[Dịch] Tiên Nghịch
Tập 314 [Chương 1218 đến 1222]
❮ sautiếp ❯Chương 1218: Một câu nói
Lão già áo đen kia lại càng nhe răng cười, từng bước bước đến, triển khai thần thông! Còn có tông chủ của Vô Cực Tông kia trong mắt cũng lóe lên sát khí vọt tới.
Sáu đại tu sĩ, sáu trưởng lão đại thần thông, sáu cao thủ Thiên Nhân Đệ Nhất Suy , giờ phút này đồng thời phát động tấn công, nhìn bộ dáng tựa hồ như phải giết chết Vương Lâm.
– Hắn nói đại trưởng lão của Thần Tông Thủy Đạo Tử giết hắn mà không được, thật là hoang đường đến cực điểm. Nếu người này đắc tội với Thần Tông, đã trốn thoát được, nhưng lại đến trêu chọc Vô Cực Tông ta, chúng ta hãy bắt hắn giao cho Thần Tông, chắc chắn sẽ có được tặng phẩm.
Lão già áo đên kia khi tới gần lập tức quát.
Sáu đạo khí tức kinh thiên động địa, đây là sự vây công của sáu đại tu sĩ thần thông Thiên Nhân Đệ Nhất Suy , chỉ có đạt tới Thiên Nhân Đệ Nhị Suy mới có thể phản kích được sự vây công này, còn những người khác sẽ chết chắc không còn nghi ngờ gì.
Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, toàn thân có hàng ngàn hàng vạn kiếm khí gào thét, dưới sự tấn công của sáu trưởng lão Vô Cực Tông, lập tức phát ra tiếng vang ầm ầm!
Giờ phút này, giống như toàn bộ đất trời sụp đổ, mặt đất chấn động kịch liệt, đỉnh núi dưới chân Vương Lâm sụp đổ trong phạm vi lớn, rất nhiều sức mạnh Cổ Thần chảy vào trong cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, mơ hồ có một uy áp không cách nào hình dung được từ bên trong đỉnh núi không ngừng tràn ngập, dường như có một vật chí bảo đang thức tỉnh, muốn lao ra khỏi đỉnh núi này.
Vương Lâm giơ tay phải lên, đang định thi triển thần thông đột nhiên hắn biến sắc, tay phải thuận thế túm vào hư không một cái, lập tức ở phía trước người cái khe trữ vật lóe lên, một ngọc bội từ bên trong biến ảo hiện ra, rơi vào trong lòng bàn tay Vương Lâm.
Ngọc bội này chính là vật giữ mệnh hồn của Lý Thiến Mai, lúc này đã không còn ấm áp, bên trên đột nhiên có một vết nứt, trong tiếng tách tách kéo dài ra nửa tấc.
Ngọc bội này khi Vương Lâm thức tỉnh lúc trước đã nứt ra, giờ phút này vết nứt lại càng lớn hơn nữa.
Vết nứt trên ngọc bội mệnh hồn cho thấy lúc này Lý Thiến Mai đang gặp nguy cơ sinh tử, nếu như ngọc bội này hoàn toàn vỡ làm đôi, thì có nghĩa là Lý Thiến Mai đã chết.
Lão bà áo trắng ở bên cạnh hắn ngay khi nhìn thấy ngọc bội kia xuất hiện vết nứt nửa tấc, thần sắc nổi lên kịch liệt, ánh mắt lộ ra vẻ bi ai.
Vương Lâm kinh ngạc nhìn ngọc bội, sự đau đớn trong lòng hắn theo vết nứt trên ngọc bội càng ngày càng kịch liệt, đối với Vương Lâm mà nói giống như là mười năm dài đằng đẵng. Cho đến một lát sau, vết nứt kia mới ngừng lan ra, mệnh hồn của Lý Thiến Mai trên đó vẫn chưa tiêu tan, nhưng đã cực kỳ suy yếu.
Hai mắt Vương Lâm tràn ngập huyết quang, một luồng khí tức kinh thiên động địa từ trên người hắn bùng phát ra, đột nhiên hình thành một cơn gió lốc nối liền đất trời. Trong tiếng nổ ầm ầm trên mi tâm Vương Lâm bỗng nhiên tinh điểm thứ năm biến ảo hiện ra, ngay khi tinh điểm thứ năm xuất hiện, tinh điểm thứ sáu liền xuất hiện.
Lục tinh Cổ Thần! Một lục tinh vương tộc Cổ Thần thật sự.
Nhưng lúc này Vương Lâm không hề vui sướng mà vô cùng lo lắng, thời gian Lý Thiến Mai đã không còn nhiều, hắn không có thời gian để lãng phí trong Vô Cực Tông này, giờ phút này bất luận kẻ nào đứng trước mặt ngăn cản hắn cũng đều không được.
Hàng ngàn vạn kiếm khí ầm ầm chấn động khắp bốn phía, chỉ thấy sáu trưởng lão của Vô Cực Tông kia phá vỡ hết thảy lao thẳng đến Vương Lâm. Từng người trong bọn họ thần thông tràn ngập toàn thân, xuất thủ ẩn chứa thiên địa quy tắc, uy lực kinh thiên.
– Các ngươi muốn chết sao!
Chân phải của Vương Lâm hung hăng đạp xuống ngọn núi bên dưới một cái, sức mạnh Cổ Thần cùng với tu vi của hắn hoàn toàn dung hợp, hóa thành một sức mạnh không thể tưởng tượng được. Cả ngọn núi ầm vang, từng vết nứt từ bên dưới chân hắn điên cuồng lan ra, chỉ thấy ngọn núi này trong thời gian ngắn hoàn toàn sụp đổ.
Ngọn núi sụp đổ, sơn môn của Vô Cực Tông sụp đổ, còn có một lượng lớn bụi đất tràn ngập, vả ngọn núi giờ phút này tan vỡ, rất nhiều đá vụn vỡ tung, hình thành một cơn gió lốc!
Vương Lâm vốn không muốn như vậy, hắn không có ý định phá hủy sơn môn của Vô Cực Tông, cho nên mới lấy phương thức ôn hòa chỉ hấp thụ lấy khí tức của Cổ Thần, chỉ muốn lấy đi pháp khí Cổ Thần trong đó, muốn giữ cho ngọn núi này gần như hoàn chỉnh giữ lại sơn môn cho Vô Cực Tông.
Nhưng lúc này, hắn không thể không hủy diệt ngọn núi này để lấy đi vật đó.
Ngay khi ngọn núi này sụp đổ, khí tức Cổ Thần điên cuồng lao ra, tràn ngập đất trời, thẳng đến thân thể của Vương Lâm. Thân thể hắn lúc này bỗng nhiên truyền ra tiếng ầm ầm, còn hơn cả tiếng sấm nổ!
Trên mi tâm của hắn, sáu tinh điểm Cổ Thần nhanh chóng xoay tròn, theo sức mạnh vô tận của Cổ Thần dung nhập vào, tinh điểm thứ bảy đã hiện hình.
Tuy vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ nhưng đã có một vòng xoáy!
Ngay trong khoảnh khắc này, cả người Vương Lâm nhảy lên, tay phải hướng về phía ngọn núi sụp đổ hung hăng tung một trảo, chỉ thấy thiên địa biến sắc, một luồng khí tức mạnh mẽ tột cùng không cách nào hình dung được từ trong ngọn núi sụp đổ bất chợt lao ra.
Đây là một đạo hồng quang, một đạo hồng quang đỏ như máu! Bên trong đạo hồng quang này có một thanh huyết kiếm to bằng lòng bàn tay. Thanh huyết kiếm này chính là do máu tạo thành, trên đó có máu lưu chuyển, tản mát ra sắc đỏ tràn ngập đất trời.
Lại có tiếng kêu vang lên, bên trong tiếng kêu này ẩn chứa một sự hưng phấn, một sự vui mừng xen lẫn sợ hãi khi bị đè nén vô số năm rốt cuộc cũng đã được lao ra. Trong thời gian ngắn, đạo huyết quang này rơi vào tay phải Vương Lâm, ngay khi Vương Lâm chạm tới huyết kiếm này, một cảm giác như máu mủ tình thâm bất chợt dâng lên, giống như huyết kiếm này vốn thuộc về hắn, vốn là vật của hắn.
Cầm thanh huyết kiếm, khi ngàn vạn đạo kiếm khí suy yếu, ngay khi sáu người của Vô Cực Tông xông tới, sức mạnh Cổ Thần trên toàn thân Vương Lâm chảy vào huyết kiếm, thanh huyết kiếm kia ngay lập tức lóe lên huyết quang chói mắt, hướng về bốn phía tung một trảm.
Tiếng động ầm ầm trong khoảnh khắc này vang lên động trời.
Không thể hình dung được phong thái của một nhát kiếm này. Một kiếm này có thể phá khai đất trời, có thể xuyên thấu trời cao, có thể làm khiếp sợ hàng vạn sinh linh. Ngay khi chém xuống, lão già áo đen trưởng lão của Vô Cực Tông ở gần Vương Lâm nhất ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể hắn bị huyết kiếm chém tới, trong tiếng kêu thảm thiết thân thể hóa thành một đám máu tươi, nguyên thần giãy giụa lui về phía sau, thần sắc tràn đầy vẻ sợ hãi.
Ở bên cạnh hắn còn có một trưởng lão khác của Vô Cực Tông thân thể ầm ầm sụp đổ.
Còn lại bốn người, toàn bộ đều phun máu tươi, điên cuồng lui về phía sau, thân thể bị huyết quang xuyên thấu, toát ra từng đám khói màu đỏ, thân thể bọn họ cấp tốc héo rũ, đột nhiên trong nháy mắt, dường như chỉ còn da bọc xương.
– Kiếm gì vậy!
– Đây là bảo vật gì!
– Người này rốt cuộc là có tu vi gì!
Một kiếm! Sáu đại tu sĩ thần thông Thiên Nhân Đệ Nhất Suy có hai người sụp đổ thân thể, còn lại toàn bộ bị thương. Đây là do Vương Lâm không muốn giết người, nếu không nguyên thần hai người thân thể bị sụp đổ kia hoàn toàn không thể chạy thoát.
Một kiếm này đã hoàn toàn trấn áp mọi người, làm cho tâm thần của bọn họ như dâng lên sóng lớn.
Thân thể của Vương Lâm nhoáng lên một cái, vọt qua bên người lão già áo đen đang trợn mắt há hốc mồm bay thẳng lên trời, sáu người của Vô Cực Tông hoàn toàn không dám ngăn cản.
– Lữ mỗ sẽ còn quay lại, nếu Quy Nguyên Tông có một chút tổn thương, Lữ mỗ sẽ xóa tên Vô Cực Tông của các ngươi ra khỏi Vân Hải! Sáu người các ngươi sẽ toàn bộ tiêu tan.
Vương Lâm ở giữa tinh không, quay đầu lại lạnh lùng nhìn thoáng qua sáu người. Sư khách khí, thành khẩn, hứa hẹn của hắn đều vô dụng, trong tu chân giới, chỉ lấy sức mạnh để quyết định tất cả!
Một kiếm, một câu nói, so với tất cả những lời hứa của hắn còn mạnh hơn gấp hàng vạn lần!
Chương 1219: Cái khe Yêu Tông
Ánh mắt Vương Lâm đảo qua sáu trưởng lão của Vô Cực Tông phía dưới rồi thu lại huyết kiếm trên tay phải lóe lên xích quang, hóa thành một giọt máu đỏ tươi, rơi lên mi tâm của hắn, thấm vào thật sâu, dần dần biến mất.
Hắn vung tay phải lên, liền có một cơn gió lốc tràn ngập, cuốn lấy thân thể của lão bà áo trắng, biến mất khỏi tầm mắt của đám người Vô Cực Tông.
– Không biết đây là pháp khí do Cổ Thần cấp độ nào lấy tinh điểm để luyện thành, quả nhiên uy lực kinh thiên! Với thân thể của lục tinh Cổ Thần hiện giờ của ta cũng chỉ có thể phát huy ba thành công lực của kiếm này, nhưng chỉ cần ba thành cũng có thể chém chết bất kỳ tu sĩ đại thần thông Thiên Nhân Đệ Nhất Suy nào trên thế gian này!
Tốc độ của Vương Lâm cực nhanhm trong cơn lốc ầm ầm, nhanh chóng bay đi bên trong tinh không. Lão bà áo trắng ở bên cạnh hắn sau khi nhìn thấy hết thảy mọi chuyện đã hoàn toàn ngây ra. Thực lực mà Vương Lâm thể hiện ra làm cho bà ta không thể tin được.
– Trong trận đánh với Thủy Đạo Tử lúc trước, ta đã bước được nửa bước vào Toái Niết, có thể nói đánh với tu sĩ Thiên Nhân Đệ Nhất Suy, nhưng cũng sẽ là một trận khổ chiến, muốn thẳng cũng phải trả giá, rất là gian nan.
Nhưng lúc này, ta vẫn chưa mở phong ấn hạn chế tu vi, chỉ lấy đệ nhất đạo thuật cảm ngộ được trong Đạo cảnh để bảo vệ toàn thân, cũng đủ để chiến tranh tu sĩ Thiên Nhân Đệ Nhất Suy. Còn đối với người đạt tới Thiên Nhân Đệ Nhị Suy, mặc dù không bằng, nhưng nếu có thêm pháp khí của Cổ Thần này, cũng có thể đánh một trận.
Tu sĩ Thiên Nhân Suy Kiếp, từ đệ nhất suy tới đệ ngũ suy chênh lệch nhau rất lớn, nếu mỗi một suy không thành, sẽ tử vong, nếu thành, sẽ có được sức mạnh khó có thể tưởng tượng được.
Đây chính là lấy sinh mạng để đổi lấy sức mạnh, nhưng rất khó có thể vượt qua.
– Nhưng nếu ta mở ra phong ấn, tu vi bạo tăng, ở ngoại giới mười năm, trong Đạo cảnh bên trong Thiên Nghịch ta cũng cảm ngộ đã lâu, như vậy một khi phong ấn mở ra, ta sẽ có hy vọng có thể một bước đạt tới Toái Niết trung kỳ. Nếu ta có thể đạt tới Toái Niết trung kỳ, Thiên Nhân Đệ Nhị Suy có lẽ cũng không phải là đối thủ của ta, ta có thể đối phó với tu sĩ Thiên Nhân Đệ Tam Suy.
Hai mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang.
Hắn hiếm khi cảm nhận được sức mạnh của mình, sức mạnh này như thể hắn đã nắm trong tay, giống như đã nắm được cả đất trời, một sự tự tin tràn ngập trong lòng hắn.
– Mục tiêu của ta đó là đạt tới Đệ Tam Bộ, giết Thủy Đạo Tử, giết lão tổ của gia tộc thượng cổ ở La Thiên năm đó đã lừa gạt đường sống của ta!
Đệ Tam Bộ, đây là một sức mạnh kinh thiên động địa trong truyền thuyết, trong trận chiến với Thủy Đạo Tử lúc trước, đối với Vương Lâm mà nói cũng giống như là thần tiên thật sự, mỗi một lần nhớ đến đều có cảm giác như có một ngọn núi lớn đè xuống, phá hủy hết thảy, không thể phản kháng được.
Nhưng hiện giờ, theo tu vi của Vương Lâm không ngừng được đề cao, theo những cảm ngộ bên trong nghịch cảnh, hết thảy những cơ duyên này khiến cho những tu sĩ Đệ Tam Bộ trong mắt Vương Lâm đã bị giật đi tấm mạng che mặt thần bí, đã phá đi truyền thuyết hùng mạnh bất khả chiến bại, chỉ còn lại là những kẻ mà Vương Lâm muốn giết.
Giết như thế nào!
Lấy yếu giết mạnh, con kiến cắn con với, đây chính là ý nghĩa thật sự của một chữ giết này.
Mang theo sự tự tin, mang theo sự kiên định đi cứu Lý Thiến Mai, Vương Lâm một mạch khai phá tầng thứ tám của tinh vực, lần đầu tiên bước vào tầng thứ chín của Vân Hải tinh vực.
Ngay khi hắn bước vào tầng thứ chín của tinh vực, bên trong Thần Tông ở tầng thứ chín, trong một gian mật thất, một đồng tử tóc trắng đang khoanh chân ngồi, trên mặt nổi đầy gân xanh, toàn thân phát ra ánh sáng bảy màu vô tận, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Dung nhan của hắn nhanh chóng bị lão hóa, nhưng ngay khi lão hóa đến cực hạn lại nghịch chuyển, quá trình này lại bắt đầu lại từ đầu. Sự thống khổ khi sự sống và cái chết đan xen vào nhau người bình thường tuyệt không thể chịu được.
Loại thống khổ này, Thủy Đạo Tử đã phải chịu đựng mười năm.
– Tiểu tạp chủng, những thống khổ mà lão phu phải chịu đựng, sớm muộn cũng sẽ có ngày ta hoàn trả lại cho ngươi hàng ngàn hàng vạn lần. Còn có chủ nhân, mặc dù hắn không chết, tất nhiên cũng cực kỳ suy yếu, nếu không, mười năm trước ta quyết không thể trốn thoát được.
Thủy Đạo Tử mở mạnh hai mắt, thần sắc dữ tợn, nhưng lại nhanh chóng kêu lên thảm thiết.
Hai mắt hắn đã không còn đồng tử, hoàn toàn bị ánh sáng bảy màu che khuất.
Tạm không nói đến Thủy Đạo Tử ở nơi này, sau khi Vương Lâm bước vào tầng thứ chín của tinh vực, lão bà áo trắng lập tức chỉ đường, hai người ầm ầm một mạch phá tan sương mù đi thẳng đến Yêu Tông.
Trong đám sương mù tại tầng thứ chín của tinh vực có mãnh thú cấp mười hai tồn tại, nhưng lúc này Vương Lâm không rảnh đi chém giết những mãnh thú đó, lại càng không muốn bị những mãnh thú này làm chậm trễ thời gian, cho nên ngay khi bước vào trong đám sương mù, tu vi toàn thân liền ầm ầm phát ra, một cỗ sát khí ngợp trời tràn ngập, kinh động những mãnh thú hóa thành sương mù bên trong tinh vụ. Chỉ thấy sương mù cuộn lên, những mãnh thú bên trong đó lần lượt tránh ra.
– Thần Tông, Thủy Đạo Tử, ta nhất quyết phải giết được ngươi!
Bên trong tầng thứ chín của tinh vực, thần sắc Vương Lâm âm trầm, sát khí càng mạnh.
Vương Lâm dọc đường tốc độ không đổi, trong tiếng nổ ầm ầm, phá tan hết thảy sương mù phía trước, theo đường của lão bà áo trắng chỉ, bay thẳng đến cái khe chiến trường của Yêu Tông.
Yêu Tông là tông phái thần bí bậc nhất trong Vân Hải tinh vực, nghe đồn môn nhân đệ tử của Yêu Tông không nhiều, nhưng bất kỳ một người nào cũng đều là hạng người hết sức đáng sợ.
Vô số năm trường kỳ phòng thủ tại cái khe chiến trường, chống cự từng đợt mãnh thú xâm lấn, khiến cho người của Yêu Tông bị chết rất nhiều, hơn nữa lại không hề rời đi Yêu Tông, cho nên khiến cho Yêu Tông trong mắt tu sĩ ở Vân Hải càng thêm thần bí, thậm chí dường như còn đối kháng với Thần Tông.
Nhất là theo những lời đồn, Yêu Tông vốn từ Thần Tông tách ra, nhưng lại không tuân theo lệnh của Thần Tông. Việc này vô cùng quỷ dị, bất luận thật giả cũng đủ để cho thấy sự hùng mạnh của Yêu Tông.
Đóng tại chiến trường vô số năm, giữ gìn sự bình yên cho Vân Hải, lại càng làm cho Yêu Tông bất giác được tu sĩ trong Vân Hải kính sợ. Kính chính là đức, sợ chính là sự kỳ bí.
Trong mắt tu sĩ Vân Hải, người của Yêu Tông hiển nhiên không thể lấy tu sĩ ra để hình dung, mà đúng hơn bọn họ giống như một đội quân, giống như quân đội của hoàng triều trong thế giới của phàm nhân.
Bọn họn lạnh lùng và vô tình, nhưng hết thảy những việc làm đều là bảo vệ cho Vân Hải. Chính nhờ sự tồn tại của Yêu Tông nên Vân Hải tu sĩ sau vô số năm mới có thể an tường bình yên, mới có thể chém giết lẫn nhau, mới có thể giành được tài nguyên.
Nếu có một ngày Yêu Tông không còn ở đây, mãnh thú từ bên trong cái khe chiến trường lao ra không còn gì ngăn trở, sẽ mang đến cho Vân Hải một sự sụp đổ khó có thể tưởng tượng được.
Chính vì sự lạnh lùng và vô tình của người trong Yêu Tông, vì đặc thù trong sứ mệnh của bọn họ, nên những tu sĩ trong Vân Hải đi tới chiến trường này đối với Yêu Tông cực kỳ cung kính, đều phải nghe theo mệnh lệnh.
Nếu có người dám trái lệnh, Yêu Tông lập tức liền giết ngay. Trừ một ít người cực kỳ tuyệt luân, sau khi nhận được sự chấp thuận của Yêu Tông, có cơ hội trở thành môn nhân của Yêu Tông, mới có thể được Yêu Tông coi trọng, có thể hành động theo ý mình.
Lý Thiến Mai chính là một trong ba người năm đó đã được Yêu Tông chấp thuận, cho nên nàng rõ ràng đã trái lại mệnh lệnh rời khỏi, nhưng Yêu Tông vẫn không lấy việc giết chóc để ngăn cản.
Nhưng Lý Thiến Mai lại đi một mạch mười năm, vì thế Yêu Tông tất nhiên rất phẫn nộ, trong mắt của Yêu Tông không có một lý do gì để có thể rời khỏi mười năm, nếu việc này không bị trừng trị, thì Yêu Tông sẽ không còn là Yêu Tông nữa.
Giờ phút này, ở bên cạnh sáu tu chân tinh tạo thành hình tròn của Yêu Tông, ở bên ngoài một cái khe, mấy nghìn cao thủ đến từ khắp mọi nơi trong Vân Hải đang điên cuồng chém giết, đủ loại thần thông tràn ngập, triển hiện ra.
Bên trong cái khe kia, từng con mãnh thú bộ dạng khác nhau rít gào kinh thiên, giãy giụa muốn từ bên trong cái khe lao ra, muốn xé nát hết thảy sinh linh! Từ trên người chúng toát lên vẻ hung ác, so với mãnh thú trong đám sương mù của Vân Hải khác biệt rất nhiều, hơn rất xa.
Nhưng mãnh thú còn sống sót sau vô số những trận chém giết, không phải là loại mà mãnh thú trong Vân Hải có thể sánh bằng.
Mùi máu tanh tràn ngập, dưới sự tấn công của những mãnh thú này, mấy ngàn tu sĩ ở bên ngoài cái khe đều mặc sức chém giết, đủ loại pháp bảo lóe ra ánh sáng, tràn ngập tinh không, từng trận tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa.
Trong những tu sĩ này có sáu người cực kỳ cường hãn, ở chỗ của bọn họ, thông thường những mãnh thú vừa mới xuất hiện liền lập tức tử vong, mùi máu tản ra, khiến cho trong vòng trăm trượng bốn phía bọn họ hoàn toàn trống trải.
Tu sĩ bốn phía hiển nhiên cũng biết được sự hùng mạnh của sáu người này, cho nên tránh xa ra, không dám lại gần, đối với sáu người này, tràn đầy sự tin tưởng.
Trong sáu người này, có bốn nam và hai nữ.
Bốn nam tử kia trong đó ba người là trung niên, còn một người là một lão già, tu vi đã đạt đến Toái Niết đại viên mãn. Nhất là lão già kia đã mơ hồ có dấu hiệu đạt tới Thiên Nhân Đệ Nhất Suy.
Bốn người này chém giết đều vô cùng quyết đoán, ra tay tàn nhẫn vô cùng, thông thường mỗi một đòn đều có thể khiến cho một mãnh thú từ trên cái khe lao ra phải chết thảm.
Còn hai nữ tử kia, một người là một mỹ phụ trung niên, còn nữ tử kia thoạt nhìn ước chùng khoảng hai lăm tuổi, thần sắc lạnh như băng, trong mắt không có bất kỳ một cảm xúc gì. Trong tay nàng có một thanh kiếm mỏng màu vàng, lúc ra tay toàn thân ẩn hiện vô số những sợi tơ vàng, những hung thú hẽ đụng tới những sợi tơ vàng này sẽ lập tức kêu lên thảm thiết, bị phân thành bốn năm mảnh.
Nhưng lúc này mãnh thú từ bên trong cái khe số lượng thật sự rất nhiều, mấy nghìn tu sĩ này trong lức chém giết, dần dần có mấy trăm người thân thể bị mãnh thú xé nát, một vài nguyên thần không bỏ chạy kịp, trong tiếng kêu thảm thiết tan vỡ.
Phía sau có mấy nghìn tu sĩ này, bên trong tinh không hư vô có ba người đang đứng. Ba người này toàn thân tràn ngập sương mù màu lam, thấy không rõ hình dạng bên trong, nhưng khí tức của ba người lại nối liền với nhau một cách quỷ dị, ngưng tụ thành một luồng uy áp Thiên Nhân Đệ Nhất Suy tràn ngập ra.
Hiển nhiên tu vi của ba người này không phải là Thiên Nhân Đệ Nhất Suy, nhưng những đám sương mù màu lam này nối liền nhau giống như là hợp công, có thể phát huy ra uy lực của Đệ Nhất Suy.
Tu sĩ tử vong, mãnh thú tan xác, máu tanh tràn ngập, ba người này dường như đều không để ý, đều đứng ở nơi đó, nhìn cái khe, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bọn họ thật sự là người của Yêu Tông. Trong mấy nghìn người của Yêu Tông đang chém giết kia có người lùi ra phía sau nuốt đan dược, vô tình chạm phải ánh mắt của ba người, tràn ngập kính sợ.
Trong trận chém giết vô tận cùng với tiếng nổ ầm ầm này, những mãnh thú từ bên trong cái khe đột nhiên đồng loạt co rút về phía sau, gào thét lên kịch liệt. Cùng lúc đó, một luồng khí tức cường hãn từ bên trong cái khe bất chợt bộc phát ra, khiến cho mãnh thú bốn phía theo đó đều toát ra vẻ hung ác.
– Số lượng mãnh thú hôm nay vượt xa trước kia một cách khó hiểu, chẳng lẽ có vương thú xuất hiện!
– Vương thú không xuất hiện nhiều nhưng mỗi lần xuất hiện đều khiến cho rất nhiều tu sĩ của chúng ta tử vong. Nhưng vương thú này cũng là một cơ duyên, nếu có thể giết vương thú.
– Năm đó Lý Thiến Mai chính là một trong ba người đã giết chết một vương thú, cho nên đã được Yêu Tông chấp thuận.
Hôm nay lại có vương thú, cũng là một cơ hội cho chúng ta.
Tu sĩ bốn phía phát hiện ra khí tức từ trong cái khe truyền ra, lập tức thần sắc kịch chấn, đều lui về phía sau, tập trung toàn bộ tinh thần, nhìn chằm chằm cái khe.
Sáu tu sĩ cực kỳ hùng mạnh kia cũng đồng dạng lui ra phía sau, trong đó nữ tử lạnh như băng kia ánh mắt lóe lên, lộ ra sát khí.
– Vương thú? Lý Thiến Mai có thể giết, thì ta cũng có thể giết!
Khí tức này xuất hiện khiến cho tất cả tu sĩ đều trở nên khẩn trương, duy chỉ có ba người bị sương mù màu lam tràn ngập toàn thân kia thủy chung vẫn không có nửa điểm biến hóa.
Giờ phút này, Vương Lâm dưới sự chỉ dẫn của lão bà áo trắng càng ngày càng tới gần nơi đây.
Chương 1220: Thân ảnh áo trắng trong hồng quang
Lúc này, bên ngoài sáu tu chân tinh của Yêu Tông, bên trong cái khe chiến trường, trong khi rất đông mãnh thú cùng lui về phía sau rít gào, tiếng rống giận này ngày càng kịch liệt, kinh thiên động địa, ngay lúc chấn động toàn bộ tinh không, từ bên trong cái khe bộc phát ra một luồng khí tức còn cường đại hơn. Khí tức này rất mạnh, vừa mới xuất hiện liền lập tức đàn áp toàn bộ mãnh thú xung quanh.
Chỉ thấy một mãnh thú hình con rồng từ bên trong cái khe, ngay khi rất đông mãnh thú lui ra tránh đường, từ bên trong chậm rãi xuất hiện.
Đây là một con rồng toàn thân màu đen. Nhưng nó cũng không phải là rồng thật sự, mà còn có một chút khác biệt. Ở trên thân thể long thú này có đầy vẩy, trên đỉnh đầu có hai chiếc sừng dữ tợn, những chiếc sừng này không thẳng mà uốn lượn.
Thân mình nó dài ước chừng nghìn trượng, giờ phút này xuất hiện liền có một luồng uy áp kinh thiên tràn ngập. Bên trong hai mắt của con rồng này lộ ra vẻ hung tàn, gắt gao nhìn chằm chằm những tu sĩ bên ngoài cái khe. Ánh mắt này đảo qua những tu sĩ đó, cuối cùng nhìn vào ba người toàn thân tràn ngập màn sương lam ở phía sau đám tu sĩ.
Ngay khi nhìn thấy ba người này, con rồng này liền ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào kịch liệt. Trong tiếng rít gào này lộ ra vẻ điên cuồng, lộ ra vẻ hung ác ngợp trời, còn có một vẻ khát máu.
Nó nhận ra đám sương màu lam kia, trong trí nhớ của nó, những người toàn thân tràn đầy sương lam chính là tử địch của bọn chúng, ngăn cản chúng lao ra khỏi cái khe.
– Không ngờ là một con ấu long từ Cửu U Thâm Uyên. Con rồng này không thể dùng những hiểu biết về mãnh thú để đánh giá, thực lực của nó mới chỉ là cấp mười hai, nhưng cũng có thể bộc phát ra thực lực tương đương với hoàng thú cấp mười ba tầm thường không thể hóa thành hình người!
– Quả thật là Cửu U Long, loại long thú này đã rất lâu không xuất hiện. Trưởng lão từng nói, loài thú này đi theo đàn, vượt qua cả những con thú hóa thành người, trong truyền thuyết là một trong sáu loài thú đồng hành với thiên giai đạo thú Cát Cùng!
– Việc này rất trọng đại, cần phải cấp báo với trưởng lão!
Ba người toàn thân tràn ngập sương mù màu lam kia cùng nhau truyền ra thần niệm, trong đó có một người lập tức lấy ra ngọc giản, vuốt một cái ngọc giản liền tan vỡ, đem tin tức truyền đi.
Ngay khi tin tức này được truyền đi, con Cửu U Long từ bên trong cái khe lại rít gào. Theo tiếng rít gào của nó, lập tức liền có một lượng lớn hắc khí từ những kẽ hở giữa những cái vảy trên thân nó phun ra. Đám sương đen này vừa xuất hiện, lập tức liền hóa thành vô số những chiếc đầu lâu màu đen, mang theo tiếng rít gào xuyên thấu linh hồn hướng về bốn phía tản ra, lao thẳng ra bên ngoài cái khe.
Từ bên trong cái khe này lập tức có tiếng nổ ầm ầm điên cuồng truyền ra, giống như đang run rẩy, phát ra tiếng vang không thể chịu đựng nổi. Vô số đầu lâu màu đen được tạo thành từ đám sương đen kia rít gào lao đến, trực tiếp từ bên trong cái khe vọt ra, hướng về tu sĩ bốn phía hung hăng tấn công.
Ở phía sau rất nhiều đầu lâu hắc khí này, mãnh thú ở bên trong cái khe rít gào đi theo, phát động tấn công. Nhưng con Cửu U Long này vẫn thủy chung ở bên trong cái khe, không hề lao ra, chỉ lạnh lung nhìn chằm chằm bên ngoài, lóe lên vẻ hung tàn.
Mấy nghìn tu sĩ ở bên ngoài cái khe đầu ít nhất cũng đã ở nơi này chém giết hơn trăm năm, tâm thần kiên định, nhưng lúc này cũng phải vì thế mà chấn động. Chỉ là một khi đã tới nơi này, nhất quyết không cho phép không đánh lùi lại, ngay khi những chiếc đầu lâu này đánh tới, những tu sĩ này đều ra tay, triển khai một trận chém giết sinh tử.
Sáu người nhìn có vẻ đáng sợ lúc trước cũng xông lên, lao thẳng đến con Cửu U Long ở bên trong cái khe.
– Sáu người chúng ta liên thủ giết con rồng này, sẽ có thể trở thành người của Yêu Tông!
Một nam tử trung niên trong sáu người quát khẽ một tiếng, hai tay bấm quyết, toàn thân lập tức tràn ngập tử quang. Chỉ thấy toàn thân hắn cũng trở thành màu tím, khí thế ầm ầm bộc phát.
Năm người còn lại đều tự mình thi triển thần thông cực mạnh. Mỹ phụ trung niên kia trong nháy mắt tóc biến thành màu trắng, đột nhiên ở bên ngoài thân thể hình thành một cơn gió lốc tóc trắng, mang theo sức mạnh kinh thiên, lao thẳng đến con Cửu U Long.
Còn có lão già tu vi cao nhất kia, hai tay vung lên, bên ngoài thân thể hắn bỗng nhiên từ hư vô biến ảo ra vô số kim đan. Những kim đan này tương tự với kim đan của tu sĩ, nhưng hoàn toàn khác nhau là thần thông do lão già này tốn bao tâm sức tự nghĩ ra, hấp thụ thiên địa nguyên lực hóa thành kim đan. Những kim đan này tan vỡ đổi lấy uy lực càng mạnh, theo hai tay hắn vung lên, trong thời gian ngắn ở bên ngoài thân thể hắn liền có hơn một vạn kim đan tràn ngập.
Còn có nữ tử lạnh lùng kia, nữ tử này cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi lên thanh kiếm trên tay, hình thành một dòng chảy dài màu vàng vờn quanh thân thểcủa nữ tử này. Kim quang chói mắt lọ ra sức mạnh hủy thiên diệt địa cực lớn, từ trên thân thể xông ra.
Sáu cao thủ đồng thời ra tay, triển khai đợt tấn công kinh thiên động địa, giao chiến với con Cửu U Long kia.
Những tu sĩ còn lại ở bốn phía liên tiếp kêu lên thảm thiết, những đầu lâu do hắc khí hóa thành này quá mức cổ quái, không sợ bất kỳ một thần thông hay pháp bảo gì, trực tiếp xuyên thấu qua, nhào vào người của những tu sĩ. Ngay khi chạm vào, những đầu lâu này liền ầm ầm nổ tung, hình thành một sức mạnh hủy diệt, khiến cho tất cả những tu sĩ bị chạm phải lập tức đều tan vỡ thân thể, nguyên thần tiêu tan.
Lại có thêm nhiều ác thú từ bên trong cái khe lao ra, nhất thời nguy cơ tràn ngập.
Sáu cao thủ trong đám tu sĩ ka giờ phút này đã tới gần Cửu U Long, triển khai thần thông, ầm ầm công kích. Nhưng khi thần thông của bọn họ đánh xuống, ngay khi thân mình lại gần, con Cửu U Long kia liền hất đầu lên, há miệng phun ra một đám sương đen.
Đám sương đen này vừa mới được phun ra, liền ngay lập tức hóa thành một cái đầu lâu to hàng nghìn trượng, trong nháy mắt lao thẳng đến sáu người kia.
Tiếng động ầm ầm trong nháy mắt vang lên động trời, bốn nam tử trong sáu người kia, trừ lão già, còn lại ba người đều phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt thân thể lảo đảo, lượng lớn khí tức từ trong thất khiếu toát ra, đồng loạt bị hút vào trong miệng của cái đầu lâu kia, giống như bị nuốt lấy. Đây chính là sức sống của bọn họ.
Lão già kia trên khóe miệng có vết máu, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, ánh mắt lóe lên hàn quang, hai tay chỉ về phía trước, trong miệng hét lớn:
– Vạn đạo tề bạo!
Theo tiếng quát, hơn một vạn kim đan kia ầm ầm nổ tung, hóa thành một sức mạnh hủy diệt toàn bộ đánh vào cái đầu lâu kia.
Còn lại hai nữ tử kia, mỹ phụ trung niên kia sau khi cơn lốc tóc trắng bên ngoài thân thể ầm ầm tan vỡ, phun ra máu tươi, thân thể vội vàng lui về phía sau, nhưng ngay lúc lui về phía sau, một lượng lớn sức sống cũng bị hấp thu.
Còn về phần nữ tử lạnh lùng kia, mặt không còn chút máu, hổ khẩu tay phải nứt ra, máu tươi chảy đầy lòng bàn tay. Nhưng nữ tử này cũng cắn răng vung tay về phía trước, lập tức dòng chảy màu vàng ở bên ngoài thân thể của cô ta ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số những giọt mưa màu vàng, lao thẳng đến cái đầu lâu.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, chiếc đầu lâu khổng lồ kia dừng lại, lợi dụng cơ hội này, lão già cùng với nữ tử lạnh lùng kia sau khi thi triển thần thông liền lui về phía sau.
– Mãnh thú quá đông, trước tiên hãy hiến tế trận pháp để giết đã!
Lão già này trong mấy nghìn tu sĩ rất có uy, giờ phút này trong lúc lui về phía sau lau máu tươi trên khóe miệng, lập tức hét lớn.
Theo tiếng hét của hắn, tu sĩ bốn phía đều lui ra phía sau, đồng loạt hai tay bấm quyết, lập tức liền có ánh sáng trận pháp lóe lên trên người bọn họ.
– Lấy sức sống để hiến tế, gọi ra Yêu Tông đại trận!
Mấy nghìn người đông thời hiến tế sức sống, ngay khi lui về phía sau, cùng quát khẽ lên. Mấy nghìn thanh âm này hóa thành một luồng uy áp ẩn chứa sức mạnh kinh thiên.
Ngay khi thanh âm của bọn họ vang lên, lập tức cái khe lớn trên chiến trường này đột nhiên lóe lên u quang kịch liệt. Từng trận tiếng nổ ầm ầm vang vọng, cái khe kia như một cái miệng lớn mở rộng ra, nhưng trong nháy mắt lại bỗng nhiên đóng lại.
Một ít mãnh thú không tránh kịp, ngay khi cái khe đóng lại lập tức liền vỡ nát, hóa thành một đám máu thịt tử vong. Ngay cả Cửu U Long kia trong tiếng rít gào cũng thu đầu lại, tránh khỏi bị cái khe kia đóng lại chặt đứt đầu.
Lão già chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng thầm than. Hắn vốn có ý định hợp lực sáu người, dụ con Cửu U Long xông ra một nửa, sau đó thi triển đại trận để giết, nhưng thực lực của sáu người bọn họ căn bản là không đủ, không thể dẫn dụ được Cửu U Long.
– Nếu là Lý Thiến Maim với tu vi cùng với pháp bảo của cô ta, có lẽ có thể phá được cái đầu lâu, dụ được Cửu U Long ra!
Lão già thầm than, thu hồi tâm tư, lợi dụng thời gian ngắn ngủi khi cái khe đóng lại vung tay phải lên, lại có vô số kim đan biến ảo hiện ra, lao thẳng đên cái đầu lâu kia.
Cùng với hắn còn có nữ tử lạnh lùng kia, những tu sĩ này đã chém giết ở nơi đây rất nhiều năm, phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Bốn người kia không tấn công cái đầu lâu kia nữa, mà tản ra xông tới những cái đầu lâu nhỏ cùng với mãnh thú bị ngăn cách ở bên ngoài.
Ba tu sĩ Yêu Tông toàn thân tràn ngập sương lam kia vẫn như cũ lơ lửng ở đó không hề nhúc nhích, nhìn trận chém giết này, nhìn mãnh thú cùng với tu sĩ tử vong, một ít mãnh thú cùng với đầu lâu hướng về phía bọn họ vọt tới, thông thường khi vừa mới tới gần, chạm phải đám sương mù này liền lập tức kêu lên thảm thiết mà chết.
– Nơi này là chiến trường, kẻ yếu không thân thể tồn tại, các ngươi nếu muốn sống sót, nếu muốn làm cho mình mạnh lên, đột phá tu vi, nhất định phải liên tục vượt qua sinh tử. Năm đó ba người bọn ta cũng đã trải qua như vậy!
– Đương nhiên Cửu U Long này rất mạnh, đợi cho trận pháp này hết hiệu lực, Cửu U Long này sẽ do ba người chúng ta đối phó.
Ba người trong đám sương lam truyền ra hai âm thanh.
Cái khe bị phong bế kia trong chốc lát lại bắt đầu chấn động, chỉ khép lại trong thời gian ngắn ngủi rồi lại dần dần mở ra, Cửu U Long ở bên trong lại truyền ra tiếng rít gào.
Lão già cùng với nữ tử lạnh lùng kia đang giao chiến với cái đầu lâu khổng lồ, đang vây khốn chuẩn bị tiêu diệt.
Ba người ở trong đám sương lam kia nhìn chằm chằm cái khe đang chậm rãi mở ra, đang định cất bước, bỗng lập tức ba người này toàn bộ sắc mặt đại biến, mạnh mẽ xoay người nhìn về phía xa xa.
Một tiếng gào thét không cách nào hình dung được từ xa xa trong tinh không điên cuồng truyền lại. Tiếng gào thét này động trời, còn ẩn chứa một khí tức hùng mạnh đến cực điểm, chẳng những thu hút sự chú ý của ba tu sĩ Yêu Tông, mà còn thu hút cả những tu sĩ trên chiến trường này.
Thậm chí ngay cả những mãnh thú bên ngoài cũng không khỏi run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, không tấn công nữa, mà nhất tề lui về phía sau!
Thậm chí lão già cùng với nữ tử lạnh lùng đang chém giết cái đầu lâu khổng lồ kia cũng ngẩn người ra, hai mắt trống rỗng bùng lên ngọn lửa sợ hãi, vùng vẫy kịch liệt, muốn lùi lại.
Biến cố bất ngờ này khiến cho tất cả những tu sĩ ở nơi đây đều tâm thần kịch chấn, nhất tề nhìn về phía xa xa chỗ tiếng gào thét kia truyền đến.
Lọt vào tầm mắt của bọn họ là một đạo hồng quang ngợp trời, bên trong đạo hồng quang có hai người, với tốc độ cực nhanh phá không mà đến.
Một người toàn thân mặc áo trắng, tóc trên đầu cũng bạc trắng, nhưng lại có một tu vi cường hãn bộc phát ra, khiến cho tinh không cũng phải xuất hiện gợn sóng. Ở phía sau nam tử này còn có một lão bà áo trắng đi theo.
Chương 1221: Trở thành vật cưỡi của ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi!
Yêu Tông có sáu tu chân tinh, sáu tu chân tinh này xếp thành hình tròn, hình tròn này vô cùng đơn giản, nhưng lại có một luồng khí tức kinh thiên vờn quanh.
Đây là một trận pháp!
Một đại trận lấy sáu tu chân tinh này tạo thành. Trận pháp này rất mạnh, đủ để phá tan đất trời, là do chủ nhân của Yêu Tông vào vô số năm trước sau khi Yêu Tông bị phái tới nơi này tự mình bày ra, trở thành một phòng tuyến cuối cùng ngăn cản mãnh thú tấn công.
Yêu Tông có sáu sơn môn, phân biệt ở trên sáu tu chân tinh này, trong mỗi một sơn môn đều có một vài trưởng lão của Yêu Tông trấn giữ. Sáu sơn môn này có rất ít người lui tới, hầu như đều tự mình hành động.
Hiện tượng này khi Yêu Tông được thành lập năm đó đã được tông chủ đời đầu tiên và cũng là tông chủ cuối cùng tự mình định ra, rồi được duy trì cho tới bây giờ.
Bên trong sơn môn trên sáu tu chân tin này có sáu tấm bia đá chọc trời giống nhau như đúc, trên những tấm bia đá đều có khắc hình ảnh của cùng một người. Người này là một trung niên, quần áo tung bay, dưới chân có đám mây, bầu trời có chi chít những con mắt, dường như đang nhìn xuống mặt đất.
Còn trung niên này ngẩng đầu nhìn hướng lên bầu trời, dường như đối mặt với những con mắt kia.
Phía sau nam tử trung niên này còn có một cây đại thụ cao chọc trời. Cây đại thụ này rất lớn, dường như cả đất trời cũng không thể ngăn cản nó kéo dài ra.
Mỗi một người trong Yêu Tông đều biết nam tử trung niên được khắc trên những tấm bia đá này chính là tông chủ đời thứ nhất của Yêu Tông và cũng là tông chủ cuối cùng! Còn cây đại thụ kia là bản mệnh pháp bảo của tông chủ Yêu Tông.
Nghe đồn năm đó tông chủ Yêu Tông mạnh đủ để rung chuyển thiên địa, nghe đồn từ rất lâu trước, cái khe chiến trường ở nơi đây so với bây giờ còn lớn hơn gấp hàng trăm lần, mãnh thú nhiều vô cùng, vương thú cũng rất đông, thậm chí còn có hoàng thú cùng với những con thú hóa thành hình người trong truyền thuyết xuất hiện, nhưng đều bị tông chủ Yêu Tông lần lượt đánh bại, còn gần như đem cái khe kia hoàn toàn phong ấn lại.
Nhưng ngay khi phong ấn cũng xuất hiện việc ngoài ý muốn, dường như có người ở bên trong cái khe thi triển ra một thần thông không thể tưởng tượng được, ngăn cản tông chủ Yêu Tông phong ấn.
Nhưng dù vậy, phong ấn này vẫn phát huy được tác dụng, thu nhỏ cái khe lại rất nhiều, hơn nữa dưới tác dụng của phong ấn, khiến cho những mãnh thú quá hùng mạnh ở bên trong cái khe không thể xông ra quá đông.
Còn về ý nghĩa của những con mắt chi chít được khắc trên bia đá, những đệ tử tầm thường của Yêu Tông đều không thể biết được, chỉ có những trưởng lão của Yêu Tông mới có thể hiểu rõ. Những con mắt ở trên không trung này là tượng trưng cho Viễn Cổ Tinh Vực!
Bọn họ cũng nghe qua một vài lời đồn giữa những trưởng lão, nghe nói từ rất lâu trước, sở dĩ Yêu Tông tách ra từ Thần Tông chính là vì mệnh lệnh của tông chủ đời thứ nhất, hắn ra lệnh cho một bộ phận của Thần Tông ra đóng ở bên ngoài chiến trường, hết đời này đến đời khác, hàng ngàn hàng vạn năm, ở nơi này bảo vệ chặt chẽ, không cho bất kỳ một mãnh thú nào còn sống lao ra.
Nghe nói tông chủ Thần Tông và tông chủ Yêu Tông trên thực tế là cùng một người. Nghe nói người này đến từ Viễn Cổ Tinh Vực, nhưng người này đã mất tích, không rõ sống chết. Thần Tông hiện giờ trên thực tế là do người hầu năm đó của người này thay mặt điều khiển.
Vì thế Yêu Tông mới không tiếp nhận mệnh lệnh của Thần Tông, hơn nữa dường như lại còn có thủ đoạn đối phó với Thần Tông.
Đương nhiên, hết thảy những chuyện này đều chỉ là lời đồn, đã chìm vào trong ngày rộng tháng dài, hiếm có người biết được rõ ràng.
Lúc này, chỗ cái khe chiến trường bên ngoài Yêu Tông, tinh không tràn ngập hồng quang, Vương Lâm và lão bà áo trắng ở bên trong liên tục bay tới, rốt cuộc đã đi tới cái khe chiến trường này.
Dọc đường đi Vương Lâm dường như điên cuồng triển khai tốc độ, từ tầng thứ hai của tinh vực, chỉ mất thời gian chưa tới mấy ngày.
– Bạch Bà Tử! Là bà ta!Nguồn truyện audio
– Bạch Bà Tử nửa tháng trước rời khỏi, nghe nói là phụng mệnh của Yêu Tông, theo yêu cầu của Lý Thiến Mai đi làm một việc, còn người đi trước bà ta là ai!
– Người này nhìn không ra tu vi, nhưng ở trước mặt hắn, đột nhiên ta lại có cảm giác tâm thần run rẩy. Người này, quá mạnh! Không biết là nhân vật trưởng lão của môn phái nào, vì sao lại đến nơi này.
– Người này quá mức cường hãn, lại cực kỳ quỷ dị, ngay cả mãnh thú cũng đều hoảng sợ lui về phía sau, còn có những đầu lâu do hắc khí biến thành này đột nhiên sau khi cảm nhận được người này đi tới, cũng lộ ra vẻ hoảng sợ!
Lão già trong sáu cao thủ kia nhìn về phía Vương Lâm, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
– Chẳng lẽ hắn chính là nguyên nhân khiến cho Lý Thiến Mai bị Yêu Tông trừng phạt phải đi vào sâu bên trong cái khe?
Nữ tử lạnh lùng kia đảo ánh mắt lên người Vương Lâm, tâm thần cũng chấn động, cảm nhận được rõ ràng thần thức cùng với ánh mắt của mình ngay khi tới gần đối phương liền lập tức sụp đổ.
Ba người toàn thân được màn sương lam bao phủ kia lập tức cảnh giác, nhìn chằm chằm Vương Lâm, thần sắc ẩn trong đám sương mù rồi nổi lên sự biến hóa.
– Bạch Bà Tử, hắn là ai vậy?
Một người ở bên trong đám sương mù màu lam truyền ra thanh âm.
Lão bà áo trắng đang định nói chuyện, thân thể Vương Lâm liền bước tới một bước, đi thẳng đến chỗ cái khe đang truyền ra tiếng rít gào kia. Theo hắn tiến về phía trước, những đầu lâu cùng với mãnh thú nhanh chóng tránh ra lùi về phía cái khe, phát ra những tiếng kêu hoảng sợ chói tai.
– Oa oa!
Thân ảnh Vương Lâm quá nhanh, ngay lập tức liền tới gần, tay phải tùy ý vung lên, trong tiếng ầm ầm liền có một cơn cuồng phong quét ngang. Cơn cuồng phong này còn ẩn chứa lôi đình, trong tiếng ầm ầm tràn ngập cái khe, từng con mãnh thú trong tiếng kêu thảm thiết toàn bộ tử vong!
Hết thảy chuyện này đối với Vương Lâm cực kỳ dễ dàng, hắn lo lắng về tình trạng của Lý Thiến Mai lúc này! Những mãnh thú này kêu gào chói tai lại càng làm cho hắn phiền lòng.
Dưới một cái vung tay, toàn bộ mãnh thú ở bên ngoài cái khe lần lượt hóa thành những đám máu thịt, trong thời gian ngắn, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả con Cửu U Long bên trong cái khe cũng không thể không ngừng lại.
Về phần cái đầu lâu do hắc khí biến thành kia lại càng run rẩy, giống như đã gặp phải khắc tinh, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm, lộ ra vẻ sợ hãi không thể hình dung nổi.
Vương Lâm đứng ở bên ngoài cái khe, nhìn lướt qua đám đầu lâu đang run rẩy, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị.
– Ma đầu của Tịch Diệt Giới?
Vương Lâm năm đó trong chiến trường vực ngoại trên Chu Tước Tinh đã thôn hồn, lại cắn nuốt một lượng lớn ma đầu, giờ phút này chứng kiến những đầu lâu này cũng lập tức phát hiện ra trên người bọn chúng có khí tức của ma đầu.
Nơi đây ma đầu không nhiều, nhưng cũng không ít, ánh mắt Vương Lâm lóe lên, há miệng ra hút một cái. Một cái hút này khiến cho toàn thân hắn dường như hóa thành một cơn lốc xoáy rất lớn, trong tiếng ầm ầm, những đầu lâu này hoàn toàn không dám phản kháng, cả đám ầm ầm tan vỡ, hóa thành hắc khí bay thẳng tới miệng Vương Lâm.
Ngay cả cái đầu lâu khổng lồ kia cũng run rẩy tan vỡ, trở thành đạo hắc khí lớn bị Vương Lâm hút lấy.
Vung tay khiến cho mãnh thú tan xác, hút một cái khiến cho toàn bộ đầu lâu tan rã, tu vi như vậy, thần thông như vậy, giờ phút này khiến cho mọi người ở bốn phía trừ lão bà áo trắng toàn bộ đều tâm thần chấn động.
Sáu cao thủ trong mấy ngàn tu sĩ nơi đây đông tử trong mắt co rút lại, trong mắt lộ vẻ chấn động.
Còn có ba người của Yêu Tông kia tâm thần cũng chấn động kịch liệt, đối với thực lực của Vương Lâm bắt đầu truyền âm đánh giá.
– Ít nhất là Thiên Nhân Đệ Nhất Suy, chỉ là vì sao trên người hắn lại không có quầng sáng của Thiên Nhân!
– Có lẽ người này có thần thông gì đó có thể đem quầng sáng của Thiên Nhân ẩn giấu đi!
– Người này cũng không phải là hạng người vô danh, chỉ là không biết vì sao lại đi cùng với Bạch Bà Tử đến đây. Ta nhớ rõ Bạch Bà Tử đã mang ngọc giản mệnh hồn của Lý Thiến Mai đi. Chẳng lẽ.
– Chẳng lẽ người này có liên quan đến ngọc giản mệnh hồn của Lý Thiến Mai?
Ba người truyền âm cho nhau, tâm thần cảnh giác.
Duy chỉ có lão bà áo trắng kia đối với hết thảy những chuyện này đã vô cảm, dọc đường đi chứng kiến những hành động của Vương Lâm, ngay cả sáu thái thượng trưởng lão của Vô Cực Tông cũng không dám ngăn cản bước chân của hắn, thậm chí còn bị hắn phá vỡ thân thể của hai người. Mắt thấy Vương Lâm bất quá chỉ giết một ít mãnh thú, trong mắt bà ta không đáng là gì.
Ánh mắt mọi người ngưng tụ lại, không hề khiến cho Vương Lâm chú ý, thời gian của hắn gấp gáp, sau khi thuận tay hấp thụ những đầu lâu kia, nhìn cái khe kia chậm rãi mở ra, rõ ràng cảm nhận được từ bên trong truyền ra một luồng khí tức hùng mạnh. Khí tức này dường như đang do dự và kiên nhẫn.
– Lý Thiến Mai đã đi vào nơi này?
Vương Lâm xoay người nhìn về phía lão bà áo trắng, thanh âm bình tĩnh, giống như một ngọn núi lửa đang muốn bùng phát ngay lập tức.
– Chính là nơi này!
Lão bà áo trắng bị ánh mắt của Vương Lâm nhìn tới, lập tức gật đầu nói.
Vương Lâm thu ánh mắt lại, hắn không có thời gian chờ đợi cái khe chậm rãi mở ra, hai tay duỗi ra, tung một trảo vào hư không phía trước, trong mắt bùng lên tinh quang, trong cơ thể lập tức bộc phát ra một luồng khí tức điên cuồng. Hắn quát khẽ một tiếng, hai tay hung hăng kéo một cái.
Hắn hiển nhiên là muốn xé cái khe có Cửu U Long.
– Con rồng này cực kỳ hùng mạnh, một khi xuất hiện, nơi đây sẽ chết rất nhiều người, mong đạo hữu hãy chờ đợi trong chốc lát, đợi chúng ta tạo thành trận pháp để mở ra một lần nữa!
Người đang nói là một trong ba người Yêu Tông toàn thân tràn ngập sương mù màu lam.
Ba người bọn hắn lại lao ra, lao thẳng đến cái khe kia!
Vương Lâm ngoảnh mặt làm ngơ, trong tiếng quát khẽ hung hăng kéo một cái, lập tức có một tiếng nổ ầm ầm kinh thiên vang lên, còn có những tiếng rắc rắc tràn ngập, chỉ tháy cái khe bị hắn kéo một cái, đã bị xé rách.
Ngay khi cái khe này mở ra, Cửu U Long ở bên trong lại truyền ra tiếng rít gào, ầm ầm tới gần, mở cái miệng lớn lao thẳng đến Vương Lâm mà nuốt.
Giờ phút này Vương Lâm ở cách Cửu U Long quá gần, con rồng này hai mắt lộ ra vẻ hung tàn điên cuồng, trong lúc cắn nuốt, vảy trên toàn thân phun ra rất nhiều hắc khí, thậm chí ngay cả cái miệng lớn cũng có sương đen trào ra, theo thân mình dài nghìn trượng vây quanh Vương Lâm!
– Nghiệt súc, dám nuốt ta sao!
Vương Lâm mắt lóe hàn quang, hoàn toàn không trốn tránh, ngay khi Cửu U Long nuốt tới, giơ tay phải lên, vỗ về phía trước!
Dưới một cái vỗ này, thiên địa nổ ầm vang kinh thiên động địa, dường như trong khoảnh khắc này, thiên địa nguyên lực vô tận điên cuồng ngưng tụ, dung nhập vào bàn tay của Vương Lâm, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ, trực tiếp ấn lên mặt của Cửu U Long!
Cửu U Long kia trong tiếng ầm ầm kêu lên thảm thiết, thân mình run lên, xuất hiện vô số vết thương, máu tươi tuôn ra, thân thể vội vàng lui về phía sau. Hai mắt con rồng này không còn vẻ hung hăng nữa mà đã bị thay thế bởi vẻ sợ hãi.
– Chưa chết sao?
Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ ngạc nhiên, thân thể bước tới, tiến vào trong cái khe, giơ tay phải lên vỗ một lần nữa, trong tiếng ầm ầm nện lên hai cái sừng của con Cửu U Long này.
Ầm một tiếng, Cửu U Long lại kêu lên thảm thiết, hai chiếc sừng hoàn toàn bị chặt đứt, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Sau hai thần thông mà con rồng này vẫn chưa chết, thân thể Vương Lâm nhoáng lên một cái, giẫm lên đầu con rồng này.
– Trở thành vật cưỡi của ta, ta sẽ tha mạng cho ngươi!
Vương Lâm đối với bên trong cái khe này không quen thuộc, có con Cửu U Long này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Chương 1222: Đạo thuật
Con Cửu U Long kia gầm nhẹ một tiếng, nhưng dường như không thể không khuất phục, ở trên người Vương Lâm nó cảm nhận được một luồng khí tức làm cho nó run rẩy. Khí tức này rất hỗn tạp, bên trong như thể có ba bộ phận.
Bộ phận thứ nhất theo trí nhớ được truyền thừa của nó là sức mạnh của thần linh từ thời kỳ thái cổ.
Bộ phận thứ hai làm cho hồn phách nó run rẩy, dường như hồn phách của đối phương có một sức mạnh cắn nuốt có thể khắc chế chính mình!
Bộ phận thứ ba, lại càng làm cho nó sợ hãi hơn, trong trí nhớ được truyền thừa của nó là một khí tức thuộc về thú hoàng Cát Cùng!
Hơn nữa tu vi Vương Lâm biến thành hai chưởng ấn, ẩn chứa sức mạnh kinh thiên, con Cửu U Long này sao có thể chống cự, giờ phút này chỉ có thể khuất phục, trở thành vật cưỡi của Vương Lâm.
Vương Lâm sau hai chưởng đã thu phục được con Cửu U Long này khiến cho những người ở bên ngoài khe nứt chứng kiến đều sắc mặt đại biến, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ ngợp trời. Cảnh tượng này so với lúc Vương Lâm hủy diệt những mãnh thú cùng với đầu lâu kia lại càng làm cho bọn họ chấn động, càng khiến cho bọn họ không thể tin được.
Ngay cả ba người của Yêu Tông toàn thân tràn ngập sương mù màu lam kia cũng đều thần sắc đại biến, không thể tin được những gì ở trước mắt, tâm thần chấn động, đám sương mù ở bên ngoài thân thể bọn họ cũng xuất hiện sự vặn vẹo.
– Cửu U Long đã bị hắn thu phục trở thành vật cưỡi! Việc này. việc này.
– Nếu ba người chúng ta đồng thời ra tay, lấy bí thuật của Yêu Tông cũng có thể thắng được Cửu U Long, nhưng muốn làm cho nó khuất phục quả thật là hoàn toàn không có khả năng, đừng nói là muốn nó trở thành vật cưỡi. Người này rốt cuộc là có thân phận gì, sao có thể mạnh tới mức như vậy.
– Cửu U Long này mặc dù vẫn chưa trưởng thành, nhưng nó cũng là một trong những con thú đồng hành với thiên giai thú Cát Cùng, sao lại có thể bị khuất phục!
Ba người bọn họ trong lòng hoảng sợ, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm lộ ra vẻ kinh hãi. Bọn họ còn như vậy, lại càng không cần phải nói tới những người còn lại, giờ phút này những tu sĩ ở bên ngoài khe nứt đã trợn mắt há hốc mồm.
Sáu đại cao thủ kia nguyên thần chấn động, ngơ ngác nhìn Vương Lâm đứng trên đầu Cửu U Long ở bên trong cái khe, giờ phút này thân ảnh Vương Lâm đã khắc sâu vào trong lòng bọn họ, trở thành một hình ảnh vĩnh hằng!
Một thân áo trắng kia, mái tóc bạc kia giống như một tượng đài chiến tiên kinh thiên động địa bất khả chiến bại, làm cho tất cả mọi người đều phải sùng bái.
– Lý Thiến Mai hiển nhiên là vì hắn. hắn đến nơi đây hiển nhiên cũng là vì Lý Thiến Mai. Lý Thiến Mai, ngươi và ta hàng trăm năm nay thủy chung vẫn âm thầm đấu đá nhau, ta vốn tưởng rằng ngươi đi vào trong khe nứt sẽ chết không thể nghi ngờ, nhưng lại không nghĩ rằng có thể có một người mạnh như vậy vì cứu ngươi mà đến.
Nữ tử lạnh lùng kia thầm than.
Vương Lâm đứng trên đầu Cửu U Long, không để ý tới rất đông tu sĩ ở bên ngoài khe nứt đang chấn động, định nhảy vào sâu bên trong khe nứt để tìm Lý Thiến Mai! Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ một trong sáu tu chân tinh của Yêu Tông bên ngoài cái khe, một luồng khí tức cực kỳ cường hãn bùng phát ra, cùng lúc đó, còn có một thân ảnh gào thét bay tới.
Tốc độ của thân ảnh này quá nhanh, hắn bước ra một bước đột nhiên không biết dịch chuyển bằng cách nào đã xuất hiện ở trong tinh không. Hắn ở trong tinh không lại bước ra một bước thứ hai!
Sau bước thứ hai này, cả người hắn lóe lên xuất hiện ở bên cạnh ba người của Yêu Tông ở bên ngoài cái khe. Hắn bước ra bước thứ ba, chỉ thấy toàn thân hắn dường như ngay cả thân ảnh cũng không nhìn thấy, tiến vào bên trong cái khe, hiện ra ở phía trước Vương Lâm.
– Đạo hữu chớ vội, vừa tới đây mà, hãy để cho lão phu xem ngươi có tư cách để tiến vào chỗ sâu bên trong khe nứt này không.
Theo thân ảnh kia tiến tới, một thanh âm ôn hòa vang lên, chấn động cả trong ngoài cái khe. Ngay khi thanh âm này truyền ra, thân ảnh kia giơ tay phải lên, hướng về phía Vương Lâm trên đỉnh đầu của Cửu U Long ấn xuống!
Vương Lâm thần sắc như thường, ngay khi bàn tay này vừa tới gần, giơ tay phải lên trực tiếp vỗ về phía trước, cách không cùng với thủ ảnh kia va chạm vào nhau.
Thiên địa nguyên lực vô biên vô hạn trong khoảnh khắc này điên cuồng ngưng tụ lại, một sức mạnh hủy diệt dường như có thể xé rách tinh không ngay khi chưởng ấn của hai người chạm vào nhau ầm ầm bùng phát ra.
Một sức tấn công không cách nào hình dung được trong nháy mắt tràn ngập tinh không này, hướng về bốn phía điên cuồng phóng ra. Mấy nghìn tu sĩ ở bên ngoài cái khi giống như bị cuồng phong quét qua, cả đám sắc mặt đại biến, đều bị cuốn đi. Ngay cả sáu đại cao thủ kia cũng nhất tề lùi lại phía sau, sắc mặt tái nhợt.
Chỉ có ba người của Yêu Tông kia dưới sức tấn công này vẫn có thể bất động, quắc mắt nhìn chằm chằm vào bên trong cái khe, sắc mặt ngưng trọng.
Vương Lâm kêu lên một tiếng đau đớn, trong cơ thể truyền ra tiếng ầm ầm, cả người kể cả Cửu U Long dưới chân lập tức lui về phía sau mấy trượng. Thân ảnh trong ba bước đã tới gần kia cũng truyền ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng không lui về phía sau, mà hướng về phía trước bước tới một bước.
– Ngươi muốn chết!
Trong mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang, cả người nhảy lên, từ trên đầu Cửu U Long bay ra, lao thẳng đến thân ảnh kia. Ngay khi tới gần, tay phải hắn nắm lại, mi tâm đột nhiên tràn ngập tinh điểm Cổ Thần, một sức mạnh Cổ Thần ngợp trời điên cuồng bộc phát, dung nhập vào trong tay phải đánh ra.
Ầm một tiếng, thân ảnh kia thân thể dừng lại, lập tức lui về phía sau. Vương Lâm thần sắc âm trầm, cất bước đuổi theo, vung tay phải lên, lập tức liền có huyết quang tràn ngập, từ trong mi tâm bay ra một giọt máu tươi, hóa thành một thanh huyết kiếm toàn thân đỏ như máu!
Cầm thanh huyết kiếm, Vương Lâm trong khi truy kích hướng về phía trước tung ra một trảm!
Thân ảnh kia đang lui về phía sau, khi Vương Lâm xuất ra huyết kiếm lập tức sắc mặt đại biến, hai tay bấm quyết há miệng phun ra một tấm mai rùa, chắn ở trước người.
Ngay khi tấm mai rùa này xuất hiện, huyết kiếm chém xuống, lập tức bổ lên trên mai rùa.
Ầm một tiếng kinh thiên động địa, tấm mai rùa kia hiển nhiên không thể ngăn cản được uy lực của thanh huyết kiếm, vết nứt trên đó nổ tung, phịch một tiếng tan vỡ, huyết quang xuyên thấu qua, trực tiếp xuyên vào trong thân thể của thân ảnh kia.
Thân ảnh kia lảo đảo, máu tươi theo khóe miệng chảy xuống, thân thể lại lui về phía sau. Nhưng trong khi lui lại, tay phải hướng về phía trước hung hăng giơ lên, chỉ thấy trong tiếng ầm ầm, thiên địa nguyên lực điên cuồng ngưng tụ.
– Thần, Hoàng, Đấu, Tiên, Oanh! Dịch Linh Ấn hiện!
Thanh âm này đột nhiên vang lên, lập tức có năm ký hiệu bỗng nhiên từ trong thiên địa nguyên lực biến ảo hiện ra, đan xem vào nhau hình thành một chưởng ấn rất lớn.
Chưởng ấn này chính là Dịch Linh Ấn, là Dịch Linh Ấn thực sự, ngay khi xuất hiện, thiên địa nguyên lực ầm ầm ngưng tụ, trong nháy mắt bàn tay kia giống như thực chất hóa, mang theo một khí thế cường đại không thể tưởng tượng được, hướng thẳng đến trán của Vương Lâm phóng đi.
Thân thể Vương Lâm cũng không hề lui lại, trong lúc lao tới hai mắt lóe lên hồng quang, huyết kiếm trong tay tiêu tan, dung nhập vào trong cơ thể. Trong khoảnh khắc này, toàn bộ thân thể hắn phát ra xích quang ngợp trời, thân thể của hắn đã trở thành huyết kiếm!
Hắn, chính là huyết kiếm!
Song chỉ tay phải chỉ về phía trước, đây là mũi kiếm, phá vỡ hết thảy đất trời, thẳng đến chưởng ấn phía trước đâm sâu vào. Giờ phút này, còn có ngàn vạn kiếm khí ầm ầm chuyển động, ở phía trước hắn hóa thành cuồng phong kiếm khí, cùng với chưởng ấn kia va chạm vào nhau.
Ầm ầm ầm!
Chấn động đất trời, chưởng ấn kia va chạm với hàng ngàn hàng vạn kiếm khí lập tức run rẩy, kiếm khí tan vỡ, thế tấn công của chưởng ấn bị ngăn trở, dừng lại. Ngay trong khoảnh khắc này, song chỉ tay phải của Vương Lâm trong hồng quang tràn ngập lại trực tiếp điểm lên chưởng tâm của chưởng ấn kia.
Ầm một tiếng, chưởng ấn kia sụp đổ, thiên địa nguyên lực ẩn chứa bên trong điên cuồng tiêu tan, thân ảnh kia sắc mặt đại biến, muốn lui ra phía sau nhưng đã chậm một bước. Phá tan chưởng ấn, Vương Lâm từng bước tiến tới, song chỉ tay phải nhanh chóng điểm lên trên trán của thân ảnh kia.
Thân ảnh này chấn động, phun ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, bay ra khỏi cái khe.
Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, trực tiếp đuổi theo, tay trái lại giơ lên đặt tại trên mi tâm, dường như đang muốn xé mở cái gì đó.
– Đạo hữu dừng tay! Đạo hữu dừng tay! Việc này là lão phu lỗ mãng!
Thân ảnh kia sau khi nhìn thấy tay trái Vương Lâm cử động, lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng nói.
Thân thể của hắn lại lui ra phía sau đứng ở phía trước ba người của Yêu Tông kia, hóa thành một lão già tóc bạc, hướng về phía Vương Lâm ôm quyền.
Vương Lâm bước ra khỏi cái khe, nhìn chằm chằm vào lão già kia, buông tay trái xuống.
– Tham kiến trưởng lão.
Ba người phía sau lão già lập tức cung kính nói.truyện đao tu audio
Lão già này hơi gật đầu, sau đó nhìn Vương Lâm, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, ôm quyền nói:
– Đạo hữu tu vi rất cao, lão phu tự thấy là không bằng, nhất là pháp bảo huyết kiếm kia, vật này.
Lão già lắc đầu cười khổ, nhưng cũng không cách nào hình dung được sự chấn động cũng như nỗi kinh hãi mà pháp bảo kia đã gây ra cho hắn.
Vương Lâm lạnh lùng liếc mắt nhìn lão già một cái, không nói lời nào, thu ánh mắt lại, xoay người hướng về khe nứt nhanh chóng bay đi. Cửu U Long bên trong khe nứt giờ phút này đã bị dọa cho vỡ tâm thần, không dám bỏ chạy.
– Đạo hữu, việc này là lão phu lỗ mãng, đạo hữu chắc là muốn đi cứu Lý Thiến Mai. Lý Thiến Mai năm đó là do lão phu yêu mến tài năng mới thu nhận làm môn hạ, năm đó cô ta rời đi, cũng là do lão phu đồng ý.
Lão già nhìn bóng lưng của Vương Lâm, trong lúc nói chuyện, vung tay phải lên, liền có một ngọc giản bay ra, bay thẳng đến Vương Lâm.
– Khe nứt này rất lớn, đạo hữu cứ tìm kiếm mông lung sợ là rất khó tìm thấy Lý Thiến Mai. Bên trong ngọc giản này có một bản đồ, trên đó lão phu đã đánh dấu, theo đó với tốc độ của đạo hữu chắc sẽ có thể đuổi kịp.
Thân mình Vương Lâm dừng lại, tiếp nhận ngọc giản, thần thức đảo qua, sắc mặt lạnh lùng có chút hòa hoãn, xoay người liếc nhìn lão già kia trầm giọng nói:
– Trở về bế quan ba ngày, chớ sử dụng đạo niệm, tâm thần quy nhất, trong năm canh giờ cuối cùng của ngày thứ ba, đạo niệm của ngươi sẽ vỡ, hãy cẩn thận chịu đựng vượt qua, đừng ngại!
Vương Lâm nói xong, để mặc lão già vẻ mặt đang khiếp sợ và sững sờ, xoay người bước vào bên trong cái khe, đứng lên lưng của Cửu U Long hướng về chỗ tối đen ở sâu trong khe nứt nhanh chóng bay đi.
Lão già nhìn về nơi Vương Lâm biến mất, thần sắc biến đổi, ngưng thần kiểm tra toàn thân, chỉ thấy sắc mặt dần dần trở nên nhợt nhạt, còn lộ ra một vẻ hoảng sợ. Hắn nhìn thấy trong đạo niệm của mình, ý cảnh tâm thần xuất hiện biến hóa kỳ dị, giống như một luồng ngoại lực ầm ầm nhập vào, khiến cho đạo niệm của hắn đang chậm rãi suy yếu.
– Đây. đây là. đạo thuật!
Mặt lão già không còn chút máu, trong lòng cảm thấy may mắn, nếu hắn không có lòng tốt đưa ra ngọc giản, đối phương tuyệt đối sẽ không nói cho mình biết việc này. Như vậy, cho dù bản thân có phát hiện ra đạo niệm bị hao tổn, trong lúc trị thương, đến năm canh giờ cuối cùng của ngày thứ ba, sợ là không thể ứng phó kịp. Cho dù không chết, thì cũng sẽ trọng thương.
– Người này chắc chắn có thể cứu Lý Thiến Mai, tu vi Thiên Nhân Đệ Nhị Suy của ta đối kháng với hắn cũng không thể nắm chắc phần thắng, lại còn âm thầm bị hắn đả thương. Đáng sợ là trên thân thể người này còn có phong ấn, nếu vừa rồi hắn mở ra phong ấn.
Lão già ánh mắt ngưng trọng, nhìn thật sâu vào trong khe nứt một lượt, rồi xoay người bay về phía xa xa, trở lại sơn môn trên tu chân tinh, lập tức bế quan.
–Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm