1. Home
  2. Truyện Hay
  3. [Dịch] Tiên Nghịch
  4. Tập 191 [Chương 737 đến 739]

[Dịch] Tiên Nghịch

Tập 191 [Chương 737 đến 739]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 737: Thu Tàng Phẩm Các

Rốt cuộc, tiên thuật ở tầng thứ chín là cái gì, bọn họ không thể đoán ra. Nhưng càng như vậy, cái khát vọng muốn đạt được này càng trở nên mãnh liệt.

Giờ phút này, quang môn của Tàng Phẩm Các lóe lên, bóng dáng Vương Lâm từ bên trong đi ra, mang theo một vẻ ngỡ ngàng. Hắn đi qua bên cạnh ba người, từng bước một đi về phía xa.

Ba người lập tức nhìn ra trạng thái của Vương Lâm lúc này có chút không bình thường, nhìn lẫn nhau, cùng đều từ trong mắt đối phương nhìn ra sự tàn nhẫn và quyết đoán.

– Xin lỗi Hứa đạo hữu, so với việc tiến cử ngươi vào gia tộc của Trần mỗ, Trần mỗ có lẽ muốn lấy tiên thuật trên tầng thứ chín kia hơn. Nhất là trạng thái của ngươi lúc này, nếu là tỉnh táo thì cũng thôi, Trần mỗ có lẽ còn do dự, nhưng trạng thái của ngươi hiện giờ lại là hoảng hốt, chính là ông trời đã ban cho Trần mỗ một cơ duyên !

Ánh mắt lão già họ Trần lộ ra sát khí.

Ba người không chút do dự, nhất tề xông lên, đều xuất ra những pháp bảo mạnh nhất của mình, thi triển ra những thần thông tiên thuật hùng mạnh nhất, hướng thẳng đến Vương Lâm !

Ở trước người tu sĩ họ Trần xuất hiện một đám ngân châm, mỗi một ngân châm đều có lam quang lóe ra. Hai tay hắn bấm quyết, bên ngoài thân thể lập tức xuất hiện một hư ảnh rất lớn. Toàn thân hư ảnh này có tiên khí lượn lờ, một chỉ điểm ra hướng thẳng đến phía sau Vương Lâm.

Tu sĩ họ Tống trên hai tay ẩn chứa âm dương đồ, hết sức tung ra, lập tức ở bên trong liền có tia chớp qua lại không ngớt, phát ra tiếng vang bùm bùm. Một luồng thiên địa nguyên lực nồng đậm từ bên trong tràn ra, khiến cho âm dương đồ lóe lên nhằm về phía Vương Lâm.

Người ở phía sau âm dương đồ tay phải đánh ra một dấu ấn quỷ dị, lập tức một hư ảnh sợi tơ rất dài xuất hiện. Sợi tơ này vừa hiện ra, liền tự nhiên sinh ra một uy áp, tràn ra một màng sương lớn màu xanh lục.

Cuối cùng là tu sĩ họ Lữ mất đi thân thể kia. Người này há miệng phun ra một cây quạt nhỏ phát ra tinh quang, vừa xuất ra liền lập tức múa may, liên tục phun ra tinh khí của nguyên thần. Lập tức một ngọn lửa màu tím tràn ngập, vờn quanh bốn phía, hóa thành sáu con hỏa long, rít gào tản ra, định vây lấy Vương Lâm, ngăn cản hắn bỏ chạy.

Ba người này dĩ nhiên đã đỏ cả mắt, đều muốn giết chết Vương Lâm, lấy được ý niệm tiên thuật ở tầng thứ chín trong đầu. Tốc độ của họ cực nhanh, các loại thần thông pháp bảo nhanh chóng tới gần Vương Lâm, gần như trong phút chốc, đã tiến sát tới người.

Vương Lâm giờ phút này trong mắt vẫn còn đang hoảng hốt, trong đầu thủy chung chỉ tồn tại đủ loại biến hóa không thể tin nổi của tiên thuật Hô Phong kia. Khi thần thông và pháp bảo của ba người kia tới sát người, hắn gần như theo bản năng đưa lưng về phía ba người, nâng tay phải lên, trong miệng lẩm bẩm:

– Hô Phong !

Lời vừa nói ra, lập tức một luồng hắc phong từ trong tay phải Vương Lâm xuất hiện. Luồng gió này trong nháy mắt hóa thành khổng lồ, lập tức gào thét tràn ngập ra. Lúc này, không trung tối sầm lại, giống như là đang trốn tránh luồng hắc phong này.

Toàn bộ mặt đất bỗng nhiên run rẩy, một luồng khí tức nồng đậm tràn ngập trời đất. Hết thảy đều là do luồng hắc phong này ! Bởi vì đây là tiên thuật ! Dường như cả mặt đất đã nhớ lại thuật này, như thể bầu trời suy tàn từ khi thuật này xuất hiện.

Trong khoảnh khắc luồng hắc phong xuất hiện, tiên thuật của Tiên Đế đã thất truyền vô số năm, theo luồng gió này lại xuất hiện, bay thẳng đến ba người phía sau Vương Lâm.

Pháp bảo ngân châm của tu sĩ họ Trần, khi vừa chạm tới luồng gió này, không có một chút chống cự, liền lập tức ầm ầm vỡ vụn. Còn hư ảnh biến hóa ra ở trên thân thể kia, ngay khi luồng hắc phong thổi qua, giống như ánh nến bị gió thổi, hư ảnh này lập tức dừng lại, tan rã.

– Đây là tiên thuật của tầng thứ chín ! !

Ánh mắt của tu sĩ họ Trần lộ vẻ sợ hãi, da đầu hắn run lên, luồng hắc phong này ở trong mắt hắn giống như là âm phong đoạt mạng, khiến cho hắn tâm thần kịch chấn, không ngờ dâng lên một cảm giác không thể chống cự, giống như là đối mặt với thiên uy.

Hắn không chút do dự, nhanh chóng quay đầu bỏ chạy, lập tức thuấn di đi. Chỉ có điều, cho dù là thuấn di, nhưng lúc này khi luồng hắc phong thổi qua, thân mình cũng loáng lên một cái, đang thuấn di bỗng xuất hiện, hai mắt u ám, thân mình phịch một cái sụp đổ.

Nguyên thần của hắn giống như là một đốm lửa, bị hắc phong thổi qua, tắt ngấm… Tất cả chuyện này đều hoàn thành trong chốc lát. Ngoại trừ tu sĩ họ Trần, pháp bảo của tu sĩ họ Tống cũng như vậy, âm dương đồ trong khoảnh khắc tan vỡ, cùng với thân mình hắn, khi hắc phong thổi đến, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, nguyên thần rời bỏ thân thể nhanh chóng bỏ chạy.

Còn tu sĩ họ Lữ mất đi thân thể kia, cây quạt trong tay bị hắc phong thổi qua cũng tan vỡ như vậy. Hắn vốn là nguyên thần, giờ phút này bị dọa cho hồn bay phách lạc, nhanh chóng lui về phía sau.

Lúc này, hắc phong bỗng nhiên biến mất, giống như hoàn toàn chưa từng xuất hiện. Ánh mắt Vương Lâm không hề hoảng hốt, mà lộ ra một sự tỉnh táo.

– Hóa ra đây là tiên thuật Hô Phong !

Hắn hít sâu, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, xoay người bước về phía trước, vỗ túi trữ vật, lập tức Tôn Hồn Phiên xuất hiện, run lên một cái hóa thành một màn sương đen, đuổi theo tu sĩ họ Lữ.

Còn hắn, trong mắt lóe lên hàn quang, trong miệng khẽ phun, liền có một đám đất cát bay ra, hóa thành đại ấn, đuổi theo nguyên thần của tu sĩ họ Tống. Gần như trong phút chốc, đại ấn liền đuổi theo, hung hăng hướng về phía mặt đất ép xuống.

Tu sĩ họ Tống kia kêu thảm một tiếng, nguyên thần tán ra một lượng lớn tinh khí, lập tức trở nên uể oải, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, đang muốn tiếp tục chạy trốn, nhưng Nhân Quả Côn Cực Tiên xuất hiện, cuốn một cái, quấn lấy nguyên thần người này, Vương Lâm trực tiếp bắt lấy.

– Hứa đạo hữu thủ hạ lưu tình, Tống mỗ biết sai, biết sai rồi !

Không để ý tới lời cầu xin của tu sĩ họ Tống, Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, vuốt một cái, nguyên thần của tu sĩ họ Tống lập tức tan vỡ hóa thành một đám nguyên lực, bị Vương Lâm há miệng nuốt vào. Nguyên lực khổng lồ trong cơ thể vận chuyển, sắc mặt Vương Lâm không còn tái nhợt không chút huyết sắc như trước. Hắn hít sâu thở ra một hơi, thân mình nhoáng lên một cái, đuổi theo nguyên thần của tu sĩ họ Lữ đang bị Tôn Hồn Phiên bao vây, đưa tay túm một cái. Côn Cực Tiên lập tức bay ra, ở trong màn sương đen do Tôn Hồn Phiên hóa thành liên tục quất xuống, cuối cùng Tôn Hồn Phiên run lên, thu nguyên thần người này vào bên trong. Ánh mắt Vương Lâm lộ hàn quang, bàn tay hướng về Tôn Hồn Phiên túm một cái, lôi nguyên thần của tu sĩ họ Lữ ra.

– Nếu ngươi giết ta, Lữ gia ta sẽ không đội trời chung với ngươi ! !

Tu sĩ họ Lữ thét lên chói tai, nhưng thanh âm bỗng nhiên dừng lại. Toàn bộ nguyên thần bị Vương Lâm bóp nát, hóa thành nguyên lực, sau đó bị Vương Lâm nuốt vào.

Sắc mặt hắn đã có chút hồng hào, nhưng vẫn còn lộ ra vẻ tái nhợt. Hắn không chút do dự lại đưa tay vào trong Tôn Hồn Phiên, lấy ra nguyên thần của người áo đen mà hắn giết chết đầu tiên ở nơi này.

Sau khi bị bóp nát, nguyên thần hóa thành nguyên lực, lại bị Vương Lâm nuốt vào. Liên tục nuốt ba nguyên thần, Vương Lâm lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu thổ nạp.

Hồi lâu sau, sắc mặt hắn dần dần khôi phục lại bình thường, nhưng mặc dù như vậy, vẫn còn có một chút tái nhợt. Vương Lâm mở hai mắt, phun ra một đám khí đục.

Đám khí hắn phun ra không ngờ lại có màu đen, cực kỳ kinh người.

– Đúng là một tiên thuật rất mạnh ! ! Chẳng qua ta chỉ mới cảm ngộ được một ít, sau khi thi triển ra không thể khống chế, tiên thuật này thực sự tiêu hao quá nhiều nguyên lực, suýt chút nữa đã hấp thụ hết nguyên lực bao vây Cực Cảnh. Nếu không nhanh chóng bổ sung, hậu quả chắc chắn sẽ không thể tưởng tượng được. Thuật này nhìn thế nào cũng không giống tiên thuật, dù gọi là ma công cũng là không đủ ! Mặt khác thuật này cũng cần quá nhiều nguyên lực, muốn thi triển thuật này, tất cần phải dự phòng mấy nguyên thần cảnh giới Âm Hư Dương Thực mới được.

Vương Lâm đứng lên, lấy túi trữ vật của mấy người vừa bị giết, quay đầu lại nhìn về phía Tàng Phẩm Các, thì thào lẩm bẩm:

– Đáng tiếc lầu các này không thể mang đi… nếu không, với sức mạnh của tứ đại gia tộc, có lẽ đã sớm lấy ra khỏi tiên giới. Nhưng để nó ở đây, cũng là không cam lòng, nếu có thể lấy đi… … Trong lúc trầm ngâm, bỗng nhiên ánh mắt Vương Lâm lóe lên. Hắn nghĩ lại lúc ở trong bức tranh kia, có nghe được lời nói:

– Tiêu Dao Tử vì Tàng Phẩm Các mà lần đầu vẽ tranh… … Ánh mắt Vương Lâm càng lóe sáng, hắn nghĩ tới thủ ấn của đồng tử trong bức tranh kia.

– Lúc trước khi ta thi triển thủ ấn này, từng cảm thấy được lầu các này khẽ run rẩy… … Vương Lâm tim đập thình thịch, thân mình nhoáng lên một cái, lập tức đi đến bên ngoài Tàng Phẩm Các.

Hắn hít sâu, hai tay bấm quyết, đánh ra ấn quyết đã học được từ đồng tử kia. Trong thời gian ngắn, Tàng Phẩm Các hình tứ giác lập tức tràn ra từng trận hào quang. Trong mắt Vương Lâm, lầu các này càng này càng nhỏ, cuối cùng thu nhỏ lại bằng lòng bàn tay, khi Vương Lâm đánh xong toàn bộ ấn quyết, bay tới rơi vào lòng bàn tay hắn.

Nhìn chằm chằm Tàng Phẩm Các trong lòng bàn tay, ngay cả Vương Lâm cũng không kìm được mà cười ha hả, trong tiếng cười này lộ ra vẻ vui sướng cực kỳ cao hứng.

– Nếu đã cùng với tứ đại gia tộc kết thù oán, vậy thì phải độc ác một chút.

Thân mình Vương Lâm khẽ động, trên đường lớn của mảnh vỡ này bố trí những cấm chế hết sức nham hiểm. Hắn dùng hết khả năng, lấy đại lục này làm nền móng, đánh ra từng đạo cấm chế.

Quá trình này kéo dài gần mười ngày, cuối cùng Vương Lâm từ ngoài rìa mảnh vỡ đại lục này, nơi lúc trước đã tiến vào, xông lên bay ra.

Trận pháp cấm chế ở nơi đây chỉ phòng ngừa người ngoài tiến vào, còn đi ra ngoài, thì không có gì trở ngại!

Nửa tháng sau, bên trong hư vô, Vương Lâm và Lý Nguyên hai người hóa thành hai đạo cầu vồng, bay nhanh đi.

Chương 738: Sống lại

Tay trái Lý Nguyên giờ phút này rất đau nhức, nguyên lực trong cơ thể tiêu tan rất nhiều, nhìn Vương Lâm ở bên cạnh, cười khổ nói:

– Hứa huynh, ngoài rìa mảnh vỡ đại lục kia ta đã bố trí không dưới mười vạn cấm chế. Dưới sự tổ hợp của những cấm chế này, uy lực rất lớn, có lẽ trừ phi cao thủ của tứ đại gia tộc đích thân đến, nếu không cũng sẽ rất khó phá giải hoàn toàn.

Nửa tháng trước sau khi Vương Lâm đi ra, Lý Nguyên lập tức hiện thân. Theo yêu cầu của Vương Lâm, Lý Nguyên không sử dụng Phá Thiên Cấm của gia tộc mà lấy phương pháp cấm chế khác, đem đại lục nơi có Tàng Phẩm Các hoàn toàn phong ấn lại.

– Lý huynh, ở Lôi Tiên Giới này, việc của Hứa mỗ đã hoàn thành, lúc này có lẽ nên nhanh chóng rời khỏi!

Vương Lâm vỗ túi trữ vật, lấy ra một Lôi Đỉnh. Hắn đã giết chết rất nhiều người, trong những túi trữ vật cướp được, cũng có Lôi Đỉnh.

– Hứa huynh không đến mảnh vỡ đại lục nơi xuất hiện tiên lực dao động sao?

Lý Nguyên không muốn rời khỏi lúc này, hỏi.

Vương Lâm lắc đầu, ánh mắt nhìn vào hư vô, trầm giọng nói:

– Không đi!

Trong đầu hắn hiện ra cơn lốc xoáy ngũ sắc trong thông đạo lúc trước, trong lòng mơ hồ có một cảm giác không ổn.

Hơn nữa, cảm giác hưng phấn khi chiếm được Tàng Phẩm Các cho tới bây giờ vẫn còn chưa hoàn toàn tiêu tan. Thu được bảo bối bậc này, ý niệm đầu tiên trong đầu hắn chính là nhanh chóng rời khỏi.

Dù sao vật này đối với tứ đại gia tộc này mà nói, bất kể là về thể diện hay tác dụng thực tế đều là vật cực kỳ quan trọng. Một khi biết được, chỉ sợ sẽ lập tức sẽ vì Vương Lâm mà mở ra một cuộc truy sát trên phạm vi lớn.

– Tuy nhiên, mảnh vỡ đại lục kia lúc trước đã bị phong ấn, khả năng có người ngoài biết được việc này cũng không phải là lớn!

Việc lấy được Tàng Phẩm Các, hắn không có nói cho Lý Nguyên biết. Dù sao việc trọng đại như vậy, với tình cẩn thận của Vương Lâm, một khi không có mười phần nắm chắc, sẽ không nói ra.

Lý Nguyên trầm ngâm một lát, gật đầu nói:

– Nếu như vậy thì rời khỏi cũng được. Muốn rời khỏi tất cần phải đến địa điểm đặc biệt mới có thể. Trong toàn bộ Lôi Tiên Giới chỉ có đi tới chỗ đại môn mới có thể dùng Lôi Đỉnh để trở về.

Vương Lâm khẽ gật đầu. Việc này lúc trước hắn đã sớm nghe Thân Công Hổ nói qua.

Hai người quyết định xong, liền ở trong hư vô bay nhanh đi. Đại môn của Lôi Tiên Giới ở bên ngoài cực tây, từ chỗ của Vương Lâm tới nơi đó là một lộ trình không hề ngắn.

Trong khi hai người phi hành, ở Lôi Tiên Giới này cũng xuất hiện kịch biến kinh người!

Phần lớn mảnh vỡ đại lục của Lôi Tiên Giới, tại bốn mảnh vỡ xuất hiện những gợn sóng tiên lực nồng đậm bao quanh, giờ phút này đều có một lượng lớn tu sĩ tụ tập. Gần như đại bộ phận những tu sĩ đến Lôi Tiên Giới này đều qua những cách riêng của mình biết được việc tiên lực dao động mà nhanh chóng đi đến.

Dưới sự xuất hiện của tiên lực chấn động, trên bốn mảnh vỡ đại lục xuất hiện những trận pháp cấm chế từ xa xưa. Trong lúc đó ở những dãy núi còn có những đống đổ nát rất lớn xuất hiện.

Tiên lực chính là từ trong những trận pháp kia lộ ra, do vậy, trong những tu sĩ tụ tập đến kia, hiển nhiên sẽ có những cao thủ cấm chế. Những cao thủ từ khắp nơi sau khi thỏa thuận, liền để những cao thủ cấm chế triển khai phá giải.

Bốn mảnh vỡ đại lục có tiên lực dao động này nằm ở bốn hướng đông tây nam bắc. Lúc này, trên mảnh vỡ phía tây, Thân Công Hổ bình tĩnh nhìn bình nguyên phía trước mặt. Trên bình nguyên kia lúc này đang có một trận pháp cấm chế từ xa xưa tràn ngập trong phạm vi nghìn trượng, tiên lực nồng đậm dao động, từ trong trận pháp lộ ra, tản ra dung nhập vào phía chân trời phía xa xa.

Bên ngoài trận pháp rộng nghìn trượng này, lúc này có một lượng lớn tu sĩ đang tụ tập. Những người này thường túm năm tụm ba, nhìn chằm chằm trận pháp, trong đó có một chút cao thủ cấm chế đang thử phá giải.

Thân Công Hổ nhíu mày. Hắn nhớ rõ ràng nơi đây mấy tháng trước hắn đã từng tới, khi đó nơi này không có cấm chế nào tồn tại, nhưng vì sao trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi lại xuất hiện một trận pháp khổng lồ như vậy.

Trong lúc trầm ngâm, trong lòng hắn không biết vì sao dâng lên một mối nguy cơ không thể nói rõ.

Lúc này ở đằng xa, trên không trung cầu vồng gào thét, hơn mười đạo kiếm quang giống như tia chớp bay thẳng đến nơi đây, dừng ở xung quanh hóa thành một đám tu sĩ. Người đi trước, chính là Chiến Không Liệt.

Hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy được Thân Công Hổ, thân mình bước tới, đi đến gần Thân Công Hổ, ôm quyền cười nói:

– Thân Công Huynh đến thật là sớm!

Thân Công Hồ hơi nhíu mày, bình thản nói:

– Là ngươi tới chậm thôi!

Chiến Không Liệt khẽ mỉm cười, đứng cạnh Thân Công Hổ, ánh mắt nhìn trận pháp ở đằng xa, nói:

– Thân Công Huynh có biết Chiến mỗ trên đường đã gặp ai không?

– Không biết!

Thân Công Hổ sắc mặt vẫn như thường, vẫn chưa có hứng thú gì với những lời này, chỉ đứng nhìn bình nguyên kia, mắt lộ vẻ trầm tư.

Chiến Không Liệt vốn biết được tính nết của Thân Công Hổ, nói:

– Là tiền bối!

Thân Công Hổ nghe vậy ánh mắt lóe lên, xoay người nhìn Chiến Không Liệt, trầm giọng nói:

– Có thật không?

Chiến Không Liệt cười nói:

– Ngàn vạn lần chính xác. Tiền bối còn nói là sẽ đến đây!

Thân Công Hổ trong mắt sợ hãi xen lẫn vui mừng, nhìn Chiến Không Liệt này cũng thuận mắt hơn nhiều, mặt lộ vẻ mỉm cười, nói:

– Với tính tình của Tôn chủ, có lẽ đối với sự kỳ dị ở nơi đây cũng có chút hứng thú.

Chiến Không Liệt nhìn bình nguyên phía trước, gật đầu nói:

– Nói vậy Thân Công Huynh cũng phát hiện ra trận pháp xuất hiện ở nơi đây quá mức quỷ dị… … Hắn còn chưa nói xong, bỗng nhiên bình nguyên phía trước lập tức lóe ra ánh sáng chói mắt. Từng mảnh trận pháp dao động bỗng nhiên tản ra, từng trận tiếng kinh hô từ trong miệng tu sĩ bốn phía truyền ra. Ngay sau đó, liền có vài người thành thạo cấm chế bay ra, đánh ra dấu ấn cấm chế, tức tốc phá giải.

Bên ngoài trận pháp này có rất đông cao thủ, vả lại đều là những từ gia tộc tụ tập lại, vốn không tiếp xúc với nhau, nhưng khi phá giải trận pháp này cũng rất ăn ý, vẫn chưa có xảy ra hiềm khích.

Trên đường lớn của bốn mảnh vỡ bị trận pháp bao quanh, theo đó không ngừng được phá giải, mảnh vỡ phía bắc là nơi đầu tiên cấm chế bị mở ra.

Một thông đạo gấp khúc xuất hiện trước mắt các tu sĩ ở mảnh vỡ phía bắc. Bắt đầu có những tu sĩ đầu tiên bước vào trong, thông đạo này rất dài. Sau những tu sĩ này, những người còn lại cũng bắt đầu tiến vào, không ngừng tiến lên phía trước. Mấy canh giờ sau, thanh âm thảm thiết của những tu sĩ đầu tiên đi vào bỗng nhiên vang vọng khắp bên trong thông đạo.

Cùng lúc đó, một đạo hồng quang bên trong thông đạo xuất hiện, quét qua một cái, lập tức toàn bộ thông đạo sụp đổ, tiêu tan.

Cảnh tượng quỷ dị này lập tức khiến cho tu sĩ bên trong thông đạo thất kinh, đều tức tốc chạy ra, nhưng khi hồng quang kia quét tới, cũng lập tức từng người một bỏ mạng thê thảm, chỉ có một số ít tu sĩ sống sót được qua trận kịch biến này. Cùng lúc đó, cấm chế ở mảnh vỡ phía đông cũng được mở ra, một lượng lớn tu sĩ tiến vào thông đạo, một cảnh tượng tương tự lại xuất hiện. Từ tu sĩ đầu tiên đến tu sĩ cuối cùng khi nhìn đến cơn lốc xoáy ngũ sắc này, cả người đều tự nổ một cách quỷ dị, khiến cho toàn bộ thông đạo lộ ra hồng quang.

Những biến cố liên tục này vẫn chưa kết thúc, trên mảnh vỡ đại lục phía nam, thảm kịch cũng lại tái diễn.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lôi Tiên Giới gần như chìm trong trận gió tay mưa máu. Đúng lúc này, ở mảnh vỡ phía tây chỗ Thân Công Hổ và Chiến Không Liệt, trận pháp trên bình nguyên này dao động dữ dội, dao động này càng ngày càng kịch liệt, những tu sĩ đang phá giải cấm chế này đều triển khai bản lãnh.

Một lát sau, dao động kia ầm một cái hóa thành vô số luồng khí tràn ra bốn phía, trận pháp đã được phá giải.

Trên mặt đất xuất hiện một hang động ngầm, từ bên trong tràn ra tiên lực nồng đậm, hình thành một cột sáng chiếu thẳng về phía chân trời.

Lập tức liền có một tu sĩ không thể nhẫn nại mà xông ra, không để ý đến tiên lực đốt cháy thân thể, trực tiếp chui vào trong hang động. Có người dẫn đầu, lập tức các tu sĩ khác đều tiến vào bên trong.

Thân Công Hồ không hề cử động, Chiến Không Liệt cũng như vậy, hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy ở trong mắt đối phương một vẻ nghi hoặc rất sâu.

– Trận pháp này bị phá giải cũng quá mức dễ dàng!truyện Ma Tu audio

Ngoài hai người hắn, trong đám tu sĩ xung quanh còn có một vài người không hề hành động thiếu suy nghĩ. Tu vi của những người này thông thường đều đã đột phá Vấn Đỉnh đại viên mãn, đang ở xung quanh cảnh giới Âm Hư.

Một lúc lâu sau, tu sĩ tiến vào thông đạo ngày cành nhiều. Đột nhiên một tiếng hô thất thanh bỗng nhiên từ bên trong truyền ra, ngay sau đó là từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng. Mặt đất run rẩy, trong phút chốc, thông đạo sụp đổ, cùng với những tu sĩ này tan rã, tiêu tan.

Đám người Thân Công Hổ sắc mặt đại biến, đều bay lên, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng.

Giờ phút này, trận pháp cấm chế trên bốn mảnh vỡ đông tây nam bắc toàn bộ được phá giải, bốn thông đạo cũng lần lượt sụp đổ, một luồng tiên lực khó có thể tưởng tượng được bỗng nhiên bùng phát, tràn ngập Lôi Tiên Giới.

Cùng lúc đó, trong toàn bộ Lôi Tiên Giới, có chín mảnh vỡ phát ra chấn động kịch liệt, phía trên mặt đất bỗng xuất hiện chính trận pháp dấu ấn khác nhau.

Chín dấu ấn này khắc sâu vào trong mặt đất, tản mát ra hồng quang nồng đậm, bất thình lình biến hóa kịch liệt, khiến cho tu sĩ trong Lôi Tiên Giới bị bao vây trong sự ngỡ ngàng cùng với một sự sợ hãi đến từ bên trong linh hồn.

Trong chín mảnh vỡ đại lục có dấu ấn, có một chỗ sụp đổ, cũng không phải ở bên ngoài có một sức mạnh vượt qua Khuy Niết gây ra, mà từ bên trong bộc phát ra một khí tức khổng lồ vượt rất xa Khuy Niết.

Dưới sự tấn công của khí tức này, mảnh vỡ đại lục kia tầng tầng tan rã, lớp lớp sụp đổ. Một luồng khí tức kinh khủng phá nát trung tâm đại lục lao ra, những tu sĩ gần đó lập tức lộ vẻ hoảng sợ phát hiện, khí tức lao ra kia, không ngờ chỉ là một cánh tay cụt.

Cánh tay cụt này hiển nhiên đã bị phong ấn ở nơi này vô số năm trước. Giờ phút này khi chín đạo phong ấn được mở ra, cánh tay này được tự do. Sau khi nó bay ra, trực tiếp hướng về trung tâm của Lôi Tiên Giới bay đi.

Chương 739: Ai cũng không thể rời khỏi!

Ngay khi cánh tay cụt xuất hiện, tám mảnh vỡ đại lục còn lại, có bảy chỗ lần lượt sụp đổ. Cuối cùng, hai cánh tay cụt, hai chiếc chân, một cái đầu lâu chỉ còn mắt trái, chia làm ba phần thân thể, đồng thời bay ra, hướng về vị trí trung tâm của Lôi Tiên Giới tập trung lại.

Nhất là cái đầu kia, mang theo điệu cười nhe nanh độc ác, trong lúc bay đi, mỗi khi gặp được tu sĩ, liền há miệng nuốt lấy. Lập tức thân thể tu sĩ kia sẽ sụp đổ, nguyên thần bị đầu lâu kia nuốt lấy, khiến cho mắt trái của cái đầu lâu càng ngày càng sáng.

Tốc độ của chúng cực nhanh, bay qua những tu sĩ ở đằng xa gần giống như Na Di, ở trong hư vô hóa thành một đạo tàn ảnh.

Vương Lâm và Lý Nguyên hai người hóa thành cầu vồng, ở trong hư vô bay thẳng đến cực tây. Trong khi phi hành, một luồng khí tức âm trầm lập tức tràn ngập. Khí tức này rất đậm, giống như là một đám sương vô hình từ xa xa tràn tới.

Lý Nguyên sắc mặt khẽ biến, đang muốn tản thần thức ra xem xét, nhưng lúc này bỗng nhiên xa xa trong hư vô xuất hiện một đạo hồng quang. Đạo hồng quang này rất nồng đậm, điên cuồng tấn công tới.

Lý Nguyên hít sâu một hơi. Hắn thấy rõ ràng bên trong đạo hồng quang kia là một cánh tay cụt.

Vương Lâm túm lấy Lý Nguyên lôi về phía sau, thân mình bước tới, ánh mắt như điện, trực tiếp đối diện với đạo hồng quang gần như chiếu rọi toàn bộ hư vô ở phía trước.

Cánh tay bên trong đạo hồng quang toàn bộ là màu đỏ, năm ngón tay khô gầy, nhưng làm cho người ta khi nhìn thấy, từ trong đáy lòng sẽ dâng lên hàn ý. Nhất là móng tay sắc bén trên năm ngón tay, trong lúc lao đến, như muốn xé rách hư vô.

Khi ánh mắt Vương Lâm nhìn lên cánh tay này, nó như thể là có linh tính, cũng nhận ra Vương Lâm, chuyển hướng lao thẳng đến Vương Lâm. Đến một khoảng cách nhất định, nó liền ở trong hư không vung một đường, lập tức một tiếng nổ ầm ầm bỗng nhiên vang lên, năm vết rách hư không rất dài nhanh chóng lao thẳng đến Vương Lâm.

Cảnh tượng này giống như thể ở trên một tờ giấy trắng đột nhiên xuất hiện năm vết rách, mục tiêu chính là Vương Lâm. Dường như chỉ cần bị đụng tới, thân thể Vương Lâm và nguyên thần sẽ đều giống như tờ giấy trắng, bị xé toạc ra.

Đồng tử trong hai mắt Vương Lâm bỗng co rụt lại, thân mình lập tức lui về phía sau, tay phải bấm quyết hướng về phía trước điểm ra. Lập tức nguyên thần trong cơ thể vận chuyển, một đạo lôi điện màu tím ầm vang lao ra, hóa thành cuồng lôi xông tới cánh tay cụt.

Cánh tay cụt kia hoàn toàn không thèm né tránh, trực tiếp đón lấy đạo tử lôi, sau khi vuốt một cái, đạo tử lôi ẩn chứa nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm bỗng nhiên trong tiếng ầm ầm tan vỡ, hóa thành nguyên lực lập tức bị cánh tay cụt này hấp thụ.

Nhìn cảnh tượng này, Vương Lâm nhíu mày, hắn hừ lạnh một tiếng, lập tức há miệng phun ra một đám đất cát. Đám đất cát này hóa thành một mảnh vỡ đại ấn, dưới một chỉ của Vương Lâm, đại ấn này lập tức bay lên, hướng về phía cánh tay cụt đang tấn công đến kia lao tới.

Ầm một tiếng, mảnh vỡ đại ấn hạ xuống. Ngay khi đại ấn này hạ xuống, trên cánh tay cụt kia bỗng nhiên lóe lên hồng quang dữ dội. Không ngờ ngay khi hồng quang lóe ra, đại ấn đã bị đánh bại.

Sắc mặt Vương Lâm âm trầm, thân mình lại lui. Giờ phút này cánh tay cụt kia gào thét, dĩ nhiên đã tới rất gần, một trảo xuất ra, năm vết rách trong phút chốc xuất hiện ở phía trước Vương Lâm, muốn xé rách thân thể hắn.

Mùi máu tanh từ trên cánh tay kia truyền tới, tràn ngập ra như ẩn chứa kịch độc. Vương Lâm lập tức cảm giác được thân thể bị khí tức này ăn mòn, xuất hiện từng mảng nóng rực.

Thân mình hắn lại một lần nữa lui về phía sau, trong lòng cực kỳ khiếp sợ. Cánh tay cụt đột nhiên xuất hiện này quá mức quỷ dị, có thể nói từ sau khi Vương Lâm đạt tới cảnh giới Dương Thực, đây là trận chiến hung hiểm nhất.

Nhất là năm vết rách kia, xé rách dữ dội lộ ra luồng gió âm hàn, thổi vào người, không ngờ khiến cho nguyên thần Vương Lâm có chút đình trệ. Mắt thấy năm vết rách kia nhanh chóng tới gần, con mắt thứ ba ở giữa lông mày Vương Lâm không chút do dự lập tức mở ra.

Hồng quang lóe lên, thành một hình quạt lập tức bùng phát, bao phủ lấy năm vết rách kia. Năm vết rách kia trong mắt Vương Lâm lập tức giống như trở về căn nguyên, nhanh chóng tiêu tan, cuối cùng hóa thành năm giọt máu đỏ sậm.

Trong phút chốc, tay phải Vương Lâm chỉ về phía trước, trong miệng quát khẽ:

– Định !

Cùng lúc đó, thú cốt trên mu bàn tay phải nhúc nhích, trong nháy mắt biến ảo ra, cứ như là vờn quanh phía trên tay phải Vương Lâm. thú cốt nhấp nháy đôi mắt màu đen, u quang bỗng nhiên lóe lên, lập tức sát khí ngưng tụ ở bốn phía, giáng xuống.

Sát khí này ngút trời, hai mắt thú cốt lóe lên u quang, năm giọt máu đỏ sậm kia lập tức xuất hiện màu xám giống như bên trong có đám bụi lượn lờ, không ngờ có một tia rực rỡ khác.

Trong nháy mắt, trong năm giọt máu có ba giọt hóa thành đá, hai giọt kia lập tức lùi lại, với tốc độ cực nhanh bay về bên trong cánh tay cụt. Cánh tay cụt kia dừng lại, lập tức thay đổi phương hướng, không tấn công Vương Lâm nữa mà nhanh chóng rời đi.

Vương Lâm sắc mặt âm trầm, nhìn thoáng qua ba giọt máu đã hóa đá trôi nổi giữa khoảng không phía trước, bắt lấy cho vào túi trữ vật, thân mình nhoáng lên một cái, vỗ túi trữ vật, lập tức tiên kiếm xuất hiện trong tay. Trong mắt hắn lóe lên hàn quang, nhanh chóng đuổi theo.

Cánh tay cụt này quá mức quỷ dị, khi nhìn thấy cánh tay này, trong đầu Vương Lâm không khỏi hiện lên con mắt ở giữa cơn lốc xoáy ngũ sắc bên trong thông đạo kia, hai thứ này theo Vương Lâm dường như có chung nguồn gốc !

– Cánh tay này rất mạnh, tương đương với tu sĩ Dương Thực đã đạt tới đỉnh, thậm chí còn có thể tiếp cận đến Khuy Niết !

Vương Lâm ánh mắt lóe lên, tay cầm tiên kiếm hết sức đuổi theo, hung hăng chém về phía trước một đường ! Trảm La Quyết trong nháy xuất ra một đạo kiếm ảnh, hạ xuống dữ dội, như thể chém đứt quy tắc. Lập tức hư vô chấn động, một cái khe thật dài bỗng nhiên xuất hiện, hai mép cái khe xé mở, hướng thẳng đến cánh tay cụt phía trước.

Cánh tay cụt kia trong lúc phi hành lập tức dừng lại, bất ngờ bấm quyết, nhấn về phía sau một cái. Lập tức toàn bộ hư vô lập tức truyền đến tiếng động bang bang, trong vòng trăm trượng từ cánh tay kia, toàn bộ như bị một sức mạnh rất lớn va chạm, đổ sụp xuống. Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, chỉ ra một cái, mảnh vỡ đại ấn lại bay ra, trong nháy mắt hạ xuống, lúc này, tốc độ hạ xuống rất nhanh. Trong tiếng ầm ầm, trực tiếp nện lên cánh tay kia. Cánh tay này lập tức run lên, hồng quang trên đó dường như dịu lại, tốc độ bỏ chạy nhanh hơn.

Đúng lúc này, phía trước có một gia tộc tu chân ước chừng bảy tám người tạo thành một đội ngũ. Đám người này trên mặt lộ vẻ kinh hoàng, tu vi bọn họ đều không cao, chỉ xung quanh Vấn Đỉnh Trung và Hậu Kỳ, nhanh chóng bay tới nơi này, dường như phía sau có cường địch truy kích.

Cánh tay kia lập tức lại đổi phương hướng, thẳng đến gia tộc tu chân kia bay đến. Tốc độ này quá nhanh, gần như trong nháy mắt đã tới gần, tung trảo xé rách làm cho tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía. Cánh tay cụt kia xé rách thân thể tu sĩ, túm lấy nguyên thần, bóp nát sau đó hấp thụ nguyên lực.

Số lượng rất nhiều, toàn bộ gia tộc tu chân này đều bỏ mạng. Cánh tay này sau khi hấp thụ nguyên thần, lập tức hồng quang trong phút chốc càng thêm nồng đậm, thương thế trên đó không những hồi phục, mà hơn nữa còn có sự tinh tiến.

Vương Lâm hết sức đuổi theo thấy một màn như vậy, sắc mặt lại càng âm trầm, ánh mắt lóe lên. Chỉ thấy xa xa trong hư vô lại có một đạo hồng quang cấp tốc đi tới, bên trong đạo hồng quang kia là một cái chân.

Không cần nghĩ ngợi, Vương Lâm lập tức xoay người bỏ đi. Cánh tay cụt kia dường như do dự một chút, nhưng không truy kích, mà cùng với cái chân kia bay về phía xa xa, biến mất vào trong hư vô.

Mãi cho đến sau khi chúng rời khỏi, luồng khí nồng đậm mùi máu tanh tràn ngập nơi đây rất lâu vẫn không tiêu tan.

Toàn bộ Lôi Tiên Giới lúc này hiển nhiên cực kỳ hỗn loạn, tám phần chân tay bị cụt đột nhiên xuất hiện này từng phần đều có uy lực tương đương với đỉnh điểm của cảnh giới Dương Thực. Hơn nữa, thần thông pháp thuật gì đánh đến cũng không những chẳng có tác dụng gì, mà ngược lại còn bị bóp nát hút lấy nguyên lực.

Chỉ có pháp bảo khi xuất ra cũng có một chút tác dụng, nhưng cũng không lớn. Hơn nữa huyết quang kia tràn ngập, bên trong lại ẩn chứa độc tố nóng rực, lập tức làm cho những phần chân tay bị cụt này có thể đấu đá tung hoành.

Chúng vẫn chưa dừng lại, mà bay một mạch với tốc độ cực nhanh. Không quá lâu sau, ở vị trí trung tâm của Lôi Tiên Giới, tám đạo hồng quang lần lượt bay tới, ngưng tụ kết hợp với nhau, một tiếng rít gào dường như đến từ thượng cổ bỗng nhiên vang vọng.

Những phần chân tay hợp lại với nhau, hình thành một thân hình hoàn chỉnh, hóa thành một người. Người này tóc bạc, trên mặt đầy những vết sẹo dữ tợn, toàn thân bị hủy hoại không thể chịu nổi, trong hai mắt bị khuyết mất mắt phải, chỉ còn lại mắt trái, trong đó lộ ra hàn quang nồng đậm.

– Thanh Thủy Tiên Quân, cho dù phong ấn của ngươi có cường thịnh thế nào, cũng không thể chống lại được thời gian. Ngươi không dám giết ta, nếu không, năm đó tại sao ở bên ngoài lốc xoáy phong ấn lại bố trí trận pháp trị thương ! Tuy nhiên ta cũng phải cảm tạ ngươi, nếu không phải là nhờ lốc xoáy phong ấn này, năm đó tiên giới sụp đổ, sợ là ta cũng không thể sống sót cho đến ngày nay ! Thanh Thủy, nếu ta chưa chết, ngươi hiển nhiên cũng sẽ chưa bỏ mạng, trừ phi ngươi lại tìm được một lốc xoáy phong ấn mà Viễn Cổ Tiên Vực lưu lại, nếu không để ta xem ngươi làm cách nào để có thể lại phong ấn ta !

Người đầu bạc này sắc mặt dữ tợn, điên cuồng cười rộ lên, thân mình bước tới, nhằm phía hư vô.

Tốc độ của hắn cực nhanh, lại đối với Lôi Tiên Giới vô cùng hiểu rõ, sau khi không ngừng đi qua đi lại, bỗng nhiên đi tới một mảnh vỡ đại lục. Mảnh vỡ đại lục này đúng là nơi lúc trước Vương Lâm và Lý Nguyên đã giải trừ phong ấn, ở trong hang động ngầm tìm được thông đạo.

Thân ở trên mảnh vỡ đại lục này, người này đưa bàn tay vỗ xuống, lập tức toàn bộ mảnh vỡ đại lục ầm ầm sụp đổ. Nơi đây, chính là nơi phong ấn thứ chín.

Cùng với sự sụp đổ của mảnh vỡ, một khí thế hung ác ngập trời từ bên trong bỗng nhiên lao ra, trong khi hồng quang lóe lên, một con mắt trong phút chốc bay ra, bị người này đưa tay chụp lấy, đặt vào trong hốc mắt phía bên phải.

– Cực Cảnh năm đó bị phong ấn ở trong mắt phải, vả lại trong cuộc đại chiến tiên giới tiêu hao rất nhiều, bổ sung vật này vô cùng khó khăn, nhưng không phải là điều không thể ! Chỉ có điều lúc này ta mới chỉ vừa thoát ra, tu vi chỉ có một thành, trước mắt cần mau chóng khôi phục tiên nguyên.

Người này hai mắt lóe lên hồng quang, miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng âm trầm.

– Nhiều năm như vậy chắc cũng đã sinh ra không ít hậu bối. Rất tốt, ta sẽ nuốt lấy bọn họ, tuy không thể hoàn toàn khôi phục tu vi, nhưng cũng có thể khôi phục được một ít. Chỉ là trước khi thôn phệ, cần phải đóng cửa lớn của tiên giới lại, khiến cho bọn chúng không thể thoát ra mới được !

Người này trong khi nhe nanh cười độc ác, thân mình nhoáng lên một cái, biến mất bên trong hư vô.

Vương Lâm mang theo Lý Nguyên, hai người triển khai hết tốc độ bay thẳng đến cửa lớn của Tiên Giới. Dọc đường đi, hai người trầm ngâm, đều không nói gì. Thần sắc Vương Lâm cực kỳ âm trầm, hắn có một dự cảm Lôi Tiên Giới này sắp nổi lên một cuộc đại loạn !

– Cần phải mau chóng rời khỏi đây !

Vương Lâm ánh mắt lóe lên, mang theo Lý Nguyên, tốc độ tăng nhanh hơn.

Dọc đường đi, hai người gặp được rất nhiều tu sĩ, những tu sĩ này toàn bộ đều nhất trí một mục tiêu, đó là cửa lớn của tiên giới ! Hiển nhiên rất nhiều người có cùng suy nghĩ với Vương Lâm, chuẩn bị rời khỏi nơi này ! Trong hư vô, từng đạo cầu vồng giống như ánh sao băng, thẳng đến phía tây bay đi. Mọi người đều không có thời gian nói chuyện với nhau, mà đều triển khai tốc độ cao nhất.

Dần dần, khoảng cách với cửa lớn của tiên giới càng ngày càng gần. Thậm chí từ rất xa cũng có thể mơ hồ nhìn thấy tia chớp màu đỏ cực lớn không thấy đầu cuối ở trong hư vô từ trên trời giáng xuống.

Tới giờ khắc này, bốn phía tu sĩ đều Na Di, muốn lấy tốc độ nhanh hơn để trực tiếp rời khỏi.

Nhưng đúng lúc này, một đám sương đỏ từ đằng xa như thủy triều điên cuồng lao đến. Một thanh âm khàn khàn vang vọng trời đất.

– Ai cũng không thể rời đi !

Từ trong đám sương đỏ có một người đi ra. Người này tóc bạc, toàn thân gầy gò như một bộ xương khô, hai mắt hắn đỏ bừng, bước tới đưa tay phải về phía trước. Lập tức một luồng tiên lực khổng lồ khó có thể tưởng tượng được bỗng nhiên từ trong hư vô bùng lên.

Những Vấn Đỉnh tu sĩ ở phía trước trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, thân mình lập tức tan vỡ, hóa thành một đám máu thịt bị người này hấp thụ, toàn bộ bị hút vào trong miệng. Ngay cả nguyên thần của những tu sĩ này cũng không thể trốn thoát, toàn bộ bị người này nuốt vào.

– Tu sĩ hiện giờ làm sao mà nguyên lực lại ít như vậy, sau khi chuyển hóa thành Tiên Nguyên, gần như không có tăng tiến mấy !

Người đầu bạc kia nhìu mày, thân mình nhoáng lên một cái, bay thẳng đến cửa lớn của tiên giới ở phía trước.

Cảnh tượng sau đó khiến toàn bộ tu sĩ phía xa phải biến sắc. Quái nhân tóc bạc này hầu như vừa mới xuất hiện liền chụp một cái giết chết hơn mười tu sĩ, hút lấy cả nguyên thần lẫn huyết nhục của bọn họ.

Cảnh tượng khủng khiếp này khiến tất cả mọi người đều phải hít sâu một hơi.

Nhìn thấy quái nhân bước tới, đi thẳng tới cánh cửa tiên giới ở phía xa xa, tu sĩ bốn phía đều không dám tiến lên ngăn cản, đúng lúc này thì trong mấy tu sĩ ở gần đó bay ra một người mặc kim bào, tu vi vượt qua Vấn Đỉnh, đạt tới Âm Hư cảnh giới. Lúc này hắn vỗ túi trữ vật, lập tức xuất ra mười ba thanh phi kiếm.

Hắn điểm một cái, những thanh phi kiếm này liền lao thẳng về phía quái nhân tóc bạc.

– Chư vị đạo hữu hãy ra tay, chớ để kẻ này đóng đại môn. Đến lúc đó chúng ta không ai có thể thoát nổi !

Mấy người phía sau tu sĩ đó cũng đều cắn răng xuất pháp bảo ra, lập tức phóng tới.

Quái nhân tóc bạc cười khặc khặc, thân thể nhoáng lên một cái liền hòa cùng thiên địa, trong nháy mắt liền biến mất. Khi hắn xuất hiện đã ở trước đại môn của tiên giới – tia chớp màu đỏ khổng lồ vô tận từ trên trời giáng xuống kia.

Thân thể hắn vừa xuất hiện liền lập tức bắt quyết, vỗ lên nơi tia chớp xuất hiện một cái. Lập tức một tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp không gian.

– Cánh cửa Lôi giới, đóng lại !

Tiếng nói khàn khàn giống như âm phong thổi vào tai tu sĩ khắp bốn phía.

Tia chớp đỏ to lớn kia không ngờ lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng thu nhỏ lại.

Lúc này tu sĩ bốn phía đã kịp phản ứng. Đám người này nhanh chóng xuất ra pháp bảo, cùng nhau phóng về phía quái nhân tóc bạc. Trong những người này tu sĩ Âm Hư không đến mười người. Bọn họ là chủ lực, mang theo khí thế vô cùng đánh thẳng tới quái nhân.

– Cánh cửa Lôi giới đóng lại, các ngươi đều sẽ trở thành thức ăn của bổn quân !

Ánh mắt quái nhân tóc bạc lộ vẻ âm trầm, đối với công kích của tu sĩ bốn phía căn bản không thèm để ý, thân thể nhoáng lên một cái, dùng tốc độ nhanh tới khó tin xuất hiện phía sau một tu sĩ Vấn Đỉnh.

Tu sĩ này là một lão giả, sắc mặt lúc này đại biến, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi. Chẳng qua hắn còn chưa xoay được người thì đã bị tay phải quái nhân tóc bạc kia xuyên qua lồng ngực, túm lấy nguyên thần.

Lão giả kia thậm chí có thể nghe được tiếng lồng ngực mình vỡ vụn, trước mắt tối sầm lại, sau đó nhanh chóng mất đi sinh mệnh. Nguyên thần của hắn bị quái nhân tóc bạc kia hút một cái liền bị hắn thôn phệ toàn bộ.

– Nguyên lực quá yếu !

Thân thể quái nhân tóc bạc lại nhoáng lên một lần nữa, biến mất hoàn toàn.

Sau đó hắn lại hiện ra ngay trước người nam tử mặc kim bào vừa ra tay.

Sắc mặt nam tử nọ tái nhợt, không nghĩ ngợi nhiều thân thể lùi nhanh lại, nhưng đã quá muộn. Một tràng cười khặc khặc quái dị vang lên, thân thể quái nhân tóc bạc lao tới, cả người hóa thành một đám huyết ảnh nhảy thẳng vào trong cơ thể nam tử mặc kim bào. Cơ thể hắn lập tức vang lên những tiếng lùng bùng, sau đó máu tươi bắn tung tóe, cả người tan nát trong nháy mắt.

Trong đám máu huyết, quái nhân tóc bạc hiện ra, túm lấy nguyên thần của nam tử kia nuốt vào miệng.

Hai mắt hắn sáng ngời, cười nói:

– Không tồi, đây mới là luyện khí sĩ !

Hắn liếm liếm môi, thân ảnh lại biến mất lần nữa.

Tu sĩ bốn phía có hơn trăm người những từ xa cũng đang không ngừng có người tới đây, hiển nhiên là định rời đi. Do vậy, theo số lượng tu sĩ càng ngày càng tăng, quái nhân như cá gặp nước, thân ảnh liên tục nhoáng lên, ra tay tàn nhẫn vô cùng. Chỉ trong thời gian ngắn đã giết thêm vài người.

Tu vậy nhưng tu sĩ bốn phía vẫn không liên thủ. Dần dần, một cỗ khí tức sợ hãi tràn ngập. Nhất là khi đại môn của tiên giới đang ngày càng thu nhỏ lại, mắt thấy sắp sửa hoàn toàn biến mất, loại cảm giác sợ hãi này lại càng trở nên đậm đặc.

Cũng không biết là do người này dẫn đầu, tu sĩ bốn phía lại từ bỏ việc vây công quái nhân mà tản ra, chạy về phía cửa tiên giới đang đóng lại.

Quái nhân tóc bạc cười âm trầm. Sau khi thôn phệ mấy tu sĩ, hắn bắt quyết, miệng quát khẽ:

– Tiên thuật hóa thân !truyện huyền huyễn audio

Trong phút chốc, thân thể quái nhân tóc bạc phân thành hai, từ hai thành bốn, cứ như thế, chớp mắt một cái đã có ba mươi hai phân thân.

Ba mươi hai phân thân này lao tới, lập tức dung nhập vào thiên địa, sau khi xuất hiện đã ở trong vòng ngàn trượng trước cửa tiên giới. Những tiếng kêu thảm thiết liền vang lên khắp bốn phía.

Tất cả những tu sĩ tiến vào trong vòng một ngàn trượng đều bị phân thân nhoáng một cái đánh tan thân thể, cắn nuốt nguyên thần.

Sự phản kháng của bọn họ đối với phân thân chẳng có một chút tác dụng nào, thường là chưa kịp ra tay đã tử vong.

Dù là như vậy nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ chạy vào trong phạm vi một ngàn trượng này, lao tới đại môn của tiên giới. Dù sao thì cánh cửa này chính là đường sống duy nhất.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 1 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin