1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 250 [Chương 974 đến 977(a)]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 250 [Chương 974 đến 977(a)]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 974: Tên gọi của ngươi

Cấm chế trong khóm hoa bên trong động phủ của Tiên Đế dưới sự tấn công chém giết của Vương Lâm và Phong Yêu hoàn toàn bị mở ra. Bàn tay to do nước biển tạo thành kia bắt lấy Diệt Thần Mâu, ngay lập tức lôi xuống dưới.

Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, quát khẽ:

– Nổ!truyện kiếm tu audio

Lời vừa nói ra, lập tức hắc quang trên Diệt Thần Mâu kia trong thời gian ngắn phóng đại lên vô cùng, giống như một mặt trời màu đen, thậm chí cánh tay bắt lấy Diệt Thần Mâu kia cũng bị chiếu rọi thành màu đen.

Ngay khi hắc quang này đạt tới cực hạn, lập tức liền có một tiếng nổ ầm ầm vang vọng trong trời đất. Một sức tấn công có sức mạnh hủy diệt quét ngang ra bốn phía, cánh tay từ nước biển tạo thành kia ầm ầm sụp đổ, thậm chí cánh tay này còn hóa thành không khí, lập tức tiêu tan không còn.

Nhưng thần sắc Vương Lâm chẳng những không có lơi lỏng, mà ngược lại càng tập trung hơn. Thậm chí ngay cả Phong Yêu ở đằng xa thần sắc cũng biến hóa, quắc mắt nhìn chằm chằm vào mặt biển.

– Graoo!

Một tiếng rít gào trầm thấp từ dưới biển điên cuồng truyền ra, tiếng rít gào kinh thiên động địa này lại hóa thành một thanh âm vang vọng khắp trời đất, tiếng nổ ầm ầm không át được tiếng rít gào kia. Cùng lúc đó, mặt biển kịch liệt quay cuồng, bỗng nhiên không ngừng dâng lên. Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm co rụt lại, cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn phải hít sâu.

Nước biển này không bay lên không, mà toàn bộ ngưng tụ lại ở phía trước hóa thành một hình người, chậm rãi ngồi dậy!

Đây là một người khổng lồ, to lớn đến mức không cách nào tả được, vừa ngồi dậy dường như đã có thể phá vỡ không trung. Toàn bộ thân mình đều từ nước biển tạo thành, sau khi ngồi dậy, trên mặt biển lộ ra đáy biển rất sâu.

Biển rộng đã không còn, chỉ còn lại người khổng lồ được tạo thành từ nước biển này!

Người khổng lồ của biển!

Ngũ quan đục ngầu, không nhìn rõ hình dáng, nhưng hai tai to lớn dài đến vai của người khổng lồ này không hề giống với tu sĩ. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Lâm và Phong Yêu nhỏ bé trên không trung, chậm rãi nâng tay phải lên, dấy lên một cơn sóng lớn, hướng về Vương Lâm chộp tới!

Cơn sóng chưa đến gần, tiếng gào thét ầm ầm đã đến, giống như cuồng phong ập vào mặt. Thân mình Vương Lâm lập tức rút lui, né bàn tay kia đang tới gần.

– Chỉ là cấm chế do sương sớm hóa thành, Vương mỗ vẫn chưa để trong mắt!

Trong mắt Vương Lâm bỗng nhiên có hai ngọn lửa bùng lên, dấu ấn Chu Tước trên thân thể lại phát ra ánh sáng đỏ thẫm.

Ngay khi hai tay người khổng lồ kia nâng lên, ầm ầm chụp tới, song chưởng của Vương Lâm bỗng nhiên duỗi ra, lập tức liền có một biển lửa từ trong cơ thể bùng phát ra.

Biển lửa này vừa xuất hiện, liền theo nguyên lực trong cơ thể của Vương Lâm vận chuyển hướng về bốn phía điên cuồng quét ngang ra, trong tiếng động rầm rầm, trong nháy mắt đã tràn ngập không trung!

Cảnh tượng này cực kỳ kinh người, biển lửa ngập trời, phía dưới là người khổng lồ của biển!

Ngay khi song chưởng của người khổng lồ kia chộp tới, Vương Lâm đang ở trong biển lửa gầm nhẹ một tiếng, lập tức ngọn lửa trên không trung dung nhập vào ý chí của Vương Lâm, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng xuống người khổng lồ kia.

Biển lửa đầy trời giống như mưa lửa tới gần, hướng về người khổng lồ kia tràn tới, chưa tới gần đã có sức nóng nồng đậm tràn ngập trời đất. Phong Yêu ở đằng xa thấy cảnh tượng này lập tức hít sâu, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm càng lộ vẻ kiêng kỵ.

Gần như trong nháy mắt, biển lửa từ bốn phương tám hướng ngưng tụ lại bên ngoài thân thể người khổng lồ kia. Ngay lập tức có một mảng lớn hơi nước bay lên cao, hóa thành sương trắng nồng đậm hướng về bốn phía khuếch tán thành hình tròn.

Người khổng lồ kia lại rít gào, theo tiếng rít gào này lập tức nước biển tạo thành toàn thân hắn dường như lập tức trong tiếng ầm ầm điên cuồng tản ra, hướng về không trung cuốn lên.

Cảnh tượng này như thể nước biển muốn nuốt lấy không trung, từ xa nhìn lại, dường như không phải giao chiến với Vương Lâm, mà là trời với biển giao chiến!

Nước biển vô tận tràn ra, hướng thẳng đến biển lửa trên không trung, trong thời gian ngắn ở trên không trung còn hóa thành một cơn sóng lớn như một bức tường nối liền trời đất quét ngang ra, từ bốn phía hình thành một vòng tròn hướng về trung tâm điên cuồng ngưng tụ.

Một tiếng ầm ầm long trời lở đất vang lên. Theo bức tường nước khồng lồ kia đang không ngừng co rút lại, một dải biển lửa không ngờ gần như toàn bộ tắt ngấm, chỉ còn lại một chút. Bức tường nước kia liền co rút lại cách thân thể Vương Lâm không đến trăm trượng, hết thảy biển lửa khi chạm vào đều sụp đổ.

Ngay khi đang co rút lại tấn công, ở cách Vương Lâm chưa đến trăm trượng, trong nháy mắt, bên trong bức tường nước nối liền trời đất kia ngay lập tức hiện ra một khuôn mặt.

Khuôn mặt này chính là mặt của người khổng lồ tạo thành từ nước biển, lập tức rít gào, mở to miệng ra, hướng thẳng đến Vương Lâm nuốt lấy!

Ngọn lửa trong hai mắt Vương Lâm hừng hực thiêu đốt, dấu ấn Chu Tước trên da bên dưới lớp quần áo xuyên thấu ra hồng quang. Ngay khi tâm niệm Vương Lâm khẽ động, ngay lập tức một tiếng kêu Chu Tước từ trong cơ thể hắn bỗng nhiên phát ra.

Tiếng kêu Chu Tước này vang lên thánh thót, ngay khi xuất hiện, lập tức toàn thân Vương Lâm như bị lửa thiêu đốt, một con Chu Tước đỏ như lửa trong thời gian ngắn từ trên thân thể hắn lao ra, ở phía trên Vương Lâm giương hai cánh. Trong nháy mắt, một biển lửa không cách nào có thể hình dung đột nhiên xuất hiện!

Ngay khi người khổng lồ kia há to miệng nuốt tới, Vương Lâm ánh mắt lộ ra sát khí, trong miệng hạ giọng nói:

– Chu Tước Thánh Hỏa!

Ngay khi bốn chữ này được nói ra, Chu Tước bên trên Vương Lâm lập tức giương cánh vỗ mạnh về phía ngoài, lập tức có một biển lửa vô tận bùng lên, hướng về bốn phía điên cuồng khuếch tán!

Ngọn lửa này vô biên vô hạn, không thấy đầu cuối, hướng ra phía ngoài khuếch tán, người khổng lồ đang há to miệng muốn nuốt lấy Vương Lâm lập tức truyền ra tiếng rít gào thê thảm, vội vàng lui về phía sau.

Ngay cả bức tường nước đang không ngừng co rút lại ở cách đó chưa đến trăm trượng, dưới sự tấn công của biển lửa này cũng lập tức tan rã, hóa thành một đám sương mù lớn bay lên không, không ngừng lui về phía sau!

Tốc độ lui về phía sau so với tốc độ lao đến tấn công còn nhanh hơn gấp vô số lần, nhưng Chu Tước Thánh Hỏa cũng như tủy thấu xương, gắt gao truy kích. Một lát sau, toàn bộ bức tường nước tiêu tan, vội vàng ngưng tụ xuống phía dưới, một lần nữa lại hóa thành người khổng lồ kia.

Nhưng người khổng lồ này lại có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất, giờ phút này hắn không còn cao nghìn trượng, hiển nhiên, không còn ở tư thế ngồi, mà đã đứng lên.

Ngay khi người khổng lồ này một lần nữa biến ảo hiện ra, Chu Tước Thánh Hỏa ầm ầm tới gần, đem toàn bộ vây quanh. Vương Lâm hai mắt lóe lên đưa tay phải chỉ về phía trước.

Lập tức Chu Tước kia lại truyền ra tiếng kêu, hóa thành một ngọn lửa đỏ thẫm, giống như sao băng lao thẳng đến người khổng lồ, trong thời gian ngắn liền xuyên thấu ngọn lửa đang vây quanh, trực tiếp rã nước biển, chui vào bên trong cơ thể của người khổng lồ.

Một tiếng gầm rú thê lương không ngừng từ trong miệng người khổng lồ này truyền ra. Từ xa nhìn lại, toàn thân người khổng lồ này đều bốc lên ngọn lửa, ngay cả bên trong cơ thể, sau khi Chu Tước chui vào lập tức cũng nổi lên biển lửa!

Cả trong lẫn ngoài điên cuồng thiêu đốt, người khổng lồ này múa may song chưởng, dường như đang giãy giụa, nhưng không ngăn cản nổi sức nóng này, toàn thân tạo thành từ nước biển không ngừng bốc hơi, một màn sương hơi nước lớn từ trong cơ thể tràn ra, tràn ngập giữa trời đất.

Nhìn cảnh tượng này, Phong Yêu vẻ mặt chua xót. Giờ phút này hắn thật sự đã nhận thức được sự chênh lệch giữa mình và Vương Lâm, cả người trở nên trầm xuống.

Nhưng trong hai mắt lại lóe lên một sự ác độc, đầy vẻ không cam lòng.

Người khổng lồ kia không ngừng bị thiêu đốt, ngày càng thu nhỏ lại, nhưng trong đám hơi nước vẫn đang không ngừng tiêu tan kia, ngay khi thân mình sắp sửa hoàn toàn biến mất, người khổng lồ này bỗng truyền ra một tiếng rít gào kinh thiên. Nước biển toàn thân đang bị ngọn lửa thiêu đốt điên cuồng co rút lại, cuối cùng hóa thành một giọt, không ngờ phá vòng vây của biển lửa, xuyên thấu lao ra, hướng thẳng đến Vương Lâm.

Tiếng kêu của Chu Tước lại vang lên, ngọn lửa Chu Tước kia cuộn lên, đuổi theo sát phía sau giọt nước kia.

Tốc độ của giọt nước này quá nhanh, gần như trong nháy mắt đã tới gần Vương Lâm, hiển nhiên là phản kích trước khi chết! Vương Lâm thần sắc như thường, không có một chút bối rối, thanh quang trong mắt phải lóe lên, ngay khi giọt nước kia tới gần, lập tức ở phía trước hiện ra Thanh Quang Thuẫn!

Ầm một tiếng, Thanh Quang Thuẫn kia lập tức bị một lực tấn công khổng lồ chạm vào, bị ép lui về phía sau mấy tấc, nhưng không hề sứt mẻ, chặn đứng được sự tấn công của giọt nước.

Cùng lúc đó, Chu Tước tới gần, cuốn lên biển lửa đầy trời, đảo qua bao phủ lấy giọt nước kia. Sức nóng không thể tưởng tượng được tràn ngập, giọt nước kia càng ngày càng giãy giụa, trong tiếng rít gào cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Giữa trời đất, dư âm tiếng gào thét của người khổng lồ kia trong khoảnh khắc này cũng theo giọt nước kia tiêu tan. Toàn bộ trời đất như thể sụp đổ, xuất hiện những tiếng nổ ầm ầm, giờ phút này, không trung dường như bị xé rách, ngay cả mặt đất dưới đáy biển cũng toàn bộ tan rã.

Sự sụp đổ này chỉ diễn ra trong mấy tức, lập tức bầu trời vỡ thành vô số mảnh tiêu tan, mặt đất cũng vỡ tan, lộ ra màu xanh lục!

Toàn bộ thế giới biển cả này đúng là một giọt sương trên một cánh chiếc lá của một khóm hoa trong động phủ. Giọt sương lúc này biến mất, Vương Lâm chỉ cảm thấy hoa mắt, lúc nhìn thấy rõ ràng, đã một lần nữa hiện ra trong khóm hoa mà lúc trước đã biến mất.

Trong khoảnh khắc thế giới biển cả sụp đổ, Phong Yêu triển khai tốc độ tối đa, trực tiếp lao ra, xuất hiện bên trong động phủ. Mục đích của hắn chính là nhanh chóng xâm nhập vào trong một cấm chế khác để bỏ chạy.

Chỉ có điều khi hắn vừa mới lao ra, ở phía trước ngay lập tức thân ảnh Vương Lâm đã biến ảo hiện ra. Vô cùng kinh hãi, Phong Yêu đang định lui về phía sau, bên tai bỗng nhiên truyền đến một thanh âm lạnh như băng.

– Định!

Thân mình Phong Yêu dừng lại, tuy chỉ một lát đã khôi phục trở lại, nhưng một lát này cũng đủ để cho Vương Lâm sử dụng. Vương Lâm nâng tay phải lên, điểm vào một vết sẹo trên mặt của Phong Yêu.

Xoẹt một tiếng, vết sẹo kia trên mặt Phong Yêu lập tức tiêu tan, lộ ra làn da trắng nõn.

– Diêu Tích Tuyết, Vương mỗ sẽ không giết ngươi, mà phải cứu ngươi, lấy việc này để chấm dứt nhân quả. Ta cho ngươi gặp lại cha ngươi, từ nay về sau, ta và ngươi chân trời cách biệt, sẽ không có ngày gặp lại.

Tay phải Vương Lâm không hề dừng lại, mỗi một lần điểm lên người Phong Yêu, đều khiến cho một vết sẹo mới nhìn thấy đã kinh người lập tức thu lại, với tốc độ cực nhanh gần như trong nháy mắt liền hóa thành một đạo tàn ảnh.

Khi công pháp của Định Thân Thuật hết hiệu quả, ngay lập tức lại có một Định Thân Thuật mới được thi triển lên người của Phong Yêu. Ánh mắt Phong Yêu lộ ra vẻ hoảng sợ, hiển nhiên hắn đã đoán được Vương Lâm đang định làm gì.

Theo tay phải của Vương Lâm không ngừng hạ xuống, vô số vết sẹo trên cơ thể Phong Yêu kia càng ngày càng ít. Tới cuối cùng không còn lại một vết sẹo nào, Phong Yêu trước mắt đã khôi phục lại dung nhan xinh đẹp năm đó.

Làn da trắng như ngọc, dường như vô cùng mịn màng, lộ ra vẻ trong suốt, tản mát ra phong thái mê người.

Vương Lâm mơ hồ như thấy được Diêu Tích Tuyết ở vùng đất Yêu Linh năm đó.

Vương Lâm điểm một chỉ cuối cùng vào mi tâm của Phong Yêu. Sau một chỉ này, lập tức toàn thân Phong Yêu bỗng nhiên bắt đầu run rẩy, hắn nhớ tới lúc trước lần đầu tiên giao chiến với Vương Lâm, đối phương dựa vào thần thông truyền tống quỷ dị, vốn có thể trong lúc dịch chuyển khiến cho mình trọng thương, nhưng đối phương lại không làm vậy mà lại điểm vào mi tâm của mình.

Trong lúc hung hiểm đó, hắn không kịp suy nghĩ nhiều, giờ phút này khi Vương Lâm lại điểm vào mi tâm, Phong Yêu cũng đã mơ hồ hiểu ra.

– Một chỉ đầu tiên là làm cho sự dung hợp ký ức giữa ngươi và Diêu Tích Tuyết xuất hiện sơ hở để có cơ hội giải cứu.

Vương Lâm âm thầm tự nói, lúc điểm ra một chỉ cuối cùng vào mi tâm của Phong Yêu, hai mắt hắn lộ ra vẻ quỷ dị.

Phong Yêu nhìn thấy ánh mắt này, lập tức từ trong đáy lòng xuất hiện hàn ý.

– Nếu ngươi thật sự vì lời hứa với Diêu Tích Tuyết mà giúp báo thù, như vậy bên trong nhân quả này, ngươi sẽ không tính là gia nhập vào, mà là một bộ phận bên trong đó. Nếu là như vậy, ta sẽ không quấy nhiễu ngươi, nhưng ngươi lại không làm vậy. Ngươi lừa dối Diêu Tích Tuyết, ta mặc kệ, nhưng bởi vì ngươi lại phá hủy sự chuyển hóa của sinh tử luân hồi ý cảnh và nhân quả ý cảnh của ta, duy nhất dung nhập vào sự biến hóa nhân quả. Hơn nữa, truyền thừa của ngươi vốn chỉ là một đoạn ký ức, trên thực tế, ngươi đã sớm chết. Hiện giờ tuy ngươi được gọi là yêu, những vẫn là Diêu Tích Tuyết, ngươi không có chết, nếu có, cũng chỉ là ký ức mà thôi.

Vẻ kỳ dị trong mắt Vương Lâm càng đậm, hắn chậm rãi mở miệng, hướng về Phong Yêu bỗng nhiên hung hăng hút một cái!

Một trong những tiên thuật được Thanh Thủy truyền cho, một thuật cắn nuốt bá đạo đến tột cùng lần đầu tiên được Vương Lâm thi triển! Thứ hắn nuốt lấy, chính là yêu khí bên trong cơ thể Diêu Tích Tuyết!

Bị Vương Lâm hút lấy, lập tức vẻ sợ hãi trong mắt Phong Yêu đạt tới cực hạn. Hắn lập tức cảm nhận được yêu khí trong cơ thể mình điên cuồng chui ra, toàn bộ bị tu sĩ trước mắt hút vào trong miệng.

Yêu khí trên người Phong Yêu tràn ra, không ngừng chui vào trong miệng Vương Lâm, trong khoảnh khắc cuối cùng, ký ức bên trong hồn phách của Diêu Tích Tuyết ở sâu bên trong Phong Yêu cũng bị hút vào nguyên thần của Vương Lâm.

– Ngươi không nên để ký ức bên trong hồn phách của Diêu Tích Tuyết, ta và ngươi không thù không oán, ta sẽ chọn cho ngươi một vật dẫn khác.

Vẻ sợ hãi trong mắt Diêu Tích Tuyết dần dần tiêu tan, thân mình trong lúc run rẩy, hai mắt lộ ra một vẻ mê man. Lúc này nàng cực kỳ suy yếu, ngay khi thức tỉnh lập tức lui về phía sau vài bước, vẻ mê man trong mắt càng đậm.

– Ngươi là… Diêu Tích Tuyết kinh ngạc nhìn Vương Lâm, trong đầu trống rỗng, cho dù nàng nghĩ như thế nào cũng không thể nhớ nổi, dường như bản thân không hề có ký ức, vẻ sợ hãi vì không có ký ức này lập tức hiện lên rõ ràng trên khuôn mặt nàng.

Vẻ bất lực và sự sợ hãi trong mắt của nàng hiện lên rõ ràng trong mắt Vương Lâm.

– Tên của người là Diêu Tích Tuyết, ta là một người bạn cũ của ngươi.

– Diêu Tích Tuyết.

Diêu Tích Tuyết nhẹ giọng thì thầm, trong mắt vẫn còn vẻ mê man, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Vương Lâm.

Vương Lâm thầm than, há miệng , ngay lập tức có một đạo u quang biến ảo hiện ra. Cảnh tượng này khiến cho Diêu Tích Tuyết vô cùng kinh ngạc, trong tiếng kinh hô lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm đã không còn là cảnh giác, mà là sợ hãi.

Nàng mất đi toàn bộ trí nhớ, giống như phàm nhân lần đầu tiên nhìn thấy tiên nhân làm phép!

Mười tám tầng địa ngục của Phong Tiên Ấn xuất hiện ở phía trước người Vương Lâm. Vương Lâm trầm ngâm một khắc, tay phải chỉ vào tầng thứ mười bốn, ở trong tầng thứ mười bốn, chỉ có một hồn phách! Hồn phách này bị một màn sương máu bao phủ, bên trong thi thoảng lộ ra một thân ảnh, lộ ra vẻ oán hận ngợp trời, đó chính là Huyết Tổ!

Chương 975: Gặp lại

Theo tay phải Vương Lâm chỉ ra, tại tầng thứ mười bốn trên Phong Tiên Ấn lập tức có ánh sáng đỏ nhanh chóng lóe ra, như thể huyết quang tràn ngập bên trong toàn bộ động phủ, những khóm hoa trên mặt đất cũng bị chiếu rọi toàn bộ biến thành màu đỏ.

Theo huyết quang tràn ra, tầng thứ mười bốn trên Phong Tiên Ấn ngay lập tức có một đám sương đỏ khuếch tán ra. Bên trong đám sương đỏ kia, Huyết Tổ khuôn mặt đầy vẻ khát máu, nhìn chằm chằm Vương Lâm, nhưng ngay lập tức nhận thấy được sự tồn tại của Diêu Tích Tuyết, chậm rãi xoay người, nhìn Diêu Tích Tuyết, trong lúc sửng sốt vẻ dữ tợn trên mặt tiêu tan, thay vào đó là một vẻ dịu dàng.

Diêu Tích Tuyết cách đó không xa sắc mặt tái nhợt, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

– Huyết Tổ, năm đó Vương mỗ đã từng hứa sẽ cho ngươi gặp lại con gái. Lúc này, Vương mỗ đã làm xong việc này rồi.

Vương Lâm vung tay phải lên, lập tức đám sương đỏ bao phủ thân thể Huyết Tổ ở phía trước lập tức tiêu tan, giải khai cấm chế cho Huyết Tổ.

Hồn phách Huyết Tổ trong ánh sáng đỏ lóe ra dần dần ngưng tụ, cuối cùng hóa thành hình người, nhìn con gái ở trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ xúc động.

– Việc năm đó như vậy là kết thúc, Diêu Tích Tuyết mưu hại ta, rồi sau đó bị phong ấn mấy trăm năm, Huyết Tổ ngươi muốn giết ta, dẫn đến kết cục này. Việc này ta cũng coi như là nhân, Diêu Tích Tuyết vì báo thù mà đánh mất ký ức trở thành con rối của Phong Yêu, ta cứu nàng lần này, cũng đã không tính đến việc trước kia.

Từ nay về sau hai cha con ngươi không còn liên quan đến Vương Lâm ta, nhân quả này đã chấm dứt, nếu còn quấy rầy, đường trách Vương mỗ hạ độc thủ, cho cha con ngươi hồn bay phách lạc, muôn kiếp không được siêu sinh!

Thanh âm Vương Lâm trong vẻ bình tĩnh lộ ra một sự lạnh lùng. Hắn vung tay áo xoay người đi về phía xa xa.

– Tầng thứ mười bốn trong Phong Tiên Ấn, Huyết Tổ ngươi cũng không cần phải quay về, ta trả tự do cho ngươi, làm bạn với con gái ngươi cả đời này. Nơi này là động phủ của Tiên Đế ở vùng đất Yêu Linh, các ngươi có thể tìm một chỗ chờ đợi sau khi hoàn toàn mở ra, rời khỏi nơi này.

Ánh mắt Diêu Tích Tuyết nhìn lên người Vương Lâm, lộ ra vẻ mê man. Nàng không hiểu bất cứ chuyện gì, thậm chí trong lúc mơ hồ, cũng không muốn nghĩ đến. Dường như có một thanh âm vẫn luôn vang vọng trong đầu óc nàng, nói với nàng, những việc trước kia đã xong, giống như gió ngày hôm qua, đất ngày hôm nay, khi gió thổi tới, cát bụi lại trở về với cát bụi… Thanh âm này Diêu Tích Tuyết nghe được dường như chính là lời nói cuối cùng mà mình nghe thấy trước khi mất đi ký ức.

Huyết Tổ quay đầu lại nhìn về Vương Lâm đang dần dần đi về phía xa, thần sắc lộ ra vẻ phức tạp. Sau khi cấm chế được giải khai, thần trí hắn đã hoàn toàn khôi phục, tuy vẫn còn là hồn thể, nhưng với tu vi của hắn năm đó, vẫn có cách tiếp tục lại một lần nữa tu luyện.

Bóng dáng Vương Lâm đi về phía xa rơi vào trong mắt hắn, cũng không còn thâm thù đại hận ngày xưa.

Huyết Tổ hiểu được, con gái mình đối với Vương Lâm mà nói, nếu muốn giết hoàn toàn không cần tốn nhiều sức. Nhưng lúc này, đối phương lại không làm như vậy, mà trả tự do cho mình, hồi sinh cho con gái mình.

Trong tiếng thở dài, thù hận đã không còn quan trọng, quan trọng là… con gái được bình an, mặc dù mất đi trí nhớ, nhưng đối với nàng mà nói, có lẽ đây là một điều tốt.

Trải qua sự việc này, Huyết Tổ cảm giác được tâm của mình đã già, ý nghĩ duy nhất còn lại chính là có thể làm cho con gái mình được bình an… Hết thảy những chuyện khác, hắn đều cho qua… … Huyết Tổ hiền lành nhìn Diêu Tích Tuyết, hạ giọng nói:

– Con, đi cùng với cha.

Diêu Tích Tuyết đã mất đi trí nhớ, nhưng đối với Huyết Tổ có một sự tin tưởng đến từ huyết thống, trong lúc trầm ngâm đi đến bên người Huyết Tổ, hai cha con dần dần bước đi:

– Cha, điều hắn nói, là sự thật sao?

– Thật hay giả không quan trọng, chúng ta cùng với hắn từ nay về sau sẽ không còn liên hệ gì nữa, không được nghĩ đến chuyện này… Hắn, không phải là người mà ta có thể trêu chọc… … Huyết Tổ trong khi nói chuyện, quay đầu lại nhìn thoáng về phía xa xa, đối với Vương Lâm, hắn không thể hiểu rõ.

– Người này sớm đã không còn là tiểu bối mà năm đó ta không thèm đặt ở trong mắt. Trong mấy trăm năm nay, hiển nhiên hắn đã trưởng thành đạt tới được một trình độ như vậy… … Vương Lâm thần sắc bình tĩnh chậm rãi đi về phía trước. Việc của Diêu Tích Tuyết, phương pháp hắn làm có ẩn chứa nhân quả, có lẽ ở một góc độ khác có chút không giải thích rõ được, nhưng chỉ cần hắn cho rằng nên làm như vậy, thì nhân quả này sẽ là như vậy.

Từng bước một, Vương Lâm dần dần đi ra xa, một luồng khí tức vô biên từ bên trong thân thể hắn chậm rãi ngưng tụ, càng đi về phía trước, khí tức này càng mạnh, cuối cùng gần như bốc lên ngợp trời.

Dưới khí tức vô biên này, hai mắt Vương Lâm càng thêm sáng ngời.

Giai đoạn hiện tại của đạo tâm, sau khi giải quyết xong việc của Diêu Tích Tuyết, siêu thoát được nhân quả này, đã đạt tới viên mãn. Ngay khi đạo tâm viên mãn, Vương Lâm rõ ràng nhận thấy chính mình đã lâu chưa nâng cao được tu vi, như thể một dòng sông băng tan chảy, đã có dấu hiệu đột phá.

Diêu Tích Tuyết ở phía xa cùng với cha là Huyết Tổ biến mất bên trong một cấm chế, chờ đợi đến ngày động phủ mở ra. Ngước mắt nhìn bốn phía, bên trong động phủ này, ngoài Vương Lâm, không còn có một người nào.

Trên mặt đất vẫn còn những đống hoang tàn hình thành khi Táng Tiên Trì sụp đổ, ở cách đó không xa, hố sâu do Táng Tiên Trì lưu lại không còn một chút hàn khí nào tràn ra.

Sau khi nhìn thoáng qua bốn phía, ánh mắt Vương Lâm dừng ở phía trước. Nơi này chẳng qua là ở bên ngoài động phủ của Tiên Đế, chưa vào gần tới bên trong, từ nơi này nhìn về phía xa có thể mơ hồ nhìn thấy ở ngay phía trước có một công trình với rất nhiều lầu các.

Những lầu các này bao quanh lẫn nhau, hợp thành một đồ hình không có quy tắc, ở phía cuối, Vương Lâm mơ hồ có thể thấy được ở chỗ sâu bên trong những dãy lầu các này bị một màn sương đen nồng đậm bao phủ, bên trong đám sương mù, có một gian đại điện như ẩn như hiện.

Vương Lâm trong lúc trầm ngâm, ánh mắt lóe lên, vỗ túi trữ vật, lập tức lấy ra một ngọc giản. Ngọc giản này làm từ tiên ngọc, phát ra ánh sáng nhẹ nhàng.

Ngọc giản này lúc trước Vương Lâm lấy được ở vùng đất Yêu Linh, bên trong có ghi chép phương pháp luyện chế Tiên Vệ và khẩu quyết của Định Thân Thuật. Vương Lâm nhớ rõ, lúc trước sau khi lấy được ngọc giản này đã từng xem xét kỹ, ở bên trong, còn có một bản đồ.

Chỉ có điều bản đồ này năm đó Vương Lâm xem cảm thấy có chút xa lạ, nên không quá để ý. Nhưng lúc này ánh mắt nhìn quanh động phủ, cũng mơ hồ có một cảm giác quen thuộc,

vì thế liền nhớ tới bản đồ bên trong ngọc giản. Lúc này hắn lấy ngọc giản ra, thần thức nhập vào bên trong xem xét, lập tức thần sắc khẽ động. Cái bản đồ kia miêu tả, chính là động phủ ở trước mắt.

Vương Lâm cẩn thận xem xét bản đồ, đem tất cả những miêu tả bên trong ghi nhớ trong lòng, trầm ngâm một chút, không có lập tức manh động, mà lui lại phía sau vài bước, đi tới hố sâu do Táng Tiên Trì để lại trên mặt đất, cúi đầu nhìn thoáng qua.

Dưới hố sâu này là một mảng tối đen, ngay cả ánh mắt cũng không thể xuyên thấu.

– Nơi này không tồi!

Vương Lâm bước tới một bước, cả người lập tức nhảy vào trong hố sâu, nhưng thân mình vẫn chưa rơi xuống với tốc độ nhanh, mà sau khi rơi xuống hơn mười trượng, tay phải Vương Lâm vỗ túi trữ vật, lập tức có một vài thanh đại kiếm bay ra, nhanh chóng quét tới vách đá phía trước bên trong hố sâu.

Từng trận đá vụn bắn ra, một lát sau, trên vách đá trong hố sâu hiện ra một cửa động. Thân mình Vương Lâm nhoáng lên một cái, chui vào bên trong cửa động kia, khoanh chân ngồi ở trong đó.

Hít sâu, Vương Lâm đưa hai tay bấm quyết, bố trí cấm chế trên cửa động một hồi lâu, sau đó mới bình tĩnh trở lại, lại vỗ túi trữ vật. Ngay lập tức có một ngân quang bay ra, hóa thành một nữ tử thiên kiều bá mị.

Nữ tử này liếc mắt nhìn Vương Lâm một cái, cũng không nói chuyện mà đi tới bên cạnh cửa động khoanh chân ngồi xuống hộ pháp.

Vương Lâm trong lúc khoanh chân đánh giá nữ thi áo bạc này. Sau khi hấp thụ chất độc của Hoa Hải lúc trước, hắn luôn cảm thấy nữ thi này dường như có một chút khác biệt. Nhưng khác biệt như thế nào, Vương Lâm lại không thể nói rõ được.

Thần thức đảo qua, Vương Lâm nhìn thấy ở trên nữ thi kia dấu vết phong ấn khống chế mà lúc trước mình đã lưu lại, hơn nữa không bị hư hại chút nào. Không chỉ như vậy, ngay cả phần lớn những cấm chế đang ẩn giấu cũng không bị hủy hoại một chút nào. Lúc này hắn mới yên lòng nhắm hai mắt lại, bắt đầu ngồi xuống thổ nạp.

– Lúc này tu vi đã được thông suốt, đây là một động lực khiến cho tu vi có thể được đề thăng. Như vậy, bên trong động phủ của Tiên Đế vô cùng nguy hiểm này sẽ nắm chắc hơn một phần có thể bảo toàn được tính mạng.

Ngay khi nhắm hai mắt lại, nguyên lực trong cơ thể của Vương Lâm bỗng nhiên vận chuyển, trong khi di động khắp toàn thân, một luồng khí tức nóng như lửa tràn ra lượn lờ bên ngoài cơ thể hắn, không tiêu tan mà dừng lại ở cách đó một trượng.

Qua sự việc với Diêu Tích Tuyết, ý cảnh đã có đột phá, lúc này theo nguyên lực trong cơ thể vận chuyển, tu vi của Vương Lâm đang bị đình trệ ở đỉnh của Khuy Niết Trung Kỳ, dần dần được đả thông trong phạm vi lớn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã qua ba ngày. Ba ngày này thân mình Vương Lâm vẫn chưa hề cử động, nguyên lực trong cơ thể vẫn luôn vận chuyển. Tốc độ của nguyên lực vận chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng gần như nối liền thành một dải, giống như là vô tận.

Trong ba ngày này, nữ thi mặc áo bạc kia vẫn yên lặng ngồi hộ pháp cho Vương Lâm. Chỉ có điều ánh mắt của nàng thi thoảng lại nhìn Vương Lâm một hồi lâu, trong mắt hiện lên vẻ mê mẩn. Nhưng thần sắc mê mẩn này thường thường chỉ xuất hiện trong nháy mắt liền lập tức bị ẩn giấu rất sâu.

Đến ngày thứ tư, Vương Lâm mở hai mắt, sau khi trầm ngâm một lát liền vỗ túi trữ vật, lập tức lấy ra từ bên trong một vài nguyên thần của những người đã bị hắn giết, không cần nghĩ ngợi há miệng nuốt vào.

Nơi này không đủ thiên địa nguyên lực, chỉ có làm thế này mới có thể đột phá!

Trong khi Vương Lâm đang nâng cao tu vi, đột phá Khuy Niết Trung Kỳ, ở trong Tinh Không cách rất xa động phủ của Tiên Đế lại phát sinh một sự tình khiến tất cả những người trong Tu Chân Liên Minh nhìn thấy đều phải rung động.

Bên trong tinh không lấp lánh nhưng hắc ám, ở đằng xa có một ánh lửa đỏ thẫm tràn ngập, dường như có một biển lửa đang thiêu đốt đến, muốn đem Tinh Không này hóa thành hư vô.

Ánh lửa đỏ thẫm kia dần dần tới gần, càng tới gần, ánh lửa càng sáng, cực kỳ chói mắt. Từ xa nhìn lại, ở phía cuối Tinh Không có một biển lửa vô tận quét ngang mà đến, tốc độ này cực nhanh, gần như không thể tưởng tượng được.

Ở phía trước của biển lửa kia, có một con Chu Tước vô cùng to lớn, giang cánh ra rộng ước chừng mấy trăm dặm, ngạo nghễ đi trong Tinh Không! Chu Tước này toàn thân do lửa tạo thành, chưa tới gần đã có một sức nóng không thể tưởng tượng được tràn ngập Tinh Không. Chu Tước trình độ này có thể khiến cho hết thảy tu sĩ phải chấn động tâm thần.

Trên đường Chu Tước bay qua, phàm là tu sĩ nhìn thấy, đồng tử trong hai mắt liền hung hăng co rụt lại, nhanh chóng tránh đường, không ai dám tiếp cận. Một vài tu sĩ đại thần thông có chút kiến thức khi nhìn thấy Chu Tước khổng lồ này, trong đầu lập tức ầm ầm hiện lên một cái tên rất cổ xưa!

– Chu Tước Thánh Tông!

Chương 976: Khuy Niết đỉnh phong

Chu Tước Thánh Tông dường như đã trở thành một truyền thuyết, trong đầu những tu sĩ hiện giờ hoàn toàn đã không còn bốn chữ này.

Tên tuổi Tứ Thánh Tông đã phai nhạt từ rất lâu, vinh quang trước kia đã trở thành hồi ức, mà hồi ức này dường như theo năm tháng trôi qua, cũng dần dần tan thành mây khói.

Chỉ có một số ít những tu sĩ đại thần thông, trong trí nhớ của bọn họ vẫn còn giữ lại sự tôn kính đối với Tứ Thánh Tông cùng với sự run sợ phát ra từ trong đáy lòng.

Tứ Thánh Tông năm đó so với Tu Chân Liên Minh hiện giờ còn hùng mạng hơn, thần bí hơn. Thậm chí ngay cả Côn Hư Cảnh bên trong Côn Hư Tinh Vực ngày xưa đối với Tứ Thánh Tông cũng vô cùng kiêng kị.

Vì thế mới xuất hiện sự việc Tu Chân Liên Minh liên thủ, lại dùng đủ mọi âm mưu khiến cho Tứ Thánh Tông suy yếu tới mức độ mà từ trước tới nay chưa hề có.

Thanh Long Thánh Hoàng hùng mạnh nhất mất tích, Chu Tước Thánh Hoàng làm cho người ta kiêng kị nhất lại vì thiên nhân đệ tam suy bị tiết lộ, khiến cho Tứ Thánh Tông trong khoảng thời gian ngắn gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có!

Mặc dù như vậy, Tứ Thánh Tông vẫn còn có thực lực hùng mạnh để đối đầu với Tu Chân Liên Minh, lại không hề sợ Côn Hư Cảnh, dù sao Côn Hư Cảnh vì một vào nguyên nhân mà không thể ra mặt tương trợ, chỉ có thể âm thầm giúp đỡ. Hơn nữa, cho dù là ra mặt, với thực lực của Tứ Thánh Tông, phối hợp với Thái Cổ Tứ Thánh Khí được mở ra, cũng có thể đánh một trận.

Nhưng, ngay tại thời điểm mấu chốt trong trận chiến giữa Tứ Thánh Tông và Tu Chân Liên Minh đã xảy ra một việc lớn làm khiếp sợ toàn bộ Tứ Thánh Tông. Chính bởi vì sự việc này phát sinh mới khiến cho Tứ Thánh Tông cuối cùng bị suy tàn!

Thánh Hoàng của Huyền Vũ Thánh Tông cùng với ba đại đệ tử và tuyệt đại bộ phận tộc nhân đồng thời làm phản! Không chỉ như vậy, ngay khi họ làm phản liền đánh lén Chu Tước Thánh Hoàng. Cuối cùng tuy thất bại, nhưng cũng khiến cho thiên nhân đệ tam suy đang bị Chu Tước Thánh Hoàng áp chế bùng phát.

Chuyện này đối với Tứ Thánh Tông truyền thừa theo huyết mạch mà nói, hoàn toàn không thể tin được. Huyền Vũ Thánh Hoàng cùng với đại bộ phận tộc nhân làm phản, trận chiến kịch liệt này xuất hiện một sự nghịch chuyển không thể tưởng tượng được.

Thái Cổ Tứ Thánh Khí vốn đã mất đi Thanh Long Thánh Hoàng, uy lực phát ra đã tổn thất rất nhiều, mà giờ phút này Huyền Vũ Thánh Hoàng lại phản bội, lại khiến cho uy lực của Thái Cổ Tứ Thánh Khí giảm mạnh.

Cho đến ngày nay, mọi người đều không hiểu được Huyền Vũ Thánh Hoàng, một trong những Thánh Hoàng vì sao lại phản bội Tứ Thánh Tông. Sự tình ẩn chứa trong chuyện này trở thành một việc không thể giải thích được. Huyền Vũ Thánh Hoàng làm phản khiến cho sức mạnh của Tu Chân Liên Minh tăng lên, trong trận chiến hỗn loạn trên khắp toàn bộ tinh vực này, Tinh Không dường như tràn ngập biển máu, xác chết dày đặc.

Chỉ có điều Tu Chân Liên Minh vẫn còn đánh giá thấp sự hùng mạnh của Tứ Thánh Tông. Sau khi Huyền Vũ làm phản, Chu Tước Thánh Hoàng không tiếc thiên nhân đệ tam suy thất bại, phóng ra một ngọn lửa ngập trời bao phủ toàn bộ tinh vực, hóa thành mười đại phân thân, triển khai một cuộc phản kích điên cuồng với Tu Chân Liên Minh.

Sự thê thảm của trận chiến này, một vài tu sĩ còn sống mỗi khi nhớ lại đều không lạnh mà run.

Cuối cùng, Tứ Thánh Tông vẫn bị đánh bại. Côn Hư Cảnh phá vỡ thỏa thuận không tham gia cuộc nội chiến ở Côn Hư Tinh Vực từ rất nhiều năm trước, sau khi ra mặt tham chiến, vốn muốn đem Tứ Thánh Tông đã hoàn toàn bị đánh bại nhổ cỏ tận gốc.

Nhưng cho dù là bọn họ, cũng đã xem thường Tứ Thánh Tông. Mười đại phân thân của Chu Tước Thánh Hoàng bị hủy diệt mất tám, bổn tôn lại gần như sụp đổ, chỉ còn lưu lại một ý niệm.

Thanh Long Thánh Tông tử thương thê thảm, mười phần chỉ còn lại một hai phần! Tàn dư của Huyền Vũ Thánh Tông cũng gần như tứ tán!

Bạch Hổ Thánh Hoàng liên tục giết rất nhiều trưởng lão chủ chốt của Liên Minh, lại giết vô số người của Côn Hư, cuối cùng đã tử trận. Nhưng hắn mặc dù đã chết, nhưng thi thể vẫn không sụp đổ, mà đứng ở nơi đó, cản trở đại quân của Tu Chân Liên Minh, dựa vào sát khí ngợp trời khiến cho vô số người tâm thần chấn động, không ngờ sau khi hắn chết cũng không dám tiến lên.

Trận chiến thảm khốc này, cho tới giờ phút này cuối cùng đã kết thúc, có thể nói là lưỡng bại câu thương. Tứ Thánh Tông suy tàn, nhưng thực lực của Tu Chân Liên Minh cũng bị tổn thất rất lớn, ngay cả Côn Hư Cảnh cũng dừng lại không tiếp tục chém giết. Không phải họ không muốn, mà nếu cứ tiếp tục, cho dù là thực sự thắng, thì giá phải trả Tu Chân Liên Minh và Côn Hư Cảnh cũng không thể chịu đựng được.

Dù sao, bên trong Tứ Thánh Tông còn có Thái Cổ Tứ Thánh Khí có thể khai thiên lập địa trong truyền thuyết. Nếu quá dồn ép làm cho Tứ Thánh Tông nóng nảy, hoàn toàn có thể hy sinh toàn tộc, đồng quy vu tận.

Sau đó, Tứ Thánh Tông mai danh ẩn tích, vô số năm qua, mặc dù cũng có xuất hiện, nhưng chỉ chiếm cứ một vài tu chân tinh nhỏ, nhìn bề ngoài cũng có thể coi như đã dung hợp vào trong Liên Minh Tinh Vực, ví dụ như Chu Tước Tinh chính là như vậy.

Nhưng lúc này, Chu Tước to lớn đến mấy trăm dặm xuất hiện trong Tinh Không lại dường như phát ra một tín hiệu rõ ràng, Tứ Thánh Tông sẽ lại xuất hiện trong tinh vực!

Dọc đường Chu Tước đi qua, cho dù là thiên thạch toàn bộ cũng tan thành tro bụi, khiến cho tu sĩ của Liên Minh Tinh Vực khiếp sợ, trong lòng nổi lên đủ loại suy đoán.

Về phía La Thiên cũng ngay lập tức có được rất nhiều tin tức liên quan đến việc Chu Tước xuất hiện. Viêm Lôi Tử sau khi xem ngọc giản truyền tin, lập tức cười ha hả.

Phía La Thiên vốn đã ngừng chiến, lại một lần nữa triển khai trong phạm vi lớn, lấy phía bắc Liên Minh Tinh Vực làm căn cứ, càn quét về phía trước mà tiến tới.

Rất nhiều La Thiên tu sĩ không ngừng từ La Thiên đi tới, trong toàn bộ La Thiên Tinh Vực không còn một tu sĩ nào, tập trung sức mạnh của cả tinh vực tấn công Liên Minh! Hết thảy những chuyện này, Vương Lâm cũng không hề biết. Giờ phút này hắn đang khoanh chân ngồi bên trong động, nhắm mắt thổ nạp, cứ sau một lúc lại lấy một nguyên thần ra nuốt lấy. Cũng may nguyên thần bên trong túi trữ vật của hắn có không ít, cũng đủ cho hắn nuốt.

Nguyên lực trong cơ thể hắn vận chuyển càng lúc càng nhanh, một luồng khí tức hùng mạnh lại từ trong cơ thể không ngừng tràn ra, tràn ngập bốn phía như hóa thành một cơn gió lốc quét ngang ra.

Cửa động này không lớn, dưới cơn gió lốc này lập tức xuất hiện vô số những sự vỡ vụn, trong tiếng rắc rắc những tảng đá lớn vỡ ra rơi xuống. Hết thảy chuyện này Vương Lâm hoàn toàn không hề phát hiện, lúc này hiển nhiên hắn đang chìm đắm vào trong thời khắc mấu chốt để đột phá tu vi.

Đá vụn chưa rơi xuống người hắn liền ngay lập tức có ngân quang lóe lên, bị thi thể nữ tử mặc áo bạc kia nâng tay đánh nát tất cả.

Nguyên lực vô tận từ trong đám nguyên thần bị Vương Lâm nuốt lấy mạnh mẽ tuôn ra, không ngừng dung nhập vào trong nguyên thần hắn, ở trong nguyên thần hắn điên cuồng tích lũy. Nếu như Vương Lâm chưa thức tỉnh được Chu Tước, nguyên lực trong cơ thể không ẩn chứa ngọn lửa, thì giờ phút này có lẽ hắn đã đột phá.

Nhưng lúc này, nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm lại ẩn chứa ngọn lửa, vì thế, nguyên lực nuốt được phải tiến hành chuyển hóa, phải ở trong nguyên thần tế luyện một lượt.

Tuy nói có một chút phiền toái, nhưng một khi thành công, thực lực của Vương Lâm sẽ tăng lên gấp bội.

Theo một lượng lớn nguyên lực được chuyển hóa, uy lực của ngọn lửa ẩn chứa bên trong chảy khắp cơ thể Vương Lâm, toàn bộ thân thể hắn tản mát ra sức nóng cực đậm. Bên trong cửa động, lúc vách tường đang sụp đổ hiện lên màu đỏ thẫm, dường như đang ở trong một ngọn núi lửa đã ẩn tàng vô số năm, ẩn chứa nhiệt độ cực cao.

Ngay cả nữ tử áo bạc kia cũng hơi nhìu mày, nhưng không hề rời khỏi nửa bước.

Theo khí tức càng ngày càng đậm từ trên người Vương Lâm biến ảo hiện ra, cơn gió lốc nguyên lực càng thêm mạnh mẽ. Tiếng động rầm rầm bắt đầu nổi lên bên trong động, bắt đầu sụp đổ trong phạm vi lớn.

Chỗ Vương Lâm đang khoanh chân ngồi lúc này đã sớm nứt ra rất rộng, trong lúc ầm ầm sụp đổ, thân mình Vương Lâm chìm xuống dưới. Cơn gió lốc xoay tròn bên ngoài thân thể hắn cuốn lên vô số đã vụn hướng ra phía ngoài tấn công. Vì thế, cơn gió lốc bên ngoài thân thể Vương Lâm lúc này như thể một cái mũi khoan xoay tròn, trong khi khuếch tán và tràn ra, không ngừng chìm xuống phía dưới.

Thân mình nữ tử áo bạc nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo ngân quang theo sát bên Vương Lâm. Khí tức cực nóng kia tấn công lên người nàng khiến cho sắc mặt nàng đang tái nhợt không ngờ trở nên hồng hào, nhưng hai mắt của nàng không hề chớp một chút nào, thủy chung nhìn Vương Lâm.

Thân mình Vương Lâm không ngừng chìm xuống, trong tiếng ầm ầm hắn mở mạnh hai mắt, lại có hai ngọn lửa từ trong hai mắt gào thét lóe ra. Ngay khi hắn mở hai mắt, cơn gió lốc bên ngoài thân thể ầm một tiếng đạt tới đỉnh điểm, hướng về bốn phía điên cuồng quét ngang ra. Trong đám đã vụn đang sụp đổ, một luồng khí tức Khuy Niết Hậu Kỳ từ trong cơn gió lốc mạnh mẽ hiện ra.

Cảm giác hùng mạnh này như thể nắm giữ cả thiên địa, một thức thần thông có thể hủy diệt được thiên địa. Ngay khi mở hai mắt, thế giới hiện ra ở trước mắt Vương Lâm như được tạo thành từ những đường cong nối liền với nhau.

Đây, chính là quy tắc trong mắt của hắn!

Trong bước tu đạo thứ hai, cái mà Khuy Niết nhìn thấy chính là quy tắc, tu hành càng sâu, quy tắc nhìn được càng nhiều, nếu như nhìn thấy được một lượng quy tắc nhất định trong trời đất sẽ có thể đạt tới Khuy Niết đại viên mãn!

– Đột phá!Nguồn truyện audio

Vương Lâm hít sâu, mới chỉ Khuy Niết Hậu Kỳ cũng không thể khiến hắn thỏa mãn. Sự nâng cao ý cảnh khiến cho ngay khi hắn đạt tới Khuy Niết Hậu Kỳ không ngờ còn có một cảm giác rất thành thạo, dường như nếu có đủ nguyên lực, có thể đột phá thẳng lên Khuy Niết Hậu Kỳ đại viên mãn!

Hai mắt Vương Lâm lóe lên, không kịp xem xét bản thân, lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra toàn bộ những nguyên thần còn lại, một ngụm nuốt lấy. Lập tức tu vi trong cơ thể đã đạt tới Khuy Niết Hậu Kỳ lập tức theo nguyên lực không ngừng chuyển hóa bên trong ẩn chứa ngọn lửa, lại một lần nữa điên cuồng tăng trưởng.

Nguyên lực trong cơ thể không ngừng được chuyển hóa bên trong nguyên thần, dần dần sức nóng từ bên trong thân thể Vương Lâm phát ra càng lúc càng mạnh. Dấu ấn Chu Tước lúc này lại chạy ra ngoài thân thể, hóa thành Chu Tước lượn quanh phía trên Vương Lâm.

Từng trận tiếng kêu Chu Tước lại vang lên lảnh lót. Vương Lâm hai mắt lóe lên, trong lúc khoanh chân lại nhíu mày.

– Vẫn còn thiếu một chút.

Trong lúc trầm mặc, thân mình Vương Lâm nhoáng lên một cái, phân thân lập tức từ bên trong thân thể đi ra, hóa thành hai Vương Lâm. Bổn tôn khoanh chân ngồi xuống, đã không còn dung hợp với phân thân, sát khí ngợp trời lập tức tràn ra bốn phía.

Vẻ mặt phân thân bình tĩnh, ngay khi tách ra khỏi bổn tôn, một bước đi ra khỏi hang động, xuất hiện bên giữa không trung bên trong hố sâu. Ngay khi hắn xuất hiện, Chu Tước cũng theo đó đi tới, lượn quanh phía trên Vương Lâm. Vương Lâm hít sâu, nguyên lực vận chuyển trong cơ thể Vương Lâm đã đạt tới đỉnh, mắt trái bỗng bùng lên ngọn lửa, một lôi cầu nhanh chóng xuất hiện trong thanh quang bên mắt phải.

Nguyên thần trong cơ thể theo mi tâm bay ra, trong một tiếng rít gào, tiếng rít gào của Thái Cổ Lôi Long sử dụng quyền thao túng sấm sét trong trời đất bỗng vang lên bên trong hố sâu.

Trong nháy mắt, toàn bộ mọi thứ trong trời đất, ở trong mắt Vương Lâm, lập tức xuất hiện những biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Chương 977(a): Liễu Mi

Trong thời gian ngắn, toàn bộ hố sâu bên trong động phủ Tiên Đế bỗng sáng bừng lên. Mắt trái Vương Lâm có ngọn lửa cuồn cuộn, mắt phải có lôi quang lóe ra.

Trong khoảnh khắc này, thế giới trước mắt Vương Lâm so với lúc trước đã trở nên khác biệt.

Hố sâu trước mắt chậm rãi trở thành trạng thái bán trong suốt, cuối cùng không ngờ biến mất, hiện ra trong mắt Vương Lâm là những đường cong màu đen. Những đường cong này đan xen vào nhau, tràn ngập giữa đất trời.

Hố sâu này hiển nhiên được cấu thành từ những đường cong này. Ngay khi nhìn thấy cảnh tượng này, Vương Lâm đang trôi giữa không trung bỗng ngây người ra.

Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía những vị trí khác. Theo ánh mắt hắn chuyển động, vách hố sâu bên cạnh cũng lập tức tiêu tan, hóa thành vô số những đường cong đan xen vào nhau.

Nhìn những đường cong hỗn loạn này, trong lòng Vương Lâm bỗng nhiên nổi lên một sự kích động. Hắn nâng tay phải lên hướng về những đường cong này tung một trảo. Nhưng ngay lúc này, một sức mạnh hùng hậu từ trong những đường cong này bỗng nhiên tràn ra, xua tan sức mạnh trong một trảo của Vương Lâm, còn khiến cho tay phải Vương Lâm bắn ra một lực phản chấn ầm ầm tới gần.

Phịch một tiếng, cả người Vương Lâm lảo đảo lùi lại mấy bước mới ngừng lại được. Trên mặt hắn chẳng những không hề có vẻ uể oải, ngược lại lộ ra vẻ đã hiểu ra.

Hắn hít sâu, thân mình nhảy lên, xông ra khỏi hố sâu, nhìn về bốn phía. Chỉ thấy những tòa nhà ở bốn phía động phủ này trong mắt Vương Lâm đã hoàn toàn khác trước.

Những tòa nhà này, những khóm hoa này ngay khi ánh mắt Vương Lâm nhìn vào toàn bộ đều tan rã, hóa thành từng đường cong với đủ loại màu sắc đan xen vào nhau.

Toàn bộ thế giới này dường như vào lúc này đã có một sự biến đổi rất lớn.

– Khó trách đám người Bối La có thể ở trong chín mươi chín giới bên trong bình kia qua lại không ngớt. Chắc hẳn nếu như Tư Đồ Nam muốn cũng có thể làm được, thậm chí là Phù Phong Tử cũng có thể phá vỡ một giới trong bình.

Nếu hiện giờ ta lại một lần nữa tiến vào thế giới trong bình, tuy không thể qua lại chín mươi chín giới, nhưng chắc chắn có thể phá vỡ một số giới mà đi.

Những lão quái đạt tới tu vi Tịnh Niết có thể thấy được quy tắc, cũng bởi vì tu vi đã đạt tới Tịnh Niết mà bước đầu đã nắm giữ được sức mạnh của quy tắc, hiển nhiên có thể tự do đi lại qua các giới.

Lúc trước ta định túm lấy đường cong, nhưng lại bị một sức mạnh hùng hậu tấn công, chính là bởi vì tu vi của ta chưa đạt tới Tịnh Niết, chưa nắm giữ được quy tắc này.

Vương Lâm nhìn bốn phía, trong mắt lộ vẻ hiểu ra.

Ngay cả cấm chế vô hình cũng hiện ra rõ ràng trong mắt Vương Lâm, lộ ra toàn bộ không thiếu chút nào. Ngay khi Vương Lâm nhìn thấy hết thảy những thứ này, thần sắc khẽ động, Thiên Nghịch Châu bên trong tâm thần không ngờ tự vận chuyển, ở trên mi tâm của Vương Lâm dần dần hiện ra một vòng xoáy to bằng nắm tay.

Thiên Nghịch Châu chậm rãi từ trong vòng xoáy kia hiện ra, lơ lửng ở phía trước Vương Lâm. Xung quanh Thiên Nghịch Châu kia xuát hiện những gợn sóng lăn tăn, dường như Thiên Nghịch Châu không thuộc về nơi này, không hợp với nơi này, như thể xuất hiện sự bài xích.

Trong nháy mắt, toàn bộ tâm thần của Vương Lâm lập tức hòa thành một thể với Thiên Nghịch Châu, bên tai hắn như truyền đến một tiếng sấm vang, trước mắt hoa lên, dường như có một sức mạnh cuốn tâm thần của hắn phá tan hết thảy những trở ngại bên trong động phủ này, trực tiếp phóng lên cao.

Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cường 6 giờ trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 2 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ