1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 368 [Chương 1421 đến 1424]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 368 [Chương 1421 đến 1424]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1421: Phong Tôn!

U Minh thú kia toàn thân lông mao dựng đứng, gầm thét liên tục, nhìn chằm chằm vào đám tu sĩ phía trước, bộ dáng dường như là hận không thể lao ra.

Phản ứng của nó rất chậm, dường như không phát hiện ra Vương Lâm đột nhiên rời đi, vẫn còn đang gầm thét, vẻ mặt dữ tợn vô cùng. Chẳng qua dần dần nó mơ hồ nghe được những tiếng ầm vang.

Trong mơ hồ, nó phát hiện ra có chút không thích hợp. Làm sao đám tu sĩ kia là không nhìn về mình nữa mà lại nhìn về phía sau mình.

Nhất là khi tiếng nói của Vương Lâm vang lên, chậm rãi truyền vào tai nó, khiến cho u Minh thú này thừ người ra, theo tiềm thức quay đầu lại nhìn một cái.

Cứ như vậy, nó chậm rãi quay đầu. ngơ ngác nhìn phía sau trống trơn, sững sờ nhìn Vương Lâm đã cách xa mình, giờ đang hướng về phía Thủy Đạo Tử mà bước tới.

Sau phút chốc ngây ngẩn, đồng tử trong hai mắt u Minh thú co rụt lại. vốn nó còn đang truyền ra tiếng rống giận, lúc này tiếng rống giận lại càng kịch liệt hơn. Chẳng qua tiếng rống này và tiếng rống lúc này hoàn toàn bất đồng. Tiếng rống này là do bị dọa mà phát ra!

Lông tóc toàn thân nó vốn dựng thẳng lúc này lập tức mềm lại, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy, vội vàng lui lại phía sau. Thậm chí trong tiếng gầm sợ hãi, nó còn nghe được tiếng trái tim đang đập thình thịch.

Rõ ràng lần này nó đã bị dọa cho kinh khiếp, không để ý tất cả mà nhằm về phía sau Vương Lâm lao tới, ánh mắt lộ vé sợ hãi và tủi thân vô cùng. Nhất là khi nghĩ tới vừa rồi mình ờ có chủ nhân ờ phía sau, không ngờ lại dám rống giận đối với đám tu sĩ khiến nó sợ hãi này, trong lòng u Minh thú run lên. khiếp sợ không thôi.

Vương Lâm cất bước nhanh chóng lao tới Thủy Đạo Tử, tốc độ cực nhaiih, chi thoáng cái đã tới bên người Thủy Đạo Tử, tay phải nắm quyền, không có bất cứ quyền ảo hư ảo nào xuất hiện nữa mà trực tiếp đấm tới!

– Một quyền này là ta đánh thay cho chủ nhân phong giới!

Thần sắc Vương Lâm dữ tợn, lời nói bình tĩnh, trong nháy mắt khi tới gần Thủy Đạo Tử liền đánh ra một quyền, trực tiếp đánh lên nguyên thần của Thủy Đạo Tử.

Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên vang lên. Nguyên thần của Thủy Đạo Tử phun ra một ngụm nguyên thần khí, trong nháy mắt liền trờ nên ảm đạm, vội vàng lui lại phía sau, trong mắt lộ vé tuyệt vọng.

– Ngươi không thể giết ta, ta là tu sĩ bước thứ ba.

Không đợi hắn nói xong, Vương Lâm lại tới gần một lần nữa, tiếp tục đám tới một quyền!

– Một quyền này là vì Lý Thiến Mai!

Tiếng nói của Vương Lâm bình thản tới đáng sợ. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, hai chân nguyên thần của Thủy Đạo Tử liền lập tức vỡ nát, hóa thành một lượng lớn nguyên lực tỏa ra bốn phương!

Tiếng kêu thảm thiết lại vang lên. Ánh mắt tuyệt vọng của Thủy Đạo Tử lộ ra vé điên cuồng. Nhưng trước mặt Vương Lâm thì vé điên cuồng này cũng không có tác dụng gì!

– Ta là nô bộc của chủ nhân phong giới, ngươi nếu nhận ta là nô bộc thì thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Đừng giết ta!

Thần sắc Vương Lâm lạnh lùng, lại cất bước đi tới, ầm ầm đánh ra quyền thứ ba!

– Một quyền này là vì tu sĩ Vân Hải tinh vực, vì những người của Quy Nguyên Tông ngươi vừa muốn giết!

Vương Lâm cắn răng, tay phải đánh lên ngực Thủy Đạo Tử.

Nguyên thần của Thủy Đạo Tử đã bị chấn động tới mức lờ mờ, nhìn lại gần như trong suốt, giống như sắp tiêu tán trong thiên địa rồi!

– Một quyền này là vì cơn lốc màu vàng vừa rồi của ngươi!

Vương Lâm rống giận, đánh ra quyền thứ tư!

Thân thể Thủy Đạo Tử bị cuốn đi, cánh tay trái của nguyên thần ầm ầm nổ tung!

– Một quyền này là vì Vương Lâm ta!

Tay phải Vương Lâm trong tiếng gầm nhẹ liền giơ lên, giống như bắt cả nhật nguyệt tinh thần, bắt cả tinh không, oanh kích tới!

Tiếng ầm vang kinh thiên truyền tới. Dưới một quyền này của Vương Lâm, tay phải hắn trực tiếp phá tan nguyên thần của Thủy Đạo Tử, xuyên qua ngực hắn, tạo thành một lỗ thủng thật lớn!

Hai mắt Thủy Đạo Tử tan ra, dưới một quyền này bị tung đi rất xa. Đau đớn kéo tới khiến hắn trong nháy mắt tinh táo.

– Một quyền này. Không vì gì cả, chi vì muốn giết ngươi!

Vương Lâm nghĩ không ra gì nữa, tay phải nắm thành quyền, đánh thẳng tới nguyên thần còn sót lại của Thủy Đạo Tử.

Trong lúc có chút thanh tinh sau cùng, Thủy Đạo Tử rống lên quân bài cuối cùng của hắn!

– Ta và Mộc Băng Mi tính mạng tương liên. Ngươi giết ta, chính là giết nàng! Nàng ta là nữ nhân của ngươi. Ngươi giết sao! Giết đi!

Thủy Đạo Tử điên cuồng ngửa mặt lên trời rống to, tiếng nói ầm vang truyền khắp thiên địa, truyền vào trong tâm thần Vương Lâm.

Ầm một tiếng, một quyền giết người này của Vương Lâm dừng lại phía trước Thủy Đạo Tử ba tấc!

Tâm thần Thủy Đạo Tử chấn động, ngước nhìn nắm tay đã dừng lại phía trước của Vương Lâm. vé mặt dữ tợn vô cùng, cười điên cuồng nói:

– Thế nào lại không giết, giết đi! Tới giết ta đi! Giết ta Mộc Băng Mi sẽ chết! Lão phu sớm đã chuẩn bị rồi. Mộc Băng Mi kia không hiểu gì hết. Lão phu khôi phục tu vi cho nàng, tặng nàng đan dược chính là muốn làm cho mệnh hồn của nàng và ta liên kết! Chiếc chuông màu vàng kia đã là cái gì. Nàng ta mới chính là hộ thân phù của lão phu!

Thủy Đạo Tử cười vang, cánh tay phải còn sót lại vung lên. Thiên địa đột nhiên vặn vẹo, ầm ầm biến ảo ra một cảnh tượng!

Trong mảnh biến ảo vặn vẹo kia không ngờ lại xuất hiện một đại trận. Trong trận pháp, một nữ tử đang khoanh chân ngồi. Hai mắt nàng nhắm nghiền, trên y phục màu trắng nhuốm đầy máu tươi, nhìn thấy mà giật mình!

Sắc mặt nàng tái nhợt, giờ phút này hình như nàng đã có phát hiện ra. Lông mi nàng run rẩy mờ ra, nhìn về phía trước, ánh mắt dường như có thể xuyên thấu qua mảnh thiên địa vặn vẹo kia, nhìn về phía Vương Lâm.

Dần dần khuôn mặt nàng lộ ra nụ cười. Chi là nụ cười này cũng lộ ra tử ý.

– Ta biết ngươi vẫn rất hận ta.

– Ta biết trong lòng ngươi vẫn đau đớn.

– Ta biết Liễu Mi có lỗi với ngươi. Liễu Mi là ta, ta chính là Liễu Mi.

– Những nãm gần đây thân thể ta ngày càng suy yếu. Dần dần ta đã quên bản thân mình là Mộc Băng Mi. Ta biết, ta muốn trờ thành Liễu Mi.

– Ta biết chúng ta không có kết quả gì. Nguyên nhân chính là do sự tồn tại của Bình nhi. Chúng ta chi có thể trờ thành người xa lạ mà quen thuộc.ta biết.ta biết.

– Đan dược nọ vốn ta cũng không dùng. Chi là ta mệt mỏi rồi. Côn Hư bị hủy diệt, quê quán bị tàn phá, chi còn lại mình ta. Ta không chịu nổi nữa rồi.cho dù tu vi có khôi phục thì đã sao. Cho dù có trờ lại làm thánh nữ thì đã sao.ta muốn nhìn thấy hài tử của ta. Nhưng ta lại không làm được.

– Giữa ta và ngươi có nghiệt duyên. Trong lòng ngươi vẫn luôn tồn tại một vết thương. Ngươi không nói ta cũng biết.

– Có thể dùng cách này, chết trong tay ngươi, ta không oán hận chút nào. Đây là do ta nợ ngươi, nợ Bình nhi. Ta nợ nó rất nhiều, rất nhiều.ta không phải là một người mẹ tốt.nếu có ngày Bình nhi thức tinh, hy vọng ngươi có thể nói với hắn, Lý Mộ Uyển mới là mẫu thân của hắn.

– Ta muốn lấy cái chết của ta để giải thoát gút mắc hai ngàn nãm nay với ngươi. Ta muốn được giải thoát.

Đôi hàng nước mắt trong suốt chảy xuống trên khuôn mặt Mộc Băng Mi, rơi xuống quần áo nàng, dung nhập vào trong vết máu tươi khiến người khác nhìn phải giật mình kia, khiến cho vết máu tươi dường như trờ lên mơ hồ.

Nàng nhắm hai mắt lại, giơ tay phải lên, hướng về phía mi tâm mình đột nhiên ấn một cái!

Thủy Đạo Tử kia sửng sốt. Trong giờ khắc này hắn tựa hồ còn để ý tới sinh tử của Mộc Băng Mi hơn cả Vương Lâm. Vương Lâm trầm mặc, trong nháy mắt khi tay phải Mộc Băng Mi giơ lên muốn tự vẫn thì ánh mắt hắn bừng sáng, tay phải dừng lại trước Thủy Đạo Tử ba tấc không chút do dự trực tiếp đánh tới!

Cùng lúc này, cánh tay trái hắn cũng giơ lên. Một ngón tay hắn điểm vào Mộc Băng Mi trong thiên địa hư ảo kia, một lời định thân. Tay phải Mộc Băng Mi đang giơ lên liền dừng lại.

Tiếng ầm vang kinh thiên vọng ra. Một luồng lực lượng điên cuồng không cách nào hình dung nổi tràn vào trong nguyên thần đã bị tàn phá của Thủy Đạo Tử, trong nháy mắt đánh tan cánh tay phải của hắn, đồng thời chui vào trong đầu nguyên thần của Thủy Đạo Tử, ầm ầm bóp nát linh hồn hắn. hóa thành một tiếng kêu thảm thiết.

Thủy Đạo Tử, nô bộc của chủ nhân phong giới, đại trưởng lão của Thần Tông, tu sĩ bước thứ ba của Vân Hải tinh vực đã chết!

Trong nháy mắt khi hắn tử vong, một loạt khẩu quyết phức từ trong miệng Vương Lâm truyền ra. Khẩu quyết này ít người nghe hiểu được, chi có cửu tinh cổ Yêu của Quỷ Tông lúc này đang mơ hồ tán đi trong tích tắc liền biến sắc!

– Đạo Cổ hóa mệnh thuật! Đây là Đạo cổ hóa mệnh thuật! Nghe đồn cổ tộc tổ tiên cả đời chi thi triển được ba lần Hóa mệnh thuật này!

Đạo Cổ hóa mệnh thuật là do Vương Lâm biết được từ truyền thừa trong vùng đất cổ mộ. Thuật này đối với Lý Mộ Uyển vô dụng nhưng trong giờ phút này lại có thể đem toàn bộ sinh cơ của Thủy Đạo Tử nhanh chóng chuyển cho Mộc Băng Mi vốn có sự liên hệ với hắn!

Hắn bóp nát hồn phách của Thủy Đạo Tử nhưng lại bảo lưu lại sinh cơ. Đây chính là điểm mẩu chốt nhất. Vương Lâm không hủy diệt toàn bộ mà để lại cho Mộc Băng Mi phần tính mạng và sinh cơ mà Thủy Đạo Tử liên kết với nàng!

Nếu đổi lại là năm đó, chuyện này Vương Lâm không làm được. Nhưng hôm nay hắn đã có thể thực hiện!

Thân thể Mộc Băng Mi bị Định thân thuật chế trụ lúc này chấn động. Toàn bộ sinh cơ của Thủy Đạo Tử trong phút chốc dùng một loại phương thức đặc thù dung nhập vào cơ thể nàng, tiến hành một loại dung hợp quỷ dị!

– Ngươi không nợ Bình nhi, cũng không nợ ta.

Vương Lâm nhìn thật sâu Mộc Băng Mi trong vùng thiên địa vặn vẹo kia, tay phải vung lên, giải Định thân thuật.

Cùng lúc này, u Minh thú mang theo sự sợ hãi và tủi thân vội vàng chạy tới, một lần nữa đứng bên canh Vương Lâm. vẻ tủi thân trong mắt nó rất dày đặc, giống như oán giận Vương Lâm vừa rồi vì sao lại đột nhiên rời đi, hại nó lúc này nghĩ lại cũng cảm thấy sợ hãi.

Sau khi tới bên cạnh Vương Lâm. u Minh thú này hình như lại tìm lại được sự tin tưởng, lại truyền ra tiếng rống giận, lông mao lại một lần nữa dựng đứng lên, lộ vẻ rất uy vũ, nhìn chằm chằm vào đám tu sĩ phía trước, thần sắc lộ vẻ dữ tợn, dường như chi cần Vương Lâm phất tay nó sẽ vọt lên.

Chẳng qua lần này nó ngoài việc rống giận ra thì còn thinh thoảng lại liếc nhìn Vương Lâm. Nếu Vương Lâm lui lại phía sau nó sẽ không do dự lập tức lui lại. Chuyện lúc trước hiển nhiên đã cho nó một bài học lớn, khiến nó nhớ tới bây giờ.

Nhất là nghĩ tới chuyện mình không hề phát hiện ra Vương Lâm đã rời đi, vẫn đứng đó rống giận, tâm thần nó run lên, dưới sự tức giận và xấu hổ, gầm thét lại càng kịch liệt.

Những tiếng gầm nhẹ truyền ra trước sự tử vong của Thủy Đạo Tử, xâm nhập vào đám tu sĩ bốn phía đang trầm mặc.

– Tu sĩ Yêu Tông tham kiến Phong Tôn!

Đám người Yêu Tông sau khi trầm mặc một lát liền dưới sự dan dắt của tông chủ đồng thời vái một cái.

– Tu sĩ Thần Tông. Tham kiến Phong Tôn!

Người của Thần Tông, cũng đã nhìn thấy tất cả, giờ phút này tâm trạng phức tạp ôm quyền hướng về phía Vương Lâm.

– Quỷ Tông Vân Hải tham kiến Phong Tôn!

Tu sĩ Quỷ Tông cũng theo sau Đại Hư thượng nhân ôm quyền với Vương Lâm.

– Tu sĩ Vân Hải tham kiến Phong Tôn!

Càng nhiều tiếng nói từ bốn phương tám hướng đồng loạt vang lên. Đông đảo tu sĩ đều tiến lên ra mắt Vương Lâm!

Chương 1422: Phong Tôn!

Tiếng nói như sóng truyền khắp tu chân tinh của Thần Tông, càng lúc càng lớn, cuối cùng ầm ầm chấn động cả thiên địa.

Vương Lâm nhìn đám tu sĩ trước mắt, thần sắc bình tĩnh. Từ một khắc sau khi hắn trở về, Vương Lâm đã biết mình nếu đã đạt được truyền thừa của chủ nhân phong giới thì nhất định sẽ được tiếp tục truyền tới đời sau.

Nhất là khi hắn cảm nhận được vinh quang của Vân Hải tinh vực, giờ phút này liền trầm mặc, hướng về phía mọi người ôm quyền. Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn trở lại phía sau Vương Lâm, nhìn bóng lưng hắn. Thần sắc Chu Cẩn lúc này rất phức tạp, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Hắn không ngờ nổi thân phận Vương Lâm này trong giới nội lại tôn quý như thế.

– Phong Tôn.

Linh Động Thượng Nhân là người có tư tưởng đơn giản nhất. Hắn là người Vương Lâm dựa vào thực lực bản thân luyện hóa, đã trở thành thâm căn cố đế, thần sắc bình tĩnh nhìn về phía trước.

– Chu Đức ở Triệu Hà tinh vực tham kiến Phong Tôn.

Lão già mặc hắc y cười khổ hướng về phía Vương Lâm vái một cái.

– Vân Phong Tử ở Triệu Hà tinh vực tham kiến Phong Tôn. Việc đắc tội trước đây chỉ là hiểu nhầm, xin Phong Tôn chớ để ý.

Nam tử kia cũng cười khổ ôm quyền nói.

– Lão phu Hồng Sam Tử năm đó có ước định với chủ nhân phong giới, hôm nay ngươi giết gã nô bộc kia, thể hiện uy thế của Vân Hải tinh vực, xứng đáng là chủ nhân phong giới đời tiếp theo. Nhưng lúc này giới ngoại sắp xâm lấn, lấy lực lượng của giới nội chúng ta rất khó chống cự, nhưng không thể không đánh. Bên cạnh ngươi có hai tu sĩ bước thứ ba, hơn nữa tu vi của bản thân ngươi cũng không kém. Nhưng như thế còn không đủ. Ngươi vốn là chủ nhân phong giới, nên chuẩn bị tốt, cùng lão phu, cùng cả giới nội chuẩn bị chết trận.

Ánh mắt Hồng Sam Tử như điện, nhìn về phía Vương Lâm, trên người lộ ra một luồng uy áp có thể so với Lam Mộng Đạo Tôn.

Vương Lâm trầm mặc chỉ trong chốc lát rồi gật đầu.

– Lão phu Nam Vân Tử, xin nói tiếp. Ngươi cũng là tu sĩ Côn Hư. Lão phu lúc trước nghe Hồng Sam Tử truyền âm, ngươi đã từng đi giới ngoại. Thực lực giới ngoại lúc này như thế nào?

Lão già hư ảo đến từ Thi Âm Tông chậm rãi mở miệng.

Thời gian chậm rãi trôi qua. Tu sĩ bên trong Thần Tông dần dần tản đi, cả Vân Hải tinh vực lại một lần nữa chìm đắm trong không khí khẩn trương chuẩn bị cho chiến tranh.

Hồng Sam Tử cùng với Nam Vân Tử sau khi nghe Vương Lâm nói lại mọi chuyện thì đều trở nên trầm mặc, ánh mắt lộ vẻ lo lắng. Sự mạnh mẽ của giới ngoại còn hơn sự dự đoán của bọn họ vài phần.

– Vây khốn hai thái cổ ngủ tôn, còn có Đại Hoang Thượng Nhân. Việc này ngươi đã lập công lớn rồi. Nếu không thì trận chiến này sợ rằng càng gian nan hơn nữa.

Hồng Sam Tử thở dài.

– U Minh thú này có hơi khác biệt so với trí nhớ của lão phu. Cơn lốc màu vàng bị nó nuốt kia, hy vọng ngươi nên quan sát một chút. Cái chuông màu vàng đó hiển nhiên là do viễn cổ tiên vực đưa tới để chuẩn bị cho chiến tranh nhưng bị Thủy Đạo Tử hủy diệt đi. Còn chuyện mà Lỗ Phu Tử nói về Thất Thải Giới lần trước, việc đó cũng cần lập tức xử lý. Thất Thải Giới ở Liên Minh Tinh Vực thì ngươi đã chủ động yêu cầu, vậy thì thôi đi. Những nơi khác thì đám người lão phu sẽ liên hợp thần thức để tìm kiếm cẩn thận, phá hủy toàn bộ.

Thần sắc Nam Vân Tử trầm trọng, chậm rãi mở miệng.

– Về phần Thái A La, phong ấn của ngươi tạm thời chỉ có thể giải khai một nửa, đợi tới khi cuộc chiến với giới ngoại chấm dứt mới có thể giải một nửa còn lại.

Ánh mắt Hồng Sam Tử rơi lên người Thái A La để chân trần.

Thái A La nhướng mày, trầm mặc một lát rồi gật đầu.

Vương Lâm hướng về phía mọi người ôm quyền, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mộc Băng Mi đang ngồi trong thiên địa hư ảo, thu hồi ánh mắt, mang theo U Minh thú và hai người Linh Động Thượng Nhân, Chu Cẩn cáo từ rời đi.

Vừa cất bước, ở trong Thần Tông này, Vương Lâm không hề dừng lại, xoay người từng bước bước đi. Nhưng trong tích tắc khi hắn rời đi, một đạo thần niệm được hắn truyền ra phủ khắp thiên địa.

– Thần Tông là do chủ nhân phong giới sáng lập ra. Ta chính là chủ nhân phong giới đời này, lệnh cho người của Thần Tông nghe theo mệnh lệnh của Mộc Băng Mi, cho Mộc Băng Mi trở thành tông chủ của Thần Tông.

Tu sĩ Quy Nguyên Tông dung nhập Thần Tông.

– Xin tuân theo chỉ ý của chủ nhân phong giới.

Tất cả tu sĩ Thần Tông đồng loạt nói.

Bên trong Vân Hải tinh vực, sương mù tản đi dần dần lại hiện ra một lần nữa nhưng không còn dày đặc như trong dĩ vãng, không thể che lấp lấn át được tinh không. Cơn sóng gợn màu vàng kia tràn qua đã khiến cho Phong Giới Đại Trận vốn ẩn dấu giờ hiện ra.

Trận pháp này hiện lên rõ ràng trong mắt của tu sĩ trong tinh không.

Thân thể Vương Lâm xuất hiện trong tinh không, yên lặng đi về phía trước. Giết Thủy Đạo Tử xong, chuyện quan trọng nhất trong lòng hắn lúc này là hắn phải về nhà.

Nhìn về phương hướng quê hương, vẻ mặt Vương Lâm chậm rãi trở nên nhu hòa. Dù là La Thiên Tinh Vực, Vân Hải tinh vực cũng không chính thức là quê hương hắn. Chỉ có một nơi đó chính là Côn Hư tinh vực.

– Thanh Thủy sư huynh. Năm đó ta không có thực lực đi cứu ngươi, hôm nay ta tới rồi đây.

Vương Lâm tiến về phía trước, đi thẳng tới Côn Hư tinh vực.

Nhưng đúng vào lúc này, cả Vân Hải tinh vực đột nhiên xuất hiện biến cố kinh thiên.

Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, mấy bộ tộc còn lại của Nguyệt Phệ tộc thuộc Thái cổ Tinh Thần đều có những đạo kiếm quang gào thét, phá vỡ hư không, dùng tốc độ cực nhanh lao vào trong Phệ Nguyệt tộc.

Kiếm quang kia chưa tới gần thì đã có những tiếng nổ ầm ầm vang lên, khiến cho tộc nhân của cả mấy bộ lạc cả Phệ Nguyệt tộc này đều nghe thấy cả.

Trong khi bọn họ ngẩng đầu lên, kiếm quang kia chợt lóe lên, tuôn ra ánh sáng vạn trượng, bao phủ tám phương. Một giọng nói già nua chậm rãi vang lên khắp thiên địa.

Trưởng Tôn hội ban chiếu cho Phệ Nguyệt tộc, dùng toàn bộ lực lượng của tộc đánh vào vào phía đông của Phong Giới Đại Trận.

Tất cả tu sĩ của Phệ Nguyệt tộc nghe vậy tâm thần đều chấn động, sau thời gian trầm mặc ngắn ngủi liền gầm lên một tiếng kinh thiên, toàn tộc bắt đầu khởi động. Bọn họ đã đợi ngày này từ rất lâu rồi.

Thái Cổ Tinh Thần. Hồn Thiên tộc. Tinh vực của tộc này trong tích tắc cũng có kiếm quang gào thét lao tới, giọng nói già nua lại vang lên.

– Chiếu của Trưởng Tôn hội, Hồn Thiên tộc tập hợp người đánh trận đầu tiên nhập giới.

– Chiếu của Trưởng Tôn hội, Thái Tịnh tộc bày trận, đánh trận đầu tiên nhập giới.

– Chiếu của Trưởng Tôn hội, lực lượng còn lại của Hỏa Phệ tộc, bày trận ở phía đông, chuẩn bị cho trận chiến đầu tiên nhập giới.

– Chiếu của Trưởng Tôn hội, Long Ma tộc bài trận ở phía đông, chuẩn bị cho trận chiến đầu tiên nhập giới.

Đồng thời vào lúc này, hơn mười bộ tộc Thái cổ Tinh Thần đều nhận được chiếu lệnh của Trưởng Tôn hội, đồng loạt ra quân.

– Lão phu là phó hội trưởng Trưởng Tôn hội – Đông Địch Tử, chủ trì trận chiến nhập giới đầu tiên.

– Lão phu Nam Chiếu Thượng Nhân, cùng Đông Địch Tử chủ trì trận chiến nhập giới đầu tiên này.

– Vân Lạc đại ti của Trưởng Tôn hội vì đại chiến.

Ba tiếng nói cuối cùng này vang vọng trong Thái cổ Tinh Thần, rơi vào trong tai một một người dân Thái cổ Tinh Thần khiến cho bọn họ trong phút chốc tràn ngập chiến ý.

– Giết thẳng và giới nội, giết hết tất cả sinh linh còn sống, một tấc cây có cũng không để lại. Khiến cho những con kiến hôi trong giới nội biết uy nghiêm thiên đạo thái cổ của chúng ta, khiến cho tu sĩ hôi thối trong giới nội biết ý chí của thái cổ chúng ta.

– Tu sĩ hôi thối trong giới nội cực kỳ hung tàn, là thứ dân cư không thể giáo hóa được. Dân cư thái cổ tinh thần chúng ta phải dùng giết chóc để điểm hóa, để khiến chúng hiểu ra chân đạo.

– Giết vào giới nội.truyện tà tu audio

– Giết sạch đám tu sĩ hôi thối kia.

– Cướp đi tất cả bảo vật, sau cuộc chiến này pháp bảo đan dược lô đỉnh đều thuộc về người cướp được.

– Mở lại Thái cổ Tinh Thần bảng, lưu danh muôn thủa. Một ngàn người đứng đầu có thể có được cơ duyên từ viễn cổ tiên vực, một trăm người đứng đầu có thể trở thành đệ tử của tiên phi, mười người đứng đầu có thể nắm quyền một giới.

Ba người đứng đầu nếu là tu sĩ bước thứ ba liền ban cho mười phần đạo linh tam phẩm. Nếu không phải bước thứ ba thì sẽ được trở thành đệ tử của chưởng tôn.

Người đứng đầu trong cuộc chiến cuối cùng tại Thái cổ Tinh Thần bảng sẽ được trở thành đạo lữ song tu với tiên phi. Từ nay về sau chính là tiên tôn.

Từng đạo thần niệm điên cuồng quanh quẩn trong Thái cổ Tinh Thần, hoàn toàn kích thích chiến ý tàn nhẫn của cả Thái cổ Tinh Thần. Những tiếng gầm thét từ các bộ lạc truyền ra, hòa hợp làm một, chấn động cả Thái cổ Tinh Thần.

Đối với các bộ lạc trong Thái cổ Tinh Thần, chiến tranh chỉ vì một lý do, đó là đoạt.

Cướp đoạt hết thảy những vật mà bọn chúng muốn, cướp đoạt hết thảy nữ tu lô đỉnh, đoạt. Đoạt. Đoạt.

– Đám tu sĩ hôi thối giới nội có một người tên gọi Vương Lâm. Người này dùng thủ đoạn hèn hạ giết toàn Thiểm Lôi tộc, diệt một bộ phận Phệ Nguyệt tộc, lại tàn sát vô số dân cư giới ngoại ta.

Sau khi Thái cổ Tinh Thần bảng mở ra, đồng thời mở ra Tất sát bảng của giới ngoại. Người này tạm thời nằm trên bảng, ai có thể giết hắn được coi là đã giết được một vạn tu sĩ giới nội.

– Giết giết giết giết.

Tiếng hô tràn ngập giới ngoại. Bên ngoài khu vực phía đông Phong Giới Đại Trận, mười ba bộ tộc đánh trận đầu tiên đã tập hợp. Gần chín vạn tu sĩ dày đặc, liếc mắt đã thấy vô số con người. Đám tu sĩ này hai mắt lộ vẻ hưng phấn, lộ vẻ tàn nhẫn khát máu, nhìn chằm chằm vào Phong Giới Đại Trận, chỉ chờ đại trận mở ra sẽ nhảy vọt vào.

Trên mi tâm của mỗi người đều có ấn ký, dưới sát khí tàn nhẫn này, một luồng khí tức quỷ dị không người nào phát hiện tràn ngập nơi này. Dưới khí tức này, nhiệt huyết chín vạn tu sĩ sôi trào, dần dần trở lên điên cuồng.

Bọn họ giống như những con mãnh thú đói khát lâu ngày, giờ phút này muốn cắn nuốt mọi vật.

Tại một tiệc rượu trong tinh không xa xa có bốn người đang phiêu phù. Người tổ chức là một lão già mặc hắc bào, hai mắt hơi hé mở, mơ hồ lóe lên. Ấn ký ở mi tâm của hắn là một con rắn màu đen.

Đông Địch Tử.

Dù không phải là một trong ngũ tôn nhưng tu vi của người này cũng đã đạt tới Không Huyền sơ kỳ.

Bên cạnh hắn là một người thanh niên. Hình dáng người này rất thanh tú nhưng đôi mắt lại dài nhỏ, nheo lại trông như hai cái khe, lộ ra hàn quang dày đặc.

Bên ngoài thân thể hắn còn có một tầng sương mù dày đặc, khiến cho người này thoạt nhìn rất quỷ dị. Ấn ký ở mi tâm của hắn là một đám sương mù màu đen đang quay cuồng.

Nam Chiếu Thượng Nhân. Trong Thái cổ Tinh Thần, dù không có được tu vi như Đại Hoang Thượng Nhân, mới chỉ là Không Linh sơ kỳ nhưng độc công của hắn lại nổi danh ngang với Đại Hoang Thượng Nhân.

Hai người bên cạnh là lão tổ Hỏa Tước tộc sắc mặt cực kỳ âm trầm. Hắn nhìn chằm chằm vào Phong Giới Đại Trận, đôi mắt lộ sát khí điên cuồng.

Ở phía trước ba người còn có một nữ tử mặc vân sa(l). Nữ tử này cúi đầu, mái tóc mượt mà rủ xuống. Người này chính là Vân Lạc đại ti. Lúc này đôi tay nàng đang nhanh chóng bắt quyết, dường như đang tính toán điều gì, đôi mắt lộ vẻ lo lắng.

(1): Áo diệt bằng nhiễu.

– Lần này phải cảm tạ Vân Lạc đại ti đã tính ra giới nội đã tìm được Thất Thải Giới mà chưởng tôn đã bố trí. Nhưng những con kiến hôi trong giới nội sao có thể biết được chi tiết bố cục của chưởng tôn đại nhân được chứ.

Khóe miệng Đông Địch Tử lộ nụ cười lạnh.

– Mục đích cuộc chiến này không phải để giết người mà là để bố trí truyền tống trận. Điểm này xin các hạ nhớ kỹ. Mặt khác, Vương Lâm kia cũng phải nhanh chóng giết chết, tuyệt không để hắn trốn thoát.

Vân Lạc đại ti ngước lên, lộ ra cái cổ tuyệt mỹ, chậm rãi mở miệng.

Chương 1423: Một trận chiến nhập giới

Thần sắc Đông Địch Tử như thường, cười ha hả nhưng trong lòng lại không đồng ý với những lời này. Ánh mắt hắn nhìn về phía đại quân chín vạn tu sĩ Thái cổ Tinh Thần, cảm thụ luồng khí thế tàn bạo và sát khí điên cuồng của bọn họ, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Lòng dạ đàn bà mà thôi. Đó chính là sát khí của binh sĩ đã bốc lên tận trời, há có thể bảo họ không chém giết, về phần tu sĩ Vương Lâm kia nhiều nhất cũng chỉ có tu vi Thiên Nhân suy kiếp, chẳng qua vận khí tốt một chút nên mới làm được một số chuyện mà thôi. Giết người này thật sự quá dễ dàng, đâu có phải chuyện gì to tát chứ.

Trận chiến đầu tiên này chính là để giết người cướp vật, bố trí truyền tống trận là thứ hai, cuối cùng thuận tay giết Vương Lâm mà thôi.

Ngay khi trong đầu Đông Địch Tử đang có những ý niệm này, đột nhiên thần sắc hắn thay đồi, nhìn về phía xa xa. Cùng lúc đó, Nam Chiếu Thượng Nhân, Lão tổ Hỏa Tước Tộc và cả Vân Lạc đại ti đều đồng thời nhìn về phía tinh không xa xa.

Một luồng uy áp mênh mông từ trong tinh không ầm ầm tràn tới, áp chế tiếng gầm thét cuồng bạo của chín vạn tu sĩ bên ngoài trận pháp. Tiếng ầm vang này tràn tới, cuối cùng ngưng tụ ánh mắt của toàn bộ tu sĩ nơi này.

Chợt thấy trong tinh không có một tòa lầu các màu đen khổng lồ xuất hiện. Tòa lầu các này quá lớn, giống như một tu chân tinh vậy, bốn xung quanh còn tràn ngập sương mù vô tận, khiến cho người ta nhìn lại mà cảm thấy mơ hồ.

Mơ hồ có thể nhìn thấy bốn phía quanh lầu các lơ lửng mấy ngàn tu sĩ. Đám tu sĩ này đều mặc hắc y, ấn ký trên mi tâm đều giống nhau, là một thanh kiếm màu đen. Mỗi một tu sĩ mặc hắc y đều tỏa ra khí tức lạnh băng tới cực điểm. Thần sắc bọn họ lạnh lùng, lơ lửng bên ngoài lầu các màu đen kia, tiến theo nó về phía trước.

Một luồng sát khí lặng băng bao phủ tinh không.

– Là Thị Kiếm tộc.

– Là tu sĩ hộ điện của Thiên Phạt điện của Trưởng Tôn hội – Thị Kiếm tộc.

– Nghe đồn mỗi một tu sĩ trong Thị Kiếm tộc này đều có tu vi cực kỳ kinh khủng, tu hành Phá hồn nhất kiếm, uy lực kinh người.

– Thị Kiếm tộc ở đây, như vậy đại điện này chính là Thiên Phạt điện của Trưởng Tôn hội rồi. Không ngờ được trận chiến đầu tiên mà Trưởng Tôn hội đã cho một trong tứ điện ra mặt.

Tòa lầu các khổng lồ màu đen kia chậm rãi bay tới gần, uy áp truyền ra càng nhiều, bao phủ bốn phương tám hướng, khiến chín vạn tu sĩ kia đều phải đồng thời vái một cái.

– Chúng ta xin tham kiến Thiên Phạt điện.

Tiếng nói của chín vạn tu sĩ trào dâng như sóng.

Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, tòa lầu các khổng lồ này chậm rãi dừng lại. Tu sĩ mặc hắc y bốn phía vẫn lạnh lùng không nhúc nhích như trước.

– Tuân theo mệnh lệnh của Trưởng Tôn hội, lão phu tới đây đốc chiến.

Một tiếng nói tang thương hỗn tạp từ trong lầu các màu chậm rãi đen truyền ra. Tiếng nói này còn lộ ra một luồng uy áp khiến tiếng nói của chín vạn tu sĩ đều bị áp chế.

– Hiện tại lão phu sẽ mở Phong Giới Đại Trận này ra. Chiến tranh bắt đầu.

Tiếng nói già nua kia lại truyền tới, dường như còn kèm theo một tiếng thở dài. Ngay sau đó, một luồng sáng màu đen từ trong lầu các lóe lên, lao thẳng vào tinh không.

Đây là một thanh kiếm, một thanh kiếm trong suốt.

Kiếm dài bảy thước, rộng chừng tam tấc, toàn thân trong suốt, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Trên thân kiếm này còn tràn ngập lực lượng hương hỏa, khiến cho bên ngoài tinh không hiện lên một cảnh tượng hư ảo vặn vẹo.

Trong cảnh tượng hư ảo này, có thể thấy một thế giới hương hỏa. Trong hương hỏa giới này có rất nhiều hương hỏa dân đang ngồi khoanh chân, điên cuồng hiến tế hương hỏa bản thân.

Đồng thời với sự xuất hiện của thanh kiếm trong suốt này, bên trong Thái cổ Tinh Thần, tại một thế giới không tồn tại tinh không lúc này có một cái khe không gian bị mở ra.

Nơi này tiên khí lượn lờ, mây lành tỏa sáng vạn trượng. Trên mặt đất còn có một tòa tiên sơn, sơn vân bao phủ. Trên đỉnh núi lúc này có một nữ tử.

Nữ tử này thoạt nhìn giống như phụ nhân, tướng mạo dù không tuyệt đẹp nhưng lại có một luồng khí tức ung dung cao quý tỏa ra. Nàng mặc quần áo trong cung, trên mi tâm của một loạt những điểm tròn màu đỏ.

Ngẩng đầu nhìn bầu trời, đôi mắt nữ tử này lóe lên hàn quang, ngọc thủ giơ lên điểm về phía trước. Lập tức liền có một thanh ngọc như ý biến ảo ra. Trên ngọc như ý có một đóa hoa, vốn là vật chết nhưng giờ phút này bị nữ tử điểm vào dường như được ban cho tính mạng, lập tức sống động hẳn lên.

Nó vươn mình, chín cánh hoa nở ra xoay tròn, rơi xuống tạo thành một cơn lốc, lao thẳng lên bầu trời, biến mất hoàn toàn.

– Ngươi vừa rồi còn chưa quyết định, để ta giúp ngươi một phen.

Nữ tử này nhẹ giọng nói, tay trái gỡ từ trên đỉnh đầu xuống một cây thoa vàng, vung về phía trước.

Tại Lam Ti tộc, bên trên Lam Sơn truyền ra một điệu đàn. Điệu đàn này dù rất ưu mỹ nhưng rất quỷ dị là khi thì lại sát phạt như thập diệp mai phục, khi thì ôn nhu như tiên âm. Hai loại thái cực hoàn toàn trái ngược này dung hợp vào trong tiếng đàn hình thành một cảm giác vô cùng phức tạp.

Lam Mộng Đạo Tôn nhắm hai mắt, hai tay đặt trên cây đàn trước người. Cây cổ cầm truyền ra dao động, dường như đang do dự lựa chọn.

Liên Minh Tinh Vực ngồi bình thản đối diện với phụ thân, yên lặng nhìn phụ thân, thủy chung không mở miệng nói câu nào.

Đúng lúc này thì bầu trời Lam Sơn đột nhiên xuất hiện gợn sóng. Từ bên trong gợn sóng, một đạo kim quan lóe ra. Kim quang này chính là một chiếc thoa cài tóc.

Chiếc thoa này phá vỡ hư không lao thẳng tới Lam Sơn, xuyên qua căn phòng trên đỉnh núi, mang theo tiếng gió rơi vào giữa Lý Thiến Mai và Lam Mộng Đạo Tôn, hung hãng cắm xuống mặt đất.

Tiếng đàn đột nhiên dừng lại. Dây cổ cầm keng một tiếng liền bị đứt làm đôi, dây đàn vãng tung lên cao. Lam Mộng Đạo Tôn mở bừng hai mắt, nhìn chăm chú vào chiếc thoa trên mặt đất, ánh mắt lộ vẻ phân vân thống khổ.

Hồi lâu hắn thở dài một tiếng, tay phải vung về phía trước. Nhất thời dây đàn vừa bị đứt làm đôi kia liền bị ánh sáng màu lam bao phủ. Lam Mộng Đạo Tôn cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Sau khi máu tươi dung nhập vào trong dây đàn, lao thẳng về phía bầu trời.

Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, phía trước tòa lầu các màu đen, bên phải thanh kiếm trong suốt, chín cánh hoa xoay tròn hình thành một cơn lốc tới kinh thiên.

Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng màu lam gào thét lao tới. Đoạn dây đàn đứt kia tới nơi này, bên trong có dung nhập máu tươi của Lam Mộng Đạo Tôn, chứa tu vi cả đời của hắn, cũng có một lượng lớn hương hỏa lực của Lam Mộng Đạo Tôn.

Bên trong Thái cổ Tinh Thần, tại vùng cực tây, tinh không lộ ra một màu trắng nhạt, một khi tu sĩ tiến vào nơi này liền lập tức cảm nhận được một cảm giác lạnh như băng truyền vào tâm thần, giống như toàn bộ tu vi và thân thể trong nháy mắt sẽ bị cảm giác lạnh lẽo này đông cứng.

Xa xa có chín tu chân tinh quay tròn. Chín tu chân tinh này nhìn từ xa giống như chín khối hàn băng khổng lồ. Hoặc có thể nói là một khối.

Một khối hàn băng do chín tu chân tinh tạo thành, lớn tới vô cùng.

Trong vòng khối hàn băng khổng lồ này có một đồng tử ước chừng bảy tám tuổi đang khoanh chân ngồi, toàn thân bị đóng băng. Đúng lúc này đồng tử dường như đã chết kia mở bừng đôi mắt. Hai mắt nó quỷ dị tới cực điểm, mỗi bên mắt không ngờ lại có ba con ngươi.

Tam đồng chi tu.

Trong nháy mắt khi hai mắt hắn mở ra, tầng băng phong bế chín khối tu chân tinh khổng lồ này ầm ầm nổ tung. Hai tròng mắt hư ảo khổng lồ bất ngờ xuất hiện trong băng tầng khổng lồ này.

Hai tròng mắt kia giống như hai mắt của đồng tử, đều có ba con ngươi. Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, ba con ngươi này lóe lên, hóa thành ba đạo u quang lao thẳng vào tinh không.

Bên trong Thái cổ Tinh Thần còn có một cái khe không gian tràn ngập tiên khí. Bên trong cái khe này có một khối đại lục trôi nổi. Khối đại lục này vô cùng cổ kính, không biết tách ra từ nơi nào.

Ở trên đại lục này có một nữ tử đang ngồi khoanh chân. Nữ tử này mặc hồng y, ngay cả mái tóc cũng màu đỏ, nhìn qua tươi sáng tới cực điểm.

Nữ tử này dù đang ngồi khoanh chân nhưng quần áo lại ép sát vào thân thể. Do vậy mà từ phía sau nhìn lại, phần eo của nữ tử này lộ ra thon thả vô cùng, kết hợp với đường cong của cặp mông khiến dáng người càng thêm nổi bật, đủ để khiến tất cả tu sĩ phải động tâm.

Dung nhan nàng tuyệt mỹ, trắng trẻo xinh tươi, lúc này mi mắt run rẩy, chậm rãi mở hai mắt, đôi mắt như có vẻ ai oán trời cho, ngọc thủ giơ lên, đặt nhẹ lên môi cắn một cái. Hành đồng này có thể khiến kẻ khác nhìn thấy mà phát cuồng.

Hình như có một tiếng than nhẹ truyền ra. Ngón tay nàng bị cắn chảy máu, điểm vào hư không phía trước người. Ba giọt máu tươi bay ra, bất ngờ hóa thành những quỷ ảnh dữ tợn. Hình tượng của quỷ ảnh này cực kỳ đáng sợ, vừa mới xuất hiện liền ngửa mặt lên trời rít gào, khói đặc bên ngoài thân thể cuồn cuộn dâng lên tràn ngập bầu trời, tạo nên tiếng hô kinh thiên.

Một lát sau, ba quỷ ảnh này hướng về phía phía nữ tử áo hồng này vái một cái, đồng loạt cất bước, thoáng một cái đã biến mất trong thiên địa.

Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, bên cạnh thanh kiếm trong suốt, dây đàn, chín cánh hoa, u quang lóe lên, lập tức một con mắt biến ảo ra, trong mắt có ba con ngươi, nhìn mà giật mình.

Ngay lúc con mắt có ba con ngươi xuất hiện, tiếng gầm thét ầm ầm vang lên. Ba quỷ ảnh khổng lồ vạch ngang sao trời hiện ra.

Ngay lúc những tu sĩ bước thứ ba của giới ngoại đang ngưng tụ pháp bảo và tu vi thì bên trong Thái cổ Tinh Thần, ở trong một mảnh tinh không vẫn luôn lơ lửng, tại cung điện của chưởng tôn, người mặc hắc bào bị lực lượng một tiếng rống của Vương Lâm bức lui, chịu trọng thương lúc này đang ngồi khoanh chân dưới ánh nến. Hắn ngẩng phắt đầu, cánh tay phải khô héo giơ lên hung hãng chụp về phía trước một cái.

– Tĩnh Trung Lao Nguyệt.truyện huyền huyễn audio

Tiếng nói của người mặc hắc bào khàn khàn, lộ vẻ suy yếu, chậm rãi mở miệng, vang vọng khắp cung điện.

Phong Giới Đại Trận ầm ầm chấn động. Dưới ánh mắt chín vạn tu sĩ bên ngoài trận, trận pháp run rẩy, trở nên mơ hồ. Hình như trận hồn bị một lực lượng mạnh mẽ từ trong tinh không truyền tới, mạnh mẽ lôi ra khỏi trận.

Đại trận chấn động, ánh sáng lóe lên. Đủ loại linh hồn trong trận pháp lóe ra, các loại pháp bảo máu tanh tuôn ra uy lực kinh thiên.

Đúng lúc này, chấn động của Phong Giới Đại Trận truyền vào trong giới nội, khiến Vương Lâm đang tiến bước chú ý, đồng tử trong hai mắt co rụt lại nhìn lên.

Thế gian xác thực có sự trùng hợp. Chín vạn tu sĩ bên ngoài đại trận nếu không có đại trận sẽ có thể thấy rõ ở trong giới nội, Vương Lâm với mái đầu bạc trắng không ngờ đang đứng ngay trước mặt bọn họ mà nhìn lại.

Chương 1424: Phá trận

Đây là trận chiến đầu tiên của Thái cổ Tinh Thần. Vị trí bọn họ lựa chọn chính là Vân Hải tinh vực. Mà điểm bọn họ muốn phá vỡ lúc này lại chính là chổ Vương Lâm đang đứng.

Chấn động của Phong Giới Đại Trận truyền vào trong giới nội. Trong ánh mắt của Vương Lâm, hắn thấy rõ ràng cái lưới tạo thành đại trận kia lúc này mơ hồ trở nên hỗn loạn, dường như có một luồng lực lượng đang muốn xuyên thấu nơi này đi vào.

Thấy cảnh tượng này, thần sắc Vương Lâm đại biến.

Giờ phút này giới nội còn chưa chuẩn bị xong cho chiến tranh. Thất Thải Giới còn chưa tìm được hết nhưng chiến tranh đột nhiên lại xảy ra trước rồi. Với tâm trí của Vương Lâm hắn liếc một cái là biết, biến hóa kỳ dị của Phong Giới Đại Trận này hiển nhiên là do bên ngoài Thái cổ Tinh Thần, tu sĩ giới ngoại đã triển khai đủ loại thủ đoạn, muốn mở đại trận này tiến vào.

Phong Giới Đại Trận là một thanh kiếm hai lưỡi. Nó phong kín hương hỏa của giới nội, khiến tu vi tu sĩ giới nội không thể so với tu sĩ giới ngoại, hầu như đã chặt đứt căn cơ của tu sĩ giới nội.

Nhưng đồng thời nó cũng gián tiếp có tác dụng bảo vệ nhất định, dù là đi vào hay đi ra cũng cực kỳ gian nan.

Đúng lúc này thì Phong Giới Đại Trận vang lên những tiếng động kinh thiên. Trận hồn dường như đã bị rút ra vậy. Cảnh tượng này nhìn từ giới ngoại lại càng rõ ràng.

Nhưng Vương Lâm không có thời gian lãng phí. Biến cố của Phong Giới Đại Trận này không cần hắn thông báo thì tu sĩ bước thứ ba trong giới nội cũng biết. Hắn là người ở gần nơi này nhất, tuy hắn không có lực lượng ngăn cản trận pháp này bị phá vỡ nhưng hắn lại vẫn muốn chuẩn bị cho đối phương một đòn phá hoại mạnh nhất.

Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên. Sát khí vốn từ sau khi hắn giết Thủy Đạo Tử đã hơi tiêu tan lúc này lại ầm ầm trào lên. Tia sát lục bổn nguyên lại dùng một phương thức vô cùng kinh khủng tăng trưởng.

– Giết. Giết hết thảy những kẻ xâm lấn.

Đây là một trận chiến. Mà trong chiến tranh thì không có nhân tính, đạo đức.

Lúc này hắn hoàn toàn có thể rời đi. Nhưng hắn không thể làm vậy.

Đây là một cuộc xâm lấn, Giới ngoại xâm lấn. Vì gia viên, vì cố hương, vì vinh quang của bản thân tu sĩ giới nội, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng. Sát lục cả đời hắn cũng đều là vì bản thân. Chỉ có ở bên ngoài Thần Tông, trong tích tắc khi cảm nhận được vinh quanh của tu sĩ Vân Hải tinh vực, hắn mới cảm thấy vinh quang của tu sĩ giới nội.

Một trận chiến này không biết sẽ kéo dài bao lâu. Có lẽ hắn sẽ tử vong, có lẽ hắn sẽ mất đi cơ hội cứu sống Uyển nhi. Nhưng giờ phút này vì bản thân, vì gia đình, vì đại nghĩa, hắn phải đánh.

Giống như Hồng Hủ Tử lúc trước hỏi hắn, ngươi đã chuẩn bị tử chiến trong cuộc chiến này chưa.

Vương Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng tử chiến rồi.

Sự việc này chưa chuẩn bị đã đột nhiên xảy ra, dù giới nội đối với hắn vẫn tồn tại rất nhiêu âm hiểm và nguy cơ nhưng dù thế nào hắn vẫn là tu sĩ giới nội.

Trong gia đình của mình, tất cả đều theo quy luật kẻ thích nghi thì sinh tồn. Nhưng một khi gặp phải ngoại nhân xâm lấn, vậy thì hết thảy đều có thể bỏ qua.

Đây là đại nghĩa.

Ngọn lửa chiến tranh đã lan tới cửa, nếu lúc này mà còn lo lắng chuyện được mất của bản thân thì Vương Lâm hắn không xứng được làm người. Không xứng được gọi là tu sĩ.

Sát lục bổn nguyên dưới đủ loại tâm trạng của Vương Lâm điên cuồng tăng trưởng. Sát lục, sát lục, vì mình mà sát lục cả vạn vạn người, thế chưa thể gọi là sát lục, chỉ là một tên đồ tể mà thôi.

Sát lục chính thức chính là sát lục vì đại nghĩa, vì một lý tưởng nào đó, vì người mà mình muốn bảo vệ, vì vật mà mình muốn giữ gìn, điên cuồng phản kháng.

Loại sát lục này mới chính là bổn nguyên, không phải thứ giết chóc chỉ vì dục vọng bản thân, vì cướp đoạt bảo vật, vì muốn giết mà giết.

Vương Lâm giờ phút này đã hiểu ra. Tay phải hắn vừa giơ lên, ngàn vạn đạo kiếm khí liền gào thét lao tới, bao phủ cả tinh không, lao thẳng tới gần Phong Giới Đại Trận. Cũng trong lúc này tay áo hắn liền vung lên, Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn đồng thời xuất hiện. Mặc kệ hai người hắn có đồng ý hay không, lúc này đều phải nghe theo mệnh lệnh của Vương Lâm.

Cho dù có chết thì hồn phách cũng phải nghe lệnh.

Sau khi hai người xuất hiện, tay phải Vương Lâm bắt quyết điểm vào tinh không. Trong tiếng ầm vang, vô số cấm chế biến ảo ra, điên cuồng phong ấn.

Đồng thời vào lúc này, tay áo Vương Lâm vung lên. Huyết kiếm bay ra, tỏa huyết quang ngập trời.

Trong huyết quang này, hai tay Vương Lâm vung về phía trước, toàn thân tỏa ánh sáng chói mắt, hấp thu tất cả ánh sáng trong tinh không, hóa thành một cái khiên bằng ánh sáng.

Ngọn lửa chín màu trong mắt trái của hắn hình thành một cơn lốc, vận sức chờ phát động.

Lôi đồ bên mắt phải xoay tròn, tiếng sấm sét kinh thiên ầm ầm vang lên.

Chiến, chiến, chiến.

Nếu đã gặp thì dùng sức một người chiến mười vạn đại quân xâm lấn từ giới ngoại thì có làm sao. Thần sắc Vương Lâm lộ vẻ lỗi lạc. Hắn đứng ở nơi này trông như một vị chiến tiên.

Mái tóc bạc trắng tung bay, một thân bạch y phất phới khiến cho thân ảnh của hắn trở lên cao lớn vô cùng.

Trên người hắn từ từ hiện ra một luồng vinh quang, là vinh quang của tu sĩ giới nội.

Phong Giới Đại Trận trong mắt tu sĩ giới ngoại dường như hóa thành một cái giếng thật lớn. Một luồng lực lượng tới từ tinh không của tu chân tinh, giống như một bàn tay khổng lồ muốn lôi hết hồn phách từ trong cái giếng này ra.

Trong tiếng ầm ầm vang vọng, Phong Giới Đại Trận không ngừng run rẩy, trận linh bên trong biến ảo ra, điên cuồng phản kích. Nhung vào lúc này, từ trong lầu các Thiên Phạt Điện của Trưởng Tôn hội vẫn đang lơ lửng trong tinh không có một âm thanh già nua truyền ra.

– Phá trận.

Tiếng nói này vang lên, chấn động tinh không, khiến thanh kiếm trong suốt phát ra tiếng gào thét kinh thiên, lao thẳng tới trận pháp. Cùng với nó là tất cả các pháp bảo khác.

Chuyện phá trận này đã không còn là chuyện của một người mà là toàn bộ lực lượng của hai tiên phi, ba tu sĩ bước thứ ba, còn có cả chưởng tôn, tổng cộng lực lượng của sáu người trong Thái Cổ Tinh Thần.

Trong khi trận hồn của Phong Giới Đại Trận sắp bị chưởng tông rút ra, trận linh đang tiến hành phản kích thì năm thứ pháp bảo kia ầm ầm tới gần, trực tiếp tràn vào Phong Giới Đại Trận, điên cuồng công kích trận linh.

Ánh sáng trên trận pháp lóe lên, giống như tia chớp chạy khắp Phong Giới Đại Trận. Dưới tia chớp này, cả Phong Giới Đại Trận bất ngờ trở thành một đại trận sấm sét. Vô tận ngân xà ầm ầm lao tới, trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một thanh trường thương, mang theo lực lượng sấm sét vô tận ầm ầm đánh thẳng tới thanh kiếm trong suốt kia.

Tiếng động ầm ầm vang lên kinh thiên. Thanh kiếm trong suốt kia va chạm với cây trường thương sấm sét kia, lực lượng hương hỏa bên trong điên cuồng bộc phát ra, trực tiếp đối kháng với nó.

Trong nháy mắt khi giao chiến với thanh trường thương, ánh sáng màu tím trên Phong Giới Đại Trận lại lóe lên. Tử ý ngập trời tràn ra, bao phủ tinh không, dù là giới ngoại hay giới nội lúc này đều có thể thấy rất rõ ràng.

Dưới ánh sáng tím này, một cây roi khổng lồ ngưng tụ lại, vung lên liền có những tiếng vùn vụt vang lên, đánh thẳng tới dây đàn của Lam Mộng Đạo Tôn.

Hai vật này áp sát, nhanh chóng va chạm kịch liệt.

Sau ánh sáng màu tím này, ánh sáng màu đỏ tràn ra, như máu tơi phủ khắp thiên địa. Hàng loạt tiếng gào thét thê lương mang theo nổi thống khổ không cách nào hình dung nổi truyền khắp tinh không. Trong ánh sáng màu đỏ này, một cái lưu tinh chùy chín đầu khổng lồ bất ngờ xuất hiện.

Lưu tinh chùy chín đầu xoay chuyển như muốn phá tan tinh không, lao thẳng tới chín cánh hoa của tiên phi.

Ánh sáng màu đỏ vừa lóe lên, một luồng sóng nhiệt kinh thiên đã tràn ra. Trên Phong Giới Đại Trận lúc này có một chiến xa vô cùng lớn hóa ra, lập tức hơi nóng tràn ngập tám phương.

Đây là một cái xe bắn đá khổng lồ lớn hơn vạn trượng. Từ trên xe tỏa ra một luồng khí tức tang thương, vừa xuất hiện đã kinh thiên động địa. Nhất là trên cánh tay đòn của xe còn có một đám lửa thật lớn. Ngọn lửa này đủ để thiêu đốt vạn linh, sau lúc xuất hiện liền ầm ầm bắn về phía trước.

Nó lao thẳng tới con mắt cho đồng tử trong hàn băng tạo thành.

Sau khi chiến xa xuất hiện, ánh sáng màu đen lại lóe lên trên Phong Giới Đại Trận, giống như cắn nuốt cả hư vô. Một thanh Lang nha bổng khổng lồ vô thanh vô tức xuất hiện.

Thanh Lang nha bổng này dày đặc mũi nhọn, bên trên còn dính đầy máu đen, tràn ngập mùi máu tanh, đánh thẳng tới ba quỷ ảnh do ba giọt bổn mạng huyết của tiên phi hóa thành.

Tiếng ầm ầm vang vọng thiên địa. Cả Phong Giới Đại Trận chấn động kịch liệt. Vương Lâm ở trong giới nội lúc này đồng tử hai mắt co rút lại, thần sắc trở nên dữ tợn.

Chiến ý đã nổi lên, tràn ngập toàn thân chỉ đợi phát.

Tiếng ầm ầm kinh thiên vang lên ở Phong Giới Đại Trận, trận linh lóe lên không ngừng. Những trận linh còn lại vừa biến ảo ra. trong nháy mắt khi nó vừa xuất hiện thì từ Thái cổ Tinh Thần truyền tới một lực lượng kỳ dị, giống như một bàn tay khổng lồ chụp lấy chúng.

Phong Giới Đại Trận ầm ầm chấn động, những trận hồn sinh ra qua năm tháng vạn cổ này bị lôi ra khỏi pháp trận. Hồn phách này vô hình nhưng lúc này tất cả tu sĩ giới ngoại đều có thể cảm nhận rõ ràng một luồng khí tức tang thương tràn ra.

Hồn phách này cực kỳ khổng lồ, bị mò ra nhưng dường như luồng lực lượng quỷ dị trong Thái Cổ Tinh Thần kia dường như cũng không thể thừa nhận được, giơ lên được mấy trượng liền suy yếu đi.

Một tiếng thở dài vang lên khắp Thái cổ Tinh Thần ở giới ngoại. Bàn tay khổng lồ do luồng lực lượng quỷ dị hóa thành kéo mạnh một cái sang bên cạnh. Tiếng ầm ầm điên cuồng truyền khắp giới ngoại. Hồn phách kia không ngờ bị bứt ra một phần nhỏ.

Một lổ hổng xuất hiện. Trong nháy mắt Phong Giới Đại Trận lập tức xuất hiện một cái khe.

Cái khe này xuất hiện khiến cho Phong Giới Đại Trận dường như dừng lại một chút. Trong tích tắc khi nó dừng lại, một giọng nói già nua khàn khàn truyền khắp tinh không.

– Lão phu đã cố hết sức.

Trong nháy mắt khi lời nói này vang lên, năm trận linh và pháp bảo đang giằng co đồng thời chấn động.

Trong cái khe tại Thái cổ Tinh Thần, đôi mắt phụ nhân mặc y phục cung đình đứng trên đỉnh núi lóe lên hàn quang, tay phải bắt quyết, miệng bình thản nói:

-Bạo.

Trên Lam Sơn của Lam Ti tộc, Lam Mộng Đạo Tôn ngơ ngác nhìn cây thoa nọ, tay phải giơ lên, bắt quyết, miệng nói một cách bất đắc dĩ.

-Bạo.

Chổ cực tây của Thái cổ Tinh Thần, tại chín tu chân tinh bị đóng băng, đồng tử nọ giơ tay phải lên, thì thào nói:

-Bạo.

Trong một cái khe tràn ngập tiên khí ở Thái cổ Tinh Thần, nữ tử áo đỏ đứng trên mảnh đại lục kia ánh mắt cũng lóe lên, như cười như không ngâm khẽ:

-Bạo.

Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, trong Thiên Phạt Điện của Trưởng Tôn hội truyền ra một tiếng gầm nhẹ.

-Bạo.

Nãm thứ pháp bảo, bất cứ thứ nào cũng đủ để gây lên một trận gió tanh mưa máu, lúc này ở trong Phong Giới Đại Trận đồng loạt nổ tung. Tiếng ầm ầm vang lên khắp thiên không. Luồng lực trùng kích này đánh sâu vào trong cái khe của Phong Giới Đại Trận, hóa thành một lực xé vô cùng lớn. Phong Giới Đại Trận chấn động, cái khe dưới lực lượng này liền bị mở rộng ra.

Phong Giới Đại Trận chỉ trong thời gian ngắn đã bị mở ra một khe hở lớn.

Chiến tranh bắt đầu rồi.

Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ