương tám hướng tuyên truyền chiến sự, chủ ý óc chó nào cũng được đưa ra hết.

Cái này làm cho Lâm Uyên có chút vui mừng, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » không lựa chọn con đường điện ảnh chiếu rạp.

Mà khi tháng bảy tới.

Cả một thị trường điện ảnh khổng lồ bắt đầu lục tục trình chiếu, cuộc chiến trong rạp chiếu phim rốt cuộc tiến vào giai đoạn ác liệt!

Tranh đoạt phòng vé bắt đầu!

Nếu so sánh với Miêu xưởng cùng Chim cánh cụt bên này, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » phát hành ngược lại hơi không có chút tiếng vang nào.

Đương nhiên.

Dù có trầm lặng như thế nào đi nữa, trên đất Tần Tề dày đặc cư dân này, chung quy vẫn có một ít quần chúng ăn dưa mở ra bộ phim này.

Bọn họ có thể là từ đủ loại nguyên nhân mà click vào ——

Ví dụ như Đặng Trì.

Đặng Trì là một tên phú nhị đại chân chính.

Lái xe thể thao, ở biệt thự sang trọng, bạn gái một tháng đổi một lần, sinh hoạt vượt qua tưởng tượng của rất nhiều người, khiến ai cũng hâm mộ.

Nhưng chính là một người như vậy, lại bị chứng trầm cảm cường độ nhẹ…

Nguyên nhân tương đối phức tạp.

Có lẽ là bởi vì cha mẹ ly dị?

Mặc dù cha mẹ mỗi tháng cho hắn tiền xài vặt thật giống như đang ganh đua với nhau, người này nhiều hơn người kia, nhưng hắn vẫn không sung sướng.

Nói tóm lại, bởi vì quan hệ với chứng trầm cảm này, Đặng Trì thường thường sẽ tự giam mình trong một căn phòng nhỏ, tịch mịch xem điện ảnh.

Hắn xem phim hài kịch tương đối nhiều.

Bởi vì bác sĩ tâm lý của hắn nói, thời điểm buồn chán hãy xem một vài bộ phim vui vẻ, có thể thư giãn tâm tình.

Ngày một tháng bảy này, Đặng Trì giống như thường ngày, mở website phim trực tuyến quen thuộc, bắt đầu tìm kiếm bộ phim mà mình cảm thấy hứng thú.

Sau đó hắn liền chú ý tới « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » .

Lời tuyên truyền của bộ phim này viết một câu như vậy: “Cứu tất cả không vui.”

Không biết tại sao, Đặng Trì bỗng nhiên cũng có chút bị chọc giận.

Bởi vì Đặng Trì đã xem rất nhiều hài kịch, nhưng vẫn không hề thấy vui.

Những thứ điện ảnh này, quảng cáo nổ thật lớn, hắn lần lượt xem lần lượt lắc lư, hiện tại đã không còn niềm tin nữa.

Bác sĩ tâm lý giải thích với Đặng Trì, tiêu chuẩn hài hước của hắn quá cao.

Người bị chứng trầm cảm, hoặc nhiều hoặc ít sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.

Đặng Trì đương nhiên là sẽ không mở ra bộ phim này.

Nhưng thời điểm hắn chuẩn bị lướt qua, lại không cẩn thận chạm nhầm vào yêu cầu phát, bộ phim này bắt đầu trình chiếu…

Chương 246:Bắt Đầu Công Chiếu

Lời tuyên truyền có vị chém gió, ảnh poster của phim còn đặc biệt làm lộ ra đôi chân dài trắng của em gái câu dẫn sói, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » rất phù hợp với nhận thức về phim rác trong đầu Đặng Trì, cho nên vốn căn bản hắn không muốn xem.

Nhưng điện ảnh mở ra, Đặng Trì lại không lập tức tắt đi.

Có câu cách ngôn nói thế nào?

Tới thì cứ tới…

Chính mình kéo pháo vào trận địa rồi, thế nào cũng phải đánh cho xong…

Mà xem một chút, hai mắt cũng sẽ không đến nỗi bị mù?

Sau khi Đặng Trì ngó qua, nội dung cốt truyện bắt đầu triển khai.

Bộ phim này nhân vật chính gọi là Đường Bá Hổ, Thi Họa Song Tuyệt, gia tài vạn quan, đồng thời còn đứng đầu Giang Nam Tứ Đại Tài Tử.

Đặng Trì biết Tô Thành ở Tần Châu cổ đại gọi là Tô Châu, vì ở phía nam nên còn được gọi là Giang Nam.

Nhưng đây không phải trọng điểm.

Trọng điểm phần mở đầu bộ phim này.

Chỉ thấy Đường Bá Hổ rất có phong phạm đại gia lấy bút lông…

Đặng Trì nghĩ rằng vị nhân vật chính muốn bắt đầu sáng tác rồi, viết thư pháp hay họa quốc họa gì đó, kết quả con hàng này lại đang ướp cánh gà nướng?

Thì ra bút lông chấm là không phải thủy mặc, mà là nước tương?

Sóng não biên kịch ở tần số nào thế?

Còn rất con mẹ nó thú vị.

Ngay sau đó, Chúc Chi Sơn xuất hiện.

Điện ảnh đơn giản thô bạo dùng lời thuyết minh giới thiệu thân phận của Chúc Chi Sơn, một trong Giang Nam Tứ Đại Tài Tử, bạn tốt Đường Bá Hổ.

Đây cũng tương tự không phải trọng điểm.

Trọng điểm là tên Chúc Chi Sơn này, không có một chút dáng vẻ tài tử, thậm chí so với Đường Bá Hổ dùng bút lông phết tương lên cánh gà nướng còn không đáng tin cậy hơn.

Hắn là một tên quỷ nghiện cờ bạc không ra gì, thường thường đem mình thua một thanh hai trắng, sau đó tìm Đường Bá Hổ vẽ cho mình chút tranh bán lấy tiền…

Mặc dù dùng lời thuyết minh đơn giản thô bạo, nhưng mấy câu thú vị xen kẽ không ít.

Sau đó, Đường Bá Hổ rốt cuộc phải vẽ tranh cho bạn rồi.

Nhưng mà để cho Đặng Trì trợn mắt hốc mồm là, Đường Bá Hổ vẽ tranh lại dùng thân thể Chúc Chi Sơn…

Đoàng đoàng đoàng.

Đông đông đông.

Dưới một phen thao tác khoa trương, Đường Bá Hổ thật đúng là vẽ ra một bức tranh thủy mặc đẹp không thể tả!

Khoa trương sao?

Phi thường khoa trương!

Nhảm nhí sao?

Phi thường nhảm nhí!

Đơn giản là sóng não biên kịch quá thiên mã hành không.

Chẳng hiểu tại sao, Đặng Trì lại cảm thấy càng lúc càng thú vị, mặc dù hắn vẫn không có cười ——

Đặng Trì làm một người có giới hạn hài hước rất cao, có thể đưa ra đánh giá “thú vị” đối với một bộ phim, đã là công nhận rất lớn.

Lần này, Đặng Trì không vội tắt đi nữa.

Bộ phim thành công khiến hắn hứng thú.

Cùng lúc đó.

Đặng Trì thấy bên dưới phần bình luận của bộ phim, xuất hiện liên tiếp lời nhắn, so sánh với loại người tiếu điểm cực cao như Đặng Trì, những người xem bình thường lại quá sung sướng rồi:

“Đệch mọe!”

“Cười chết ta rồi!”

“Ha ha ha ha ha sặc… con hàng này dùng thằng nhỏ vẽ ra con sâu nhỏ trong mỏ diều hâu…”

“Chư vị là diều hâu hay cũng là sâu trùng trên mỏ vậy?”

“Ngược lại ta không mang theo móc câu.”

“…”

Đặng Trì không ẩn đi mấy cái bình luận kia.

Mặc dù tiếu điểm của hắn rất cao, nhưng khi thấy những bạn trên mạng này sung sướng vui vẻ để lại bình luận, tâm tình cũng sẽ không tệ.

Đại khái là bởi vì, vui vẻ có thể lây nhiễm?

Nội dung cốt truyện tiếp tục.

Thì ra tên Đường Bá Hổ này lại có tám bà vợ.

Chỉ là tác phong của tám bà vợ này cũng không đúng lắm.

Các nàng mê mệt chơi mạt chược, xé đầu chim Đường Bá Hổ vẽ làm thành quân yêu kê, còn cầm thi tập Đường Bá Hổ viết đi kê chân bàn…

Đường Bá Hổ miễn cưỡng cười vui.

Mẹ của hắn lại không thể nào hiểu được: “Ngươi bây giờ thật là tuổi trẻ tài cao, sự nghiệp viên mãn, gia tài vạn quan, thê thiếp thành đoàn, ngươi nên là người hạnh phúc nhất trên thế giới này mới đúng, tại sao ngươi cả ngày xị cái mặt ra như vậy?”

Xem đến đây, Đặng Trì bỗng nhiên cảm giác mình bị như bị sét đánh trúng.

Đường Bá Hổ, thật giống như chính mình!

Cũng thường thường có người không hiểu Đặng Trì, nói hắn dáng dấp đẹp trai lại có tiền, bạn gái một cái so với một cái càng đẹp hơn, tại sao lại còn bị trầm cảm…

Giờ khắc này, Đặng Trì cảm giác mình rất hiểu Đường Bá Hổ.

Đáng tiếc loại vết thương này tự mình chưa kịp xúc động, liền bị tình tiết tiếp hòa tan, tám người vợ của Đường Bá Hổ đồng thời…

Treo cổ tự vận?

Đường Bá Hổ khen ngợi: “Tám người cùng treo một lúc, thật đồ sộ biết bao!”

Đặng Trì lần đầu tiên sinh ra xung động muốn cười.

Tám bà vợ của ngươi cùng nhau treo ngược, ngươi chỉ cảm thấy đồ sộ?

Hắn lại một lần nữa bị sóng não của nhân vật chính chọc cười, xác thực mà nói là bị sóng não của Biên Kịch chọc đến thú vị…

Phim này, phong cách đang từ bình thường kiểu gì cũng sẽ tự nhiên đi lệch.

Mỗi lần phong cách đi chệch, luôn sinh ra một loại thú vị mãnh liệt.

Đặng Trì xem nhiều phim hài như vậy, « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » là loại không theo lẽ thường ra bài nhất!

Lại càng không theo lẽ thường xuất bài chính là, Ninh Vương phái người mời Đường Bá Hổ làm tham mưu, Đường Bá Hổ trong lúc giả bệnh lại vui vẻ ăn cánh gà nướng.

Đối mặt với nghi ngờ, Đường Bá Hổ không chút hoang mang hát lên:

“Bởi vì… Thịt kho tàu cùng cánh gà ta thích ăn nhất…”

Đối phương hát theo: “Nhưng mà mẹ ngươi nói ngươi bệnh sắp chết…”

Mẹ hắn liền liền hát tiếp: “Ngươi nhanh thăng thiên nên phải liều mạng ăn, nếu như bây giờ không ăn sau này liền không có cơ hội ăn…”

Sặc!

Cái quỷ gì?

Khoé miệng của Đặng Trì giật một cái, cảm giác mình hoàn toàn bị trêu đùa.

Còn có thể chơi như vậy?

Các ngươi còn hát lên rồi hả?

Nói muốn tạo phản đâu rồi, có thể hay không nghiêm túc một chút?

Quỷ dị hơn là…

Hát còn mẹ nó rất có cảm giác tiết tấu?

Đặng Trì cảm giác mình rất nhanh sẽ không kềm được rồi.

Tới đoạn thầy thuốc bắt mạch cho Đường Bá Hổ, Đường Bá Hổ lại đem mạch tượng đàn thành nhạc khúc, khoé miệng của Đặng Trì co rút lợi hại hơn.

Khung bình luận lúc này nhảy lên như bão đạn:

“Trời đất, như vậy cũng được?”

“Ta mẹ nó cười choáng váng!”

“Ta tin tưởng đây là phim của Tiện Ngư, bài hát trong đây đều mạnh khiếp!”

“Yêu cầu xuất xứ nguyên bản ca khúc!”

“Đây là loại điện ảnh thần tiên gì vậy?”

“Biên Kịch khẳng định là không phải người Lam tinh, người ngoài hành tinh mới có loại sóng não như này!”

“…”

Chương 247:Không Phải Chỉ Có Khôi Hài

Phim này không có chút nào nghiêm túc, càng khó để suy luận ra tình tiết tiếp theo, nhưng kỳ quái là không có ai cảm thấy không ổn, ngược lại chỉ cảm thấy thú vị.

Chơi ác!

Quỷ dị!

Nghịch ngu!

Loại phong cách này nhất quán xuyên suốt nội dung cốt truyện.

Tứ Đại Tài Tử xuất hành, một lời không hợp cởi quần áo…

Còn có Như Hoa quay đầu, hình tượng móc mũi kinh điển còn cười e ấp…

Khung bình luận nghênh đón một đợt cao trào, từ số lượng đến xem, tựa hồ càng ngày càng đông, tình tiết gây cười trong phim cũng càng lúc càng mãnh liệt.

Nội dung cốt truyện tiến vào phần chính.

Đường Bá Hổ vì lẫn vào Hoa phủ tiếp cận Thu Hương, cùng người đi đường so ai thảm hơn.

Đường Bá Hổ tìm người giả chết, bán mình lấy tiền chôn cất cho bố.

Người đi đường lại đẩy một nhà bảy người chết tới, con chó của đối phương cũng nghẹn ngào một tiếng rồi lăn ra chết…

“Phốc!”

Đặng Trì không nhịn được cười ra tiếng.

Mà khi Đường Bá Hổ nắm con gián, hô to tiểu Cường, hơn nữa thời điểm gào khóc, tiếng cười của Đặng Trì đã không ngừng được.

Cuối cùng, người đi đường vì để thảm hơn, lại một gậy tự đập chết mình, Đặng Trì đã cười đến đau bụng rồi!

Giờ khắc này hắn và đám bạn trên mạng bắn bình luận không khác gì nhau…

“Thần con mẹ nó tiểu Cường!”

“Chó lại lăn ra chết, ha ha ha không được không được! Cười chết ta rồi!”

“So thảm đại hội sao?”

“Con hàng này lại đem chính mình gõ chết rồi…”

“Quá liều mạng quá liều mạng!”

“Hữu tình nhắc nhở, khi xen bộ phim này ngàn vạn lần chớ ăn đồ ăn, càng đừng uống nước! Đừng hỏi ta làm sao biết!”

“Ngươi không nói sớm! Mệt sức vừa mới đang uống nước, bây giờ sặc không chịu được!”

“Ta không được ta không được, cười phun!”

“…”

Thật lâu, Đặng Trì mới ngưng được nụ cười.

Đối với người cho tới bây giờ chưa xem qua vô ly đầu điện ảnh mà nói, một khi sóng điện não không thể chống đỡ, vậy hiệu quả của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » là cực kỳ kinh khủng!

Đặng Trì gần như quên chính mình lần trước phóng khoáng cười to là lúc nào.

Đương nhiên cũng không phải toàn bộ comment đều là khen ngợi.

Cũng có một chút bình luận đang nói:

“Đồ chơi gì đây?”

“Loạn thất bát tao.”

“Hoàn toàn không hiểu được.”

“Phim này một chút nội hàm cũng không có.”

“…”

Những comment này Đặng Trì tự động bỏ qua.

Chọc gậy bánh xe nơi nào cũng có.

Ở phân loại phim hài ngươi đi tìm nội hàm, người anh em có phải là đi nhầm Studios rồi hay không?

Hơn nữa ngươi cũng nhìn lâu như vậy rồi, còn nhìn không hiểu phong cách bộ phim này sao?

Ngược lại tuyệt đại đa số người khi xem đến đây, đều đã cười dừng không được.

Mà trong vô số tiếng cười của người xem, Đường Bá Hổ tiến vào Hoa phủ.

Lúc này nội dung cốt truyện đã đi sâu vào tình tiết chính.

Hoa phu nhân và Đường gia có thù oán, thật sự cực kỳ ghét Đường Bá Hổ…

Mà Đường Bá Hổ tâm tâm niệm niệm thích Thu Hương, nàng cũng thầm mến đại tài tử Đường Bá Hổ, còn đọc thơ mà Đường Bá Hổ sáng tác:

“Hoa đào Ổ bên trong hoa đào Am,

Hoa đào Am hạ đào Hoa Tiên.

Đào Hoa Tiên nhân trồng cây đào,

Lại hái hoa đào đổi tiền rượu.”

Nhìn đến đây, tiếng cười Đặng Trì bỗng nhiên có chút thu liễm, biểu tình cũng thoáng qua một tia cổ quái ——

Bài thơ này, là Biên Kịch viết?

Vô luận trước mặt nội dung cốt truyện biết bao quỷ dị, sóng não Biên Kịch thần kỳ dường nào, đều không có cách để cho người ta coi thường trình độ đoạn thơ này.

Người hơi có chút tu dưỡng văn học cũng có thể nghe ra ý cảnh của bài thơ!

Biên Kịch bộ phim này, được đấy!

Những người có cùng cảm thụ như Đặng Trì không phải số ít, khung comment rõ ràng đã bị kinh động:

“Bài thơ này trình độ rất cao!”

“Tra xét một chút, là nguyên tác của biên kịch.”

“Tay ngươi tốc độ nhanh vậy, độc thân đã bao nhiêu năm rồi?”

“Biên Kịch chính là Tiện Ngư… Ta con mẹ nó phục rồi, Tiện Ngư văn tài quá kinh khủng, bài thơ này tuyệt!”

“Khó trách ca từ của Tiện Ngư cũng viết tốt như vậy!”

“Tại sao ta cảm giác, Tiện Ngư có chút ý tứ giống như Đường Bá Hổ?”

“Ngươi đừng nói, thật đúng là… Hắn viết lời viết nhạc là phong phạm đại gia… Nhưng hắn viết kịch bản lại phi thường nhảm nhí phi thường đùa ác, rất có vài phần ý tứ chơi đùa phong trần như Đường Bá Hổ…”

“…”

Người xem hoặc nhiều hoặc ít có chút khiếp sợ.

Nhưng đây không phải kết thúc, bởi vì Đường Bá Hổ chính mình lại tự đọc mấy câu thơ cho Thu Hương nghe, tựa hồ thật sự cùng Thu Hương đọc là một bài thơ:

“Thế nhân cười ta quá điên,

Ta cười người khác nhìn không thấu.

Không thấy Ngũ Lăng (1) hào kiệt mộ,

Vô hoa vô tửu cuốc làm điền.” (2)

Ồn ào!

Xôn Xao!

Bùng nổ!

Nếu như nói, nghe được Thu Hương đọc mấy câu thơ kia, mọi người chỉ là cảm thấy kinh ngạc và ngoài ý muốn, như vậy khi mấy câu này xuất hiện, tâm tình rất nhiều người xem đã là ngạc nhiên cùng rung động!

“Lại tới?”

“Nghe thơ choáng luôn rồi!”

“Biên Kịch là thực sự mẹ nó thần tiên à!”

“Cùng Thu Hương đọc đoạn kia là cùng một bài đúng không?”

“Tên vừa nãy nói bộ phim này không nội hàm đứng lại cho lão tử! Mấy câu thơ kia có đủ nội hàm hay là không?”

“Vốn cho rằng là một bộ phim thuần khôi hài… Bây giờ mới biết Biên Kịch thiên tài như thế nào!”

“Chắc như đinh đóng cột! Đường Bá Hổ chính là Tiện Ngư, Tiện Ngư chính là Đường Bá Hổ!”

“…”

Lúc này, con mắt của Đặng Trì đã trừng giống như một quả trứng gà!

Hô hấp cũng không nhịn được dồn dập hơn vài phần…

Thế nhân cười ta quá điên, ta cười người khác nhìn không thấu?

Vừa mới bắt đầu gặp gỡ Đường Bá Hổ, chỉ là để cho Đặng Trì có thêm vài phần cảm động lây, mà mấy câu thơ này lại như là dùng một cây đao sắc bén trực tiếp đâm vào tim Đặng Trì!

Hắn cảm giác, chính mình thật sự có tâm tình gì, đều bị bài thơ này viết ra tinh tế!

Khôi hài?

Coi Biên Kịch chỉ có thể viết khôi hài, đó mới thật là khôi hài!

Biên kịch này giấu quá sâu!

Trình độ văn học của hắn, trình độ thi từ, trực tiếp để cho bộ phim này tăng lên một tầng cao khác!

.

(1) Ngũ Lăng: Trước Nguyên Đế nhà Hán, mỗi lần xây lăng mộ của hoàng đế phải quy hoạch phạm vi khu đất, rồi giao cho một huyện trông nom khu lăng viên. Trong đó Cao Đế là Trường Lăng, Huệ Đế là An Lăng, Cảnh Đế là Dương Lăng, Vũ Đế là Mậu Lăng.

(2) Đây là bốn câu thơ cuối trong bài thơ Đào Hoa Am Ca của Đường Dần.

Chương 248:Sâu Nhỏ Mau Ra Sân

“Tiện Ngư?”

Rất nhiều comment đều nói Biên Kịch là Tiện Ngư.

Vốn Đặng Trì còn không thèm để ý, chẳng qua là cảm thấy hơi quen tai, nhưng giờ phút này hắn chợt nhớ tới…

Tiện Ngư tựa hồ là một nhạc sĩ?

Bộ phim này Biên Kịch là Tiện Ngư?

Người này quá trâu bò rồi!

Hiện tại, nội tâm của Đặng Trì lại dâng lên ý nghĩ sùng bái đối với Tiện Ngư. Không hoa không có rượu cuốc làm điền, đây là cảnh giới cao cỡ nào…

Đừng nói Thu Hương sùng bái Đường Bá Hổ!

Đặng Trì cũng cảm giác mình nhanh chóng thành fan não tàn của Đường Bá Hổ rồi!

Mà lúc này…

Điện ảnh còn chưa kết thúc!

.

Khôi hài vẫn tiếp tục.

Bởi vì một bộ « Đường Dần Thi Tập » cùng với sự phẫn nộ của Hoa phu nhân, Đường Bá Hổ không thể không tiếp tục che giấu thân phận khi hắn đóng giả Hoa An.

Lúc Đường Bá Hổ gõ chén tự đọc Rap chửi mình vang lên, comment đã cực kỳ dày đặc:

“Làm người ai làm thế!”

“Chính mình chửi mình!”

“Sặc, có thể cho vào mấy tình tiết trần gian bình thường hay không?”

“Ngươi xem Hoa phu nhân các nàng, đầu lắc lư buồn cười quá!”

“Đám nữ nhân này nghe ca nhạc cũng có thể bị cuốn?”

“Ai ngờ kia là Đường Bá Hổ… Không được, quá ma tính rồi!”

“Tiện Ngư quả nhiên không hổ là nhạc sĩ vương bài, bài hát trong phim bỏ đi mấy yếu tố quỷ dị, nghe thật sự rất êm tai!”

“Cười rút cả gân!”

“…”

Gõ chén, gõ băng ghế nhỏ, gõ cây cột, Đường Bá Hổ vạn vật đều có thể soạn nhạc, coi như là triệt để quán triệt đánh giá về bản thân hắn:

Thi Họa Song Tuyệt, hơn nữa thiện âm luật.

Khác trong các bộ phim khác, loại thiết lập như vậy chỉ là thiết lập trên lý thuyết mà thôi, nhưng trong bộ phim này, hết thảy đều cực kỳ có sức thuyết phục!

Thơ Đường Bá Hổ.

Nhạc Đường Bá Hổ.

Họa Đường Bá Hổ.

Đều không thể nghi ngờ được thể hiện ra với trình độ cực cao!

Đứng đầu Giang Nam Tứ Đại Tài Tử danh bất hư truyền!

Cả bộ phim là một sợi dây liên kết chặt chẽ, không hề tồn tại nhân vật dư thừa.

Vào lúc câu chuyện đến tình tiết chuyển biến bước ngoặt, Chúc Chi Sơn xuất hiện.

Hắn giả mạo Đường Bá Hổ, kết quả bị Hoa phủ bắt sống, Ninh vương vừa gặp muốn tạo phản đến tìm Hoa Thái Sư gây phiền toái.

Đúng vậy.

Chúc Chi Sơn giả mạo Đường Bá Hổ, cùng Thạch Lưu Tỷ triển khai một đoạn tình duyên quỷ khóc thần sầu, lại ngay trước mặt mọi người, nghiêm trang chơi trò SM, người có tiếu điểm cao cũng cười nghiêng ngả!

Đây là cảnh kinh điển trong « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương ».

Có thể trở thành cảnh kinh điển, cũng là bởi vì đoạn này cực kỳ vớ vẩn ——

“Lại còn chơi roi da?”

“Sâu nhỏ mau ra sân khấu đi ha ha ha ha ha ha.”

“Chúc Chi Sơn ca ca, nhanh đi tìm Thạch Lưu Tỷ tỷ.”

“Phốc, Thạch Lưu Tỷ…”

“Ai chịu nổi đây!”

“Phong Hoa Tuyệt Đại Thạch Lưu Tỷ!”

“…”

Đặng Trì cũng bắt đầu đau bụng rồi.

Không sai, là cười.

Phim này tựa hồ mỗi một giây đồng hồ đều sẽ có một cảnh hài hước mới được đưa ra, để cho người ta không khỏi tức cười.

Cái gì?

Chứng trầm cảm?

Ít nhất giờ khắc này, Đặng Trì là hoàn toàn quên mất chuyện này, hắn ôm bụng cười nước mắt đều nhanh chảy ra.

Trên thực tế.

Nội dung cốt truyện bộ phim phát triển tới đây, những cảnh hài hước cứ một cảnh nối tiếp một cảnh.

Lúc này.

Ninh Vương phái tham mưu ra một vế trên câu đối:

“Nhất hương nhị dặm cộng tam phu tử không biết Tứ Thư Ngũ Kinh lục nghĩa lại dám dạy thất tử hết sức lớn mật!”

Vế đối này vừa ra, đừng nói Hoa Thái Sư phát mộng, người xem cũng mộng!

Không nghi ngờ chút nào đây là vế đối cực kỳ khó.

Mà dưới sự mong đợi của người xem, chân chính Đường Bá Hổ ra sân, hắn trực tiếp đưa vế đối phía sau: “Thập phòng cửu bần gom góp bát lượng thất tiền lục phần ngũ hào tứ ly còn chần chừ nhất đẳng hạ lưu!”

“Sai.”

Gã tham mưu cười lạnh.

Đặng Trì chính là cau mày.

Đường Bá Hổ đưa ra vế đối như vậy, cố nhiên thú vị, nhưng không công chỉnh, thật giả bất đồng, nhưng đây là điện ảnh, có lẽ không cần phải suy nghĩ tích cực…

“Chỉ đùa một chút.”

Đường Bá Hổ thuận miệng nói:

“Thập Tự cửu tăng bát quyển trục cẩn tuân thất giới Lục đạo ngũ luật lại tiếc vô tứ tam nhị đồ vô kế khả thi.”

Đặng Trì toả sáng hai mắt!

Câu này quả thật đối được!

Nhưng đâu chỉ dừng lại ở đây.

Tựa hồ là vì để cho Đường Bá Hổ thể hiện văn tài xuất chúng càng có sức thuyết phục, câu đối tiếp theo, mỗi một liên sau đều khó hơn khoa trương hơn liên trước ——

“Bên trong bức tranh Long không ngâm Hổ không tiếu Tiểu Tiểu Thư Đồng buồn cười buồn cười!”

“Trong bàn cờ xe vô luân mã vô cương tiếng kêu tướng quân đề phòng đề phòng!”

“Oanh oanh yến yến thúy thúy Hồng Hồng khắp nơi dung dung hiệp hiệp!”

“Phong phong vũ vũ Hoa Hoa diệp diệp hàng năm mộ mộ hướng triều! !”

“Mười thanh tâm tư, Tư Quân nghĩ quốc gia xã tắc.”

“Bát mục cùng nhau thưởng thức, ngắm hoa ngắm trăng phần thưởng Thu Hương ~ ”

“Ngươi .”

“Chỉ đùa một chút thôi, tấc thân nói cảm ơn, cám ơn trời đất Tạ Quân Vương.”

Vừa văn học vừa chọc cười, lại có thể tiện miệng đọc ra…

Vế đối không chỉnh tề, lại chỉ là đùa một chút…

Không nói là thiên cổ tuyệt đối, ít nhất có thể thấy những liên đối này hàm kim lượng cực cao!

Không chỉ là khôi hài!

Đồng thời còn khiến cho người xem có cảm giác thật là sảng khoái và hả giận!

Mà phong cách của bộ phim này vĩnh viễn sẽ không nghiêm túc quá ba giây, sau khi người xem cảm giác dễ chịu sảng khoái, tiếng cười theo sát tới, chỉ thấy tên tham mưu kia bỗng nhiên ngã xuống đất miệng phun máu tươi…

Chương 249:Lần Hai

“Phun máu ba lần trong truyền thuyết?”

“Đoạn câu đối này, có chút shock!”

“Những cái liên đối trong phim một câu ta cũng không đối được.”

“Trước thì làm thơ, ở đây lại chơi đùa câu đấu, Tiện Ngư xin nhận lấy đầu gối của ta!”

“Ma ma hỏi ta tại sao quỳ xem phim…”

“Bộ phim này nhất định chính là Tiện Ngư tự khen mình!”

“Khoe âm nhạc khoe thi từ, khoe tới câu đối, ta chỉ có thể nói Tiện Ngư trâu bò…”

“Bị khoe khoang tới muốn khóc!”

“Tiện Ngư sau này viết thêm ít thơ đi!”

“Thật có lỗi ta không có nội hàm, ta chỉ lo cười.”

“Ta cũng vậy, cười ra tiếng ngỗng kêu!”

“Kia tính là gì, ta có thể cười ra tiếng lợn kêu!”

“…”

Từ buồn cười, đến kinh ngạc, lại tới rung động, khung comment giờ phút này đã dày đặc rồi, chỉ sợ những người xem cùng nhau đến đoạn này thì cười nghiêng ngả hết với nhau!

Không có ai còn có thể bảo trì bình tĩnh…

Đây không phải nói bộ phim này thông sát toàn bộ người xem, mà là bởi vì những người thấy bộ phim nhảm nhí không hợp mặt, xem đến đây cũng đã bị bộ phim này hấp dẫn!

Ngay vào lúc này.

Từ xó xỉnh nào đó bay ra một bình luận để cho tất cả khán giả phải giật mình: “Kể cho các người một câu chuyện kinh dị, nhìn thanh tiến độ đi.”

“…”

Đặng Trì vừa vặn thấy cái comment này, sau đó hắn cảm giác chứng trầm cảm của mình sắp tái phát:

“Đường tiến độ chống nổi không?”

Phim này… hình như sắp xong rồi!

Đặng Trì cùng những người xem còn lại đều bắt đầu chú ý tới thanh tiến độ sắp không chống nổi, trong lúc nhất thời comment khích lệ thanh tiến độ cố kéo một chút xuất hiện tầng tầng lớp lớp…

Nhìn thấy mà thèm!

Bộ phim này toàn bộ hành trình đều hấp dẫn, mà gặp được điện ảnh như vậy, rất nhiều người xem không nỡ để phim kết thúc.

Nhưng trên đời không có tiệc rượu nào không tàn.

Theo Ninh Vương tháo chạy, Đường Bá Hổ cùng Đoạt Mệnh Thư Sinh tiến hành một trận đấu võ mãn nhãn, hắn cuối cùng ôm được mỹ nhân về.

Đương nhiên rồi.

Trong quá trình này, hài hước cũng không vì điện ảnh sắp kết thúc mà yếu bớt, rất nhiều cảnh thú vị không ngừng xuất hiện.

Ví dụ như cái gì: “Trả ta phiêu phiêu quyền”…

Ví dụ như Hoa phu nhân và Đoạt Mệnh Thư Sinh sau đại chiến, lại trao đổi quần áo…

Ví dụ như Đường Bá Hổ dùng thời gian ngắn ngủi hoàn thành một bộ « Xuân Thụ Thu Sương Đồ » , còn tán gẫu nói cái gì khí trời phía nam có chút ẩm ướt…

Lại ví dụ như lúc điểm Thu Hương, Đường Bá Hổ đọc thơ, kết quả Thạch Lưu Tỷ mắc đái, không nhịn được tiến lên một bước…

Những phân cảnh hài hước này xuất hiện, cơ hồ khiến Đặng Trì quên đi chuyện đường tiến độ sắp kết thúc.

Cuối cùng, khi bộ phim dừng ở cảnh Thu Hương kéo Đường Bá Hổ chơi mạt chược, Đặng Trì bỗng nhiên cảm nhận được một trận thất vọng mất mát.

Kết thúc?

Lại kết thúc?

Lúc này tính ưu việt của phim trực tuyến, lại một lần nữa phát huy triệt để.

Đặng Trì không chút do dự lần nữa phát lại bộ phim.

Đặc sắc của phim trực tuyến chính là, xem một lần mất năm đồng, muốn lại xem một lần nữa?

Vậy chính là phải tiếp tục tiêu tiền.

Cái này thì tương tự như phim chiếu rạp.

Một lần xem phải mua vé, sẽ không bởi vì đã từng xem rồi, lần thứ hai liền được miễn phí.

Nhưng Đặng Trì khẳng định không quan tâm chút tiền này, bộ phim xem lần thứ nhất thật vui, lần thứ hai lại có thể ngẫm sâu hơn…

Lần nữa phát ra!

Kết quả Đặng Trì đọc rất nhiều comment đều tương tự như mình, từng hàng chữ nhảy lên trước mắt:

“Lần hai.”

“Cũng lần hai. ”

“Quay lại xem lại một lần.”

“Ha ha ha ha lần hai lần hai, bộ phim này cười chết người không đền mạng!”

“Súc sinh, phim vừa mới ra được một lúc đã bốc phét xem lần hai rồi?”

“Quá mẹ nó được coi trọng, không nhịn được nhìn thử một lần.”

“Vốn là tâm tình không tốt, xem xong bộ phim này, cái gì phiền não cũng bay mất tiêu.”

“…”

Lúc này, người mới tới xem thấy nhiều comment “lần hai” như vậy, cũng hoài nghi mình có phải hay không là đi nhầm Studios rồi.

Mới phát hành được có một lúc, làm sao lại nhiều comment lần hai đến vậy?

Thật hay giả?

Mời seeder đúng không?

Có thể mang ta đi chung kiếm chút tiền sao?

.

Lần hai đương nhiên là số ít.

Đại đa số người sau khi xem xong một bộ phim, trong thời gian ngắn thì sẽ không cố tình xem lại.

Bởi vì mới vừa xem qua điện ảnh sẽ ghim vào trí nhớ quá rõ ràng, nhìn lại một lần ắt sẽ mất đi cảm giác mới mẻ nhất định.

Chẳng qua cần chờ một thời gian ngắn để mình quên mất một ít tình tiết trong phim ảnh, khi đó lại ôn lại hiệu quả mới thật tốt.

Đúng vậy.

Theo nhóm đầu tiên người xem xem hết bộ phim, khu bình luận phim « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » trên Miêu xưởng đã cực kỳ náo nhiệt ——

“Bộ phim này khiến ta cười gần chết!”

“Ta vừa mới nhìn comment, có người nói chính mình cười ra tiếng ngỗng kêu, có người nói chính mình cười ra tiếng lợn kêu, ta cười ra tiếng gà gáy: Ha ha ha ha ha ha rồi.”

“Sau này con gián cũng đừng kêu con gián, cũng nên có tên là Tiểu Cường đi, danh tự này đặt quá mẹ nó hay, lấy năng lực sinh tồn của con gián, hoàn toàn xứng với danh xưng như vậy!”

“Phân cảnh hài hước của bộ phim này dày đặc, có thể để cho ngươi xoắn ruột luôn!”

“Một cảnh so tài ai thảm hơn kia, ta cười sắp rút gân…”

“Điện ảnh thiết kế quá khéo, ngoại trừ tình tiết khôi hài, cuối cùng Đường Bá Hổ đang dưới tình huống không có đầu thương đem người đâm chết, có chút đẹp trai.”

“Ta lần đầu tiên trong đời cho phim trực tuyến đánh giá điểm tối đa… Lúc trước khi xem phim trên mạng chỉ vì tìm vui, bộ phim này tất cả đều là chuyện vui…”

“Bộ phim này tiếu điểm phi thường mới mẻ độc đáo, ta không biết nên nói thế nào, cũng không giải thích được tại sao phá lệ buồn cười!”

“Mẹ ta và ta cùng xem, kết quả cả hai cười không dừng nổi ~ ”

Chương 250:Bộ Phim Này Khủng Vãi

Người xem đối với điện ảnh chiếu trực tuyến, chưa nói tới xem thường, tóm lại sẽ không quá coi ra gì.

Coi như thỉnh thoảng lên mạng xem một chút, cũng thuần túy là tìm tiêu khiển, không hề ôm kỳ vọng quá lớn.

Nhưng mà « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » lại khiến cho vô số người xem cảm thấy kinh hỉ!

Đây là một bộ điện ảnh hài có thể nói là kinh điển!

Website Miêu xưởng có chức năng chấm điểm, tối đa là mười.

Mà số điểm đánh giá của « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » trước mắt đã đạt đến 9.4 một con số kinh người!

Đương nhiên cái này cũng không quá liên quan tới những bình luận phía dưới.

Chấm điểm đánh giá điện ảnh khó tránh khỏi sẽ vì càng nhiều người tham gia mà bị kéo thấp điểm trung bình.

Hơn nữa có một ít người đặc biệt chọn mấy bộ phim điểm hơi cao, sau đó đánh phát điểm thấp cho vui, lấy lý do thật đẹp là “trung hòa một chút”…

Làm nổi bật bản thân còn rất có cái nhìn đại cục.

Nhưng trước mắt chưa xuất hiện cái đám thích nhìn đại cục, mọi người xem xong bộ phim này đa số là thuần túy yêu thích.

Vì vậy…

Khu bình luận của trang cá nhân Tiện Ngư trên Bộ lạc, đã bùng phát lượng lớn fan vào tung hô.

“Cực phẩm! tới cúi chào đỉnh núi, mới vừa xem xong « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương », đây là bộ hài kịch kinh điển nhất mà mấy năm gần đây được xem!”

Đây là một fan mới, xem phim xong sau đó mới trở thành fan của Tiện Ngư.

Những fan như vậy không chỉ một vị:

“Cũng xem xong điện ảnh mới chú ý tới, Biên kịch lại là một vị nhạc sĩ, lúc này thật khâm phục!”

“Bằng vào nhiều năm duyệt phim điện ảnh của ta… Không cần biết các ngươi nhìn nhận thế nào… Ngược lại bộ phim này sẽ cực Hot!”

“Bộ phim này không Hot không có thiên lý! Chất lượng như vậy lôi ra rạp chiếu cũng dư sức!”

“Bỏ ra năm đồng xem một bộ điện ảnh kinh điển như vậy, chậc chậc… cảm giác mình kiếm lớn, vội vàng chạy qua đây ngó Biên kịch đại thần.”

“Dâng lên đầu gối cho đại lão!”

“Hôm nay không được ra rạp xem phim, có chút tiếc nuối, chỉ có thể tùy tiện tìm một bộ phim trực tuyến xem đỡ chán, kết quả không nghĩ tới lại thấy được một bộ điển ảnh xuất sắc như vậy, bộ phim này coi như ra rạp trình chiếu ta cũng nguyện ý ủng hộ!”

“…”

Ngoại trừ fan mới bên ngoài, những người hâm mộ cũ cũng cực kỳ kích động:

“Còn ai dám nói Tiện Ngư làm Biên Kịch là không làm việc đàng hoàng?”

“Xem phim xong, ta đã không biết nên đánh giá thế nào rồi, đầu của Tiện Ngư ăn cái gì mà lớn vậy? Soạn nhạc đỉnh thì coi như xong, tại sao liền làm Biên kịch đều có tiêu chuẩn cao cấp như thế?”

“Phim này đúng là tuyệt ~ ”

“Vốn chỉ là tùy tiện xem một chút, dù sao ta tự xưng là fan não tàn của Tiện Ngư, kết quả không nghĩ tới thu hoạch một hồi kinh hỉ!”

“Tiện Ngư sau này quay thêm vài bộ phim đi, chúng ta ủng hộ ngươi!”

“Ta sai lầm rồi, ta không nên nghi ngờ Tiện Ngư, thời điểm mở phim ra xem ta còn ở trên mạng nói với bằng hữu rằng phim này khẳng định làm phí tiền, không nghĩ tới mặt bị đánh nát rồi!”

“Tùy tiện nhìn năm phút, sau đó… Quả quyết nhảy hố! Đây là năm đồng ta tiêu chính xác nhất trong năm nay!”

“Ngươi nói với ta đây là phim trực tuyến? Hiện tại phim trực tuyến trên mạng đều có tiêu chuẩn cao như thế này à?”

“…”

Khôi hài, mới mẻ, độc đáo, ngoài ý muốn, kinh hỉ!

Nhóm người đầu tiên xem phim xong, cho ra sự công nhận và đánh giá trực quan nhất, nhất là những người hâm mộ cũ trước đây không coi trọng Tiện Ngư làm điện ảnh, giờ phút này đã cực kỳ khiếp sợ!

Đương nhiên.

Thơ từ và câu đối trong phim xuất hiện, cũng đưa tới thảo luận trình độ nhất định.

Nhưng về thảo luận về những thứ đó kém xa bản thân bộ phim, dù sao khi mới xem lần đầu mọi người chưa để ý nhiều những yếu tố khác.

Nội dung cốt truyện tốt mới là trọng yếu nhất.

Những phương diện khác làm tốt bao nhiêu, chỉ có thể coi như thêm hoa trên gấm.

Ngoài ra.

Những người này còn thông qua con đường mạng xã hội Bộ lạc cùng với vòng tròn nhóm bằng hữu, hướng bên người thân hảo hữu long trọng đề cử « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » :

“Mọi người mau tới nhìn, thần tác phim trực tuyến!”

“Tháng bảy đệ nhất phim hài, tự mình cào tường đề cử!”

“Bộ phim này ngươi xem nếu không cười, ta gửi cho ngươi hồng bao mười đồng!”

“Các ngươi mau đi xem « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » , tuyệt đối là hài kịch kinh điển!”

“Nhìn xong bộ « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » này ta mới hiểu được, thì ra Tiện Ngư là bị sáng tác nhạc làm trễ nải sự nghiệp biên kịch, đề nghị các ngươi tất cả mọi người đều tới xem một chút, xuất sắc không thể bỏ qua!”

“…”

Nền tảng phim trực tuyến có chức năng tặng phim.

Chính là bỏ năm đồng, có thể đem bộ điện ảnh tặng cho bằng hữu của mình, sau đó bằng hữu liền có thể xem miễn phí.

Năm đồng nhưng là cái giá mời nhau điếu thuốc.

Cho nên nhóm người xem đầu tiên xem xong điện ảnh, sau đó không chỉ tuyên truyền không, còn có người trực tiếp bỏ ra ít tiền, gửi bộ phim cho những thân nhân gần gũi cùng xem, đây là tâm lý thường thấy khi tìm tòi được niềm vui liền rất muốn chia sẻ.

Huynh đệ… Chị em gái… Cha mẹ…

Thậm chí là Crush…

Dưới từng đợt từng đợt truyền bá lan tỏa, lượt phát « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » trong thời gian rất ngắn tăng lên vùn vụt.

Mà khi thời gian đến lúc « Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương » up lên được đủ năm tiếng.

Văn phòng làm việc của Website Chim cánh cụt.

Trong bộ môn quản lý phim trực tuyến, nhân viên phụ trách theo dõi số liệu Cát Hạo bỗng nhiên mang theo tông giọng bén nhọn, phá vỡ sự yên lặng của phòng làm việc:

“Đệt, bộ phim này khủng vãi!”

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 1 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 2 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay