1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 446 [Chương 1729 đến 1732]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 446 [Chương 1729 đến 1732]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1729: Tỏ rõ ý chí!

Cũng không phải là thiếu phụ kia ngu dốt, trên thực tế chỉ sợ nếu đổi lại là một người khác, vừa mới nhận thấy biến hóa của địa hỏa chủ mạch, sau khi bước vào thạch thất kia, việc đầu tiên khi nhìn liền thấy một bóng người bị ngọn lửa bao vây đang cấp tốc bỏ chạv xuống dưới lòng đất, phản ứng đầu tiên trong đầu phần lớn sẽ là cho rằng người này có vấn đề.

Tất nhiên họ sẽ truy kích, như vậy, khó tránh khỏi sẽ tính sai vài chồ. Dù sao trong thiên địa này, có rất ít người tính toán toàn vẹn được.

Cho dù là Vương Lâm, gặp phải chuyện tương tự sợ là cũng rất khó để trong phút chốc đã kịp phản ứng, biết được đây là kế hoãn binh.

Thiếu phụ này có thể trong thời gian rất ngắn nhận ra điều đó cũng là rất hiếm có. Nàng bỏ qua không truy kích nữa, tiến sâu vào trong lòng đất. Hành động này bị Vương Lâm cảm ứng được, khóe miệng hắn liền hiện lên nụ cười lạnh.

Lúc này trong địa hỏa chủ mạch đang tràn ngập hai loại ý chí, một loại là của địa hỏa chủ Long hồn, loại còn lại là của bổn nguyên chân thân.

Hiện tại, đến lượt ta ra tay rồi!

Vương Lâm ánh mắt lóe lên. Hắn tuyệt không cho phép có người tới quấy rầy bổn nguyên chân thân đang cắn nuốt. Lần thôn phệ này đối với hắn mà nói có ý nghĩa cực kỳ trọng đại. Đây là cơ hội cho bổn nguyên thay đổi, nhất là đối với người từ động phủ giới đi tới Tiên Cương đại lục như hắn mà nói, lần thay đổi này sẽ làm thực lực của hắn tăng mạnh!

Thân thể hắn nhoáng lên một cái, sóng gợn quanh quần dưới chân, trong tích tắc liền hoàn toàn biến mất.

Thiếu phụ kia đang cấp tốc lao về phía trước, được mặt quỷ bao phủ bên ngoài thân thể, tốc độ phi hành cực nhanh. Giờ phút này đang đi về phía trước, bỗng nhiên nội tâm nàng chấn động, thân thể không chút nghĩ ngợi nhoáng lên tránh sang một bên. Ngay sau đó. Một đạo huyết quang gào thét xuyên qua vị trí nàng vừa đứng trước kia, đâm vào bên trong mặt quỷ, ầm ầm xuyên tới, rơi vào địa hỏa chủ mạch, phát ra tiếng nổ vang. Đó là một thanh Huyết Kiếm!

Trên Huyết Kiếm này tỏa ra một luồng sát khí ngập trời, mà ở trong đó, còn mơ hồ tồn tại khí tức của Đạo Cổ nhất mạch!

Trong tích tắc khi nhìn thấy Huyết Kiếm này, thần sắc thiếu phụ đột nhiên đại biến!

Huyết Sát Kiếm trong Đạo Cổ thất kiếm! Ngươi không phải là tu sĩ!

Thiếu phụ này xoay phắt người, chỉ thấy Huyết Kiếm kia lại nhoáng lên lần nữa. Bay về phía ánh mắt thiếu phụ này đang nhìn tới. Nơi đó sóng gợn lan ra, thân ảnh Vương Lâm bước ra.

Huyết Sát Kiếm.

Vương Lâm ánh mắt lóe lên. Hắn đã đạt được truyền thừa của Diệp Mịch, chẳng qua lại thiếu mất con mắt trái, trí nhớ không toàn vẹn, không biết nhiều chuyện liên quan tới thanh Huyết Kiếm này. Hắn chỉ biết Diệp Mịch được Đạo Cổ hoàng tôn ban tặng, còn tên cụ thể của nó thì không biết.

Sau khi hiện thân, Vương Lâm không nói gì mà giơ tay phải điểm một chỉ lên bầu trời. Lập tức từng luồng ánh sáng bảy màu sáng bừng lên bên trong địa hỏa chủ mạch này, trong tích tắc đã áp sát hóa thành một thanh trường thương bảy màu ở trước người hắn.

Thanh thương này gào thét lao thẳng tới thiếu phụ kia.

Thiếu phụ này hừ lạnh một tiếng, tay phải giơ lên tùy ý vung về phía trước. Lập tức mặt quỷ bên ngoài thân thể nàng phát ra tiếng gào thét kinh thiên, trực tiếp lao ra, hướng về cây trường thương bảy màu kia mà cắn nuốt.

Hầu như chỉ trong chớp mắt, thần thông của song phương đã đụng vào nhau. Trường thương bảy màu kia căn bản cũng không có chút lực chống cự nào, lập tức bị mặt quỷ khổng lồ cắn một cái rồi nuốt sạch, sau đó nhằm hướng Vương Lâm lao tới.

Sát khí trong mắt thiếu phụ kia càng đậm, cất bước tiến về phía trước, mang theo mặt quỷ kia chạy thẳng tới hướng Vương Lâm.

Ngươi tự mình tới đây thì lưu lại luôn đi!

Giọng nói âm lãnh vang vọng trong địa hỏa chủ mạch này, truyền vào tai Vương Lâm.

Vương Lâm lui về phía sau, tay áo vung lên. Lập tức kia Huyền La kim ấn rít gào bay ra đánh thẳng tới mặt quỷ kia.

Từ trong kim ấn tỏa ra khí tức cường hãn, hơn nữa còn ẩn chứa một tia lực lượng của Huyền La, giờ phút này trong tích tắc đã tới gần mặt quỷ, ầm một tiếng liền nổ tung. Mặt quỷ kia phát ra tiếng kêu thê lương, tan thành mây khói trước mắt Vương Lâm.

Kim quang vạn trượng bùng lên, kim ấn kia nhằm về phía thiếu phụ kia đánh tới. Trong nháy mắt khi nhìn thấy kim ấn này, thiếu phụ hít sâu một hơi, đồng tử trong hai mắt co rụt, thân thể sững lại.

Cùng lúc đó, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, biến mất bên trong địa hỏa chủ mạch ở sau lưng hắn. Đồng thời, kim quang liền trở nên ảm đạm. kim ấn ngừng tiến về phía trước, cùng Huyết Kiếm hoàn toàn biến mất.

Chớ đuổi theo nữa, tại hạ đối với Đại Hồn Môn không có địch ý, chẳng qua là muốn tu luyện một môn thần thông, cần mượn địa hỏa mạch dùng một chút!

Giọng nói của Vương Lâm sau khi rời đi còn vang vọng bốn phía nơi này, truyền vào tâm thần thiếu phụ kia.

Thiếu phụ này đứng đó, trầm mặc hồi lâu.

Nàng ở trong tích tắc vừa rồi cảm nhận được khí tức khiến nàng kinh hãi của Đại Thiên Tôn truyền ra từ bên trong kim ấn. Luồng khí tức này, khiến nàng liên tưởng tới rất nhiều việc.

Hồi lâu, hàn quang trong mắt thiếu phụ này lại bốc lên.

Dù có Pháp Bảo được Đại Thiên Tôn ban tặng thì đã sao! Người này có Huyết Kiếm kia. Hiển nhiên là Đạo Cổ nhất mạch, như vậy này thân phận Đại Thiên Tôn ban tặng Pháp Bảo này đã quá rõ ràng rồi!

Đại Thiên Tôn của Cổ Quốc mặc dù cũng cường đại nhưng còn chưa quản được Tiên Tộc ta! Mặc dù ta phán đoán sai lầm, sau lưng người này là Đại Thiên Tôn của Tiên Tộc, nhưng hắn muốn động tới địa hỏa chủ mạch của Đại Hồn Môn, bị ta đuổi giết cũng là chuyện đương nhiên. Chuyện này về lý ta vẫn đúng, mà không phải là muốn giết hắn, chẳng qua chỉ muốn ngăn cản. Cho dù là Đại Thiên Tôn cũng không thể chẳng phân rõ phải trái như thế!

Thiếu phụ này lầm bẩm, ngẩng phắt đầu. Lại một lần nữa lao vào sâu trong địa hỏa chủ mạch.

Nữ tử này tính cách vô cùng quyết liệt, có thể đạt tới tu vi hiện nay cũng có liên quan rất lớn tới tính cách rất khó bỏ cuộc của nàng. Giờ phút này dù bị kia kim ấn chấn kinh nhưng rất nhanh đã hạ quyết tâm.

Điểm này Đỗ Thanh còn lâu mới có thể sánh bằng.

Ở một vị trí khác trong địa hỏa mạch, Vương Lâm dựa vào ý chí của bổn nguyên chân thân ở nơi này cảm nhận được hành động của thiếu phụ này, thầm than một tiếng.

Tu sĩ chân chính bước vào Không Kiếp đều là hạng người tâm chí kiên định, một cái Pháp Bảo do Đại Thiên Tôn dùng thần thông ngưng tụ không dễ gì khiến họ lùi bước. Cũng được, nếu nàng không lùi, vậy thì thử xem rốt cuộc tốc độ nhanh của ai nhanh hơn!

Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ kiên định, thân thể thoáng một cái liền hoàn toàn biến mất.

Sâu trong địa hỏa chủ mạch, bên trong đầu của chủ long hồn, bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đang không ngừng mà hấp thu cắn nuốt. Tiếng gầm thét và giãy giụa của long hồn tựa như cũng hư nhược đi không ít.

Chân thân của Vương Lâm ở trong đầu long hồn lúc này chỉ còn có mái tóc vẫn là lông Chu Tước nhưng giờ phút này cũng là từ chân tóc cũng từ từ xuất hiện màu đen.

Màu đen này như có ô quang bao phủ, từ từ lan dọc theo sợi lông Chu Tước, một khi nó lan hết toàn bộ thì bổn nguyên chân thân lúc này đã hoàn toàn ngưng tụ thành!

Thời gian từ từ trôi qua, bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đã hoàn toàn quên hết mọi nguy cơ bên ngoài, toàn bộ tâm thần đều dung nhập vào việc cắn nuốt và hấp thu. Hắn đang chạy đua với thời gian, tranh đoạt từng tích tắc. Nếu thiếu phụ kia tới vào lúc hắn còn chưa ngưng tụ hoàn toàn được chân thân thì Vương Lâm lần này đã hoàn toàn thất bại, công sức đổ xuống sông xuống biển.

Muốn tìm một cơ hội như thế này nữa là một chuyện cực kỳ khó khăn!

Bổn tôn của hắn liên tục hiện ra trước mặt thiếu phụ kia, ngăn cản nàng tiến về phía trước, thi triển đủ loại thần thông. Nhưng thiếu phụ này mấy lần sau căn bản là coi như không nghe không thấy, toàn lực bay nhanh vào sâu trong địa hỏa chủ mạch.

Thời gian chớp mắt đã trôi qua mấy giờ. Khoảng cách giữa thiếu phụ kia tới nơi này càng ngày càng gần.

Bổn nguyên chân thân của Vương Lâm ngồi trong đầu long hồn. Lúc này nó đã suy yếu tới một mức độ nhất định, tiếng gầm thét cũng từ từ giảm bớt. Thân hình giãy giụa yếu dần.

Nhưng rất cả chỉ là biểu hiện bên ngoài. Hai mắt long hồn nọ lúc này đột nhiên tỏa ra ánh sáng chói mắt. Nó ngẩng phắt đầu, phát ra một tiếng gầm cực mạnh, thân hình đã mơ hồ yên tĩnh đi lúc này lại chấn động.

Cùng với tiếng gầm thét này, thân thể khổng lồ của chủ long hồn này tỏa ra hỏa quang vạn trượng, tràn ra biển lửa ngập trời, nhanh chóng co rút lại với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Thân thể từ lớn tới vô cùng trong tích tắc liền hóa thành vạn trượng, ngàn trượng, trăm trượng, mười trượng!

Trả giá đất để co rút thân thể lại, chủ long hồn này bộc phát ra một lần phản kháng cực mạnh. Thân hình nó trong chớp mắt đã hóa thành mười trượng, năm trượng, ba trượng, một trượng!

Vừa điên cuồng co rút lại, ý chí lực của nó cũng ngưng tụ áp súc lại, cuối cùng khi đạt tới một trượng liền ầm ầm đè ép tới một lần nữa, hóa thành một quầng lửa lớn cỡ một nắm tay!

Chân thân của Vương Lâm vào tích tắc khi long hồn đang co rút lại liền bị đây ra. Tới khi thân thể long hồn chỉ còn là một ngọn lửa cỡ nắm thay, nó mang theo một lần tấn công điên cuồng cuối cùng lao thẳng về phía mi tâm chân thân của Vương Lâm.

Ầm một tiếng, quầng sáng đó đụng vào mi tâm chân thân của Vương Lâm, trong nháy mắt dung hợp, chui vào trong cơ thể hắn!Nguồn truyện audio

Trong nháy mắt khi quầng sáng này tiến vào, thần thức của Vương Lâm lập tức ầm vang, giống như lại trở thành phàm nhân, giống như một con thuyền nhỏ giữa biển khơi đầy bão tố.

Một luồng ý chí cực kỳ cường đại giáng xuống, như muốn đánh tan thần thức của Vương Lâm, giống như muốn chiếm cả bổn nguyên chân thân của hắn. Luồng ý chí này chính là ý chí của hỏa long hồn. Nó bỏ qua thân thể bản thân, hóa thành quầng sáng cỡ nắm tay này, điên cuồng muốn đoạt xá, chiếm lấy bổn nguyên chân thân của Vương Lâm!

Nó muốn biến chân thân này thành nơi chứa ý chí của nó.

Ý chí này vô cùng mạnh mẽ, giáng vào thần thức của Vương Lâm giống như một bàn tay khổng lồ đang chuẩn bị bóp nát tắt cả. Bên trong ý chí này tồn tại một vẻ bất khuất, còn như có cả tiếng gào thét như muốn khiêu chiến cả thiên địa.

Vương Lâm mơ hồ cảm thấy nhiệt độ. Nhiệt độ này kết hợp với ánh sáng hóa thành hỏa diễm trong thiên địa!

Ý chí trong hỏa diễm này mang theo ý muốn thiêu đốt tất cả, thậm chí thiêu đốt cả bản thân, mang theo vẻ điên cuồng, mang theo ý chí nghịch thiên không nói lên lời, bừng bừng bốc cháy trong thế giới này.

Nó muốn thiêu đốt thần thức của Vương Lâm, khiến toàn bộ biến thành tro tàn!

Hỏa diễm! Vương Lâm ra minh ngộ hỏa bổn nguyên cũng không phải là từ Chu Tước mà từ trong tâm của ánh nến. Ánh nến đó lắc lư trong gió. Bên trong có hỏa diễm!

Gió dù thét gào nhưng vẫn không thể thổi tắt ánh nến. Ánh nến lung lay như lúc nào cũng có thể tử vong, hóa thành một làn khói xanh bay lên nhưng mỗi lần gió tới, ánh nến đều phản kháng, đều lay động kịch liệt. Nó không cam lòng chết đi, không cam lòng hóa thành một làn khói xanh!

Hỏa bổn nguyên Vương Lâm ta minh ngộ chính là ý chí này! Là ý chí của ánh nến! Đó cũng là ý chí tu đạo của Vương Lâm ta! Cả đời Vương Lâm ta đều là nghịch thiên mà tiến!

Ý chí của ta ngươi dám diệt sao, ngươi có thể diệt sao?

Bổn nguyên chân thân của Vương Lâm bỗng nhiên mở bừng đôi mắt, bên trong tràn ngập hỏa diễm, miệng phát ra một tiếng gầm thét, thần thức trong cơ thể cũng bất khuất đối kháng với ý chí của hỏa long hồn này!

Giống như ngọn nến, giống như ánh nến!

Chương 1730: Tiên Tổ bát cực!

Một tiếng gầm này vang vọng trong địa hỏa chủ mạch, tràn ra vẻ phản kháng, ở xa xa, thiếu phụ kia dường như nghe thấy, thần sắc biến hóa, nhanh chóng lao tới. Bổn tôn Vương Lâm theo sau, ánh mắt lóe lên. Hai người một trước một sau xé gió bay đi.

Cả đoạn đường này thiếu phụ làm ngơ đối với Vương Lâm, triển khai tốc độ cao nhất. Tu vi của Vương Lâm kém nàng rất nhiều, không thể ngăn cản. Nhưng hắn còn có một thức thần thông là Định Thân Thuật!

Chẳng qua thần thông này chưa tới thời điểm cuối cùng hắn sẽ không bao giờ sử dụng. Thuật này tại thời điểm mấu chốt nhất sử dụng sẽ phát huy ra tác dụng lớn nhất!

Thiếu phụ kia dùng tốc độ cao nhất phi hành khiến khoảng cách giữa nàng và bổn nguyên chân thân của Vương Lâm càng ngày càng gần, thần thức tản ra đã có thể rõ ràng thấy hết thảy. Thần thức của thiếu phụ kia trong tích tắc khi nhìn thấy bổn nguyên chân thân của Vương Lâm, sắc mặt đột nhiên đại biến!

Hả. Đây là. Đây là bổn nguyên chân thân! Hắn lại ở chỗ này mượn địa hỏa mạch ngưng tụ hỏa bổn nguyên chân thân!

Thiếu phụ hít sâu một hơi, thân thể run lên, nhất là cánh tay phải đang dấu trong tay áo lại càng vỗ thức run rẩy, tâm thần chấn động, không thua gì khi thấy Vương Lâm lấy ra Pháp Bảo do Đại Thiên Tôn ban tặng, thậm chí còn mãnh liệt hơn! Dù sao Đại Thiên Tôn nàng chưa từng thấy qua. nhưng bổn nguyên chân thân thì nàng cũng là đã từng gặp mấy lần!

Lão tổ Đại Hồn Môn – Thanh Ngưu chân nhân cũng có bổn nguyên chân thân. Thiếu phụ này hiểu rõ ngưng tụ bổn nguyên chân thân khó khăn tới mức nào, cũng như sự cường đại của bổn nguyên chân thân sau khi ngưng tụ thành. Nàng vốn tưởng rằng cả đời này chỉ có thể thấy duy nhất lão tổ là người có bổn nguyên chân thân. Nàng không thể tượng tượng nỗi ở nơi này lại có thể gặp được bổn nguyên chân thân thứ hai!

Thảo nào hắn muốn dẫn ta đi chỗ khác. Thảo nào hắn phải mạo hiểm tiến vào vùng đất này, gây nên biến động sâu trong địa hỏa mạch. Thảo nào hắn có Pháp Bảo của Đại Thiên Tôn còn muốn tới đây.

Tất cả chuyện này đều bởi vì hắn muốn ngưng tụ ra bổn nguyên chân thân cực kỳ khó có được, cơ hồ chỉ có trong truyền thuyết này!

Sắc mặt thiếu phụ tái nhợt, trong mắt tràn ngập hàn quang. Nàng đối với bổn nguyên chân thân hiểu khá rõ. Đó là khát khao, là mơ ước của nàng. Nàng hiểu bổn nguyên chân thân này một khi ngưng tụ ra, địa hỏa mạch nơi này sẽ sụp đổ. Tất cả đều sẽ tan thành mây khói.

Tuyệt đối không có thể để hắn thành công!

Thiếu phụ cắn răng. Dù là vì hậu quả khi địa hỏa chủ mạch khô héo, hay là vì sự ghen ghét ngập trời sâu trong nội tâm đều khiến nàng tuyệt đối không cho phép chuyện này thành công. Thiếu phụ này trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân thể dung hợp vào đó, trong phút chốc tốc độ nhanh lên không chỉ gấp mười lần, chớp mắt một cái đã biến mất, hóa thành một đám tàn ảnh như sương khói, hướng về phía bổn nguyên chân thân của Vương Lâm mà nàng thấy được trong thần thức mau chóng lao tới.

Bổn nguyên chân thân của Vương Lâm sau khi gầm lên một tiếng bộc phát ra ý chí liền khiến ý chí của hỏa long hồn tràn vào cơ thể hắn ầm ầm sụp đổ. Cùng với sự sụp đổ này, ý chí bổn nguyên chân thân của Vương Lâm nhất thời chiếm thế chủ đạo. Đòn phản công điên cuồng cuối cùng của long hồn giờ phút này chợt tan rã!

Ý chí của hỏa long hồn sụp đổ, trong tích tắc khi ý chí của Vương Lâm trở thành chủ đạo, cắn nuốt một lượng lớn ý chí còn sót lại của hỏa long hồn kia, trong đầu hắn lập tức ầm vang.

Cùng lúc đó, thần thức của Vương Lâm khuếch tán ra bốn phía. Hắn mơ hồ như nghe được từ bên ngoài địa hỏa mạch nơi này, ở sâu trong lòng đất Thiên Ngưu Châu, có một tiếng gào thét thê lương như ẩn như hiện truyền đến.

Trong nháy mắt khi tiếng gào thét này truyền vào tâm thần hắn, trong tích tắc khi hấp thu toàn bộ ý chí của hỏa long hồn còn sót lại, trong đầu Vương Lâm như có vô số lôi đình đồng thời giáng xuống, khiến cho trái tim hắn như bị tiếng gầm thét từ sâu trong lòng đất truyền đến kia dẫn dắt, dung hợp lại với nhau, làm hắn xuất hiện ảo giác!

Hắn thấy trước mắt hoa lên một cái, lúc nhìn rõ ràng thì phía trước đã là một vùng tinh không. Vùng tinh không này quá lớn, vô biên vô hạn. Vương Lâm như không còn thân thể, đứng ở nơi đó mờ mịt nhìn bốn phía.

Hắn không biết là mình đang ở đâu, còn đang mê mang thì từ xa truyền lại một tiếng gầm thét kinh thiên, ầm ầm vang dội. Trong tích tắc khi xoay người lại, đồng tử trong hai mắt Vương Lâm bỗng co rút lại.

Hắn thấy một con trâu!

Con trâu này toàn thân tỏa ra hàn băng vô tận, khiến cho cả tinh không đều bị đóng băng. Thân thể nó vô cùng khổng lồ, giống như không thể nhìn thấy đầu thấy cuối. Nó xuất hiện trong tinh không, ngửa mặt gầm thét.

Một luồng khí tức không thể nào hình dung nổi từ trong cơ thể nó khuếch tán ra. Khí tức này bao phủ trời đất, tràn khắp bốn phương tám hướng.

Thân thể Vương Lâm giống như đã bị đóng băng, ngay cả suy nghĩ cũng hơi chậm lại. Loại mãnh thú mạnh mẽ tới mức này Vương Lâm cả đời chưa bao giờ từng gặp. Khí tức của mãnh thú này so với Huyền La cũng không kém nhiều lắm!

Thiên Ngưu!

Trong đầu Vương Lâm hiện lên hai từ, cũng hiện lên tất cả truyền thuyết mà hắn biết liên quan tới Thiên Ngưu của đám người trên Tiên Cương đại lục này.

Tiên Tổ giết chết thiên ngoại ngưu, lấy thân thể nó hóa thành một châu, sau khi phong ấn liền ban danh là Thiên Ngưu Châu. Châu này từ đó về sau sinh ra phàm nhân, cũng có rất nhiều tu sĩ di chuyển tới, bố trí sơn môn, tiến tới ngày này trở thành Đông Châu Thiên Ngưu Châu trong bảy mươi hai châu của Tiên Tộc!

Tâm thần Vương Lâm chấn động, trong nháy mắt các truyền thuyết hiện lên trong đầu hắn. Lúc này trong tinh không, phía trên con trâu người đầy hàn băng lóe lên kim quang vô tận, đồng thời bao phủ tinh không. Từ đó chậm rãi đi ra một người mặc hoàng bào, đầu đội vương miện.

Thân ảnh này vừa hiện ra, tinh không chấn động. Một luồng tiên lực khổng lồ không cách nào hình dung được tràn ngập tám hướng, đối kháng với khí tức băng hàn kia, khiến tinh không ầm vang không ngừng, khí thế rất kinh người.

Tiên Tổ!

Vương Lâm không cần suy đoán, dựa vào truyền thuyết liền nhận ra lập tức. Người này nhìn không rõ dung mạo, nhất định là Tiên Tổ trong truyền thuyết!

Chẳng lẽ ta hấp thu ý chí của hỏa long hồn xong liền bị tiếng gầm thét từ trong lòng đất xâm nhập vào, mang về vô số năm trước, trở lại lúc Tiên Tổ phong ấn Thiên Ngưu sao?

Nhưng con trâu này nghe đồn là một con hỏa ngưu, sao lúc này lại hiện ra vỗ tận băng hàn?

Ánh mắt Vương Lâm sững lại, tâm thần rung động.

Người mặc hoàng bào kia sau khi xuất hiện, Thiên Ngưu lại rống lên một lần nữa, hàn băng bao phủ toàn bộ xung quanh thân thể. Những tiếng răng rắc liên tiếp vang lên. Tinh không lấy Thiên Ngưu làm trung tâm, nhanh chóng bị đóng băng, lan về bốn phía.

Luồng lực lượng kinh khủng này theo Vương Lâm thấy vượt xa bản thân, dù là Thất Thải Tiên Tôn thời kỳ toàn thịnh nhất cũng không thể đối kháng. Chỉ có Huyền La có lẽ dùng toàn lực mới có thể đỡ được một đòn!

Trong nháy mắt khi tinh không đóng băng, người mặc hoàng bào kia liền giơ tay phải lên, năm ngón tay chỉ lên trời, bỗng nhiên điểm xuống một chỉ. Cùng lúc đó, một giọng nói uy nghiêm vang vọng trong tinh không.

Bát Cực Tiên Đạo, Cực Hỏa Đạo.

Lời này vừa thốt lên, lập tức từ ngón tay của người mặc hoàng bào, một làn khói xanh đột nhiên lan ra, lượn lờ quanh ngón tay chín vòng liền hóa thành chín vòng tròn khói, tầng tầng lao tới Thiên Ngưu kia.

Chín vòng tròn khói này vừa lao tới vừa bành trướng ra, lúc tới gần Thiên Ngưu thì đã biến thành lớn như vô biên vô hạn, va chạm mạnh với Thiên Ngưu kia.

Vòng khói thứ nhất va chạm với lực lượng đóng băng của Thiên Ngưu, tinh không ầm vang. Luồng khí tức băng giá kia tiêu tán. Vòng khói thứ hai xuyên thấu qua tầng băng, rơi lên người Thiên Ngưu. Cùng lúc đó, bảy vòng khói còn lại cũng gào thét ập tới, lần lượt ấn xuống.

Thiên Ngưu này dãy dụa gầm thét nhưng không cách nào tránh khỏi những vòng khói này. Trong tích tắc khi vòng khói thứ chín hạ xuống, đột nhiên tất cả khí tức băng hàn trong thân thể Thiên Ngưu đều hoàn toàn biến mất, thay thế vào đó là một luồng hỏa diễm ngập trời. Hỏa diễm này hừng hực thiêu đốt, bao phủ toàn bộ Thiên Ngưu, nhìn lại giống như một con hỏa ngưu!

Ngươi dám xâm lấn Tiên Tộc ta, phạt ngươi lấy thân làm mặt đất, lấy thần thức của ngươi nuôi dưỡng vạn sinh linh, xương cốt của ngươi là địa mạch, trấn áp hồn phách của ngươi, kéo dài trong năm tháng của Tiên Cương.

Thiên Ngưu phát ra tiếng gầm rống thê lương, thân thể ầm ầm rơi xuống, hóa thành một vùng đất vô biên vô hạn. Mặt đất này tràn ngập núi non, trong tích tắc đã hiện ra. Nền đất này lấy xương cốt của Thiên Ngưu làm mạch, vừa mới hình thành liền có hỏa diễm vô tận từ bên trong cơ thể nó lan ra, khiến cho cả vùng địa mạch này trở thành địa hỏa mạch!

Phía dưới mặt đất này, hồn phách Thiên Ngưu bị trấn áp. Chỉ còn tiếng gầm thét không cam lòng từ sâu trong nền đất truyền ra, nhưng dường như không có người nào có thể nghe được!

Vương Lâm thấy tất cả mọi chuyện. Trước mắt hắn mơ hồ, đợi tới khi rõ ràng thì lại thấy mình đang ở trong địa hỏa chủ mạch, bên tai lờ mờ giống như có thể nghe được tiếng gầm thét của Thiên Ngưu từ sâu trong lòng đất truyền ra!

Vẻ mê mang trong mắt còn chưa tiêu tán, mái tóc bổn nguyên chân thân của Vương Lâm nhanh chóng biến hóa, lông Chu Tước chuyển thành màu tóc đen trong khoảng lớn. Bổn nguyên chân thân trong chớp mắt nữa sẽ ngưng tụ hoàn toàn.

Đúng lúc này, ở phía trước bổn nguyên chân thân của Vương Lâm không xa. Một vùng huyết quang ngập trời trong nháy mắt lao tới. Bên trong huyết quang là một thiếu phụ tuyệt mỹ. Trong tích tắc khi nàng nhìn thấy mái tóc bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đang nhanh chóng thay đổi, trong mắt lộ sự lo lắng và sát khí, ngọc thủ giơ lên, trong lúc tới gần, đang chuẩn bị thi triển thần thông, hủy diệt bổn nguyên chân thân còn một chút nữa là ngưng tụ hoàn toàn này!

Phía sau thiếu phụ, sóng gợn quanh quần. Chỉ thấy bổn tôn của Vương Lâm bước từng bước đi ra, hầu như thiếu phụ vừa giơ tay lên, chuẩn bị thi triển thần thông thì hàn quang trong mắt bổn tôn Vương Lâm liền lóe lên, tay phải giơ lên, Định Thân Thuật chuẩn bị suốt cả chặng đường lúc này trong nháy mắt bộc phát ra.

Định Thần Thuật!

Định thiên địa, định tất cả thần thông, định tư duy, định vạn vật. Đó là Định Thần Thuật của Vương Lâm, không phải là Định Thân Thuật!

Vào một khắc khi Định Thần Thuật được thi triển ra, thân thể mềm mại của thiếu phụ kia đột nhiên sững lại, thần thông bị cắt đứt, trong chớp mắt dừng lại. Lúc này Vương Lâm phun máu tươi, toàn thân tuôn ra một mảng huyết vụ lớn. Nhưng hắn không chút do dự, thân thể nhoáng lên một cái, không công kích thiếu phụ kia. Vương Lâm kết luận là người này nhất định có Pháp Bảo phòng hộ thân thể.

Hắn trực tiếp thuấn di, xuất hiện phía trước thiếu phụ, ở chỗ bổn nguyên chân thân, dung hợp với bổn nguyên chân thân. Nguyên Thần đầy đủ, trong chớp mắt này bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đã hoàn toàn thay đổi mái tóc, trở thành một mái đầu tóc đen nhánh!

Một luồng khí tức mạnh mẽ từ trong bổn nguyên chân thân của bộc phát ra. Tới tận lúc này, hỏa bổn nguyên chân thân của Vương Lâm mới ngưng tụ hoàn toàn!

Mà giờ phút này, hai mắt thiếu phụ bỗng nhiên sững lại, thân thể lui lại phía sau.

Dù phân thân và bản thể ngươi dung hợp thì cũng không có gì khác đâu!

Nội tâm thiếu phụ nọ chấn động. Nàng chưa bao giờ gặp phải loại thần thông giống như Định Thân Thuật. Thuật này lai lịch khó lường, làm sao nàng có thể biết được.

Ngay trong nháy mắt khi nàng cất lời, thân thể lao thẳng tới Vương Lâm thì hắn liền ngẩng phắt đầu, tay phải giơ lên.

Bát Cực Tiên Đạo, Cực Hỏa Đạo!

Hắn không có huyết mạch Tiên Tộc nhưng hắn lại có một thủ đoạn đặc thù khác!

Chương 1731: Phân thân kinh khủng!

Bát Cực Tiên Đạo, Cực Hỏa Đạo!

Đây chính là đại thần thông Tiên Tổ dùng để phong ấn Thiên Ngưu. Ở trong bổn nguyên chân thân của Vương Lâm có một bộ phận thần thức, vừa rồi rời khỏi huyễn cảnh vẫn còn hoảng hốt, giờ phút này sau khi dung hợp với bổn tôn, trong đầu liền hiện lên cảnh tượng Tiên Tổ giơ tay phải, thi triển thần thông Cực Hỏa Đạo như hủy thiên diệt địa kia!

Trong tích tắc khi Vương Lâm vừa dứt lời. Phía sau lưng hắn bất ngờ xuất hiện hư ảnh của bổn nguyên chân thân. Từ xa nhìn lại, giống như có hai Vương Lâm đang đứng ở nơi đó, trông hơi quỷ dị.

Bổn nguyên chân thân này do hỏa diễm tạo thành, tràn ngập luồng nhiệt độ cực cao, khiến cho không gian bốn phía xuất hiện sự vặn vẹo, cũng ẩn chứa bên trong một luồng ý chí kinh thiên. Luồng ý chí này giống như đế vương của hỏa diễm!

Tay phải Vương Lâm giơ lên, hướng về phía thiếu phụ đột nhiên điểm một chỉ, bổn nguyên chân thân phía sau hắn cũng giơ tay phải lên điểm tới. Cùng lúc đó. Từ ngón tay của Vương Lâm và bổn nguyên chân thân, một luồng khí xanh từ từ xuất hiện!

Luồng khí xanh này rất nhạt, nếu không cẩn thận xem xét sẽ rất khó phát hiện ra. Sau khi nó xuất hiện liền vờn quanh ngón tay của Vương Lâm và bổn nguyên chân thân, từ từ chuyển động, giống như tạo thành một vòng tròn vậy.

Cùng lúc đó, một luồng uy áp mênh mông từ trên người Vương Lâm và bổn nguyên chân thân ầm ầm bốc lên. Luồng uy áp này tràn tới khiến cho sắc mặt thiếu phụ lập tức biến đổi.

Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, huyết mạch trong thân thể mình lúc này đang run lẩy bẩy. Hiện tượng kỳ dị này khiến cho thân thể nàng lập tức truyền ra những tiếng bùng bùng.

Đây. Đây là thứ thần thông gì! Không ngờ lại có thể khiến cho huyết mạch trong cơ thể ta chấn động.

Đồng tử trong hai mắt thiếu phụ co rụt lại, giờ phút này không cần nghĩ ngợi, hai tay bắt quyết. Lập tức toàn thân trên dưới ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông liền tuôn ra hắc khí. Đám hắc khí này trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân nàng, hóa thành ba vạn sáu ngàn mặt quỷ, gào thét tạo thành một dòng nước lao thẳng về phía Vương Lâm, giống như muốn ngăn cản Vương Lâm thi triển thần thông kinh khủng này.

Hầu như trong chớp mắt khi thanh khí trên đầu ngón tay phải Vương Lâm lượn ra thì trong vùng hư vô mênh mông giữa Tiên Cương đại lục và động phủ giới, phân thân của Vương Lâm trong xác đá lúc này đột nhiên mở hai mắt, tay phải cũng giơ lên, hai mắt lộ vẻ tính toán nhưng trong nháy mắt này, ngoài đầu ngón tay phải của phân thân thanh khí ầm ầm tràn ra, lượn quanh ngón tay, nhanh chóng hoàn thành một vòng!

Cùng lúc đó, ở sâu trong địa hỏa mạch tại Thiên Ngưu Châu, thanh khí trên ngón tay của Vương Lâm và bổn nguyên chân thân của hắn giống như trong u minh cảm nhận được luồng pháp tắc có mặt khắp Tiên Cương đại lục, lập tức từ mở nhạt trở nên ngưng thật, trong nháy mắt khi ba vạn sáu ngàn mặt quỷ gào thét lao tới liền nhanh chóng vờn quanh ngón tay được một vòng!

Trong tích tắc này, một vòng tròn khói như tơ tằm từ trên ngón tay Vương Lâm khuếch tán ra, lao thẳng về phía ba vạn sáu ngàn mặt quỷ. Cùng lúc đó. Một vòng khói cũng lan ra từ ngón tay bổn nguyên chân thân phía sau Vương Lâm, cùng tới thần thông của Vương Lâm gào thét lao thẳng về phía trước.

Một thức thần thông lại có hiệu quả gấp đôi. Đây chính là chỗ mạnh mẽ khi có được bổn nguyên chân thân!

Vòng khói của Vương Lâm bay ra trước tiên, trong nháy mắt đã đụng vào ba vạn sáu ngàn mặt quỷ. Trong tích tắc khi va chạm, tiếng ầm ầm liền vang lên kinh thiên động địa. Hóa thành vô số sóng gợn trong nền đất này. Điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.

Ầm ầm ầm ầm. Tiếng chấn động đỉnh tai nhức óc vang lên, kèm theo đó là tiếng gào thét thê lương. Chỉ thấy ba vạn sáu ngàn mặt quỷ nọ phát ra tiếng gào thét kinh thiên, dưới vòng khói của Vương Lâm liền đồng loạt sụp đổ.

Vòng khói này trực tiếp xuyên qua đại quân mặt quỷ, trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước thiếu phụ. Thân thể thiếu phụ này run lên, lập tức vội vàng lui lại phía sau, đồng thời cắn lưỡi phun một ngụm máu tươi, hóa thành một thân hình màu máu cách nàng ba trượng. Tướng mạo của thân hình này cũng khá giống thiếu phụ, nhưng cũng không phải là Nguyên Thần mà là một loại thần thông mà thiếu phụ này cực kỳ hiếm khi sử dụng.

Huyết nhân kia vừa xuất hiện liền phát ra một tiếng thét chói tai, hình thành sóng âm ầm ầm truyền tới. Cùng lúc đó. Vòng khói Vương Lâm thi triển vừa xuyên qua đại quân ba vạn sáu ngàn mặt quỷ bất ngờ va chạm với nó.

Ầm một tiếng nổ vang. Vòng khói sụp đổ, huyết nhân cũng tan rã. Một lực trùng kích mạnh mẽ tràn ra, đánh về phía Vương Lâm và thiếu phụ kia.

Vương Lâm có thân thể Đạo Cổ, bị lực lượng này đánh vào liên tục lui lại mấy bước, phun ra một ngụm máu tươi nhưng thần sắc không chút uể oải mà lại tràn ngập sát khí.

Thân thể thật mạnh mẽ, không ngờ lại có thể đối kháng với lực trùng kích sau khi thần thông của ta sụp đổ tạo thành!

Thiếu phụ kia cũng lui lại phía sau, khóe miệng tràn máu tươi.

Nhưng tất cả còn lâu mới chấm dứt. Nếu Vương Lâm không có bổn nguyên chân thân thì giờ phút này tất nhiên đã bị rơi vào tình thế rất xấu. Nhưng bổn nguyên chân thân của hắn đã hoàn toàn ngưng tụ ra, vòng khói giống hệt của hắn do chân thân thi triển ra lúc này gào thét lao qua tầng tầng lực trùng kích, đánh thẳng về phía thiếu phụ.

Cảnh tượng này khiến trong lòng thiếu phụ cảm thấy khổ sờ. Nàng hiểu rõ bổn nguyên chân thân, biết đấu pháp với người có bổn nguyên chân thân chẳng khác gì đắu với hai người!

Giờ phút này trong tích tắc khi vòng khói ập tới, thiếu phụ cắn răng, tay phải giơ lên. Lập tức một chiếc ô màu lam xuất hiện trong tay nàng.

Từng luồng tiên khí tỏa ra từ chiếc ô. Nó vừa xuất hiện, dường như đại địa cũng phải chấn động. Một luồng khí tức kinh khủng từ trong đó ầm ầm bộc phát. Chiếc ô này là vật bất phàm!

Gầm lên một tiếng, chiếc ô trong tay thiếu phụ chuyển động, khí thế kinh thiên, đưa lên chắn trước mặt thiếu phụ, khiến cho vòng khói do bổn nguyên chân thân của Vương Lâm đánh ra ầm ầm va chạm với mặt ô.

Tiếng chấn động lại ầm ầm vang lên. Mặt đất run rẩy kịch liệt, cả Đại Hồn Môn chấn động, thậm chỉ cả dãy núi bên ngoài Đại Hồn Môn cũng đều phát ra tiếng ầm ì trầm trầm. Những cái khe lan ra khắp mặt đất.

Vòng khói sụp đổ. Những trong nháy mắt khi nó bị hủy diệt, chiếc ô màu lam trong tay thiếu phụ giống như bị thương nặng, phát ra một tiếng rít chói tay. Tiếng rít này chính là từ khí linh của chiếc ô truyền ra.

Trong tiếng ầm vang, chiếc ô nọ phát ra âm thanh răng rắc, xuất hiện những khe nứt. Tự động co lại, cuối cùng hóa thành một đạo lam quang chui vào trong thân thể thiếu phụ.

Thiếu phụ cực kỳ đau lòng, thân thể vội vã lùi lại phía sau, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm. Sát khí trong ánh mắt càng đậm.

Sắc mặt Vương Lâm hơi tái nhợt, trong lúc vội vàng thi triển ra thần thông Cực Hỏa Đạo này dù chưa tiêu tốn nhiều tu vi của Vương Lâm và bổn nguyên chân thân nhưng hắn lại có thể cảm nhận được lực lượng của phân thân trong xác đá trong tầng hư vô đã tiêu hao đi.

Phân thân đó Vương Lâm đặt hi vọng rất nhiều, tuyệt đối không thể để cho có chuyện gì xảy ra.

Thần thông của Tiên Tổ uy lực thật lớn, ta trong lúc vội vàng thi triển, chỉ tạo thành một vòng thanh khí mà có thể đối kháng với tu sĩ Không Kiếp sơ kỳ. Nếu chuyển động tới vòng thứ hai thì sợ là thiếu phụ này không thể là đối thủ.

Chẳng qua thần thông này thi triển ra không ngờ lại tiêu hao lực lượng của phân thân. Thảo nào nó là cường đại tới mức này.

Vương Lâm mơ hồ hiểu được, phân thân của hắn cực kỳ huyền diệu. Nếu hắn đoán chính xác thì phân thân sau này sẽ là thứ tồn tại giống như Tiên tồ, cổ Tồ.

Hoặc cũng có thể nói. Bọn họ đều sinh ra bằng phương thức tương tự. Cho dù là Cổ Tổ và Tiên Tổ ngày nay nhưng chỉ cần cho phân thân của hắn đủ thời gian thì nhất định có thể trưởng thành tới trình độ cực kỳ khủng bố.

Đây chính là chiêu sát thủ lớn nhất của hắn!

Bát Cực Tiên Đạo của Tiên Tổ với tu vi của Vương Lâm thì khăng định không thể nhìn một lần là nắm được. Điểm này sợ rằng chỉ có Đại Thiên Tôn may ra mới có thể làm được.

Hắn sở dĩ có thể thi triển đều có liên quan tới phân thân. Thậm chí có thể nói, phân thân đó là do sau khi bổn tôn chứng kiến Bát Cực Tiên Đạo liền hiểu ra, lại đưa trở về cho bổn tôn. Lúc đó Vương Lâm mới có thể thi triển ra thần thông kinh thiên động địa Phong Diệt Thiên Ngưu cường hãn năm xưa!

Thần thông này khi có chín vòng thanh khí vờn quanh thì có thể phong ấn Thiên Ngưu, thậm chỉ là phong ấn cả Đại Thiên Tôn!

Chẳng qua phân thân lúc này còn lâu mới đạt được trình độ đó.

Ý niệm này lóe lên trong đầu Vương Lâm. Giờ phút này thiếu phụ đã thu hồi chiếc ô màu lam, thân hình đã ngừng lui lại phía sau, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm đậm đặc sát khí.

Hai mắt Vương Lâm lóe sáng, tay phải hừ lạnh một tiếng, vỗ vào hư không bên cạnh một cái. Một cái vỗ này khiến bổn nguyên chân thân cũng giơ tay phải đánh theo.

Lập tức địa hỏa chủ mạch ầm vang. địa hỏa chủ mạch này quá lớn, mặc dù đã mất đi long hồn, đang khô héo dần như trong thời gian ngắn cũng không thể khô héo hoàn toàn được. Giờ phút này Vương Lâm vỗ một cái, một luồng ý chí của hỏa bổn nguyên lập tức ầm ầm tràn tới.

Cả địa hỏa chủ mạch bỗng nhiên chấn động, biển lửa mênh mông chợt bốc lên, giống như dùng tất cả sinh cơ, bộc phát ra trong chớp mắt. Dãy núi của Đại Hồn Môn lập tức nóng như thiêu đốt, bốn phía mơ hồ bị địa hỏa tràn ngập.

Tay phải Vương Lâm trực tiếp giơ lên. Lập tức tất cả biển lửa còn sót lại bên trong địa hỏa chủ mạch từ bốn phương tám hướng ngưng tụ lại, hóa thành một bàn tay khổng lồ bằng lửa trước người Vương Lâm!

Cùng lúc đó, phía sau Vương Lâm, bổn nguyên chân thân cũng giơ tay lên, bắt ngờ ầm ầm tạo thành một chưởng ấn bằng lửa phía sau Vương Lâm!

Tay phải Vương Lâm vung về phía trước, hai chưởng ấn khổng lồ tràn tới, hướng về phía thiếu phụ đánh tới. Ngay sau đó, Vương Lâm không xem kết quả mà thân thể nhoáng lên, dưới chân hiện lên sóng gợn, trong nháy mắt liền biến mất.

Mặt đất chấn động, biển lửa điên cuồng, tiếng nổ ầm ầm truyền khắp cả Thiên Ngưu Châu, khiến cho vô số tu sĩ chấn động tâm thần, chú ý tới nơi này. Sau khi thân ảnh Vương Lâm biến mất, một tiếng gầm cực kỳ phẫn nộ và chói tai vang vọng ở sâu trong lòng đất.

Mà giờ phút này Vương Lâm đã dung nhập thiên địa, sử dụng súc địa thành thốn, xuất hiện ở bên ngoài Đại Hồn Môn, trên đỉnh Thiên Sơn.

Hỏa bổn nguyên chân thân đã thành. Tu vi của ta dù không có biến hóa nhưng thực lực đã tăng gấp đôi! Tuy rằng chưa thể đối đầu với Không Kiếp nhưng ta đã có lực tự về! Thậm chí nếu gặp nguy cơ sinh tử, ta có thể thi triển Đạo Cổ Vô Tiên, còn cả Cực Hỏa Đạo, cũng không phải không thể giết một bậc toàn năng Không Kiếp. Chẳng quả cái giá phải trả cũng rất lớn.

Vương Lâm đứng trên Thiên Sơn, ánh mắt lóe sáng, sóng gợn hiện lên dưới chân, đang muốn rời đi.

Đạo hữu, tới Đại Hồn Môn chúng ta làm khách, giờ đã muốn đi rồi sao.

Một giọng nói già nua đột nhiên vang lên phía sau lưng Vương Lâm.

Chương 1732: Bốn chữ!

Thần sắc Vương Lâm không hề lộ vẻ ngạc nhiên, cũng không hề biến sắc, giống như đã biết thế nào phía sau cũng truyền tới giọng nói già nua này. Trong tích tắc khi giọng nói này truyền tới, Vương Lâm xoay người, nhìn về phía sau.

Chỉ thấy trên Thiên Sơn, giữa làn tuyết là một lão già mặc đạo bào, mái tóc bạc trắng, khoanh chân ngồi trên mặt đất phủ đầy tuyết, trong gió tuyết đang nhìn mình.

Lão già này giống như đã ở đây rất lâu chờ Vương Lâm, giống như sớm đã biết sau khi Vương Lâm dung nhập thiên địa từ địa hỏa mạch sẽ na di ra nơi này.

Ánh mắt hắn trong suốt, lộ vẻ cơ trí vô tận, nhìn Vương Lâm giống như có thể thấu cả nội tâm của hắn.

Lúc hắn nhìn Vương Lâm, Vương Lâm cũng quan sát lão già này. Đồng tử trong mắt hắn âm thầm co rút lại, nhưng rất nhanh khôi phục bổn tôn. Lão già này theo hắn thấy lộ ra một chút bổn nguyên, hiển nhiên đây không phải là bản thể của hắn mà là một bổn nguyên chân thân!

Đây chính là lần đầu tiên Vương Lâm nhìn thấy bổn nguyên chân thân của người khác!

Thân phận lão già này lúc này đã hoàn toàn rõ ràng!

Vãn bối xin ra mắt Thanh Ngưu chân nhân!

Thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh như trước, ôm quyền trầm giọng nói.

Huyễn hóa bổn nguyên chân thân của ngươi ra cho lão phu xem.

Bổn nguyên chân thân của Thanh Ngưu chân nhân nhìn Vương Lâm, chậm rãi mở miệng.

Vương Lâm nhướng mày, mắt trái bùng lên hỏa quang, phía sau lập tức xuất hiện một hư ảnh. Trong nháy mắt hư ảnh đó liền ngưng thật, hóa thành bổn nguyên chân thân, giống hệt Vương Lâm, nhìn về phía chân thân của Thanh Ngưu chân nhân.

Trong tích tắc khi ánh mắt của hai bổn nguyên chân thân chạm nhau, bổn nguyên chân thân của Thanh Ngưu chân nhân bỗng nhiên đứng lên. Một luồng khí tức kinh khủng từ trong chân thân đó lan ra, bao phủ cả Thiên Sơn này, khiến tuyết bị cuốn đi. Cuồng phong gào thét.

Đích thực là bổn nguyên chân thân. Ngươi là người thứ ba lão phu nhìn thấy trong đời. Trừ bản thân có được bổn nguyên chân thân.

Vương Lâm trầm mặc không nói.

Ngươi tên là Vương Lâm sao?

Thanh Ngưu chân nhân đột nhiên hỏi.

Thần sắc Vương Lâm vẫn bình tĩnh như trước, giống như chuyện lão già này biết tên mình cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Phàn San Mộng biết mình thì lão tổ của Đại Hồn Môn biết cũng chẳng có gì là lạ.

Đúng là Vương mỗ!

Vương Lâm thong dong nói.

. Người từ động phủ đi ra.quả nhiên không đơn giản.

Bổn nguyên chân thân của Thanh Ngưu chân nhân than nhẹ một tiếng.

Bổn nguyên chân thân này của tiền bối là do bổn nguyên nào ngưng tụ mà thành?

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, mở miệng hỏi.

Chân thân của Thanh Ngưu chân nhân mỉm cười, đối với câu hỏi của Vương Lâm không hề cảm thấy khó chịu mà cười nói:

Chân thân này của lão phu là hàn bổn nguyên ngưng tụ thành. Là hàn bổn nguyên, không phải là thủy. Ngươi hiểu không?

Vương Lâm nhướng mày, nhìn kỹ chân thân của lão già này hồi lâu, chậm rãi mở miệng.

Hàn là khí, thủy là chất lỏng.

Khóe miệng Thanh Ngưu chân nhân lập tức lộ vẻ mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm có vẻ tán thưởng không hề che dấu.

Từ khi ngươi tiến vào trận pháp của Đại Hồn Môn ta đã biết. Ta nhìn thấy ngươi tiến vào trong viêm mạch sơn, thấy người nói chuyện với Phàn San Lộ, thấy ngươi hấp thu địa hỏa.

Ngươi ở trong Đại Hồn Môn của ta, ngưng tụ ra hỏa bổn nguyên chân thân này, có thể xem là có duyên với Đại Hồn Môn ta! Duyên phận như thế thì không cần phải đến đi vội vàng như vậy. Vương Lâm, trở thành trưởng lão của Đại Hồn Môn ta có được không?

Hai mắt Vương Lâm lóe lên, không nói gì.

. Trên Tiên Cương đại lục này. ngươi trừ phi khai tông lập phái, nếu không đều phải trở thành đồng minh của một tông phái. Đây mới là con đường và phương pháp tốt nhất để ngươi trưởng thành, dung ngập Tiên Cương. Ngươi có thể không đồng ý nhưng sớm muộn gì ngươi cũng có ngày phải lựa chọn!

Đại Hồn Môn ta là một trong cửu tông thập tam môn của Đông Châu. Trở thành trưởng lão của Đại Hồn Môn ta, lão phu sẽ ban cho ngươi một ngọn núi, cho ngươi động phủ! Tất cả những gì ngươi cần Đại Hồn Môn sẽ toàn lực cung ứng. Thậm chí đạo pháp của Đại Hồn Môn chúng ta ngươi chỉ cần đạt đủ điều kiện là có thể tùy ý học tập! Thế nào?

Thanh Ngưu chân nhân nhìn Vương Lâm, chậm rãi mở miệng.

Những lời nói này của Thanh Ngưu chân nhân rất có sức hấp dẫn. Hắn không để cập tới bất kỳ sự uy hiếp nào, thậm chí chuyện vừa rồi Vương Lâm hủy diệt địa hỏa chủ mạch, giao thủ với thiếu phụ dẫn động tới việc địa hỏa mạch thiêu đốt Đại Hồn Môn cũng dường như không để ý tới.

Nhưng hắn càng không nhắc tới việc này, càng nhìn như không để ý thì Vương Lâm lại càng hiểu rõ, đây là một áp lực vô hình. Nhưng thần sắc Vương Lâm vẫn như thường, trong lòng vô cùng bình tĩnh. Hắn từ lúc chuẩn bị tiến vào Đại Hồn Môn đã có phán đoán với mọi chuyện có thể xảy ra.

về phương diện này hiển nhiên là hắn có đề phòng với Thanh Ngưu chân nhân. Trong nháy mắt khi đối phương xuất hiện, hắn thấy đối phương không đưa bổn tôn tới đây liền đã mơ hồ đoán ra mục đích của đối phương.

Lấy chân thân này dẫn động Vương Lâm, cùng với tất cả những lời nói vừa rồi chẳng qua chỉ là khỏi động mà thôi, thủ đoạn chính thức còn chưa thi triển.

Thấy Vương Lâm trầm mặc, Thanh Ngưu chân nhân lại mỉm cười, tiếp tục nói.

Còn nữa, lão phu có thể trợ giúp ngươi nhiều nhất. Bởi vì chúng ta đều có bổn nguyên chân thân, ta có thể nói cho ngươi biết những huyền bí liên quan tới bổn nguyên chân thân.

Vương Lâm chờ đợi chính là những lời này. Ánh mắt hắn sững lại nhưng lại vẫn trầm mặc, không nói lời cự tuyệt hay đồng ý mà chỉ nhìn Thanh Ngưu chân nhân.

Ta cho ngươi thời gian một nén nhang suy nghĩ!

Thanh Ngưu chân nhân giơ tay phải lên, vung về phía trước. Lập tức thanh tuyết bốn phía như bị ngưng tụ lại, hóa thành một cây hương trước người lão già này. Cây hương này không cần lửa đốt mà từ từ tan chảy, cũng không khác gì hương bổn tôn.

Thời gian chầm chậm trôi qua. Không bao lâu sau cây hương kia chỉ còn một nửa. Đột nhiên Vương Lâm mở miệng.

Ngươi làm sao biết khi ta rời đi nhất định sẽ hiện ra ở nơi này!truyện huyền huyễn audio

Đại Hồn Môn của ta có thần thông đạo thuật tên là Hồn Diễn Đạo. Dùng thuật này tính toán thì có thể tính ra nhiều chuyện. Tiên Cương đại lục người đông, có rất nhiều phương pháp tính toán. Trong Tiên Tộc ta, Đạo Huyền quốc sư của thánh hoàng là đệ nhất.

Lực lượng của người này có thể tính toán ra đối kháng với ba vị đại quốc sư của hoàng tộc Cổ Quốc tam mạch!

Thuật Hồn Diễn Đạo của Đại Hồn Môn chúng ta chỉ mới là bước đầu, trọng điểm không phải là tính toán người khác mà là thay đổi bản thân, khiến cho người khác khó có thể tính được mình.

Ngươi nếu muốn học ta có thể truyền cho ngươi. Thời gian đã sắp hết, ta đang đợi quyết định của ngươi.

Thanh Ngưu chân nhân mỉm cười nói.

Vương Lâm nhìn thoáng qua cây hướng bằng tuyết đã không còn nhiều lắm, ánh mắt lóe lên, thân thể đột nhiên bước về phía sau nửa bước. Bổn nguyên chân thân cũng cất bước. Chỉ thấy dưới chân Vương Lâm hiện lên gợn sóng, thân ảnh trong phút chốc biến mất khỏi Thiên Sơn.

Hành động đột ngột của hắn Thanh Ngưu chân nhân không ngăn cản, thậm chí thần sắc cũng không biến hóa chút nào, nhìn Vương Lâm biến mất, khẽ lắc đầu.

Trước khi cây hương tan hết, nếu ngươi là người năm đó tổ tiên khi di chuyển tới Thiên Ngưu Châu, chọn địa hỏa chủ mạch này để xây dựng Đại Hồn Môn đã nói tới thì ngươi sẽ trở lại. Bởi gì ở nơi này có thần thông vào tin tức ngươi muốn có. Nhưng nếu như ngươi không trở về thì rõ là ngươi không phải. Nếu không phải, vậy thì.

Hắn nhắm mắt lại, thì thào tự nhủ.

Cây hương bằng tuyết kia không còn nhiều lắm, từ từ bị hòa tan.

Tại một nơi rất xa trên Thiên Ngưu Châu, với tu vi của Vương Lâm phi hành phải mất một tháng, có một vùng rừng xanh biếc trên ngọn núi. Trên bầu trời lúc này xuất hiện một vùng gợn sóng, thân thể Vương Lâm từ trong đó bước ra. Đứng giữa không trung.

Nơi này cũng tràn ngập núi non, không có quy tắc gì, dày đặc vô biên, điến hình cho địa hình của Thiên Ngưu Châu.

Hồn Diễn Đạo. Thuật này có tồn tại thật hay không thì thử một lần đã biết!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, nhìn lướt quanh bốn phía, không nhận thấy chút gì dị thường. Vùng phụ cận này có không ít sinh linh nhưng không có gì có thể uy hiếp hắn.

Gió lớn nơi này gào thét thổi vào khu rừng khiến cây cỏ xào xào.

Vương Lâm xoay người đang đình rời đi thì trong tích tắc thân thể hắn đột nhiên chấn động. Hắn mơ hồ phát hiện ra được một thứ gì đó, cúi đầu nhìn về phía thung lũng phía dưới.

Mặt đất nơi này rất tầm thường, nhìn như không có gì khác biệt.

Nhưng đồng tử trong mắt Vương Lâm cơ rút lại. Đột nhiên có cảm giác dựng tóc gáy. Hắn nhìn mặt đất phía dưới, tay phải giơ lên vung một cái. Cuồng phong gào thét thổi tới, cuốn đi rất nhiều cây cối trên dãy núi này. Đám cây cối này lắc lư trong nhắt mắt cả dãy núi này giống như hợp thành một chữ!

Chữ này rất đơn giản, là một chữ. Vương!

Trầm mặc hồi lâu, ánh mắt Vương Lâm lộ ánh sáng kỳ dị, thân thể nhoáng lên, lại dung nhập vào thiên địa, một lần nữa hoàn toàn biến mất. Lần này hắn xuất hiện ở một nơi xa hơn. Đã tới gần phạm vi của Thương Long Tông. Nơi này Vương Lâm đã từng tới, hấp thu long hồn của tử mạch đầu tiên, là nơi hắn gặp Đỗ Thanh.

Hóa thành chữ ở địa điểm Vương Lâm ta chưa từng đi qua thì có rất nhiều cách giải thích. Nhưng hôm nay là nơi ta đã từng tới, ta muốn xem có thể xuất hiện kỳ tích hay không!

Thân ảnh Vương Lâm biến ảo ra trên bầu trời, trực tiếp nhìn về mặt đất.

Nhưng một cái liếc mắt này lại khiến thân thể hắn chấn động mạnh, trong đầu ầm vang, nhìn chằm chằm vào mặt đất nơi này.

Mặt đất nơi này bởi vì địa hỏa mạch đã khô héo, xuất hiện những khe nứt, không ngờ tạo thành một chữ. Lâm!

Phải ở trên bầu trời nhìn lại mới thấy được chữ Lâm này. Nhìn một hồi lâu. Vương Lâm nhắm hai mắt lại. Hắn đã có thể xác định những cái khe này đều là từ lúc đó mới được sinh ra, không phải là do người ta tới tác động. Tất cả những gì ở nơi này đều là tự nhiên xuất hiện!

Trầm mặc một chút. Thân thể Vương Lâm lại nhoáng lên. Hắn không lựa chọn mục tiêu mà na di theo vô thức, sau khi biến mất liền hiện ra trên một vùng trời mà hắn không biết ở Thiên Ngưu Châu.

Thần thức Vương Lâm tản ra, không thấy bất cứ chữ viết nào trên mặt đất. Ở phía dưới hắn là một con sông uốn lượn. Con sông này cũng rất tầm thường, không phải là chữ viết.

Nội tâm thở phào một hơi. Nhưng rất nhanh Vương Lâm liền sững người. Hắn thấy trên sông có một cây cầu đá hư hòng từ lâu. Cây cầu này tràn ngập vẻ tang thương, không biết đã tồn tại từ bao lâu rồi, giờ phút này đã sụp đổ, chỉ còn lại một phần bên bờ. Nơi đó có một tấm bia đá bút tích mơ hồ, giống như viết tên của cây cầu này.

Thân thể nhoáng lên, Vương Lâm rơi xuống bên cạnh tấm bia đá. Liếc một cái thân thể liền chấn động mạnh!

Cầu quy lai.

Vương Lâm thì thào.

Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!