1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 366 [Chương 1411(b) đến 1415]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 366 [Chương 1411(b) đến 1415]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1411(b): Săn U Minh Thú

U Minh Thú kia hóa thành vô hình biến mất, với tốc độ cực nhanh bỏ chạy. Nhưng trên thân thể nó vẫn còn phong ấn của Vương Lâm chưa tiêu tan, hắn có thể mơ hồ cảm nhận được đối phương đang nhanh chóng bỏ chạy vẫn chưa ra khỏi phạm vi tám ngàn vạn trượng này!

Vương Lâm cảm nhận được rõ ràng phong ấn của mình trong hồn của đối phương đang nhanh chóng tiêu tan, không còn bao lâu nữa sẽ biến mất toàn bộ, như vậy, sẽ cắt đứt một tia liên hệ.

Lôi đình ầm ầm. ngọn lửa chín màu trong mắt trái Vương Lâm đột nhiên bùng lên, trực tiếp từ bên trong lao ra. Cùng lúc đó, ở phía sau Vương Lâm, hư ảnh Chu Tước hiện ra, phát ra một tiếng kêu Chu Tước!

Chu Tước xuất hiện, đủ để cho thấy lúc này Vương Lâm đã đem toàn bộ hóa bổn nguyên trong cơ thể mà thi triển ra. Chu Tước kia trong lúc kêu liền bay ra, sau khi dung hợp với ngọn lửa chín màu. lao thẳng tới tinh không tám ngàn vạn trượng kia.

Trong khoảnh khắc đó, liếc mắt nhìn, thiên địa tinh không giống như là một biển lửa! Trong lừa có sấm sét, trong sấm sét có lửa, còn có khí tức luyện hóa bên trong Thiên Hoàng Lô, đem tinh không tám ngàn vạn trượng này hoàn toàn triền khai một quá trình luyện hóa điên cuồng!

– Luyện, luyện, luyện!

Vương Lâm vung song chướng lên, thần sắc dữ tợn gào lên kinh thiên, đem tinh không tám ngàn vạn trượng này với tốc độ cực nhanh không ngừng luyện hóa!

Nếu từ trên cao nhìn xuống phía dưới, có thể nhìn thấy rõ ràng tinh không tám ngàn trượng này hoàn toàn tách ra khói thế giới bên ngoài, dường như phân ra đơn độc. trong biển lửa cùng lôi đình này bị thiêu đốt hừng hực.

Vương Lâm đã trớ nên điên cuồng, hai mắt đỏ bừng, hai tay không ngừng bấm quyết, từng đạo cấm chế nhanh chóng được đánh ra, rơi vào trong tinh không tám ngàn vạn trượng đang bị luyện hóa kia, khiến cho tốc độ luyện hóa càng ngày càng nhanh!

Thời gian rất cấp bách, không thể trì hoãn. Một khi phong ấn trên thân thể và hồn phách của U Minh Thú tiêu tan, toàn bộ những nỗ lực lúc trước đều bị phá hủy! Vương Lâm không còn Vọng Nguyệt thứ hai. không có Linh Động và Chu cẩn thứ hai để cho hắn hoàn thành chuyến đi săn vĩ đại này!

Nhưng phạm vi tám ngàn vạn trượng quá lớn. hoàn toàn không thể luyện hóa toàn bộ trong thời gian ngắn. Đúng lúc này Vương Lâm còn cảm nhận được rõ ràng liên hệ với U Minh Thú kia lại bị yếu đi không ít!

Mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng có thể tưởng tượng ra hai tinh điểm còn lại trên hồn phách của U Minh Thú lúc này chi còn lại một tinh điểm!

Trong lúc cấp bách này, Vương Lâm lại bình tĩnh trở lại. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm tinh không tám ngàn vạn dặm đang được luyện hóa xung quanh. Trong thời gian ngắn ngủi này, tinh không tám ngàn vạn trượng đã chỉ còn lại bảy ngàn vạn trượng.

Cũng không phải là bảy ngàn vạn trượng trên bề mặt, mà là toàn bộ tinh không, trên cao tới trời, dưới xuống tới hoàng tuyền!

Bộ phận bị biến mất này sau khi bị luyện hóa để lộ ra Phong Giới Đại Trận trong một khoảng không trống trải! Còn về bốn phía, phần bị thiêu đốt luyện hóa. Trở thành những cái hố tồn tại vĩnh hằng trong La Thiên!

Trong lúc trầm mặc, Vương Lâm giơ tay phải lên, vung một cái, hơn mười vạn cấm chế lập tức hiện ra, với sự phối hợp của tay trái, xuất hiện vô số tàn ảnh. Với tốc độ nhanh nhất của hắn. trong vòng mấy nhịp thở, đã đánh ra vô số cấm chế!

Trong tinh không bị luyện hóa. một cái ô khổng lồ dường như có thể thiêu hủy thế giới hiện ra, ngưng tụ bên trong tinh không. Một sự uy nghiêm vô thượng ầm ầm truyền ra bốn phía, bao phủ vô tận!

– Phần Giới Cổ Tán. Mở ra diệt thế!

Vương Lâm giơ tay phải lên, túm vào hư không, giống như nắm lấy cán ô kia, ánh mắt bình tĩnh, vung tay trái về phía trước. Một tiếng nổ vang lên kinh thiên, chỉ thấy cái ô chấn động, mở ra một phần! Ngọn lửa cuồn cuộn từ bên trong cái ô mới mở được một phần điên cuồng lộ ra, lao thẳng tới tinh không bảy ngàn vạn dặm đang bị luyện hóa phía dưới.

Liếc mắt nhìn, tinh không là một biển lừa vô biên vô hạn. Dưới ngọn lửa hừng hực, một uy lực kinh thiên truyền khắp bốn phía, tinh không bảy ngàn vạn trượng đang bị luyện hóa kia lập tức bị ngọn lửa trong Phần Giới cổ Tán xông tới, triển khai sự tế luyện điên cuồng mạnh mẽ!

Tinh không bảy ngàn vạn trượng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, trực tiếp ầm vang.

Sáu ngàn vạn trượng, bốn ngàn vạn trượng, ba ngàn vạn trượng, một ngàn vạn trượng cho tới sáu trăm vạn trượng, dường như được luyện hóa nhanh gấp mấy trăm lần, cấp tốc co rút lại.

Những khoảng không để lộ ra Phong Giới Đại Trận chặt chẽ bên dưới, bốn phía còn xuất hiện những cái hố bị vỡ ra.

– Còn không hiện ra!

Vương Lâm có thể cảm nhận được U Minh Thú đang ở trong tinh không sáu trăm vạn trượng này. Hắn vung tay một cái, chỉ thấy trong phạm vi sáu trăm vạn trượng lôi hóa đan lồng vào nhau kia, Thiên Hoàng Lô đột nhiên hiện ra. Vương Lâm cách không túm một cái, chín giọt độc dịch bên trong Thiên Hoàng Lô nhanh chóng lao ra, dung nhập vào bên trong lôi hóa.

Hành động này sẽ không làm tổn hao độc dịch quý giá. nhưng cũng cho Vương Lâm có đủ thời gian để bức U Minh Thú đang tàng hình kia xuất hiện!

Tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, quá trình luyện hóa vẫn tiếp tục. Trong nháy mắt, tinh không sáu trăm vạn trượng trong khoảnh khắc chi còn ba trăm vạn trượng. Tinh không ba trăm vạn trượng này tràn ngập tinh khí. còn có từng trận sương độc màu đen dung nhập vào bên trong, nhanh chóng khuếch tán ra.

Đúng lúc này, một tiếng rít gào khẩn trương truyền ra. Chỉ thấy trong tinh không bị luyện hóa chỉ còn ba trăm vạn trượng kia, ở một chỗ bị sương độc bao phủ. thân thể khổng lồ của U Minh Thú ầm ầm hiện ra. Ngay khi thân thể nó xuất hiện, thân thể Vương Lâm tiến về phía trước, trực tiếp tới gần. Không đợi miệng con thú mờ ra, tay phải hắn nhanh chóng vỗ lên trên đạo phong ấn chỉ còn lại một tia ở trên đầu nó.

Ầm một tiếng, con U Minh Thú này chưa kịp mở miệng ra thì đã có một tiếng rít gào rầu rĩ vang vọng không gian truyền tới.

Chương 1412: Luyện!

Một chưởng này bao hàm cả quyết tâm của Vương Lâm, cùng với mong muốn mãnh liệt bất luận thế nào cũng phải khiến cho U Minh Thú này trở thành bổn mệnh thú của mình. Một chưởng này hạ xuống, tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy trên đầu của U Minh Thú kia, phong ấn sắp sửa tiêu tan lập tức như được truyền vào sức sống và lực lượng mới.

Trong phút chốc, phong ấn này tản mát ra u quang sáng ngời trong nháy mắt, chẳng những lại một lần nữa ngưng tụ, thậm chí so với lúc trước còn sâu hơn ba phần!

Ngay khi con U Minh Thú này đang muốn mở miệng ra, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, gầm nhẹ một tiếng tay phải hướng lên bầu trời chụp mạnh một cái. Tinh không ầm vang!

chỉ thấy một cây roi lớn dài mấy vạn trượng bất ngờ xuất hiện bên trong tinh không bị luyện hóa này, bị Vương Lâm túm lấy, vung lên! Tiếng vù vù vang lên kinh thiên động địa, cây roi mấy vạn trượng kia nhanh chóng bạo tăng, không ngờ dài lên tới hơn mười vạn trượng!

Từ xa nhìn lại, độ dài của cây roi này dường như không kém U Minh Thú là mấy, vung lên trong tinh không, cảnh tượng này chấn động tâm thần!

Chuyện này nói thì chậm, nhưng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Ngay khi cây roi vạn trượng này xuất hiện, bị Vương Lâm vung mạnh lên, trong tiếng nổ ầm ầm chấn động thiên địa, cây roi này lao thẳng tới U Minh Thú!

Côn Cực Tiên!

Phịch một tiếng, Côn Cực Tiếp trực tiếp quất lên người U Minh Thú, phát ra tiếng vang rất lớn. Từ bên trong cơ thể của U Minh Thú này truyền ra tiếng rống giận vang vọng, thân thể nó chấn động, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu hồn phách bay ra! Nhưng nó cố gắng chống cự lại!

Vương Lâm không hề dừng lại, Côn Cực Tiên kia dường như ẩn chứa sự điên cuồng lúc này của Vương Lâm, trong nháy mắt ầm ầm liên tục quất xuống tám roi!

Thêm một roi lúc trước, tổng cộng là chín roi, kim quang từ trên Côn Cực Tiên khuếch tán ra.

Trong tiếng ầm ầm vang vọng, con U Minh Thú kia không thể chịu được, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi nhát gan vốn có, đồng thời trên thân thể khổng lồ của nó, hồn phách đột nhiên xuất hiện!

Nhưng hồn phách này chỉ giống như một góc của một ngọn băng sơn, chỉ thoát ra một tia mà thôi. Con U Minh Thú kia mặc dù sợ hãi, nhưng hiểu được lúc này đang là nguy cơ, điên cuồng giãy giụa, muốn thu hồn trở về!

Vương Lâm sao có thể để cho nó làm như vậy. Hắn vung mạnh tay phải, trong tiếng ầm ầm truyền ra bốn phía tinh không, chỉ thấy Côn Cực Tiên đã không còn nhìn thấy tiên ảnh, với tốc độ cực nhanh, quất thẳng tới U Minh Thú!

Roi thứ mười chín, thứ ba mươi, năm mươi cho đến roi thứ chín mươi chín!

Cuối cùng, khi roi thứ một trăm đánh xuống, Côn Cực Tiên này lóe lên hào quang vạn trượng, ầm một tiếng, phần đầu của nó vỡ tan. Ngay khi nó vỡ mất mấy trượng, từ bên trong liền tuôn ra kim quang, từ xa nhìn lại giống như là một mặt trời!

Dưới kim quang này, toàn bộ thân thể của U Minh Thú bị che phủ. Nó không còn cách gì giãy giụa nữa, hồn của nó ầm ầm từ trong cơ thể hoàn toàn bay ra, lơ lửng giữa tinh không!

Hồn của U Minh Thú chỉ cần mở miệng là có thể nuốt cả thiên địa. Giờ phút này hồn khẩu xuất hiện, chưa kịp mở ra, Vương Lâm đã bước tới trực tiếp tới gần hồn khẩu, bảy tinh điểm cổ Thần trên mi tâm nhanh chóng chuyển động, đột nhiên bay ra, lao thẳng tới hồn khẩu!

Trong tiếng ầm ầm, bảy tinh điểm kia thế như chẻ tre, trực tiếp xuyên thấu hồn khẩu của U Minh Thú, với sự chỉ dẫn của một tinh điểm phong ấn vẫn còn phát sáng ở bên trong trực tiếp xông vào!

Trong khoảnh khắc này, hồn phong bên trong hồn khẩu của U Minh Thú trực tiếp từ một tinh điểm phát sáng kia nhanh chóng phục hồi lại thành thất tinh lóe sáng như lúc trước.

Hồn phong, đã hoàn thành!

Nhưng tất cả chuyện này cũng vẫn chưa chấm dứt. Trong ba bước phong ấn, vẫn còn một bước cuối cùng, đó là phong ấn máu thịt bên trong! Hắn đưa tay phải ấn lên hồn của U Minh Thú, hồn này trong tiếng ầm ầm lại quay trở về trong cơ thể của U Minh Thú.

Cùng lúc đó, thân thể Vương Lâm hạ xuống phía dưới, nhờ vào uy thế còn lại của tinh không tám trăm vạn trượng đang được luyện hóa, ở trước cái miệng đang ngậm của U Minh Thú, ngay khi nó chưa kịp chủ động mở ra, hai tay hắn hung hãn bám lên trên đó. Vương Lâm ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, song chưởng nổi đầy gân xanh bám thật chặt, cổ Thần lực toàn thân dường như toàn bộ dũng mãnh chảy vào song chưởng, hung hăng kéo một cái!

Trong miệng của U Minh Thú có một thế giới, nếu nó chủ động mở thì thế giới này sẽ mở ra. Nhưng nếu bị người khác xé mở, thì thế giới này sẽ không thể xuất hiện, lộ ra ngoài, chỉ có máu thịt!

Bị Vương Lâm kéo, cái miệng lớn của con U Minh Thú này đã bị hắn tách ra, lộ ra một khe hở. Cùng lúc đó, tiếng rít gào từ trong cơ thể của U Minh Thú ngay lập tức theo khe hở này điên cuồng truyền ra, thổi lên người Vương Lâm, thổi tung mái tóc dài của hắn. giống như một lực tấn công vô tận muốn đẩy lùi Vương Lâm lại.

Nhưng thân thể Vương Lâm không hề lui lại chút nào, ngay khi con U Minh Thú này mở miệng ra, hai tay hắn nhấc mạnh lên trên nhanh chóng thu lại. Trong nháy mắt, hắn đánh ra vô số cấm chế, trong mỗi một cấm chế đều ẩn chứa cổ Thần lực, tạo thành một cơn lốc cấm chế, ầm ầm xông vào bên trong cái miệng đầy máu thịt của con U Minh Thú kia.

Theo miệng nó, cấm chế này xông thẳng vào nội tạng bên trong cơ thể, các mạch máu, khớp xương, cùng với tất cả máu thịt có trong cơ thể nó!

Rất nhiều cấm chế điên cuồng dũng mãnh xông vào trong cơ thể của U Minh Thú. Sau khi phong ấn toàn bộ, chỉ trong thời gian vài nhịp thở, thân thể con U Minh Thú này đã hoàn toàn bị phong ấn!

Làm xong tất cả mọi chuyện, thân thể Vương Lâm lùi lại phía sau ba trăm trượng, sắc mặt đỏ bừng. Hết thảy mọi chuyện vừa rồi chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn, cho dù là hắn dường như cũng cảm thấy nặng nề.

Lúc này lui về phía sau, hắn lạnh lùng nhìn U Minh Thú đã hoàn toàn bị phong ấn kia!

-Hôm nay là hoàng đạo, lấy thân phận vương tộc thất tinh cổ Thần, Đạo cổ truyền thừa của ta, phong cho ngươi là bổn mệnh thú của ta!

-U Minh, tiếp phong!

Vương Lâm giơ tay phải lên, chỉ về phía U Minh Thú.

chỉ thấy U Minh Thú này thân thể kịch chấn, phong ấn máu thịt bên trong cơ thể, phong ấn bên ngoài cơ thể, phong ấn linh hồn cùng đồng thời vận chuyển, hóa thành một đám u quang bao quanh thân thể nhanh chóng lóe lên. Vẻ giãy giụa trong mắt nó chậm rãi biến mất, thay vào đó là dần dần trở nên ôn hòa.

Thời gian nửa nén hương sau, con U Minh Thú này hoàn toàn không còn giãy giụa nữa. mà yên lặng lơ lửng ở chỗ đó, hướng về phía Vương Lâm cúi đầu.

Một cảm giác liên hệ máu thịt chậm rãi nảy sinh trong lòng Vương Lâm. Đó là một cảm xúc không nói nên lời, giống như U Minh Thú trước mắt đã trở thành một phần của tính mạng Vương Lâm.

Ngay khi cảm giác này dâng lên, một sức sống vô biên, mang theo một khí tức vạn cổ tang thương đột nhiên với một phương pháp đặc biệt từ trong cơ thể U Minh Thú này dũng mãnh nhập vào trong tâm thần Vương Lâm.

Như thể giờ phút này hắn đã trở thành U Minh Thú, toàn bộ ký ức của đối phương đều tràn ngập trong tâm thần Vương Lâm. Trong khoảnh khắc này, thân thể Vương Lâm còn truyền ra tiếng ầm ầm, thân thể cổ Thần của hắn trong thời gian ngắn nhanh chóng bành trướng.

Sức sống trong cơ thể của U Minh Thú cực kỳ khổng lồ, dũng mãnh nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, khiến cho thân thể hắn ầm ầm bành trướng. Ngàn trượng, một ngàn năm trăm trượng, hai ngàn trượng, ba ngàn trượng, cho đến sau khi đạt tới sáu ngàn trượng, lúc này mới chậm rãi dừng lại.

Thân thể cổ Thần cao sáu ngàn trượng bất ngờ đứng sừng sững bên trong tinh không này. Từ

xa nhìn lại, dường như là người khổng lồ từ thái cổ!

Vương Lâm nắm chặt tay lại, giơ lên trước mắt. cổ Thần lực trong cơ thể hắn nhanh chóng lưu động, với sức sống tràn trề, một sự tự tin rất lớn hiện lên toàn thân.

-Khó trách trong ký ức của Đồ Ti đã từng nói, chỉ khi có được bổn mệnh thú, sau khi sinh ra Vọng Nguyệt, mới có thể chính thức trở thành cổ Thần Lúc này trong cơ thể ta không có Vọng Nguyệt xuất hiện, nhưng chỉ cần bổn mệnh thú này cũng đã khiến cho thân thể ta đạt tới trình độ như thế này!

Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể sáu ngàn trượng chậm rãi thu nhỏ lại, trong tiếng ầm ầm, trong thời gian ngắn hóa thành một tu sĩ bình thường. Nhưng lúc này, hình dạng của hắn đã có sự khác biệt rất lớn!

Tóc trên đầu hắn vẫn bạc trắng, mặc dù trước đây Vương Lâm thoạt nhìn vẫn là một thanh niên, nhưng lúc này, liếc mắt nhìn lại thấy hắn còn trẻ hơn rất nhiều. Thậm chí trên thân thể hắn còn có một màn hư ảo tràn ngập, ngoài tu sĩ bước thứ ba, trong mắt mọi người, Vương Lâm dường như không có thân thể thực chất, mà giống như là một hồn phách hư ảo!

Ngẩng đầu nhìn lên trên U Minh Thú ớ phía trước, lúc này hắn đã biết được toàn bộ ký ức của đối phương. Con thú này cả đời ngủ say, ký ức cũng vô cùng hỗn loạn, giống như là vô tri vô giác. Nhất là phần ký ức liên quan đến sự sinh ra của nó cũng là một đống hỗn loạn, thậm chí chính nó cũng không biết mình sinh ra như thế nào.

Ký ức rõ ràng nhất, chỉ có cảnh tượng về Thất Thải Giới mấy trăm năm trước.

Vương Lâm trong lúc trầm ngâm truyền ra một đạo thần niệm, U Minh Thú kia hé mi mắt, lộ ra vẻ sắc bén, chậm rãi mở miệng giống như sắp nôn. hướng ra phía ngoài phun ra. Lập tức Linh Động Thượng Nhân chật vật bị phun ra, thần sắc hắn vẫn còn lộ ra vẻ hoảng sợ.

Ngay sau Linh Động, là Chu cẩn và cổ Tức Diệp cũng lần lượt được phun ra.

Cuối cùng là Vọng Nguyệt khổng lồ kia. Ngay khi miệng U Minh Thú này mở ra vô tận, giống như là một cái hố đen, trong tiếng ầm ầm, thân thể khổng lồ của Vọng Nguyệt nhanh chóng bị phun ra. Sau khi không ngừng bành trướng, hóa thành một ngọn núi lớn như trước đây.

Sau khi thu hồi Linh Động, Chu cẩn và Thiên Hoàng Lô vào trong tinh điểm Cổ Thần cùng với tất cả mọi thứ, Vương Lâm đứng ở phía trước U Minh Thú nhướng mày.

-Ký ức của U Minh Thú này hỗn loạn, trong lúc ngơ ngác khi nuốt Thất Thải Giới vào đã dùng quá nhiều sức, kết quả là lực hút của nó dường như đã phá vỡ một vách ngăn nào đó, nên đã hấp thụ phải một thứ không nên hấp thụ. Chỉ là việc này không khỏi quá mức kỳ quái, chẳng lẽ nó đã hút vào một Đạo Quả Vương Lâm vẫn không thể hiểu nổi, trong lúc trầm tư giơ tay phải lên nhấn lên người U Minh Thu.

Thân thể U Minh Thú chấn động, từng đạo ánh sáng bảy màu từ trong miệng truyền ra. Theo cái miệng nó chậm rãi mở ra, một quả màu cam lớn chừng mười trượng chậm rãi từ trong miệng nó bay ra Đạo Quả!

Một luồng khí tức Đạo Niệm hỗn tạp theo Đạo Quả xuất hiện tràn ngập ra. Vương Lâm nhìn chằm chằm Đạo Quả màu cam kia, trong mắt dần dần sáng lên.

– Nhân quả, sinh tử, chân giả ý cảnh của ta muốn bổn nguyên đại thành cực kỳ khó khăn. Ba loại ý cảnh này toàn bộ đều là đạo niệm, nếu như có vài Đạo Quả thế nàycó lẽ có thể giúp cho ba đạo bổn nguyên của ta viên mãn!

Vương Lâm giơ tay phải lên vung về phía trước, lập tức thu lấy Đạo Quả màu cam kia.

Sau khi không còn Đạo Quả, vẻ sắc bén trong mắt U Minh Thú kia không còn nữa, mà dần dần thừ người ra, ngơ ngác nhìn Vương Lâm, đứng ngây ra ở đó Cái bộ dạng lúc này của nó so với năm đó ở trong tinh vực sương mù nhìn vào cái khe Thất Thải Giới dường như không có gì khác nhau, trong đầu lại trở nên ngơ ngác. Nhưng dù sao Đạo Quả cũng đã bị hấp thụ một ít, cho nên cũng đã có một chút linh tính, tuy vẫn còn ngốc nghếch, nhưng so với năm đó đã thông minh hơn không ít.

Chương 1413: Bổn mệnh thú

Bị con U Minh Thú ngốc nghếch này nhìn chằm chằm như vậy, cho dù là Vương Lâm cũng có chút không quen. Hắn nghĩ tới người đáng thương đã bị nó hai lần hù dọa hết hồn trong ký ức của nó.

Người đáng thương kia hiện giờ ở trong thế giới bên trong cơ thể U Minh Thú không biết như thế nào.

Vương Lâm không có thời gian để ý tới người không quen biết, tay phải bấm quyết điểm lên người U Minh Thú này. Thân thể con thú này lập tức trở nên hư ảo. hóa thành một đạo u quang bay thẳng tới Vương Lâm, dung hợp với tinh điểm thứ hai trên mi tâm của Vương Lâm, biến mất hoàn toàn.

Vương Lâm nhìn La Thiên Tinh Vực ở phía xa xa, ở nơi này hắn đã làm xong toàn bộ bốn việc, đồng thời cũng gặp lại được một vài cố nhân năm đó.

Vương Lâm quay đầu lại, than nhẹ đi về phía xa xa.

Thế giới thần thông của U Minh Thú là một thế giới vô biên vô hạn. Lúc này ở một không gian hỗn độn giống như là tinh không bên trong thế giới này, có một tu sĩ đang rất chật vật, thần sắc hoang mang, hắn đã ở trong thế giới này tìm cách chui ra khỏi miệng đã mấy trăm năm.

-Con mãnh thú này quả thật là kiên nhẫn, đợi lão đạo suốt mấy trăm năm, nhưng cuối cùng cũng không thể nhẫn nại bằng lão đạo mà phải rời khỏi. Nhưng sau khi Thất Thải Giới kia sụp đổ, lúc này rốt cuộc là ta đang ở chỗ nào.

Tu sĩ này trong mắt tràn ngập vẻ hoang mang, hắn đã suy nghĩ mấy trăm năm mà không hiểu được vấn đề này.

-Cái chỗ đáng chết này rốt cuộc là tinh vực nào, tại sao mấy trăm năm chưa từng nhìn thấy một ai, chẳng lẽ nơi này là một cái khe không gian?? Ta không tin là không thể đi ra khỏi nơi Lão đạo này không ngừng tự khích lệ bản thân, không bị sự hoang mang suốt mấy trăm năm không tìm được đường ra làm cho dao động, mà cắn răng tiếp tục tìm kiếm.

Trong La Thiên Tinh Vực, có một tu chân tinh đỏ như máu ở bên trong tinh hải mờ mịt. Tu chân tinh này tỏa ra huyết quang ngợp trời, bao phủ bốn phía, dường như ở gần tu chân tinh này nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được một khí tức nồng đậm.

Thân ảnh Vương Lâm từ trong một gợn sóng vặn vẹo xuất hiện ở bên ngoài tu chân tinh đó như máu này.

Nhìn chằm chằm huyết tinh kia, Vương Lâm giơ tay phải lên vung về phía trước, không gian trữ vật lập tức xuất hiện, cổ Yêu của Huyết Thần Tử kia lập tức hiện ra, bị Vương Lâm túm vào -Bí mật đó là gì?

-Ta nói ngươi phải thả ta ra.

Cổ Yêu kia thần sắc lộ ra vẻ sợ hãi và giãy giụa, vội vàng mở miệng.

-Nếu bí mật này có ích với ta, ta có thể cho ngươi một đường sống.

Vương Lâm bình tĩnh nói.

-Một đường sống cũng không được. Nếu ngươi không thả bổn yêu ta ra, cho dù ngươi soát hồn thì cũng vô dụng, bộ tộc của bổn yêu tự có cách đối phó.

Cổ Yêu tuy sợ hãi, nhưng thanh âm cũng rất chói tai.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn chằm chằm cổ Yêu, không nói câu nào, nhưng dưới ánh mắt hắn. Cổ Yêu kia càng ngày càng sợ hãi.

-vẫn không nói sao.

Hồi lâu sau, Vương Lâm chậm rãi mở miệng, tay phải làm bộ như muốn ném cổ Yêu này vào trong không gian trữ vật ở phía trước.

-Ta nói ta nói.

Cổ Yêu kia kinh hãi, vội vàng la lên.

-Ngươi phải hứa là sẽ không lừa gạt ta, phải cho ta một đường sống.

Vương Lâm nhướng mày lộ ra vẻ mất kiên nhẫn, cổ Yêu kia vừa nhìn thấy lập tức tim đập loạn lên, không còn dám dài dòng vội vàng nói:

-Ở bên trong huyết tinh này có ẩn chứa một cái khe không gian, chỉ có ta mới có thể mở ra. Ở nơi đó có một tế đàn, tế đàn này có thần thông rất lớn, là vật của Viễn cổ Tiên Giới, nếu may mắn có thể ở trên đó cảm ngộ ra được Tam Mệnh Thuật.

Một khi thành công sẽ có được ba tính mạng.

-Tới đó mở ra!

Vương Lâm đưa tay phải ném về phía trước, cổ Yêu kia lập tức được trả tự do, nhưng cũng không dám có ý định phản kháng, vội vàng hướng về phía huyết tinh phía trước bay đi.

Vương Lâm thần sắc lạnh lùng đi theo sau cổ Yêu tới gần huyết tinh.

Cổ Yêu ở phía trước trong mắt không thể không lóe lên một tia hàn quang đầy ấm ức, sau khi nén lại trong lòng, tới gần huyết tinh, hai tay hắn bấm quyết điểm về phía huyết tinh kia.

Toàn bộ huyết tinh kia ầm ầm chấn động. Trong tiếng vang kịch liệt này, mặt đất trên tinh cầu kia run rẩy, có một cái khe rất lớn trong tiếng rắc rắc hiện ra.

Cái khe này xuyên thấu toàn bộ huyết tinh, không ngừng kéo dài ra, giống như có người cầm một thanh kiếm sắc chém xuống. Trong tiếng ầm ầm, dưới ánh mắt Vương Lâm huyết tinh khổng lồ này từ một phân thành hai hướng về hai bên tách ra trở thành hai bán cầu.

Ở giữa hai bán cầu này có những tia máu nối liền với nhau. Từ xa nhìn lại, ngay cả ánh mắt cũng bị những tia máu này làm cho hoa lên, có thể mơ hồ nhìn thấy ở sâu bên trong vô số những tia máu này có một cái khe không gian dài mười trượng.

Cái khe này giống như là một cái miệng hé ra, ở xung quanh có rất nhiều cấm chế phong tỏa, khiến cho nó không thể bị xâm nhập.

ở bên ngoài huyết tinh vỡ làm đôi này, cổ Yêu cung kính đứng ở đó, ánh mắt vẫn còn hiện lên vẻ sợ hãi, thấp giọng nói:

-Chính là nơi này. Những tia máu này có ẩn chứa huyết mạch của Diêu gia, có bổn mệnh yêu khí của ta, nếu không có ta dẫn đường, không ai có thể tiến vào. Cái khe này rất yếu ớt, nếu dùng sức mạnh để tiến vào nó sẽ lập tức sụp đổ.

-Dẫn đường!truyện Ma Tu audio

Ánh mắt Vương Lâm đảo qua những tia máu kia, chậm rãi mở miệng.

Cổ Yêu kia vội vàng gật đầu, cẩn thận tiến về phía trước. Theo hắn tới gần, những tia máu này dường như cũng có cảm ứng chậm rãi co rút lại phía sau, mở ra một con đường.

Vương Lâm ở phía sau cổ Yêu, chậm rãi tiến về phía trước.

Trong lòng cổ Yêu lúc này hết sức khẩn trương, hắn tự biết mình không thể chạy thoát. Lúc này hắn tiến về phía trước những tia máu đều né tránh, khiến cho hắn nhanh chóng đi tới bên ngoài cái khe mười trượng. Ở chỗ này, sự khẩn trương của hắn đã đạt tới cực hạn, nhưng bên ngoài thần sắc cũng không lộ ra một chút nào.

-Chính là nơi này, tế đàn kia ở bên trong.

Cổ Yêu dừng lại ở bên ngoài cái khe, thấp giọng nói. Hắn đang chờ đợi đối phương sẽ tự mình đi vào, hay bắt hắn tiến vào trước, hoặc cùng tiến vào với mình, thậm chí còn có khả năng sẽ sai một nô bộc bên cạnh hắn tiến vào.

Bất luận là lựa chọn nào, chỉ cần có người tiến vào cái khe này, bất luận ké đó là ai hắn đều tự tin là sẽ có thể chạy thoát. Lúc này trong lòng hắn điên cuồng kìm nén. trong thời điểm mấu chốt này, hắn không thể để lộ bất cứ sơ hở gì.

-Ngươi rất khẩn trương.

Vương Lâm hướng ánh mắt nhìn vào bên trong cái khe mười trượng kia, mơ hồ có thể nhìn thấy dường như có một tế đàn ở trong một cái ao đỏ như máu, mở miệng chậm rãi nói.

Cổ Yêu tâm thần chấn động, cố làm ra vẻ tươi cười, chưa kịp mở miệng đã bị Vương Lâm nói một câu khiến cho hắn hoảng sợ hồn bay phách tán.

-Tế đàn của Phong Diệt Tộc ớ Thái cổ Tinh Thần bị mất tích năm đó dường như không giống với vật này lắm.

Vương Lâm thu ánh mắt lại, có vẻ như mỉm cười nhìn về phía cổ Yêu.

-Ngươi, ngươi Trong mắt cổ Yêu kia lộ ra vẻ không thể tin. Hắn thế nào cũng không thể ngờ tới đối phương đã sớm biết được chuyện này.

-Sự kiên nhẫn của ta có hạn, lời hứa sẽ để cho ngươi một đường sống, ta sẽ không nuốt lời, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng để lấy tế đàn ra.

Vương Lâm bình tĩnh nhìn cổ Yêu. Hắn càng bình tĩnh, trong mắt cổ Yêu hắn lại càng đáng sợ và thần bí khó lường.

-Hắn rốt cuộc đã biết được bao nhiêu.

Trong lòng cổ Yêu run rẩy. Hắn không từ trên thần sắc Vương Lâm mà nhìn ra một chút tâm tư nào, nhưng một câu nói vừa rồi cũng khiến cho hắn sợ hãi không thôi.

-Ta cho ngươi thời gian ba nhịp thở. Một, hai.

Vương Lâm chậm rãi mở miệng.

-Tế đàn cũng ở bên trong cái khe này, nhưng ngươi không thể nhìn thấy. Nếu ngươi không tin, ta có thể lấy ra cho ngươi, hoặc ngươi và ta cùng đi vào trong.

Trong mắt cổ Yêu lộ ra sự tuyệt vọng, dường như tất cả đã bị đối phương nhìn thấu hết, thần sắc tràn đầy vẻ đau khổ.

-Ngươi đi vào.

Vương Lâm bình tĩnh nhìn cổ Yêu, thanh âm dần dần nổi lên hàn ý.

Cổ Yêu sợ run lên, chậm rãi hướng tới cái khe. Ngay khi chuẩn bị bước vào, hắn mơ hồ nhìn thấy ánh mắt Vương Lâm dường như có một vẻ châm chọc lóe lên.

-Tại sao hắn lại tự tin như vậy, hắn dám để ta bước vào. Chẳng lẽ lúc ta không để ý hắn đã để lại cấm chế, một khi ta bước vào cái khe, hắn sẽ kích hoạt cấm chế, khiến cho ta chưa kịp bỏ chạy đã bị giết chết.

ở bên ngoài cái khe, khoảng cách một bước đối với cổ Yêu giống như là xa vô tận. Hắn đã giơ chân phải lên, chỉ cần hạ xuống là có thể tiến vào trong cái khe, nhưng hắn vẫn còn do dự.

Ngay khi suy nghĩ này hiện lên trong đầu, cổ Yêu nhìn cái khe phía trước, trong lòng cố gắng đè nén sự do dự, muốn hạ chân phải xuống. Nhưng đúng lúc này, một tiếng thở dài truyền đến. khiến cho cổ Yêu tâm thần sụp đổ. Hắn không dám đánh cuộc.

Một khi đánh cuộc sẽ không biết được sống chết.

Nếu thua chắc chắn sẽ phải chết.

Nếu không đánh cuộc thì vẫn còn có một đường sống.

Cổ Yêu thật sự đau khổ, chậm rãi thu chân phải lại lùi về phía sau vài bước, giơ tay phải lên hướng vào bên trong cái khe tung một trảo. Đột nhiên cái khe này chấn động, tế đàn ở bên trong ầm ầm sụp đổ, một tòa lầu các đỏ như máu nhanh chóng bay ra, từ bên trong cái khe lóe lên.

Cùng lúc đó cái khe này cũng nhanh chóng biến mất không còn.

-Tế đàn của Phong Diệt Tộc có ba phần, tương ứng có ba tòa huyết các. ở nơi này chỉ có một, hai tòa còn lại đã mất tích, hy vọng ngươi sẽ giữ lời hứa để cho ta một con đường sống.

Cổ Yêu cười khổ nhắm hai mắt lại. Hắn không biết đối phương đã biết được bao nhiêu, nhưng cuối cùng ở thời điểm mấu chốt hắn cũng không có dùng khí đánh cuộc.

Vương Lâm vung tay phải về phía trước, phong ấn cổ Yêu thu vào trong không gian trữ vật, ánh mắt nhìn lên tòa huyết các kia. Vật này hắn cũng có một cái.

Trầm mặc trong chốc lát, Vương Lâm thu hồi huyết các, lui về phía sau một bước biến mất khỏi tinh không. Vương Lâm cực kỳ sắc xảo, mặc dù cổ Yêu kia giảo hoạt, tuy hắn cũng không biết huyền cơ, nhưng dùng lời nói dò xét và sự thay đổi thần sắc cũng hóa thành một trận đấu trí. Trong trận đấu trí này, hiển nhiên cổ Yêu kia đã thất bại.

Ở tận cùng La Thiên Tinh Vực chỗ tiếp giáp với Vân Hải Tinh Vực, thân ảnh Vương Lâm hiện ra, hướng mắt nhìn không gian trống trải giữa La Thiên và Vân Hải sau khi đã không còn rào cản.

-Mối thù với Thủy Đạo Tử năm đó, hôm nay Vương mỗ sẽ giải quyết.

Trong Thái cổ Tinh Thần ở giới ngoại.

Mệnh lệnh của chưởng Tôn truyền khắp tinh vực, truyền vào tâm thần của từng người dân trong tất cả các bộ lạc trên khắp Thái cổ.

-Tuân theo ý chỉ của Viễn cổ Tiên Vực, mấy vạn năm qua, lực lượng của Phong Giới lại một lần nữa nổi dậy, triển khai trận chiến lần thứ ba giữa Phong Giới và các bộ tộc Thái cổ ta. Hôm nay theo lệnh của chưởng Tôn, các bộ tộc hãy tàn sát Phong Giới, xóa bỏ giới nội.

Chương 1414: Tế đàn của phong diệt tộc

Trong Thần Tông, tại Vân Hải tinh vực, Thủy Đạo Tử lúc này đang ngồi đả tọa trên một ngọn núi cao nhất trên tu chân tinh của Thần tông. Hắn mặc thanh y, ngồi nơi đó nhìn bầu trời, đôi mắt lóe lên hàn quang.

Ở bốn phía quanh hắn còn có bốn ngọn núi. Từ trên cao nhìn xuống, có thể thấy năm ngọn núi này giống như năm ngón tay, chiếm phân nửa phạm vi của tu chân tinh này, hướng thẳng lên chín tầng trời!

Nó như một bàn tay khổng lồ, muốn vươn lên từ tu chân tinh này bóp nát thiên địa.

Nhìn bầu trời, thần sắc Thủy Đạo Tử cực kỳ âm trầm, mơ hồ lộ ra một chút bất an. Từ sau khi cảm nhận được khí tức của Vương Lâm, nội tâm của Thủy Đạo Tử không còn có thể bình thản nữa. Năm đó mấy đạo bổn nguyên của Vương Lâm đã khiến hắn chấn động vô cùng. Hôm nay hắn biết đối phương đã trở về, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Nhất là khí tức của Linh Động Thượng Nhân và Chu cẩn khiến trong lòng Thủy Đạo Tử lại càng không yên. Hắn cho dù không hiểu chân tướng sự việc nhưng cũng mơ hồ đoán ra. Chỉ là suy đoán này của hắn quá mức kinh người, ngay cả bản thân hắn cũng không dám tin, không muốn tin.

-Đáng hận. Người này mạng thật sự quá lớn. Ta vốn đem tin tức về hắn báo cho Diệu âm đ*o tôn ở giới ngoại rồi, không ngờ là hắn lại vẫn có thể còn sống trở về.

Thần sắc Thủy Đạo Tử dữ tợn, vừa trầm mặc tay phải vừa bắt quyết vung về phía trước. Lập tức thiên địa biến sắc, phong vân cuồn cuộn. Một tia sương khói tỏa ra, hóa thành ba con hạc bằng khói.

Ba con hạc này có thần thái bức người, sau khi xuất hiện liền cất tiếng kêu truyền khắp tu chân tinh, vỗ cánh bay trước người Thủy Đạo Tử.

Nhìn chằm chằm vào ba con hạc, Thủy Đạo Tử cắn răng một cái, phun ra một ngụm máu tươi, chia làm ba phân, lao thẳng tới ba con hạc này. Sau khi dung nhập máu tươi, ba con hạc liền tung cánh bay nhanh về ba hướng.

Tiếng hạc kêu kinh thiên vang lên, phá tan thiên địa dung nhập vào tinh không, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.

nhìn về phương hướng mấy con hạc biến mất, Thủy Đạo Tử trầm mặc trong chốc lát, lại lo lắng giơ tay phải lên chụp vào hư không phía trước một cái. Mây khói trong thiên địa lại một lần nữa cuộn tới, hóa thành bảy miếng ngọc giản.

Cầm một ngọc giản, hai mắt Thủy Đạo Tử lộ sát khí.

-Lấy tư cách đại trưởng lão Thần Tông của lão phu, triệu tập tu sĩ Vân Hải tinh vực chuẩn bị chiến tranh, bố trí Cửu Diệt Lê Thiên Trận bên ngoài Thần Tông chúng ta!

Nắm miếng ngọc giản thứ hai, thần sắc Thủy Đạo Tử dữ tợn truyền vào thần niệm.

-Mệnh lệnh của Thần Tông, phân tông cấp bảy mau chóng tới Quy Nguyên Tông, bắt tất cả người của Quy Nguyên Tông tới Thần Tông, đợi lệnh của lão phu thì chém sạch tông này, không lưu lại một người!

Ngọc giản sau khi bị sát khí ầm ầm tiến vào liền nhanh chóng biến mất trong thiên địa. Thủy Đạo Tử không dừng lại mà cầm miếng ngọc giản thứ ba trong tay.

-Mộc Băng Mi, lão phu giúp ngươi chữa thương, giúp ngươi khôi phục tu vi, lại giúp tu vi của ngươi tiến bộ. Mấy chuyện này hôm nay ngươi phải báo đáp. Ta muốn ngươi lập tức nuốt đan dược kia vào rồi ra khỏi chỗ bế quan đến trợ giúp lão phu!

Tay phải hắn phất lên, miếng ngọc giản thứ ba lập tức biến mất, phá tan hư không bay đi.

-Tông chủ Phá Thiên tông, tuân theo mệnh lệnh của lão phu, nhanh chóng tới Thần Tông, lão phu ban cho ngươi cái chết. Ngươi nếu không đến thì Phá Thiên tông sẽ bị diệt môn!

Miếng ngọc giản thứ ta cũng dung nhập vào thiên địa.

-Thái A La ngươi thân là vua của mãnh thú đã hóa thành hình người, vô số năm trước bị Thủy Đạo Tử ta phong ấn. Nhưng ngươi năm đó có thể mở phong ấn của chủ nhân phong giới năm đó, ta có thể cho ngươi trở lại cố hương. Nhưng ngươi phải giúp ta giết một người!

Miếng ngọc giản thứ năm biến mất, mang theo tia ý niệm của Thủy Đạo Tử dung nhập vào hư vô.

Thủy Đạo Tử liên tục phát ra năm mệnh lệnh xong, chút bất an trong lòng cũng tiêu tán đi một chút. Nhưng hắn vẫn còn lo lắng, nắm lấy miếng ngọc giản thứ sáu, trầm mặc một chút, trong mắt lóe lên sát khí.

-Vân Hải, Triệu Hà, Liên Minh. La Thiên, lão phu là Thủy Đạo Tử của Thần Tông, đồng tử của chủ nhân phong giới tôn sư năm đó, mấy vạn năm nay vẫn luôn thủ hộ Thần Tông, từng lập công lao hiển hách trong trận chiến lần thứ hai với giới ngoại!

Hôm nay lão phu đưa tới một tin tức chuẩn xác. Trước đây tại Liên Minh Tinh Vực có một tu sĩ tên là Vương Lâm. Người này chính là một trong những quân cờ của chưởng tôn! Người này dấu diếm rất sâu, cũng chiếm được chí bảo Thiên Nghịch chủ nhân ta mang từ viễn cổ tiên vực tới. Dựa vào vật này, hắn đã lừa được Yêu Tông, nhưng không lừa được lão phu!

Hắn từ giới ngoại trở về là có ý đồ làm loạn phong giới của chúng ta, chính là hạng gian tế của đại quân xâm lấn của Thái cổ Tinh Thần!

Hôm nay lão phu thay mặt chủ nhân phát ra mệnh lệnh của phong giới, mời tất cả tu sĩ giới nội giết chết người này!

Ai có thể giết người này thì có thể giữ lấy Thiên Nghịch!

Ai giết được kẻ này chính là hào kiệt của giới nội chúng ta!

Ai giết được kẻ này sẽ là tông chủ của Thần Tông, ta!

Ai giết được kẻ này lão phu xin nguyện làm nô bộc ngàn năm!

Thần sắc Thủy Đạo Tử dữ tợn, tay phải vung mạnh về phía trước. Ngọc giản mang theo ý niệm điên cuồng kia trực tiếp bay ra, biến mất trong tinh không!

-Muốn giết ta! Tiểu tạp chủng. Ta muốn xem ngươi giết thế nào!

Thủy Đạo Tử cầm miếng ngọc giản thứ bảy, trong tiếng cười dữ tợn truyền ra đạo thần niệm cuối cùng.

-Viễn cổ thượng tiên. Tàn thức của chủ nhân ta tính ra giới ngoại chuẩn bị xâm lấn. Nhưng lực lượng của phong giới chúng ta không đủ. sợ khó có thể chống cự. Trong lúc nguy cấp này, xin mời thượng tiên giáng trần!

Thủy Đạo Tử cầm miếng ngọc giản thứ bảy, phun một ngụm máu tươi lên đó. Máu tươi này dung nhập vào bên trọng, hóa thành một ký hiệu màu máu.

Ngọc giản này sau khi ký hiệu hiện ra liền tỏa ra từng luồng huyết quang, trực tiếp lao vào thiên không. Huyết quang lóe lên, cả bầu trời liền bị bao phủ trong huyết sắc.

Ngay cả mặt đất lúc này cũng bị bao phủ, trở thành màu máu.

Mơ hồ, bầu trời màu máu kia xuất hiện một dòng xoáy khổng lồ. Dòng xoáy này ầm ầm chuyển động, giống như thông tới một giới khác vậy!

Thủy Đạo Tử đứng dậy quỳ xuống, ngẩng đầu chụp vào hư không một cái, trước người liền xuất hiện một không gian trữ vật. Ánh sáng lóe lên, một mảnh mai rùa liền biến ảo ra trên tay Thủy Đạo Tử!

Mảnh mai rùa này tràn ngập một khí tức tang thương, mơ hồ còn có tiên khí tinh thuần cực điểm tràn ra!

-Tấm mai rùa này là tiêu ký thân phận của ta. Ta là đồng tử của chủ nhân phong giới, xin mời thượng tiên viễn cổ giáng trần. Xin viễn cổ thượng tiên ban cho bảo vật!

Thủy Đạo Tử giơ cao tấm mai rùa, cả người quỳ mọp xuống đất.

Cả bầu trời đầy huyết sắc truyền tới những tiếng gầm thét. Từ từ, một ánh mắt từ trong dòng xoáy kia hạ xuống, chăm chú nhìn vào tấm mai rùa đang được Thủy Đạo Tử giơ lên.

-Tu sĩ hạ giới. Mai rùa này đích xác là tín vật của chủ nhân phong giới. Bổn tiên phụng mệnh tặng ngươi một bảo vật. Người cầm bảo vật này dung nhập vào trong đại trận phong giới có thể ngăn cản được sự xâm lấn trong thời gian.một trăm năm. Thời gian này cũng đủ để ta đánh thức mấy vị tôn giả viễn cổ, sẽ không còn gì lo lắng nữa.

Tiếng nói uy nghiêm truyền tới từ bầu trời màu máu. Một pháp bảo lóe lên kim quang chậm rãi hạ xuống!

Đây là một chiếc chuông nhỏ, một chiếc chuông màu vàng!

Trong lúc nó hạ xuống, những tiếng vang thanh thúy truyền ra, vang vọng khắp bốn phương.

-Nhớ lấy. Phải dung hợp vật này với Phong Giới Đại Trận. Thời gian trì hoãn một trăm năm cực kỳ trọng yếu.trong một trăm năm, viễn cổ tiên vực sẽ không thể trợ giúp gì cho người nữa, hoàn toàn phong bế.

Chiếc chuông kia chậm rãi rơi xuống phía Thủy Đạo Tử. Khi hắn ngẩng đầu lên thì nó đang ở ngay trước mặt. Ánh mắt hắn lộ vẻ mừng như điên, tay phải vội vàng chụp lấy chiếc chuông này.

Trong đầu hắn ầm vang, sinh ra một tia liên hệ với chiếc chuông.

Bầu trời màu máu dần dần tan đi, chậm rãi khôi phục bình thường. Khóe miệng Thủy Đạo Tử nở một nụ cười hung tợn, đứng vụt dậy, thần sắc dữ tợn thì thào:

-Vật lão già kia lưu lại quả nhiên vẫn có chỗ dùng. Có pháp bảo mà viễn cổ tiên vực ban xuống này ta muốn xem Vương Lâm làm sao có thể giết ta!

-Sau khi giết Vương Lâm nọ xong ta liền lấy quả chuông này đổi lấy một công lao thật lớn. Đến lúc đó chưởng tôn chắc chắc sẽ cho ta vô tận hương hỏa!

Còn về chuyện khiến vật này dung nhập vào trong Phong Giới Đại Trận thì Thủy Đạo Tử căn bản là không có ý định thực hiện!

Đột nhiên trong Triệu Hà giới, trong tinh không có một dòng xoáy khổng lồ. Dòng xoáy này tồn tại đã từ thời cổ xưa, là một đại hiểm địa của Triệu Hà. Tu sĩ một khi tới gần nơi này liền bị hút toàn bộ nguyên lực, chết ngay tức thì.

Sâu bên trong dòng xoáy này có một tu chân tinh. Tu chân tinh này không lớn, một màu đen kịt.

Trên tu chân tinh này tràn ngập nước bùn, lại có độc khí lan tràn. Sâu trong tu chân tinh, ở trong lớp bùn có một lão già mặc hắc bào đang ngồi đả tọa.

Tướng mạo lão già này dữ tợn, da dẻ đen kịt như chứa kịch độc, trong khi ngồi đả tọa một tia hắc khí từ trong bùn nhão bốn phía lan ra, bị lão già này hút vào trong thất khiếu.

Đúng lúc này hai mắt hắn bỗng mở bùng ra, trong mắt lộ vẻ lạnh lùng vô tình. Trong tích tắc khi hắn mở mắt, nước bùn bên ngoài bỗng có một tia sương khói đột nhiên xuất hiện, hóa thành một con hạc.

-Chu Đức đạo hữu của Triệu Hà. Ta nguyện lấy lục phẩm đạo linh để đổi lấy một lần ra tay giúp sức của đạo hữu!

Tiếng nói của Thủy Đạo Tử từ trong con hạc truyền ra, vang vọng trên tu chân tinh này.

Ánh mắt lão già mặc hắc y lóe lên, tay phải giơ lên nhận lấy con hạc, vẻ mặt âm trầm.

-Thủy Đạo Tử là hạng người keo kiệt, lần này dùng lục phẩm đạo linh đổi lấy việc lão phu ra tay, không biết là gặp phải đại địch gì, ra tay một lần cũng tốt!

Bên trong Triệu Hà tinh vực, trên một tu chân tinh hoang phế, trong một tòa thành của phàm nhân có một hiệu cầm đồ. Chủ của hiệu cầm đồ này là một nam tử trung niên có vẻ ngoài ôn hòa nhưng trong thành có rất nhiều người biết, người này tuy có vẻ rất lương thiện nhưng lại là người cực kỳ chi li.

Một ngày nọ, hắn đang ngồi trong hiệu cầm đồ nhà mình, cầm một khối ngọc bội trong tay quan sát, lại còn thường xuyên ngẩng đầu đánh giá người đem cầm.

-Ngọc bội này không phải là ngọc tốt.

Chớp chớp mắt, nam tử trung niên này mở miệng phàn nàn.

-Ông chủ ơi, đây là ngọc tốt đó.

Nam tử trung niên cau mày, đang muốn nói thì đột nhiên thần sắc thay đổi, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.

-Mười lượng bạc!

Ánh mắt nam tử trung niên lóe lên, bỏ ra mười lượng bạc. Người kia vừa vui mừng vừa sợ hãi vội vàng cầm lấy đi ra xong, tay phải nam tử trung niên liền giơ lên chỉ về phía trước.

Đột nhiên trước người hắn có một con hạc biến ảo ra.

-Vân Phong Tử đạo hữu tại Triệu Hà, ta nguyện tặng ngươi Định thần thuật của chủ nhân phong giới năm xưa, đổi lấy một lần ngươi ra tay trợ giúp!

Tiếng nói của Thủy Đạo Tử vang lên quanh quẩn trong tâm thần của nam tử trung niên.

Hai mắt nam tử trung niên này sáng ngời, lộ vẻ trầm tư.

-Định thần thuật thú vị, thú vị!

Chương 1415: Hèn hạ

Trong Vân Hải tinh vực, ở Quỷ Tông cấp mười hai!

Quỷ Tông bên trong Vân Hải tinh vực cũng hơi thần bí, bị bao phủ trong sương mù, rất ít khi có đệ tử ra ngoài. Lúc này ở sơn môn của Quỷ Tông có một lão già đang ngồi khoanh chân trong động phủ.

Hắn mặc thanh y, sắc mặt âm trầm, hình như đang có vô số lửa ma trơi vờn quanh người hắn. Dưới ánh sáng lập lòe của ma trơi khiến bộ dáng của hắn tràn ngập vẻ âm u.

Đang đả tọa, đột nhiên lão già này mở hai mắt nhìn về phía trước. Một đám sương khói bỗng xuất hiện hóa thành một con hạc dừng lại trước người hắn.

-Đại Hư của Quỷ Tông, ta nguyện lấy năm triệu âm dương môn đồ tặng cho Yêu thánh, đổi lấy một lần yêu thánh đại nhân của Quỷ Tông ngươi ra tay!

Cùng lúc này, sáu miếng ngọc giản của Thủy Đạo Tử khiến cho giới nội sóng dữ trào dâng!

Trong tứ đại tinh vực, tất cả những tu sĩ đại thần thông chuẩn bị tham gia chiến tranh đều nhận được ngọc giản. Tên tuổi Vương Lâm hoặc là rất quen thuộc, hoặc lần đầu mới nghe qua, trong lúc này truyền khắp giới nội!

Thiên Nghịch tái hiện!

Loại chuyện này đủ để khiến tất cả những người biết chuyện phải điên cuồng. Một chiêu này quả thật rất tàn nhẫn. Trong thời điểm chuẩn bị chiến tranh, trong thời khắc mấu chốt sắp xảy ra đại chiến, Thủy Đạo Tử đả động tới quân tâm!

Ai còn có thể đi chuẩn bị cho chiến tranh nữa. Hầu như tất cả mọi người đều không biết việc Thiên Nghịch. Nhưng bốn chuyện khác mà Thủy Đạo Tử nói lại đủ để tất cả tu sĩ biến sắc động tâm!

Mà lời nói của Thủy Đạo Tử lại còn bao hàm cả đại nghĩa! Vương Lâm là gian tế, là tay sai của giới ngoại. Giết hắn chính là hào kiệt! Mà trong thần niệm của Thủy Đạo Tử cũng đã mô tả lại tướng mạo của Vương Lâm. Cho dù đây là hình dáng của mấy trăm năm trước nhưng chỉ cần như thế người ta cũng đã nhận ra được!

Người quen biết Vương Lâm dù sao cũng chi là số ít, cũng có một số người không tin. Nhưng ở dưới tình trạng này, ý kiến của họ không quan trọng!

Trong Triệu Hà tinh vực, ở trên một tu chân tinh có linh khí mênh mông, trên đỉnh một ngọn mây mù bao phủ có một nữ tử đang khoanh chân đả tọa. Toàn thân nữ tử này hư ảo, không thấy rõ hình dáng, mái tóc dài mượt mà phủ xuống quá eo. xõa xuống dưới chân.

Nàng vốn đang nhắm mắt nhưng giờ phút này lại chậm rãi mở hai mắt, đôi mắt bừng sáng, lộ vẻ mê ly và mông lung.

-Vương Lâm quân cờ của chưởng tôn.

Bên trong Triệu Hà tinh vực có một nam tử mặc thanh y. Thần sắc nam tử này nhăn nhó, vừa đi vừa không ngừng lẩm bẩm.

-Mã sư bá nói thứ đó ở Triệu Hà tinh vực này. Nhưng rốt cục nó ở đâu.

Đúng lúc này thần sắc hắn biến đổi, dường như cảm nhận được vật gì, khuôn mặt lộ vẻ cổ quái.

-Vương Lâm này không phải là tiểu tử năm đó sao thú vị, thú vị!

Trong Vũ tiên giới, Thanh Lâm đang chữa thương mở bừng hai mắt, trầm mặc trong chốc lát rồi cẩn thận nhớ lại khi còn ở cùng với Vương Lâm.

Hồi lâu, ánh mắt hắn lộ hàn quang, tay phải giơ lên đưa về phía trước. Lập tức cả Vũ giới ầm ầm chấn động, nước mưa tràn ngập, lao thẳng tới chỗ Thanh Lâm bế quan, cuối cùng xuyên thấu vào trong, ngưng tụ trên tay hắn thành một tấm lệnh bài tạo thành từ nước mưa.

Cảnh tượng này kinh động tới Tư Đồ Nam đang ở bên cạnh. Trong nháy mắt khí Tư Đồ Nam mở mắt, vẻ mặt hắn đại biến, lộ vẻ tức giận điên cuồng!

-Bà nội nó, là con cháu họ rùa nào dám nói huynh đệ của lão tử là gian tế. Thiên Nghịch kia là lão tử cho hắn, nếu nói vậy thì lão tử cũng là gian tế rồi. Tên khốn đáng chém ngàn đao này. Lão tử tuyệt đối không thể tha cho hắn!

Tư Đồ Nam trong cơn giận dữ đứng phắt dậy.

-Ngồi xuống. Vi sư sẽ xử lý việc này! Thủy Đạo Tử kia cũng không phải là con cháu họ rùa, hắn là nô bộc của sư tổ ngươi!

Ánh mắt Thanh Lâm đảo qua người Tư Đồ Nam quát.

Tư Đồ Nam nhìn chằm chằm vào Thanh Lâm, vẫn chưa bị lời nói của hắn đả động mà cười lạnh nói:

-Người tuy là sư tôn của ta nhưng hắn lại là huynh đệ ta. Chuyện của hắn lão tử biết toàn bộ, từ khi hắn bắt đầu tu tiên ta đã đi theo tới khi trưởng thành! Hắn cứu tỉnh người, người chẳng lẽ lại không tin hắn!

-Không phải vi sư không tin mà là vì chưởng tôn kia.truyện đao tu audio

Thần sắc Thanh Lâm lộ vẻ phức tạp, trầm mặc một lát liền nắm lấy lệnh bài tạo từ nước mưa kia, truyền vào một đạo thần niệm.

-Vương Lâm vốn là đệ tử của bổn tiên đế, ai dám đả tương hắn!

Thần niệm này khuếch tán ra, lao khỏi Vũ tiên giới, tràn ngập trong cả liên minh, cũng đồng thời tỏa ra bốn phương tám hướng, cuối cùng truyền ra vô tận.

Trong Vân Hải tinh vực có một nam tử áo đỏ đang ngồi trong sơn cốc. Giờ phút này Lỗ Phu Tử không ngờ cũng đang ở đó, khách khí nói chuyện với đám người tông chủ yêu tông.

Nam tử áo đỏ này cẩn thận nghe những lời nói của Lỗ Phu Tử xong, thần sắc bình thản nhưng trong mắt lại lóe lên hàn quang.

-Thất Thải Giới giỏi lắm! chưởng tôn giỏi lắm!

Nhưng đúng lúc này thì toàn bộ mọi người trong cốc nghe được thần niệm do Thần Tông, truyền đi khắp giới nội!

-Không có khả năng!

-Vương Lâm tuyệt đối không thể là quân cờ của chưởng tôn!

-Năm đó chủ nhân phong giới chính miệng nói với ta, để cho Vương Lâm thống lĩnh giới nội chống cự sự xâm lấn của giới ngoại!

Đám người Lỗ Phu Tử và tông chủ Yêu Tông đồng thời biến sắc.

Hàn quang trong mắt nam tử mặc áo đỏ càng đậm, khóe miệng lộ một nụ cười.

-Ta vốn tiếc một thân tu vi của hắn chưa muốn phá đi. Nhưng hắn đã muốn chết thì.hả!

Nam tử mặc áo đỏ ngẩng đầu nhìn về phía xa, hàn quang trong mắt dần dần bị sự tán thưởng thay thế.

-Nếu tên nhóc này đã tự mình tìm tới thì phải xem thử tầm mắt của chủ nhân phong giới ra sao thôi dù sao đây cũng là chuyện nhà của bọn họ!

Trong tinh vực cấp bảy của Vân Hải tinh vực, phân tông của Thần Tông ầm ầm xuất động, mấy trăm tu sĩ tiến thẳng tới Quy Nguyên Tông đã yên bình mấy trăm năm nay! Lực lượng của Quy Nguyên Tông căn bản không thể chống cự, chỉ trong chốc lát toàn bộ tu sĩ đã bị khống chế, bị người ta dùng truyền tống trận nhanh chóng chuyển tới Thần Tông, cấp chín.

chỉ cần Thần Tông ra lệnh một tiếng là đám đệ tử phân tông này sẽ lập tức lấy mạng đám người Quy Nguyên Tông!

Lữ Yên Phi cũng ở trong đám người nhưng vẫn luôn trầm mặc không nói, đầy vẻ bình tĩnh. Nàng đã sớm đoán được chuyện này từ năm đó. Có lẽ sẽ có ngày này nhưng nàng không hối hận. Chẳng những nàng mà toàn bộ Quy Nguyên Tông đều như vậy!

Không có Lữ Tử Hạo, hay nói cách khác là không có Vương Lâm thì sẽ không có Quy Nguyên Tông ngày nay!

Trong Phá Thiên tông, tông chủ Phá Thiên tông lê thân thể già nua, thần sắc phức tạp nhìn thoáng qua Phá Thiên tông, thở dài một tiếng, vẻ mặt trở nên bình tĩnh, hướng về phía Thần Tông mà đi.

Bên trong Thần Tông, Mộc Băng Mi đang bế quan trong đại trận. Nàng mở đôi mắt, trầm mặc một chút, ngọc thủ phất lên liền xuất hiện một viên đan dược. Đan dược này chính là mấy trăm năm trước Thủy Đạo Tử tặng nàng, từng có nói là sẽ giúp nàng khôi phục tu vi nhưng phải trả giá đắt, lúc thích hợp nên nuốt lấy đan dược này!

Mộc Băng Mi cả đời coi trọng lời hứa. Nàng nhìn đan dược nọ, run rẩy hồi lâu.

Theo hiệu lệnh của Thần Tông do Thủy Đạo Tử truyền ra khiến tu sĩ cả Vân Hải tinh vực nhất tề lao thẳng tới Thần Tông. Đệ tử của Thần Tông, liền mở thông đạo truyền tống, do đó trong thời gian ngắn ngủi phần đất bên trong sương mù của Thần Tông đã có hơn một vạn tu sĩ!

Một vạn tu sĩ này đến từ các tông phái, sau khi tụ tập lại liền cấp tốc triển khai Cửu Diệt Lê Thiên Trận vốn dùng để chống cự với giới ngoại!

Trong Vân Hải tinh vực, thân ảnh Vương Lâm cất bước đi về phía trước. Trong mắt hắn tràn ngập hàn ý. Hành động của Thủy Đạo Tử hắn không hiểu nhưng sáu ngọc giản truyền thần niệm này đã bị hắn phát hiện.

Cả đoạn đường trầm mặc, sát khí tích lũy trong cơ thể Vương Lâm càng lúc càng đậm!

Theo bước chân của hắn. sát khí phía sau lưng hắn cơ hồ đã hóa thành thực thể, hình thành một vùng sương giá. Sương giá này lúc đầu chỉ tràn ngập trong phạm vi ngàn trượng, nơi bị nó tràn qua thì dù là tinh vụ cũng bị sương giá này làm cho phát ra tiếng răng rắc, sau đó hoàn toàn biến thành băng!

-Giết Thủy Đạo Tử thì tự nhiên bên tai ta yên tĩnh!

Vương Lâm cất bước đi về phía trước, thần sắc càng thêm bình tĩnh. Nhưng sự bình tĩnh này lại ẩn chứa gió lốc kinh thiên động địa!

Thủy Đạo Tử hắn phải chết!

Thậm chí Vương Lâm không có nửa điểm ý nghĩ muốn luyện hóa hắn làm nô bộc! Có những người không xứng đáng là nô bộc, chỉ có thể giết!

Cảnh tượng ngày đó, Lý Thiến Mai nỗ lực hết thảy để cứu sống hắn lại hiện lên. Đó đều là do Thủy Đạo Tử! Nếu không phải Thủy Đạo Tử có chủ ý đối với Thiên Nghịch của Vương Lâm thì tuyệt đối không xảy ra chuyện này!

Vương Lâm vừa tiến bước, sát khí trong cơ thể lan ra, tràn ngập bầu trời. Sương giá ngàn trượng kia điên cuồng khuếch tán, đạt tới vạn trượng! Tất cả những gì tới gần nó đều bị đóng băng lập tức!

Cả đoạn đường Vương Lâm đi qua hầu như đã trở thành một thế giới băng giá! Bên trong bổn nguyên của hắn không có thủy bổn nguyên, không thể hình thành hàn băng sương khí chính thức nhưng hắn lại có một sát tâm, có một lòng báo thù, trả nợ máu, có nguyên tắc làm người của hắn. Người không phạm ta thì ta không phạm người. Người nếu phạm ta thì ta phải giết!

Giống như chín giọt máu ngưng tụ trước mặt Lỗ Phu Tử, bên trong ẩn chứa nguyên tắc làm người cả đời của Vương Lâm!

Hắn không phải là chính nhân quân tử, cũng không phải là tiểu nhân vô sỉ. Hắn không quang minh lỗi lạc nhưng cũng không phải là kẻ âm hiểm hèn hạ. Hắn là Vương Lâm. Cả đời hắn cầu mong chỉ là một trái tim không thẹn với thiên địa!

Nếu có người muốn vấy bẩn trái tim này thì hắn phải giết! Giết! Giết!

Cả đời giết chóc, khi tới gần Vân Hải tinh vực, sương giá đã không ngừng khuếch tán ra, vạn trượng, năm vạn trượng, mười vạn trượng!

Hàn băng khắp nơi, đóng băng sao trời. Cả đường đi Vương Lâm ầm ầm bước tới, lao thẳng về phía Thần Tông ở tinh vực cấp chín sâu nhất trong Vân Hải tinh vực!

Một đường lao đi, sát niệm của Vương Lâm xảy ra biến hóa quỷ dị. Loại biến hóa này không ai hay biết mà phát sinh, chẳng ai có thể nói được làm sao nó lại xảy ra. Hoặc là một loại ý niệm này trong đầu cũng là một cơ hội của hắn, khiến cho cả đời giết chóc của hắn lại sinh ra một tia khí tức của bổn nguyên!

Sát lục bổn nguyên! Vạn vật trong thiên địa đều có thể trở thành bổn nguyên. Nhưng sát lục bổn nguyên lại cực kỳ khó xuất hiện. Cũng không phải là giết chóc càng nhiều thì càng có khả năng thành. Loại biến hóa quỷ dị này cho tới nay cũng chưa ai hiểu ra.

Trong khi bước đi, tốc độ Vương Lâm càng lúc càng nhanh, trong những tiếng răng rắc khiến mọi vật đều đóng băng. Hắn đã bước vào chỗ sâu nhất trong Vân Hải tinh vực, trong tinh vực cấp chín!

Từng bước, từng bước, sương mù tại nơi này ầm vang. Trong nháy mắt khi tất cả sương mù hóa thành băng, thân thể Vương Lâm xuất hiện ở bên ngoài Thần Tông!

-Thủy Đạo Tử!

Tiếng nói lạnh lùng kinh thiên động địa của Vương Lâm hóa thành lôi đình ầm ầm chấn động khắp Vân Hải tinh vực!

-Ngươi cấu kết với giới ngoại, bán chủ cầu vinh. Năm đó chủ nhân phong giới không đành lòng giết ngươi. Ta được sự ủy thác của chủ nhân phong giới, hôm nay thay mặt người giết gã nô bộc ngươi!

Lời nói của Vương Lâm như mang theo uy nghiêm của thiên địa, chấn động tám hướng!

Một trận chiến này được rất nhiều người chú ý!

Một trận chiến này có thần thức của vô số tu sĩ đại thần thông bao phủ, khắp nơi đều có thần niệm!

Một trận chiến này khiến Vương Lâm vang danh trong giới nội!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)