[Dịch] Tiên Nghịch
Tập 393 [Chương 1522 đến 1526(a)]
❮ sautiếp ❯Chương 1522: Nơi đây là Tiên Cương đại lục
-Mấy tên phế vật các ngươi, thời gian mấy tháng mà vẫn không thể đánh hạ nơi này. Hôm nay lão phu đích thân tới đây, đám các ngươi theo chân ta đi!
Lão già hừ lạnh một tiếng, thu hồi ánh mắt nhìn không môn, bước từng bước về phía Chu Tước Tinh.
Lão già này rất nổi danh, dù ở giới nội cũng không người nào không biết. Hắn chính là Hư Thần Thiên Tôn trong Thái cổ ngũ tôn!
Bên ngoài Chu Tước Tinh, tầng tầng lớp lớp màn sáng hiện ra, tạo thành gợn sóng lan về bốn phía, tràn ngập trong tinh không. Trận pháp bên ngoài Chu Tước Tinh này là sau mười năm không ngừng được củng cố mà thành, có lực phòng ngực rất mạnh.
Giờ phút này tại nơi sóng gợn quanh quẩn, Hư Thần Thiên Tôn cười lạnh bước tới. Mỗi bước chân của hắn đều khiến trận pháp bên ngoài Chu Tước Tinh phát ra tiếng ầm vang, xuất hiện biến hóa kịch liệt, giống như sắp sửa sụp đổ.
Ở phía sau lão, Chu cẩn và thanh niên mặc thanh y thần sắc chấn động do không môn dần dần bình tĩnh lại. Chỉ là trong lòng Chu cẩn vẫn run rẩy. Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua không môn trong tinh không, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.
Hắn đang muốn thu hồi ánh mắt, đôi mắt đột nhiên trợn to, thân thể run lên, cả người đứng sững ở đó, thần sắc lại đại biến một lần nữa.
Cùng lúc đó, thanh niên mặc thanh y cũng ngẩng phắt đầu nhìn không môn khổng lồ kia. Cái nhìn này khiến tâm thần hắn ầm ầm chấn động, đôi mắt lộ vẻ không dám tin.
-Sáu.sáu đạo bổn nguyên! Trong thiên địa này không ngờ lại có người có được sáu đạo bổn nguyên!
Đồng tử Hư Thần Thiên Tôn co rụt lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào không môn, thần sắc cực kỳ âm trầm.
Trong hư vô mênh mông, tay phải Vương Lâm vung về phía trước. Ấn ký do bổn nguyên thứ năm – Thật giả ngưng tụ thành liền hóa thành đạo thần thông thứ sáu của hắn – Chân Giả Ấn.
Ấn này cũng có uy lực vô cùng khó lường!
Sau khi năm đạo bổn nguyên đại thành, hai mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang. Hắn đứng dậy, tay phải giơ lên chụp về phía trước một trảo. Lập tức liền có một khe trữ vật hiện ra, bên trong đó bay ra một thanh kiếm!
Thanh kiếm này chính là pháp bảo khi sát lục bổn nguyên của Thanh Thủy đại thành ngưng tụ thành, cũng chính là sát lục bổn nguyên.
Cầm thanh kiếm này trong tay, hai mắt Vương Lâm lộ ánh sáng kỳ dị, hung hăng chụp một cái. Thanh kiếm lập tức vỡ tan, ầm ầm hóa thành vô số tia khí đỏ sậm, hình thành một đám sương mù, bao phủ lấy toàn thân Vương Lâm.
Cùng với mấy lần hô hấp của Vương Lâm, dường như lông tóc hắn đều dựng ngược lên, hút toàn bộ đám sương mù này vào trong cơ thể, trở thành đạo bổn nguyên thứ sáu trong đời hắn!
Đạo bổn nguyên này chính là sát lục bổn nguyên!
Sương mù tiêu tán, lộ ra thân ảnh Vương Lâm. Thần sắc hắn lộ một vẻ điên cuồng đầy sát khí, từng luồng sát lục bộc phát ra từ trong cơ thể hắn.
-Vương Lâm ta hôm nay lợi dụng sáu đạo bổn nguyên đánh tan không môn, thành tựu bước thứ ba toàn năng!
Vương Lâm trong tiếng cười dài, tay phải giơ lên vung về phía trước. Chỉ thấy huyết quang bốn xung quanh thân thể hắn đột nhiên sụp đổ.
Đồng thời khi huyết quang sụp đổ, Vương Lâm thu lấy người điên còn đang hôn mê, tay áo phải vung lên. Huyết quang vừa sụp đổ kia lóe lên quang mang vạn trượng, ngưng tụ lại hóa thành giọt máu năm đó bị Chưởng Tôn tách khỏi thân thể hắn!
Trong tích tắc khi giọt máu này ngưng tụ lại, huyết quang không còn nữa. Thay vào đó là một giọt máu màu vàng tỏa ra tiên khí kinh người. Đây chính là toàn bộ bất diệt thể của tiên nhân.
Nhìn chằm chằm vào giọt máu này, Vương Lâm cầm lấy nó đặt lên mi tâm nhưng chưa dung hợp mà hóa thành một điểm sáng màu vàng trên mi tâm của hắn, lóe lên vài lần liền biến mất.
-Vật này sau này sẽ là một kiện pháp bảo!
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư vô bốn phía, nhìn nơi hắn đã ngủ sau hơn bảy mươi năm, trong mắt lộ vẻ nhớ lại, lộ vẻ không nỡ, không muốn rời đi, cũng ẩn chứa cả đạo lý thiên địa mênh mông.
Cứ như vậy, trong một tiếng than nhẹ, Vương Lâm bước về phía trước. Bước chân hắn hạ xuống, hư vô phía trước lập tức xuất hiện một dòng xoáy khổng lồ. Dòng xoáy này nhanh chóng xoay chuyển, trong thời gian ngắn liền ầm ầm nổ tung, giống như bước chân của Vương Lâm ẩn chứa một lực lượng có thể phá tan hư vô, khiến cho hư vô trước mặt Vương Lâm không thể không sụp đổ.
Đang định bước vào dòng xoáy rời đi, đột nhiên Vương Lâm hả khẽ một tiếng. Ánh mắt hắn lóe lên, nhìn về phía dòng chảy kia. Chỉ thấy dòng chảy đang nhanh chóng chuyển động không ngờ lại phân thành hai. Do vậy Vương Lâm chẳng khác nào đang có hai con đường để lựa chọn.
Hai dòng xoáy này đi tới hai địa phương khác nhau. Trong một dòng xoáy có một luồng khí tức khiến Vương Lâm cảm thấy quen thuộc. Nơi đó chính là Chu Tước Tinh, là chỗ năm đó hắn biến mất.
Mà một dòng xoáy khác thì lại mơ hồ lộ ra kim quang. Một luồng tiên khí nồng đậm theo dòng xoáy này mà xuất hiện, hấp dẫn giọt máu màu vàng đã ẩn trên mi tâm của Vương Lâm.
-Nơi đó là.
Thần sắc Vương Lâm sững lại, cẩn thận quan sát rồi giơ tay phải lên điểm một chỉ vào dòng xoáy màu vàng kia. Dưới một chỉ này, dòng xoáy liền chuyển động chậm lại. Nhờ đó mà ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thần thức tản ra, giống như một cơn lốc xoáy trực tiếp tràn vào trong dòng xoáy kia, thấy một mảnh thiên địa trong đó khiến hắn chấn động.
Nơi đó là một mặt đất vô biên vô hạn. Trên bầu trời không ngờ lại có chín mặt trời. Chín mặt trời này lớn vô cùng, treo trên cao khiến không trung bừng sáng.
Núi non nơi đó hùng vĩ cao vút, còn có biển rộng vô tận, sóng gió cuồn cuộn, có sông ngòi hồ nước, với thần thức của Vương Lâm căn bản không thể xem xét toàn bộ nơi này. Thần thức hắn đảo qua, giống như chỉ có thể bao phủ không tới một phần vạn của đại lục này.
Đại lục như vậy có thể so với vô số tinh vực của giới nội và giới ngoại!
Tiên khí nơi này dày đặc không thể tưởng tượng nổi, trên mặt đất có rất nhiều thực vật, trong đó không ngờ lại chẳng có thứ nào hắn biết. Nơi này còn có những tiểu thú, trong tiên khí lượn lờ lại tỏa ra tu vi không tầm thường.
Hắn cảm nhận được một khí tức cường đại ở nơi này. Sự cường đại này khiến hắn nhớ tới đạo nhân bảy màu hắn gặp ở Thất Thải Giới!
Hắn cũng thấy trên bầu trời có một đạo lam quang lóe lên. sững lại giữa không trung, hóa thành một nữ đồng mặc quần áo màu lam.
Nữ đồng này thoạt nhìn chỉ tầm bảy tám tuổi, tướng mạo rất xinh đẹp, hai mắt tinh nhanh mang theo vẻ tò mò, sau khi dừng lại liền nhìn xuống dưới, ánh mắt giống như có thể nhìn thấu tất cả, hình như trông thấy Vương Lâm.
-Nơi này là địa phương nào.
Thần thức của Vương Lâm mang theo vẻ mờ mịt nhìn vùng thiên địa này. Ngay trong tích tắc thần niệm của hắn truyền ra, một luồng lực lượng giống như từ trong dòng chảy giữa hư vô ngăn cản thần niệm của hắn lại, cũng bắn ngược thần thức của hắn trở về, khiến tất cả những gì hắn thấy được như tia chớp tiêu tan. Thần niệm của Vương Lâm cũng bị thu hồi, tâm thần chấn động. Hắn đứng trong hư vô, giữa hai dòng xoáy.
Nhìn dòng xoáy thông tới một thế giới khác, Vương Lâm trầm mặc, một hồi lâu sau ánh mắt mới lóe lên, đi về phía dòng xoáy thông tới Chu Tước Tinh. Nhưng ngay trong tích tấc bước chân hắn rơi vào dòng xoáy, trong đầu hắn lại truyền tới một giọng nói trẻ con non nớt mang theo vè tò mò.
-Ngươi sao lại đi? Nơi đây là Tiên Cương đại lục đó.ta tên là Oa Oa, ngươi tên là gì?
Bước chân Vương Lâm sững lại. Chỉ là âm thanh kia đã mơ hồ, giống như đã ở quá xa, dần dần tiêu tán.
-Tiên Cương đại lục!truyện huyền huyễn audio
Vương Lâm xoay người nhìn thoáng qua dòng xoáy kia. Cái tên này hắn không phải lần đầu nghe được. Năm đó từ trong miệng người điên hắn cũng đã nghe thấy một lần. Người điên từng nói cố hương của hắn gọi là Tiên Cương đại lục.
Vương Lâm trầm mặc. Hắn mơ hồ hiểu ra điều gì đó. Điều này chính là bí mật kinh thiên động địa nhất giới nội giới ngoại. Nhưng việc này hắn vẫn còn bị một tấm màng ngăn cách, không thể hoàn toàn suy nghĩ thấu đáo được.
-Tiên Cương đại lục, đạo nhân bảy màu, Thanh Thủy, người điên, Chưởng Tôn, Chiến lão quỷ. Nuôi dưỡng thiên hạt châu Thiên Nghịch . Viễn cổ tiên vực. Lại còn lời nói của Chiến lão quỷ và chưởng Tôn năm đó ở Vân Hải tinh vực. Nội phủ trong chuyện này tồn tại một sợi dây, xỏ xuyên qua những người này. Hoặc là còn có những chuyện ta chưa biết nhưng khi có thể liên hệ toàn bộ bọn họ với nhau thì chính là lúc ta tìm ra bí mật kinh thiên nhất giới nội giới ngoại.
-Hoặc có thể nói trước kia ta chưa có tư cách biết việc này. Nhưng hôm nay ta đã có!
Hai mắt Vương Lâm lóe lên, mang theo vẻ lạnh như băng, bước vào thông đạo đi tới Chu Tước Tinh.
Thân ảnh hắn trong nháy mắt dung nhập vào dòng xoáy, hoàn toàn biến mất.
Bên ngoài Chu Tước Tinh ở Côn Hư tinh vực, không môn to lớn vô hạn xuất hiện trong tinh không, bên ngoài lượn lờ sáu đạo bổn nguyên, khiến cho không môn này trở thành hiện tượng chưa từng xuất hiện từ cổ chí kim trong giới nội và giới ngoại.
Không môn này xuất hiện nhưng mãi lại không thấy có người phá nó đi ra, hình thành một bầu không khí hít thở không thông, khiến cho tu sĩ giới ngoại, thậm chí cả Hư Thần Thiên Tôn đều cảm thấy áp lực.
-Đáng chết, không ngờ lại có sáu đạo bổn nguyên. Loại chuyện này ngay cả Chưởng Tôn cũng không thể làm được. Người này rốt cục là ai. Hắn không ngờ lại lấy sáu đạo bổn nguyên dẫn động không môn. Nếu hắn có thể đánh tan không môn thì tu vi của hắn dù mới chỉ là Không Niết Sơ Kỳ nhưng cho dù là Không Huyền sơ kỳ hắn cũng có thể đánh một trận. Thậm chí trong một thời gian ngắn hắn có thể vượt qua không cảnh!
Người này, người này nếu là tu sĩ giới nội thì phải giết!
Sát khí trong mắt Hư Thần Thiên Tôn hiện lên, xoay người không đi tới không môn khiến hắn kinh hãi mà từng bước tiến về Chu Tước Tinh.
Dù hắn chỉ cho phân thân tới đây nhưng tu vi cũng đạt tới Không Huyền sơ kỳ. Giờ phút này hắn cất bước lại gần trận pháp bên ngoài Chu Tước Tinh trong tích tắc, tay phải giơ lên, bên ngoài cánh tay bất ngờ hóa thành sương mù màu tím, vỗ xuống. Sương mù này liền bành trướng, giống như một cơn lốc trực tiếp đánh vào trận pháp bên ngoài Chu Tước Tinh.
Tiếng ầm ầm vang lên. Trận pháp đã kiên trì vài tháng, vốn sắp sụp đổ lúc này vỡ tan, hóa thành vô số mảnh nhỏ bị cuốn đi, khiến cho Chu Tước Tinh không còn được bảo vệ nữa.
-Tiến vào chém giết đi. Sau khi diệt xong tu chân tinh này thì nhanh chóng rời đi.
Thân thể Hư Thần Thiên Tôn nhoáng lên, trực tiếp bước qua trận pháp sụp đổ, thấy được bức tượng Phong Tôn cao vút tận chân mây.
Bốn phía pho tượng này có mấy ngàn tu sĩ giới nội vờn quanh, muốn nhỏ này tiến hành một hồi tử chiến.
Cất tiếng cười lạnh. Hư Thần Thiên Tôn giơ tay phải lên, đang muốn hủy diệt pho tượng này thì đúng vào lúc này, hắn đột nhiên biến sắc, xoay phắt người nhìn về bên cạnh không môn trong tinh không.
-Người phá môn!
Chương 1523: Mở cửa chính là bậc toàn năng
Bên ngoài Chu Tước Tinh, ở bên cạnh Không Môn xuất hiện một vòng xoáy. Trong lúc vòng xoáy này chuyển động có một luồng khí tức kinh thiên mơ hồ lộ ra.
Ngay khi Hư Thần Thiên Tôn xoay người lại, nam tử áo xanh cũng chấn động tâm thần, cũng cảm nhận được, lập tức nhìn lại. Còn có Chu cẩn kia, thậm chí khi đang ở trong mấy vạn tu sĩ giới ngoại sau khi trận pháp trên Chu Tước Tinh sụp đổ, chuẩn bị xông vào bên trong, ngay khoảnh khắc này cũng cảm nhận được khí tức khiến cho bọn họ run rẩy sợ hãi kia.
Khí tức này bọn họ rất quen thuộc. Khí tức này nam tử áo xanh kia rất quen thuộc. Khí tức này Hư Thần Thiên Tôn rất quen thuộc!
Khí tức này Chu cẩn kia lại càng quen thuộc hơn, khiến cho hắn gần như hồn bay phách tán!
Khí tức từ trong vòng xoáy bên cạnh Không Môn khổng lồ bên trong tinh không kia truyền ra cũng khiến cho mấy ngàn tu sĩ bên cạnh bức tượng Phong Tôn trên Chu Tước Tinh cảm nhận được một sự quen thuộc đã chôn giấu trong ký ức của họ mấy chục năm nay!
-Ta đã nói là hắn chưa chết mà, hắn vẫn chưa chết. Hắn là huynh đệ của ta, hắn không thể chết được!
Tư Đồ Nam thân thể run lên, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, điên cuồng cười rộ lên.
Nam Vân Tử hít sâu. Lúc trước hắn vẫn còn suy đoán ai lại có được cơ duyên không ngờ như thế này, lấy sáu đạo bổn nguyên dẫn động Không Môn, lúc này khi khí tức này truyền ra, hắn cũng cười lên ha hả.
-Tốt, tốt, tốt lắm! Uy lực của Phong Tôn, sao có thể chết được!
Thập Tam, Lỗ Phu Tử, còn có Thanh Long Thánh Hoàng thần sắc mệt mỏi kia lúc này toàn bộ đều thân thể chấn động, nhìn về phía vòng xoáy bên ngoài Không Môn kia, ánh mắt lộ ra vẻ kích động.
Nhất là Thập Tam lại càng kích động không thôi.
Long Bàn Tử kia trên mặt lộ ra một nụ cười, nhìn vòng xoáy bên ngoài Không Môn, như thể nhìn thấy thân ảnh phẫn nộ ở trước mặt mình năm đó.
-Phong Tôn! Phong Tôn!
-Phong Tôn vinh quang! Côn Hư vinh quang!
Mấy ngàn tu sĩ đứng cạnh pho tượng lúc này trong sự kích động phát ra những tiếng gào thét đã bị kìm nén từ lâu. Trong số họ mặc dù cũng có người không biết được khí tức này, nhưng sau khi nhìn thấy thần sắc của đám người Tư Đồ Nam, trong đầu cũng lập tức hiện ra một cái tên!
Một cái tên khiến cho bọn họ cả đời này không thể nào quên!
Phong Tôn, Vương Lâm!
Theo tiếng hô hào của mấy ngàn tu sĩ ở trước pho tượng Phong Tôn, thanh âm này càng ngày càng kịch liệt, cuối cùng hóa thành một thanh âm kinh thiên động địa, truyền ra khỏi Chu Tước Tinh, truyền vào bên trong tinh không, truyền vào trong tai mấy vạn tu sĩ giới ngoại ở bên ngoài.
Ngay khi cơn ác mộng đã bị bỏ quên trong ký ức mấy vạn tu sĩ giới ngoại này lại một lần nữa hiện lên, trong vòng xoáy bên ngoài Không Môn, trong tiếng hô hào kích động của mấy ngàn tu sĩ giới nội, một nam tử mặc áo trắng, tóc bạc, thần sắc mang theo vẻ lạnh lùng, thân ảnh hắn từng bước một, từ trong vòng xoáy đi ra.
Mái tóc bạc của hắn tung bay, quần áo phấp phới, hình dáng của hắn lúc này khiến cho người ta có cảm giác dường như hắn trở về từ Hoàng Tuyền, vừa chết đi sống lại. Hắn là Vương Lâm. Hắn, là Phong Tôn!
-Ta đã trở về.
Vương Lâm đi ra khỏi vòng xoáy, hai mắt lộ ra hàn ý lạnh như băng, nhìn lướt qua mấy vạn tu sĩ giới ngoại này. Hễ những người chạm phải ánh mắt của hắn đều run rẩy tâm thần, hoảng sợ bất giác lui về phía sau.
Nhất là Chu Cẩn kia mồ hôi đổ xuống như mưa, nhanh chóng lui về phía sau.
Nam tử áo xanh kia mắt lộ ra vẻ không thể tin. Hắn nhớ rõ đối phương trong trận sát kiếp trước kia rõ ràng là đã chết mới phải, nhưng hắn chẳng những không chết, mà lúc này xuất hiện
trở lại, không ngờ đã lấy sáu đạo bổn nguyên để dẫn động Không Môn.
Chuyện này khiến cho sự bình tĩnh của hắn ầm ầm tan vỡ.
-Phong tôn! Phong Tôn đã trở về rồi!
-Phong tôn vinh quang!
-Phong Tôn vinh quang!
Mấy ngàn tu sĩ ở trên Chu Tước Tinh kia lúc này trong sự hưng phấn như có được sức mạnh vô biên, bọn họ toàn bộ lao ra, mang theo một khí thế chưa từng có, chấn động tinh không.
Ngay khi Vương Lâm xuất hiện, ngay khi tiếng hô hào của những tu sĩ giới nội này vang lên, Hư Thần Thiên Tôn kia thần sắc vô cùng âm trầm, ánh mắt lộ ra sát khí, xoay người nhìn về phía Vương Lâm đang bước tới bên dưới Không Môn.
-Tên tiểu tử này, năm đó ngươi không chết, thì hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết không còn nghi ngờ gì! Lão phu muốn xem tên tiểu bối vẫn chưa tiến vào bước thứ ba nhà ngươi làm thế nào để có thể sống sót dưới tay của lão phu. Năm đó lão phu đoạt xá thân thể của ngươi không thành, nhưng hôm nay ngươi lại tự dẫn xác đến, thì đó chính là vật của lão phu!
Chuyện năm đó đối với Hư Thần Thiên Tôn mà nói chính là một sự sỉ nhục, còn làm cho hắn nghĩ lại mà thấy sợ hãi. Cái mà hắn sợ chính là mũi tên kia!
Nhưng lúc này nếu hắn không đánh mà chạy, thì hắn thân là Thái cổ ngũ tôn, cũng không thể làm được.
Lúc này trong khi nói, tốc độ của hắn cực nhanh, trong tiếng ầm ầm đột nhiên tới gần Vương Lâm.
Thần sắc Vương Lâm lạnh lùng, ngay khi phân thân của Hư Thần Thiên Tôn tới gần, sau khi hắn nhắm mắt lại liền mở mạnh ra. Một khí tức vô biên từ dưới lông mày hắn cuồn cuộn lao ra, khí tức này là chính khí vô biên của bậc đại nho đương đại, là một luồng khí của minh ngộ thiên địa, không sợ quỷ thần!
Khí tức này ngay cả thiên địa cũng phải kiêng kị, ngay cả quỷ thần cũng phải hoảng sợ, thậm chí ngay cả quy tắc của thiên địa ở trước mặt nó cũng vô cùng nhỏ bé. Đây là uy phong thuộc về loài người, thuộc về bậc đại nho của loài người!
Tu sĩ cũng là người, cho dù là tu luyện tới bước thứ ba, sau khi trở thành bậc toàn năng, nhưng bản chất thì vẫn là người!
-Lui ra!
Vương Lâm liếc mắt nhìn lên người Hư Thần Thiên Tôn đang lao tới kia. Bất luận đối phương có hùng mạnh tới mức nào, nhưng trong mắt hắn so với con người, so với con kiến, hay núi đá cây cỏ cũng không có gì khác nhau.
Thân thể phân thân của Hư Thần Thiên Tôn trong phút chốc liền dừng lại, ánh mắt hắn lộ ra vẻ không thể tin. Hắn cảm nhận được rõ ràng lúc này Vương Lâm ở trước mặt hắn dường như đã trở thành thiên địa, từ trên người Vương Lâm truyền ra một khí tức khiến cho hắn hoảng sợ. Khí tức này trực tiếp theo hai mắt hắn truyền vào trong linh hồn, khiến cho Hư Thần Thiên Tôn trong khoảnh khắc này dường như nhớ lại sự sợ hãi năm đó, khi hắn vẫn chưa tu đạo ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé giống như một con kiến.
Khí tức này nhập vào trong linh hồn của hắn, bất chấp tu vi của hắn, bất chấp thân phận của hắn, chỉ là một câu nói cũng giống như là quy tắc của thiên địa, thậm chí còn hơn cả quy tắc của thiên địa, giống như là thánh chỉ của đế vương chốn phàm trần, đối với con người không khác gì tiếng lôi đình.
Hư Thần Thiên Tôn kia trong lúc hoảng sợ, hắn gần như không thể tin vào mắt mình, không thể tin được cảm giác run rẩy tâm thần của mình lúc này. Bộ dạng của hắn lúc này so với Trúc Cơ tu sĩ trong mộng của Vương Lâm không khác nhau một chút nào.
-Ngươi.ngươi Thân thể Hư Thần Thiên Tôn bất giác lui về phía sau mấy trượng, ánh mắt lộ ra một vẻ hoảng sợ cực kỳ hiếm thấy. Một câu nói kia, một luồng khí tức vô biên kia đã chấn động thiên địa, chấn kinh quỷ thần!
Cảnh tượng này khiến cho Chu cẩn ở đằng xa sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lộ ra một vẻ tuyệt vọng.
Còn có nam tử áo xanh kia, hắn vốn cũng muốn lao tới giết Vương Lâm, nhưng lúc này hai chân hắn cũng run lên ngay cả đạo tâm cũng trở nên bất ổn. Hắn trước khi tu đạo đã từng là một nho sinh, lúc này nhìn thấy Vương Lâm, khiến cho trong lòng hắn hiện lên cảm giác chấn động giống như năm đó gặp được đại nho tiên sinh.
Ba người này còn như vậy, thì càng không cần phải nói đến mấy vạn tu sĩ ở bốn phía. Tất cả bọn họ dưới một câu nói này lại một lần nữa lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ ra một vẻ sợ hãi vô tận khó có thể che giấu.
Vương Lâm vung tay áo, sau khi quát lui Hư Thần Thiên Tôn cũng không nhìn đối phương nữa, mà giơ năm ngón tay phải lên nghênh đón Không Môn.
-Lôi đình, hỏa diễm, nhân quả, sinh tử, chân giả, sát lục, sáu đạo bổn nguyên, nhân danh Vương Lâm ta, ngưng tụ giữa thiên địa này, mở ra Không Môn!
Lời nói của Vương Lâm truyền khắp bốn phía. Ngay khi lời của hắn truyền ra, từ trên Không Môn này truyền ra một luồng uy áp vô thượng.
Vượt qua Không Môn!
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn cánh cửa khổng lồ che lấp tinh không. Hắn chờ đợi ngày này đã hơn hai ngàn năm. Hắn chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi!
Năm đó khi hắn bắt đầu tu đạo, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ có thể trở thành bậc toàn năng bước thứ ba. Nhưng ngày này đã tới rồi!
Đây là lần thứ hai Vương Lâm đối mặt với Không Môn. Lần thứ nhất khi lôi đình bổn nguyên của hắn đại thành đã không thể mở ra, nhưng hôm nay, Vương Lâm tự tin hắn nhất định có thể mở được cánh cửa này, trở thành bậc toàn năng bước thứ ba!
Hắn giơ năm ngón tay lên, sáu đạo bổn nguyên hiện ra, vờn quanh năm ngón tay, hóa thành một quang cầu xoay tròn, bị hắn nắm lấy trực tiếp bóp nát, dung nhập vào trong thân thể.
Thân thể hướng về phía trên nhảy lên, trước mắt mấy vạn tu sĩ giới ngoại, trước mắt mấy ngàn tu sĩ giới nội, trước mắt những toàn năng này, Vương Lâm lao thẳng tới Không Môn.
mở được cánh cửa này, hắn sẽ trở thành bậc toàn năng bước thứ ba!
mở được cánh cửa này, hắn sẽ có thể rung chuyển trời đất!
mở được cánh cửa này, hắn sẽ có tư cách biết được bí ẩn cuối cùng của giới nội giới ngoại Vương Lâm hắn khi còn trẻ tư chất không đủ. gian khổ tu hành đã vượt qua được bước thứ nhất, vượt qua được bước thứ hai, hôm nay hắn muốn ở trước mắt của hàng vạn người, mở ra Không Môn, trở thành bậc toàn năng bước thứ ba!
Trong ký ức của Vương Lâm nhớ rõ Thanh Thủy năm đó sau khi lấy sát lục bổn nguyên dẫn động Không Môn, dưới một kiếm đã mở ra Không Môn, còn tạo ra vài vết nứt, thậm chí còn phá vỡ một góc của Không Môn kia.
Có thể có được sức mạnh như vậy, khiến cho cánh cửa này vỡ mất một góc, chuyện này cực kỳ hiếm thấy. Ví như hạng người như Chu cẩn, để mở ra Không Môn đều phải đem hết toàn lực mới có thể khiến cho Không Môn kia mở ra một ít, giống như là con người dịch chuyển một tảng đá nặng ngàn cân. Dưới sự phối hợp với hương hỏa, mặc dù cuối cùng cũng có thể mở được cánh cửa kia, nhưng cũng đã hao tổn toàn bộ khí lực, giống như là trải qua một cuộc đại chiến.
Người có thể làm được dễ dàng như Thanh Thủy, từ cổ chí kim cũng không phải là không có, nhưng cực kỳ hiếm thấy.
Nhất là bổn nguyên càng nhiều, thì lại càng khó để dẫn động mở ra Không Môn, càng không nói tới là phá vỡ nó. Sáu đạo bổn nguyên của Vương Lâm chưa từng xuất hiện trong thiên địa, vì thế Không Môn ngưng tụ hiện ra này chính là cánh cửa mạnh nhất chưa từng có trong lịch sử của giới nội giới ngoại, thậm chí sau này cũng không thể có được!
Cánh cửa như vậy để mở ra được so với Thanh Thủy mở Không Môn năm đó còn khó hơn mấy lần, nếu đổi lại là Chu cẩn phá Không Môn năm đó thì còn khó khăn hơn rất rất nhiều lần.
Nhưng nếu như vậy, một khi cánh cửa này bị Vương Lâm mở ra, tiếp nhận sức mạnh của Không Môn nhập vào, đem sáu đạo bổn nguyên của Vương Lâm dung hợp lại với nhau, thì tu vi của Vương Lâm sẽ đột nhiên tăng mạnh.
-Phá cánh cửa này không khó! Hơn nữa cánh cửa này ta đã nhìn thấy nhiều lần, đối với nó cũng hiểu rất rõ. Lần này mở ra, ta muốn làm một việc mà từ trước tới giờ và cho tới sau này cũng không ai có thể làm được!
Trong lúc ngẩng đầu. tóc bạc tung bay, Vương Lâm nắm tay phải lại, lao thẳng tới Không Môn. càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!
Chương 1524: Một tiếng lôi đình bốn biển ầm vang
-Nhân danh Vương Lâm ta, hiệu lệnh lôi đình trong thiên địa!
Thân thể Vương Lâm nhảy lên, tay phải nắm chặt lại, lôi đình ầm vang. Chỉ thấy có vô số tia chớp tràn ngập trên tay phải Vương Lâm, như bị hắn nắm ở trong tay. Theo một quyền này, thân thể hắn trực tiếp đi tới phía trước Không Môn.
-Hắn không thể mở ra được, nhất định không thể mở ra được! Cánh cửa này được nhiều bổn nguyên dẫn động như vậy, trong thiên địa không ai có thể mở ra!
Chu Cẩn như phát điên, trong lúc lui về phía sau, trong ánh mắt tuyệt vọng lộ ra một vẻ giãy giụa. Lúc này hắn chỉ có thể hy vọng Vương Lâm không thể mở được Không Môn, chỉ có như vậy hắn mới còn một con đường sống.
-Cánh cửa của sáu đạo bổn nguyên, mức độ khó khăn so với ta mở cửa năm đó lớn hơn gấp bội. Vương Lâm này.hắn. hắn rất khó có thể mở được. Bổn nguyên càng nhiều, mở cửa càng khó, ở trước cánh cửa này chắc chắn hắn sẽ thất bại, một khi thất bại, thì đó chính là lúc hắn tử vong!
Nam tử áo xanh cũng lui về phía sau. Hắn hiểu rõ, khi Không Môn xuất hiện, có người đang vượt qua Không Môn. nếu cản trở thì ngược lại sẽ biến thành trợ giúp.
Hư Thần Thiên Tôn kia sắc mặt âm trầm, thân thể hắn bước về phía sau, nhìn chằm chằm Vương Lâm đang muốn mở Không Môn, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
-Không Môn nếu dễ dàng mở ra như vậy thì thiên địa đại loạn. Nhất là cánh cửa được sáu đạo bổn nguyên dẫn động, thì mức độ khó khăn không thể tưởng tượng được. Chỉ là một tiểu bối, cho dù có may mắn cực lớn có được sáu đạo bổn nguyên, nhưng có tác dụng gì. Ta muốn xem hắn sẽ mở Không Môn này như thế nào, thậm chí đến lúc đó cũng không cần lão phu phải ra tay, rất có khả năng hắn sẽ chết ở dưới Không Môn này!
Bọn họ tuyệt đối không tin Vương Lâm có thể mở ra Không Môn, mà cũng có thể bọn họ không muốn tin!
Nhưng đối với tu sĩ giới nội mà nói, lúc này từ trong đáy lòng bọn họ không ngừng kỳ vọng lúc này Vương Lâm có thể mở ra Không Môn hùng mạnh bậc nhất này, trở thành bước thứ ba toàn năng!
-Vương Lâm, nhất định phải mở được Không Môn này!
Tư Đồ Nam nắm chặt tay, thần sắc cực kỳ lo lắng. Bản thân hắn khi mở Không Môn có Thanh Lâm trợ giúp, nhưng cũng phải chịu đau khổ, biết được sự khó khăn khi mở cánh cửa này. Nhất là cánh cửa mà Vương Lâm dẫn động này so với của hắn năm đó còn hùng mạnh hơn vô số lần, vì thế hắn lại càng lo lắng hơn.
Nam Vân Tử ánh mắt lấp lánh, trong lúc hít sâu đã quyết định tới thời điểm mấu chốt sẽ dốc hết toàn lực để trợ giúp cho Vương Lâm.
-Cánh cửa do sáu đạo bổn nguyên ngưng tụ thành, bất luận thế nào cũng phải giúp hắn mở ra. Một khi mở ra được, thì tu vi của Vương Lâm sẽ trở thành một sức mạnh lớn nhất của giới nội ta!
Đám người Lỗ Phu Tử, Long Bàn Tử, Thanh Long Thánh Hoàng đều chăm chú nhìn, thần sắc lộ ra vẻ lo lắng. Nhất là Thanh Long Thánh Hoàng lại càng lo lắng không thôi. Hắn cùng với Vương Lâm đã quen biết nhiều năm, lại biết được đối phương là người của Tứ Thánh Tông, lúc này giơ tay phải túm vào hư không, lập tức bốn bảo vật truyền thừa của Tứ Thánh Tông hiện ra bên cạnh thân thể hắn.
-Tới thời điểm mấu chốt, lão phu sẽ dùng bảo vật của Tứ Thánh Tông giúp hắn mở cánh cửa này.
Tạm không nói đến tâm tư của mọi người, lúc này thân ảnh của Vương Lâm ở đằng xa bị lôi đình tràn ngập, trong tiếng ầm ầm lao thẳng tới Không Môn. So với sự khổng lồ của Không Môn, thân thể Vương Lâm cực kỳ nhỏ bé, nhưng thân ảnh nhỏ bé này trong khoảnh khắc này bộc phát ra một sức mạnh khiến cho thiên địa run rẩy, khiến cho mấy vạn tu sĩ bốn phía bị uy lực của Không Môn đẩy lùi quên đi tất cả những câu hỏi, trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại một quyền lôi đình kinh thiên của Vương Lâm.
Một quyền này năm đó Vương Lâm cũng đã từng đánh lên Không Môn, nhưng cũng chỉ có thể khiến cho Không Môn mở ra một chút. Nhưng hôm nay, sáu đạo bổn nguyên của hắn đại thành, mặc dù vẫn còn chưa dung hợp lại với nhau, nhưng chỉ riêng sức mạnh lôi đình này so với năm đó cũng đã lớn hơn mấy lần.
Một quyền này đánh xuống, thiên địa ầm vang. Từ xa nhìn lại, thân ảnh Vương Lâm giống như một đạo lôi đình bất diệt đầu tiên từ thủa sơ khai của vũ trụ, trong tiếng ầm ầm, trực tiếp đánh lên Không Môn.
Tiếng ầm ầm vang vọng bốn phía, chấn động này khiến cho mấy vạn tu sĩ ở bốn phía có không ít người trực tiếp phun ra máu tươi, thân thể lảo đảo, hoảng sợ muốn rời khỏi nơi này.
Trong tiếng ầm vang này, Không Môn khổng lồ kia toàn thân chấn động, dường như không thể chịu đựng nổi, chậm rãi hé ra một chút.
Ngay khi cánh cửa này hé ra, Vương Lâm kêu lên một tiếng dài. Trong tiếng kêu của hắn, từ trong tinh không vô tận của Côn Hư Tinh Vực đột nhiên có những đạo lôi đình thiểm điện bỗng nhiên xuất hiện. Chúng vừa xuất hiện dường như đã chịu một sự kêu gọi nào đó, từ bốn phương tám hướng lao thẳng tới Chu Tước Tinh.
Toàn bộ Côn Hư Tinh Vực giờ phút này chấn động không thôi, chỉ thấy trên những tu chân tinh, từng đạo thiểm điện lôi đình giống như là bị rút ra từ bên trong, bay thẳng tới Chu Tước Tinh.
Ờ tất cả mọi nơi trong tinh không còn có những đạo thiểm điện lấp loáng bay đi.
Thậm chí trong Côn Hư Tinh Vực này còn có rất nhiều tu sĩ giới ngoại. Những tu sĩ này thông thường hợp thành một nhóm từ mấy chục tới hơn một trăm, cũng có thể là cả ngàn người truy sát những tu sĩ Côn Hư còn sót lại. Nhưng giờ phút này, tất cả tu sĩ bên trong Côn Hư Tinh Vực này đều nhìn thấy lôi đình cuồn cuộn chấn động ở bên cạnh hoặc ở đằng xa. Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể cảm thấy được trong khoảnh khắc này toàn bộ Côn Hư Tinh Vực đều bị lôi đình tràn ngập!
Dường như toàn bộ lôi đình trong thiên địa này, trong khoảnh khắc này sau vô số vạn năm mê man, ngay hôm nay đã tìm được vua của bọn chúng. Vua của lôi đình này kêu lên một tiếng, đó chính là lời kêu gọi bọn chúng!
Từ xa nhìn lại, toàn bộ lôi đình trong Côn Hư Tinh Vực như nối liền lại với nhau, giống như là một biển lôi đình, dâng lên những cơn sóng lôi đình cuốn đi, tràn qua bên cạnh những tu chân tinh, quét qua tất cả mọi nơi trong tinh không, đi qua bên người những tu sĩ giới ngoại kia, trực tiếp gào thét.
-Chuyện gì đã xảy ra vậy!
-Đây.đây rốt cuộc là chuyện gì!
-Sao lại xuất hiện nhiều lôi đình như vậy, chẳng lẽ đã xuất hiện vật chí bảo gì có thuộc tính lôi hay sao?
-Những lôi đình này đều đi về một hướng, ở nơi đó đã xảy ra chuyện gì vậy?
-Hướng đó không phải là Chu Tước Tinh hay sao! Chẳng lẽ ở nơi đó đã xuất hiện biến cố kinh thiên gì!
Từng trận tiếng xôn xao ở bên trong Côn Hư Tinh Vực này từ trong những đám tu sĩ kia ầm ầm truyền ra.
Bọn họ rất băn khoăn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Nhưng nhìn lôi đình tràn ngập khắp Côn Hư Tinh Vực, thậm chí có một vài người không tránh kịp bị lôi đình chạm vào người, lập tức kêu lên thảm thiết, toàn thân vỡ nát. Nhìn những cảnh tượng này khiến cho những tu sĩ giới ngoại trong Côn Hư Tinh Vực này toàn bộ đều thần sắc đại biến.
Từng đạo thần thức khuếch tán ra bên trong Côn Hư Tinh Vực này, muốn tìm kiếm lôi đình, muốn dò xét đến tận cùng.
Toàn bộ Côn Hư Tinh Vực nếu từ trên bầu trời nhìn xuống có thể nhìn thấy rõ ràng những cơn sóng lôi đình thiểm điện đang điên cuồng ngưng tụ lại, với tốc độ cực nhanh lao thẳng tới Chu Tước Tinh, lao thẳng tới Vương Lâm ở bên ngoài Không Môn!
vẻ tuyệt vọng trong mắt Chu cẩn càng đậm, gần như hắn không thể tin được vào mắt mình. Hắn nghe thấy những tiếng ầm vang từ bốn phương tám hướng truyền đến, lúc nhìn lại, toàn thân hắn đứng ngây ra ở đó.
Hắn nhìn thấy rất nhiều lôi đình thiểm điện, đã chiếu sáng toàn bộ tinh không tối đen, hóa thành từng đạo hào quang chói mắt, ầm ầm lao tới.
-Đây. đây Nam tử áo xanh kia trong lúc chói mắt, sắc mặt đã trở nên trắng bệch. Tu vi của hắn mặc dù đã đạt tới Không Huyền Sơ Kỳ, nhưng khi nhìn thấy lôi đình tràn ngập khắp Côn Hư Tinh Vực này da đầu cũng phải tê dại.
Không chỉ có hắn, thậm chí ngay cả Hư Thần Thiên Tôn kia cũng sửng sốt, ngay sau đó ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ. Hắn thế nào cũng không ngờ tới được lôi đình bổn nguyên của Vương Lâm không ngờ có được sức mạnh như thế này.
-Lôi đình bổn nguyên này tuyệt không tầm thường! Lão phu cũng đã từng gặp lôi tu toàn năng, nhưng không ai có được thanh thế như thế này. Vương Lâm này, lôi đình bổn nguyên của hắn rốt cuộc là hình thành như thế nào, không ngờ lại có uy lực như vậy!
Ánh mắt của Hư Thần Thiên Tôn lóe lên.
-Hừ. cho dù là lôi đình của cả Côn Hư Suy nghĩ của Hư Thần Thiên Tôn chưa kịp dâng lên lập tức bị một thanh âm còn kịch liệt hơn, thậm chí còn áp đảo hoàn toàn tiếng lôi đình vô tận trong Côn Hư này cắt đứt. Hắn sắc mặt đại biến, tản thần thức ra quan sát, vừa mới nhìn thân thể hắn liền lập tức lảo đảo bất giác lui về phía sau mấy bước.
-Không thể nào!
Hư Thần Thiên Tôn kêu lên thất thanh.
Có thể khiến cho Hư Thần Thiên Tôn, một trong Thái cổ ngũ tôn khiếp sợ như vậy, lúc này chỉ có thể là một chuyện! Thần thức đảo qua, hắn đã nhìn thấy được từ trong Vân Hải Tinh Vực bất ngờ cũng hiện lên lôi đình vô tận!
Chỉ dẫn động lôi đình trong Côn Hư, Hư Thần Thiên Tôn hắn vẫn còn chưa đặt vào trong mắt, nhưng thế nào hắn cũng không nghĩ tới một tiếng kêu của Vương Lâm không ngờ còn dẫn động cả lôi đình trong Vân Hải!
Trong Vân Hải Tinh Vực, giờ phút này cũng giống như là Côn Hư, từng đạo thiểm điện lôi đình từ trong những đại lục hiện ra, theo lời kêu gọi từ vạn cổ lao thẳng tới Côn Hư!
Từ trong những đám sương mù mong manh của Vân Hải cũng có tiếng ầm ầm vang lên. Chỉ thấy vô số lôi đình thiểm điện đột nhiên lao ra nối liền với nhau, trực tiếp mở ra vách ngăn với Côn Hư, xông thẳng vào.
Nếu chỉ như thế cũng thôi, nhưng một tiếng kêu của Vương Lâm sau khi truyền khắp Côn Hư và Vân Hải, còn truyền tới cả Triệu Hà. Trong Triệu Hà Tinh Vực, thiểm điện chiếu sáng toàn bộ tinh không tối đen, vô số tu sĩ giới ngoại trong khoảnh khắc này cũng nhìn thấy được ở trên bầu trời có những đạo thiểm điện vô tận giống như là lưu tinh, hoặc cũng có thể nói giống như những con ngân xà nhanh chóng bay qua.
Tiếng ầm vang tràn ngập khắp Triệu Hà, rất nhiều tu sĩ giới ngoại lao ra khỏi những tu chân tinh, bay vào trong tinh không, ngơ ngác nhìn thiểm điện giống như là những cơn sóng lớn gào thét cuộn qua, hoàn toàn đứng ngây ra ở đó.
-Đã xảy ra chuyện gì Theo lôi đình của ba tinh vực Triệu Hà, Vân Hải, Côn Hư cuộn lên, bị dẫn động cuối cùng là lôi đình của La Thiên! La Thiên Tinh Vực hiện giờ vẫn chưa bị giới ngoại tấn công, vẫn còn nằm trong tay của giới nội. Lúc này những tu sĩ giới nội trợn mắt há hốc mồm, bọn họ nhìn thấy lôi đình cuồn cuộn lao đi, hướng thẳng về phía Côn Hư.
Màn mở đầu Vương Lâm kêu gọi thiên lôi, cuối cùng đã vang tới Lôi Tiên Giới bị phá nát của La Thiên Tinh Vực. Lôi đình bất diệt tồn tại từ xa xưa ở cửa lớn trong tiếng ầm vang bắt đầu run lên, thoát ra khỏi Lôi Tiên Giới, sau vô số vạn năm lần đầu tiên bay ra. Từ xa nhìn lại, lôi đình giống như là những con ngân xà trong tiếng ầm ầm kinh thiên lao thẳng tới Côn Hư. Màn mở đầu này kết thúc!
Toàn bộ lôi đình trong tứ đại tinh vực của giới nội Côn Hư, La Thiên, Vân Hải, Triệu Hà giờ phút này đều hướng về phía Chu Tước Tinh, hướng về bên cạnh Vương Lâm đang giơ tay, mái tóc tung bay, toàn thân áo trắng đang ngửa mặt lên trời kêu lên kia!
Chương 1525: Mở cửa một bước thành danh
Giới nội giới ngoại từ xưa đến nay có Phong Giới Đại Trận ngăn cách, rất khó có thể qua lại lẫn nhau. Nhưng lúc này Phong Giới Đại Trận đã bị giới ngoại xé ra một lỗ hổng, vì thế khiến cho tiếng kêu dài của Vương Lâm lúc này với một phương pháp không ngờ tới, với một sự kêu gọi đặc biệt, từ trong lỗ hổng ở Vân Hải truyền ra, tràn ngập khắp Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại.
Trong Thái cổ Tinh Thần mịt mờ ngoài giới ngoại lúc này lôi đình vang lên ầm ầm. chỉ thấy vô số thiểm điện lôi đình từ trong hư vô hiện ra, lao thẳng tới lỗ hổng Vân Hải.
Thậm chí trong những tu sĩ giới ngoại, hễ là người tu hành lôi đình thuật trong khoảnh khắc này tất cả đều thân thể kịch chấn, nguyên lực toàn thân như không chịu sự khống chế từ trong cơ thể cuồn cuộn tiết ra, hóa thành lôi đình bay đi.
Dần dần, toàn bộ Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại tràn ngập lôi đình, cuồn cuộn đi vào trong lỗ hổng ở Vân Hải, đi vào trong giới nội, cùng với lôi đình của giới nội dung hợp lại với nhau, hướng về Chu Tước Tinh.
Hết thảy chuyện này nói thì dài, nhưng thực tế lại diễn ra cực nhanh. Bên ngoài Chu Tước Tinh, bên cạnh Không Môn, tiếng kêu của Vương Lâm dừng lại, bốn phía ầm vang, lôi đình thiểm điện đến từ khắp mọi nơi trong giới nội giới ngoại vào giờ phút này toàn bộ đã tới.
Thanh âm chấn động gần như muốn phá vỡ cả tinh không kia khiến cho tu sĩ giới ngoại ở bốn phía tâm thần chấn động mạnh, thất khiếu chảy máu, còn nhất tề thi triển toàn bộ thần thông muốn tới đối phó.
Trước mắt bọn họ đã trở nên mơ hồ, hào quang thiểm điện chói mắt kia dường như có thể xuyên thấu mắt của tất cả sinh linh, đâm vào bên trong. Theo Vương Lâm giơ tay phải chỉ vào Không Môn kia, trong tinh không này xuất hiện một cảnh tượng mà từ trước tới giờ chưa từng có!
Đây là phương pháp cực kỳ kiêu ngạo, cực kỳ bá đạo, lấy sức mạnh của tất cả lôi đình trong giới nội giới ngoại để mở ra Không Môn!
Trước Vương Lâm chưa ai làm được, và sau Vương Lâm, cũng nhất định không người nào có thể làm được!
Ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên ngợp trời, chỉ thấy từng đạo thiểm điện lôi đình điên cuồng nhằm về phía Không Môn. Từ xa nhìn lại, lôi đình ở đằng xa vô biên vô hạn, giống như là một đại quân, thề quyết phải phá tan Không Môn này!
Trong tiếng ầm vang, Không Môn khổng lồ kia trực tiếp xuất hiện những vết nứt chi chít. Ngay khi những vết nứt này xuất hiện, lại càng có nhiều lôi đình ầm ầm lao tới. Trong tiếng ầm vang kịch liệt này, ở bên rìa Không Môn đã xuất hiện những mảnh vỡ, trực tiếp từ bốn phía bắt đầu sụp đổ.
Cùng lúc đó, lại càng có nhiều lôi đình hơn nữa. Tất cả lôi đình được gọi về trong thiên địa này toàn bộ đều tấn công tới, không ngừng đánh lên Không Môn, khiến cho Không Môn bộc phát ra ánh hào quang giống như là mặt trời, thậm chí còn sáng hơn cả mặt trời.
-Vỡ cho ta!
Vương Lâm hét lớn lên một tiếng.
Trong tiếng ầm ầm, bên phải Không Môn trực tiếp sụp đổ, vỡ thành vô số mảnh cuốn đi. Ngay sau đó, bên trái Không Môn dưới lôi đình ngưng tụ, trong ánh hào quang cuồn cuộn ngợp trời này cũng tan vỡ.
Không Môn sụp đổ không ngừng, chỉ trong nháy mắt, cánh cửa khổng lồ này đã hoàn toàn bị phá tan, hóa thành vô số mảnh hướng về bốn phương tám hướng cuốn đi.
Không Môn đã vỡ! Sau khi nó tan vỡ, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện trong tinh không, từ bên trong trực tiếp có sức mạnh vô tận của Không Môn giống như một dòng sông nhanh chóng tiết ra, hướng về phía Vương Lâm bay tới.
Nhưng Vương Lâm ánh mắt lóe lên, giơ tay phải vung tay áo. Một luồng đại lực đột nhiên nổi lên, đánh thẳng tới sức mạnh Không Môn vừa mới tiết ra từ trong vòng xoáy kia, cuốn lấy nó lại quay trở lại vào trong vòng xoáy.
Phá vỡ Không Môn!
Mặc dù Vương Lâm không hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, nhưng tu vi của hắn lúc này cũng đã ầm ầm bạo tăng, từ Toái Niết đại viên mãn, từ trong Thiên Địa Suy Kiếp, đã bước được một bước mấu chốt. Tu vi của hắn đã trực tiếp đạt tới Không Cảnh của bước thứ ba, đã đạt tới Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đây không phải là tu vi thực chất của Vương Lâm lúc này, mà là một khí thế, một khí thế của tu sĩ Không Niết sơ kỳ, của tu sĩ bước thứ ba chân chính.
Với khí thế này nếu như Vương Lâm muốn, chỉ cần hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia thì sẽ có thể trong nháy mắt hóa thành tu vi của bản thân, khiến cho tu vi của hắn cũng đạt tới bước thứ ba Không Niết sơ kỳ!
Nhưng đó cũng chỉ là sơ kỳ, chỉ là một đạo lôi đình bổn nguyên mà thôi! chỉ là sơ kỳ, Vương Lâm không cần. Hắn nhẫn nại cho đến ngày hôm nay, nhẫn nại cho đến lúc sáu đạo bổn nguyên đại thành, nếu phá vỡ Không Môn chỉ là Không Niết, thì hắn vẫn chưa thỏa mãn!
Thứ hắn muốn, chính là một bước thành danh!
Cảnh tượng này khiến cho tất cả tu sĩ bốn phía chấn động!
Chu Cẩn kia sắc mặt xám như tro, hắn đã tuyệt vọng, trong lúc thì thào đã muốn rời khỏi nơi này, nhưng phát hiện ra tinh không đã bị một áp lực bao phủ, hắn tuyệt nhiên không thể rời khỏi nửa bước.
Trong lúc ngẩng đầu hắn nhìn thấy nguồn gốc của áp lực kia, đó là Vương Lâm ở đằng xa đang nghiêng người liếc nhìn hắn!
Một cái liếc mắt này khiến trong đầu Chu cẩn ầm vang lên một tiếng, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nam tử áo xanh kia sắc mặt tái nhợt, hắn mơ hồ nhìn ra có cái gì đó không ổn, trong đầu lập tức hiện lên một ý nghĩ khiến cho hắn không thể tin được, thậm chí còn khiến cho hắn hoảng sợ!
-Hắn.chẳng lẽ hắn muốn -Tiếp một cửa nữa!
Thanh âm của Vương Lâm lạnh như băng truyền vào trong tai nam tử áo xanh kia, khiến cho hai mắt hắn sững lại. Mặc dù hai bên là kẻ địch của nhau, nhưng hắn cũng lộ ra một vẻ kính trọng!
Chỉ thấy sau khi Vương Lâm vung tay áo, vòng xoáy trong tinh không do Không Môn sụp đổ hóa thành bất ngờ nhanh chóng chuyển động, một uy áp so với lúc trước còn mạnh hơn mấy lần từ trong vòng xoáy kia không hề giữ lại chút nào khuếch tán ra. Uy áp này vừa xuất hiện, trong tinh không liền vang lên tiếng rắc rắc! Vòng xoáy kia lập tức sụp đổ.
Vòng xoáy kia tiêu tan, nhưng thay vào đó, bất ngờ là một Không Đại Môn!
Cánh cửa này so với lúc trước nhỏ hơn một chút, nhưng uy lực từ trên đó phát ra còn nồng đậm hơn!
-Đúng là một Phong Tôn cuồng vọng đến cực điểm!
Ánh mắt của Hư Thần Thiên Tôn lộ ra vẻ phức tạp. Đây là lần đầu tiên hắn thật lòng gọi đối phương là Phong Tôn, mà không phải là tiểu bối.
-Từ cổ chí kim, hễ là những người mở ra Không Môn, thông thường đều lập tức hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, ngưng tụ bổn nguyên của bản thân, khiến cho tu vi trong nháy mắt chính thức đạt tới bước thứ ba! Quá trình này rất ngắn ngủi, một khi hấp thụ xong, Không Môn sẽ tiêu tan.
Gần như tất cả mọi người đều nắm lấy thời gian không dám chậm trễ, bởi vì một khi chậm trễ, thì cho dù là Không Môn sụp đổ cũng sẽ nhanh chóng ngưng tụ trở lại.
Một khi Không Môn ngưng tụ lại, thì sức mạnh Không Môn sẽ tiêu tan, như vậy lần mở cửa trước coi như vô dụng, lại phải mở một lần nữa. Nhưng lần mở Không Môn thứ hai này mức độ khó khăn còn lớn hơn nhiều!
Nhưng người này trước khi Không Môn xuất hiện, tu vi của hắn mặc dù vẫn chưa tới bước thứ ba, nhưng đã có thể giết chết bước thứ ba toàn năng. Vì thế, Không Môn này của hắn mặc dù hùng mạnh, nhưng quả thật cũng không thể gây khó khăn cho hắn, Hư Thần Thiên Tôn mặc dù bất đắc dĩ, nhưng cũng không thể không thừa nhận phán đoán trước đây của mình là sai lầm.
-Hắn không phải chỉ muốn mở ra Không Môn một lần, mà muốn làm một chuyện gần như không có khả năng. Hắn muốn lấy mỗi đạo bổn nguyên để mở ra một Không Môn, sau sáu đạo bổn nguyên mới trở thành bước thứ ba toàn năng! Làm như vậy thật quá khó khăn, nhưng so với việc mở Không Môn một lần hùng mạnh hơn vô số lần!
Hư Thần Thiên Tôn nhìn Vương Lâm, trong vẻ phức tạp hiện lên sát khí càng nồng đậm.
-Hắn đã cuồng vọng như vậy, dám ở trước mặt lão phu để diễn trò này, vậy thì ta muốn xem hắn có thể làm được đến đâu!
Thay cho vòng xoáy kia là Không Môn thứ hai hiện ra trong tinh không. Không chỉ có tu sĩ giới ngoại khiếp sợ mà còn có đám người Tư Đồ Nam của giới nội.
Ngay khi Không Môn này xuất hiện, ánh mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang ngợp trời, còn có một vẻ tự tin tràn ngập khắp toàn thân. Hắn là Vương Lâm, hắn là Phong Tôn, hắn là người có sáu đạo bổn nguyên đại thành, từ xưa đến nay chưa có người nào như vậy. Hắn có tư cách để tự tin, có tư cách để làm chuyện mà chưa ai dám làm, liên tục phá Không Môn. Cũng không phải là Vương Lâm cố ý làm như vậy, mà trước đây hắn đã nhìn thấy Không Môn vài lần. Hắn mơ hồ biết được mỗi một lần mở ra Không Môn, khi nó sụp đổ thì sức mạnh Không Môn tản ra sẽ càng nhiều.
Nhất là sáu đạo bổn nguyên đại thành của hắn, muốn dung hợp lại với nhau thì càng phải có sức mạnh Không Môn to lớn không thể tưởng tượng được. Sức mạnh Không Môn này Vương Lâm không biết là gì, nhưng hắn hiểu rõ sức mạnh Không Môn kỳ dị này chính là mấu chốt khiến cho tu sĩ trở thành bước thứ ba toàn năng, có thể so với khi Luyện Khí Trúc Cơ!
Cho nên, hắn cần phải làm như vậy!
Ngay khi Không Môn thứ hai này xuất hiện, hai mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn giơ tay phải chỉ vào tinh không, bình tĩnh mở miệng, thanh âm của hắn giống như là phép tắc, khiến cho tinh không run lên.
-Hỏa bổn nguyên, nhân danh Vương Lâm ta, thiêu đốt Không Môn này!
Ngay khi lời hắn được nói ra, ngọn lửa chín màu bốc lên cuồn cuộn, bùng lên khắp tinh không, tràn ngập bốn phía.
Ngay trong khoảnh khắc này, Côn Hư, Vân Hải, La Thiên, Triệu Hà, thậm chí cả Thái cổ Tinh Thần của giới ngoại, lửa cũng giống như lôi đình ầm ầm xuất hiện. Ngọn lửa vô tận kia từ giới nội giới ngoại gào thét lao tới, theo một chỉ của Vương Lâm hướng thẳng tới Không Môn.
Không thể hình dung được sự hùng tráng của cảnh tượng này. Loại chuyện này rất nhiều tu sĩ thông thường cả đời này cũng không thể nhìn thấy được.
Biển lửa vô tận kia lao thẳng tới Không Môn kia, tiếng ầm ầm trong khoảnh khắc này vang lên kinh thiên, ngọn lửa hừng hực kia tràn ngập, bao phủ hoàn toàn Không Môn kia. Trong khi sức nóng khuếch tán ra. Không Môn kia ầm một tiếng, lại một lần nữa sụp đổ!
Lần này nó sụp đổ không vỡ thành từng mảnh, mà tất cả những mảnh vỡ kia dưới ngọn lửa này đều bị thiêu đốt thành tro bụi!
Ngay khi Không Môn kia lần thứ hai sụp đổ, sức mạnh Không Môn so với lúc trước còn mạnh hơn hàng chục lần trực tiếp lộ ra, mạnh mẽ hướng về Vương Lâm. Nhưng sức mạnh Không Môn này đối với Vương Lâm mà nói vẫn chưa đủ để khiến cho sáu đạo bổn nguyên của hắn dung hợp được với nhau.
Cho nên hắn lại một lần nữa vung tay áo, hóa ra cuồng phong ầm ầm, cuốn sức mạnh Không Môn kia quay trở về. Sau khi Không Môn kia sụp đổ, lại xuất hiện một vòng xoáy so với lúc trước còn lớn hơn.
-Không Môn, trở lại!truyện Ma Tu audio
Vương Lâm cười lên một tiếng dài, tay phải chỉ vào tinh không.
Giờ phút này, theo hỏa bổn nguyên phá tan Không Môn thứ hai, khí thế trên người Vương Lâm lại một lần nữa bạo tăng. Ngày hôm nay chính là ngày tạo hóa của Vương Lâm, ngày hôm nay chính là ngày mà Vương Lâm đạt tới đỉnh!
Hắn đã nhẫn nại nhiều năm như vậy, hắn đã chờ đợi lâu như vậy chính là vì giờ phút này, trở thành bậc toàn năng!
Khí thế trên người hắn sau khi mở Không Môn thứ nhất vốn đã đạt tới Không Niết Sơ kỳ, lúc này Không Môn thứ hai vừa vỡ, khí thế toàn thân Vương Lâm lại ầm ầm bạo tăng, không ngờ từ Không Niết Sơ kỳ đã trực tiếp đạt tới Không Niết Trung Kỳ!
Chương 1526(a): Vạn Không Cốt Môn
Không hề cân nhắc, lúc này hắn không có thời gian suy tính cẩn thận, thứ hắn muốn chính là sự bộc phát của Không Môn này, muốn sau khi trở thành bước thứ ba toàn năng tu vi sẽ tăng vọt!
Lúc này nếu như hắn động lòng, hấp thụ sức mạnh của Không Môn kia, thì sẽ lập tức trở thành tu sĩ bước thứ ba Không Niết Trung Kỳ. Nhưng như vậy thì tu vi của hắn sẽ không được như mong muốn, cũng chỉ có sức mạnh của hai đạo bổn nguyên mà thôi!
Dần dần, theo một chỉ của Lô Vân Tử, dường như có một tiếng gào thét phẫn nộ từ trong vòng xoáy giữa tinh không do Không Môn sụp đổ hóa thành truyền ra. Chỉ thấy vòng xoáy này nhanh chóng chuyển động, bất ngờ Không Môn thứ ba hiện ra!
Nhưng ngay khi Không Môn thứ ba này xuất hiện, ở phía sau nó Không Môn thứ tư cũng đồng thời hiện ra!
Nếu chỉ như thế thì cũng thôi, nhưng ở phía sau Không Môn thứ tư kia, không ngờ lại xuất hiện một Không Môn thứ năm!
Ba Không Môn khổng lồ đồng thời hiện ra giữa thiên điện. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này khiến cho lòng người chấn động, khiến cho mấy vạn tu sĩ bốn phía dường như mất đi ý thức, chỉ còn lại sự hoảng hốt và khiếp sợ.
– Ba Không Môn!
– Hắn… rốt cuộc hắn muốn làm gì, không ngừng phá vỡ Không Môn mà ngay cả bước thứ ba toàn năng cũng rất khó để đối mặt, hắn… – Ngay cả Thái Cổ Ngũ Tôn của giới ngoại ta cũng chưa bao giờ nghe nói có ai làm được điều này… Phong Tôn… Phong Tôn… Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, nhìn ba Không Môn liên tục xuất hiện kia, thân thể tiến về phía trước, hóa thành một đạo lưu tinh, trong sự chú ý của mấy vạn người lao thẳng tới ba Không Môn kia.
– Nhân.
Trong lúc lao về phía trước, Vương Lâm duỗi tay phải ra, năm ngón tay tạo thành chưởng, ngay khi đến trước Không Môn thứ ba kia liền giơ tay phải hướng về phía Không Môn khổng lồ trực tiếp ấn tới.
– Quả….
Ngay khi ấn tới, tiếng của Vương Lâm vang vọng, cuối cùng phát ra thanh âm sau cùng.
– Ấn… Nhân Quả Ấn, là do Vương Lâm mộng đạo hơn bảy mươi năm, lấy nhân quả mà cảm ngộ ra, là thức thần thông thứ năm của hắn.
Ngay khi chữ Ấn phát ra, tay phải Vương Lâm đã hoàn toàn đặt lên Không Môn thứ ba. Ngay khi một chưởng này hạ xuống, hai mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang, năm ngón tay thành trảo, hướng vào bên trong hung hăng bấu chặt vào. Ầm một tiếng, năm ngón tay của hắn bất ngờ xuyên vào trong Không Môn kia, ở bên trong Không Môn này năm ngón tay của hắn thu lại, nắm chặt tay lại.
Tay hắn nắm lại, dường như nắm lấy thiên địa nhân quả, trong một tiếng rống to, tay phải Vương Lâm hướng ra phía ngoài hung hăng thu lại, trực tiếp từ trong cánh cửa giơ lên.
Tay hắn hướng ra phía ngoài vung mạnh một cái, dưới một cái vung tay này, mơ hồ có một hư ảnh Không Môn hư ảo dường như bị tay phải của Vương Lâm lôi ra.
Ngay khi tay phải hắn giơ lên, Không Môn thứ ba này lập tức có tiếng ầm ầm vang vọng. Chỉ thấy trong những tiếng rắc rắc, có những vết nứt từ chỗ bàn tay Vương Lâm ấn xuống lúc trước hướng về bốn phía khuếch tán ra, trong nháy mắt tràn ngập cả Không Môn này. Phịch một tiếng, cánh cửa này vỡ thành vô số mảnh, trực tiếp tiêu tan.
Không Môn thứ ba đã sụp đổ!
Ngay khi Không Môn này sụp đổ, tiếng cười của Vương Lâm vang lên, nhân quả bổn nguyên lượn lờ, khí thế toàn thân hắn lại một lần nữa bạo tăng, trực tiếp từ Không Niết Trung Kỳ tăng lên tới Không Niết Hậu Kỳ!
Từ xưa tới giờ, bước thứ ba toàn năng chưa từng có ai sau khi phá vỡ Không Môn lại làm chuyện này!
Vương Lâm không hề dừng lại, ngay khi Không Môn thứ ba vỡ tung, hắn bước tới xuyên qua Không Môn đã vỡ thành từng mảnh tiêu tan, một bước đi tới trước Không Môn thứ tư, giơ hai tay đồng thời đặt lên trên.
– Sinh Tử Ấn!
Tay trái Vương Lâm có một luồng bạch khí tràn ngập, ngay khi hạ xuống dũng mãnh nhập vào trong Không Môn, chiếm cứ một nửa. Cùng lúc đó, từ trong tay phải của Vương Lâm lan ra hắc khí, như một cơn cuồng phong quét ngang nhập vào trong Không Môn, cùng với bạch khí kia vặn vẹo xoay tròn, khiến cho Không Môn kia bắt đầu chấn động kịch liệt.
Theo ba chữ Sinh Tử Ấn truyền ra khỏi miệng Vương Lâm, thần sắc hắn rất bình tĩnh, nhưng hai mắt lại có một sự cao ngạo bao trùm thiên địa, hai tay ở phía trước hướng về hai bên hung hăng xé một đường.
– Vỡ cho ta.
Trong tiếng gầm của Vương Lâm, hai tay hắn dường như ẩn chứa sức mạnh sinh tử của thiên địa. Không ngờ dưới một đường xé này, Không Môn thứ tư kia trong lúc kịch chấn ầm ầm tan vỡ.
Không Môn thứ tư đã sụp đổ!
Ngay khi cánh cửa này sụp đổ, khí thế trên thân thể Vương Lâm lại một lần nữa ầm ầm bộc phát ra, từ Không Niết Hậu Kỳ đã đạt tới Không Niết Đại Viên Mãn, đã đạt tới đỉnh của Không Niết!
Trên mi tâm hắn lập tức có một cái khe mơ hồ xuất hiện, bên trong cái khe này là một màn tối đen, ở nơi đó dường như có ẩn chứa một thế giới khác!
Đây là hương hỏa giới do bản thân Không Linh tu sĩ tạo thành, lấy bản thân để nuôi dưỡng hồn phách hương hỏa. Thậm chí với hương hỏa giới của bản thân, Không Linh tu sĩ có thể cưỡng ép người khác sùng bái mình, trở thành nô bộc hương hỏa của mình! Vương Lâm phá vỡ Không Môn, toàn bộ là dựa vào sức mình, không có một chút hương hỏa nào, vì thế, cái khe trên mi tâm hắn không phải là hương hỏa giới, mà là thiên địa của bản thân hắn. Mặc dù hắn không có hồn phách hương hỏa, nhưng cũng có thể khiến cho người khác sùng bái mình. Lúc này cái khe này vẫn chưa hoàn toàn mở ra, tu vi của hắn vẫn còn chưa đủ.
Trong tiếng cười dài, Vương Lâm vung tay áo, đem những mảnh vỡ Không Môn ở phía trước mặt trực tiếp cuốn đi, xuất hiện ở trước mặt hắn chính là Không Môn thứ năm! Không Môn thứ năm này so với những Không Môn lúc trước còn thực chất hơn vô số lần, giống như là một cánh cửa thực sự sừng sững giữa tinh không. Khi cánh cửa này hiện ra, Vương Lâm hoàn toàn không tiếp tục đưa hai tay xé vỡ, mà hai mắt lộ ra một luồng ánh sáng kinh thiên, nhìn Không Môn thứ năm kia một cái rồi trực tiếp nhắm mắt lại.
Nhắm hai mắt lại, lập tức ở trong lòng Vương Lâm thiên địa vạn vật toàn bộ đều là giả. Ý muốn của hắn, suy nghĩ của hắn, hết thảy đều là giả!
Ngay khi nhắm mắt lại, Vương Lâm lại mở mạnh hai mắt. Ngay khi mở mắt ra, thiên địa vạn vật, hết thảy những thứ giả dối đều biến thành chân thật. Đây là Chân Giả Đạo, thần thông mà hắn đã ngộ ra từ chân giả bổn nguyên!
Không Môn thứ năm kia tồn tại trong tinh không, nhưng Vương Lâm lại một lần nữa nhắm mắt lại, giơ tay phải lên vung về phía trước. Một cái vung tay này đơn giản giống như là quét đi tro bụi, nhưng trong mắt mấy vạn tu sĩ bốn phía, trong mắt Chu Cẩn, nam tử áo xanh, Hư Thần Thiên Tôn, trong mắt đám người Tư Đồ Nam, Không Môn thứ năm kia trong nháy mắt vặn vẹo, không ngờ giống như là tro bụi, dưới một cái vung tay của Vương Lâm dần dần tiêu tan, hóa thành vô số mảnh, yên lặng sụp đổ ở trước mặt Vương Lâm.
Năm Không Môn bị Vương Lâm lần lượt phá vỡ toàn bộ. Ngay khi cánh cửa này tiêu tan, cái khe mơ hồ hiện ra ở trên mi tâm của Vương Lâm đã hiện ra hoàn toàn. Bên trong cái khe kia dường như có lực hút vô tận, ngay khi nó xuất hiện ngay cả tinh không này cũng như bị hút vào.
Một khí thế tuyệt cường của Không Linh Sơ Kỳ từ trên thân thể Vương Lâm triệt để khuếch tán ra! Nếu như hắn đã thỏa mãn, thì lúc này sẽ hấp thụ sức mạnh Không Môn kia, hắn sẽ trở thành tu sĩ Không Linh Sơ Kỳ. Nhưng hắn sao có thể đã thỏa mãn được, lúc này mới chỉ có năm đạo bổn nguyên mà thôi. Vương Lâm hắn còn có đạo bổn nguyên thứ sáu do Thanh Thủy tặng cho!
Sát lục bổn nguyên bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể, vừa mới xuất hiện đã đại thành kia đã giúp hắn dẫn động Không Môn thứ sáu xuất hiện!
Những cảnh tượng này, lần lượt nhân quả phá Không Môn, sinh tử xé Không Môn, chân giả quét Không Môn, khiến cho tu sĩ bốn phía nhìn thấy mà hoảng sợ đến cực điểm!
–Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm