[Dịch] Tiên Nghịch
Tập 332 [Chương 1278 đến 1281]
❮ sautiếp ❯Chương 1278: Thái Cổ Tinh Thần Lệnh
Mây đen cuồn cuộn che kín bầu trời, tất cả ánh mặt trời đều dung nhập vào trong những hạt mưa, lúc này mưa rơi xuống đất ào ào, mưa tằm tã. Những âm thanh ào ào giống như vạn mã bôn đăng, mưa rơi lên nóc nhà, rơi xuống mặt đất, rơi vào trên cơ thể từng người đang đi ngoài đường.
Vương Lâm ở trong nhà có thể nghe thấy tiếng mưa đập lên ào ào, mưa từ trên mái nhà chảy xuống như một tấm rèm làm người ta sinh ra những cảm xúc bất tận.
Đặc biệt là những âm thanh xào xạc của chuỗi lá cây treo dưới mái hiên, những âm thanh này hòa quyện vào tiếng mưa, cùng tan vào với màn mưa.
Mặt đất đã khô hạn từ lâu, mưa xuống lập tức làm bùng lên những đám bụi mù mịt. Nhưng bụi đất chưa bốc lên cao đã bị màn mưa vô tận xuyên qua, bụi dặm dung nhập vào nước mưa và quay trở về đất, lúc này trở thành một bộ phần trong vũng bùn lầy lôi.
Người đi trên đường cũng vội vàng, ai cũng mặc áo tơi, kẻ nào cũng cúi đầu nhìn qua cơ thể rồi nhanh chóng đi qua. Dù lúc này trời mưa rất to nhưng cũng là buổi bình minh, tất nhiên có người phải đi làm việc.
Một vài đứa trẻ đứng nơi cửa sổ thò tay ra ngaoì sờ mưa phát ra những tiếng cười sung sướng, âm thanh này truyền đi rất xa.
Cơn mưa này cũng vì Vương Lâm mà đến.
Vương Lâm đẩy cửa phòng, hắn lập tức cảm nhận được một luồng hơi ẩm mang theo những hạt mưa li ti phả thẳng vào trong mặt, cực kỳ dễ chịu. Hăng ngẩng đầu nhìn những hạt mưa như thủy tinh đang giăng khắp bầu trời bao la, nơi đó mây đen bao phủ, sấm sét gầm rống. Khi Vương Lâm đang quan sát thì lập tức có một tia chớp phá vỡ đường chân trời, khi tia chớp phóng đi thì hàng loạt tiếng nổ ầm ầm truyền đến. Lúc đầu âm thanh này vẫn còn ở rất xa, những chỉ trong khoảnh khắc đã nổ vang bên tai dọa cho vài đứa trẻ không dám đứng gần cửa sổ.
Vẻ mặt vẫn Vương Lâm bình tĩnh, hắn cầm lấy bầu rượu uống vào một ngụm, hắn mỉm cười nhìn từng tình cảnh quen thuộc của thế gian trong làn mưa. Đặc biệt là những đứa trẻ kia càn làm tâm thần Vương Lâm bùng lên hồi ức.
Trước khi, khi hắn vẫn còn là một đứa trẻ trên Chu Tước tinh, hắn cũng đã từng đi đến cửa sổ nhìn mưa rơi, cũng đã từng đưa tay vào làn mưa và phát ra những tiếng cười ngây thơ.
– Mới đây thôi mà đã qua hai ngàn năm rồi…Người tu đạo không thấy được năm tháng trôi qua, những kẻ có thể nhớ lại kỷ niệm đẹp cũng có rất ít…Lúc này ta đã không thể nào nhớ rõ tuổi tác… … Vương Lâm lại cầm bầu rượu lên uống môỵ ngụm, vẻ mặt có chút u sầu.
Khí lạnh từ phía nam thổi tới rất mạnh, mơ hồ làm người ta cảm thấy lạnh thấu xương, gió lạnh chuyển lên người Vương Lâm, thổi ùa vào phòng. Sau khi trầm mặc một lát, Vương Lâm đang muốn đi ra đóng cửa thì đột nhiên vẻ mặt động, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Bầu trời vẫn là mây đen cuồn cuộn, mưa tầm tã làm giảm bớt tầm nhìn, cũng có những ánh nắng lọt qua mây đen chiếu xuống. Nhưng tất cả không có tác dụng gì đối với Vương Lâm,hắn thấy được trên mây đen, trong tin không vạn dặm có hai luồng kiếm quang gào thét phóng đi.
Hai người trong kiếm quang lag một nam một nữ, nam mặc áo xanh, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, tu vi cũng không thấp, đã mơ hồ đạt đến Khuy Niết. Cô gái bên cạnh dáng người thướt tha, y phúc mặc trên người đẹp như lông phượng, dung nhan xinh đẹp, đồng thời còn bùng lên một luồng khí chất cao quý.
Phía dưới hai người chính là đám mây đen cuồn cuộn, ở vị trí này nhìn xuống có thể thấy được sấm sét và tia chớp đang chạy ầm ầm bên dưới.
– Nguyệt Huyên, lần này bộ tộc kêu gọi khẩn cấp, chắc chắn đã có chuyện lớn xảy ra, người tu vi không đủ nên đừng quá gắng sức.
Cô gái y phục rực rỡ dùng ánh mắt nhu hòa nhìn về phía người thanh niên – Ta cứ nghe theo lời người là được, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì mà những trưởng lão trong tộc lại phải kêu gọi khẩn cấp như vậy, chuyện này khiến khi xảy ra.
Vẻ mặt người thanh niên kia trở nên cực kỳ nhưng trọng, trong lòng hắn cũng đang có nghi hoặc. Hắn vừa định mở miệng nói chuyện thì đột nhiên ngẩn đầu nhìn về phương xa, tay trái hắn chắn ngang trước người cô gái phía sau, hai người đồng loạt dừng lại trên không trung.
Chỉ thấy một luồng gió đen trừ xa tiến đến trên tầng mây, phương hướng của gió đen cũng không trùng hợp với hai người một nam một nữ, nhưng rõ ràng vì đã nhận ra hai người này nên thay đổi phương hướng và phóng đến ầm ầm.
Khoảnh khắc sau gió đen đã phóng đến, sau khi cuốn lại một vòng thì từ trong có một người thanh niên mặc hắc y đi ra. Vẻ mặt người này cực kỳ lạnh lùng, sau khi xuất hiện thì dùng ánh mắt đảo lên người cô gái Nguyệt Huyên rồi trở nên trầm mặc.
– Dự mỗ xin ra mắt Chu huynh!
Đồng tử trong mắt người thanh niên đưa tay cản trước mặt cô gái đột nhiên co rút lại, hắn ôm quyền nói.
– Tiểu muội xin ra mắt Chu đại ca!
Cô gái y phục rực rỡ cũng lộ ra nụ cười dịu dàng, nàng khẽ nói.
Vẻ mặt người thanh niên họ Chu có chút phức tạp, hắn thu hồi ánh mắt rồi nhìn về phía người thanh niên áo xanh bên cạnh Nguyệt Huyên, hắn lạnh lùng nói – Toàn bộ Thiểm Lôi Tộc đã bị tiêu diệt, đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc cũng thất bại và mất tích, việc này đã đượng Trưởng Tôn Hội chứng thực, sau đó tuyên bố Thái Cổ Tinh Thần Lệnh nói cho tất cả bộ tộc biết. Lần này kêu gọi khẩn cấp chính là tuyên bố những mệnh lệnh của Trường Tôn Hội.
– Hơn nữa Đại Tư Vân Lạc Trường Tôn Hội đã thôi diễn thuật Thiên Đại Tinh Thần để tìm ra hình ảnh và ký ức thần thức của thủ phạm tiêu diệt Thiểm Lôi và giết chết đại trưởng lão. Sau đó những thứ ngày được phân tán ra để tất cả sinh linh Thái Cổ Tinh Thần truy sát.
– Việc này rất hệ trọng, sơ ràng ngay cả chúng ta cũng phải ra ngoài điều tra. Dù tu chân tinh này cũng phải tìm kiếm thật kỹ, ngươi tự giải quyết cho tốt đi – Cái gì?
Vẻ mặt người thanh niên họ Dự đột nhiên biến đổi ầm ầm, trong mắt bùng ra cái nhing không thể tin.
Cô gái bên cạnh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
– Nghe nói đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc đã đạt đến tu vi Thiên Nhân Đệ Ngũ Suy, ngoài Đệ Tam Bộ ra thì không ai có thể giết chết được, chẳng lẽ…Chẳng lẽ nơi đây có một Đệ Tam Bộ đại năng cực kỳ hung ác sao? Hơn nưa Thiểm Lôi Tộc có hơn mười vạn người, cao thủ rất nhiều, sao bị người ta diệt tộc được?
– Hơn nữa Thiểm Lôi Tóc còn có luồng sấm sét bất diệt nghe nói đã tồn tại từ muôn đời đến nay, việc này…Điều này… Người thanh niên áo đen vừa muốn quay người bỏ đi, sau khi nghe nói vậy thì lạnh lùng nói – Cụ thể thì không rõ những nghe Trường Tôn Hội nói luồng sấm sét bất diệt của Thiểm Lôi Tộc đã bị người đó thôn phệ. Lúc này toàn bộ Tthái Cổ Tinh Thần đều tìm kiếm, Trường Tôn Hội cũng sẽ phái trưởng lão ra truy tìm kẻ này.
Vương Lâm đang ngồi trong căn nhà trên thành trì dưới đám mây đen khổng lồ, hắn thu hồi ánh mắt, vẻ mặt bình tĩnh. Lúc này hắn đóng cửa phòng lại rồi khoanh chân ngồi một bên.
Mắt hắn mơ hồ lóe lên, hắn lẩm bẩm nói:
– Đã phát hiện ra nhanh như vậy sao? Trường Tôn Hội…Xem ra thời gian của ta cũng không còn nhiều lắm, phải nhanh chóng luyện hóa lôi long cuối cùng, sau đó dung hợp luồng sấm sét bất diệt.
Vương Lâm trở nên trầm mắc rồi nhắm mắt lại, hắn lập tức dung nhập vào trong nguyên thần để điều khiên ngọn lửa luyện hóa con lôi long cuối cùng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, tất cả thiên địa đều bị mây đen bao phủ, trên bầu trời thành trì cũng cực kỳ u ám.
Dù đến giữa trưa thì cũng không có nhiều ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua đám mây đen. Sau khi luyện hóa được nửa ngày, ngọn lửa trong nguyên thần Vương Lâm cực kỳ ầm ầm, tất cả đều chuyện động. Thái Cổ Lôi Long cuối cùng không thể gầm lên một tiếng, cũng không thể vùng vẫy, thân thể vỡ rồi bị nguyên thần Vương Lâm hâp thu.
Đến lúc này thì tám con Thái Cổ Lôi Long đều bị dung hợp vào trong nguyên thần Vương Lâm, đã hoàn toàn trở thành một bộ phận của bản thân. Khoảnh khắc này nguyên thần Vương Lâm điên cuồng tăng mạnh, ngọn lửa bên trong đã tiêu tán mà chuyển thành những luồng sấm sét vô tận Trong năm luồng bản nguyên thì luồng lôi bản nguyên trong người hắn đã điên cuồng lớn lên, dùng mắt thường có thể nhìn thấy được, kinh thiên động địa. Dần dần nguyên thần Vương Lâm đã không còn hình rồng mà trở thành tia chớp.
Một tia chớp nối liền thiên đại, thiên chính là đỉnh đầu Vương Lâm, địa chính là bàn chân. Tia chớp này nối liền thiên địa trong cơ thể hắn và giống hệt như luồng sấm sét bất diệt của Thiểm Lôi Tộc.
Khoảnh khắc khi tia chớp ngưng tụ lại thành hình dạng và hoàn toàn xuất hiện thì những đám mây đen bên ngoài ngày càng nhiều, mưa càng lúc càng tằm tã. Sấm sét trong tầng mây giống như đang nổi giận, tất cả đều gầm rống dữ dội.
Tất cả tu chân tinh đều có thể nghe được tầng mây truyển ra những tiếng sấm động kinh thiên.
Trong hoàng thành phía đông có vài lão già mặc đạo bào đứng ở một căn lầu cao nhất, mỗi kẻ đều có tu vi Tịnh Niết, lão già tóc trắng đã đạt đến Toái Niết.
Đám lão già này đứng trong căn lầu, tất cả đều đưa mắt nhìn lên bầu trời mây đen cuồn cuộn, nghe những tiếng sấm động điên cuồng mà vẻ mặt lộ ra vẻ kỳ dị.
– Cơn mưa này đến qua bất chợt…Còn có cả sấm sét, cũng không phải đã quá mức dữ dội rồi đấy chứ?
– Nhưng chúng ta đều đã quét thần thức qua, lại không phát hiện được bất cứ manh mối nào… – Có lẽ là chúng ta quá đa nghi… Một lão già bên cạnh trầm giọng nói.
– Ôi, Thiểm Lôi Tộc là một bộ tộc khủng bố mà còn bị người ta tiêu diệt, đại trưởng lão cũng thât bại. Khi nghe đến chuyện này, đồng thời nhìn lại những luồng sấm sét trước mặt, ta lại luôn sinh ra cảm giắc trái tim đạp lên thật mạnh. Có lẽ là chúng ta đa nghi.
Lão già tu vi Toái Niết khẽ lắc đầu, sau đó cũng không có nói thêm điều gì.
– Dù kẻ kia là ai, lần này Thái Cổ Tinh Thần đã hạ lệnh, nếu người này bị phát hiện ra thì chắc chắn sẽ chết.
Phía đông tu chân tinh còn có một dãy núi kéo dài liên tiếp, nơi đây chính là sơn môn của Chân Ngôn Tộc. Bộ tộc này có sự hkắc biệt rất lớn với Thiểm Lôi Tộc, Chân Ngôn chỉ là một tộc nhỏ, chiếm giữ một tu chân tinh, giống như một tông phái trong Nội giới.
Lúc này trong sơn môn Chân Ngôn Tộc, trên đỉnh núi cao ngập trời có một người đang đứng. Người này đầu tóc trắng xáo cực kỳ già nưa, lão nhìn về phương xa, một lúc lúc sau lại than khẽ rồi khẽ lẩm bẩm:
– Vì sao ta luôn sinh ra một loại cảm giác địa nạn ập xuống đầu… Vương Lâm biết được thời gian đã cực kỳ gấp gáp, sau khi hoàn toàn thôn phệ tám con Thái Cổ Lôi Long thì lập tức thả luồng sám sét bất diệt đang phong ấn trong cơ thể ra. Khi luồng sấm sét bất diệt xuất hiện thì lập tức muốn phóng ra khỏi cơ thể Vương Lâm.
Nhưng khoảnh khắc này thì tia chơp nguyên thần của Vương Lâm đã ầm ầm phóng tới, tia chớp trực tiếp lao vào luồng sấm sét bất diệt rồi triển khai khí thế thôn phệ dữ dội.
Luồng sấm sét bất diệt bắt đầu vùng vẫy, bên trong ẩn giấu một luồng ý chí giống như thần thức tu sĩ Luồng sấm sét bất diệt liên tục vùng vẫy và thôn phệ với tia chớp của Vương Lâm, thế chiến đấu bắt đầu xuất hiện.
– Dung hợp với ra, trở thành vật trong nguyên thần của ta, để cho lôi bản nguyên của ta đại thành. Dựa vào lực lượng sấm sét để phá vỡ trời xanh, tu vi tăng mạnh.
Thần thức Vương Lâm quét ngang giống như gió bão trực tiếp xé toạc tất cả khả năng chống đỡ của luồng ấm sét bất diệt.
– Đạo thuật…Dung hợp!
Hai mắt Vương Lâm mở ra thật mạnh, trong mắt phải lóe lên hai luồng sấm sét khác biệt.
Ký hiệu lôi bản nguyên nhanh chóng xoay tròn làm cho Vương Lâm trở nên cực kỳ yêu dị.
Chương 1279: Ba hình ảnh
Tiếng gió thét gào, sấm sét ầm ầm, mây đen giống như muốn trút tất cả nước mưa xuống dưới đất, tất cả rơi xuống tạo thành một con mưa cực kỳ khủng bố. Trên mặt đất trong thành lại bùng lên hàng loạt con sóng nước rung động.
Mưa rất mạnh giống như không có tận cùng, nước mưa liên tục từ trên trời rơi xuống cũng nhờ giữa ngã tư đường có đào đường, nước chảy làm cho nước mưa chảy hết vào bên trong. Lúc này nước đã ngập tất cả đường dẫn nước mưa của thành trì, giống như hành loạt giọt nước nhỏ rơi vào biển lớn, nước cũng theo đường cống mà chảy ra khỏi thành.
Cả ngày hôm nay đều là mưa, khi màn đêm buông xuống thì không còn âm thanh náo nhiệt như ngày hôm qua, tất cả mọi người đều trốn trong nhà, không kẻ nào đi ra ngoài.
Trong màn đêm không nhìn thấy tầng mây, nhưng những luồng sấm sét lại lóe lên chiếu sáng tất cả thiên địa như ban ngày.
Trong mưa cũng bùng lên những làn gió lạnh, gió nức nở nghẹn ngào thổi nghiêng giọt mưa rơi xuống khắp nơi trên mặt đất. Những chuỗi lá cây treo dưới mái hiên cũng đã ướt sũng nước, xâu lá kéo dãn xuống, khi gió mưa bùng lên dữ dội thì một vài xâu lá không chắc chắn bị gió thổi đứt làm cho những chiếc lá giống như những con thuyền lênh đênh trên sóng dữ, tất cả nhanh chóng bay lượn trong gió mưa mịt mùng.
Một vài chiếc là bị gió cuốn lên bầu trời, sau khi bay vài vòng trên không trung thì tiêu tán trong bóng tối. Cũng có một phần rơi xuống những vũng bùn lầy lội dưới đât, sau khi dính bùn thì muốn theo gió bay lên một lần nữa, nhưng dù lá có lòng nhưng mưa gió vô tình, mưa ào ào như gót giày nện lên làm lá hoàn toàn ngập vào trong bùn…Không cách nào vùng vẫy.
Khoảnh khắc này sấm sét đột nhiên nổ vang, tia chớp phóng đến chiếu sáng tất cả thiên địa giống như ban ngày. Khoanht khắc khi ánh sáng lóe lên thì trên đường đất ở thành tây có một lão già mặc đạo bào với hai mắt như đuốc, lão già chắp tay sau lưng đứng yên nơi đó.
Dưới chân phải lão già vẫn đang giẫm trên một chiếc lá cây, gió vẫn bùng lên, mưa vẫn thét gào… Trên mi tâm của lão già đột nhiên xuất hiện một đồ án quỷ dị.
Sau lưng lão già có bảy tu sĩ trung niên ánh mắt lạnh băng. Khi lão già vung tay lên, bảy người phía sau lập tức phóng về phía trước bao quanh lấy cơ thể lão già, tất cả đều dùng hai tay bấm pháp quyết. Khoảnh khắc này có một luồng u quanh từ trong tay bảy người tu sĩ thanh niên lóe lên, u quang hóa thanhg một luồng sáng như tia chớp, tất cả đều được nối liền với thân thể lão già.
Hình ảnh này giống hết như đồ án trên mi tâm lão già, giống như lão già đã trở thành điểm trung tâm, có bảy luồng sáng bùng ra từ trên thân thể.
Lão già khép mắt lại, một lát sau mở ra thật mạnh. Khoảnh khắc khi lão già mở mắt, những luồng hào quanh rực rỡ trên tộc ấn mi tâm bùng ra dữ dội, tất cả tạo thành hình quạt quét ngang bốn phía.
Đúng lúc này bảy luồng u quang đang tạo thành luồng sáng nối liền thân thể lão già lập tức bùng ra những luồng hào quan tực rõ, sau khi tất cả nhưng tụ lại thì phóng vào thân thể lão già làm cho tộc ấn trên mi tâm lại càng trở nên huy hoang.
Khi luồng hào quang bùng ra từ mi tâm lão già quét ngang thiên địa thì tất cả hình ảnh của những căn nhà trước mặt đều thay đổi. Những căn nhà này giống như đã nghịch chuyển năm tháng, từ bộ dàng cũ kỹ trở nên mới tinh. Khi tất cả đều trở nên tươi mới thì ầm ầm biến đổi, nơi nào cũng trở thành một đống hoang tàn.
Không những chỉ có hình ảnh nhà cửa bị nghịch chuyển năm tháng, mà ngay cả những phàm nhân bên trong cũng trở về tuổi thanh xuân trong luồng hào quang bùng ra từ mi tâm lão già, khoảnh khắc sau thì tất cả hình ảnh tiêu tán giống như trước nay chưa từng xuất hiện trong thế giới này.
Thậm chí cả những nơi chôn cất người chết, những kẻ đã mất cũng sống lại, hiện lên từng tình cảnh đã xảy ra khi còn sống.
Vương Lâm vẫn đang khoanh chân ngồi trong căn nhà lụp xụp, nguyên thần đang điên cuồng thôn phệ luồng sấm sét bất diệt. Lúc này đã đến giờ phút quyết định, ý chí ẩn giấu trong luồng sấm sét bất diệt đang điên cuồng vùng vẫy, giống như những luồng sấm sét đang lóe lên ầm ầm bên ngoài.
Nhưng dù luồng sấm sét bất diệt này có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra khỏi thân thể Vương Lâm. Sau khi nguyên thần dung hợp tám con Thái Cổ Lôi Long thì hầu như đã trở thành lôi nguyên thần. Trong lúc liên tục tấn công và thôn phệ giống như có hai luồng sấm sét đang tranh đoạt quyền điều khiển sấm sét trong thời kỳ thiên địa sơ khai, nhưng chỉ có thôn phệ đối phương thì mới chính thức trở thành tia chớp vương giả có thể điều khiển sấm sét trong thiên địa.
Nhưng đúng lúc này Vương Lâm đang nhắm mắt đột nhiên mở bùng ra, trong mắt chợt lóe lên tinh quang. Vẻ mặt hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, tay phải vung lên lập tức làm cho căn nhà trở nên vặn vẹo giống như một chiếc gương bị xoắn lại và xuất hiện hàng loạt vết nứt. Cuối cùng chiếc gương cũng “xoảng” một tiếng rồi tan vỡ, rất nhiều mảnh nhỏ văng ra khắp bốn phía.
Làm xong tất cả mọi chuyện thì Vương Lâm lại nhắm mắt, hắn không thèm để ý đến chuyện bên ngoài mà tiếp tục nhập định, hắn đắm chìm vào trong cuộc chiến thôn phệ cuối cùng giữa chính mình và luồng sấm sét bất diệt trong nguyên thần.
Trong cơn mưa tầm tã, ánh mắt lão già mặc đạo bào trên con đường thành công vẫn lóe lên. Ánh mắt lão già chuyển lên căn nhà Vương Lâm đang ỏe, đồng thời cũng không có dấu hiệu dừng lại. Khi ánh mắt lão chuyển lên căn nhà Vương Lâm thì tất cả lập tức tiên tán, hình ảnh thư sinh đang ở bên trong cũng tiêu tán, sau đó lại xuất hiện tất cả hình bóng của những người từng ở tại nơi đây.
Một lúc sau, lão già đã đảo mắt qua toàn bộ thành tây, sau khi không có chút phát hiện nào thì ánh mắt lão trở nên cực kỳ bình tĩnh. Lão già dùng hai tay bấm pháp quyết rồi điểm lên mi tâm, trong miệng truyền ra một tiếng gầm khẽ.
Khoảnh khắc này hào quang trên tộc ấn nơi mi tâm lại tăng mạnh, lão già lại đảo mắt nhìn khắp làm tòa thành lập tức tiêu tán giống như năm tháng đang liên tục cuốn ngược trở lại. Rất nhanh, trong mắt lão già đã xuất hiện một tình cảnh chiến trường cổ, rất nhiều quân đội phàm nhân chém giết nhau, mặt đất sậm màu máu.
Hai mắt lão già đột nhiên được khép lại, hào quang trên tộc ấn ở mi tâm cũng dần tiêu tán, cuối cùng thì khôi phục lại như thường. Lúc này bảy tu sĩ trung niên bên ngoài thân thể lão già cũng thu hồi ấn ký, vẻ mặt đám người hơi tái.
– Nơi đây không có tu sĩ che giấu, tiếp tục tìm kiếm ở nơi khác.
Lão già hất áo rồi thân thể nhảy dựng lên hóa thành cầu vồng phá voec mây đen bay về phương xa, bảy tu sĩ trung niên vội vàng theo phía sau.
Tình cảnh này không những xảy ra trên tất cả các địa phương của tu chân tinh Vương Lâm đang ở, hơn nưa còn được tiếng hành trên tất cả tu chân tinh trong Thái Cô Tinh Thần.
Thâí Cổ Tinh Thần hạ lệnh thì tất cả bộ tộc đều phải nghe theo, tất cả đều phải điều động lực lượng đi tìm kiếm tất cả tu chân tinh, tinh cầu bỏ hoang và tinh không vô tận.
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn cực kỳ bình tĩnh, đối với chuyện đấm người kia bỏ đi hắn không có chút biểu cảm nào, ngay cả hai mắt cũng không mở ra, luồng sấm sét bất diệt gầm rống ngày càng nhỏ trong nguyên thần, quá trình vùng vẫy cũng ngày càng yếu.
Tầng mây trên bầu trời vẫn rất dày, từ khi mưa bắt đầu hàng lâm đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện đâu hiệu ngừng lại. Trong đêm mưa, ngay cả những tên báo canh cũng không cuất hiện, ngoài tiếng sấm sét ầm ầm và tiếng mưa ào ào thì không còn bất kỳ âm thanh nào khác.
Hai luồng sấm sét trong nguyên thần Vương Lâm liên tục tấn công nhau, cuối cùng cả hai ầm ầm dung hợp vào nhau. Lúc nào luồng sấm sét bất diệt gầm lên những tiếng không cam lòng cũng chẳng còn tác dụng, sấm sét này đã bị nguyên thần Vương Lâm thôn phệ hoàn toàn.
Khoảnh khắc khi luồng sấm sét bất diệt bị Vương Lâm thôn phệ thì tất cả những ý chí tồn tại bên trong cũng bị luyện hóa, đồng thời thần thức của hắn cũng dung nhập vào bên trong. Đột nhiên luồng sấm sét do nguyên thần Vương Lâm hóa thành lại chấn động, hắn rõ ràng cảm giác được lôi bản nguyên trong nguyên thần đang điên cuồng tăng mạnh với một loại tốc độ khó tin.
Sự gia tăng của lôi bản nguyên khó có thể miêu rả được, hầu như chỉ trong khoảnh khắc thì lục lượng lôi bản nguyên đã làm cho tu vi Vương Lâm, đơn thuần chỉ xét trên mặt tu lôi đã phá vỡ Toái Niết trung kỳ đỉnh phong, đang hướng về Toái Niết hậu kỳ.
Lực lượng lôi bản nguyên nổ lên vang vọng, khoảnh khắc này Vương Lâm chỉ thi triển lực lượng sấm sét thì đã đạt đến tu vi Toái Niết hậu kỳ.
Lực bản nguyên, tất cả quy tắc và ý cảnh căn bản đều chỉ dùng minh ngộ ra bản nguyên, chẳng khác nào tất cả ý cảnh và quy tắc sấm sét đã được hiểu rõ, vì vậy không có sự hạn chế của ý cảnh nên tu vi trăng lên rất mạnh.
Khoảnh khắc khi thôn phệ xong ý chí ẩn giấu trong luồng sấm sét bất diệt, tâm thần Vương Lâm vang lên những tiếng nổ ầm ầm, từng hình ảnh đột nhiên lóe lên từ trong ý chí. Đây là ký ức của luồng sấm sét bất diệt, ký ức ý chí.
Ký ức này đã trải qua thời gian quá lâu, tồn tại và không còn được đầy đủ, chỉ xuất hiện ba loại hình ảnh mà thôi.
Hình ảnh đầu tiên chính là sự tan vỡ, tất cả tinh không, tinh vực, thiên địa đều tan vỡ. Rất nhiều tinh không, rất nhiều tinh vực, vô biên vô hạn…Thậm chí còn vượt xa rất nhiều so với Nội giới và Ngoại giới, tình cảnh tan vỡ này giống như một kiếp nạn.
Khi quá trình tan vỡ xảy ra, rất nhiều sinh linh diệt vong, Vương Lâm thấy được những tu sĩ y phục kỳ dị, thấy được những loại mãnh thú kỳ quái. Thậm chí hắn còn nhìn thấy một Văn Thú lớn như một tu chân tinh đang bùng ra hắc mang, còn thấy được rất nhiều đầu lâu.
Nhưng khi hắn muốn tiếp tục nhìn kỹ thì một luồng sấm sét lao ra từ trong vị trí tan vỡ giống như đang muốn chạy trốn, sấm sét này được bao phủ trong những luồng hào quang vô tận.
Đây chỉ là một hình ảnh rất ngắn nhưng lại gây ra cho Vương Lâm rất nhiều rung động, nhưng tia chớp như ngọn sóng kinh thiên động địa kia chính là luồng sấm sét bất diệt.
Nhưng luồng sấm sét bất diệt này còn mạnh hơn rất nhiều lần so với khi bị Vương Lâm thôn phệ Hình ảnh thứ hai chính là luồng sấm sét phóng khỏi tay một người đàn ông trung niên. Vẻ mặt người này cực kỳ lạnh lùng, trong mi tâm có một đồ án hoa bảy cánh, có bảy màu khác biệt.
– Đáng tiếc luồng sấm sét bất diệt này vẫn còn quá yếu, sợ rằng muôn đời cũng không thể khôi phục lại như năm xưa…Thôi, đưa ra ngoài, xem ngươi có duyên tạo hóa hay không.
Người đàn ông trung niên lắc đầy, tay phải vung lên, luống sấm sét này phóng ầm ầm về hư vô rồi biến mất.
Hình ảnh thứ ba chính là trên miếu thờ của Thiểm Lôi Tộc có một luồng sấm sét bất diệt giống như tồn tại từ muôn đời, sấm sét phát ra những tiếng nổ kinh thiên long trời lở đất.
Bên ngoài luồng sấm sét có tám người tu sĩ, trên mi tâm một lão già trong số tám người này chợt xuất huện một ký hiệu tia chớp.
Bảy người còn lại mặc những bộ y phục rất cổ quái hiống như không biết dùng vật chất gì tạo thành. Y phục đám người này bùng lên lưu quang giống như đang mặc cả dòng sông lên người.
Đặc biệt là một người đứng ở vị trí đầu tiên, rõ ràng người này là thủ lĩnh. Ánh mắt lão già Thiểm Lôi Tộc nhìn về phía người này cũng bùng lên cái nhìn cực kỳ cung kính và mơ hồ có cả sự sợ hãi.
Quanh thân thể người này có mọt luồng kim quanh bao quanh, Vương Lâm rất quen thuộc với luồng kim quang này.
– Không ngờ nó lại ở chỗ này…Đáng tiếc…Đáng tiếc Vị thủ lĩnh lắc đầu, hắn xoay người. Khoảnh khắc khi kẻ này xoay người thì trong đầu Vương Lâm chợt nổ vang, đồng tử trong mắt co lại, trở nên sửng sờ.
– Hắn…Hắn là…
Chương 1280: Cực cảnh năm màu
Hình ảnh tiêu tán.
nhưng dung mạo của người đàn ông khi xoay người lại nói chuyện trước khi hình ảnh hoàn toàn biến mất lại rõ ràng khắc sâu trong tâm thần Vương Lâm giống như một dấu vết khó phai mờ.
Tướng mạo của người này rất lạ với Vương Lâm, hắn tin mình chưa từng gặp qua người này, nhưng. trong mắt trái của người này lại lóe lên một luồng sáng năm màu, mà luồng sáng này Vương Lâm lại cực kỳ quen thuộc, hắn chỉ nhìn một lần là biết được đây chính là cực cảnh.
cực cảnh năm màu.
Trong khoảng thời gian cả đời trước đây Vương Lâm chỉ mới nhìn thấy thứ này một lần, đó là thời gian rất lâu trước đo trên Chu Tước tinh, là vật trên Ngũ Hành tinh của Nạp Đa và hầu như đã gần biến mất khỏi ký ức Vương Lâm.
thậm chí khoảnh khắc khi Vương Lâm nhìn thấy cực cảnh năm màu lóe lên trong mắt trái của vị tu sĩ kia thì hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác nói không nên lời. Vật này và cực cảnh năm màu của Nạp Đa rất có thể là một.
Vương Lâm quen với Nạp Đa thì cũng chính thức biết được chính mình đã mở ra một cánh cửa lớn cho cực cảnh, cũng làm cho Vương Lâm lần đầu tiên biết được cực cảnh không phải chỉ có một loại.
Năm xưa Nạp Đa cũng là một người trong nhóm đuổi giết Tư Đồ Nam, hắn trị thương trên Chu Tước tinh, bị Vương Lâm lấy mất túi trữ vật. sau khi đến Triệu Quốc báo thù thì bị người này đuổi theo.
Dù lúc này hình ảnh đã tiêu tán nhưng hai mắt Vương Lâm vẫn lóe lên, hắn mơ hồ phát hiện ra được một bí mật khổng lồ.
– Sợi kim quang bao quanh người này rõ ràng là Côn Cực Tiên, nếu kết hợp với những gì đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc nói trong trận chiến trước đó. Còn có cả cực cảnh năm màu. Đám tu sĩ thần bí này chẳng lẽ đi vào nội giới sao?
– Không biết trong Nội giới đã xảy ra biến cố gì mà cực cảnh năm màu lại rơi vào trong tay Nạp Đa. Thậm chí ngay cả pháp bảo Côn Cực Tiên cũng rớt xuống Chu Tước tinh.
– Tất cả mọi chuyện, rõ ràng Nạp Đa biết được rất nhiều chuyện. Ngũ Hành tinh. Nạp Đa.
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên trong lúc trầm mặc, hắn hít vào một hơi thật sâu sau đó cố gắng áp chế tất cả nghi ngờ xuống, dù sao đây cũng không phải lúc để suy tư.
Lúc này nguyên thần sấm sét của Vương Lâm đã mạnh hơn trước đây rất nhiều lần, nguyên thần xuyên khắp toàn thân, lôi bản nguyên cuồn cuộn giống như một vòng xoáy khổng lồ ầm ầm chuyển động bên trong.
Mỗi lần lôi bản nguyên vận chuyển đều làm cho mỗi tấc thịt mỗi tấc xương trong cơ thể Vương Lâm đều lóe lên tia chớp . Lúc này Vương Lâm hắn đã không còn là một tu sĩ mà chính là một luồng sấm sét.
Một luồng sấm sét nghịch thiên không cam lòng với vận mệnh.
Tu vi của Vương Lâm lúc này cũng đã xuất hiện những biến đổi cực kỳ kỳ dị, những thay đổi này dù là Ngoại giới hay Nội giới cũng chưa từng xuất hiện. Đơn giả cần thi triển lực lượng sấm sét thì tu vi của Vương Lâm đã vượt qua Toái Niết trung kỳ tiến lên toái Niết hậu kỳ.
Nhưng nếu không vận chuyển sấm sét mà chỉ dựa vào ngọn lửa, ý cảnh của chính bản thân và nguyên lực thiên địa thì tu vi Vương Lâm vẫn giữ nguyên là Toái Niết trung kỳ.
Điều này trực tiếp liên quan đến năm luồng bản nguyên trong cơ thể Vương Lâm.
Bên ngoài mưa vẫn rơi ào ào, chốc chốc lại có sấm chớp bùng lên, bầu trời vẫn là ban đêm. Lúc này Vương Lâm trầm mặc đứng lên, hắn cầm trong tay chiếc áo tơi rách nát đã được người ở đây trước đó lưu lại rồi mặc lên người đẩy cửa ra khỏi nhà.
Khoảnh khắc khi cửa phòng được đẩy ra thì sấm chớp đột nhiên tiến đến chiếu sáng cả con đường đen kịt. Những hạt mưa vẫn tiếp tục rơi, những ngôi nhà khắp bốn phía đã không còn ánh sáng đèn dầu, rõ ràng nhà nào cũng đang ngủ say.
Chốc chốc lại truyền đến tiếng khóc của một đứa trẻ bị sấm sét dọa cho sợ hãi, nhưng rất nhanh đã bị chính cha mẹ hô lên bắt đi ngủ.
Cơn mưa ào ào trên mặt đất đầy nước tạo thành những con sóng gợn, bên trong còn có rất nhiều lá cây. Vương Lâm đứng ngay cửa, hắn ngẩng đầu nhìn tia chớp xẹt qua lại trên bầu trời đen, hắn nắm chặt áo tơi rồi đi ra khỏi phòng.
Con đường không có người, chỉ có một mình Vương Lâm lặng lẽ đi về phía trước, ngoài mưa thì chỉ còn lại những tiếng gió hú nức nở.
Ở vị trí giao tiếp giữa cuối thành tây và thành bắc, nơi này tương đối náo nhiệt, ngày thường thời tiết tốt thì dù ban ngày hay ban đêm nơi đây cũng rộn rã tiếng người, dù là thanh lâu hay sòng bạc thì ban đêm ở đây vẫn có rất nhiều người.
Nhưng trời đổ mưa quá lớn làm nơi này cũng yên tĩnh trở lại, chỉ có vài gian tửu lâu và khách sạn lộ ra những luồng ánh sáng yếu ớt, ánh sáng cũng bập bùng trong mưa gió.
Vương Lâm chậm rãi đi qua thành tây, hắn đi đến bên ngoài một căn lầu các, trong đó chỉ có một ngọn đèn dầu yếu ớt, có ba người đàn ông đang ngồi uống rượu nhìn bầu trời đêm mưa gió rồi khẽ nói chuyện với nhau. Tiểu nhị cửa hàng ngồi ở bên cạnh, hắn ngáp một cái thật sâu, hai mắt nhập nhèm hình như có thể ngủ bất cứ lúc nào.
Vương Lâm đi vào trong tửu lâu, hắn nâng bầu rượu đặt lên mặt bàn trước mặt tên tiểu nhị rồi khẽ nói:
– lấy cho một bầu rượu!
Vì Vương Lâm đi vào mà trong tửu lâu chợt bùng lên một luồng gió lạnh, lúc này tiểu nhị bị hơi lạnh phóng đến, hắn dụi dụi mắt nhìn Vương Lâm. Sau khi nói khẽ vài câu thì hắn đứng lên cầm bầu rượu trên bàn trực tiếp đi vào phòng sau. Một lúc sau hắn đi ra đặt bầu rượu trước mặt Vương Lâm rồi nói:
– Ba tiền Phàn Tinh!
Vương Lâm trả tiền, hắn cầm lấy bầu rượu uống một ngụm, một cảm giác cay nồng quen thuộc bùng lên trong cuống họng rồi hóa thành một luồng khí nóng chuyển xuống bụng. Rượu này rất mạnh, thích hợp để uống vào khi giết người, loại này Vương Lâm rất thích.
Vương Lâm cầm lấy bầu rượu đi khỏi tửu điếm, hắn đi trong mưa gió tiến về phương xa. Lúc này bầu trời đầy sấm sét, những tia chớp lóe lên chiếu sáng cả con đường trước mặt Vương Lâm. Hắn không quay về thành tây mà đi về thành bắc, chậm rãi cất bước đi tới.
Trong đêm mưa cứ chốc chốc Vương Lâm lại uống một ngụm rượu, nhịp bước không nhanh nhưng mỗi lần tiến lên giống như ngay cả mưa cũng hơi khựng lại.
Phía bắc tu chân tinh, trong bầu trời mênh mông cách đô thành không xa, lão già trước đó đã thi triển thuật thần thông kiểm tra đang cất bước đi với vẻ mặt âm trầm. Bảy người đàn ông trung niên đang đi theo phía sau, vẻ mặt có chút mỏi mệt.
Đêm nay đám người bọn họ đã tìm kiếm rất nhiều địa phương nhưng không có bất kỳ phát hiện gì, rõ ràng người hủy diệt Thiểm Lôi tộc không có ở nơi đây.
– Trưởng lão, tất cả tu chân tinh trong tinh vực đều đã được rất nhiều người kiểm tra, nhưng cho đến lúc này vẫn không có bất kỳ phát hiện nào, nói không chừng tên hung thủ không có ở đây.
– Có lẽ hắn không ở trong tu chân tinh này nhưng nhất định là đang ở trong tinh vực này.truyện huyền huyễn audio
Lão già mặc đạo bào vẫn tiến về tinh không phía trước, lão mở miệng nói bằng giọng âm trầm.
– Vân Lạc Đại Tư Trường Tôn Hội đã tính ra người đó ở trong tinh vực này, không bao lâu nữa sẽ tìm ra được tung tích. Nếu chúng ta có thể tìm được người đó trước khi VÂn Lạc Đại Tư tính toán ra, tất nhiên.
Ánh mắt lão già chợt lóe lên, lão vừa nói đến đây thì bầu trời đột nhiên nổ vang, tia chớp giao thoa vào nhau chiếu sáng cả thiên địa, ngay sau đó không gian lại trở nên đen tối. Khoảnh khắc khi bóng tối bao phủ thì có một hình bóng đang mặc áo tơi cầm bầu rượu tiến tới từng bước.
Tốc độ của hình bóng kia quá nhanh, nhanh đến mức không người nào phát hiện ra, nhanh đến mức ngay cả lão già và bảy người phía sau cũng không thể nào phát hiện được. đúng lúc này hình bóng áo tơi đã đi đến trước mặt lão già chưa đến ba thước.
Đồng tử trong mắt lão giả mặc đạo bạo chợt co rút lại bùng ra vẻ khiếp sợ và kinh hoàng. Lão căn bản không có chút phản ứng nào, người mặc áo tơi dùng tay phải đưa bầu rượu lên ngửa cổ uống một ngụm, sau đó tay trái tùy tiện vung lên điểm lên mi tâm lão già.
Khoảnh khắc này bầu trời đột nhiên vang lên những tiếng sấm ầm ầm, nguyên thần trong cơ thể lão già đột nhiên được chia ra một phần rồi phóng ra khỏi cơ thể, xuất hiện ở phía sau.
Khoảnh khắc khi một phần nguyên thần rời khỏi cơ thể lão già thì hình bóng Vương Lâm vẫn tiến về phía trước, tay trái hắn chụp lấy nguyên thần rồi đi về phương xa.
Lúc này tiếng sấm vừa lúc biến mất nhưng dư âm vẫn còn vang vọng trong thiên địa. Khi tia chớp lóe lên chiếu sáng mặt đất thì bảy người tu sĩ căn bản không phát hiện ra bất cứ điều gì. giống như lão già mặc đạo bào trước mặt cũng lộ ra vẻ mê man những cũng khôi phục lại rất nhanh.
– Tất nhiên sẽ lập được công lớn.
Vẻ mặt lão già đạo bào vẫn âm trầm như trước nhưng hình như đã trở nên trắng bệch. Lão hầu như không thể nào phát hiện ra, cũng không thể nhớ được tình cảnh hoảng sợ vừa rồi. thân thể lão già lóe lên rồi phóng về phương xa.
KHoảnh khắc khi tia chớp lóe lên chiếu sáng thiên địa, hình bóng áo tơi ở sau lưng tám tu sĩ đã càng ngày càng xa. Trong tay trái của Vương Lâm đang cầm một phần nguyên thần, bộ dạng của nguyên thần chính là lão già đạo bào vừa rồi. Lão muốn mở miệng kêu cứu nhưng không có bất kỳ âm thanh nào được truyền ra.
Ngay cả bảy người đang phóng đi phía trước và lão già đạo bào chỉ cần quay đầu nhìn lại thì sẽ thấy hình bóng áo tơi, nhưng bọn họ lại không biết, vì vậy mà dần đi xa.
Vương Lâm uống vào một ngụm rượu, hắn tiến bước trên con đường đầy bùn ở thành tây. Lúc này hắn đi thẳng về phía trước, khi đến trước nhà thì đẩy mạnh cửa đi vào.
Tay trái Vương Lâm vẫn cầm lấy một phần nguyên thần, khoảnh khắc khi hắn tiến vào giữa phòng thì tay trái khẽ bóp. Lúc này một phần nguyên thần lập tức tan vỡ, tất cả ký ức bên trong đều bị Vương Lâm rút ra ngoài.
Tất nhiên Vương Lâm sẽ không mạo hiểm giết chết lão già đạo bào, nhưng hắn lại rất muốn biết những tình cảnh đang xảy ra trên Thái Cổ Tinh Thần. Vì vậy hắn lợi dụng lúc đối phương không phát hiện ra mà dùng thuật sấm sét cắt một phần nguyên thần đối phương, dùng phương pháp này mà lấy được ký ức.
– Quả nhiên giống như ta dự đoán, Thái Cổ Tinh Thần đang triển khai tìm kiếm trên diện rộng. Còn VÂn Lạc Đại Tư Trường tôn hội.thần thông của người này có thể tính ra ta đang ở địa phương nào.
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, thông qua ký ức nguyên thần mà hắn biết được Thái Cổ tinh thần đang dồn toàn lực truy tìm chính mình, đồng thời hắn cũng biết được tất cả bố trí trong toàn bộ tinh vực này.
Vương Lâm cười lạnh rồi vung tay phải lên, trong tay hắn lập tức xuất hiện một nguyên thần. Đây là nguyên thần của đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc, lúc này hai mắt hắn đang nhắm chặt, hơi thở mong manh.
– Ngoài niệm lôi thì vẫn còn năm luồng sấm sét khác nữa, ta phải đạt được từ trong nguyên thần của vị đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc này. Trước đó người này đã thi triển thần thông sáu luồng sấm sét, cũng không phải được ngưng tụ từ trong thân thể ra mà được triệu hoán. Sau đó tuy tiêu tán nhưng cũng không phải tận diệt, có thể kêu gọi ngưng tụ ra một lần nữa. đáng tiếc là sấm sét có chín luồng, lúc này vẫn chưa được đầy đủ. Chẳng biết có thể đủ lực lượng sấm sét để ta vượt qua Thiên Nhân Suy Kiếp và dùng lôi đạo để tiến lên Đệ Tam Bộ đại năng hay không?
Vương Lâm cũng không nói nhiều mà há miệng khẽ hút, nguyên thần đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc lập tức hóa thành một luồng lưu quang bị nuốt vào miệng. Lúc này nguyên thần sấm sét trong cơ thể lập tức nổ vang, nguyên thần đại trưởng lão lập tức vỡ vụn, sau đó lại bị hấp thu vào.
Khoảnh khắc này nguyên thần sấm sét của Vương Lâm đột nhiên chuyển động, sau khi thôn phệ đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc thì thay đổi hình dạng. đột nhiên nguyên thần của Vương Lâm lại hóa thành hình dạng của đại trưởng lão Thiểm Lôi tộc.
Nguyên thần Vương Lâm đang trợn trừng mắt, trong mắt lóe lên lôi quang cực kỳ dữ dội.
– Thiên Ẩn Lôi, Địa Dung Lôi, Nguyên hóa lôi, Từ Hợp lôi, Đạo Ý lôi, Linh Niệm lôi, tất cả xuất hiện cho ta.
Chương 1281: Tư Mặc Tử
Khoảnh khắc Lôi Lục đạo được truyền ra từ trong thần niệm của nguyên thần Vương Lâm thì lập tức bùng ra những luồng hào quang kinh người. May mà những luồng sáng này đã được thân thể hắn ngăn cách, nếu không sợ rằng toàn bộ tu chân tinh sẽ được chiếu sáng như ban ngày.
Khi hào quang bùng lên dữ dội thì trong nguyên thần của Vương Lâm giống như được xé toạc ra một lỗ hổng, một khe nứt lập tức xuất hiện. Khe nứt này được sinh ra trên nguyên thần Vương Lâm nhưng không mang đến bất kỳ tổn thương nào, trong khe nứt có màu đen kịt giống như đi thông sang một thế giới khác.
Dưới sự kêu gọi của thần niệm Vương Lâm, bên trong khe nứt lập tức chuyển động giống như một dòng khí đang xoay chuyển, mơ hồ truyền ra những âm thanh ầm ầm.
Khoảnh khắc này Lôi Lục đạo từ trong khe nứt bay ra trong tiếng nổ ầm ầm. Lôi lục đạo đã được Thiểm Lôi tộc sưu tập cả vài vạn năm vì vậy mà rất hùng mạnh, lúc này vừa lao ra thì lập tức vờn quanh bên ngoài thân thể Vương Lâm , sau đó lại nhanh chóng xoay tròn.
Một loại cảm giác bành trướng lập tức từ trong thân thể Vương Lâm bùng ra, cũng may hắn có thân thể Cổ Thần, nếu là tu sĩ tầm thường thì thân thể chắc chắn sẽ nổ tung.
Nhưng dù là như vậy thì cũng có hàng loạt luồng sấm sét từ trong lỗ chân lông của Vương Lâm chui ra, y phục toàn thân không gió mà bay, tất cả mọi vật trong nhà đều có sấm sét xẹt qua xẹt lại.
Vì vậy mà sấm sét trong những đám mây bên ngoài lập tức trở nên điên cuồng, những tiếng nổ ầm ầm vang lên kinh thiên động địa. Mưa rơi xuống ngày càng lớn, những biến hóa dữ dội này làm Vương Lâm mở bừng hai mắt ra.
– Có sơ xuất.
Vẻ mặt Vương Lâm hơi âm trầm, thân thể hắp lập tức lóe lên không chút do dự rồi biến mất khỏi căn nhà. SẤm sét và tia chớp vẫn ầm ầm và xẹt qua lại trên bầu trời, hình bóng Vương Lâm thuấn di ra ngoài rồi hiện thân ở vị trí cuối cùng ở phía nam tu chân tinh, đây là Thập Vạn đại sơn, một vùng núi non hiểm trở kéo dài liên tục.
Hình bóng Vương Lâm lóe lên rồi xuất hiện trong một sơn cốc ở một vị trí rất sâu trong Thập Vạn đại sơn. Khi Vương Lâm xuất hiện thì bên ngoài cơ thể lập tức được bao phủ trong hào quang, quá trình hào quang vặn vẹo làm không gian xung quanh tan ra một thể, tuy hai mà một.
Vương Lâm khoanh chân ngồi xuống dưới luồng hào quang, hai tay hắn bấm pháp quyết rồi bắt đầu luyện hóa thật nhanh.
Lúc đầu Vương Lâm cứ tưởng rằng Lôi Lục đạo sẽ đi theo sấm sét trong người và không hiện ra bên ngoài, hắn tưởng chỉ cần dùng chính nguyên thần của mình thì sẽ đủ để bao phủ tất cả. Nhưng Vương Lâm không nghĩ rằng sau khi Lục Đạo xuất hiện thì nguyên thần không thể thôn phệ trong khoảng thời gian ngắn được, hơn nữa lại có lôi quang từ trong thân thể bùng ra.
luồng lôi quang này rất nhỏ nhưng khoảnh khắc khi xuất hiện lại làm cho một vài tu sĩ trên tu chân tinh này phải chú ý.
Khoảnh khắc khi Vương Lâm rời khỏi nhà thì vẻ mặt đám tu sĩ trong lầu các cao nhất ở hoàng thành đột nhiên biến đổi, bọn họ mơ hồ phát hiện được ở thành tây bùng lên một luồng sấm sét kinh người. Đám người này lập tức quét thần thức tới nhưng lại không có bất kỳ phát hiện gì.
Đám tu sĩ này tâm trí cực cao, chỉ trong khoảnh khắc đã suy đoán được nguyên nhân và kết quả.
– Dù không phải là kẻ đã tiêu diệt Thiểm Lôi tộc, nhưng ẩn giấu ở đây thì nhất định có mưu đồ gì đó.
Vẻ mặt lão già Toái Niết trở nên âm trầm, thân thể lão lóe lên rồi phóng thẳng về phương xa. Đám người còn lại cũng vội vàng đi theo phía sau.
Không phải chỉ có đám người này, lão già đạo bào bị lấy mất một phần nguyên thần đang định rời khỏi tu chân tinh cũng xoay người lại thật mạnh, trong mắt bùng ra những luồng sáng kỳ dị. Lão không nói nhiều mà lập tức thay đổi phương hướng, sau đó lại bùng thần thức ra kiểm tra thật kỹ.
Địa phương phía tây tu chân tinh cũng có một đám tu sĩ mặc áo trắng quét thần thức qua, sau khi tìm kiếm ở phía tây không phát hiện ra bất kỳ điều gì, vốn cũng muốn bỏ đi nhưng vẻ mặt người đàn ông trung niên dẫn đầu đoàn người lại biến đổi lớn, người này không cần suy nghĩ nhiều mà trực tiếp thay đổi phương hướng.
Đúng lúc này, trong Thái Cổ tinh thần có một vùng tinh vực bị sương mù bao phủ, chỗ này là địa phương của rất nhiều đại tộc, lúc này trong một địa phương rất sâu, trên một tu chân tinh màu xanh, nơi đây có một hồ nước như gương và tuyệt đẹp.
Trong hồ nước có một hòn đảo nhỏ, trên đảo có rất nhiều lầu các trang nhã và cực kỳ khác biệt. Bốn phía nơi đây được trồng rất nhiều hoa cỏ, hương thơm kinh người, gió thổi qua làm hồ nước rung động đồng thời cũng đưa mùi hương này về phương xa.
Có một cô gái hắc y đang khoanh chân ngồi ngoài một căn lầu, cô gái này có mái tóc dài đến eo, khi gió thổi qua thì những lọn tóc bay bổng. Gương mặt của nàng bị mái tóc đen che khuất nên không thể nhìn rõ, hai tay như ngọc, trước người có một khối nước hình cầu chậm rãi xoay tròn và bùng ra hàng loạt hơi nước.
Trong quả cầu nước đang xoay tròn giống như đang chứa những hình ảnh hỗn loạn, bên trong đầy hào quang đang vận chuyển và vặn vjeo, mơ hồ có thể nhìn thấy trong đó đang xuất hiện hình bóng của một người thanh niên áo trắngm, hình bóng này có chút cảm giác cô đơn và lạnh lẽo.
Không lâu sau, quả cầu nước vặn vẹo, hình bóng kia ngày càng rõ ràng, đây đúng là Vương Lâm.
Đúng lúc này hai mắt đang được giấu trong lớp tóc đen bóng của cô gái hắc y chợt lóe lên ánh sáng kỳ dị, quả cầu nước trước người nàng lập tức nổ tung hóa thành hàng loạt giọt nước nhỏ.
Trong một màn nước do những giọt nước nhỏ tạo thành chợt hiện lên một vùng tinh không, tinh không này chỉ có duy nhất một tu chân tinh.
– Nói cho Trường Tội Hội và các vị trưởng lão biết, VÂn Lạc đã tính ra được người hủy diệt THiểm Lôi tộc hiện đang ở chỗ nào rồi.
Cố gái hắc y khẽ mở miệng nói.
Khoảng khắc khi lời nói vang lên thì bầu trời hòn đảo nhỏ lập tức có ba bóng người đựoc huyễn hóa ra, ba người này đều ôm quyền hướng về phía cô gái, sau đó hình bóng chợt tiêu tán.
Không lâu sau, ngoài tu chân tinh mà Vương Lâm đang trú ngụ, tất cả tu sĩ Thái Cổ tinh thần trong phạm vi rất nhiều vạn dặm xung quanh tu chân tinh này đều nhận được mệnh lệnh của Trường Tôn Hội, tất cả đều phải tụ tập về đây.
Đúng lúc này, trong tinh không Thái Cổ tinh thần có một khe nứt rất sâu, nơi đây thường chìm vào trong bóng tối, đồng thời còn có những luồng khí lạnh bùng lên. nếu có sinh linh nào bị hút vào trong này thì chắc chắn sẽ chết.
Nhưng lúc này ở rất sâu trong khe nứt hư vô, trong bóng tối đang được những luồng khí lạnh bao phủ có một người đàn ông trung niên đang khoanh chân ngồi. Vẻ mặt người này cực kỳ âm trầm, hai mắt hắn khép chặt lại, đang chậm rãi thổ nạp.
Mỗi lần người này hít vào một hơi đều làm cho những luồng khí lạnh vô tận điên cuồng phóng đến ngưng tụ lại. Những tiếng ken két vang lên, rất nhiều hàn băng được tạo ra nhưng lại tan vỡ ngay lập tức, sau đó bị người đàn ông trung niên hút vào trong thân thể.
Trước mặt người đàn ông trung niên đang bay bổng một luồng bạch quang, bên trong luồng sáng này giống như có ẩn giấu hồn phách nhưng không thể nhìn rõ bộ dạng. Luồng bạch quang chậm rãi chuyển động giống như những sợi khói trắng mờ ảo đang từ trong đó bùng ra, sau đó được hút vào trong thất khiếu người đàn ông trung niên.
Một lúc lâu sau người đàn ông trung niên này mở bừng mắt ra, hắn nhìn về luồng bạch quang trước mặt rồi lẩm bẩm:
– Lục Phẩm đạo linh quả nhiên có lực lượng kinh thiên động động. TA mới hấp thu được sáu phần đã mơ hồ có dấu hiệu đột phá Không Niết sơ kỳ. Tuy khoảng cách đột phá vẫn còn rất xa, nhưng loại cảm giác này từ lâu rồi chưa từng xuất hiện. Bốn cảnh giới Không là Niết, Linh, Huyền Kiếp!
Người đàn ông trung niên này mở miệng nói thì vẻ mặt khẽ động, hắn ngẩng đầu nhìn về phương xa. Chỉ thấy một luồng sáng đỏ thẫm phá vỡ thiên địa phóng vào sâu trong vết nứt rồi xuất hiện trước mặt người này.
Luồng sáng đỏ thẫm chiếu sáng tất cả không gian khe nứt, trong trung tâm luồng sáng là một huyết chỉ.
– Tư Mặc Tử đại năng, lệnh của Trường Tôn Hội, bắt giữ người hủy diệt Thiểm Lôi tộc được một Lục Phẩm đạo linh, giết chết người này được nhận một Cửu Phẩm đạo linh.
Người đàn ông trung niên này chính là một trong ba người Đệ Tam Bộ đại năng đuổi giết Thác SÂm khi Vương Lâm tiến vào trong Thái Cổ tinh thần.
Tư Mặc Tử.
Ánh mắt Tư Mặc Tử lóe lên, hắn vung tay phải về phía trước, hyuết chỉ lập tức rơi vào tay. Sau khi hắn bó p lại thì huyết chỉ vỡ tan hóa thành một luồng khí tức màu đỏ chui vào trong cánh tay Tư Mặc Tử.
– Việc này đơn giản, ta có thể hoàn thành!
Tư Mặc Tử chậm rãi mở miệng, hai mắt đột nhiên khép chặt, một hình ảnh hư ảo từ trong thân thể bùng ra rồi hóa thành một bộ dạng cực kỳ giống với Tư Mặc Tử. Nhưng tu vi của hình ảnh hư ảo này không phải là Đệ Tam Bộ mà chính là Thiên Nhân Đệ Ngũ Suy.
Hình ảnh hư ảo tiến về phía trước rồi biến mất trong khe nứt.
lúc này Vương Lâm đang ẩn thân trong Thập Vạn đại sơn, hắn không quan tâm đến chuyện taonf bộ tu sĩ đang tiến hành điều tra trên tu chân tinh. Dù trên đỉnh đầu có hàng loạt cầu vồng phóng qua nhưng hai mắt Vương Lâm vẫn khép chặt, hắn bắt đầu điên cuồng luyện hóa Lục Đạo Lôi.
Lúc bắt đầu thì Vương Lâm luyện hóa Linh Niệm Lôi, hiện nay Vương Lâm cũng đã có rất nhiều Linh Niệm lôi vì vậy quá trình luyện hóa cũng rất đơn giản. Không lâu sau, tất cả Linh Niệm lôi được Thiểm Lôi tộc kiếm đựoc trong rất nhiều năm qua đã bị Vương Lâm hấp thu toàn bộ.
Vì vậy mà Linh Niệm lôi của Vương Lâm trở nên cuwjc kỳ hùng hậu. Linh Niệm lôi bao quanh nguyên thần sấm sét của Vương Lâm rồi chậm rãi xoay tròn, mỗi lần nó chuyển động một vòng đều là nguyên thần Vương Lâm nở ra một ít, tu vi cũng vì vậy mà tăng mạnh.
Quá trình lôi tu đang tiến về phía Toái Niết đại viên mãn, đang liên tục tiến thẳng lên. Nếu không tu hành vạn năm thì rất khó đạt đến tu vi Toái Niết trong ba cảnh giới Đệ Nhị Bộ, vì vậy không cần phải nói đến chuyện đột phá. Thời gian tu đạo của Vương Lâm cũng không thể nào so sánh với những lão quái, hắn bước vào Toái Niết nhờ Đạo quả, lúc này lại tăng mạnh, lại lấy được tạo hóa sấm sét.
nhưng dù như vậy thì cũng không thể nào tiến lên rất cao, trừ khi. Chín luồng sấm sét đi kèm theo lôi bản nguyên trở nên đại thành.
Nhưng sau khi đại thành thì có thể tiến vào Đệ Tam Bộ hay không ? Điều này Vương Lâm cũng không thể biết được, hắn mơ hồ có cảm giác hình như không phải mọi chuyện đều đơn giản như vậy, dù sao hắn cũng không lựa chọn phương pháp tu luyện hương hỏa.
– Dù thế nào cũng không nên tu luyện hương hỏa!
Tu tưởng của Vương Lâm cực kỳ kiên định, sau khi dung hợp Linh Niệm lôi thì nguyên thần sấm sét lập tức há miệng, phóng về phía những luồng sấm sét còn lại mà thôn phệ.
Thời gian chậm rãi trôi, chỉ nháy mắt đã qua một ngày.truyện đao tu audio
Trong khoảng thời gian một ngày này có rất nhiều tu sĩ tụ tập đến tu chân tinh của Chân Ngôn tộc, tu sĩ rất đông với số lượng trên vài vạn. Trong đám tu sĩ này có rất nhiều cường giả, những người được phái đến đây thì có rất ít người yếu đuối.
Trong khoảng thời gian một ngày này toàn bộ tu chân tinh đều bị một đám vài vạn tu sĩ điên cuồng tìm kiếm, hàng loạt địa phương bị lục lọi hầu như muốn lật ngược tu chân tinh này lên.
Dù là Thập Vạn đại sơn vương cũng bị nhóm tu sĩ này kiểm tra từng tấc đấc, nhưng cuối cùng dù bọn họ có tìm kiếm thế nào cũng không thể phát hiện ra một chút dấu hiệu.